1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Chương 246: Một vòng cuối cùng! Bách Cường chọn người |> đến chương 250

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Chương 246: Một vòng cuối cùng! Bách Cường chọn người |> đến chương 250

❮ sau
tiếp ❯

Chương 246: Một vòng cuối cùng! Bách Cường chọn người (1)

Về phần con yêu thú cá sấu trong đầm lầy kia, không biết có phải bởi vì bị hạn chế phạm vi hoạt động hay không, cũng không thấy nó rời khỏi đầm lầy.

– Vèo…

Âm thanh sắc bén kéo thật dài, có vẻ chói tai, hình như chui vào trong tai của mỗi người, khiến cho bọn họ đều dừng động tác trong tay lại, ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời.

Chỉ thấy một đoàn ánh sáng màu đỏ tản ra sáng chói, phóng lên trên không trung, xuất hiện ở trong bầu trời của sơn cốc Đại Ly, kéo lôi ra một cái đuôi màu đỏ như lửa thật dài.

– Ầm…

Tiếng động cực lớn vang lên, giống như long trời lở đất. Cả đoàn hỏa quang màu đỏ sáng ngời chói mắt đột nhiên chợt nổ tung, giống như pháo bông bắn ra ra vô số đốm lửa thật nhỏ, xẹt qua từng đường vòng cung, rơi xuống bốn phương tám hướng.

– Đạn tín hiệu?

– Cuộc chiến tranh đoạt Bách Cường kết thúc?

Nhất thời, từng bóng người nhanh chóng chạy như bay về phía cửa vào của sơn cốc.

Sở Mộ thu hồi ánh mắt, ý nghĩ vừa chuyển. Hắn nhìn xung quanh một vòng không thấy có người, liền duỗi tay vào trong sờ mó. Hồng quang tràn ngập. Tiếp theo hắn lần lượt cắm ba thanh đoản kiếm vào bên hông, rồi thi triển thân pháp, nhanh chóng đi tới lối vào của sơn cốc Đại Ly.

Bên ngoài sơn cốc, Lăng Thương Viêm cùng với bốn vị trưởng lão đến.

– Bốn vị trưởng lão, làm phiền các ngươi.

Lăng Thương Viêm chắp hai tay sau lưng, cười nói.

Bốn vị trưởng lão đồng thời gật đầu. Tiếp theo, bọn họ lại bắn nhanh ra một đạo kiếm khí, đánh vào cửa đá của sơn cốc. Kiếm khí rót vào bên trong, khởi động cửa đá. Cửa đá lớn cuồn cuộn mở ra. Lối vào lại xuất hiện.

– Lối vào xuất hiện. Đi thôi.

Vài tiếng quát khẽ vang lên. Các đệ tử kiếm phái đã đi tới cửa sơn cốc đều bắn ra ngoài. Khi Sở Mộ đi tới nơi này, đã có hơn phân nửa người rời khỏi sơn cốc, đi ra đến bên ngoài.

Không dừng lại, Sở Mộ giống như một trận gió thổi lên, lao tới cửa của sơn cốc, đi ra bên ngoài. Bởi vì ánh sáng màu đỏ trên người hắn quá mức mãnh liệt, khiến ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung ở trên người của hắn.

– Ba thanh đoản kiếm…

Những tiếng bàn luận ầm ĩ vang lên. Lăng Thương Viêm và bốn vị trưởng lão cũng đồng thời nhìn Sở Mộ, có chút kinh ngạc. Loại chuyện một người nhận được mấy thanh đoản kiếm, từ trước tới nay đều rất ít phát sinh.

Mà rất nhiều đệ tử các kiếm phái không có nhận được thanh đoản kiếm, hai mắt gần như sói đói xuất hiện hồng quang, nhìn chằm chằm vào đoản kiếm bên hông Sở Mộ, nước bọt cũng thiếu chút nữa chảy ra.

Khi Sở Hà và Kiếm Viện Tứ Kiệt thấy trên người Sở Mộ có ba vòng hồng quang, vẻ mặt kinh ngạc. Bọn họ thật sự không ngờ, một mình Sở Mộ đã lấy được ba thanh đoản kiếm. Nếu như tính cả những thanh đoản kiếm hắn đã giao dịch cho bọn họ, vậy hắn đã thu được bảy thanh đoản kiếm.

– Tiểu sư đệ…

La Ngọc Phong cùng Trịnh Tu Nhiên cũng xông ra khỏi sơn cốc. Ánh mắt bọn họ nhất thời bị Sở Mộ hấp dẫn. Tiếp theo vẻ mặt lộ ra sự cả kinh và ngạc nhiên.

– Đại sư huynh, Tam sư huynh.

Sở Mộ nhìn lại, phát hiện trên người của hai người La Ngọc Phong cùng Trịnh Tu Nhiên cũng không có hồng quang gì xuất hiện. Điều này có nghĩa là bọn họ không có được thanh đoản kiếm nào. Hơn nữa nhìn dáng vẻ bọn họ còn có chút chật vật.

– Được rồi. Các vị đệ tử, cuộc chiến tranh đoạt Bách Cường bên trong sơn cốc Đại Ly đến đây kết thúc.

Lăng Thương Viêm đứng ở trên một tảng đá lớn cao hơn ba thước, từ trên cao đảo mắt nhìn xuống mọi người. Vốn tổng cộng có hơn bốn trăm người tiến vào sơn cốc. Hiện tại lại không đủ bốn trăm người. Trong đó có mười mấy người chết ở bên trong sơn cốc. Hắn không khỏi có cảm giác bùi ngùi. Ánh mắt hắn thoáng dừng lại ở trên người những kiếm giả có xuất hiện hồng quang:

– Ta ở đây chúc mừng các vị thu được thanh đoản kiếm trước. Các ngươi có cơ hội thu được một vị trí đi tới Đại Khôn Kiếm Phủ tiến tu. Chỉ có điều, đó cũng không phải là tuyệt đối.

Sau khi dừng lại một chút, để lực chú ý của mọi người càng tập trung hơn, Lăng Thương Viêm tiếp tục nói:

– Chờ quay về bên trong Kiếm Viện, chúng ta còn phải tiến hành một vòng lựa chọn cuối cùng. Mỗi một người không có thu được thanh đoản kiếm đều có một lần cơ hội khiêu chiến, có thể khiêu chiến những người thu được thanh đoản kiếm. Mà mỗi một người thu được thanh đoản kiếm cũng có một lần cơ hội bị khiêu chiến. Mặt khác, mỗi người chỉ có thể nắm giữ một thanh đoản kiếm. Số thanh đoản kiếm thừa ra, lão phu có hai phương án cung cấp cho các ngươi lựa chọn. Thứ nhất: Nộp lên cho ta, do lão phu an bài, thông qua phương thức khiêu chiến; Thứ hai: tự mình tặng. Tốt rồi. Hiện tại, quay về Kiếm Viện trước đã.

