1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Tập 40 [ Chương 196 đến 200 ]

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Tập 40 [ Chương 196 đến 200 ]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 196: Không gian oản luân. Bản tâm Kiếm giả (2)

Cho dù biết rõ đây là bảo vật gì, nhưng mà điển tịch kia ghi lại quá ít, Sở Mộ cũng không biết nên sử dụng thứ này thế nào. Cẩn thận nghiên cứu một lát, chỉ thấy ở phía trên, tất cả đường vân dường như đều có cùng khởi điểm và tận cùng, khảm nạm một khỏa tinh thạch nhỏ màu xám to như hạt đậu, nhưng mà không có biện pháp nào khác để tìm hiểu, Sở Mộ chỉ có thể quay người nhìn về phía người áo bạc, chờ đợi người áo bạc thu công lại rồi thỉnh giáo.

Đủ loại đấu tranh và giãy dụa trong lòng hắn đều bị người mặc áo bào màu bạc kia biết rõ, mãi tới khi Sở Mộ chém đứt đấu tranh, do dự trong lòng, người mặc áo bào màu bạc mới chính thức yên lòng. Chuyên tâm luyện hóa dược lực. Nếu không coi như dùng sở học đặc thù curah ắn có thể suy tính ra một ít chuyện người bình thường không có cách nào biết được, dưới tình huống bị thương nặng, hắn cũng không dám hoàn toàn buông lỏng cảnh giác.

Sự thực chứng minh, tất cả suy đoán của hắn đều là chính xác.

Lại qua một lát sau, người mặc áo bào màu bạc mở hai mắt ra, điều tức hoàn tất, sắc mặt hồng nhuận phơn phớt, hắn cầm kiếm rồi đứng dậy, thu kiếm vào vỏ, ánh mắt nhìn vào trên người Sở Mộ, tràn ngập tiếu ý:

– Đa tạ tiểu huynh đệ, nếu không thì muốn giết tên này không biết phải chờ tới khi nào.

– Oản luân không gian này nên sử dụng thế nào?

Sở Mộ gật đầu, cũng không có vì tu vi chênh lệch mà sợ hãi, câu thúc. Ngược lại hắn vô cùng thảm nhiên hỏi.

Hắn đối với quan kiếm thuật của mình vô cùng nắm chắc, mà người mặc áo bạc này hiển nhiên cũng cực kỳ nắm chắc với sở học mình, song phương đều biểu hiện vô cùng thản nhiên.

– Oản luân không gian, chỉ cần dùng máu tươi mình nhỏ vào trên bề mặt nó, sau khi được hấp thu là có thể thành lập liên hệ, lại dùng tinh thần lạc ấn của bản thân nhập vào trong đó để nhận chủ là có thể sử dụng.

Người mặc áo bạc giải thích, lúc này Sở Mộ trích một giọt máu từ trên ngón tay mình nhỏ vào trên oản luân. Máu tươi lập tức được đường vân trên oản luân hấp thu, biến mất không thấy gì nữa. Kế tiếp Sở Mộ tập trung tinh thần, ý niệm giống như xuyên thấu không gian, rơi vào trên oản luân, thoáng cái như tiến vào bên trong. Hắn chỉ cảm thấy tinh thần mình dường như tiến vào một phiến hư không khác, vô cùng kỳ lạ. Giữa oản luân và hắn dường như cũng xuất hiện một tia liên quan mật thiết, giống như là thân nhân vậy.

Người mặc áo bạc trợn mắt há hốc mồm, hắn bất ngờ vì không ngờ Sở Mộ lại có thể mau chóng khiến cho oản luân không gian nhận chủ. Hắn khẽ cười khổ một tiếng rồi nói:

– Dưới tình huống bình thường chỉ có tu vi đạt tới Hóa Khí cảnh mới có thể khiến cho oản luân không gian nhận chủ. Không ngờ tới tiểu huynh đệ chỉ là Kiếm Khí cảnh thập đoạn đã có thể làm được chuyện này.

Sở Mộ nghe vậy hơi kinh hãi, ánh mắt chợt thản nhiên nhìn thẳng về phía người mặc áo bào màu bạc, chuyện này khiến cho trong mắt người mặc áo bào màu bạc hiện lên vẻ thưởng thức. Kiếm giả Kiếm Khí cảnh bình thường không có cách nào làm được điểm này a, cũng không có tâm tính như vậy.

– Ngươi quả nhiên không giống bình thường. Tiểu huynh đệ xưng hô thế nào?

Người mặc áo bào màu bạc tiếp tục hỏi, vẻ mặt mỉm cười, ngữ khí càng thêm ôn hòa.

– Sở Mộ.

– Ta gọi là Gia Cát Minh, hôm nay chém giết tiểu tử Huyết Kiếm Lâu này Sở huynh đệ có công lao đầu a.

Gia Cát Minh cười nói:

– Chỉ là Sở sư huynh cũng không phải là đệ tử kiếm phủ, công lao này cũng không có cách nào nhận được khen thưởng. Nhưng ta cũng sẽ không khiến Sở huynh đệ chịu thiệt.

– Kiếm phủ?

Trong mắt Sở Mộ hiện lên vẻ khó hiểu, hắn chỉ nghe nói qua kiếm phái và Ly Châu kiếm viện, lại chưa từng nghe nói qua kiếm phủ.

– Kiếm phủ là đại môn kiếm phủ, là nơi thiên tài Kiếm giả trong Đại Khôn vương triều hội tụ, so với kiếm viện còn cao cấp hơn. Ta thấy Sở sư huynh tuổi không lớn lắm đã có tu vi này. Nếu như có cơ hội tiến vào kiếm phủ, được bồi dưỡng, đến lúc đó Sở huynh đệ sẽ chính thức hiểu rõ.

Gia Cát Minh cũng không có giải thích quá nhiều về kiếm phủ, mà chuyển chủ đề:

– Kiếm khí và thân phận lệnh bài của thành viên Huyết Kiếm lâu này ta phải mang về kiếm phủ nộp lên trên, đó là chứng minh hoàn thành nhiệm vụ. Hơn nữa kiếm khí này cũng không thích hợp với Sở huynh đệ. Mang theo trên người vạn nhất gặp phải cá lọt lưới của Huyết Kiếm lâu, chỉ sợ sẽ mang tới tai bay vạ gió cho huynh đệ. Kính mong Sở huynh đệ kiểm tra Oản luân trên tay một chút, tìm xem có lệnh bài thân phận của người này hay không.

Sở Mộ gật đầu, tinh thần đồng bồ với oản luân không gian, có quan hệ mật thiết, trong nháy mắt dũng mãnh tiến vào trong tinh thạch màu xám kia. Tất cả mọi thứ trong oản luân không gian đều hiện lên trong đầu hắn.

