1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Chương 296: Bộ pháp viên mãn |> đến chương 300

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Chương 296: Bộ pháp viên mãn |> đến chương 300

❮ sau
tiếp ❯

Chương 296: Bộ pháp viên mãn

Đoạn hương thứ 36 vừa sắp đốt xong, Luyện Thanh Vân và Hoàng Phủ Trường Thiên gần như đồng thời bị bắn ra khỏi Tiểu Kiếm Tháp. So với lần trước xem ra đã tiến bộ hơn một chút.

– Sở Mộ còn chưa đi ra.

Luyện Thanh Vân quay đầu lại liếc mắt nhìn Tiểu Kiếm Tháp một cái, nói.

– Hắn lần trước kiên trì đến đoạn hương thứ 39. Lần này nói không chừng có thể kiên trì đến đoạn hương thứ 40.

Hoàng Phủ Trường Thiên thản nhiên nói.

Thời điểm đoạn hương thứ 39, Sở Mộ đối mặt với kẻ địch trở nên đặc biệt cường đại. Tu vi kiếm khí nửa bước đỉnh phong, kiếm thuật cao giai cường đại tới gần viên mãn, trình độ kiếm thuật cấp đại sư, còn có hai thành ý cảnh gia tăng.

Đồng thời, cường địch như vậy không phải một hai người, mà là sáu người.

Nhưng thực lực của Sở Mộ so với lần trước, rõ ràng đã được nâng cao hơn rất nhiều. Một chiêu Toái Vân Kiếm Bạo dung nhập ba thành Vân Chi Ý Cảnh, sáu cường địch trực tiếp bị vô số kiếm khí xuyên thủng, nghìn lở trăm lỗ mà chết.

Màu trắng sữa đã sớm biến thành đỏ như máu, hóa thành một mảnh luyện ngục đầy máu. Những giọt máu sền sệt tí tách chay, khiến người ta nhìn thấy mà giật mình.

Càng nhiều cường địch xuất hiện, kiếm khí bên trong đan điền Sở Mộ tiêu hao hơn phân nửa. Chỉ có điều bản thân lại không có bị bất cứ thương tổn gì.

– Giết!

Kim Phong Liệt Không, lần thứ hai chém giết cường địch.

Sở Mộ đem kiếm thuật của bản thân ra, phát huy được vô cùng nhuần nhuyễn. Mỗi một kiếm như gió lại giống như mây, ẩn chứa kim phong quang lợi hại, uy lực vô cùng cường đại.

Huyễn Ảnh bộ pháp cùng thân pháp Phong Trung Du không ngừng được vận dụng, tiến lui khắp nơi như thường.

Lại tới lúc giết chết mười cường địch. Lần trước, Sở Mộ chính là đến đó thì bị giết chết.

Lại xuất hiện cường địch, lại có biến hóa. Không ngờ thi triển thân pháp và bộ pháp, có thể nâng cao mức độ ứng chiến của Sở Mộ lên.

Vèo vèo vào.

Âm thanh vang lên. Từng bóng người vây xung quanh ở Sở Mộ. Những cường địch này sẽ không còn khinh xuất giống như trước đó nữa, mà hiểu được cách liên thủ, hiểu được chạy, hiểu được cùng đánh. Kể từ đó, Sở Mộ cảm giác áp lực tăng gấp bội.

Chỉ có điều, luận về thân pháp, luận về bộ pháp, trình độ của Sở Mộ vượt xa bọn họ. Giả Thanh Phong Kiếm vung lên, tạo ra từng trận gió mát thổi tới, bao phủ tất cả bốn phương tám hướng.

Xì.

Những tiếng động liên tục vang lên. Từng cường địch bị Sở Mộ giết chết.

Lại có cường địch xuất hiện lần thứ hai. Sở Mộ kinh ngạc phát hiện, bộ pháp mà một cường địch trong số đó sử dụng, không ngờ giống như hắn, cũng là Huyễn Ảnh Bộ.

Chỉ có điều Huyễn Ảnh Bộ của cường địch chỉ có tiểu thành. Bốn thân ảnh biến đổi.

Sau khi bị Sở Mộ giết chết, lại xuất hiện. Huyễn Ảnh Bộ đạt được năm huyễn ảnh. Lần lượt xuống, mỗi khi cường địch chết đi rồi xuất hiện, đã là chín huyễn ảnh cường địch.

Mười cường địch bao vây tấn công Sở Mộ. Sở Mộ thi triển hết thực lực. Kiếm thuật bắn ra thân hình biến đổi. Chín huyễn ảnh hiện ra, cùng đối phương giao phong.

Bên trong Tiểu Kiếm Tháp đặc biệt thần kỳ. Cho dù là những cường địch xuất hiện không thật, thân thể và kiếm của bọn họ lại đều giống như chân thật. Chỉ có lúc bị giết chết tiêu tan mới khiến cho người ta biết bọn họ thật ra đều là giả.

Vận dụng hai thanh kiếm, Sở Mộ giết chết mười cường địch này.

Mười người, hình như chính là cực hạn cường địch xuất hiện trong lúc đó.

– Không còn sao?

Sở Mộ nhìn gian phòng giống như luyện ngục đầy máu, chân mày hơi nhíu lại.

Lúc này, lại có một bóng người ngưng tụ, nhanh đến mức Sở Mộ còn không kịp phản ứng, đã ngưng tụ hoàn tất, một kiếm đánh tới.

Sở Mộ một kiếm phản kích, đẩy kiếm của đối phương ra, đồng thời đâm về phía trước, một kiếm đâm thủng đối phương, lại phát hiện đó chẳng qua chỉ là một huyễn ảnh.

Cường địch chân chính xuất hiện ở phía sau, sát khí sắc bén tập trung vài Sở Mộ. Thần sắc không đổi, Sở Mộ thi triển Huyễn Ảnh Bộ. Huyễn ảnh bị kiếm của đối phương xuyên thủng đánh tan.

Rất rõ ràng, cường địch lần này tinh thông Huyễn Ảnh Bộ, hình như còn ở trên Sở Mộ.

Quỷ dị hơn chính là, cường địch chỉ có một.

Sở Mộ không ngừng thi triển Huyễn Ảnh Bộ. Đối phương cũng không ngừng thi triển Huyễn Ảnh Bộ. Huyễn ảnh hai bên biến đổi không ngừng va chạm với nhau. Một huyễn ảnh tán loạn lập tức sẽ có huyễn ảnh mới xuất hiện.

Chín huyễn ảnh chợt lóe lên. Sở Mộ phát hiện, cường địch này tuy rằng cũng có mức độ chín huyễn ảnh, nhưng ở trên phương diện ứng dụng rõ ràng tốt hơn mình.

