1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Tập 390: Chương 1948: Thập trọng thiên

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Tập 390: Chương 1948: Thập trọng thiên

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1948: Thập trọng thiên (Thượng)

Kiếm đã ra khỏi vỏ, thân kiếm màu xám bạc hơi tối. Sở Mộ nhìn chăm chú vào kiếm một lúc, cảm giác quen thuộc càng mãnh liệt hơn.

Không có chiêu thức gì, Sở Mộ chỉ tiện tay chém nhẹ, tiếng xé gió khẽ khàng vang lên, kiếm quang chợt lóe, kiếm chém ra.

Sở Mộ thầm nhủ:

– Tại sao ta cảm giác mình nên nắm giữ nhiều kiếm pháp…

Nhưng Sở Mộ có cố suy nghĩ cỡ nào cũng không nhớ ra mình luyện được kiếm pháp gì.

Sở Mộ nội thị thế giới tinh thần nhỏ xíu, tối đen, trống trải không có vật gì, lạnh lẽo hoang vắng, kinh mạch trong người bế tắc, đan điền trống rỗng không có chút lực lượng. Sở Mộ giơ tay nhấc chân đánh ra một đấm, sức mạnh bình thường không có điểm gì khác lạ.

Đây hoàn toàn là thân thể của người bình thường, không, là cơ thể mạnh hơn người bình thường một chút nhưng kém hơn thể xác vốn có của hắn nhiều, khác biệt như đom đóm và trăng sáng.

Chợt một đoạn tin tức nổi lên sâu trong óc Sở Mộ.

– Ba năm, ta chỉ có ba năm…

Tin tức trong đầu phát ra cảnh cáo mãnh liệt không ngừng nhắc nhở Sở Mộ, tăng ấn tượng khắc sâu rằng hắn chỉ có thời gian là ba năm, hắn phải lợi dụng ba năm này cố gắng tu luyện nâng cao mọi năng lực, nâng cao thực lực của mình. Ba năm sau sẽ có những gì thì Sở Mộ không biết.

Ba năm!

Nó như bùa đòi mạng, như thể nếu sau ba năm không hoàn thành mục tiêu nào đó sẽ xảy ra chuyện gì không tốt.

Thúc giục thời hạn ba năm như chú ngữ, tim Sở Mộ đập nhanh, máu chảy nhanh hơn, hít thở dồn dập.

Sở Mộ cố gắng điều tức, khống chế hô hấp của mình. Dù Sở Mộ đã quên đi nhiều thứ nhưng đây là bản năng, bản năng thấm sâu vào linh hồn, miễn linh hồn còn thì sẽ không quên được.

Sở Mộ bản năng điều tức, nhịp tim và tốc độ máu chảy trở lại bình thường, hít thở chậm rãi dần. Thúc giục ba năm bớt xao động hơn, nhưng Sở Mộ không dám coi thường, không dám thả lỏng. Kiếm đút vào vỏ, tay trái Sở Mộ cầm kiếm xoay người sải bước tới cửa nhà gỗ, hắn đẩy cửa ra, một lũ ánh sáng chiếu vào.

***

Trong Tổng Thần Điện.

Một trưởng lão kinh thán:

– Sớm nghe nói bảng Thiên Thanh thần diệu khó lường nhưng không ngờ nó thần kỳ như vậy, xây dựng ra một thế giới ảo, thế giới ảo phủ lên bốn tinh vực lớn.

– Đúng là thần diệu, khiến người dự tiến vào bằng linh hồn, tạo thân thể người thường cho họ, tạm thời phong ấn ký ức tu luyện chỉ cho họ biết tên và thân phận của mình, thời hạn ba năm bắt họ cố gắng tiến bộ các mặt năng lực và thực lực, qua đó kiểm tra thiên phú, tiềm lực, mọi thứ của họ.

– Tuy ký ức liên quan công pháp, kiếm pháp tu luyện đã bị phong ấn tạm thời nhưng các ký ức khác vẫn còn.

Thực lực mạnh một lúc không có nghĩa là mãi mãi cường đại. Thứ hạng bảng Thiên Thanh không xem trọng thực lực một lúc mà là thiên phú và tiềm lực vĩnh viễn, nó bao gồm nhiều năm. Cho nên mỗi thí sinh sau khi vào Thiên Thanh Hư Giới tương đương với bắt đầu lại từ đầu, từ điểm khởi đầu trong vòng ba năm dựa vào một phần trí nhớ, thiên phú, tiềm lực dốc hết sức tiến bộ thăng cấp.

Trên bầu trời có một mặt trời to nóng cháy bắn ra ngàn vạn chùm sáng trắng như thiên kiếm đâm xuống mặt đất, khiến người cảm giác nóng rực.

Sở Mộ ngước lên nhìn, nheo mắt lại, cảm giác chói mắt làm hắn vội giơ tay che.

Hiện giờ Sở Mộ chỉ là người bình thường, đôi mắt yếu ớt không thể nhìn thẳng tia nắng.

Sau lưng Sở Mộ là một căn nhà gỗ nhỏ, nhìn kỹ thì có một dãy nhà gỗ xếp ngay ngắn. Cửa nhà gỗ mở ra, các bóng người đi ra liếc nhau, đều không quen.

Nhìn người này ngó người kia, không người lên tiếng.

Linh hồn của họ vào Thiên Thanh Hư Giới, ký ức về công pháp, kiếm pháp tu luyện tạm thời bị phong ấn nhưng những ký ức khác vẫn còn, vì vậy tính cách và khí chất không thay đổi. Người kiêu ngạo vẫn cứ kiêu hãnh, người lạnh lùng thì vẫn lạnh băng, kẻ hờ hững vẫn chỉ hững hờ.

Nhưng mỗi người dù là nam hay nữ đều mặc áo gai vải thô, hoặc cõng hoặc cầm một thanh kiếm sắt đen, trên người không có chút kiếm khí dao động nào.

Dù vậy ánh mắt của họ rất sắc bén, tia sáng hấp háy.

