1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Chương 376 : Ai dám xưng vương kiếm thuật ? |> đến chương 380

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Chương 376 : Ai dám xưng vương kiếm thuật ? |> đến chương 380

❮ sau
tiếp ❯

Chương 376: Ai dám xưng vương kiếm thuật? (Thượng)

Hai bút cùng vẻ, Thiên Nguyên kiếm khí trong cơ thể Sở Mộ đã tích lũy tới cực hạn, nếu như tiếp tục tích lũy chính là đột phá cực hạn, tiến vào cấp độ tiếp theo.

Đột nhiên thân thể Sở Mộ khẽ chấn đọng, giống như có tiếng bong bóng vỡ tan vang lên, một lượng lớn linh khí thoáng cái dũng mãnh tiến vào trong thân thể hắn.

– Rốt cuộc cũng đột phá, Hóa Khí cảnh tiểu thành, thực lực chỉnh thể của ta ít nhất cũng tăng lên ba thành.

Sở Mộ dừng vận chuyển, hai mắt mở ra, thanh tịnh vô cùng, khóe miệng nở nụ cười, lầm bầm nói.

Mà lúc này cũng là lúc giải đấu Kiếm thuật vi vương sắp diễn ra…

.

Giải đấu kiếm thuật vi vương ba năm một lần được kiếm phủ vô cùng coi trọng.

Thế giới của Kiếm giả, Kiếm Khí cảnh chỉ xem như trụ cột, Hóa Khí cảnh mới chính thức bước vào cánh cửa Kiếm giả.

Lúc còn ở Kiếm Khí cảnh, tầm quan trọng của kiếm thuật trụ cột không rõ ràng, bởi vì những môn kiếm thuật nhập môn, kiếm thuật cấp thấp…

Uy lực đều cường đại hơn kiếm thuật trụ cột, nhưng mà một khi đột phá tới Hóa Khí cảnh, tầm quan trọng của kiếm thuật trụ cột đã hiển hiện rõ.

Kiếm giả Hóa Khí cảnh, đã có đủ tư cách tu luyện Cổ Kiếm thuật, mà tu luyện Cổ Kiếm thuật, có ba điều kiện không thể thiếu được. Tiên thiên kiếm khí, ý cảnh, tạo nghệ kiếm thuật trụ cột.

Chỉ là nói một cách tương đói, yêu cầu ý cảnh là yêu cầu quan trọng nhất, ý cảnh chưa đủ mà tu luyện Cổ Kiếm thuật, nhất định sẽ bị cắn trả.

Mà tu vi kiếm khí không đủ muốn tu luyện cũng không có cách nào tu luyện được. Cắn trả không có, về phần kiếm thuật trụ cột, thực ra là yếu tố không thể xác định nhất.

Có rất nhiều người cho rằng muốn tu luyện Cổ Kiếm thuật, chỉ có tạo nghệ kiếm thuật trụ cột đạt tới trình độ nhất định mới có thể nhanh chóng nắm giữ, nếu như tạo nghệ kiếm thuật trụ cột không đủ mà nói, tu luyện Cổ Kiếm thuật sẽ trở nên rất là khó khăn. Uy lực cũng khó có thể phát huy ra hoàn toàn.

Nhưng mà trong đó rốt cuộc có nguyên lý thế nào, lại không có cách nào giải thích được rõ ràng.

Nói ngắn lại, trải qua thời gian dài chứng minh, nếu như có tạo nghệ kiếm thuật trụ cột thâm hậu làm căn cơ tu luyện Cổ Kiếm thuật thì càng có lợi.

Còn nữa, chiến đấu của Hóa Khí cảnh đã tách biệt với Kiếm Khí cảnh.

Kiếm Khí cảnh chiến đấu thường thường đều truy cầu thanh thế to lớn, hoa lệ, nhưng mà tiến vào Hóa Khí cảnh, nhất là sau khi tu luyện Cổ Kiếm thuật, chú trọng hơn tới uy lực, mà không phải là những hiệu quả thị giác, hoa lệ kia, chú trọng về bản chất hơn.

Kể từ đó, tạo nghệ kiếm thuật trụ cột lại càng quan trọng.

Cho nên khi thời gian cách giải đấu kiếm thuật vi vương còn có một tháng, Kiếm phủ cũng đã chuẩn bị toàn bộ, điều động nhân lực, chuẩn bị tất cả mọi thứ.

– Khi ta tiến vào nội phủ đúng là lúc giải đấu kiếm thuật vi vương chấm dứt, cho nên không thể tham dự, khiến cho ta vô cùng tiếc nuối. Nhưng lần này ta nhất định sẽ tham gia.

Lương Hải Sơn kích động nói:

– Coi như cuối cùng không có cách nào bài danh trong top một ngàn thì tạo nghệ kiếm thuật của ta nhất định cũng có thể tăng lên.

Sở Mộ gật đầu, luận bàn với cao thủ kiếm thuật, đối với việc lĩnh ngộ kiếm thuật bản thân vô cùng tốt, thậm chí tiến bộ vô cùng rõ ràng. Đây cũng là một nguyên nhân mà Sở Mộ tham dự giải đấu kiếm thuật vi vương này.

Nhất là loại người có tạo nghệ kiếm thuật như Lương Hải Sơn, trước đó được Sở Mộ chỉ điểm dẫn dắt, càng cần thông qua thực chiến để củng cố, tăng trưởng.

Hai người bọn họ cùng nhau đi về phía địa điểm tổ chức vòng loại của giải đấu Kiếm thuật vi vương trong cửu viện.

Nội phủ có thập viện, tổng cộng có hơn bảy vạn đệ tử. Cho dù toàn bộ không tham dự giải đấu kiếm thuật vi vương này, tối thiểu cũng có năm vạn người tham dự.

Nhân số thực sự quá nhiều, dù thế nào cũng không thể để cho toàn bọ năm vạn người đi lên đấu kiếm đài.

Cho nên trước khi diễn ra giải đấu kiếm thuật vi vương chính thức, sẽ tiến hành một vòng đấu loại trước, những tin tức này cũng là Lương Hải Sơn nói cho Sở Mộ biết.

– Theo hiểu biết của ta, vòng đấu loại phân thành ba cửa ải, cũng được gọi là ba cửa ải kiếm thuật.

Lương Hải Sơn chậm rãi nói, hiển nhiên đã tìm hiểu qua toàn bộ tin tức về giải đấu kiếm thuật vi vương này.

