Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
Tập 21 [ Chương 101 đến 105 ]
❮ sautiếp ❯Chương 101: Đấu kiếm lưu danh! Chưa từng có ai
Sở Mộ trở về, ngoài dự đoán của Lý Vi, càng làm cho Lý Vi vạn phần mừng rỡ, vội vội vàng vàng chuẩn bị thêm nhiều thức ăn ngon, chuẩn bị khao Sở Mộ một bữa.
Đối với điều này, Sở Mộ mỉm cười, không từ chối, mà ngồi trên ban công lầu hai, nhìn bầu trời mờ tối, cái gì cũng không nghĩ, cho tư tưởng của mình thoải mái.
Mãi đến khi Lý Vi bưng thức ăn thơm phức lên, Sở Mộ mới hồi phục tinh thần lại, từ từ hưởng thụ. Lý Vi lại yên lặng ngồi ở một bên nhìn Sở Mộ dùng bữa, thỉnh thoảng trò chuyện vài câu.
Sau đó, Sở Mộ lại để cho Lý Vi luyện một chút kiếm thuật, xem trong vòng gần một tháng hắn không có ở đây, cô tiến bộ được bao nhiêu, thuận tiện chỉ điểm một hồi.
Sở Mộ cũng phát hiện, tu vi của Lý Vi không ngờ đã đột phá đến Kiếm Khí Cảnh lục đoạn sơ kỳ. Trong lòng hắn thoáng động, lấy ra một lọ Tụ Khí Hoàn cuối cùng. Thứ này đối với hắn đã không có ích lợi gì, nhưng đối với Lý Vi đã có tác dụng lớn.
Lý Vi vừa cao hứng lại cảm kích. Chắc hẳn cả đêm đều nằm mộng đẹp cười tới tỉnh lại.
Hai người khẽ nói chuyện với nhau, thể xác và tinh thần thả lỏng. Loại cảm giác này, thỉnh thoảng hưởng thụ một chút, vẫn rất thích ý. Nhất là đối với Sở Mộ đã lĩnh ngộ hai ý cảnh phong vân mà nói, càng chuẩn xác.
– Ngày mai, đi bái kiến Lăng Phong Chưởng Viện trước. Tiếp đó lại đi tới đài đấu kiếm. Thời gian tiếp theo, toàn lực thu hoạch Luyện Khí Hoàn, mau chóng tăng tu vi lên tới bát đoạn đỉnh phong.
Sở Mộ thầm nghĩ, sau đó rửa mặt xong đi ngủ.
…
– Ngươi đã trở về. Không tệ, tu vi lại tăng lên một ít.
Lăng Phong Chưởng Viện nhìn Sở Mộ, mắt hiện lên một tia tinh sáng, cười nói. Hắn chỉ thấy tu vi của Sở Mộ từ bát đoạn sơ kỳ tăng lên tới trung kỳ, lại không biết Phong Chi Ý Cảnh của Sở Mộ lĩnh ngộ ý cảnh đạt được ba thành. Hơn nữa, còn có ý cảnh thứ hai Vân Chi Ý Cảnh cũng đạt tới một thành. Hắn còn nắm giữ một chiêu kiếm kỹ siêu giai truyền thừa, còn lĩnh ngộ được kiếm thế nà hắn chưa từng lĩnh ngộ.
Bằng không, có thể sẽ bị khiếp sợ tới mức trực tiếp tiểu ra mất.
– Lần này về nhà, có thu hoạch.
Sở Mộ cũng cười nói.
– Rất tốt, lấy kiếm khí tu vi bát đoạn trung kỳ của ngươi bây giờ, lại thêm hai thành Phong Chi Ý Cảnh và tuy kiếm thuậ ệt luân t, có thể quét ngang bất kỳ đệ tử bát đoạn trong bản phái. Cho dù là đệ tử tinh anh cửu đoạn sơ kỳ trung kỳ, cũng không phải là đối thủ của ngươi. Có thể sánh ngang với cửu đoạn hậu kỳ thậm chí là đỉnh phong.
Lăng Phong Chưởng Viện vỗ tay cười nói, vô cùng vui vẻ:
– Qua chừng hai tháng nữa, chính là thịnh hội Thanh Phong Đấu Kiếm ba năm một lần của chúng ta. Trước kia nội môn ba viện chúng ta cũng chỉ đi qua cho có mặt mà thôi. Căn bản không đạt được bất kỳ thứ tự nào. Nhưng lúc này đây, tin tưởng ngươi có thể nổi danh ở trên thịnh hội Đấu Kiếm.
– Chưởng viện, ngài có thể nói cho ta biết một chút về thịnh hội Thanh Phong Đấu Kiếm này hay không?
Sở Mộ mang theo vài phần hiếu kỳ, nói.
– Thịnh hội Thanh Phong Đấu Kiếm từ khi bản phái sáng lập ra trăm năm đã bắt đầu tổ chức. Cứ cách ba năm, tổ chức một lần.
Lăng Phong Chưởng Viện chậm rãi nói:
– Trên lý thuyết, bất kỳ đệ tử nào cũng có tư cách tham dự. Nhưng thật sự có thể lên thịnh hội Thanh Phong Đấu Kiếm, đều là đệ tử tu vi Kiếm Khí Cảnh bát đoạn cửu đoạn. Ngươi cũng biết, bất kể là đệ tử nội môn Chủ Điện nhất mạch hay là đệ tử nội môn ba viện chúng ta, thoáng cái đột phá đến cửu đoạn, sẽ trở thành đệ tử tinh anh của Chủ Điện nhất mạch. Cho nên đệ tử bát đoạn bình thường cũng chỉ đi qua, tăng thêm kiến thức một chút mà thôi. Chỉ có đệ tử cửu đoạn mới có thể thật sự chiến đấu đến cuối cùng. Có thể thu được vị trí trước ba, bình thường đều là cửu đoạn đỉnh phong.
Sở Mộ gật đầu.
– Ta cho ngươi biết, mỗi lần Đấu Kiếm Thịnh Hội, giải thưởng cho ba người đứng đầu đều giống nhau, chưa bao giờ thay đổi. Nhưng đối với bất kỳ một kiếm giả nào mà nói, đều có lực hấp dẫn trí mạng.
