Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
Chương 1773: Nắm giữ kiếm lực
❮ prevnext ❯Chương 1773: Nắm giữ kiếm lực (Hạ)
Xì.
Kiếm phong rạch ra trên da cổ cứng rắn của hùng ma luyện ngục, máu tươi phun ra.
Vết thương của một kiếm này sâu tới ba tấc. So với vết thương tạo thành trước đó, đã sâu hơn chí ít gấp đôi. Điều này khiến cho hùng ma luyện ngục cảm thấy đau đớn.
Uy lực của kiếm pháp tăng lên nhiều, làm cho Sở Mộ có thêm lòng tin. Khi cùng hùng ma luyện ngục chiến đấu kịch liệt, hắn cảm thấy vui vẻ vô cùng.
Kiếm pháp tốt nhất, xuất phát từ trong cuộc chiến đấu mạnh nhất!
Chiến đấu với cường độ cao, có khả năng khiến người ta suy sụp, cũng có thể khiến cho người ta bạo phát ra tiềm lực.
Mục đích của Sở Mộ chính là định mượn hùng ma luyện ngục cường đại, mang đến cho mình áp lực, kích phát tiềm lực, mau chóng nắm giữ thần vận một kiếm kia của người mặc áo đen.
Nửa bước huyền diệu, làm cho Sở Mộ có thể ở trong phạm vi một tấc, tránh công kích của hùng ma luyện ngục, bảo đảm an nguy của bản thân. Uy lực kiếm pháp tăng lên nhiều, làm cho Sở Mộ có thể tạo thành càng tổn thương rõ ràng hơn cho hùng ma luyện ngục.
Sở Mộ chỉ cần nắm bắt chuẩn cơ hội, thi triển một kiếm kia. Vết thương trên cổ hùng ma luyện ngục càng lúc càng sâu. Máu tươi trong đó phun ra, làm cho hùng ma luyện ngục càng thêm cuồng bạo. Chân gấu cực lớn liên tục đánh ra, làm cho không khí nổ mạnh.
Ở dưới cự chưởng của hùng ma luyện ngục, mặt đất xung quanh không ngừng bị phá hỏng, vô số vết rách phân bố khắp nơi.
Hai chân gấu trái và phải đánh tới. Sở Mộ ở chính giữa. Thời khắc mắt thấy sẽ bị đập thành bánh thịt, thân thể hắn lắc một cái, nhanh chóng hạ thấp người xuống. Trên bầu trời lại vang lên một tiếng nổ mạnh giống như tiếng sét đánh, lại giống như núi lở đất nứt. Kình phong đáng sợ gào thét, trùng kích xuống. Mái tóc dài của Sở Mộ lay động. Trường bào giống như trang phục của ăn mày kêu lên phần phật.
Một đòn thất bại. Trong nháy mắt hai tay hùng ma luyện ngục biến đổi, trấn áp xuống, giống như hai ngọn núi đen rơi xuống. Áp lực đáng sợ nặng nề, khiến cho toàn thân Sở Mộ thấp xuống, gần như hít thở không thông.
Thời khắc nguy hiểm, lực lượng bạo phát. Nửa bước thi triển ra. Hắn nhiều lần nguy hiểm lại tránh khoát từ dưới chân gấu. Xương cốt đã có cảm giác tê dại. Nếu như hắn né tránh không kịp, kết quả thế nào, có thể tưởng tượng được.
Khí lực của hùng ma luyện ngục này mạnh mẽ được dọa người. Năng lực tự lành vết thương của nó cũng rất mạnh. Từ vết thương trên cổ, máu tươi không còn chảy ra nữa, đang từ từ khép lại. Dựa theo dưới tình huống này, không cần bao lâu, vết thương này sẽ khỏi hẳn.
Sở Mộ nhảy mạnh, lao lên trời cao. Hắn lại một kiếm vung ra chém xuống, phù hợp với một kiếm in vào trong đầu kia. Thần vận lại xuất hiện. Vết thương bị cắt sâu hơn. Máu tươi lại một lần nữa phun ra.
Một kiếm lại một kiếm nối nhau. Hùng ma luyện ngục cuồng bạo, mang đến cho Sở Mộ áp lực lớn hơn nữa. Dưới áp lực trong lúc sinh tử, hóa thành động lực lớn hơn nữa.
Dưới trạng thái cuồng bạo, lực lượng hai tay của hùng ma luyện ngục mạnh hơn, thế lớn lực chìm. Đồng thời tốc độ của nó nhanh hơn, khiến cho Sở Mộ không ngừng né tránh, khó có thể tìm được cơ hội phản kích.
Bất tri bất giác, vết thương trên cổ của hùng ma luyện ngục sắp khỏi hẳn.
Có lẽ do duy trì cuồng bạo liên tục đã tiêu hao thể lực cực lớn, hai tay hùng ma luyện ngục hơi dừng lại một chút. Sở Mộ nắm lấy cơ hội lúc này, lại một lần nữa nhảy mạnh, lao lên trời cao, một kiếm chém ra.
Một kiếm này giống như có Kiếm Thần phụ thể, thần diệu vô cùng, không có cách nào hình dung được.
Đơn giản, đại đạo đơn giản nhất, trở lại nguyên trạng, vạn phần sắc bén. Sở Mộ chỉ cảm thấy kiếm trong tay không bị khống chế run lên. Dường như có một tiếng đông rõ ràng vang lên, cảm giác không có cách nào hình dung được. Một màu bạc lờ mờ lóe lên ở trên thân thanh thánh kiếm trong tay, trong lúc phun ra nuốt vào, giống như lưu quang…
Xì.
Đầu của con hùng ma luyện ngục ở dưới một dòng máu giống như nham thạch nóng chảy, phun mạnh ra ngoài, kích thích bay lên thật cao. Trong hai mắt hung tàn, đầy vẻ kinh ngạc.
Nó không hiểu, vì sao nhân loại này trước đó cùng mình chiến đấu lâu như vậy, tối đa chỉ tạo thành cho mình một ít tổn thương, cuối cùng lại có thể một kiếm chặt đứt đầu của mình.