Bên trong đại khái là một không gian lớn chừng một thước vuông, ở trong đó có một ít thứ được để ngay ngắn rõ ràng, Sở Mộ cẩn thận đảo qua, có linh thạch, có bình sứ cùng với một khối lệnh bài đen kịt lớn chừng một bàn tay cùng với một ít y phục màu đen.

Ý niệm khẽ động, khối lệnh bài màu đen kia xuất hiện trên bàn tay hắn, phóng ra một cỗ chấn động tà ác yếu ớt.

– Đúng rồi, đây là lệnh bài thân phận của tiểu tử này.

Người mặc áo bạc vui vẻ, chỉ là hắn cũng không có ra tay cướp đoạt. Bàn tay Sở Mộ nhẹ nhàng run lên, ném lệnh bài về phía người mặc áo bào màu bạc. Người mặc áo bào màu bạc tiếp lấy, nhìn qua, vội vàng thu vào trong oản luân không gian, tiếp đó bàn tay chộp về hư không một cái, thanh trường kiến màu đen kịt dưới mặt đất rơi vào trong tay hắn, lại được hắn thu thập vào trong oản luân không gian:

– Kiếm khí này chính là trung phẩm kiếm khí, giá trị khongo thấp, bất quá linh thạch ta mang ở đây không nhiều lắm, ta sẽ đưa cho Sở huynh đệ hết. Hy vọng sau khi Sở huynh đệ tấn chức Hóa Khí cảnh có trợ giúp với huynh đệ.

Nói xong, Gia Cát Minh lục tục lấy ra hơn mười khối linh thạch, từng khối bay về phía Sở Mộ, trong mắt Sở Mộ hiện lên vẻ mừng rỡ, cũng không có từ chối mà đem hơn mười khối linh thạch thu thập vào trong oản luân không gian.

– Hơn mười khối linh thạch hạ phẩm, tự nhiên kém một trung phẩm kiếm khí, nhưng mà hiện tại ta quả thực không thể lấy ra được những đồ vật nào có giá trị nữa.

Gia Cát Minh dường như có chút ngại ngùng nói:truyện tiên hiệp audio

– Như vậy coi như là Gia Cát Minh ta thiếu nợ Sở huynh đệ một ân tình. Ngày sau có thể tới Đại Khôn kiếm phủ tìm ta, chỉ cần là chuyện ta có thể làm được, ta quyết không chối từ.

Sở Mộ gật đầu, kỳ thực hắn thu hoạch được oản luân không gian cùng với tất cả những thứ bên trong, lại đạt được hơn mười khối linh thạch hạ phẩm cũng đã vô cùng thỏa mãn rồi. Cho dù đối phương cố cho kiếm khí kia hiện tại hắn cũng dùng không nổi. Cho dù là sau này, chỉ sợ cũng không thích hợp. Hơn nữa đúng như lời Gia Cát Minh nói, mang theo trên người, cho dù là đặt trong oản luân không gian, không chừng một ngày nào đó sẽ mang tới phiền toái không đáng có cho hắn.

Chương 197: Thu hoạch trọng đại! Từng kiếm đoạt mệnh (1)

Vật phỏng tay bực này tự nhiên hắn không nên lấy là thích hợp nhất, về phần nhân tình trong lời của Gia Cát Minh này, Sở Mộ cũng không đặt ở trong lòng, đó là chuyện tương đối xa xôi a.

– Đúng rồi, Sở huynh đệ, oản luân không gian vô cùng trân quý, cho dù là chưởng giáo kiếm phái hạ phẩm cũng chưa hẳn có được, ngươi cũng nên cẩn thận.

Gia Cát Minh lại bổ sung một câu:

– Nếu như không còn chuyện nào khác, Sở huynh đệ muốn đi đâu thì đi, ta còn muốn xử lý thi thể tên này.

– Cáo từ.

Sở Mộ hạ kiếm lễ, cất kỹ oản luân không gian, quay người rời đi.

– Kẻ này quả thực bất phàm, nhìn qua chỉ có mười bảy mười tám tuổi đã có tu vi gần thập đoạn trung kỳ. Quan trọng nhất là trình độ tinh thuần kiếm khí của hắn còn hơn rất nhiều Kiếm giả Kiếm Khí cảnh khác, lại nắm giữ sát chiêu cao giai, mặc dù chỉ ra tay một lần. Nhưng mà ta có thể cảm giác được thực lực chân chính của hắn đã chẳng kém bán bộ Hóa Khí cảnh.

Người mặc áo bào màu bạc nhìn qua bóng lưng Sở Mộ đang rời đi, âm thầm nói, trong mắt có quang mang kỳ lạ lưu chuyển:

– Nếu như hắn sinh lòng ác ý với ta, tuy rằng có thể giết chết hắn, nhưng mà chỉ sợ sẽ càng khiến ta bị thương nặng hơn, may mắn mà cảm giác của ta cũng không có phạm sai lầm. Ngày sau gặp lại, có lẽ sẽ là ở trong Đại Khôn kiếm phủ a.

Sau khi rời xa người mặc áo bào màu bạc, còn chưa đi xuống Bạch Phong sơn Sở Mộ đã dừng bước lại, cẩn thận kiểm tra những thứ trong oản luân không gian.

Linh thạch bên trong tổng cộng có một trăm năm mươi sáu khối, từ tận đáy lòng Sở Mộ cảm thấy mừng rỡ. Hiệu quả cường đại của linh thạch hắn đã sớm nhận thức qua, cho nên biết rõ đây là thứ tốt.

– Đây là..

Sở Mộ từ trong một trăm năm mươi sáu khối linh thạch lấy ra sáu khối khác với những khối còn lại, bắt đầu nhìn kỹ. Sáu khối linh thạch này lấy màu xám làm chủ đạo, nhưng mà điểm màu trắng lại rõ ràng hơn rất nhiều, còn hơn những linh thạch hạ phẩm khác. Cẩn thận cảm nhận, phát hiện ra linh khí chấn động bên trong sáu khối linh thạch này càng thêm hùng hậu, càng thêm tinh thuần.

– Chẳng lẽ là linh thạch trung phẩm.

Trong đầu Sở Mộ hiện lên một đạo linh quang, một trận cuồng hỉ tràn ngập trong lòng hắn. Linh thạch trung phẩm, bất luận là trình độ ẩn chứa linh khí tinh thuần hay là trình độ hùng hậu đều vượt qua linh thạch hạ phẩm. Dựa trên điển tịch ghi lại. Tỷ lệ hối đoái giữa hai loại linh thạch này chênh lệch những mười khối a.

