1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Chương 1638: Phi Thiên thuật ngự kiếm

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Chương 1638: Phi Thiên thuật ngự kiếm

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1638: Phi Thiên thuật ngự kiếm

Sở Mộ cảm giác có dao động đặc biệt khuếch tán từ người y, dao động này không mạnh nhưng rất cứng cỏi, liên miên bất tận tựa sóng cuộn biển đào, kéo dài vô tận.

Sở Mộ xoe tròn mắt nhìn chằm chằm trường bào màu đen phía xa, theo dõi từng hành động, cố gắng ghi nhớ, hơi thở phát ra từ người y.

Người mặc trường bào màu đen chậm rãi giơ tay trái lên, vạch quỹ tích dường như sâu thẳm nhất, huyền diệu nhất vũ trụ. Ngón trỏ, ngón giữa tay trái khép lại thành thanh kiếm mũi nhọn tuyệt thế xẹt qua hư không trước mặt, vạch từng đường quỹ tích, vẽ ra các ấn ký.

Cùng lúc đó thanh âm mênh mông lúc ngừng lúc nối phát ra từ miệng người mặc trường bào đen, cao thấp phập phồng, tràn ngập cảm giác lực lượng đặc biệt. Mỗi chữ rõ ràng chui vào tai Sở Mộ, óc hắn hồi tưởng, in dấu không bao giờ bị xóa nhòa.

Sở Mộ không biết người mặc trường bào đen niệm những thanh âm kia là chữ gì, dù chui vào óc hắn in dấu thì hắn vẫn không biết chữ đó. Nhưng Sở Mộ biết cách phát âm, biết nó dùng làm cái gì.

Đó là thanh âm vô cùng huyền diệu, ẩn chứa hơi thở đại đạo, là loại nói rõ đạo nghĩa. Quỹ tích kiếm chỉ tay trái của người mặc trường bào đen phản chiếu trong mắt Sở Mộ, lực lượng thần niệm tiêu hao nhanh cố gắng ghi nhớ qũy tích đó.

Dường như qua một ngàn năm dài lại như chỉ trong khoảnh khắc, búng tay qua một năm, trong náy mắt phương hoa. Kiếm chỉ tay trái của người mặc trường bào đen chỉ lên trời, thanh kiếm cổ như hợp nhất sau lưng y chợt rung rung, từng tiếng du dương vang vọng thiên địa, rung động vũ trụ.

Trong vũ trụ sâu thẳm chỉ có tiếng kiếm ngân nổi lên bốn phía, tràn ngập, vô cùng vô tận. Kiếm cổ rời khỏi vỏ kiếm bay vút lên trời, kiếm quang đâm thẳng lên trời, đâm thủng vũ trụ sâu thẳm mênh mông, như chân long bay khỏi vực sâu, bay lượn chín tầng trời.

Kiếm quang nhanh đến khó tin, mau tới nỗi Sở Mộ cảm giác tầm mắt của mình không thể bắt giữ dấu vết, trước mắt chợt lóe kiếm quang đã cách xa mấy vạn thước, lóe một cái kiếm quang lại xuất hiện trước mắt. Hơi thở âm lạnh sắc nhọn làm con ngươi Sở Mộ co rút.

Kiếm chỉ tay trái của người mặc trường bào đen vạch nhẹ, kiếm quang bay lên bay xuống cực kỳ nhanh nhẹn như có sự sống, tốc độ dần tăng lên.

– Đây là… thuật ngự kiếm gì?

Trực giác nói cho Sở Mộ đây là thuật ngự kiếm, nhưng khác với thuật ngự kiếm mà hắn tu luyện, dường như càng cao cấp hơn.

Dường như người mặc trường bào đen không nghe thấy lời Sở Mộ nói, vẫn cứ vạch kiếm chỉ tay trái, biên động càng lúc càng nhỏ nhưng kiếm quang thì ngày càng nhanh nhẹn hơn. Cuối cùng người mặc trường bào đen ngừng kiếm chỉ vòng tay trái ra sau, hai tay chắp sau đít, nhẹ nhàng tựa thần tiên giáng trần.

Nhưng kiếm quang không ngừng lại theo tay trái, không hề bị ảnh hưởng, nó vẫn rong chơi bay lượn, tự do tự tại trong vũ trụ vô tận, như thể thoát khỏi mọi trói buộc, thoát khỏi tù giam ràng buộc.

Sở Mộ hoàn toàn chìm đắm trong đó, quên hết những chuyện khác.

Chợt kiếm quang từ phương xa nhất bắn ra, một đường thẳng tắp như đến từ hư vô bắn về phía Sở Mộ, với tốc độ đôi mắt của hắn khó thể bắt giữ chui vào giữa trán. Sở Mộ cảm giác đau đớn như đầu bị đâm thủng, linh hồn bị xé rách, khiến toàn thân hắn run rẩy, chết đi sống lại.

Cùng lúc đó một thanh âm trong trẻo mơ hồ truyền vào óc Sở Mộ:

– Truyền Phi Thiên thuật ngự kiếm cho ngươi, mong ngươi luyện tập chăm chỉ…

Thanh âm quay về tĩnh lặng, người Sở Mộ run rẩy, vũ trụ sâu thẳm trước mắt vỡ vụn như mặt kính bị đập vỡ, tan biến trong hư vô. Sở Mộ như tỉnh giấc mộng trở về chỗ cũ.

Sở Mộ vẫn đứng ở tiền viện Phi Thiên các, trước mặt là pho tượng tổ sư khai các Phi Thiên các đứng sững dưới đất, nguy nga vô tận.

Pho tượng tổ sư khai các Phi Thiên các vẫn giữ động tác ban đầu chưa từng thay đổi, như thể những gì Sở Mộ đã thấy chỉ là ảo mộng, ảo giác.

Nếu cảm giác đau đớn bị đâm thủng không còn sót lại đôi chút thì Sở Mộ thật sự tin đấy chỉ là ảo giác.

Nhưng nó không phải ảo mà là chân thật.

Sở Mộ nhìn chăm chú tượng tổ sư khai các Phi Thiên các thật lâu, cúi gập người hành kiếm lễ biểu thị lòng tôn kính, sự tôn kính chân thành tha thiết cao thượng nhất.

Những gì đã xảy ra không phải ảo giác, Sở Mộ thật sự được ích lợi.

Bí mật lớn từ sau tượng tổ sư khai các Phi Thiên các không có ai tham ngộ ra, nay đã bị Sở Mộ tham ngộ một cách lặng lẽ, nếu hắn không nói thì không ai biết.