Thân hình Sở Mộ thoải mái rơi xuống đất. Trên mặt hắn cũng lộ ra vẻ ngạc nhiên. Hắn trăm triệu lần không nghĩ tới, giây phút cuối cùng, chém ra một kiếm, không ngờ phù hợp với thần vận một kiếm kia của người mặc áo đen. Ánh sáng màu bạc mờ nhạt lóe lên ở trên thân kiếm, hình như vẫn lưu lại ở trong mắt hắn.
– Kiếm lực…
Sở Mộ thì thào nói.
Kiếm lực xuất hiện, một kiếm chặt đầu, thoải mái vui vẻ vô cùng. Cảm giác này không gì so nổi, không thể dùng từ ngữ nào miêu tả ra được.
Sở Mộ giơ cao kiếm, lại một lần nữa chém ra một kiếm, muốn xé ra thi thể hùng ma luyện ngục, lấy ra tinh nguyên. Một lực phản chấn cường đại, khiến cho lòng bàn tay Sở Mộ tê dại. Một kiếm này không có ánh sáng màu bạc rực rỡ.
Sở Một tỉnh táo lại, tập trung tinh thần hồi tưởng lại một kiếm vừa rồi. Trong nháy mắt, cảm giác giống như Kiếm Thần phụ thể.
Mười hơi thở sau, hai mắt hắn mở ra. Tinh quang ép ra. Kiếm lại một lần nữa vung lên chém ra. Thân kiếm rung lên. Một lực lượng kỳ lạ dường như từ trong hư vô sinh ra, chảy xuôi qua ở trên thân kiếm, trong lúc phun ra nuốt vào, lóe ra ánh sáng màu bạc lờ mờ.
Trong những tiếng xèo xèo rất nhỏ vang lên, kiếm quang lướt qua. Hư không chỉ lưu lại một đạo quỹ tích rất nhỏ, từ từ tiêu tan.
– Chính là loại cảm giác này.
Sở Mộ âm thầm nói.
Hắn mê muội. Hắn không để ý tới thi thể hùng ma luyện ngục, không quan tâm tới tiếng rống lớn từ phía xa không ngừng truyền tới. Hắn cứ như thế tiếp tục tu luyện.
Sở Mộ có thể khẳng định, đó chính là kiếm lực, phong quang kinh người.
Chỉ là hiện tại vẫn có chút không ổn định, vẫn không thể làm được trăm phần trăm kích phát.
Liên tiếp chém ra ba bốn kiếm, lại không có kích phát kiếm lực. Sở Mộ cũng không nóng nảy. Hắn không ngừng nhìn, tìm hiểu loại trạng thái này. Hắn lại một lần nữa chém ra một kiếm. Một kiếm này, trên thân kiếm lại có ánh sáng màu bạc lờ mờ lóe lên.
Liên tiếp thí nghiệm ba mươi mấy kiếm, cũng chỉ có năm kiếm thành công kích phát t ra kiếm lực. Đại khái là sáu bảy phần có một. Thật sự không ổn định.
Lúc này, từ bốn phương tám hướng có hơn mười con ma thú luyện ngục chạy như điên tới, thức tỉnh Sở Mộ.
– Mượn các ngươi tới luyện kiếm.Dị Thế Tà Quân Audio Podcast
Một ý niệm xuất hiện. Sở Mộ lựa chọn bên phía có ít ma thú luyện ngục nhất, triển khai thân pháp, chạy gấp đi.
Chương 1774: Thế không thể đỡ
Ba con ma thú luyện ngục, mỗi con đều không có cách nào so sánh được với hùng ma luyện ngục. Tới gần. Nửa bước được thi triển ra. Xuất kiếm, phù hợp với thần vận.
Một kiếm lại tới. kiếm lực kích phát ra. Ánh sáng màu bạc lờ mờ chảy xuôi ở trên thân kiếm. Một kiếm lướt qua khoảng không.
Phụt.
Một tiếng động vang lên. Đầu của ma thú luyện ngục ở phía trước nhất đã bay lên thật cao.
Lợi trảo hạ xuống, tàn ảnh nghiền nát. Lại một kiếm, lần này không có kích phát ra kiếm lực, chỉ lưu lại ở trên người ma thú luyện ngục, lưu lại một vết thương sâu tới xương.
Khi những ma thú luyện ngục khác gần, ba con ma thú luyện ngục này đã lần lượt chết ở dưới kiếm của Sở Mộ.
Chiến đấu kịch liệt, nửa bước bảo đảm an nguy của Sở Mộ. Tấc kiếm bảo đảm lực sát thương của hắn. Một kiếm thần kỳ tới, kích phát ra kiếm lực, có thể đủ thuấn sát ma thú luyện ngục.
Một con ma thú luyện ngục cuối cùng chết ở dưới kiếm của Sở Mộ. Sở Mộ vội vàng xé ngực thi thể của mỗi con ma thú luyện ngục ra, kể cả thi thể của con hùng ma luyện ngục ban đầu. Cuối cùng hắn nhận được bốn khối tinh nguyên. Hắn nhanh chóng sử dụng, rồi lập tức rời khỏi đó. Bởi vì mùi máu tươi nơi này sẽ hấp dẫn càng nhiều ma thú luyện ngục tới.
Hắn lại vừa đi tới vừa luyện kiếm, không ngừng tiến bộ. Dần dần, hắn đạt tới trình độ cứ hai kiếm, có một kiếm kích phát ra kiếm lực.
Một kiếm kích phát ra kiếm lực, ma thú luyện ngục tầng thứ sáu, không có một con nào có thể chống đỡ. Ngay cả hùng ma luyện ngục mạnh mẽ cũng phải chết ở dưới kiếm.
Cho dù là gặp phải hơn mười, hai mươi mấy con ma thú luyện ngục, Sở Mộ vẫn dám một mình cầm kiếm xông tới, lấy nửa bước đọ sức, tận lực tránh rơi vào vòng vây của đám ma thú luyện ngục. Tiếp đó hắn lại thi triển ra tấc kiếm. Cứ hai kiếm kích phát ra một lần kiếm lực, là có thể giết chết trong nháy mắt một con ma thú luyện ngục. Hơn mười con ma thú luyện ngục, chẳng qua chỉ là chuyện hai ba mươi kiếm.
