- Home
- Truyện Kiếm tu
- Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
- Chương 276: Kiếm Phủ cường giả mọc lên như nấm |>đến chương 280
Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
Chương 276: Kiếm Phủ cường giả mọc lên như nấm |>đến chương 280
❮ sautiếp ❯Chương 276: Kiếm Phủ cường giả mọc lên như nấm (1)
Khép lại quyển sách bí pháp kiếm khí hộ thể tầng thứ ba, Sở Mộ khẽ cau mày.
– Nói như vậy, việc hiện tại quan trọng nhất của ta chính là mau chóng nâng cao tu vi kiếm khí, mau chóng đột phá đến Hóa Khí Cảnh?
– Nhưng trước khi đột phá tới Hóa Khí Cảnh, còn có một cửa nửa bước Hóa Khí. Chỉ có thể lại khổ luyện một thời gian. Trong vòng một tháng ta nhất định có thể tiến vào nửa bước Hóa Khí.
Nếu tạm thời không có cách nào tu luyện bí pháp kiếm khí hộ thể tầng thứ ba, Sở Mộ không thể làm gì khác hơn là thu vào bên trong vòng tay không gian. Hắn cầm lấy Huyễn Ảnh Bộ, lại bắt đầu tìm hiểu.
…
Tầng thứ nhất của Kiếm Lâu, một bóng người nhanh chóng di chuyển trên mặt đất. Bước chân nhìn như mất trật tự, lại diễn sinh ra vài huyễn ảnh, chồng chất thay thế làm cho không người nào có thể nhận ra đâu là thật, đâu là hay giả.
Thật thật giả giả lẫn ở trong đó.
Thu thế lại. Mấy huyễn ảnh đều trùng điệp biến mất, lộ ra thân hình Sở Mộ.
– Không hổ danh là bộ pháp cao giai cần một nghìn học phần mới có thể đổi được. So với bộ pháp cao giai bình thường, rõ ràng đã tinh diệu hơn nhiều.
Trải qua mười ngày tu luyện, tu vi kiếm khí của Sở Mộ càng thêm tinh thuần hùng hậu. Kiếm thuật chờ loại lại không có gì tiến triển. Nhưng Huyễn Ảnh Bộ lại tu luyện tới tiểu thành.
Nghiêm ngặt mà nói, Huyễn Ảnh Bộ là một môn lấy bộ pháp chủ yếu kết hợp một chút tinh nghĩa đặc biệt của thân pháp, lấy ảo là chính, có lực mê hoặc cực mạnh.
Huyễn Ảnh Bộ nhập môn, có thể lấy bộ pháp kéo thân thể thi triển ra một huyễn ảnh. Dấu hiệu tiểu thành chính là kéo ra bốn huyễn ảnh. Đại thành chính là kéo ra bảy huyễn ảnh. Mười huyễn ảnh là viên mãn.
Hiện tại Sở Mộ thi triển ra Huyễn Ảnh Bộ có thể kéo ra bốn huyễn ảnh, vững chắc ở trình tự tiểu thành.
– Sở sư huynh, bên ngoài có người tìm sư huynh.
Trầm Đào từ bên ngoài đi tới, làm kiếm lễ nói.
Sở Mộ gật đầu đi ra phía ngoài. Hắn nhìn thấy người đang ở bên ngoài phong cấm của Kiếm Lâu, nhất thời ngẩn người ra. Tiếp theo, trên mặt hắn lộ ra một ý cười.
– Sở huynh đệ, không, hiện tại phải gọi là Sở sư đệ. Ta đã từng nói, chúng ta sẽ gặp lại nhau.
Người bên ngoài phong cấm mỉm cười, nói.
– Gia Cát sư huynh.
Sở Mộ làm kiếm lễ, lấy ra kiếm lệnh thân phận đặt ở trên phong cấm, mở ra một cánh cửa cung kính mời người bên ngoài tiến vào.
– Lúc đầu nhìn thấy Sở sư đệ, ta đã cảm thấy Sở sư đệ không tầm thường. Quả nhiên, ba cửa ải hiểm yếu thu được trước ba, đánh bại con cháu vương thất.
Người tới cười nói.
Hắn chính là Chư Cát Minh, kiếm giả Hóa Khí Cảnh trước đó lúc Sở Mộ vừa rời khỏi Thanh Phong Kiếm Phái đi tới Kiếm Viện Ly Châu, đã gặp được ở trên núi Bạch Phong….
Giống như lần đầu gặp gỡ, toàn thân Chư Cát Minh vẫn mặc trường bào màu bạc.
Theo Sở Mộ đi vào tầng hai của Kiếm Lâu, ngồi xuống trên ghế ở phòng khách chính giữa.
– Gia Cát sư huynh là đệ tử nội phủ sao?
Sở Mộ nói.
– Đúng. Ta là đệ tử nội phủ.
Chư Cát Minh cười nói:
– Sở dĩ ta biết ngươi đến, bởi vì Gia Cát Xung là đại ca của ta.
Sở Mộ bừng tỉnh hiểu ra. Thảo nào lúc đó, sau khi Gia Cát Xung nghe được tên của mình, ánh mắt của mình hình như có chút đặc biệt. Bây giờ mới biết, chắc là trước đó Chư Cát Minh đã nói với Gia Cát Xung.
– Lần này ta tới không có chuyện gì đặc biệt. Chủ yếu là ghé thăm ngươi một chút, thuận tiện hàn huyên với ngươi, giúp ngươi hiểu sâu sắc thêm về Kiếm Phủ.
Chư Cát Minh nói. Sở Mộ gật đầu. Cơ hội như vậy thật sự khó có được.
– Phủ quy cơ bản của Kiếm Phủ, ta nghĩ ngươi đã xem qua, ta không lặp lại nữa. Nhưng có một vài điều,chắc chắn sẽ không ghi chép ở trên phủ quy.
Chư Cát Minh nói:
– Đại Khôn Kiếm Phủ là nơi tập trung phần lớn thiên tài trong cả vương triều Đại Khôn, là nơi vương thất tiêu hao số lượng lớn tài nguyên mở ra. Mục đích chính là bồi dưỡng được kiếm đạo cường giả, khiến đại vương triều trở nên lớn mạnh.
– Những ảo diệu bên trong, lấy tu vi và địa vị của ta bây giờ, cũng khó mà hiểu rõ ràng. Cho nên cũng không thể nói cho ngươi biết đó là cái gì.
