Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
Chương 1633: Cuộc chiến phong hào
❮ prevnext ❯Chương 1633: Cuộc chiến phong hào (Trung)
Lôi chi quy tắc cùng đẳng cấp nhưng kiếm của Quý Du thi triển ra thì uy năng cao hơn Sở Mộ, bởi vì gã nắm giữ lôi chi quy tắc trăm năm dài còn hắn mới biết có vài năm.
Dù thiên phú của Sở Mộ cao hơn Quý Du, dễ dàng nắm giữ một loại lực lượng quy tắc hơn gã, nhưng muốn bằng trình độ cỡ gã bây giờ ít nhất còn cần nhiều năm nữa.
Đối diện giông bão ập đến, biểu tình Sở Mộ trầm trọng, phong chi quy tắc dung nhập vào người nhanh nhẹn né tránh, một chuỗi tàn ảnh né thoát công kích của Quý Du trong đường tơ kẽ tóc, áp sát gã.
Bàn về nắm giữ lực lượng quy tắc và kiếm kỹ thì Sở Mộ biết mình rất yếu thế, nên hắn định áp sát Quý Du đánh xáp lá cà, đây là ưu điểm của hắn.
Cộng thêm thân thể Sở Mộ bây giờ nhờ dùng Cửu Chuyển Luyện Thân quả đã trở nên siêu mạnh, mạnh hơn Quý Du, đây là ưu thế của hắn, không thể lãng phí.
Quý Du không biết tại sao Sở Mộ muốn tới gần mình nhưng gã sẽ không cho hắn cơ hội đó. Quý Du vung kiếm chém, trong khoảnh khắc có một tia chớp ngưng tụ hóa thành phong nhẫn đầy sét tím ở trên không chém ngang giết hướng Sở Mộ.
Một kiếm này là kiểu ứng dụng khác của lực lượng lôi chi quy tắc, nhanh mà bá đạo, sắc bén cực kỳ, vô cùng đáng sợ. Sở Mộ biến sắc mặt, cả người tê dại như sắp bị chém đôi.
Lực lượng thần niệm tăng lên tới cực độ, tư duy vận chuyển tốc độ vượt qua cực hạn, các loại tính nhẩm mô phỏng hiện ra trong óc, khống chế thân thể tinh tế tỉ mỉ. Sở Mộ lắc người lướt qua, trông như hắn đã bị chém nhưng thật ra phút ngàn cân treo sợi tóc né thoát sét chém, lại đến gần Quý Du.
Sở Mộ quyết tâm đến gần Quý Du, hắn né qua các đòn công kích như máu trên mũi dao, cực kỳ nguy hiểm, nếu sai lầm một li thì chắc chắn sẽ bị đánh trúng, không thể đối kháng, sẽ bị thương nặng.
Đám Kiếm Vương đứng xem nhìn Sở Mộ né thoát hai chiêu kiếm kỹ của Quý Du, không ngừng đến gần gã thì rất ngạc nhiên.
Phong hào của tiểu không gian là Chấn Thiên Kiếm Vương, chấn trong bát quát có nghĩ là lôi.
Trong các loại quy tắc thì Quý Du nắm giữ lôi chi quy tắc tinh thâm nhất, ứng dụng quen thuộc nhất.
Từng nhát chém vụt qua không trung như sấm sét từ trên trời giáng xuống, xé rách bóng tối, xé nát mây đen, xé không trung đánh hướng Sở Mộ, tựa như biển sấm chớp mưa bão dày đặc trên Đấu Kiếm đài, không có chỗ trốn.
Sấm sét diệt thế, uy nghiêm vô vàn. Giờ phút này Quý Du như thành Lôi Thần muốn khống chế khống lôi chi đạo hủy thiên diệt địa, oanh giết Sở Mộ.
Mỗi nhát kiếm là một tia chớp, uy năng đáng sợ làm da đầu Sở Mộ tê dại, hắn không ngờ chỉ một lôi chi quy tắc mà uy lực đến trình độ như thế, cực kỳ mạnh mẽ. Có thể thấy Quý Du bỏ công nghiên cứu lôi chi quy tắc thế nào, tạo nghệ tinh sâu hơn hẳn Kiếm Vương bình thường.
Sở Mộ cảm giác đang đối mặt không phải thanh kiếm, không là con người, đó là biển sét vô cùng vô tận, bất tử bất diệt.
Sở Mộ vừa né tránh vừa thầm nhủ:
– Ta cũng nắm giữ lôi chi quy tắc, cho dù đẳng cấp giống nhau nhưng không thể so sánh với Quý Du.
