1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Chương 266: Một kiếm đánh bại Hoàng Phủ Phách |> đến chương 270

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Chương 266: Một kiếm đánh bại Hoàng Phủ Phách |> đến chương 270

❮ sau
tiếp ❯

Chương 266: Một kiếm đánh bại Hoàng Phủ Phách (2)

Mọi người đều lui lại. Trên mặt La Ngọc Phong hiện lên một sự lo lắng, lại không nói lời nào. Hắn nhìn Sở Mộ gật đầu biểu thị cổ vũ.

Lớn gió thổi tới, bị khí tức mạnh mẽ xé rách nghiền nát tán loạn. Hai tay Hoàng Phủ Phách cầm đại kiếm màu vàng sẫm, cảm giác tràn ngập lực lượng. Kiếm khí màu vàng sẫm từ trong cơ thể phát ra, vờn quanh xung quanh chậm rãi lưu chuyển, lại từ từ ngưng tụ đến trên thanh đại kiếm trong tay. Phong quang đáng sợ khí tức sắc bén lại mang một áp lực nặng nề, giống như núi non rơi xuống vậy.

Tiếng ầm ầm vang lên. Mọi người trong lúc đó hoảng hốt, chỉ cảm thấy mặt đất dưới chân hình như đang run rẩy.

– Kiếm như núi non trấn áp mặt đất!

Hoàng Phủ Phách quát lớn một tiếng, kinh thiên động địa, xuất kiếm hung hãn. Đại kiếm bỗng nhiên chém xuống, dung hợp hai thành Thổ Chi Ý Cảnh. Lực lượng đáng sợ bạo phát ra. Không khí nổ tung. Không gian dường như bị đè ép nén lại.

Ảo ảnh một ngọn núi xuất hiện, thuần túy do kiếm khí hệ thổ của Hoàng Phủ Phách ngưng tụ thành, ầm ầm lao về phía trước. Tốc độ tuy rằng không nhanh, nhưng có một loại cảm giác nặng nề của núi cao rơi xuống, trấn áp nghiền ép tất cả. Các học viên đứng xưng quanh đều cảm thấy hít thở không thông, bản thân bị áp lực vô cùng nặng nề đè ép, không nhịn được lui ra phía sau.

Đối mặt trực tiếp với áp lực nặng nề giống như núi lớn đè xuống, Sở Mộ cảm giác xương cốt bản thân không chịu nổi phát ra những tiếng rắc rắc. Mí mắt hắn khẽ run lên. Trong mắt tuôn ra một tia sáng màu xanh.

Áp lực cực lớn đè ép đến. Kiếm núi mênh mông cuồn cuộn. Quanh thân, tất cả không khí đều đông cứng lại.

Đột nhiên, kiếm quang giống như cầu vồng phóng bắn, sáng ngời chói mắt. Một làn gió nhẹ từ trong không trung thổi tới, hóa thành làn gió mát, va chạm trùng kích, biến thành gió to gào thét, quét tới, biến thành cuồng phong rít gào.

Phong Chi Tương bản đơn giản hóa, cuồng phong đáng sợ thổi tới, nghiền ép khiến kiếm sơn dừng lại, giống như rơi vào vũng bùn, khó có thể đi tới. Mọi người xung quanh bị gió thổi, tóc bay rối loạn. Góc áo tung bay phát ra những tiếng phần phật. Ngay cả hai mắt cũng chịu sự ảnh hưởng khó có thể mở ra được.

– Đây là…

Gia Cát Xung khẽ cau mày, nhìn chằm chằm vào Sở Mộ đang trầm tư.

Cuồng phong không ngừng. Kiếm sơn run lên, bắt đầu lay động, có dấu hiệu sụp đổ.

– Không có khả năng…

Hai mắt Hoàng Phủ Phách mở trừng trừng, tràn ngập vẻ không thể tưởng tượng nổi. Hắn lại vội vàng vung một kiếm chém ra. Lại là một tòa kiếm núi công kích ra. Nhưng tu vi kiếm khí của Sở Mộ ngay cả không bằng hắn, lại dung nhập ba thành Phong Chi Ý Cảnh, lại thêm uy lực Phong Chi Tương bản đơn giản hóa, còn mạnh hơn nhiều so với một sát chiêu cao giai.

Chống đỡ không được ba hơi thở, tòa kiếm sơn thứ nhất bị cuồng phong thổi tiêu tan. Tòa kiếm sơn thứ hai chống đỡ không được hai hơi thở cũng tiêu tan. Cuồng phong đáng sợ trực tiếp đánh vào trên người Hoàng Phủ Phách.

– Chống đỡ cho ta!

Một tiếng rống to vang lên. Hai tay Hoàng Phủ Phách cầm kiếm để chắn ngang trước ngực. Kiếm khí hệ thổ của bản thân ngưng tụ, liều chết chống đỡ cuồng phong thổi tới.

Sát khí sắc bén dường như từ trong hư không bắn ra, trực tiếp đánh vào phía trên đại kiếm của Hoàng Phủ Phách. Lực bạo phát của sát khí mạnh mẽ vạn phần, giống như núi lửa bị áp lực bỗng nhiên phát ra. Hoàng Phủ Phách căn bản cũng không có khả năng để ngăn cản.

Ầm một tiếng. Đại kiếm tuột khỏi tay bay ra. Ngực Hoàng Phủ Phách giống như bị búa lớn công kích tới, toàn thân bay ngược ra, miệng phun ra máu tươi. Hắn bay ra hơn mười thước, rơi xuống đất lại lăn vài vòng. Tiếp đó, hai tay, hai chân mở ra, nằm trên mặt đất giống như chó chết vậy, sắc mặt tái nhợt.

– Bại… Thất bại…

Mỗi người trợn mắt há hốc mồm.

Cho dù là đám người Luyện Thanh Vân thật ra cũng cảm thấy Sở Mộ không phải là đối thủ của Hoàng Phủ Phách. Nhưng sự thật trước mắt lại nói cho bọn họ biết, tất cả ngoài sự tưởng tượng của bọn họ, Hoàng Phủ Phách bị Sở Mộ một kiếm đánh bại.

Thần sắc Sở Mộ không đổi, vẻ mặt thản nhiên. Nhưng hắn lại biết mình thi triển ra Phong Chi Tương bản đơn giản hóa, gần như đem kiếm khí của bản thân tiêu hao không còn. Hơn nữa, hắn vừa rồi còn vận dụng ba thành Phong Chi Ý Cảnh.

Bằng không, căn bản khó có thể sạch sẽ lưu loát đánh bại Hoàng Phủ Phách như vậy. Dù sao Hoàng Phủ Phách là cấp bậc mà loại kiếm giả như Ngụy Hoành không thể nào so sánh được. Hai bên chênh lệch nhau quá lớn.

