1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Tập 384 Chương 1918: Niết Bàn chi thành

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Tập 384 Chương 1918: Niết Bàn chi thành

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1918: Niết Bàn chi thành (Thượng)

– Lão đệ, tại sao kiếm của ngươi lại như thế?

Phong Quá Hải ngạc nhiên khi chỉ vào kiếm của Sở Mộ.

– Kiếm của thập đệ…

Liên Thành Ngọc cũng nhìn về phía Sở Mộ, vẻ mặt kinh ngạc.

Nếu như không có nhìn lầm, hai thanh kiếm là thánh kiếm trung cấp cực phẩm, luận chất liệu không kém gì thánh kiếm thượng phẩm, thánh kiếm như thế trải qua hai lần chiến đấu đã biến thành như vậy…

– Kiếm nguyên ta tu luyện có đặc thù.

Sở Mộ nói trong bất đắc dĩ.

Hắn sử dụng Ngũ Tương Kiếm và Phong Lôi Kiếm không ít thời gian, theo hắn trải qua vô số lần chém giết sinh tử, chém giết cường địch, máu nhuộm thân kiếm, không nghĩ tới hôm nay bởi vì Thần Hoang kiếm nguyên mà biến thành bộ dạng như thế.

Cũng có thể nhìn ra Thần Hoang kiếm nguyên cường đại và sức ăn mòn đáng sợ.

– Kiếm nguyên quá lợi hại.

Liên Thành Ngọc thở dài.

– Ta tặng ngươi hai thanh!

Phong Quá Hải cười lớn, ném hai thanh kiếm khí tới, Sở Mộ thu Ngũ Tương Kiếm và Phong Lôi Kiếm, hai thanh kiếm bị Thần Hoang kiếm nguyên ăn mòn cho nên đã bị phế, không cách nào chữa trị, tu vi Sở Mộ hiện tại là Tạo Hóa cửu trọng thiên đỉnh phong, hắn cần sử dụng thánh kiếm thượng phẩm.

Kỳ thật Sở Mộ có một thanh kiếm không cần lo lắng bị lực lượng Thần Hoang kiếm nguyên ăn mòn, đó chính là Thần Hoang Chủng Kiếm Thuật thai nghén kiếm thai, hắn đặt tên là Bất Diệt Kiếm.

Hiện tại Bất Diệt Kiếm chỉ đạt tới cấp độ thánh kiếm hạ phẩm, nhiều nhất chỉ có thể so với thánh kiếm trung phâm, uy lực không đủ.

Đương nhiên, trong không gian giới chỉ của hắn còn có thánh kiếm khác.

Phong Quá Hải cho hắn hia thanh thánh kiếm thượng phẩm, tự nhiên không phải phàm vật, đó là thánh kiếm thượng phẩm cực phẩm, vô cùng sắc bén, chất liệu phi phàm.

– Có lẽ có thể chống đỡ một ít thời gian.

Sở Mộ nói thầm.

Thần Hoang kiếm nguyên thật sự quá bá đạo, nhưng Sở Mộ lại cao hứng, Thần Hoang kiếm nguyên càng bá đạo, uy lực càng cường đại, tăng phúc thực lực của hắn càng rõ ràng.

Nghĩ lại xem, đối phương bị Thần Hoang kiếm nguyên công kích còn bị lực lượng Thần Hoang kiếm nguyên ăn mòn không ngừng, trạng thái bản thân bị ảnh hưởng, phải phân tâm đối kháng, trong lúc vô hình đã lâm vào hạ phong.

Đáng tiếc là, giết chết Niết Bàn thú đạt được Niết Bàn chi khí nhưng không thể thu oán khí và khí tức mặt trái, Bất Diệt Kiếm không thể phát triển tiếp.

Cầm hai thanh thánh kiếm thượng phẩm, Sở Mộ cùng Liên Thành Ngọc và Phong Quá Hải liên tục chém giết bí cảnh Niết Bàn, ba người bọn họ muốn trùng kích Niết Bàn Cảnh cần số lượng Niết Bàn chi khí quá nhiều.

Trong bí cảnh Niết Bàn không có năm tháng luân chuyển, không phân ngày đêm, bởi vậy khó biết thời gian trôi qua.

Mệt mỏi thì nghỉ ngơi, nhưng nghỉ ngơi phải có người trông coi, bằng không có khả năng sẽ bị Niết Bàn thú tập kích không kịp trở tay.

Niết Bàn thú có nhiều chủng loại, có tảng đá cũng là một Niết Bàn thú, hoàn toàn không có chút khí tức nào, có thể bị tập kích chết tại chỗ.

Nhưng người tiến vào bí cảnh Niết Bàn đều có thủ đoạn tương ứng, đều có thể cảm giác thời gian trôi qua.

Sở Mộ cùng Liên Thành Ngọc và Phong Quá Hải tiến vào bí cảnh Niết Bàn được một tháng.

Không ngừng tiến lên, không ngừng tao ngộ Niết Bàn thú, không ngừng chiến đấu, chém giết và thu hoạch Niết Bàn chi khí.

Một tháng qua thu hoạch rất phong phú.

Niết Bàn chi khí cấp thấp khoảng chừng hơn năm trăm đạo, Niết Bàn chi khí trung cấp cũng hơn hai trăm đạo, Niết Bàn chi khí cao cấp có hơn hai mươi đạo, về phần đại Niết Bàn chi khí chỉ có một đạo.

Đến bây giờ mới thôi, bọn họ cũng mới tao ngộ một đầu đại Niết Bàn thú, trận chiến ấy ba người liên thủ và dùng toàn lực mới có thể đối kháng đại Niết Bàn thú, tốn hao gần một giờ mới mài đại Niết Bàn thú từ từ cho tới chết, đạt được một đạo đại Niết Bàn chi khí.

Dường như Niết Bàn chi khí không ít, nhưng tính toán số Niết Bàn chi khí cũng chưa đủ cho Liên Thành Ngọc hoặc là Phong Quá Hải trùng kích Niết Bàn cảnh, về phần Sở Mộ lại càng không đủ.

Liên Thành Ngọc và Phong Quá Hải đang ngồi nghỉ ngơi, Sở Mộ phụ trách thủ vệ sợ bị tập kích.