Sở Mộ tăng lực lượng thần niệm lên đến cực độ, đầu óc như máy tính tinh vi tiên tiến nhất, tư duy vận chuyển tính toán với tốc độ không thể tưởng tượng. Trong đầu hắn mô phỏng đủ loại phản chiếu hiện thực, khiến thân thể, bước chân né tránh chính xác nhất.
Động tác của Sở Mộ gây ra một đống tiếng hét, kinh thán. Quý Du cũng giật mình, gã biết rõ tần suất, mật độ, uy lực đòn công kích của mình, bản thân gã nếu bị đánh trúng hơn phân nửa sẽ bị thương. Khả năng né tránh không lớn, chỉ có thể ngay mắt đón đỡ và trốn.
Nhưng lúc này Sở Mộ không đỡ đòn, hắn chỉ né tránh né tránh né tránh, mỗi lần né tránh đều chính xác khủng khiếp, như thể Quý Du và Sở Mộ luyện tập phối hợp với nhau nhiều lần.
Quý Du có thể nói diễn tập chung với Sở Mộ không?
Không thể nào! Quý Du sẽ không, Sở Mộ cũng không, vì khinh thường làm như vậy. Đây là bằng vào thực lực, là năng lực của cá nhân
Sở Mộ cũng không ngờ khi mình hoàn toàn tập trung tinh thần sẽ tiến vào trạng thái như vậy, tính toán vô cùng tinh vi. Sở Mộ bất giác cảm thấy có cái gì sắp đột phá.
Sở Mộ đạp bộ pháp kỳ dị né tránh từng đợt sấm sét đáng sợ oanh kích, hắn không ngừng tới gần Quý Du.
Đấu Kiếm đài không lớn, chủ yếu vì đòn công kích của Quý Du quá dày đặc làm Sở Mộ né qua né lại dần áp sát. Có khi công kích đến trước mặt thì né tránh, buộc phải thụt lùi rồi đi vòng quan nên tốn nhiều thời gian.
Dù vậy người xem ngây ngẩn, tưởng tượng nếu là bản thân mình thay thế Sở Mộ, đối diện công kích cuồng bạo đáng sợ dày đặc của Quý Du thì sẽ ra sao?
Né tránh tinh vi chính xác như Sở Mộ sao?
Không làm được, trái tim nói cho họ biết thật sự không làm được.
Nhiều Kiếm Vương cảm thán từ tận đáy lòng:
– Không uổng là đệ nhất môn đồ Tạo Hóa.
Liễu Bạch Dạ biểu tình cực kỳ khó xem, nghiến răng ken két, hai nắm đấm siết chặt, mu bàn tay nổi gân xanh như con giun.
Lửa giận bừng bừng!
Một số Kiếm Vương phản bác:
– Nếu Quý Du không áp chế tu vi xuống nhất trọng thiên, không thể thi triển những kiếm kỹ uy lực cường đại thì Sở Mộ bị thua lâu rồi!
Dù bọn họ biết mình không thể né tránh tinh vi như Sở Mộ nhưng thấy lòng khó chịu, gai mắt hắn.
Bọn họ nói có lý, kiếm kỹ càng cường đại sẽ tiêu hao nhiều kiếm nguyên, tu vi của Quý Du từ Tạo Hóa thất trọng thiên ức chế xuống còn, nhất trọng thiên, lượng kiếm nguyên giảm mạnh gấp trăm vạn lần, nhiều kiếm kỹ uy lực cường đại không thể thi triển tùy thích.
Với kiếm nguyên bây giờ của Quý Du dù độ tinh thuần hơn xa Tạo Hóa nhất trọng thiên bình thường tối đa chỉ đủ cho gã thi triển đến kiếm kỹ nhị phẩm.
Ví dụ kiếm kỹ địa giai nhất phẩm cao cấp tiêu hao lực lượng ít hơn kiếm kỹ địa giai nhất phẩm phá địa cấp gấp mấy lần.
Tương tự, kiếm kỹ địa giai nhị phẩm phá địa cấp tiêu hao lực lượng nhiều hơn kiếm kỹ địa giai nhất phẩm phá địa cấp gấp mấy lần, thậm chí chục lần.
Lấy Sở Mộ làm ví dụ, kiếm nguyên của hắn nếu thi triển ba chiêu kiếm kỹ Trảm Thiết, Phá Phong, Cuồng Lôi Phá thì đủ sức kéo dài, dùng mấy lần đều không sao. Nhưng thi triển Trảm Phong sẽ tiêu hao nhiều kiếm nguyên, nếu không phục hồi trong thời gian ngắnn thì không thể phát ra chiêu thứ hai.