– Dùng kiếm nhập đề, Kiếm giả cúng ta chú ý kiếm thuật nhanh, chuẩn, hung ác, hơn nữa lực công kích của kiếm rất mạnh. Cho nên dùng ba cửa ải kiếm thuật đào thải chủ yếu là nhằm vào mấy phương diện này mà tiến hành.

Sở Mộ như có điều suy nghĩ.

– Tổng kết lại có thể coi như ba cửa ải này chủ yếu kiểm tra phòng ngự, kỹ xảo dùng kiếm, cùng với phương diện công kích, khảo hạch ba phương diện này làm chủ. Chỉ có hoàn toàn thông qua thì mới có tư cách tham dự giải đấu kiếm thuật vi vương. Nếu không chỉ có thể biến thành người xem mà thôi.

Lương Hải Sơn nói ra, ngữ khí không có cách nào che đấu được một tia chờ mong và hưng phấn của bản thân:

– Nếu như là trước kia ta căn bản không có nắm chắc thông qua ba cửa ải này. Nhưng mà trong Huyết Yêu cảnh được ngươi chỉ điểm, tạo nghệ kiếm thuật của ta đã tăng lên rất nhiều, hiện tại ta có nắm chắc thông qua ba cửa ải khảo nghiệm này, tham dự giải đấu Kiếm thuật vi vương a.

Nơi tiến hành khảo nghiệm ba ải kiếm thuật này ở trong tất cả nội viện, tránh cho nhiều người cùng lúc, khó khăn.

Trừ Sở Mộ và Lương Hải Sơn ra, không ngừng có người từ đằng xa đi tới, không ngừng nói chuyện, chủ đề tự nhiên đều liên quan tới giải đấu kiếm thuật vi vương lần nyaf.

Có thể nhìn ra được, giải đấu kiếm thuật vi vương ba năm một lần do kiếm phủ tổ chức quả thực đã xâm nhập vào trong nhân tâm.

Địa điểm khảo hạch ba cửa ải kiếm thuật của cửu viện ở một chỗ trong cửu viện, là một quảng trường diện tích vô cùng rộng lớn. Khi Sở Mộ và Lương Hải Sơn tới, lúc này đã có mấy ngàn người tụ tập.

Sở Mộ cũng chú ý tới, trong sân rộng có rất nhiều phòng ốc, từng gian đặt song song với nhau.

– Đó chính là nơi khảo hạch ba cửa ải kiếm thuật.

Lương Hải Sơn chỉ vào những phòng ốc xếp đặt chỉnh thể nói.

Sở Mộ lập tức nghi hoặc không thôi, những phòng ốc này từ ngoại hình bên ngoài nhìn qua vô cùng đơn giản, không có chỗ nào thần kỳ, nếu như là lúc bình thường chỉ sợ sẽ không có bao nhiêu người liếc mắt nhìn vào.

Nhưng mà một nơi bình thường như vậy lại trở thành nơi khảo hạch ba cửa ải kiếm thuật của giải đấu kiếm thuật vi vương?

Trong lúc nhất thời Sở Mộ càng thêm hiếu kỳ, rốt cuộc sẽ khảo hạch thế nào a?

Dường như muốn làm rõ hơn, Sở Mộ cẩn thận đếm qua, lập tức hắn phát hiện ra số lượng những phòng ốc này chỉ có hai mươi căn.

Hai mươi căn này có phương thức sắp xếp kỳ lạ, mười căn đặt song song thành một hàng, tổng cộng có hai hàng, mà hai hàng lại cách xa nhau trăm mét, cửa phòng đều mở ra, bên trong một mảnh đen sì. Liếc mắt nhìn lại cũng không nhìn ra cái gì. Mà cách hai hàng đầu tiên song song này chừng trăm mét lại có một hàng thẳng tắp, có mười căn, bên trên dường như có để một ít kiếm khí.

Chương 377: Ai dám xưng vương kiếm thuật? (Hạ)

Lại có thêm đệ tử tới đây, cả đám nghị luận không ngớt.

– Khảo hạch của giải đấu Kiếm thuật vi vương này rốt cuộc tiến hành như thế nào đây?

Sở Mộ nghĩ mãi mà không rõ, cho nên mới hỏi.

– Ta cũng không quá rõ ràng.

Lương Hải Sơn cười nói.

– Ta chỉ biết rõ những căn phòng kia có liên quan tới ba cửa ải khảo hạch kiếm tuật, một khi thông qua ba cửa khảo hạch, sẽ đạt được tư cách tham dự giải đấu Kiếm thuật vi vương. Về sau sẽ lại tiến hành thi đấu vòng loại của giải đấu Kiếm thuật vi vương trong mỗi một viện. Nghe nói chỉ có top một trăm học viên đầu tiên mới có tư cách tham dự vòng chung kết giải đấu Kiếm thuật vi vương này. Chỉ có đạt được top một trăm trong vòng chung kết thì mới có thể nhận được ban thưởng phong phú của kiếm phủ. Nghe nói ban thưởng cho top mười càng thêm phong phú, nhất là ban thưởng top ba càng thêm kinh người.

Sở Mộ nghe xong, lại hiểu rõ thêm một phần.

– Giải đấu Kiếm thuật vi vương lần trước, Tư Đồ Khấu sư huyn hcura cửu viện chúng ta đứng vị trí thứ chín mươi ba trong viện. Tới vòng chung kết đạt được vị trí chín trăm hai mươi ba.

Lương Hải Sơn nói.

Sở Mộ gật gật đầu, không khỏi nhớ lại Hoàng Thiểu An. Bài danh của người này cao hơn Tư Đồ Khấu rất nhiều, sau đó hắn lại nghĩ tới Hàn Nhược Tuyết và Gia Cát Minh, có lẽ bài danh của bọn họ cũng không thấp.

– Có lẽ những người nổi danh trên Đồng Kiếm bảng kia đều có thể đứng vào top một trăm trong giải đấu Kiếm thuật vi vương này.

Sở Mộ thầm nghĩ.

– Sở Mộ, kiếm thuật của ngươi kinh người. Ta thấy tiến vào top một ngàn cũng không hề có áp lực nào. Nhưng mà muốn tiến vào top một trăm thì khó nói.

Lương Hải Sơn nói:Đao Khải Đao Biến Khả Khái – Tu La Đao Đế – Thỉnh chư vị nghé thăm

– Bởi vì trong top một trăm đều bị những người trên Đồng Kiếm bảng kia chiếm cứ. Nghe nói trăm năm qua luôn như vậy, chưa từng có đệ tử nào ngoài Đồng Kiếm bảng có thể đạt được vị trí trong top một trăm.