Lăng Phong Chưởng Viện lại là bộ dạng vừa thần bí vừa hướng tới. Sau khi cảm thấy đã khiến cho Sở Mộ đủ hiếu kỳ, hắn lại tiếp tục khoe khoang, nói:
– Ngươi cũng biết, khi một kiếm giả lĩnh ngộ loại ý cảnh thứ nhất, muốn lĩnh ngộ loại ý cảnh thứ hai, độ khó sẽ tăng lên gấp đôi. Giải thưởng cho ba vị trí đầu của thịnh hội Thanh Phong Đấu Kiếm chính là một ngày, hai ngày, ba ngày tìm hiểu Thanh Phong Kiếm Bia, có nửa thành xác suất lĩnh ngộ Kim Chi Ý Cảnh, có một thành xác suất lĩnh ngộ được một chiêu cao giai kiếm kỹ, ba thành xác suất lĩnh ngộ được một chiêu kiếm kỹ trung giai hệ kim. Thế nào? Có đủ lực hấp dẫn hay không.
– Kim Chi Ý Cảnh…
Sở Mộ thật sự kinh ngạc.
Hiện tại hắn đã lĩnh ngộ Phong Chi Ý Cảnh và Vân Chi Ý Cảnh. Nếu như lại lĩnh ngộ Kim Chi Ý Cảnh, chính là có đầy đủ ba loại ý cảnh.
Hơn nữa, lợi ích khi lĩnh ngộ ý cảnh thế nào, Sở Mộ đã cảm nhận được sâu sắc.
Ý cảnh, không những biên độ tăng trưởng của kiếm thuật kiếm kỹ đồng hệ, hơn nữa đối với tu luyện kiếm thuật kiếm kỹ đồng hệ, rõ ràng có tác dụng tăng cường trợ giúp.
Hơn nữa, hệ kim được xưng sắc bén nhất trong các hệ. Sở Mộ động lòng.
– Động lòng đúng không? Thật ra ta cũng rất động tâm. Chỉ có điều, Thanh Phong Kiếm Bia, hiệu quả tìm hiểu tốt nhất của mỗi người chính là ngày đầu tiên. Càng những ngày sau càng yếu.
Lăng Phong Chưởng Viện có chút tiếc hận, than thở:
– Đáng tiếc. Năm đó khi ta tìm hiểu Thanh Phong Kiếm Bia, lại chỉ lĩnh ngộ được một thức kiếm kỹ trung giai mà thôi. Nếu như ngươi có thể ở thời điểm trước khi Đấu Kiếm Thịnh Hội bắt đầu, tăng tu vi lên tới bát đoạn đỉnh phong, nói không chừng còn có thể cùng đám đệ tử cửu đoạn đỉnh phong tranh cao thấp, tranh đoạt vị trí trước ba.
– Ta sẽ cô gắng.
Sở Mộ gật đầu:
– Chưởng viện, nếu không có chuyện gì khác nữa, ta đi trước.
– Chờ một chút, tiểu tử ngươi trêu chọc thiên kim của Chưởng Giáo sao?
Lăng Phong Chưởng Viện nói xong, dùng một loại ánh mắt quái dị nhìn Sở Mộ.
– Thiên kim của Chưởng Giáo?
Sở Mộ thoáng sửng sốt. Trong đầu hắn liền hiện lên một bóng người áo trắng, sau đó mới bừng tỉnh hiểu ra. Hóa ra là thiên kim của Chưởng Giáo. Thảo nào được nuông chiều tới mức tùy hứng như vậy:
– Coi là vậy đi.
– Ngươi thật sự trâu bò.
Lăng Phong Chưởng Viện bất đắc dĩ nhìn Sở Mộ một lúc lâu, mới vươn ngón cái ra, nói:
– Tối hôm qua một trưởng lão Chủ Điện đi tìm ta, hi vọng ngươi có thể theo nàng luyện kiếm.
– Ta không có thời gian.
Trong mắt Sở Mộ hiện lên một tia áy náy, thản nhiên nói:
– Chưởng viện, không có chuyện gì khác, ta đi trước.
– Ta chỉ biết ngươi sẽ nói như vậy, đi đi.
Lăng Phong Chưởng Viện cười nói. Đối với chuyện như vậy, hắn cũng không coi trọng. Chẳng qua là tính tình tiểu thư được nuông chiều thành quen mà thôi.
Sau khi từ biệt Lăng Phong Chưởng Viện, Sở Mộ trực tiếp đi tới đài đấu kiếm.
Chương 102: Bát đoạn đỉnh phong! Thanh Phong Thịnh Hội
Trần Kim thấy Sở Mộ xuất hiện, phản ứng đầu tiên của hắn là sửng sốt, tiếp theo là mừng rỡ. Những đệ tử khác vừa nhìn thấy Sở Mộ, mỗi người vô cùng kích động. Tuy nhiên trong sự kích động, bọn họ đồng thời lại cảm giác đặc biệt phức tạp.
– Hi vọng lần này, ngươi có thể phá được kỷ lục đã ghi lại trước kia, sáng tạo một kỷ lục hoàn toàn mới.
Trần Kim đưa một thanh Bách Luyện Kiếm chưa khai phong cho Sở Mộ, trịnh trọng nói.
– Hai tháng.
Sở Mộ tiếp nhận kiếm, nói ra một câu, khiến Trần Kim càng kích động hơn.
Sở Mộ lên đài.
– Sở sư huynh, một tháng không gặp. Kiếm thuật của ta đã tốt hơn so với trước đây. Xin chỉ giáo.
Người thủ đài sau khi làm kiếm lễ đối với Sở Mộ xong, nói với thần sắc có chút hưng phấn.
– Mời.
Sở Mộ đáp trả bằng kiếm lễ, mỉm cười.
Sở Mộ để cho đối phương công kích thoả thích hơn mười kiếm, sau đó một kiếm đánh bại đối phương. Tiếp theo, đài đấu kiếm chính là thiên hạ của Sở Mộ. Sở Mộ lại một lần nữa chiếm lấy đài đấu kiếm.
Hai tháng, kéo dài suốt hai tháng, mỗi ngày Sở Mộ đều sẽ ở trên đài đấu kiếm. Đồng thời, trên chỗ cao nhất của bia đấu kiếm có khắc lại tên họ của Sở Mộ cùng một thanh kiếm nhỏ bằng đồng thau, tượng trưng cho một loại vinh quang chưa từng có ai có thể vượt qua.
– Không biết cái kỷ lục này sẽ duy trì bao nhiêu năm, mới có thể bị người ta sau đó phá được.