Dù kiếm nguyên của Quý Du tinh thuần hơn Kiếm Vương Tạo Hóa nhất trọng thiên bình thường gấp vô số lần, thi triển kiếm kỹ tiêu hao càng thấp thì gã sẽ không dễ dàng thi triển kiếm kỹ địa giai nhị phẩm phá địa cấp.
Chương 1634: Cuộc chiến phong hào (Hạ)
Quý Du đang tìm cơ hội, cố gắng một kiếm đánh bại Sở Mộ.
Đây là lý do Sở Mộ tự tin sẽ đánh bại Quý Du, vì nếu gã thi triển một chiêu kiếm kỹ chiêu địa giai tứ phẩm phá địa cấp bao trùm Đấu Kiếm đài làm hắn không có đường trốn, hắn sẽ bị đánh bại ngay lập tức không cần quyết đấu làm gì.
Trường kiếm nằm trong tay thoải mái tự nhiên, một kiếm sắc bén, một kiếm tuyệt sát, một kiếm phá không. Kiếm ở trong tay, người kiếm hợp nhất, sát khí bén nhọn không chút nương tình.
Áp lực lớn khiến Sở Mộ nghẹt thở, cũng trong áp lực hắn cảm giác trạng thái chiến đấu chưa từng có, các loại hiểu ra dâng lên trong lòng. Nếu có thời gian Sở Mộ sẽ tĩnh tọa cẩn thận tham ngộ, tiếc rằng đang trong lúc chiến đấu, còn là cuộc chiến cường độ siêu cao.
Quý Du là đối thủ mạnh thực lực cực kỳ đáng sợ.
Phải áp sát đối phương, đánh gần thân mới có hy vọng thắng.
Quý Du vẫn giữ công kích cường độ cao, mỗi kiếm như sấm sét nhưng không phải kiếm kỹ nên tiêu hao không nhiều, thần niệm của gã đủ sức chống đỡ. Tu vi của Quý Du bị áp chế, lực lượng thần niệm cũng chịu ảnh hưởng nhưng vẫn rất cường đại, mạnh hơn Kiếm Vương Tạo Hóa nhất trọng thiên bình thường rất nhiều.
Sở Mộ đang tìm cơ hội áp sát, Quý Du cũng tìm cơ hội.
truyện huyền huyễn audio
Quý Du thầm nhủ:
– Nếu ngươi cứ muốn tìm đủ cách đến gần ta vậy ta sẽ cho ngươi cơ hội này!
Quý Du không biết tại sao Sở Mộ cố gắng muốn đến gần mình, nhưng gã đoán là hắn cảm thấy đến gần đánh xáp lá cà mới có cơ hội thắng. Đánh gần người đa phần dựa vào kiếm thuật, số ít mới dùng kiếm kỹ.
Quý Du tu luyện đến đẳng cấp Kiếm Vương thất tinh, đã luyện kiếm hơn một trăm năm, gã tự nhận kiếm thuật cũng không kém, ít nhất cao hơn Sở Mộ. Cộng thêm Quý Du cũng giỏi về kiếm kỹ cận chiến, kết hợp lại chắc chắn có thể đánh bại Sở Mộ.
Nghĩ đến đây Quý Du thu kịp, nhích chân dung nhập lôi chi quy tắc vào, hai chân như đạp trên tia chớp, có tiếng xèo xèo vang lên. Quý Du như hợp nhất với sấm sét, tựa tia chớp phá không chém vào Sở Mộ.
Kiếm giơ lên, tia chớp mãnh liệt nhảy nhót trên thân kiếm.
Thánh kiếm trong tay Quý Du là hạ phẩm, vì tu vi bị áp chế nên gã chỉ có thể dùng thánh kiếm hạ phẩm, phẩm chất của kiếm không bằng Cuồng Đình thánh kiếm của Sở Mộ.
Chợt lóe, trước mắt mọi người như có tia chớp xé rách không trung, kiếm giơ cao dung nhập lực lượng lôi chi quy tắc mãnh liệt giáng xuống đâm hướng Sở Mộ. Sở Mộ thấy tia chớp vụt qua trước mắt, bóng dáng Quý Du biến mất chỉ còn lại sấm sét tím chém tới.
Sắc bén mà bá đạo tuyệt luân.