– Ba thành… Phong Chi Ý Cảnh…

Người khác không nhìn ra, nhưng Gia Cát Xung lại thấy tất cả rõ ràng. Hắn càng kinh ngạc không thôi:

– Sở Mộ, rốt cuộc còn che giấu bao nhiêu nữa?

– Một chiêu phân ra thắng bại. Sở Mộ giành thắng lợi, nhận được thêm thưởng một vạn học phần.

Gia Cát Xung tuyên bố, hai mắt nhìn Sở Mộ, tiếp tục nói:

– Chờ sau khi các ngươi tiến vào Đại Khôn Kiếm Phủ sẽ nhận được một khối kiếm lệnh thân phận. Thưởng học phần sẽ trực tiếp gửi vào bên trong kiếm lệnh thân phận của từng người các ngươi.”

Lúc này Hoàng Phủ Phách cũng giãy dụa đứng dậy. Hăn lau vết máu trên khóe miệng, lấy ra mấy viên thuốc ném vào trong miệng. Sắc mặt hắn tái nhợt, hung hăng trợn mắt nhìn Sở Mộ. Trong đáy mắt lại thoáng có sợ hãi. Hắn nhặt đại kiếm của mình lên, đứng ở một bên không nói được một lời.

Khoảng không ở đỉnh núi Hắc Giao rộng rãi. Gió to từng trận thổi qua. Cảm giác mát mẻ tập kích toàn thân.

Những tiếng ầm ầm chợt vang lên. Trong hư vô bắn ra một đạo hồng quang, tách ra hai bên trái phải. Tiếp theo, đang lúc trong ánh mắt kinh hãi mọi người, một cánh cửa lớn phát sáng xuất hiện ở trong mắt của mọi người.

Ánh sáng rực rỡ chói mắt, khiến người ta gần như không dám nhìn thẳng. Trong đó có chứa khí tức mãnh liệt uy nghiêm đập vào mặt, khiến người ta sùng bái. Bên trong ẩn chứa sự huyền diệu vô cùng.

– Đại Khôn Kiếm Phủ ở trong hư cảnh Đại Khôn. Cánh cửa này chính là cánh cửa đi thông tới Kiếm Phủ. Các ngươi theo ta đi vào.

Gia Cát Xung chỉ vào cánh cửa cực lớn đang phát sáng, nói. Lúc này hắn dẫn đầu chợt lách người hóa thành một đạo lưu quang, tiến vào trong cánh cửa đang phát sáng.

– Đi.

Quát khẽ một tiếng, mỗi người nhanh chóng xuất phát. Thân hóa lưu quang cầu vồng, giống như con thiêu thân lao đầu vào lửa, nhảy vào bên trong cánh cửa phát sáng, sau đó đều biến mất.

– Sư đệ, chúng ta cũng đi thôi.

La Ngọc Phong đi tới bên cạnh Sở Mộ, nói.

– Được.

Kiếm khí của Sở Mộ đã khôi phục được một phần. Hắn gật đầu, cùng La Ngọc Phong một trước một sau bay vào bên trong cánh cửa phát sáng này.

Hư cảnh Đại Khôn là do vương thất Đại Khôn nắm giữ, bỏ vào các loại tài nguyên, mở thành Đại Khôn Kiếm Phủ, cắt đứt với bên ngoài.

Linh khí ở Kiếm Phủ tinh thuần hơn nữa còn đầy đủ, không thể kém hơn so với Kiếm Viện Ly Châu, là nơi tu luyện tuyệt vời. Hơn một ngàn học viên mới Kiếm Khí Cảnh ở dưới sự dẫn dắt của Gia Cát Xung, tiến vào phía sau cánh cửa ánh sáng, đến bên trong Đại Khôn Kiếm Phủ.

Chương 267: Đại Khôn Kiếm Phủ! Nội ngoại khác biệt (1)

Gia Cát Xung tập hợp mọi người lại, để thành viên ngoại phủ phân phát kiếm lệnh thân phận và phủ quy của Kiếm Phủ. Kiếm lệnh thân phận có dài chừng hai ngón tay, toàn thân làm bằng sắt màu đen. Một mặt viết Đại Khôn, một mặt viết Kiếm Phủ, có phong quang ép người bắn ra.

Ngoại trừ kiếm lệnh thân phận cùng phủ quy của Kiếm Phủ ra, mỗi người vẫn thu được một huy hiệu nho nhỏ. Đó là một thanh kiếm nhỏ bằng sắt màu đen. Gia Cát Xung nói cho mọi người biết huy hiệu này phải gắn ở trên ngực trái của y phục. Đây là dấu hiệu của học viên ngoại phủ.

Sau đó, Gia Cát Xung lại căn dặn thành viên ngoại phủ đưa học viên mới về Kiếm Lâu được phân phối. Nói xong, hắn liền xoay người rời đi. Hắn cũng không phải người của ngoại phủ.

– Tiểu tử, từ từ hưởng thụ ngày tháng sống ở ngoại phủ này đi. Ngoại trừ những phủ quy không nên vi phạm ra, tất cả đều tùy tâm sở dục. Chỉ có điều, tốt nhất không nên vội vàng đột phá Hóa Khí.

Giọng nói của Gia Cát Xung đột nhiên vang lên ở trong tai, khiến Sở Mộ có phần sững sờ.

Nhưng Gia Cát Xung lại đi mất, không còn thấy bóng dáng tăm hơi. Hắn không thể nào hỏi thăm.

Sau khi suy nghĩ một hồi, Sở Mộ không hiểu được, chỉ có thể tạm thời buông tha.

Hơn một ngàn người, Chấp sự ngoại phủ lúc này đang an bài Kiếm Lâu cho học viên mới ở lại.

Kiếm Lâu chính là nơi ở của học viên bên trong Kiếm Phủ. Cứ bốn đệ tử ở lại một tòa Kiếm Lâu. Ai ở cùng với ai, là do Chấp sự ngoại phủ trực tiếp an bài, không thể tự ý quyết định.

Cuối cùng an bài hoàn tất, nữ học viên về chỗ của nữ học viên. Nam học viên về chỗ của nam học viên. Sở Mộ cũng không ở chung với La Ngọc Phong trong cùng một tòa Kiếm Lâu.

– Được rồi. An bài hoàn tất. Trừ khi các ngươi có năng lực đoạt được một trăm người đứng đầu trong Thiết Kiếm Bảng, bằng không sau này, mãi đến khi các ngươi đột phá Hóa Khí trở thành đệ tử nội phủ, các ngươi đều phải ở tại bên trong Kiếm Lâu hiện tại.

