Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
Tập 389: Chương 1943: Ngũ Hành Chân Kinh
❮ prevnext ❯Chương 1943: Ngũ Hành Chân Kinh (Hạ)
Lâm Ngũ Phương khiếp sợ.
Kim chi quy tắc nhập vi, mộc chi quy tắc nhập vi, thủy chi quy tắc nhập vi, hỏa chi quy tắc nhập vi, thổ chi quy tắc trụ cột.
Bốn loại ngũ hành chi lực cấp nhập vi.
Nhãn lực Lâm Ngũ Phương hơn người, hắn nhìn ra cốt linh của Sở Mộ không vượt qua trăm tuổi.
Không tới trăm tuổi đã là Niết Bàn nhất trọng thiên, là thiên tài nhưng chưa đủ làm hắn khiếp sợ, nhưng chưa tới trăm tuổi đã là Niết Bàn nhất trọng thiên, còn nắm giữ ngũ hành chi lực, trong đó có bốn loại cấp nhập vi đã làm hắn khiếp sợ.
Ánh mắt thâm thúy kinh ngạc nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, Lâm Ngũ Phương phải đánh giá lại đệ tử bí truyền trước mặt mình.
– Xét thấy ngươi mang Ngũ Sắc Bảo Ngọc thập phần trọng yếu trở về, đây là công lớn nên phải có ban thưởng.
Lâm Ngũ Phương trầm ngâm một lát mới nói:
– Có ba loại, ta tạo điều kiện cho ngươi lựa chọn. Thứ nhất, đề bạt ngươi thành thánh, có được quyền lợi thánh tử, có thể cạnh tranh vị trí phó tông, thậm chí tông chủ.
Nói ra điểm thứ nhất, Lâm Ngũ Phương nhìn chằm chằm vào mắt Sở Mộ, hắn muốn xem phản ứng của Sở Mộ, hắn phát hiện sắc mặt Sở Mộ không biến hóa, thậm chí không có chút động tâm.
– Thứ hai, cho ngươi mấy ngàn vạn điểm cống hiến tông môn.
Ánh mắt Sở Mộ hơi chấn động, mấy ngàn vạn điểm cống hiến tông là khá nhiều, đầy đủ hắn dùng đổi không ít bảo vật.
– Thứ ba, cho ngươi tu luyện Ngũ Hành Chân Kinh.
– Xin hỏi tông chủ, Ngũ Hành Chân Kinh là thế nào?
Sở Mộ hỏi.
– Ngũ Hành Chân Kinh, đây chính là bí mật bất truyền của Ngũ Hành Kiếm Tông chúng ta, không phải công pháp tu luyện, không phải công pháp luyện thể, là môn công pháp đặc thù, chuyên môn tu luyện ngũ hành chi lực, có thể giúp nắm giữ ngũ hành chi lực sâu sắc hơn.
Lâm Ngũ Phương nhìn Sở Mộ thật sâu, hắn lại bổ sung một câu:
– Điểm cống hiến tông môn không thể đổi.
Sở Mộ nghe xong liền giật mình.
Hắn vốn nghĩ muốn đổi Ngũ Hành Chân Kinh cần bao nhiêu điểm cống hiến, Lâm Ngũ Phương nói câu đầu tiên làm hắn hiểu rõ, Ngũ Hành Chân Kinh là bí truyền tông môn chân chính, không phải là người nào cũng có thể tu luyện.
Lâm Ngũ Phương nói ra điểm thứ ba, thứ nhất bởi vì Sở Mộ mang Ngũ Sắc Bảo Ngọc thập phần trọng yếu trở về, thứ hai cũng bởi vì Sở Mộ nắm giữ ngũ hành chi lực có bốn loại đạt tới nhập vi.
Trong Ngũ Hành Kiếm Tông, cũng không phải không có người nắm giữ ngũ hành chi lực cấp độ nhập vi, nhưng tối thiểu là cấp trưởng lão, về phần đệ tử chỉ có một phần cực nhỏ mới làm được, đáng tiếc tuổi tác của bọn họ hơn Sở Mộ quá nhiều.
Sở Mộ hơi suy nghĩ một chút liền có quyết định lựa chọn Ngũ Hành Chân Kinh.
Điểm thứ nhất hắn bài trừ, vị trí thánh tử kém thần tử đâu chỉ một cấp bậc, Sở Mộ cũng không thèm quan tâm vị trí tông chủ, phó tông chủ của Ngũ Hành Kiếm Tông.
Điểm thứ hai, mấy ngàn vạn điểm cống hiến tông môn nhìn như nhiều nhưng tuyệt học rẻ nhất cũng có giá ba ngàn vạn điểm cống hiến, chỉ là kiếm pháp Thiên cấp đê giai mà thôi, nói rõ mấy ngàn vạn điểm cống hiến nghe thì nhiều nhưng không đáng bao nhiêu cả.
Về phần Ngũ Hành Chân Kinh, Lâm Ngũ Phương giới thiệu không nhiều nhưng đó là bí truyền của tông môn, không cách nào dùng điểm cống hiến đổi, từ đó nói rõ giá trị của nó.
Đáy mắt Lâm Ngũ tán thưởng, cũng tán thưởng Sở Mộ sáng suốt.
Trong tay hắn xuất hiện khối Ngũ Sắc Bảo Ngọc, giao cho Sở Mộ một khối khác.
– Tiêp thu ở đây.
Lâm Ngũ Phương giao Ngũ Sắc Bảo Ngọc cho Sở Mộ.
Sau khi Sở Mộ nhận lấy, hắn dùng thần niệm chi lực tiếp xúc, ngay sau đó hào quang năm màu bay vào trong đầu của hắn.
Qua một thời gian ngắn, Sở Mộ tiếp thu hoàn tất, Ngũ Sắc Bảo Ngọc trong tay vỡ vụn.
– Điều kiện tu hành Ngũ Hành Chân Kinh là phải nắm giữ ngũ hành chi lực, ngươi đã đạt tới điểm này nên có thể tu luyện.
Lâm Ngũ Phương nói.
– Đa tạ tông chủ.
Sở Mộ nói.
– Không có chuyện gì khác thì đi đi.