Bất kể là tốc độ ngưng tụ huyễn ảnh sau khi bị đánh tan, hay ở những phương diện khác, Sở Mộ cũng không bằng đối phương.

Tập trung tinh thần, Sở Mộ quên đi những cái khác, chăm chú cùng cường địch tinh thông Huyễn Ảnh Bộ đối chiến.

Lúc này Sở Mộ giống như một khối bọt biển, không ngừng hấp thu tinh hoa do cường địch Huyễn Ảnh Bộ thể hiện ra. Đây chính là phần thiếu hụt của hắn.

Sở Mộ có cảm giác, nếu như hắn có thể hấp thu tinh hoa Huyễn Ảnh Bộ của cường địch này để cho mình sử dụng, như vậy Huyễn Ảnh Bộ của hắn sẽ tăng lên đến đại thành.

Hai bên đụng nhau, Sở Mộ bởi vì vô cùng chăm chú hấp thu tinh hoa của đối phương, né tránh không kịp, bị đâm trúng một kiếm. Vết thương thứ ba phun ra máu tươi đầm đìa.

– Thì ra là thế. Ta đã hiểu được.Thiên Tâm tức ta tâm – chúng sinh tức ta thiên | Đế Tôn – Giang Nam giang tử xuyên – Thỉnh chư vị nghé qua

Sở Mộ bừng tỉnh hiểu ra.

Huyễn Ảnh Bộ của cường địch này cao minh hơn Sở Mộ ở chỗ, ngay trong hư hư thật thật chân chân giả giả liên tục biến đổi, hắn thi triển ra chín huyễn ảnh, thoạt nhìn đều là giả, nhưng chỉ trong một hơi thở rất có thể sẽ có một huyễn ảnh biến thành chân thân. Bởi vì chân thân dung nhập vào trong đó, khiến người ta khó lòng phòng bị.

Lĩnh ngộ là một chuyện, muốn thi triển ra lại là một chuyện khác.

Nếu như là người khác, chí ít cần mấy tháng thông hiểu đạo lí. Nhưng Sở Mộ lại có ngộ tính cực kỳ yêu nghiệt. Sau khi thử hơn mười thứ hai lần, hắn rốt cuộc tìm được cảm giác.

Trong nháy mắt, hắn có cảm giác đặc biệt kỳ lạ, dường như lại phá tan được gông cùm xiềng xích nào đó.

Từng bước tiến về phía trước, huyễn ảnh sinh ra. Mười huyễn ảnh biến đổi. Huyễn Ảnh Bộ… Viên mãn!

Vừa viên mãn, Sở Mộ nhất thời cảm giác, mình có thể tùy tâm sở dục ở trong mười huyễn ảnh đó tùy ý biến đổi giữa thật và giả, hư hư thực thực.

Mười huyễn ảnh vây quanh cường địch. Trình độ Huyễn Ảnh Bộ còn ở phía trên đối phương. Lại thêm lực nhận biết siêu cường, Sở Mộ thoáng cái đã phát hiện ra chân thân của đối phương, một kiếm giết chết.

Tốc độ phản ứng của cường địch cũng nhanh vô cùng, vội vàng biến đổi thật giả, lại bị Sở Mộ đâm xuyên qua. Dưới ba kiếm, cường địch đã bị Sở Mộ chém chết.

Sở Mộ còn không kịp thở phào một cái, quanh thân không ngờ lại có mười cường địch lao tới. Tất cả đều chém ra kiếm khí xông về phía Sở Mộ, dường như muốn phân thân Sở Mộ.

Huyễn Ảnh Bộ viên mãn được thi triển ra, chín huyễn ảnh trong nháy mắt bị nghiền nát. Sở Mộ thoát ra, chém giết cường địch.

Hắn âm thầm cảm thấy may mắn. Giả như Huyễn Ảnh Bộ không viên mãn, vừa nãy, hơn phân nửa đã bị “giết chết“.

Ba vết thương khiến Sở Mộ mất rất nhiều máu. Mặc dù là giả, nhưng Sở Mộ bắt đầu cảm thấy có chút suy yếu.

Chương 297: Yêu nghiệt trăm năm! Phong quang không ngừng (1)

– Xem ra không có cách nào kiên trì được thời gian quá dài. Phải ở trong khoảng thời gian ngắn giết chết được nhiều hơn, mới có thể thu được thứ hạng càng cao hơn.

Thầm nghĩ, Sở Mộ thi triển Đại Phong Động Sơn Lâm, lấy ra bốn thành Phong Chi Ý Cảnh, chém giết cường địch.

Đám cường địch này vừa tan, mười người tiếp theo lập tức lao tới, hung hãn không sợ chết xông về phía Sở Mộ.

Kiếm thế trong nháy mắt đè ép. Sát chiêu của mười cường địch thoáng cái tan ra. Thân thể của bọn họ dường như đông cứng, bị Sở Mộ nắm lấy cơ hội, trong nháy mắt chém giết.

Toái Vân Kiếm Bạo!

Vô số kiếm khí hệ vân bắn nhanh ra. Mười cường địch vừa mới xuất hiện, còn chưa thi triển công kích đã bị Toái Vân Kiếm Bạo xuyên thủng mà chết.

Chiếm trước tiên cơ, Sở Mộ ra tay toàn lực.

Nhưng sát chiêu thi triển ra, kiếm khí tiêu hao rất nhanh. Không bao lâu, kiếm khí bên trong đan điền Sở Mộ tiêu hao không còn. Hắn chỉ lại thi triển ra Huyễn Ảnh Bộ. Sau khi lại đánh chết mấy cường địch này, liền bị trúng phải sát chiêu của mấy cường địch còn lại. Kiếm khí hộ thể bị nghiền nát, trực tiếp “Chết”.

Vèo một tiếng, Sở Mộ bị bắn ra ra Tiểu Kiếm Tháp. Bách Tiết Hương vừa cháy đến đoạn hương thứ 50.

Mỗi người há hốc mồm trừng mắt nhìn Bách Tiết Hương, một câu nói cũng nói không ra lời. Bọn họ quá mức khiếp sợ.

Lần trước mới chỉ là ba mươi chín đoạn hương mà thôi. Lần này, lại có tới năm mươi đoạn. Loại nâng cao trên diện rộng như vậy, hình như mười năm qua vẫn chẳng bao giờ xuất hiện qua.

– Thứ hạng của hắn, tối thiểu phải đi tới mười thậm chí hai mươi.

Có người cuối cùng kịp phản ứng, hít một hơi lạnh, đồng thời kinh ngạc kêu lên.

– Thật đáng sợ.

Đám người Tạ Đông Hoa cũng đều chấn động không dừng, thần sắc đại biến. Ngay cả Hàn Ngạo cũng không có cách nào duy trì được sự bình tĩnh.

