Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
Tập 427 [Chương 2133 đến 2137]
❮ sautiếp ❯Chương 2133: Thăng cấp
Các dòng chảy màu lam xuyên qua quanh người Hà Tử Kiện như những con sông, sóng dâng trào bày ra tạo nghệ thuật pháp kinh người của gã.
Đây là lần đầu tiên Sở Mộ thấy phong thái của tu luyện giả tinh tu thuật pháp.
Hà Tử Kiện tóc dài tung bay, mắt lấp lánh ánh sáng lam, hai tay nhanh chóng ngưng kết ấn pháp:
– Thủy thuật, Đại Bộc Táng Sinh!
Lực lượng thủy quanh người Hà Tử Kiện dao động cực kỳ kịch liệt như một đại dương đảo ngược.
Tiếng gầm rú từng đợt kinh thiên động địa, trong hư không đột nhiên dâng lên triều tịch màu lam, cao cỡ trăm thước ầm vang ập đến, mãnh liệt dâng trào muốn phá hủy thiên địa.
Uy thế đó khiến Sở Mộ biến sắc mặt.
Thủy thuật tràn ngập lực lượng hủy diệt khủng bố tuyệt luân.
Như muốn chôn vùi cả bầu trời, hủy diệt luôn Sở Mộ. Ba tu luyện giả Niết Bàn thất trọng thiên lộ vẻ mặt vui mừng nhanh chóng lùi ra, tránh cho bị lan đến.
Bọn họ cảm thấy trước thủy thuật Đại Bộc Táng Sinh của Hà Tử Kiện thì dù là tu luyện giả tu vi Niết Bàn bát trọng thiên cũng chết chắc chứ nói gì Niết Bàn tứ trọng thiên sơ kỳ.
Cách biệt mỗi một trọng thiên là gấp mười lần.
Bọn họ cho rằng Sở Mộ chết chắc trong thủy thuật Đại Bộc Táng Sinh của Hà Tử Kiện, không có cả mẩu xương.
Cảm giác kinh dị tràn ngập toàn thân, thế giới tinh thần của Sở Mộ xao động, lực lượng thần niệm như sắp nổ tung, cảm giác nguy hiểm cực kỳ mãnh liệt.
Trong kim chi lực tràng, Thiên Trảm kiếm lại tuôn ra ánh sáng chói lòa, cực kỳ chói mắt. Một sắc bạc đậm dâng lên như sợi tơ quấn quanh, kiếm rung nhẹ, Ngũ Hành Duệ Kim Kiếm xuất kích. Kiếm quang màu vàng khủng bố có kiếm lực thất cấp gia cố bạo tăng gấp tám lần.
Ngũ Hành Duệ Kim Kiếm uy lực gấp tám đã không thể miêu tả uy thế, bầu trời cũng không ngăn nổi một kiếm này đã bị cắt ra, để lại vết hằn đen ngòm.
Ba tu luyện giả Niết Bàn thất trọng thiên tái mặt, đường kiếm này quá khủng bố.
Nếu vừa rồi Sở Mộ thi triển nhát kiếm này thì bọn họ có công kích cũng không đánh bại được hắn. Nhưng nếu Sở Mộ thi triển đường kiếm này thì họ dễ phản ứng lại hơn, vì kích phát, dung nhập kiếm lực cần chút thời gian.
Ngũ Hành Duệ Kim Kiếm chém xuống, kiếm quang màu vàng dài trăm thước rạch phá không trung để lại vệt đen ngòm chém hướng thủy thuật Đại Bộc Táng Sinh.
Ngay sau đó Sở Mộ thu lại kim chi lực tràng, nhanh chóng đổi sang thủy chi lực tràng, Bất Diệt kiếm giơ lên, ánh sáng xanh thẳm tựa sóng nước dâng lên, mọi người mơ hồ nghe tiếng nước.
Kiếm chém ra, kiếm quang xanh thẳm tựa nước chảy róc rách chảy xuôi, nhìn như mềm mại nhưng thật ra cực kỳ cứng cỏi, không ngừng trùng kích.
Kiếm quang màu vàng Ngũ Hành Duệ Kim Kiếm va chạm với thủy thuật Đại Bộc Táng Sinh, chớp mắt thủy thuật Đại Bộc Táng Sinh vô cùng cuồng bạo hủy diệt tất cả bị kiếm quang vàng cắt ra.
Kiếm quang vàng chém vào Hà Tử Kiện, thủy thuật Đại Bộc Táng Sinh bị xẻ đôi không giảm uy lực vẫn đổ ập hướng Sở Mộ.
Kiếm quang xanh thẳm của Ngũ Hành Lưu Thủy Kiếm chém tới như sóng triều hùng dũng lại va chạm với thủy thuật Đại Bộc Táng Sinh, giằng co, lực lượng liên miên không ngớt trùng kích nhau.
Hà Tử Kiện biến sắc mặt, kiếm quang vàng chém tới cực kỳ sắc bén làm gã cảm thấy thân thể như bị cắt ra, không có gì đỡ nổi.
Kiếm quang vàng mạnh mẽ cắt ra thủy chi lực tràng.
Hà Tử Kiện đã giơ hai tay bắt ấn thi triển chiêu thuật pháp mới, trong phút chốc một tấm thuẫn nước hiện ra trước mặt. Thuẫn nước xoay tròn trong không trung như vòng xoáy chặn lại kiếm quang vàng chém.
Kiếm quang vàng và vòng xoáy thuẫn nước cùng tan biến, Sở Mộ bùng nổ tốc độ nhanh nhất giết hướng một tu luyện giả Niết Bàn thất trọng thiên.
Hà Tử Kiện nắm giữ thủy chi lực tràng, ba tu luyện giả Niết Bàn thất trọng thiên khác nắm giữ hỏa, phong, thổ chi lực tràng.
Sở Mộ muốn xử tu luyện giả thi triển thổ chi lực tràng.