– Quả là thế.

Sở Mộ không khỏi cười cười, nhàn nhạt nói:

– Thế sự không có chuyện gì là tuyệt đối, có lẽ chuyện trăm năm qua chưa từng xảy ra lúc này sẽ phát sinh.

– Nói như vậy cũng đúng, nhưng mà rất khó a.

Lương Hải Sơn cười ha hả nói.

Lúc này đột nhiên trong đám người có một hồi bạo động.

– Xem kìa, đó là Hàn Nhược Tuyết sư tỷ, nghe nói lần trước nài bài danh thứ năm trong cửu viện chúng ta, trong nội phủ cũng bài danh thứ năm mươi chín.

– Đó là Chu Thiên Chiếu sư huynh, ta nhớ lần trước trong giải đấu Kiếm thuật vi vương, hắn bài danh thứ tư trong cửu viện chúng ta, bài danh thứ năm mươi hai trong nội phủ a.

– Ta thấy Hoàng Bất Câu sư huynh rồi. Lần trước hắn đạt được vị trí thứ ba trong cửu viện chúng ta, bài danh thứ bốn mươi bảy trong nội phủ a. So với Hàn sư tỷ và Chu sư huynh còn cao hơn.

Những người này vừa tới, các học viên kích động không thôi.

Vẻ mặt Lương Hải Sơn cũng kích động, kiễng mũi chân, ngẩng đầu lên, rướn cổ nhìn quanh bốn phía. Nhưng mà bởi vì ở trong đám người, liếc mắt nhìn đều thấy đầu người, cho nên hắn cũng chỉ có thể tiếc nuối mà thôi kiễng chân.

– Lần trước trong top một trăm giải đấu Kiếm thuật vi vương, người của cửu viện chúng ta có những ai bên trong?

Sở Mộ hỏi, trong mắt hắn, cả nội phủ cũng chỉ có top một trăm nhân tài mới đáng để ý. Những người ngoài top một trăm kia, Sở Mộ không có bao nhiêu hứng thú.

– Ngươi hỏi đúng người rồi đó.

Đã không nhìn được, Lương Hải Sơn dứt khoát chuyển lực chú ý, bắt đầu giảng giải cho Sở Mộ:

– lần trước bổn viện tổng cộng có bảy đệ tử tiến vào trong top một trăm của giải đấu Kiếm thuật vi vương. Bọn họ cũng là bảy người bài danh trên Đồng Kiếm bảng. Ta sẽ nói với ngươi từ thấp tới cao vậy. Bảy người này lần lượt là Dương Kiếm sư huynh bài danh thứ bảy trong bản viện. Bài danh thứ tám mươi tám trên tổng bảng của giải đấu Kiếm thuật vi vương, thứ tám mươi chín trên Đồng Kiếm bảng.

– Thang Thiểu Ba sư huynh, bài danh thứ sáu trong thi đấu Kiếm thuật vi vương của bổn viện, đứng thứ tám mươi mốt trên tổng bảng. Đứng thứ bảy mươi tám trên Đồng Kiếm bảng.

– Hàn Nhược Tuyết sư tỷ ngươi đã từng gặp, bài danh thứ năm trong bổn viện, bài danh thứ năm mươi chín trong tổng bảng Kiếm thuật vi vương, đứng thứ năm mươi ba trên Đồng Kiếm bảng.

– Chu Thiên Chiếu sư huynh, hắn là bang chủ hiện tại của Ngạo Kiếm bang, đứng thứ tư trong bổn viện, đứng thứ năm mươi hai trong tổng bảng Kiếm thuật vi vương, đứng thứ bốn mươi lăm trên Đồng Kiếm bảng. Nghe nói Chu Thiên Chiếu sư huynh vô cùng trọng mặt mũi, ngươi đắc tội với Ngạo Kiếm bang, ngàn vạn lần phải cẩn thận một ít.

– Hoàng Bất Câu sư huynh, đứng thứ ba trong bổn viện, đứng thứ bốn mươi bảy trên tổng bảng Kiếm thuật vi vương, đứng thứ bốn mươi ba trên Đồng Kiếm bảng.

– Đường Hải Nhược sư tỷ, đứng thứ hai trong Kiếm thuật vi vương của bổn viện, đứng thứ bốn mươi mốt trên tổng bảng. Đứng thứ ba mươi chín trên Đồng Kiếm bảng.

– Gia Cát Minh sư huynh, đứng đầu Kiếm thuật vi vương của bổn viện, đứng thứ ba mươi lăm trên tổng bảng Kiếm thuật vi vương, đứng thứ ba mươi lăm trên Đồng Kiếm bảng.

– Bảy bọn họ, mỗi người đều có tu vi Hóa Khí cảnh viên mãn, càng tu luyện Cổ Kiếm thuật, nghe nói ý cảnh của bọn họ đều vượt quá năm thành, thậm chí có người còn đạt tới sáu thành, vô cùng đáng sợ.

Lương Hải Sơn cuối cùng tổng kết bằng một câu:

– Đúng rồi, bài danh trong tất cả các viện cũng không chính thức, mà là căn cứ vào bài danh trên tổng bảng mà phân chia.

Sở Mộ lặng lẽ nghe, sau khi nghe xong, trong lòng lặp lại lần nữa cái tên của bảy người này.

Hắn biết rõ, hắn tất sẽ phải chống lại một bộ phận trong đó, đến lúc đó sẽ phân cao thấp, thắng bại.

Lúc này có một cỗ khí tức bàng bạc tràn ngập ra, tựa như nước biển cả lan tràn, cuốn qua.

Dưới một cỗ khí tức mênh mông này, các học viện đang liên lục nghị luận không ngừng chấn động, vô thức ngậm miệng lại. Bầu không khí vốn ầm ĩ náo nhiệt như chợt lại đột nhiên yên tĩnh lại, trở nên yên lặng, thậm chí còn có thể nghe thấy được tiếng hít thở rất nhỏ.

Chợt một đạo thanh âm cuồn cuộn, vang vọng thiên địa xuất hiện:

– Bảy vạn Hóa Khí trong nội viện, ái dám xưng vương kiếm thuật…..

Một câu bảy vạn Hóa khí thập viện nội phủ, ai dám xưng vương kiếm thuật lập tức kích thích hào khí trong lòng mấy ngàn đệ tử của cửu viện. Cả đám cơ hồ khó có thể kiềm chế được sự kích động trong lòng, hận không thể lập tức rút kiếm đánh bại tất cả mọi người, nhận được danh xưng kiếm thuật chi vương của nội phủ.