Mỗi người đều là Kiếm Giả thiên tài, siêu thiên tài trong vòng trăm năm tu luyện đến Niết Bàn cảnh. Mỗi người đều có tạo nghệ mạnh về mặt kiếm pháp, tuy tu vi không còn, kiếm ý cũng mất, không có lực lượng thiên địa, đã quên công pháp tu luyện nhưng về bản chất bọn họ vẫn là Kiếm Giả, có mũi nhọn của Kiếm Giả.

Rất nhanh người ra khỏi nhà gỗ bắt đầu hành động, Sở Mộ cũng ở trong số đó.

Trí nhớ của Sở Mộ rất dai, hắn không bị ảnh hưởng, chỉ quét mắt qua là nhớ kỹ từng vị trí, các khuôn mặt và nhanh chóng phân biệt ra.

Một lúc sau Sở Mộ đã tìm hiểu nơi mình ở.

– Nơi này tên Dạ Minh bộ, hai chữ dạ minh hơi quen thuộc…

– Dạ Minh bộ rất lớn, người giống như ta phỏng chừng gồm ba vạn người…

– Ngoài ra có một số người khác với ta, số lượng rất ít.

Nếu Sở Mộ lấy lại trí nhớ sẽ rất ngạc nhiên, Dạ Minh bộ thật ra là ảnh thu nhỏ của Dạ Minh tinh hệ. Nó không tồn tại theo kiểu tinh hệ mà như một bộ lạc thôn xóm.

Có hơn ba vạn người giống như Sở Mộ biểu thị siêu thiên tài chưa một trăm tuổi đã đến Niết Bàn cảnh của Dạ Minh tinh hệ gồm có hơn ba vạn người, có lẽ một số ít người vì lý do nào đó mà không vào Thiên Thanh Hư Giới.

Một tinh hệ mới có ba vạn người, thoạt nghe thì ít ỏi, ít nhất về tỷ lệ tổng thể thì cực kỳ ít. Nhưng nếu bỏ qua điều này, vạn người chưa đến trăm tuổi tu vi ít nhất là Niết Bàn nhất trọng thiên thì đúng là siêu thiên tài.

Trong ba vạn người phần lớn đều biết cuộc chiến xếp hạng bảng Thiên Thanh, gần hai vạn người mạo hiểm Niết Bàn. Hơn một vạn người khác thì nội tình thâm sâu vững chắc, không ngừng tích lũy bản thân, có tiềm năng kinh người, cuối cùng vững vàng đột phá Niết Bàn thành công, đến Niết Bàn nhất trọng thiên.

Thiên tài khác có người mới hơn một trăm tuổi, đã vượt qua điều kiện, có người chưa đủ một trăm tuổi, tu vi đến đỉnh Tạo Hóa cửu trọng thiên, đã tích lũy một thời gian, qua một, hai năm thì sẽ thành công Niết Bàn. Sau Niết Bàn tuổi của họ sẽ không hơn một trăm, những siêu thiên tài này đấm ngực giậm chân, bởi vì bọn họ không thể tham gia cuộc chiến xếp hạng bảng Thiên Thanh lần này.

Nhưng những siêu thiên tài chưa đến một trăm tuổi hết sức cố gắng, không ngừng tích góp tiềm lực của bản thân, định một hơi Niết Bàn rồi tăng tiến vù vù, sau đó khiêu chiến thiên tài trong bảng Thiên Thanh để được xếp hàng vào.

Chương 1949: Thập trọng thiên (Hạ)

Trừ hơn ba vạn người ra trong Dạ Minh bộ còn có người khác, dường như vốn là người Thiên Thanh Hư Giới.

Những người này đều có thân phận, ví dụ nam nhân trung niên đang nói chuyện với đám thiên tài Sở Mộ là chưởng quầy tiệm sách. Tiệm sách bán toàn là bí tịch.

Bí tịch là để tu luyện công pháp, kiếm pháp, thân pháp, bộ pháp vân vân.

Chưởng quầy tiệm sách cười hỏi:

– Các vị tiểu hữu có muốn chọn một môn công pháp không?

Sở Mộ lạnh nhạt hỏi:

– Cái giá phải trả lá gì?

– Lần đầu chọn công pháp ta có thể ưu đãi nửa gía cho.

Chưởng quầy tiệm sách vuốt râu dài cười nói:

– Ví dụ công pháp giá gốc một trăm hư khí thì ta sẽ bán bằng giá năm mươi hư khí.

Một thanh niên tóc dài xõa vai mắt lóe tia sáng hỏi:

– Hư khí đến từ đâu?

– Hoang dã bên ngoài Dạ Minh bộ có hư thú, giết hư thú là sẽ được hư khí.

Chưởng quầy tiệm sách mỉm cười nói:

– Hư khí không chỉ mua được công pháp, đan dược, kiếm khí còn phụ trợ tu luyện, nó cực kỳ quan trọng.

Sở Mộ trầm ngâm, lại hỏi:

– Thực lực của hư thú thế nào?

Không nhớ được quá khứ nhưng Sở Mộ mơ hồ biết trước kia thực lực của hắn không yếu, nhưng hiện tại không hiểu sao biến thành người bình thường, còn có việc thúc giục thời hạn ba năm muốn hắn cố gắng hơn.

Nhưng người bình thường quá yếu, Sở Mộ chưa rõ thực lực của hư thú thế nào, lần đầu tiên nghe về hư thú nên cần hỏi rõ nhiều hơn, đề phòng trước khỏi lo.

– Thôi, để ta mách cho các vị tiểu hữu phân chia tu luyện trong Thiên Thanh Hư Giới cho.

Chưởng quầy tiệm sách cười nói:

– Hệ thống tu luyện nơi này chia hai đạo, luyện khí đạo và luyện thể đạo, luyện khí hay luyện thể đều chia cảnh giới là thập trọng thiên.

Các thiên tài nhướng mày trầm ngâm:

– Thập trọng thiên…

Bọn họ nhớ cảnh giới tu luyện không phân chia như vậy, đẳng cấp tu luyện trong Thiên Thanh Hư Giới khác hẳn.

Chưởng quầy tiệm sách cười tủm tỉm nhìn phản ứng của mọi người, không giải thích cặn kẽ.

Chưởng quầy tiệm sách giải thích rằng:

– Nhân tộc chúng ta tu luyện chia ra thập trọng thiên, hư thú thì chia thập phẩm đối ứng với thập trọng thiên. Trong thập trọng thiên không chia ra sơ cấp, trung cấp, cao cấp.

