1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Chương 1768: Tự nghĩ ra tấc kiếm

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Chương 1768: Tự nghĩ ra tấc kiếm

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1768: Tự nghĩ ra tấc kiếm (3)

Nhưng nếu như nắm giữ phương thức điểm phát lực của nửa bước, cho dù cánh tay hơi uốn lượn đánh ra, uy lực cũng sẽ không kém hơn so với uy lực khi thu hồi đánh ra ngoài. Thậm chí nắm giữ đến mức độ cao thâm có thể vượt qua gấp mấy lần.

Điều này không khỏi làm cho Sở Mộ hồi tưởng lại, trên địa cầu có một loại võ thuật kỹ xảo phát lực, tên là Thốn Kình. Sở Mộ chưa từng tu luyện qua, cũng chưa có tiếp xúc qua. Hắn không biết được rõ ràng Thốn Kình này là phát lực như thế nào. Có lẽ không giống với nghiên cứu của mình bây giờ, nhưng đoán hẳn hiệu quả là tương đồng, trăm sông đổ về một biển.

Nếu như điểm phát lực giống như nửa bước, phân bố rộng ở trên cánh tay, tin tưởng có thể phát ra uy lực kinh người.

Uy lực, do lực lượng và tốc độ quyết định. Lực lượng lớn tốc độ nhanh, uy lực tất nhiên sẽ mạnh hơn.

Sở Mộ không có nhớ rõ, mình rốt cuộc đã chém giết bao nhiêu con ma thú luyện ngục. Phương mới thành công tìm được ba điểm phát lực, đồng thời nối liền lại với nhau, vừa rồi phóng ra uy lực kinh người.

Một kiếm kia xem như là sơ bộ thành công.

– Xuất phát từ nửa bước, liền đặt là tấc kiếm đi.

Sở Mộ lẩm bẩm cười nói.

Tuy đã đặt tên, nhưng tấc kiếm này, nhưng chỉ mới chỉ hình thành quỹ đạo sơ bộ. Tối thiểu cần phân bố nhiêu điểm phát lực trên cánh tay hơn nữa, đến lúc đó một lần hành động nối liền lại, trong nháy mắt phát ra kiếm, uy lực nhất định sẽ mạnh mẽ đến mức không thể tưởng tượng nổi.

Trong thời điểm Sở Mộ không ngừng tìm kiếm ma thú luyện ngục để tu luyện kiếm pháp. Đồng thời, một đám đệ tử của Dạ Minh Kiếm Tông đã xuất hiện ở Vô Kiếm Luyện Ngục tầng thứ tư tìm kiếm tung tích của Sở Mộ. Chỉ có điều phạm vi Vô Kiếm Luyện Ngục tầng thứ tư không nhỏ. Sở Mộ lại chỉ có một mình. Muốn tìm được hắn, cũng không phải là chuyện dễ dàng như vậy.

Hôm nay, bọn họ đã gặp được Sở Mộ.

– Các vị sư huynh, chính là hắn.

Nghiêm Phong chỉ về phía Sở Mộ hô lớn.

Ngay lập tức, mấy ánh mắt bất thiện xuyên qua hư không, rơi vào trên mặt Sở Mộ.

– Đệ tử của Ngũ Hành Kiếm Tông, ta hỏi ngươi đã từng gặp qua đệ tử của Dạ Minh Kiếm Tông ta hay chưa?

Người dẫn đầu trong đó trừng mắt quát lạnh, giọng điệu đầy vẻ chất vấn. Sở Mộ lại giống như không nghe được, không để ý chút nào.

Đệ tử của Dạ Minh Kiếm Tông này hình như quá cho mình là đúng.

– Đứng lại. Ta hỏi ngươi, không ngờ ngươi lại dám không trả lời.

Sở Mộ không trả lời, trái lại xoay người muốn rời khỏi đó. Đám đệ tử của Dạ Minh Kiếm Tông biến sắc. Thân hình bọn họ thoáng động giống như thay hình đổi vị, bao vây Sở Mộ lại.

Bao gồm cả Nghiêm Huy, đám đệ tử của Dạ Minh Kiếm Tông tổng cộng có bốn người.

– Ba vị sư huynh, chính là hắn lừa bịp tống tiền Diệp Âm sư tỷ hai mươi vạn hạt Nguyên Đan hạ phẩm. Ca ca ta tìm hắn đòi lại công đạo, hắn lại buông lời ngông cuồng phản bác. Ca ca ta rời khỏi doanh địa Thiên Kiếm, muốn tìm hắn lý luận một phen. Nhưng bây giờ đã qua một thời gian dài như vậy lại không có tin tức gì.

Nghiêm Phong chỉ vào Sở Mộ, giận dữ hét lên, thật giống như Sở Mộ có tội ác tày trời tới mức nào.

Nghe được Nghiêm Phong nói vậy, Sở Mộ không khỏi thoáng lộ ra một cười lạnh. Đối với sự vô sỉ của Nghiêm Phong, nhận thức của hắn đã có bước tiến mới.

– Ngươi có gặp được Nghiêm Huy sư đệ hay không?

Đệ tử của Dạ Minh Kiếm Tông lại một lần nữa quát hỏi.

– Ta rốt cuộc đã biết vì sao Dạ Minh Kiếm Tông có thể trở thành thế lực cấp chúa tể. Chỉ cần đủ vô sỉ.

Sở Mộ không trả lời vấn đề của đối phương, trái lại thản nhiên nói.

– Tự đâm đầu vào chỗ chết!

– Lại dám sỉ nhục Dạ Minh Kiếm Tông ta.

Những tiếng leng keng vang lên. Hàn quang bắn ra bốn phía. Đám đệ tử của Dạ Minh Kiếm Tông rút kiếm, chỉ thẳng về phía Sở Mộ.

– Nói, Nghiêm Huy sư đệ đâu?

Đệ tử Dạ Minh Kiếm Tông dẫn đầu ép hỏi.

Sở Mộ không trả lời. Bởi vì không cần phải trả lời. Hắn đang tính toán, phải làm như thế nào mới có thể lấy cái giá nhỏ nhất, chém giết được bốn đệ tử của Dạ Minh Kiếm Tông này.

