Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
Tập 428 [Chương 2138 đến 2142]
❮ sautiếp ❯Chương 2138: Chân Thần kiếm tông (Hạ)
Vân Phong trưởng lão trả lời:
– Không chỉ là tượng trưng, nghe nói ẩn chứa bí mật to lớn.
Giây sau Vân Phong trưởng lão cười buồn:
– Nhưng các đời tông chủ chưa từng có ai gỡ bỏ bí mật của Kiếm Tông Linh Ấn được, dần dà không còn quan tâm nữa, Kiếm Tông Linh Ấn càng như tượng trưng cho thân phận.
Đầu óc Sở Mộ xoay chuyển.
Nếu như tất cả lời Vân Phong trưởng lão nói là sự thật thì Kiếm Tông Linh Ấn là trọng bảo để lại từ trước thời đại chúng thần chết, vậy trong đó ẩn chứa bí mật cực kỳ kinh người.
Nói đến thì Sở Mộ rất tò mò về thời đại trước khi chúng thần chết, hắn muốn tìm tòi nghiên cứu. Nhưng tư liệu về thời đại trước khi chúng thần chết quá ít ỏi, hầu như bị đứt gãy.
Sau khi bị đứt gãy thì không còn tin tức gì về cuộc chiến chúng thần.
Có suy đoán chúng thần chết vì đánh nhau, sự thật thế nào thì luôn có người đang khảo chứng nhưng không chút kết quả.
Đương nhiên có một số học giả chuyên môn nghiên cứu đại chiến của chúng thần, có lẽ bọn họ hiểu biết nhiều hơn, nhưng không công bố thông tin ra ngoài.
Kiếm Tông Linh Ấn là thứ lưu truyền từ thời đại chúng thần, chỉ điều này đã có giá trị không cách nào đánh giá, càng đừng nói bí mật lớn có lẽ ẩn chứa trong đó.
Kiếm Tông Linh Ấn là thứ lưu truyền từ thời đại chúng thần, chỉ một điều này đã có giá trị không đánh giá được, càng đừng nói có lẽ bên trong ẩn chứa bí mật lớn.
Sở Mộ nói:
– Ta có thể đảm nhiệm tông chủ nhưng sợ rằng không có thời gian quản lý.
Vân Phong trưởng lão vui vẻ nói:
– Tông môn có tông quy, tông chủ không cần quản lý.
Tuy Kiếm Tông Linh Ấn có phản ứng nhưng nếu Sở Mộ không chịu thì cũng như không.
Sở Mộ gật đầu.
Vân Phong nói:
– Tông chủ, vậy bây giờ chúng ta đi kiếm tông gặp đoàn thái thượng trưởng lão quyết định vị trí tông chủ, tránh cho sinh ra biến cố.
Nói đi là đi, nhanh gọn, Vân Phong và Sở Mộ đi nhanh khỏi nơi đó, những người khác tạm ở lại.
***
Tông môn khiêu chiến so tài Tôn Tọa nằm ở Cổ Thú sơn, nói ra thì Chân kiếm tông từng vô cùng huy hoàng bây giờ khuất cứ trong Cổ Thú sơn không quá lớn này đúng là uất ức.
Nhưng bất đắc dĩ là Chân kiếm tông bây giờ không còn huy hoàng như ngày xưa, phó tông chủ chết mới chỉ có tu vi Niết Bàn bát trọng thiên, đại trưởng lão Vân Tinh mới chỉ là Niết Bàn đỉnh bát trọng thiên, nhị trưởng lão Vân Phong thì tu vi là Niết Bàn đỉnh thất trọng thiên.
Còn các trưởng lão trong đoàn thái thượng trưởng lão thì đều là tu vi Vạn Cổ cảnh nhưng số lượng không nhiều, mới có bảy người, nhưng đều là Kiếm Thánh.
Nói đến thì thực lực tổng thể của Chân kiếm tông mạnh hơn Lý gia nhưng không bằng Hỏa Thần tông được.
Có điều Sở Mộ làm tông chủ của Chân kiếm tông thì muốn lợi dụng các đệ tử thu thập tin tức, hắn không định dùng Chân kiếm tông đối kháng thế lực khác.
Tông môn Chân kiếm tông trên Cổ Thú sơn bị đám trưởng lão Vân Tinh chiếm cứ. Sở Mộ và Vân Phong đến cảm giác như vào miệng bầy sói.
Nhưng các thái thượng trưởng lão đang bế quan tu luyện trong tông môn Cổ Thú sơn, bọn họ buộc phải đến đây.
Trưởng lão cũ theo phe phó tông chủ đều rời đi, ở lại toàn là đệ tử phe Vân Tinh trưởng lão. Khi Sở Mộ, Vân Phong đến thì rơi vào vòng vây.
Khó tránh khỏi đánh nhau nhưng không thể xuống tay ác vì đám người này đều là đệ tử của Chân kiếm tông. May mà Sở Mộ, Vân Phong thực lực không tầm thường, đánh bại những đệ tử dễ như trở bàn tay.
Vân Phong thừa dịp quan sát thực lực của Sở Mộ, phát hiện kiếm pháp của hắn tinh diệu còn hơn gã, làm gã chép miệng kinh thán.
Tam trưởng lão Vân Hà lạnh lùng nói:
– Vân Phong, ngươi còn dám tới đây?
Vân Hà thuộc phe Vân Tinh trưởng lão.
Vân Phong nói:
– Vân Hà, còn không đến bái kiến tông chủ!
– Vân Phong, ngươi bị ngu sao? Ở đâu ra…
Vân Hà đang châm biếm chợt trợn to mắt ngây ngốc nhìn Kiếm Tông Linh Ấn phát sáng trong tay Sở Mộ, khó khăn phun ra hai chữ:
– … tông chủ.
– Nhìn thấy không? Vân Hà, Kiếm Tông Linh Ấn đã chọn chủ.
Vân Phong cười nói:
– Vân Tinh phản loạn hãy dừng ở đây, hắn sẽ nhận được trừng phạt nên có.