Sở Mộ thu lại tầm mắt, lòng tràn đầy tôn kính rời khỏi tiền viện rồi ngự không, người kiếm hợp nhất hóa thành kiếm quang bay nhanh đi. Sở Mộ vào sơn cốc Trùng Thiên viện trước, thăm nhóm người Chung Mộc Thần, trò chuyện một lúc. Hắn chỉ điểm tu luyện đôi chút rồi rời đi, quay về sơn cốc trong Phá Thiên viện.

Sở Mộ vừa về sơn cốc liền bị vài đệ tử Phá Thiên viện phát hiện, nhưng hắn phớt lờ họ đi thẳng tới Kiếm Lâu ven hồ của mình.

Sở Mộ có vài bằng hữu trong Phá Thiên viện, nhưng Phá Thiên viện trừ Tần Thiên Dật ưu ái hắn ra chẳng có bằng hữu gì.

Sau khi Sở Mộ trở về Kiếm Lâu việc làm đầu tiên là ngồi xếp bằng, phục hồi kiếm nguyên, lực lượng thần niệm bị tiêu hao dọc đường đi, sau đó tham ngộ.

Sở Mộ thì thào:

– Phi Thiên thuật ngự kiếm… đó là bí mật lớn nhất ẩn chứa trong pho tượng tổ sư sáng lập Phi Thiên các.

Không sai, vũ trụ sâu thẳm mà Sở Mộ đã đến là vùng đất tổ sư khai các Phi Thiên các để lại truyền thừa cuối cùng. Có thể tạo dựng một mảnh thế giới đủ thấy tổ sư khai các Phi Thiên các mạnh cỡ nào.

Không có đủ ngộ tính thì không thể được gì từ trong đó.

Công nhận tổ sư khai các Phi Thiên các thiết lập tham ngộ có độ khí siêu cao. Trước Sở Mộ có vô số đệ tử Phi Thiên các nhưng không ai tham ngộ ra. Tần Thiên Dật được gọi là xuất sắc nhất cũng không làm được.

Trước đó Sở Mộ cũng không thể, nhưng khi hắn thăng cấp đến Tạo Hóa cảnh, tu vi tăng cao, các mặt đều tiến bộ, ngộ tính tăng lên một chút, tuy chỉ là chút ít nhưng như cọng rơm cuối cùng đè sụp lạc đà, đạt tới tiêu chuẩn tham ngộ.

Đương nhiên nếu Sở Mộ không tham ngộ ra thuật ngự kiếm và tu luyện đến trình độ tinh thâm thì không thể nào tham ngộ được cảnh đó, càng không thể được đến truyền thừa của Phi Thiên thuật ngự kiếm.

Phi Thiên thuật ngự kiếm!Tà chi nguyệt vực – vì huynh đệ mà chiến – Nhà nhà muốn tăng tiến tu vi – Ta Tà Thiên muốn ép tu vi – đơn giản căn cơ yếu a | Truyện Tà Tu – Vạn Cổ Tà Đế

Nói đơn giản thì thuật ngự kiếm là cơ bản, Phi Thiên thuật ngự kiếm là thăng cấp.

Sở Mộ thì thào:

– Thuật ngự kiếm, ngự kiếm bay đi khiến tốc độ tăng gấp đôi, Phi Thiên thuật ngự kiếm tăng gốc gấp ba lần.

Chương 1639: Thuật ngự kiếm đại thành (Thượng)

Chênh lệch giữa gấp đôi và gấp ba rất rõ ràng, lớn như vận tốc âm thanh gấp một lần và gấp hai lần.

Nếu tu luyện Phi Thiên thuật ngự kiếm thì tốc độ ngự kiếm bay của Sở Mộ sẽ tăng lên một đẳng cấp, càng nhanh hơn. Nói đơn giản là giống như lúc ở trong vùng đất sát hạch, nếu Sở Mộ thi triển không phải thuật ngự kiếm mà là Phi Thiên thuật ngự kiếm thì chẳng cần Bá Vương cũng cắt đuôi Kiếm Vương truy sát.

Đương nhiên tác dụng của Phi Thiên thuật ngự kiếm không chỉ thể hiện ở việc tăng tốc độ ngự kiếm bay còn có tác dụng khác, nếu tu luyện thành công thì…

Mắt Sở Mộ rực sáng, tuy lúc đó trong vũ trụ hư vô nhận truyền thừa tổ sư khai các Phi Thiên các không thi triển, nhưng khi hắn nhận được truyền thừa thì tất cả tin tức về Phi Thiên thuật ngự kiếm hiện ra trong óc hắn, bị hắn biết.

Nên Sở Mộ hiểu rõ nếu luyện Phi Thiên thuật ngự kiếm thành công thì thực lực của hắn sẽ tiến bộ rõ rệt, càng mạnh mẽ hơn.

Nên Sở Mộ định cố gắng tu luyện Phi Thiên thuật ngự kiếm, không cầu đại thành, ít nhất phải hình thành sức chiến đấu bước đầu.

Ba viên Thì Chi Sa cao cấp, Sở Mộ không chút đắn đo trực tiếp dùng ngay, hắn còn cảm thấy rất ít.

Sở Mộ treo biển bế quan, bắt đầu bế quan tu luyện mặc kệ mọi việc ở bên ngoài.

– Cảnh sư huynh, ta mới trông thấy Sở Mộ, hắn về rồi!

Cảnh sư huynh nghe vậy mắt bắn ra tia sáng, phất tay nói:

– A, về đúng lúc, hạ chiến thư cho hắn đến Bách Chiến lâu đấu một trận!

– Biết rồi!

Người bị Cảnh sư huynh phái đi hạ chiến thư tay không quay về, vì Sở Mộ đang bế quan tu luyện.

Phi Thiên các có quy định là bất cứ đệ tử nào đang bế quan thì không được phép quấy rầy, trừ phi có việc gì cực kỳ quan trọng, sự kiện đó liên quan an nguy sống chết của đệ tử hoặc sự sống còn của Phi Thiên các, không thì dù là các lão cũng không được tùy tiện quấy rầy một đệ tử bế quan.

Quấy rầy người ta bế quan tức là đánh gãy cảm ngộ, đột phá của người ta, bị xem là thù không đội trời chung.

– Cảnh sư huynh, tiểu tử Sở Mộ mới về liền tuyên bố bế quan.

– Chắc biết Cảnh sư huynh hạ chiến thư làm hắn sợ đành lấy cớ bế quan.

Cảnh sư huynh trầm ngâm nói:

– Bế quan…

Cảnh sư huynh gật đầu nói:

– Khi nào xuất quan thì đưa chiến thư cho hắn, ta sẽ ở lại đây tu luyện trong vòng một năm.