Chỉ có một số ít bộ phận không bị thanh âm kia ảnh hưởng, vẫn có thể bảo trì trấn tĩnh, Sở Mộ là một trong số đó.

Còn Lương Hải Sơn bên cạnh thì vẻ mạt tràn ngập kích động tới đỏ bừng, hai tay nắm chặt, hô hấp cũng trở nên dồn dập.

Thật lâu sau Lương Hải Sơn mới tỉnh táo lại:

– Thanh âm vừa rồi kia hẳn là do chưởng viện của bổn viện, thi đấu Kiếm thuật vi vương của bổn viện do chưởng viện tự mình chủ trì, nhưng mà không biết rốt cuộc chưởng viện của cửu viện chúng ta ở nơi nào?

Chương 378: Ba cửa kiếm thuật (Thượng)

– Khảo hạch cửa thứ nhất, phòng ngự, bắt đầu.

Thanh âm kia lần nữa vang lên, sau khi vừa mới dứt, các học viên vốn sững sờ, tiếp theo có mười người dẫn đầu đi ra, nhanh chsong đi về phía mười căn phòng trước mặt, thân ảnh lóe lên, trước sau đi vào trong mười căn phòng kia.

Kế tiếp, vô thanh vô tức chỉ còn lại một đám người ở đằng sau giương mắt nhìn, chỉ có những người từng tham dự mới biết rõ bên trong rốt cuộc xảy ra chuyện gì.

– Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Sao ngay cả một chút động tĩnh cũng không có vậy?

Không khỏi có người nghi hoặc thầm nói, nhưng mà không có ai trả lời hắn.

Ước chừng qua một phút đồng hồ, hơn mười đệ tử kia từ trong mấy căn phòng kia lao ra, chỉ thấy trong mười người bọn họ, chỉ có ba là giống như lúc ban đầu tiến vào, bảy người khác, trên y phục thì có một chút dấu vết, dường như là bột phấn.

Ba người không chút tổn hao gì nhanh chóng chạy vội về phía những căn phòng cuối cùng kia, bảy người còn lại thì ủ rũ cúi đầu trở về đám người phía sau.

Lập tức, có mười người nhóm thứ hai lao ra, lại lần nữa tiến vào trong mười căn phòng trước mắt.

– Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Một người khó hiểu lên tiếng, nghi hoặc không thôi, trái tim như bị mèo cào, hiếu kỳ không thôi.

Rốt cuộc cũng có người biết chuyện lộ ra tin tức.

– Ba cửa ải kiếm thuật, cửa thứ nhất là khảo hạch phòng ngự, sau khi tiến vào trong mười căn phòng kia sẽ phải chịu công kích tới từ bốn phương tám hướng, chỉ cần kiếm thuật ngươi đủ tinh xảo, hoàn toàn có thể ngăn cản những công kích kia.

– Nếu như không ngăn được thì sao?

Có người hỏi.

– Rất đơn giản, không ngăn được thì sẽ giống như bọn họ, trên người sẽ lưu lại dấu vết bị công kích, đương nhiên sẽ không chịu tổn thương gì. Chỉ là cũng sẽ bị loại bỏ, không có duyên với giải đấu Kiếm thuật vi vương nữa.

Sở Mộ lập tức giật mình.

Lúc này mười đệ tử nhom thứ hai cũng đi ra, so với nhóm đầu tiên thì đỡ hơn một ít, chỉ có bốn người bị loại, sáu người tiến vào cửa khảo hạch thứ hai.

Cùng lúc đó, nhóm đầu tiên tiến vào cửa khảo hạch thứ hai cũng rời khỏi phòng, trong đó hai người từ cửa bên cạnh đi ra, một người là từ phía sau đi ra.

Người đi từ đằng sau ra nhanh chsong đi lên phía trước, mà hai người khác thì ủ rũ trở về đám người.

Sở Mộ nhìn thấy người đi ra từ ửa sau chạy về phía trước chừng trăm mét, tiện tay đánh thanh kiếm khí lên cái giá gỗ, một kiếm đâm ra, có kiếm quang thoáng hiện.

Lập tức, phía trước giống như có một cái màng mỏng vô hình bị xé rách, người kia lập tức cầm kiếm khí trong tay đặt lên trên giá gỗ, thân ảnh lóe lên rồi xông về phía trước, trực tiếp biến mất trong mắt mọi người, làm cho mọi người cả kinh.

Nheo hai mắt lại, trong mắt có một tia tinh mang lưu chuyển, Sở Mộ nhìn một hồi lâu mới phát hiện ra, hóa ra nơi đó là một phong cấm, nhưng mà phong cấm kia vô cùng thần kỳ, không ngờ lại khiến cho người ta khó lòng phân biệt thật giả. Nhìn qua giống như trong suốt, không có chút ngăn cách nào, nhưng mà bên trong đó lại ẩn chứa huyền cơ, dùng giả đánh tráo.

– Trời ạ, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra? Ai tới giải thích cho ta một chút đi.

– Nếu cửa khảo hạch kiếm thuật đầu tiên chính là phòng ngự, vậy khảo hạch cửa thứ hai nhất định là kỹ xảo. Trong cửa thứ hai có rất nhiều bọt khí, ngươi phải trong nháy mắt xuất kiếm, trong vòng một hơi đánh nát bọt khí, khi đó cửa thứ hai mới tự động mở ra.

– Mỗi người đều có ba lượt cơ hội ra tay, một khi sau ba lượt không có đạt tới mục tiêu, cũng sẽ bị đào thảo, chỉ có thể đi từ cửa ban đầu vào mà thôi.

– Khảo hạch của thứ ba là dùng kiếm công kích, các ngươi thấy chứ? Bên kia thoạt nhìn không có gì, rất chân thực, nhưng mà kỳ thực đó là một phong cấm ngăn cách với nơi này. Ngươi phải dùng kiếm khí trên giá gỗ phá vỡ phong cấm thì mới có thể tiến vào bên trong, mỗi người cũng chỉ có ba lượt xuất kiếm, sau ba lượt, người không có cách nào phá vỡ sẽ bị loại.

Kể cả Sở Mộ, rất nhiều người lúc này mới vỡ lẽ ra, nếu người khác không nói, quả thực bọn họ cũng không biết được ảo diệu bên trong.

Giải thích sớm một chút cũng coi như chuẩn bị tâm lý sẵn sàng, tránh cho lúc thi đấu luống cuống tay chân.