Nghiêm Phong có thực lực như thế nào, hắn đã biết, không đáng để lo ngại. Mấu chốt là ba người khác. Không biết thực lực bọn họ rốt cuộc như thế nào? Nếu như đều đạt được tiêu chuẩn của Nghiêm Huy kia, hắn muốn giết chết tất cả bọn họ, lại không phải là chuyện đơn giản gì.

Một khi để một người trong đó chạy trốn, chắc chắn sẽ đưa tới những đệ tử Dạ Minh Kiếm Tông khác trả thù. Hậu quả tưởng tượng thôi đã không chịu nổi.

– Bắt lại.

Nhìn thấy Sở Mộ không nói lời nào, người dẫn đầu lập tức hạ lệnh. Ngay lập tức bọn họ xuất kiếm, không chút lưu tình. Bốn kiếm đâm tới, giống như linh xà xuất động, muốn đâm thủng tay chân của Sở Mộ, phế bỏ Sở Mộ.

Cuộc chiến đấu bạo phát. Sở Mộ dừng suy nghĩ một chút, ngay lập tức thi triển ra nửa bước. Trải qua nhiều lần chiến đấu, nửa bước giống như bản năng dung nhập vào bản than. Trong nháy mắt hắn đã né tránh được công kích của đối phương. Ngũ Tương Kiếm được rút ra khỏi vỏ, phản kích.

– Là nửa bước!

Nghiêm Phong nhận ra bộ pháp của Sở Mộ:

– Anh ta bị ngươi giết.

Thù hận bạo phát, làm cho kiếm của Nghiêm Phong phát ra uy lực đáng sợ hơn. Nhưng hắn không có cách nào công kích được Sở Mộ.

Sau khi xác định sự thực Sở Mộ đã giết chết Nghiêm Huy, đệ tử của Dạ Minh Kiếm Tông càng không lưu tình. Mỗi một kiếm đánh ra đều muốn đưa Sở Mộ vào chỗ chết!

Đối phương muốn giết mình, Sở Mộ tất nhiên sẽ không khách khí. Hắn phản kích không chút lưu tình.

Đâm ra một kiếm, bỗng nhiên bị đón đỡ. Cùng lúc đó, hai kiếm khác một trái một phải đâm tới. Cho thấy sự phối hợp ăn ý của ba kiếm giả.

Nếu như ở dưới tình huống bình thường, đối mặt với cục diện như vậy, Sở Mộ rất có khả năng sẽ bị thương. Nhưng hiện tại hắn đã luyện nửa bước đạt đến gần đại thành. Hắn lại nghiên cứu ra tấc kiếm.

Hắn nhanh chóng né tránh, kiếm không có thu hồi, cứ như vậy điểm về phía trước.

Cánh tay phải chấn động ba chỗ điểm phát lực. Lực lượng xuyên qua, trong nháy mắt bạo phát, làm cho tốc độ một kiếm điểm ra tăng vọt, lực lượng tăng cường.

Đây là một kiếm ngược lại với lẽ thường. Đối phương căn bản không có cách nào đề phòng, trực tiếp bị Sở Mộ điểm trúng mi tâm. Một kiếm phá rách mi tâm, xuyên vào bên trong đầu.

Lực lượng đáng sợ bạo phát, trực tiếp mở rộng vết thương ở mi tâm, chấn động mạnh, đập nát đầu. Kẻ này bị mất mạng tại chỗ.

Chỉ một kiếm này, ngay lập tức giết chết một cao thủ không kém hơn Nghiêm Huy. Sở Mộ lại không có thời gian để xúc động. Bởi vì còn có ba người nữa.truyện đao tu audio

Chương 1769: Tự nghĩ ra tấc kiếm (4)

Sở Mộ thi triển ra nửa bước, thuận thế móc một cái. Lúc này, kiếm khí của kiếm giả đã chết kia bắn về phía một kiếm giả khác. Kiếm trong tay vung lên, đâm mạnh ra với khí thế vô cùng hung hãn, mang theo uy lực lớn lao có không có cách nào chống đỡ nổi.

Thật không thể ngờ được, Sở Mộ nhìn như toàn lực đâm ra một kiếm, lại chỉ là hư chiêu. Trên đường đi, thân hình hắn xoay tròn. Nửa bước được thi triển ra. Lực lượng lại một lần nữa bạo phát. Kiếm thay đổi phương hướng, đâm về phía Nghiêm Phong.

Trong lòng Nghiêm Phong đang đầy thù hận toàn lực tấn công Sở Mộ. Hắn không ngờ được điểm này, càng không ngờ được, tốc độ của Sở Mộ sẽ nhanh như vậy. Lúc hắn vừa có phản ứng, lại không kịp né tránh nữa.

Vút.

Đầu của Nghiêm Phong đã bay lên thật cao, hai mắt đầy vẻ kinh ngạc.

Trong khoảng thời gian ngắn bạo phát, liên tiếp giết chết hai đệ tử của Dạ Minh Kiếm Tông, công lao lớn nhất là thuộc về nửa bước và tấc kiếm. Thứ hai, Sở Mộ biết lợi dụng cục diện chiến đấu. Nếu như lúc trước, đối mặt với bốn người này, hắn chỉ có một đường chạy trốn.

Liên tục hai người bị giết, hai đệ tử của Dạ Minh Kiếm Tông còn lại tức giận không kìm chế được. Bọn họ gần như mất lý trí, liều lĩnh, một lòng muốn giết chết Sở Mộ.

Kiếm pháp của bọn họ càng sắc bén càng cuồng bạo, giống như mưa rền gió dữ sóng lớn ngập trời, liên tục không dừng. Bọn họ không giết chết Sở Mộ, quyết không bỏ qua.

Sở Mộ lại thi triển nửa bước. Trong phạm vi một tấc, hắn tiến lui thành thạo, không ngừng né tránh kiếm của đối phương. Ngũ Tương Kiếm tùy thời lưu động. Hắn giở mánh khóe cũ, thuận thế móc lợi kiếm của Nghiêm Phong, bắn ra, lại móc một kiếm khác lên, nắm ở trong tay trái, triển khai song kiếm thuật.

Ngay sau đó, Phong Lôi Tam Thập Nhị Kiếm được thi triển toàn lực.