Trần Kim chấp sự nhìn thanh kiếm nhỏ bằng đồng thau duy nhất ở chỗ cao nhất trên bia đấu kiếm thì thào lẩm bẩm:
– Đây là vinh quang thuộc về Sở Mộ, cũng là vinh quang thuộc về Trần Kim ta, thậm chí sẽ là vinh quang thuộc về Thanh Phong Kiếm Phái.
Hai tháng sau, Sở Mộ không xuất hiện nữa. Bởi vì tất cả mọi người biết, với tu vi của Sở Mộ đã không cần trở lại đài đấu kiếm. Ở chỗ này, lưu lại thân ảnh của Sở Mộ, lưu lại truyền thuyết của hắn, lưu lại kiếm của hắn. Mỗi kiếm đều tinh diệu tuyệt luân như vậy. Mỗi kiếm đều kinh diễm tuyệt thế như vậy, khiến người ta lưu luyến tới quên đường về, không có cách nào quên được.
…
Tại sân thượng của căn nhà tầng số 91 của Lăng Phong Viện, Sở Mộ đang ngồi xếp bằng, Bách Luyện Kiếm đặt ở trên hai chân. Hai mắt hắn tự nhiên đóng kín, ý niệm tập trung, kiếm khí vận chuyển.
Kiếm khí quyết Trung Nguyên đã tu luyện tới tầng thứ tư đỉnh phong, lại có đột phá, chính là tầng thứ năm, một tầng cuối cùng.
Mà tu vi của Sở Mộ, cũng dừng ở giữa bát đoạn hậu kỳ đến đỉnh phong. Chỉ cần sau khi hoàn toàn tiêu hóa một viên Luyện Khí Hoàn, liền có thể thành công tấn chức đến bát đoạn đỉnh phong.
Hai mươi bốn đại chu thiên, một đại chu thiên lại một đại chu thiên, dược lực của Luyện Khí Hoàn thoáng cái bị Sở Mộ hấp thu, chuyển hóa thành kiếm khí Trung Nguyên.
Bỗng nhiên, Sở Mộ cảm thấy kiếm khí của mình hình như phát sinh biến hóa nào đó, hình như trở nên nhiều hơn một điểm, càng tinh thuần hơn một chút. Hắn liền biết, mình không chỉ có đạt tới bát đoạn đỉnh phong, kiếm khí quyết Trung Nguyên cũng đồng thời đạt được tầng năm.
Đáng tiếc, kiếm khí quyết Trung Nguyên chỉ là một môn kiếm khí bí quyết rất bình thường, cũng không có chỗ nào đặc biệt. Mỗi tầng đột phá, cũng chỉ khiến cho kiếm khí Trung Nguyên càng tinh thuần hơn mà thôi.
– Hai tháng qua, kiếm khí tu vi của ta được như nguyện, đạt được bát đoạn đỉnh phong. Phạm vi khống chế ngoại kiếm khí Tông Sư, cũng đạt được năm mét.
Sở Mộ nghĩ:
– Đáng tiếc, phong vân hai ý cảnh này đã không thể làm sâu sắc triệt để. Thật ra lĩnh ngộ kiếm thế sâu hơn, nhưng lại không rõ ràng. Về phần kiếm kỹ Thanh Lang Kiếm Thuật và Thanh Lang Song Sát cùng với kiếm kỹ Thanh Lang Khiếu Nguyệt đã đại thành.
Kiếm kỹ Thanh Lang Kiếm Thuật và Thanh Lang Song Sát cùng với kiếm kỹ Thanh Lang Khiếu Nguyệt, Sở Mộ chẳng qua có một loại hứng thú tu luyện mới, vẫn chưa xem là trọng điểm.
– Luận thực lực chỉnh thể, so với hai tháng trước, lại mạnh mẽ hơn ba bốn phần.
– Chỉ là cảm giác, lấy tu vi hiện tại, muốn thi triển bản Phong Chi Tương đơn giản hoá, hình như vẫn rất khó khăn. Sẽ đặc biệt miễn cưỡng.
Hai tháng qua đi, Sở Mộ cũng chưa từng dừng lĩnh ngộ Phong Chi Tương, từ từ làm sâu sắc. Trên lý thuyết, hắn đã có chút thành tựu. Nếu như dưới tình huống tu vi cũng đủ, hoàn toàn có thể thi triển ra.
– Sư huynh, nên dùng bữa tối rồi.
Lý Vi bưng thức ăn thơm phức, vẻ mặt mỉm cười, đã đi tới.
– Khổ cực cho muội rồi.
Sở Mộ cười nói, tạm thời vứt bỏ suy nghĩ của hắn ra ngoài, chuyên tâm hưởng thụ những món ăn ngon do Lý Vi chuyên tâm nấu nướng.
Hai tháng qua, Lý Vi tiến bộ cũng rất rõ ràng. Có một lọ Tụ Khí Hoàn của Sở Mộ tương trợ, lại thêm hai tháng khổ luyện, kiếm khí tu vi của Lý Vi đã đạt được lục đoạn hậu kỳ.
Về phần kiếm thuật, kiếm thuật Phi Vân gần như viên mãn. Kiếm thuật Lăng Phong gần như đại thành. Mà tất cả những điều này, ngoại trừ do khắc khổ và thiên phú của bản thân Lý Vi ra, cũng không thiếu công lao Sở Mộ thỉnh thoảng chỉ điểm.
– Không tệ. Không bao lâu nữa, muội có thể đạt được thất đoạn, tiến vào làm đệ tử nội môn.
Sau khi Sở Mộ dùng xong bữa tối, nhìn Lý Vi cười nói.
– Tất cả những điều này đều Sở sư huynh tận tâm tận lực giúp đỡ chỉ điểm cho ta.
Lý Vi vui vẻ nói, khuôn mặt nhỏ nhắn thoáng cái đã ửng hồng.
– Ha hả, ta chẳng qua là thi thoảng trợ giúp mà thôi.
Sở Mộ mỉm cười nói. Nghĩ đến hai chữ chỉ điểm, sắc mặt hắn nhất thời có điểm kỳ quái. Bởi vì hắn đột nhiên nhớ tới người kia: La Ngọc Linh.
Đúng vậy, hai tháng trước, Sở Mộ nói từ chố với Lăng Phong Chưởng Viện về chuyện theo La Ngọc Linh luyện kiếm thuật, thỉnh thoảng, La Ngọc Linh sẽ đến đài đấu kiếm tìm hắn, muốn lên đài đấu kiếm với hắn.