Trên đường quay về, Sở Mộ đem một thanh đoản kiếm đưa cho La Ngọc Phong, một thanh đoản kiếm khác lại đưa cho Trịnh Tu Nhiên. Ban đầu, hắn vốn chính là muốn đưa hai thanh đoản kiếm giao cho bọn họ.

– Tiểu sư đệ, đại ân không lời nào cảm tạ hết được.

La Ngọc Phong chân thành nói. Vẻ mặt Trịnh Tu Nhiên cũng đầy chân thành cùng kích động.

Không bao lâu, ở dưới sự dẫn dắt của Lăng Thương Viêm, các đệ tử kiếm phái đều quay về bên trong Kiếm Viện, lại đi tới chỗ đài đấu kiếm.

Tổng cộng một trăm đệ tử kiếm phái thu được thanh đoản kiếm đều đứng ở trên đài đấu kiếm. Những đệ tử khác không thu được thanh đoản kiếm lại đứng ở dưới đài đấu kiếm.

– Một vòng khiêu chiến cuối cùng. Trước tiên bắt đầu từ Kiếm Viện Tứ Kiệt. Có người nào muốn khiêu chiến bốn người bọn họ hay không?

Lăng Thương Viêm hỏi. Mọi người lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên. Khiêu chiến Kiếm Viện Tứ Kiệt? Ai ăn no không có chuyện gì mà làm vậy chứ? Khiêu chiến bọn họ không phải là tự rước lấy nhục sao?

Không có người nào khiêu chiến, Kiếm Viện Tứ Kiệt lần lượt rời khỏi đài đấu kiếm, đến trên khán đài ngồi xuống. Tiếp theo, Lăng Thương Viêm dựa theo các kiếm phái lần lượt đọc ra từng cái tên đệ tử có liên quan, lại hỏi thăm xem có người nào muốn khiêu chiến hay không.

Nói chung, người có thể thu được thanh đoản kiếm, tu vi cùng kiếm thuật của bản thân bọn họ đều không tầm thường, thực lực cường đại. Mà tất cả những đệ tử nửa bước Hóa Khí tiến vào tranh đoạt Bách Cường nhân số còn chưa đủ một trăm. Ngoại trừ chết bảy tám người ra, trên cơ bản mỗi người đều sẽ có được một thanh đoản kiếm.

Rất nhanh, những đệ tử nửa bước Hóa Khí của ba đại kiếm phái thượng phẩm cùng viện của thế tử Châu Lệnh đều xuất hiện ở trên khán đài. Bởi vì không ai khiêu chiến bọn họ, tiếp theo, sẽ tới nửa bước Hóa Khí của kiếm phái trung phẩm.

Kiếm phái thượng phẩm có một vài đệ tử thập đoạn đỉnh phong, luận thực lực chân chính, thậm chí còn hơn cả nửa bước Hóa Khí của một vài kiếm phái hạ phẩm. Cho nên, có một số đệ tử thập đoạn đỉnh phong của kiếm phái thượng phẩm tràn ngập lòng tin đối với mình đưa ra khiêu chiến.

Nếu như khiêu chiến cùng xuất hiện ở trên một mục tiêu, bọn họ sẽ ở chỗ một vị trưởng lão trong đó rút thăm, quyết định chọn ra người khiêu chiến.

Chương 247: Một vòng cuối cùng! Bách Cường chọn người (2)

Người khiêu chiến muốn thu được thanh đoản kiếm thu được một vị trí trong danh sách, bị người khiêu chiến tất nhiên phải dốc hết toàn lực bảo vệ thanh đoản kiếm, tuyệt không thối lui. Cuộc chiến đấu đặc biệt đặc sắc. Nhưng cuối cùng, bình thường đều là người bị khiêu chiến giành thắng lợi. Nhưng cho dù là thắng lợi, bọn họ hơn nửa cũng bị thương.

Cũng may số lần bị khiêu chiến chỉ có một lần. Bằng không nếu có lần thứ hai, bọn họ chắc chắn sẽ thất bại.

Một trăm đệ tử kiếm phái thu được thanh đoản kiếm, có chừng gần sáu mươi người là thuộc về ba đại kiếm phái thượng phẩm và viện của thế tử Châu Lệnh. Còn lại bốn mươi mấy người thì có hai mươi mấy, gần ba mươi người thuộc về tám đại kiếm phái trung phẩm. Mười hai người cuối cùng lại thuộc về ba mươi sáu kiếm phái hạ phẩm.

Mặc dù nói toàn bộ kiếm phái Kiếm Viện tiến tu, kiếm phái hạ phẩm chiếm lớn nhất, có chừng ba mươi sáu kiếm phái, so với kiếm phái thượng phẩm, kiếm phái trung phẩm còn nhiều hơn gấp đôi. Nhưng số lượng cao thủ chân chính còn xa mới bằng được.

Mười hai đệ tử kiếm phái hạ phẩm thu được thanh đoản kiếm, trong đó có ba người là của Thanh Phong Kiếm Phái. Luận về tu vi, thấp nhất là Sở Mộ, sau đó lần lượt là Trịnh Tu Nhiên, La Ngọc Phong cùng với chín khác, đều là tu vi nửa bước Hóa Khí, đến từ cấc kiếm phái hạ phẩm khác nhau.

Ánh mắt các đệ tử thập đoạn đỉnh phong của ba đại kiếm phái thượng phẩm và viện của thế tử Châu Lệnh còn có tám đại kiếm phái trung phẩm còn chưa khiêu chiến đặc biệt sáng ngời, giống như bóng đèn lóe lên, làm cho đám người La Ngọc Phong cảnh giác vạn phần.

Khiêu chiến bắt đầu từ nửa bước Hóa Khí. Mười người La Ngọc Phong là tu vi nửa bước Hóa Khí lần lượt bị khiêu chiến. Mỗi người lấy ra toàn bộ thực lực, thậm chí không để ý tới tổn thương bản thân, liều mạng phản kích. Bất kể như thế nào, bọn họ nhất định phải bảo vệ vị trí mà mình không dễ có được.

Bởi vì, năm nay là một lần cuối cùng cơ hội của bọn họ. Nếu như không có cách nào tiến vào Đại Khôn Kiếm Phủ tiến tu, từ nay về sau, bọn họ không có cơ hội nữa.

Căn cứ vào điểm này, cho dù là bỏ ra cái giá lớn, bị trọng thương, bọn họ cũng nhất định phải thắng. Loại sức lực tàn nhẫn như vậy có chút hù dọa đám người khiêu chiến. Dù sao những người khiêu chiến này còn có cơ hội tiếp theo. Trong lòng bọn họ có một phần may mắn này, dĩ nhiên sẽ không liều mạng như vậy.