Cho đến tận bây giờ, Sở Mộ tổng cộng dùng ba mươi mấy khối tinh nguyên. Khí lực không ngừng được cường hóa, đã đạt đến tiêu chuẩn Kiếm Vương nhị tinh bình thường. Phong Lôi Tam Thập Nhị Kiếm ở trong những cuộc chiến đấu không ngừng diễn ra, đã đột phá, đạt tới một hơi thở ba mươi hai kiếm.

Lúc này, dưới toàn lực bạo phát, kiếm quang như gió giống như sấm. Gió gào thét sấm nổ vang. Ba mươi hai kiếm, giống như hóa thành một đạo Phong Lôi, đánh về phía một người trong đó.

Tay trái cầm kiếm thi triển ra Cuồng Phong Khoái Kiếm, một hơi thở mười tám kiếm. Tuy rằng uy lực không bằng Phong Lôi Tam Thập Nhị Kiếm, cũng không thể khinh thường. Hắn xông về phía một người khác, lấy một địch hai.

Phong Lôi Tam Thập Nhị Kiếm bị chống đỡ. Điều này nằm trong dự đoán của Sở Mộ. Tấc kiếm lại bạo phát. Tốc độ kiếm cực nhanh. Dưới lực lượng đáng sợ, mũi kiếm của Ngũ Tương Kiếm phá rách bảo y của đối phương, đâm vào bên trong trái tim. Hắn dùng lực mạnh ngoáy một cái. Trái tim bị nghiền nát.

Dưới trường hợp không có kiếm nguyên, trái tim càng yếu đuối. Vừa bị vỡ nát, kiếm giả kia ngay lập tức toàn thân co quắp, ngã xuống đất bỏ mình.

Trong thời gian ngắn ngủi, bốn người bao vây tấn công một người, lại chết ba. Đặc biệt khi người thứ ba chết, tiếng kêu thê lương thảm thiết, giống như một chậu nước lạnh hắt lên trên đầu người còn lại. Một hơi lạnh từ lòng bàn chân theo xương cột sống xông thẳng lên đầu. Tức giận trùng thiên trong lòng hắn lúc trước đã tiêu tan vô hình. Suy nghĩ liều mạng chém giết đối phương, giống như sương mù bị gió lớn thổi tan.

Trong mắt hắn hiện lên sự sợ hãi. Trong nháy mắt, hắn phát ra một chiêu kiếm pháp uy lực mạnh mẽ, muốn ép Sở Mộ lui lại phía sau, tạo khoảng cách thoát đi. Nửa bước của Sở Mộ thần kỳ tinh diệu. Song kiếm phối hợp. Sở Mộ không để ý tới kiếm chiêu của đối phương, bản thân xông tới phía trước.

– Dừng tay!

Thấy thế, đệ tử Dạ Minh Kiếm Tông này lập tức hô lớn:

– Ta có thể xin thề, chỉ cần ngươi buông tha cho ta, ta tuyệt đối sẽ không tìm ngươi gây ra bất cứ phiền phức gì.

Thần sắc Sở Mộ trầm lạnh, giống như không nghe được. Song kiếm triển khai công kích.

Dưới tình huống một đấu một, trừ khi thực lực đệ tử của Dạ Minh Kiếm Tông này cường thịnh hơn vài phần, bằng không làm sao có thể là đối thủ của Sở Mộ. Ba kiếm, hắn đã bị chém giết.

Sở Mộ tự nhiên là nghe được lời của đối phương nói. Nhưng hắn không tin. Còn nữa, hắn không đến gây sự với Sở Mộ, không có nghĩa là những đệ tử của Dạ Minh Kiếm Tông khác sẽ không tới gây sự. Cho nên, giết chết đối phương mới là lựa chọn tốt nhất.

Sở Mộ nhanh chóng hành động, lấy xuống nhẫn không gian cùng với thánh kiếm của bốn người này. Hắn để thi thể của bọn họ ở lại. Tất nhiên lát nữa sẽ có ma thú luyện ngục tới ăn, thay Sở Mộ hủy thi diệt tích.

Trận chiến này khiến cho Sở Mộ ý thức được, nửa bước cùng tấc kiếm phối hợp, có thể nói là tuyệt diệu. So với thi triển riêng lẻ, uy lực mạnh mẽ hơn rất nhiều. Nếu như có thể kết hợp hoàn mỹ lại, đến lúc đó, nhất định sẽ càng đáng sợ hơn.

Trong đầu hiện lên các loại ý nghĩ, Sở Mộ bỏ chiến lợi phẩm vào bên trong nhẫn không gian của mình, nhanh chóng rời khỏi đó.

Ngũ Tương Kiếm chung quy đã từng bị hao tổn qua. Dù đã được chữa trị, phong quang vẫn kém một chút. Sở Mộ đổi thành một thanh thánh kiếm hạ phẩm. Đó là thanh kiếm Nghiêm Phong sử dụng.

Sở Mộ không biết địa vị của Nghiêm Phong ở bên trong Dạ Minh Kiếm Tông thế nào. Chỉ có điều thánh kiếm hắn sử dụng là hạ phẩm, tu vi tối đa chính là Tạo hóa tam trọng thiên đỉnh phong. Sở Mộ vừa lúc có thể sử dụng được kiếm của hắn.

Thanh kiếm này chủ yếu thể hiện ở trên phương diện phong quang. Đối với tất cả phương diện khác cũng không có biên độ tăng trưởng. Nếu là ở bên ngoài, có lẽ không bằng Ngũ Tương Kiếm. Nhưng ở bên trong Vô Kiếm Luyện Ngục, so với Ngũ Tương Kiếm lại cao hơn vài phần.

Nắm chặt thanh kiếm trong tay, Sở Mộ bước vào cánh cửa vòng xoáy, tiến vào Vô Kiếm Luyện Ngục tầng thứ năm.

Mới vừa tiến vào, cảm giác nguy cơ đã hiện ra. Tóc gáy chợt dựng đứng. Sở Mộ không chút nghĩ ngợi, trực tiếp thi triển nửa bước, trong nháy mắt bạo phát, tránh sang bên cạnh. Bên tai xẹt qua một đạo kình phong sắc bén, giống như đại đao chém xuống.

Nửa bước, lại thể hiện ra sự thần diệu của nó.