Hơn mười con ma thú luyện ngục này cũng khiến cho Sở Mộ thu được mấy khối tinh nguyên. Khí lực lại đạt được tăng cường nho nhỏ.
Không có kiếm lực, tấc kiếm của hắn chỉ có thể tạo thành độ tổn thương cho ma thú luyện ngục tầng thứ sáu. Nhưng kích phát ra kiếm lực, chí ít có thể khiến hcúng bị thương nặng hoặc giết chết trong nháy mắt.
Kiếm lực cường đại khiến cho Sở Mộ kinh ngạc không thôi.
Sở Mộ bỏ đi ý nghĩ rời khỏi Vô Kiếm Luyện Ngục. Hắn ở ngay trong tầng thứ sáu, không ngừng tìm kiếm ma thú luyện ngục. Hắn chiến đấu không ngừng, lần lượt kích phát. Không biết là con ma thú luyện ngục thứ mấy chết ở dưới kiếm của hắn. Sở Mộ cuối cùng làm được trình độ một kiếm chém ra, liền có thể kích phát ra kiếm lực.
Mãi đến lúc này, mới xem như hắn đã nắm giữ kiếm lực.
Tiếp theo, chính là tu luyện kiếm lực tới mức tùy tâm sở dục.
Sở Mộ rất cảm kích người mặc áo đen kia. Nếu không có một kiếm kia của hắn, lưu lại dấu vết ở trong đầu của mình, khiến mình có một kiểu mẫu để tìm hiểu, dần dần phù hợp với thần vận của hắn, mình không có khả năng nhanh chóng nắm giữ được kiếm lực như vậy.
Kiếm Vương cấp thấp nắm giữ kiếm lực, từ cổ chí kim, hình như chỉ có một mình hắn.
Tu luyện, chiến đấu, từng bước nâng cao. Lần này, vận khí của Sở Mộ tương đối tốt. Hắn thấy được bóng dáng của doanh địa Thiên Kiếm.
Thời gian dài chiến đấu, hắn có chút mệt mỏi, cần nghỉ ngơi.
Sở Mộ đi vào doanh địa Thiên Kiếm. Kiếm giả có nhãn lực, nhìn ra trong tay Sở Mộ cầm theo thanh kiếm là thánh kiếm hạ phẩm. Bọn họ vô cùng kinh ngạc không thôi. Từ lúc nào, Kiếm Vương cấp thấp cũng có thể đi tới Vô Kiếm Luyện Ngục tầng thứ sáu?
Chỉ có điều chỉ cần dựa vào một cây kiếm, cũng có thể khẳng định Sở Mộ chính là Kiếm Vương cấp thấp!
Bước đầu tiên tất nhiên là muốn gian phòng giải phong. Mười vạn hạt Nguyên Đan hạ phẩm. Sở Mộ nhanh chóng lấy ra sáu nhẫn không gian, kiểm tra từng cái.
Bên trong sáu nhẫn không gian này có số lượng Nguyên Đan hạ phẩm cao tới ngàn vạn. Lại thêm số lượng của bản thân Sở Mộ, khoảng chừng hơn một ngàn một trăm vạn hạt Nguyên Đan hạ phẩm. Số lượng Nguyên Đan trung phẩm đạt hơn trăm vạn. Coi như là bản thân Sở Mộ liền có một trăm mười vạn.
Đan dược cũng có, khoáng thạch kim loại cũng có, linh dược cũng có. Còn có bí tịch võ học.
Công pháp tu luyện gì đó, không đáng kể. Thân pháp bộ pháp thật ra không có. Kiếm pháp lại tổng cộng có sáu môn. Ba môn kiếm pháp Nhân cấp, ba môn kiếm pháp Địa cấp. Cao nhất chính là kiếm pháp Địa cấp cao giai, tên là kiếm pháp Sơn Hải.
Kiếm pháp Địa cấp cao giai quả thực khó có được. Đáng tiếc, Sở Mộ chỉ có thể tu luyện kiếm chiêu mà thôi. Bởi vì một ít lực quy tắc trong đó, hắn không có đầy đủ.
Nói riêng về thu hoạch Nguyên Đan, xem như là rất nhiều, khiến cho Sở Mộ mừng rỡ. Hắn tới trước tửu quán, gọi mấy bầu rượu ngon, lại thêm mấy phần thịt để ăn sau. Hắn từ từ ăn, vừa ăn vừa nghe các kiếm giả khác trong tửu quán nói chuyện phiếm.
Kiếm giả có thể đi tới Vô Kiếm Luyện Ngục tầng thứ sáu, ít nhất là Kiếm Vương cao cấp. Phần lớn là kiếm giả Niết Cảnh, cảnh giới cao siêu hơn. Số lượng người cũng không nhiều giống như ở tầng thứ tư. Chỉ có điều nội dung bọn họ nói chuyện phiếm đều không thú vị.
Uống rượu ăn thịt xong, Sở Mộ chậm rãi rời khỏi tửu quán. Hắn tốn một vạn hạt Nguyên Đan hạ phẩm, thuê một gian phòng phòng mười ngày. Hắn tiến vào trong nhà, nghỉ ngơi.
Phương thức nghỉ ngơi, không ngoài ngủ một giấc.
Một lần ngủ này, hắn ngủ mười mấy canh giờ. Sau khi tỉnh dậy sau, tinh thần sảng khoái, mệt nhọc đều không thấy. Bên trong bên ngoài cơ thể thông suốt. Hắn nhịn không được vươn vai lại rời khỏi giường. Hắn ở trong gian nhà không lớn lắm này, đánh quyền thuật, hoạt động tay chân một chút.
Nửa bước được thi triển một hồi. Thân hình hắn như gió như ảnh, ở trong nhà xoay quanh vờn quanh. Sau hơn nửa canh giờ, hắn mới dừng lại, thở ra một hơi.