Vân Hà không thể chấp nhận được:
– Không thể nào! Đây là giả…
Tuy Vân Hà thuộc phe Vân Tinh đại trưởng lão nhưng không có lòng phản loạn, chẳng lẽ nghĩ rằng kiếm tông không thể thời gian dài không có chủ, hãy nhìn mấy trăm năm qua Chân kiếm tông ngày càng xuống dốc.
Vân Hà ủng hộ Vân Tinh vì đại trưởng lão có chút năng lực.
Chỉ cần khiến Chân kiếm tông phát triển lên thì Vân Hà đều ủng hộ.
Vân Phong nói:
– Là thật hay giả cứ mời thái thượng trưởng lão nghiệm chứng liền biết.
Sắc mặt Vân Hà liên tục thay đổi.
Vân Phong rất hiểu Vân Hà, bèn nói:
– Vân Hà, chúng ta đều cố gắng vì sự phát triển của Chân kiếm tông, chẳng qua vì lý niệm khác nhau mới đưa đến xung đột, nhưng hiện tại. Hiện giờ Kiếm Tông Linh Ấn đã chọn chủ, Chân kiếm tông chúng ta có một vị tông chủ, đây là việc tốt cho kiếm tông.
Vân Hà ngẫm nghĩ, liếc qua Sở Mộ:
– Hy vọng các ngươi không lừa ta.
Có trưởng lão Vân Hà dẫn đường, Sở Mộ và Vân Phong trưởng lão không bị ngăn đường nữa.
Thật ra Chân kiếm tông còn một vị tứ trưởng lão nhưng đã chết trong phản loạn.
Thái thượng trưởng lão có địa vị cao thượng trong Chân kiếm tông, bình thường chỉ phó tông chủ mới liên lạc được thái thượng trưởng lão. Hiện giờ phó tông chủ đã chết đành lùi một bước, trưởng lão cũng có tư cách đó. Đặc biệt liên quan đến Kiếm Tông Linh Ấn chọn chủ và tông chủ là chuyện quan trọng nhất.
Đoàn thái thượng trưởng lão có bảy vị, đều có phân công, luân lưu trực. Một người sẽ giữ liên lạc với phó tông chủ hoặc trưởng lão Chân kiếm tông, không để có chuyện bảy người bế quan hết. Sáu người khác hoàn toàn bế quan, trừ phi liên quan đến sinh tử tồn vong của Chân kiếm tông mới được triệu xuất quan.
Lần này đến lượt thái thượng trưởng lão thứ sáu trực, khi nhận được tin thì ngây người, không vội kêu thái thượng trưởng lão khác mà tự mình xuất quan trước, xác nhận thật giả. Nếu đúng thật mới triệu thập sáu thái thượng trưởng lão khác cũng không muộn.
Thái thượng trưởng lão thứ sáu chưa xuất hiện khí thế khổng lồ đã đến trước, làm mọi người biến sắc mặt, sau đó giọng nói chui vào tai mọi người:
– Ai khiến Kiếm Tông Linh Ấn chọn chủ?
Vèo!
Một bóng người xuất hiện trước mặt mọi người, là một lão nhân mặc trường bào màu trắng.
Hơi thở khổng lồ phát ra từ lão nhân này.
Thái thượng trưởng lão thứ sáu!
Không cần lão nhân lặp lại lần thứ hai, Sở Mộ lại lấy Kiếm Tông Linh Ấn ra. Kiếm Tông Linh Ấn vừa vào tay Sở Mộ liền run rẩy, tỏa ánh sáng trắng ngà.
Chương 2139: Xử trí Vân Tinh
Thái thượng trưởng lão thứ sáu trút xuống lực lượng thần hồn phủ lên Kiếm Tông Linh Ấn trong tay Sở Mộ, khuôn mặt kích động.
Thái thượng trưởng lão thứ sáu vui vẻ nói:
– Là Kiếm Tông Linh Ấn thật! Linh Ấn chọn chủ!
Vân Phong trưởng lão cười toe, biểu tình Vân Hà phức tạp.
Ánh mắt thái thượng trưởng lão thứ sáu tràn đầy kích động nhìn Sở Mộ.
Giây sau thái thượng trưởng lão thứ sáu biến mất, lo đi triệu tập thái thượng trưởng lão khác. Sở Mộ cất Kiếm Tông Linh Ấn vào.
Các thái thượng trưởng lão chưa đến đã có một người ngoài ý muốn tìm tới.
– Vân Phong, ngươi rất to gan, còn dám đến đây.
Ánh mắt Vân Tinh lạnh lùng nhìn mặt Vân Phong:
– Phó Văn Sinh đã chết, bây giờ ta cho ngươi một cơ hội, hãy đầu phục vào ta!
Vân Phong lạnh lùng cười:
– Vân Tinh, rất nhanh ngươi sẽ không cười nổi.
Vân Tinh nhìn hướng Vân Hà, quát mắng:
– Vân Hà, sao không bắt Vân Phong lại đi!
Vân Hà cau mày, đáy mắt lóe tia mất kiên nhẫn, hoàn toàn phớt lờ Vân Tinh.
Vân Tinh sắc mặt âm trầm nhìn sang Sở Mộ:
– Ngươi là ai?
Vân Tinh lúc này cho người cảm giác như chó đen bắt ai liền cắn.
Sở Mộ không trả lời, hắn càng không lấy Kiếm Tông Linh Ấn ra.
Vân Tinh tức giận quát, vung tay lên:
– Người đâu, bắt bọn chúng lại cho ta!
Đám Kiếm Giả Niết Bàn cảnh đứng sau lưng Vân Tinh bao vây nhóm Sở Mộ lại.
Vân Phong ung dung nói, chẳng sợ sệt gì khi bị bao vây
– Ta khuyên các ngươi tốt nhất đừng hành động thiếu suy nghĩ, bởi vì các thái thượng trưởng lão rất nhanh sẽ đến.
Vân Tinh ngạc nhiên tại sao các thái thượng trưởng lão xuất hiện nhưng vẫn nói:
– Vừa lúc, bắt các ngươi lại giao cho các thái thượng trưởng lão quyết định!
