1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Chương 861: Song cục oanh giết |>đến chương 865

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Chương 861: Song cục oanh giết |>đến chương 865

❮ sau
tiếp ❯

Chương 861: Song cục oanh giết (Hạ)

Kiếm kỹ hoàn mỹ có kiếm văn đầu nối cuối rồi như không đầu không đuôi, một thứ huyền diệu khó giải thích.

Trảm Nguyệt chém ra, một số cao thủ biết nhát kiếm của Long Nhất không thể giết Sở Mộ.

Ầm!

Trảm Nguyệt và kiếm quang nâu vàng Phá Sơn Nhạc va chạm.

Răng rắc!

Trảm Nguyệt vỡ thành mấy chục khối, kiếm quang vàng nâu to lớn cũng vỡ vụn. Kliếm quang nâu vàng vụn vỡ như bị Trảm Nguyệt vỡ nát lôi kéo cùng bắn hướng Long Nhất.

Điểm thần kỳ của kiếm kỹ hoàn mỹ bắt đầu thể hiện ra.

Người Lý gia hét to:

– Hay!

Một số cao thủ biểu tình biến đổi. Người Long gia thì từ sắc mặt âm trầm đến biểu tình cực kỳ khó xem. Long Nhất hoàn toàn biến sắc.

Mảnh vụn Trảm Nguyệt và Phá Sơn Trảm bay tới quá nhanh, rậm rạp bao trùm không gian mấy chục thước, kiếm áp khủng bố trùng kích vào người Long Nhất làm lão cảm giác áp lực.

Long Nhất chủ tu kiếm nguyên thổ hệ, lĩnh ngộ Thổ chi áo nghĩa, vốn đã không giỏi về tốc độ, trong tình huống này lão không cách nào né tránh.

Không thể tránh được thì cứng rắn đỡ.

Long Nhất hét to:

– Bất Động Như Núi!

Hai tay Long Nhất giơ kiếm, hậu thổ kiếm nguyên rót vào trọng kiếm, không khí đặc quánh như nước. Trọng kiếm xoay vòng quanh thân Long Nhất, một tầng kiếm ảnh nâu vàng mông lung xuất hiện vòng quanh bốn phía, xoay tròn hội tụ, nháy mắt ngưng tụ thành ảo ảnh một ngọn núi.

Núi kiếm ảnh!

Trên ngọn núi cao ngưng tụ từ kiếm ảnh có các kiếm văn trải đều, nhưng chưa hoàn thiện, chỉ cỡ hai phần ba.

Phá Sơn Trảm là kiếm kỹ công kích của Long Nhất, Bất Động Như Núi là loại kiếm kỹ phòng ngự, thuần phòng ngự.

Về mức độ hoàn thành thì chiêu kiếm kỹ Bất Động Như Núi còn hơn Phá Sơn Trảm, là kiếm kỹ được Long Nhất sáng tạo đầu tiên, lực phòng ngự cực kỳ kinh người giống tên của nó, Bất Động Như Núi.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Một chuỗi thanh âm vang lên, mấy chục mảnh nhỏ đều đánh vào núi kiếm ảnh, oanh kích núi kiếm ảnh không ngừng chấn động. Mặt Long Nhất đỏ rực cố gắng rót kiếm nguyên vào giữ cho núi kiếm ảnh không tan vỡ.

Sở Mộ quỷ dị xuất hiện bên cạnh Long Nhất chém ra một kiếm:

– Trảm Thiết!

Một kiếm bình thường nhưng làm Long Nhất dựng đứng lông tơ.

Long Nhất rống to:

– Cút đi!

Long Nhất dốc hết sức ra, kiếm áp khủng bố tàn phá đánh vào Sở Mộ, trọng kiếm vung ra muốn đỡ nhát kiếm của hắn.

Tiếng leng keng vang lên, trước Trảm Thiết, trọng kiếm trong tay Long Nhất bị chặt đứt nhưng lão cũng thành công giảm uy lực nhát kiếm của Sở Mộ. Trảm Thiết chỉ phá núi kiếm ảnh rồi không còn sức bay tiếp, Long Nhất tung chân đá mang theo sức mạnh núi cao giáng xuống Sở Mộ, toàn bộ không gian như bị kéo theo.

Kiếm Giả chủ tu kiếm nhưng trong chiến đấu trừ kiếm ra quyền cước có thể phụ trợ, nhưng ít ai dùng.

Ít không có nghĩa là không có, ít ra Long Nhất biết. Chân của Long Nhất thế mạnh sức nặng, như thể một cước có thể đá nát một ngọn núi, còn tấn công bất ngờ làm Sở Mộ không né kịp.

Long Nhất không biết tại sao lão tu vi cao hơn Sở Mộ nhưng rơi vào hoàn cảnh này, lòng rất ức chế. Long Nhất nhanh chóng thụt lùi, móc một bình sứ ra khỏi ngực, mở nút ném một viên đan dược màu vàng nâu vào miệng.

Ầm!

Đan dược hòa tan, khí thế khủng khiếp gấp mấy lần bộc phát từ người Long Nhất, cả cơ thể lão trướng to một vòng, toàn thân tràn ngập lực lượng khủng bố. Không khí xung quanh bị ảnh hưởng trở nên dính đặc.

Người mắt sắc phát hiện một điều, giật mình kêu lên:

– Thổ Nguyên đan! Long Nhất dùng Thổ Nguyên đan!

Người Thân Đồ gia cười nhạo nói:

– Long gia thật là vì thắng mà không từ thủ đoạn, dùng cả Thổ Nguyên đan.

– Long Nhất vốn đã mạnh, sau khi dùng Thổ Nguyên đan thì kiếm nguyên và độ mạnh thân thể ít nhất lên gấp đôi, lần này Sở Mộ chết chắc.

Tu vi của Long Nhất rất mạnh, mọi người đều biết điều đó. Tuy Sở Mộ bày ra thực lực có thể đối kháng với Long Nhất nhưng tất cả cho rằng đó chỉ là tạm thời, là bùng nổ. Giờ Long Nhất không tiếc mọi giá dùng Thổ Nguyên đan, thực lực tăng vọt gấp đôi, chênh lệch với Sở Mộ càng rõ rệt, hắn thua là cái chắc, thua tức là chết.

