Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
Tập 385:Chương 1923: Uy lực thần trang
❮ sautiếp ❯Chương 1923: Uy lực thần trang
Nắm giữ tinh túy Tiểu Phá Hư Bát Thức, lúc dùng song kiếm thi triển kiếm kiếm đoạt mạng, kiếm quang màu trắng bạc tàn phá hư không, những nơi đi qua, Niết Bàn thú liên tục bị chém giết, vết cắt vô cùng bóng loáng.
Song kiếm thuật đạt tới viên mãn, hiệu suất Sở Mộ chém giết Niết Bàn thú tăng lên nhiều, con số phía sau tên hắn trên Niết Bàn Thiên Bi nhảy lên nhanh hơn, ngay sau đó tên của hắn lập lòe và tiến lên phía trước, từ thứ năm tiến lên thứ tư, hắn đã đạt tới thứ tư.
Tô Minh Ngọc vẫn đứng đầu nhưng điểm chiến tích của Lý Duyệt chém giết Niết Bàn dần dần tới gần Tô Minh Ngọc, có khả năng sẽ vượt qua.
Thần tử chính là thần tử, có được thực lực và nội tình cường đại, cho dù lâm vào hạ phong cũng là nhất thời, cũng sẽ cải biến hoàn cảnh xấu.
Niết Bàn thú điên cuồng lao về phía trước, các Kiếm Vương có thực lực cường hoành nhưng vẫn có một ít chết dưới thế công của Niết Bàn thú đang điên cuồng.
Không biết chém giết trong bao lâu, cái tên Sở Mộ đã vọt lên vị trí thứ ba.
Thứ tự trên Niết Bàn Thiên Bi càng cao, sau khi Niết Bàn triều tịch kết thúc sẽ có ban thưởng càng nhiều.
Cho dù không thể lọt vào top mười Niết Bàn Thiên Bi, chém giết Niết Bàn thú cũng có thể đạt được Niết Bàn chi khí, nhiều Niết Bàn thú xuất hiện như vậy. Căn bản là không cần bản thân mình đi tìm, chỉ cần bộc phát thực lực là có thể chém giết một hai.
Sở Mộ lại thay đổi kiếm lần nữai, đây là việc không có biện pháp, lực ăn mòn của Thần Hoang kiếm nguyên quá mạnh.
May mắn hắn cất chứa hơn mười thanh thánh kiếm thượng phẩm, nếu không sẽ lâm vào hoàn cảnh xấu hổ vì không có vũ khí sử dụng.
Niết Bàn thú cao cấp xuất hiện.
Dưới Niết Bàn triều tịch, thực lực Niết Bàn thú cao cấp tăng lên năm thành, chúng càng cường đại hơn, cho dù với thực lực của Sở Mộ hiện tại cũng không có khả năng miểu sát Niết Bàn thú cao cấp.
Trong kiếm quang màu trắng bạc nhiều ra một tia màu bạc nhạt, đây không phải là kiếm quang màu trắng bạc, mà là có thêm mũi nhọn cực mạnh.
Kiếm Lực!
Kiếm Lực tam cấp!
Kiếm Lực nhất cấp có thể tăng cường uy lực kiếm pháp lên gấp hai lần. Kiếm Lực nhị cấp tăng cường uy lực kiếm pháp gấp ba lần, Kiếm Lực tam cấp tăng uy lực kiếm pháp gấp bốn lần.
Lĩnh ngộ tinh túy Tiểu Phá Hư Bát Thức, Kiếm Lực tam cấp tăng phúc cho nên uy lực tăng lên gấp bốn lần đã không thua bất cứ kiếm pháp Thiên cấp cấp thấp nào cả, thậm chí bởi vì Sở Mộ có kiếm ý bất diệt Thần cấp cao giai và không gian quy tắc chi lực Thần cấp cao giai đủ sánh ngang uy lực kiếm pháp Thiên cấp trung giai.
Kiếm pháp Thiên cấp trung giai có uy lực thập phần khủng bố. Một kiếm có thể lập tức chém giết một con Niết Bàn thú cao cấp. Thu hoạch Niết Bàn chi khí cao cấp, mà giết chết một con Niết Bàn thú cao cấp thu được một trăm điểm chiến tích.
Nhưng thi triển Kiếm Lực tam tiêu hao thể lực rất lớn, dùng tạo nghệ luyện thể cửu tinh đỉnh phong của Sở Mộ cũng không thể thi triển trong thời gian dài, chỉ có thể dùng kiếm quang chém giết Niết Bàn thú cao mới sử dụng Kiếm Lực tam cấp, nhất kích tất sát.
Thực lực Niết Bàn thú cao cấp cường đại, sau khi điên cuồng còn mạnh hơn trước, Sở Mộ dùng một kiếm chém giết, chỉ qua vài lần đã làm các Kiếm Vương khác phát hiện và khiếp sợ mười phần, cũng cảm thấy kinh hãi vì lực công kích của Sở Mộ.
Một kiếm miểu sát Niết Bàn thú cao cấp đang điên cuồng, đây là khái niệm gì?
– Gia hỏa này thật biến tài.truyện ma
Các thần tử khác cũng phát hiện tình huống, nhìn thấy Sở Mộ dùng một kiếm miểu sát Niết Bàn thú cao cấp điên cuồng liền khiếp sợ không thôi.
– Hoặc là tiểu tử lúc trước ẩn giấu thực lực, hoặc là có tăng lên.
Liên Thành Ngọc và Phong Quá Hải nói thầm, bọn họ không có chút ghen ghét nào cả.
Nhân tộc hiện tại chỉ có mười thần tử mà thôi, cũng bị ký thác kỳ vọng, bọn họ không chỉ có thiên phú xuất chúng, tiềm lực xuất sắc, tâm trí cũng bất phàm, rất rõ ràng, đoàn kết thì mạnh, chia rẻ thì yếu, nội đấuc chỉ làm Kiếm Thần Điện đại loạn, cho nên đoàn kết cực kỳ trọng yếu.