Cuối cùng, mười người nửa bước Hóa Khí đã có tám người thành công giữ được vị trí của mình. La Ngọc Phong chính là một trong số đó. Nhưng hắn cũng phải bỏ ra một cái giá lớn. Chỉ có điều cái giá lớn ấy, sau khi trải qua một khoảng thời gian điều dưỡng là có thể khôi phục.

Tiếp đó, đến phiên Trịnh Tu Nhiên. Mặc dù liều mạng, nhưng cuối cùng Trịnh Tu Nhiên vẫn bị đánh bại. Người đánh bại hắn chính là một đệ tử thập đoạn đỉnh phong của kiếm phái thượng phẩm. Hắn cũng bất đắc dĩ. Luận về tu vi, tuy rằng hắn sẽ không kém hơn đối phương, nhưng luận về mức độ tinh thuần của kiếm khí cùng với nắm giữ kiếm thuật các loại, hắn lại không bằng đối phương.

– Sư đệ, ta…

Sắc mặt Trịnh Tu Nhiên tái nhợt, vẻ mặt hổ thẹn, bộ dạng có chút lo sợ bất an, không dám nhìn Sở Mộ. Hắn cảm thấy thanh đoản kiếm này là do Sở Mộ cho hắn. Sở Mộ thu được thanh đoản kiếm này, khẳng định không dễ dàng gì. Mà bây giờ, hắn lại không bảo vệ được thanh đoản kiếm, bị người khác cướp đi. Điều này làm cho hắn cảm thấy vạn phần xấu hổ, thẹn với Sở Mộ.

– Tam sư huynh, sư huynh đã tận lực rồi.

Sở Mộ thấy rõ ràng tất cả những điều này. Cánh tay trái của Trịnh Tu Nhiên còn có một vết thương đang chảy máu đầm đìa:

– Sư huynh vẫn có một lần cơ hội. Cố gắng tu luyện. Tiếp theo, ta và Đại sư huynh đều tin tưởng sư huynh nhất định có thể thu được một vị trí.

– Ừ.

Trịnh Tu Nhiên dùng sức gật đầu, lấy ra Đại Chỉ Huyết Hoàn bóp nát, rắc vào phía trên vết thương để cầm máu.

Người cuối cùng bị khiêu chiến chính là Sở Mộ.

Mặc dù có người biết Sở Mộ có thân pháp cực kỳ nhanh, nhưng cũng có người không biết. Bọn họ nhìn thấy Sở Mộ chẳng qua là tu vi thập đoạn hậu kỳ, có lẽ bởi vì vận khí tốt mới thu được thanh đoản kiếm.

Rút thăm hoàn tất, một đệ tử thập đoạn đỉnh phong của Thượng Huyền Kiếm Phái thu được cơ hội khiêu chiến Sở Mộ.

– Tiểu tử, ngoan ngoãn đem thanh đoản kiếm giao cho ta, để tránh bị thương.

Người khiêu chiến cười lạnh nói.

Sở Mộ khẽ lắc đầu, không trả lời. Hắn rút kiếm, một kiếm chém ra. Đại Phong Động Sơn Lâm, cuồng phong thổi tới, vô cùng mãnh liệt, thanh thế mênh mông cuồn cuộn.

– Phá cho ta!

Người khiêu chiến mở trừng hai mắt, vẻ mặt ngưng trọng. Hai tay hắn cầm Ngụy Kiếm Khí, thi triển kiếm kỹ cao giai, giống như khai sơn lập địa, chém xuống. Tư thế hung mãnh kiên cường. Một đạo kiếm khí màu vàng ngưng luyện, dài đến ba thước chém xuống, dường như muốn tách không gian trước mặt ra.

Va chạm kịch liệt. Vô số kiếm khí nổ tung, bắn nhanh ra bốn phương tám hướng. Trong lúc hỗn loạn, một tia rét lạnh nhộn nhạo, thẩm thấu hư không lan tràn ra. Ngay sau đó, người khiêu chiến chỉ cảm thấy chỗ cổ họng của mình truyền đến từng cảm giác lạnh lẽo.

Mũi kiếm của Sở Mộ đã đặt ở trên cổ họng của người khiêu chiến. Phong quang đáng sợ khiến lỗ chân lông trên cổ họng hắn mở ra, vẻ mặt kinh hãi, đồng tử phóng đại, đầu hơi ngửa ra sau kinh ngạc nhìn Sở Mộ.

– Được rồi. Một vòng khiêu chiến cuối cùng kết thúc. Hiện tại, do Mẫn trưởng lão tuyên bố những người trong danh sách Bách Cường.

Lăng Thương Viêm cao giọng nói.Kiếm chi nguyên giản – Hạ cố vi nhân | Truyện Kiếm Tu – Kiếm Đạo Độc Tôn – Thỉnh chư vị nghé thăm

Một trưởng lão trong đó đi tới giữa đài đấu kiếm, lớn tiếng tuyên bố:

– Năm nay người tiến vào Bách Cường là… Sở Hà, Từ Kiếm Phong, Lý Hoài Ngọc, Chu Hoành Vũ…

Sở Mộ thu kiếm vào vỏ, đi qua một bên. Sắc mặt người khiêu chiến kia đổi tới đổi lui, tự cảm thấy xấu hổ, xoay người rời đi. Trong toàn bộ đài đấu kiếm, chỉ có tiếng Mẫn trưởng lão tuyên bố còn đang vang vọng.

Cuộc chiến tranh đoạt Bách Cường mỗi năm một lần đã kết thúc.

Ba đại kiếm phái thượng phẩm và viện thế tử Châu Lệnh cùng với tám đại kiếm phái trung phẩm, tất cả đều có không ít đệ tử trúng cử. Ba mươi sáu kiếm phái hạ phẩm, lại tổng cộng có chín đệ tử trúng cử. Tất cả lần lượt đến từ tám kiếm phái hạ phẩm.

Những kiếm phái không có người tham dự, tất nhiên có chút chán nản. Nhất là những người lần cuối cùng tham gia Bách Cường, càng hết sức buồn bã. Bởi vì từ nay về sau bọn họ phải rời khỏi Kiếm Viện quay về trong kiếm phái của từng người, lại không có cơ hội tiến vào Đại Khôn Kiếm Phủ.

Trong tám kiếm phái hạ phẩm có người tiến vào Bách Cường lại tràn ngập vui mừng. Có thể nói là mấy nhà vui mừng mấy nhà buồn.

– Ha ha ha, quá tốt. Lúc này đây, kiếm phái chúng ta có thể có hai người tiến vào Bách Cường. Từ lúc bản phái sáng lập ra cho tới nay, chưa bao giờ có.

Bên trong Thanh Phong Viện, các sư huynh đệ vô cùng cao hứng.