– Đám thái điểu, ta sẽ nói cho các ngươi biết một điểm a. Muốn thông qua cửa thứ nhất có hai loại phương pháp.

Học viên cũ này dường như nói tới mức nghiện, có chút khoe khoang nói tiếp:

– Khảo hạch cửa thứ nhất chính là phòng ngự, vừa mới tiến vào trong phòng sẽ lập tức bị công kích. Phương pháp thông qua cửa ải thứ nhất chính là đứng nguyên tại chỗ sử dụng kiếm ngăn cản công kích từ bốn phương tám hướng. Chỉ cần kiên trì được sáu mươi hô hấp mà không bị đánh trúng thì công kích sẽ dừng lại, khi đó sẽ thông qua. Phương pháp thứ hai chính là chủ động, vừa mới tiến vào phòng lập tức đi về phía trước, một mặt ngăn cản công kích, một mặt lao về phía trước, chỉ là nếu như không có bị đánh trúng cũng coi như thông qua cửa ải thứ nhất.

– Đương nhiên, nếu như không có nắm chắc, tốt nhất vẫn là ngoan ngoãn lựa chọn phương án thứ nhất, bởi vì loại phương pháp thứ hai, chỉ cần ngươi xông về phía trước, công kích từ bốn phương tám hướng sẽ càng trở nên hung mãnh.

Trong khi học viên cũ này giải thích đã có hơn trăm người xông ải.

Nhưng mà thoạt nhìn xác suất cũng không cao.

Người thông qua không dám có vẻ mặt hưng phấn gì, lập tức tiến về cửa ải tiếp theo, người không có vượt qua thì vẻ mặt ủ rũ, mang theo vài phần không cam lòng ngoan ngoãn rời khỏi đám người.

– Ta nói cho các ngươi biết một điểm, ngàn vạn lần không nên có tâm lý may mắn, khảo nghiệm của ba cửa ải này chính là kiếm thuật, cho nên, ngoài sử dụng kiếm thuật trụ cột ra không thể sử dụng kiếm thuật khác. Cũng không thể sử dụng thân pháp, bộ pháp, chủ yếu nhất là dùng kiếm khí và ý cảnh cũng bị cấm.

Đệ tử cửu viện có hơn bảy ngàn, cơ hồ toàn bộ đều có mặt, mỗi một người đều muốn khiêu chiến một chút qua ba ải kiếm thuật, dù có tham dự được giải đấu Kiếm thuật vi vương hay không thì cũng coi như là một loại kinh nghiệm. Dù sao bọn họ cũng không có bất kỳ tổn thất nào. Hơn bảy ngàn người khiêu chiến, mười người một tổ, tính ra là hơn bảy trăm tổ.

Nếu tính một nhóm người vượt ải cần một phút đồng hồ, như vậy hơn bảy trăm nhóm cần bảy trăm phút đồng hồ, cũng cần năm sáu thời thần mới xong.

– Xem kia, là Chu Thiên Chiếu sư huynh, hắn sắp vượt ba ải.

– Có gì mà kinh ngạc chứ? Chu sư huynh bất quá đã vượt qua trước đó rồi, đây chỉ là hình thức mà thôi. Nếu không dùng kiếm thuật của bọn họ căn bản không cần khiêu chiến ba cửa ải này nữa, trực tiếp tiến vào trong vòng đấu loại, không, trực tiếp tiến vào vòng chung kết a.

– Nói cũng đúng.

– Thật không hổ là Chu sư huynh, thông qua cửa ải đầu tiên chỉ cần năm hô hấp.

Quả nhiên, đối với Kiếm giả loại cấp độ như Chu Thiên Chiếu mà nói, ba cửa ải kiếm thuật này không có một chút áp lực nào. Trực tiếp tiến vào trong phòng, trong nháy mắt lao ra, tiến vào cửa ải tiếp theo.

Chương 379: Ba cửa kiếm thuật (Hạ)

Cửa cuối cùng, nắm thanh kiếm khí trên giá gỗ, tiện tay chém ra, xé rách một vết rách, đặt kiếm khí xuống, lách mình tiến vào bên trong.

Trừ Chu Thiên Chiếu ra còn có một số người khác vượt qua ba cửa ải vô cùng nhẹ nhõm, dễ dàng thông qua, có cảm giác như hạ bút thành văn, không có chút áp lực nào, làm cho rất nhiều người hâm mộ, đỏ mắt không thôi.

– Sở Mộ, ta đi trước, gặp lại trong vòng đấu loại.

Lương Hải Sơn nói, đối với việc bản thân có thể thông qua ba cửa ải vô cùng tin tưởng.

– Gặp lại trong vòng đấu loại.

Sở Mộ nói.

Lương Hải Sơn và chín đệ tử khác cùng nhau lao lên, sau mấy hơi trực tiếp tiến vào trong phòng.

Ước chừng qua sáu mươi hô hấp, cũng tương đương với một phút đồng hồ, mười người xuất hiện, năm người ủ rũ đi về trong đám người, năm người thì nhanh chóng tiến lên cửa thứ hai, mà Lương Hải Sơn cũng ở trong đó.

Chỉ chốc lát sau, năm người kia có hai người đi ra từ bên cạnh, ba người thì xuất hiện ở cửa sau, nhanh chóng chạy về phía trước. Lương Hải Sơn cũng là một trong ba người đó.

Sở Mộ nhìn chằm chằm vào Lương Hải Sơn, cửa thứ ba.

Lương Hải Sơn nắm một thanh Khai Phong kiếm khsi ở trên giá gỗ, đột nhiên đâm ra một kiếm.

Nhưng mà chỉ thấy kiếm khí bị bắn ngược lên, phong cấm chỉ hơi chấn động, không có bị xé nát.

Sắc mặt Lương Hải Sơn hơi đổi, thở ra một hơi, làm cho mình bình tĩnh lại, trái tim cũng không đập nhanh như trước nữa.

Nắm chặt Khai Phong kiếm khí, vẻ mặt Lương Hải Sơn biến thành lạnh lùng, một kiếm kia hắn có thể cảm giác phong ấn cũng gần như bị xé rách. Nếu như có thể vận dụng tiên thiên kiếm khí thì có thể đơn giản phá vỡ.

Nhưng mà vấn đề là ba cửa khảo hạch kiếm thuật này tuyệt đối cấm kiếm khí và ý cảnh, chỉ khảo hạch kiếm thuật thuần túy.