Lâm Ngũ Phương hạ lệnh trục khách.
Sở Mộ đứng dậy hành kiếm lễ và cáo từ.
Nhìn bóng lưng Sở Mộ rời đi, Lâm Ngũ Phương lâm vào trầm tư.
Sau khi giao ngũ Sắc Bảo Ngọc cho Lâm Ngũ Phương, hoàn thành Hạ lão nhắc nhở, Sở Mộ cảm giác buông lỏng một hơi, bằng không hắn vẫn nhớ mãi, thời gian dài sẽ tạo thành một ít ảnh hưởng không tốt.
Hiện tại hoàn thành Hạ lão nhắc nhở, bụi bậm trong lòng cũng biến mất.
Hắn quay về Chấn Thiên Phong, Sở Mộ trực tiếp tiến vào phòng tu luyện tìm hiểu Ngũ Hành Chân Kinh.
Có chút công pháp đặc thù, công pháp này không có tác dụng gì, không thể trực tiếp tăng tu vi thực lực nhưng vô cùng trọng yếu, thập phần trân quý.
Ngũ Hành Chân Kinh là một trong số đó, nó là một trong những bí điển trấn tông của Ngũ Hành Kiếm Tông, là tuyệt học tu hành ngũ hành chi lực.
Sở Mộ hoàn thành hứa hẹn với Hạ lão, giao Ngũ Sắc Bảo Ngọc cho Lâm Ngũ Phương, Lâm Ngũ Phương coi trọng hắn cho nên mới cho hắn tu hành Ngũ Hành Chân Kinh.
Cẩn thận tìm hiểu nửa ngày, rốt cuộc Sở Mộ cũng xem hết Ngũ Hành Chân Kinh, hơn nữa còn tìm hiểu vài thành, thập phần may mắn hắn lựa chọn Ngũ Hành Chân Kinh, nó rất hữu dụng với hắn.
Sở Mộ lại tìm hiểu, gắng đạt hết sức tìm hiểu Ngũ Hành Chân Kinh sau đó tu luyện, hắn phải bảo đảm không có sai lầm gì.
Công pháp càng cao thâm, lúc tu luyện càng phải chú ý, nếu không một khi xuất hiện sai lầm sẽ ảnh hưởng tới bản thân.
Hai ngày liên tiếp, Sở Mộ vẫn tìm hiểu Ngũ Hành Chân Kinh, hắn không ngừng gia tăng lĩnh ngộ sâu sắc, cho đến khi lĩnh ngộ sâu hơn.
– Bắt đầu tu luyện.
Sau khi điều chỉnh tinh khí thầ tới đỉnh phong, Sở Mộ bắt đầu tu hành Ngũ Hành Chân Kinh.
Tu luyện Ngũ Hành Chân Kinh cần dùng thần niệm chi lực điều động ngũ hành chi lực, không quan hệ tới kiếm ý và kiếm nguyên.
Thần niệm chi lực tiến vào thế giới tinh thần, quy tắc chi lực cũng điều chỉnh tốt.
Mười loại quy tắc chi lực, hai đạo kiếm phách, một đạo Thiên Hoang kiếm ý, thần niệm chi lực của Sở Mộ khống chế, ngay sau đó kim chi quy tắc bị Sở Mộ khống chế, sau đó là thủy chi quy tắc, tiếp theo là mộc chi quy tắc, hỏa chi quy tắc, cuối cùng là thổ chi quy tắc.
Điều kiện tu hành Ngũ Hành Chân Kinh là phải nắm giữ ngũ hành chi lực, nếu không có ngũ hành chi lực, cho dù đạt được Ngũ Hành Chân Kinh cũng không có tác dụng gì.
Thần niệm chi lực của Sở Mộ điều động ngũ hành chi lực hình thành một vòng tròn, vị trí đầu não dính liến với nhau.
Ngay sau đó Sở Mộ bắt đầu tu hành theo khẩu quyết của Ngũ Hành Chân Kinh.
Bước đầu tiên hắn kích phát kim chi quy tắc, thần niệm chi lực chấn động theo phương thức kỳ lạ tiến vào kim chi quy tắc, dường như lực lượng của kim chi quy tắc bị kích thích.
Chương 1944: Lôi Cực Phá Ngục
Lần thứ nhất rất không thuần thục, hao mất mười giây mới thành công kích phát kim chi quy tắc chi lực.
Trong thế giới tinh thần của Sở Mộ, kim mộc thủy hỏa thổ ngũ hành quy tắc chi lực dính vào nhau, hình thành một vòng tròn, màu vàng màu xanh lá màu xanh da trời màu đỏ màu nâu tỏa ra hào quang sáng ngời.
Năm loại lực lượng, vòng tròn năm màu không ngừng luân chuyển như dòng nước.
Ngũ hành chi lực, kim mộc thủy hỏa thổ tương sinh tương khắc, lúc này ngũ hành chi lực của Sở Mộ cùng vận chuyển.
Kim chi quy tắc chi lực bị kích phát liền chạy về phía thủy chi quy tắc, kích phát lực lượng của thủy chi quy tắc liền chạy về phía mộc chi quy tắc, sau đó là hỏa chi quy tắc, cuối cùng là thổ chi quy tắc, và thổ chi quy tắc dính vào kim chi quy tắc, tất cả hình thành vòng tuần hoàn.
Sau một tuần hoàn, kim quang sáng ngời và mạnh hơn trước vài lần.
Kim sinh Thủy, Thủy sinh Mộc, Mộc sinh Hỏa, Hỏa sinh Thổ, Thổ sinh Kim, ngũ hành tương sinh.
Ngũ hành chi lực, trừ thổ chi quy tắc ra, các loại khác đều đạt tới nhập vi, bởi vậy Sở Mộ cảm giác lực lượng tương sinh vận hành hơi chậm.
Nhưng có Ngũ Hành Chân Kinh, Sở Mộ nhanh chóng tìm hiểu thổ chi quy tắc tới cấp nhập vi.
Lại tốn chút thời gian, Sở Mộ vẫn tu luyện Thần Hoang kiếm nguyên, Tinh Thần Kiếp, Thương Cổ kiếm pháp, Ngũ Hành Chân Kinh…
Bất tri bất giác đã qua nửa tháng.