Chấp sự ngoại phủ khép danh sách lại, lạnh giọng nói:

– Sau khi tìm được Kiếm Lâu của mình, tốt nhất là xem kỹ phủ quy của Kiếm Phủ từ đầu tới cuối một lần, đồng thời ghi nhớ nội dung, tuân thủ một cách nghiêm chỉnh phủ quy. Bằng không vi phạm phủ quy sẽ bị trừng phạt. Đó chính là tự chuốc họa vào thân.

Sau khi nói vài lời nghiêm khắc nhắc nhở mọi người tìm được chỗ Kiếm Lâu mình ở, nhất định phải xem kỹ phủ quy một chút, Kiếm Phủ không thể tự do giống như khi bọn họ ở trong kiếm phái của mình.

– Mặt khác, làm học viên mới, các ngươi mỗi một tháng có thể đi tới Bách Sự Đường của ngoại phủ lĩnh một trăm học phần. Nhưng những người bị điểm danh loại sát hạch ở ba cửa ải hiểm yếu sát, trong vòng một năm sẽ không thu được bất kỳ học phần nào. Đây là trừng phạt.

Chấp sự ngoại phủ nói xong, trực tiếp xoay người rời đi.

– Cái gì? Cái này không công bằng!

Những người biết mình bị loại đều kịp phản ứng, kêu lớn, rống lớn. Nhưng không người nào để ý tới bọn họ. Bọn họ hối hận muốn xanh cả ruột.

– Sư đệ, nỗ lực lên.

La Ngọc Phong nói:

– Ta tin tưởng sự đệ nhất định có thể lại trổ hết tài năng, vượt qua mọi người.

– Sư huynh cũng nỗ lực lên.

Sở Mộ nói.truyện huyền huyễn audio

Mọi người tản ra, tự mình tìm kiếm Kiếm Lâu mà mình sẽ ở lại.

Những Kiếm Lâu này được đánh theo số thứ tự. Sở Mộ ở Kiếm Lâu số 321.

Kiếm Lâu tổng cộng có ba tầng. Độ cao hơn chục mét. Giống như từng bảo tháp hai tầng, đứng sừng sững ở trên mặt đất. Bên ngoài Kiếm Lâu có phong cấm, ngăn cản người bình thường tiến vào.

Sở Mộ bước vào. Kiếm lệnh thân phận trong người khẽ run lên, phóng ra một khí tức. Nhất thời, phong cấm đối với Sở Mộ mất đi hiệu lực, tùy ý cho Sở Mộ đi vào.

Mỗi người ở Kiếm Lâu nào, thật ra các Chấp sự ngoại phủ đã sớm sắp xếp xong xuôi. Cho nên, ở trong kiếm lệnh thân phận của mỗi người đều phụ có khí tức đồng nguyên với phong cấm. Nếu để cho Sở Mộ đi tới Kiếm Lâu khác, phong cấm sẽ lập tức ngăn cản, không có cách nào tiến vào trong Kiếm Lâu.

Vừa đi qua phong cấm, Sở Mộ nhất thời cảm giác được linh khí bên trong Kiếm Lâu tinh thuần, dường như không ngừng từ bốn phương tám hướng tụ đến, trăm dòng chảy về biển vậy. So với ở bên ngoài Kiếm Lâu còn muốn nồng đậm hơn gấp ba phần.

Hắn hít một hơi thật sâu, toàn thân khoan khoái. Những kiếm khí đã tiêu hao trước đó nhanh chóng khôi phục.

– Ở nơi này tu luyện, chỉ cần thiên phú đủ, thời gian ba bốn năm ngắn ngủi có thể từ một người bình thường đạt được thập đoạn đỉnh phong thậm chí nửa bước Hóa Khí.

Sở Mộ lại thầm nói với mình. Hắn bước về phía tầng thứ nhất của Kiếm Lâu.

Diện tích tầng thứ nhất của Kiếm Lâu rất lớn, chừng ba trăm thước vuông, có độ cao mười thước, bốn cửa lớn rộng mở. Giữa trần nhà treo đèn chùm minh châu, chiếu sáng mọi thứ ở tầng một. Tất cả đều sáng ngời.

Ở trong góc còn có cầu thang đi thông lên tầng thứ hai. Khi Sở Mộ đi lên cầu thang, lại có hai người tiến vào tầng thứ nhất. Bọn họ cũng là học viên mới.

Giữa tầng thứ hai đặt một cái bàn tròn, còn có bốn cái ghế. Bốn phía đều có một gian phòng, vừa lúc cung cấp cho bốn học viên ở lại. Bốn gian phòng, trong đó ba cánh cửa mở rộng, một cửa đóng chặt. Điều này khiến Sở Mộ âm thầm cảm thấy nghi ngờ.

Trước đó, thời điểm Chấp sự ngoại phủ an bài Kiếm Lâu, phần lớn mọi người đều là bốn người ở lại trong một tòa Kiếm Lâu. Nhưng Sở Mộ lại chỉ cùng hai người khác ở trong một tòa Kiếm Lâu. Hiện tại xem ra hình như không phải như vậy. Mà Kiếm Lâu này đã sớm có một người ở lại.

Không suy nghĩ sâu xa, Sở Mộ lựa chọn một gian phòng trong đó để tiến vào. Gian phòng này rất lớn, rộng khoảng chừng hơn mười thước vuông. Còn có một gian phòng tắm nhỏ, một giường một cái bàn và một cái ghế. Nhìn qua bên trong rất đơn giản, nhưng lại khiến người ta có một cảm giác rất thoải mái.

Sau khi đóng cửa lại, Sở Mộ liền nghe phía ngoài có tiếng người nói chuyện với nhau. Là hai người học viên mới khác. Hắn không để ý đến bọn họ. Hắn lấy kiếm lệnh thân phận ra, dùng máu thành lập liên hệ, sau đó móc phủ quy của Kiếm Phủ ra, cẩn thận lật xem.

Phủ quy ghi lại đặc biệt cặn kẽ, các phương diện về nguồn gốc Đại Khôn Kiếm Phủ cùng với cơ cấu bản thân Kiếm Phủ đều có giới thiệu cặn kẽ rõ ràng.

– Đại Khôn Kiếm Phủ, phần ngoại phủ nội phủ và vương phủ, học viên dưới Hóa Khí Cảnh, chỉ có thể làm học viên ngoại phủ. Chỉ có đột phá đến Hóa Khí Cảnh, mới có thể xin sát hạch, trở thành học viên nội phủ. Vương phủ càng khó hơn. Tu vi nhất định phải đột phá Hóa Khí Cảnh đạt được Khí Hải Cảnh mới có tư cách xin sát hạch.

Sở Mộ âm thầm kinh hãi.

Một kiếm phái hạ phẩm căn bản là mười Hóa Khí Cảnh và một Khí Hải Cảnh. Nhưng ở bên trong Đại Khôn Kiếm Phủ, Hóa Khí Cảnh chỉ là đệ tử nội phủ. Khí Hải Cảnh còn lại là đệ tử vương phủ. Về phần ở trên vương phủ, có đẳng cấp cao hơn tồn tại hay không cũng không biết. Bởi vì trên phủ quy vẫn chưa nói rõ.