Nếu như thực sự là linh thạch trung phẩm mà nói, vậy lợi nhuận của hắn quả thực rất lớn.

Tính cả ba khối linh thạch hạ phẩm của hắn, tổng cộng hắn có một trăm năm mươi chín khối, một lần nữa ném vào trong oản luân không gian. Ngẫm lại, hắn lại đem một thanh ngụy kiếm khí trên lưng ném vào trong oản luân không gian, cũng ném y phục bên trong ra, lại đem y phục của mình bỏ vào bên trong. Cũng đem toàn bộ những vật trong ngực hắn ném vào trong oản luân không gian.

Kể từ đó không cần mang theo một bao y phục, cảm giác lập tức nhẹ nhõm đi không ít.

Ngoài linh thạch trong oản luân không gian kia còn có bốn bản sách, Sở Mộ lấy ra xem xét, rõ ràng là một môn kiếm khí quyết nhập môn cùng với hai môn kiếm thuật và một môn kiếm kỹ.

kiếm khí quyết có tên là Ám Huyết kiếm khí quyết. Là một môn kiếm khí quyết Huyền cấp trung phẩm, so với thượng nguyên kiếm khí quyết Sở Mộ tu luyện còn cao cấp hơn rất nhiều.

Huyền cấp vốn là một đẳng cấp cao hơn Hoàng cấp rất lớn, nhất thời Sở Mộ động tâm không thôi. Vội vàng lật xem, nhìn qua một lúc, vẻ mặt hắn không tự chủ được mà biến đổi, trong mắt có hàn mang lập lòe, càng có một tia sát cơ lưu chuyển.

Ám huyết kiếm khí quyết này không thích hợp cho Kiếm giả tu luyện. Bởi vì khởi đầu của nó chính là tiên thiên kiếm khí, chỉ có đạt tới trình độ Hóa Khí cảnh mới có thể tu luyện nó. Nhưng mà bên trên có ghi chú rõ, quá trình tu luyện Ám huyết kiếm khí quyết này cần đồ sát sinh linh, dùng máu tươi phụ trợ tu luyện, mới có thể luyện thành. Hơn nữa hiệu quả tốt nhất là máu tươi của nhân loại.

Một khi tu luyện thành ám huyết kiếm khí, không chỉ so với tiên thiên kiếm khí quyết Huyền cấp trung phẩm bình thường càng thêm sắc bén, lạnh lẽo hơn mà hơn nữa còn càng thêm nham hiểm, quỷ dị. Một khi bị đánh trúng, máu trong cơ thể sẽ tự động bị ảnh hưởng, quá trình vận chuyển sinh ra biến hóa ác liệt, ảnh hưởng tới bản thân người trúng chiêu. Nghiêm trọng một ít là người này thậm chí có thể khiến cho máu tươi thối đi mà tử vong.

– Khó trách Gia Cát Minh nói Hắc Y nhân kia làm việc ác không từ, tay dính đầy máu tươi, chỉ cần nhìn qua ám huyết kiếm khí quyết này là có thể biết rõ hành vi bình thường của người này quả thực đáng chết.

Sở Mộ thầm nghĩ. Tuy rằng hắn cũng không trời sinh thương thường dân, cũng không thể nào thay trời hành đạo. Nhưng mà hắn vẫn vô cùng phản cảm vì truy cầu lực lượng mà giết hại người vô tội như vậy. Hắn vẫn cho rằng Kiếm giả luyện kiếm nên tuân theo bản tâm, không ngừng vươn lên, mà không phải dùng loại thủ đoạn tàn nhẫn, huyết tinh này truy cầu cường đại.

– Huyết Kiếm lâu, tổ chức như vậy quả thực nên diệt trừ.

Ngừng xúc động muốn hủy diệt Ám huyết kiếm khí quyết, Sở Mộ lần nữa thu nó vào trong oản luân không gian. Thứ này tuy rằng hắn sẽ không đi tu luyện, nhưng mà giữ lại cũng có thể nghiên cứu một hai. Nói không chừng về sau hắn có thể sẽ gặp phải người tu luyện Ám huyết kiếm khí quyết.

Ba cuốn sách khác, một là kiếm thuật cao giia, một là siêu giai kiếm thuật, một cuốn là kiếm kỹ cao giai. Kiếm thuật cao giia gọi là Ám huyết kiếm thuật, siêu giai kiếm thuật gọi là Huyết đồ kiếm thuật. Kiếm kỹ cao cấp gọi là Ám huyết kiếm bạo.

Cho dù trong lòng Sở Mộ động tâm không thôi, nhưng mà hai môn kiếm thuật và một môn kiếm kỹ này đều dùng Ám huyết kiếm khí quyết làm căn cơ mới có thể tu luyện. Nếu không mạnh mẽ cưỡng ép tu luyện mà nói sẽ chỉ khiến cho kiếm khí của bản thân hỗn loạn, kinh mạch bị thương.

– Đáng tiếc a.

Sau khi lật xem, Sở Mộ thầm nghĩ, đem ba cuốn sách ném vào trong oản luân không gian.

Cuối cùng là những bình sứ kia, tổng cộng có ba bình, theo thứ tự là màu xanh, màu trắng và màu đỏ, trên bình sứ có dán nhãn.

– Phục Kinh đan…. Khí hoàn đan… Xích Huyết đan…

Sở Mộ khẽ cau mày, cố gắng đọc chữ bên trên rồi suy nghẫm. Điển tịch trong Tàng thư các của Thanh Phong kiếm phái hắn đọc hơn phân nửa, trong đó cũng có miêu tả qua về một ít đan dược. đan dược Kiếm giả Kiếm Khí cảnh sử dụng được gọi chung là hoàn. Như là Tụ khí hoàn, luyện khí hoàn, phá khí hoàn… Toàn bộ đều được liệt vào đan dược hạ phẩm. Mà một khi tới cấp độ Hóa Khí cảnh, mới gọi chung là đan. Phẩm cấp cũng không giống nữa, ít nhất cũng là đan dược trung phẩm.

Thứ như đan dược này, nếu như chỉ là hoàn thì chỉ cần tinh thông dược lý, có đầy đủ linh dược là có thể chế tạo ra. Nhưng mà một khi tăng lên cấp độ đan, vậy phải là luyện dược sư nắm giữ thuật chế thuốc mới có thể luyện chế ra. Cho nên giá trị của đan còn hơn xa xa hoàn.