Ba canh giờ sau, Liên Thành Ngọc và Phong Quá Hải đả tọa hoàn tất, tinh khí thần khôi phục tới phiên bọn họ thủ vệ, mà Sở Mộ ngồi xuống nghỉ ngơi.

Lúc tinh khí thần Sở Mộ cũng hoàn toàn khôi phục thì ba người cùng đồng hành.

Xa xa có bóng đen bay tới, dường như là một con hung thú cổ xưa, nó đang phủ phục ngủ say trên mặt đất.

Lúc tới gần mới phát hiện là một tòa thành, là một tòa thành lớn phong cách cổ xưa, một tòa thành bị vô số Niết Bàn chi khí thấm vào cho nên sinh ra Niết Bàn khí tức nhàn nhạt.

Niết Bàn chi thành!

Cách đây thật lâu, sau khi mở mang bí cảnh Niết Bàn, kiếm giả tiến vào trong bí cảnh Niết Bàn tập trung lại với nhau. Vì thuận tiện nghỉ ngơi, dần dần hình thành nhiều khu vực trú đóng, khi người đến người đi, có chút nơi trú quân nhỏ bị hoang phế và biến mất, có nơi trú quân lại không ngừng mở rộng.

Sau này có một kiếm giả được dẫn dắt sinh ra ý nghĩ biến nơi trú quân lớn nhất thành một tòa thành. Tòa thành này không ngừng hoàn thiện theo thời gian, trở thành Niết Bàn chi thành hiện tại.

Niết Bàn chi thành, nó không chỉ là nơi để kiếm giả tiến vào bí cảnh Niết Bàn nghỉ ngơi nơi, nó cũng là khu giao dịch, ở chỗ này có thể giao dịch các loại kỳ trân dị bảo, đương nhiên, tiền nơi này chính là Niết Bàn chi khí.

Bởi vì kiếm giả tiến vào bí cảnh Niết Bàn đều có mục đích là Niết Bàn chi khí.

– Rốt cuộc nhìn thấy Niết Bàn chi thành. Đi thôi, đi vào nghỉ ngơi và khôi phục một phen.

Phong Quá Hải cười nói, hắn bước đi nhanh hơn.

Niết Bàn chi thành thành mở cửa và không có thủ vệ, cũng không cần thủ vệ, bất luận kiếm giả nào cũng có thể ra vào tự do.

Ba người Sở Mộ đi vào Niết Bàn chi thành, Niết Bàn chi thành có vách tường màu nâu đen tràn ngập khí tức tang thương cổ xưa, lại có hương vị tân sinh nhưng vô cùng yếu ớt.

Trên cơ bản mỗi kiếm giả tiến vào bí cảnh Niết Bàn đều nghỉ ngơi tại nơi này vài tháng.

Ba người Sở Mộ là thần tử nhưng không phải ai cũng biết, cho nên bọn họ tới cũng không gây ra chú ý gì.

– Đi thôi, đi tìm nơi uống vài chén.

Phong Quá Hải nói ra, đây mới là mục tiêu chủ yếu của hắn.

Liên Thành Ngọc cũng có ý này, Sở Mộ sẽ không cự tuyệt.

Trong Niết Bàn chi thành không có quán rượu, dù sao nơi này là bí cảnh Niết Bàn, là khu vực kiếm giả Kiếm Thần Điện thu hoạch Niết Bàn chi khí, mà không phải là nơi hưởng thụ, kiếm giả tiến vào bí cảnh Niết Bàn không có ai đi làm đầu bếp hay tiểu nhị, mà người bình thường không có tư cách đi vào nơi đây.

Chương 1919: Niết Bàn chi thành (Hạ)

Nhưng nơi này không thiếu phòng ở, có thể tùy ý tìm được..

Ba người tìm một căn phòng trống, ánh sáng tốt thông gió tốt, cảm giác thoải mái dễ chịu.

Phong Quá Hải lấy vài cái ghế và bàn trong không gian giới chỉ ra ngoài, lại lấy chén ngọc và rượu ngon cùng mỹ thực đặt lên bàn, ba người đều ngồi xuống.

Bên ngoài săn giết Niết Bàn thú nên không có thời gian và tinh lực hưởng thụ như vậy.

– Bát đệ, cửu đệ, các ngươi cũng tới.

Uống rượu và ăn mỹ thực xong, ba người đi trên đường lớn, trên đường đi lại gặp người quen, đó là mấy vị thần tử khác.

Tứ thần tử Lý Duyệt và Ngũ thần tử Lâm Nhất Minh cùng với Lục thần tử Thương Lôi, ba người bọn họ tiến vào bí cảnh Niết Bàn sớm hơn ba người Sở Mộ, người vừa nói chuyện là lục thần tử Thương Lôi.

– Tứ ca, Ngũ ca, Lục ca.

Liên Thành Ngọc và Phong Quá Hải phân biệt kêu lên, Sở Mộ cũng chào ba người.

– Ah, là ngươi, Sở Mộ.

– Không, hiện tại có lẽ nên gọi là thập đệ.

– Chúc mừng ngươi trở thành thần tử thứ mười.

Ba người Thương Lôi cười nói với Sở Mộ.truyện Ma Tu audio

– Đi một chút, đã gặp được thì ta làm ông chủ mời các ngươi ăn một bữa.

Lâm Nhất Minh nói.

– Ngũ Ca, chẳng lẽ ngươi muốn…

Đôi mắt Thương Lôi sáng ngời, đôi mắt Lý Duyệt cũng sáng ngời.

Ba người Sở Mộ vừa mới ăn no nê, tuy bọn họ có thể dễ dàng tiêu hóa đồ ăn thành năng lượng, cho dù ăn nhiều hơn nữa cũng không có gì, chỉ có điều vừa ăn mỹ thực xong, uống không ít rượu ngon, lại đi ăn lần nữa nên có cảm giác không hào hứng.

Nhưng Ngũ thần tử Lâm Nhất Minh có hảo ý, hơn nữa lại gặp ba vị này cũng nên trao đổi một phen.