Lại một thanh trọng kiếm xuất hiện trong tay Long Nhất, khi múa may tiếng gió rít gào, khí thế hùng dũng từng đợt như sóng biển ầm ầm. Áp lực khủng bố ập đến làm phạm vi mấy thước trở thành cấm khu. Sở Mộ phát hiện hễ đến gần Long Nhất mấy thước sẽ bị ảnh hưởng rõ ràng, tốc độ và phản ứng giảm mạnh.

Sở Mộ nhanh chóng thụt lùi kéo rộng khoảng cách, thầm nghĩ:

– Xem ra ý định dùng Trảm Thiết, Điểm Sát giết đối phương đã mất hiệu lực.

Sở Mộ biết rõ đây là vì tu vi của hắn cách biệt quá xa với đối phương.

Long Nhất lúc này về độ mạnh kiếm nguyên đã tới trình độ Nguyên Cực cảnh viên mãn, lực lượng cơ thể tăng vọt gấp đôi, kết hợp lại có sức bật càng kinh người. Lực lượng siêu mạnh mẽ mang theo sức gió đáng sợ ngăn chặn khả năng áp sát của Sở Mộ.

Trảm Nguyệt hoàn toàn không đủ để đối phó Long Nhất, Trảm Thiết có thể giết lão cũng mất hiệu quả vì không cách nào đến gần.

Nay chỉ còn một cách.

Giọng Long Nhất như sấm sét nổ vang:

– Ha ha ha! Lực lượng cường đại, chết cho ta! Chết chết chết!

Trọng kiếm múa may, từng đợt kiếm nguyên nâu vàng cực kỳ cuồng bạo như thực chất chém ra không trung.

Mỗi kiếm nguyên ẩn chứa kiếm ý cường đại và lực lượng Thổ chi áo nghĩa siêu đáng sợ, cát vàng đầy trời như rồng dài gầm rống, từng con kề sát đất lao hướng Sở Mộ, giương nanh múa vuốt muốn xé xác hắn ra.

Đối diện mấy chục rồng dài cát vàng trông Sở Mộ thật nhỏ bé, hắn hít một hơi thật sâu, sắc mặt càng âm trầm, hắn chậm rãi giơ cao Bát Diện Thiên Hoang kiếm rồi thu về.

Cổ họng Sở Mộ phát ra tiếng gầm như sấm rền:

– Song Cực!

Kiếm từ từ thu về đột nhiên đâm ra, khoảnh khắc, Thủy chi áo nghĩa, Hỏa chi áo nghĩa bộc phát như hai con giao long.

Lần đầu tiên Sở Mộ thi triển kiếm kỹ mới.

Kiếm kỹ này tên là… Song Cực!truyện Ma Tu audio

Thủy chi áo nghĩa và Hỏa chi áo nghĩa như hai con giao long, một con màu lam tựa nước chảy liên miên, một con màu đỏ như dung nham cuồn cuộn, chúng nó dâng lên trong người Sở Mộ tuôn hướng Bát Diện Thiên Hoang kiếm, song song chạy dọc hai bên thân kiếm Bát Diện Thiên Hoang kiếm.

Kiếm ý dâng lên, Thiên Hoang kiếm nguyên rót vào tựa thủy triều.

Thủy chi áo nghĩa là cực độ của nước, Hỏa chi áo nghĩa là cực độ của lửa. Mọi người xoe tròn mắt nhìn kiếm Sở Mộ đâm ra.

– Hắn bị điên sao?

– Định thi triển Thủy chi áo nghĩa và Hỏa chi áo nghĩa cùng lúc! Muốn tự sát sao?

Mọi người đều biết áo nghĩa khác nhau có thể dung hợp, về mặt lý luận thì Thủy chi áo nghĩa và Hỏa chi áo nghĩa cũng có thể dung hòa nhưng độ khó siêu cao, xác suất thành công siêu thấp.

Chương 862: Lại chém Long Nhị

Bởi vì nước lửa vốn là lực lượng đối lập, hoặc nước dập lửa, hoặc lửa làm nước bốc hơi hết. Từng có ghi chép nhiều Kiếm Giả định dung hợp Thủy chi áo nghĩa và Hỏa chi áo nghĩa, vì cưỡng ép dung hợp bị tất bại khiến hai loại lực lượng xung đột nổ không còn mẩu xương.

Từ xưa đến nay rất ít Kiếm Giả nào có thể dung hợp áo nghĩa đối lập. Sở Mộ còn quá trẻ, hắn có tạo nghệ kiếm thuật kinh người, có thực lực cường đại, có chiêu kiếm kỹ hoàn mỹ đã rất đáng kinh ngạc.

Nay Sở Mộ thể hiện ra ba thành Thủy chi áo nghĩa và Hỏa chi áo nghĩa, lần thứ hai kích thích trái tim mọi người. Giờ Sở Mộ định dung hợp Thủy chi áo nghĩa và Hỏa chi áo nghĩa lại, đây là nằm mơ giữa ban ngày.

Sở Mộ không biết suy nghĩ của mọi người, hắn nhìn Bát Diện Thiên Hoang kiếm chăm chú, đây là từ khi hắn sáng tạo Song Cực lần đầu tiên thi triển ra.

Mấy chục con rồng dài cát vàng chợt đông lại, thời gian lâu như qua một thế kỷ. Thủy chi áo nghĩa màu lam và Hỏa chi áo nghĩa màu đỏ gặp nhau ở mũi kiếm Bát Diện Thiên Hoang kiếm.

Không có vụ nổ như dự đoán, màu lam linh động tiếp xúc với sắc đỏ rực rỡ thần kỳ dung hợp lại, chuyển hóa thành chút sắc tím, màu tím sâu thẳm như ẩn chứa vô số huyền diệu, có từng tia kiếm văn chậm rãi hình thành.

– Dung… Dung hợp…

Ai nấy trợn mắt há hốc mồm, tư duy tạm dừng.

Sắc tím ngày càng sáng hơn, càng lúc càng sâu thẳm, cảm giác hoàn toàn khác biệt cùng xuất hiện khiến người thấy rất quái dị.

Bát Diện Thiên Hoang kiếm đột nhiên run nhẹ, màu tím như cực quang bắn ra.