– Vậy ngươi cứ thử xem!
Vân Phong nói rồi giơ ngang kiếm trước mặt, kiếm quang lạnh lẽo như nước chảy, hơi thở tiêu sát khuếch tán bốn phía, tràn đầy đại điện.
Vân Hà suy tư một lúc rồi rút kiếm ra đứng bên tay kia của Sở Mộ, dùng hành động bày tỏ lập trường.
Vân Hà không ngốc, Kiếm Tông Linh Ấn của Sở Mộ đã qua thái thượng trưởng lão thứ sáu xác nhận là đồ thật, tức là hắn tám chín phần mười sẽ thành tông chủ. Lúc này không đứng về phía tông chủ là tự chuốc rắc rối cho mình, huống chi Vân Hà vốn hướng về sự phát triển của Chân kiếm tông.
Vân Tinh ngây ra, tức điên lên:
– Vân Hà, ngươi làm vậy là sao!?
Vân Tinh không rõ xảy ra chuyện gì? Vân Phong đào vong thế nhưng có mặt tại đây, Vân Hà theo phe gã thì chĩa kiếm vào gã.
Vân Hà lạnh lùng nói:
– Chờ các thái thượng trưởng lão đến ngươi sẽ biết.
Vân Tinh càng khùng lên:truyện đao tu audio
– Tốt tốt tốt lắm!
Vân Tinh rút kiếm ra, hơi thở mạnh mẽ hùng dũng, phong mang thuộc Niết Bàn đỉnh bát trọng thiên đổ ập xuống, tóc đen bay bay, trường bào phần phật, phong mang tứ giăng, không khí bị cắt phát ra tiếng xoẹt xoẹt.
Công nhận từ hơi thở là biết Vân Tinh rất mạnh, phỏng chừng tạo nghệ kiếm pháp không thấp.
Phong mang màu bạc nhạt lóe lên từ thanh kiếm trong tay Vân Tinh, ánh sáng chảy xuôi, là kiếm lực nhưng chỉ có nhất cấp.
Từ điểm này là biết Vân Tinh cũng là kiếm tu.
Giương cung bạt kiếm, hơi thở tiêu sát tràn ngập bốn phía, khiến người kinh sợ.
Vân Phong, Vân Hà biểu tình nghiêm túc. Hai người biết Vân Tinh rất mạnh, lại nắm giữ kiếm lực, bọn họ không đánh lại, dù có hợp tác cũng thua. Trong lòng Vân Phong, Vân Hà chỉ hy vọng các thái thượng trưởng lão mau đến.
Vân Tinh từng bước đi tới gây áp lực lớn cho Vân Hà, Vân Phong trưởng lão. Hai người đứng trước mặt Sở Mộ tính ngăn Vân Tinh lại, dù biết mình không đánh lại gã nhưng bám chân một lúc không khó.
Kiếm quang vụt qua, Vân Tinh tấn công trước, kiếm pháp mạnh mẽ hùng hổ chém tới. Vân Phong, Vân Hà vội thi triển ra kiếm pháp ngăn cản.
Kiếm chém lui hai người.
Vân Tinh nhìn Vân Phong, Vân Hà bảo vệ Sở Mộ thì ra lệnh cho người khác:
– Bắt hắn lại!
Đám Kiếm Giả Niết Bàn trung giai lập tức hành động, bọn họ lao vào Sở Mộ muốn bắt hắn.
Vân Phong, Vân Hà biến sắc mặt đẩy lùi đám người kia. Vân Tinh lại lao lên làm hai người không rảnh tay.
Ngay lúc này, Sở Mộ rút kiếm. Kiếm quang sắc bén như sấm sét cắt đứt bầu trời, kiếm vụt qua làm mấy Niết Bàn cảnh trung giai lao lên không thể ngăn cản, tất cả bay ngược đi.
Về tu vi thì mấy người kia không thua kém Sở Mộ, thậm chí cao hơn hắn. Nhưng về thực lực thì cách biệt rất xa, không thể địch lại.
Cảnh tượng này khiến Vân Tinh dừng tay, Vân Phong và Vân Hà giật nảy mình.
Con ngươi Vân Tinh co rút trầm giọng hỏi:
– Rốt cuộc ngươi là ai?
Một tu luyện giả Niết Bàn tứ trọng thiên sơ kỳ mà một kiếm đẩy lùi mấy người tu vi cao hơn mình, điều này không hợp với lẽ thường.
Sở Mộ lạnh nhạt nói:
– Đừng gấp, rất nhanh sẽ biết.
Vân Phong, Vân Hà mừng rỡ.
Hai người không ngờ tông chủ được Kiếm Tông Linh Ấn thừa nhận này tu vi dù không cao nhưng thực lực kinh người, dư sức chiến đấu vượt cấp.
Tông chủ càng ưu tú càng có lợi cho Chân kiếm tông.
Mặt Vân Tinh đen thui.
Vân Tinh có thể giết Vân Phong, Vân Hà nhưng cần thời gian. Người lạ kia rất mạnh, bằng vào đệ tử dưới tay gã hơi khó xử lý.
Trong phút chốc giằng co.
Ngay lúc này, các hơi thở khổng lồ xuất hiện, mọi người giật nảy mình. Các bóng người lao tới, gồm bảy người.
Vân Tinh giật mình kêu lên:
– Thái thượng trưởng lão!
Lúc trước Vân Tinh nghe nói thái thượng trưởng lão sẽ xuất hiện nhưng không ngờ đến bảy người, gã không rõ.
– Vân Phong bái kiến bảy vị thái thượng trưởng lão!
– Vân Hà bái kiến bảy vị thái thượng trưởng lão!
***
Thái thượng trưởng lão số một kích động hỏi trước:
– Kiếm Tông Linh Ấn ở đâu?
Vân Tinh ngạc nhiên, Kiếm Tông Linh Ấn?
Sở Mộ lại lấy Kiếm Tông Linh Ấn ra, Kiếm Tông Linh Ấn tỏa ánh sáng trắng ngà.