Nhưng mà về sau ba người Sở Mộ liền phát hiện, suy nghĩ lúc trước quá bôồn cười, bởi vì lúc trước bọn họ ăn mỹ thực và rượu ngon thật sự không so sánh được.

Đây là một tửu lâu, chỉ là tửu lâu ngoại hình bình thường, chỉ có một tầng mà thôi.

Sáu người Sở Mộ sáu đi vào tửu lâu đã nghe được hương thơm.

– Đây là hương vị gì?

Cái mũi Phong Quá Hải ngửi ngửi, hắn thấp giọng hỏi thăm.

– Tại sao lại thơm như thế?

Ngửi được hương thơm, Sở Mộ cũng cảm giác mình thèm ăn, cảm giác giống như đã lâu chưa được ăn cái gì, đột nhiên nhìn thấy có mỹ thực phong phú đặt trước mặt.

– Các ngươi nhất định sẽ có ấn tượng sâu sắc.

Lâm Nhất Minh cười nói, hai mắt sáng lên.

Sáu người bước vào trong quán rượu, tửu lâu đơn sơ chỉ có một tầng, nơi này có mười hai cái bàn lớn mà thôi, một bàn hiện tại đã đầy người.

– Chờ một lát đi!

Lâm Nhất Minh quen thuộc tình hình trước mắt, ánh mắt tỏa sáng nhìn sang, nhìn có người vừa ăn xong liền tiến lên chiếm bàn..

Lâm Nhất Minh và vài lớp ngươi đều nhìn chằm chằm.

– Chờ một chút, động tác nhất định phải nhanh, bằng không sẽ bị đoạt, tới khi đó lại phải chờ.

Lâm Nhất Minh truyền âm với đám người, bộ dạng rất quen thuộc làm đám người Sở Mộ phải im lặng.

Bọn họ chính là thần tử đấy, vậy mà chạy đến một tửu lâu đơn sơ chờ đợi một cái bàn, thậm chí còn tranh với rất nhiều người khác, ba người rơi lệ đầy mặt, thậm chí nghĩ trực tiếp quay người bỏ chạy.

Nhưng lúc ngửi được hương khí vô tận, nhìn thấy thức ăn trên bàn như những món đồ nghệ thuật, bọn họ rất muốn nếm thử mỹ vị như thế nào.

Phải qua gần nửa canh giờ mới có kiếm giả đứng lên rời bàn.

Vèo một tiếng, Lâm Nhất Minh phát huy tốc độ không gì sánh nổi tranh đoạt với những người khác, tốc độ của thần tử phát huy một cách vô cùng tinh tế.

Lâm Nhất Minh đặt mông ngồi xuống, Lý Duyệt và Thương Lôi cũng ngồi xuống, vượt lên trước mấy người khác chiếm cứ cái bàn này, những người khác còn cách cái bàn một đoạn.

Chênh lệch một chút là chỉ xích thiên nhai.

Biểu hiện trên mặt đầy tuyệt vọng giống như mất đi đồ vật trọng yếu.

– Bát đệ Cửu đệ Thập đệ, đến.

Lâm Nhất Minh mời ba người.

Ba người Sở Mộ cùng ngồi xuống trong ánh mắt ai oán của nhiều người.

– Cho chúng ta một phần Bất Lạc Kiêu Dương!

Lâm Nhất Minh nói, ngay sau đó có vô số ánh mắt khiếp sợ nhìn sang, trong đó cũng có không ít ánh mắt sợ hãi thán phục và hâm mộ.

Lý Duyệt và Thương Lôi khẽ giật mình, ba người Sở Mộ nhìn nhau, hoàn toàn không hiểu cái gì cả.

– Linh thực tại đây có bốn đẳng cấp, cấp thấp nhất gọi là Thôi Xán Tinh Huy, trung cấp gọi Sí Lượng Ngân Nguyệt, cao cấp gọi là Bất Lạc Kiêu Dương.

Lâm Nhất Minh giải thích:

– Một phần Thôi Xán Tinh Huy cần mười đạo Niết Bàn chi khí cấp thấp, một phần Sí Lượng Ngân Nguyệt cần một trăm đạo Niết Bàn chi khí cấp thấp, Bất Lạc Kiêu Dương cần một ngàn đạo Niết Bàn chi khí cấp thấp.

Ba người Sở Mộ nghe xong đều ngơ ngẩn, ăn cái gì lại phải trả Niết Bàn chi khí, mặc dù là cấp thấp.

Một phần Bất Lạc Kiêu Dương cần một ngàn đạo Niết Bàn chi khí cấp thấp?

Nghe xong quá hù dọa người.

– Lão bản tửu lâu này cũng là linh thực sư, bản thân có thực lực cửu tinh đỉnh phong, xuất thân thế gia linh thực, trù nghệ phi phàm, có thể nói tạo nghệ tông sư, nguyên liệu nấu ăn của hắn cũng đều là kỳ trân dị bảo và huyết nhục linh thú Vương cấp, tay nghề tông sư tăng thêm nguyên liệu nấu ăn đinh tạo thành mỹ thực không gì sánh nổi, sau khi ăn xong, cam đoan các ngươi khó quên cả đời.

Lâm Nhất Minh nói, hắn đã nếm qua một lần.

Có lẽ đối với Kiếm Vương cửu tinh đỉnh phong mà nói, một nghìn đạo Niết Bàn chi khí cấp thấp thật sự quá nhiều, nhưng đối với thần tử như Lâm Nhất Minh mà nói, một ngàn đạo Niết Bàn chi khí cấp thấp lại không coi vào đâu.

Không bao lâu, mỹ thực Bất Lạc Kiêu Dương đưa lên, tổng cộng có tám món ăn và hai món súp, còn có một vò rượu, chừng năm cân rượu, hương khí tỏa ra bốn phía xông vào mũi, sáu người Sở Mộ say mê giống như lâm vào tiên cảnh không thức tỉnh.

– Đến, ăn ăn ăn.

Lâm Nhất Minh vô cùng say mê, Sở Mộ mới phát hiện thì ra Lâm Nhất Minh mới thật sự là ăn hàng.

Giá trị mỹ thực một nghìn đạo Niết Bàn chi khí cấp thấp chính là tám món ăn hai món súp và một vò rượu, cái giá này thật hù chết người.

