- Home
- Truyện Kiếm tu
- Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
- Chương 271: Bí pháp kiếm khí hộ thể tầng thứ ba |> đến chương 275
Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
Chương 271: Bí pháp kiếm khí hộ thể tầng thứ ba |> đến chương 275
❮ sautiếp ❯Chương 271: Bí pháp kiếm khí hộ thể tầng thứ ba (2)
Sở Mộ vừa rồi nhìn kỹ. Tàng Công Lâu có hai tầng. Diện tích ở tầng một lớn vô cùng. Một loạt giá gỗ cao hai thước xếp thành hàng. Mỗi giá gỗ có rất nhiều ô vuông. Trong ô vuông đều đặt một quyển sách. Tất cả đều bị một tầng phong cấm vô hình bảo vệ.
Trong tầng một, ngoại trừ Sở Mộ ra, còn có bảy tám người cũng ở nơi đây đang cẩn thận nhìn. Dường như bọn họ đang lựa chọn công pháp bí tịch thích hợp.
Sở Mộ ôm tâm tính có cũng được không có cũng được, chậm rãi di chuyển. Ánh mắt hắn tập trung ở trên giá gỗ trước mặt. Hắn lần lượt xem lướt qua. Tất cả đều là kiếm khí quyết.
Sau khi nhìn xong mấy giá sách, Sở Mộ phát hiện bên trong Tàng Công Lâu thu thập, tàng trữ kiếm khí quyết, phần lớn là hoàng cấp thượng phẩm. Chỉ có số ít là hoàng cấp cực phẩm. Bên cạnh mỗi bản bí tịch đều có một tờ giấy ghi chép. Phía trên có giới thiệu sơ qua đối với công pháp bí tịch trong sách.
Công pháp bí tịch khác nhau, số lượng học phần cần đổi cũng có khác biệt.
Ví dụ như một môn kiếm khí quyết là Cuồng Lôi kiếm khí quyết hoàng cấp thượng phẩm, cần một trăm năm mươi học phần mới có thể đổi được. Một môn quyết kiếm khí là Huyền Lôi kiếm khí quyết hoàng cấp cực phẩm, lại cần năm trăm học phần mới có thể đổi
– Kiếm khí quyết Lôi Hỏa… Không ngờ là kiếm khí quyết hai hệ hỗn hợp, hoàng cấp cực phẩm. Số học phần cần đổi phải là một nghìn.
Hai mắt Sở Mộ trợn trừng, ánh mắt tập trung ở một chỗ, âm thầm ngạc nhiên.
Vừa rồi, hắn đã thấy hơn trăm môn kiếm khí quyết. Học phần cần đổi tối đa cũng chính là sáu trăm. Nhưng môn Lôi Hỏa kiếm khí quyết này không ngờ cần tới một nghìn học phần.
– Chỉ có điều, Lôi Hỏa kiếm khí quyết tu luyện ra được là kiếm khí hai hệ lôi hỏa. Có thể khiến cho người tu luyện bất luận thi triển kiếm thuật hệ lôi hay kiếm thuật hệ hỏa đều có thể nhận được mức độ tăng trưởng. So với kiếm khí quyết đơn hệ càng khó có được. Tất nhiên số học phần cần đổi cũng sẽ cao hơn.
Suy nghĩ một chút, Sở Mộ liền hiểu rõ nguyên nhân tại sao giá trị sẽ cao như vậy.
Sở Mộ lại tiếp tục xem tiếp. Còn có một vài kiếm khí quyết khác, mặc dù là đơn hệ, nhưng bởi vì mức độ tăng trưởng đối với kiếm thuật là hạng nhất, giá trị cũng rất cao, đạt tới tám trăm học phần, thậm chí là chín trăm học phần.
Vừa nhìn, Sở Mộ vừa thầm nghĩ kiến thức của mình tăng trưởng thật lớn. Kiếm Các của Thanh Phong Kiếm Phái thu thập, tàng trữ bí tịch so với Tàng Công Lâu ngoại phủ của Kiếm Phủ thu thập, tàng trữ bí tịch, có sự chênh lệch lớn không thể nào tính toán hết, giống như trên trời và dưới đất.
– A, kiếm khí quyết Thượng Nguyên…
Ánh mắt Sở Mộ sáng lên. Hắn nhìn thấy tên một môn kiếm khí quyết đồng dạng với kiếm khí quyết mà mình tu luyện. Hắn cẩn thận xem lời ghi chép, phát hiện chắc là cùng một kiếm khí quyết. Phía trên ghi chú số học phần cần thiết là tám trăm.
– Ngoại trừ những kiếm khí quyết hai hệ hoặc có mức độ tăng trưởng lớn ra, kiếm khí quyết đạt đến mức độ đổi tám trăm học phần, cơ bản đều có thể ngưng luyện ra một đạo kiếm khí Tiên Thiên.
Sở Mộ tổng kết một chút, âm thầm nói.
Sau khi nhìn mấy trăm môn kiếm khí quyết, Sở Mộ lại xem một ít kiếm thuật. Từ kiếm thuật nhập môn đến kiếm thuật cao giai, cái gì cần có đều có. Trên cơ bản có thể nói, bên trong các kiếm phái có kiếm thuật, tám phần mười ở ngoại phủ Đại Khôn Kiếm Phủ này cũng tìm được.
Thậm chí ngay cả Kim Phong Kiếm Thuật mà Sở Mộ tu luyện cũng có, cần một nghìn học phần mới có thể đổi được.
Ngoài ra, còn có các loại thân pháp hạ giai, trung giai, cao giai chờ. Sở Mộ nhìn thấy mà hoa cả mắt.
– Có nên tìm một môn kiếm thuật tu luyện hay không?