Né tránh qua một bên, lúc này Sở Mộ mới nhìn thấy rõ mục tiêu tập kích chính mình. Đó là một con ma thú luyện ngục cũng đứng thẳng giống như người sói luyện ngục. Nhưng hình dáng bên ngoài lại giống như là nhân thằn lằn. Quỷ dị chính là, đôi cánh tay không phải lợi trảo, mà là lưỡi dao.

Đao ma luyện ngục!

So với người sói luyện ngục lại càng cường đại hơn.

Chương 1770: Bản chất kiếm pháp (Thượng)

Đao ma luyện ngục giống như hai đao cầm trong tay, triển khai công kích. Thế tấn công liên tục không dừng. Đồng thời mỗi một đao đều hết sức nhanh chóng có lực. Phong quang của đao kia có thể sánh ngang với thánh kiếm trung phẩm. Xem mép đao lóe ra ánh sáng màu xanh lục, còn có mùi hôi thối, Sở Mộ liền kết luận, trên lưỡi đao kia có độc.

Sắc bén, lại có độc. Sở Mộ vô cùng cảnh giác. May là chỉ có một con đao ma luyện ngục này.

Hai chân không ngừng di chuyển. Dưới nửa bước, Sở Mộ không ngừng né tránh, xuất kiếm đón đỡ.

Kiếm bị lưỡi đao bổ trúng. Lực lượng khổng lồ khiến cho sắc mặt Sở Mộ trở nên nghiêm túc. Khí lực của ma thú luyện ngục vốn mạnh mẽ hơn so với kiếm giả. Đao ma luyện ngục này lại là đặc biệt nổi bật trong các ma thú luyện ngục. Khí lực của nó càng mạnh mẽ hơn. Va chạm với lực lượng của nó, cũng không phải là cách làm sáng suốt.

Một con đao ma luyện ngục gây áp lực cho Sở Mộ cao hơn vài phần so với người sói luyện ngục ở Vô Kiếm Luyện Ngục tầng thứ tư hai. Dưới tình huống đó, vừa ra cánh cửa vòng xoáy gặp phải tập kích, đổi lại thành kiếm giả khác, rất có khả năng sẽ bị mất mạng tại chỗ.

Không phải rất có khả năng, mà là nhất định là như vậy. Bởi vì khóe mắt Sở Mộ thoáng nhìn thấy hai thi thể không còn nguyên vẹn đang nằm cách đó không xa. Thi thể vô cùng thê thảm, bị phân thây thành bảy tám mảnh. Đao ma luyện ngục này không ăn người, có phân thây mới tốt.

Nửa bước, tấc kiếm!

Trong nháy mắt, Sở Mộ chặt đứt một cánh tay đao của đao ma luyện ngục. Hắn lại thi triển nửa bước, trong nháy mắt né tránh. Tấc kiếm lại một lần nữa bạo phát ra. Một cánh tay đao khác cũng bị chém đứt bay lên.

Đầu ngón chân điểm xuống mặt đất. Trong nháy mắt lực lượng bạo phát. Thân hình hắn nhảy vụt lên trời cao. Một kiếm vung ra. Đầu của đao ma luyện ngục bay lên.

Đao ma luyện ngục cao chừng hơn hai thước. Nếu không nhảy lên, căn bản là không có cách nào chặt được đầu.

Nhìn thi thể đao ma luyện ngục ngã xuống, Sở Mộ khẽ thở phào nhẹ nhõm.

– Ma thú luyện ngục tầng thứ năm, so với tầng thứ tư càng cường đại hơn. Vẩy giáp trên thân đao ma luyện ngục còn cứng hơn so với lông trên người của người sói luyện ngục…

Sở Mộ có thể cẩn thận cảm giác được sự khác biệt trong đó.

May là có thánh kiếm mới càng sắc bén hơn, phối hợp với tấc kiếm phát lực, uy lực càng mạnh mẽ hơn.

Sở Mộ xé thi thể đao ma luyện ngục ra, lấy ra một khối tinh nguyên. Tinh nguyên này lớn hơn so với trước đây một vòng. Sau khi dùng xong, thời gian khoảng hai mươi hơi thở, cảm giác cường hóa càng rõ ràng.

Lấy chiếc nhẫn không gian từ trên thân của hai kiếm giả xui xẻo bị đao ma luyện ngục phân thây, thu lại, Sở Mộ liền nhanh chóng rời khỏi đó.

– Nếu không cách nào hiểu thấu đáo bản chất của kiếm pháp, nắm giữ kiếm lực, tu luyện Vô Kiếm Luyện Ngục chỉ có thể đến tầng thứ sáu đành ngừng lại.

Sở Mộ thầm nghĩ, bảo y trên người bị tàn phá, rách nát. Trông hắn giống như ăn mày.

Thực lực của ma thú luyện ngục của Vô Kiếm Luyện Ngục tầng thứ sáu, rõ ràng cao hơn so với ma thú luyện ngục tầng thứ năm. Tuy rằng xác suất thu được tinh nguyên đã nâng cao không ít, nhưng mức độ nguy hiểm cũng một đường nâng cao.

Dưới tình huống bình thường, kiếm giả có thể một mình xông đến Vô Kiếm Luyện Ngục tầng thứ năm, ở bên ngoài, chí ít cũng là thực lực Kiếm Vương cao cấp. Chỉ có số rất ít là Kiếm Vương trung cấp. Loại Kiếm Vương cấp thấp giống như Sở Mộ, chính là có một không hai.

Nếu không có nửa bước bên người, đồng thời ở dưới áp lực, một lần nữa đột phá, đạt đến đại thành, Sở Mộ cũng khó có thể ở trong tầng thứ năm tu luyện lâu như vậy. Hắn đồng thời chém giết không ít ma thú luyện ngục, nhận được hơn mười khối tinh nguyên. Khiến cho khí lực của hắn đạt được tình trạng cường độ của Kiếm Vương tam tinh bình thường.

Luận về thành tựu kiếm pháp, Sở Mộ vượt qua rất nhiều kiếm giả. Vấn đề, hắn dùng chỉ là thánh kiếm hạ phẩm. Cho dù xét về mức độ sắc bén cũng là thánh kiếm hạ phẩm. Nếu như không có phương pháp tấc kiếm, ngay cả ma thú luyện ngục tầng thứ năm, chỉ sợ cũng khó có thể giết chết được.