Hắn nhớ rất rõ, lần đầu tiên khiêu chiến Tiểu Kiếm Tháp và lần thứ hai khiêu chiến Tiểu Kiếm Tháp, lúc đó mặc dù mình có tiến bước, nhưng chẳng qua là kiên trì thêm hai đoạn hương mà thôi.

Cho dù là Hoàng Phủ Thắng Long đứng vị trí thứ nhất, lúc đó, cũng chẳng qua là tiến được bốn đoạn hương mà thôi.

Hàn Ngạo cẩn thận suy nghĩ một chút. Ở trong những người hắn biết, bao gồm mấy năm trước, mấy chục năm trước, cũng chưa từng xuất hiện qua người lần thứ hai khiêu chiến Tiểu Kiếm Tháp so với lần đầu tiên lại kiên trì được trên năm đoạn hương. Càng chưa nói tới mười một đoạn.

– Tên đáng sợ. Thật may ta sớm đưa ra đặt cược. Bằng không, đợi đến sau này, hắn nhất định sẽ vượt qua ta.

Hàn Ngạo mặc dù tự cho rằng mình thứ hạng của rất cao, nhưng cũng không phải là người ngu. Hăn không thể không thừa nhận, một ngày nào đó, hắn sẽ bị Sở Mộ vượt lên trước.

– Chỉ là năm mươi đoạn hương mà thôi. Chắc hẳn thứ tự cũng chỉ bốn mươi mấy, vẫn không cách nào so sánh được với ta. Chỉ phải trở thành một thành viên của Ngạo Kiếm Bang ta, sinh ra là người của Ngạo Kiếm Bang, chết là quỷ của Ngạo Kiếm Bang.

Hàn Ngạo lại thầm nói với mình, trong lòng tính toán.

La Ngọc Phong khiếp sợ, đồng thời thần sắc lại ảm đạm. Năm mươi đoạn hương so với Hàn Ngạo 61 đoạn hương, đủ chênh lệch mười một đoạn. Thứ hạng của Sở Mộ căn bản cũng không có khả năng ở trên Hàn Ngạo.

– Tuy rằng khiến người ta vạn phần khiếp sợ, nhưng Sở Mộ nhất định phải thua.

Rất nhiều học viên cũ đều nói.

– Không biết được. Lần trước Sở Mộ mới kiên trì ba mươi chín đoạn hương, nhưng cuối cùng thu được thứ hạng 65. Nói không chừng lần này cũng đặc biệt giống như lần trước thì sao?

Đám người Tạ Đông Hoa cũng lắc đầu không thể tin được. Loại tình huống đặc biệt như vậy cực ít xuất hiện.

Thật ra vẻ mặt Sở Mộ bình tĩnh, đi trở về chỗ. Hắn không nói một lời, hơn phân nửa tâm thần đều đắm chìm trong hồi ức về Huyễn Ảnh Bộ viên mãn.

Một nhóm lại một nhóm tiến vào Tiểu Kiếm Tháp. Khi nhóm người học viên cuối cùng cũng bị bắn ra ngoài, ánh mắt của mọi người trở nên nóng bỏng, ngừng thở, nhìn chằm chằm vào Thiết Kiếm Bảng.

Vô số cái tên nhanh chóng biến đổi. Cuối cùng, ở dưới sự chú ý của mấy nghìn người, một trăm cái tên được cố định. Thứ tự từ 201 đến 300 xuất hiện.

Tên của đám người Tôn Trường Phong, Nam Cung Hạo Dương, Cao Cốc Lăng vẫn hiện ra ở phía trên. So với lần trước, thứ hạng của bọn họ đều có tiến bước. Tuy rằng không phải quá rõ ràng nhưng cũng có thể nảy sinh có chút khích lệ.

Chỉ có điều, nếu như so sánh với Sở Mộ, có vẻ buồn bã thất sắc.

Một hồi sau, tên trên Thiết Kiếm Bảng lại lóe lên, nhanh chóng biến đổi, cuối cùng lại cố định một trăm cái tên, từ thứ hạng 101 đến 200.

Thứ hạng của Luyện Thanh Vân và Hoàng Phủ Trường Thiên cũng tiến lên hai số. Hai người vẫn sắp hàng trước sau. Chỉ có điều lần này cũng là Hoàng Phủ Trường Thiên ở trước Luyện Thanh Vân. Hai người hình như đi liền với nhau.

– Ai, ta không ngờ không tiến bước…

– Ta cũng vậy…

Có vài học viên cũ nhìn thứ hạng của mình, nhất thời vẻ mặt chán nản, đều thở dài nói.

– Ta thảm hại hơn, không ngờ tụt lại phía sau một thứ tự.

– Không cần nói nữa.

Tên trên Thiết Kiếm Bảng lại lóe lên, biến đổi. Tất cả mọi người đều biết, kịch hay đã tới hồi gay cấn.

Nhất thời, bất kể là người trong lòng cao hứng vì mình tiến bộ vẫn chán nản giẫm chân tại chỗ hay là ảo não lui bước đều nâng cao tinh thần, loại trừ tất cả tạp niệm ngừng thở, hai mắt sáng quắc, nhìn chằm chằm vào Thiết Kiếm Bảng.

Ba hơi thở dài dằng dặc giống như ba năm vậy. Cuối cùng các tên được cố định xuống. Một trăm tên người đứng đầu.

Tạ Đông Hoa vừa nhìn, phát hiện tên của mình đứng ở hàng thứ 64, nhất thời thở ra một hơi, mỉm cười.

Hàn Ngạo đầu tiên quan sát, tìm tên mình ở thứ hạng trước 30. 27. So với trước, đã lên thứ hạng. Đây là chuyện tương đối không dễ dàng.

– Sở Mộ đâu?

– Đúng vậy, tên của hắn ở chỗ nào?

Rất nhiều các học viên đều ở trên Thiết Kiếm Bảng tìm kiếm tên Sở Mộ. Nhưng tìm tới tìm lui, bọn họ lại không có tìm được.

– Lẽ nào hắn không lên bảng?

– Ngươi ngốc à. Kiên trì năm mươi đoạn hương không lên bảng thì còn có thể lên đâu được.

– Kỳ quái. Thế nào lại không nhìn thấy. Chẳng lẽ hắn thoáng cá đã đi tới thứ hạng trước 30 sao?

Mọi người nhất thời cả kinh, vội vàng đưa mắt nhìn lên, tiến vào khu vực tên màu bạc, lại cẩn thận nhìn kỹ từng cái tên. Nhưng bọn họ vẫn không có nhìn thấy tên Sở Mộ.

– Không thể nào…

– Chẳng lẽ hắn…

Nhất thời, một loại suy đoán gần như không có khả năng xuất hiện ở trong đầu.

– Không có khả năng!