Chương 248: Thế giới rộng lớn của kiếm giả

Trong trí nhớ của bọn họ, Thanh Phong Kiếm Phái từ lúc lập phái tới nay, chỉ có một người tiến vào Bách Cường, tiến Đại Khôn Kiếm Phủ tu hành. Một lần kia, Thanh Phong Kiếm Phái có được ngợi khen của vương thất Đại Khôn, thu được không ít thứ tốt, mới dần dần đuổi kịp Thanh Lan Kiếm Phái.

Mà lần này, đã có hai người tiến vào Bách Cường, nhận được ngợi khen tuyệt đối sẽ càng nhiều hơn. Ngay cả bọn họ những đệ tử thân ở trong Kiếm Viện, cũng sẽ thu được ngợi khen của Kiếm Viện. Thật là chuyện đáng mừng.

Ngay thời khắc tám vị sư huynh đệ Thanh Phong Viện đặc biệt vui mừng, có người đến, nói rõ ý đồ. Sở Mộ liền rời khỏi Thanh Phong Viện, đi tới chỗ của phó viện chủ. Bởi vì phó viện chủ triệu kiến hắn.

– Phó viện chủ…

Là Lăng Thương Viêm, hắn triệu kiến ta có chuyện gì?

Sở Mộ vừa đi theo người này, vừa âm thầm suy nghĩ tìm tòi.

Không bao lâu, Sở Mộ liền tiến vào bên trong một tòa viện thật lớn.

Ở trong hậu viện có một hồ nước. Bên cạnh hồ nước lại có một cái đình nghỉ mát. Trong đình nghỉ mát là một lão nhân đang ngồi. Hắn chính là phó viện chủ Lăng Thương Viêm.

– Ngươi tới rồi.

Lăng Thương Viêm rót một chén trà, tiện tay bắn chén trà ra. Tay Sở Mộ duỗi ra một cái. Chén trà rơi vào trong ngón tay. Nước trà vẫn tĩnh lặng không động giống như bị đông cứng lại:

– Trước uống một chén trà đã. Tới đây ngồi xuống đi.

– Cảm ơn phó viện chủ.

Sở Mộ nói xong, đi tới bên trong đình nghỉ mát, đặt chén trà xuống.

Lăng Thương Viêm mỉm cười:

– Có phải đang suy đoán lão phu vì sao triệu kiến ngươi hay không? Lúc đầu, ngươi cùng sáu đệ tử Kiếm Viện tiến tu ở trong rừng trúc cách phía tây Kiếm Viện hai mươi dặm chém giết, đều rơi vào trong mắt lão phu.

Sở Mộ nghe vậy, theo bản năng cơ bắp toàn thân căng cứng, đồng tử co lại, có kích động muốn lập tức xoay người rời đi.

– Không cần khẩn trương. Lão phu cũng không có ý định truy cứu. Hơn nữa nếu như truy cứu, ngươi cho dù là có Hóa Khí Cảnh tu vi, cũng đừng mơ tưởng từ trong tay lão phu chạy trốn được.

Lăng Thương Viêm nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, trên mặt lộ ra một ý cười cao thâm khó dò. Hắn lại chậm rãi nói:

– Chẳng qua là lúc đêm nhìn ngươi ra tay, sắc bén ép người. Kiếm thuật phi phàm. Còn nắm giữ hai thành Vân Chi Ý Cảnh. Điều càng làm cho lão phu cảm thấy kinh ngạc chính là tu vi của ngươi chỉ mới là thập đoạn hậu kỳ. Thiên tư như vậy, đã vượt qua Kiếm Viện Tứ Kiệt hiên tại. Đáng để lão phu coi trọng.

Sở Mộ nghe vậy, thoáng thả lỏng. Trong lòng hắn càng kinh ngạc hơn. Hắn đã sớm suy đoán về tu vi của phó viện chủ này nhất định phải cao hơn Hóa Khí Cảnh. Mà bây giờ nghe lời hắn nói như vậy, càng khẳng định sự suy đoán của Sở Mộ.

Chỉ là không biết, phía sau Hóa Khí Cảnh là cảnh giới gì?

Điểm này, có lẽ trưởng lão Chưởng viện Thanh Phong Kiếm Phái đều biết. Nhưng lúc đó Sở Mộ lại không có suy nghĩ nhiều như vậy, cũng không có đặt câu hỏi. Mà nay nhớ tới điểm này, hắn lại không biết được, chỉ có thể tự mình âm thầm suy đoán.

– Lần này triệu kiến ngươi, thứ nhất, là chúc mừng ngươi tiến vào Bách Cường, thu được cơ hội đi tới Đại Khôn Kiếm Phủ tiến tu.

Lăng Thương Viêm cũng không quan tâm Sở Mộ có phản ứng thế nào, tự mình nói:

– Thứ hai, vẫn là tiếp xúc với ngươi một chút, lưu lại một ấn tượng tốt.

Lời này vừa ra, Sở Mộ thì càng thêm nghi ngờ.

Lăng Thương Viêm làm phó viện chủ Kiếm Viện Ly Châu, tu vi toàn thân cao thâm. Dĩ nhiên không cần phải nói, kiếm thuật càng không tầm thường. Lẽ nào bởi vì lúc đầu nhìn thấy kiếm thuật của Sở Mộ cùng với hai thành Vân Chi Ý Cảnh liền có cái nhìn khác đối với Sở Mộ sao? Trong này rốt cuộc lại có dạng tin tức gì?

Sở Mộ không biết. Thoạt nhìn vị phó viện chủ này hình như cũng không có ý định nói rõ.

– Ngồi xuống đi. Có một số việc, ngươi bây giờ vẫn không cần thiết phải biết đến. Nhưng lão phu đối với ngươi, tuyệt đối không có nửa điểm ác ý.

Thái độ Lăng Thương Viêm ôn hòa, chậm rãi nói:

– Nếu như ngươi có nghi vấn gì, bất kể là về phương diện tu luyện hay là những phương diện khác, đều có thể nói ra. Lão phu nếu như biết được, tất nhiên sẽ giải thích cho ngươi một chút.

Sở Mộ suy nghĩ một chút, liền mở miệng thỉnh giáo cùng Lăng Thương Viêm.

truyện tiên hiệp audio

– Tuy rằng không biết phó viện chủ này triệu kiến ta, mục đích thực sự rốt cuộc là cái gì? Nhưng ít ra có thể khẳng định, hắn đối với ta không có ác ý gì.

Sau khi rời đi viện của phó viện chủ, Sở Mộ đi về phương hướng Thanh Phong Viện, vừa đi lại vừa thầm nói với mình.

Mà trong lúc cùng nói chuyện với Lăng Thương Viêm, một ít nghi vấn của Sở Mộ cũng nhận được giải đáp.

Ví dụ như, sau Hóa Khí Cảnh là cảnh giới gì?