Ba người Sở Mộ liên tục động đũa..

Quả nhiên hương vị Bát Lạc Kiêu Dương mê người tới cực điểm, sáu người Sở Mộ đều tranh đoạt đồ ăn, miệng đầy lưu hương, ngay cả tiến vào trong bụng cũng còn dư vị vô cùng.

Sau khi ăn xong, sáu người cũng cảm giác trong thân thể mình ấm áp, huyết dịch lưu động thật nhanh, không chỉ không cảm thấy khó chịu, ngược lại có cảm giác dễ chịu không nói nên lời.

Sở Mộ có thể cảm giác được trong thân thể có lực lượng đang khơi động như sóng triều trùng trùng điệp điệp không ngớt không dứt, lực lượng này vượt qua cực hạn bản thân, tinh khí thần tăng cường sâu sắc, toàn thân tiến vào trạng thái đỉnh phong.

Chương 1920: Niết Bàn triều tịch

Sở Mộ cảm thấy bản thân mình hiện tại so với trước khi ăn linh thực càng mạnh hơn trước ba thành.

Đây không phải ảo giác, mà là lực lượng thật sự, là linh thực mang tới lực lượng.

Chỉ ăn một lần, đám người Sở Mộ mới cảm thấy một ngàn Niết Bàn chi khí cấp thấp có giá trị.

Đối với bọn họ mà nói, tăng phúc ba thành thực lực hơn nữa không có chút tác dụng phụ gì, hơn nữa có thể cảm giác được tu vi bản thân được củng cố, từ đó mới có ý nghĩa.

Cũng không biết ba thành thực lực này tiếp tục trong bao lâu.

– Kỳ thật tại thời đại chúng thần, linh thực sư cũng là tồn tại giống luyện đan sư, bọn họ chế tạo linh thực có được đủ loại công hiệu, hơn nữa đều không có tác dụng phụ, cũng không lưu lại bệnh kín như đan dược.

Lâm Nhất Minh nói, sáu người đi trên đường phố Niết Bàn chi thành.

– Sau cuộc chiến chúng thần cho tới khi vẫn lạc, thế giới nghiền nát làm cho linh thực sư nhất mạch đoạn tuyệt truyền thừa, hiện tại chỉ có một ít linh thực sư lưu lại, Thần Kiếm tinh vực Lạc Thủy tinh hệ Dương gia là mạch còn lưu lại.

Lâm Nhất Minh nói ra:

– Chúng ta vừa ăn linh thực là do Dương gia Dương Tông Thạc làm.

– Linh thực sư là tồn tại giống luyện đan sư trong thời đại chúng thần, bởi vì chúng thần vẫn lạc nên thế giới nghiền nát mà bị ảnh hưởng thật lớn, rất nhiều truyền thừa biến mất, làm cho nên nhân số linh thực sự rất ít ỏi, những thế giới như thế giới Thái Cổ đã hoàn toàn đoạn tuyệt truyền thừa.

– Thì ra là người Dương gia, ta nhớ Nhị ca có mời chào người Dương gia nhưng bị cự tuyệt.

Liên Thành Ngọc nói.

Có một vị linh thực đi theo tùy tùng là một vinh quang, cũng có chỗ tốt lớn lao.

Nưng linh thực sư hiện tại quá ít, đều bị Kiếm Thần Điện bảo hộ trọng điểm, trừ phi bọn hắn tự nguyện, nếu không sẽ không ai có thể buộc bọn họ làm tùy tùng, thần tử cũng không được.

Lực lượng một bữa linh thực duy trì ba canh giờ mới biến mất.

Dùng Niết Bàn chi thành làm cứ điểm phóng ra bốn phía, đám người Sở Mộ lại rời khỏi Niết Bàn chi thành đi vào hoang dã tìm kiếm Niết Bàn thú, bọn họ tiến vào bí cảnh Niết Bàn chính là vì thu hoạch Niết Bàn chi khí.

Liên Thành Ngọc, Phong Quá Hải cùng ba người Sở Mộ và ba người Lý Duyệt, Lâm Nhất Minh,Thương Lôi tạo thành tiểu đội mới, tiểu đội ba người Liên Thành Ngọc lại phân phối bình quân Niết Bàn chi khí trước đó cho nhau.

Tiểu đội mới gồm sáu thần tử, thực lực càng cường đại hơn, cho dù gặp đại Niết Bàn thú cũng có thể chém giết.

Có người rời đi có người khác tới, Niết Bàn chi thành vĩnh viễn không thiếu người, người đến người đi, đây là tòa thành cỗ xưa vĩnh viễn tràn ngập sức sống.

Thời gian qua một tháng, sáu người Sở Mộ liên thủ chém giết mấy ngàn Niết Bàn thú, thu hoạch Niết Bàn chi khí cấp thấp trung cấp cao cấp không ít, nhưng không thú Niết Bàn chi khí của đại Niết Bàn thú, dù sao đại Niết Bàn thú không nhiều.

Trong một ngày qua, tại nơi không biết nào đó của bí cảnh Niết Bàn sinh ra phong bạo, đó là một cơn phong bạo đáng sợ càn quét phạm vi lớn.

Phong bạo có màu sắc hỗn độn, từng đợt từng đợt giống như thủy triều muốn càn quét cả bí cảnh Niết Bàn.

Lúc khí tức hỗn độn trùng kích, các Kiếm Vương đang săn giết Niết Bàn thú biến sắc.

– Đây là…

– Niết Bàn triều tịch…

– Niết Bàn triều tịch đến, mau mau trở về thành.

Trong tiếng hô quát kinh người cũng có kích động và chờ mong, các Kiếm Vương không ngừng phi hành quay về Niết Bàn chi thành.

Niết Bàn thú bị Niết Bàn triều tịch quét qua giống như bị trúng định thân thuật không thể nhúc nhích, khí tức của chúng càng ngày càng mạnh hơn trước, cuối cùng hóa thành khí diễm giống như hỏa diễm cuồng bạo, khí diễm chập chờn trên cơ thể chúng.

Ngửa mặt lên trời gào thét, tất cả Niết Bàn thú hành động, càng ngày càng nhiều, chúng liên tụ tụ tập tạo thành quân đoàn Niết Bàn thú chạy như điên, lập tức lao thẳng về phía Niết Bàn chi thành.