Hàn Ngạo biến sắc, âm thầm an ủi mình.

Tầm mắt của mọi người tiếp tục đi lên trên, tiến vào khu vực tên màu vàng.

– Sở… Mộ…

– Thứ… Thứ… Thứ năm…Nguồn truyện audio

Mỗi người hít thở khó khăn giống như chết chìm vậy. Ngay cả nói chuyện cũng đứt quãng, giống như người sắp chết đến nơi.

– Ngươi đánh ta một chút coi, ta có phải đang nằm mơ hay không vậy?

Ba.

Âm thanh vang lên. Gương mặt người kia sưng lên. Nhưng hắn lại hoàn toàn không để ý chút nào, mà ngây người nhìn chằm chằm vào tên trên Thiết Kiếm Bảng, không nói được một lời. Hình như linh hồn hắn đã mất đi linh hồn của mình.

Chương 298: Yêu nghiệt trăm năm! Phong quang không ngừng (2)

– Không thể tưởng tượng nổi. Không thể tin được.

– Không ngờ là thứ năm.

– Ta còn chưa có tỉnh ngủ sao?

Sau một sự yên tĩnh ngắn ngủi trôi qua, sau đó giống như nồi áp suất nổ tung, trở nên nóng bỏng xôn xao. Mỗi người đều lớn tiếng bàn luận.

– Sư… Sư đệ… Ta… Ta không phải đang nằm mơ….

La Ngọc Phong nói vô cùng khó khăn.

– Ừ, là thật.

Sở Mộ gật đầu. Nếu như nói trong số những mọi người ở đây, người duy nhất có thể giữ được tỉnh táo, cũng chỉ có hắn. Mặc dù bị thứ hạng của mình làm cho khiếp sợ một hồi, nhưng Sở Mộ cũng hiểu được đó là đương nhiên.

– Phải báo cáo lên Phủ Chủ. Không biết Phủ Chủ sẽ có phản ứng gì.

Chấp sự mặc áo bào đỏ mặt không đổi sắc, lại nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, âm thầm nghĩ.

– Năm mươi canh giờ.

Sở Mộ nhìn Hàn Ngạo đứng gần đó, nói.

Sắc mặt Hàn Ngạo nhất thời vô cùng khó coi, giống như ăn phân vậy. Nhưng mà, lời đã nói ra giống như bát nước hắt đi, không có khả năng thu hồi.

Nhất là đối với loại người tính tình cao ngạo luôn tự cho mình là người cao cao tại thượng như Hàn Ngạo. Dù thế nào cũng không có khả năng không thực hiện lời hứa.

– Ta sẽ chuyển cho ngươi.

Sắc mặt Hàn Ngạo thoáng đen lại, nhưng rất nhanh liền khôi phục bình thường. Hắn nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, nói:

– Nhưng ta vẫn hi vọng, ngươi có thể gia nhập bản bang. Lấy thiên phú của ngươi, tuyệt đối sẽ được bản bang coi trọng. Đến lúc đó hưởng thụ được các loại tài nguyên, tăng nhanh tu luyện.

– Cảm ơn ý tốt của ngươi. Chuyện này không cần nhắc lại nữa.

Thái độ Hàn Ngạo nằm ngoài dự đoán của Sở Mộ. Hắn còn tưởng rằng Hàn Ngạo này cho dù không đến mức không thực hiện, tối thiểu cũng sẽ thốt ra vài câu độc ác. Xem ra người có thể lưu danh ở trên Thiết Kiếm Bảng đều là nhân kiệt, chân chính có nội tình.

Hàn Ngạo lắc đầu không nói thêm gì nữa, nhưng trong lòng lại có suy nghĩ. Giống như lời hắn nói, lời mời của hắn vẫn chưa bao giờ bị cự tuyệt. Lần này cũng không thể ngoại lệ. Nhất định phải tìm cách để Sở Mộ gia nhập Ngạo Kiếm Bang.

Hàn Ngạo có một loại trực giác, tiếp nhận được Sở Mộ, sau này Ngạo Kiếm Bang nhất định có thể càng trở nên cường đại hơn. Nói không chừng còn có cơ hội ngang hàng cùng ba minh, trở thành minh thứ tư.

Chiến hạng Tiểu Kiếm Tháp lại kết thúc. Tin tức Sở Mộ thu được thứ hạng thứ năm, trong nháy mắt giống như một cơn lốc quét tới toàn bộ ngoại phủ, lại khiến cho ngoại phủ chấn động cực lớn.

Chấp sự mặc áo bào đỏ rời khỏi Tiểu Kiếm Tháp, nhanh chóng đến Kiếm Lâu chỗ Phủ Chủ ngoại phủ đem tin tức báo lên.

– A, từ thứ hạng 65 tăng lên tới thứ năm, nâng cao 60 thứ tự…

Ngoại phủ Phủ Chủ cũng cảm thấy kinh ngạc, bị khiếp sợ:

– Nghĩ đến lần trước, hắn chắc hẳn vẫn chưa hoàn toàn thích ứng khiêu chiến Tiểu Kiếm Tháp, thực lực có giữ lại. Chỉ có điều, trăm năm qua, hắn là người đầu tiên có loại tốc độ tăng lên như vậy. Người như vậy, đều là yêu nghiệt phong quang không ngừng.

– Phủ Chủ đại nhân, vậy ngài có muốn triệu kiến hắn hay không?

Chấp sự mặc áo bào đỏ hỏi.

– Không.

Phủ Chủ lắc đầu:

– Đợi đến khi hắn đột phá Hóa Khí Cảnh, ta lại triệu kiến hắn.

– Vâng.

Chấp sự mặc áo bào đỏ liền lui ra.

– Sư đệ…

La Ngọc Phong vẫn lộ ra vẻ mặt kích động, trong lòng đắm chìm trong sự chấn động, xác nhận Sở Mộ thật sự thu được hạng thứ năm, không thể tự kềm chế.

Sở Mộ khẽ mỉm cười một cái, không nói gì thêm.

– Sư đệ, ta đi về trước.

La Ngọc Phong suy nghĩ một chút, nói.

Hai người tách ra, Sở Mộ quay về Kiếm Lâu số 65.

Hắn có chút suy tư một chút về chuyện có nên đi Bách Sự Đường xin khiêu chiến với chủ nhân Kiếm Lâu số 5 hay không… Hoàng Phủ Cuồng.

Trên thực tế, một trăm tòa Kiếm Lâu độc lập gần như giống hệt nhau, đều không phân chia cao thấp. Cho nên, cho dù là đánh bại Hoàng Phủ Cuồng, vào ở trong Kiếm Lâu số 5, cũng sẽ không có đặc biệt nào.

Nhiều lắm, chính là nghe hình như cao cấp hơn một ít mà thôi.