– Cảnh sư huynh yên tâm, cứ giao cho ta!

***

Sở Mộ sớm quên về Cảnh sư huynh, mới bắt đầu bế quan hắn liền chìm đắm trong tham ngộ Phi Thiên thuật ngự kiếm.

Sở Mộ qua tham ngộ có được từ truyền thừa của pho tượng tổ sư khai các, truyền thừa nguyên vẹn, tâm pháp, khẩu quyết, kiếm ấn của Phi Thiên thuật ngự kiếm đều khắc rõ ràng trong đầu hắn. Nhưng đó không có nghĩa là Sở Mộ đã nắm giữ Phi Thiên thuật ngự kiếm.

Sở Mộ cần tham ngộ, tu luyện mới thật sự nắm giữ Phi Thiên thuật ngự kiếm.

Biết tri thức là một chuyện, chuyển đổi tri thức thành năng lực lại là việc khác.

Sở Mộ đọc thấu Phi Thiên thuật ngự kiếm, biết nó tinh diệu cao sâu hơn thuật ngự kiếm gấp mười lần, độ khó tham ngộ cao hơn chục lần, để tu luyện siêu khó.

Đệ tử Phi Thiên các bình thường dù được truyền thừa của Phi Thiên thuật ngự kiếm cũng không cách nào tu luyện thành công. Bởi vì chỉ tính ải tham ngộ ảo diệu đã làm bọn họ dừng bước cả đời.

Cách biệt ngộ tính một đường chỉ là chênh lệch như trời với đất.

Sở Mộ dùng ngay một viên Thì Chi Sa cao cấp, quên thời gian, quên mọi thứ, hoàn toàn đắm chìm trong tham ngộ Phi Thiên thuật ngự kiếm.

Sở Mộ đọc tâm pháp, khẩu quyết Phi Thiên thuật ngự kiếm nhiều lần, kiếm chỉ tay trái vung theo dấu kiếm khắc trong đầu. Thoạt trông như nít vẽ, rối nùi xấu xí lung tung lúc ngừng lúc nối, cực kỳ trúc trắc.

Nhưng Sở Mộ như không nhận ra, nhiều lần vẽ.

Sau trăm ngàn lần Sở Mộ đã hiểu ra.

– Thì ra là vậy, tu luyện Phi Thiên thuật ngự kiếm có hai cửa đại nạn. Cửa khó thứ nhất là thuật ngự kiếm, trước hết tu luyện ra thuật ngự kiếm, còn phải luyện đến trình độ cao sâu không cần kiếm chỉ khống chế mà là dùng ý niệm tùy ý khống chế.

– Cửa khó thứ hai là phân tâm nhiều việc.

– Với người khác thì hai cửa này đúng là đại nạn, chỉ số ít người mới tu luyện thuật ngự kiếm đến trình độ cực kỳ cao sâu được. Nhưng với ngộ tính của ta thì hiện thuật ngự kiếm đã đến trình độ cao sâu, không cần kiếm chỉ, chỉ lấy niệm là có thể khống chế. Nhưng cách tùy tâm tùy tính còn một lằn chỉ, phải mất chút thời gian khổ luyện.

– Còn cửa khó thứ hai đối với ta hoàn toàn không là khó khăn, phân tâm nhiều việc…

Cửa khó thứ hai của Phi Thiên thuật ngự kiếm yêu cầu không phải một lòng hai dùng mà là một lòng nhiều việc, ý là cao hơn một lòng hai việc.

Nếu chỉ một lòng hai việc thì không thể luyện Phi Thiên thuật ngự kiếm thành công.

Tổng hợp lại Sở Mộ chỉ có một cửa khó, còn là loại nho nhỏ, hắn chỉ cần tốn chút thời gian vào việc tu luyện thuật ngự kiếm, khổ tu một lúc thì chắc chắn sẽ đến trình độ ý niệm tùy ý điều khiển.

Hiểu ra điều này rồi Sở Mộ tạm gác tham ngộ Phi Thiên thuật ngự kiếm sang bên, lo tu luyện thuật ngự kiếm.

Sở Mộ động ý niệm, không cần niệm khẩu quyết, cũng không cần động kiếm chỉ, Cuồng Đình thánh kiếm như bị lực lượng vô hình lôi kéo ra khỏi vỏ kiếm bắn ra, xoay quanh bay lượn trong Kiếm Lâu.

Sở Mộ cảm giác mình lấy ý niệm khống chế Cuồng Đình thánh kiếm hơi trúc trắc, nếu dùng vào thực chiến thì uy lực hơi yếu. Nhưng không sao, Sở Mộ có thể luyện lại.

Sở Mộ thi triển thuật ngự kiếm không biết mệt, Cuồng Đình thánh kiếm hóa thành tia chớp màu trắng bay lượn trên bầu trời, xé trời vụt qua, xé rách không trung, mau kinh người. Nhưng Sở Mộ biết tốc độ này kém xa tốc độ kiếm quang hắn đã thấy khi nhận truyền thừa, hoàn toàn không cùng đẳng cấp.

Nhưng một cái là thuật ngự kiếm, một là Phi Thiên thuật ngự kiếm nên chênh lệch rất rõ ràng.

Đối lập rõ ràng khiến Sở Mộ càng nóng lòng muốn tu luyện Phi Thiên thuật ngự kiếm, nhưng hắn biết gấp gáp thì không thành chuyện, lắng đọng căn cơ là quan trọng nhất. Chỉ có căn cơ vững chắc ổn định không thể dao động, khi gặp nguy hiểm mới lên như diều gặp gió, bay vọt lên chín vạn dặm trời mây.

Không biết thời gian qua bao lâu, chớp mắt bên ngoài đã qua một tháng, lực lượng Thì Chi Sa cao cấp hao sạch, Sở Mộ tương đương qua bốn tháng. Suốt bốn tháng Sở Mộ chỉ lo tu luyện thuật ngự kiếm.

Từ lấy ý niệm thi triển thuật ngự kiếm đến dùng ý niệm tùy tâm thi triển chỉ cách biệt một tầng, Sở Mộ cứ nghĩ khổ tu sẽ nhanh chóng hoàn thành. Nhưng khi bắt đầu tu luyện Sở Mộ mới biết không dễ vậy.

Chương 1640: Thuật ngự kiếm đại thành (Hạ)

Bốn tháng ròng mỗi ngày tu luyện thuật ngự kiếm, tiêu hao sạch lực lượng thần niệm thì phục hồi, phục hồi rồi tiếp tục tu luyện, hoàn toàn chiếm dụng thời gian dành cho tu vi kiếm nguyên. Còn kiếm thuật thì Sở Mộ dùng thuật ngự kiếm để tu luyện kiếm thuật, hơi trúc trắc, sứt mẻ nhưng hiệu quả tiến bộ rõ rệt.