Trong đám người, một Kiếm Vương cửu tinh đỉnh phong nhìn thấy Sở Mộ một kiếm chém giết Niết Bàn thú cao cấp, trừ khiếp sợ còn có lo lắng, lúc này trên người bộc phát khí tức cứng rắn, trên người hắn xuất hiện hào quang đen bóng sáng ngời bao phủ toàn thân.
Trong một giây, trên người Tô Minh Ngọc xuất hiện một bộ áo giáp.
Đầu giáp, thân giáp, mảnh che tay và chân giáp!
Thần trang cấp hắc thiết!
Thần trang có vài thuộc tính khác biệt, ngoại hình của thần trang cũng có khác biệt nhỏ.
Thần trang cũng có tiêu chuẩn, thần trang hệ sức mạnh có che tay và chân giáp tương đối nặng hơn một ít, nhìn nó khong có mỹ cảm, mà thần trang hệ tốc độ thì mỹ cảm hơn nhiều.
Tô Minh Ngọc mặc thần trang là thần trang hệ tốc độ.
Sau khi mặc vào, tốc độ của Tô Minh Ngọc tăng lên gấp mười lần, hắn xuất kiếm nhanh tới mức mắt thường không thấy được, ngay cả dùng thần niệm chi lực cũng chỉ miễn cưỡng nhìn mà thôi.
Trong nháy mắt đã xuất vài kiếm, uy lực mỗi kiếm kinh người, hắn cũng chém giết một con Niết Bàn thú cao cấp.
Trong một giây, Tô Minh Ngọc đã chém giết một con Niết Bàn thú cao cấp điên cuồng, nhìn chẳng khác gì dùng một kiếm nhưng trên thực tế dựa vào thần trang gia tăng tốc độ lên gấp mười lần mà thôi.
Tô Minh Ngọc sử dụng thần trang, thực lực đạt được tăng phúc cực hạn, trở nên càng cường đại hơn, hiệu suất chém giết Niết Bàn thú tăng lên gấp mấy lần, tên và chiến tích của hắn trên Niết Bàn Thiên Bi tăng lên nhanh chóng, lúc này đã bỏ xa Lý Duyệt đang đuổi theo.
Có người đầu tiên sử dụng thần trang, những Kiếm Vương khác cũng vận dụng thần trang của bản thân.
Thần trang hệ sức mạnh, thần trang hệ tốc độ, thần trang hệ cân đối, thần trang hệ phòng ngự… Liên tục xuất hiện.
Đám người Lý Duyệt cũng mặc thần trang lên người, khí tức của bọn họ gia tăng rất mạnh.
– Xem ra ta phải vận dụng thần trang.
Sở Mộ nói thầm.
Có chưa sử dụng thần trang, thực lực đã tăng lên rất rõ ràng.
Song kiếm đánh ra mấy đạo kiếm quang màu trắng bạc, Kiếm Lực tam cấp gia trì nên vô cùng sắc bén, những nơi đi qua, Niết Bàn thú liên tục tử vong, chung quanh trống trải, đồng thời hắn lui ra sau thật nhanh, hắn sợ bị Niết Bàn thú vây quanh.
Ý niệm khẽ động liền kích hoạt bốn món thần trang trong người, hiện tại Sở Mộ chỉ luyện hóa tiểu thành mà thôi, cho dù nhiều lần gia tăng độ thành thục cũng cần tám giây mới có thể mặc thành công, trong quá trình mặc thần trang không thể nhận quấy nhiễu, nếu không thời gian sẽ lùi lại, thậm chí còn có thể gặp nguy hiểm.
Chương 1924: Độc trảm đại Niết Bàn thú (Thượng)
Tám giây với cao thủ mà nói là thời gian đủ chết cả trăm lần, cho nên Sở Mộ mới phải lui ra phía sau, sợ bị Niết Bàn thú vây quanh.
Thi triển bộ pháp như linh xà lùi ra sau, hắn tránh né Niết Bàn thú và thần trang dần xuất hiện.
Thần trang màu đen bao phủ thân thể, lực lượng bắt đầu tăng phúc, tăng phúc tốc độ, tăng phúc kiếm nguyên… Sở Mộ cảm giác được kiếm cương hộ thể của mình được lực lượng cường đại dung nhập nên gia tăng gấp mấy lần.
Kiếm cương hộ thể gia tăng gấp mười đã có thể bảo vệ bản thân rất tốt, muốn phá vỡ không dễ dàng, cho dù công kích của cấp bậc thần tử cũng yếu đi vài lần.
Nếu là thần trang hắc thiết tăng hệ phòng ngự, tăng phúc kiếm cương hộ thể gấp trăm lần, cho dù là thần tử công kích cũng không dễ dàng phá giải.
Thời gian tám hô hấp, Sở Mộ thành mặc thần trang lên người của mình.
Đáng tiếc Sở Mộ chỉ luyện hóa tiểu thành, chỉ có thể phát huy một nửa uy năng của thần trang mà thôi, lực lượng gấp đôi, tốc độ gấp đôi, các phương diện khác cơ bản đều gấp đôi, mà kiếm cương hộ thể lại gấp mười lần.
Khí lực Sở Mộ đã đạt tới cửu tinh đỉnh phong, tăng phúc lực lượng gấp đôi liền rất rõ ràng, huống chi hắn là kiếm thuật sư, hắn có thể mạnh hơn người khác rất nhiều lần là vì dựa vào kiếm thuật.
Kiếm thuật, đây là kỹ xảo chém giết, kỹ xảo sử dụng kiếm, đồng thời cũng là kỹ xảo sử dụng thể phách, cũng là kỹ xảo sử dụng tốc độ, lực lượng và tốc độ của kiếm thuật sư chưa hẳn mạnh hơn người khác bao nhiêu, ở phương diện vận dụng lực lượng và tốc độ lại hơn xa người thường.