Được nghỉ ngơi đầy đủ, hoạt động một phen, khiến cho toàn thân Sở Mộ thư thái. Hắn bất chợt ngồi ở trên bồ đoàn, suy ngẫm.
Kiếm lực, không giống với kiếm ý, kiếm nguyên và lực quy tắc. Đó là một loại lực lượng đặc biệt, là sau khi hiểu thấu đáo bản chất của kiếm pháp, lấy kiếm trong tay kích phát ra lực lượng, là một loại phong quang. Phong quang của kiếm đạo.
Sở Mộ rút kiếm, ý niệm tập trung. Cổ tay nhẹ nhàng chấn động. Một tia ánh sáng màu bạc lờ mờ, lóe lên chảy xuôi ở trên thân kiếm. Khí tức phong quang tản mát ra.
Phong quang của kiếm, phong quang của kiếm.
Hắn nhẹ nhàng vung kiếm lên. Lợi kiếm phá không, ở trong không khí lưu lại một vết tích mờ nhạt, chậm rãi tiêu tan.
Chương 1775: Cường thế trở về (Thượng)
Hắn lại kích thích ra kiếm lực, chém ra một kiếm, hình như không bị bất kỳ thứ gì ngăn cản.
– Lấy nắm giữ kiếm lực của ta hiện tại, chắc là kiếm lực cấp 1.
Sở Mộ lẩm bẩm nói.
Trong điển tịch Ngũ Hành Kiếm Tông phát ra, có một đoạn miêu tả về kiếm lực. Đó là một loại lực lượng đặc biệt thuộc về kiếm pháp kiếm đạo. Tổng cộng chia làm chín đẳng cấp. Từ cấp 1 thấp nhất đến cao nhất là cấp 9.
Sau khi kiếm lực cấp 1 kích phát ra, có thể làm cho kiếm phong quang tăng cường gấp hai. Nếu như phong quang của kiếm vốn là một, sau khi tăng cường gấp hai đạt được ba. Phong quang nâng cao càng lớn, càng lợi hại.
Cũng chính bởi vì vậy, mới có thể một kiếm chặt đứt cổ của hùng ma luyện ngục.
Kích phát kiếm lực, thứ tiêu hao không phải là kiếm ý, cũng không phải lực quy tắc, càng không phải là kiếm nguyên, mà là thể lực. Mỗi lần kích phát, đều sẽ tiêu hao một phần thể lực. Lấy khí lực của Sở Mộ hiện tại, chỉ có thể đủ liên tục kích phát ra hai mươi mấy lần.
Chỉ là kiếm lực cấp một đã có uy lực như thế. Điều này khiến cho Sở Mộ càng thêm chờ mong đối với kiếm lực cấp 2, cấp 3, thậm chí cao hơn tới cấp 9. Nhưng hiểu thấu đáo bản chất của kiếm pháp, nắm giữ kiếm lực, vốn cực kỳ khó khăn. Nếu không có cơ duyên xảo hợp, Sở Mộ muốn kích thích ra kiếm lực, chắc hẳn còn phải tốn mấy năm mới được. Muốn nâng cao đẳng cấp kiếm lực, trình độ khó khăn trong đó hoàn toàn không nhất định kém hơn so với kích thích ra kiếm lực.
Nhưng Sở Mộ có cảm giác, hắn còn chưa hoàn toàn hiểu thấu đáo thần vận một kiếm kia của người mặc áo đen. Nếu như hoàn toàn hiểu thấu đáo, nắm giữ đối với kiếm pháp sẽ càng sâu hơn. Nói không chừng kiếm lực cũng sẽ thăng cấp, trở nên mạnh hơn.
Hắn thản nhiên đợi ở trong nhà thuê, tìm hiểu thần vận một kiếm kia của người mặc áo đen, cũng tu luyện một chút nửa bước v.v. Hắn còn có thể lấy ra ba môn kiếm pháp Địa cấp tìm hiểu một chút.
Sở Mộ phát hiện, hiểu thấu đáo bản chất của kiếm pháp, hiệu suất hắn bắt đầu tìm hiểu kiếm pháp mới càng tăng lên gắp mấy lần.
Thử tu luyện kiếm chiêu môn kiếm pháp Địa cấp đê giai, Sở Mộ phát hiện, hiệu suất tu luyện không ngờ cũng tăng lên gấp mấy lần.
Nói cách khác, sau này tu luyện kiếm pháp, sẽ tiết kiệm thời gian hơn so với trước gấp mấy lần. Ban đầu vốn cần một tháng. Hiện tại có lẽ chỉ cần mười ngày.
Dù thế nào, Sở Mộ cũng thật sự không ngờ được, tìm hiểu bản chất của kiếm pháp, ngoại trừ nắm giữ kiếm lực ra, vẫn còn có loại lợi ích này. Lần này hắn Vô Kiếm Luyện Ngục tu luyện, thu hoạch hoàn toàn bất ngờ.
Hắn quyết định, tiếp tục ở lại bên trong Vô Kiếm Luyện Ngục, tiếp tục tu luyện.
Sở Mộ trong ở Vô Kiếm Luyện Ngục tu luyện. Ninh Trung Thiên lại rời khỏi Vô Kiếm Luyện Ngục, quay về Ngũ Hành Kiếm Tông. Vừa quay về động phủ của mình,hắn ngay lập tức cho gọi tiểu đệ tới. Khi biết được chuyện Thiên Tương Cư bị Sở Mộ chiếm lấy, hắn vô cùng căm tức. Ngay lập tức hắn tìm một kiếm giả tinh thông phong cấm, chuẩn bị phá giải phong cấm của Thiên Tương Cư.
Vô Kiếm Luyện Ngục tầng thứ bảy!
Bóng người lóe lên. Nửa bước được thi triển ra. Dường như hắn di chuyển trong nháy mắt. Khi thì xuất hiện ở bên trái, khi thì xuất hiện ở phía bên phải. Mỗi lần hắn thoáng hiện, đều sẽ khiến công kích của ma thú luyện ngục thất bại.