Tuy rằng mỗi lần đều sẽ bị Sở Mộ dễ dàng đánh bại, sau mỗi lần bị đánh bại, trong lòng tràn đầy ủy khuất. Nhưng lần gặp lại tiếp theo, nàng lại có thêm một phần cứng nhiều lần bị đánh bại vẫn tiếp tục khiêu chiến.
Mặc dù Sở Mộ không đáp ứng đề nghị của La Ngọc Linh, đặc biệt theo nàng luyện kiếm, nhưng cũng sẽ không từ chối đấu kiếm với La Ngọc Linh ở trên đài đấu kiếm.
Ở trong mắt Sở Mộ, La Ngọc Linh người này chẳng qua là một thiếu nữ bị quá nhiều người nâng ở trong tay, mới bị nuông chiều quen thói sinh hư mà thôi, cũng không phải là người độc ác.
Về phần Văn Nhân Vân, ở trong mắt Sở Mộ, chẳng qua là một con châu chấu mà thôi.
– Ngày mai, chính là ngày thịnh hội Thanh Phong Đấu Kiếm mở ra.
Sở Mộ đứng dậy, nhìn bầu trời tối đen, nhìn những vì sao lạnh lẽo lóe sáng trong màn đêm đen, trong lòng trào dâng một cảm giác hào hùng, nhộn nhạo:
– Ba vị trí đầu, ta phải chiếm một. Thanh Phong Kiếm Bia, Kim Chi Ý Cảnh!
Ánh bình minh của ngày tiếp theo xuất hiện. Thời điểm bắt đầu vào đông, lại càng lạnh hơn. Bên hồ nước phủ một tầng sương hoa. Ngay cả hít thở, cũng cảm giác miệng mũi mình lạnh lẽo. Từng làn khí trắng bay ra.
Sở Mộ vẫn dậy sớm, dùng nước lạnh như băng rửa mặt. Sau đó, cả người hắn tinh thần phấn chấn.
Chương 103: Sở Mộ cho Chủ Điện nhất mạch một kinh hỉ (1)
Kiếm khí quyết Trung Nguyên, bắt buộc, hai mươi bốn đại chu thiên. Sau đó kiếm khí tu vi bát đoạn đỉnh phong của Sở Mộ được củng cố một chút.
Bí pháp kiếm khí hộ thể, chỉ có tầng thứ nhất tầng thứ hai. Thiếu phần tiếp sau, bởi vậy Sở Mộ cũng không thể nào tu luyện được nữa.
Khi Sở Mộ luyện xong kiếm khí quyết Trung Nguyên, hắn mang theo kiếm xuống tầng, vừa vặn nhìn thấy Lý Vi đi ra khỏi phòng, đến ben ngoài tòa nhà luyện kiếm.
Nhìn một lượt, chỉ điểm một chút xong, Sở Mộ đi tới Lăng Phong Kiếm Đài, dự định luyện kiếm thuật mấy lần. Hắn lại phát hiện, mặc dù thời tiết lạnh giá, xung quanh có thể thấy được sương hoa, nhưng Lăng Phong Kiếm Đài đã có bốn mươi mấy đệ tử nội môn, đang luyện kiếm với khí thế ngất trời. Hơi lạnh xung quanh bị xua tan.
– Sở sư huynh, chào buổi sớm.
– Sở sư huynh, sư huynh đã tới.
Các đệ tử nội môn, mỗi người nhìn thấy Sở Mộ, đều làm kiếm lễ, cao giọng la lên.
Sở Mộ đáp lại kiếm lễ, sau đó rút kiếm ra, luyện kiếm thuật. Bốn mươi mấy đệ tử và các đệ tử khác lục tục chạy tới, lại vòng trong vòng ngoài nhìn Sở Mộ luyện kiếm.
– A, thì ra là thế. Thức kiếm thuật Lăng Phong này phải thi triển ra như vậy mới đúng.
– Nhìn Sở sư huynh luyện kiếm, ta mới biết được kiếm thuật của ta là vụng về tới mức nào.
– Đúng vậy. Kiếm thuật của Sở sư huynh, quỷ thần khó lường, không ai bằng.
Rất nhiều đệ tử nội môn đều âm thầm gật đầu, thỉnh thoảng lộ ra thần sắc bừng tỉnh hiểu ra.
Lý Dương cũng có mặt ở trong đó. Hắn đã điều chỉnh tâm tính xong, không còn tiếp tục rầu rĩ như trước kia nữa. Hàn Thụy cũng đặc biệt khiêm tốn. Ánh mắt hắn nhìn Sở Mộ, có thêm một phần kính nể.
Ở Lăng Phong Kiếm Đài, Sở Mộ không ở lại lâu. Hắn chỉ luyện một hồi, sau đó thu kiếm rời đi, tới chỗ của Lăng Phong Chưởng Viện.
Bởi vì mấy ngày hôm trước, Lăng Phong Chưởng Viện đã để một gã chấp sự tới thông báo cho Sở Mộ biết, hôm nay phải đến chỗ hắn một chuyến. Là chuyện liên quan đến thịnh hội Thanh Phong Đấu Kiếm.
Thịnh hội như vậy, nói thế nào Sở Mộ cũng sẽ không bỏ qua. Thanh Phong Kiếm Bia… Kim Chi Ý Cảnh…
– Sở sư huynh đi thong thả.
– Cảm ơn Sở sư huynh chỉ điểm.
Các đệ tử nội môn đều làm kiếm lễ đối với Sở Mộ cung kính tiễn Sở Mộ rời đi.
Đãi ngộ như vậy, cho dù là Lăng Phong Chưởng Viện cũng chưa từng hưởng thụ. Đủ thấy hiện tại địa vị của Sở Mộ ở trong cảm nhận của rất nhiều đệ tử Lăng Phong Viện, người bình thường không có cách nào sánh bằng, chỉ có thể ngưỡng vọng.
– Không tệ. Tu vi của ngươi quả thực đạt tới bát đoạn đỉnh phong. Vừa đúng lúc.
Hai mắt Lăng Phong Chưởng Viện lóe sáng, nhìn Sở Mộ, liên tục gật đầu:
– Nếu như đột phá đến cửu đoạn, vậy ngươi phải xếp vào đệ tử tinh anh Chủ Điện. Bát đoạn đỉnh phong như vậy, phối hợp với kiếm thuật của ngươi, lại thêm hai thành Phong Chi Ý Cảnh. Cho dù là đệ tử cửu đoạn đỉnh phong, ngươi cũng có thể đánh một trận. Nói không chừng, còn có thể thủ thắng, tranh đoạt được tới trước ba.