Mọi người chú ý lắng nghe hòng hiểu biết nhiều hơn.

– Ta sẽ không liệt kê chi tiết khác, nhưng chỗ ta có tư liệu tỉ mỉ về cảnh giới tu luyện của nhân tộc, thực lực hư thú. Một quyển chỉ cần mười hư khí nhất phẩm là được, hư khí nhất phẩm tức là hư khí của hư thú nhất phẩm.

Chưởng quầy tiệm sách vẫn cười:truyện đao tu audio

– Đương nhiên ta biết bây giờ các vị tiểu hữu chưa có hư khí, nên ta sẽ cho các người bản ghi chép tư liệu tỉ mỉ về nhân tộc, hư thú trước. Tuy nhiên các người phải lập khế ước với ta, trong vòng mười ngày phải giao số hư khí gấp đôi.

Mọi người nhìn nụ cười đó không hề thấy hiền hòa mà thật gian xảo.

Chưởng quầy tiệm sách bổ sung thêm, cái mặt cười tươi đáng đánh hơn nữa:

– Phải rồi, mỗi quyển sách chỉ cho phép một người xem.

Một câu nói cắt đứt ý nghĩ mua quyển sách rồi cùng nhau đọc của các thiên tài.

Một thiên tài cao to vạm vỡ lạnh lùng cười:

– Ta muốn một quyển, chỉ có hai mươi hư khí nhất phẩm, không đáng gì.

– Ta cũng muốn một quyển!

Cách lập khế ước rất đơn giản, lăng tay là được, cảm giác dường như không có gì trói buộc.

Sở Mộ cũng mua một quyển, mài dao không mất thời gian đốn củi, huống chi hắn cho rằng để lấy hư khí nhất phẩm không khó gì.

Chưởng quầy tiệm sách cười toe. Đã có mấy trăm người lập khế ước mua sách, mấy trăm người nhân hai mươi là mấy ngàn hư khí nhất phẩm, theo gã biết thì không chỉ có vài trăm người vào đây.

Chưởng quầy tiệm sách cười nói:

– Nhớ kỹ, chỉ có mười ngày, nếu trong vòng mười ngày không giao hai mươi hư khí nhất phẩm cho ta thì các người sẽ chết một lần. Mùi vị cái chết không dễ chịu, và sẽ suy yếu năm ngày.

Không hiểu sao tiếng cười kia tựa như ác ma.

Nhận sách rồi Sở Mộ nhanh chóng quay về nhà gỗ của mình, đóng cửa giở sách ra đọc.

Sách không dày nhưng ghi chép nội dung rất tỉ mỉ, ghi rõ ràng về luyện khí, luyện thể, thập trọng thiên của nhân tộc, còn có kiếm ý, lực lượng thiên địa này nọ. Có ghi tỉ mỉ phân chia hư thú, trong hư thú có hư thú bình thường, hư thú tinh anh huyết mạch cường đại, còn có hư thú vương giả siêu đáng sợ.

– Đến luyện thể nhất trọng thiên sẽ có lực lượng một ngàn cân, đến nhị trọng thiên là lực lượng hai ngàn cân, luyện thể tam trọng thiên là lực lượng bốn ngàn cân, luyện thể tứ trọng thiên là lực lượng tám ngàn cân, mỗi trọng thiên lực lượng sẽ tăng theo cấp số nhân. Lực lượng luyện thể thập trọng thiên lên đến năm trăm mười, hai mươi vạn cân, thật đáng sợ.

– Luyện khí và luyện thể đối ứng, đều có ưu khuyết điểm riêng.

– Hư thú nhất phẩm bình thường trung bình có lực lượng một vạn cân, hư thú tinh anh nhất phẩm có lực lượng và tốc độ mạnh hơn, phát huy thực lực càng mạnh. Hư thú vương không chỉ có lực lượng càng mạnh mẽ còn có thú lực, nắm giữ thú kỹ có trí tuệ nhất định.

– Hiện giờ ta không có chút kiếm khí, lực lượng chỉ được ngàn cân, so với hư thú nhất phẩm bình thường thì chênh lệch gấp mười lần. Cách biệt thực lực quá lớn, không thể so sánh.

Sở Mộ cau mày, hiện tại chỉ một con hư thú nhất phẩm đủ để diệt gọn hắn chứ đừng nói săn giết hư thú kiếm hư khí.

Giống như Sở Mộ, đám thiên tài sau khi biết tình huống cụ thể thì nhíu chặt mày, đây gần như là việc không thể hoàn thành.

Chênh lệch lực lượng gấp mười lần, chỉ công kích dẫn đến dòng khí đủ gây hại cho bọn họ.

Giở trang cuối cùng quyển sách có ghi chép liên quan cái chết.

Chết trong Thiên Thanh Hư Giới không phải chết thật, vì sau khi chết sẽ sống lại trong bộ lạc, khi không có chút tu vi sau khi bị giết chẳng mất mác gì. Nhưng nếu tu luyện đến nhất trọng thiên mà chết sẽ hạ thấp tu vi một trọng.

Ví dụ nhất trọng thiên chết sẽ biến thành người thường, nhị trọng thiên chết thì rớt xuống nhất trọng thiên.

Sở Mộ đọc trang cuối cùng thì ngạc nhiên phát hiện chứ trên sách mờ dần rồi biến mất, giở mấy trang đầu ra, trang giấy trắng tinh.

Đến đây đám thiên tài mới hiểu trong vòng mười ngày kiếm hai mươi hư khí nhất phẩm không là chuyện đơn giản.

Bốn tinh vực lớn nhân tộc có hàng trăm tinh hệ, mỗi người đều chú ý tình hình trong Thiên Thanh Hư Giới.

Nhưng bọn họ không thể trông thấy diễn biến trong Thiên Thanh Hư Giới, chỉ có thể chờ đợi.

***

Thiên Thanh Hư Giới, Dạ Minh bộ.

Sở Mộ ngồi khoanh chân trên sàn gỗ suy tư.