Đối với người bình thường mà nói, có thể phát huy ba thành lực lượng toàn thân, nhưng đối với kiếm thuật sư mà nói, bọn họ không ngững có thể phát huy mười thành lực lượng, thậm chí có thể đạt tới mười hai thành thậm chí mười lăm thành, hiệu quả còn mạnh hơn.
Sở Mộ là kiếm thuật sư, hơn nữa còn là kiếm thuật sư tạo nghệ đại tông sư, hắn vận dụng lực lượng bản thân hơn xa người khác.
Tăng phúc tốc độ và lực lượng lên gấp đôi, đối với Sở Mộ mà nói thực lực đã tăng lên gấp bội, căn bản không thua gì các Kiếm Vương luyện hóa thần trang đại thành.
Hắn lui ra sau để mặc thần trang, lúc này bay thẳng về phía trước, hắn vận dụng lực lượng và tốc độ tăng lên gấp ba lần.
Lúc này kiếm quang chém tới phía trước, vài đầu Niết Bàn thú đang điên cuồng bị kiếm quang chém giết, mấy đạo Niết Bàn chi khí đồng thời bay về phía Sở Mộ và tiến vào không gian giới chỉ của hắn.
Vốn Sở Mộ cần vận dụng Kiếm Lực tam cấp mới có thể tiêu diệt Niết Bàn thú cao cấp, sau khi mặc thần trang liền mạnh hơn trước gấp mấy lần, không cần vận dụng Kiếm Lực tam cấp cũng có thể dễ dàng miểu sát Niết Bàn thú cao cấp điên cuồng.
Kiếm cương hộ thể gấp mười lần đủ để kháng trụ bất cứ Niết Bàn thú cấp thấp nào công kích, cho dù Niết Bàn thú trung cấp công kích cũng có thể ngăn cản trong nháy mắt, đầy đủ giúp Sở Mộ có phản ứng, hơn nữa có thần trang tăng phức kiếm cương hộ thể còn phục hồi nhanh như trước, sau khi bị kiếm cương hộ thể bị đánh nát liền tạo thành phòng ngự hữu hiệu.
Trong tích tắc, Sở Mộ như hổ vào bầy dê, song kiếm trong tay, hắn tàn sát Niết Bàn thú dễ như trở bàn tay.
Thần trang cũng được xem là át chủ bài, là đòn sát thủ, sẽ không dễ dàng sử dụng, bởi vì vận dụng thần trang sẽ tiêu hao lực lượng bản thân.
Khí lực chi lực, kiếm nguyên chi lực, thần niệm chi lực đồng thời tiêu hao, thế cho nên Kiếm Vương bình thường có được thần trang, cho dù sử dụng cũng phải hảo hảo nghĩ kĩ, bằng không một khi khống chế không tốt, không có hình thành trợ giúp hữu hiệu, ngược lại chỉ làm lực lượng tiêu hao không còn.
Cho nên nói thần trang không phải là vật Kiếm Vương sử dụng.
Kiếm Vương thiên tài cũng phải suy nghĩ kỹ mới sử dụng, một khi sử dụng không khác vì vào chỗ không người, không ai địch nổi, điên cuồng chém giết như nghiền áp tất cả.
Các Kiếm Vương vận dụng thần trang, thực lực tăng phúc hơn xa Niết Bàn thú lâm vào điên cuồng.
Không biết Niết Bàn triều tịch bắt đầu bao lâu, Sở Mộ đã thay đổi, hắn đã tám lần thay thế thánh kiếm bị gãy, bảy lần trước là mười bốn thanh thánh kiếm thượng phẩm bị thay thế.
Chiến đấu cường độ cao không nghỉ ngơi, tiêu hao lực lượng tới trình độ nhất định chỉ có thể thông qua đan dược khôi phục.
Khí lực Sở Mộ cường đại, sức chịu đựng kinh người, tốc độ khôi phục của hắn nhanh không tưởng tượng nổi, đến bây giờ còn chưa phục dụng đan dược.
Niết Bàn thú bị giết chết sẽ biến mất, nếu không cả vùng đất đã bị thi thể phủ kín, mặc dù không có thi thể Niết Bàn thú nhưng lại có một ít thi thể Kiếm Vương bị phá thành mảnh nhỏ.
Song kiếm của Sở Mộ chém giết hai con Niết Bàn thú cao cấp, trên Niết Bàn Thiên Bi nhảy lên lần nữa, nhảy lên vị trí thứ hai, thứ hia là Tô Minh Ngọc, Lý Duyệt đã đạt vị trí đứng đầu.
Hiện tại cái tên Sở Mộ nhảy lên vị trí thứ hai, lập tức đẩy Tô Minh Ngọc xuống dưới.
Nếu như Tô Minh Ngọc biết rõ sẽ cảm thấy thế nào?
Cũng chính bởi vì không biết cho nên các Kiếm Vương mới điên cuồng chém giết Niết Bàn thú, cố gắng thu hoạch chiến tích, tận khả năng tăng thứ tự của mình lên, không biế là sợ hãi lớn nâất, cũng là động lực lớn nhất.
Bỗng nhiên ngân quang rét lạnh xuất hiện phía trước, nó giống như một đạo hào quang xuyên qua không gian.
Cảm giác nguy cơ mãnh liệt làm mi tâm Sở Mộ nhảy lên, tốc độ của hào quang màu bạc nhanh không tưởng tượng nổi, dường như vượt qua cả tư duy của hắn, trong nháy mắt đã tới gần.