Ví dụ như, phẩm cấp kiếm phái là căn cứ cái gì để phân chia v.v.

Sau Hóa Khí Cảnh là Khí Hải Cảnh. Về phần Khí Hải Cảnh như thế nào, Lăng Thương Viêm cũng không nhiều lời. Phó viện chủ chỉ nói cho Sở Mộ biết, có một ngày khi hắn có thể đột phá Khí Hải, tất nhiên có thể hiểu rõ ảo diệu bên trong.

Về phần sau Khí Hải Cảnh, tên là Cửu Chuyển Cảnh. Sau Cửu Chuyển Cảnh lại là Nguyên Cực Cảnh. Sau Nguyên Cực Cảnh, nhìn ý tứ của Lăng Thương Viêm, hình như còn có trình tự cao thâm hơn. Nhưng hắn lại không nói rõ là cái gì.

Chỉ cần là mấy cảnh giới này đã khiến Sở Mộ ngạc nhiên. Đồng thời, hắn cũng cảm thấy vạn phần khiếp sợ, một lần nữa chấn động vì thế giới kiếm giả rộng lớn. Đồng thời, Sở Mộ càng cảm thấy hứng thú cùng hiếu kỳ mãnh liệt đối với thế giới này. Ánh mắt của hắn cũng trở nên lợi hại cùng kiên định mà trước đó chưa từng thấy.

Khi Sở Mộ hỏi thăm tu vi của Lăng Thương Viêm có phải là Khí Hải Cảnh hay không, Lăng Thương Viêm chỉ mỉm cười, vẫn không có trực tiếp trả lời.

Về phần phân chia phẩm cấp kiếm phái, Sở Mộ nghĩ đến lời thề lúc đầu của hắn: Trong vòng mười năm kiếm khiêu chiến với Thanh Lan Kiếm Phái.

Lời thề này chính là một sự khích lệ đối với bản thân. Nhưng Sở Mộ cũng cần tìm hiểu tương đối rõ ràng về Thanh Lan Kiếm Phái. Đồng thời, vấn đề như vậy, cũng đối với kiếm phái khác, hắn cũng phải hiểu biết đại khái.

– Kiếm phái hạ phẩm, chí ít cần phải có mười kiếm giả Hóa Khí Cảnh. Đồng thời còn phải có một kiếm giả Khí Hải Cảnh trấn thủ. Kiếm phái trung phẩm lại chí ít cần mười kiếm giả Khí Hải Cảnh, đồng thời còn cần có một kiếm giả Cửu Chuyển Cảnh trấn thủ. Về phần kiếm phái thượng phẩm, lại chí ít cần mười kiếm giả Cửu Chuyển Cảnh, và có một kiếm giả Nguyên Cực Cảnh trấn thủ. Thảo nào kiếm phái trung phẩm muốn tiêu diệt kiếm phái hạ phẩm, lại dễ dàng như thế.

Khi Sở Mộ vừa biết được những điều này, hắn sợ toàn thân gần như ngây ra. Điều này đã vượt ra khỏi sự tưởng tượng và nhận thức của hắn về kiếm giả Kiếm Khí Cảnh. Cho dù là cảnh giới kiếm thuật Tông Sư, cũng không cách nào khiến hắn trấn định lại. Phải mất gần nửa phút, Sở Mộ mới khôi phục lại sự bình tĩnh, chậm rãi hấp thu tiêu hóa những tin tức vừa nhận được.

Chương 249: Ngợi khen! Thập đoạn đỉnh phong (1)

Hắn không biết, trong vòng nửa phút hắn đã khôi phục lại sự bình tĩnh, đã khiến Lăng Thương Viêm một lần nữa cảm thấy kinh ngạc. Tâm tính như vậy, kiếm giả Kiếm Khí Cảnh tuyệt đối không khả năng làm được. Cho dù là kiếm giả Hóa Khí Cảnh vẫn không có cách nào sánh ngang.

Ở chỗ Lăng Thương Viêm nói chuyện, dưới tình huống bản thân Sở Mộ cũng không biết, Lăng Thương Viêm đối với tâm tính của cá nhân Sở Mộ, làm ra một hiểu biết tương đối hoàn thiện…

– Tiểu sư đệ, sư đệ đã trở về. Phó viện chủ triệu kiến sư đệ có chuyện gì vậy?

Chu Tiến hiếu kỳ hỏi..

– Không có chuyện gì, chỉ là nói chuyện phiếm thôi.

Sở Mộ cười nói.

– Được rồi. Những điều không nên hỏi thì không cần hỏi nhiều như vậy làm gì.

La Ngọc Phong nói. Tâm tình hắn vẫn tốt vô cùng. Đây là một lần cơ hội cuối cùng để hắn tham gia cuộc chiến tranh đoạt Bách Cường. Bởi vì Sở Mộ, hắn đã nhận được cơ hội đó.

– Chúng ta phải cố gắng tu luyện hơn nữa. Tranh thủ sang năm có thể tham gia vào cuộc chiến tranh đoạt Bách Cường, cũng lại đạt được một vị trí trong Bách Cường.

Vũ Văn Minh Hóa nắm chặt nắm đấm, nói năng rất có khí phách.

– Ta còn có một lần cơ hội.

Trịnh Tu Nhiên cũng lộ ra vẻ mặt kiên nghị.

– Căn cứ vào kinh nghiệm đây tranh đoạt Bách Cường lần này, sang năm tốt nhất là những sư huynh khác cũng có thể tiến vào, liên thủ với nhau mới càng có cơ hội hơn. Nếu như tách ra, cho dù nhận được thanh đoản kiếm, cũng sẽ bị cướp đi. Thậm chí nguy hiểm đến tính mạng.

Sở Mộ nói, trong mắt mang theo vài phần thần sắc suy tư.

– Ta nghĩ, đến sang năm, Nhị sư huynh và Tam sư huynh chắc hẳn đều có thể tiến vào cuộc chiến tranh đoạt Bách Cường. Về phần chúng ta, khó mà nói được.

Lý Dật trầm ngâm một lát, sau đó chậm rãi nói.

– Ha ha, yên tâm, lần này Thanh Phong Viện chúng ta có ta và tiểu sư đệ thu được vị trí trong Bách Cường. Các ngươi đều sẽ nhận được ngợi khen của Kiếm Viện. Chỉ cần trong một năm này cố gắng tu luyện, đến lúc đó tiến vào tranh đoạt Bách Cường, cũng không phải không có khả năng.

La Ngọc Phong cười nói.

– Ta muốn đi tu luyện.

Trịnh Tu Nhiên đứng lên, nói, sau đó bước đi ra khỏi phòng khách. Lần này thu được một thanh đoản kiếm, cuối cùng lại bởi vì một vòng khiêu chiến cuối cùng bị người khác cướp đi. Điều này làm cho Trịnh Tu Nhiên cảm thấy xấu hổ. Đồng thời, trong lòng cũng uất nghẹn. Hắn tự thề với mình, cuộc chiến tranh đoạt Bách Cường tiếp theo, hắn nhất định phải nhận được một thanh đoản kiếm.