Bảy thái thượng trưởng lão bao vây Sở Mộ, nhìn chằm chằm Kiếm Tông Linh Ấn trong tay hắn, biểu tình càng lúc càng kích động.
– Tốt tốt tốt, thật sự là Linh Ấn chọn chủ!
– Tốt quá, mấy trăm năm rồi, Chân kiếm tông của chúng ta lại có tông chủ!
Lời thái thượng trưởng lão nói và đoàn sáng trong Sở Mộ làm Vân Tinh và đám đệ tử của gã ngơ ngẩn.
Vân Tinh nổi điên:
– Không thể nào! Kiếm Tông Linh Ấn sao có thể ở trong tay người lạ, chắc chắn là giả!
Vân Tinh mất bao nhiêu công sức thủ đoạn mà không lấy được Kiếm Tông Linh Ấn thế nhưng nằm trong tay người lạ.
Vân Tinh tấn công Sở Mộ, kiếm quang sắc bén muốn đưa hắn vào chỗ chết.
Nhưng thái thượng trưởng lão không cho phép Vân Tinh càn rỡ.
Rầm!
Vân Tinh bay ngược ra càng nhanh hơn, phun ngụm máu rớt xuống mấy chục thước không bò dậy nổi.
Một thái thượng trưởng lão lên tiếng:
– Bắt lấy!
Vân Phong, Vân Hà bắt giữ Vân Tinh bị thương.
Tình hình chuyển biến rất nhanh, Vân Tinh bỗng chốc thành tù nhân.
Chương 2140: Phá giải bí mật của Linh Ấn (Thượng)
Qua bảy vị thái thượng trưởng lão xác nhận đúng là Kiếm Tông Linh Ấn thật, Sở Mộ khiến Kiếm Tông Linh Ấn phản ứng, chọn chủ, tức là từ nay hắn làm tông chủ của Chân kiếm tông.
Bảy vị thái thượng trưởng lão có địa vị phi phàm không kém hơn tông chủ, nên bọn họ không cần hành lễ quỳ lạy với Sở Mộ.
Vân Tinh bị áp xuống nhốt lại. Vân Phong đi nhanh, định mang đám đệ tử Lê Hiểu trở về, Vân Hà quản lý các đệ tử trong sơn môn.
Toàn tông tổng động viên, bởi vì xuất hiện tông chủ là sự kiện lớn trong kiếm tông.
Nhưng đấy là chuyện của Chân kiếm tông nên không gióng trống khua chiêng tuyên truyền, trong tông tổ chức lễ mừng, tất cả đệ tử đều đến dự.
Trong lễ mừng tông môn Sở Mộ ngồi trên vị trí thuộc về tông chủ, bảy thái thượng trưởng lão lánh sau màn không xuất hiện trước mặt mọi người. Bên dưới là Vân Phong, Vân Hà trưởng lão. Nói đến thì Chân kiếm tông vốn có một phó tông chủ và bốn vị trưởng lão.
Giờ phó tông chủ đã chết, tứ trưởng lão chết, đại trưởng lão Vân Tinh bị nhốt lại, chỉ còn nhị trưởng lão Vân Phong, tam trưởng lão Vân Hà.
Đệ tử Chân kiếm tông chết rất nhiều trong cuộc phản loạn, người vốn không đông lại bị mất mác một đống lớn.
Đệ tử chia làm bốn bậc, thấp nhất là đệ tử ký danh, thứ hai là đệ tử chính thức, thứ ba là đệ tử tinh anh, cao nhất là đệ tử hạch tâm.
Trong đó đệ tử ký danh có địa vị thấp nhất, không xem như đệ tử chính thức của Chân kiếm tông, số người nhiều nhất, tu vi thấp hơn Nguyên Cực cảnh. Vì địa vị thấp nhất, không thể xem như đệ tử chính thức của Chân kiếm tông nên bọn họ không có tư cách tham gia lễ mừng tông môn lần này.
Đệ tử chính thức tu vi là Nguyên Cực cảnh, ít nhất phải quen tay một môn kiếm pháp hoàng cấp.
Đẳng cấp kiếm pháp của Thâm Lam thế giới chia ra cấp thấp, trung cấp, cao cấp, lên nữa là hoàng cấp, huyền cấp, địa cấp, thiên cấp.
Bốn đẳng cấp hoàng huyền địa thiên, giống cấp bậc của bốn tinh vực lớn nhân tộc Cổ Thần giới.
Đạo kiếm pháp của Thâm Lam thế giới không hưng thịnh nên kiếm pháp hoàng cấp, huyền cấp, địa cấp, thiên cấp không thể so sánh với bốn tinh vực lớn nhân tộc.
Đệ tử tinh anh tu vi là Thần Ngưng cảnh, ít nhất tinh thông hai môn kiếm pháp hoàng cấp, quen tay một kiếm pháp huyền cấp.
Đệ tử hạch tâm tu vi Niết Bàn cảnh, ít nhất tinh thông bốn môn kiếm pháp hoàng cấp, hai môn huyền cấp, quen tay một môn kiếm pháp địa cấp.
Hiện giờ trong Chân kiếm tông không có nhiều đệ tử hạch tâm, chỉ còn hai mươi sáu người. Đệ tử tinh anh nhiều hơn chút, hơn một trăm người, đệ tử chính thức gồm hơn ba trăm người.
Đa số chết trong cuộc phản loạn, đúng là chuyện khiến người đau buồn.
Lễ mừng diễn ra gần cuối thì Sở Mộ ra lệnh:
– Áp Vân Tinh lên đây.
Bắt đầu xử trí Vân Tinh, tại gã phản loạn gây ra cái chết cho nhiều đệ tử Chân kiếm tông.
Tuy Chân kiếm tông xuống dốc nhưng từng là tông môn huy hoàng cường đại, nội bộ có chi nhánh nghiêm minh.
Tông chủ phong, Hình Phạt điện, Phong Tín đường, Truyền Đạo phong, Chú Kiếm cốc, Bảo Đan các vân vân. Còn có một số ngọn núi chuyên thuộc về đệ tử tinh anh, có núi dành cho đệ tử chính thức. Đệ tử ký danh được thống nhất sắp xếp trong một sơn cốc lớn dưới Cổ Thú sơn.