Chương 268: Đại Khôn Kiếm Phủ! Nội ngoại khác biệt (2)

Nhưng Sở Mộ lại biết, có vài chuyện không có nói rõ, biểu thị bọn họ còn chưa có tư cách biết.

– Đại Khôn Kiếm Phủ hàng năm tuyển chọn một lần học viên mới. Mỗi lần có ít nhất hơn một ngàn một học viên mới gia nhập Đại Khôn Kiếm Phủ. Người có thể tiến vào Đại Khôn Kiếm Phủ tiến tu, muốn đột phá đến Hóa Khí Cảnh, căn bản cũng sẽ không quá khó khăn.

Sở Mộ âm thầm suy nghĩ:

– Nói như thế, toàn bộ học viên bên trong ngoại phủ nội phủ Đại Khôn Kiếm Phủ, số lượng nhất định rất nhiều. Hơn nữa, người có thể tiến vào đây tiến tu, đều được gọi là hai chữ thiên tài, thực lực rõ ràng phải vượt qua kiếm giả bình thường, càng đặc biệt kinh người.

– Vương thất Đại Khôn xây dựng Đại Khôn Kiếm Phủ, thu thập kiếm giả thiên tài, bồi dưỡng cường giả kiếm đạo, nhất định phải tốn vô số tài nguyên. Vậy mục đích của vương thất rốt cuộc là cái gì?

Hiển nhiên vấn đề cao thâm như vậy, Sở Mộ không có cách nào nghĩ ra đáp án. Hắn liền trực tiếp buông tha, tiếp tục lật xem phủ quy của Kiếm Phủ.

Ngoại phủ ở một nơi, nội phủ ở một chỗ, vương phủ ở một chỗ.

Học viên vương phủ có thể tự do tiến vào nội phủ và ngoại phủ. Học viên nội phủ lại có thể tự do tiến vào ngoại phủ. Nhưng ngoại phủ lại không có cách nào tiến vào nội phủ, càng chưa nói vương phủ. Tất nhiên, nội phủ cũng có không cách nào tiến vào vương phủ.

– Kiếm lệnh thân phận, đại biểu cho thân phận của mỗi một học viên. Trong kiếm lệnh không chỉ có có tên họ của học viên, còn có lai lịch xuất thân các loại. Cũng mà còn có học phần bao nhiêu.

Trong kiếm lệnh thân phận của Sở Mộ, tổng số có ba vạn năm ngàn học phần. Ba cửa ải hiểm yếu: cửa thứ nhất chín rẽ mười tám ngoặt, Sở Mộ đứng thứ ba thu được tám nghìn học phần. Ở cửa thứ hai rừng rậm Man Phong đứng đầu thu được một vạn học phần. Ở cửa thứ ba Phi Lăng Độ đứng thứ hai thu được chín ngàn học phần. Sau đó một kiếm đánh bại Hoàng Phủ Phách thu thêm vào được thưởng một vạn học phần.

Trước đó, Sở Mộ không biết giá trị chân chính của học phần. Nhưng bây giờ hắn đã hiểu.

Mỗi một học viên mới một tháng có thể thu được một trăm học phần. Một năm trôi qua cũng không quá một nghìn hai trăm học phần. Hắn có ba vạn năm ngàn học phần, học phần bằng thu hoạch của ba mươi đệ tử ngoại phủ trong một năm, khiến không người nào không đỏ mắt.

Hơn nữa, từ trên phủ quy của Kiếm Phủ, Sở Mộ cũng thấy được các cơ cấu của Kiếm Phủ.

Ngoại trừ học viên ở Kiếm Lâu ra, trong ngoại phủ còn có Tiểu Kiếm Tháp, Bách Sự Đường, Tàng Công Lâu, Kiếm Khí Các, Đan Dược Các, Chấp Pháp Đường, Thánh Địa Tu Luyện, Sinh Kiếm Đài, Tử Kiếm Đài, Kiếm Bảng, Thiên Thiện Viện, đặc biệt hoàn thiện.

Trên phủ quy của Kiếm Phủ, cũng có về các cơ cấu nói rõ ràng cặn kẽ.

Bách Sự Đường chính là cơ cấu quản lý các loại tạp vụ vặt vãnh. Ví như tiếp đón học viên mới và phân phối Kiếm Lâu cư trú chính là những việc thuộc về Bách Sự Đường phải làm, còn có phân chia, lĩnh học phận mỗi tháng.

Tàng Công Lâu là cơ cấu thu thập, tàng trữ các loại công pháp bí tịch kiếm khí quyết kiếm thuật kiếm kỹ và thân pháp bộ pháp bí pháp. Kiếm Khí Các tất nhiên là cơ cấu đúc Ngụy Kiếm Khí thậm chí kiếm khí chân chính. Còn có Đan Dược Các là cơ cấu chế luyện các loại đan dược. Chấp Pháp Đường đó là cơ cấu giữ gìn phủ quy của Kiếm Phủ. Thiên Thiện Viện là cơ cấu chuyên môn hầm nấu thức ăn ngon, cung cấp cho các học viên dùng.

Một vài điều này, Sở Mộ đều hiểu. Điều thật sự khiến hắn cảm thấy hiếu kỳ chính là Tiểu Kiếm Tháp và Thánh Địa Tu Luyện.

Sau khi cẩn thận lật xem, Sở Mộ đột nhiên có loại cảm giác không thể chờ đợi được. Hắn rất muốn tiến vào Thánh Địa Tu Luyện, ở trong đó cố gắng tu luyện một phen, cảm nhận một chút về điểm thần kỳ Thánh Địa Tu Luyện.

Đáng tiếc. Các loại điều kiện Sở Mộ hiện tại có thể dùng, căn bản cũng không có cơ hội tiến vào Thánh Địa Tu Luyện. Chỉ có chờ đến một vòng chiến hạng Tiểu Kiếm Tháp mới bắt đầu sau khi chấm dứt, mới có tư cách.

– Tàng Công Lâu và Kiếm Khí Các, Đan Dược Các đều cần tiêu hao học phần mới có thể đổi được. Qua một thời gian nữa, ta đi tới Tàng Công Lâu xem Kiếm Phủ này rốt cuộc thu thập, tàng trữ làm sao đã?

Sở Mộ âm thầm nói.

Lúc này, bên ngoài truyền đến những tiếng bước chân nặng nề, phát ra tiếng bịch bịch, giẫm lên trên cầu thang đi đến tầng hai của Kiếm Lâu…

– Ba người các ngươi, tất cả lăn ra đây cho ta!