Thổ chi quy tắc cũng bước nửa bước vào nhập vi.
Lúc Sở Mộ muốn đột phá thổ chi quy tắc thì bị quấy rầy.
…
– Vị sư đệ này, ta là Giang Phàm.
Sau khi Sở Mộ xuất quan, nhìn thấy trong đại điện Chấn Thiên điện có một người đang ngồi, đó là kiếm giả chừng hai ba mươi tuổi, người này ngồi đó tùy ý giống như nhà mình..
Nhìn thấy Sở Mộ, hắn lười biếng mở miệng tự giới thiệu.
Câu thứ hai làm Sở Mộ giật mình.
– Sư huynh vừa ý ngọn núi này, kính xin sư đệ cho ta đi.
Giang Phàm nói không chút hùng hổ dọa người, cũng không có chân thành nào cả, chỉ thập phần tùy ý giống như đang nói chuyện nhỏ bé không đáng kể.
– Giang sư đệ, đùa như vậy không tốt đâu
Sở Mộ nói ra.
– Vị sư đệ này, sư huynh ta không phải đang nói đùa, ta vừa ý ngọn núi này.
Giang Phàm nghiêm mặt, nói:
– Nếu sư đệ không nhịn đau bỏ thứ yêu thích, sư huynh ta muốn khiêu chiến.
Trong tông quy có một đầu là khiêu chiến, chiến thắng có quyền lấy ngọn núi của đối phương, chiến bại cần phải giao ra một ngàn vạn nguyên đan hạ phẩm hoặc trăm vạn nguyên đan trung phẩm đền bù tổn thất.
Giang Phàm trước khi chỉ có tu vi Tạo Hóa cửu trọng thiên đỉnh phong, Sở Mộ trở thành đệ tử Ngũ Hành Kiếm Tông thì hắn ra ngoài lịch lãm, có kỳ ngộ nên tu vi đột phá Niết Bàn Nhị trọng thiên, sau đó trở thành đệ tử bí truyền trong Ngũ Hành Kiếm Tông.
Đệ tử bí truyền có thể độc hưởng một ngọn núi, Giang Phàm nghiên cứu một phen, vừa ý Chấn Thiên Phong cho nên hắn tới.
Hắn cũng có điều tra Sở Mộ, sau khi hiểu rõ liền cho rằng mình nhập môn sớm, tu vi rất cao cho nên hắn xưng là sư huynh.
– Vậy thì chiến đi!
Sở Mộ cười nói.
Tuy tu vi của hắn là Niết Bàn nhất trọng thiên, Giang Phàm là Niết Bàn Nhị trọng thiên, nhưng Sở Mộ không úy kỵ, thậm chí hắn cũng khát vọng chiến đấu nghiệm chứng tu vi bản thân.
Thua, hắn chỉ mất một ngọn núi, đây chỉ là chuyện râu ria.
Trọng yếu nhất là, Sở Mộ cảm giác mình không thua.
– Sư đệ, ta phải nhắc nhở ngươi, chênh lệch giữa Niết Bàn Cảnh nhất trọng và Niết Bàn Cảnh nhị trọng thiên rất lớn.
Đôi mắt Giang Phàm sáng ngời, hắn nói một câu.
– Thì tính sao?
Sở Mộ hỏi ngược lại.
– Tốt, sư đệ có đảm phách.
Giang Phàm cười ha ha, hắn phi hành rời khỏi đại điện, Sở Mộ cũng theo sau.
Song phương bay lên không trung Chấn Thiên Phong, bay lên vạn mét không trung.
– Ta sự ra tay uy lực quá mạnh sẽ gây tổn thương cho ngọn núi, như vậy được không bù mất.
Giang Phàm nói thập phần chắc chắn, dường như Sở Mộ thua không nghi ngờ.
– Ta cũng nghĩ như vậy.
Sở Mộ nói, lực phá hoại của Niết Bàn Cảnh còn mạnh hơn Tạo Hóa Cảnh mấy chục lần, hắn cũng không muốn phá hư Chấn Thiên Phong.
Hai thân ảnh bay lên không trung, Giang Bắc đã chú ý tới và ngẩng đầu nhìn lên, cho dù là kiếm giả Tạo Hóa Cảnh cũng có thị lực kinh người, dễ dàng nhìn lên không trung vạn mét.
– Đó là phong chủ.
– Người kia là ai?
– Phong chủ và người nọ muốn làm gì?
– Chẳng lẽ muốn khiêu chiến?
Mọi người kích động khi nói ra lời này.
Trên không trung vạn mét, Sở Mộ và Giang Phàm đứng cách nhau trăm mét, gió thổi qua vù vù, trường bào của bọn họ phất phơ.
Giang Phàm vươn tay, lăng không nắm chặc, hào quang phun ra giống như có tuyết tung bay, nhiệt độ giảm xuống rất nhiều, ngay sau đó tuyết đông cứng lại tạo thành thanh kiếm hàn băng.
Khí thế của Giang Phàm bộc phát, bộ dạng lười nhác tùy ý trở nên tiêu sái lạnh lùng, từ lười biếng như mùa xuân biến thành mùa đông rét lạnh.
Ánh mắt Giang cũng biến thành lạnh lùng, trong nháy mắt các đệ tử trên Chấn Thiên Phong cảm thấy thân thể run rẩy, Giang Bắc ngưng trọng, hắn cảm thấy tu vi Giang Phàm trên hắn, là Niết Bàn Nhị trọng thiên.
Giang Bắc cảm thấy lo lắng, lo lắng Sở Mộ, bởi vì Sở Mộ mới đột phá Niết Bàn nhất trọng thiên.
Hiện tại không phải hắn có thể can thiệp.
Bất Diệt Kiếm xuất hiện trong tay Sở Mộ, hương vị bất diệt vờn quanh thân thể, nhiệt độ rét lạnh không tới gần người hắn.
Giang Phàm giơ kiếm lên, hắn thi triển nhân kiếm hợp nhất lao về phía Sở Mộ, bỗng nhiên kiếm khí băng tuyết bay ra, bông tuyết bắn thẳng lên bầu trời, lông ngỗng tuyết rơi liên tục, hư không vạn mét biến thành thế giới băng tuyết.