Không kịp suy nghĩ, dựa vào phản ứng bản năng được tôi luyện qua vô số lần chém giết sinh tử, hắn thi triển Thốn Bộ thuấn di sang bên cạnh, chỉ trong gang tấc hào quang màu bạc bay vút qua. Ngay sau đó kiếm cương hộ thể được tăng phúc gấp mười lần bị xé rách như tờ giấy mỏng, ngay sau đó có tiếng thét vang lên bên tai Sở Mộ.
Không tâấy thân ảnh, cũng không thấy bóng dáng, song kiếm Sở Mộ hóa thành hai đạo kiếm quang màu bạc hình chữ thập chém tới.
Kiếm quang thất bại, tinh thần hắn tập trung cao đột chỉ phát hiện hào quang màu bạc mơ hồ lóe lên.
Hắn liên tục thi triển Thốn Bộ không cần suy nghĩ, bởi vì không cần suy nghĩ nên chỉ dựa vào phản ứng bản năng phản kích ngay lập tức.
Chiến đấu quá quỷ dị, Sở Mộ lần lượt né tia sáng màu bạc công kích, song kiếm công kích lần lượt thất bại.
Trong nháy mắt Sở Mộ bắt đầu dùng quan kiếm, thính kiếm và xúc kiếm để cảm giác chung quanh.
Tình hình bốn phía biến thành rõ ràng, Sở Mộ cũng cảm giác đơợc thân ảnh tập kích hắn.
Chương 1925: Độc trảm đại Niết Bàn thú (Hạ)
Một đầu người sói có hình thể cao hai mét, thân hình vô cùng tráng kiện với da lông màu bạc sáng bóng như kim loại, thân ảnh người sói thập phần hoàn mỹ, mỗi một khối cơ bắp nhô lên mang theo lực lượng đáng sợ
Nó có móng vuốt sắc bén hơn xa thánh kiếm thượng phẩm bình thường, càng thêm có thể so sánh với thánh kiếm thượng phẩm đỉnh cấp, rót lực lượng bản thân vào càng trở nên đáng sợ, dễ dàng xé rách kiếm cương hộ thể được thần trang tăng phúc gấp mười lần, Sở Mộ đoán cho dù kiếm cương hộ thể tăng phúc gấp một trăm lần cũng bị xé rách.
– Đại Niết Bàn thú!
Đồng tử Sở Mộ co rút.
Chém giết đến bây giờ, rốt cục xuất hiện đại Niết Bàn thú, hơn nữa Niết Bàn thú này còn làm Sở Mộ cảm thấy nguy hiểm không nhỏ, so với đại Niết Bàn thú mà hắn tao ngộ giữa đường tới Niết Bàn chi thành còn mạnh hơn gấp mấy lần.
Trong đó trừ tác dụng tăng phúc của Niết Bàn triều tịch ra, bản thân đại Niết Bàn thú trước mặt vô cùng cường đại, rất có thể là tồn tại đỉnh cấp trong Niết Bàn thú.
Giống thần tử cũng có phân chia cao thấp, một ít thần tử thiên tài cũng có khả năng xuất hiện thiên tư yêu nghiệt hơn xa người khác, không có gì là tuyệt đối.
Đại Niết Bàn thú đỉnh cấp, kỳ thật thực chỉ sánh ngang thần tử cường đại mà thôi, làm cho Sở Mộ hưng phấn, nhiệt huyết sôi trào, chiến ý mãnh liệt, Bất Diệt Kiếm phách trong thế giới tinh thần thanh minh, thậm chí còn phóng thích kiếm ý bất diệt cường đại.
Tốc độ của người sói màu bạc nhanh đến mức tận cùng, khó phân biệt quỹ tích di động của nó, nếu không sử dụng quan kiếm, thính kiếm và xúc kiếm quan sát, Sở Mộ không thể nhìn thấy quỹ tích di động của nó chứ đừng nói đối kháng.
Uy năng song kiếm thuật viên mãn bộc phát hoàn toàn, quỹ tích song kiếm vô cùng linh động, linh hoạt đến cực điểm, hắn bổ ra một kiếm mang theo lực lượng đáng sợ, tinh túy Tiểu Phá Hư Bát Thức dung nhập vào bên trong, uy lực mỗi kiếm đạt tới mức tận cùng.
Sau khi nắm giữ tinh túy của một bộ kiếm pháp, dần dần sẽ không câu nệ bởi kiếm chiêu.
Luyện kiếm pháp, đầu tiên là học kiếm chiêu, lại dung nhập lực lượng tương ứng, đó là hình, nắm giữ tinh túy chính là ý.
Sau khi nắm giữ tinh túy kiếm pháp lại trọng ý không trọng hình, có ý cũng đủ phát huy uy lực của kiếm chiêu, phát huy vượt qua cực hạn, cho nên các kiếm giả đều khổ công truy tìm tinh túy của kiếm pháp.
Hiện tại Sở Mộ thi triển thứ thứ tám của Tiểu Phá Hư Bát Thức nhưng không câu nệ hình dáng, sau khi nắm giữ tinh túy, hắn dung nhập ý của Tiểu Phá Hư Bát Thức vào mỗi kiếm, mỗi một chiêu mỗi một kiếm đều là Tiểu Phá Hư Bát Thức.
Người sói màu bạc vây quanh người Sở Mộ, mỗi lần phát động công kích đều là trảo ảnh đầy trời, rậm rạp chằng chịt mưa gió không tiến, song kiếm của Sở Mộ không ngừng va chạm ngăn cản trảo ảnh, thậm chí còn phản kích trở lại.
Sở Mộ kịch chiến với đại Niết Bàn thú, không ít Kiêm Vương cường đại cũng bị đại Niết Bàn thú nhìn chằm chằm vào, ví dụ như năm thần tử khác và Tô Minh Ngọc và các Kiếm Vương top mười Niết Bàn Thiên Bi.
Thực lực đại Niết Bàn thú vô cùng cường đại, bị Niết Bàn triều tịch tăng phúc gấp đôi cho nên càng kinh người, muốn trảm giết bọn chúng không dễ dàng.