Tiến vào tầng thứ sáu, gặp phải ma thú luyện ngục đi một mình hoặc hai con, dựa vào nửa bước đọ sức, Sở Mộ có thể đứng ở thế bất bại. Nhưng nếu muốn chém giết đối phương, lại hết sức khó khăn. Bình thường đều là một cuộc ác chiến.

Từ sau khi xông qua tầng thứ tư, Sở Mộ đã nắm giữ các loại kiếm pháp bản thân tu luyện đến mức tận cùng. Hắn bắt đầu tìm hiểu bản chất của kiếm pháp. Nhưng trước sau hắn vẫn không bước qua được cánh cửa.

Kiếm pháp là kiếm thuật thăng hoa, lấy kiếm thuật làm căn cơ. Kiếm pháp cùng kiếm thuật khác nhau, chính ở nội dung quan trọng.

Kiếm thuật là căn bản, là cơ sở. Kiếm pháp chú ý tới nội dung quan trọng. Nắm chắc được nội dung quan trọng, lấy nội dung quan trọng làm trụ cột. Về điểm này, Sở Mộ đã sớm hiểu rõ ràng. Nhưng hiểu rõ ràng là một chuyện, hoàn toàn tìm hiểu lại là một chuyện khác.

Từ tầng thứ tư tới tầng thứ sáu, Sở Mộ tối thiểu chém giết hơn một nghìn con ma thú luyện ngục, bị vài lần trọng thương. Hắn không ngừng tìm hiểu, nhưng trước sau có loại cảm giác bị chắn ở ngoài cửa.

Nghỉ ngơi một lát, chờ sau khi thể lực hoàn toàn khôi phục, Sở Mộ quyết định, khoảng thời gian này tiếp tục tu luyện ở tầng thứ sáu. Nếu như vẫn không cách nào tìm hiểu được ản chất của kiếm pháp, nắm giữ được kiếm lực, vậy hắn đành phải tạm thời rời khỏi đây.

Trong thời khắc này thần kinh có trạng thái căng thẳng. Hắn duy trì liên tục quá lâu, cũng không chịu nổi.

Thời điểm ở tầng thứ năm, Sở Mộ ngược lại là muốn đi vào doanh địa Thiên Kiếm nghỉ ngơi. Đáng tiếc, không có ai dẫn đường, hắn cũng không biết nó nằm ở đâu. Hắn căn bản không có tìm được. Hắn bất tri bất giác đánh tới lối vào cánh cửa vòng xoáy tầng thứ sáu, trực tiếp tiến vào tầng thứ sáu.

Ma thú luyện ngục tầng thứ sáu quá mức cường đại. Sở Mộ không thể không cẩn thận từng li từng tí.

Không gặp phải ma thú luyện ngục, hắn lại gặp phải một kiếm giả. Người này mặc trang phục trường bào màu đen, thần sắc lạnh lùng nghiêm túc. Thoạt nhìn bộ dạng khoảng ba bốn mươi tuổi, toàn thân đầy sát khí nồng đậm tới kinh người.

Sở Mộ vào Vô Kiếm Luyện Ngục, chém giết không một vạn cũng phải tới tám nghìn ma thú luyện ngục. Nhưng so với người này, sát khí trên người hắn đơn giản là gặp sư phụ.

Sở Mộ thấy đối phương, đồng thời, đối phương cũng phát hiện ra Sở Mộ. Hắn liếc mắt nhìn qua, không có tinh quang bắn ra bốn phía, nhưng ánh mắt u ám thâm thúy, khiến cho sắc mặt Sở Mộ biến đổi, tóc gáy dựng thẳng.

Chương 1771: Bản chất kiếm pháp (Hạ)

Sở Mộ không có bất kỳ ý nghĩ gì. Thân thể theo bản năng phản ứng thi triển nửa bước, chớp mắt bạo phát, liên tục bước vài bước, trực tiếp lui về phía sau.

Tay phải hắn cầm chặt chuôi kiếm. Hình như chỉ có như vậy, mới có thể mang đến cho mình một chút an lòng.

Không có cách nào hình dung được đó là dạng ánh mắt gì. Sở Mộ chỉ biết một điểm, chính là đối mặt với người này, hắn không có nửa điểm cơ hội đánh trả. Thậm chí ngay cả chạy trốn cũng không thể.

Cường giả, tuyệt đối là cường giả!

Sở Mộ có một loại cảm giác kích động muốn lập tức xoay người, chạy trốn. Nhưng cơ bắp toàn thân hắn căng thẳng, máu gần như cũng dừng chảy. Tay chân có một loại cảm giác tê dại.

Kiếm giả mặc áo bào đen chỉ sử dụng ánh mắt bình thản, liếc mắt nhìn Sở Mộ. Lúc nhìn thấy thanh kiếm trong tay Sở Mộ, trong đáy mắt hiện lên một tia vô cùng kinh ngạc.

Hiển nhiên, hắn nhận ra đó là một thanh thánh kiếm hạ phẩm. Người sử dụng thánh kiếm hạ phẩm, rất có khả năng chính là Kiếm Vương cấp thấp. Kiếm Vương cấp thấp có thể một mình đi tới Vô Kiếm Luyện Ngục tầng thứ sáu? Hắn mới nghe lần đầu.

– Ngươi nắm giữ kiếm lực?

Người mặc áo đen bỗng nhiên mở miệng, âm thanh lạnh lùng.

– Không.

Sở Mộ trực tiếp trả lời.

Lúc này, một con hùng ma luyện ngục chạy như điên tới.

Hùng ma luyện ngục, là ma thú luyện ngục chỉ đến Vô Kiếm Luyện Ngục tầng thứ sáu mới có. Đó là một con gấu to màu đen đứng thẳng. Nó cao chừng hơn ba thước, hình thể cường tráng, khí lực vô cùng mạnh mẽ. Có thể nói nó là ma thú luyện ngục cường đại nhất trong Vô Kiếm Luyện Ngục tầng thứ sáu.

Hiện tại, Sở Mộ gặp phải hùng ma luyện ngục. Cho dù là sử dụng tấc kiếm, hắn cũng khó mà tạo thành tổn thương rõ ràng đối với hùng ma luyện ngục.