Gợi ý như dấu ấn khắc trong đầu, thời hạn ba năm. Dường như trong ba năm hắn không đến độ cao nhất định sẽ xảy ra chuyện gì không tốt, hình thành áp lực vô hình thúc giục hắn.

Chương 1950: Kiếm ý, thiên tài tinh hệ

Thời hạn mười ngày trả hai mươi hư khí nhất phẩm cho nhất trọng thiên tiệm sách là việc gấp cần hoàn thành trước mắt.

Hai mươi hư khí nhất phẩm, theo quyển sách ghi thì giết một con hư thú nhất phẩm bình thường lấy hư khí thường chỉ có một cái.

Tức là bình thường phải giết hai mươi con hư thú nhất phẩm mới lấy được hai mươi hư khí nhất phẩm.

So sánh chênh lệch mình với hư thú nhất phẩm là Sở Mộ biết giai đoạn hiện tại không có công pháp tu luyện, không có kiếm pháp uy lực cường đại, chỉ dựa vào cơ sở kiếm pháp như bản năng thì không cách nào săn giết hư thú nhất phẩm được. Sở Mộ biết nếu là mình ngày trước thì dù là hư thú thập phẩm hắn cũng giết dễ như chơi.

– Thực lực, hết thảy đều dựa vào thực lực, phải có thực lực săn giết hư thú nhất phẩm trong vòng mười ngày, không thì sẽ bị trừng phạt chết một lần, và suy yếu trong năm ngày.

Giai đoạn hiện tại chết một lần không mất mác gì, nhưng cái giá suy yếu năm ngày không nhỏ. Ba năm là thời gian hữu hạn, suy yếu năm ngày rất có thể khiến người chậm chân ngay từ vạch xuất phát.

Tranh thủ thời gian.

Tư duy vận chuyển nhanh, các cách suy nghĩ để nâng cao thực lực bản thân lướt nhanh qua.

Không có công pháp, không kiếm pháp tương đương với bắt đầu lại từ đầu, nhưng Sở Mộ có linh hồn ban đầu mạnh hơn người bình thường gấp mười lần. Ngộ tính của Sở Mộ, những năng lực dung nhập vào linh hồn đều còn đó, áp lực lớn mang đến động lực lớn lao.

Sở Mộ lẩm bẩm:

– Kiếm ý, kiếm ý của ta cực kỳ mạnh, trước tiên lĩnh ngộ ra kiếm ý mới đã!

Mắt Sở Mộ sáng rực giây sau tối xuống, đôi mắt trong veo chuyển sang sâu thẳm. Sở Mộ rút kiếm ra, kiếm sắt đen nhánh gác trên bàn tay xòe ra, tiếp xúc với bàn tay, xúc cảm lạnh lẽo rõ ràng.

Đôi mắt sâu thẳm như có thể hút ánh sáng nhìn chăm chú kiếm sắt trong tay, tinh thần của Sở Mộ cũng cảm ứng. Bất giác mi mắt khép, Sở Mộ tĩnh tâm ngưng thần, loại bỏ tạp niệm, chỉ có tinh thần tiếp xúc với kiếm sắt trong tay.

Thế giới như biến mất, tất cả chìm trong bóng tối, tiếng tim đập cũng yếu ớt chỉ còn một chút linh quang, chỉ có một ý niệm: Kiếm!

Linh quang kia dần sáng rực, chói lòa, sâu trong linh quang như diễn sinh ra một thanh kiếm.

Kiếm!

Cái gì là kiếm?

Một thanh âm vang lên trong hư vô, nhẹ nhàng như tiếng thì thầm.

Cái gì là kiếm?

Giọng nói to dần.

Cái gì là kiếm?

Tựa tiếng sấm gầm rống thiên cổ.

Cái gì là kiếm?

Kinh thiên động địa.

Cái gì là kiếm?

Thiên địa vỡ nát, trời trăng hủy diệt.

Cùng một câu hỏi, thanh âm kia lặp đi lặp lại hỏi, giọng nói dần to lớn, vang dội hơn, khí thế tăng vọt chấn tinh thần Sở Mộ lung lay. Một chút linh quang như ánh đèn leo lét bị gió thổi lắc lư sắp tắt.

Kiếm trong linh quang có một vết nứt hẹp, kiếm sắp vỡ nát.

Cái gì là kiếm?

Lại câu chất vấn, thanh âm kia đã khổng lồ mênh mông đến mức không cách nào hình dung, tiếng gầm nghiền nát vũ trụ.

Kiếm trong linh quang răng rắc vỡ ra, linh quang đung đưa vụt tắt, tinh thần của Sở Mộ bị chấn nát.

Trong bóng tối vang lên thanh âm yếu ớt:

– Mũi nhọn sắc bén là kiếm…

Chợt một chút linh quang bừng lên như con đom đóm trong bóng tối, như đốm lửa trong tro tàn.

Thanh âm lạnh nhạt lại cất lên, kiên định khó tả:

– Giết chóc là kiếm…

Linh quang yếu ớt chợt tỏa sáng, từ đốm lửa biến thành ngọn lửa.

Thanh âm cực kỳ kiên định cất lên:

– Kiếm tức là kiếm.

Khí thế sắc nhọn mạnh mẽ từ hư vô tuôn ra, đổ ập xuống, mũi nhọn hùng hồn phá diệt thiên cổ.

Linh quang như ngọn lửa bị đổ dầu vào, trở nên nóng rực cháy hừng hực.

Sâu trong ngọn lửa lại diễn sinh ra một luồng sáng.

Ánh sáng chảy ra hình thành vệt dài như ẩn chứa điều gì.

Thanh âm lạnh nhạt mà hùng hồn vang lên:

– Kiếm là kiếm, kiếm có mũi nhọn có thể đâm, vô cùng sắc bén. Kiếm có lưỡi, có thể cắt, sắc bén kinh người. Kiếm có cạnh nhọn, có thể chém, sắc bén vô song. Kiếm có thân, có thể quét đập nát vạn vật. Kiếm có vòng, có thể đỡ. Kiếm có chuôi, có thể nắm. Kiếm có đầu chuôi, có thể trợ lực…

Luồng sáng chuyển động sâu trong ánh lửa linh quang dần hiện ra bộ mặt vốn có của nó.