Chiến đấu cấp bậc thần tử, chung quanh không có bất cứ Kiếm Vương hay Niết Bàn thú nào dám tới gần, cho dù lâm vào điên cuồng nhưng Niết Bàn thú cũng có thể cảm giác được khí tức trên người đại Niết Bàn thú làm chúng sợ hãi.
Kịch chiến!
Hai bên công kích làm đại địa rạn nứt và nghiền nát, bụi đất tung bay, hai đạo thân ảnh không ngừng chém giết cận thân, những người đang quan sát lập tức kinh hãi và không dám tới gần.
Sở Mộ am hiểu chiến đấu cận thân nhất, cũng là phương thức phát huy toàn bộ thực lực của hắn.
Chấn Địa Kính được phát huy đến mức tận cùng, khí lực cường đại không những được chèo chống, thậm chí lực lượng chấn động tầng suất cao càng làm hắn mạnh hơn nữa.
Kiếm ý bất diệt Thần cấp cao giai và không gian quy tắc Thần cấp cao giai, công pháp Thần cấp Tạo Hóa cửu trọng thiên đỉnh phong và Thần Hoang kiếm nguyên, lực lượng cửu tinh đỉnh phong, Chấn Địa Kính quy tắc chi lực Thần cấp, các loại lực lượng không ngừng rót vào song kiếm, mỗi một kiếm đều dùng tinh túy của Tiểu Phá Hư Bát Thức tấn công.
Phốc, kiếm cương hộ thể của Sở Mộ bị xé nứt, cùng lúc đó kiếm quang màu trắng bạc dung nâập Kiếm Lực tam cấp dễ dàng phá vỡ phần bụng của người sói, từng tia khí tức tán loạn các nơi.
Niết Bàn thú không phải sinh mạng thể chính thức, mà là do Niết Bàn chi khí hội tụ thiên địa nguyên khí tạo thành tính mạng năng lượng, bị thương hoặc tử vong cũng không có huyết dịch.
Nhưng Niết Bàn thú bị thương sẽ phân tán một bộ phận khí tức, những khí tức này tương đương lực lượng, bị thương càng nhiều, lực lượng bị xói mòn càng nhanh.
Móc vuốt sắc bén của người sói cắt một vết lên thần trang của Sở Mộ, xâm nhập nửa phần nhưng sau đó bị thần trang cản lại.
Thần trang là sản phẩm của Kiếm Thần Điện, cũng là thứ khó lường, lực phòng ngự kinh người, rất khó phá vỡ chúng, một trảo của đại Niết Bàn thú có thể cắt vào một nửa đã vô cùng khủng bố, nếu đánh vào thân thể, cho dù Sở Mộ có thể có khí lực cường đại cũng không cách nào thừa nhận, trừ phi đột phá đến Niết Bàn Cảnh.
Kiếm như hào quang, trong nháy mắt thần trang thừa nhận một kích của người sói, kiếm quang thập tự màu bạc trảm vào thân người sói, ngay sau đó liền phá vỡ vết thương hình thập tự, khí tức phóng ra ngoài nhiều hơn.
Kiếm gãy, Sở Mộ vội vàng thi triển Thốn Bộ lui ra phía sau, hiểm lại càng hiểm tránh né móng vuốt sắc bén của đại Niết Bàn thú, hắn lại cầm hai thanh thánh kiếm thượng phẩm khác, lại rót tất cả lực lượng vào bên trong, thân kiếm rung rung, kiếm minh vang vọng bốn phía.
Sở Mộ cũng rất bất đắc dĩ, nếu kiếm không gãy hắn có cơ hội bổ thêm một kiếm, từ đó tạo thành tổn thương lớn lên người sói, bất đắc dĩ ah, kiếm gãy.
Muốn tìm một thanh kiếm có thể thừa nhận Thần Hoang kiếm nguyên ăn mòn, cũng phải tăng cao phẩm chất của Bất Diệt Kiếm lên, nếu không chiến đấu cường độ cao như vậy, kiếm có vấn đề sẽ thành nhược điểm trí mạng.
Nhưng đó là nói sau, hiện tại trọng yếu nhất là phải chém giết đại Niết Bàn thú.truyện cõi âm
Đại Niết Bàn thú trí tuệ có hạn, chỉ có bản năng, sau khi chiến đấu kịch liệt, Sở Mộ dần dần lục lọi ra phương thức chiến đấu của đại Niết Bàn thú, đủ loại phản ứng cũng bị hắn tìm ra.
Càng đánh càng nhẹ nhõm, bởi vì Sở Mộ đã dần dần nắm giữ thế cục, đây là năng lực của hắn, thu thập và phân tích đối thủ cùng hoàn thiện chính mình.
Chương 1926: Ban thưởng bài danh (Thượng)
Bỗng nhiên song kiếm giết tới từ góc độ khác, dung nhập tinh túy của Tiểu Phá Hư Bát Thức, thức thứ chín.
Trong tiếng xuy xuy vang lên, Kiếm Lực tam cấp kích phát mũi nhọn cực hạn, kiếm quang phá không cắt ra hai vết nứt không gian, trong kiếm quang màu trắng bạc còn có một ít hắc ám ti ti.
Song kiếm chói mắt không thể hình dung nổi, kinh diễm tuyệt thế, một kiếm xuyên thủng ngực của người sói, một kiếm này cắt qua cổ người sói, thế như chẻ tre, chém giết ngay lập tức.
Thức thứ chín không câu nệ vào chiêu thức, ý đến, kiếm đến.
Đại Niết Bàn thú xuất hiện, ý nghĩa Niết Bàn triều tịch đã đến cuối cùng.