Sở Mộ đứng yên, thoáng suy nghĩ một hồi. Cuối cùng hắn từ bỏ ý nghĩ này. Hắn hiện tại tu luyện không ít kiếm thuật. Ngoại trừ những cái này ra, còn có kiếm thuật do Kiếm Viện thưởng mười môn kiếm thuật cao giai khi quay về được kiếm phái và vương thất thưởng cho. Tất cả, Sở Mộ đều có thể lật xem đồng thời và đọc lướt qua
Hiện tại, các môn kiếm thuật của Sở Mộ… ít nhất… đều tu luyện tới tiểu thành. Có môn còn tu luyện tới viên mãn. Có lẽ thêm mấy môn kiếm thuật mới sẽ có lợi. Nhưng ham nhiều nhai không nát. Cho dù hắn là loại ngộ tính yêu nghiệt, phải hoàn toàn hiểu rõ một môn kiếm thuật cũng cần thời gian nhất định
– Vẫn đặt trọng điểm ở trên tu vi kiếm khí. Mau chóng tăng lên tới nửa bước Hóa Khí. Lại trùng kích Hóa Khí Cảnh, trở thành đệ tử nội phủ. Đến lúc đó, có thể tu luyện kiếm khí quyết và kiếm thuật cao thâm, trời đất cũng sẽ thêm rộng thêm.
Sở Mộ âm thầm cổ vũ mình.
Sau khi xem xong thân pháp và bộ pháp, Sở Mộ cũng không đổi tâm tư. Thân pháp Phong Trung Du và thân pháp Tật Phong Lược Ảnh, đã đủ cho hắn sử dụng. Một bộ pháp thiên về linh hoạt và một bộ pháp thiên về tốc độ. Hắn cẩn thận tìm tìm, cuối cùng tìm một môn bộ pháp tên là Huyễn Ảnh Bộ. Môn bộ pháp cao giai này cần một nghìn học phần.
Lấy ra kiếm lệnh thân phận dán ở trên phong cấm, sau một hơi thở, phong cấm biến mất. Sở Mộ đưa tay chộp một cái, nắm sách Huyễn Ảnh Bộ ở trong tay, xem qua vài lần, rồi bỏ vào vào trong người.
Nếu lựa chọn một môn bộ pháp cao giai, Sở Mộ đối với bộ pháp khác cũng không chú ý lắm. Hắm chỉ liếc mắt một cái, sau đó đi về phía khu bí pháp.
Toàn bộ bên trong Tàng Công Lâu, kiếm thuật là tối đa. Kiếm khí quyết đứng thứ hai. Sau đó là thân pháp, bộ pháp. Bí pháp là ít nhất, chỉ chiếm một giá sách. Chắc hẳn chưa tới một trăm môn bí pháp.
So với những công pháp bí tịch khác mà nói, bí pháp là khó chế tạo ra nhất, cũng trân quý nhất.
Sở Mộ xem qua từng cái. Bí pháp giống như Tật Phong kiếm quyết mà trước đó nhị thiếu Vương gia Vương Kỳ sử dụng cũng có thể tìm được. Đó là một môn bí pháp trung giai, nâng cao tốc độ xuất kiếm lên một thành. Nhưng Sở Mộ nhìn xong phần giấy ghi chép, liền biết, Tật Phong kiếm quyết này đối với mình hoàn toàn không có chút tác dụng. Bởi vì mình đã lĩnh ngộ bốn thành Phong Chi Ý Cảnh. Tật Phong kiếm quyết này đối mình bây giờ mà nói cấp bậc quá thấp.
– Bí pháp kiếm khí hộ thể…
Mấy chữ này nhảy vào mi mắt, khiến đồng tử Sở Mộ run lên. Hai mắt trợn trừng nhìn lại
– Bí pháp kiếm khí hộ thể tầng thứ ba…
Sau khi cẩn thận nhìn ra mới phát hiện, hóa ra là tầng thứ ba. Hắn nhìn giấy ghi chép bên cạnh. Trên giấy ghi chép giới thiệu đây là một môn bí pháp không trọn vẹn. Bởi vì không trọn vẹn cho nên không định nghĩa cấp bậc.
– Ta đã luyện thành bí pháp kiếm khí hộ thể tầng thứ nhất và tầng thứ hai. Còn thiếu tầng thiếp theo. Tầng thứ ba vừa lúc.
Sở Mộ âm thầm mừng rỡ. Vừa nhìn thấy số học phần cần đổi, hắn nhất thời kinh hãi.
Một vạn
Đúng vậy, Sở Mộ không hoa mắt. Môn bí pháp kiếm khí hộ thể tầng thứ ba này không ngờ cần một vạn học phần mới có thể đổi được.
Chương 272: Hung hãn! Đánh bại một đám học viên cũ (1)
Không do dự, Sở Mộ lại lấy ra kiếm lệnh thân phận đặt ở trên phong cấm. Sau một hơi thở, phong cấm biến mất. Sở Mộ lấy ra bí pháp kiếm khí hộ thể tầng thứ ba, vội vàng lật xem
– Quả thật là phần tiếp theo của bí pháp kiếm khí hộ thể ta đang tu luyện.
Sở Mộ thầm nghĩ. Hắn bỏ quyển bí pháp vào trong người. Kiểm tra số học phần trong kiếm lệnh thân phận, đã bị giảm một vạn một ngàn học phần. Chỉ còn lại có hai vạn sáu nghìn sáu trăm học phần.
Sở Mộ không khỏi may mắn vì mình đã đạt được thứ tự không tệ trong ba cửa ải hiểm yếu. Bằng không, không thu được số học phần này, hiện tại cũng chỉ có thể giương mắt nhìn kiếm khí hộ thể tầng thứ ba.
Cất xong kiếm lệnh thân phận, Sở Mộ xoay người đi ra khỏi Tàng Công Lâu, bước chân đi nhanh chóng. Hắn đã có phần không kịp chờ đợi muốn quay trở lại cố gắng tu luyện bí pháp kiếm khí hộ thể tầng thứ ba.
Đến nửa đường, Sở Mộ lại thấy hơn mười người chia làm hai phe, nhìn vào, giương cung bạt kiếm…
Nhìn thoáng qua, Sở Mộ thấy có gương mặt hoàn toàn xa lạ, cũng có vài gương mặt có chút ấn tượng.
– Là học viên mới và học viên cũ.
Sở Mộ thầm nghĩ. Ý nghĩ vừa chuyển, hắn hình như đã có chút hiểu ra gì đó.
– Người mới tới thì phải có bộ dạng mới. Phải biết tôn kính sư huynh.
Bên phía các học viên cũ có một người cao giọng nói.
– Sư huynh thật sự nên tôn kính. Nhưng điều kiện trước tiên phải là sư huynh đáng tôn kính mới được.
Trong số các học viên mới trong một người hừ lạnh nói.
– A, ý của ngươi là những sư huynh chúng ta, không đáng để các ngươi tôn kính?