Đại địa chấn động không ngớt, tiếng nổ ầm ầm mang theo khí tức đáng sợ càn quét chung quanh, cùng Niết Bàn triều tịch càn quét thiên địa.

Có một ít Kiếm Vương cách Niết Bàn chi thành khá xa, căn bản không kịp quay về trong Niết Bàn chi thành nên tận lực tránh đi, sợ bị đại quân Niết Bàn thú trùng kích.

Chỉ một Niết Bàn thú đã có thực lực không tầm thường, Niết Bàn thú cả đàn cả lũ càng khủng bố.

– Đây là chuyện gì?

Sở Mộ kinh hãi, sáu người nhanh chóng chạy như điên về Niết Bàn chi thành.

– Niết Bàn triều tịch, đây là Niết Bàn triều tịch…

Lý Duyệt vô cùng ngưng trọng lên tiếng:

– Trong bí cảnh Niết Bàn một thời gian sẽ xuất hiện một lần Niết Bàn triều tịch, mỗi một lần Niết Bàn triều tịch xảy ra, thực lực Niết Bàn thú đều tăng lên rất nhiều, hơn nữa trở nên điên cuồng tiến công các tính mạng không phải Niết Bàn thú, tình cảnh của chúng ta vô cùng nguy hiểm.

– Nhưng có một chỗ tốt là, Niết Bàn thú điên cuồng nên Niết Bàn chi khí trong người chúng sẽ nhiều hơn trước kia.

– Ta nhớ còn có chỗ tốt khác, trong Niết Bàn chi thành sẽ xuất hiện Niết Bàn Thiên Bi, thứ này ghi chép một trăm Kiếm Vương chém giết nhiều Niết Bàn thú nhất trong Niết Bàn triều tịch, bài danh top mười còn được ban thưởng.

– Ban thưởng gì?

– Dường như có bán thưởng Niết Bàn chi khí.

Mấy người vừa nói xong liền bay về hướng Niết Bàn chi thành.

Cho dù bọn họ là thần tử, thực lực cường hoành nhưng đối mặt với đại quân Niết Bàn thú cường đại cũng lộ xu thế nhỏ bé, giống như dùng nhân loại đấu với thiên nhiên, vừa nhìn đã thấy không có ý nghĩa.

Tốc độ sáu người bay nhanh nhưng một ít Niết Bàn thú có tốc độ không chậm, chúng chạy như điên, Niết Bàn thú liên tục tấn công bọn họ như nước lũ khổng lồ, dễ sàng tách sáu người ra.

– Cẩn thận, gặp lại trong Niết Bàn chi thành.

Mọi người liên tục hét lớn sau đó chém giết Niết Bàn thú đang công kích và thu Niết Bàn chi khí, ngay sau đó vừa né tránh vừa bay trở về thành.

Bị Niết Bàn triều tịch ảnh hưởng cho nên không thể bay cách mặt đất quá nhiều, nhiều nhất chỉ có thể bay được mười mét, mà Niết Bàn thú có thể bay.

Có hai thanh thánh kiếm thượng phẩm trong tay, ba đạo kiếm quang lăng không lượn lờ quanh người, tuy Phi Thiên Ngự Kiếm Thuật có một ít nguyên nhân nên uy lực không cường đại bằng song kiếm thuật, nó lại có thể phát huy tác dụng khác, dùng để phòng ngự một ít công kích cũng không tệ.

Bởi vì Niết Bàn thú điên cuồng công kích, lại tách ra khỏi năm thần tử khác nên lâm vào vòng vây của Niết Bàn thú đang điên cuồng, bốn phía đều là Niết Bàn thú không ngừng tấn công Sở Mộ, muốn giết chết tính mạng không phải Niết Bàn thú.

Chương 1921: Song kiếm thuật viên mãn (Thượng)

– Niết Bàn thú cấp thấp điên cuồng, thực lực tăng lên ba thành.

– Niết Bàn thú trung cấp điên cuồng sẽ tăng thực lực lên bốn thành.

Đối mặt với rất nhiều Niết Bàn thú tiến công, Sở Mộ vừa phòng thủ vừa phản kích, hắn cũng lặng lẽ tính toán thực wljc của Niết Bàn tăng lên thế nào.

Sở Mộ không dám ham chiến, cũng không dám chém giết nhiều Niết Bàn thú, tuy hắn cố tình muốn tiến vào top mười tên trên Niết Bàn Thiên Bi, chờ nhận được ban thưởng sau khi Niết Bàn triều tịch qua đi.

Hiện tại lâm vào vòng vây lớp lớp, lại giết chóc Niết Bàn thú điên cuồng không phải lựa chọn tốt, cứ quay về Niết Bàn chi thành rồi tính tiếp, đến lúc đó lại toàn lực chém giết Niết Bàn thú.

Hiện tại thân hãm trong vòng vây, mục tiêu hàng đầu là phải thoát khỏi vòng vây của đám Niết Bàn thú.

Song kiếm vung vẩy như cuồng phong, Chấn Địa Kính bộc phát, mỗi một kiếm đều mang theo chấn động rất cao, Niết Bàn thú bị chém bay ngược ra sau.

Trong nháy mắt Sở Mộ sử dụng song kiếm, phạm vi chung quanh trống trải, chỉ cần hắn nguyện ý bổ một kiếm vào đám Niết Bàn thú trọng thương là có thể chém giết, nhưng hắn không làm như vậy, bởi vì làm thế sẽ bỏ qua cơ hội thoát thân.

Bốn phía đều có Niết Bàn thú, cho dù chỉ bay được mười mét cũng sẽ tao ngộ Niết Bàn thú phi hành tiến công, Sở Mộ có thể ngự kiếm phi hành, thi triển Phi Thiên Ngự Kiếm Thuật đã chuẩn bị tốt, trong nháy mắt đã hóa thành một đạo kiếm quang lăng lệ ác liệt bay đi.