Ánh sáng dần rút đi lộ ra mũi kiếm cực kỳ sắc bén, có thể đâm xuyên mọi vật cứng. Kiếm phong dần lộ ra, vô cùng sắc bén lấp lóe tia sáng lạnh, có thể cắt rách mọi phòng hộ. Ánh sáng rút dần, mũi kiếm hiện ra, sắc bén kinh người, có thể chém phá tất cả. Thân kiếm hiện, thân kiếm sáng choang ẩn chứa cứng cỏi kinh người, khi quét ngang lực lượng kinh người đập tan vạn vật.

Lời thanh âm kia nói như dùng sức mạnh to lớn đúc kiếm.

Kiếm có vòng có thể bảo vệ tay, đỡ đòn, kiếm có chuôi cho người nắm, cầm kiếm tác chiến phát huy mũi nhọn sắc bén của kiếm. Kiếm có đầu chuôi kiểm soát cân bằng của kiếm, còn có thể phản kích.

Một thanh kiếm hoàn chỉnh xuất hiện trong ngọn lửa linh quang.

– Kiếm là hung khí, chủ giết chóc.

Câu cuối cùng như định luận, lửa linh quang rút về. Kiếm bắn ra ánh sáng mãnh liệt, mũi nhọn đáng sợ như mặt trời bắn ra chiếu sáng bốn phía, xua tan bóng tối.

Sở Mộ chợt mở mắt ra, hai tia sáng cực kỳ sắc bén như kiếm khí vô hình vô sắc bắn ra, không khí bị đâm thủng. Kiếm sắt gác trên hai tay Sở Mộ run run, có tiếng kiếm ngân dâng trào vui sướng.

Các tia mũi nhọn vòng quanh người Sở Mộ, cắt nát tất cả.

Trong vô hình vang lên thanh âm:

– Lĩnh ngộ kiếm ý nhập môn, được một ngàn điểm thiên tài.

Sở Mộ động ý niệm, mũi nhọn như kiếm khí vô hình bắn ra cắt rớt một góc bàn gỗ, không tiếng động, dễ dàng như cắt miếng đậu hủ, mặt cắt phẳng lì.

Mắt Sở Mộ chất chứa tia sáng tắt dần:

– Đây chính là kiếm ý, ta lại nắm giữ kiếm ý!

Kiếm ý không dựa vào kiếm khí, không dựa vào khí lực, không dựa vào linh hồn, nó ở giữa ba thứ, liên kết với nhau, là tinh khí thần tụ hợp, là kết quả của lực lượng với kiếm đến trình độ nhất định.

Kiếm ý là lực lượng vô hình, cực kỳ sắc bén, có thể phá cứng rắn, có thể chém chết tâm ma, tiêu trừ hết thảy cảm xúc mặt trái.

Kiếm ý là tiêu chí của Kiếm Giả thật sự.

Sở Mộ hiện giờ khí lực bình thường, không có luyện khí nhưng hắn lại lĩnh ngộ kiếm ý.

Sở Mộ mơ hồ có lĩnh ngộ rồi lại không bắt giữ được:

– Lại lĩnh ngộ kiếm ý không ngờ thuần túy như thế, tuy yếu hơn kiếm ý thần cấp đỉnh giai ban đầu nhưng tinh thuần hơn.

Sở Mộ thầm nghĩ:

– Không biết bây giờ ta nắm giữ kiếm ý có thể giết được hư thú nhất phẩm chưa?

Ánh mắt Sở Mộ xuyên thấu nhà gỗ nhìn ra ngoài Dạ Minh bộ.

***

Chương 1951: Kiếm pháp Thiên Thành (Thượng)

Khoảnh khắc Sở Mộ lĩnh ngộ ra kiếm ý thì đám dân bản xứ như cảm giác được điều gì, cả người rùng mình.

Giây sau trên bầu trời Dạ Minh bộ tụ tập dải sáng xanh ngưng tụ thành danh sách, hàng trên cùng có năm chữ: Bảng thiên tài tinh hệ.

Dưới năm chữ to là một hàng chữ.

Sở Mộ, đệ tử bí truyền của Ngũ Hành kiếm tông.

Dưới nữa là một mảnh trống không.

Cùng lúc đó, trên Dạ Minh tinh hệ, thế lực đẳng cấp chúa tể, bá chủ và các thế lực lớn nhỏ khác, hễ thế lực nào có đệ tử vào Thiên Thanh Hư Giới đều có dải sáng xanh nổi lên. Dải sáng xanh tụ lại rồi kéo ra hình thành một tờ danh sách lớn.

Bảng thiên tài tinh hệ!

Năm chữ to hiện ra, rộng lớn đại khí, cổ xưa tang thương làm người nghẹt thở.

Dưới bảng thiên tài tinh hệ biểu hiện Sở Mộ đệ tử bí truyền Ngũ Hành kiếm tông, điểm thiên tài: 1000.

– Là sư huynh kiếm tông của chúng ta!

– Sở sư huynh của kiếm tông chúng ta siêu quá!

Các đệ tử Ngũ Hành kiếm tông hò reo, đám đệ tử bí truyền khác thì biểu tình khác nhau, các cao tầng hết sức vui vẻ.

Bảng thiên tài tinh hệ, tên như ý nghĩa, đó là danh sách thiên tài một tòa tinh hệ.

Dạ Minh tinh hệ có Dạ Minh kiếm tông tông môn đẳng cấp chúa tể, có mười thế lực cấp bá chủ, các thế lực lớn nhỏ khác, thiên tài nhiều vô số kể. Người đầu tiên xuất hiện trên bảng thiên tài tinh hệ là đệ tử của Ngũ Hành kiếm tông, điều này gây chấn động lớn.

Người Dạ Minh kiếm tông không thể tin nổi, bọn họ là chúa tể của Dạ Minh tinh hệ, thiên tài nhiều mà mạnh hơn thế lực khác, lẽ ra họ nên chiếm hạng nhất bảng thiên tài tinh hệ mới đúng.

– Có khi nào bảng thiên tài tinh hệ bị trục trặc không?

– Sẽ không sai, nhưng chiếm ưu thế tạm thời chẳng là gì, cười đến cuối cùng mới là anh hùng thật sự.