Một tiếng quát lớn giống như sấm rền nổ vang, cuồn cuộn chấn động. Không khí nổ mạnh. Sở Mộ cùng với hai người học viên mới khác cả kinh, ngẩng đầu nhìn về phía trước.

– Chẳng lẽ là…

Trong mắt Sở Mộ hiện lên một chút suy nghĩ tìm tòi. Hắn đặt phủ quy của Kiếm Phủ vẫn chưa xem xong hoàn toàn ở đầu giường, cầm thanh Ngụy Kiếm Khí đặt ở bên cạnh đứng dậy, đi nhanh về phía trước.

Vừa mở cửa ra, Sở Mộ liền nhìn thấy một người trẻ tuổi mặc áo bào màu đen, vẻ mặt mong mỏi, ánh mắt lạnh lùng. Người tuổi trẻ mặc áo bào màu đen này chắc hẳn hai mười hai, hai mươi ba tuổi, khí tức toàn thân ngưng luyện, đặc biệt cường hãn. So với Hoàng Phủ Phách, có chút thua kém. Nhưng Sở Mộ lại có thể khẳng định người này tuyệt đối không phải là bất kỳ học viên mới nào.

Lúc này, hai người học viên mới khác cũng đi ra, hai mặt nhìn nhau, căn bản cũng không biết có chuyện gì xảy ra.

– Rất tốt. Ba người các ngươi là người mới tới, lại được an bài ở lại trong Kiếm Lâu của ta.

Người trẻ tuổi mặc áo bào đen ánh mắt vô cùng lạnh lùng đảo qua trên mặt đám người Sở Mộ trên một lượt, khóe miệng cong lên, lộ ra nụ cười khinh thường:

– Cũng chỉ là ba người mới tu vi thập đoạn đỉnh phong. Nếu chấp sự Bách Sự Đường đã an bài các ngươi đến chỗ của ta, ta sẽ không đuổi các ngươi ra ngoài. Chỉ có điều, ba người mới các ngươi nghe kỹ cho ta. Ta là Trương Khánh Vĩ, học viên cũ sắp tiến vào Kiếm Phủ tu hành. Sau này, các ngươi nhìn thấy ta, phải cung kính làm kiếm lễ. Mặt khác, các ngươi mỗi tháng lấy được học phần, phải nộp tất cả lên cho ta. Cuối cùng, các ngươi không có quyền lợi ở lại tầng thứ hai. Tất cả cút đến tầng thứ nhất cho ta đi.

Người trẻ tuổi mặc áo bào đen Trương Khánh Vĩ này vô cùng lạnh lùng nói ra những lời khiến sắc mặt hai học viên mới đều đại biến. Thần sắc Sở Mộ không thay đổi, nhưng đồng tử trong nháy mắt co lại.

– Vị sư huynh này, chúng ta ở chỗ này là do chấp sự phân phối. Sư huynh không thể bá đạo cướp đoạt quyền lợi cư trú của chúng ta như vậy được.

Một người học viên mới trong đó thét to.

– Không sai. Hơn nữa chúng ta một tháng mới chỉ có thể nhận được một trăm học phần. Tất cả giao cho sư huynh, chúng ta cái gì cũng không có. Vậy còn tu luyện thế nào?

Một người học viên khác cũng thét to. Chỉ có Sở Mộ không nói được một lời nào, thờ ơ lạnh nhạt.

– Không ngờ còn dám mạnh miệng.

Trương Khánh Vĩ giận dữ. Thân hình một tiến một lùi nhanh vô cùng.

Chương 269: Ai hơn bá đạo!

Bốp bốp bốp.

Vài tiếng động vang lên. Hai học viên mới nghiêng đầu sang về một bên. Hai bên trái và phải gương mặt từng người đều sưng lên, bầm máu đỏ bừng.

– Ngươi…

– Ta liều mạng với ngươi!

Hai học viên mới ở bên trong kiếm phái của mình coi như là cấp bậc thiên tài, chưa từng chịu sự khi dễ như vậy. Hai mắt bọn họ gần như đầy tia máu, rít gào một tiếng, lao về phía Trương Khánh Vĩ.

Ầm ầm.

Hai tiếng động vang lên. Hai học viên mới giống như quả bóng cao su bị Trương Khánh Vĩ đá bay, nặng nề rơi xuống đất, lăn vài vòng. Bộ dạng vô cùng chật vật.

– Chỉ dựa vào phế vật hai người các ngươi với tu vi thập đoạn đỉnh phong, cũng muốn cùng với ta động thủ sao? Thực sự là muốn chết.

Ánh mắt Trương Khánh Vĩ lạnh lùng giống như sói hung ác:

– Ngươi cho rằng nơi này là ở bên ngoài sao? Ta cho ngươi biết, mỗi người ở đây khi ở bên ngoài, đều tính là thiên tài. Nhưng ở chỗ này, các ngươi căn bản cũng không chiếm được bất kỳ ưu thế nào. Ngoan ngoãn khuất phục cho ta. Bằng không, ta tuy rằng không thể giết chết các ngươi, cũng không thể phế bỏ các ngươi, nhưng lại có thể khiến cho các ngươi mỗi ngày đều phải sống ở trong thống khổ.

Giọng điệu tràn ngập uy hiếp khiến hai học viên mới này vạn phần hoảng sợ. Thực lực chênh lệch thật sự quá lớn. Hơn nữa, trên người Trương Khánh Vĩ này còn có một khí tức vô cùng âm độc, chấn áp bọn họ.

– Ngươi rất tốt, không nói nhảm, để tránh chịu khổ về da thịt.

Trương Khánh Vĩ bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía Sở Mộ, lạnh lùng nói:

– Tên gọi là gì?

– Sở Mộ.

– Sở Mộ… Sở Mộ…

Trương Khánh Vĩ lẩm nhẩm mấy lần, sau đó nhướng mày. Hình như hắn nhớ tới điều gì. Tiếp theo, thân sắc hắn lộ vẻ mừng như điên:

– Ngươi chính là học viên mới trong cả ba cửa ải hiểm yếu đều thu được trước ba. Ha ha ha ha. Vô cùng tốt vô cùng tốt. Ban đầu ta đã chặt đứt tâm tư. Bởi vì lấy thực lực của ta căn bản không thể nào cạnh tranh cùng người khác. Nhưng ngươi lại bị an bài đến chỗ của ta. Ta thực sự là may mắn. Ta biết ngươi tổng cộng thu được ba vạn bảy nghìn học phần. Lập tức giao ba vạn bảy nghìn học phần ra. Bằng không, mỗi ngày ta đánh ngươi một lần, cho ngươi mỗi ngày đều nhận thống khổ không có cách nào tu luyện được.

– Ngươi làm như vậy, không sợ bị Chấp Pháp Đường trừng phạt sao?

Sở Mộ cũng cười nhạt, nói.