Kiếm pháp Thiên cấp đê giai —— Hàn Băng Phiêu Tuyết kiếm pháp!
Ngay sau đó kiếm khí hóa thành băng tuyết giống như phong bạo càn quét các nơi, hàn ý bay thẳng vào người hắn, Sở Mộ cười cười, Bất Diệt Kiếm chém ra một đạo kiếm khí tang thương xa xưa.
Thương Cổ kiếm pháp!
Khi hắn đạt được Thương Cổ kiếm pháp đến nay vẫn chưa chiến đấu bao giờ, đối thủ đầu tiên lại là Niết Bàn Nhị trọng thiên, hơn nữa thi triển kiếm pháp Thiên cấp đê giai, đây là đối thủ không tệ.
Thi triển Thương Cổ kiếm pháp, thương cổ kiếm khí đánh nát băng tuyết, khí tức đáng sợ làm Giang Phàm biến sắc.
Kiếm pháp lăng lệ ác liệt kinh người, khí tức bao la mờ mịt cổ xưa làm người ta hít thở không thông, phô thiên cái địa, các đệ tử Chấn Thiên Phong khiếp sợ, Giang Bắc cũng hoảng hốt.
Băng tuyết kiếm khí va chạm với thương cổ kiếm khí, hoa lửa bắn ra bốn phía, tiếng nổ đáng sợ như xé rách bầu trời, xuyên thấu qua vạn mét, chấn động lan ra bốn phương tám hướng, các đệ tử Chấn Thiên Phong cảm thấy hai tai không nghe thấy gì nữa, các ngọn núi chung quanh bị kinh động và đi ra quan sát.
Chương 1945: Thiên Thanh Bảng mở (Thượng)
Qua mười giây đã giao thủ cả trăm lần, Giang Phàm phát hiện mình không thể làm gì Sở Mộ, thậm chí còn bị áp chế.
– Tiếp ta một chiêu, Vụn Băng Loạn Tuyết!
Giang Phàm quá lớn.
Hắn chém một kiếm tạo thành hàn băng đáng sợ nghiền nát, vô số tuyết tung bay, sau đó vô số bông tuyết lại tụ hợp hóa thành hàn băng cự kiếm chém nát thiên địa, vạn vật bị băng phong, các đệ tử Chấn Thiên Phong phía dưới cảm thấy rét lạnh.
– Xem chiêu Phong Khởi Lôi Diệt!
Sở Mộ nói thầm, hắn vận dụng tuyệt chiêu.
Gió lớn thổi tới làm hàn băng cự kiếm dừng lại, trên thân hàn băng cự kiếm bắn ra hoa lửa giống như làm từ kim loại, hoa lửa bắn tung tóe tạo thành đất cằn vạn trượng.
Bỗng nhiên lôi quang xuát hiện bao phủ hàn băng cự kiếm, lực lượng cường đại ảnh hưởng làm hàn băng cự kiếm hóa thành vô số vụn băng.
Giang Phàm giật mình, hắn không dám tin chiêu thức của mình lại bị đánh nát như thế, đồng tử của hắn như hóa thành băng tuyết.
Hắn lại xuất kiếm, lần này nhiệt độ giá lạnh còn hơn lúc trước.
– Vạn Lý Tuyết Phiêu!
Trời giáng tuyết rơi bao trùm vạn dặm, không chỉ Chấn Thiên Phong, cây cối cành lá các ngọn núi chung quanh đều bị băng tuyết bao phủ, ngay cả tảng đá cũng nhiễm sương trắng, kiếm giả không tới Niết Bàn Cảnh cảm giác thân thể lạnh run giống như đưa thân vào mùa đông khắc nghiệt, lúc này vội vàng vận dụng kiếm nguyên và kiếm ý ngăn cản.
Bông tuyết nhỏ mịn lớn như bàn tay xuất thế, biên giới bông tuyết lại sắc bén như mũi kiếm.
Uy lực tuyệt chiêu kiếm pháp Thiên cấp đê giai vô cùng cường đại.
Đôi mắt Sở Mộ sáng ngời, hắn giơ Bất Diệt Kiếm và quán chú kiếm ý bất diệt vào bên trong.
Chém xuống!
Lôi Cực Phá Ngục!
Đất cằn vạn dặm, phong bạo tàn sát bừa bãi như biến các nơi thành địa ngục, cũng nhét băng tuyết vào bên trong.
Lôi quang chưa biến mất đã ngưng tụ hóa thành lôi đình diệt thế, lôi đình tím đen từ trên trời giáng xuống.
Trên Chấn Thiên đỉnh, các đệ tử rung động, ngay sau đ có cảm giác hít thở không thông, khí tức hủy diệt kinh khủng kia bao phủ tâm thần bọn họ.
Lôi Cực Phá Ngục, đây là kiếm chiêu công kích thuần túy.
Lôi đình tím đen khủng bố đánh nát tất cả, bông tuyết vạn dặm hóa thành hư vô.
Dư âm ảnh hưởng còn lại làm Giang Phàm bay mấy ngàn mét, hắn phun máu tươi và bị thương nhẹ.
Một kiếm kia quá mạnh mẽ.
Ánh mắt nhìn chằm chằm vào Sở Mộ trong chốc lát, Giang Phàm thu liễm khí tức, bộ dạng lười nhát xuất hiện.
– Sở sư huynh, ngươi thắng.
Giang Phàm nhận thua, thực lực không bằng Sở Mộ cho nên phải sửa xưng hô.
Nguyên đan hạ phẩm đối với Sở Mộ mà nói không có chút hiệu quả tu luyện nào, ngay cả hiệu quả khôi phục cũng cực kỳ bé nhỏ, nguyên đan trung phẩm còn miễn cưỡng, hắn đi tới bước này, đan điền lại biến dị, chất lượng kiếm nguyên hơn xa Niết Bàn nhất trọng thiên, chỉ có nguyên đan thượng phẩm mới đạt tới yêu cầu, nếu là có nguyên đan cực phẩm thì hiệu quả càng tốt.