Nhưng cách trình độ tùy tâm tùy tính còn một quãng.

Sở Mộ lập tức dùng tiếp một viên Thì Chi Sa cao cấp, biến một tháng thành bốn tháng, tiếp tục tu luyện thuật ngự kiếm.

Dùng thuật ngự kiếm tu luyện kiếm thuật một là sâu thêm lĩnh ngộ kiếm thuật, thứ hai là dùng kiếm thuật kéo theo kiểm soát thuật ngự kiếm, tiện cả đôi đường.

Sở Mộ tình cờ mò ra cách tu luyện như thế.

Trong một tháng Cảnh sư huynh phái người tìm đến mấy lần, mỗi lần đều thất vọng quay về.

Thời gian trôi đi, trong Kiếm Lâu.

Sở Mộ nhắm mắt, một tia chớp màu trắng xẹt qua Kiếm Lâu, chợt khựng lại rồi như bị người vô hình nắm chuôi kiếm đâm ra, sấm sét ầm vang, người vô hình luyện môn kiếm thuật lôi chi.

Có chín chiêu kiếm thuật lôi chi, luyện từ chiêu thứ nhất đến chiêu thứ chín, chiêu thức vô cùng quen thuộc. Sau chiêu thứ chín lại chém nhát kiếm ra như sấm sét phá không, là dung nhập chín chiêu vào một chiêu, xem như chiêu thứ mười của kiếm thuật lôi chi.

Sau khi sét phá không, dấu vết sấm sét chưa hoàn toàn biến mất, kiếm quang sét trắng luyện tiếp kiếm thuật khác, gió thổi qua, là kiếm thuật phong chi.

Luyện từ chiêu thứ nhất đến chiêu thứ chín, một kiếm xẹt qua, gió thổi vù vù, chiêu thứ mười.

Kiếm quang sấm sét hơi khựng lại rồi tiếp tục múa, kiếm chém ra tiếng gió rít gào, sấm sét ầm ầm, giông tố tụ lại, là kiếm thuật lôi chi và kiếm thuật phong chi kết hợp thành kiếm thuật Phong Lôi.

Chyiêu thứ nhất, hai, ba…

Từng chiêu tăng lên, kết nối với nhau cho đến chiêu cuối cùng diễn luyện xong thì tạm dừng, súc thế. Có lực lượng phong và lôi không ngừng bị rút từ hư không tụ lại trên kiếm quang sấm sét.

Sau đó nhát kiếm đâm ra, phong lôi khuấy động rầm rộ trong thiên địa như sắp phá hủy nguyên Kiếm Lâu.

Kiếm chiêu kiếm thuật Phong Lôi đại thành!

Một kiếm chém ra, trong đầu Sở Mộ như có tiếng răng rắc, thứ gì đó vỡ nát, ngay sau đó là cảm giác vui sướng rộng mở trong sáng tràn ngập trong đầu, tư duy của hắn rõ ràng hơn.

Gió cuốn sấm dậy, đại khí hạo nhiên tràn ngập trong Kiếm Lâu, như sóng gầm cuồn cuộn dâng trào mãnh liệt không ngừng nghỉ. Sở Mộ ở trong đó như sắp bị sấm gió nuốt mất.

Sở Mộ không nhúc nhích, kiếm quang tia chớp trắng tạm dừng trong không trung, lù lù không nhúc nhích. Sở Mộ chìm trong một tia linh quang, tập trung tham ngộ.

Một kiếm đâm ra tụ tập phong lôi như đâm thủng ràng buộc nào đó, khiến Sở Mộ đột phá mặt nào đó.

Tham ngộ tham ngộ tham ngộ, dốc sức tham ngộ! Bắt giữ một tia linh quang, truy cùng đuổi tận.

Mấy canh giờ sau Sở Mộ mở bừng mắt ra, hai luồng kiếm quang như sấm sét phá không, kiếm ý kinh người xuyên suốt hư không tung hoành xưa nay.

– Ta hiểu rồi!

Có tiếng vang khẽ, Sở Mộ động ý niệm, đôi mắt phản chiếu một kiếm quang sấm sét. Chớp mắt kiếm quang run lên vang từng tiếng rên như vui sướng, ngay sau đó bắn cái vèo đi, tốc độ mau hơn trước hai phần.

Kiếm quang bắn hướng phong cấm của Kiếm Lâu, suýt trúng phong cấm nhưng nó khựng lại, không có chút quán tính nào, mũi kiếm vừa lúc đụng vào phong cấm nhưng không gây ra sóng gợn.

Điều khiển chính xác hoàn mỹ!

Sở Mộ động ý niệm, kiếm quang quay về cực kỳ nhanh nhẹn, giữa đường nó liên tục thay đổi góc độ vụt qua từng đợt quỹ tích, cuối cùng những quỹ tích này tụ thành đóa hoa sen nở sống động như thật, tựa như hoa sen thật nở rộ.

Chính giữa kiếm quang như nhụy hoa.

Cảm giác nhẹ nhàng như thể cát bụi bám trên ý niệm bị lau sạch, khi Sở Mộ thi triển thuật ngự kiếm cảm giác nhẹ nhàng chưa từng có, nhanh nhẹn vô cùng. Thậm chí tiêu hao lực lượng thần niệm cũng ít hơn vài phần, có thể thi triển thời gian dài hơn.

Ý niệm ngự kiếm, tùy tâm tùy tính.

Thuật ngự kiếm… đại thành!

Sở Mộ vui mừng từ tận đáy lòng tràn ngập trong đầu hắn. Sở Mộ rất vui vẻ, bên ngoài đã qua hai tháng, trong Thì Chi Sa cao cấp khổ tu tám tháng không gián đoạn hắn đã thành công tu luyện thuật ngự kiếm đến trình độ đại thành. Đẳng cấp này là mục tiêu theo đuổi suốt đời của biết bao nhiêu Kiếm Giả tham ngộ ra thuật ngự kiếm.

Lần thứ mười tám, Cảnh sư huynh Cảnh Đức Lôi phái đệ tử đến bên ngoài Kiếm Lâu của Sở Mộ.

Kiếm Giả má hóp gầy tức giận chửi:Nguồn truyện audio

– Sở Mộ chết tiệt, vẫn đang bế quan!