– Ta cũng đi tu luyện.

– Chúng ta cùng đi tu luyện..

Đảo mắt, liền qua năm ngày. Mỗi ngày, Sở Mộ đều dựa theo an bài thường ngày để tu luyện, kiếm khí Thượng Nguyên càng thêm hùng hậu, còn cách thập đoạn đỉnh phong đã không xa.

Một ngày, ngợi khen của Kiếm Viện cũng đã phát xuống, do La Ngọc Phong tự mình đi nhận.

– Lần này Kiếm Viện ngợi khen thật sự hào phóng.

La Ngọc Phong mang theo một túi vải lớn trở về. Vừa tiến vào trong Thanh Phong Viện hắ đã la lớn, đặc biệt kích động, đặc biệt hưng phấn. Lúc này, hắn tuyệt đối khác hẳn với vẻ bĩnh tĩnh mọi khi.

– Đại sư huynh, nhanh lấy ra xem thử, rốt cuộc phần thưởng của Kiếm Viện là thứ gì?

Chu Tiến có chút sốt ruột kêu lên. Một đám người vây qua.

– Đi. Chúng ta đi phòng khách.

La Ngọc Phong nói xong, nhanh chóng đi tới phòng khách.

Hắn để chiếc túi lớn ở trên bàn, mở ra. Bên trong có ba loại bình với màu sắc khác nhau. Tổng cộng có mười mấy bình. Ngoài ra, còn có sáu quyển sách.

– Đây là Đại Chỉ Huyết Hoàn… Đây là Đại Hồi Khí Hoàn… Còn có đây là Tăng Khí Hoàn… Ha ha… Quá tốt. Không ngờ có nhiều Tăng Khí Hoàn như vậy.

– Đây là kiếm khí quyết hoàng cấp cực phẩm, có ba môn. Còn có kiếm thuật cao giai hoàn chỉnh. Cũng có ba môn… Ha ha ha ha…

Mỗi người vạn phần kích động. Ngay cả Sở Mộ cũng khó mà duy trì được sự bình tĩnh, tâm tình dao động không ngừng.

Sau khi làm công tác thống kê, Đại Chỉ Huyết Hoàn tổng cộng có mười sáu bình. Đại Hồi Khí Hoàn cũng có mười sáu bình. Mỗi bình có mười viên. Cộng lại tổng số ba trăm hai mươi viên. Tăng Khí Hoàn lại có tám bình. Mỗi bình cũng mười viên. Tổng số tám mươi viên.

Ba môn kiếm khí quyết hoàng cấp cực phẩm, theo thứ tự là hệ hỏa, hệ mộc và hệ lôi. Ba môn kiếm thuật cao giai, cũng tương ứng với hệ hỏa, hệ mộc cùng hệ lôi. Sở Mộ lật xem một chút.

Ba môn kiếm khí quyết hoàng cấp cực phẩm vẫn không có cách nào so sánh được với Thượng Nguyên kiếm khí quyết. Nhưng cũng chỉ là kém hơn một phần mà thôi. Về phần ba môn kiếm thuật cao giai đều tương đối bình thường, không có cách nào so sánh với Kim Phong Kiếm Thuật.

Chỉ có điều đối với ở người khác mà nói, đây là ban ân cực lớn, đủ để cho thực lực chỉnh thể của bọn họ được nâng cao không ít.

Mà trước đó, Sở Mộ sử dụng thanh đoản kiếm giao dịch nhận được một môn kiếm khí quyết hoàng cấp cực phẩm và một môn kiếm thuật cao giai, lại đều là hệ vân, đặc biệt trùng hợp.

– Nhị sư đệ tu luyện chính hệ kim. Đáng tiếc trong những kiếm khí quyết này, không có hệ kim.

La Ngọc Phong phân loại đồ xong, đảo mắt nhìn qua mọi người, sau đó nói:

– Tam sư đệ tu luyện chính hệ hỏa. Có thể chuyển sang tu luyện kiếm khí quyết hệ hỏa này và tu luyện một môn kiếm thuật cao giai hệ hỏa này. Tứ sư đệ tu luyện chính hệ vân. Ở đây cũng thiếu hệ vân. Ngũ sư đệ cũng tu luyện hệ kim. Lục sư đệ tu luyện chính là hệ lôi. Vừa lúc có kiếm khí quyết hệ lôi cùng kiếm thuật cao giai hệ lôi. Thất sư đệ tu luyện chính hệ mộc, cũng có kiếm khí quyết hệ mộc cùng kiếm thuật cao giai hệ mộc.”

– Ta tin tưởng, các vị sư đệ chuyển sang tu luyện những kiếm khí quyết cùng với kiếm thuật này, đồng thời có những Tăng Khí Hoàn cung ứng, sau này thực lực tất nhiên có thể nâng cao rất nhiều. Đến lúc đó, đoạt được vị trí trong cuộc chiến tranh đoạt Bách Cường tiếp theo, không phải là việc khó.

La Ngọc Phong nói.

Ba người Chu Tiến và Lý Dật cùng với Vũ Văn Minh Hóa không khỏi có chút buồn bã. Tuy rằng bọn họ cũng vì cảm thấy cao hứng cho các sư huynh đệ khác. Nhưng mình không có kiếm khí quyết và kiếm thuật tu luyện, sau này trong vòng một năm thực lực nâng cao sẽ không có rõ ràng như vậy.

– Chỗ của ta có một môn kiếm khí quyết hoàng cấp cực phẩm hệ vân và kiếm thuật cao giai hệ vân. Tứ sư huynh lại chép ra một phần mà tu luyện.

Sở Mộ nói xong, lấy từ trong người ra hai quyển sách sách để lên bàn. Nhất thời khiến hai mắt Lý Dật sáng ngời, vẻ mặt cảm kích nhìn Sở Mộ.

– Mặt khác, Nhị sư huynh và Ngũ sư huynh, ta mặc dù không có kiếm khí quyết hệ kim, nhưng có một môn kiếm thuật uy lực cường đại hệ kim. So với mấy môn kiếm thuật cao giai ở đây lại càng thêm lợi hại hơn vài phần. Đó là Kim Phong Kiếm Thuật. Các sư huynh cũng có thể sao chép một phần đi tu luyện.

Sở Mộ nói lần nữa.

Hai mắt Chu Tiến cùng Vũ Văn Minh Hóa chợt sáng ngời.

Chương 250: Ngợi khen! Thập đoạn đỉnh phong (2)

– Kim Phong Kiếm Thuật! Sư đệ, chính là môn sư đệ tu luyện sao?