Tam trưởng lão Vân Hà là trưởng lão hình pháp của Hình Phạt điện. Vân Phong nhị trưởng lão là Phong Tín trưởng lão của Phong Tín đường. Vân Tinh đại trưởng lão lúc trước phụ trách Truyền Đạo phong.
Tứ trưởng lão đã chết phụ trách Chú Kiếm cốc, Bảo Đan các hiện không có các chủ.
Vân Tinh đại trưởng lão phản loạn dẫn đến các đệ tử Chân kiếm tông chết khá nhiều, hại chết tứ trưởng lão và phó tông chủ, tội ác tày trời, dựa theo hình pháp tông quy của Chân kiếm tông nên bị xử cực hình.
Trong ánh nhìn chăm chú của Sở Mộ và bảy thái thượng trưởng lão, ngay trước mặt Vân Phong trưởng lão cùng tất cả đệ tử Chân kiếm tông, hình pháp trưởng lão tức là nhị trưởng lão Vân Hà tự mình dùng kiếm khí lăng trì Vân Tinh.
Kiếm khí lăng trì trong khi người giữ tỉnh táo, đau đớn không cách nào tưởng tượng. Tiếng hét thảm của Vân Tinh văng vẳng không dứt, toàn quá trình kéo dài nửa canh giờ mới kết thúc, khi chấm dứt vừa lúc gã chết, trên mặt là biểu tình giải thoát.
Sở Mộ thầm líu lưỡi. Các đệ tử biểu tình nghiêm nghị, có người sợ hãi, bọn họ sâu sắc hiểu rằng tuyệt đối đừng xúc phạm tông quy, nếu không sẽ có kết cục rất thảm.
Mọi thứ chờ gầy dựng lại từ đầu, Chân kiếm tông bây giờ trải qua một lần phản loạn bị hao tổn nghiêm trọng, nhưng mừng là phản loạn dừng tại đây. Chân kiếm tông nhờ đó xuất hiện một tông chủ chính thức, không còn là con rồng không đầu.
Ban đầu Sở Mộ nói sẽ không tốn thời gian vào việc quản lý tông môn, nhưng bây giờ đang lúc cần người, hắn là tông chủ thì ít nhiều gì phải bỏ sức ra, đã nhận chức vụ thì phải làm tròn.
Sở Mộ không giỏi quản lý, hắn xin bảy vị thái thượng trưởng lão chỉ dẫn. Mấy trăm năm mới ra một tông chủ, vị tông chủ này tuy tu vi không cao nhưng thiên phú và tiềm lực kinh người, bảy vị thái thượng trưởng lão tạm thời không bế quan mà ở lại lo công việc tông môn, bày mưu nghĩ kế.
Sở Mộ họp mấy lần với bảy vị thái thượng trưởng lão, cuối cùng cho ra quyết định tạm thời.
Vân Hà vẫn quản lý Hình Phạt điện, Vân Phong vẫn quản lý Phong Tín đường. Truyền Đạo phong tạm thời do thái thượng trưởng lão thứ bảy quản lý. Chú Kiếm cốc do thái thượng trưởng lão thứ năm quản lý. Bảo Đan các tạm do thái thượng trưởng lão thứ ba quản lý, mỗi phân bộ Chân kiếm tông đều có dẫn dắt.
Bốn vị thái thượng trưởng lão khác tạm thời rảnh rỗi nên lại bế quan.
Sở Mộ đặt câu hỏi:
– Không biết các vị thái thượng trưởng lão có từng nghe về mười tám viên thần châu không?
– Mười tám viên thần châu?truyện kiếm tu audio
Bốn vị thái thượng trưởng lão trầm tư một lát sau lắc đầu.
Sở Mộ thầm thất vọng. Bảy thái thượng trưởng lão của Chân kiếm tông tu vi cao nhất là Vạn Cổ lục trọng thiên, thấp nhất là Vạn Cổ nhị trọng thiên, bọn họ cũng không biết làm Sở Mộ chẳng biết tìm từ đâu.
Thái thượng trưởng lão thứ nhất nói:
– Về việc này có thể hỏi lão tam, học thức của hắn phong phú nhất trong bảy người chúng ta.
Bốn thái thượng trưởng lão đi bế quan, Sở Mộ tìm tam thái thượng trưởng lão hỏi về mười tám viên thần châu.
Tam thái thượng trưởng lão trầm ngâm nói:
– Mười tám viên thần châu…?
Tam thái thượng trưởng lão đang nhớ lại, y sống đã mấy trăm năm, cộng thêm tính cách và sở thích nên thấy rất nhiều thứ, có nhiều trí thức, tất cả lưu trữ trong đầu.
Một lúc lâu sau tam thái thượng trưởng lão mở miệng nói:
– Hình như có nghe nói qua mười tám viên thần châu, quên nghe ở đâu rồi.
Chương 2141: Phá giải bí mật của Linh Ấn (Hạ)
Sở Mộ hơi kích động hỏi:
– Trưởng lão còn nhớ nội dung không?
– Mười tám viên thần châu liên quan đến bí mật của thế giới này.
Tam thái thượng trưởng lão nói:
– Nhưng nội dung cụ thể thì đã qua vài chục năm, trong một chốc ta không nhớ ra, để ta qua chút thời gian suy nghĩ rồi nói với tông chủ.
Sở Mộ nói:
– Xin nhờ trưởng lão.
***
Đến đây thì Chân kiếm tông yên ổn lại, tuy có tông chủ nhưng muốn phát triển, thậm chí tái hiện huy hoàng là chuyện vô cùng khó khăn, phải có thời gian và tài nguyên.
Đáng mừng là có tông chủ tương đương có tượng trưng tinh thần, càng có lực ngưng tụ, Chân kiếm tông bừng bừng sức sống.