– Ngày mai phải đi Bách Sự Đường xin khiêu chiến Hoàng Phủ Cuồng.

Sở Mộ cuối cùng đưa ra quyết định.

Không phải vì quyền ở lại Kiếm Lâu số 5, mà xuất phát từ chủ định, muốn cùng đối thủ cường đại đấu kiếm, dựa vào thông qua thực chiến để đạt tới mục đích nâng cao bản thân.

Trong Kiếm Lâu số 5, Hoàng Phủ Cuồng luyện kiếm thuật biết được kết quả chiến hạng Tiểu Kiếm Tháp xong, nhất thời nhếch miệng cười, lộ ra một loại ý cười cuồng ngạo tràn ngập tự tin.

– Sở Mộ, một học viên mới. Thật sự có chút thú vị. Nhàm chán hơn nửa năm, cuối cùng có người đáng giá để ta ra tay. Hi vọng không khiến cho ta thất vọng.

Hoàng Phủ Cuồng lẩm bẩm nói, đem kiếm cắm vào trong vỏ, đeo ở trên lưng, bước ra khỏi phong cấm của Kiếm Lâu.

Cùng lúc đó, người trong Kiếm Lâu số 1, Kiếm Lâu số 2, Kiếm Lâu số 3 và Kiếm Lâu số 4 đều bị tin tức này làm cho kinh động.

Bởi vì đã có một đoạn thời gian thật lâu, không ai có thể tiến vào thứ tự trước mười.

Lần này, lại có một học viên mới, trong lần thứ hai khiêu chiến Tiểu Kiếm Tháp liền tiến vào trước mười. Hơn nữa còn là đứng thứ năm. Bảo bọn họ làm sao không cảm thấy khiếp sợ cho được.

Nhất thời, mỗi người xuất hiện sự xúc động mà đã lâu không có.

Không lâu sau đó, sẽ là một ngày gió nổi mây phun, được vạn người chú ý…

– Sở Mộ, chiều nay, ngươi phải cùng Hoàng Phủ Cuồng quyết chiến trên đài đấu kiếm.

Chấp sự Bách Sự Đường nói ngắn gọn, trên mặt chợt lộ ra một nụ cười khẽ:

– Ngươi làm ra thành tích mà người khác không có khả năng làm ra. Quá kinh người. Thật không biết sau đó thành tựu của ngươi sẽ đạt tới trình tự gì?

– Làm phiền ngươi.

Sở Mộ mỉm cười, gật đầu, nói.

– Hoàng Phủ Cuồng là con cháu vương thất, tính tình cuồng ngạo. Lúc mới vừa vào Kiếm Phủ khiêu chiến khắp nơi. Chỉ có điều đến sau này, khi thực lực của hắn tăng lên tới mức cực cao, người có thể đánh với hắn một trận quá ít, cho nên mới yên tĩnh lại. Kiếm khí tu vi của hắn nửa năm trước đã đạt được nửa bước Hóa Khí đỉnh phong. Hắn lĩnh ngộ ý cảnh tương đối đặc biệt. Là ý cảnh lực lượng. Có người nói đã lĩnh ngộ được hai thành chín. Sử dụng Ngụy Kiếm Khí là một thanh kiếm nặng đến trăm cân. Một môn Đoạn Nhạc Kiếm Thuật còn tu luyện tới viên mãn. Thực lực hết sức kinh người. Ngươi cũng nên cẩn thận. Tốt nhất không nên cùng hắn cứng đối cứng.

Chấp sự Bách Sự Đường nói.

– Cảm ơn chấp sự.

Sở Mộ làm kiếm lễ.

– Hi vọng ngươi có thể lại giành được thắng lợi.

Chấp sự vừa nói vừa đáp lại kiếm lễ, sau đó từ biệt.

– Hoàng Phủ Cuồng… Không nghĩ tới ngươi còn sốt ruột hơn cả ta.

Sở Mộ lẩm bẩm nói, lộ ra một nụ cười mỉm. Hắn có chút chờ mong ngày quyết chiến kia.

Hoàng Phủ Cuồng chủ động xin khiêu chiến. Tin tức này nhanh chóng truyền ra. Mỗi người trong ngoại phủ đều biết được.

Chương 299: Cường cường va chạm (1)

Mỗi người đều nói có trò hay để xem. Thực lực Hoàng Phủ Cuồng đặc biệt cường đại. Uy danh hiển hách đã lâu. Sở Mộ là nhân tài siêu cấp mới xuất hiện lại khiến người ta có cảm giác kinh diễm.

Quyết chiến giữa hai người này, chắc chắn là va chạm cường cường.

Rất nhiều người đều chờ mong, hận không thể khiến trận quyết chiến lập tức diễn ra.

Thời gian như nước chảy. Nhoáng cái, liền đến ngày quyết chiến.

Ngoại đài đấu kiếm Bách Sự Đường gần như bị vây chật như nêm cối. Trong hơn dặm đều có người, đặc biệt náo nhiệt.

Ngoại trừ học viên mới, học viên cũ bình thường ra, ngay cả người trước một trăm trên Thiết Kiếm Bảng đều đến.

– Nhìn kìa. Đó là thứ hạng thứ mười Lý Trường Sinh.

Tiếng kêu kinh ngạc vang lên. Mọi người đều quay đầu nhìn lại.

– Còn có thứ tám Đoạn Thanh Hải.

– Ta thấy được, thứ hạng sáu Lục Mai.

– Hạng thứ tư Hoàng Phủ Phi Yến.

– Quá đặc sắc. Cho dù không thể nhìn thấy Sở Mộ và Hoàng Phủ Cuồng chiến đấu, chỉ cần nhìn thấy đám người bọn họ, ta cũng cảm thấy thỏa mãn.

– Ngươi ngốc. Nếu như không có Sở Mộ và Hoàng Phủ Cuồng quyết chiến, những người bọn họ sẽ không xuất hiện.

– Đó là thứ hạng ba Âu Dương Thành Nghiệp, thứ hạng hai Tần Tích, còn có người đứng đầu Hoàng Phủ Thắng Long. Không nghĩ tới ba người bọn họ cũng xuất hiện.

Trong tiếng bàn luận náo nhiệt, Sở Mộ đến nơi này. Hoàng Phủ Cuồng tất nhiên cũng đến nơi này.

Chỉ có điều, trận quyết chiến đầu tiên cũng không phải là của hai người bọn họ, mà là trận giữa Tạ Đông Hoa và Đinh Thuần. Hai bên giao chiến, kiếm thuật va chạm, ý cảnh giao tiếp, đặc biệt kịch liệt. Mọi người không kịp nhìn.