Trừ phi hắn không muốn tham dự thi đấu Kiếm thuật vi vương, nếu không thì không được vận dụng một chút kiếm khí và ý cảnh nào. Chỉ cần hơi chút vận dụng cũng sẽ bị phát hiện và loại bỏ.

Súc thế, tập trung tư tưởng, Lương Hải Sơn biết rõ mình còn có hai lần cơ hội, nếu như hai lần cơ hội còn lại cũng không thể phá vỡ phong cấm mà nói, như vậy thi đấu Kiếm thuật vi vương lần này hắn sẽ không còn có cơ hội tham dự.

Thở ra một hơi, chém ra một kiếm, kiếm khí phá không phát ra một tiếng sắc bén, thoáng chốt, phảng phất như có một đạo kiếm quang hiện lên.

Xoẹt một tiếng vang lên, giống như là thanh âm vải vóc bị xé rách vậy, phong cấm dưới thân kiếm vỡ ra một vết nứt.

Lương Hải Sơn tranh thủ đặt Khai Phong kiếm khí lên giá gỗ, khó khăn lắm trong nháy mắt phong cấm khép kín lại mà nhảy vào, rốt cuộc cũng chật vật thông qua.

– Đám thái điểu các ngươi, các ngươi phải nhớ kỹ, sau khi phá vỡ phong cấm nhất định phải lập tức đi vào. Nếu không phong cấm sẽ rất nhanh, lần nữa khép kín lại.

Học viên cũ đang giải thích lại cười nói, ngữ khí mang theo vài phần châm chọc:

– Đương nhiên, trước khi tiến vào phải đem tiên thiên kiếm khí thả lại tại chỗ, nếu không coi như ngươi có thành công tiến vào phong cấm thì cũng bị phán là thất bại rồi bị loại.

Trong lòng mọi người không khỏi rùng mình.

Buông tiên thiên kiếm khí tiến vào phong cấm, nhìn như rất đơn giản, nhưng mà thời gian ngắn như vậy, nhất định phải thật nhanh mới được. Tính ra, đây cũng là một khảo hạch, một khảo hạch vô hình.

Không ngờ, chỉ là thi đấu vòng loại của Kiếm thuật vi vương lại có nhiều vòng vo như vậy. Nếu không có học viên cũ giairthisch, những học viên chưa bao giờ tham dự thi đấu Kiếm thuật vi vương này cho dù trước kia có một chút hiểu rõ, chỉ sợ trong lúc nhất thời cũng không kịp trở tay a.

Một khi không kịp trở tay, như vậy kết quả cuối cùng rất có thể sẽ bị loại, lại đào thải này không phải là kiếm thuật không đủ, mà là vấn đề tâm tính.

Từng đám, từng đám đệ tử khiêu chiến ba cửa ải kiếm thuật, có thành công, có thất bại, thành công không dám đắc ý, thất bại lại không tránh khỏi thất vọng.

Lại có một nhóm đệ tử khiêu chiến ba cửa ải tiến vào cửa ải đầu tiên.

Lại là một đám khác, Sở Mộ cũng ở trong đó.Nguồn truyện audio

– Là Chung Lập Dương sư huynh, hắn sắp bắt đầu khiêu chiến.

– Cuhng sư huynh này chính là người đứng thứ mười trong bổn viện, cuối cùng cũng đạt được vị trí thứ một trăm năm mươi ba trong thi đấu Kiếm thuật vi vương chung kết a.

– Trừ Chung sư huynh ra, chín người còn lại đoán chừng không có gì đáng xem. Chung sư huynh nhất định là người đầu tiên thông qua cửa ải.

Các loại tiếng nghị luận vang lên, khóe mắt Sở Mộ thoáng nhìn về phía người bên cạnh, cũng là trường bào màu xanh, nhìn qua chừng hai mươi tư hai mươi lăm tuổi, vẻ mặt lạnh lùng, nhưng mà trong mắt lại có vẻ đắc ý hiện lên, nói rõ tâm tính của hắn cũng không có trầm ổn như biểu hiện bề ngoài.

Khảo hạch bắt đầu, mười người Sở Mộ nhanh chóng lướt đi, nháy mắt đã xông vào trong phòng.

vừa mới tiến vào phòng Sở Mộ đã lập tức cảm giác được có một loại cảm giác vô cùng kỳ quía, trong căn phòng này không có bất kỳ một chút linh khí chấn động nào, hơn nữa loại cảm giác này khiến cho tiên thiên kiếm khí trong đan điền hắn giống như bị giam cầm lại vậy, không thể nhúc nhích, thậm chí ngay cả linh hồn dường như cũng bị ảnh hưởng.

Nhưng mà kỳ thực không phải là linh hồn bị ảnh hưởng, mà vì một cách nào đó bên trong căn phòng này ý cảnh của bản thân bị ngăn cách, cho nên không có cách nào vận dụng.

Kể từ đó, trong căn phòng này, thứ có thể dựa vào cũng chỉ có thể là một cỗ thân thể và một tay kiếm thuật của bản thân mà thôi.

Vừa mới tiến vào trong phòng, trừ sinh ra loại cảm giác kỳ quái này ra, trước mắt Sở Mộ còn có ba đạo kiếm quang lạnh lẽo bay vụt tới.

Trảm Phong kiếm ra khỏi vỏ, một kiếm đánh nát ba đạo kiếm quang.

Bước chân của Sở Mộ không dừng lại, nhanh chóng phóng về phía trước.

Trong phòng này không có ánh sáng, vô cùng tối, cho dù là thị kiếm của Sở Mộ đã đạt tới viên mãn cũng không có cách nào nhìn thấy rõ ràng, chỉ có thể nhìn thấy một ít hình bóng mơ hồ mà thôi.

Chuyện này cũng không có bất kỳ ảnh hưởng gì với Sở Mộ, chính diện, bên cạnh và sau lưng có bảy tám đạo kiếm quang bắn tới. Từng đạo vô cùng sắc bén, lạnh lẽo kinh người. Khó có thể tưởng tượng được khi bị những kiếm quang này đánh trúng lại không bị thương.

Sở Mộ tuyệt đối sẽ không đi thử, coi như là muốn thử, cũng không phải thử trong loại trường hợp như thế này.

Hắn tiện tay chém ra một kiếm, bảy tám đạo kiếm quang toàn bộ đều bị nghiền nát.

Cửa khảo hạch đầu tiên của kiếm thuật chính là phòng ngự, nhưng mà phòng ngự cũng không có nghĩa là ngăn cản một cách ngốc nghếch.