Hai tháng thật ra rất ngắn, với một Kiếm Vương đừng nói hai tháng, bế quan hai năm là chuyện thường. Nhưng trong hai tháng gã đến tám, mười lần, lòng nóng nảy muốn thấy cảnh Sở Mộ bị Cảnh sư huynh đánh te tua nên mới cảm thấy sống một ngày bằng một năm.

Kiếm Vương nghiến răng, vẻ mặt tức giận:

– Nếu còn không ra thì ta mặc kệ!

Tay Kiếm Vương siết chặt chuôi kiếm, bộ dáng như thể nếu Sở Mộ không xuất quan thì gã sẽ công kích phong cấm.

Kiếm Vương chợt thấy hoa mắt, một luồng kiếm quang nhanh chóng phóng lớn trong mắt gã, tràn ngập toàn thế giới, gã cảm giác không thể né tránh, người bị đâm thủng. Kiếm Vương má hóp không kịp phản ứng, linh hồn run rẩy.

Kiếm quang lao ra phong cấm, lướt qua người Kiếm Vương, kiếm kéo theo bão tố mạnh mẽ ập đến thổi gã lảo đảo sắp bay ra sau.

Kiếm Vương má hóp răng va lập cập:

– Mau… mau quá…

Trong khoảnh khắc đó Kiếm Vương má hóp cảm giác nguy hiểm chết chóc, như bị đâm thủng người.

Quá nhanh, kiếm quang quá nhanh, nhanh đến khó tin.

Gió sắc bén như muốn cắt cơ thể gã ra.

Ba giây sau Kiếm Vương má hóp xoay người nhìn kiếm quang đang lướt trên mặt hồ.

Có tiếng gầm giận dữ vang lên:

– Sở Mộ!

Sóng âm cuồn cuộn như gió lốc thổi quét làm mặt hồ gợn sóng dập dờn.

Vèo một tiếng kiếm quang xuất hiện trên đầu Kiếm Vương má hóp, Sở Mộ cúi đầu nhìn xuống, đôi mắt lạnh băng như mắt của thần sắc bén bắn tới. Áp lực đáng sợ làm Kiếm Vương má hóp nín thở, lửa giận bị nước đá dập tắt, lời uy hiếp sắp đến đầu lưỡi nháy mắt nuốt ngược vào bụng.

Cảm xúc sợ hãi dâng lên từ đáy lòng Kiếm Vương má hóp.

Giây sau Kiếm Vương tức điên, gã sợ? Gã mà sợ! Gã sợ một Kiếm Vương nhất tinh! Nên biết gã là Kiếm Vương nhị tinh!

Kiếm Vương má hóp mở miệng nói:

– Sở Mộ, rốt cuộc ngươi xuất quan.

Kiếm Vương má hóp nói chuyện để giảm sốc, cố gắng bình tâm lại:

– Cảnh sư huynh chờ ngươi đã lâu, gặp ở Bách Chiến lâu đi.

Khi nói ba chữ Cảnh sư huynh thì Kiếm Vương má hóp như phồng thêm can đảm, chút sợ hãi tan biến. Kiếm Vương má hóp đứng thẳng người, phát ra khí thế sắc bén.

Chương 1641: Sở Mộ cuồng

Mắt Kiếm Vương bắn ra tia sáng nhìn thẳng Sở Mộ:

– Ngươi có dám không? Nếu không dám thì ngoan ngoãn xin lỗi, giao thánh kiếm lấy từ Phá Thiên kiếm tháp ra hiến cho Cảnh sư huynh!

Sở Mộ nhìn Kiếm Vương má hóp giậm chân kêu gào dưới đất, lại ngước nhìn hướng Bách Chiến lâu:

– Bách Chiến lâu.

Không thấy Sở Mộ làm gì đã điều khiển kiếm quang nháy mắt bắn hướng Bách Chiến lâu.

Kiếm Vương má hóp giận dữ nói:

– Chút nữa sẽ cho ngươi biết tay!

Kiếm Vương má hóp xoay người điều khiển kiếm quang nhanh chóng bay đi, thông báo Cảnh sư huynh đến Bách Chiến lâu.

Bách Chiến lâu của Phá Thiên viện có quy mô như trong Trùng Thiên viện, điều khác biệt duy nhất là năng lượng phòng hộ có thể ngăn cản Kiếm Vương cửu tinh dốc sức chém một kiếm.

Một luồng kiếm quang chợt lóe tiến vào Bách Chiến lâu. Lúc này trong Bách Chiến lâu có mấy chục Kiếm Vương, trên Bách Chiến đài thì không một ai.

Vì trận chiến vừa chấm dứt.

Kiếm quang không ngừng lại cũng không xoay quanh mà bắn thẳng tới đáp xuống Bách Chiến đài, trong phút chốc hấp dẫn ánh mắt mọi người.

– Đó là ai?

– Sở Mộ?

Mấy chục Kiếm Vương đứng bên dưới có vài người nhận ra Sở Mộ, là nhóm Liễu Dạ. Bọn họ kinh ngạc tại sao Sở Mộ đột nhiên xuất hiện trên Bách Chiến đài.

Chẳng lẽ hắn định khiêu chiến ai?

Chẳng mấy chốc có ba luồng kiếm quang bay tới, một trước hai sau bắn vào Bách Chiến lâu. Kiếm quang dẫn đầu là tia chớp xẹt qua không trung chợt lóe đáp xuống Bách Chiến đài, ngay trước mặt Sở Mộ. Hai kiếm quang khác thì xoay tròn đáp xuống chỗ trống gần Bách Chiến đài.

Hai kiếm quang là hai người, là Kiếm Vương nhị tinh lúc trước uy hiếp Sở Mộ, bọn họ cổ vũ trợ uy.

– Cảnh sư huynh, đánh hắn bầm dập đi, cho hắn biết sự lợi hại của Cảnh sư huynh!

Trong mấy chục Kiếm Vương đứng bên dưới có Kiếm Vương tam tinh khi thấy Cảnh Đức Lôi thì rất ngạc nhiên:

– Cảnh Đức Lôi!

– Cảnh Đức Lôi định quyết đấu với Kiếm Vương nhất tinh?

– Chuyện gì xảy ra?

Đám Kiếm Vương quen Cảnh Đức Lôi đều khó hiểu.

Bọn họ biết thực lực của Cảnh Đức Lôi khá giỏi trong Kiếm Vương tam tinh, mạnh hơn Kiếm Vương tam tinh bình thường một chút. Kiếm Vương nhất tinh dù thiên phú hơn người, lợi hại đến mấy cũng không đánh lại Kiếm Vương tam tinh.