Bởi vậy đạt được Giang Phàm thua một ngàn vạn nguyên đan hạ phẩm, Sở Mộ không có chút vui sướng, chính thức làm hắn cao hứng chính là uy lực của Thương Cổ kiếm pháp quá mạnh.
Đánh một trận với Giang Phàm, Sở Mộ không dùng toàn lực, kiếm ý và quy tắc chi lực bị hạn chế tại Thiên cấp đỉnh giai tương đương Giang Phàm, hắn không dùng Kiếm Lực, cũng không dùng lực lượng thân thể, chỉ dùng tu vi bản thân và Thương Cổ kiếm pháp đối chiến.
Luận tu vi, Sở Mộ là Niết Bàn nhất trọng thiên, Giang Phàm là Niết Bàn nhị trọng thiên, bởi vì sở tu kiếm pháp khác nhau, Sở Mộ có Thần Hoang kiếm nguyên, chất lượng đã hơn xa Giang Phàm, có thể nói Thần Hoang kiếm nguyên có số lượng không kém gì Niết Bàn nhị trọng thiên, chất lượng thì hơn nhiều.
Thương Cổ kiếm pháp là Thiên cấp trung giai, Hàn Băng Phiêu Tuyết Kiếm là Thiên cấp đê giia, cả hai có chênh lệch rõ ràng.
Sở Mộ vận dụng kim hỏa phong lôi đạt tới cấp độ nhập vi cho nên mạnh hơn Giang Phàm, đánh bại Giang Phàm là bình thường.
Sở Mộ cảm thấy bình thường, những người khác không cho rằng như vậy, mỗi trọng thiên trong Niết Bàn Cảnh có chênh lệch lớn hơn hai trọng thiên so với Tạo Hóa Cảnh, dùng Niết Bàn nhất trọng thiên đánh bại Niết Bàn nhị trọng thiên, đây là tin tức động trời.
Với tư cách đệ tử Chấn Thiên Phong, bọn họ vô cùng kiêu ngạo.
Giang Bắc lại vui mừng vì lựa chọn của mình.
Đánh bại Giang Phàm, Giang Phàm rời đi, Sở Mộ quay về phòng tu luyện Chấn Thiên điện, hắn tu luyện lần nữa.
Ba ngày sau, thổ quy tắc thành công đạt tới cấp độ nhập vi, đến tận đây Sở Mộ lại có thêm một loại lực lượng thiên địa cấp nhập vi.
Kim mộc thủy hỏa thổ ngũ hành chi lực đều là nhập vi, đạt tới cân đối, lúc tu luyện Ngũ Hành Chân Kinh cảm giác khác với lúc trước, ngũ hành chi lực cân đối, hiệu quả càng mạnh hơn trước, vận dụng lực lượng cũng mượt mà hơn.
Bởi vì Ngũ Hành Chân Kinh, thế giới tinh thần của Sở Mộ sinh ra một ít biến hóa, tu luyện Ngũ Hành Chân Kinh, vận chuyển ngũ hành chi lực và không ngừng tu luyện ngũ hành chi lực gián tiếp giúp thế giới tinh thần vững chắc.
Thổ chi quy tắc thành công đột phá đến nhập vi, mục tiêu tu luyện lần này đã hoàn thành, Sở Mộ xuất quan.
Có nhiều người bái phỏng, hoặc là đến kết giao một phen, hoặc là các thánh tử muốn lôi kéo Sở Mộ.
Đánh bại Niết Bàn nhất trọng thien đánh bại Niết Bàn nhị trọng thiên, đây là thiên tài đáng để bọn họ lôi kéo.
– Đa tạ hảo ý, ta không có thói quen bị trói buộc.
Sở Mộ cự tuyệt tất cả.
Nói đùa gì vậy, bảo thần tử Kiếm Thần Điện đi làm tùy tùng cho thánh tử tông môn, chẳng lẻ không sợ chết non.
Sở Mộ cự tuyệt, những người này không nói gì hơn nhưng có kẻ hừ lạnh, dường như bất mãn khi Sở Mộ cự tuyệt, sau đó lưu lại một câu uy hiếp và vung tay rời đi.
Giang Bắc rất lo lắng, bởi vì cách làm của Sở Mộ đã đắc tội đám người kia, tương đương gián tiếp đắc tội thánh tử sau lưng đám người này, ngày sau nửa bước khó đi trong Ngũ Hành Kiếm Tông.
Nhưng Sở Mộ không quan tâm, hắn không đặt trong lòng.
Thánh tử và thần tử, từ thân phận, địa vị và tiềm lực cũng không phải người cùng cấp bậc, cũng giống như tông chủ kiếm tông và điện chủ Tổng Thần Điện.
Có một ít người muốn ngáng chân Sở Mộ, cho hắn biết biết hậu quả, sau đó có tin tức truyền ra làm mọi người chú ý sang chuyện khác..
Thiên Thanh Bảng mở ra!truyện tà tu audio
– Thiên Thanh Bảng, đây là bảo vật số mệnh của Nhân tộc trong thời đại chúng thần, khi chúng thần vẫn lạc, thế giới sau vỡ vụn, cho đến hiện tại mới phát hiện ra nó trong thời gian gần đây, lúc này cũng mở ra.
– Thiên Thanh Bảng ghi chép thiên tài trong trăm tuổi, nổi tiếng Thiên Thanh Bảng không chỉ đại biểu thanh danh, đại biểu thực lực, đại biểu tiềm lực, còn có thể đạt được đại khí vận.
Chương 1946: Thiên Thanh Bảng mở (Hạ)
Tin tức Thiên Thanh Bảng tái hiện truyền khắp bốn đại tinh vực của Nhân tộc.
Thiên Thanh Bảng, tên nguyên vẹn của nó là Thiên Địa Thanh Tuấn Bảng, đối với kiếm giả mà nói, trong trăm tuổi là thời kỳ thanh niên, thời đại chúng thần, những thiên tài Nhân tộc dùng có tên trên Thiên Thanh Bảng làm vẻ vang.
Vốn bài danh trên Thiên Thanh Bảng có cơ cấu tiến hành bình xét, tên là Thiên Thanh Điện, đó là một phần của Kiếm Thần Điện, Thiên Thanh Điện sau thời đại chúng thần kết thúc cũng biến mất, hiện tại muốn gây dựng lại Thiên Thanh Điện cũng cần thời gian, cần người và tin tức, hoàn toàn không dễ dàng.