Trong nháy mắt Sở Mộ hóa thành kiếm quang, đám Niết Bàn thú bị đánh bay lại tạo thành vòng vây đuổi theo, chúng tấn công Sở Mộ, Niết Bàn thú có cánh như hùng ưng đều dùng móng vuốt ngăn cản Sở Mộ hóa thân kiếm quang.

Đáng tiếc tốc độ của Sở Mộ rất nhanh, tốc độ khi thi triển Phi Thiên Ngự Kiếm Thuật cũng tăng lên vài lần, trong nháy mắt đã thoát khỏi vòng vây củađaám Niết Bàn thú.

Niết Bàn thú điên cuồng chưa từng có, chúng lao nhanh trên không trung, Niết Bàn thú liên tục tấn công, Sở Mộ né tránh từng công kích đủ hình dáng, nhiều lần hắn phải hiểm lại càng hiểm mới né được công kích sượt qua người.

Năm thần tử khác cũng phải thi triển các thủ đoạn mới có thể thoát khỏi vòng vây của Niết Bàn thú, lúc này đang toàn lực bay về Niết Bàn chi thành.

Ý nghĩa tồn tại của Niết Bàn chi thành không chỉ là một cứ điểm, nó cũng có tác dụng ứng phó Niết Bàn triều tịch.

Có chút Kiếm Vương không kịp thoát thân nên bị rất nhiều Niết Bàn thú tiến công và giết chết, thân hình bị đám Niết Bàn thú tấn công xé nát không còn hình dáng.

Kiếm quang bay vút đi, Sở Mộ dùng tốc độ nhanh nhất tiến về Niết Bàn chi thành, càng ngày càng gần, cùng lúc đó đại quân Niết Bàn thú cũng cách Niết Bàn chi thành càng ngày càng gần.

Trải qua vô số Niết Bàn thú điên cuồng đuổi giết, Sở Mộ thi triển Phi Thiên Ngự Kiếm Thuật hóa thành kiếm quang, bay thẳng về tường thành Niết Bàn chi thành.

Bởi vì Niết Bàn triều tịch cho nên cánh cửa Niết Bàn chi thành đã đóng lại nhằm ngăn cản Niết Bàn thú.

Rất nhiều Kiếm Vương liên tục đứng trên tường thành Niết Bàn chi thành nhìn cánh đồng bát ngát bên ngoài, nhìn thấy Niết Bàn thú đang chạy tới, chúng giống như sóng biển không ngớt không dứt, uy thế ngập trời như thiên quân vạn mã, khí thế trùng kích đáng sợ có thể nát bấy tất cả, các Kiếm Vương trên tường thành cũng phải kinh hãi.

Có chút Kiếm Vương sợ hãi, bọn họ khiếp sợ trước uy thế của đại quân Niết Bàn thú điên cuồng, thậm chí có một ít sợ sệt không dám chiến.

– Niết Bàn thú nhiều hơn nữa, cuối cùng cũng trở thành Niết Bàn chi khí trợ giúp chúng ta đột phá Niết Bàn cảnh mà thôi.

Một gã Kiếm Vương lớn tiếng nói ra, hai mắt bắn ra hào quang lăng lệ ác liệt, hắn giơ kiếm và kiếm nguyên sôi trào, quanh người hắn sinh ra từng đạo khí xoáy, khí thế không ngừng tăng lên, càng ngày càng cường thịnh, vận sức chờ phát động, chuẩn bị đợi đại quân Niết Bàn tới gần thì bộc phát một kích cường đại.

Dường như được khích lệ, cũng có không ít Kiếm Vương liên tục rút kiếm, ngưng tụ khí thế, chuẩn bị một kiếm cường đại.

– Ta sẽ có một vị trí trong top mười Niết Bàn Thiên Bi.truyện tiên hiệp audio

Trừ Sở Mộ ra, năm thần tử khác cũng liên tục thi triển thủ đoạn thoát ly đại quân Niết Bàn thú, đi vào Niết Bàn chi thành.

– Ngũ đệ, Lục đệ, Bát đệ, Cửu đệ và Thập đệ, không bằng chúng ta xem ai săn giết nhiều Niết Bàn thú hơn…

Lý Duyệt truyền âm nói.

– Tốt.

– Không thành vấn đề.

Mọi người không ngừngđaáp ứng, không có ai nói ai sẽ giết nhiều giết ít, bởi vì mỗi người bọn họ đều có lòng tin có thể tiến vào top mười Niết Bàn Thiên Bi.

Giết được nhiều thì thứ tự càng ở phía trước.

Nếu không tiến vào top mười thì quá mất mặt.

Thân là thần tử Nhân tộc, chính là thiên tài đỉnh cấp xuất sắc nhất thế hệ trẻ của Nhân tộc, có lẽ có người có thể so sánh bọn họ một hai, nhưng muốn hơn bọn họ là chuyện không có khả năng.

Sáu vị thần tử, phân biệt đứng ở các vị trí khác nhau trên tường thành, khí thế trên người ngưng tụ và tăng lên một chút, không khác gì phong bạo vô hình đang hội tụ, không nhìn thấy nhưng có thể cảm giác được, người ta sẽ cảm thấy trầm trọng từ tâm hồn, các Kiếm Vương chung quanh cả kinh, không tự giác lui về phía sau, bằng không sẽ cảm thấy áp lực.

Đại quân Niết Bàn thú càng ngày càng gần, khí thế chúng hội tụ vô cùng khủng bố cũng càng ngày càng mãnh liệt, dường như muốn hủy diệt tường thành.

– Không được để Niết Bàn thú công kích tường thành.

Có người quát.

Một khi để Niết Bàn thú công kích tường thành, cho dù tường thành cứng hơn nữa cũng không cách nào ngăn cản đại quân Niết Bàn thú tấn công điên cuồng.

Tiếng xé gió vang lên, thân ảnh bay lên sau đó rút kiếm phản xạ hào quang rét lạnh, lúc này chém thẳng vào trong mây mù.

Sát!