Cuối cùng, Tạ Đông Hoa thắng hiểm Đinh Thuần, thu được quyền ở tại Kiếm Lâu số 64. Đinh Thuần mất đi Kiếm Lâu độc lập để ở, hoặc là tháng sau bỏ ra giá trị nhất định khiêu chiến Tạ Đông Hoa, hoặc là chờ ba tháng sau tham gia chiến hạng Tiểu Kiếm Tháp.

Tiếp đến trận thứ hai, là Hàn Ngạo khiêu chiến Vạn thả lỏng, cuối cùng, Hàn Ngạo bị vạn thả lỏng đánh bại, chỉ có thể tiếp tục ở tại trong Kiếm Lâu 29. Về phần thời gian sử dụng Thánh Địa Tu Luyện, Hàn Ngạo cùng vạn thả lỏng giống nhau.

– Hoàng Phủ Cuồng, Sở Mộ lên đài.

Chấp sự Bách Sự Đường lớn tiếng tuyên bố. Nhất thời, trong lòng mỗi người dều sôi trào, tâm tình tăng vọt.

– Ha ha ha ha…

Một tiếng cười điên cuồng kinh động cửu thiên vang lên. Ngay sau đó, một bóng người phóng lên cao. Khí tức lạnh thấu xương, khí thế hùng hậu bá đạo kinh người, bắn thẳng đến trên khoảng không của đài đấu kiếm, su đó mới hạ xuống.

Nhất cử nhất động của hắn cảm giác tràn ngập lực lượng. Thời khắc rơi xuống đất, phát ra một tiếng động vang dội. Toàn bộ đài đấu kiếm hình như cũng khẽ chấn động.

– Sở Mộ, bắt đầu.

Hoàng Phủ Cuồng cầm kiếm mang theo vỏ, vung lên, giống như cuốn theo phong vân. Khoảng không chấn động. Hắn đưa kiếm chỉ về phía trong đám người. Khí thế ngưng luyện ép thẳng tới, gần như khiến người ta hít thở không thông. Lực âm thanh xuyên qua rất mạnh. Tiếng chấn động kim loại vang lên leng keng khiến thân thể người ta không tự chủ được chấn động.

Trong đám người, một bóng người phóng lên cao, ở giữa không trung chợt chuyển hướng, giống như gió mạnh thổi về phía đài đấu kiếm, thoải mái hạ xuống đất.

– Thân pháp không tệ. Cũng không biết kiếm thuật thế nào?

Hoàng Phủ Cuồng cười to nói, trọng kiếm mang theo cả vỏ chỉ vào Sở Mộ. Khí thế cát bay đá chạy đập vào mặt, lớn tiếng doạ người.

– Ngươi rất nhanh sẽ biết thôi.

Sở Mộ thản nhiên đáp lại. Khí tức bản thân hắn ngưng luyện, không sợ hãi, không bị ảnh hưởng chút nào.

Hoàng Phủ Cuồng người cũng như tên, thân hình cường tráng cao lớn, cao hơn Sở Mộ nửa cái đầu. Gương mặt có ba phần càn rỡ, khiến hắn nhìn qua cực kỳ đại khí dũng cảm dương cương. Trong ánh mắt bễ nghễ lại mang theo một sự cuồng ngạo phát ra từ trong lòng, phát ra từ trong xương cốt. Đây trời sinh, không phải là này sau dưỡng thành.

Loại điên cuồng này đã sớm dung nhập xương tủy, hình thành khí độ đặc biệt của hắn.

Hoàng Phủ Cuồng cuồng ngạo, là căn cứ vào thực lực và nội tình của bản thân. Đó là một loại khí độ thật sự, không phải giả vờ.

Kiếm giả bình thường, đối mặt với loại khí thế này của Hoàng Phủ Cuồng, đã sớm yếu hơn trước ba phần. Một khi xuất kiếm, khí thế yếu hơn, hoàn toàn không phải là đối thủ.

Nhưng Sở Mộ lại có vẻ phong khinh vân đạm, để mặc khí thế Hoàng Phủ Cuồng trùng kích. Tất cả đều hóa giải ở trong vô hình, khiến cho Hoàng Phủ Cuồng coi trọng.

– Có chút bản lĩnh.

Tần Tích gật đầu. Nàng là một mỹ nhân, nhưng không có nửa phần nhu nhược, trái lại mang theo vài phần khí phách mà chỉ nam nhi mới có, tràn ngập sự hấp dẫn khác thường.

– Không có bản lĩnh, làm sao thu được vị trí thứ năm.

Âu Dương Thành Nghiệp chắp hai tay sau lưng, vẻ mặt lạnh nhạt nói. Trông hắn có chút cảm giác cao cao tại thượng.

Hoàng Phủ Thắng Long tính tình trầm mặc ít nói. Hắn không nói gì. Nhưng hắn vừa đứng đó, không có động tĩnh gì, cũng sẽ không bị người khác quên lãng. Bởi vì trên người hắn có một loại đại thế cuồn cuộn không ngừng bất tận.

– Nếu như hắn có thể đánh bại người cao to, ta sẽ ra tay.

Hoàng Phủ Phi Yến hì hì cười, thân thể nhỏ nhắn xinh xắn cùng tính cách tương đối hoạt bát khiến người ta cảm giác nàng giống như tiểu hài tử chưa trưởng thành. Nhưng nếu ai xem nàng là tiểu hài tử, người đó tuyệt đối sẽ hối hận.

– Một học viên mới, may mắn thu được thứ năm danh đã tưởng mình chọc thủng trời. Còn vọng tưởng đánh bại Hoàng Phủ Cuồng.

Đoạn Thanh Hải lạnh lùng cười, nói.

– Đúng vậy, Hoàng Phủ Cuồng duy trì ở hang thứ năm đã chín tháng. Tuy rằng chín tháng này hắn cũng không tham dự chiến hạng Tiểu Kiếm Tháp, nhưng thực lực của hắn nhất định đã tăng hơn nhiều so với chín tháng trước.

Lý Trường Sinh gật đầu chậm rãi nói:

– Sở Mộ học viên mới này có thể thu được hạng thứ năm, thực lực của hắn nhiều lắm tương đương với Hoàng Phủ Cuồng chín tháng trước, căn bản cũng không phải là đối thủ của Hoàng Phủ Cuồng hiện tại.

– Ngươi khiến cho ta coi trọng. Cho nên, ta sẽ không hạ thủ lưu tình.

Hoàng Phủ Cuồng nhếch miệng cười, lộ ra một hàng răng trắng. Hai mắt hắn sáng quắc, khí thế trở nên càng bá đạo hơn.

– Xuất kiếm.

Sở Mộ thản nhiên nói, chậm rãi rút thanh giả Thanh Phong Kiếm ra.

– Được.truyện huyền huyễn audio

Hoàng Phủ Cuồng quát to một tiếng, giống như long trời lở đất, sau đó rút kiếm ra. Trọng kiếm trăm cân rút ra. Trong chớp mắt, tiếng ma sát chói tai khiến toàn thân người ta nổi hết da gà.