Bởi vì tin tức Thiên Thanh Bảng lại mở ra, nó liên quan tới số mệnh của Nhân tộc, Kiếm Thần Điện chuẩn làm đại động tác, phát động thiên tài không tới trăm tuổi của Nhân tộc trong bốn đại tinh vực tham gia, sau đó tổ chức một trận đấu, dùng thực lực cứng đối cứng, một đường chiến đấu thẳng tới cuối cùng.
Thiên Thanh Bảng chỉ có một trăm bài danh, có thể xếp vào trong đó sẽ có đại khí vận, thứ tự càng về trước càng lớn.
Sau khi các thiên tài hiểu rõ về Thiên Thanh Bảng liền kích động, hưng phấn, sôi trào, vô số chủ đề vây quanh Thiên Thanh Bảng, bất cứ nơi nào cũng có thể nghe thấy tin tức có quan hệ với Thiên Thanh Bảng.
– Ha ha, Thiên Thanh Bảng, ta nhất định sẽ nổi danh trên đó.
Rất nhiều kiếm giả thiên tài tự tin vào thực lực của mình, muốn nổi danh trên Thiên Thanh Bảng.
Trong bốn đại tinh vực của Nhân tộc có hơn trăm tinh hệ, mỗi một tinh hệ đều có một thế lực cấp chúa tể và hơn mười thế lực cấp bá chủ, trong đó còn có vô số thế lực thượng trung hạ, mỗi một thế lực trong đó đều có kiếm giả thiên tài.
Nói ngắn gọn, trong bốn đại tinh vực của Nhân tộc có vô số thiên tài dưới trăm tuổi, bọn họ sẽ tranh tài với nhau, tranh giành bài danh trên Thiên Thanh Bảng, đây là một thịnh hội của cả Nhân tộc.
Bởi vậy, tất cả quân đoàn của Kiếm Thần Điện đều phát động, bọn họ liên hệ với các thế lực cấp chúa tể và thế lực cấp bác chủ, những thế lực này cũng hưởng ứng Kiếm Thần Điện hiệu triệu, xuất động một bộ phận cường giả kiếm đạo phối hợp với đại quân Kiếm Thần Điện phòng thủ bốn đại tinh vực kiên cố.
Có thể nói Thiên Thanh Bảng hiện thế đã làm Kiếm Thần Điện cảnh giới cao nhất.
Bởi vì Thiên Thanh Bảng quan hệ với số mệnh của Nhân tộc, Nhân tộc biết rõ, dị tộc cũng biết, dị tộc không nguyện ý nhìn số mệnh Nhân tộc tăng trở lại, số mệnh tăng trở lại, ý nghĩa Nhân tộc sẽ có đại thế, đại thế tăng trở lại, thực lực chỉnh thể của Nhân tộc cũng tăng cường.
Thiên Thanh Bảng tái hiện, tin tức này không thể phong bế, sẽ có lúc tiết lộ ra, đến lúc đó chỉ sợ dị tộc cũng vụng trộm lẻn vào bốn đại tinh vực ngăn cản Thiên Thanh Bảng.
Hoặc có lẽ thế lực dị tộc sẽ dẫn đại quân cường công.
Kiếm Thần Điện vận dụng lệnh cảnh giới cao nhất, tất cả đại quân đoàn của Kiếm Thần Điện đều phát động, thế lực cường đại phát động cường giả phối hợp phong tỏa bốn đại tinh vực, bọn họ có hai mục đích, thứ nhất, tận lực kéo dài tin tức Thiên Thanh Bảng tiết lộ ra ngoài, tốt nhất là kéo dài tới khi bài danh Thiên Thanh Bảng kết thúc, cho dù dị tộc biết cũng là kết cục đã định.
Thứ hai, dự phòng tin tức bài danh Thiên Thanh Bảng bị dị tộc biết rõ từ sớm, dị tộc phái cường giả vụng trộm lẻn vào bốn đại tinh vực của Nhân tộc phát hư và ám sát, hoặc phòng bị đại quân dị tộc tấn công.
Trong lúc nhất thời, cường giả trong bốn đại tinh vực phòng bị, có khả năng trông gà hóa cuốc.
…
– Thiên Thanh Bảng, rất tốt, bảo đệ tử chưa đủ trăm tuổi trong tông môn tham gia.
Lâm Ngũ Phương nói ra, tin tức cũng truyền ra ngoài.
Bắt đầu báo danh Thiên Thanh Bảng.
– Thiên Thanh Bảng…
Chuyện trọng đại như thế, ta chắc chắn phải tham gia.
Sở Mộ lầm bầm lầu bầu một tiếng, hắn trực tiếp đi báo danh.
Nếu như nói Thiên Thanh Bảng không có hạn định tuổi, Sở Mộ cũng không có chút hi vọng, nổi tiếng Thiên Thanh Bảng nhưng hạn chế trong trăm tuổi, như vậy hắn có một tia hi vọng.
Cốt linh trong trăm tuổi, tu vi Niết Bàn Cảnh, cho dù là thiên tài trong thiên tài, muốn tăng mỗi trọng thiên của Niết Bàn Cảnh cần không ít thời gian, mặc dù những siêu cấp thiên tài cũng cần rất nhiều thời gian, bởi vậy trong trăm tuổi đạt tới Niết Bàn nhị trọng thiên càng ít, trăm tuổi Niết Bàn tam trọng thiên ít càng thêm ít.
Về phần trăm tuổi đạt tới Niết Bàn tứ trọng thiên, khó có thể tưởng tượng, có lẽ có nhưng hiếm như lông phượng sừng lân.
Tuy tu vi của Sở Mộ là Niết Bàn nhất trọng thiên, nhưng luận kiếm nguyên lại không kém gì Niết Bàn nhị trọng thiên, hơn nữa còn có đủ các thủ đoạn khác, tất nhiên có thể tranh cao thấp với Niết Bàn tam trọng thiên một hồi, thậm chí kiếm giả Niết Bàn tam trọng thiên cường đại cũng chưa chắc thắng Sở Mộ.