– Ha ha, nực cười. Ngươi cho rằng đệ tử Chấp Pháp Đường rảnh rỗi như vậy sao? Hơn nữa ngươi cho rằng ngươi có cơ hội đi Chấp Pháp Đường cáo trạng sao? Ta cho ngươi biết, điều này là không có khả năng. Ngươi chỉ có thể ngoan ngoãn giao ra tất cả học phần, mới là con đường sống duy nhất.

Trương Khánh Vĩ vô cùng hưng phấn rống to nói.

Ba vạn bảy nghìn học phần, đối với hắn mà nói, đây là một khoản học phần lớn. Chỉ cần hắn thu được ba vạn bảy nghìn học phần, lập tức có thể đi tới Tàng Công Lâu chọn công pháp bí tịch mạnh hơn. Đến lúc đó, thực lực nhất định có thể lại ần thứ hai tiến bước. Thứ tự chiến hạng trên Tiểu Kiếm Tháp càng cao hơn. Thậm chí vào danh sách một trăm người đứng đầu, thu được thêm nhiều nguyên liệu vật tư hơn. Cuối cùng đột nhiên tăng mạnh, một lần hành động đột phá đến Hóa Khí Cảnh, thông qua sát hạch trở thành đệ tử nội phủ.

– Mang theo kiếm của ngươi, đến dưới lầu.

Sở Mộ nói, thân hình lắc một cái. Trương Khánh Vĩ chỉ cảm thấy mắt mình hoa lên. Sở Mộ đã xuất hiện ở đầu cầu thang, đi xuống phía dưới.

– Thân pháp không tệ. Nhưng nếu muốn khiêu chiến với ta, ngươi vẫn làm sớm mười năm.

Mặc dù trong lòng kinh ngạc trước tốc độ của Sở Mộ, nhưng Trương Khánh Vĩ vẫn cười lạnh nói. Hắn lắc mình tiến vào gian phòng của mình, lấy ra Ngụy Kiếm Khí, đi nhanh xuống lầu.

– Sở Mộ này một kiếm đánh bại Hoàng Phủ Phách, thực lực vô cùng cường đại. Hi vọng hắn có thể đánh bại tên lớn lối này.

Hai học viên mới liếc mắt nhìn nhau, cũng liền vội vàng xuống lầu.

Sở Mộ cùng Trương Khánh Vĩ từ phía xa đối diện nhau.

– Dũng khí của ngươi có thể khen tặng. Ta nhường ngươi ba kiếm. Ngươi hẳn là biết, người mới chính là người mới. Căn bản ngươi cũng không hiểu được giữa ta và ngươi có bao nhiêu chênh lệch.

Trương Khánh Vĩ cầm kiếm hai tay khoanh ở trước ngực, vẻ mặt hài hước nói.

– Đối phó với ngươi, một kiếm cũng đủ.

Sở Mộ nói, thân hóa thành một trận gió mạnh, xuất kiếm loá mắt. Một điểm hàn tinh phóng ra, sắc bén ép người. Trương Khánh Vĩ chỉ cảm thấy thấy hoa mắt. Một tia hàn tinh sắc bén vô cùng nhanh chóng phóng đại ở trước mắt, lao thẳng đến. Đồng tử hắn run rẩy, sắc mặt đại biến. Hắn cũng không quan tâm tới cái gì mà nhường ba kiếm nữa, trực tiếp rút kiếm chém ra, với ý định chống đỡ.

Chém ra một kiếm thất bại, hàn tinh run lên mê hoặc ánh mắt. Trương Khánh Vĩ vội vàng bay ngược lại. Nhưng một điểm hàn tinh lại nhanh chóng đến gần. Phong quang đáng sợ thậm chí muốn xuyên thủng hai mắt của hắn, khiến hắn cảm thấy vô cùng đau đớn.

Một tiếng động vang lên. Lưng Trương Khánh Vĩ va vào trên vách tường của Kiếm Lâu. Hàn tinh dừng lại, kiếm phong ép người rơi vào trên cổ họng của hắn. Toàn bộ yết hầu hoàn toàn nổi da gà. Hàn ý quét tới toàn thân.

Sắc mặt Trương Khánh Vĩ vô cùng khó coi, lúc xanh lúc đỏ lúc trắng. Hắn chật vật nuốt nước miếng. Cổ họng chuyển động ma sát với kiếm phong. Toàn thân hắn rét run.

– Đem tất cả học phần của ngươi chuyển sang cho ta.

Sở Mộ lạnh lùng nói.

Hai học viên mới đứng ngoài quan sát, nhất thời trợn mắt há hốc mồm.

– Ngươi… Ngươi không dám giết ta. Nếu… giết ta, ngươi cũng không có kết cục tốt.

Trương Khánh Vĩ cố gắng hết mức đưa đầu ra phía sau, chật vật nói:

– Chấp Pháp Đường của Đại Khôn Kiếm Phủ chắc chắn sẽ không bỏ qua học viên làm trái với phủ quy. Đến lúc đó ngươi cũng chỉ có một con đường là chết.

– Đó là chuyện sau này. Ngươi vừa chết, cái gì cũng không biết.

Sở Mộ lạnh lùng nói, không hề động đậy. Hai mắt vô cùng lạnh lùng, băng hàn đến cực điểm. Một tia sát khí sắc bén ở đồng tử phóng ra. Sát khí đáng sợ tập kích toàn thân, khiến Trương Khánh Vĩ sinh ra một cảm giác, Sở Mộ quả thật sau đó sẽ động thủ giết chết hắn.

– Không… Ngươi chờ một chút… Chờ một chút…truyện Ma Tu audio

Trương Khánh Vĩ rất sợ. Hắn biết rõ, một khi bị giết chết, thật sự cái gì cũng không có. Cho dù là người này giết chết n mình sẽ bị trừng phạt thậm chí bị giết chết, hắn cũng không nhìn thấy, không nghe thấy, không cảm giác được. So sánh một chút, mình sống mới là tốt nhất:

– Ngươi không thể giết ta. Giết ta đối với ngươi không có bất kỳ lợi ích nào. Ngược lại sẽ khiến cho ngươi vi phạm phủ quy. Ta có học phần. Ta có sáu trăm học phần, có thể chuyển cho ngươi. Tất cả đều chuyển cho ngươi.

– Lập tức chuyển.

Sở Mộ lấy ra kiếm lệnh thân phận của mình ném cho Trương Khánh Vĩ. Kiếm phong vẫn chỉ vào phía trên cổ họng của Trương Khánh Vĩ.

– Được… Được… Ta lập tức chuyển.

Trương Khánh Vĩ liền vội vàng lấy ra kiếm lệnh thân phận của mình. Hai thanh kiếm lệnh tiếp xúc, vẻ mặt hắn nhức nhối. Sau hai hơi thở, hắn ném thanh kiếm lệnh trả lại cho Sở Mộ:

– Ta đã chuyển xong. Ngươi kiểm tra một chút.