Vũ Văn Minh Hóa càng vội vàng hỏi.

– Đúng vậy.

Sở Mộ gật đầu.

– Ha ha, vậy đương nhiên tốt rồi. Ta và Nhị sư huynh còn có thể thỉnh giáo sư đệ.

Vũ Văn Minh Hóa cười to nói, buồn bực trong lòng thoáng cái được quét sạch.

Mặc dù thiếu kiếm khí quyết hoàng cấp cực phẩm hệ kim, nhưng nếu có người chỉ điểm tu luyện kiếm thuật hệ kim, tiến độ tu luyện nhất định sẽ nhanh hơn, nắm giữ được sâu hơn. Tất nhiên, thực lực cũng sẽ tiến bước rõ ràng.

– Tiểu sư đệ, sau đó đành phải làm phiền sư đệ.

Chu Tiến cũng cười nói.

Sở Mộ gật đầu. Kim Phong Kiếm Thuật hắn đã tu luyện tới viên mãn. Chỉ điểm cho bọn họ, vẫn dễ dàng. Hơn nữa hắn sở dĩ nói ra những điều này, cũng chính là có tâm tư. Hắn cố gắng hết sức đi nâng cao thực lực của các sư huynh.

Thời gian tiếp theo, mọi người lựa chọn được kiếm khí quyết cùng với kiếm thuật mình muốn chuyển sang tu luyện, bắt đầu tiến vào một vòng tu luyện mới.

Vài ngày sau, mọi người hoàn thành chuyển sang tu luyện kiếm khí quyết. Ngoại trừ Chu Tiến cùng Vũ Văn Minh Hóa còn có Sở Mộ và La Ngọc Phong ra, kiếm khí của những người khác đều tinh thuần hùng hậu hơn không ít. Thực lực chỉnh thể có phần được tăng cường.

Chu Tiến cùng Vũ Văn Minh Hóa đã bắt đầu tu luyện Kim Phong Kiếm Thuật, ở dưới sự chỉ điểm của Sở Mộ, cơ bản đã nắm giữ được thức cơ bản Kim Phong Kiếm Thuật, dần dần luyện thuần thục.

Trong lúc đó, Sở Thiên cùng Sở Hồng có tới đây. Bọn họ cũng đều được một ít phần thưởng. Chỉ có điều quyền phân phối phần thưởng rơi vào trong tay của Đại sư huynh của kiếm phái. Cho nên hai người bọn họ nhận được phần thưởng thật ra rất ít. Mà từ trong miệng bọn họ, Sở Mộ cũng biết viện của kiếm phái khác nhận được ngợi khen, tính toán ra, hình như không nhận được nhiều giống như Thanh Phong Viện.

Viện của các kiếm phái hạ phẩm khác nhận được ngợi khen, ngoại trừ đan dược ra, kiếm khí quyết hoàng cấp cực phẩm chỉ có một môn. Kiếm thuật cao giai cũng chỉ có một môn. Những kiếm phái trung phẩm này nhận được kiếm khí quyết hoàng cấp cực phẩm cùng kiếm thuật cao giai, chẳng qua cũng chỉ là ba bốn môn.

Sở Mộ âm thầm suy tư một chút. Cái này chắc là có liên quan tới phó viện chủ Lăng Thương Viêm. Có thể là nể mặt mình, mới cho Thanh Phong Viện thêm vào một ít lợi ích.

Âm thầm ghi nhớ chuyện này, Sở Mộ cũng không đi vào cảm ơn Lăng Thương Viêm. Dù sao Lăng Thương Viêm cũng chưa từng nói rõ.

Nhoáng lên, lại là mười ngày trôi qua. Thượng Nguyên kiếm khí của Sở Mộ càng thêm tinh thuần, càng hùng hậu hơn không ít. Hiện tại chỉ cách thập đoạn đỉnh phong một con đường.

Mặt khác, Kim Phong Kiếm Thuật viên mãn, Toái Vân Kiếm Bạo viên mãn, Đại Phong Kiếm Thuật viên mãn. Bgoại trừ mỗi ngày bớt ra một ít thời gian để ôn tập, Sở Mộ cũng luyện tập mấy môn kiếm thuật cao giai khác.

Hệ hỏa, hệ lôi, hệ mộc, hệ vân, bốn môn kiếm thuật cao giai, trong thời gian ngắn ngủi, Sở Mộ đều đã tu luyện tới trình tự nhập môn. Hiện tại nhãn giới của Sở Mộ tăng lên. Sau khi cùng Lăng Thương Viêm nói chuyện một hồi, hắn càng hiểu rõ được sự rộng lớn vô hạn của thế giới kiếm giả. Coi trọng đối với kiếm thuật cao giai tất nhiên đã giảm bớt rất nhiều.

Hiện tại, không phải kiếm thuật cao giai lợi hại, căn bản là không có cách nào nhận được sự coi trọng của Sở Mộ. Chỉ có điều, kiếm thuật cao giai lợi hại lại rất khó có thể nhận được. Sở Mộ cũng chỉ có một môn Kim Phong Kiếm Thuật mà thôi.

Bởi vậy, kiếm thuật các hệ khác ở trong cao giai tuy rằng tương đối bình thường, nhưng Sở Mộ vẫn tu luyện một chút, để tăng kiến thức và tích lũy cho mình ở trên phương diện kiếm thuật. Thời điểm đối địch, chủ yếu vẫn là lấy Kim Phong Kiếm Thuật và Toái Vân Kiếm Bạo cùng với Đại Phong Kiếm Thuật là chủ yếu. Đại Phong Kiếm Thuật tuy rằng tương đối bình thường, nhưng Phong Chi Ý Cảnh đã có bốn thành, dung nhập trong Đại Phong Kiếm Thuật, đủ để nâng cao uy lực Đại Phong Kiếm Thuật lên gấp bốn lần, vượt qua cả uy lực của Kim Phong Kiếm Thuật.

Thời gian thoáng cái trôi qua. Chỉ trong chớp mắt, lại mười ngày trôi qua.

Sở Mộ trong lúc tu luyện, kết thúc vận chuyển kiếm khí, hai mắt mở ra. Một tia tinh quang phóng ra. Miệng hơi mở. Một làn khí trắng ngưng tụ giống như thanh kiếm phụt ra, xuyên thẳng hư không hơn ba thước mới tiêu tan.

Cảm nhận bên trong đan điền tràn đầy kiếm khí, khóe miệng Sở Mộ cong lên, lộ ra một ý cười. Cuối cùng, tu vi kiếm khí đã đột phá đến thập đoạn đỉnh phong. Thực lực chỉnh thể lại một lần nữa tăng lên một ít.

– Nếu giống như lần trước vậy, gặp lại kiếm giả Hóa Khí Cảnh nhập môn bình thường truy sát, chỉ bằng lực của một mình ta, cũng có thể trực tiếp chém giết đối phương.