Chư Cát Minh tiếp tục nói:
– Hiện tại, điều ngươi cần phải biết là những tổ chức học viên bên trong Kiếm Phủ.
– Tổ chức học viên?
Sở Mộ thoáng sửng sốt.
– Nơi nào có người, khó tránh khỏi sẽ có tranh đấu.
Chư Cát Minh cười nói, trong mắt có hiện lên ánh sáng cơ trí:
– Đại Khôn Kiếm Phủ, số học viên vượt lên quá mười vạn. Tất nhiên cũng sẽ gặp phải tình huống lập bang kết phái. Mà đây cũng là điều mà cao tầng của Kiếm Phủ cho phép, là một loại phương thức cạnh tranh vô hình được khẳng định.
Sở Mộ gật đầu. Hắn có thể lý giải được.
– Một điện hai các ba minh. Sáu cái này chính là tổ chức học viên cường đại nhất bên trong Kiếm Phủ hiện nay. Chúng đã có lịch sử lâu đời, nội tình thâm hậu. Bên trong có vô số cao thủ. Ngoài ra, còn có một ít tổ chức nhị lưu, tam lưu khác. Ví dụ như Ngạo Kiếm Bang, Hàn Băng Lâu.
Chư Cát Minh nói, sắc mặt rất nghiêm túc:
– Trong đó một điện là Thiên Vương Điện. Hai các là Chưởng Kiếm Các và Thiên Âm Các. Ba minh là Lôi Hỏa Minh và Thứ Ảnh Minh cùng với Kim Phong Minh. Ta chính là một thành viên của Kim Phong Minh.
Sở Mộ ghi nhớ tất cả những lời Chư Cát Minh nói. Những điều này đều không có ghi ở trên phủ quy.
– Thiên Vương Điện có thành viên rõ ràng. Lấy con cháu vương thất là chính. Ngoài ra còn có một vài đệ tử các kiếm phái tương đối xuất sắc được bọn họ chiêu mộ. Chưởng Kiếm Các, Thiên Âm Các cùng với ba minh đều là đệ tử kiếm phái.
Chư Cát Minh nói, thần sắc có chút quái lạ, thở dài một hơi:
– Con cháu vương thất luôn luôn coi thường đệ tử kiếm phái. Hôm nay, trong Kiếm Phủ, con cháu vương thất cùng đệ tử kiếm phái ở hai phe đối lập. Con cháu vương thất và đệ tử kiếm phái lại tồn tại cạnh tranh đối lập. Thậm chí còn ngay cả học viên cũ và học viên mới ở ngoại phủ cũng tồn tại sự đối lập.
Nói đến đây, trên mặt Chư Cát Minh hiện lên một sự mỉa mai.
Sở Mộ gật đầu. Những cái khác hắn không rõ ràng lắm. Nhưng trong ngoại phủ học viên mới và học viên cũ đối lập, ngày hôm nay hắn đã được lĩnh giáo.
– Một điện hai các ba minh sáng lập đã lâu. Trong đó người nắm quyền cứ thay đổi thế hệ lại thay bằng một người khác. Nhưng mỗi lần thay người nắm quyền đều có thiên phú và thực lực kinh người, kẻ tầm thường không thể so sánh được Hiện tại điện chủ Thiên Vương Điện là Hoàng Phủ Hoàng Thiên, được xưng là Tiểu Thiên Vương. Các chủ Chưởng Kiếm Các là Trần Bất Nhị, có danh hiệu là Độc Tôn Kiếm. Các chủ Thiên Âm Các là Thượng Quan Cầm Âm, được khen tặng là Cầm Kiếm Song Tuyệt. Ba người bọn họ còn là ba đại Kiếm Chi Tử của Kiếm Phủ.
Chư Cát Minh nói, trong mắt bắn ra ánh sáng vô cùng cuồng nhiệt và hướng tới.
– Kiếm Chi Tử?Càn Khôn Vũ Hóa – Vũ Động Càn Khôn – Lâm Động Thỉnh chư vị nghé thăm
Chân mày Sở Mộ nhíu lại, có phần không thể hiểu được.
Chương 277: Kiếm Phủ cường giả mọc lên như nấm (2)
– Kiếm Phủ phân ra thành ngoại phủ, nội phủ và vương phủ. Học viên tất nhiên cũng chia ra làm học viên ngoại phủ, học viên nội phủ và học viên vương phủ. Kiếm Khí Cảnh là học viên ngoại phủ. Hóa Khí Cảnh là học viên nội phủ. Khí Hải Cảnh là học viên vương phủ. Cửu Chuyển Cảnh lại được xưng là học viên hạt giống. Tới Nguyên Cực Cảnh, mới có thể trở thành Kiếm Chi Tử.
Chư Cát Minh giải thích:
– Học viên của ngoại phủ, nội phủ và vương phủ, chỉ có tu vi hạn chế. Nhưng học viên hạt giống và Kiếm Chi Tử ngoại trừ tu vi hạn chế ra, còn có hạn chế về tuổi tác. Chỉ có điều cụ thể thế nào, ta ngược lại cũng không quá hiểu rõ.
– Cửu Chuyển Cảnh… Nguyên Cực Cảnh…
Trong lòng Sở Mộ sóng to gió lớn cuộn trào mãnh liệt.
– Học viên ngoại phủ vốn có hơn hai ngàn người. Hiện tại lại thêm học viên mới các ngươi, có gần bốn ngàn. Nhưng ngoại phủ chẳng qua chỉ là cất bước mà thôi. Nội phủ và vương phủ mới thật sự là sân khấu. Đệ tử nội phủ có hơn bảy vạn. Đệ tử vương phủ cũng có hơn hai vạn người. Mỗi một người đều nắm giữ thực lực cường đại mà kiếm giả không thể so sánh được. Muốn ở trong rất nhiều thiên tài kiếm giả, trổ hết tài năng, cũng không phải là chuyện dễ dàng.
– Quả thực… Rất kinh người…
Sở Mộ hít một hơi, nhẹ giọng nói.
– Chỉ có điều, ta tin tưởng Sở sư đệ nhất định có thể ở trong rất nhiều kiếm giả trổ hết tài năng xông lên Kiếm Bảng, trở thành một trong những người khiến người ta phải chú ý.
Chư Cát Minh cười nói:
– Ta không phải đang khen tặng ngươi. Cũng không phải đang nói đùa. Mà đây là một loại trực giác. Bởi vì ta tu luyện kiếm thuật, trực giác của ta đến bây giờ chẳng bao giờ sai lầm.