Hùng ma luyện ngục chạy như điên tới, thân thể vô cùng cường tráng, khí thế toàn thân đáng sợ, mang đến cho Sở Mộ một lực trùng kích cực đại. Con hùng ma luyện ngục kia gầm lên giận dữ, kinh thiên động địa. Nó lấy phong thái cuồng bạo, lao về phía người mặc áo đen.

Thân thể của người mặc áo đen so sánh với hùng ma luyện ngục, chênh lệch quá nhiều. Hùng ma luyện ngục giơ cánh tay lên, bàn tay màu đen cực lớn giống như cái cối xay, hung hăng đánh về phía người mặc áo đen này.

Ở dưới trấp áp đáng sợ giống như núi cao đè xuống của tay gấu như vậy, dường như một giây tiếp theo, người mặc áo đen kia sẽ bị tay gấu hùng ma luyện ngục vỗ trúng, đập thành bánh thịt.

Sở Mộ cũng có chút lo lắng cho người mặc áo đen kia. Bởi vì tay gấu hạ xuống, những tiếng nổ khủng khiếp cuồn cuộn vang lên. Người mặc áo đen lại vẫn không nhúc nhích, giống như bị sợ tới mức choáng váng.

Nhưng Sở Mộ biết, người mặc áo đen kia không phải là bị sợ tới choáng váng. Hắn cũng biết, người mặc áo đen tuyệt đối có thể giết chết con hùng ma luyện ngục kia, thậm chí chỉ cần một kiếm là chém giết.

Tay gấu cực lớn màu đen vỗ xuống. Trong nháy mắt thân thể người mặc áo đen nghiền nát, hóa ra là một đạo tàn ảnh. Không biết từ lúc nào, chân thân của người mặc áo đen lại nhảy mạnh, lao lên trời cao. Lợi kiếm đã được rút ra khỏi vỏ.

Sở Mộ chỉ cảm thấy trước mắt lóe lên. Một tia kiếm quang cắt phá trường không. Kiếm quang lướt qua, trong không gian không ngờ xuất hiện một đạo quỹ tích tối đen, sua đó chậm rãi biến mất.

Thanh kiếm được thu vào vỏ. Toàn bộ quá trình nối liền, trong thời gian chưa đầy nửa hơi đã hoàn thành. Thân hình người áo đen hạ xuống, hoàn toàn không có khí tức khói lửa. Hùng ma luyện ngục vẫn không nhúc nhích.

Vút.

Bỗng nhiên, cái đầu gấu bay lên thật cao.

Sở Mộ ngơ ngác đứng tại chỗ, vẫn không nhúc nhích. Trong mắt hắn chỉ có máu phun ra. Trong đầu hắn lại không ngừng hiện lên một kiếm kia.

Bình thản vung lên, hoàn toàn không có chút điểm nào thần kỳ, một kiếm với màu bạc chói mắt. Một kiếm kia lại giống như dấu vết, khắc vào trong đầu Sở Mộ, không có cách nào phai mờ.

Người mặc áo đen trở lại chỗ ban đầu, liếc mắt nhìn Sở Mộ. Hắn không nói một lời nào. Thậm chí ngay cả thi thể hùng ma luyện ngục, hắn cũng không có động tới. Bàn chân bước ra, hắn chậm rãi biến mất khỏi tầm mắt của Sở Mộ.truyện huyền huyễn audio

Sở Mộ lại giống như bị thi triển thuật định thân, vẫn đứng yên không nhúc nhích. Thậm chí ngay cả mí mắt cũng không có chớp lấy một cái. Toàn than hắn thật giống như đã biến thành một bức tượng.

Một lúc lâu sau, tay Sở Mộ mới hoạt động. Hắn rút kiếm ra. Một kiếm vung ra. Kiếm quang cắt phá trường không, sắc bén tuyệt luân. Nhưng chân mày hắn vẫn nhíu lại. Đối với một kiếm này, hiển nhiên hắn hết sức không vừa lòng…

Trong hư không truyền đến một tiếng rống lớn. Sở Mộ giật mình tỉnh táo lại. Thân hình hắn thoáng động, xuất hiện ở bên cạnh hùng ma luyện ngục. Hắn sử dụng tấc kiếm phát lực, muốn xé ra thi thể hùng ma luyện ngục, lấy ra tinh nguyên.

Loại ma thú luyện ngục cường đại giống như hùng ma luyện ngục, trăm phần trăm có tinh nguyên. Hơn nữa còn là tinh nguyên phẩm chất rất tốt. Một khối bằng hai khối thường.

Dưới một kiếm đâm xuống, Sở Mộ chỉ cảm thấy thanh kiếm chấn động, bàn tay hơi tê dại.

Mọi người đều biết, lực tương dụng lẫn nhau. Một kiếm này của Sở Mộ có uy lực rất mạnh. Da của hùng ma luyện ngục vô cùng cứng rắn, chỉ bị rách một chút mà thôi.

Một tiếng rống lớn lại một lần nữa vang lên. Âm thanh tới gần. Nghe âm thanh, chắc hẳn không chỉ một con. Sắc mặt Sở Mộ biến đổi. Hắn vô cùng tiếc hận liếc mắt nhìn thi thể hùng ma luyện ngục. Sau đó, hắn không chút do dự, bứt ra, nhanh chóng rời khỏi đó.

Tuy rằng không lấy được tinh nguyên của hùng ma luyện ngục, nhưng chung quy vẫn tốt hơn so với rơi vào vòng vây của một đám ma thú luyện ngục. Nghe âm thanh, ma thú luyện ngục chạy tới tối thiểu phải hơn ba con.

Ma thú luyện ngục tầng thứ sáu cường đại thế nào, Sở Mộ đã sớm đích thân thể nghiệm qua. Một đấu một hắn còn có thể đọ sức. Một đấu với hai, liều mạng cũng có thể một trận đánh. Nếu một đấu với ba, vậy thì không được. Một đấu với bốn, không thể nghi ngờ hắn chắc chắn phải chết.

Đi lên Vô Kiếm Luyện Ngục tầng thứ sáu, Sở Mộ không thể không hết sức thu lại khí tức của bản thân. Tiếng bước chân đều đặt nhẹ nhất. Đó cũng là một loại tu luyện.