Có đôi khi, công kích cũng là một loại phương thức phòng ngự rất tốt, như hiện tại vậy.

Mặc dù không có tiên thiên kiếm khí, không có ý cảnh gia trì, không có thi triển thân pháp và bộ pháp, nhưng mà tốc độ của Sở Mộ vẫn nhanh chóng vô cùng, một đường thẳng tắp chạy về phía trước.

Tiếng sưu sưu liên tục vang lên không ngừng, thậm chí còn có hơn mười đạo kiếm quang từ bốn phương tám hướng bay vụt tới, phảng phất như muốn xuyên thủng thân thể Sở Mộ trở thành tổ ong bò vẽ vậy.

Chương 380: Nhẹ nhõm vượt qua kiểm tra

– Ngay từ đầu chỉ ba đạo, về sau là tám đạo, bây giờ là mười lăm đạo.

Sở Mộ một mặt thầm nghĩ, một mặt không ngừng bước chân tiến về phía trước. Trảm Phong kiếm nhẹ nhàng nhảy lên, mũi kiếm sắc bén vô cùng lập tức đánh nát toàn bộ mười lăm đạo kiếm quang.

– Xem ra đúng như lời người nọ nói, nếu như bản thân ta tiến lên sẽ phải chịu công kích càng thêm mãnh liệt.

Lúc này Sở Mộ đã nhìn thấy lối ra ở phía đối diện.

Tốc độ bỗng nhiên tăng lên, cùng lúc đó hai mươi lăm đạo kiếm quang lăng không sinh ra, lăng không bắn tới, hai mươi lăm đạo kiếm quang giao thoa với nhau, giống như muốn chém giết Sở Mộ thành từng mảnh vậy.

Vẻ mặt Sở Mộ không thay đổi, chỉ có hai mắt có một mảnh quang mang nhàn nhạt, trong trẻo nhưng lại lạnh lùng như nước.

Bất kể là kiếm quang từ góc độ nào bay vụt tới, toàn bộ đều không có cách nào thoát khỏi cảm giác của hắn, vì vậy hắn lập tức xuất kiếm. Mũi nhọn của Trảm Phong kiếm trong nháy mắt đánh nát hai mươi lăm đạo kiếm quang.

Hai mươi lăm đạo kiếm quang giống như đồng thời bị đánh nát, hóa thành quang mang sáng chói.

Lúc này Sở Mộ đã chạy tới lối ra, vừa mới bước ra ngoài.

– Xem ra cường độ công kích tỏng cửa thứ nhất hẳn là dựa vào tốc độ hoạt động của Kiếm giả bên trong.

Sở Mộ thầm nghĩ một tiếng, trừ hắn ra, dường như không có người thứ hai xuất hiện.

Quả nhiên trong nháy mắt hắn lao ra, chợt nghe một ít tiếng kinh hô.

– Không tới năm hô hấp, điều này sao có thể?

– Nhưng mà không phải là Chung sư huynh, lại là một người ta chưa từng thấy qua, nhìn qua thực là trẻ tuổi a.

– Ta nhận ra hắn, hắn gọi là Sở Mộ, là học viên mới.

– Cái gì? Chính là Sở Mộ đạt được ba mươi mốt vạn học phần sau khi đi vào trong Huyết Yêu cảnh sao?

– Chẳng lẽ kiếm thuật của hắn có thể so sánh với đám người Chu sư huynh?

– Điều này không có khả năng, tuy rằng hắn đã dùng tốc độ nhanh nhất thông qua cửa thứ nhất, nhưng mà điều này chỉ nói rõ kiếm thuật của hắn không tệ, tốc độ cũng rất nhanh mà thôi. Dù sao muốn thông qua cửa thứ nhất cũng không phải đặc biệt khó khăn gì.

Khoảng cách từ cửa thứ nhất tới cửa thứ hai chừng trăm mét, Sở Mộ bảo trì tốc độ tiến lên, đại khái qua sáu hô hấp, khi Sở Mộ sắp tới cửa thứ hai thì có người thứ hai lao ra khỏi phòng.

– Làm sao có thể? Không ngờ ta không phải là người đầu tiên đi ra?

Chung Lập Dương lập tức chấn động, vẻ mặt vô cùng kinh ngạc. Vốn hắn cảm thấy dùng tạo nghệ kiếm thuật của hắn, tuy rằng không thể so sánh với đám người Chu Thiên Chiếu, nhưng mà trong nhóm mười người này, nhất định là mạnh nhất, thậm chí so với rất nhiều người khác cũng rất mạnh.

Cho nên hắn cảm giác mình có thể trong mười hô hấp thông qua được. Như vậy đã rất không tồi, so với lần trước còn tốt hơn một ít, đủ để thấy được sự tiến bộ của hắn.

Không ngờ lại có người sớm hơn hắn một bước, không, là sớm hơn mấy hô hấp thông qua cửa đầu tiên mới đúng.

Khó có thể tin được, trong tích tắc này Chung Lập Dương cũng hoài nghi mình hoa mắt.

Vội vàng tăng thêm tốc độ, vô luận thế nào Chung Lập Dương cũng muốn vượt qua cửa thứ hai trước đối phương.

– Cửa khảo hạch đầu tiên chính là phòng ngự, nhưng mà có một ít người đặc biệt nhanh nhẹn, có thể thông qua cực nhanh, cũng không phải bọn họ dựa vào kiếm thuật cao thâm để vượt qua.

Chung Lập Dương âm thầm nói:

– Mà cửa thứ hai mới được xem như khảo hạch kiếm thuật chính thức, ta nhất định sẽ thông qua nhanh hơn ngươi.

Sưu một tiếng, Chung Lập Dương nhảy vào trong cửa thứ hai.

Cửa thứ hai bên trong cũng là một mảnh tối tăm, tiên thiên kiếm khí và ý cảnh của Sở Mộ vẫn bị áp chế, không có cách nào nhúc nhích.

Khác với cửa thứ nhất, sau khi tiến vào cửa thứ hai cũng không có bị bất luận công kích nào, chỉ thấy bên trong phòng đột nhiên xuất hiện từng đám bọt khí màu trắng lớn bằng quả trứng vịt, ở trong bóng tối hiện lên vô cùng rõ ràng.

Bọt khí phân bố không có một chút quy luật nào, có thể nói bên trái nhiều hơn một ít, bên phải nhiều hơn một ít. Cũng có thể là cao thấp không đồng đều, nhất trí bọt khí cũng có thể cơ hồ dán lại cùng một chỗ, hoặc cũng có thể ở cách nhau rất xa.