– Ta cảm thấy Sở Mộ này may mắn trong một lúc chiếm ưu thế vậy thôi, các sư huynh Chu Thiên Đồng, Trần Cương của Dạ Minh kiếm tông chúng ta rất nhanh sẽ vượt qua hắn, giẫm hắn dưới chân!

Đủ loại bàn tán.

– Sở Mộ, tên nghe quen quá.

– Tên Thần Tử thứ mười cũng là Sở Mộ, có khi nào cùng một người không?

– Chắc không phải.

Tinh hệ khác cũng lần lượt xuất hiện bảng thiên tài tinh hệ, mỗi tấm bảng thiên tài tinh hệ có ít nhất một cái tên, tên được liệt kê trên bảng đều là thiên tài lần lượt lĩnh ngộ kiếm ý.

***Dị Thế Tà Quân Audio Podcast

– Bảng thiên tài tinh hệ, Sở Mộ đệ tử bí truyền Ngũ Hành kiếm tông, ta không có chút ấn tượng gì.

– Tình huống gì thế này? Sao bỗng xuất hiện một bảng thiên tài tinh hệ?

Trong Dạ Minh bộ, đám thiên tài đều thấy danh sách màu đen trên bầu trời Dạ Minh bộ, tràn đầy thắc mắc.

– Phải làm sao để xếp vào bảng thiên tài tinh hệ?

– Điểm thiên tài là cái gì?

Một câu hỏi khiến những thiên tài suy nghĩ.

Thiên tài có thể tham gia cuộc chiến xếp hạng bảng Thiên Thanh đều không ngốc.

Cửa nhà gỗ mở ra, một bóng người bước ra.

Mũi nhọn khiếp người dần thu về theo bước chân, sau ba bước thì trở về bình thản.

Sở Mộ tay trái cầm kiếm sắt đi ra ngoài Dạ Minh bộ.

Sở Mộ lĩnh ngộ kiếm ý rồi, mũi nhọn cực bén nên hắn định đi ra Dạ Minh bộ nếm thử thực lực của hư thú nhất phẩm xem có thể săn giết không.

Dù sao phải đi ra một bước đó, thời hạn mười ngày mà bây giờ đã qua nửa ngày, thời gian rất quý giá.

– Chết tiệt, hư thú quá mạnh, tuy ta đoán ra đường công kích của nó nhưng khó thể né tránh!

– Nếu ta có thực lực ban đầu thì chém một kiếm có thể diệt gọn cả ngàn con hư thú nhất phẩm!

Dọc đường đi Sở Mộ nghe nhiều tiếng thảo luận, đã có người mạo hiểm ra Dạ Minh bộ trước hắn. Bọn họ vào hoang dã và bị hư thú giết.

– Hợp tác đi, vài người phối hợp với nhau, bằng vào kinh nghiệm chiến đấu, kỹ xảo dùng kiếm của chúng ta chắc chắn có thể giết hư thú!

Cơ bản mỗi thiên tài đều có cơ thể lực lượng ngàn cân, đây là chỗ dựa của họ. Dùng lực lượng ngàn cân đối kháng với lực lượng vạn cân chẳng ích gì, nhưng con người có trí tuệ, hư thú bình thường thì không có, chúng nó chỉ có thú tính. Huống chi đám thiên tài chỉ bị phong ấn ký ức tu luyện công pháp kiếm pháp, những kỹ xảo chiến đấu này nọ vẫn còn.

Nếu lực lượng của hư thú chỉ có ngàn cân thì không đánh lại bọn họ, với sức mạnh ngàn cân phối hợp kiếm pháp cơ bản, thực lực không giống bình thường.

Có người cản đường Sở Mộ, hỏi thẳng:

– Huynh đài có phải định ra ngoài săn giết hư thú không?

Sở Mộ lạnh nhạt hỏi:

– Có gì chỉ giáo?

Người kia dõng dạc nói:

– Huynh đài còn không biết sự lợi hại của hư thú đúng không? Chúng ta bây giờ không đánh lại hư thú được, hay là huynh đài hợp tác với chúng ta cùng nhau đối phó hư thú? Kiếm được hư khí thì phân phối theo độ cống hiến.

Người này đã dùng cách như vậy tụ hợp được vài người.

Sở Mộ từ chối:

– Ta thói quen đơn độc.

Bị từ chối, người này mắt lóe tia sáng sau đó cười tiêu sái, lùi về đoàn đội của mình:

– Thế thì tiếc thật.

Đoàn đội khác thấy Sở Mộ từ chối cũng không cố lôi kéo.

Xung quanh Dạ Minh bộ rất đơn giản, dùng khúc gỗ thô cỡ đùi dựng thành hàng rào, có cửa mở rộng làm lối ra.

Đi ra ngoài đầu tiên đập vào mắt là con sông rộng trăm thước, trên sông có cầu vòm bằng gỗ nối hai bờ.

Nước chảy lập lờ, trong veo thấy đáy, có cá bơi qua bơi lại. Cá nhỏ cỡ ngón tay, con to thì cỡ một thước, trông rất ngon miệng.

Sở Mộ nhìn những con cá bơi đột nhiên có một ý nghĩ là hắn biết đói, tuy rằng hiện tại không cảm giác.

Sở Mộ thầm nhủ:

– Cũng đúng, hiện tạ ta có thân thể người thường, biết đói khát là lẽ tất nhiên.

Sở Mộ cất bước đi qua cầu gỗ vào hoang dã, trong hoang dã toát ra khí thế cường đại, một số hư thú thấp thóang.

Bên kia cầu gỗ là đám thiên tài đang hợp sức với nhau. Khi thấy Sở Mộ một mình bước qua cầu gỗ, bọn họ cười nhạt.

Họ đã có kinh nghiệm, có người thì thấy tận mắt con người bị hư thú xé sống.

Dù có tạo nghệ kiếm pháp, kỹ xảo chiến đấu này nọ không tầm thường nhưng tu vi không theo kịp, tư duy thì vì tu vi không đủ nên bị hạn chế, đối diện cường địch hơn mình gấp mười lần thì khó thể phát huy.