Một kiếm kia của người mặc áo đen, trước sau vẫn luẩn quyển ở trong đầu Sở Mộ, thật giống như ma ám, muốn bỏ đi cũng không được. Sở Mộ cũng không muốn ném đi.

Một kiếm kia huyền diệu tới mức khiến cho Sở Mộ đắm chìm ở bên trong đó, không thể tự thoát ra được. Càng tìm hiểu, Sở Mộ càng cảm thấy tinh diệu vô cùng, thâm ảo khó lường.

Chương 1772: Nắm giữ kiếm lực (Thượng)

Một kiếm vô cùng bình thản, kiếm quang là màu bạc sáng chói, cắt phá trường không, lưu lại này một quỹ đạo tối đen, là kiếm rạch ra không gian hình thành vết rách.

một kiếm khủng khiếp, không ngờ mở ra không gian luyện ngục. Phải biết rằng, bất kỳ người nào tiến vào Vô Kiếm Luyện Ngục, đều sẽ bị áp chế tất cả lực lượng. Cho dù là Kiếm Thánh cường đại nhất, cũng tuyệt không có ngoại lệ.

– Kiếm lực…

Trong đầu Sở Mộ hiện lên một đạo linh quang. Người mặc áo đen một kiếm chém chết hùng ma luyện ngục. Anh sáng màu bạc sáng chói kia, tuyệt đối là kiếm lực. Bằng không, sẽ không sắc bén như vậy.

Sáng tỏ thông suốt.

Hóa ra, đó là một kiếm giả nắm giữ kiếm lực. Không biết thực lực chân chính của hắn rốt cuộc như thế nào? Nhưng tuyệt đối rất cường đại. Nói không chừng cũng vượt ra khỏi trình tự Tạo Hóa Cảnh, đạt được Niết Cảnh thậm chí Vạn Cổ Cảnh.

– Một kiếm vô cùng bình thản, khéo léo, lại không tinh xảo, không mang phong cách cổ xưa, hoàn toàn tự nhiên, vô cùng đơn giản, lại sắc bén đến mức tận cùng…

Bỗng nhiên, ở sâu bên trong đồng tử Sở Mộ dường như có một đạo cực quang hiển hiện. Trong đầu có loại cảm giác hiểu ra.

Hắn chỉ cảm thấy, mình đau khổ truy tìm bản chất của kiếm pháp, hình như đều ẩn chứa ở bên trong một kiếm kia.

Một kiếm kia của người mặc áo đen, đã nói ra vô cùng nhuần nhuyễn bản chất của kiếm pháp.

Tới tới đi đi, Sở Mộ tìm hiểu một kiếm kia, cùng xác minh kiếm pháp của mình. Hắn không ngừng tăng thành tựu kiếm pháp của mình lên.

Sở Mộ mới phát hiện, ban đầu mình cho rằng thành tựu kiếm pháp của mình cao thâm. Nhưng so sánh với một kiếm kia mà nói, còn có chênh lệch lớn lao.

Có khoảng cách chênh lệch không đáng sợ. Sở Mộ trái lại cảm thấy cao hứng. Bởi vì có như vậy, hắn mới có mục tiêu, có động lực và phương hướng đi tới.

Một kiếm chém ngang ra, lấy là quỹ tích một kiếm của người mặc áo đen kia, từ hồ lô vẽ bầu, tận lực phù hợp với thần vận của một kiếm in vào trong đầu kia. Sở Mộ có cảm giác, nếu như hắn có thể lặp lại được thần vận một kiếm kia của người mặc áo đen, hắn liền có thể chạm đến bản chất của kiếm pháp, từ đó, nắm giữ được kiếm lực.

Vừa đi lại ở Vô Kiếm Luyện Ngục tầng thứ sáu, tìm kiếm doanh địa Thiên Kiếm, Sở Mộ vừa tìm hiểu. Thỉnh thoảng hắn dừng lại, kiếm trong tay chém ra. Một kiếm chém ngang.

Sở Mộ cũng không có đi tính toán, mình rốt cuộc đã chém ra bao nhiêu kiếm. Nhưng cũng phải tới mấy trăm lần. Một kiếm kia, dần dần có được vài phần thần vận của một kiếm do người mặc áo đen chém ra.

Vài phần thần vận, còn chưa đủ. Nhưng nó lại làm cho Sở Mộ cảm thấy nắm giữ của mình đối với kiếm pháp đã sâu hơn rất nhiều.

Trong lúc đó, Sở Mộ cũng từng gặp phải ma thú luyện ngục. Dưới tình huống chỉ có một con, Sở Mộ ra tay đối chiến, dựa vào tìm hiểu được mấy phần thần vận của một kiếm kia, hắn lại phối hợp với tấc kiếm, so với trước dễ dàng chém giết ma thú luyện ngục cường đại hơn.

Nhưng nếu như gặp quá hai con ma thú luyện ngục, Sở Mộ sẽ tránh.

Giác quan thứ sáu, ngũ giác của hắn, vẫn cường đại hơn so với kiếm giả bình thường.

Trong lúc đó, hắn cũng từng gặp phải một con hùng ma luyện ngục. Dưới sự kích động, hắn dự định một đấu một đánh một trận cùng hùng ma luyện ngục. Hắn muốn xem thử thực lực của mình bây giờ rốt cuộc như thế nào, có thể đánh bại hùng ma luyện ngục hay không.

Kết quả trận chiến ấy đánh rất lâu, Sở Mộ cảm giác thể lực của mình gần như sắp tiêu hao hết, cũng chỉ lưu lại một vết thương không đau không ngứa ở tren người của hùng ma luyện ngục. Căn bản cũng không có tạo thành bất kỳ vết thương trí mạng nào. Thể lực của hùng ma luyện ngục tốt tới kinh người. Sở Mộ không thể không lui bước.

Cũng may hùng ma luyện ngục khí lực mạnh mẽ, lực lượng vô song, nhưng tốc độ chạy nhanh cũng không tốt. Nếu không Sở Mộ thật sự khó có thể thoát thân.

Hôm nay, Sở Mộ lại gặp phải một con hùng ma luyện ngục.