Lúc này, đối thủ của Sở Mộ là ma thú luyện ngục Vô Kiếm Luyện Ngục tầng thứ bảy, xà ma luyện ngục.
Ba con xà ma luyện ngục ở trái, giữa, phải bao vây tấn công Sở Mộ. Lợi trảo cùng đuôi sắ bén, công kích vô cùng sắc bén nhanh chóng. Chúng từ bốn phương tám hướng bao vây. Mỗi lần, Sở Mộ đều thiếu chút nữa bị đánh trúng.
Ma thú luyện ngục ở Vô Kiếm Luyện Ngục tầng thứ bảy, cường đại hơn so với tầng thứ sáu rất nhiều. Xà ma luyện ngục so với hùng ma luyện ngục, càng mạnh mẽ hơn. Với một đấu ba, Sở Mộ có áp lực cực lớn. Khắp nơi trên người hắn đều có vết thương. Đó là do lợi trảo của xà ma luyện ngục gây ra.
Kiếm pháp được triển khai ra. Không ngờ là kiếm pháp Địa cấp cấp thấp Vân Khiên Vụ Nhiễu. Vừa triển khai ra, từ trong không trung bốn phía xung quanh thoáng sinh ra mây mù vờn quanh, hoàn toàn bao phủ trong phạm vi mười thước, quấy nhiễu tầm mắt và phán đoán của các còn xà ma luyện ngục.
Bất chợt chuyển một cái, hóa thành kiếm chiêu của kiếm pháp Địa cấp trung giai Kinh Lôi Toái Vân. Có tiếng sấm nổ vang, tất cả nát bấy. Mây mù bị nghiền nát.
Kiếm chiêu lại một lần nữa biến hóa, trở nên nặng nề dồi dào. Mỗi một kiếm dường như đều chịu lực của một ngọn núi một mảnh biển, dời núi lấp biển, dồi dào vô song.
Từ sau khi hiểu thấu đáo bản chất của kiếm pháp, ở trong thời gian ngắn ngủi, Sở Mộ đã tu luyện kiếm chiêu của ba môn kiếm pháp Địa cấp tới đại thành. Hắn không dung nhập kiếm ý, kiếm nguyên và lực quy tắc, cũng có thể phát huy ra uy lực kinh người.
Lúc này, hắn đang lợi dụng những xà ma luyện ngục để tu luyện kiếm pháp.Nguồn truyện audio
Đây là Sở Mộ phát hiện, hiểu thấu đáo bản chất của kiếm pháp, chỉ là một loại cảnh giới. Không có nghĩa là nắm giữ của hắn đối với kiếm pháp đã đạt đến cực hạn. Thật ra như vậy hẳn là xem như một bắt đầu mới. Hắn còn có thể tiếp tục nâng cao. Mà không ngừng tu luyện kiếm pháp, theo thành tựu kiếm pháp nâng cao, sẽ đưa đến tác dụng thúc đẩy đối với kiếm lực.
Nghiêm khắc mà nói, tấc kiếm cũng không phải là một loại kiếm pháp, mà là một loại phương pháp phát lực, không phải duy trì tính liên tục, mà là lần lượt bạo phát ra. Mỗi lần bạo phát, tốc độ kiếm nhanh hơn uy lực mạnh hơn, nhưng không có cách nào dung nhập mỗi một chiêu kiếm pháp. Chỉ có thể lựa chọn dung nhập mấy chiêu hoặc một chiêu trong đó.
Kiếm lực, thắng ở phong quang lợi hại. Sau khi kích phát ra kiếm lực, có thể duy trì tính liên tục. Nhưng đối với tiêu hao thể lực, hết sức rõ ràng. Bất luận là tấc kiếm hay kiếm lực, đều một loại thủ đoạn tương tự với con át chủ bài. Kiếm pháp, mới là thủ đoạn chiến đấu thường dùng nhất.
Luyện Ngục Tinh ở tinh hệ Dạ Minh, lấy Kiếm Thần Điện làm trung tâm. Cánh cửa vòng xoáy lối vào của ba luyện ngục lớn được phân bố. Mỗi một cánh cửa vòng xoáy đều có kiếm vệ của Kiếm Thần Điện trấn thủ.
Có người tiến vào cánh cửa vòng xoáy, cũng có người đi ra khỏi cánh cửa vòng xoáy. Mỗi một đi kiếm giả ra khỏi cánh cửa vòng xoáy, đều kèm theo toàn thân nồng đậm sát khí. Sau khi bọn họ đi ra khỏi cánh cửa vòng xoáy, toàn thân mỗi người phun tuôn ra khí thế cường đại, phóng lên cao, quấynhiễu phong vân. Thậm chí có người cười ha ha, âm thanh kinh thiên động
Chương 1776: Cường thế trở về (Hạ)
Nhưng không có ai ngăn cản bọn họ. Bởi vì rất nhiều người đều hiểu, ở chỗ Vô Kiếm Luyện Ngục này, tất cả lực lượng đều bị áp chế. Chỉ bằng khí lực có hạn và kiếm pháp, cùng vô số ma thú luyện ngục hung tàn chém giết, có chút sơ ý chính là một kết quả mổ bụng nát thịt. Kiếm giả có thể sống sót, mỗi một người đều đã vô số qua lại ở hai bên bờ sinh tử.
Lực lượng áp chế, sinh tử chém giết, áp lực của luyện ngục, khiến cho những người rời khỏi Vô Kiếm Luyện Ngục, có loại cảm giác trời cao đất rộng, không nhịn được một phen phát tiết là chuyện rất bình thường. Chỉ cần không nhiễu loạn trật tự ở đây là được.
Mặc trang phục trường bào màu bạc hoàn chỉnh, Sở Mộ từ cánh cửa vòng xoáy cất bước ra. Lực lượng trên người bị áp chế đã được giải phong, mạnh mẽ giống như sống lại, trong nháy mắt lao ra khỏi thân thể, giống như một thanh kiếm vô hình, phá không lao thẳng lên.
So với khí thế của các kiếm giả khác, khí thế của Sở Mộ Kiếm Vương cấp thấp này lại không thấy được.