Trong Chân kiếm tông có các tin đồn về tông chủ, khiến bọn họ chú ý nhất là thực lực của tông chủ mới như thế nào. Đây dù sao là thế giới cường giả làm vua, Không đủ thực lực mà mang tiếng tông chủ thì khó khiến người tín phục từ tận đáy lòng.
Hôm đó Vân Tinh ra lệnh, mấy đệ tử Niết Bàn trung giai tấn công Sở Mộ đều là đệ tử hạch tâm, còn xếp mười hạng đầu. Chính miệng bọn họ nói mấy người liên hợp nhưng bị tông chủ một kiếm đánh lui, họ rất ngạc nhiên, càng tò mò thực lực của tông chủ hơn.
Tu vi Niết Bàn tứ trọng thiên, một kiếm đánh lui mấy Niết Bàn cảnh trung giai vây công, thực lực như vậy rất lợi hại.
Nhưng dù sao chỉ là nghe nói, không được thấy tận mắt thì nhiều người còn ôm thắc mắc. Những người đã tự thể nghiệm cũng không chắc, vì khi đó họ mới ra tay một lần, chưa dốc hết sức ra.
Sở Mộ không biết suy nghĩ của các đệ tử, dù biết hắn cũng sẽ không đặc biệt khoe tài để chứng minh cái gì.
Sở Mộ ra lệnh cho Phong Tín đường của Vân Phong trưởng lão sưu tầm tin tức liên quan mười tám viên thần châu.
Đệ tử Hình Pháp của Hình Phạt điện là sàn lọc từ đệ tử hạch tâm, tinh anh, làm người công bằng và thực lực mạnh mới có cơ hội được chọn.
Đệ tử Phong Tín đường được chọn từ ba loại đệ tử, yêu cầu là nhanh nhạy thông minh, tốc độ nhanh.
Truyền Đạo phong là nơi truyền dạy công pháp kiếm pháp.
Chú Kiếm cốc để đúc kiếm, rèn ra kiếm khí, một mặt là cung cấp cho nội bộ Chân kiếm tông, một mặt là bán ra ngoài để kiếm chi tiêu hằng ngày cho tông môn. Dù sao có nhiều đệ tử, không thể để các đệ tử trồng trọt được, vậy thì làm sao có thời gian tu luyện.
Bảo Các đan cũng vậy, luyện chế đan dược về lý luận một phần cung cấp cho tông môn, một phần bán ra ngoài. Đương nhiên tông môn cần kiếm khí, đan dược không phải miễn phí, cũng có điều kiện nhất định.
So sánh thì Chú Kiếm cốc hưng thịnh hơn Bảo Đan các nhiều. Chân kiếm tông không giỏi về đan dược, phẩm cấp đan dược thông thường không quá cao, trình độ luyện đan sư hơi thấp, cung ứng đan dược cho riêng tông môn đã không đủ chứ đừng nói bán ra ngoài. Ngược lại phẩm chất kiếm khí của Chú Kiếm cốc không tồi, sản lượng tàm tạm, là nguồn thu nhập chủ yếu cũng là lớn nhất của Chân kiếm tông.
Sở Mộ hiểu biết tỉ mỉ mỗi mặt của Chân kiếm tông, lắc đầu.
Bán ra kiếm khí của Chú Kiếm cốc là nguồn thu nhập lớn nhất cho Chân kiếm tông, những thứ khác không có nhiều thu nhập. Có một chút thu nhập mà muốn chi tiêu cho nguyên tông môn thì hơi miễn cưỡng, chớ nói chi là phát triển.
Sở Mộ xoa trán, hắn thấy nhức đầu. Sở Mộ có ngộ tính rất mạnh, kêu hắn lĩnh ngộ công pháp, kiếm pháp này nọ không khó nhưng bảo hắn quản lý tông môn, suy nghĩ phát triển nó thì đúng là nhức óc.
Nói sao thì trọng điểm bây giờ là giải quyết nguồn thu nhập trước, không có thu nhập đầy đủ thì khó mà phát triển vì không bột đố gột nên hồ.
Sở Mộ thầm nghĩ:
– Xem ra phải bắt tay từ kiếm khí và đan dược.
Làm tốt kiếm khí, đan dược mới lăn lợi lớn.
Chú Kiếm cốc hiện giờ tạm thời do ngũ thái thượng trưởng lão phụ trách, vì ngũ thái thượng trưởng lão có tạo nghệ tốt về mặt đúc kiếm. Rất sớm trước kia ngũ thái thượng trưởng lão từng đảm nhiệm chức trưởng lão chú kiếm trong Chú Kiếm cốc, bây giờ xem như làm lại nghề cũ.
Tam thái thượng trưởng lão phụ trách Bảo Đan các tuy chưa từng làm trưởng lão trong này nhưng học thức phong phú, các mặt đều có chạm đến. Về đan dược tam thái thượng trưởng lão có chút tạo nghệ, đủ sức đảm nhiệm trưởng lão Bảo Đan.
Sở Mộ yên tâm giao Chú Kiếm cốc, Bảo Đan các cho hai vị thái thượng trưởng lão, chỉ dặn dò rồi để bọn họ tự do phát triển, kiếm nhiều ích lợi hơn cho tông môn.
Nhưng thái thượng trưởng lão không thể quản lý thời gian được, đây chỉ là tạm thời, còn cần bồi dưỡng tìm nhân tuyển thích hợp, cái này là cả một vấn đề. Ngoài ra Ngoại Vụ đường phụ trách ngoại giao chưa được tạo xong, thiếu người, thiếu trưởng lão. Chân kiếm tông hiện giờ tạm thời không cần Ngoại Vụ đường, nhưng muốn phát triển thì không thể thiếu nó.
Không tiếp xúc không biết, vừa tiếp xúc Sở Mộ mới hiểu có rất nhiều việc cần suy xét, cong cong quấn quấn, làm tông chủ thật không dễ, làm tông chủ hợp cách càng khó hơn, làm tông chủ ưu tú cực kỳ khó khăn.
Tạm thời gác việc nhức đầu sang bên, Sở Mộ quay về phòng mình.