– Trước ba, tất nhiên có ta.
Sở Mộ nói. Trong giọng nói bình thản của hắn có một loại tự tin, trừ ta ra không còn có thể là ai khác.
– Được, ha ha.
Lăng Phong Chưởng Viện cười hết sức hài lòng:
– Lần này, sẽ khiến đám người Chủ Điện kia nhìn thấy, nội môn ba viện chúng ta mỗi lần cũng không phải chỉ đi qua góp mặt cho đủ số. Lúc này đây, phải để cho bọn họ kinh sợ tới nổ con ngươi ra mới được.
Sở Mộ không nói gì. Nhìn Lăng Phong Chưởng Viện, hắn có thể cảm nhận được trong lòng hắn phát ra sự kích động, vui sướng cùng với… Kỳ vọng.
– Đi thôi, ba viện tập hợp một chút. Phải đi tới Chủ Điện.
Sau khi cười to, Lăng Phong Chưởng Viện khôi phục lại sự bình tĩnh, mang theo kiếm, nhìn Sở Mộ cười nói.
– Mỗi lần thịnh hội Thanh Phong Đấu Kiếm, ba viện chúng ta đều sẽ chọn ra hai người để tham dự.
Vừa đi, Lăng Phong Chưởng Viện vừa nói:
– Chỉ có điều lần này, Lăng Phong Viện chúng ta chỉ cần ngươi tham dự, như vậy là đủ rồi. Thêm một người nữa, căn bản cũng không có bất kỳ khác biệt nào.
– Đươc.
Sở Mộ gật đầu.
Không bao lâu, Sở Mộ liền và Lăng Phong Chưởng Viện, đi tới một tòa sơn môn nho nhỏ. Mà ở sơn môn này có hai đệ tử Kiếm Khí Cảnh bát đoạn trấn thủ. Ngoài ra, còn có sáu người khác.
– Lý chưởng viện, ngươi tới chậm quá.
Trong sáu người, có hai người tuổi tác tương đương với Lăng Phong Chưởng Viện, một nam một nữ. Người nói chuyện chính là nam nhân, tướng mạo uy nghiêm, gương mặt giống như trái khổ qua, giọng nói nặng nề. Mà nữ nhân kia tướng mạo không thể nói rõ có bao nhiêu mỹ lệ, nhưng khiến người ta có cảm giác dịu dàng như nước, bao giờ cũng mang theo nụ cười mỉm, rất dễ khiến người ta sinh lòng thiện cảm.
– Là các người tới quá sớm.
Lăng Phong Chưởng Viện cười đáp lại nói, ánh mắt đảo qua trên mặt bốn gã đệ tử khác.
Cùng lúc đó, này bốn gã đệ tử cũng nhìn thấy được Sở Mộ, ánh mắt nhất thời sáng lên. Có đủ các loại tình cảm, mừng rỡ có, sùng bái có, kính nể cũng có.
– Sở Mộ, hắn là chưởng viện Minh Lôi Viện. Nàng là chưởng viện Bích Thủy Viện.
Lăng Phong Chưởng Viện giới thiệu cho Sở Mộ biết. Chợt, hắn nhìn Minh Lôi Chưởng Viện và Bích Thủy Chưởng Viện, nói:
– Hắn chính là Sở Mộ. Lần này, Lăng Phong Viện chúng ta liền do Sở Mộ lên đấu.
– Hắn chính là Sở Mộ!
Ánh mắt của Minh Lôi Chưởng Viện và Bích Thủy Chưởng Viện đồng thời tập trung ở trên người Sở Mộ, tinh quang lóe lên, như điện như nước. Nhất thời Sở Mộ cảm thấy vô cùng áp lực. Dường như không khí xung quanh đông cứng lại. Toàn thân cảm giác bị trói buộc, đồng thời, lại dường như sắp bị nhìn thấu.
Nhưng sắc mặt Sở Mộ thản nhiên không thay đổi. Trái lại hắn còn hành kiếm lễ véoi Minh Lôi Chưởng Viện và Bích Thủy Chưởng Viện.
– Thật sự có chút bản lãnh. Thảo nào có thể đánh ngã được Vương Phong. Hi vọng đối mặt với đệ tử tinh anh của Chủ Điện lúc, ngươi vẫn có thể đối đầu. Không nên làm mất mặt Lăng Phong Viện.
Giọng nói Minh Lôi Chưởng Viện có chút lạnh lùng, thái độ cũng không tốt.
– Kiếm khí tu vi bát đoạn đỉnh phon. Nghe nói kiếm thuật của ngươi tinh nhuệ tuyệt luân hơn xa so với những đệ tử khác. Hi vọng trong thịnh hội Thanh Phong Đấu Kiếm lần này, ngươi có thể đạt được thứ tự tốt một chút, cho Chủ Điện nhất mạch một kinh hỉ.
Dáng vẻ Bích Thủy Chưởng Viện tươi cười, lời nói mềm nhẹ như nước, thái độ hiền lành.
– Ha ha, các người cứ mỏi mắt mong chờ đi. Lần này, Sở Mộ nhất định sẽ cho Chủ Điện nhất mạch một niềm vui bất ngờ thật lớn.
Lăng Phong Chưởng Viện cười nói, tràn ngập lòng tin đối với Sở Mộ. Bởi vì, hắn lại biết thực lực của Sở Mộ.
Sở Mộ tu luyện kiếm thuật, là kiếm thuật Lăng Phong kiếm thuật Thanh Phong. Lĩnh ngộ là Phong Chi Ý Cảnh. Dưới hai thành Phong Chi Ý Cảnh, uy lực kiếm thuật hệ phong sẽ tăng gấp hai. Hơn nữa tốc độ công kích cũng sẽ có nâng cao rõ rệt.
Chương 104: Sở Mộ cho Chủ Điện nhất mạch một kinh hỉ (2)
Ban đầu, tốc độ kiếm thuật hệ phong nhanh vô cùng. Dưới biên độ tăng trưởng nhanh hơn, uy lực tăng lên gấp bội, càng đặc biệt cường hãn. Còn có một điểm rất trọng yếu. Đối với kiếm giả tu luyện hệ kiếm thuật đồng nhất mà nói, có lĩnh ngộ ý cảnh đồng hệ hay không có sự chênh lệch rất lớn. Hoàn toàn có thể hình thành một loại suy yếu thậm chí áp chế.