Chương 198: Thu hoạch trọng đại! Từng kiếm đoạt mệnh (2)

Trong lúc suy nghĩ, miêu tả về ba loại đan dược cũng xuất hiện trong đầu Sở Mộ:

– Ba loại đna dược này dựa theo phẩm cấp, toàn bộ đều là trung phẩm. Phục Kinh đan này tác dụng chủ yếu là chữa kinh mạch bị thương. Mà Khí hoàn đan chủ yếu là khôi phục tiên thiên kiếm khí trong đan điền, về phần Xích huyết đan thì là bổ sung máu tươi trong người. Dường như Xích huyết quả là một trong những linh dược chủ yếu luyện chế Xích Huyết đan này.

Sở Mộ kiểm tra từng bình đan được, Phục kinh đan còn có sáu khỏa, Khí hoàn đan còn có bảy khỏa. Xích huyết đan có bốn khỏa. Hắn đổ một khỏa Phục kinh đan ra, tiếp theo lại đem số đan dược còn lại lần nữa thu vào trong oản luân không gian, lại đem oản luân không gian nhét vào trong ngực.

Nhìn hai bên một chút, trừ bản thân hắn ra cũng không còn có người nào khác. Bốn phía cũng không có dấu chân của nhân loại hoặc hung thú nào. Vì muốn bảo đảm, Sở Mộ vẫn tìm một chỗ tương đối vắng vẻ, phục dụng Phục Kinh đan.

Không hổ là đan dược trung phẩm, thích hợp cho Kiếm giả Hóa Khí cảnh sử dụng, vừa mới vào miệng đã hóa thành dược lực cuồn cuộn tiến vào trong cơ thể, tiến vào trong kinh mạch. Nếu không phải kinh mạch của Sở Mộ so với Kiếm giả bình thường càng thêm cứng cỏi, hơn nữa dược lực của Phục kinh đan so với đan dược trung phẩm bình thường ôn hòa hơn, chỉ sợ Sở Mộ cũng khó có thể thừa nhận.

Chỗ bị thương trong kinh mạch vì vận chuyển kiếm khí qua mà vết thương chồng chất. Đó là tác hại của việc vận chuyển tiên thiên kiếm khí, chỉ là lúc này dưới dược lực của Phục kinh đan, bắt đầu nhanh chóng được chữa trị.

Mắt Sở Mộ có thể nhìn thấy rõ ràng vết thương kinh người trong kinh mạch đang dùng tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được nhanh chóng khép lại, từng đợt cảm giác mát lạnh không ngừng truyền lại trong kinh mạch.

– Mau, mau nhanh, toàn bộ đuổi theo cho ta. Biểu hiện của dấu chân nhất định là đường chạy trốn của tiểu súc sinh kia.

Trên đỉnh Bạch Phong sơn có bóng người trùng trùng điệp điệp thoáng hiện, lại là một Kiếm giả đi vào trên đỉnh núi, tổng cộng có mười lăm người. Trong đó cầm đầu là một Kiếm giả thập đoạn hậu kỳ, còn có hai thập đoạn trung kỳ cùng bốn thập đoạn sơ kỳ. Còn lại tám người kia đều là cửu đoạn đỉnh phong.

– Tiểu súc sinh đáng chết này không chỉ có giết sáu bang chúng chúng ta, hơn nữa trên người còn có ba ngụy kiếm khí, vô luận thế nào tiểu đội chúng ta đều phải tìm được hắn trước, bắt sống hắn mang về bản bang, tiếp nhận hình phạt.

Kiếm giả thập đoạn hậu kỳ cầm đầu nghiêm túc quát, hai mắt tràn ngập sát khí.

– Đúng vậy. Một khi chúng ta bắt được hắn mang về bổn bang sẽ lập được nhiều công lao. Khi đó sẽ được khen thưởng a.

Một gã Kiếm giả thập đoạn trung kỳ bên cạnh người kia phụ họa nói.

Mà một gã Kiếm giả cửu đoạn đỉnh phong trong đó ngồi xổm xuống mặt đất, cẩn thận nhìn xuống mặt đất, đôi mắt sắc bén giống như diều hâu tìm kiếm chung quanh, không bỏ qua bất kỳ dấu vết nào. Đột nhiên Kiếm giả cửu đoạn đỉnh phong này đứng dậy, nhanh chóng chạy về phía bên phải. Những người khác thấy vậy vội vàng đuổi theo.

– Nhìn thấy rồi, tiểu súc sinh kia ở phía trước.

Một tiếng thấp giọng hô tràn ngập vui sướng vang lên. Mười lăm bang chúng Vương Xà bang nhao nhao vui mừng, tốc độ bỗng nhiên nhanh hơn, hóa thành từng đạo mũi tên bắn về phía Sở Mộ.

Sở Mộ vừa vặn thu công, phục dụng một khỏa Phục Kinh đan, kinh mạch bị thương của hắn đã được chữa trị khỏi hẳn, đã có thể lần nữa thi triển toàn bộ tu vi kiếm khí. Cách đó không xa truyền đế từng tiếng thấp giọng hô cùng với từng đạo thân ảnh phá không chạy tới làm cho lỗ tai Sở Mộ khẽ run lên, hai mắt mở ra, tinh mang lợi hại trong mắt xuyên thấu hư không về phía trước.

Tiếng sưu sưu sưu vang vọng, mười lăm Kiếm giả bang chúng Vương Xà bang nhanh chóng di chuyển, tạo thành một vòng vây, bao vây Sở Mộ vào giữa, miệng cười lạnh, ánh mắt lạnh lẽo đều nhìn vào trên người Sở Mộ, không có ý tốt.

– Tiểu tử, khôn hồn thì ngoan ngoãn bó tay chịu trói. Tránh cho phải chịu nỗi khổ da thịt.

Kiếm giả thập đoạn hậu kỳ cầm đầu nghiêm túc, cười lạnh nói. Vừa nói vừa rút kiếm, kiếm quang sắc bén, lạnh lẽo, trực chỉ Sở Mộ, từng đạo sát cơ lạnh lẽo tập trung vào trên người Sở Mộ.

– Chỉ bằng đám gà đất chó kiểng các ngươi sao?

Sở Mộ lạnh nhạt cười, kinh mạch bị thương đã được chữa khỏi hẳn, trong lòng hắn không còn lo lắng. Vừa mới nói xong, tay phải như thiểm điện cầm chặt chuôi kiếm, một kiếm được rút ra, kiếm quang như trăng tàn, cuối tháng, nháy mắt đã xuất kiếm. Sở Mộ lăng không bay vọt lên, thi triển sát chiêu. Hai mươi tư đạo sát cơ âm hàn bắn về phía trước.

– Lại vẫn dám động tay động chân sao?

Đám Kiếm giả Vương Xà bang biến sắc, nổi giận không thôi, vội vàng tránh né rồi xuất kiếm.