Làm tông chủ Chân kiếm tông dĩ nhiên Sở Mộ có chỗ ở riêng, trên đỉnh tông chủ phong cao nhất trong Cổ Thú sơn, nguyên khí thiên địa cực kỳ đậm tinh thuần.
Trước mắt chưa có ai phụ trách sinh hoạt hàng ngày cho Sở Mộ.
Sở Mộ ngồi trên ghế trong phòng ngủ, hắn lấy Kiếm Tông Linh Ấn ra. Đây là tượng trưng thân phận của tông chủ Chân kiếm tông, thứ bị định nghĩa là ẩn chứa bí mật to lớn.
Sở Mộ đang tìm cách gỡ bỏ bí mật trong đó.
Nghe nói bí mật ẩn chứa trong Kiếm Tông Linh Ấn đến nay trải qua rất nhiều đời tông chủ mà không ai có thể phá giải, không biết Sở Mộ có trở thành người đầu tiên không.
Kiếm Tông Linh Ấn vừa hiện ra liền tỏa ánh sáng trắng ngà, Sở Mộ đặt nó trong lòng bàn tay, nhìn chằm chằm không chớp mắt cái nào như muốn nhìn thấu nó.
Từ lúc có được Kiếm Tông Linh Ấn đến lúc này Sở Mộ mới thật sự bình tâm lại, cẩn thận đánh giá và nghiên cứu nó.
Ánh mắt sắc bén xuyên qua ánh sáng trắng ngà nhìn vào trong Kiếm Tông Linh Ấn, nhưng không thể nhìn thấu, nó là chỉnh thể hồn nhiên không chút khe hở.
Sở Mộ phát ra lực lượng thần niệm xuyên qua ánh sáng trắng ngà bao vây Kiếm Tông Linh Ấn, cẩn thận điều tra, nhưng cũng không thu hoạch được gì.
Sở Mộ không bỏ cuộc, hắn quyết tâm gỡ bỏ bí mật ẩn chứa trong Kiếm Tông Linh Ấn, không chừng bí mật này liên quan đến Thế Giới Chi Linh.
Lực lượng thần niệm, kiếm lực, lực lượng quy tắc vân vân, Sở Mộ thử từng cái một.
Kiếm Tông Linh Ấn chợt run lên, ánh sáng trắng ngà trở nên cực kỳ đậm như mặt trời nóng cháy, ánh sáng bao trùm Sở Mộ.
***
Chương 2142: Bạch Linh
Khi phản ứng lại Sở Mộ thấy mình ở một nơi không biết tên, bốn phía trắng xóa.
Sở Mộ nhìn xung quanh, đập vào mắt một mảnh màu trắng. Sở Mộ thử phát ra lực lượng thần niệm nhưng hắn không còn lực lượng thần niệm.
Trắng xóa rút đi, giây lát lộ ra nền đất xám đen lót bằng đá, sương trắng không ngừng tán đi, nhiều phong cảnh hơn, núi giả, đình đài, hồ nước, hoa cỏ.
Đây là một đình viện, một đình viện rất lớn, trừ Sở Mộ ra không có ai nữa.
Sở Mộ giật nảy mình, đình viện trống vắng chợt có một người hiện ra. Sở Mộ tưởng là ảo giác nên dụi mắt, đúng là có người.
Áo trắng bay bay, khí chất khó tả.
Sở Mộ nhìn người áo trắng chằm chằm, người đó dường như cảm giác được, chậm rãi quay đầu. Sở Mộ rùng mình, con ngươi co rút, hắn không biết tại sao mình phản ứng như vậy, đơn giản là bản năng.
Người áo trắng có bề ngoài khó tả, nhìn như rõ ràng lại rất mơ hồ, như tham gia lực lượng thần kỳ ngăn cách tầm mắt của Sở Mộ không cho hắn nhớ.
– Ngươi tên là gì?
Người áo trắng cất bước, từng bước không nhanh không chậm đi hướng Sở Mộ, thanh âm hờ hững nhưng ẩn chứa ma lực độc nhất vô nhị.
Sở Mộ không suy nghĩ nhiều, trả lời ngay:
– Sở Mộ.
Sau đó Sở Mộ giật bắn người, phát hiện sự việc nằm ngoài tầm kiểm soát của hắn thì càng cảnh giác hơn.
– Đừng lo, ta không có ác ý với ngươi.
Nam nhân áo trắng dừng bước đứng ở ngưỡng đình đài nhìn Sở Mộ:
– Đã lâu không ai đến đây.
Tuy đối phương nói vậy nhưng Sở Mộ vẫn không thả lỏng cảnh giác, hắn hỏi ngược lại:
– Ngươi là ai?
– Ta… Ngươi gọi ta là Bạch Linh đi.
Người áo trắng từ tốn nói:
– Có vấn đề gì cứ hỏi đi.
Sở Mộ liên tiếp hỏi ba câu:
– Ngươi là loại người gì? Chỗ này là đâu? Tại sao ta xuất hiện tại đây?
Bạch Linh mỉm cười nói:
– Nơi này là bên trong Kiếm Tông Linh Ấn, ta là linh của Linh Ấn. Còn về tại sao ngươi xuất hiện ở đây thì chắc ngươi nên biết.
– Bên trong Kiếm Tông Linh Ấn…
Sở Mộ ngẩn ngơ:
– Nói vậy là ta đã phá giải được bí mật của Linh Ấn?
Bạch Linh đáp:
– Không, ngươi mới chỉ chạm vào bí mật của Linh Ấn, chưa tính là giải mở.
Bạch Linh là linh của Linh Ấn bí ẩn dường như rất có kiên nhẫn, đã lâu không nói chuyện với ai nên Sở Mộ hỏi cái gì đa số sẽ trả lời lại.
Trong giao lưu Sở Mộ dần hiểu rõ tình huống hiện tại.
Ví dụ Sở Mộ không vào đây bằng thân thể mà chỉ có lực lượng thần niệm ảo đi vào, nên hắn mới không thể phát ra lực lượng thần niệm.