Nói xong, sắc mặt học viên cũ trầm xuống, giọng nói cũng có vài phần lạnh lùng.
Bầu không khí giương cung bạt kiếm càng thêm mãnh liệt. Trong không khí tràn ngập sát khí. Mỗi người trong tay cầm chuôi kiếm, bộ dạng muốn rút kiếm ra khỏi vỏ.
Ánh mắt lạnh lùng nhìn nhau, dưới va chạm dường như có hồ quang vô hình nổ tung tràn ngập ở trong không khí. Khiến mọi người cũng không dám thở mạnh.
Bước chân Sở Mộ không ngừng, đi nhanh qua. Hắn phát hiện, trong số những học viên mới đang cùng học viên cũ giằng co, hình như không có con cháu vương thất.
Tuy nhiên, điều này cùng Sở Mộ không có bao nhiêu quan hệ.
Nhưng có vài thời điểm, ngươi không muốn đi chọc vào phiền phức, phiền phức lại tự mình tìm tới cửa.
– Đó không phải là Sở Mộ sao?
– Sở sư huynh, những học viên cũ dựa vào bọn họ tiến vào ngoại phủ tu luyện sớm hơn chúng ta, muốn ức hiếp chúng ta. Sở sư huynh không thể khoanh tay đứng nhìn.
Một học viên mới tinh mắt, phát hiện ra Sở Mộ từ cách đó không xa đi ngang qua, nhất thời hét lớn.
Sở Mộ không nói gì. Thực sự đúng là nằm cũng trúng đạn.
– Sở sư huynh, những học viên cũ quá kiêu ngạo.
– Sở sư huynh, chúng ta phải phản kháng.
– Sở sư huynh…Nguồn truyện audio
Các học viên mới mỗi người nhìn về phía Sở Mộ, ánh mắt sáng lên, liên tục hô to.
Nói một cách nghiêm khắc, bất kỳ một người nào trong số bọn họ đều không mấy quen thuộc đối với Sở Mộ. Thậm chí ngay cả nói chuyện với nhau cũng không. Nhưng lúc trước, ba cửa ải hiểm yếu cùng với cuối cùng một kiếm đánh bại Hoàng Phủ Phách, khiến cho bọn họ đều đã biết, Sở Mộ không tầm thường. Thực lực chân chính củ hắn ở trong nửa bước Hóa Khí cũng vô cùng cường đại.
Sở Mộ giống như không có nghe thấy. Hắn không hề động đậy, vẫn đi về phía trước. Loại chuyện này, hắn không có bất kỳ tâm tư nào muốn dính vào. Tâm tư của hắn chỉ đặt ở trên thân kiếm. Bất kỳ âm mưu quỷ kế gì đó trước sau chỉ là dư thừa.
– Sở Mộ, đứng lại cho ta. Gọi ngươi một tiếng sư huynh, chính là tôn kính đối với ngươi. Nhưng ngươi thấy học viên cũ ức hiếp học viên mới chúng ta, không ngờ hoàn toàn không để ý chút nào. Ngươi căn bản cũng không xứng với tiếng gọi sư huynh này.
Một học viên mới xúc động phẫn nộ vô cùng, nước bọt trực tiếp phun ra. Hình như hắn gọi Sở Mộ là sư huynh, Sở Mộ chắc hẳn phải cảm thấy biết ơn mới phải.
– Sở Mộ, ngươi không phải là học viên mới. Lẽ nào ngươi sợ những học viên cũ sao?
Lại có một học viên mới dõng dạc quát.
Bọn họ đối với Sở Mộ đều nảy sinh bất mãn. Cho rằng Sở Mộ chắc hẳn sẽ không chút do dự, thậm chí chủ động đứng ở phía bọn họ, đối đầu với những học viên cũ này.
Sở Mộ dừng bước, quay đầu nhìn lại. Thần sắc hắn bình tĩnh, ánh mắt thản nhiên. Sự lạnh lùng này của hắn khiến các học viên mới đang kêu gào đều im miệng.
– Sở Mộ…
Các học viên cũ khẽ lặp lại cái tên này.
– Lẽ nào hắn chính là…
Nhất thời, có người lộ ra thần sắc bừng tỉnh.
– Không sai. Hắn chính là thành viên học viên mới lần này thu được trước ba tại ba cửa ải hiểm yếu. Cuối cùng còn đánh bại một nửa bước Hóa Khí, được thưởng thêm một vạn học phần.
Học viên mới đã gọi Sở Mộ lúc đầu, tròng mắt xoay chuyển, cười lạnh nói:
– Theo ta được biết, hắn vừa tiến vào ngoại phủ liền trực tiếp thu được thưởng ba vạn bảy nghìn học phần. Thế nào? Hâm mộ, đố kị sao,? Đây là độ cao các người vĩnh viễn cũng không đạt được.
– Sở Mộ cường đại thế nào, các ngươi căn bản không có cách nào hiểu rõ. Ta dám đánh cuộc, trong các ngươi bất kỳ một người nào cũng không thể địch nổi một kiếm của hắn.
Một học viên mới khác hình như lĩnh hội được cái gì, lộ ra một tia giễu cợt, nhìn về phía học viên cũ này, nói.
Bọn họ nói cũng không hạ giọng. Mỗi người cũng nghe được. Bao gồm cả Sở Mộ đang dần dần đi xa cũng nghe được. Hắn khẽ cau mày. Hai học viên mới này rõ ràng là muốn đẩy hắn đối lập với phe học viên cũ.
– Đứng lại!
Một người trong số học viên cũ, trong mắt hiện lên một tia lạnh lùng. Thân pháp thi triển ra. Hắn vừa hét lớn, vừa chạy như bay về phía Sở Mộ. Tốc độ di chuyển của hắn cực nhanh khiến bụi nổi lên cuồn cuộn.
Vèo.
Thoáng cái, hắn đã ngăn cản ở lối đi trước mặt Sở Mộ.
Leng keng.
Hắn rút kiếm ra, nhắm thẳng vào Sở Mộ. Kiếm khí chấn động cuộn trào mãnh liệt, phong mang mạnh mẽ ép ra:
– Đến nơi này, là hổ ngươi cũng phải ngồi xổm xuống cho ta. Là rồng ngươi cũng phải gục xuống cho ta.
– Không sai. Lập tức giao ra ba vạn bảy nghìn học phần của ngươi đây. Bằng không ngươi cứ chờ coi.