Ngũ hành tương khắc, mộc khắc thổ Sở Mộ thu lại thủy chi lực tràng đổi sang mộc chi lực tràng trùng kích lực tràng của đối phương, ngay sau đó ánh sáng màu lục tràn ngập Thiên Trảm kiếm, giơ cao kiếm thi triển Ngũ Hành Thanh Mộc Kiếm.
Kiếm quang màu lục sinh sôi không ngớt đâm thủng thổ chi lực tràng, đối phương không thể ngăn cản.
Tu luyện giả Niết Bàn thất trọng thiên ở bên cạnh vội tấn công:
– Để ta giúp ngươi!
Sở Mộ cũng biết thực lực hiện tại rất khó cùng lúc đấu với ba Niết Bàn thất trọng thiên, một Niết Bàn bát trọng thiên. Đặc biệt ba Niết Bàn thất trọng thiên có thể bám chân hắn, Niết Bàn bát trọng thiên có thể thi triển công kích thuật pháp đáng sợ, bọn họ phối hợp với nhau uy lực càng mạnh.
Nhưng Sở Mộ không lùi bước, đối thủ cường đại mang đến áp lực nguy hiểm sống chết, trong áp lực này hắn mới tiến bộ tốt hơn. Sở Mộ đã cảm giác sự tiến bộ, đó là ứng dụng năm tuyệt học ngũ hành.
Năm môn tuyệt học ngũ hành phối hợp với năm loại lực tràng ngũ hành, hoán đổi liên tục ngũ hành lực tràng, ngũ hành tuyệt học.
Dần dà Sở Mộ luân phiên ứng dụng năm môn tuyệt học, năm loại lực tràng càng lúc càng quen tay, hắn mơ hồ nắm chắc được cái gì.
Bốn người Hà Tử Kiện cực kỳ giật mình, cứ tưởng bốn người ra tay thì dễ dàng bắt giữ đối phương, không ngờ thực lực của đối phương vượt dự đoán khiến bọn họ rất giật mình, đành đổi sang kế hoạch đánh chết. Bốn người dốc hết sức nhưng đối phương vẫn có thể ngoan cường đối kháng, tuy có dấu hiệu yếu thế nhưng không cách nào giết chết được.
Ngẫu nhiên đánh trúng làm đối phương bị thương nhưng chẳng hiểu sao rất nhanh khép lại vết thương.
Đúng thế, bắt đầu từ niết bàn lần thứ hai, mỗi lần niết bàn sức sống trong máu thịt của Sở Mộ sẽ càng mạnh mẽ hơn, đem lại kết quả là thân thể hắn càng có sức sống, bị vết thương nhẹ chớp mắt khép lại, dù bị thương nặng cũng sẽ nhanh chóng cải thiện giảm bớt, hơn nữa khỏe lại trong thời gian ngắn.
Đối thủ khó chơi làm bốn đệ tử hạch tâm Hỏa Thần tông nhức đầu.
Sở Mộ có năng lực nhanh chóng chữa lành càng thoải mái chiến đấu.
Phát động kim chi lực tràng, kiếm quang màu vàng xé gió chém tới, Ngũ Hành Duệ Kim Kiếm uy lực tuyệt luân. Ngay sau đó kim chi lực tràng đổi sang thủy chi lực tràng, Ngũ Hành Lưu Thủy Kiếm chém ra.
Luân phiên hai loại kiếm pháp có công hiệu hòa hợp.
Trong ngũ hành kim sinh thủy.Nguồn truyện audio
Kim chi lực tràng đổi sang thủy chi lực tràng ngay, rất nhanh và nắm bắt thời cơ tốt. Thủy chi lực tràng nhận được kim chi lực tràng hỗ trợ càng mạnh hơn, Ngũ Hành Lưu Thủy Kiếm cũng nhận được lực lượng kim tương sinh hỗ trợ, uy lực tăng mạnh ba phần.
Nhưng trước mắt Sở Mộ chỉ có thể làm được bấy nhiêu, khó thể tương sinh kiếm thứ ba, càng đừng nói đến kiếm thứ bốn, thứ năm.
Chương 2134: Kiếm Tông Linh Ấn (Thượng)
Tưởng tượng nếu tương sinh năm lần thì uy lực kiếm cuối cùng chắc chắn cực mạnh, nếu có thể nắm giữ hoàn mỹ thì uy lực là không cách nào tưởng tượng.
Bốn người Hỏa Thần tông là đá luyện kiếm của Sở Mộ, để rèn giũa kiếm pháp của hắn bất giác tiến bộ hơn.
Lại chém một nhát kiếm, kiếm quang xanh thẳm liên miên không ngớt, mang theo uy năng khiến người cực kỳ kinh hoàng trùng kích từng đợt, uy thế mạnh mẽ.
Đám người Hà Tử Kiện biến sắc mặt, bọn họ chợt nhận ra đối thủ này không chỉ cực kỳ ngoan cường khó chơi mà thực lực đang tăng lên so với lúc trước, như là… như xem bọn họ là đối tượng luyện kiếm.
Khi trong đầu nổi lên ý nghĩ này thì bốn người rất là xấu hổ tức tối.
Đường đường là tu vi Niết Bàn cảnh cao giai, đệ tử hạch tâm của Hỏa Thần tông, địa vị cao thượng lại bị một tu luyện giả mới có tu vi Niết Bàn cảnh trung giai xem là đối tượng luyện kiếm.
Nỗi lòng cực kỳ phức tạp.
Hà Tử Kiện quê quá hóa giận bất chấp bản thân tiêu hao lực lượng thi triển chiêu mạnh nhất trong thủy thuật gã hiện có:
– Thủy thuật, Triều Tịch Đại Bạo!
Vang tiếng nổ ầm ĩ khắp thiên địa, bầu trời như tràn ngập đại dương, sóng biển khủng bố từng đợt điên cuồng ập đến, hủy thiên diệt địa. Uy thế khiến người run rẩy, Sở Mộ biến sắc mặt.