Sở Mộ lại thầm nói với mình.

Sở Mộ có nâng cao, đám người La Ngọc Phong cũng có một chút nâng cao. La Ngọc Phong nửa bước Hóa Khí Cảnh kiếm khí càng tinh thuần hùng hậu hơn. Những người khác bởi vì dùng Tăng Khí Hoàn, được nâng cao rõ rệt không ít.

Ban đầu đánh bại Tống Quang Đào nhận được mười viên Tăng Khí Hoàn, sau thu được tám mươi viên Tăng Khí Hoàn từ ngợi khen của Kiếm Viện, bình quân chia ra, mỗi người chí ít có thể thu được mười viên. Nếu như hoàn toàn tiêu hóa được dược lực của mười viên Tăng Khí Hoàn, hoàn toàn có thể từ thập đoạn sơ kỳ tăng lên tới hậu kỳ, từ đó tăng lên tới đỉnh phong.

Trừ số Tăng Khí Hoàn đã dùng, cùng với phần chia cho cho Sở Thiên, lại thêm phần đạt được từ trong cuộc tranh đoạt Bách Cường, Sở Mộ tổng cộng còn có mười hai viên Tăng Khí Hoàn đặt ở bên trong vòng tay không gian.

Hai ngày sau, có người tới thông báo, những người thu được vị trí trong Bách Cường, có một lần cơ hội rời khỏi đây. Có thể trở về gia tộc hoặc kiếm phái. Ba tháng sau, phải trở về Kiếm Viện.

Sở Mộ cùng La Ngọc Phong sau khi thu xếp xong, liền từ biệt các sư huynh đệ, rời khỏi Kiếm Viện lên đường quay về.

Thanh Phong Kiếm Phái trong Thanh Lan Sơn, từ Chưởng giáo cho tới đệ tử ngoại môn, tất cả đều lộ ra vẻ mặt vui sướng, chỉ thiếu giăng đèn kết hoa nổi trống múa rồng múa sư đốt pháo.

Ngược lại với Thanh Phong Kiếm Phái, Thanh Thủy Kiếm Phái và Thanh Lan Kiếm Phái có vẻ vắng lạnh hơn rất nhiều. Thanh Thủy Kiếm Phái còn tốt. Bọn họ đã nhiều năm chưa từng có người đoạt được vị trí trong Bách Cường. Thanh Lan Kiếm Phái có hi vọng lớn hơn. Nhưng lúc này đây, đầu tiên là Ngụy Hoành chết ở bên trong Thanh Lan Hư Cảnh. Đám người Tống Quang Đào cũng chết ở trong cuộc chiến tranh đoạt Bách Cường.

Điều khiến cho các trưởng lão Thanh Lan Kiếm Phái, nhất là Diệu Nhật trưởng lão thổ huyết chính là, Sở Mộ không ngờ không chết. Hắn không chỉ không chết, hơn nữa còn thu được một vị trí trong Bách Cường, có thể tiến vào Đại Khôn Kiếm Phủ tiến tu.

Sau khi biết được điểm này, các trưởng lão Thanh Lan Kiếm Phái cuối cùng cảm thấy sợ. Lấy thiên phú của Sở Mộ, thoáng cái tiến vào Đại Khôn Kiếm Phủ tiến tu, thực lực nhất định sẽ đột nhiên tăng mạnh. Trong vòng mười năm dùng kiếm khiêu chiến với Thanh Lan Kiếm Phái, rất có thể không phải là lời nói đùa.

Vì vậy, Thanh Lan Kiếm Phái triệu tập tất cả trưởng lão thương thảo đối sách.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé cảm ơn bạn đã thông báo ^^!Chúc chư vị một ngày vui vẻ :)
https://audiosite.net
Đã fix rồi nhé cảm ơn bạn đã thông báo ^^!Link này sẽ không del giống như trước nữa đâu ạ :)
https://audiosite.net
Kể từ Bộ truyện này cập nhật tại trang chủ sẽ có 2 sever tránh trường hợp lỗi nhé mọi người ...!Mình quyết định loại bỏ toàn bộ giọng đọc 2 ( ở chỗ phần danh sách có thay đổi giọng đọc = Sever 2 nhé )Sever 2 ổn định hơn tuy không mượt nhưu sever 1 nhưng được cái 90% là ko cháy link ...!Ừm đêm rồi mình vẫn fix cho các bạn :)Mình cũng không hiểu tại sao hết băng thông đường truyền 1TBG trong vòng có từ sáng đến tối :(Haizz ...!Mình và các thành viên sẽ tập chung ở sever 2 nhé...!
https://audiosite.net
Đã fix cảm ơn thông báo lỗi ^^
https://audiosite.net
!! Đạo hữu " Thiên Có Khuyết - Người Có Tâm " - Đạo Hữu - !!(Đi đường có sao không ướt giầy) Tụn mình luôn có gắng phục hồi liên tục cho vị đồng đạo, cùng toàn thể anh em :)Mong đạo hữu dừng chân bản fix này 90% sẽ không bị sập đậu ạ :)Đa Tạ ^^!
https://audiosite.net
Đã fix toàn bộ nhé :!Các bộ truyện đang giải nén 1 tập chỉ có 7 giây .. 1 bộ trung bình 15p thui anh em ^^!Một Lần xin lỗi chư vị cùng toàn thể anh em vì sự cố bất ngờ đêm qua :)
https://audiosite.net
Thật xin lỗi mọi người do sơ suất của CTV...!!Mình đã liên hệ lưu trữ đám mây :)họ đang khôi phục giúp tụn mình :)Trong quá trinh các bạn thấy bộ truyện nào có tập nghe được có tập thì không play được không phải lỗi mà đang quá trình backup lại đó ạ :(Thật xin lỗi mọi người, mong chư vị đại xá :)
https://audiosite.net
haizzz...!
https://audiosite.net
CTV: Hà Thu 3 ngày trước
em có biết gì đâu em vừa ăn cơm lên thấy thế mà ???team đi anh check máy tính em có vấn đề gì vây??
https://audiosite.net
Hà Thu Đây là lần thứ 2 em xóa file của anh rồi đó...!Haizzz...! nghe điện thoại dùng anh cái coi??File của anh em đâu hết rồi?????Pó tay ...:(:(:(:(
https://audiosite.net
CTV: Hà Thu 3 ngày trước
Ngại quá ..bộ gốc truyện mình lỡ tay xóa mất rùi :(. Để mình up lại bản trên kênh của mình vậy
https://audiosite.net
CTV: Hà Thu 3 ngày trước
Đã fix lại nhé bạn các bạn để ý truyện nào được upload hay fix lại ở trang chủ nhé. ^^!Hoặc nghe thăm trên các kênh trên yotube của mình nhé :P