Đại Niết Bàn thú có Niết Bàn chi khí như con rắn nhỏ, nó uốn lượn giữa không trung, dường như muốn phá không bay đi, thần niệm chi lực của Sở Mộ khẽ động bao trùm đại Niết Bàn chi khí và thu vào trong không gian giới chỉ.
Đại Niết Bàn thú vừa chết, Niết Bàn thú chung quanh nhanh chóng bao vây, Sở Mộ lại bộc phát tàn sát.
Kiếm Vương khác vẫn đối kháng đại Niết Bàn thú nhưng muốn chém giết không dễ dàng như vậy, nhìn thấy Sở Mộ chém giết đại Niết Bàn thú, dường như bọn họ bị kích thích, liên tục bộc phát đòn sát thủ và xuất át chủ bài.
Các Kiếm Vương mặc thần trang nên thực lực tăng nhiều, át chủ bài ra hết, chém giết đại Niết Bàn thú xong lại ra tay với đám Niết Bàn thú khác.
Niết Bàn triều tịch dường như không ngớt không dứt, dần dần trở nên tán loạn, màu sắc bắt đầu nhạt dần như muốn biến mất.
Phát hiện điểm này, các Kiếm Vương không giữ lại, trừ một ít người không thể vận dụng át chủ bài ra, hoàn toàn dùng toàn lực của mình cố gắng chém giết thêm một ít Niết Bàn thú để đạt được chiến tích.
Niết Bàn triều tịch càng lúc càng mờ nhạt và sắp biến mất, Niết Bàn thú đang điên cuồng cũng giảm chém giết, chúng không còn thừa lại bao nhiêu, lại là đối tượng bị các Kiếm Vương tranh đoạt.
Tranh đoạt chém giết Niết Bàn thú, tranh đoạt Niết Bàn chi khí sau kih giết chết Niết Bàn thú.
Sở Mộ lại chém giết một con đại Niết Bàn thú, so với lúc trước còn yếu hơn nhiều, sau khi chém giết lại có Kiếm Vương thò tay chụp lấy đại Niết Bàn chi khí.
– Cút!
Sở Mộ dương kiếm bổ ra, kiếm quang như thủy triều công kích, sóng xung kích đánh thẳng lên người đối phương, một kiếm này dùng xảo kình, từng đợt từng đợt lực lượng không ngớt không dứt đánh bay tên Kiếm Vương ra xa, cho dù bay ra xa vẫn bị trùng kích không nhỏ.
Thần niệm chi lực cuốn lấy đại Niết Bàn chi khí thu vào không gian giới chỉ.
Hắn lại chém hai kiếm giết hai con Niết Bàn thú cao cấp, đạt được Niết Bàn chi khí cao cấp, Niết Bàn triều tịch hoàn toàn tán loạn, đại quân Niết Bàn đang điên cuồng bị chém giết hoàn toàn, chúng biến mất toàn bộ.
Nếu không phải trong không khí còn rất nhiều kiếm khí tán loạn, ai cũng không nghĩ tới cách đây không lâu nơi này còn có một hồi chém giết thảm thiết.
Trận chiến này chém giết vô số Niết Bàn thú điên cuồng, Kiếm Vương Nhân tộc chết đi hơn trăm người, cũng xem như tổn thất thảm trọng, số Kiếm Vương còn sống sót có được thu hoạch không tệ.
Không có người nào tế điện cho Kiếm Vương chết đi, trừ thân bằng hảo hữu sư huynh đệ của bọn họ, tử vong là chuyện thường ngày trong thế giới kiếm giả, mỗi ngày trong bốn đại tinh vực của Nhân tộc có vô số người tử vong, con số lớn tới mức không đếm hết.
Kiếm Vương còn sống liên tục quay về Niết Bàn chi thành, bọn họ chạy tới Niết Bàn Thiên Bi, bài danh trên Niết Bàn Thiên Bi mới là thứ bọn họ quan tâm nhất.
Kiếm Vương cảm giác mình có thể nổi tiếng trên Niết Bàn Thiên Bi đều chờ đợi muốn biết chính mình xếp đặt bao nhiêu, phải chăng có tiến vào top mười hay không, nếu ở trong top mười thì bài danh bao nhiêu, bởi vì đây không chỉ là vinh dự, nó còn liên quan tới ban thưởng.
Những Kiếm Vương không có duyên với top mười cũng muốn biết mình có tiến vào top một trăm hay không, top một trăm không lọt vào top mười sẽ không nhận được ban thưởng, nhưng cũng là một cách tán thành thực lực của bọn họ, một loại biểu tượng và cảm giác ưu việt.
Những Kiếm Vương không tiến vào top một trăm lại ôm tâm tình xem náo nhiệt, xem người khác có thứ tự cao thấp để khích lệ bản thân mình.
Không bao lâu, các Kiếm Vương mang theo tâm tình kích động bay tới Niết Bàn Thiên Bi, ngẩng đầu nhìn xem.
Tên trong top mười có màu bạc thập phần chói mắt, hơn nữa, càng hướng lên trên hào quang màu bạc càng mạnh, từ vị trí thứ mười một tới một trăm chỉ có màu đen, nhìn cũng không có chói mắt, ánh mắt của đa số Kiếm Vương vô cùng bất phàm..
– Ai là người đứng đầu?
– Lý Duyệt, ai là Lý Duyệt?
Chỉ thấy vị trí đứng đầu Niết Bàn Thiên Bi là hai chữ Lý Duyệt, phía sau là con số chiến tích.
– Tứ ca, chúc mừng.
Đám người Sở Mộ liên tục cười nói.
– Tiểu tử ngươi không kém, thiếu chút nữa bị ngươi vượt qua.
Lý Duyệt cười nói với Sở Mộ, đúng thế, người đứng thứ hai là Sở Mộ, thu hoạch được điểm chiến tích kém Lý Duyệt ba điểm, chỉ cần giết một con Niết Bàn thú trung cấp là có thể vượt qua.