Giống như ở cùng trong Sở gia, thời điểm Sở Mộ đấu với Vương Kỳ, Vương Kỳ sử dụng cũng kiếm thuật hệ phong, kết quả là bị Sở Mộ ép một đầu. Tu vi của hắn cao hơn Sở Mộ một đoạn cũng không làm nên trò trống gì.
– Hừ, hi vọng là vậy.
Thái độ Minh Lôi Chưởng Viện vẫn rất không vui, lạnh giọng nói một tiếng.
– Đi thôi, chúng ta nên đi thôi.
Bích Thủy Chưởng Viện cười vẫn ôn hòa như vậy, nói.
Đi qua sơn môn nhỏ, đi lên con đường nhỏ trải đá vụn phía trước, khoảng trăm mét, chính là cầu thang dài đi thông tới Chủ Điện.
– Cầu thang này, là thang trời. Tổng cộng có 999 bậc.
Lăng Phong Chưởng Viện cười giới thiệu với Sở Mộ:
– Chủ Điện nhất mạch và ba viện, tuy rằng cùng thuộc về Thanh Phong Kiếm Phái, nhưng ở trên phương diện trình độ nhất định, cũng có thể xem như hai nhánh dưới của kiếm phái. Tác dụng của cái thang trời này chính là sát hạch ban đầu để Chủ Điện nhất mạch chiêu thu đệ tử năm năm một lần. Chỉ có người ở trong thời gian quy định đi qua được thang trời, mới có thể tiến vào vòng thi thứ hai.
– Thì ra là thế.
Sở Mộ bừng tỉnh, hắn đang cảm thấy kỳ quái. Đệ tử nội môn ba viện thoáng cái tấn chức đến kiếm khí cửu đoạn, lập tức trở thành đệ tử tinh anh Chủ Điện nhất mạch, như vậy đệ tử dưới cửu đoạn của Chủ Điện nhất mạch này lại là từ đâu ra?
Bây giờ nghe Lăng Phong Chưởng Viện vừa nói như vậy, Sở Mộ cuối cùng đã hiểu được.
– Đúng rồi. Sở Mộ, thái độ của Minh Lôi Chưởng Viện, ngươi không cần để ở trong lòng.
Môi Lăng Phong Chưởng Viện khẽ động, không có âm thanh, nhưng lại trực tiếp vang lên trong tai Sở Mộ:
– Hắn đối với ngươi lạnh nhạt như vậy, hoàn toàn là bởi vì Vương Phong. Vương Phong vốn là một trong những người được Minh Lôi Viện lựa chọn để tham gia thịnh hội Thanh Phong Đấu Kiếm lần này. Một người còn lại là Hà Khải Minh. Nhưng bây giờ, Hà Khải Minh đã trở thành đệ tử tinh anh. Vương Phong lại chết ở trong tay ngươi. Minh Lôi Chưởng Viện không có người nào có thể sử dụng, chỉ có thể chọn hai đệ tử bát đoạn đỉnh phong bình thường góp cho đủ số. Cho nên, trong đầu hắn nhất định là đặc biệt phiền muộn. Chỉ có điều, chỉ cần ngươi ở trong Đấu Kiếm Thịnh Hội lần này, cầm cờ đi trước thậm chí đoạt được trước ba, thái độ của hắn đối với ngươi sẽ phát sinh biến hóa một trăm tám mươi độ.
– Ừ, ta cũng không quá để ý.
Sở Mộ nhẹ giọng nói. Hắn cũng không có bản lĩnh kiếm khí truyền âm. Đột nhiên, Sở Mộ nghĩ đến mình có ngoại kiếm khí, có thể khống chế ngoại kiếm khí, làm ra năng lực tương tự với kiếm khí truyền âm hay không?
Sở Mộ biết, bình thường, âm thanh là dựa vào không khí để truyền đi. Như vậy, mình có thể khống chế ngoại kiếm khí, không phải có thể trực tiếp đem âm thanh thông qua ngoại kiếm khí truyền tới trong tai đối phương, khiến những người khác không thể nghe được.
Nghĩ tới đây, Sở Mộ suy tư, không nói gì.
Một cầu thang 999 bậc, từng bước một đi lên, cũng cần tốn một khoảng thời gian.
Cuối cùng, tám người đi lên bậc thang cuối cùng. Hiện ra ở trước mắt mọi người chính là một sân rộng được lát bằng phiến đá màu xanh, có vẻ rất lớn. Đây là ngoại luyện kiếm trận của Chủ Điện. Ở giữa có một đài cao hình tròn nhô lên cao nửa thước, đường kính hai mươi thước, là kiếm đài mà các đệ tử nội môn Chủ Điện dùng để luận bàn.
Cuối tầm mắt là một đại điện, lấy màu xanh vì nền, đứng nguy nga sừng sững, có một phong quang sắc bén vờn quanh, giống như một thanh kiếm lớn hướng thẳng vào bầu trời, hiện ra hết sự sắc bén.
– Đó chính là Thanh Phong Chủ Điện. Lần này địa điểm tiến hành thịnh hội Thanh Phong Đấu Kiếm, chính là nội luyện kiếm trận Chủ Điện. Đi thôi.
Lăng Phong Chưởng Viện, tám người giấu đi tâm tình nghi hoặc cùng kích động của mình, bước đi về phía Chủ Điện nguy nga.
Ánh sáng mặt trời chiếu xuống ngoại luyện kiếm trận, giống như dải lụa trắng phát sáng rơi vào trên người tám người Sở Mộ, khiến cho bọn họ cảm thấy tình cảm ấm áp. Trước mặt chính là con đường đi tới tương lai và hi vọng. Trong lòng bọn họ càng thêm nóng bỏng, giống như mặt trời chiếu khắp vạn vật trên bầu trời.
Thịnh hội Thanh Phong Đấu Kiếm, ba năm một lần, đặc biệt long trọng. Từ Chưởng Giáo cho tới đệ tử ngoại môn, đều được điều động.
Đệ tử ngoại môn, tất nhiên là không có tư cách tham dự. Chỉ có điều, một số người ngay trong bọn họ sẽ được chọn ra tạm thời đảm đương làm bồi bàn, thêm trà đưa nước cho Chưởng Giáo, chưởng viện các trưởng lão. Đồng thời, bọn họ còn có thể tận mắt nhìn thấy buổi thịnh hội này. Đối với bọn họ mà nói, điều này giống như bị bánh nhân thịt đập trúng vậy.