Chương 270: Bí pháp kiếm khí hộ thể tầng thứ ba (1)

Sở Mộ tập trung tinh thần kiểm tra. Quả nhiên học phần có tăng trưởng. Ban đầu từ ba vạn bảy nghìn tăng đến ba vạn bảy nghìn sáu trăm.

– Ngươi… Ngươi có phải nên thu… thanh kiếm… lại…

Trương Khánh Vĩ chỉ vào kiếm của Sở Mộ, khóe mắt liên tục co quắp, chật vật nói.

– Ngươi có phải đang suy nghĩ, tìm người nào đối phó ta hoặc là tìm cơ hội gì đó để trả thù ta hay không?

Sở Mộ mỉm cười cười, nói.

– Không đúng, không đúng… Ta làm sao có thể. Đây là do ta trình độ không bằng người…

Trương Khánh Vĩ liên tục cười nịnh nọt. Mặc dù hắn hận Sở Mộ hận muốn chết, nhưng bây giờ lại một điểm cũng không dám thể hiện ra.

– Hoan nghênh ngươi trả thù. Chỉ có điều tiếp theo, sẽ không đơn giản như vậy đâu.

Sở Mộ cười mà như không cười nói, sau đó thu kiếm vào vỏ.

Hai học viên mới vừa nhìn thấy liền cảm giác đã nghiền. Tên học viên cũ Trương Khánh Vĩ này lúc trước bá đạo như vậy, ở trước mặt Sở Mộ, còn chưa phải là bị thu thập đến mức ngoan ngoãn như một con chó nhà hay sao?

Ánh mắt Trương Khánh Vĩ lóe lên, thu kiếm vào vỏ, dựa vào vách tường di chuyển sang một bên. Hắn rất sợ Sở Mộ xuất thủ lần nữa. Thời điểm di chuyển đến lối ra, hắn vội vàng lui về phía sau, xoay người rời đi.

Nhìn theo bóng lưng Trương Khánh Vĩ, Sở Mộ biết, người này tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ. Nhưng Sở Mộ không sợ chút nào. Kiếm Phủ có quy định của Kiếm Phủ. Hơn nữa trong ngoại phủ, lợi hại nhất chẳng qua chỉ là tu vi nửa bước Hóa Khí. Lấy thực lực của mình, đủ mà đối kháng.

– Sở sư huynh, sư huynh thật là lợi hại.

– Sở sư huynh, sư huynh quá uy phong. Một kiếm đánh bại hắn.

Hai học viên mới vội vàng chạy tới chỗ Sở Mộ cung kính nói. Cảnh tượng trước mắt khiến cho bọn họ ý thức được phải đầu nhập vào Sở Mộ mới có thể ở lại. Bằng không bọn họ vốn không phải là đối thủ của Trương Khánh Vĩ.

Sở Mộ chỉ mỉm cười không nói gì thêm. Vừa rồi mặc dù có thể một kiếm đạt được hiệu quả, một mặt là bởi vì Trương Khánh Vĩ cũng không coi trọng hắn. Mặc khác, Sở Mộ cũng muốn ra oai phủ đầu, trực tiếp lấy ba thành Phong Chi Ý Cảnh dung nhập thân pháp Tật Phong Lược Ảnh, nhanh chóng xuất kiếm.

Bằng không, thoáng cái để Trương Khánh Vĩ có sự chuẩn bị, trừ khi Sở Mộ thi triển đòn sát thủ, bằng không muốn đánh bại hắn, cũng không có dễ dàng như vậy. Hơn nữa Trương Khánh Vĩ này ở ngoại phủ tu luyện một năm, nói không chừng cũng nắm giữ được con bài tẩy gì đó.

Trở về lầu hai, chuyện của Trương Khánh Vĩ khiến Sở Mộ hiểu rõ, Đại Khôn Kiếm Phủ cũng không phải là nơi yên lành gì. Muốn đứng vững ở chỗ này, nhất định phải có thủ đoạn tốt hơn người khác mới được!

Hai người học viên mới khác, một người tên là Chu Nghị một người tên là Trầm Đào, đến từ Hành Châu và Côn Châu. Bọn họ đều đệ tử kiếm phái trung phẩm. Sở Mộ cùng bọn họ nói chuyện vài câu, cũng không đi sâu. Hắn quay trở về trong phòng của mình, tiếp tục lật xem phủ quy của Kiếm Phủ

Không bao lâu, cả bản phủ quy của Kiếm Phủ đã bị Sở Mộ lật xem xong.

– Bên trong Kiếm Phủ, có thể đưa ra khiêu chiến, nhưng chỉ ở một vài chỗ đặc biệt. Ví dụ như Tàng Công Lâu, Kiếm Khí Các Đan, Dược Các là không thể tùy ý ra tay. Bằng không coi là trái với phủ quy.

Sở Mộ đóng bản phủ quy lại, thầm nói với mình:

– Cho dù là ra tay, cũng không thể khiến đối phương chết hoặc trọng thương không có cách nào trị hết. Trừ khi có ký kết tử kiếm ước, bằng không coi là trái với phủ quy sẽ bị chấp pháp bắt lại.

Đặt bản phủ quy của Kiếm Phủ ở đầu giường, Sở Mộ suy nghĩ một chút, đứng dậy ra cửa xuống lầu. Đi ra ngoài Kiếm Lâu, mục đích của hắn là đi tới Tàng Công Lâu, xem thử nội tình những thứ Kiếm Phủ thu thập, tàng trữ được.

Trên phủ quy của Kiếm Phủ có kèm địa đồ, đánh dấu rõ ràng ra vị trí và tuyến đường của các cơ cấu như Tàng Công Lâu. Bên đường còn cắm biển báo, rất dễ tìm.

Dọc đường đi, Sở Mộ gặp phải không ít khuôn mặt xa lạ. Hắn suy đoán chắc là học viên cũ của ngoại phủ. Đối với gương mặt hắn, những học viên cũ cũng đều nhìn mấy lần, châu đầu ghé tai. Sở Mộ mơ hồ nghe được bọn họ nhắc tới tên của mình. Còn có tên vài người người khác như là Luyện Thanh Vân.

Một lát sau, một tòa lầu các cao tầng thật giống như một cái tháp lớn xuất hiện ở trước mắt hắn, dường như chính là phiên bản Kiếm Lâu được phóng đại.

Trên cửa lớn chính có một tấm bảng hiệu, ba chữ lớn với phong quang ép người ẩn chứa huyền diệu: Tàng Công Lâu

Cũng không biết tại sao, số người ra vào Tàng Công Lâu cực ít. Sau khi Sở Mộ dừng lại một chút liền bước chân, bước vào bên trong Tàng Công Lâu. Vừa vào, hắn nhìn thấy cách đó không xa có một tấm bảng gỗ lớn dựng thẳng. Trên đó viết một vài quy tắc có liên quan tới bên trong Tàng Công Lâu.