Các học viên cũ khác cũng đều mở miệng uy hiếp.
Vừa dứt lời, trong mắt đã thấy có một tia sáng màu xanh nhạt giống như làn gió thổi tới. Bên tai mới vang lên tiếng leng keng chói tai. Sát khi đáng sợ rét lạnh tập kích tới người. Toàn thân hắn không tự chủ được run rẩy, sởn tóc gáy.
Một kiếm này, quá nhanh… Quá hung dữ…
Những học viên cũ này chỉ cảm thấy mình chém ra một kiếm bị một lực lượng chấn động. Ngụy Kiếm Khí cầm không được, tuột khỏi tay bay ra ngoài. Một cảm giác rét lạnh rơi vào trên cổ họng. Hình như chỉ cần nhẹ nhàng đưa về phía trước một chút là có thể xuyên thủng yết hầu, chết oan chết uổng.
Mồ hôi lạnh xuất hiện trên trán. Sắc mặt tái nhợt. Hai tay theo bản năng giơ lên, trong mắt đầy vẻ hoảng hốt.
– Cái này… cái này… Làm sao có thể…
Chương 273: Hung hãn! Đánh bại một đám học viên cũ (2)
Các học viên mới còn hoàn hảo. Bọn họ đã xem qua Sở Mộ một kiếm đánh bại Hoàng Phủ Phách. Nhưng mười mấy học viên cũ lại khó có thể tiếp nhận được. Phải biết rằng, bọn họ trải qua tu luyện ở ngoại phủ một năm, tu vi kiếm khí cơ bản đều đạt được nửa bước Hóa Khí. Kinh nghiệm thực chiến càng đặc biệt phong phú. Thực lực toàn thân từ lâu không còn giống như nửa bước Hóa Khí bình thường nữa.
Nhưng thật không ngờ, bọn họ vừa ra tay, lại bị một học viên tu vi thập đoạn đỉnh phong mới một kiếm đánh bại.
Trong đáy mắt Sở Mộ chảy qua một tia sáng màu xanh. Thân hình hắn thoáng động, hóa thành một làn gió mạnh vèo cái phóng về phía các học viên cũ. Trong lúc bản thân bay vút qua các học viên mới, hai đạo kiếm quang lóe lên. Hai học viên mới vừa nói ra những lời gây xích mích, chỉ cảm thấy cổ họng của mình truyền ra một trận bị đâm đau. Khi đưa tay lên, liền nhìn thấy một tia màu đỏ tươi. Nhất thời sắc mặt hai người tái nhợt khiếp sợ vạn phần.
Bọn họ cũng đều biết, đây là Sở Mộ cảnh cáo bọn họ. Bọn họ hoảng hốt đồng thời lại vừa căm hận.
Một người một kiếm nhảy vào trong đám học viên cũ, không nói được một lời trực tiếp xuất kiếm. Kiếm quang đáng sợ, kiếm ảnh soàn soạt.
– Cũng dám động thủ với chúng ta, muốn chết.
Các học viên cũ mỗi người đều tức giận, cảm giác trên mặt nóng hừng hực. Chính là một học viên mới tu vi thập đoạn đỉnh phong cũng dám chủ động ra tay với bọn họ. Hơn nữa còn là một mình đối đầu với hai mươi mấy người bọn họ. Quả thực chính là không để bọn họ vào trong mắt.
Leng keng.
Tiếng va chạm chói tai vang lên bên tai không dứt. Từng kiếm quang phóng ra. Màu vàng, màu đỏ, màu tím, màu xanh, màu lam sáng chói giống như pháo hoa, loá mắt. Tất cả kiếm khí gào thét, đều xông về phía Sở Mộ, dường như muốn phân thây Sở Mộ ra.
Thân hình lắc lư, giống như con cá xuyên qua khe đá, lại giống như từng cơn gió nhẹ thổi qua cành lá. Từng kiếm một đều bị đánh thất bại. Tiếp theo, các học viên cũ chỉ thấy trước mắt lần lượt có một tia hàn tinh phóng ra, giống như được sinh ra từ hư vô bay vụt đến.
Kiếm trong tay chấn động. Một lực lượng chấn động không có cách nào thừa nhận khiến bàn tay hơi tê dại. Ngón tay buông lỏng. Ngụy Kiếm Khí bị một lực lượng xiết chặt, khiến tuột khỏi tay bay ra. Tiếp theo chỉ cảm thấy yết hầu truyền ra một cảm giác bị đâm đau.
– Giết hắn!
Một học viên cũ gần như mất lý trí rống to. Sát chiêu thi triển ra. Kiếm quang nổ mạnh, bắn ra trực tiếp bao phủ toàn thân Sở Mộ.
Vung kiếm.
Những tiếng va chạm leng keng vang lên. Vô số kiếm quang nhanh chóng bắn ra tia lửa ra xung quanh. Sát chiêu hơi dừng lại một chút. Sở Mộ mượn lực bay nhanh tới phía trước, thoáng hiện ra ở bên cạnh tên học viên cũ này. Một kiếm vung chém.
– Đáng chết, hắn làm sao có thể lợi hại như vậy được?
– Ra tay toàn lực, không nên giữ lại!
Mỗi người học viên cũ thét to. Có người một lần nữa nhặt Ngụy Kiếm Khí lên, ra tay bao vây tấn công.
Đám học viên mới mỗi người đều trợn mắt há hốc mồm. Ở trong mắt bọn họ, hai mươi mấy người học viên cũ vây quanh một bóng người màu xanh nhạt, không ngừng xuất kiếm. Kiếm quang lóe lên chói mắt, khiến người ta hoa mắt thần mê. Thậm chí còn có những sát chiêu kiếm thuật thi triển ra, hung uy vô cùng. Bóng người màu xanh nhạt kia dường như muốn bị vô số kiếm quang sắc bén rét lạnh cắn nát, lại nhiều lần xuyên qua khe của các kiếm quang, quỷ thần khó lường.
Một kiếm đâm ra, mây trôi tuôn ra. Mây trắng cuồn cuộn bạo liệt. Vô số kiếm khí mây trắng to bằng ngón tay bắn nhanh ra tám phương!
Toái Vân Kiếm Bạo!
Toái Vân Kiếm Bạo có uy lực rất mạnh, kiếm khí bắn nhanh tám phương, nhất thời khiến những học viên cũ vây quanh Sở Mộ đều bị đẩy lùi.