Làm tồn tại mạnh mẽ giữa các ma thú luyện ngục, từ trước đến nay hùng ma luyện ngục đều hành động một mình. Khi nó xuất hiện, bên trong phạm vi mấy dặm sẽ không xuất hiện ma thú luyện ngục khác.

Mặc dù con luyện ngục hùng Ma Thân này hoàn hảo không tổn hao gì, không có nửa điểm vết thương, nhưng Sở Mộ khẳng định, con hùng ma luyện ngục này chính là con ma thú mình từng chiến đấu ác liệt lúc trước.

Đây là cảm giác.

Hùng ma luyện ngục phát hiện ra Sở Mộ, đồng thời cũng nhận ra, hắn chính là tiểu gia hỏa lúc trước cùng mình chiến đấu kịch liệt một phen, lưu lại ở trên người mình hơn mười vết thương. Lần này, tuyệt đối không thể để cho đối phương chạy trốn nữa. Phải một tát đập thành bánh thịt.

Nó chạy như điên tới, mặt đất chấn động.

Hùng ma luyện ngục cao hơn ba thước, thân thể mạnh mẽ vô cùng. Thể trọng khoảng chừng gần nghìn cân. Bàn chân rất lớn giẫm ở trên mặt đất. Mặt đất không ngừng chấn động. Thanh thế kinh người. Khí thế kinh khủng giống hư thủy triều cuộn trào mãnh liệt tới.

Trong những tiếng ầm ầm ầm, người lá gan không đủ lớn đều sẽ sợ đến tè ra quần.

Sở Mộ không chỉ không có xoay người chạy trốn, trái lại lộ ra dáng vẻ tươi cười hưng phấn.

Lúc trước, hắn cùng hùng ma luyện ngục chiến đấu kịch liệt, còn chưa có tìm hiểu được thần vận một kiếm kia của người mặc áo đen. Mà nay, hắn đã có đầy đủ vài phần thần vận. Uy lực của kiếm pháp tăng lên rất nhiều. Hùng ma luyện ngục hiển nhiên là đối tượng thử nghiệm tốt nhất

Hai chân đan xen. Mỗi chân, các điểm phát lực nối liền. Lực lượng trong nháy mắt bạo phát ra. Sở Mộ liền triển khai nửa bước, phóng tới trước mặt của con hùng ma luyện ngục.

Thời khắc mắt thấy hai bên sẽ trực tiếp va chạm, hùng ma luyện ngục cũng giơ cánh tay gấu màu đen cực lớn lên thật cao, giống như một ngọn núi lớn, muốn công kích xuống. Thân hình Sở Mộ thoáng lên một cái, biến mất ở dưới chân gấu. Tay gấu hùng ma luyện ngục vỗ xuống đã đánh trượt.

Bàn chân phát lực, Sở Mộ nhảy mạnh, lao lên trời cao. Lợi kiếm được rút ra khỏi vỏ, giống như lưu quang phía chân trời, trong nháy mắt chém ngang ra. Một kiếm này, không ngờ có đầy đủ năm phần thần vận một kiếm kia của người mặc áo đen.Kiếm Chi Nhất Kiếm – Kiếm Giả Phi Giả – Truyện Kiếm Tu phong cách mới – Đại Đạo Triều Thiên – Thỉnh chư vị nghé thăm

Kiếm quang đáng sợ, sắc bén vạn phần, thời khắc gần đánh trúng cái cổ thô dày của hùng ma luyện ngục, năm chỗ điểm phát lực ở cánh tay trong nháy mắt nối liền. Dưới lực lượng chấn động, tấc kiếm thi triển ra.

Năm chỗ điểm phát lực làm cho uy lực của tấc kiếm tăng lên một ít. Năm phần thần vận một kiếm kia của người mặc áo đen, cũng khiến cho một kiếm này càng sắc bén hơn. Hai bên kết hợp lại. Một kiếm này của Sở Mộ, giống như một nét bút thần, đạt đến đỉnh phong.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã chuyển bộ truyện này sang bên singapore nhé chư vị ...!Tụn mình đang có gắng khôi phục di chuyển :), rất mong các bạn bớt chứt thời giản like và share để ủng hộ tụn mình nhé ..!
https://audiosite.net
do trụ sở bên us dạo này chán quá :(
https://audiosite.net
haizz minhfh đâu có muốn do trụ sở bên mỹ dạo này kém kinh khủng :(giờ chuyển sang singapore ... đâu hết cả đầu vụ này ...!giờ về us còn không cho zô để lấy dữ liệu mới nhục bạn a` :(
https://audiosite.net
tung 3 giờ trước
sao không nghe đc thế ad
https://audiosite.net
Tuấn 7 giờ trước
Hôm qua còn nghe đc xong tới tối hết nghe đc luôn .
https://audiosite.net
haizz sever quá tải :( mình đã khắc phục ở sv 2 dự phòng nhé :)hum qua sever máy chủ bên nước ngoài mới khởi động lại mà thôi vãn chưa ổn định quá nhiều dung lượng, họ còn đang cân chỉnh lại, bên họ nói chậm nhất sáng hum nay hoàn tất.!Cái này do máy chủ sv bên US đó bạn :( - mình đâu có muốn..!SV 2 bên singapore ổn định nhưng mới di chuyển audio 1tbg mà thôi :( còn 24tbg vẫn đang bên us đó bạn :(
https://audiosite.net
Sel 19 giờ trước
Không phải một bộ không nghe được, là là tất cả đều không nghe được
https://audiosite.net
Đã check và fix all toàn bộ truyện ma theo yêu cầu nhé !!Nọi truyện nghe bình thường nhé
https://audiosite.net
Bạn quỳnh huýnh long bộ này có 2 giọng đọc nhé bạn !Truyện này mặc định là lão trần đọc nhé tuy nhiên mới 3k>4k chap ...!Giọng 2 đã đọc 6k4 chap rồi nhé ^^!
https://audiosite.net
Đã phục hồi bản cũ giọng đọc Tú Linh ( Giọng 2 vẫn là Hà Thu )
https://audiosite.net
cảm ơn bạn quý lê và 1 số bạn đã thông báo nhé..!Có 2 sever bản nhé thay đổi ở sever chính thay đổi giọng nói đó bạn :)
https://audiosite.net
Cập nhật giọng mc lát theo yêu cầu :)