Khi tám người Sở Mộ đi tới nội luyện kiếm trận, ở đây đã tụ tập hơn một trăm, gần hai trăm người. Tất cả đều là Chủ Điện nhất mạch.
Nội luyện kiếm trận tất nhiên không có khả năng lớn như ngoại luyện kiếm trận vậy, nhưng đồng thời dung nạp hơn một trăm người như vậy lại vẫn cực kỳ dễ dàng.
Sở Mộ chậm rãi đảo mắt nhìn qua. Trong nội luyện kiếm trận cũng có một kiếm đài hình tròn đường kính hai mươi thước. Ngoài ra, ở cách kiếm đài ước chừng hai mươi thước, ở bốn góc của nội luyện kiếm trận lại có bốn kiếm đài quan sát cao năm thước, đường kính mười thước. Tác dụng của nó, tất nhiên là dùng để cho người ta đứng ở phía trên, quan sát các trận đấu kiếm.
Phía sau mỗi kiếm đài quan sát đều có một cầu thang nho nhỏ nối liền với mặt đất.
– Vị kia chính là La Thiên Hùng, chưởng giáo Thanh Phong Kiếm Phái chúng ta.
Lăng Phong Chưởng Viện ra hiệu về phía trên kiếm đài quan sát ngay phía trước. Đó là một người trung niên khuôn mặt thô lỗ thân hình cường tráng cao lớn ngồi ở trên chiếc ghế chính giữa, nhỏ giọng nói với Sở Mộ:
– Bên cạnh hắn, còn lại là trưởng lão Chủ Điện nhất mạch cùng với đệ tử tinh anh sẽ tham dự Đấu Kiếm Thịnh Hội.
Sở Mộ thoáng nhìn về phía đó, gật đầu. Sau đó hắn nhìn về phía ba kiếm đài quan sát khác. Phía trên chỉ có ghế và bàn, lại không có một bóng người nào.
– Chưởng viện, vậy những người kia không có tham dự Thanh Phong Đấu Kiếm sao?
Sở Mộ dời ánh mắt đi, đảo qua hơn một trăm người đang đứng trên luyện kiếm trận cách kiếm đài khoảng hai mươi thước, nhẹ giọng hỏi.
– Đương nhiên.
Lăng Phong Chưởng Viện đảo qua liếc mắt, cười nói:
– Những người này đều là đệ tử nội môn Chủ Điện nhất mạch. Bọn họ chỉ tới nơi này quan sát. Ở Chủ Điện, chỉ có đệ tử tinh anh mới có tư cách tham dự thịnh hội Thanh Phong Đấu Kiếm. Về phần ba viện chúng ta, lại bởi vì đệ tử lợi hại nhất chỉ đạt tới tu vi bát đoạn, cho nên mỗi lần được chấp thuận, chỉ có thể có hai người tham dự.
– Mỗi lần, ba viện chúng ta cũng chỉ đi qua mà thôi.
Bích Thủy Chưởng Viện cười nói.
Chương 105: Ngươi rất cầu khẩn được gặp ta, có phải không
– Chưởng viện, điều này đối với ba viện chúng ta không phải rất không công bằng sao?
Bích Thủy Viện một đệ tử nhẹ giọng hỏi.
– Công bằng? Thế giới này, từ trước đến nay không thể nói là công bằng.
Trong mắt Minh Lôi Chưởng Viện lóe lên một sự mỉa mai, cười lạnh một tiếng, nói.
– Cũng không thể nói như vậy được. Thật ra, mục đích ban bầy sáng lập ra nội môn ba viện chúng ta, chính là chia sẻ áp lực cho Chủ Điện, đồng thời, cũng hình thành một loại cạnh tranh tốt bên trong kiếm phái.
Lăng Phong Chưởng Viện cười giải thích:
– Nói đơn giản, ba viện nội môn chúng ta tuy rằng ở trên phương diện trình độ có kém hơn so với Chủ Điện, nhưng quan hệ với Chủ Điện vẫn có liên hệ mật thiết. Ví dụ như, khi một đệ tử nội môn đột phá tu vi đến cửu đoạn, muốn đi vào Chủ Điện, trở thành đệ tử tinh anh, nhận được bồi dưỡng tốt nhất. Nói cho cùng, bất kể là Chủ Điện hay ba viện, mục đích đều chỉ có một. Đó chính là khiến Thanh Phong Kiếm Phái lớn mạnh.
– Mặc dù nói là như vậy, nhưng nhiều năm qua, tính chất này đã có một điểm thay đổi. Ban đầu, để ba viện cho hai đệ tử tham dự, là để cho bọn họ tăng kiến thức, tự mình lĩnh hội được sự chênh lệch giữa mình cùng đệ tử tinh anh, có thể có mục tiêu càng rõ rệt hơn.
Bích Thủy Chưởng Viện tiếp lời, nhẹ giọng nói, trên mặt thoáng có một tia ưu sầu:
– Nhưng bây giờ, mỗi lần thịnh hội Thanh Phong Đấu Kiếm đối với ba viện chúng ta mà nói, đều giống như ác mộng. Vẫn luôn bị người ta cười nhạo. Đệ tử lên đài đấu kiếm bình thường cũng sẽ phải chịu các loại đả kích.
Nói đến đây, sắc mặt bốn gã đệ tử Minh Lôi Viện và Bích Thủy Viện có chút trắng bệch. Hiển nhiên bọn họ đều hiểu điều này.
Sở Mộ dường như có điều suy nghĩ, không nói tiếp.
– Yên tâm. Lúc này có Sở Mộ ở đây, nhất định sẽ cho Chủ Điện nhất mạch một sự kinh hỉ. Nếu như bọn họ tiếp tục cười nhạo, như vậy, biểu hiện của Sở Mộ sẽ hung hăng tát một cái vào trên mặt bọn họ.
Trên mặt Lăng Phong Chưởng Viện lại xuất hiện một nụ cười tràn ngập tự tin, nói.
Minh Lôi Chưởng Viện lại một lần thần kỳ, không có đả kích Sở Mộ. Mắt của bốn gã đệ tử cũng sáng long lanh, nhìn Sở Mộ, Bích Thủy Chưởng Viện, cười càng ôn nhu hơn, nói:
– Sở Mộ, ngươi phải biểu hiện thật tốt. Lầm này không chỉ làm cho Lăng Phong Viện vẻ vang, mà hai viện chúng ta cũng có thể được nhờ.