Ví dụ như sau khi nhìn trúng một môn công pháp bí tịch nào đó, phải làm như thế nào để nhận được môn công pháp bí tịch này. Mặt khác sau khi thu được công pháp bí tịch chỉ có thể tự mình tu luyện, không thể cho người khác tu luyện. Thậm chí ngay cả lật xem cũng không được. Bằng không một khi bị điều tra ra, sẽ xem như trái với phủ quy mà xử trí. Thời gian mượn mỗi môn công pháp bí tịch về đọc là một tháng. Trong vòng một tháng phải trả lại

Sau khi hoàn toàn tiến vào Tàng Công Lâu, toàn thân hắn căng thẳng giống như có đôi mắt đang theo dõi nhất cử nhất động của hắn.

– Có lẽ là cao thủ trấn thủ Tàng Công Lâu.

Sở Mộ thầm nghĩ. Hắn lại đi về phía trước. Cảm giác bị người khác để ý này liền biến mất

Nhưng Sở Mộ biết, người âm thầm trấn thủ nhất định ở một nơi nào đó ngay trong Tàng Công Lâu. Mỗi một người tiến vào Tàng Công Lâu, nhất cử nhất động đều bị đối phương biết được.

– Sở sư đệ, sư đệ cũng tới đây sao?

Một giọng nói mang theo vài phần ngạc nhiên truyền đến. Sở Mộ quay đầu nhìn lại. Luyện Thanh Vân bước tới.

– Đến xem thử.

Sở Mộ gật đầu, nói.

– Thật sự không hổ danh là Kiếm Phủ Tàng Công Lâu. Những công pháp bí tịch thu thập, tàng trữ thật sự còn nhiều hơn ở bản phái.

Luyện Thanh Vân đi tới bên cạnh Sở Mộ, thở dài nói

– A, vậy ta thật ra phải xem kỹ mới được.

Sở Mộ có chút ngạc nhiên.

– Phải rồi, nội tình Kiếm Phủ thật sự đặc biệt thâm hậu. Nhưng đáng tiếc là công pháp bí tịch bên trong Tàng Công Lâu này thu thập, tàng trữ đều thuộc về tu luyện Kiếm Khí Cảnh. Có một vài bí tịch cao thâm hơn một chút, thuộc về công pháp Hóa Khí Cảnh tu luyện. Nhưng tất cả đều không trọn vẹn. Hơn nữa số lượng học phần cần thiết để đổi lấy vẫn rất cao.

Luyện Thanh Vân lắc đầu than thở:

– Ta đoán, ngoại phủ có một tòa Tàng Công Lâu. Mội phủ chắc hẳn cũng có một tòa Tàng Công Lâu, thu nhận sử dụng chính là bí tịch công pháp Hóa Khí Cảnh.

– Ừ.

Sở Mộ gật đầu

– Vậy sư đệ từ từ xem. Sư huynh ta đi trước.

Luyện Thanh Vân nói xong, liền xoay người đi ra khỏi Tàng Công Lâu

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé ...!Cảm ơn bạn đã thông báo :)
https://audiosite.net
Đã fix lại tất cả bộ truyện đã thống báo lỗi nhé ..!Cảm ơn các bạn đã thông báo ...!
https://audiosite.net
Phi Tùng 2 tuần trước
1 thời hoàng kim mua đĩa băng hồi đó...Cái tên Độc Cô Cầu Bại chắc những ai tầm 8x>9x không quá xa lạ gì cả :). .. truyện này phải nói là" Tưởng không hay mà Hay không tưởng được". Đầu tiên cảm ơn tác giả sau đó cảm ơn website AudioSite đã eidt dịch và đọc bộ truyện này rất xuất xác..^^! chả biết nói ...à mình để cử bộ truyện này trong top truyện hay nhé :)
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo sever 2 hoạt động bình thường nhé mình đã di chuyển đến sever 1 ( giọng 1 nhé )P/s- Lý do: Là hết băng thông đó bạn không phải lỗi nhé, hiện tại tụn mình đang bị ÂM tiền bên sing bạn à, dung lượng tuy rất nhiều nhưng băng thông có ít lém ( à cái này là do tiết kiệm chút tiền ).Mình thật sự khá nãn nên dạo này cũng lười cập nhật các bộ truyện thành viên uplaod lên..haizz nói thật mình chỉ là tên mọt sách thích viết lách, giờ đi làm ship không có thời gian đọc nên rủ anh em làm audio truyện mà thôi..! haizz..!Mình cũng chả hiểu gì cả chỉ thấy bên sing họ bảo cái gi mà bị phá, họ biết nên họ giảm xuống còn 30% khoản tiền băng thông tuy nhiên nó cũng cả tháng lương đi cày mặt ở ngoài đường ship hàng của mình.Bên đó đã sửa thành công nhưng còn chưa dám fix lại trên website sợ lại -$ thì chắc phải bán con bạn già wave của mình mất..!Tối nay mình sẽ cập 200 bộ truyện do thanh viên Anh Em úp nhé giờ mình lại đi cày đường ..^^!
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã phản hồi :)cái này do sever cache chứ mình không muốn :)mình thì chưa bao giờ nghe bị trường hợp này bao giờ lên không biết :)bạn kiểm tra lại có khi nào bạn đang nghe trình duyệt ẩn danh, dẫn đến không thể nghe tiếp vì nó ẩn hoàn toàn phía sever không thể biết bạn đang nghe đến tập bao nhiêu nhé bạn :).Cách khắc phục: Bn đăng nhập thành viên hoặc nghe truyện tầm 10s>30s là 100% đã lưu có thể nghe tiếp nhé ..!
https://audiosite.net
Phước 2 tuần trước
Đang nghe, lỡ thoát ra cái, vào nó ko lưu phần đang nghe ?Đôi khi không thoát, mà ra FB tý, nó cũng tự thoát ko lưu phần đang nghe, kiếm thấy mịa ?
https://audiosite.net
đã fix lại nhé bạn :)
https://audiosite.net
Lực Trần 3 tuần trước
Ad ơi lỗi giọng đọc 2 rồi ad à
https://audiosite.net
Lực Trần 3 tuần trước
Ad ơi lỗi giọng đọc 2 rồi
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé bạn :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé ..^^!
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã gửi thông báo tụn mình đang làm lại bộ này nhé ..!khi di chuyển sv bộ này tự nhiên bị lỗi :(sáng thứ 2 hoàn tất nhé.. mai CN nhóm mình đi lễ rồi :).không còn ai fix đâu bạn :)các anh em, huynh đệ thông cảm nha :)