Hắn cũng không có thoả thích phóng ra khí thế. Chỉ là có chút phát tiết, sau đó liền thu lại khí thế, khôi phục như bình thường. Không có ai biết, hắn nắm giữ kiếm lực, đồng thời, kiếm lực đạt tới nhị cấp, phong quang tăng cường gấp ba.
Hít một hơi thật sâu, Sở Mộ đi tới bên cạnh kiếm bia màu đen ở cánh cửa vòng xoáy Vô Kiếm Luyện Ngục. Bàn tay hắn ấn ở phía trên, mặc niệm tên của mình. Quả nhiên, có thể tìm được.
Hắn không có gấp rút rời khỏi Luyện Ngục Tinh, mà tạm thờ ở lại nơi đây, mỗi ngày tu luyện đồng thời, cũng hóa giải sát khí nồng đậm ở trên người mình, mãi đến khi nội liễm.
Sở Mộ xoay người rời khỏi đó. Lúc tới miễn phí, lúc quay về phải trả tiền. Sau khi trả tiền liên quan Nguyên Đan hạ phẩm sau, Sở Mộ bước vào cánh cửa tinh không. Thân hình hắn lóe lên trôi qua. Trong thời gian mấy lần hít thở ngắn ngủi, hắn liền xuất hiện ở bên ngoài cánh cửa tinh không của Ngũ Phương Tinh ở Ngũ Hành Kiếm Tông.
Không dừng lại, Sở Mộ bay vọt lên trời cao, trực tiếp quay về chủ mạch Chân Truyền Phong.
Sở Mộ chạy nhanh, mở ra phong cấm của Thiên Tương Cư. Trừ bản thân hắn ra, những người khác đều không có cách nào tiến vào. Trừ phi là cường giả ra tay mạnh mẽ phá phong cấm của Thiên Tương Cư, hoặc là người có thành tựu tinh thâm về phong cấm, phá giải phong cấm.
Thời khắc khi Sở Mộ đi tới bên ngoài phong cấm của Thiên Tương Cư, lấy ra kiếm lệnh thân phận muốn mở ra phong cấm, tay hắn dừng lại ở giữa không trung.
Luận về thành tựu phong cấm, Sở Mộ cũng đạt tới trình tự Đại Tông Sư. Đương nhiên, đây là cấp Tông Sư ở thế giới Thái Cổ Đại, thuộc về hàng đứng đầu. Nhưng ở Cổ Thần Giới, nhưng chỉ là trung thượng tầng. Mặc dù như thế, đối với hắn mà nói, chỉ cần hắn nguyện ý, tốn một ít thời gian, vẫn có thể phá giải phong cấm động phủ Chân Truyền Phong.
Cho nên, hắn liếc mắt liền nhìn ra, phong cấm của Thiên Tương Cư bị phá. Người có thể làm được điểm này, thành tựu trên phương diện phong cấm sẽ không thua kém hơn hắn là bao nhiêu.
Điều Sở Mộ để ý không phải là phong cấm bị phá giải, cũng không phải có người có thành tựu phong cấm không thua gì với mình, thậm chí ở trên mình. Điều này đều không phải là trọng điểm. Trọng điểm là, Thiên Tương Cư là động phủ của hắn, ở dưới tình huống chưa được sự đồng ý của bản thân hắn, lại có người phá giải phong cấm động phủ của hắn.
Ở sâu trong đồng tử thoáng hiện ra có một tia băng hàn.
Người phá giải phong cấm, lại không bổ sung. Điều này hoàn toàn là khiêu khích đối với mình.
Sở Mộ từng bước tiến về phía trước, từ chỗ phong cấm bị phá giải tiến vào. Hắn đi nhanh đi vào bên trong Thiên Tương Cư.
Còn chưa tiến vào, Sở Mộ đã cảm giác được, bên trong có người. Tổng cộng là hai người.
Thần sắc hắn lạnh như băng, từng bước một tiến về phía trước. Khí thế trên người đang không ngừng ngưng tụ nâng cao. Thanh kiếm trong tay, mơ hồ rung động, thật sự muốn bay ra khỏi vỏ.
Sở Mộ hoàn toàn không che giấu khí tức của mình. Hai người bên trong Thiên Tương Cư đã cảm giác được. Khi nhìn thấy Sở Mộ xuất hiện, bọn họ hoàn toàn để ý chút nào.
– Ai phá giải phong cấm của Thiên Tương Cư?
Ánh mắt Sở Mộ dừng lại ở trên mặt của hai người phía trước, giọng nói lạnh lùng.
– Ta.
Kiếm giả bên trái thoáng lộ ra một ý cười khinh thường, hoàn toàn không để ý tới giọng điệu lạnh lùng của Sở Mộ. Hắn là Kiếm Vương ngũ tinh, tinh thông phong cấm. Ở trong các đệ tử chân truyền chủ mạch, hắn cũng khá có danh tiếng.
Trả lời hắn chính là một đoàn kiếm quang chuyển động tới. Phong Lôi chợt nổi lên. Khí thế vượt trời. Kiếm quang chưa đến, kiếm lực ngưng tụ trên đó đã khiến cho sắc mặt Kiếm Vương ngũ tinh kia đại biến. Một người khác lại thoáng lộ ra một vẻ kinh ngạc. Hắn trăm triệu không nghĩ tới, Sở Mộ không ngờ sẽ trực tiếp xuất kiếm công kích.
Người này chính là Ninh Trung Thiên.
Từ trong Vô Kiếm Luyện Ngục đi ra, kinh nghiệm chém giết sinh tử toàn thân vô cùng phong phú. Đối với chiến đấu hắn vô cùng nhạy cảm. Vừa có chút kinh ngạc,hắn lập tức kịp phản ứng. Thánh kiếm trung phẩm được rút ra khỏi vỏ. Kiếm quang bùng lên, sáng chói một góc. Những âm thanh giống như tiếng khóc nức nở vang lên, giống như quỷ mị than nhẹ. Mị ảnh lướt qua khoảng không. Phong quang trên thân kiếm ép người. Kiếm lực mạnh mẽ xé rách trời cao.