Sở Mộ giống như tinh linh trong gió, thân hình quay một vòng. Từng kiếm từng kiếm đâm ra, kiếm quang trở nên đen tối. Thời điểm mỗi một kiếm đánh trúng mũi kiếm của đối phương, mũi kiếm đều sẽ run rẩy ba lần, phát ra lực lượng càng cường đại hơn, chấn động mạnh tới mức thân kiếm của đối thủ rung động, lòng bàn tay gần như muốn rách ra, lại không thể giữ được khiến kiếm rời khỏi tay bay ra ngoài.
Bá bá bá.
Vài tiếng động vang lên. Kiếm quang quay lại. Bóng người màu xanh nhạt một lần nữa bay lên trời, giữa không trung xoay một vòng. Sau đó từ trên cao, hắn bắn ra, từ từ hạ xuống đất, giống như một mảnh lá liễu. Tư thế cực nhanh này cùng với cực chậm thay thế lại tuyệt không đột ngột, tự nhiên lưu loát sinh động như mây bay nước chảy.
Chỉ thấy hai mươi mấy người học viên cũ này hai tay trống trơn. Ngụy Kiếm Khí của bọn họ rơi vãi ở bốn phương tám hướng. Ở cổ họng của bọn họ đều có một tia màu đỏ tươi.
Thu kiếm vào vỏ, Sở Mộ vẫn không nói ra một lời nào. Trong nháy mắt đó phong thái lại giống như khắc sâu vào trong lòng của mọi người, không có cách nào phai mờ.
Mỗi học viên mới đều lộ ra ánh mắt sùng bái. Hai mắt bọn họ tỏa ra ánh sáng. Hai học viên mới vừa nói lời gây xích mích, mồ hôi lạnh trực tiếp rơi xuống. Bọn họ càng thêm hỏng thốt. Một chút hận ý ở trong lòng cũng bị phai mờ.
Lấy lực một người, còn chỉ là tu vi thập đoạn đỉnh phong mà thôi, trực tiếp đánh ngã được hai mươi mấy người học viên cũ nửa bước Hóa Khí giống như hoa rơi nước chảy. Điều này quả thật mới nghe lần đầu. Cho dù là Luyện Thanh Vân sư huynh mà bọn họ quen biết, cũng có không cách nào làm được điều này.
Mà hai mươi mấy người học viên cũ này mặt xám như tro tàn, bị đả kích vô cùng trầm trọng. Nhớ rõ, bọn họ ở trong ngoại phủ này, hoàn cảnh tu luyện tốt hơn so với bên ngoài gấp mấy lần. Mặc dù không có cách nào trực tiếp hấp thu được linh khí trong không khí để mình sử dụng, nhưng thời gian dài có linh khí tinh thuần rót vào, đối với thân thể bản thân có sự tẩm bổ không tầm thường. Có thể khiến tiềm lực của bản thân dễ dàng phát ra ngoài.
Nhưng bây giờ, hai mươi mấy người bọn họ lại bị một học viên mới tu vi thập đoạn đỉnh phong đánh bại. Mỗi người gần như đều bắt đầu nảy sinh ý nghĩ rời khỏi nơi đây từ nay về sau không tiếp tục luyện kiếm nữa.
Sở Mộ lại hiểu rất rõ. Hắn mặc dù có thể đánh bại hai mươi mấy người học viên cũ liên thủ, ngoại trừ thực lực của bản thân hắn và năng lực nắm giữ đối với tiết tấu ra, còn có thành phần mưu lợi cực lớn ở bên trong.
Hắn ra tay quá nhanh, quá đột nhiên. Hai mươi mấy người học viên cũ căn bản cũng không có đề phòng. Chờ tới lúc bọn họ kịp phản ứng, Sở Mộ đã nắm giữ tiết tấu. Hơn nữa, sau khi hai mươi mấy người học viên cũ phản kích, mục tiêu chỉ có một. Thân hình Sở Mộ lại lay động không ngừng khiến cho bọn họ không có cách nào phát huy ra toàn lực. Cho dù là thi triển sát chiêu cũng bị ngăn cản liên tục. Bọn họ rất sợ công kích phải những người bạn đồng hành khác. Do đó uy lực giảm bớt đi rất nhiều. Cuối cùng bọn họ rơi vào một kết quả bị đánh bại.
Chương 274: Kiếm của ta ai có thể ngăn! (1)
Chủ yếu nhất là, hai mươi mấy người học viên cũ này ở trong ngoại phủ đều xem như là một đám tương đối bình thường. Nghĩ đến một năm trước bọn họ mới vừa gia nhập ngoại phủ, chắc hẳn chỉ là tu vi thập đoạn đỉnh phong.
– Lý sư huynh, cái tên kia vô cùng cuồng ngạo. Căn bản cũng không coi học viên cũ chúng ta ra gì.
Hai nhân ảnh từ phía xa đi tới. Một người trong đó là Trương Khánh Vĩ. Hắn đang bắn nướt bọt về phía một người khác nói. Hắn vừa hồi tưởng lại lúc bị Sở Mộ một kiếm để ở trên cổ họng, cuối cùng còn nghĩ tới sự thực mình chỉ còn lại sáu trăm học phần phải chuyển cho đối phương, liền giận không kìm chế được.
– Ngươi đúng là phế vật. Ngay cả một học viên mới cũng không có cách nào áp chế được. Thời gian một năm qua đã lãng phí một cách vô ích.
Người được gọi là Lý sư huynh nhướng mày, bất mãn liếc mắt nhìn Trương Khánh Vĩ, hừ lạnh nói.
– Lý sư huynh, cái tên kia tuy rằng là học viên mới, tu vi kiếm khí cũng chỉ có thập đoạn đỉnh phong, nhưng thực lực toàn thân thật sự không tầm thường.
Trương Khánh Vĩ cố gắng biện giải cho mình. Hắn thà rằng nói đối phương mạnh mẽ vô cùng cũng không muốn thừa nhận mình là phế vật.
– Hừ, chỉ là một học viên mới thập đoạn đỉnh phong, lợi hại hơn nữa, nhiều lắm cũng chỉ có thể có thực lực đánh bại nửa bước Hóa Khí bình thường, còn có thể lợi hại tới mức nào nữa.