Uy năng chiêu thủy thuật này mạnh mẽ hơn Đại Bộc Táng Sinh gấp mấy lần.
Chớp mắt Sở Mộ phán đoán:
– Không cách nào đối kháng!
Chiêu này uy năng quá mạnh mẽ, như lửa giận của thiên nhiên. Trước chiêu này thực lực của Sở Mộ không đáng gì, cách biệt quá lớn. Trừ phi Sở Mộ bất chấp tất cả, nhưng đổi lại hắn sẽ bị thương rất nặng, mất nhiều hơn được.
Trong khoảnh khắc Sở Mộ làm ra phán đoán, vội thi triển hỏa chi lực tràng, một kiếm chém Ngũ Hành Liệt Hỏa Kiếm ra.
Giây sau hỏa chi lực tràng đổi sang lực tràng, hỏa sinh thổ khiến thổ chi lực tràng tăng mạnh ba phần, kiếm chém tới đem lại cảm giác nặng nề như núi cao giáng xuống, Ngũ Hành Hậu Thổ Kiếm!
Được tăng phúc khiến uy năng Ngũ Hành Hậu Thổ Kiếm tăng mạnh, kiếm quang màu nâu như mảnh đất dày nặng, tựa núi cao đụng vào triều tịch khủng bố.
Khoảnh khắc va chạm, triều tịch hùng dũng, sóng biển khủng bố dâng trào, uy lực tăng vọt. Một mảnh đất kiếm quang màu nâu tan nát, dư ba đáng sợ tán phá tám hướng bao trùm vạn thước, không ai dám đến gần.
Sở Mộ thừa dịp này lấy phi hạm ra nhanh chóng chui vào, lái phi hạm. Sở Mộ mặc kệ hao tổn đến phi hạm cố mở tốc độ lớn nhất bùm một tiếng, hư không nổ nát, không khí trong vài trăm thước xao động biến thành mảnh chân không. Lúc trước Sở Mộ không làm như vậy trong học cung vì không muốn phá hoại kiến trúc, Sở Mộ lao đi xa nhanh hơn Phi Thiên thuật ngự kiếm.
Đám người Hà Tử Kiện thấy Sở Mộ rời đi đã qua mười giây sau, với tốc độ của phi hạm hơn mười giây dư sức bay ra ngoài mười vạn thước.
Hà Tử Kiện âm trầm nói:
– Đuổi theo!
Hà Tử Kiện lấy phi hạm ra, bốn người vào trong nhanh chóng đuổi theo. Yêu nghiệt đáng sợ như vậy nếu chạy thoát thì khi trưởng thành sẽ cực kỳ tồi tệ cho bọn họ, phải bóp chết từ trong trứng nước.
Bầu trời sáng sủa, mây trắng thơ thướt, vạn dặm xanh biếc, sâu thẳm xa xăm.
Một đoàn sao băng lửa vụt qua bầu trời xanh, để lại màu đỏ sậm cháy khét, khói đặc bốc lên cuồn cuộn.
Bùm!
Một bóng người bay ra từ quả cầu lửa to rực cháy.
Lại rầm một tiếng, động đất. Quả cầu lửa to lớn đụng vào một ngọn núi phát ra tiếng nổ kinh thiên động địa, dư ba năng lượng khủng bố trùng kích tám hướng, phạm vi mười mấy vạn thước bị lan đến. Đá núi vỡ nát thành bột, bụi bay mù mịt, lửa cháy hừng hực như đốt cả bầu trời.
Chấn động ầm ầm kéo dài mấy chục giây mới bình ổn lại.
Sở Mộ lau mồ hôi lạnh thầm nghĩ:
– Uy lực đáng sợ.
May mắn ra khỏi phi hạm kịp lúc, nếu hắn theo phi hạm đụng vào núi cao phát nổ, với uy lực lớn như thế dù cơ thể hắn mạnh mẽ bất tử cũng sẽ bị vết thương rất nặng.
Bị phi hạm của bốn người Hà Tử Kiện truy sát, phi hạm của họ khá nhanh lại có khả năng công kích, Sở Mộ điều khiển phi hạm né tránh buộc phải mở ra hết tốc độ của phi hạm bất chấp bị hao tổn, vượt cực hạn. Quả nhiên cắt đuôi đối phương nhưng thời gian dài phi hạm cũng bị tổn hại nghiêm trọng nên mới có kết quả bây giờ.
Sở Mộ lẩm bẩm:
– Lý gia, Hỏa Thần tông…
Khóe môi Sở Mộ nhếch cao, mắt lóe tia sáng lạnh.
Hắn sẽ nhớ kỹ, khi nào đủ thực lực chắc chắn sẽ trả thù.
Sở Mộ dằn lòng xuống, hắn bay hướng phi hạm nổ.
Phạm vi mười mấy vạn thước một mảnh khét đen, khói đen bốc mù mịt.
Sở Mộ thầm tiếc nuối, chiếc phi hạm duy nhất đã mất. Tốc độ của phi hạm nhanh hơn hắn bay, không cần tiêu hao lực lượng bản thân, dĩ nhiên sẽ hao năng lượng Nguyên đan nhưng tóm lại có chiếc phi hạm rất tiện.
Sở Mộ vào trong núi, lực lượng thần niệm quét qua, không lâu sau bắt giữ dao động hơi thở yếu ớt, là sự sống mỏng manh, dao động sự sống sắp chết, như ngọn đèn leo lét trong gió tùy thời tán loạn.
Sở Mộ lắc người lao nhanh đi, thấy một người ngã trong vũng máu, toàn thân đẫm máu, máu lẫn nhiều tro bụi, không thể nhìn ra mặt mũi thật sự của người đó.
Hơi thở sự sống mỏng manh phát ra từ người này.