Tiếng phốc phốc vang vọng, không khí bị nghiền nát, dưới hai mươi tư đạo sát cơ lăng lệ, sắc bén vô cùng, có hai gã Kiếm giả không kịp né tránh lập tức bị đánh trúng, may mắn mà bọn chúng kịp thời thi triển kiếm khí thành giáp mới không có bị thương.

Mà đám người Kiếm giả thập đoạn thì nhao nhao kích phát ra kiếm quang sắc bén phun ra nuốt vào.

Kích phát kiếm qunag chính là năng lực của kiếm giả thập đoạn, thập đoạn sơ kỳ có thể kích phát ra nửa tấc kiếm qunag, thập đoạn trung kỳ có thể kích phát ra một tấc kiếm quang. Thập đoạn hậu kỳ có thể kích phát ra hai thốn kiếm quang. Thập đoạn đỉnh phong có thể kích phát ra ba thốn kiếm quang. Đương nhiên, cũng có một ít ngoại lệ, ví dụ như Tiêu Thiên phong, lúc cửu đoạn đã có thể kích phát ra nửa tấc kiếm quang, tấn thăng lên thập đoạn sơ kỳ đã có thể kích phát ra một tấc kiếm quang.

Uy lực của kiếm quang vô cùng đáng sợ, kiếm khí không thể thắng được, kiếm khí hộ giáp căn bản không có cách nào ngăn cản. Nhưng mà những Kiếm giả này so với Sở Mộ mà nói, thực sự kém quá nhiều.

Thi triển thân pháp Phong Trung du, Sở Mộ cơ hồ dán lên thanh kiếm mà đi, ngụy Thanh Phong kiếm lần nữa chém một kiếm ra, mang theo một vòi máu tươi phun lên trên trời cao.

– Giết chết hắn.

Trong lòng Kiếm giả thập đoạn trung kỳ kia giật mình, kinh hãi tràn ngập, vội vàng rống to một tiếng, tay thi triển sát chiêu, không chút lưu tình nào. Bởi vì đã có ba Kiếm giả cửu đoạn đỉnh phong chết dưới thân kiếm Sở Mộ, cổ họng bọn họ đều bị cắt.

những Kiếm giả thập đoạn khác cũng nhao nhao thi triển sát chiêu, thân thể Sở Mộ lại tựa như bị gió thổi ra xa xa, sát chiêu nhanh chóng thất bại, kiếm khí tung hoành bắn ra, đánh cho cổ cây bốn phía bị nghiền nát, gẫy đổ, ngay cả đất đá cũng không ngoại lệ, nhìn qua giống như phế tích vậy.

Dung hợp ba thành Phong chi ý cảnh, sát chiêu Thanh phong tuyệt sát của kiếm thuật trung giai được thi triển, một đạo kiếm quang màu xanh nhạt sắc bén dài chừng hơn một thước chém nát trời cao, trùng kích mạnh mẽ khiến cho sắc mặt đám bang chúng Vương Xà bang lần nữa biến sắc, hai mắt trợn ngược, chỉ cảm thấy trước mắt có một vòng màu xanh nhạt tràn ngập hai mắt.

Chương 199: Mới tới Kiếm Viện, Sở Mộ hiện tranh vanh! (1)

Tiếng phốc phốc tràn ngập bên tai, dưới Thanh Phong tuyệt sát đáng sợ có ba Kiếm giả bị đánh trúng, kiếm khí hộ giáp bị nghiền nát tại chỗ, thân thể bay ngược về phía sau, bụng, ngực đều có một vết thương cực lớn vỡ ra, máu tươi phun ra, nhìn qua mà giật mình.

Sở Mộ dùng một cước điểm vào trên một gốc cây, hai chân khẽ chấn động, hóa thành mũi tên, dùng tốc độ nhanh vô cùng bay tới, một kiếm chém ra, lần nữa mang theo máu tươi bắn tán loạn.

Rơi xuống đất lại xoay tròn, kiếm quang lập lòe, thân thể cuối cùng lướt qua lướt lại đám Kiếm giả kia, vẩy máu tươi trên thân kiếm, tra kiếm vào vỏ. Đám Kiếm giả kia phát ra tiếng kêu quái dị, trên cổ có vết máu nhanh chóng lan tràn ra, hai mắt trợn lớn, tràn ngập vẻ không thể tưởng tượng nổi, thân thể chậm rãi té sấp về phía trước.

– Bổn bang sẽ không bỏ qua cho ngươi…

Một gã Kiếm giả thập đoạn đỉnh phong phát ra tiếng rống to thê lương cuối cùng, thân thể cũng đổ gục xuống, máu tươi chảy xuôi, tuyệt khí bỏ mình.

Trên mặt đất bên cạnh cũng có hai mươi mấy cổ thi thể ngổn ngang, lộn xộn, tư thế xiêu vẹo khác nhau. Nhưng mà đều có chung một đặc điểm đó chính là vết thương tinh tế trên cổ đang không ngừng có máu tươi chảy ra nhuộm đỏ mặt đất. Sở Mộ giết người gần đây rất thích ra tay ở vị trí cổ, đối với bộ vị khác mà nói, cổ rất dễ tạo thành vết thương trí mạng, dưới một kiếm, lại đẩy kiếm khí vào, không thể nào thoát chết được.

Hai mươi mấy cỗ thi thể này đã là nhóm thứ tư đuổi giết thứ tư từ Vương Xà bang bị Sở Mộ chém giết. Chuyện này làm cho Sở Mộ gần đây có tính nhẫn nại rất cao cũng cảm thấy không còn kiên nhẫn được nữa. Một đám gà đấ chó kiểng lại không ngừng chạy tới đuổi giết, nhiều lần chết dưới thân kiếm hắn mà vẫn tre già măng mọc.

Từ trên người đám người này Sở Mộ tìm được chút đan dược, đều được hắn thu vào trong oản luân không gian. Lúc này Sở Mộ mới thi triển thân pháp, cũng không có quay đầu lại mà nhanh chóng đi về phía Bạch Phong sơn.

Hắn phiền muộn, cho nên muốn mau chóng rời khỏi nơi này, tránh cho đám người Vương Xà bang lại tìm tới, đến lúc đó lại là một hồi giết chóc. Quan trọng nhất chính là nếu như gặp phải đám Kiếm giả Hóa Khí cảnh của Vương Xà bang, hơn phân nửa sẽ gặp nguy hiểm.