Không đạt được vị trí thứ nhất, Sở Mộ cũng không có tiếc nuối, vị trí thứ ba tới thứ sáu toàn bộ đều là thần tử, mà vị trí thứ bảy là Tô Minh Ngọc, hắn thập phần khó chịu, hắn có cảm giác mình không đạt được vị trí thứ nhất cũng thì ít nhất cũng có thể tiến vào một vị trí top ba.
Khó chịu thì khó chịu, bài danh thứ bảy là sự thật không thể chối cãi được.
Bỗng nhiên một đạo Niết Bàn chi khí xuất hiện trên không trung và bành trướng thật nhanh, bao phủ cả Niết Bàn chi thành.
– Niết Bàn triều tịch lại xuất hiện?
Có người hoảng sợ nói ra, lập tức kinh hãi, bọn họ vừa trải qua chém giết sinh tử vô cùng kịch liệt, lực lượng tiêu hao phạm vi lớn, lúc này đang mệt mỏi, nếu lại có Niết Bàn triều tịch lần nữa, chỉ sợ phải chết tổn thương thảm trọng.
– Không phải Niết Bàn triều tịch.
Lâm Nhất Minh nói.
Niết Bàn chi khí trên không trung Niết Bàn chi thành khác với Niết Bàn triều tịch lúc trước, nó có hình dáng vòng xoáy và xoay tròn thật nhah.
Vòng xoáy Niết Bàn xoay tròn thật nhanh, dường như muốn thôn phệ Niết Bàn chi thành vào bên trong, cũng mang tới áp bách thật mạnh lên người các Kiếm Vương chung quanh, nặng tới mức bọn họ gần như sắp sụp đổ.
Bỗng nhiên trong vòng xoáy Niết Bàn có một đạo ánh sáng bay ra ngoài, đạo đầu tiên bắn trúng Lý Duyệt, đạo thứ hai bắn trúng Sở Mộ.
Có mười đạo ánh sáng như thế, phân biệt bắn trúng thành viên top mười Niết Bàn Thiên Bi.
Qua ba giây sau, ánh sáng biến mất, Sở Mộ cảm giác trong không gian giới chỉ của mình có cái gì đó, là ban thưởng.
Ban thưởng đến tay, mọi người lập tức rời đi, Niết Bàn Thiên Bi cũng biến mất.
…
Chương 1927: Ban thưởng bài danh (Hạ)
– Đây là…
– Niết Bàn chi khí thật tinh thuần và nồng đậm.
Sở Mộ nhìn ban thưởng của mình, hắn xem xét trong không gian giới chỉ, hắn gâật mình, sau khi quan sát một lúc, thần niệm chi lực thẩm thấu liền vui mừng như điên.
Kết tinh, kết tinh có màu hỗn độn, khí tức yếu ớt nhưng nội liễm hoàn toàn, nó tập hợp Niết Bàn chi khí tạo thành kết tinh.
Sở Mộ cảm thấy ban thưởng chính là Niết Bàn chi khí là đại Niết Bàn chi khí đã rất không tồi, không nghĩ tới lại là Niết Bàn kết tinh còn cao cấp hơn đại Niết Bàn chi khí.
Hơn nữa không chỉ một khối Niết Bàn kết tinh.
Sở Mộ cẩn thận kiểm tra một chút, phát hiện có mười khối Niết Bàn kết tinh, trong đó có hai khối màu sắc khác với tám khối kia, nó lớn và màu sắc còn đậm hơn, bên trong ẩn chứa đại Niết Bàn chi khí mạnh hơn nhiều.
Có tám khối Niết Bàn kết tinh ẩn chứa mười đạo đại Niết Bàn chi khí, hai khối Niết Bàn kết tinh khác ẩn chứa một trăm đạo đại Niết Bàn chi khí.
Mười đạo Niết Bàn chi khí là Niết Bàn kết tinh cấp thấp, một trăm đạo Niết Bàn chi khí là Niết Bàn kết tinh trung cấp.
Như thế tính toán ra Sở Mộ có hai khối Niết Bàn kết tinh trung cấp và tám khối Niết Bàn kết tinh âấp thấp, trong đó ẩn chứa hơn hai tám mươi đạo đại Niết Bàn chi khí.
Sau khi xem ban thưởng, Sở Mộ cũng kiểm kê Niết Bàn chi khí vốn có của mình.
Trong đó ó một ngàn ba trăm đạo Niết Bàn chi khí cấp thấp, có hơn chín trăm đạo Niết Bàn chi khí trung cấp, gần ba trăm đạo Niết Bàn chi khí cao cấp, ba đạo đại Niết Bàn chi khí.
Từ đó tỏ vẻ dưới Niết Bàn triều tịch, có hơn hai ngàn sáu trăm con Niết Bàn thú tử vong dưới kiếm của Sở Mộ.
Hơn hai ngàn sáu trăm, mỗi con Niết Bàn thú đều lâm vào điên cuồng, cho dù là Niết Bàn thú cấp thấp, thực lực cũng mạnh hơn Kiếm Vương cửu tinh đỉnh phong rất nhiều.
Trong đó đại Niết Bàn thú có thực lực cấp bậc thần tử.
Ban thưởng thứ hai còn như thế, ban thưởng thức nhất chắc chắn rất tốt.
– Ta tu hành khí thể song tu, muốn đột phá đến Niết Bàn cảnh cần tiêu hao Niết Bàn chi khí rất lớn, ít nhất cũng cần hơn một vạn Niết Bàn chi khí cấp thấp.
Sở Mộ nói thầm.
– Một vạn đạo Niết Bàn chi khí cấp thấp chỉ là thấp nhất, nếu muốn ổn định thì cần một vạn năm ngàn mới đủ.