– Ừ.
Gật đầu, Sở Mộ việc nhân đức không nhường ai.
Ở trên phủ quy của Kiếm Phủ có miêu tả liên quan. Ngoại phủ có Thiết Kiếm Bảng, nội phủ có Đồng Kiếm Bảng, vương phủ có Ngân Kiếm Bảng. Mỗi Kiếm Bảng có số lượng trăm người. Chỉ có lưu danh ở trên bảng, mới có thể xem như là trổ hết tài năng ở đông đảo các thiên tài kiếm giả, khó khăn nặng nề.
Tiếp theo, Chư Cát Minh lại nói với Sở Mộ không ít chuyện bên trong Kiếm Phủ, nhất là nội phủ. Sở Mộ có lý giải sâu sắc hơn đối với Kiếm Phủ, cũng càng thêm xác định thêm rõ ràng về những gì mình định tiến hành.
– Sư đệ, ta cho ngươi kiến nghị, không nên dính dáng vào cuộc đối đầu giữa học viên mới và học viên cũ làm gì. Điều này thuần túy là đang lãng phí thời gian.
Cuối cùng, Chư Cát Minh nói.
– Được, ta đã biết.
Sở Mộ gật đầu.
– Được. Hôm nay trò chuyện đến đây thôi. Chúc sư đệ ở ngoại phủ trổ hết tài năng, quang vinh leo lên Thiết Kiếm Bảng.
Chư Cát Minh đứng dậy cười nói, muốn rời đi.
Sở Mộ tiễn Chư Cát Minh đến bên ngoài phong cấm của Kiếm Lâu.
– Đúng rồi. Có một việc ta thiếu chút nữa quên.
Đi được hai bước, Chư Cát Minh bỗng nhiên dừng lại, xoay người nhìn về phía Sở Mộ, trịnh trọng nói:
– Sư đệ, không quan tâm ngươi lĩnh ngộ được ý cảnh gì, cần phải nâng ý cảnh tăng tới ba thành rồi hãy đi đột phá Hóa Khí Cảnh. Bởi vì trong nháy mát khi vừa đột phá được Hóa Khí, sẽ tiến vào một loại cảnh giới Không Linh. Ở dưới loại trạng thái này, có ba phần khả năng ý cảnh ba thành lĩnh ngộ sâu sắc, đột phá đến bốn thành. Nếu như chuẩn bị đầy đủ, sẽ có 5 phần khả năng lĩnh ngộ ba thành ý cảnh lên tới bốn thành.
Trong lòng Sở Mộ chấn động. Cái tin tức này trong những lời Chư Cát Minh đã nói, đối với hắn xem như có giá trị nhất!
Chư Cát Minh đến, giảng giải một phen, khiến Sở Mộ đối với Kiếm Phủ có nhận thức càng khắc sâu hơn.
Đệ tử ngoại phủ khoảng bốn nghìn người. Dệ tử nội phủ lại cao tới hơn bảy vạn. đệ tử vương phủ có hơn hai vạn người. Số lượng như vậy khiến Sở Mộ vạn phần khiếp sợ..
Tất cả đệ tử nội phủ đều kiếm giả Hóa Khí Cảnh. Tất cả đệ tử vương phủ đều là kiếm giả Khí Hải Cảnh, hơn nữa còn không phải là kiếm giả bình thường. Ngoài ra còn có học viên hạt giống Cửu Chuyển Cảnh. Chư Cát Minh cũng không có nói cụ thể là bao nhiêu người. Chỉ có điều nghĩ đến, chắc hẳn cũng sẽ không quá ít mới đúng.
– Toàn bộ kiếm giả Hóa Khí Cảnh bên trong Thanh Phong Kiếm Phái cũng không hơn mười hai mươi mấy người. Cho dù là Thanh Lan Kiếm Phái mạnh mẽ hơn Thanh Phong Kiếm Phái, nhưng kiếm giả Hóa Khí Cảnh cũng sẽ không xuất hiện quá nhiều. Tất cả kiếm giả Hóa Khí Cảnh trong toàn bộ ba kiếm phái núi Thanh Lan, số lượng còn chưa tới một trăm. So với Đại Khôn Kiếm Phủ, quả thực chính là đom đóm so với trăng sáng.
Sở Mộ âm thầm nói.
Hắn cảm thấy, cho dù là kiếm phái trung phẩm thậm chí kiếm phái thượng phẩm cường đại hơn nữa, số lượng kiếm giả Hóa Khí Cảnh trong đó tuyệt đối cũng không có cách nào so sánh được với Kiếm Phủ. Hơn bảy vạn người, đó là số lượng khổng lồ tới mức nào?
Trở về phòng của mình, trong đầu nhớ lại tất cả những gì Chư Cát Minh nói về Kiếm Phủ, tiêu hóa từng cái, trong lòng đang chấn động cũng dần dần bình phục lại. Hắn lại có một cảm giác hưng phấn phát ra từ sâu trong lòng, phát ra từ trong xương tủy, phát ra từ linh hồn.
– Kiếm Phủ như vậy, cường giả mọc lên như nấm, mới thật sự là chỗ thích hợp cho ta.
Sở Mộ âm thầm nói. Trong mắt hắn lộ ra tinh quang phóng vào hư không. Khóe miệng lộ ra một ý cười. Nắm đấm hắn nắm chặt. Hắn chỉ cảm thấy ở sâu trong thân thể mình đang cuộn trào mãnh liệt một lực lượng cọ rửa toàn thân, khiến hắn hận không thể lập tức rút kiếm ra, tìm những cao thủ khác đấu kiếm so chiêu.
Một lúc lâu, trong lòng Sở Mộ kích động mới dần dần bình phục lại đi. Tinh quang trong cặp mắt cũng dần dần nội liễm, lại ẩn chứa ở sâu trong đồng tử.
– Đại lục Cổ Kiếm không giống với địa cầu. Ở trên địa cầu, kiếm thuật sư cả đời rèn luyện kiếm thuật cơ sở. Tới kiếm thuật Tông Sư mới nắm giữ ngoại kiếm khí, đồng thời bắt đầu sáng tạo ra kiếm chiêu của mình. Kể từ đó, cần không ngừng khiêu chiến xung quanh, cùng kiếm thuật sư cao minh so chiêu, do đó nâng cao bản thân.