Cảnh Đức Lôi nhìn Sở Mộ, đôi mắt như có tia chớp hình cung nhấp nháy, từ tốn hỏi:

– Ngươi là Sở Mộ, đệ nhất môn đồ Tạo Hóa? Nom bộ dáng cũng không ghê gớm gì.

Sở Mộ lạnh nhạt nói:

– Ngươi là Cảnh sư huynh? Trông cũng không có ba đầu sáu tay gì.

Kiểu đáp trả làm một số Kiếm Vương đứng bên dưới nín cười. Nụ cười đông trên mặt Cảnh Đức Lôi, gã sầm mặt xuống, tia chớp hình cung trong mắt càng mãnh liệt hơn, cơn giận tụ lại.

Giọng Cảnh Đức Lôi chất chứa tức giận:

– Ta cho ngươi cơ hội lần cuối, bán thánh kiếm ngươi lấy từ Phá Thiên kiếm tháp cho ta, ta sẽ cho ngươi cái giá thích hợp.

Sở Mộ vẫn không mặn không nhạt nói:

– Ngươi không trả nổi giá.

Bộ dáng đó thật đáng ghét trong mắt Cảnh Đức Lôi.

Cảnh Đức Lôi tức giận bật cười:

– Tốt lắm, nếu vậy thì chiến một trận đi, nếu ngươi thua thì ngoan ngoãn giao thánh kiếm lấy trong Phá Thiên kiếm tháp cho ta.

Sở Mộ không hề sợ hãi hỏi lại:

– Còn ngươi thua thì có gì giao cho ta?

Hai chó săn của Cảnh Đức Lôi sủa inh ỏi:

– Cuồng, quá ngông cuồng!

– Bằng vào thực lực Kiếm Vương nhất tinh tầm thường nhà ngươi mà mơ viễn vông đánh bại Cảnh sư huynh!

Đám người từng thua dưới kiếm của Sở Mộ như Liễu Dạ thì thầm ngạc nhiên sau đó không tin được, cảm thấy hắn không biết tự lượng sức.

Lấy thực lực Kiếm Vương nhất tinh mà mơ đánh bại Kiếm Vương tam tinh thành danh đã lâu.

Dù bọn họ biết Sở Mộ có thiên phú rất cao, kỹ xảo chiến đấu tinh tế nhưng giữa Kiếm Vương nhất tinh và tam tinh không tính cái khác, chỉ bàn về tu vi đã chênh lệch gấp trăm lần.

Làm sao bù đắp cách biệt gấp trăm lần đây?

Hơn nữa Cảnh Đức Lôi trở thành Kiếm Vương lâu hơn Sở Mộ mười mấy năm, thậm chí vài chục năm. Thời gian lắng đọng tu luyện đủ để Cảnh Đức Lôi nắm giữ lực lượng quy tắc, kiếm kỹ mạnh hơn Sở Mộ.

Tôn Nguyên nói:

– Quá lỗ mãng.

Vương Uy hùa theo:

– Ta cảm thấy Sở Mộ nên nhẫn nhịn, với thiên phú của hắn cho thêm chút thời gian tương lai chắc chắn vượt qua Cảnh Đức Lôi, khi đó dư sức đánh bại Cảnh Đức Lôi rửa hận cũ.

Thương Mạc lạnh nhạt nói, không giải thích nhiều:

– Các ngươi không hiểu.

Đám Kiếm Vương ở bên dưới nghe lời Sở Mộ nói cũng cảm thấy hắn rất cuồng, không nói cái khác, bàn về cách biệt tu vi gấp trăm lần vậy mà đòi đánh bại Cảnh Đức Lôi.

Một Kiếm Vương tam tinh cười nói, giọng điệu châm chọc:

– Kiếm Vương nhất tinh này rất có khí phách, ta có lời khen cho hắn.

Không ai cho rằng với thực lực của Sở Mộ có thể đánh bại Cảnh Đức Lôi, vì chênh lệch quá rõ ràng.

Đệ tử của Phi Thiên các đều có kiếm ý, lực lượng áo nghĩa đến bát chuyển, ít nhất là bát chuyển sơ kỳ. Để trở thành Kiếm Vương thì đẳng cấp kiếm ý, lực lượng quy tắc đều đến thiên cấp, ít nhất là thiên cấp trung giai.

Kiếm ý, lực lượng quy tắc của Cảnh Đức Lôi là đỉnh giai thiên cấp, về điểm này thì Sở Mộ không chiếm ưu thế. Trừ phi kiếm ý, lực lượng quy tắc của Sở Mộ vượt qua đỉnh giai thiên cấp, đạt tới thần cấp trong truyền thuyết.

Cảnh Đức Lôi nắm giữ kiếm kỹ địa giai tam phẩm phá địa cấp, trong tình huống này uy lực kiếm kỹ của Sở Mộ muốn vượt qua gã ít nhất phải là kiếm kỹ địa giai ngũ phẩm phá địa cấp mới được.

Đừng nói Kiếm Vương nhất tinh, trong Phi Thiên các có nhiều Kiếm Vương cao giai nhưng ít ai sở hữu kiếm kỹ ngũ phẩm.

Cảnh Đức Lôi như nghe thấy lời buồn cười nhất thế giới, gã há mồm cười sằng sặc:

– Ngươi cảm thấy ta sẽ thua?

Sở Mộ chậm rãi nói:

– Không phải cảm thấy mà là ngươi chắc chắn thua.

Ngữ điệu hờ hững như thể hắn đang trần thuật sự thật đã xảy ra:

– Nên trước tiên nói cái giá ngươi phải trả sau khi thua đi, không thì miễn chiến.

Sở Mộ nói câu đó càng khiến người cảm thấy hắn rất ngông cuồng, hai tên chó săn của Cảnh Đức Lôi chửi um sùm.

– Tốt tốt tốt, tốt lắm, ngươi can đảm hơn người.

Giọng Cảnh Đức Lôi chất chứa lửa giận, nhe răng cười nói:

– Một thanh thánh kiếm hạ phẩm đỉnh cao, giá trị ở bên ngoài cỡ năm, sáu trăm vạn Nguyên Tinh thượng phẩm. Nếu ngươi đánh bại ta thì ta cho ngươi một ngàn vạn Nguyên Tinh thượng phẩm, nhưng với điều kiện là ngươi phải đánh bại ta mới được.

Cảnh Đức Lôi thốt lời là đám Kiếm Vương đứng bên dưới kinh kêu:

– Một ngàn vạn Nguyên Tinh thượng phẩm!

Với bọn họ thì một ngàn vạn Nguyên Tinh thượng phẩm rất lớn, là món tài sản, bọn họ ước gì thay Sở Mộ đánh bại Cảnh Đức Lôi để kiếm một ngàn vạn Nguyên Tinh thượng phẩm.