Thiên tài mời Sở Mộ mà bị tử chối lạnh lùng cười:

– Chắc chắn sẽ chết rất thảm, khi đó có xin hợp tác với ta thì ta không thèm nhận.

Khi Sở Mộ đi ra Dạ Minh bộ bước vào hoang dã, bảng thiên tài tinh hệ trên bầu trời Dạ Minh bộ lại thay đổi, dưới tên của Sở Mộ là cái tên khác.

Chu Thiên Đồng đệ tử bí truyền Dạ Minh kiếm tông điểm thiên tài: 1000!

Chương 1952: Kiếm pháp Thiên Thành (Hạ)

Mười giây sau, một cái tên khác xuất hiện.

Trần Cương đệ tử bí truyền Dạ Minh kiếm tông điểm thiên tài: 1000!

Bọn họ lĩnh ngộ ra kiếm ý lâu hơn Sở Mộ nửa canh giờ.

Không lâu sau có cái tên khác xuất hiện dưới Trần Cương.

Tựa như măng mọc sau mưa, các cái tên lần lượt hiện ra trên bảng thiên tài tinh hệ, điểm thiên tài toàn là một ngàn.

Sở Mộ đã bước hẳn vào hoang dã, đối diện một con hư thú.

Một con sói da lông màu xám dài hơn một thước, đôi mắt đỏ thẫm tràn đầy khát máu nhìn Sở Mộ chằm chằm. Con sói há mồm nhễu nhão nước miếng, tiếng gầm làm người sợ teo tim phát ra từ cổ họng nó. Con sói nửa khom người như cây cung kéo căng đến cực hạn chực chờ nhào lên.

Đây là một con hư thú nhất phẩm bình thường, Xích Nhãn Lang.

Tiếng hít thở của Sở Mộ dần đều đều, dài lâu hơn, trong lúc hắn bước đi đã điều động sức mạnh thân thể này đến tràn đầy.

Bản năng kiếm thuật sư từ lâu đã thấm vào linh hồn, Sở Mộ ứng dụng lực lượng vô song trên đời.

Sở Mộ không hề sợ hãi, hắn có cảm giác mình có thể dễ dàng giết con Xích Nhãn Lang trước mắt. Sở Mộ biết thật ra đây là tiềm thức quấy phá, ký ức quấy nhiễu. Người dễ dàng giết Xích Nhãn Lang là hắn trước kia chứ không phải thân thể hiện tại.

Sở Mộ hết sức chăm chú, dốc hết sức ứng đối.

Nhiều người đi lên cây cầu gỗ nhìn qua.

Xích Nhãn Lang gầm rống tấn công trước, bốn chân giẫm mạnh như đạn pháo vọt ra, hóa thành mũi tên rời dây cung bắn hướng Sở Mộ. Bảy, tám thước chớp mắt bị Xích Nhãn Lang vượt qua, nó há mồm nhe răng nanh dữ tợn cắn cổ Sở Mộ, muốn cắn đứt cổ hắn ra.

Trên cầu gỗ có một người nghiến răng nghiến lợi nói:

– Ta chết vào cú táp này đây!

Cảm giác bị cắn đứt cổ đó ấn tượng khắc sâu.

Người bị Sở Mộ từ chối thì nguyền rủa:

– Hắn sẽ chết trong răng nanh của Xích Nhãn Lang!

Hàm răng nanh của Xích Nhãn Lang đã gần trong gang tấc, Sở Mộ ngửi được mùi tanh hôi nghẹt mũi. Con ngươi co rút, lực lượng tràn đầy khoảnh khắc bùng nổ, bắp chân Sở Mộ rung rung vào phút chỉ mành treo chuông trượt dài ra sau kéo giãn khoảng cách, sau đó kiếm sắt ra khỏi vỏ.

Sở Mộ vung cổ tay, thân kiếm rung bần bật chấn động hóa thành đường kiếm sắc bén chém ra, quỹ tích hoàn mỹ bày ra tạo nghệ kiếm pháp của Sở Mộ.

Lực lượng của Xích Nhãn Lang cường đại, khi bùng nổ thì tốc độ siêu nhanh. Mặc dù Sở Mộ vận dụng lực lượng chấn động đã hóa thành bản năng để tăng phúc tốc độ tránh đi, nhưng da cổ hắn rách một đường ứa máu, suýt nữa cổ họng đã bị cắn đứt.

Sở Mộ chém một kiếm chấn động nhắm chính xác vào cổ Xích Nhãn Lang, hắn cảm giác độ cứng, cứng đến không cách nào chém rách được.

Một kiếm chấn động cường đại chỉ chém Xích Nhãn Lang bay sang bên cạnh, cắt đứt da lông xám trên cổ gây ra tổn thương bé nhỏ.

Xích Nhãn Lang dù gì là hư thú nhất phẩm, nó không chỉ có lực lượng vạn cân đáng sợ mà da lông cũng cứng cỏi, lực phòng ngự kinh người. Độ sắc bén của kiếm sắt hầu như không thể chém đứt da Xích Nhãn Lang.

Xích Nhãn Lang rớt xuống đất, nó vặn người lại lao lên, chân trước sắc bén xòe vuốt cào Sở Mộ, muốn xé xác hắn ra. Mấy thiên tài xem cảnh đó đều tái mặt, vì bọn họ từng bị xé xác như thế. Thật buồn cười, trong trí nhớ rõ ràng mình có thực lực mạnh mẽ nhưng tại đây bị một con hư thú nhất phẩm xé chết, chênh lệch quá rõ ràng.

Móng vuốt nhọn lướt nhanh, Sở Mộ sử dụng lực lượng chấn động nên cơ chân và cơ bắp trên tay phải đau nhức như bị xé rách, không thể sử dụng lần thứ hai.

Không cách nào né tránh, tay trái Sở Mộ huơ vỏ kiếm chắn vuốt nhọn của Xích Nhãn Lang, sức mạnh quá lớn làm tay hắn run rẩy, cổ tay trái sắp rách, vỏ kiếm nát. Sở Mộ mượn sức đẩy thụt lùi một bước, kích phát kiếm ý đâm ra một kiếm như linh xà rời khỏi hang. Kiếm quang lạnh lẽo ngưng tụ một điểm đâm rách hư không xuyên thủng mắt trái của Xích Nhãn Lang.