Sở Mộ ngẫm nghĩ, bước đến gần hơn, xòe tay ra cách nửa thước dẫn dắt lực lượng sự sống căn nguyên mộc chi tướng hóa thành một lũ sắc xanh lục lan tràn ra từ bàn tay bắn hướng người nằm dưới đất. Ánh sáng màu xanh lục chui vào cơ thể, lực lượng sức sống nhanh chóng tràn ngập, sức sống yếu ớt gần như tan biến bỗng chốc tăng thêm mấy phần.
– Bị thương quá nặng.
Sở Mộ không ra tay nữa, người này bị thương rất nặng, trừ phi hắn phát ra nhiều lực lượng sự sống mới chữa được một chút, giữ được mạng sống, nhưng cái gì là căn nguyên mộc chi tướng teo rút nghiêm trọng.
Với người lạ, một người không biết tốt xấu thì Sở Mộ sẽ không thẳng thắn vô tư như vậy.
Lực lượng sức sống căn nguyên mộc chi tướng tiêu hao một chút không khó bổ sung lại, tiêu hao nhiều thì không dễ bổ sung, đây là một trong các chỗ dựa của Sở Mộ khi trong thế giới xa lạ này.
Người bị thương nặng thều thào nói:
– Ngươi… Ngươi…
Sở Mộ nhìn đối phương, hắn móc mấy viên đan dược ra, dùng kiếm nguyên hòa tan thành một luồng chui vào miệng đối phương chảy xuống bụng, đó là đan dược trị thương.
Lực lượng đan dược hòa tan, người này được bổ sung một chút, sức sống mãnh liệt hơn.
– Ta… ta là phó tông chủ… Chân kiếm tông…
Chương 2135: Kiếm Tông Linh Ấn (Hạ)
Người này thều thào:
– Ta… Ta không được… mặc kệ ngươi là ai… Ta xin nhờ ngươi… đưa… đưa… đưa thứ này cho… cho… Vân Phong trưởng lão Chân kiếm tông… dùng tất cả tích góp của ta… làm thù lao…
Thanh âm yếu ớt lúc ngừng lúc nghỉ nói xong một câu, một thứ hình tam giác bất quy tắc trông như mũi kiếm xuất hiện trong tay người đó.
Người đó đưa thứ như mảnh mũi kiếm gãy qua. Sở Mộ mới chạm vào thì thứ đó bỗng rung lên, kêu vù vù tỏa ánh sáng trắng ngà tinh thuần, càng lúc càng chói mắt.
– Cái…
Người bị thương nặng sắp chết không biết lấy đâu ra sức mạnh trợn to mắt, biểu tình giật mình kích động nói:
– … Ngươi… Ngươi… là Kiếm Tông Linh Ấn… tông chủ…
Người đó lắp bắp nói không trọn câu, không biết có phải vì kích động hưng phấn quá độ dẫn đến vết thương càng nặng, người giật bắn căng cứng, há mồm phun ngụm máu đen bắn ra như mũi tên, sau đó cứng đơ ngã ra sau, rầm một tiếng nằm thẳng cẳng, sự sống tan biến, đã chết.
Vẻ mặt Sở Mộ kinh ngạc.
Sở Mộ lẩm bẩm, cười khổ:
– Đã chết.
Nếu Sở Mộ biết người này vốn sẽ không chết, chỉ bị thương nặng lại bị sóng xung kích khủng bố từ vụ nổ phi hạm đánh trúng làm vết thương càng nặng thêm, cuối cùng không chữa khỏi mà chết thì không biết hắn sẽ có ý nghĩ gì.
Hình tam giác trong tay hắn tỏa ánh sáng trắng ngà lấp lánh nhấp nháy, ẩn chứa dao động năng lượng kỳ dị.
– Chân kiếm tông…
Sở Mộ nhìn thứ phát sáng trong lòng bàn tay, dời tầm mắt sang xác chết máu me bê bết, đầu óc hắn xoay chuyển nhanh, mau chóng sắp xếp rõ ràng hơn.
Tạm không đề cập Chân kiếm tông là cái gì, người chết là phó tông chủ của Chân kiếm tông.
Chết vì lý do gì?
Trông như người này bị thương nặng đến chết, khó thể chữa lành, hơn phân nửa là bị người đánh rồi thành công chạy trốn tới đây, vì vết thương quá nặng không đi tiếp được nên gục ngã tại đây, rồi bị hắn phát hiện.
Đối phương tự biết không cách nào chữa khỏi, cũng biết không sống lâu được, khi thấy hắn thì đặt hy vọng vào hắn, dùng tất cả tích góp trong không gian giới chỉ làm thù lao ủy thác hắn đưa hình tam giác tỏa ánh sáng trắng ngà cho người Chân kiếm tông.
Nghe lời nói kích động trước khi chết của đối phương chắc thứ này tên Kiếm Tông Linh Ấn, phỏng chừng Kiếm Tông Linh Ấn là thứ quan trọng nhất với Chân kiếm tông, có thể là tín vật.
Sở Mộ dần sắp xếp rõ ràng:
– Kiếm Tông Linh Ấn… tông chủ…
Toàn quá trình Sở Mộ có mặt, hắn nhớ rõ các loại biến đổi.
Phó tông chủ Chân kiếm tông móc Kiếm Tông Linh Ấn ra thì nó không phát sáng, mãi khi bị Sở Mộ cầm Kiếm Tông Linh Ấn mới rung lên, tỏa ánh sáng trắng ngà mãi chưa tắt.
Đối phương thấy thay đổi này mới bỗng kích động, nói một câu khó hiểu rồi vì kích động quá độ dẫn đến vết thương trở nặng mà chết.
Đôi câu vài lời, trong khoảng thời gian ngắn xảy ra tất cả bị năng lực tư duy mạnh mẽ của Sở Mộ đoán gần đầy đủ.
Đã hiểu rõ rồi Sở Mộ chợt nghĩ:
– Không lẽ Chân kiếm tông đó tầng cao nhất chỉ có phó tông chủ chứ không phải tông chủ? Được Kiếm Tông Linh Ấn thừa nhận mới đảm nhiệm tông chủ?