Hắn có lực lượng!
Thiên tài chân chính đều có lực lượng của mình.
Sau khi báo danh, bài danh chiến Thiên Thanh Bảng chưa bắt đầu, Sở Mộ nắm chặt thời gian bế quan, tận khả năng tăng thực lực và các phương diện của mình lên cao hơn.
Cho dù chỉ tăng lên một ít đều có thể tạo thành ảnh hưởng tích cực với hắn.
Sở Mộ báo danh liền bế quan tu luyện, các thiên tài khác cũng lựa chọn như hắn, hoặc đi vào bí cảnh đấu sinh tử, nói ngắn lại dùng thời gian ngắn nhất tăng tu vi bản thân lên, cũng bắt đầu chuẩn bị cuộc chiến bài danh Thiên Thanh Bảng.
Tại trung tâm bốn đại tinh vực, trên các Huyền Không Đảo chung quanh Tổng Thần Điện, các thần tử tụ tập lại.
– Ta đã báo danh Thiên Thanh Bảng.
Lâm Nhất Minh nói:
– Trên Thiên Thanh Bảng nhất định có tên của ta.
– Ta cảm thấy chúng ta có tên trên Thiên Thanh Bảng không phải việc khó, vấn đề là có thể vào top mười hay không.
Thương Lôi lên tiếng, bọn họ là thần tử, tâm cao ngất, có trăm phần trăm nắm có tên trong Thiên Thanh Bảng, nhưng thứ tự quá thấp không phải bọn họ mong muốn.
– Đúng thế, không lấy được thứ nhất cũng phải vào top mười.
Thác Bạt Trảm hưng phấn nói ra.
– Không thể chủ quan, chúng ta là thần tử, nhưng một ít truyền nhân Đại Đế không kém gì chúng ta một ít bí truyền của thế lực cấp chúa tể cũng không kém.
Mộ Dung Thừa Phong nói, thần tử có tâm cao ngất, nhưng thần tử cũng không phải vô địch, bởi vì có quá nhiều thiên tài.
Báo danh bảng Thiên Thanh kéo dài mười ngày mới chấm dứt, lại qua năm ngày, cuộc chiến bảng Thiên Thanh rốt cuộc bắt đầu.
Bốn tinh vực của nhân tộc khổng lồ, có hơn trăm tinh hệ, có rất nhiều thiên tài phù hợp bảng Thiên Thanh. Rất khó tưởng tượng nhiều thiên tài sẽ bị tập trung lại cùng cạnh tranh một trăm thứ hạng bảng Thiên Thanh.
Chương 1947: Thiên Thanh Hư Giới
Vô số thiên tài, tranh giành một trăm danh ngạch thì khó khăn xiết bao, có thể tưởng tượng nó kịch liệt đến mức nào.
Theo thống kê thì số đệ tử Ngũ Hành kiếm tông báo danh và phù hợp yêu cầu có tổng cộng hơn hai trăm người, mỗi người có tu vi Niết Bàn cảnh, chưa đủ một trăm tuổi.
Cuộc chiến xếp hạng bảng Thiên Thanh bị hạn chế tuổi tác nhưng không giới hạn tu vi, có thể dự đoán thứ hạng bảng Thiên Thanh sẽ sinh ra trong Niết Bàn cảnh, không đến cảnh giới này sẽ không rõ Niết Bàn cảnh mạnh cỡ nào.
Dù là Sở Mộ trước kia, lúc ở đỉnh Tạo Hóa Cửu Trọng Thiên thể hiện kiếm ý đỉnh giai thần cấp, kiếm lực tam giai, thậm chí thi triển Phần Huyết biến đại thành đốt cháy tinh huyết nâng cao thực lực, dùng kỹ năng mạnh nhất đánh xáp lá cà thì cùng lắm đối kháng với Kiếm Giả Niết Bàn nhất trọng thiên là cùng.
Đây là sự chênh lệch, cách biệt tuyệt đối, là chênh lệch đẳng cấp sinh mệnh, chênh lệch về thực lực.
Nên không phải Kiếm Giả Niết Bàn cảnh thì dù có tham gia cũng chỉ rườm rà, tự chuốc nhục, để lại ám ảnh tâm lý cho mình. Chẳng bằng đừng tham gia góp vui, lo mà tu luyện.
Lần này không tham gia không có nghĩa là hết cơ hội xếp hạng bảng Thiên Thanh, vì sau lần này, Thiên Thanh điện tổ kiến xong bảng Thiên Thanh sẽ không xếp thứ hạng kiểu này nữa. Đến lúc đó bất cứ ai hễ tuổi tác không vượt qua một trăm đều có cơ hội xếp hàng trong bảng Thiên Thanh.
Lúc này lấy Tổng Thần Điện làm trung tâm có một dải sáng xanh siêu khổng lồ như có thể bao trùm một góc trời đang phần phật bay trong gió, mấy ngàn Thánh giai của Tổng Thần Điện phát ra kiếm nguyên mạnh mẽ hóa thành từng luồng sáng đỏ rót vào dải sáng xanh, trong phút chốc ánh sáng càng rực rỡ và to hơn.
Tiếng tụng niệm cổ xưa phát ra từ dải sáng xanh, mơ hồ thấy một trăm bóng dáng xa xưa ngồi xếp bằng bên trong, tụng niệm tán ca của nhân tộc, tiếng ngâm nga xa dần vụt qua thân thể mấy ngàn Kiếm Thánh, khoác dải sáng xanh mơ hồ lên người họ.
Không ngừng tuần hoàn, dải sáng xanh ngày càng chói lòa như vầng mặt trời xanh rực rỡ.
Dải sáng xanh mở rộng đến mấy vạn thước bao trùm thân thể mấy ngàn Kiếm Thánh, một trăm bóng ảo ngay chính giữa dỉa sáng xanh tụng niệm càng hào hùng hơn, thanh âm vang vọng thiên địa.
Cứ thế kéo dài khoảng nửa tháng thì ánh sáng xanh đã chói lòa đến tột độ.
Tiếng ngâm nga cũng to đến tột cùng, mỗi một chữ khi phát ra thì đoàn sáng xanh sẽ rụt vào liền rồi phình ra, nổ tung không có chừng mực.