Không thể hình dung luồng sáng tím này rực rỡ biết bao, phong hoa tuyệt đại thế nào. Mọi người chỉ có thể dùng các từ ngữ như cao quý ưu nhã bí ẩn sâu thẳm vân vân, tựa như luồng sáng, tựa như ảo mộng, tràn ngập huyễn lệ.

Bọn họ cho rằng đó là ảo giác.

Vèo!

Cực quang màu tím với tốc độ không gì sánh bằng xuyên qua một con trường long cát vàng, thế đi không giảm bắn hướng Long Nhất.

Tốc độ cực quang màu tím nhanh đến nỗi Long Nhất không kịp phản ứng, con ngươi trợn to tràn đầy mờ mịt. Tuy đã thấy cực quang màu tím rực rỡ ưu nhã, cảm giác nguy hiểm mãnh liệt chạy khắp người Long Nhất, linh hồn sắp nổ tung nhưng cơ thể không theo kịp ý thức, lão trơ mắt nhìn cực quang tím bắn tới gần rồi xuyên qua giữa trán.

Phập!

Thanh âm thật êm tai, Long Nhất cảm giác ý thức dần bay xa.

Cơ thể Long Nhất chậm rãi ngã ra sau, mắt trợn to tràn ngập mờ mịt và không cam lòng, khuôn mặt đầy ngạc nhiên.

– Chết… chết rồi…

Mọi người nhìn mấy chục trường long cát vàng mất sức duy trì bị tán loạn, nhìn Long Nhất ngã dưới đát cát vàng, trong một chốc không phản ứng lại, sau đó tập thể nuốt nước miếng.

Đảo ngược lớn!

Đảo ngược động trời!

Sở Mộ vốn yếu thế nhưng chớp mắt lật lại cục diện chém giết Long Nhất, bản thân không bị tổn thương gì, trông như hắn còn dư sức.

Người Thân Đồ gia cười tủm tỉm, người Lý gia thở phào rồi mừng như điên. Người Phàn gia sắc mặt âm trầm, người Long gia thì đưa đám như chết phụ mẫu.

Sở Mộ thì vẻ mặt hờ hững, thật ra một kiếm kia làm hắn tiêu hao rất lớn, cảm thấy mệt mỏi, nhưng ý chí mạnh mẽ khiến hắn che giấu mọi mặt trái, hoàn toàn không nhìn ra.

Sở Mộ thầm nghĩ:

– Song Cực chưa hoàn thành mà uy lực đã mạnh như vậy.

Sở Mộ thầm giật mình:

– Nhưng cũng tại tốc độ phản ứng của Long Nhất chậm, không kịp thi triển thủ đoạn phòng ngự không thì khó thể giết chết.

Song Cực Thủy chi áo nghĩa và Hỏa chi áo nghĩa tuy uy lực mạnh hơn Trảm Nguyệt, nhưng nếu Long Nhất thi triển Bất Động Như Núi phòng ngự thì Sở Mộ phỏng chừng cùng lắm chỉ có thể đánh bại phòng ngự đó.

Đáng tiếc tốc độ của Long Nhất rất kém, đặc biệt sau khi dùng Thổ Nguyên đan thì kiếm nguyên và sức mạnh thân thể tăng gấp đôi nhưng tốc độ càng yếu hơn nữa.

Nếu đổi lại Kiếm Giả khác, tốc độ không quá kém thì không chừng có thể kịp lúc phòng ngự hoặc tránh đi chỗ hiểm.

Tóm lại chiêu kiếm kỹ Song Cực còn chưa hoàn thiện nhưng cũng đã thể hiện sự tranh vanh của nó.

Thủy chi áo nghĩa và Hỏa chi áo nghĩa dung hợp quá khó khăn, ngộ tính yêu nghiệt như Sở Mộ mà chỉ dung hợp bước đầu được, nên tiêu hao tinh thần lực siêu khổng lồ, không còn sót lại bao nhiêu.

– Chết đi!

Long Nhị của Long gia bỗng lao vút tới bên cạnh, kiếm quang âm trầm nở rộ như cắt đứt cương thiết chém vào Sở Mộ, định lấy mạng hắn.

Miễn giết chết Sở Mộ thì dù Thân Đồ gia làm khó dễ Long gia cũng có thể ứng đối, bọn họ cho rằng Thân Đồ gia sẽ không vì người đã chết mà trở mặt với Long gia.

Vì thế để bảo đảm xác suất thành công giết Sở Mộ, Long Nhị nâng cao tốc độ đến tột đỉnh, cực kỳ đột ngột, không thi triển kiếm kỹ.

Thi triển kiếm kỹ cần tốn chút thời gian, dễ bị đối phương phát hiện.

Sở Mộ dựng đứng lông tơ, linh hồn gần như nổ tung, cảm giác nguy hiểm mãnh liệt tràn ngập toàn thân. Kiếm quang âm lạnh như con rắn độc ở trong bóng tối nhìn chằm chằm con mồi và phóng ra ngoài. Sở Mộ cảm giác da đầu tê dại.

– Chết tiệt!

Người Thân Đồ gia biến sắc mặt, người Phàn gia cười, người Lý gia kinh kêu.

Dương Vô Địch, Thân Đồ Vô Địch biến sắc mặt, lao ra rút kiếm chém, tràn đầy sát ý.

Mắt Sở Mộ bắn ra tia sáng đáng sợ, bản năng nhanh hơn ý niệm bước ra một bước thi triển Nghịch Không Bộ xuất hiện sau lưng Long Nhị, khiến gã chém hụt.

Khi Long Nhị chém hụt, ảo ảnh Sở Mộ trước mắt tán loạn thì gã linh cảm không may:

– Nguy rồi!

Long Nhị định vọt lên trước lao ra nhưng một luồng kiếm quang như lạch trời xuất hiện sau lưng Long Nhị.

Tiếng xoẹt nhẹ chui vào tai Long Nhị lại như tiếng sấm sét, khiến gã toàn thân dựng đứng lông tơ, hết sức kinh hoàng.

Thân thể theo xung lực lao ra hơn mười thước, đầu bay lên cao, nhiều máu tuôn như suối từ cần cổ, ánh đỏ nhuộm bầu trời như mưa to rơi xuống đất đai.

Người Long gia kinh kêu:

– Long Nhị!