Sở Mộ âm thầm suy nghĩ tìm tòi:
– Nhưng kiếm giả ở đại lục Cổ Kiếm. Kiếm thuật không phải chỉ duy nhất một loại cơ sở. Ngoài ra, còn có các loại kiếm thuật uy lực cường đại. Còn có nội kiếm khí. Còn có các loại ý cảnh cùng với kiếm thế. Cho nên, cho dù là không khiêu chiến với xung quanh, cũng có con đường khác để đạt tới mục đích cường đại bản thân.
Nếu như trước kia dựa theo tính tình của Sở Mộ, đã sớm đi xung quanh tìm kiếm kiếm giả cao minh để so tài. Nhưng hoàn cảnh khác nhau, kiếm giả so với kiếm thuật sư, cũng có vẻ càng rộng lớn tinh thâm hơn, không cần câu nệ ở một cách. Còn nữa, thế giới kiếm giả, cường giả rất nhiều. Hiện tại, Sở Mộ chỉ xem như là kiếm giả trong tầng dưới cùng, là tầng cơ sở mà thôi. Hắn vẫn cần phải tiếp tục nâng cao bản thân trở nên cường đại hơn, mới có tư cách cùng kiếm đạo cường giả khác tranh phong.
Chương 278: Bộ pháp đại thành! Nửa bước Hóa Khí
– Dựa theo như lời Gia Cát sư huynh nói, đột phá Hóa Khí Cảnh, trong chớp mắt sẽ tiến vào cảnh giới Không Linh. Đến lúc đó ngộ tính nâng cao thẳng tắp. Có ít nhất ba phần xác suất nâng cao lĩnh ngộ ý cảnh. Nghĩ đến lấy ta từng có linh hồn con người và ngộ tính cường đại, chí ít cũng có thể có xác suất bảy tám phần mười.
Hai mắt Sở Mộ sáng ngời:
– Ta có bốn thành Phong Chi Ý Cảnh, hai thành Vân Chi Ý Cảnh và một thành Kim Chi Ý Cảnh. Hiện tại trọng điểm chính là tăng Vân Chi Ý Cảnh và Kim Chi Ý Cảnh lên tới ba thành. Nhân lúc đột phá Hóa Khí Cảnh, một lần hành động tăng hai đại ý cảnh lên tới bốn thành.
– Dựa theo như trên phủ quy nói, tác dụng của Thánh Địa Tu Luyện chính là tăng nhanh lĩnh ngộ ý cảnh. Nhưng học viên mới còn chưa có tư cách tiến vào Thánh Địa Tu Luyện. Chỉ có sau khi trải qua chiến hạng Tiểu Kiếm Tháp, mới có cơ hội tiến vào Thánh Địa Tu Luyện. Cũng được. Hiện tại còn cách chiến hạng Tiểu Kiếm Tháp có hai mươi ngày. Trong vòng hai mươi ngày này, ta tạm thời nâng cao tu vi kiếm khí đến nửa bước Hóa Khí, lại tu luyện Huyễn Ảnh Bộ lên tới trình độ cao siêu hơn. Hy vọng ở trên chiến hạng Tiểu Kiếm Tháp sẽ giành được thứ hạng cao hơn.
Nghĩ tới đây, Sở Mộ không khỏi nhớ tới Tiêu Thiên Phong. Nếu như không có một lần bất ngờ kia, hiện tại Tiêu Thiên Phong chắc hẳn giống như hắn, ở trong Kiếm Phủ tu luyện.
Mà lấy thiên phú cùng với tính tình của Tiêu Thiên Phong, tuyệt đối có thể ở trong Kiếm Phủ với thiên tài mọc lên như nấm, trổ hết tài năng, trở thành một thành viên được mọi người chú ý. Nhớ tới Tiêu Thiên Phong, Sở Mộ lại sẽ nhớ tới Thanh Lan Kiếm Phái. Nắm đấm dùng sức nắm chặt. Chỉ chờ đến khi thực lực đủ, hắn sẽ xông lên Thanh Lan Kiếm Phái. Phải trả thù cho bọn họ.
…
Tại một gian phòng trên tầng hai, bên trong Kiếm Lâu thứ số 321, Sở Mộ ngồi xếp bằng ở trên giường, tay cầm linh thạch hạ phẩm, nhắm mắt tĩnh tâm ngưng thần, hết sức chăm chú vận chuyển kiếm khí quyết Thượng Nguyên.
Kiếm khí Thượng Nguyên tinh thuần giống như dòng suối chảy xuôi ở bên trong kinh mạch. Thời khắc chảy qua bàn tay, từ bên trong linh thạch hạ phẩm dẫn dắt ra một đạo linh khí tinh thuần. Linh khí này theo kinh mạch hội tụ vào trong kiếm khí Thượng Nguyên. Trong quá trình vận chuyển, nhanh chóng chuyển hóa thành kiếm khí Thượng Nguyên, có thể khiến kiếm khí Thượng Nguyên không ngừng lớn mạnh.
Không bao lâu, ba mươi ba đại chu thiên đã vận chuyển hoàn tất. Sở Mộ mở hai mắt ra. Bên trong có hai đạo tinh mang bắn xuyên qua không khí. Môi thở ra một hơi khí trắng, khí thể giống như kiếm bắn ra.
Sở Mộ giang rộng bàn tay ra. Linh thạch hạ phẩm trên lòng bàn tay gần như hoàn toàn biến thành màu xám. Điểm nhỏ màu trắng phía trên là không thể nhận ra. Sở Mộ biết, trải qua hấp thu lâu như vậy, linh khí tinh thuần bên trong khối linh thạch hạ phẩm này, cuối cùng cũng bị hắn hấp thu không còn.
Hắn không khỏi âm thầm cảm giác bùi ngùi. Một khối linh thạch hạ phẩm như vậy, không ngờ có thể chống đỡ hắn trải qua thời gian tu luyện nửa năm. Tuy rằng đây cũng là bởi vì tu vi của hắn chỉ có thập đoạn chưa tới Hóa Khí Cảnh, nhưng từ một phương diện khác cũng thể hiện ra bên trong linh thạch hạ phẩm ẩn chứa linh khí khổng lồ.
Sau khi thu linh thạch hạ phẩm vào bên trong vòng tay không gian, Sở Mộ cảm thấy, chỉ chờ đến sau khi đột phá Hóa Khí Cảnh, hắn chắc hẳn có thể quang minh chính đại lấy vòng tay không gian ra sử dụng.
Sở Mộ đứng dậy đẩy cửa ra, đúng lúc nhìn thấy Trương Khánh Vĩ đi lên lầu.