Chương 1642: Mạnh mẽ bá đạo đánh bại (Thượng)

Sắc mặt Sở Mộ không thay đổi, bình tĩnh như thường. trong không gian giới chỉ của Sở Mộ có hàng ức Nguyên tinh thượng phẩm, hơn sáu trăm vạn loại cực phẩm, nếu đổi thành thượng phẩm thì khoảng sáu ức. Nếu là trước kia một ngàn vạn Nguyên Tinh thượng phẩm sẽ làm Sở Mộ động lòng, nhưng bây giờ thì được nhiêu hay nhiêu vậy.

Sở Mộ lạnh nhạt nói:

– Hy vọng đến lúc đó ngươi trả nổi.

Tuy Sở Mộ có rất nhiều Nguyên Tinh nhưng cũng biết một ngàn vạn Nguyên Tinh thượng phẩm là tài sản kếch sù với Kiếm Vương cấp thấp, không nhiều Kiếm Vương cấp thấp có thể một lúc lấy ra khoản tiền lớn như vậy. Cảnh Đức Lôi có nằm trong số đó hay không thì chỉ có gã mới biết.

– Yên tâm, miễn ngươi có thực lực đánh bại ta thì ta sẽ đưa cho ngươi!

Nói tới đây Cảnh Đức Lôi dằn lửa giận xuống, gã cho rằng Sở Mộ chỉ có chút ít thiên phú, có ít ỏi thực lực đã vênh váo.

Tiếng gầm rú nổ vang, tựa như núi lửa phun trào, dung nham cuồn cuộn kinh thiên động địa. Tiếng nổ đì đùng từng đợt càng lớn hơn, vô số tia chớp tím vờn quanh người Cảnh Đức Lôi, sấm sét chớp giật, uy thế kinh người, khí tượng vô vàn.

Cảnh Đức Lôi lẩm bẩm:

– Ta cho ngươi xem cách biệt giữa Kiếm Vương nhất tinh và tam tinh lớn cỡ nào!

Biểu tình Cảnh Đức Lôi độc ác, ánh mắt cực kỳ sắc bén, đôi mắt như sấm sét muốn xuyên thủng thân thể Sở Mộ.

Cảnh Đức Lôi giơ kiếm lên, vô số tia chớp lan tràn trên thánh kiếm, lực lượng sấm sét đáng sợ dâng trào khuếch tán vào hư không, uy năng rất kinh người.

– Cảnh sư huynh sắp đánh hết sức!

– Cảnh sư huynh mà rút kiếm thì trong vòng ba kiếm chắc chắn với thế sấm sét đánh bại Sở Mộ, cho hắn biết cuồng mà không có thực lực là chơi ngông.

Đám người Liễu Dạ thì thào:

– Sở Mộ sắp thua rồi.

Thương Mạc cau mày nhìn Sở Mộ chằm chằm, chống mắt xem hắn ứng đối thế nào.

Lực lượng kiếm nguyên của Kiếm Vương tam tinh nhiều hơn nhất tinh gấp trăm lần, phát ra khí thế cực kỳ khủng bố, uy năng kinh người. Kiếm Vương nhất tinh bình thường đối diện khí thế của Kiếm Vương tam t*ng trùng kích thường sẽ có dấu hiệu không đỡ nổi.

Sở Mộ bị khí thế sấm sét của Cảnh Đức Lôi trùng kích nhưng đứng im như tượng, biểu tình không thay đổi, nhẹ nhàng như thể khí thế khủng bố kia chỉ là gió nhẹ thổi.

Đám Kiếm Vương dưới Bách Chiến đài lẩm bẩm:

– Có thể đối kháng với khí thế của Kiếm Vương tam tinh!

– Hình như không đơn thuần là ngông.

Bọn họ bỗng cảm thấy thú vị.truyện Kiếm Hiệp

Khí thế của Cảnh Đức Lôi đúng là mạnh mẽ, Sở Mộ trực tiếp hứng chịu, lực lượng rất mạnh nhưng hơi kém hơn khí thế của Quý Du. Dù Quý Du ức chế tu vi xuống Tạo Hóa nhất trọng thiên nhưng khí thế vẫn mạnh hơn Cảnh Đức Lôi.

Sở Mộ có thể chống lại khí thế của Quý Du cho nên khí thế của Cảnh Đức Lôi khó thể ảnh hưởng hắn.

Sở Mộ thầm nhủ:

– Dùng tư thái bá đạo mạnh mẽ đánh bại đối phương vậy.

Sở Mộ thừa dịp này vận chuyển Thần Hoang kiếm quyết, Thiên Hoang kiếm nguyên trong người nháy mắt lao ra đan điền, xoắn ốc ngưng tụ rút vào, màu sắc thay đổi dần chuyển sang hoàng kim, toát ra uy năng đáng sợ.

Lực lượng thần niệm của Sở Mộ trải rộng toàn thân, khống chế hơi thở Thần Hoàag kiếm nguyên không phát ra để đừng ai cảm nhận được.

Cảnh Đức Lôi không tấn công ngay cho Sở Mộ có đủ thời gian thành công thi triển Thần Hoang kiếm quyết, ngưng tụ Thần Hoang kiếm nguyên. Lực lượng cực kỳ mạnh mẽ chuyển động trong kinh mạch của Sở Mộ.

Thiên Hoang kiếm nguyên ngưng tụ thành Thần Hoang kiếm nguyên, số lượng giảm bớt gấp mười lần nhưng chất thì cô đọng gấp mười, uy lực sánh bằng kiếm nguyên của Kiếm Vương Tạo Hóa nhị trọng thiên, rút ngắn chênh lệch với kiếm nguyên của Cảnh Đức Lôi gấp mười lần.

Dù tu vi của Sở Mộ đến đỉnh Tạo Hóa nhất trọng thiên nhưng lượng kiếm nguyên không được nhiều, sau khi chuyển thành Thần Hoang kiếm nguyên lại giảm bớt gấp mười lần, càng ít ỏi hơn. Tức là Sở Mộ không thể tác chiến thời gian dài, hắn phải đánh bại Cảnh Đức Lôi trong thời gian ngắn nhất, nếu kéo dài sẽ cực kỳ khó khăn cho hắn.

Nên chỉ thi triển Thần Hoang kiếm quyết vẫn chưa đủ.

Phần Huyết Biến đại thành!