Sở Mộ ngẫm kỹ lại, rất có thể là vậy.
Sở Mộ chợt cười, dù đúng thật thì hắn không quan tâm. Sở Mộ cất Kiếm Tông Linh Ấn vào tiểu không gian tùy thân, tháo không gian giới chỉ của đối phương xuống, chọn đại một khu đất đào thủng cái hố rồi bỏ xác chết vào, lấp kín.
Ngón tay như kiếm cắt qua không khí, một tảng đá to yếu ớt như miếng đậu hủ bị Sở Mộ cắt thành hình bia mộ, ngón tay như bút khắc hàng chữ trên bia.
[Mộ của phó tông chủ Chân kiếm tông]
Sở Mộ cắm bia mộ ngay ngắn, xem như cho đối phương yên mồ.
Làm xong mọi thứ Sở Mộ cẩn thận kiểm tra không gian giới chỉ của đối phương.
Một ít đan dược, nhiều Nguyên đan, một ít kiếm khí, mấy quyển công pháp bí tịch, một ít linh thảo, vài khoáng thạch kim loại vân vân. Mấy thứ này là dự trữ bình thường của mỗi tu luyện giả, có cái thông thường có cái quý giá.
Sở Mộ không để bụng mấy thứ này lắm, nhưng xem như tăng lượng dự trữ của hắn, khiến tài phú của hắn lại nhiều thêm.
Ngoài ra Sở Mộ tìm được một ít khí Niết Bàn, tuy không quá nhiều, không đủ để hắn niết bàn lần thứ năm. Còn một thời gian mới đến Niết Bàn lần thứ năm, tu vi của Sở Mộ chỉ mới là Niết Bàn tứ trọng thiên sơ kỳ, chưa tới đỉnh.
Mắt Sở Mộ chợt sáng rực, động ý niệm, một chiếc phi hạm hiện ra, là phi hạm trong không gian giới chỉ của phó tông chủ Chân kiếm tông.
Kích cỡ chiếc phi hạm này giống chiếc cũ, nhưng kiểu dáng hình thức hơn phi hạm cũ nhiều. Phi hạm hình kiếm, trông như một thanh kiếm to.
Không gian bên trong phi hạm không lớn, miễn cưỡng chứa hai người, một người vào thì rất thoải mái, tên là Số Hiệu Cự Kiếm.
Sở Mộ vào trong Số Hiệu Cự Kiếm nghiên cứu một lúc liền biết cách lái. Sở Mộ khởi động Số Hiệu Cự Kiếm bay lên trời, phần đuôi phun ra lửa ảo, bùm một tiếng Số Hiệu Cự Kiếm bắn ra, tốc độ mau hơn phi hạm hình thoi nhiều.
Sở Mộ khẳng định nếu mở với tốc độ cao thì nhanh hơn tốc độ vượt cực hạn của chiếc phi hạm hình thoi.
Nếu lúc trước Sở Mộ sử dụng chiếc phi hạm này thì bốn người Hà Tử Kiện đừng mơ đuổi kịp hắn, càng không nói tới khiến hắn dùng vượt cực hạn tổn hại phi hạm.
Hơn nữa chiếc phi hạm Số Hiệu Cự Kiếm này có năng lực công kích, hai loại hình thái. Một loại có thể từ đằng trước nhất bắn ra một tia sáng, uy lực rất mạnh. Sở Mộ có thử một lần, bắn một cái xuyên thủng đá núi, lực xuyên thấu rất khủng bố, uy năng công kích dù là tu luyện giả Niết Bàn bát trọng thiên cũng không cách nào ngăn cản.
Kiểu công kích thứ hai là đánh ra một đoàn lửa đạn, đánh trúng mục tiêu sẽ nổ, thương tổn phạm vi lớn. Sở Mộ đã thử, loại công kích này bao trùm khoảng một ngàn thước, uy lực yếu hơn loại một nhưng có thể uy hiếp tu luyện giả Niết Bàn thất trọng thiên.
Dù là công kích hình thái nào thì mỗi lần đều tiêu hao năng lượng khoảng một trăm Nguyên đan thượng phẩm.
Một chiếc phi hạm bay vào một ngọn núi, đáp xuống. Mấy người lao ra khỏi phi hạm, kiểu dáng trường bào giống nhau rõ ràng đến từ cùng một thế lực.
Lão nhân dẫn đầu lạnh lùng nói:
– Tìm khắp nơi đi.
Đám người tản ra tìm bốn phía:truyện ma
– Tuân lệnh!
Không lâu sau bọn họ thấy mảnh nhỏ phi hạm để lại sau vụ nổ.
Chương 2136: Bái kiến tông chủ
Lão nhân lạnh lùng nói:
– Tiếp tục tìm.
Lại tìm một lúc, mấy người tìm thấy một ngôi mộ.
– Mộ của phó tông chủ Chân kiếm tông.
Lão nhân cười âm hiểm:
– Đào ra xem có đúng không.
Mộ bị đào ra, cái xác bị kéo lên.
Sau khi kiểm tra kỹ lão nhân cười phá lên:
– Phó Văn Sinh, có trốn cỡ nào cuối cùng vẫn phải chết!
Sau đó lão nhân biến sắc mặt, dường như nghĩ đến chuyện gì quan trọng, lực lượng thần niệm mạnh mẽ quét qua xác chết. Lực lượng thần niệm quét hình tỉ mỉ từ trong ra ngoài.
Tuy đã tưởng tượng trước nhưng sau khi kiểm tra xác nhận vẫn khiến lão nhân khó thể chấp nhận:
– Không có… không có…
Lão nhân tức giận quát:
– Phó Văn Sinh chết tiệt, dù chết vẫn chơi ta một vố!
Lão nhân vung tay lên, khí kình mạnh mẽ đánh vào xác chết nát bấy.
– Kiếm Tông Linh Ấn là của lão phu!