Trương Khánh Vĩ vừa nhìn thấy Sở Mộ, sắc mặt thoáng biến đổi. Ánh mắt hắn né tránh, căn bản cũng không dám trực tiếp nhìn Sở Mộ. Hắn chợt lách người vội vàng trốn vào bên trong gian phòng của mình.
Đối với lần này, Sở Mộ cũng không lưu tâm. Từ sau lần trước cùng Lý Anh Duệ đánh một trận, không biết Lý Anh Duệ nói với Trương Khánh Vĩ cái gì. Nói chung từ đó về sau Trương Khánh Vĩ một khi gặp phải Sở Mộ đều không dám nhìn thẳng vào Sở Mộ. Có thể tránh được thì hắn cố gắng hết mức để tránh. Cho dù không có cách nào tránh được, cũng không dám bá đạo ngang ngược giống như trước đây, ngược lại sẽ cười làm lành.
Đi xuống thang lầu, tới một tầng Kiếm Lâu, Sở Mộ rút kiếm ra tu luyện kiếm thuật cơ sở. Các loại kiếm thuật sư căn bản, Sở Mộ chưa từng buông tha. Hắn vẫn kiên trì mỗi ngày bớt ra thời gian nhất định để tu luyện.
Từ sau khi kiếm thuật đạt được Tông Sư cảnh, muốn nâng cao lại trở nên vô cùng khó khăn. Cho tới bây giờ, cũng không có gì tiến bộ rõ ràng.
Sau khi tu luyện kiếm thuật sư kết thúc, Sở Mộ bắt đầu tu luyện hai kiếm thuật Đại Phong Kiếm Thuật Kim Phong Kiếm Thuật. Tất cả đều phải ôn luyện lại một lần, sau đó mới tu luyện tới Huyễn Ảnh Bộ.
Từng bước tiến về phía trước, nhất thời huyễn ảnh bày ra, khiến người ta không thể phân biệt được đâu là thật, đâu là giả.
Một bước lại một bước, lấy bước chân kéo thân thể. Trong tầng một của Kiếm Lâu nhất thời xuất hiện hết huyễn ảnh này tới huyễn ảnh khác. Hiện tại đã đạt đến năm ảnh. Lại thêm bản thân Sở Mộ nữa là sáu. Biểu thị Sở Mộ ở trên phương diện lĩnh ngộ Huyễn Ảnh Bộ đã lại sâu hơn một ít.
Lúc này, bên ngoài có hai người đi đến. Chính là Chu Nghị và Trầm Đào. Vừa nhìn thấy sáu bóng người gần như tương đồng trùng điệp thay thế, bọn họ không nhịn được xoa xoa hai mắt tiếp tục nhìn vào. Nhưng bọn họ vẫn không phân biệt rõ được đâu là thật đâu là giả. Nhất thời bọn họ lộ ra vẻ mặt kinh hãi.
– Bộ pháp của Sở sư huynh càng lúc càng cao hơn.
Chu Nghị hít một hơi lạnh, nói.Nguồn truyện audio
– Đúng vậy. Căn bản không có cách nào phân biệt rõ đâu là người thật, đâu là người giả. Như vậy, nếu đối địch với Sở sư huynh, không phân biệt rõ được thật hay giả, căn bản không có cách nào làm ra công kích hữu hiệu. Khẳng định không phải là đối thủ của Sở sư huynh.
Trầm Đào liên tục gật đầu, phụ họa nói.
Mà ở đầu cầu thang, Trương Khánh Vĩ len lén nhìn xuống. Khi nhìn thấy sáu bóng người thay thế biến đổi, lấy tu vi và nhãn lực của hắn cũng không có cách nào nhận ra được đâu là thật, đâu là giả, vẻ mặt hắn lại càng khó coi hơn.
Thời gian từng ngày từng ngày trôi qua, Sở Mộ hình như trở lại thời điểm trước kia khi sống ở trong Thanh Phong Kiếm Phái.
Mỗi ngày tỉnh đậy sớm, sau khi đánh răng rửa mặt xong bắt đầu tu luyện kiếm khí quyết Thượng Nguyên. Sau khi tu luyện xong, liền tiến hành tu luyện các loại kiếm thuật sư. Hiện tại, ngoài tu luyện kiếm thuật ra, hắn còn tu luyện cả thân pháp Phong Trung Du và thân pháp Tật Phong Lược Ảnh cùng với Huyễn Ảnh Bộ.
Đến buổi tối, hắn lại đắm chìm trong ý cảnh, còn có trong lĩnh ngộ kiếm thế. Mãi đến khi đêm khuya, hắn mới tiến vào giấc ngủ say, khôi phục lại tinh lực đã tiêu hao trong suốt một ngày.
Ngày qua ngày, Sở Mộ gần như biến thân thành trạch nam kiếm thuật. Ngay cả Thiên Thiện Viện cũng không đi. Mỗi bữa tới giờ cơm đều do Trầm Đào và Chu Nghị đóng gói mang về cho hắn ăn.
Kể từ đó, tiết kiệm cho Sở Mộ rất nhiều thời gian. Trầm Đào và Chu Nghị cũng không cảm thấy có gì không vui khi làm vậy.
Chương 279: Chiến hạng Tiểu Kiếm Tháp (1)
Lại một ngày mới đến, Sở Mộ thức tỉnh rửa mặt xong, sau khi hoạt động gân cốt lại ngồi xếp bằng ở trên giường, loại trừ tạp niệm tĩnh tâm ngưng thần, bắt đầu tu luyện kiếm khí quyết Thượng Nguyên.
Tay phải của hắn nắm một khối linh thạch hạ phẩm mới. Khối linh thạch hạ phẩm trước đó đã mất đi công hiệu, biến thành một khối đá rất bình thường. Có lẽ sau nghìn trăm tuổi, nó sẽ một lần nữa biến thành linh thạch. Nhưng đối với Sở Mộ, nói đã không có bất kỳ tác dụng nào nữa.
Một đại chu thiên lại nối tiếp một đại chu thiên vận chuyển. Kiếm khí Thượng Nguyên càng thêm tinh thuần hùng hậu. Trong lúc vận chuyển mơ hồ phát ra những tiếng ầm ầm như sấm rền, dường như muốn phá tan gông cùm xiềng xích nào đó.