Lý Anh Duệ càng thêm bất mãn, thần sắc có vài phần lạnh lùng, mắng.
– Đúng đúng. Nhưng tốc độ của cái tên kia xuất kiếm nhanh vô cùng. Ta cũng khó có thể chống đỡ.
Trương Khánh Vĩ cẩn thận hồi tưởng tình hình lúc đó. Mặc dù hắn cũng không coi trọng đối phương, nhưng tốc độ xuất kiếm của đối phương thật sự rất nhanh. Nhanh vô cùng. Hắn tự nhận là không có cách nào đạt được loại tốc độ xuất kiếm như vậy.
– Tốc độ kiếm rất nhanh? Vậy thì có ích lợi gì? Đó chẳng qua là một phần tạo thành thực lực mà thôi. Tu vi không theo kịp, tốc độ kiếm nhanh hơn nữa cũng có không cách nào phát sinh quá nhiều lực sát thương.
Lý Anh Duệ nói:Càn Khôn Vũ Hóa – Vũ Động Càn Khôn – Lâm Động Thỉnh chư vị nghé thăm
– Trong các triều đại tới nay, học viên mới tiến vào ngoại phủ, người lợi hại nhất, xông qua Tiểu Kiếm Tháp chẳng qua cũng chỉ bắt được thành tích đứng thứ một trăm sáu mươi. Ngay cả tư cách lưu danh ở trên Thiết Kiếm Bảng cũng không có. Những năm gần đây, mỗi năm học viên mới lần đầu tiên xông vào Tiểu Kiếm Tháp, thành tích tốt nhất cũng không có vượt qua thứ tự hai trăm. Không đáng để lo.
– Đó là đương nhiên. Cho dù hắn có lợi hại hơn nữa, cũng có không cách nào so sánh với Lý sư huynh xếp thứ hạng 123 trong Tiểu Kiếm Tháp. Ta tin tưởng Lý sư huynh chỉ cần ra một kiếm, là có thể đánh bại đối phương, cho hắn biết sự lợi hại của Lý sư huynh.
Trương Khánh Vĩ lớn tiếng nịnh nọt.
Lý Anh Duệ không nói gì, khóe miệng lại treo lên một ý cười ngạo nghễ. Ở trong mấy nghìn đệ tử ngoại phủ, có thể nhận được thứ hạng 123 trong Tiểu Kiếm Tháp, thật sự đặc biệt xuất sắc rồi.
Chỉ có người thật sự xông qua Tiểu Kiếm Tháp, mới có thể hiểu rõ được khó khăn và cường đại trong đó.
– Lý sư huynh, cái tên kia là ở chỗ này!
Ánh mắt Trương Khánh Vĩ đảo qua, nhất thời ngẩn ra, tiếp theo chỉ về phía trước, hô lớn.
…
Sở Mộ thu kiếm vào vỏ, ánh mắt lạnh lùng đảo qua. Mọi người không dám đối diện, đều cúi đầu. Hắn xoay người đang muốn rời đi.
Cùng lúc đó, tiếng Trương Khánh Vĩ hét lớn truyền đến, khiến cho mọi người chú ý. Mỗi người đều nhìn sang.
– Sở Mộ. Đứng lại cho ta!
Trương Khánh Vĩ nhanh chóng chạy như bay đến, hóa thành lưu quang xẹt qua bên cạnh Sở Mộ, ngăn cản lối đi của Sở Mộ.
Lý Anh Duệ đeo một thanh Ngụy Kiếm Khí, chậm rãi bước đi thong thả đến. Trên mặt hắn lộ ra một thần sắc cười mà như không cười.
– A, là hắn!
Sắc mặt một học viên cũ thoáng đổi, khẽ kêu lên nói.
– Lý sư huynh, là Lý Anh Duệ sư huynh.
– Đứng thứ hạng 123 trên chiến hạng Tiểu Kiếm Tháp. Tu vi vô cùng tinh thâm. Một tay kiếm thuật càng sắc bén, vô cùng ít có địch thủ. Hơn nữa, Lý sư huynh còn là người của Ngạo Kiếm Bang. Không chỉ có thực lực bản thân mạnh mẽ mà núi dựa cũng cường đại.
– Thoạt nhìn, hình như là đến học viên mới này gây phiền phức. Quá tốt, cuối cùng cũng có thể trút được cơn giận.
– Học viên mới này thực lực đặc biệt cường đại. Lý sư huynh hắn…
– Ngươi lo lắng cái gì? Học viên mới này cường đại mấy đi nữa cũng có giới hạn. Hắn sở dĩ có thể đánh bại chúng ta, thuần túy là dùng thủ đoạn bất chính. Tuyệt đối không phải là đối thủ của Lý sư huynh.
– Ta đã có chút nóng lòng muốn xem kết cục của hắn.
Sắc mặt các học viên cũ vốn như tro tàn, thoáng cái hồng quang toả sáng, giống như thay da đổi thịt nói chuyện với nhau.
– Lăn!
Sở Mộ lạnh lùng phun ra một chữ, nhất thời khiến đầu Trương Khánh Vĩ nổi lên gân xanh. Hắn nổi trận lôi đình, không nói hai lời trực tiếp rút kiếm chém về phía Sở Mộ.
Thân hình lắc một cái, bước chân hỗn loạn, Sở Mộ rút kiếm ra. Kiếm quang giống như ngang trời lao ra. Trương Khánh Vĩ vội vàng vung kiếm chống đỡ. Kiếm thức biến đổi, giống như ảo ảnh lướt qua kiếm của Trương Khánh Vĩ, nặng nề đánh vào phía trên kiếm khí hộ thể của Trương Khánh Vĩ.
Một tiếng động phát ra. Kiếm khí bạo phát. Trương Khánh Vĩ lui về phía sau vài bước, tàn bạo nhìn chằm chằm vào Sở Mộ. Sắc mặt hắn tái xanh một mảnh. Tay phải dùng sức cầm kiếm. Kiếm khí cuộn trào mãnh liệt. Năm tấc kiếm quang phun ra nuốt vào không ngừng, xuyên thủng hư không.