Lão nhân thầm giận:
– Dù có thế nào cũng phải tìm ra nó!
Mấy người tìm kiếm xung quanh, không bỏ qua bất cứ dấu vết nào, cuối cùng xác định có người khác từng đến đây, mới đi không lâu, rất có thể là người này đã mang Kiếm Tông Linh Ấn đi.
Chỉ có thể xác định đó là một người, không biết là nam nữ già trẻ, khó tìm. Nhưng lão nhân tuyệt đối không bỏ cuộc, vì Kiếm Tông Linh Ấn rất quan trọng.
***
Đường cái rộng rãi không biết hướng tới đâu, trên bầu trời có một bóng người bay nhanh đi, đó là Sở Mộ, chớp mắt hắn đã bay xa trăm thước.
Sử dụng phi hạm Số Hiệu Cự Kiếm đúng là nhanh thật nhưng tiêu hao năng lượng cũng rất nhanh, hao Nguyên đan như đổ tiền ra ngoài đường. Cộng thêm trong một chốc Sở Mộ không biết đi đâu bây giờ, hắn không có nơi nào muốn đi, thế là cất phi hạm tự mình bay từ từ.
Cách này tiết kiệm sức nhất, với Sở Mộ hầu như không bị tiêu hao.
Lúc này có mấy bóng người xuất hiện phía trước, tốc độ siêu nhanh, hơi hoảng hốt chật vật.
Có gần mười bóng người đuổi theo mấy người kia, tốc độ rất nhanh, đằng đằng sát khí, xem bộ dáng dường như là kẻ truy sát.
Đây là vở kịch người truy sát và bị truy sát, Sở Mộ không biết tại sao mình gặp phải nhưng chuyện không liên quan tới hắn, không muốn trêu vào rắc rối không cần thiết.
Nhưng rất nhanh Sở Mộ đổi ý, vì thính giác linh mẫn nghe thấy lời của đối phương, tuy không hoàn chỉnh nhưng hắn chắc chắn có nghe ba chữ ‘Chân kiếm tông’.
Liên quan tới Chân kiếm tông thị Sở Mộ không thể khoanh tay đứng ngoài được.
Mấy Sở Mộ đứng chặn đằng trước, mấy người bị truy sát hét to:
– Tránh ra!
Nhưng mục đích của Sở Mộ là muốn chặn bọn họ lại, kiếm chỉ vạch qua, ánh sáng vàng xẹt qua như ngăn cách bầu trời. Mấy người bị truy sát buộc phải dừng lại vì kiếm quang màu vàng quá sắc bén, bị đâm vào sẽ chết.
Tạm dừng khiến chín người đằng sau chạy tới, nhanh chóng bao vây đám người lại, bao gồm Sở Mộ.
Kẻ dẫn đầu người truy sát cười khẩy nói:
– Lê Hiểu, ta nói rồi, các ngươi không trốn soát.
Đó là một kẻ một mắt.
Mấy người bị truy sát không nói chuyện, hung tợn nhìn Sở Mộ chằm chằm vì cảm thấy tại hắn chặn đường mới làm bọn họ bị đuổi kịp, bị bao vây.
– Vị bằng hữu này, đa tạ đã ra tay chặn lại nhưng chuyện tiếp theo giao cho chúng ta, ngươi hãy lui ra tránh cho bị lan đến.
Sở Mộ phớt lờ đối phương, hắn nhìn mấy người bị mình chặn lại, hỏi:
– Các ngươi là đệ tử của Chân kiếm tông?
Người độc nhãn đáp:
– Các hạ hỏi đúng rồi, chúng ta đều là đệ tử của Chân kiếm tông, nhưng mấy người kia là phản đồ của Chân kiếm tông chúng ta!
– Hồng Lợi, các ngươi mới là phản đồ!
Lê Hiểu tức giận quát:
– Chờ khi phó tông chủ trở về sẽ là lúc các ngươi hối hận!
Sở Mộ hỏi:
– Chân kiếm tông có mấy phó tông chủ?
Có người trả lời:
– Một người.
Sở Mộ đã hiểu.
Người giao Kiếm Tông Linh Ấn cho hắn là phó tông chủ duy nhất của Chân kiếm tông, vậy theo lời những người này nói thì người bị truy sát là phe phó tông chủ, người truy sát phe đối địch.
Tình huống rõ ràng, Sở Mộ biết mình nên làm gì.
Sở Mộ liếc người một mắt, lạnh nhạt nói:
– Cho các ngươi một cơ hội, hiện tại đi đi, càng xa càng tốt.
Nhóm chín người bên nam nhân một mắt ngây ra sau đó cười phá lên.
Người một mắt cười khẩy nói:
– Rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, đã vậy thì đừng trách chúng ta tâm ngoan thủ lạt!
Trong mắt người một mắt thấy Sở Mộ phát ra dao động hơi thở không mạnh, cộng thêm vẻ ngoài của hắn trông còn khá trẻ, gã cảm thấy hắn không quá mạnh. Huống chi bọn họ có chín người, tu vi của người một mắt cao nhất là Niết Bàn tam trọng thiên, tám người khác đều có tu vi Niết Bàn nhị trọng thiên.
Sở Mộ lạnh nhạt nói:
– Xem bộ dáng là không nghe khuyến cáo.
Ngón tay như kiếm rạch qua hư không, kiếm quang vàng như sợi tơ bắn ra. Trừ người một mắt cảm thấy nguy hiểm nhanh chóng né tránh ra tám người khác không trốn kịp, ai nấy chỉ cảm giác cổ hơi nhói rồi trước mắt tối đen, vì đầu của họ đã bị chém đứt.
Máu chảy như suối, xác rơi xuống.
Đám người xoe tròn mắt ốc bưu, bàng hoàng nhìn Sở Mộ. người một mắt biểu tình kinh hoàng, mặt trắng bệch run cầm cập.