Đột nhiên, toàn thân Sở Mộ không tự chủ được chấn động. Trong kinh mạch kiếm khí Thượng Nguyên đột nhiên tăng nhanh trùng kích, dường như có thứ gì bị phá tan. Sở Mộ chỉ cảm thấy kiếm khí Thượng Nguyên cuồn cuộn một hồi, tinh thuần ba phần, hùng hậu ba phần.
– Được rồi. Cuối cùng đạt được nửa bước Hóa Khí. Thực lực chỉnh thể… ít nhất… Nâng cao hai đến ba thành.
Tu luyện kiếm khí quyết hoàn tất, Sở Mộ xuống lầu, tiến hành tu luyện thường ngày, tu luyện Huyễn Ảnh Bộ.
Huyễn ảnh xuất hiện. Một đạo… Hai đạo… Ba đạo… Bốn đạo… Năm đạo… Sáu đạo…
Sáu huyễn ảnh lại thêm bản thân Sở Mộ, có bảy bóng người khó phân biệt thật hay giả ở trong tầng một của Kiếm Lâu chạy qua lại, khiến người ta hoa cả mắt.
Hết lần này tới lần khác tu luyện Huyễn Ảnh Bộ, huyễn ảnh xuất hiện lại biến mất, trùng điệp thay thế, trước sau duy trì ở sáu bóng người.
Sau hơn mười lần biến, bước chân Sở Mộ chợt dừng lại. Từng huyễn ảnh trùng điệp biến mất. Hắn yên lặng đứng thẳng trầm tư một lát. Thân hình lại thoáng động, từng huyễn ảnh lại xuất hiện.
Sau khi huyễn ảnh thứ sáu lóe lên, một huyễn ảnh mới theo đó ngưng tụ ra. Cùng lúc đó, một tiếng chuông lớn vang lên, phát ra sóng âm vô hình khuếch tán bốn phương tám hướng, không gặp bất kỳ trở ngại nào, chui vào trong tai của mỗi một học viên ngoại phủ…
Tiếng chuông lớn vang lên, chỉ có một ý nghĩa. Chiến hạng Tiểu Kiếm Tháp sắp bắt đầu.
Chiến hạng Tiểu Kiếm Tháp của ngoại phủ, ba tháng tiến hành một lần. Mỗi người có thể tự do lựa chọn tham gia hoặc không tham gia. Nhưng trên phủ quy có nói rõ ràng, chiến hạng Tiểu Kiếm Tháp lần đầu tiên tốt nhất phải tham gia, đạt được thứ tự gì hay không, không quan trọng. Quan trọng chính là chỉ có sau khi tham gia chiến hạng Tiểu Kiếm Tháp, mới có tư cách mở ra Thánh Địa Tu Luyện để sử dụng.
Sau khi tiếng chuông vang lên, nhất thời, liền có rất nhiều học viên đều rời khỏi Kiếm Lâu, đi về phía Tiểu Kiếm Tháp.
Sở Mộ cũng mang theo hai thanh Ngụy Kiếm Khí, một thanh cầm trong tay bên trái, một thanh đeo ở sau lưng, cùng hai người Chu Nghị và Trầm Đào đi ra khỏi Kiếm Lâu, thuận đường tiến về phía Tiểu Kiếm Tháp.
Rất nhiều người. Khoảng một nghìn tám trăm học viên mới nhất định sẽ trình diện. Ngoài ra còn có hơn hai ngàn học viên cũ. Cho dù không phải tất cả đều đi, nhưng chí ít cũng sẽ có hơn phân nửa.
Bọn họ vừa đi về phía Tiểu Kiếm Tháp, vừa bàn tán ầm ĩ. Các loại chuyện cần nói đều sẽ nói.
– Sở sư huynh, không biết chiến hạng Tiểu Kiếm Tháp này rốt cuộc là thế nào?
Vẻ mặt Chu Nghị lộ rõ sự hiếu kỳ.
– Ngươi thật ngốc. Sở sư huynh giống như chúng ta, đều là học viên mới, cũng là lần đầu tiên phải đi tham gia chiến hạng Tiểu Kiếm Tháp. Sở sư huynh làm sao mà biết được.
Trầm Đào nói.
Sở Mộ khẽ mỉm cười một cái, không trả lời. Hắn từ chỗ Chư Cát Minh thật ra có hiểu một chút đối với Tiểu Kiếm Tháp. Ví dụ như Tiểu Kiếm Tháp tồn tại và các phương thức hạng chiến.
Dựa theo như lời Chư Cát Minh đã nói. Tiểu Kiếm Tháp này là do rất nhiều cường giả trong vương thất căn cứ kiếm tháp thông thiên phỏng chế thành. Theo lời đồn đại, kiếm tháp thông thiên nằm ở trung tâm chủ Kiếm Vực đại lục Cổ Kiếm, có chín mươi chín tầng, thần kỳ vô cùng. Tiểu Kiếm Tháp chỉ có chưa đầy một phần trăm công năng của kiếm tháp thông thiên.
Cho dù là phỏng chế, cũng vô cùng khó khăn. Đồng thời cần tiêu hao tài nguyên quá lớn. Cho nên chỉ có ngoại phủ mới có Tiểu Kiếm Tháp. Nội phủ và vương phủ lại không có. Bởi vì cho dù lấy năng lực của Kiếm Phủ cũng có không cách nào chống đỡ trước tiêu hao như vậy.
– Sư đệ.
Bên cạnh vang lên một giọng nói có vài phần ngạc nhiên.
– Sư huynh.
Sở Mộ nhìn lại. Hóa ra là La Ngọc Phong.
– Sư đệ, tu vi của sư đệ…
La Ngọc Phong có chút kinh hãi.
– Vừa đột phá xong.
Sở Mộ mỉm cười nói.
– Tốt. Sư đệ cũng cuối cùng đã đột phá đến nửa bước Hóa Khí. Tin tưởng ở trên chiến hạng Tiểu Kiếm Tháp, nhất định có thể đạt được thứ tự tốt hơn.
Phản ứng đầu tiên của La Ngọc Phong là sửng sốt, tiếp theo hắn mìm cười, thật lòng nói.
So sánh với một tháng trước, khí tức trên người La Ngọc Phong cũng tinh thuần hùng hậu hơn một chút. Đủ thấy một tháng qua, hiệu quả tu luyện vẫn vô cùng rõ ràng.
Bên cạnh còn có người khác cũng nghe được lời đối thoại giữa Sở Mộ và La Ngọc Phong. Bọn họ nhất thời cẩn thận nhìn Sở Mộ một chút. Khi phát hiện tu vi của Sở Mộ thật sự đột phá đến nửa bước Hóa Khí, nhất thời mỗi người lại bàn luận.