Sở Mộ lập tức thi triển Phần Huyết Biến đại thành, tinh huyết tụ vào một chỗ như lửa rơi vào dầu, ầm vang ngọn lửa tràn ngập vọt lên cao. Lực lượng cực kỳ cường đại bộc phát ra từ tinh huyết đốt cháy, tựa như lực lượng núi lửa nháy mắt truyền khắp toàn thân Sở Mộ. Lực lượng vô cùng mạnh mẽ khiến cơ bắp hắn căng cứng, xương kêu răng rắc, dường như Sở Mộ có thể một đấm nổ nát ngọn núi to.

Thi triển Phần Huyết Biến đại thành tăng mạnh thực lực tổng thể của Sở Mộ lên gấp ba lần, lại rút ngắn chênh lệch lực lượng với Cảnh Đức Lôi.

Thi triển Phần Huyết Biến đại thành thì lực lượng cường đại tuôn khắp người Sở Mộ, huyết vụ đỏ nhạt bốc ra từ người hắn, lung lay như ngọn lửa đỏ nhạt rực cháy. Mọi người nhìn thấu Sở Mộ thi triển loại bí pháp nào đó.

Cảnh Đức Lôi cười khẩy nói:

– Hừm, dù ngươi thi triển bí pháp cũng không đánh lại ta!

Cảnh Đức Lôi vững tin với thực lực Kiếm Vương tam tinh của mình dù Sở Mộ là thiên tài Kiếm Vương nhất tinh, sau khi thi triển bí pháp hắn vẫn không thể đánh lại gã, vì cách biệt quá lớn.

Nên Cảnh Đức Lôi thấy Sở Mộ thi triển bí pháp, nhưng không xem trọng, gã cảm thấy hắn rơi vào đường cùng đang cắn bậy.

Cách nghĩ của Cảnh Đức Lôi trúng ý Sở Mộ.

Cơ bắp chấn động, trong nháy mắt bùng nổ tất cả tốc độ nhanh đến tột đỉnh. Lực lượng thần niệm động, thần niệm chi kiếm trong thế giới tinh thần bắn ra hai kiếm ảnh ảo bay ra khỏi mắt Sở Mộ, tốc độ cuả nó nhanh hơn hắn lặng lẽ bắn vào Cảnh Đức Lôi.

Cảnh Đức Lôi trợn to mắt bắn ra tia sắc bén:

– Bí pháp công kích thần niệm!

Kiếm ý cường đại phối hợp lực lượng thần niệm cố thủ thế giới tinh thần chống đỡ thần niệm chi kiếm của Sở Mộ bắn tới.

Thân thể Sở Mộ không ngừng, tốc độ tăng vọt, dường như càng nhanh hơn một bậc. Lực lượng đáng sợ như núi lửa bùng nổ đánh ra, cái bóng xẹt qua, trong khoảnh khắc Sở Mộ đã lao tới trước mặt Cảnh Đức Lôi.

Thánh kiếm Cuồng Đình tự động bay lên hóa thành sấm sét trắng cực kỳ mạnh mẽ từ trên trời rơi xuống như thiên lôi xẻ hư không ra buông xuống. Hai tay Sở Mộ cầm hai thanh kiếm, một thanh Trảm Thiết, một thanh Phá Phong, cùng thi triển hai chiêu kiếm kỹ từ hai hướng khác nhau chém vào Cảnh Đức Lôi.

Nhanh, quá nhanh, sức bật kinh người, nhanh tột độ, nhanh không tin được, nhanh làm đám Kiếm Vương nhất tinh quanh Bách Chiến đài không thể bắt giữ. Chỉ những Kiếm Vương tam tinh mới bắt được một mảnh mơ hồ.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
haizz sever quá tải :( mình đã khắc phục ở sv 2 dự phòng nhé :)hum qua sever máy chủ bên nước ngoài mới khởi động lại mà thôi vãn chưa ổn định quá nhiều dung lượng, họ còn đang cân chỉnh lại, bên họ nói chậm nhất sáng hum nay hoàn tất.!Cái này do máy chủ sv bên US đó bạn :( - mình đâu có muốn..!SV 2 bên singapore ổn định nhưng mới di chuyển audio 1tbg mà thôi :( còn 24tbg vẫn đang bên us đó bạn :(
https://audiosite.net
Sel 13 giờ trước
Không phải một bộ không nghe được, là là tất cả đều không nghe được
https://audiosite.net
Đã check và fix all toàn bộ truyện ma theo yêu cầu nhé !!Nọi truyện nghe bình thường nhé
https://audiosite.net
Bạn quỳnh huýnh long bộ này có 2 giọng đọc nhé bạn !Truyện này mặc định là lão trần đọc nhé tuy nhiên mới 3k>4k chap ...!Giọng 2 đã đọc 6k4 chap rồi nhé ^^!
https://audiosite.net
Đã phục hồi bản cũ giọng đọc Tú Linh ( Giọng 2 vẫn là Hà Thu )
https://audiosite.net
cảm ơn bạn quý lê và 1 số bạn đã thông báo nhé..!Có 2 sever bản nhé thay đổi ở sever chính thay đổi giọng nói đó bạn :)
https://audiosite.net
Cập nhật giọng mc lát theo yêu cầu :)
https://audiosite.net
Bộ truyện đã fix lại để mọi người all có thể nghe nhé...!Ngoài ra một số bộ truyện vẫn play được nhé...!Tuy nhiên một số trường hợp lỗi không nghe được do cốc cốc không hộ trợ trình duyệt nghe audio dạng file nén ( bạn có mở trình duyệt khác thử xem nếu bạn lỗi vui lòng thông báo để tụn mình fix sớm nhất nhé ). - !- Đa Tạ -!-
https://audiosite.net
Bạn đăng ký bình thường nhé ..!hệ thông sẽ gửi 2 link vào click vào xác nhận là đăng ký thành công..!
https://audiosite.net
Đã fix lại rồi nhé...^^!Đêm rồi mà có 10 bạn yêu cầu ..!Các nghe truyện thư giãn nhớ giữ gìn sức khỏe nhé :)G9
https://audiosite.net
Đã fix mình sẽ cập nhật giọng khác theo yêu vào sáng ngày mai nhé
https://audiosite.net
Đã fix lại bạn Tý@xchien Cảm ơn bạn đã thông báo..! - Các bạn bình tình nhé link đang fix đảm bảo không chết link nữa đâu nhé..!Hãy động viên tụn mình tích bằng like (thích) share ở mỗi bài viết, đừng quên báo lỗi link hỏng nếu có nhé.. ( à hiện tại có 2 sever các bạn lưu ý check cả giúp mình nhé )Cảm ơn cả nhà chúc mọi người có giây phút thư giản, vui vẻ bên người thân !!Thân Ái