Tại sao Sở Mộ vào đây là bởi vì hắn nắm giữ kiếm lực, còn đến trình độ nhất định, cộng thêm linh hồn cường đại vượt qua người bình thường, vài nguyên nhân đều đến tiêu chuẩn mới có tư cách phá giải bí mật của Kiếm Tông Linh Ấn.
Sở Mộ nắm giữ kiếm lực thất cấp, linh hồn hơn xa Kiếm Giả cùng đẳng cấp. Một số cường giả Kiếm Thánh Vạn Cổ cảnh chưa chắc linh hồn mạnh hơn Sở Mộ.
Các loại điều kiện, đủ điều hạn chế khiến bí mật Kiếm Tông Linh Ấn khó bị giải, lâu dần trở thành truyền thuyết.
Tưởng tượng xem muốn khiến Kiếm Tông Linh Ấn chọn chủ đã rất khó khăn, còn phải giải bí mật khó hơn chọn chủ gấp trăm lần.
Nên Bạch Linh mới nói lâu rồi không ai vào đây.
Cũng vì đã lâu không có người đi vào đây nên Bạch Linh mới trò chuyện nhiều vậy.
Sở Mộ và Bạch Linh cùng ngồi trong đình đài, hắn đặt câu hỏi:
– Bạch Linh tiền bối, không lẽ Kiếm Tông Linh Ấn là Kiếm Thần để lại?
Bạch Linh cười hỏi ngược lại:
– Ngươi thấy sao?
Sở Mộ nói:
– Ta không biết.
– Sau này ngươi sẽ biết.
Bạch Linh không trả lời ngay mặt làm Sở Mộ hoang mang.
Ở trước mặt Bạch Linh khiến Sở Mộ cảm giác mình như vãn bối, dù hắn đối diện tổng điện chủ Kiếm Thần điện cũng chưa từng có cảm giác như vậy.
Nên Sở Mộ bất giác gò bó trước Bạch Linh, hắn như trở về hồi còn là con nít xin sư phụ chỉ dạy, không có cảm giác đột ngột gì.
Đề tài dần chuyển hướng bí mật của Kiếm Tông Linh Ấn, Bạch Linh nói:
– Theo quy định lúc trước chủ nhân thiết lập thì ngươi phải vượt qua thử thách mới có thể chính thức giải bí mật Kiếm Tông Linh Ấn.
Sở Mộ tò mò hỏi:
– Bạch Linh tiền bối, là thử thách gì?
Bạch Linh chỉ hỏi:truyện ma
– Ngươi muốn bắt đầu vào thử thách ngay bây giờ không?
Sở Mộ đáp ngay:
– Muốn!
Dứt lời Bạch Linh trước mắt biến mất, đình đài, núi giả, hoa cỏ, tất cả nhanh chóng biến mất, bị ánh sáng xanh thay thế.
Sở Mộ đang ngạc nhiên thì trước mắt trắng xóa xuất hiện một bóng người, từ mơ hồ khi đi từng bước thì dần rõ ràng, phong cảnh xung quanh thay đổi, một dãy cây liễu.
Đó là người áo trắng, ánh mắt đầu tiên Sở Mộ tưởng là Bạch Linh, nhưng khi xem lần thứ hai mới biết không phải, nhưng hơi giống.
Người áo trắng hơi giống Bạch Linh có ánh mắt rất sắc bén, lạnh lùng nói:
– Ta là người thử thách cửa thứ nhất, đánh bại ta là có thể vào cửa thử thách thứ hai.
Người áo trắng rút kiếm ra, kiếm phong chỉ thẳng.
Sở Mộ động ý niệm, một thanh kiếm xuất hiện trong tay hắn.
Người áo trắng vung tay, kiếm sắc bén biến ra nhiều kiếm quang từ các góc bốn phương tám hướng chém tới.
Sở Mộ giật mình kêu lên:
– Thật tinh diệu!
Nhát kiếm của đối phương có loại tinh diệu khó tả, Sở Mộ cảm giác không thể né tránh, ngay cả ứng đối cũng khó khăn.
Sở Mộ dốc hết sức chỉ miễn cưỡng tránh thoát, hắn định huơ kiếm đánh trả thì kiếm của người áo trắng lại chém tới. Kiếm chém ngang, mơ hồ khó nắm bắt, không cách nào xác định điểm rơi.
Sở Mộ định vung kiếm miễn cưỡng bắt kịp, đón đỡ, vội thụt lùi kéo ra khoảng cách.
Lần đầu tiên chiến đấu kiếm pháp mà Sở Mộ bị người ức chế rõ rệt như vậy.
Phong cách kiếm pháp của người áo trắng là nhẹ nhàng phiêu dật, mỗi nhát kiếm nhìn như sức không mạnh nhưng uy lực kinh người, bất giác khiến người mất mạng.
Dưới kiếm của người áo trắng Sở Mộ thủ nhiều công ít.
Sở Mộ động ý niệm, tay trái cầm thanh kiếm dùng song kiếm thuật, thực lực tăng gấp đôi mới dần lấy lại thế yếu, chiến đấu kịch liệt với người áo trắng.
Sở Mộ dốc hết sức ra, bày song kiếm thuật đến tột độ nhưng vẫn không thể làm gì người áo trắng. Mặc cho Sở Mộ tấn công cuồng bạo mãnh liệt cỡ nào thì kiếm của người áo trắng luôn nhẹ nhàng phiêu dật. Khi vung lên từng đường kiếm hóa giải thế công của Sở Mộ, nhẹ nhàng đánh trả luôn khiến hắn gồng hết sức đón đỡ.
Đã lâu rồi Sở Mộ không có cảm giác này, thường toàn là hắn đem đến cảm giác đó cho người khác.
Năng lực học tập của Sở Mộ rất mạnh, đây là điều hiển nhiên. Trong chiến đấu kiếm pháp với người áo trắng, Sở Mộ dần hấp thu sở trường của đối phương, từ từ dung nhập vào kiếm pháp của mình, khiến kiếm pháp càng tinh diệu hơn. Bất giác tạo nghệ kiếm pháp tiến bộ một chút.