Không bao lâu, một đám người liền đến chỗ Tiểu Kiếm Tháp.
Cái gọi là Tiểu Kiếm Tháp, thật ra chính là một công trình kiến trúc có hình dạng của một tòa tháp, toàn thân màu đỏ sậm, chiếm diện tích cực lớn, ước chừng mấy trăm thước vuông. Đồng thời có độ cao hai mươi thước, có vẻ trang nghiêm khí phách nồng đậm. Giống như một ngọn núi đứng sừng sững ở trên mặt đất. Nhưng tòa Tiểu Kiếm Tháp này cũng chỉ có một tầng. Tám góc nghiêng bay lên khiến tòa Tiểu Kiếm Tháp có một phong thái như muốn bay nhảy trên trời cao. Đỉnh chóp đầy nhô ra. Chỗ cao nhất giống như một đoạn mũi kiếm nhắm thẳng vào trời xanh, hình như muống đâm thủng trời cao, sắc bén ép người.
Mà Tiểu Kiếm Tháp cũng không có cửa lớn. Ở vị trí cách mặt đất chừng mười thước, có những hình tròn tối đen, đường kính khoảng một thước. Cẩn thận đếm kỹ, tổng cộng có trăm cái, không nhiều không ít.
Lục tục có học viên không ngừng từ phương hướng khác nhau chạy tới. Số học viên trình diện đã vượt quá hai nghìn.
Sở Mộ quan sát Tiểu Kiếm Tháp, cảm thấy khiếp sợ sâu sắc trước khí phách trang nghiệm phát ra từ tòa Tiểu Kiếm Tháp này.
– Một tòa Tiểu Kiếm Tháp này thậm chí chưa phỏng chế được một phần trăm còn như vậy. Vậy kiếm tháp thông thiên chín mươi chín tầng lại phải có hình dạng khổng lồ tới mức nào?
Sở Mộ âm thầm kinh hãi, đồng thời không ngừng hướng tới. Đột nhiên hắn bắt đầu nảy sinh một ý niệm. Bất kể như thế nào, nhất định phải đi tới trung tâm chủ Kiếm Vực. Cho dù không vì cái gì khác, chỉ cần tận mắt nhìn thấy kiếm tháp thông thiên cũng phải đi tới trung tâm chủ Kiếm Vực.
Ý niệm này vừa mới bắt đầu nảy sinh, ngay trong lòng Sở Mộ đã mọc rễ, bắt đầu muốn nẩy mầm.
– Thực lực của ta bây giờ khẳng định còn chưa đủ. Ta phải nâng cao hơn nữa. Một ngày kia, thời điểm ta đủ cường đại, có thể đi tới trung tâm chủ Kiếm Vực. Nơi đó mới là trung tâm của đại lục Cổ Kiếm.
Sở Mộ âm thầm nói, vô cùng kiên định.
Chương 280: Chiến hạng Tiểu Kiếm Tháp (2)
– Nhìn kìa. Đó chính là Thiết Kiếm Bảng.
Có người đột nhiên nói, nhất thời thu hút ánh mắt của rất nhiều người. Ngay cả Sở Mộ cũng nhìn sang.
Chỉ thấy ở cách Tiểu Kiếm Tháp chừng mười thước, có một kiếm bia bằng sắt màu đen đứng sừng sững. Kiếm Bia có độ cao mười thước. Phía trên có chi chít đầy những cái tên. Từ lên nhìn xuống, cẩn thận đếm một chút, tổng cộng có một trăm cái tên.
Đứng đầu xếp hạng Thiết Kiếm Bảng tên là Hoàng Phủ Thắng Long. Vừa nhìn dòng họ Hoàng Phủ này liền biết người này là con cháu vương thất. Đứng hạng thứ hai chính là Tần Tích. Thứ ba chính là Âu Dương Thành Nghiệp.
Sở Mộ phát hiện, tên danh hiệu đứng đầu đến hạng thứ mười đều là màu vàng. Từ tên thứ mười một đến tên thứ ba mươi là màu bạc. Tên thứ ba mươi mốt đến tên thứ một trăm lại là màu đỏ. Một trăm cái tên, đặc biệt bắt mắt.
Màu sắc các tên khác nhau, rốt cuộc ẩn chứa huyền cơ gì? Sở Mộ có chút tò mò. Chư Cát Minh cũng không có nói tới điểm này.
Càng lúc càng nhiều người chạy tới. Đã hơn ba nghìn học viên.
Bóng người đông nghìn nghịt. Liếc nhìn lại đều là đầu người lắc lư. Các tiếng bàn tán không ngừng vang lên, có vẻ hết sức ầm ĩ, giống như chợ bán thức ăn, hoặc như là đàn ong bay lượn, phát ra những tiếng chân động ong ong không ngừng vang lên bên tai.
– Mau nhìn, là Lôi sư huynh.
– Ở đâu?
– Ta thấy được rồi. Đúng là Lôi sư huynh. Lôi sư huynh trên chiến hạng Tiểu Kiếm Tháp lần trước đạt được thứ tự tám mươi năm, được lưu danh ở trên Thiết Kiếm Bảng. Không biết lần này có thể đạt được hạng cao hơn hay không?
Sở Mộ nhìn lại, liền thấy một người thanh niên mặc trường bào màu tím chạy như bay đến. Trên người hắn tỏa ra khí tức lạnh thấu xương làm cho người ta kinh hãi.
Lúc này, có một bóng người màu đỏ giống như một mũi tên vậy, phá không bay vụt đến. Âm thanh xé rách trời cao phát ra chói tai kinh người. Trong không khí bắt đầu khởi động truyền ra từng tiếng sấm rền bạo liệt.
Bóng người này bay vụt đến không trung phía trên mọi người, tới gần Tiểu Kiếm Tháp, hạ thẳng xuống đất. Mọi người chỉ cảm thấy mắt chợt hoa lên. Một cái bàn đột nhiên xuất hiện ở trước mặt người mặc áo bào đỏ. Nhiệt độ không khí xung quanh bắt đầu tăng lên.
Người mặc áo bào đỏ tuổi tác khó có thể nhận biết được. Dường như là hai mươi mấy tuổi, lại hình như là ba mươi mấy tuổi. Mặt hắn không đổi sắc, giống như là da mặt bị tê liệt.