– Ta sẽ cố hết sức.
Sở Mộ nhẹ giọng nói.
– Chúng ta lên kiếm đài quan sát trước.
Lăng Phong Chưởng Viện nhẹ giọng nói. Chợt hắn dẫn theo Sở Mộ đi về phía kiếm đài quan sát của Lăng Phong Viện. Minh Lôi Chưởng Viện và Bích Thủy Chưởng Viện lại dẫn theo hai đệ tử của từng người, đi về phía trên kiếm đài quan sát của mình.
Trên cao nhìn xuống, có cảm giác khác hẳn.
Lúc này, từ bên ngoài có một đám người tràn vào, khiến cho mọi người chú ý. Bọn họ lần lượt đi về phía dưới ba kiếm đài quan sát. Các lão đầu trong đó đều đi lên kiếm đài quan sát. Bởi vì bọn họ đều là trưởng lão của ba viện.
– Sở Mộ, đã lâu không gặp. Tu vi tăng lên rất nhiều đấy.
Lâm trưởng lão cười ha hả chào hỏi, gần như xem Sở Mộ là người cùng thế hệ.
Hai trưởng lão khác, ánh mắt sáng lên nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, dường như muốn nhìn thấu Sở Mộ vậy.
– Sở Mộ gặp qua ba vị trưởng lão.
Sở Mộ làm kiếm lễ, nói. Tiếp đó hắn nhìn về phía Lâm trưởng lão, cười nói:
– Chiếm lấy đài đấu kiếm mấy tháng mới có thành quả này.
– A, ha ha… Thảo nào. Chỉ có điều lấy kiếm thuật của ngươi, muốn chiếm lấy đài đấu kiếm mấy tháng hoàn toàn không phải là việc gì khó.
Lâm trưởng lão bừng tỉnh, cười to.
Hai trưởng lão khác càng tò mò hơn. Trong ánh mắt có một cảm giác nóng lòng muốn nhìn thấy kiếm thuật của Sở Mộ.
Lúc này, trên kiếm đài quan sát Chủ Điện, một lão đầu dáng người cao ráo, chừng năm mươi mấy tuổi, đeo kiếm nhanh chóng đứng dậy, bay vút lên trời cao, ống tay áo che trời. Phong thái giống như con chim to, ưu mỹ lưu loát, rơi vào trên kiếm đài hình tròn.
– Hoan nghênh các vị tham dự thịnh hội Thanh Phong Đấu Kiếm ba năm một lần của bản phái. Đây là lần thứ ba mươi ba.
Trưởng lão Chủ Điện này mở miệng cao giọng nói. Giọng nói giống như chuông đồng, truyền khắp xung quanh, rơi vào trong tai của mỗi người, khiến người ta không khỏi kích động:
– Ba năm qua, kiếm phái chúng ta xuất hiện vô số đệ tử thiên tài, cạnh tranh phấn đấu. Tin tưởng thịnh hội Thanh Phong Đấu Kiếm lần này, sẽ càng đặc sắc hơn so với lần trước.
– Lần thứ ba mươi ba, ba năm một lần, như vậy là chín mươi chín năm. Từ năm Thanh Phong Kiếm Phái sáng lập phái, là một trăm chín mươi chín năm.
Sở Mộ thầm nghĩ.
– Giống như lần trước, Đấu Kiếm Thịnh Hội lần này, ba người đứng đầu vẫn có thể nhận được phần thưởng.
Trưởng lão Chủ Điện cất cao giọng nói:
– Phần thưởng cũng giống như trước kia. Người đứng đầu có thể tiến vào Thanh Phong Cổ Động tìm hiểu Thanh Phong Kiếm Bia ba ngày. Người đứng thứ hai có thể tìm hiểu hai ngày. Người đứng thứ ba có thể tìm hiểu một ngày.
Các đệ tử vừa nghe, đều kích động. Thậm chí ngay cả các trưởng lão và chưởng viện, đều lộ ra thần sắc hâm mộ. Bọn họ hâm mộ là vì bọn họ không thể tham dự Đấu Kiếm Thịnh Hội, không có cơ hội tranh đoạt ba vị trí đầu.
Có thể được tìm hiểu Thanh Phong Kiếm Bia đối với bọn họ có lực hấp dẫn lớn tới mức nào?
– Hiện tại, mời các đệ tử tham dự Đấu Kiếm Thịnh Hội lên đài rút thăm, chọn ra đối thủ vòng thứ nhất của mỗi người.
Trưởng lão Chủ Điện nói xong, từ bên cạnh liền có hai đệ tử cầm một ống rút thăm cao chừng nửa người bước tới, đứng ở bên cạnh trưởng lão Chủ Điện.
– Đi đi.
Lăng Phong Chưởng Viện nói với Sở Mộ.
Lúc này, trên kiếm đài quan sát Chủ Điện, mỗi đệ tử tinh anh đều phi thân nhảy lên, giống như con chim lớn, giống như con dơi, giống như cá lội, cùng thi triển ra thân pháp. Các loại phong thái thẳng tắp hoặc chuyển động hoặc là xẹt qua theo đường vòng cung hoặc lướt đi, tự do giữa không trung, bay về phía kiếm đài ở giữa, phong thái ưu mỹ đa dạng, khiến người ta nhìn chăm chú.
Ba người cuối cùng, trong lúc bất chợt bắn ra, giống như ba mũi tên rời cung, thẳng tắp nhanh chóng lợi hại, khiến người ta có cảm giác như một thanh kiếm kéo theo phong quang, không gì có thể kháng cự, hoàn toàn không thể thở nổi.
– Nhìn kìa. Đó là đại sư huynh.
– Còn có nhị sư huynh và Tam sư huynh.
– Ba vị sư huynh không hổ danh là đệ tử lợi hại nhất trong Chủ Điện nhất mạch chúng ta. Thân pháp bọn họ sắc bén nhanh chóng như vậy, không người nào có thể so sánh được.
– Theo ta thấy, ba vị trí đầu của thịnh hội lần này, nhất định là của ba vị sư huynh. Chỉ là không biết, vị sư huynh nào có thể lấy được vị trí thứ hai, vị sư huynh nào lấy được vị trí thứ ba.
Mà lúc này, Sở Mộ cùng với bốn gã đệ tử của Minh Lôi Viện và Bích Thủy Viện, đều từ trên kiếm đài quan sát bay vọt lên, hạ xuống, lại thi triển thân pháp đi tới kiếm đài.