Không hổ danh là người đã tiến vào Vô Kiếm Luyện Ngục chém giết tu luyện. Kiếm vừa rút ra, Sở Mộ đã ngửi ra mùi vị quen thuộc trong đó, mùi của luyện ngục. Đó là mùi của người ở trong luyện ngục, trải qua nhiều lần chém giết sinh tử, mới có được.
Chỉ là đáng tiếc, mùi luyện ngục trong kiếm pháp của Ninh Trung Thiên rất nhạt. Điều này nói rõ hắn ở trong luyện ngục tu luyện, không hoàn toàn như vậy. Trên thực tế, Ninh Trung Thiên cũng chỉ đến tầng thứ tư mà thôi. Hơn nữa hắn là cùng với những người khác tạo thành đội ngũ, mà không phải là một mình hành động.
Thành tựu kiếm pháp của Ninh Trung Thiên không bằng Sở Mộ. Trình độ tu luyện của hắn khi ở bên trong Vô Kiếm Luyện Ngục, cũng còn xa mới bằng được Sở Mộ. Chẳng qua là cảm thấy kiếm pháp của Sở Mộ đặc biệt sắc bén, khiến mình cảm thấy chấn động kinh sợ.
Đây là kiếm pháp của một Kiếm Vương tam tinh sao?
Không được phép hắn suy nghĩ nhiều. kiếm pháp trong tay hắn lại bị Sở Mộ đánh tan. Một kiếm vút ra, mượn lực phản chấn của hai kiếm va chạm, tốc độ kiếm của Sở Mộ tăng vọt, một kiếm vút về phía Kiếm Vương ngũ tinh này, thế như sét đánh.
Lúc Ninh Trung Thiên xuất kiếm, Kiếm Vương ngũ tinh kia đúng lúc kịp phản ứng, bay nhanh về phía sau. Hắn rút kiếm ra khỏi vỏ, một kiếm chém về phía Sở Mộ.
Chương 1777: Thủ đoạn độc ác (Thượng)
Ở đây không phải Vô Kiếm Luyện Ngục. Tất cả kiếm ý, kiếm nguyên và lực quy tắc cùng với sức lực tinh thần và khí phách, đều có thể vận dụng.
Ninh Trung Thiên lại một lần nữa đánh tới một kiếm. Hắn cùng Kiếm Vương ngũ tinh kia hình thành giáp công.
Nửa bước thi triển ra. Trong nháy mắt, thân hình Sở Mộ biến mất khỏi tầm mắt của hai người. Tấc kiếm cũng đồng thời bạo phát.
Tấc kiếm là điểm phát lực ở cánh tay bạo phát. Trong nháy mắt lực lượng nối liền, khiến cho kiếm ở bên trong khoảng cách ngắn nhất, tốc độ kiếm tăng vọt, đồng thời uy lực đạt được mạnh nhất. Nói đơn giản, loại phương pháp tấc kiếm này chỉ áp dụng ở khí lực. Kiếm nguyên, kiếm ý và lực quy tắc không có cách nào thông qua phương thức này để tới tăng vọt.
Mặc dù như thế, tốc độ kiếm và lực lượng của một kiếm này so với bình thường, vẫn mạnh mẽ hơn rất nhiều. Uy lực chí ít tăng lên gấp đôi có thừa.
Chớp mắt, kiếm chặt chém ở ngực của Kiếm Vương ngũ tinh. Lực lượng mạnh mẽ bạo phát. Kiếm cương hộ thể trong nháy mắt bị nghiền nát. Ngay sau đó, bảo y nghiền nát, nội giáp nghiền nát. Cho dù là kiếm cũng bị bắn lên. Uy lực chặt chém lúc này đã bị trung hoà phần lớn. Nhưng lực lượng lưu lại vẫn chém gãy xương ngực của Kiếm Vương ngũ tinh kia. Ngực hắn sụp xuống, toàn thân bay ngược ra, miệng phun ra máu tươi.
– Ngươi cũng dám tổn thương hắn.
Ninh Trung Thiên dựng lông, nổi giận hô lên. Hắn không chút lưu tình xuất kiếm, muốn đẩy Sở Mộ vào chỗ chết.
Một kiếm vừa rồi, thật ra Sở Mộ đã hạ thủ lưu tình. Bằng không, không phải trọng thương, mà là trực tiếp bị mất mạng.
Một chiêu kiếm pháp mạnh mẽ của Ninh Trung Thiên công kích đến. Đó là một chiêu kiếm chiêu của kiếm pháp Địa cấp đê giai, uy lực cường đại. Lấy thực lực Kiếm Vương lục tinh sơ kỳ của hắn thi triển ra toàn lực, nếu như là trước khi tiến vào Vô Kiếm Luyện Ngục, Sở Mộ tuyệt đối không chống đỡ được.
Nhưng hiện tại, kiếm pháp lướt qua. Phong ba cuộn trào mãnh liệt, đánh nát thân thể Sở Mộ. Hóa ra chỉ là một đạo tàn ảnh. Sau khi đánh nát tàn ảnh, Ninh Trung Thiên cảm thấy không ổn. Bên cạnh chợt vang lên tiếng sấm nổ mạnh đầy cuồng bạo. Mặc dù chỉ là kiếm pháp Nhân cấp, lại cho Ninh Trung Thiên một loại cảm giác kiếm pháp Địa cấp, còn có một loại cảm giác đối mặt với ma thú luyện ngục.
Mồ hôi lạnh chảy ra, Ninh Trung Thiên vội vàng thi triển ra thân pháp. Thân hình hắn bùng nổ, giống như khói mù…
Ninh Trung Thiên là Kiếm Vương lục tinh sơ kỳ, thực lực không tầm thường. Cho dù là Kiếm Vương lục tinh đỉnh phong bình thường, hắn cũng có thể đối đầu. Sở Mộ muốn đánh bại hắn, không phải là chuyện dễ dàng.
Bên trong Thiên Tương Cư, một hồi long tranh hổ đấu.