Một đám Kiếm Vương đáp xuống, lăng không huy kiếm thi triển kiếm pháp kiếm chiêu, phong lôi vũ điện, sấm sét vang dội, quần tinh càn quét, hồng thủy ngập trời…

Trong nháy mắt tấn công đám Niết Bàn thú đầu tiên, chúng bị chém giết liên tục, đám Niết Bàn thú này đều là Niết Bàn thú cấp thấp, cho dù bởi vì Niết Bàn triều tịch mà điên cuồng nhưng thực lực cũng chỉ tăng lên ba thành mà thôi, vẫn không cách nào so sánh với Niết Bàn thú trung cấp, cho nên dễ dàng chết dưới kiếm chiêu của Kiếm Vương.

Mỗi Kiếm Vương đều là Kiếm Vương cửu tinh đỉnh phong, hơn nữa cũng không phải Kiếm Vương cửu tinh đỉnh phong bình thường, ai cũng có thiên phú phi phàm thực lực cường đại.

Sở Mộ và các thần tử khác cũng bay xuống, song kiếm Sở Mộ xoáy vũ đánh ra các đạo kiếm quang màu trắng bạc đầy trời, lúc này kiếm quang màu bạc chém giết đám Niết Bàn cấp thấp cụt tay đứt chân.

Chương 1922: Song kiếm thuật viên mãn (Hạ)

Với lực công kích cường đại của Sở Mộ, Niết Bàn thú cấp thấp căn bản không có khả năng kháng cự một kiếm, cho dù là Niết Bàn thú trung cấp cũng không thể ngăn cản một kiếm, chỉ có Niết Bàn thú cao cấp mới có thể đấu với hắn một hồi.

Giết giết giết!

Song kiếm nơi tay, Sở Mộ như biến thành cối xay thịt, những nơi đi qua đều chém giết rất nhiều Niết Bàn thú tử vong, Niết Bàn thú nhanh chóng biến mất, chỉ lưu lại một đạo Niết Bàn chi khí, ý niệm khẽ động, thần niệm chi lực của Sở Mộ nhanh chóng thu Niết Bàn chi khí vào trong không gian giới chỉ.

Giết chết, thu, hai động tác này hoàn thành cùng một lúc.

Năm thần tử khác cũng có thực lực vô cùng cường đại, chém giết đám Niết Bàn thú cấp thấp như cắt rau thái dưa.

Trong Niết Bàn chi thành, một khối thiên bi màu vàng lợt không biết xuất hiện khi nào, thiên bi to lớn tang thương, trong nó ẩn chứa hương vị niết bàn tân sinh, khối thiên bi màu vàng lợt này dần dần xuất hiện một cái tên.

Dường như có thanh đao vô hình khắc lên đó, nó khắc sâu ba phần trên thiên bi, mỗi một chữ đều sống động, mang theo một tia tang thương và khí tức Niết Bàn chấn động rất rõ ràng.

Lúc này một trăm cái tên xuất hiện trên thiên bi, mười cái tên đầu tiên có màu trắng bạc, cái tên màu trắng bạc trên thiên bi rất chói mắt, chín mươi cái tên còn lại có màu đen, nhìn sang không có chút thu hút như mười cái tên đứng đầu.

Cái tên đứng đầu chính là Tô Minh Ngọc, phía sau cái tên chính là chiến tích chém giết Niết Bàn thú, tên cua Lý Duyệt xếp thứ hai, nếu như bọn họ nhìn thấy tất nhiên sẽ rất kinh ngạc, Tô Minh Ngọc không phải thần tử nhưng lại áp chế thần tử một đầu, dù chỉ là tạm thời.

Cái tên thứ ba là Thương Lôi, cái tên thứ tư là Lâm Nhất Minh, thứ năm mới là Sở Mộ, thứ sáu là Liên Thành Ngọc, thứ bảy Phong Quá Hải.

Phía sau mỗi cái tên là con số đang không ngừng biến hóa, nhanh chóng tăng lên từng điểm một, có tăng lên mười điểm, có tăng lên trăm điểm.

Bởi vậy có thể thấy được giết chết một con Niết Bàn thú cấp thấp là một điểm, Niết Bàn thú trung cấp là mười điểm, Niết Bàn thú cao cấp là một trăm điểm, về phần đại Niết Bàn thú không xuất hiện, nhưng đoán chừng là một ngàn điểm.

Trong nháy mắt con số phía sau tên của Sở Mộ từ một điểm mười điểm một điểm trăm tăng lên cực nhanh, lúc tăng lên một trăm, tỏ vẻ hắn chém giết rất nhiều Niết Bàn thú cấp thấp và trung cấp.

Hắn không có thời gian đếm mình giết bao nhiêu con Niết Bàn thú, đột nhiên song kiếm chém vào vật gì đó cứng rắn, chỉ cảm thấy hai tay run lên, kiếm gãy.

Thì ra trong bất tri bất giác hai thanh thánh kiếm thượng phẩm trải qua nhiều lần chiến đấu bị Thần Hoang kiếm nguyên quán chú ăn mòn nên phế bỏ.

So với thánh kiếm trung phẩm, hai thanh thánh kiếm thượng phẩm dùng được thời gian dài hơn..

Kiếm gãy, thực lực Sở Mộ giảm xuống rất nhiều, không cút do dự, ý niệm khẽ động, trong không gian giới chỉ của hắn lại có hai thanh thánh kiếm thượng phẩm.

Trước khi lịch lãm rèn luyện, hắn giết chết một ít Kiếm Vương cao giai, trừ thu hoạch không gian giới chỉ của bọn họ ra, hắn cũng thu thập thánh kiếm thượng phẩm của bọn họ, cho nên trong không gian giới chỉ của Sở Mộ có không ít thánh kiếm thượng phẩm, chỉ có điều đại bộ phận chỉ là bình thường.

Sau khi thay hai thanh thánh kiếm thượng phẩm, song kiếm thuật bộc phát lần nữa, kiếm ý bất diệt Thần cấp cao giai quán chú và Thần Hoang kiếm nguyên có lực ăn mòn quán chú, không gian quy tắc Thần cấp cao giai quán chú, khí lực cửu tinh đỉnh phong vô cùng cường đại và phương thức chấn động cực mạnh, uy lực mỗi kiếm khi thi triển Tiểu Phá Hư Bát Thức đều mạnh tới mức không tính nổi.

Sở dĩ Sở Mộ không sử dụng Kiếm Lực là vì hiện tại những Niết Bàn thú cấp thấp và trung cấp căn bản không thừa nhận nổi một kiếm của hắn, vừa chém trúng là miểu sát nên không cần dùng.