Trong lúc đó có từng cái bọt khí theo thứ tự sáng lên.

Lúc này Sở Mộ xuất kiếm, Trảm Phong kiếm trong bóng đêm lưu lại bảy đạo kiếm quang nhàn nhạt, rồi sau đó biến mất, bảy cái bọt khí đang theo thứ tự sáng lên kia còn chưa ảm đạm đã bị Sở Mộ đánh bại.

Những bọt khí khác lập tức biến mất không thấy, một tiếng két vang lên, cánh cửa ở phía đối diện đột nhiên tự động mở ra, có ánh sáng chiếu vào.

Thân ảnh Sở Mộ lóe lên, xông ra khỏi phòng.

Trong nháy mắt khi Sở Mộ xông ra khỏi vòng đi về phía trước cách trăm mét thì cũng là lúc Chung Lập Dương tiến vào trong cửa thứ hai.

Bởi vậy Chung Lập Dương cũng không có nhìn thấy Sở Mộ xông qua cửa thứ hai, nếu không không biết hắn sẽ phải chịu đả kích như thế nào.

– Mau nhìn, là tên kia, hắn lại vượt qua kiểm tra, lúc này cũng không cần dùng tới thời gian năm hô hấp.

Các học viên lập tức kinh hô không thôi.

– Thực sự không thể tưởng tượng nổi, nếu như nói thông qua cửa thứ nhất có thể giải thích như trước đó, nhưng nhanh như vậy đã xông qua cửa thứ hai thì sao? Phải biết rằng cửa thứ hai so với cửa thứ nhất, khảo hạch kiếm thuật còn cao cấp hơn a.

– Nói như vậy tạo nghệ kiếm thuật của tên này vô cùng cao sao?

– Nếu như tạo nghệ kiếm thuật của tên này vô cùng cao như vậy, thì lần này có trò hay để xem rồi.

Đủ loại tiếng nghị luận vang lên, nhưng mà bởi vì khoảng cách quá xa, Sở Mộ cũng không có nghe được, hắn cũng không buồn để ý tới.

Nhanh chóng chạy được hơn trăm mét, đi tới trước phong cấm.

Giá gỗ nhỏ trước mắt cao chừng hai mét, bên trên có treo mười thanh Khai Phong kiếm khí, hẳn là kiếm khí hạ phẩm.

Nhưng mà mười thanh Khai Phong kiếm khí hạ phẩm này cũng không có phân thành các hệ khác nhau, cũng có thể gọi là kiếm khí không có thuộc tính.

Chỗ bất đồng duy nhất hẳn là ngoại hình, có một thanh có quy cách giống như kiếm khí bình thường, chín thanh còn lại, hoặc là đoản kiếm, hoặc là trường kiếm, hoặc là độ dài trung đẳng, hoặc là mỏng, hoặc là dày, cái nặng cái nhẹ…. Đều có chỗ khác biệt.

Dù sao có một ít kh thói quen sử dụng kiếm khí không có quy cách, cho nên khi sử dụng kiếm khí có quy cách cuhng như vậy khó có thể đem uy lực kiếm thuật của bọn họ phát huy ra được. Bởi vì bọn họ còn chưa đạt tới cảnh giới vạn vật đều có thể làm kiếm. Trên thực tế cảnh giới này cho tới tận bây giờ vẫn chỉ là một truyền thuyết mà thôi.

Kiếm khí mà Sở Mộ sử dụng tự nhiên là kiếm khí tinh thuần, một tay nắm lấy thanh ngụy kiếm khí kia, chiều dài, sức nặng của kiếm khí… Toàn bộ đều hiển hiện trong lòng.

Lại nhìn trước mắt, nếu như không phải đã sớm biết rõ, Sở Mộ cũng khó có thể khẳng định được ở chỗ này lại có phong cấm, phong cấm này chân thực như vậy, cơ hồ dung hợp làm một thể với cảnh vật chung quanh, làm cho người ta sinh ra ảo giác thị giác.

Tà chi nguyệt vực – vì huynh đệ mà chiến – Nhà nhà muốn tăng tiến tu vi – Ta Tà Thiên muốn ép tu vi – đơn giản căn cơ yếu a | Truyện Tà Tu – Vạn Cổ Tà Đế

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại cảm ơn bạn Quách Khánh Duy đã thông báo ^^!Chúc bạn buổi tối vui vẻ nhé....!
https://audiosite.net
Cập nhật 2 sever nhé bạn Bùi An Túcảm ơn bạn đã góp ý :)
https://audiosite.net
Đã fix cập nhật phần 2 trọn bộ :D
https://audiosite.net
Đã fix ^^!
https://audiosite.net
Cập nhật 2 sever play anh em thoải mái lựa chọn ạ ^^!
https://audiosite.net
Đã fix lại link nhé ..!Link này sẽ không chết đâu ạ :(rất mong các bạn thông cảm
https://audiosite.net
Đã fix lại ạ ^^!Cảm ơn cac bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé cảm ơn bạn đã thông báo ^^!Chúc chư vị một ngày vui vẻ :)
https://audiosite.net
Đã fix rồi nhé cảm ơn bạn đã thông báo ^^!Link này sẽ không del giống như trước nữa đâu ạ :)
https://audiosite.net
Kể từ Bộ truyện này cập nhật tại trang chủ sẽ có 2 sever tránh trường hợp lỗi nhé mọi người ...!Mình quyết định loại bỏ toàn bộ giọng đọc 2 ( ở chỗ phần danh sách có thay đổi giọng đọc = Sever 2 nhé )Sever 2 ổn định hơn tuy không mượt nhưu sever 1 nhưng được cái 90% là ko cháy link ...!Ừm đêm rồi mình vẫn fix cho các bạn :)Mình cũng không hiểu tại sao hết băng thông đường truyền 1TBG trong vòng có từ sáng đến tối :(Haizz ...!Mình và các thành viên sẽ tập chung ở sever 2 nhé...!
https://audiosite.net
Đã fix cảm ơn thông báo lỗi ^^
https://audiosite.net
!! Đạo hữu " Thiên Có Khuyết - Người Có Tâm " - Đạo Hữu - !!(Đi đường có sao không ướt giầy) Tụn mình luôn có gắng phục hồi liên tục cho vị đồng đạo, cùng toàn thể anh em :)Mong đạo hữu dừng chân bản fix này 90% sẽ không bị sập đậu ạ :)Đa Tạ ^^!