Thần sắc Ninh Trung Thiên vô cùng thâm trầm. Hắn khó có thể tưởng tượng được, chỉ là một Kiếm Vương tam tinh, lại có thể một kiếm đánh cho một Kiếm Vương ngũ tinh sơ kỳ bị thương nặng, đồng thời đối đầu cùng mình không rơi xuống hạ phong.
Trong long hắn trở nên kiên định. Cho dù là có nguy cơ bị tông môn trừng phạt, hắn cũng muốn phế bỏ Sở Mộ.
Hắn xuất kiếm càng thêm sắc bén, thực lực toàn bộ được khai hỏa. Tất cả bạo phát, kiếm pháp tu luyện bên trong Vô Kiếm Luyện Ngục được hắn thoả thích thể hiện ra, lập tức mang đến cho Sở Mộ áp lực lớn lao.
Kiếm giả Nhân tộc cùng ma thú luyện ngục khác nhau.
Ma thú luyện ngục hành động theo bản năng nhiều hơn trí tuệ. Nhưng kiếm giả Nhân tộc lại ngược lại.
Có lẽ Ninh Trung Thiên không phải là đối thủ của ma thú luyện ngục Vô Kiếm Luyện Ngục tầng thứ sáu, nhưng đó là ở dưới tình huống bị áp chế kiếm ý kiếm nguyên và lực quy tắc.
Sở Mộ có thể chém giết ma thú luyện ngục Vô Kiếm Luyện Ngục tầng thứ sáu, cũng không có nghĩa là hắn có thể dễ dàng chém giết Kiếm Vương lục tinh.
Cuồng Phong Khoái Kiếm, Phong Lôi Tam Thập Nhị Kiếm, song kiếm ở trong tay, không ngừng thi triển ra. Gió nổi mây phun, sấm sét, cuồng phong đan xem.
Thế tấn công cuồng bạo, cùng Ninh Trung Thiên kịch liệt đối chiến. Kình khí đáng sợ bắn nhanh ra. May là mặt đất cùng tường Thiên Tương Cư đều có một tầng phòng hộ. Dưới kình khí bắn nhanh, giống như kim loại ma sát, kích thích một chút tia lửa.
Nửa bước, tấc kiếm, kiếm lực!
Bạo phát!truyện Linh Dị
Huyệt trung môn của Ninh Trung Thiên mở rộng. Kiếm của Sở Mộ tiến quân thần tốc.
Sắc mặt Ninh Trung Thiên đại biến. Trong nháy mắt kiếm cương hộ thể nghiền nát, bảo y bị nghiền nát. Nội giáp đạt được Thánh cấp, không bị nghiền nát, nhưng cũng có một phần lực lượng mạnh mẽ xuyên qua nội giáp, đánh vào trong cơ thể, phát nát kinh mạch.
Sở Mộ đang tức giận, phát tiết ra ở dưới một kiếm này.
Ninh Trung Thiên hình như uống say lảo đảo lui về phía sau, ngã trái ngã phải. Sắc mặt hắn tái nhợt. Máu từ khóe miệng không ngừng tràn ra. Chỉ cảm thấy ngũ tạng lục phủ dường như bị một lực mạnh đánh nát vậy, vô cùng khó chịu, đau đớn mãnh liệt sâu tới tận xương tủy.
Hắn biết, mình bị thương. Đó là nội thương, hơn nữa còn là trọng thương. Tất cả ngũ tạng lục phủ và kinh mạch đều bị thương. Cho dù là có đan dược, trong khoảng thời gian ngắn cũng khó mà khỏi hẳn.
Toàn than hắn vô lực, chỉ cần hơi động một cái, bên trong chính là đau đớn một trận giống như bị xé rách vậy. Toàn thân hắn dựa vào trên vách tường Thiên Tương Cư, ngay cả kiếm trong tay thiếu chút nữa cũng cầm không được.
Thật khó mà tin được. Không ngờ mình sẽ bị đánh bại như vậy. Nhưng trong nháy mắt kia, hắn cảm giác được một loại phong quang khác với phong quang của kiếm.
– Mang theo hắn, cút ra ngoài!
Sở Mộ nhìn chằm chằm vào Ninh Trung Thiên. Âm thanh giống như gió lạnh Cực Bắc làm cho toàn thân Ninh Trung Thiên run lên.
Hắn lấy ra đan dược dùng, đau đớn giống như xé rách trong cơ thể có chút giảm bớt. Kiếm Vương ngũ tinh bị thương nặng kia cũng dùng đan dược, khôi phục năng lực hành động cơ bản. Hai người liếc mắt nhìn Sở Mộ, sau đó đỡ nhau đi ra khỏi Thiên Tương Cư.
– Sở Mộ, ngươi chờ đấy. Chuyện này còn chưa xong đâu.
Ninh Trung Thiên chỉ để lại một câu uy hiếp.
Nếu như có thể, Sở Mộ tuyệt đối sẽ lập tức giết chết Ninh Trung Thiên, tránh cho phiền toái không cần thiết sau này. Nhưng đáng tiếc, ở đây là bên trong Ngũ Hành Kiếm Tông. Tuy không ngăn cấm giữa các đệ tử tranh đấu với nhau, lại không thể xuất hiện chuyện chết chóc, cũng không thể phế bỏ đối phương.
Nếu như Sở Mộ giết chết Ninh Trung Thiên, dựa vào năng lực cùng thực lực của hắn hiện tại, hơn phân nửa là kết cục không tốt.
Bởi vì Ninh Trung Thiên có chỗ dựa, Sở Mộ thì không. Đương nhiên, nếu như Sở Mộ có thể hoàn thành ủy thác của Hạ lão, giao khối ngọc ngũ sắc kia giao cho tông chủ Ngũ Hành Kiếm Tông, nói không chừng sẽ khác. Đáng tiếc, hắn chỉ là một đệ tử chân truyền hưởng thụ đãi ngộ của đệ tử thân truyền mà thôi. Đừng nói là nhìn thấy được tông chủ, bình thường ngay cả trưởng lão cũng khó có thể gặp mặt được một lần.