Sở Mộ xoay cổ tay gồng sức nghiền hốc mắt con thú. Người Xích Nhãn Lang co giật, chân trước vung ra bỗng mềm nhũn.

Sở Mộ rút mạnh kiếm ra, hắn giơ chân đạp đầu Xích Nhãn Lang đá bay đi, con thú rớt xuống đất. Cú đâm của Sở Mộ sâu ba tấc, không chỉ đâm xuyên qua mắt trái của Xích Nhãn Lang còn đâm thủng sọ não, kiếm ý vô hình nghiền nát óc.

Hư thú có sức sống mạnh mẽ, nó bị nghiền nát não rơi xuống đất nhưng chưa chết ngay. Sở Mộ lao lên giơ kiếm, kích phát kiếm ý chém xuống chặt đứt cổ Xích Nhãn Lang, máu phun tung tóe.

Từ xác Xích Nhãn Lang bay ra một luồng khí màu xám.

Sở Mộ vươn tay trái chộp khí xám, khí xám vặn vẹo muốn vùng thoát. Sở Mộ đưa tới gần miệng há mồm hút khí xám, cảm giác nóng cháy khó tả từ cổ họng chui xuống dưới, giống như nuốt cục than lửa.

Hư khí hòa tan trong người Sở Mộ, dòng khí nóng rực lan tràn tuôn hướng tứ chi. Thoáng chốc cơ chân, cơ bắp tay phải, cảm giác đau xé rách ở cổ tay trái, cảm giác tê dại sau ba giây hoàn toàn phục hồi.

Khi dòng khí nóng biến mất, Sở Mộ cảm giác thân thể này dường như mạnh hơn một chút.

Quyển sách trả giá bằng hai mươi hư khí nhất phẩm có ghi chép về hư khí. Hư khí thông dụng như tiền, cũng có thể phụ trợ tu luyện, luyện thể hay luyện khí đều được, còn có thể phục hồi tiêu hao sức mạnh, có thể áp dụng cho việc trị thương, hư khí toàn năng.

Hiện tại Sở Mộ không có công pháp tu luyện nào, cơ bắp vì sử dụng lực lượng chấn động mà bị thương nhẹ nên hắn dùng hư khí trị liệu, không ngờ không chỉ lành vết thương còn cường hóa thân thể đôi chút.

Sở Mộ tự mình cảm giác rồi nhận định:

– Phỏng chừng lực lượng đến hai ngàn cân, các mặt đều tiến bộ.

Những người khác thì trợn mắt há hốc mồm.

Một mình đơn độc giết một con Xích Nhãn Lang, thật khó tin.

Có người hét to:

– Kiếm ý! Chắc hắn lại nắm giữ kiếm ý rồi!

– Nếu ta cũng nắm giữ kiếm ý thì cũng làm được.

Người có ánh mắt sắc bén hơn thì kinh thán vì kiếm pháp mà Sở Mộ biểu hiện:

– Kiếm pháp rất tinh tế.truyện Kiếm Hiệp

Đó là loại kiếm pháp thêm một phần thì dư, thiếu một phần thì hụt, không có kiếm pháp như thế thì dù nắm giữ kiếm ý cũng khó khăn một mình giết Xích Nhãn Lang. So các mặt lực lượng thì hai bên chênh lệch quá xa.

Dường như bị Sở Mộ khích lệ, đám thiên tài tụm năm tụm ba tiến vào hoang dã.

– Hư thú nhất phẩm tầm thường cũng dám giương nanh múa vuốt trước mặt ta!

Giết một con hư thú nhất phẩm xong Luyện Hồng Vân vung máu dính trên thân kiếm đi, chộp lấy hư khí nuốt vào miệng.

Cảnh tương tự diễn ra ở khắp nơi trong Thiên Thanh Hư Giới.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé:)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 5 giờ trước
cảm ơn bạn đã thông báo chậm nhất 1h >2h là sẽ fix lại nhé :)Ngoài ra anh em đang cuốn cần truyện vui lòng thông báo ( báo lỗi )Tụn mình sẽ cố găng fix lại trong thời gian sớm nhất nhé :)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 5 giờ trước
Thật ngại quá bộ này bên còn bên lưu bên Sever bên US chưa lấy được file bạn à ...! Chậm nhất sáng sớm mai bộ này sẽ upload lại nhé.Rất mong bạn thông cảm ..^^!
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 5 giờ trước
Cảm ơn bạn đã thông báo bộ sẽ phục hồi lại khoảng 12h đêm là xong nhé bạn :)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 6 giờ trước
Bản này CV khoảng 1170 chap nhé, bản dịch 1617 chap em và 1 bạn nữa trong nhóm dịch PNT hồi đó tụn em bán độc quyền rùi anh ^^. Bán xong tụn em xóa hết luôn rồi còn đâu :)
https://audiosite.net
Bản này nếu tớ không nhầm bên TQ đợi đó dính bản quyền...hồi đó làm nghiêm lém...! Bộ này chính xác khoảng gần 1k6 chương là full đã được chuyển thành audio nhé bạn :)nếu bạn cần mình sẽ cố gắng upload audio trong rạng sáng mai nhé ..^^! - còn truyện chữ để mình đình huy nhé nếu cậu ý còn sẽ up lại cho bạn nhé :)
https://audiosite.net
Lam 7 giờ trước
Cho xin truyện chữ với, trên mạng toàn đến chương 1117 là hết
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé bạn :)
https://audiosite.net
bạn đợi khoảng 30p nhé mình nhớ hà thu có bản sơ cua đã up trên youtube ...)để mình alo bạn ý upload lên luôn cho bạn :)^^!
https://audiosite.net
Cảm ơn đã thông báo đã cập nhật lại 34 (thiếu chương 821 đến 840 )Mình cũng up thêm 60 tập nhé ..!!
https://audiosite.net
Tranban 9 giờ trước
Fix lại bộ này đi
https://audiosite.net
Đã chuyển bộ truyện này sang bên singapore nhé chư vị ...!Tụn mình đang có gắng khôi phục di chuyển :), rất mong các bạn bớt chứt thời giản like và share để ủng hộ tụn mình nhé ..!