Hai tiếng xé gió như vải vóc bị xé rách, kiếm kỹ của Dương Vô Địch, Thân Đồ Vô Địch phá không đánh vào xác chết Long Nhị đứt thành mấy mảnh.

Cao thủ Thân Đồ gia hóa thành luồng sáng lao đến bên cạnh Sở Mộ, ngăn chặn cơ hội người Long gia lại tấn công.

Long gia chủ mắt đỏ ngầu đầy sát ý nhìn Sở Mộ chằm chằm, khí thế hùng hổ phát ra:

– Hắn phải chết, phải chết!

Một trưởng lão Long gia quát to:

– Thân Đồ Thành! Người này chiến sinh tử với Long Nhất, giết Long Nhất rồi ta không có lời nào để nói. Nhưng hiện tại hắn không chỉ giết Long Nhất còn giết Long Nhị, hắn là hung thủ, phải chết!

Chương 863: Làm chuyện người khác không dám làm (Thượng)

Người Long gia tức giận quát:

– Giết chết hắn! Hung thủ phải chết!

Thân Đồ Thành liếc Thân Đồ Vô Địch lại xem Sở Mộ, sau đó lạnh lùng cười, một bước không nhường nhìn hướng Long gia chủ:

– Long gia các người muốn quyết tử chiến với Thân Đồ gia ta thì cứ ra tay, Thân Đồ gia theo tới cùng!

Long gia chủ buông lời uy hiếp, sắc mặt âm trầm:

– Thân Đồ Thành, ngươi nên biết rõ một khi khai chiến với hai nhà chúng ta thì dù cuối cùng Long gia bị diệt vong Thân Đồ gia các ngươi cũng sẽ bị tổn thất nặng nề!

– Nhớ kỹ, Long Nhất bị giết là tài nghệ không bằng người! Long Nhị bị giết vì hắn đánh lén, khiến người trơ trẽn, ta rất muốn nói giết rất hay!

Thân Đồ Thành hét to:

– Nếu Long gia ngươi có gan thì tốt thôi, bây giờ khai chiến đi, để xem cuối cùng diệt Long gia rồi Thân Đồ gia có bị tổn thất lớn nào không!

Long gia chủ mặt xanh mét:

– Thân Đồ Thành, ngươi…!

Người Long gia không dám lên tiếng nữa, tuy tức giận nhưng bọn họ không ngu, nội tình của Thân Đồ gia hơn xa Long gia, nếu thật sự đánh nhau thì Long gia bị diệt vong là cái chắc. Còn Thân Đồ gia có bị tổn thất nặng nề hay chỉ bị sứt mẻ một chút thì bọn họ không biết, trừ người cầm lái Thân Đồ gia ra không ai biết.

Huống chi dù Thân Đồ gia bị tổn thất nặng nề thì khi đó Long gia cũng không nhìn thấy.

– Long gia, các ngươi nhớ kỹ! Cuộc chiến sinh tử hôm nay là Long gia các ngươi chủ động đề nghị, Long Nhất chết vì tài nghệ không bằng người, Long Nhị đánh lén rất vô sỉ. Nếu Long gia muốn truy cứu việc này thì Thân Đồ gia ta theo đến cùng!

Thân Đồ Vô Địch tiến lên một bước, cực kỳ bá đạo nói:

– Nếu Long gia không truy cứu việc này thì ân oán giữa Long gia và Sở Mộ dừng tại đây, nếu ta phát hiện Long gia âm thầm trái lời hứa ra tay đối phó Sở Mộ thì Thân Đồ gia ta tuyệt đối không bỏ qua!

Thân Đồ Vô Địch là đại thiếu gia, gia chủ tương lai của Thân Đồ gia, lời gã nói rất nặng ký.

– Tốt, tốt, tốt lắm, ta nhớ kỹ lời hôm nay!

Long gia chủ biết hôm nay Long gia mất hết mặt mũi, còn tiếp tục dây dưa thì không chiếm được ích lợi gì ngược lại bị cười nhạo.

Long gia chủ sắc mặt âm trầm liếc qua Thân Đồ Vô Địch rồi nhìn hướng Sở Mộ, âm trầm nói:

– Sở Mộ, ta hy vọng ngươi luôn sống sót, sống thật tốt, đừng chết quá sớm. Đương nhiên có ngày ngươi chết thì chắc chắn không liên quan gì đến Long gia chúng ta, chỉ trách ngươi quá cuồng gây thị phi khắp nơi.

Long gia chủ nói xong cùng người trong tộc rời đi.

Trong đại sảnh Lý gia, Lý Minh Tân không bận tâm uy nghi gia chủ cất tiếng cười to:

– Ha ha ha! Tốt quá, có mớ Linh Thạch này thì Lý gia chúng ta có nhiều tiền riêng để phát triển!

Lý Minh Tân vô cùng vui vẻ.

Đại trưởng lão và các vị trưởng lão Lý gia cũng rất vui sướng, bộ dáng như lòng được an ủi.

Lần này Lý gia đập nồi chìm thuyền, ý kiến đồng lòng bỏ ra mười vạn khối Linh Thạch thượng phẩm, có một phần lấy từ tam thiếu gia Long gia và kiếm vệ của gã, một phần là Lý gia góp vào, giờ thì được đền đáp lớn.

Một chia mười!truyện cõi âm

Lý gia trừ lấy lại vốn ra còn lời chín mươi vạn khối Linh Thạch thượng phẩm. Với Long gia, Thân Đồ gia thì đây không tính là gì nhưng nó là tài sản kếch sù cho Lý gia, là món tiền thứ nhất để gia tộc vực dậy, cực kỳ quan trọng.

Sở Mộ trừ lấy lại trăm vạn Linh Thạch thượng phẩm ra còn kiếm lời chín trăm vạn Linh Thạch thượng phẩm, lời to. Đám Dương Vô Địch, Thân Đồ Vô Địch cược Sở Mộ thắng đều được đèn đáp phong phú.

Đương nhiên những Kiếm Giả cược Long Nhất thắng đều thua tiền, tiếng mắng Long gia không ngớt. Họ nhục mạ rằng Long gia quá phế vật, một Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh đại thành thành danh lâu năm mà bị một Kiếm Giả mới đột phá Nguyên Cực cảnh chưa đủ một năm giết, hại bọn họ mất một số Linh Thạch lớn.