Kiếm của hắn có chiều dài một thước ba, chuôi kiếm ba mươi cm mũi kiếm một thước. So với những thanh kiếm bình thường dài hơn. Toàn thân kiếm tối đen, dày hai ngón tay. Phản ứng đầu tiên khi người ta nhìn thấy, khiến người ta có cảm giác áp bức của phong quang cùng lực lượng.

Trọng kiếm ra khỏi vỏ, vận chuyển một kiếm chém về trước ra. Không khí phát ra tiếng nổ mạnh đầy đáng sợ, khiến da đầu tê dại. Không khí dường như bị bổ ra, bị đè ép ngưng luyện dẫn dắt lao về phía Sở Mộ, phát ra âm thanh phụt phụt.

Loại khí áp này đủ để lập tức công kích nghiền nát hán tráng bình thường thành máu và thịt.

Chương 300: Cường cường va chạm (2)

Sở Mộ một kiếm đâm ra. Trong mắt mọi người chỉ thấy hiện lên một tia thanh mang. Tiếp theo âm thanh vèo. Khí áp của Hoàng Phủ Cuồng bị một kiếm đánh tan, hóa thành gió mát thổi đi.

Tiếng rít gào vang lên, giống như mãnh thú gầm vang. Hai tay Hoàng Phủ Cuồng cầm kiếm, đi từng bước lên phía trước. Khí tức đáng sợ nhất thời xông tuôn đến.

Hai mắt bắn ra tinh quang lợi hại. Hắn vận dụng kiếm. Trọng kiếm màu đen hung hãn đâm ra. Tiếng gào thét vang lên. Kiếm ảnh màu đen rót vào không khí, khiến không khí nhất thời bị lực lượng đáng sợ đẩy mạnh, giống như một ngọn núi nghiền ép về phía Sở Mộ.

– Vỡ!

Sở Mộ xuất kiếm, không thấy tay, chỉ có mấy đạo kiếm quang lóe lên, gần như cũng trong lúc đó, điểm ở khắp nơi trên không khí. Nhất thời, không khí giốn như ngọn núi cao một lầ nữa tan vỡ.

Sở Mộ tiện tay vẽ ra một kiếm. Gió mát nhộn nhạo, thổi tới. Bên trong ẩn chứa khí tức sắc bén rét lạnh khiến ánh mắt mọi người liền sáng ngời.

– Phá!

Hoàng Phủ Cuồng bật ra một lời, khí thế kinh người. Trọng kiếm màu đen trong lúc huy động nghiền nát gió mát, mang theo kiếm ảnh trùng điệp, giống như núi đen phủ xuống, đánh về phía Sở Mộ.

Lực lượng, thuần túy là lực lượng!

Ngay cả kiếm khí chấn động ra, cũng tràn ngập cảm giác lực lượng chí cương chí dương, dường như muốn thuần túy lấy lực lượng công kích tất cả, trấn áp tất cả, nghiền nát tất cả.

Trong nháy mắt, Sở Mộ cảm nhận được áp lực lớn lao. Loại lực lượng này nặng nề khiến hắn hít thở có chút khó khăn.

Không thể tránh khỏi, hai kiếm va chạm.

Leng keng.

Tiếng động nổ vang khiến hai lỗ tai người ta bị ù đi.

Tia lửa chói mắt bắn ra. Một lực lượng đè ép đáng sợ bắt đầu khởi động, khiến sắc mặt Sở Mộ thoáng thay đổi. Trong nháy mắt, thanh giả Thanh Phong Kiếm trong nháy mắt uốn cong, mạnh lực bắn ra. Sở Mộ mượn lực bay ngược lại.

Bàn tay hơi buông lỏng, thanh giả Thanh Phong Kiếm ở bàn tay chuyển động. Sử dụng loại pháp môn đặc biệt này, Sở Mộ bắt đầu khởi động giảm lực, một lần nữa nắm chặt giả Thanh Phong Kiếm. Đối với Hoàng Phủ Cuồng, hắn coi trọng tăng lên tới đỉnh điểm.

Hai chân Hoàng Phủ Cuồng liên tục giẫm xuống mặt đất. Đài đấu kiếm bị chấn động phát ra âm thanh ầm ầm. Một loại lực lượng mãnh liệt thuần túy đáng sợ trùng kích, rất giống với một ngọn núi sụp xuống nghiền ép Sở Mộ.

Hai tay vận kiếm, trọng kiếm màu đen đâm về phía trước. Lực lượng đáng sợ xuyên thẳng theo mũi kiếm. Không khí cũng đẩy ra vô số chấn động. Một kiếm như vậy, cho dù là kiếm giả Hóa Khí Cảnh nhập môn bình thường cũng không dám đối mặt.

Không phải là sát chiêu, nhưng uy lực kia đã tới gần sát chiêu cao giai. Ở dưới lực lượng cùng tốc độ liên kết, ở trên trọng kiếm trăm cân bạo phát ra, vô cùng kinh người.

Sở Mộ một kiếm nhẹ nhàng điểm ở trên trọng kiếm màu đen, không đợi lực lượng khác bạo phát, thân hình bay lên, xẹt qua một đường vòng cung, nhanh chóng lách sang bên cạnh, tránh một đòn tuyệt đối mạnh mẽ của Hoàng Phủ Cuồng này.

Trọng kiếm màu đen một đòn thất bại, đánh vào trên không khí. Nhất thời không khí nổ nát vụn vô số. Mơ hồ có thể thấy được một luồng khí nho nhỏ xoáy bắn về phía trước, ra khỏi đài đấu kiếm.

Một học viên cũ sắc mặt đại biến vội vàng vận chuyển kiếm khí thành giáp. Một tiếng động phát ra. Kiếm khí thành giáp bị nghiền nát. Toàn thân hắn lui về phía sau hai bước, sắc mặt trắng bệch, sợ hãi không thôi.

– Ha ha ha ha… Lại tiếp ta một kiếm!

Hoàng Phủ Cuồng một kiếm thất bại, cười một cách điên cuồng. Hắn bỗng nhiên xoay thân thể, hai tay cầm kiếm chém ngang, giống như muốn chém ngang núi cao vậy. Kiếm khí đáng sợ bừng bừng phấn chấn.

Thân hình Sở Mộ vừa rơi xuống đất, nhoáng lên, liền phân hoá ra một huyễn ảnh tránh thoát.

Huyễn ảnh bị đánh nát. Sở Mộ lại xuất hiện ở bên cạnh thân Hoàng Phủ Cuồng, kiếm giống như gió mát.