Liên tục bốn nhóm đuổi giết tử vong làm cho Vương Xà Bang tổn thất lớn, bên trong bốn nhóm người đuổi giết này tu vi đạt tới thập đoạn có sáu bảy mươi người. Đây đều là chủ lực và bang chúng tầng giữa trong bang a. Đã rất nhiều năm rồi Vương Xà bang chưa từng xuất hiện tổn thất lớn như vậy, những người này vừa chết, thực lực chỉnh thể của Vương Xà bang rõ ràng yếu đi một ít, thế lực khắp nơi trong Bạch Phong thành rục rịch.

Dù sao cho dù là ai cũng không muốn sống dưới bóng người khác, trước kia Vương Xà bang cường đại, bọn họ không dám có ý kiến gì, coi như là có cũng chỉ có thể đè nén xuống. Nhưng mà hiện tại trung tầng và chủ lực của Vương Xà bang tổn thất hơn phân nửa. Đầu lĩnh khắp nơi trong Bạch Phong thành âm thầm gặp gỡ nhau, bắt đầu thương thảo.

Sở Mộ cũng không biết bởi vì hắn mà Bạch Phong thành xuất hiện một lần gió tanh mưa máu. Mà bây giờ, Vương Xà bang tổn thất thảm trọng sắp lâm vào một hồi nguy cơ, đã không còn lực đuổi giết hắn.

Đương nhiên, Sở Mộ cũng bị đám người Vương Xà bang ghi hận thật sâu, một khi có cơ hội bọn chúng nhất định sẽ tìm ra người này, tra tấn cho tới chết. Chỉ là bọn họ cũng không biết tên Sở Mộ, cũng không biết xuất thân của hắn. Trên cơ bản, những người trong Vương Xà bang từng gặp qua Sở Mộ đều đã chết, coi như muốn tìm cũng giống như mò kim đáy bể.

Liên tục chạy đi, có oản luân không gian thuận tiện hơn rất nhiều. Rốt cuộc sau một tháng, Sở Mộ tiến vào trong cảnh nội Ly Châu, mà tu vi hắn cũng đột phá tới thập đoạn trung kỳ.

Vừa tiến vào trong cảnh nội Ly Châu, Sở Mộ cẩn thận nhớ lại bản đồ đã từng nhìn qua trong kiếm phái, sau khi hỏi thăm hai người khác qua đường, Sở Mộ xác định phương hướng kiếm viện rồi đi thẳng tới.

Trong cảnh nội Ly Châu, thành trì lớn nhất gọi là Đại Ly thành, nhưng mà Ly Châu kiếm viện cũng không ở trong đại thành, mà tọa lạc ở dưới chân một tòa sơn mạch cách đại thành một trăm dặm. Tòa sơn mạch này được gọi là Đại Ly sơn mạch, kéo dài vạn dặm. Là sơn mạch lớn nhất trong cảnh nội Ly Châu, không có một sơn mạch nào lớn hơn nó.

Chỗ cao nhất trong Đại Ly sơn mạch cao sáu ngàn thước, từ xa nhìn lại cả tòa sơn mạch giống như một đầu cự thú thái cổ đang ngủ say, tản mát ra áp lực khiến cho lòng người ta nặng nề, mà ngọn núi cao nhất càng giống như một thanh lợi kiếm xuyên thẳng phía chân trời, giống như đâm rách mây xanh.

Sau khi xác nhận phương hướng chính xác của Ly Châu kiếm viện, Sở Mộ đẩy cao tốc độ, hắn rất muốn biết đám người đại sư huynh Lý Dật phải chăng đã đi tới Ly Châu kiếm viện hay không? Còn có Tiêu Thiên phong rơi xuống vách núi không biết còn sống hay đã chết? Nếu còn sống thì đã tới được Ly Châu kiếm viện hay chưa?

Giống như một cơn gió thổi qua, không khiến cho bất kỳ hạt bụi nào bị kinh động, cho thấy khinh công kinh người của Sở Mộ. Sau một khoảng thời gian, một tòa kiếm viện to lớn đã hiện lên trong hai mắt hắn.

Càng tới gần Sở Mộ càng phát hiện ngoài kiếm viện, ước chừng cách kiếm viện ba ngàn thước có một nhánh sông chảy qua, hai bên con sông này có cỏ xanh nhàn nhạt kéo dài, cách đó không xa còn có cúc dại màu hồng và màu vàng đua nhau nở. Khi gió khẽ thổi qua, cỏ xanh nhàn nhạt khẽ lắc lư, hoa dại cũng lắc lư, đem mùi thơm ngát dung nhập vào trong gió, dần dần bay đi xa.

Độ rộng của con sông này ước chừng năm thước, có một cái cầu gỗ nối dài hai bờ, từ xa nhìn lại quả thực rất có ý thơ.

Thân ảnh lóe lên lướt qua con sông, Sở Mộ chính thức tiến vào trong khu vực Ly Châu kiếm viện, phía trước là một con đường, bên trên còn có đá vụn trải thành con đường nhỏ, nối thẳng với cửa lớn của kiếm viện.

Dọc theo con đường được trải bằng đá vụn kia, Sở Mộ đẩy cao tốc độ, kiếm viện cũng ngày càng hiện rõ lên trước mắt hắn. Kiếm viện này nhìn qua quy mô không nhỏ, đoná chừng gấp hai tới ba lần Thanh Lan trấn, tường trắng chung quanh chừng năm thước, bên trên tường còn có những viên ngói màu xanh đậm, phản chiếu ánh sáng mặt trời vô cùng chói mắt.

Sau bức tường kia còn có thể nhìn thấy một ít cây cối hoặc là là trúc cao hơn bức tường, cũng có một ít dây leo bò qua bức tường, bên trên dây leo có lá xanh, cũng có những bông hoa nhỏ đua nhau nở, tạo thành một cảnh sắc vô cùng đẹp đẽ.

Nhưng mà Sở Mộ chỉ liếc nhìn qua, ánh mắt đã bị một tấm bia đá ngoài kiếm viện hấp dẫn. Tấm bia đá này cao chừng ba thước, toàn thân màu xám bạc, bên trên có bốn chữ to đỏ tươi, Ly Châu kiếm viện.

Chương 200: Mới tới Kiếm Viện, Sở Mộ hiện tranh vanh! (2)

Bốn chữ này giống như được tạo thành từ sắt thép, khắp nơi đều tỏa ra sự sắc bén, phong mang, lợi hại bức người, không có cách nào nhìn quá nhiều, nếu không sẽ cảm thấy hai mắt bị đâm cho đau đớn. Sau khi nhìn qua một lát, hai mắt Sở Mộ không thể không rời đi, nhìn vào hai Kiếm giả ở trước cửa. Hai Kiếm giả này một trái một phải đứng thẳng, lưng thẳng giống như kiếm, khí tức toàn thân vô cùng cô đọng, phong mang xoay quanh bốn phía, bọn họ mặt mày lạnh lùng, không chút biểu tình, hai mắt đóng mở cũng có từng đạo tinh mang lập lòe, nhìn chằm chằm vào Sở Mộ đang nhanh chóng chạy tới.