Mấy nhà vui có mấy nhà buồn.

Người Phàn gia mặt xanh mét. Đặc biệt đại tiểu thư của Phàn gia, Phàn Phong Hoa khuôn mặt khuynh thành âm trầm nhỏ nước. Đơn giản vì Phàn gia bị tổn thất nhiều, bị đả kích danh tiếng rất lớn, có thể nói là buôn bán lỗ vốn.

Ba gia tộc lớn quận Kim Sa thì Phàn gia xếp hạng hai, về vũ lực Phàn gia không mạnh hơn Long gia bao nhiêu, về tài lực thì Phàn gia còn hơn Thân Đồ gia. Vì Phàn gia khác với Long gia, Thân Đồ gia dùng võ lập gia, bọn họ dựa vào thương nghiệp lập nghiệp.

Người Phàn gia bẩm sinh có đầu óc kinh doanh, mỗi lần đầu tư đều nắm bắt vừa đúng, dù có tình huống đột phát dẫn đến thất bại cũng nhanh chóng phản ứng lại, giảm tổn thất đến mức thấp nhất. Nên tài lực của Phàn gia cứ to dần.

Ván cược cuộc chiến sống chết của Sở Mộ, Long Nhất là Phàn Phong Hoa đại tiểu thư Phàn gia tổ chức. Từ nhỏ Phàn Phong Hoa đã thể hiện thiên phú thương nghiệp không gì sánh bằng, ánh mắt rất chính xác. Từ lúc Phàn Phong Hoa phụ trách các việc lớn nhỏ trong thương nghiệp của Phàn gia thì chưa từng có sai lầm, ứng với tên của nàng: Phong Hoa.

Lần này Phàn Phong Hoa nhìn trúng cơ hội mở vạn cược lớn bao gồm quận Kim Sa, tám mươi phần trăm Kiếm Giả quận Kim Sa tham gia cá cược, Linh Thạch bao la. Nếu thắng thì Phàn gia thu lợi là việc nhỏ, danh tiếng nổi hơn nữa mới là điều quan trọng nhất.

Nhưng tất cả chỉ vì Long Nhất chết dưới kiếm của Sở Mộ mà mất hết.

Trước khi chiến đấu có ai ngờ Sở Mộ giết được Long Nhất, giành chiến thắng?

Dù trong lúc đánh nhau cũng không ai dự đoán được kết cục cuối cùng.

Phàn gia chủ cười khổ nói:

– Phong Hoa, việc này không phải ngươi nhìn lầm mà là Sở Mộ quá yêu nghiệt.

– Không cần biết là lý do gì đều không thể thay đổi sự thật là ta thua trắng.

Nét âm trầm trên mặt Phàn Phong Hoa biến mất, khuôn mặt khuynh thành bình tĩnh nói:

– Nhưng ta học được bài học trong đó.

***

Trong Long gia bao phủ mây đen âm u.

Long gia chủ lật tung bàn ghế, căn phòng tan hoang.

– Chết tiệt, chết tiệt, chết tiệt!!!

Trong Lý gia Sở Mộ giết một Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh tiểu thành, Long gia bị tổn thất cao thủ chuyện chưa từng xảy ra trong mười năm qua, giờ lại bị giết hai Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh đại thành, đây là tổn thất lớn nhất của Long gia trong ba mươi năm qua.

Long Nhất hay Long Nhị đều là cao thủ có tiếng trong Long gia, có tác dụng vô cùng quan trọng. Giờ hai người chết hết gây kích thích lớn cho Long gia, làm thực lực Long gia tụt dốc, danh vọng rớt xuống đáy cốc.

Tất cả đều là người tên Sở Mộ mang đến.

Toàn bộ người Long gia hận Sở Mộ nhiều như nước sông cuồn cuộn liên miên không dứt, ước gì có thể lột da rút gân hắn, hành hạ bảy ngày bảy đêm rồi mới giết, có như thế mới nguôi ngoai mối hận.

Chương 864: Làm chuyện người khác không dám làm (Hạ)

Long gia chủ trút giận xong âm trầm ra lệnh:

– Triệu tập toàn bộ trưởng lão.

Trong đại sảnh, Long gia chủ và tất cả trưởng lão đều đến đông đủ, ai nấy ngồi nghiêm chỉnh, sắc mặt vô cùng nghiêm túc.

***

Trong biệt viện của Thân Đồ Vô Địch ở Thân Đồ gia.

– Sở huynh, ta vốn chỉ phục kiếm thuật của huynh, cho rằng thực lực thật sự thì huynh không bằng ta nhưng bây giờ ta thật sự khâm phục khẩu phục rồi.

Thân Đồ Vô Địch cười to bảo:

– Sở huynh dám làm việc người khác không dám.

Trừ Thân Đồ Vô Địch, Sở Mộ ra Dương Vô Địch cũng có mặt.

So với Thân Đồ Vô Địch kích động thì Sở Mộ biểu hiện thản nhiên.

– Lần này Long gia xem như tiền mất tật mang, nhưng ta tin chắc người Long gia đã hận Sở huynh rất sâu, tuyệt đối sẽ không bỏ qua.

Thân Đồ Vô Địch nhướng mày, lo lắng nói:

– Có Thân Đồ gia chúng ta uy hiếp mặt ngoài Long gia không dám làm gì nhưng trong tối thì khó nói, chủ yếu là người Long gia không tự mình hành động, có thể bỏ Linh Thạch ra thuê sát thủ ám sát Sở huynh.

Sở Mộ mỉm cười nói:

– Binh đến tướng ngăn, nước tới đất chặn.

Sở Mộ đã biết trước mấy chuyện này, Long gia sẽ tiếp tục nhằm vào hắn, chắc chắn trăm phần trăm. Nhưng khi nào? Dùng thủ đoạn gì? Chỉ có thế.

Ám sát là cách có khả năng cao nhất.

Lo lắng nhiều chỉ dư thừa. Đối diện ám sát tùy thời ập đến, điều Sở Mộ có thể làm là cố gắng tăng mạnh bản thân, có như thế mới sống sót trong ám sát và giết ngược lại được.

– Trừ Long gia ra Phàn gia cũng chịu thiệt lớn, chắc Phàn Phong Hoa sẽ ghi hận Sở huynh.