Không rút kiếm, chỉ một chiêu, không thi triển kiếm pháp uy lực lớn gì nhưng giết chết tám vị sư đệ, mỗi sư đệ đều có tu vi Niết Bàn nhị trọng thiên.
Người một mắt bỗng bùng nổ tốc độ, không vì tấn công mà là chạy trốn. Nhưng Sở Mộ đã ra tay thì sẽ không cho người một mắt trốn đi, kiếm chỉ nhẹ điểm, khoảnh khắc ánh sáng vàng như sao băng xé gió bay đi, xuyên qua đầu người một mắt từ phần gáy đâm ra giữa trán.
Người một mắt trợn to mắt tràn đầy kinh sợ, xác rơi xuống.
Bốn người Lê Hiểu run cầm cập. Tu vi của Lê Hiểu cao nhất, là Niết Bàn tam trọng thiên sơ kỳ, ba người khác đều là Niết Bàn nhị trọng thiên. Thực lực như người một mắt mà bị diệt gọn chứ nói gì bọn họ.
– Các ngươi có biết Vân Phong trưởng lão ở đâu không?
Sở Mộ nhìn Lê Hiểu chằm chằm, chậm rãi nói:
– Nhận ủy thác của phó tông chủ các ngươi, có chuyện muốn nói với Vân Phong trưởng lão.
Lê Hiểu không trả lời mà cẩn thận hỏi lại:
– Các hạ quen phó tông chủ của chúng ta?
Sở Mộ đáp:
– Quen.
Bốn người Lê Hiểu kích động hỏi:
– Xin hỏi phó tông chủ của chúng ta ở đâu?
Sở Mộ chỉ nói:
– Mang ta đi gặp Vân Phong trưởng lão.
Lê Hiểu trầm ngâm nói:
– Được, ta mang ngươi đi.
Sở Mộ gật đầu, cùng bốn người Lê Hiểu đi nhanh, nhưng trước đó hắn lấy hết chiến lợi phẩm không gian giới chỉ của chín người bị giết.
Bốn người Lê Hiểu mang Sở Mộ vào một thành ấp, quẹo trái quẹo phải đi tới một viện lạc bình thường, gõ cửa. Sở Mộ chú ý thấy Lê Hiểu gõ cửa có quy luật, là một loại ám hiệu.
Chương 2137: Chân Thần kiếm tông (Thượng)
Cửa mở, bốn người Lê Hiểu vào trước, Sở Mộ đứng ngoài chờ. Chốc lát sau cửa lại mở, Lê Hiểu mang Sở Mộ đi vào.
Dẫn Sở Mộ vào trong rồi Lê Hiểu giới thiệu nam nhân trung niên để lại dúm râu đang đứng chờ:
– Các hạ, vị này là Vân Phong trưởng lão.
Vân Phong trưởng lão có khí chất nho nhã.
Mắt Vân Phong trưởng lão sáng rực hỏi:
– Các hạ, xin hỏi phó tông chủ đang ở đâu?
Sở Mộ thản nhiên nói:
– Chết rồi.
Vân Phong trưởng lão, Lê Hiểu trợn tròn mắt, biểu tình ngạc nhiên, giật mình, không biết làm sao.
Vân Phong trưởng lão phản ứng lại, nói:
– Xin các hạ đừng đùa.
– Ta không đùa, lúc gặp phó tông chủ của quý tông đã bị thương nặng gần chết.
Sở Mộ nói:
– Trước khi lâm chung hắn ủy thác kêu ta đưa Kiếm Tông Linh Ấn cho Vân Phong trưởng lão.
– Kiếm Tông Linh Ấn!
Sở Mộ lại thốt ra tin tức làm bọn họ giật nảy mình.
Lê Hiểu, Vân Phong trưởng lão cảm giác đầu óc hỗn loạn.
Kiếm Tông Linh Ấn, phó tông chủ chết.
Một lúc sau Vân Phong trưởng lão cố gắng ép mình tỉnh táo lại.
Phó tông chủ chết tuy khiến người bi thương khổ sở nhưng lúc trước phó tông chủ bị truy sát, bị thương này nọ nên tin này không quá bất ngờ.
Phó tông chủ chết đúng là đáng buồn nhưng quan trọng nhất là Kiếm Tông Linh Ấn không bị mất, được ủy thác mang về.
Vân Phong trưởng lão kích động hỏi:
– Các hạ, Kiếm Tông Linh Ấn đâu?
Không phải Vân Phong trưởng lão máu lạnh, sống chết của phó tông chủ không thể so sánh với Kiếm Tông Linh Ấn. Vì phó tông chủ chỉ đại biểu một người, Kiếm Tông Linh Ấn là truyền thừa của Chân kiếm tông, một loại tượng trưng, đại biểu tất cả mọi người, bên nào nhẹ bên nào nặng nhìn qua là rõ. Với Vân Phong thì thậm chí mạng sống của gã cũng không bằng Kiếm Tông Linh Ấn.
Sở Mộ lấy Kiếm Tông Linh Ấn ra.
Kiếm Tông Linh Ấn xuất hiện trong tay Sở Mộ chợt rung lên, tỏa ánh sáng trắng ngà.
Lê Hiểu, Vân Phong trưởng lão ngây ngốc nhìn đăm đăm Kiếm Tông Linh Ấn phát sáng.
– Trường… Trưởng lão…
Lê Hiểu lắp bắp:
– Kiếm… Kiếm… Kiếm Tông Linh Ấn… phát sáng… màu trắng…
Vân Phong cũng ngọng:
– Ta… Ta biết…
Sở Mộ đưa qua, không ngờ Vân Phong bản năng lùi ba bước, khi phản ứng lại liền quỳ xuống hét to:
– Trưởng lão Vân Phong bái kiến tông chủ!
Lê Hiểu cũng phản ứng lại, thụt lùi mấy bước quỳ đằng sau Vân Phong trưởng lão, hét lớn hướng Sở Mộ:
– Đệ tử Lê Hiểu bái kiến tông chủ!