Tuy rằng ở trên mức độ tinh thần và số lượng kiếm khí không bằng đối phương, nhưng trình độ kiếm thuật quỷ thần khó lường, lại làm cho Sở Mộ có thể phát huy ra uy lực mỗi một kiếm tới trình độ lớn nhất. Kiếm khí bạo phát cùng lực lượng của chính mình kết hợp với nhau, ở trên mũi kiếm chấn động hình thành một khối, uy lực tăng gấp bội, trong nháy mắt thiếu chút nữa xé rách kiếm khí hộ thể của Trương Khánh Vĩ hộ.
Trương Khánh Vĩ mặc dù phẫn nộ lại kiêng kỵ, không xuất thủ lần nữa, cũng bởi vì Lý Anh Duệ đến.
– Không sai. Làm một học viên mới chỉ có tu vi thập đoạn đỉnh phong, ngươi hoàn toàn ngoài dự đoán của ta.
Ánh mắt Lý Anh Duệ lợi hại giống như mắt của chim ưng nhìn xuống, bộ dạng mở miệng chỉ điểm giang sơn, từ trên cao nhìn xuống khích lệ Sở Mộ. Đột nhiên, sắc mặt hắn lại chuyển, giọng nói trở nên lạnh lùng:
– Nhưng, học viên mới phải có bộ dạng của học viên mới. Đừng tưởng rằng mình có chút thực lực, muốn dĩ hạ phạm thượng hoành hành ngang ngược lai không được. Ngươi có lẽ còn chưa rõ ràng lắm. Đại Khôn Kiếm Phủ không thể giống như bên ngoài được. Mỗi người ở đây đều là thiên tài.
– Thì tính sao?
Sở Mộ càng cảm nhận được, cạnh tranh kịch liệt cùng tàn khốc bên trong Đại Khôn Kiếm Phủ.
– Làm là sư huynh, ta không chấp nhặt với ngươi.
Thần sắc Lý Anh Duệ lại thay đổi, lại là bộ dạng bố thí, mở miệng chỉ điểm giang sơn:
– Ngươi chỉ cần đem ba vạn bảy nghìn học phần ngươi đạt được, chuyển ba vạn qua xem như nhận lỗi. Lại quỳ xuống dập đầu lạy hắn xin lỗi, chuyện này xem như chấm dứt. Sau này, ngươi có thể nhận được sự che chở của Ngạo Kiếm Bang. Chỉ cần ngươi biểu hiện cũng đủ xuất sắc, thậm chí còn có thể được thu trở thành một thành viên của Ngạo Kiếm Bang.
Chương 275: Kiếm của ta ai có thể ngăn! (2)
– Không sai, quỳ xuống nói xin lỗi đi.
Trương Khánh Vĩ nhếch miệng cười, hung hãn nói.
Mỗi một học viên mới đều sững sờ. Lý sư huynh này cũng quá bá đạo. Giao ra học phần thì thôi, lại còn phải quỳ xuống dập đầu. Đổi lại thành bọn họ, cũng không thể chịu đựng được. Nói gì tới một người như Sở Mộ.
Mỗi người bọn họ đều trợn trừng hai mắt ngừng thở, muốn xem thử Sở Mộ rốt cuộc sẽ đáp lại thế nào. Theo bản năng bọn họ cũng âm thầm khuyến khích, Sở Mộ tuyệt đối không thể quỳ xuống dập đầu xin lỗi.
Bởi vì điều này không chỉ có liên quan đến mặt mũi cá nhân Sở Mộ, mà còn liên quan đến mặt mũi của học viên mới.
Sở Mộ liếc mắt nhìn Trương Khánh Vĩ, lại đưa mắt nhìn về phía Lý Anh Duệ. Trong đồng tử bắn ra tinh quang sắc bén, một kiếm đâm về phía Lý Anh Duệ, nhanh vô cùng.
Lý Anh Duệ có chút kinh hãi. Hắn không ngờ tới đối phương lại dám xuất kiếm đối với hắn. Nhưng hắn có kinh nghiệm chém giết vô cùng phong phú thực lực mạnh mẽ phản ứng nhanh chóng, bật người né tránh, xuất kiếm phản kích. Kiếm quang xé rách trời cao.
Lý Anh Duệ vừa xuất kiếm liền không chút lưu tình, trực tiếp thi triển ra Phi Ưng Thập Tam Thức mà mình am hiểu nhất. Từng kiếm từng kiếm biến thành Phi Ưng hung mãnh xông tới, bộ dạng muốn nắm lấy Sở Mộ, dùng lợi trảo xé rách thành mảnh nhỏ.
Sát khí ép người. Từng tiếng chim ưng bén nhọn chói tai vô cùng vang lên. Bất kể là học viên cũ hay là học viên mới đều lui lại thật xa. Bằng không lỗ tai của bản thân khó chịu nổi, mà ngất đi mất.
– Phi Ưng Kiếm Thuật, ngươi thảm rồi.
Trương Khánh Vĩ vui vẻ, cũng không dám dừng lại vội vàng lui về phía sau, đồng thời cười to nói.
Tâm tư Sở Mộ thoáng động, hồi tưởng lại các loại kiếm thuật hắn đã xem qua ở bên trong Tàng Công Lâu trước đó. Hình như hắn có nhìn thấy Phi Ưng Kiếm Thuật. Trên giấy ghi chép giới thiệu sơ qua, Phi Ưng Kiếm Thuật là một môn kiếm thuật cao giai, hơn nữa ở trong kiếm thuật cao giai còn có uy lực phi phàm. Mỗi một kiếm thức cơ bản đều có thể biến thành một con Phi Ưng, vô cùng hung hãn.
Cuối cùng sát chiêu vừa ra, uy lực hết sức cường đại. Số học phần cần đổi đạt đến tám trăm. Nếu luận về uy lực, cũng sẽ không thua kém Kim Phong Kiếm Thuật bao nhiêu.
Sở Mộ nhìn ra được, Lý Anh Duệ đã đem Phi Ưng Kiếm Thuật tu luyện tới trình tự đại thành. Một kiếm một thức cơ bản, từng con Phi Ưng do kiếm khí ngưng tụ ra xoay quanh, bay đến. Khí thế hung hăng ép người đến cực điểm.
Kiếm thức vừa chuyển, ánh sáng màu vàng nhạt bắn ra vô cùng sắc bén. Kim Phong Kiếm Thuật thi triển ra. Mỗi một kiếm phong quang ép người xé rách không khí.
Phi Ưng từ trên lao xuống chém rơi. Sở Mộ một kiếm xé rách trời cao, đánh tan Phi Ưng.