Thân Đồ Vô Địch cười vô tâm vô phế:

– Bị nữ nhân xinh đẹp, đặc biệt là vừa đẹp vừa thông minh hận là chuyện rất rắc rối, cũng không chừng là việc tốt.

Sở Mộ lắc đầu cười cười, không thèm để bụng. Phàn Phong Hoa có thông minh xinh đẹp cách mấy cũng không liên quan tới hắn.

Trong lòng Sở Mộ hễ là người muốn đối phó với hắn, đối địch với hắn thì dù là ai đều phải trả giá đắt.

Họ ở trong biệt viện của Thân Đồ Vô Địch nửa ngày. Phụ thân của Thân Đồ Vô Địch, tức gia chủ đương nhiệm của Thân Đồ gia đến gặp Sở Mộ, không khí thế hùng hổ, không tự cao tự đại, gây ấn tượng tốt với hắn.

Đương nhiên phụ thân của Thân Đồ Vô Địch cũng có ấn tượng tốt với Sở Mộ.

***

Chớp mắt ba ngày đã qua.

Long gia không có hành động gì, Phàn gia bình tĩnh như mặt hồ. Thoạt trông mọi chuyện đã qua, thời gian vẫn cứ trôi.

Nhưng Sở Mộ biết người Long gia tuyệt đối không bỏ cuộc, đây là trực giác của hắn, chưa từng sai bao giờ.

Đến hiện nay Long gia chưa có hành động gì phỏng chừng vì thời cơ không đủ hoặc lý do gì khác chứ không phải đã bỏ qua ân oán này.

Trong vòng ba ngày Sở Mộ trừ tu luyện ra còn hết sức tham ngộ kiếm kỹ Song Cực.

Căn cơ Song Cực đến từ Thủy chi áo nghĩa và Hỏa chi áo nghĩa, không chỉ có một cách dung hợp hai loại lực lượng áo nghĩa đối lập.

Ví dụ nước lửa gặp nhau cùng triệt tiêu miễn cưỡng tính là một loại dung hợp, chẳng qua loại đó không có uy lực nhất.

Ví dụ nước loại bỏ nhiệt độ cao của lửa biến thành lửa băng uy lực mạnh, nếu bị đánh trúng thì uy lực lửa băng phát huy ra nháy mắt đốt mục tiêu thành tro. Uy lực lửa băng khủng khiếp hơn ngọn lửa gấp mấy lần.

Sở Mộ dùng cách dung hợp khó khăn nhất.

Thủy chi áo nghĩa và Hỏa chi áo nghĩa không ngừng xung đột nổ trung trong quá trình dung hợp, sau đó khống chế vụ nổ trong phạm vi nhỏ nhất, tức là hai loại áo nghĩa thủy hỏa xung đột dẫn đến vụ nổ không phải toàn diện mà chỉ là một phần nhỏ xíu.

Dù vậy hai loại lực lượng áo nghĩa đối lập qua vô số bạo tạc nhỏ bé bị khống chế dung hợp tổng thể, vụ nổ chẳng những không ảnh hưởng Sở Mộ còn sinh ra động lực mạnh khiến tốc độ Song Cực siêu nhanh, uy lực không ngừng tăng mạnh theo các vụ nổ.

Đây là cách dung hợp khó khăn nhất cũng đem lại uy lực mạnh nhất, nó tràn ngập nguy hiểm, sơ sẩy một cái rất có thể sẽ nổ nát bản thân.

Đáng mừng là nhờ tác dụng Thanh Hồn Áo Nghĩa đan giúp Sở Mộ thành công bước ra bước đầu tiên, về sau mỗi lần dung hợp sâu hơn cũng sẽ trải qua chút nguy hiểm, như xiếc đi dây, nhưng nếu dung hợp thành công thì uy lực Song Cực sẽ không ngừng tăng cao.

Đây là con đường người bình thường không dám đi, rất điên cuồng, vì sơ sẩy một cái sẽ chết trong vụ nổ xung đột của hai loại áo nghĩa.

Thủy chi áo nghĩa và Hỏa chi áo nghĩa đối lập, khi nổ đem đến uy lực kinh khủng, sẽ phá hoại thân thể, phá thủy thế giới tinh thần.

Cơ thể bị tàn phá có thể thông qua một ít thủ đoạn bù đắp, nhưng thế giới tinh thần bị hủy, ý niệm linh hồn mất căn cơ thì như ốc sên mất cái vỏ, chết chắc.

Nếu ai biết Sở Mộ đi con đường nguy hiểm đó chắc chắn rất ngạc nhiên, thậm chí cười nhạo hắn không biết tự lượng sức mình.

Trong ba ngày Dương Vô Địch không ngừng đối chiến với Sở Mộ, không chỉ trên kiếm thuật còn có thực lực tổng thể. Về kiếm thuật, Dương Vô Địch không bằng Sở Mộ, về thực lực, gã cứ đinh ninh mình thắng hắn nhưng bây giờ xem ra cũng thua người ta. Nên Dương Vô Địch luận bàn kiếm thuật đợt cuối với Sở Mộ rồi rời đi, tìm con đường kiếm đạo của mình.

Dương Vô Địch biết rõ lúc này Sở Mộ gặp nguy hiểm lớn, nhưng gã có ở lại cũng không giúp được gì, vì gã yếu hơn hắn.

Cường địch mà Sở Mộ không đánh lại thì Dương Vô Địch có mặt tại đây cũng vô dụng, thế thì chẳng bằng rời đi, truy tìm kiếm đạo để bản thân càng mạnh hơn nữa.

– Hy vọng không bao lâu sau sẽ nghe được tin ngươi trở thành Kiếm Tôn.

Đây là câu nói cuối cùng trước khi đi của Dương Vô Địch, chất chứa ký thác lớn.

Lúc này mặt trời lặn, ánh hoàng hôn, Dương Vô Địch đối diện ánh chiều tà đi xa, cái bóng của Sở Mộ kéo dài thật dài.

Sáng sớm, mặt trời mọc, ánh sáng đỏ vàng sáng soi mặt đất, vạn vật tắm trong ánh sáng này bừng bừng sức sống.

Trong Biệt Sơn viện, Thân Đồ Vô Địch khá phấn khởi làm Sở Mộ không hiểu ra sao.

Thân Đồ Vô Địch hưng phấn nói:

– Sở huynh, việc lớn, việc lớn!