Lập tức Sở Mộ cảm thấy được hai cỗ ý chí sắc bén bắn thẳng tới, giống như là kiếm quang khiếm cho hắn có chút kinh hãi. Hai Kiếm giả mặc y phục màu trắng bên ngoài cửa này tuổi tác thoạt nhìn cũng không lớn, chỉ chừng giữa hai mươi mấy và ba mươi tuổi mà thôi, nhưng mà Sở Mộ lại không nhìn thấu ti vi bọn họ. Loại cảm giác này so với Ngụy Hồng còn cường đại hơn không ít, chỉ là dường như còn chưa đạt tới cấp độ Hóa Khí cảnh.

– Bán bộ Hóa khí….

Trong lòng Sở Mộ vang lên một tiếng nói, âm thầm kinh ngạc không thôi. Ly Châu kiếm viện này lại dùng hai Kiếm giả bán bộ Hóa khí làm thủ vệ, quả thực là kinh người tới cực điểm.

– Đứng lại, Ly Châu kiếm viện, người không có phận sự không được vào.

Một gã Kiếm giả trong đó nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, ngữ khí lạnh nhạt nói.

– Ta tới kiếm viện bồi dưỡng.

Sở Mộ nhẹ giọng nói.truyện tà tu audio

– Đưa ra kiếm chương nhập viện của kiếm phái cho ngươi.

Thanh âm của một Kiếm giả khác cũng lạnh nhạt như vậy.

Tay trái Sở Mộ đưa vào trong ngực, ý niệm tinh thần lan tràn vào trong oản luân không gian, đem kiếm chương nhập viện của Thanh Phong kiếm phái lấy ra. Lại móc từ trong ngực ra. Giá trị của oản luân không gian cực cao, vô cùng trân quý, cho dù là La Thiên Hùng cũng không có, dùng tu vi trước mắt của Sở Mộ, hiển nhiên hắn không dám mang theo oản luân không gian trên tay.

Trình kiếm chương, sau khi kiểm tra, lại nhìn Sở Mộ vài lần, trả lại kiếm chương, thủ vệ kia mới nói:

– Ngươi có thể đi vào.

Sở Mộ tiếp nhận kiếm chương rồi cất kỹ, bước đi vào trong kiếm viện. Trước mắt hắn là một con đường đầy đá cuội kéo dài tới phía trước. Mà hai bên thì là rừng trúc, tản ra từng trận thơm ngát. Hơn nữa Sở Mộ còn nhạy cảm phát hiện ra, linh khí trong này nếu như so với Thanh Phong kiếm phái rõ ràng còn nồng đậm hơn không ít.

Một đường không ngừng đi về phía trước, không bao lâu sau Sở Mộ liền nhìn thấy nhiều Kiếm giả tụ tập lại với nhau thành top năm top ba. Tuổi tác đều chừng mười bảy mười tám tuổi, hoặc là chừng hai mươi tuổi. Tu vi mỗi một người ít nhất đều đạt tới thập đoạn sơ kỳ.

– Những người này nhìn thấy Sở Mộ, nhưng mà bọn họ chỉ liếc mắt qua. Cũng không có để ý tới. Bởi vì Sở Mộ chỉ có tu vi thập đoạn trung kỳ mà thôi. Tu vi như vậy trong kiếm viện cũng có số lớn, cũng không cần đặt vào trong mắt.

Sở Mộ bước qua, cẩn thận cảm nhận khí tức chấn động trên người đám Kiếm giả này, quả nhiên đều không giống bình thường. Vốn không phải là tồn tại mà đám tán Kiếm giả kia có thể so sánh được.

– Không biết vị trí của Thanh Phong kiếm phái ở chỗ nào?

Sở Mộ quét mắt một vòng, nhớ tới La Ngọc Phong từng nói qua, trong Ly Châu kiếm viện, kiếm phái khác nhau không được phân phối cùng một viện.

– Xem ra vẫn phải tìm người hỏi một chút.

– Đi, nghe nói bên kia có trò hay để xem.

Đột nhiên cách đó không xa có một Kiếm giả đi tới, vẻ mặt hưng phấn nói với một Kiếm giả khác.

– Có trò gì hay cơ chứ?

Một Kiếm giả khác cũng đi tới, miệng hỏi, hắn là đối tượng mà Sở Mộ định hỏi thăm.

– Là những đệ tử mới tới của Thanh Phong kiếm phái đang bị sỉ nhục, thực là đáng thương a. Chỉ có một cánh tay.

Người này vừa đi vừa nói chuyện.

– Đệ tử mới tới của Thanh Phong kiếm phái, chỉ có một cánh tay?

Trong mắt hiện lên một đạo tinh mang, nhìn chằm chằm vào hai Kiếm giả kia, Sở Mộ chợt thi triển bộ pháp đuổi theo.

– Quỳ xuống, lập tức nói lời xin lỗi với ta, nếu không chúng ta sẽ lên đấu kiếm đài giải quyết.

Một đạo thanh âm kiêu ngạo vang vọng.

– Rõ ràng là ngươi đụng vào ta trước, hẳn ngươi phải là người xin lỗi ta mới đúng.

Đạo thanh âm vừa vang lên kia vô cùng quật cường, lọt vào trong tai Sở Mộ khiến cho hắn cảm thấy rất là quen thuộc. Hai mắt hắn co rút lại, nhìn xuyên qua đám người, mơ hồ nhìn thấy một đạo thân ảnh quen thuộc.

Chen vào trong đám người, ánh mắt đảo qua, trong đó có một người vẻ mặt kiêu căng, đang đứng thẳng, trên mặt nở nụ cười lạnh, trong mắt có hàn mang lập lòe, đứng nhìn xuống người còn lại giống như nhìn vào con mồi, Sở Mộ cảm thấy người này có chút quen thuộc, chỉ là hắn cũng không nhớ tới đã gặp đối phương ở đâu.

Một người khác chỉ có một cánh tay nắm kiếm, ngồi xổm trên mặt đất, đầu ngước lên trên, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào đối phương, hàm răng cắn chặt, vẻ mặt phẫn nộ và bất khuất.

– Nực cười, rõ ràng là tên tàn phế nhà ngươi đi đường không có mắt, hết lần này tới lần khác lại đụng phải người ta khiến cho ta bị thương, ngươi phải quỳ xuống xin lỗi, còn phải bồi thường, phải bồi thường ta ba khỏa Tăng khí hoàn, nếu không ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua như vậy.