Mũi kiếm giống như hàn tinh. Ánh sáng màu vàng nhạt lợi hại xuyên thẳng không khí. Phong quang đáng sợ khiến người ta sởn tóc gáy. Từng con Phi Ưng ở dưới phong quang bị xé rách tán loạn.
Lý Anh Duệ kinh hãi. Hắn vốn cho rằng Phi Ưng Kiếm Thuật của mình vừa ra, trong mười chiêu tất nhiên sẽ đánh bại đối phương. Nhưng thật không ngờ lại bị đối phương áp chế. Lấy nhãn lực của hắn nhìn ra được đối phương thi triển kiếm thuật, cũng sẽ không kém hơn Phi Ưng Kiếm Thuật của hắn. Đồng thời trình độ nắm giữ cao thâm hơn so với hắn. Bằng không không có khả năng đánh tan Phi Ưng của hắn.
– Tiếp ta một chiêu, Phi Ưng Thập Tam Biến!
Lý Anh Duệ quát một tiếng chói tai, kiếm khí ngang dọc, sát chiêu thi triển ra Mười ba kiếm khí Phi Ưng đồng thời xoay quanh bầu trời, phát ra tiếng kêu lớn chói tai. Hai cánh mở rộng ra, giống như máy bay ném bom hạ xuống, tập trung vào Sở Mộ.
– Không sử dụng ý cảnh.
Trong nháy mắt Sở Mộ đưa ra phán đoán. Kiếm khí hội tụ, kiếm quang ngưng luyện, Kim Phong Liệt Không.
Kim quang giống như những cây kim châm nho nhỏ lao vào hư không. Kiếm khí Phi Ưng đáp xuống, lại đột nhiên một phân thành hai, tán loạn một cách quỷ dị.
Mười ba con Phi Ưng tán loạn hóa thành một cơn lốc kiếm khí mang tất cả xung quanh. Cuồng phong cuồn cuộn nổi lên, thổi tới khiến trường bào Sở Mộ cùng Lý Anh Duệ kêu phần phật. Kiếm quang màu vàng xông về phía Lý Anh Duệ. Lý Anh Duệ một kiếm đánh tan, lại lui về phía sau hai bước, từ phía xa đối diện với Sở Mộ.
Không quan tâm là học viên mới hay học viên cũ, tất cả đều kinh ngạc đến ngây người. Nhất là học viên cũ. Học viên mới này không ngờ có thể đối đầu cùng Lý sư huynh. Hơn nữa nhìn tình cảnh hiện tại, Lý sư huynh hình như còn rơi xuống hạ phong. Quả thực chính là không thể tưởng tượng nổi.
Đây là muốn nghịch thiên sao?
– Không tệ không tệ. Ngươi có thể khiến cho ta phải nhìn bằng con mắt tán thưởng.
Sắc mặt Lý Anh Duệ đổi tới đổi lui, đột nhiên lộ ra một ý cười. Hắn thu kiếm vào vỏ, nói:
– Chuyện này dừng ở đây đi. Ta rất chờ mong được biết, một tháng sau tại chiến hạng Tiểu Kiếm Tháp, ngươi có thể thu được vị trí thứ mấy.
– Lý sư huynh…
Trương Khánh Vĩ vừa nghe vậy, liền vội vàng kêu lên. Nhưng Lý Anh Duệ lại không để ý tới hắn, xoay người rời đi.
Trương Khánh Vĩ nhìn Lý Anh Duệ, lại nhìn Sở Mộ, trong lòng đặc biệt không cam lòng. Cuối cùng hắn vội vàng đuổi theo về phía Lý Anh Duệ.
Sở Mộ thu hồi ánh mắt, thu kiếm vào vỏ, hoàn toàn không nhìn tới đám học viên mới kia xoay người rời đi!
– Chiến hạng Tiểu Kiếm Tháp…
Thầm nghĩ, Sở Mộ lại cầm bản phủ quy của Kiếm Phủ ở đầu giường mở ra, nhìn kỹ lại phần giới thiệu về Tiểu Kiếm Tháp.
– Có thể ở trong mấy nghìn người tham gia chiến hạng Tiểu Kiếm Tháp đứng hàng thứ 123, đủ thấy thực lực của hắn không tầm thường. Sau khi giao đấu, thực lực chỉnh thể của người này tuyệt đối ở trên Hoàng Phủ Phách. Thậm chí Luyện Thanh Vân và Hoàng Phủ Trường Thiên cũng không nhất định có thể chống lại.
Sở Mộ một lần nữa thả bản phủ quy xuống, lẩm bẩm.
Thực lực của Lý Anh Duệ khiến Sở Mộ coi trọng. Tuy rằng chỉ một lần giao đấu, Sở Mộ chiếm thượng phong, nhưng hắn lại biết, Lý Anh Duệ cũng không lấy ra thực lực chân chính. Nhiều nhất, lần giao thủ này chỉ là một lần thử mà thôi.
Nhưng Sở Mộ lại không tin, người có thể ở trong mấy nghìn người không lĩnh ngộ ý cảnh. Chỉ có điều, Sở Mộ tự tin thoáng cái vừa phát ra toàn lực, đánh bại Lý Anh Duệ cũng không phải không có khả năng. Nghĩ đến Lý Anh Duệ chắc cũng cảm thấy được Sở Mộ khó đối phó, giữa hai bên lại không có thù hận rõ ràng, cho nên mới thu tay lại.
– Chiến hạng Tiểu Kiếm Tháp cứ ba tháng tiến hành một lần. Bây giờ còn cách có một tháng. Trong một tháng này, ta phải nâng cao thực lực tiến thêm một bước nữa.
Sở Mộ âm thầm nói, lấy từ trong lòng ra Huyễn Ảnh Bộ và bí pháp kiếm khí hộ thể tầng thứ ba mà mình đổi được từ Tàng Công Lâu.
Hắn cẩn thận lật xem. Huyễn Ảnh Bộ là bộ pháp cao giai. Sau khi xemn kỹ một lần, Sở Mộ có lĩnh ngộ. Tiếp theo hắn xem bí pháp kiếm khí hộ thể tầng thứ ba.
– Huyễn Ảnh Bộ hiện tại có thể tu luyện. Nhưng bí pháp kiếm khí hộ thể tầng thứ ba lại cần dùng kiếm khí Tiên Thiên mới có thể rèn luyện.