Sở Mộ tò mò hỏi:

– Việc lớn gì mà khiến Thân Đồ huynh kích động vậy?

Thân Đồ Vô Địch cơ hồ hoa tay múa chân, mặt đỏ rực nói:

– Kích động, đương nhiên phải kích động! Sở huynh biết không? Di tích Kiếm Thánh, di tích Kiếm Thánh hiện thế!

Sở Mộ giật mình kêu lên:

– Di tích Kiếm Thánh!

Hai chữ Kiếm Thánh đủ làm Sở Mộ chấn động, cộng thêm hai chữ di tích thì rung động càng lớn.

Kiếm Thánh là tồn tại mạnh nhất trên Cổ Kiếm đại lục cho đến nay, di tích thì hơn phân nửa là vị Kiếm Thánh nào chết để lại hành cung động phủ này nọ.

Chương 865: Di dích Kiếm Thánh (Thượng)

Di tích Kiếm Thánh, bốn chữ mang đến sự tưởng tượng cho đám Kiếm Giả, khiến người xua như xua vịt, tranh bể đầu.

Ngẫm lại xem, trong di tích Kiếm Thánh có khi nào để lại báu vật Kiếm Thánh không?

Trong di tích đó có để lại cảm ngộ kiếm đạo của Kiếm Thánh không?

Hoặc trong di tích có để lại truyền thừa Kiếm Thánh không?

Suy nghĩ này, dụ dỗ này không ngừng kích thích những Kiếm Giả biết tin, khiến bọn họ điên cuồng. Cường giả đẳng cấp Kiếm Vương cũng động lòng.

Con đường kiếm đạo khi trở thành Kiếm Vương rất khó nhưng còn chưa tới cuối, chẳng những với nhiều Kiếm Vương thì nó đã là tận cùng. Vì bọn họ đã hết tiềm lực, không thể tiến bộ thêm nữa. Nếu tìm được báu vật gì trong di tích Kiếm Thánh thì bọn họ rất có thể sẽ được cơ hội tiến thêm một bước, không chừng có thể nhìn trộm ảo diệu của Kiếm Thánh.

– Lần này lão tổ của Thân Đồ gia chúng ta cũng sẽ xuất hiện, đi vào trong di tích Kiếm Thánh.

Thân Đồ Vô Địch kích động nói:

– Vì di tích Kiếm Thánh xuất hiện ở phủ Tử Thiên, nên mỗi gia tộc trong phủ Tử Thiên phong tỏa tin tức, chỉ có gia tộc xếp ba hạng đầu của mỗi quận là được tin.

Sở Mộ hiểu ra, vậy tức là di tích Kiếm Thánh bị nắm giữ trong tay mỗi gia tộc ở phủ Tử Thiên, chỉ có bọn họ mới vào được.

Nếu tin tức lan rộng ra thì người mười tông môn kiếm đạo cũng sẽ bị kinh động, khi đó cả đống cường giả kéo vào di tích Kiếm Thánh thì các gia tộc phủ Tử Thiên không chia được một cọng lông.

Phủ Tử Thiên có tám quận, gia tộc xếp ba hạng đầu của mỗi quận biết, tức là hai mươi bốn gia tộc liên hợp lại nắm giữ tin tức này, ngăn chặn truyền ra ngoài.

Sở Mộ hỏi:truyện tiên hiệp audio

– Thân Đồ huynh, tin tức không cho truyền ra ngoài vậy tại sao huynh nói với ta?

– Ta muốn nói cho Sở huynh thì nói thôi, hơn nữa là ý của phụ thân ta.

Thân Đồ Vô Địch nhún vai:

– Mỗi gia tộc xếp ba hạng đầu đều được vào di tích Kiếm Thánh nhưng bị hạn chế danh ngạch. Như Thân Đồ gia chúng ta là gia tộc đệ nhất quận Kim Sa nên có mười danh ngạch, Phàn gia là thứ hai nên có tám danh ngạch, Long gia là gia tộc thứ ba có năm danh ngạch.

Sở Mộ yên lặng nghe.

Thân Đồ Vô Địch nói một câu như ném bom vào hồ nổ tung, làm Sở Mộ chấn động tinh thần:

– Thân Đồ gia chúng ta quyết định lấy một danh ngạch cho Sở huynh, để Sở huynh và Thân Đồ gia chúng ta cùng vào di tích Kiếm Thánh.

Sở Mộ hỏi:

– Thân Đồ huynh, nếu bàn về ân tình trên đại hội luận kiếm lúc trước thì khi ta đấu sống chết với Long Nhất huynh đã trả xong. Danh ngạch vào di tích Kiếm Thánh chắc chắn rất quan trọng, Thân Đồ gia của huynh có thêm một người vào di tích Kiếm Thánh thì có lẽ thu hoạch được nhiều thêm chút, điều này chắc vô cùng quan trọng với Thân Đồ gia các người, tại sao nhường cho người ngoài như ta?

– Thật ra nhường danh ngạch cho Sở huynh cũng có điều kiện.

Thân Đồ Vô Địch cười nói:

– Đó là mời Sở huynh trở thành trưởng lão khách khanh của Thân Đồ gia, bình thường không cần làm cái gì, cũng không bị hạn chế tự do, nhưng ngày sau Thân Đồ gia gặp nạn, trong tình huống Sở huynh có đủ năng lực xin hãy giúp đỡ cho.

Sở Mộ ngẫm nghĩ, ba giây sau hắn đồng ý:

– Được.

Thực lực Thân Đồ gia cường đại, nội tình thâm sâu, mời Sở Mộ trở thành trưởng lão khách khanh hay cho hắn danh ngạch vào di tích Kiếm Thánh nói thẳng ra là thiện ý của họ.

Bây giờ Sở Mộ còn rất nhỏ yếu với Thân Đồ gia, hắn biết Thân Đồ gia nhìn trúng tiềm lực của hắn, tiềm lực sau này có thể một bước lên trời.

Nhưng Thân Đồ gia không bắt Sở Mộ chính thức tham gia vào Thân Đồ gia mà lấy danh nghĩa trưởng lão khách khanh.

Thân Đồ Vô Địch cũng nói rõ ràng, đây là nghĩa vụ của trưởng lão khách khanh.