Người này vuốt vuốt ngực mình, nghiêm túc quát, ngữ khí tràn ngập uy hiếp.

– Vậy sao? Ta cũng muốn nhìn xem ngươi sẽ không bỏ qua thế nào?

Sở Mộ bước ra phía trước một bước, nhìn thẳng vào người nọ, ngữ khí lạnh nhạt, trong mắt có một tia hàn mang lan tràn ra.

– Sở sư huynh.

Tạ Xuân Lôi vốn sững sờ, kế tiếp vẻ mặt tràn ngập kinh hỉ hô, hắn muốn đứng lên, nhưng mà dường như động tới vết thương cho nên khiến cho hắn hít sâu một ngụm khí lạnh, hai má giật giật. Nhưng mà hắn vẫn cố nén đau đớn mà đứng lên, vẻ mặt kích động nhìn qua Sở Mộ.

– Tạ sư huynh, ngươi không có bị sao chứ?

Sở Mộ quay lại nhìn về phía Tạ Xuân Lôi, mặt nở nụ cười, nói.

– Ta không sao, tên tôn tử này đánh lén ta, lại còn vu cáo ta đụng phải hắn.

Tạ Xuân Lôi nói ra, vẻ mặt tức giận nhìn chằm chằm vào người nọ, dường như nhớ tới cái gì đó mới bổ sung tiếp:

– Đúng rồi, hắn là đệ tử Thanh Lan kiếm phái.

– Đệ tử Thanh Lan kiếm phái?

Sở Mộ nao nao, lại nhìn người này, bỗng nhiên nhớ tới Ngụy Hồng, người này mặt mũi có vài phần tương tự với Ngụy Hồng, nhất định có quan hệ không bình thường với Ngụy Hồng.

– Thì ra là thế, khó trách lại hung hăng càn quấy như vậy.

– Ngươi cho rằng mời tới thập đoạn trung kỳ là có thể khiến cho ta lui bước, tha thứ cho ngươi sao? Ta cho ngươi biết, đây là chuyện tuyệt đối không có khả năng, coi như là chưởng giáo Thanh Phong kiếm phái các ngươi tới đây lý cũng đứng ở bên ta a.

Người này rống to một tiếng, chỉ là lúc nói chuyện, trong đáy mắt hiện lên vẻ khinh thường.

– Không cần chưởng giáo bổn phái tới đây, ngươi muốn đấu trên Đấu kiếm đài đúng không? Được. Đúng ngày không bằng gặp ngày, chúng ta sẽ phân sinh tử trên đấu kiếm đài.

..Tà chi nguyệt vực – vì huynh đệ mà chiến – Nhà nhà muốn tăng tiến tu vi – Ta Tà Thiên muốn ép tu vi – đơn giản căn cơ yếu a | Truyện Tà Tu – Vạn Cổ Tà Đế

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại tất cả bộ truyện đã thống báo lỗi nhé ..!Cảm ơn các bạn đã thông báo ...!
https://audiosite.net
Phi Tùng 1 tuần trước
1 thời hoàng kim mua đĩa băng hồi đó...Cái tên Độc Cô Cầu Bại chắc những ai tầm 8x>9x không quá xa lạ gì cả :). .. truyện này phải nói là" Tưởng không hay mà Hay không tưởng được". Đầu tiên cảm ơn tác giả sau đó cảm ơn website AudioSite đã eidt dịch và đọc bộ truyện này rất xuất xác..^^! chả biết nói ...à mình để cử bộ truyện này trong top truyện hay nhé :)
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo sever 2 hoạt động bình thường nhé mình đã di chuyển đến sever 1 ( giọng 1 nhé )P/s- Lý do: Là hết băng thông đó bạn không phải lỗi nhé, hiện tại tụn mình đang bị ÂM tiền bên sing bạn à, dung lượng tuy rất nhiều nhưng băng thông có ít lém ( à cái này là do tiết kiệm chút tiền ).Mình thật sự khá nãn nên dạo này cũng lười cập nhật các bộ truyện thành viên uplaod lên..haizz nói thật mình chỉ là tên mọt sách thích viết lách, giờ đi làm ship không có thời gian đọc nên rủ anh em làm audio truyện mà thôi..! haizz..!Mình cũng chả hiểu gì cả chỉ thấy bên sing họ bảo cái gi mà bị phá, họ biết nên họ giảm xuống còn 30% khoản tiền băng thông tuy nhiên nó cũng cả tháng lương đi cày mặt ở ngoài đường ship hàng của mình.Bên đó đã sửa thành công nhưng còn chưa dám fix lại trên website sợ lại -$ thì chắc phải bán con bạn già wave của mình mất..!Tối nay mình sẽ cập 200 bộ truyện do thanh viên Anh Em úp nhé giờ mình lại đi cày đường ..^^!
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã phản hồi :)cái này do sever cache chứ mình không muốn :)mình thì chưa bao giờ nghe bị trường hợp này bao giờ lên không biết :)bạn kiểm tra lại có khi nào bạn đang nghe trình duyệt ẩn danh, dẫn đến không thể nghe tiếp vì nó ẩn hoàn toàn phía sever không thể biết bạn đang nghe đến tập bao nhiêu nhé bạn :).Cách khắc phục: Bn đăng nhập thành viên hoặc nghe truyện tầm 10s>30s là 100% đã lưu có thể nghe tiếp nhé ..!
https://audiosite.net
Phước 2 tuần trước
Đang nghe, lỡ thoát ra cái, vào nó ko lưu phần đang nghe ?Đôi khi không thoát, mà ra FB tý, nó cũng tự thoát ko lưu phần đang nghe, kiếm thấy mịa ?
https://audiosite.net
đã fix lại nhé bạn :)
https://audiosite.net
Lực Trần 3 tuần trước
Ad ơi lỗi giọng đọc 2 rồi ad à
https://audiosite.net
Lực Trần 3 tuần trước
Ad ơi lỗi giọng đọc 2 rồi
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé bạn :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé ..^^!
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã gửi thông báo tụn mình đang làm lại bộ này nhé ..!khi di chuyển sv bộ này tự nhiên bị lỗi :(sáng thứ 2 hoàn tất nhé.. mai CN nhóm mình đi lễ rồi :).không còn ai fix đâu bạn :)các anh em, huynh đệ thông cảm nha :)
https://audiosite.net
Bộ này hà thu đang làm + chương mới nhất nhé khoảng 3k chương chậm nhất thứ 2 là hoàn tất nhé bạn :)cảm ơn bạn đã thông báo