Dải sáng xanh hóa thành sóng gợn với tốc độ mắt thường không thể thấy khuếch tán như cực quan thổi quét bốn tinh vực lớn.
Cùng lúc đó, mỗi thiên tài báo danh tham gia cuộc chiến xếp hạng bảng Thiên Thanh đều nhận được một khối lệnh bài màu xanh tên là Thiên Thanh lệnh. Chỉ khi cầm Thiên Thanh lệnh mới được tham gia cuộc chiến xếp hạng bảng Thiên Thanh.
Sau đó mỗi thiên tài kiếm tông cầm Thiên Thanh lệnh đi vào bí cảnh kiếm tông sẽ được bảo vệ, lấy Niết Bàn cảnh dẫn đầu, làm như vậy là có ý đồ riêng.
Sở Mộ ngồi xếp bằng trong bí cảnh Ngũ Hành kiếm tông, bốn phía bày đầy Niết Bàn cảnh ngũ hành các tầng mạnh mẽ bảo vệ hắn kín kẽ, dù là Thánh cấp cũng đừng hòng phá phong cấm ngũ hành trong thời gian ngắn để hại Sở Mộ.
Sở Mộ cầm Thiên Thanh lệnh nhắm mắt lại, hít thở đều đều, bắt đầu điều tức, tinh khí thần dần tăng lên cho đến đỉnh.
Một lúc sau Sở Mộ cảm giác dao động lực lượng kỳ dị vụt qua cơ thể mình, Thiên Thanh lệnh trong tay rung rung tỏa một vòng ánh sáng xanh. Ánh sáng chớp mắt trướng phình khuếch tán hợp nhất với lực lượng kỳ dị vụt qua cùng bao bọc thân thể Sở Mộ như vỏ trứng màu xanh.
Vỏ trứng xanh có lực phòng ngự kinh người, Kiếm Thánh đê giai dốc sức đánh một kích cũng không làm gì được.
Tầng ngoài cùng có cường giả Ngũ Hành kiếm tông tọa trấn, bên trong có bí cảnh ngũ hành, rồi phong cấm ngũ hành, cuối cùng là vỏ trứng màu xanh phòng hộ, có thể nói dù là cường giả Thánh cấp cao giai cũng đừng hòng nguy hại cho nhóm Sở Mộ.
Dao động lực lượng kỳ dị vụt qua phủ lên vỏ trứng xanh, Sở Mộ cảm giác ý thức của mình không thể cưỡng lại chìm vào bóng tối như sắp thiếp ngủ.
Không biết qua bao lâu Sở Mộ tỉnh dậy, mở mắt ra, như bỗng tỉnh dậy từ giấc ngủ say từ lâu. Sở Mộ mở mắt ra, đôi mắt trong veo lóe tia mờ mịt.
– Nơi này là… đâu?truyện đao tu audio
Sở Mộ cảm giác não đau nhức, hắn xoa màng tan, dường như có rất nhiều chuyện nghĩ sao cũng không nhớ ra.
Sở Mộ nhích người ngồi dậy từ cái giường gỗ, hắn cảm giác người mình nên nhẹ nhàng hơn mới đúng.
Sở Mộ lại nhắm mắt cố gắng suy nghĩ, sắp xếp, dường như có tia sáng vụt qua óc.
– Ta tên… Sở Mộ… là đệ tử bí truyền của Ngũ Hành kiếm tông, cũng là Thần Tử thứ mười của Kiếm Thần điện… tham gia cuộc chiến xếp hạng bảng Thiên Thanh…
– Nơi này là… Thiên Thanh Hư Giới…
Sở Mộ cố gắng nhớ lại, hắn đã nhớ ra những thứ này.
Sở Mộ vỗ nhẹ đầu mình, cứ cảm giác đã quên vài thứ.
Sở Mộ xuống giường cúi đầu nhìn mình, áo gai thô ráp làm hắn sửng sốt, bộ đồ này không giống đồ hắn mặc.
Bảo y Thánh cấp cực phẩm đâu?
Sở Mộ không rối rắm suy nghĩ tại sao mình mặc áo gai thô ráp, hắn ngước đầu nhìn bốn phía, đánh giá hoàn cảnh nơi này.
Đây là một căn nhà gỗ nhỏ rất đơn sơ, chiếc giường gỗ dùng để nghỉ ngơi, cạnh đầu giường có cái bàn gỗ. Trên bàn có mấy món đồ như đế đèn, trước bàn có một chiếc ghế gỗ. Vách tường đối diện giường treo một thanh kiếm trông rất bình thường, còn có phòng tắm.
Thấy thanh kiếm kia thì con ngươi Sở Mộ co rút bắn ra tia sáng rồi thu về.
Sở Mộ bước ra một bước, vươn tay tháo thanh trường kiếm trong vỏ bình thường treo trên tường xuống. Kiếm vào tay sinh ra cảm giác quen thuộc như thể tay hắn nên cầm kiếm, hắn sinh ra là để luyện kiếm, sống vì kiếm.
Vỏ kiếm da vảy cá, chuôi kiếm ma sa đen nhánh. Tay phải Sở Mộ cầm chuôi kiếm, cảm giác lòng bàn tay và chuôi kiếm hơi nhám sẽ không bị trượt tay.
Sở Mộ từ từ rút kiếm, thân kiếm và vỏ kiếm phát ra tiếng ma sát khẽ khàng, thanh âm kia hơi tạp, hơi trúc trắc.
Sở Mộ thì thào:
– Kiếm này dài ba thước hai, rộng một tấc mốt, dày không phẩy hai lăm tấc, nặng sáu cân tám lượng bảy. Cách đúc bình thường, chất lượng kiếm rất bình thường…
Cầm kiếm trong tay không chỉ có cảm giác vô cùng quen thuộc, Sở Mộ nhìn sơ là hiểu thấu các loại ưu khuyết điểm của kiếm.
Đây là thanh kiếm sắt đen, một thanh kiếm sắc đen đơn giản cực kỳ bình thường, nhưng dù nó đơn giản, bình thường cỡ nào thì vẫn là thanh kiếm, thanh kiếm có thể giết người.