Điều kiện tốt như vậy không lý nào Sở Mộ không đồng ý.

Sức hấp dẫn của di tích Kiếm Thánh làm tâm chí như Sở Mộ cũng không thể cưỡng lại được.

Huống chi Tu La Kiếm Vương truyền âm cho Sở Mộ, Kiếm Vương thượng cổ như gã cũng không cưỡng nổi di tích Kiếm Thánh dụ dỗ.

Thân Đồ Vô Địch cười phá lên:

– Tốt, tốt!

Thân Đồ Vô Địch rất vui vì câu trả lời của Sở Mộ:

– Sở huynh, thời gian vào di tích Kiếm Thánh là lúc chiều mai, khi đó Sở huynh tới Thân Đồ gia trước, chúng ta cùng nhau đi vào di tích Kiếm Thánh.

Sở Mộ cười nói:

– Được.

Thân Đồ Vô Địch đứng dậy:

– Ừm! Giờ ta xin cáo từ, Sở huynh nghỉ ngơi dưỡng sức đi, tranh thủ kiếm thu hoạch càng lớn trong di tích Kiếm Thánh.

Hôm nay nhiệm vụ của Thân Đồ Vô Địch đã hoàn thành viên mãn, trong lòng gã rất vui vẻ:

– Chờ thu hoạch trong di tích Kiếm Thánh trở về rồi chúng ta lại thoải mái chè chén, không say không về!

– Tốt!

Sở Mộ đứng dậy tiễn Thân Đồ Vô Địch ra biệt viện rồi xoay người vào lương đình nhỏ:

Giọng Tu La Kiếm Vương vang bên tai Sở Mộ, rất là kinh thán:

– Không ngờ trong phủ Tử Thiên còn có xuất hiện di tích Kiếm Thánh.

Sở Mộ trả lời:

– Chuyện gì cũng có thể xảy ra.

Tu La Kiếm Vương nói:

– Ngươi được danh ngạch vào di tích Kiếm Thánh đúng là đáng mừng.

Tu La Kiếm Vương hiểu rõ quý giá của di tích Kiếm Thánh để lại nhiều hơn Sở Mộ:

– Không chừng ở trong đó ngươi sẽ tìm được báu vật cho thực lực của mình tăng vọt, ta thì cũng có thể tìm được báu vật khiến ta phục nguyên.

Sở Mộ nghe Tu La Kiếm Vương nói hai chữ phục nguyên thì giọng điệu kích động, hắn lặp lại:

– Phục nguyên?

– Đúng vậy! Ta mất đi thân hình chỉ còn lại thể thần hồn, vốn định trở về Đông Thánh Điện rồi sử dụng tài nguyên Kiếm Tông thi triển bí pháp tạo ra cơ thể mới. Nhưng lần này vào di tích Kiếm Thánh không chừng tìm được báu vật để ta đúc lại thân thể.

Giọng Tu La Kiếm Vương từ kích động đến bình tĩnh nói:

– Đương nhiên chỉ là có thể, nếu có được nó thì Kiếm Tông sẽ tiết kiệm nhiều tài nguyên, còn không có thì đành chờ lúc quay về Kiếm Tông.

Sở Mộ không nói nhưng lòng có một ý nghĩ, nếu trong di tích Kiếm Thánh thật sự có thể báu vật giúp Tu La Kiếm Vương đúc lại thân thể dù bất cứ giá nào hắn phải cướp bằng được.

***

Trong Long gia.

– Di tích Kiếm Thánh…

Long gia chủ chắp hai tay sau lưng ngước nhìn trời, trầm ngâm nói:

– Bỏ hành động ám sát Sở Mộ tối nay đi.

Một trưởng lão khó hiểu hỏi:

– Gia chủ…?

– Chiều ngày mai là lúc vào di tích Kiếm Thánh, Long gia chúng ta có năm danh ngạch. Theo ta nhận được tin thì Thân Đồ gia cho Sở Mộ một danh ngạch.

Long gia chủ không cho trưởng lão kia cơ hội nói hết câu, trầm giọng nói:

– Khi đó trừ Thiên Sơn ra, ta và Đại trưởng lão, Nhị trưởng lão, Long Linh thống lĩnh, cả năm người sẽ cùng vào, ta sẽ tự tay giết Sở Mộ, phơi khô đầu hắn làm vật trang trí.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại rồi nhé...^^!Đêm rồi mà có 10 bạn yêu cầu ..!Các nghe truyện thư giãn nhớ giữ gìn sức khỏe nhé :)G9
https://audiosite.net
Đã fix mình sẽ cập nhật giọng khác theo yêu vào sáng ngày mai nhé
https://audiosite.net
Đã fix lại bạn Tý@xchien Cảm ơn bạn đã thông báo..! - Các bạn bình tình nhé link đang fix đảm bảo không chết link nữa đâu nhé..!Hãy động viên tụn mình tích bằng like (thích) share ở mỗi bài viết, đừng quên báo lỗi link hỏng nếu có nhé.. ( à hiện tại có 2 sever các bạn lưu ý check cả giúp mình nhé )Cảm ơn cả nhà chúc mọi người có giây phút thư giản, vui vẻ bên người thân !!Thân Ái
https://audiosite.net
Đã fix lại rồi cảm tạ Phan Quỳnh, Phương Anh đã có lời động viện hội nhóm tụn mình :)chúc bạn và thành viên trong gia đình luôn luôn mạnh khỏe. Thân Ái
https://audiosite.net
Đã fix lại cảm ơn bạn Quách Khánh Duy đã thông báo ^^!Chúc bạn buổi tối vui vẻ nhé....!
https://audiosite.net
Cập nhật 2 sever nhé bạn Bùi An Túcảm ơn bạn đã góp ý :)
https://audiosite.net
Đã fix cập nhật phần 2 trọn bộ :D
https://audiosite.net
Đã fix ^^!
https://audiosite.net
Cập nhật 2 sever play anh em thoải mái lựa chọn ạ ^^!
https://audiosite.net
Đã fix lại link nhé ..!Link này sẽ không chết đâu ạ :(rất mong các bạn thông cảm
https://audiosite.net
Đã fix lại ạ ^^!Cảm ơn cac bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé cảm ơn bạn đã thông báo ^^!Chúc chư vị một ngày vui vẻ :)