Niết Bàn thú đang điên cuồng căn bản không sợ hãi, hung hãn không sợ chết, không ngừng công kích về phía trước.

Cho dù không thi triển Kiếm Lực tam cực, lực công kích mỗi kiếm của Sở Mộ đều cường đại tới mức người ta sợ hãi, kiếm ý bất diệt Thần cấp cao giai và không gian quy tắc chi lực Thần cấp cao giai cũng đủ làm người ta sợ hãi.

Mỗi một con Niết Bàn thú tử vong, Niết Bàn thú phía sau trùng kích tới như tre già măng mọc.

Liên tục xuất kiếm, hai thanh thánh kiếm thượng phẩm lại đứt gãy, hoàn toàn không thể sử dụng, lại có hai thanh thánh kiếm thượng phẩm khác xuất hiện trong tay Sở Mộ, tiếp tục thi triển song kiếm thuật, tiếp tục chiến đấu, tiếp tục chém giết.

Khi không ngừng chiến đấu không ngừng chém giết, Sở Mộ vô tình chạm vào cái gì đó, chỉ cảm thấy có cảm giác vạch mây mù nhìn thấy ánh bình minh, dĩ vãng đủ loại cố gắng, đủ loại tìm hiểu, đủ loại tích lũy đều bộc phát trong thời điểm này.

Song kiếm thuật phân nhập môn, tiểu thành, đại thành và viên mãn, Sở Mộ đạt tới đại thành trong thời gian dài, năm đó khi còn ở đại lục Cổ Kiếm đã đạt tới đại thành.

Song kiếm thuật đại thành có thể tăng phúc năm thành sức chiến đấu, Sở Mộ vẫn muốn tìm hiểu song kiếm thuật tới viên mãn, đáng tiếc song kiếm thuật đạt tới đại thành hoàn toàn không có quỹ tích dò tìm, chỉ có thể thông qua năm tháng tích lũy và lần lượt tìm hiểu làm sâu sắc lý giải về kiếm đạo, hi vọng sáng tạo ra viên mãn sau đại thành.

Trải qua cố gắng nhiều năm, Sở Mộ tích lũy rất nhiều, rốt cuộc tụ tập tạo thành lượng biến dẫn tới chất biến.

Trong nháy mắt cảm ngộ bộc phát trong đầu như sóng biển triều dâng.

Trong đầu dường như xuất hiện vô số bóng người cầm song kiếm trong tay, không ngừng vung vẩy, ban đầu còn không lưu loát, về sau luyện tập quen thuộc hơn, càng ngay càng thuần thục, tinh thông, khống chế.

Song kiếm thuật nhập môn là không lưu loát, song kiếm thuật tiểu thành là thuần thục, song kiếm thuật đại thành là tinh thông, mà song kiếm thuật viên mãn chính là khống chế.

Song kiếm thuật viên mãn, khống chế!truyện ma

Đôi mắt Sở Mộ sáng ngời, song kiếm hơi dừng lại, trong đầu xuất hiện vô số bóng ngơời, tất cả bộc phát khí têế cường đại, theo trong cơ thể bộc phát như núi lửa, song kiếm lại động với quỹ tích linh động hơn xưa.

Song kiếm thuật viên mãn, khống chế kiếm trong tay tự do tự tại, vô câu vô thúc, dường như tất cả trói buộc tất cả giam cầm biến mất, phá tan một phiến thiên địa tiến vào cảnh giới cao hơn.

Song kiếm kéo lê quỹ tích khó tìm, càng ngày càng linh động, càng hung hiểm và chính xác hơn.

Song kiếm thuật viên mãn có thể tăng phúc sức chiến đấu gấp đôi.

Sở Mộ càng mạnh hơn nữa.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé:)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 4 giờ trước
cảm ơn bạn đã thông báo chậm nhất 1h >2h là sẽ fix lại nhé :)Ngoài ra anh em đang cuốn cần truyện vui lòng thông báo ( báo lỗi )Tụn mình sẽ cố găng fix lại trong thời gian sớm nhất nhé :)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 4 giờ trước
Thật ngại quá bộ này bên còn bên lưu bên Sever bên US chưa lấy được file bạn à ...! Chậm nhất sáng sớm mai bộ này sẽ upload lại nhé.Rất mong bạn thông cảm ..^^!
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 4 giờ trước
Cảm ơn bạn đã thông báo bộ sẽ phục hồi lại khoảng 12h đêm là xong nhé bạn :)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 4 giờ trước
Bản này CV khoảng 1170 chap nhé, bản dịch 1617 chap em và 1 bạn nữa trong nhóm dịch PNT hồi đó tụn em bán độc quyền rùi anh ^^. Bán xong tụn em xóa hết luôn rồi còn đâu :)
https://audiosite.net
Bản này nếu tớ không nhầm bên TQ đợi đó dính bản quyền...hồi đó làm nghiêm lém...! Bộ này chính xác khoảng gần 1k6 chương là full đã được chuyển thành audio nhé bạn :)nếu bạn cần mình sẽ cố gắng upload audio trong rạng sáng mai nhé ..^^! - còn truyện chữ để mình đình huy nhé nếu cậu ý còn sẽ up lại cho bạn nhé :)
https://audiosite.net
Lam 6 giờ trước
Cho xin truyện chữ với, trên mạng toàn đến chương 1117 là hết
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé bạn :)
https://audiosite.net
bạn đợi khoảng 30p nhé mình nhớ hà thu có bản sơ cua đã up trên youtube ...)để mình alo bạn ý upload lên luôn cho bạn :)^^!
https://audiosite.net
Cảm ơn đã thông báo đã cập nhật lại 34 (thiếu chương 821 đến 840 )Mình cũng up thêm 60 tập nhé ..!!
https://audiosite.net
Tranban 7 giờ trước
Fix lại bộ này đi
https://audiosite.net
Đã chuyển bộ truyện này sang bên singapore nhé chư vị ...!Tụn mình đang có gắng khôi phục di chuyển :), rất mong các bạn bớt chứt thời giản like và share để ủng hộ tụn mình nhé ..!