Lúc này Sở Mộ có hơn một ngàn ba trăm đạo Niết Bàn chi khí cấp thấp, hơn chín trăm đạo Niết Bàn chi khí trung cấp đổi thành Niết Bàn chi khí cấp thấp là hơn chín ngàn đạo, gần ba trăm đạo Niết Bàn chi khí cao cấp đổi thành Niết Bàn chi khí cấp thấp là gần ba vạn đạo, ba đạo đại Niết Bàn chi chinhs là ba ngàn đạo Niết Bàn chi khí cấp thấp.
Như thế, mười khối Niết Bàn kết tinh chứa Niết Bàn chi khí, đổi thành Niết Bàn chi khí cấp thấp là hai mươi tám vạn đạo, hắn có tổng cộng ba mươi hai vạn ba nghìn đạo, không chỉ đủ giúp Sở Mộ tiến vào Niết Bàn cảnh, cũng đủ giúp hắn tiến vào Niết Bàn cảnh nhị trọng thiên, khẳng định không thể đột phá Niết Bàn tam trọng thiên, bởi vì hắn là luyện khí luyện thể song tu.
Nếu chỉ tu luyện khí, ba mươi hai vạn ba nghìn đạo Niết Bàn chi khí cấp thấp đủ để tu luyện tới Niết Bàn tứ trọng thiên cảnh giới.
Dù sao Niết Bàn cảnh càng lên cao càng khó luyện, thậm chí số lượng Niết Bàn chi khí đã đạt tới mức cực kỳ khổng lồ.
Bất kể nói thế nào, hiện tại Sở Mộ có khá nhiều Niết Bàn chi khí, đủ làm rất nhiều Kiếm Vương hâm mộ đỏ mắt.
Sở Mộ cảm thấy lần này đi vào bí cảnh Niết Bàn săn giết Niết Bàn thú thu hoạch Niết Bàn chi khí nên kết thúc.
Dù sao hắn thu hoạch khá nhiều Niết Bàn chi khí, cho dù có đi săn giết Niết Bàn thú trong mấy tháng cũng chỉ kiếm được hơn vạn đạo mà thôi, hơn nữa dưới mỗi lần Niết Bàn triều tịch, đại quân Niết Bàn tụ tập lại đã bị tàn sát sạch sẽ, Niết Bàn thú trong bí cảnh Niết Bàn chưa đủ phân nửa hơn nữa phân bố rất rộng, tìm kiếm không dễ.
Thông báo đám người Lý Duyệt một tiếng, mọi người cũng có ý rời đi, tao ngộ Niết Bàn triều tịch, có thể nói là vận khí rất tốt, nếu không có, còn không biết phải mất bao lâu mới có thể tìm được bao nhiêu Niết Bàn chi khí trong bí cảnh Niết Bàn.
Sáu người kết bạn rời khỏi bí cảnh Niết Bàn, các Kiếm Vương khác cũng có một bộ phận rời khỏi bí cảnh Niết Bàn, một phần còn lưu lại, bởi vì bọn họ thu hoạch Niết Bàn chi khí cũng không phải rất nhiều, còn phải tiếp tục săn giết, nếu không mỗi một lần đi vào đều tiêu hao không ít chiến công.
Sau khi rời khỏi bí cảnh Niết Bàn, sáu vị thần tử quay về Kiếm Thần Điện tổng điện.
– Ta phải trở về củng cố một chút, sau đó lại trùng kích Niết Bàn cảnh.
Lý Duyệt nói, ánh mắt đảo qua mọi người.
– Ân, ta cũng phải củng cố một phen, sau khi trụ cột vững chắc lại trùng kích Niết Bàn cảnh.
Thương Lôi nói.truyện huyền huyễn audio
– Có lẽ chúng ta cũng củng cố xong lại đột phá Niết Bàn cảnh, lần sau gặp lại ở Niết Bàn cảnh.
Lâm Nhất Minh nói.
– Niết Bàn gặp lại.
Vừa nói xong đều rời đi, quay về mình Huyền Không Đảo của mình.
Sở Mộ cũng quay về Chấn Thiên Huyền Không Đảo, báo với Giang Đào một tiếng sau đó đi tới phòng tu luyện, khởi động đủ loại phong cấm biến thành mật thất bế quan mới bắt đầu tu luyện.
Tu vi luyện khí đạt tới Tạo Hóa cửu trọng thiên đỉnh phong, tu vi luyện thể cũng là cửu tinh đỉnh phong, hai phương diện luyện khí lưu và luyện thể lưu đều đạt tới Tạo Hóa Cảnh đỉnh phong là cực hạn, cho dù có tu luyện cũng không thể tăng lên, mục đích Sở Mộ bế quan cũng không phải tăng tu vi, mà là củng cố.
Đều là cửu tinh đỉnh phong, cũng có chỗ khác biệt, căn cơ vững chắc càng vững chắc hơn trước, tu luyện ngày sau lại càng có lợi, trụ cột vững chắc mới vững chắc, đột khó khi đột phá càng lớn, chỗ tốt sau đột phá cũng càng lớn.
Đương nhiên, trong tình huống trụ cột vững chắc cũng được, trên lý luận độ khó đột phá thấp hơn nhưng có thể đột phá hay không lại là vấn đề lớn.
Nói tóm lại có lợi sẽ có tệ.
Đối với thiên tài chân chính mà nói, bọn họ ước gì căn cơ của mình càng vững chắc càng tốt, cho dù độ khó khi đột phá cao hơn, trả giá lớn hơn nữa cũng đáng được, bởi vì mỗi khi đột phá tới cảnh giới hoàn toàn mới, đương bắt đầu một con đường mới.
Đối với thiên tài chính thức mà nói, khởi đầu là trọng yếu nhất, đầu tiên sẽ chiếm cứu ưu thế, nếu không rất có thể sẽ bị thiên tài khác nghiền áp, sau này sẽ ảm đạm thất sắc.
Củng cố rất quan trọng.