Chỉ thấy tay hắn xoa lên trên mặt bàn. Mặt bàn đang trống trải nhất thời xuất hiện thêm một lư hương. Hắn lại lấy ra một cây hương dài chừng một thước, lớn bằng ngón út. Phía trên hương chia ra làm rất nhiều đoạn. Hắn cắm cây hương vào trong lưu hương.
– Đó chính là Bách Tiết Hương. Hóa ra chính là dáng vẻ như vậy.
Sở Mộ chú ý thấy người mặc áo bào đỏ này một tay xoa lên mặt bàn. Trong nháy mắt, ống tay áo thoáng động hiển ra một góc. Đó là một vòng tay không gian, không phải bằng sắt màu đen, mà là màu đồng xanh.
– Màu sắt đen… Màu đồng xanh… Chẳng lẽ vòng tay không gian còn có cái gì khác nhau sao? Lần sau có cơ hội gặp được Gia Cát sư huynh, vẫn phải hỏi thăm một chút.
Sở Mộ thầm nghĩ.
– Trong thời hạn ba tháng sẽ có một lần chiến hạng Tiểu Kiếm Tháp. Học viên mới có thể tham gia miễn phí. Học viên cũ cần nộp một trăm học phần.
Người mặc áo bào đỏ mở miệng, giọng nói vô cùng máy móc, khiến người ta nghe có chút chói tai, rất khó chịu.
Các học viên mới trong lúc nhất thời nhíu mày một cái. Nhưng học viên cũ hiển nhiên đã thành thói quen.
– Mỗi lần, có thể có một trăm người đồng thời tiến vào Tiểu Kiếm Tháp.
Người mặc áo bào đỏ cũng hoàn toàn không để ý tới ý nghĩ của người khác, tiếp tục nói:
– Hiện tại, người nào muốn tham gia chiến hạng Tiểu Kiếm Tháp, lấy ra kiếm lệnh thân phận của các ngươi đặt ở trên Thiết Kiếm Bảng.
Nói xong, lập tức có học viên cũ đi đến bên cạnh Thiết Kiếm Bảng, lấy ra kiếm lệnh thân phận cùng Thiết Kiếm Bảng tiếp xúc. Sau một hơi thở, hắn thu hồi kiếm lệnh thân phận. Ở dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, trên Thiết Kiếm Bảng một trăm cái tên biến mất, biến thành trống rỗng. Tiếp đó lộ ra một cái tên hoàn toàn mới.
Học viên cũ này vừa nhìn thấy cái tên kia xuất hiện, liền lộ ra một nụ cười mỉm, đi qua một bên đứng ngay ngắn.
Rất nhanh có người thứ hai, người thứ 3 đem kiếm lệnh thân phận của mình cùng tiếp xúc với Thiết Kiếm Bảng. Trong bao gồm cả đám người La Ngọc Phong và Sở Mộ.
Cuối cùng, ở đây tất cả hơn ba ngàn người để kiếm lệnh thân phận của mình tiếp xúc cùng Thiết Kiếm Bảng, trên Thiết Kiếm Bảng cũng lần lượt xuất hiện tên của bọn họ.
Tiếp đó, chỉ thấy tên trên Thiết Kiếm Bảng nhanh chóng nhảy lên, sau ba hơi thở liền cố định một trăm.
– Chuẩn bị vào tháp.
Người mặc áo bào đỏ máy móc nói.
Một trăm tên, có học viên cũ cũng có học viên mới. Học viên mới chính là người mới, có vẻ có chút khẩn trương, nhìn học viên cũ làm như thế nào bọn họ cũng theo làm như thế.
Một trăm người vây quanh Tiểu Kiếm Tháp, vừa lúc tương đối với những lỗ tròn đường kính một thước, ở độ cao mười thước của Tiểu Kiếm Tháp.
– Vào tháp.
Người mặc áo bào đỏ khẽ quát một tiếng. Toàn thân của một trăm học viên này thoáng cái đã hóa thành những mũi tên bắn ra, từ trong lỗ nhỏ đường kính một thước kia bắn vào trong Tiểu Kiếm Tháp. Cùng lúc đó, người mặc áo bào đỏ vươn một ngón tay ra. Kiếm khí cuộn trào mãnh liệt hóa thành một đám ánh lửa, thiêu đốt Bách Tiết Hương.
– Sư huynh, Bách Tiết Hương này là sao vậy?
Một học viên mới không hiểu, nhỏ giọng hỏi thăm học viên cũ đứng ở bên cạnh.
– Người mới đúng là người mới.truyện tà tu audio
Học viên cũ trước đó cười nhạo một câu, sau mới giải thích:
– Bách Tiết Hương, là dựa vào vết khắc phía trên mặt để phán đoán. Càng kiên trì ở lại bên trong Tiểu Kiếm Tháp thời gian càng dài, như vậy cuối cùng sẽ lấy được thứ tự càng cao. Vì để phán đoán rõ ràng thời gian kiên trì ở bên trong là dài hay ngắn, chia một cây hương làm một trăm đoạn. Giữa mỗi đoạn đó có sự chênh lệch rõ ràng.
Lời giải thích này tuy rằng không đủ cặn kẽ, nhưng mọi người cũng không phải là kẻ ngu ngốc, suy nghĩ một chút liền có thể hiểu rõ.
Chỉ có điều Sở Mộ cũng biết, Bách Tiết Hương chỉ là một căn cứ phán đoán, cũng không phải tất cả. Cuối cùng thứ tự sắp xếp ra là cao hay thấp, vẫn lấy tình hình chiến đấu thực tế bên trong Tiểu Kiếm Tháp để làm tiêu chuẩn.
Bách Tiết Hương chậm rãi thiêu đốt. Không bao lâu, đoạn thứ nhất đã bị thiêu đốt hoàn tất.
– Mỗi năm trước kia học viên mới tham gia chiến hạng Tiểu Kiếm Tháp lần đầu tiên, lúc này, hẳn có người phải ra.
Một học viên cũ nhỏ giọng nói. Vừa nói dứt lời, nhất thời đã nhìn thấy một bóng người từ trong một cái lỗ đường kính một thước bắn ra, rơi xuống đất.
Quả nhiên là một học viên mới. Sắc mặt học viên mới này tái nhợt, kiếm khí toàn thân cuộn trào mãnh liệt, ánh mắt lợi hại bộ dạng như đang đối mặt với cường địch, hình như vẫn chưa kịp phản ứng qua.