Sở Mộ ngây người, hắn nhận ra suy nghĩ đoán đã thành sự thật. Vì Kiếm Tông Linh Ấn tỏa sáng khiến hắn được nhận là tông chủ của Chân kiếm tông, hoặc nên nói Kiếm Tông Linh Ấn có công năng nhận chủ, được nó thừa nhận là sẽ trở thành tông chủ Chân kiếm tông.
Có mùi ép uổng.
Sở Mộ nhìn một đám người trước mặt quỳ xuống hô to ‘bái kiến tông chủ’ mà không biết nên nói cái gì.
Phản ứng đầu tiên là từ chối, vì Sở Mộ không phải người Thâm Lam thế giới, hắn đến đây vì hoàn thành nhiệm vụ Kiếm Thần điện đưa ra. Lý do thứ hai là Sở Mộ không muốn bỏ thời gian vào việc quản lý tông môn.
Sở Mộ lại nghĩ hắn muốn tìm chỗ có Thế Giới Chi Linh, bằng vào một mình hắn thì rất khó khăn, vì sức người có hạn. Nhưng nếu có người khác giúp đỡ, đặc biệt là một thế lực trợ giúp thì sẽ nhanh hơn nhiều.
Sở Mộ ngẫm nghĩ, đắn đo thiệt hơn.
Sở Mộ nói:
– Các người đứng lên trước đi, Vân Phong trưởng lão, chúng ta nói chuyện một lúc.
Những người khác lui ra, Sở Mộ và Vân Phong trưởng lão ở lại.
Vân Phong trưởng lão cung kính nói với Sở Mộ:
– Xin tông chủ cứ nói.
Sở Mộ biết đó là vì hắn khiến Kiếm Tông Linh Ấn tỏa ánh sáng trắng mới được kính trọng.
Sở Mộ nói:
– Giới thiệu kỹ về Chân kiếm tông cho ta biết đi.
Sở Mộ không rành về thế lực tông môn của Thâm Lam thế giới, hầu như không biết Chân kiếm tông là tông môn thế nào.
Vân Phong trưởng lão kể tỉ mỉ:
– Bẩm tông chủ, Chân kiếm tông chúng ta lịch sử lâu đời, tục truyền đã có lịch sử nhiều vạn năm.
Ban đầu là các lời truyền lại từng đời Chân kiếm tông, trước kia Chân kiếm tông oách cỡ nào.
Sở Mộ không nói chen vào, lẳng lặng lắng nghe.
Theo Vân Phong trưởng lão nói thì lâu thật lâu trước kia, không biết bao lâu, Chân kiếm tông có một cái tên khác, gọi là Chân Thần kiếm tông.
Sở Mộ nghe cái tên này rất ngạc nhiên:
– Chân Thần kiếm tông…
Cái tên nghe oách hơn Chân kiếm tông nhiều.
Sở Mộ nghe một tin khác khiến hắn rung động, lúc trước gọi là Chân Thần kiếm tông vì người sáng lập kiếm tông là một Kiếm Thần.
Kiếm Thần!
Tồn tại chí cao vô thượng!
Người sáng lập Chân Thần kiếm tông không ngờ là Kiếm Thần!
Vân Phong trưởng lão nói:
– Đây chỉ là truyền thuyết, là thật hay giả không thể khảo chứng.
Đúng vậy, bốn tinh vực lớn nhân tộc cường thịnh như thế mà nhiều năm chưa từng xuất hiện Kiếm Thần, chắc Thâm Lam thế giới sẽ không có Kiếm Thần.
Vậy giả thiết người sáng lập Chân Thần kiếm tông là một Kiếm Thần thì lịch sử Chân Thần kiếm tông rất lâu xa, có thể ngược dòng đến trước lúc chúng thần chết.
Không biết bắt đầu từ lúc nào Chân Thần kiếm tông thay tên thành Chân kiếm tông, không còn huy hoàng ngày xưa, bình bình.
Chân kiếm tông bây giờ đã suy sụp.
Chân kiếm tông là một tông môn chuyên tu kiếm, không bao giờ đụng vào thuật pháp, đây là tông quy. Nên khi Chân kiếm tông chọn lựa đệ tử toàn tính theo thiên phú kiếm pháp, không quan tâm thuật pháp như thế nào.
Tu kiếm, tinh kiếm, thành kiếm, đây là tôn chỉ của Chân kiếm tông.
Cho đến nay Chân kiếm tông từng xuất hiện tông chủ, nhưng sau khi tông chủ chết đến nay đã mấy trăm năm dài không còn tông chủ xuất hiện, bình thường chỉ có một vị phó tông chủ lo công việc kiếm tông.
Vì từ trước Chân kiếm tông có câu nói chỉ khi nào khiến Kiếm Tông Linh Ấn xuất hiện phản ứng, tỏa ánh sáng trắng ngà mới có tư cách trở thành tông chủ của Chân kiếm tông.
Trong Chân kiếm tông từng có người đề nghị cải cách, kiếm tông không thể không có chủ, nhưng bị đoàn thái thượng trưởng lão bác bỏ.
Lần này xảy ra phản loạn vì đoàn thái thượng trưởng lão quyết định người cầm Kiếm Tông Linh Ấn là có thể trở thành tông chủ đại lý, ở trình độ nhất định có quyền hơn phó tông chủ.
Trước tiên trở thành tông chủ đại lý rồi sau đó rất có thể thành tông chủ.
Cũng vì điều này mới gây ra nội loạn trong Chân kiếm tông.
Đại trưởng lão Vân Tinh không thỏa mãn vị trí trưởng lão, muốn làm tông chủ vậy bắt đầu từ tông chủ đại lý, nên đã phát động phản loạn.
Hiểu rõ đầu đuôi vụ việc rồi Sở Mộ hỏi:
– Kiếm Tông Linh Ấn chỉ là tượng trưng của tông chủ?