Một kiếm chống đỡ, Hoàng Phủ Cuồng không lùi mà tiến tới. Trọng kiếm đâm lên. Kiếm quang của Sở Mộ biến đổi. Lực chấn động đẩy trọng kiếm ra có chút, một kiếm đâm thẳng vào gương mặt Hoàng Phủ Cuồng.

Tay trái Hoàng Phủ Cuồng buông chuôi kiếm ra, búng tay về phía kiếm của Sở Mộ. Không ngờ trước mắt nhoáng lên một cái. Ngón tay thất bại. Cảm giác rét lạnh sắc bén lại tập trung. Trong đồng tử hiện ra một tia hàn tinh đâm đến.

Hai mắt run lên, sắc mặt hơi biến hóa. Chân Hoàng Phủ Cuồng nặng nề giẫm mạnh lên trên mặt đất, toàn thân giống như đạn pháo bay ngược. Lần thứ hai, hai tay cầm kiếm vận chuyển, bổ ra từng kiếm khiế giống như khai sơn nứt đá, đan xen chém về phía Sở Mộ.

Sở Mộ một kiếm phá vỡ kiếm khí thứ nhất, lại mượn lực thi triển thân pháp Phong Trung Du xuyên qua những kiếm khí trong đó, giả Thanh Phong Kiếm sắc bén xông ra.

– Chú ý, ta sẽ lấy ra toàn lực.

Hoàng Phủ Cuồng quang minh lỗi lạc, quát.

Nhất thời, từ trên người của hắn dâng lên một chấn động kỳ lạ. Sở Mộ biết, đó là chấn động ý cảnh. Nhưng lại không giống với những ý cảnh mà hắn nắm giữ thậm chí cảm thụ qua.

Đó là một loại chấn động ý cảnh đặc biệt thuần túy, khiến người ta cảm giác một loại lực lượng thật sự nặng nề bạo phát ra. Ngoại trừ lực lượng ra, không có vật gì khác.

Hơn nữa, loại ý cảnh này chấn động còn ở mức độ không thấp, giống như chấp sự Bách Sự Đường nói, ý cảnh đạt tới hai thành chín.

Trong mười hai Thánh Địa Tu Luyện của ngoại phủ, cũng không bất kỳ một Thánh Địa Tu Luyện nào có thể tăng nhanh lĩnh ngộ ý cảnh lực lượng. Từ trên điểm này, Hoàng Phủ Cuồng đã phải tụt lại phía sau những người khác.

Nhưng hắn đã lĩnh ngộ lực lượng được hai thành chín. Phần ngộ tính này có thể nói là kinh người. Từ Kiếm Phong chi lưu của Sở Hà so sánh với hắn, cái gì cũng không phải.

Nếu không phải bởi vì giữa ba thành cùng bốn thành rất khó khăn, rất nhiều người căn bản không có cách nào vượt qua. Cho dù là rất nhiều người ngộ tính cường đại, cũng phải tốn thời gian thật dài mới làm được.

Chính là bởi vì điểm này, Hoàng Phủ Cuồng mới lựa chọn tiếp tục duy trì ở nửa bước Hóa Khí đỉnh phong. Chỉ chờ đến khi ý cảnh lực lượng đủ ba thành lại đột phá. Hắn có tám phần mười khả năng nắm chắc vừa đột phá đến Hóa Khí Cảnh, lực lượng nhất định có thể tăng lên tới bốn thành.

Lúc này, Hoàng Phủ Cuồng không giữ lại chút nào, thi triển ra hai thành chín ý cảnh lực lượng. Lực lượng đáng sợ chấn động giống như núi lửa nham thạch nóng chảy phát ra, hung mãnh cuồn cuộn không gì so sánh nổi. Mọi người ở xung quanh đài đấu kiếm không thể không lui lại. Bởi vì sắc mặt bọn họ đại biến cảm thấy áp lực đặc biệt khó chịu. Ngay cả hít thở cũng trở nên vô cùng khó khăn.

– Ý cảnh đáng sợ!

Trong đáy mắt Sở Mộ hiện lên một tia ngưng trọng, âm thầm nói.

Ý cảnh lực lượng không giống với Phong Chi Ý Cảnh, xem như là một loại ý cảnh tương đối đặc biệt. Ý cảnh đặc biệt, bình thường đều có chỗ độc đáo riêng. Thậm chí có thể càng cường đại hơn so với ý cảnh bình thường.

Nói cách khác, uy lực hai thành chín ý cảnh lực lượng, có thể so sánh với ba thành ý cảnh thường.

– Thực lực như thế, hạng thứ năm, như vậy thực lực bốn gã trước rốt cuộc lại cường hãn tới trình độ nào?

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại cảm ơn bạn Quách Khánh Duy đã thông báo ^^!Chúc bạn buổi tối vui vẻ nhé....!
https://audiosite.net
Cập nhật 2 sever nhé bạn Bùi An Túcảm ơn bạn đã góp ý :)
https://audiosite.net
Đã fix cập nhật phần 2 trọn bộ :D
https://audiosite.net
Đã fix ^^!
https://audiosite.net
Cập nhật 2 sever play anh em thoải mái lựa chọn ạ ^^!
https://audiosite.net
Đã fix lại link nhé ..!Link này sẽ không chết đâu ạ :(rất mong các bạn thông cảm
https://audiosite.net
Đã fix lại ạ ^^!Cảm ơn cac bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé cảm ơn bạn đã thông báo ^^!Chúc chư vị một ngày vui vẻ :)
https://audiosite.net
Đã fix rồi nhé cảm ơn bạn đã thông báo ^^!Link này sẽ không del giống như trước nữa đâu ạ :)
https://audiosite.net
Kể từ Bộ truyện này cập nhật tại trang chủ sẽ có 2 sever tránh trường hợp lỗi nhé mọi người ...!Mình quyết định loại bỏ toàn bộ giọng đọc 2 ( ở chỗ phần danh sách có thay đổi giọng đọc = Sever 2 nhé )Sever 2 ổn định hơn tuy không mượt nhưu sever 1 nhưng được cái 90% là ko cháy link ...!Ừm đêm rồi mình vẫn fix cho các bạn :)Mình cũng không hiểu tại sao hết băng thông đường truyền 1TBG trong vòng có từ sáng đến tối :(Haizz ...!Mình và các thành viên sẽ tập chung ở sever 2 nhé...!
https://audiosite.net
Đã fix cảm ơn thông báo lỗi ^^
https://audiosite.net
!! Đạo hữu " Thiên Có Khuyết - Người Có Tâm " - Đạo Hữu - !!(Đi đường có sao không ướt giầy) Tụn mình luôn có gắng phục hồi liên tục cho vị đồng đạo, cùng toàn thể anh em :)Mong đạo hữu dừng chân bản fix này 90% sẽ không bị sập đậu ạ :)Đa Tạ ^^!