Sở Mộ không kinh sợ mà còn lấy làm mừng, đánh xáp lá cà chọt trúng chỗ ngứa của hắn. Nếu đánh gần thân mà vẫn không thể hạ gục Quý Du tức là Sở Mộ bây giờ chưa thể đấu lại gã, dù hắn không cam lòng thì đành nhường phong hào lại cho gã.
Còn về thi triển bí pháp, Phần Huyết Biến đại thành hao tổn tinh huyết, Quý Du cũng có bí pháp chắc chắn không thua gì Phần Huyết Biến đại thành, Sở Mộ không chiếm ưu thế. Thần Hoang kiếm quyết thì cần mười giây, chiến đấu cường độ cao như vậy một giây biến hóa, đừng nói mười giây, dù là một giây Sở Mộ cũng khó xoay sở.
Bằng vào thực lực chiến một trận đi.
Mắt Sở Mộ bắn ra tia sáng, Cuồng Đình thánh kiếm chém ra như tia chớp trắng rạch phá không trung để lại quỹ tích vô cùng rực rỡ, khiến người kinh dị.
Một Kiếm Vương xoe tròn mắt:
– Kiếm nhanh quá!
Mới rồi Sở Mộ chỉ né tránh chứ không rút kiếm phản kích nên bọn họ không biết tốc độ kiếm của hắn nhanh như vậy. Quý Du cũng bất ngờ.
Trong phút chốc hai kiếm đến gần, tiếp xúc, lướt qua nhau chém vào đối phương.
Sở Mộ đạp mặt đất quay quanh một vòng dây dưa với Quý Du. Tốc độ của Quý Du siêu mau, phản ứng nhanh nhẹn, gã thi triển kiếm thuật dung nhập lực lượng lôi chi quy tắc va chạm với Sở Mộ.
Bước chân hai bên bị cố định trong phạm vi cỡ trượng, tiến lui có thứ tự, nhìn như lộn xộn nhưng thật ra là cố ý.
Kiếm khó tránh khỏi va chạm, lực lượng sấm sét mạnh mẽ va vào nhau, nổ tung trong tiếng đì đùng. Vô số tia chớp tím và trắng đan xen vòng quanh thân như hỏa hoa bắn tung ra vô cùng rực rỡ.
Kiếm thuật của Quý Du cực kỳ sắc bén tựa như lôi chi quy tắc, nhanh nhẹn mà bạo liệt, mỗi đường kiếm đơn giản trực tiếp nhưng tràn ngập uy lực đáng sợ, hơi thở hủy diệt ngưng tụ trong đó rồi bùng nổ trùng kích.
Hai kiếm va chạm, Sở Mộ cảm giác quyết tâm mạnh mẽ phá hủy tất cả trong kiếm của Quý Du.
Quý Du mạnh nhưng Sở Mộ không yếu, hắn thậm chí càng mạnh hơn.
Kiếm thuật của Sở Mộ càng bao dung, nhiều biến hơn. Dung nhập thủy chi quy tắc khiến không khí xung quanh như nước chảy róc rách cuốn trôi, làm kiếm thuật nhanh nhẹn bạo liệt của Quý Du bị ảnh hưởng.
Đôi khi dung nhập phong chi quy tắc, kiếm biến siêu nhanh và sắc bén. Đôi khi dung nhập kim chi quy tắc, mũi nhọn cực bén, đôi khi dung nhập lôi chi quy tắc, nhanh nhẹn bạo liệt.
Sở Mộ biết bàn về nắm giữ lực lượng quy tắc thì hắn thua xa Quý Du nên luân phiên dung nhập các loại quy tắc mình sở hữu, biến ảo liên hồi làm Quý Du khó thể chống đỡ, vào lúc thích hợp mới thi triển Chấn Địa kình cố gắng được hiệu suất cao hơn, tốt nhất là một kiếm đánh bại Quý Du giành chiến thắng.
Sở Mộ có tính toán của mình, Quý Du cũng có mưu tính riêng, giao phong kiếm thuật chỉ là sự khởi đầu.
Từ lúc Quý Du bắt đầu cầm kiếm, luyện kiếm đến nay đã hơn một trăm năm, dù gã không cố ý bỏ ra nhiều thời gian tôi luyện kiếm thuật của mình cũng sẽ tự động tinh thâm hơn. Tích lũy hơn một trăm năm cộng thêm thiên phú phi phàm, đủ để kiếm thuật của Quý Du lên đến tạo nghệ siêu cao.
Đặc biệt sau khi hiểu rõ chiến đấu giữa Kiếm Giả, chú trọng kiếm thuật nhiều lần tăng tiến, cố ý tham ngộ tu luyện nên tiến bộ càng rõ ràng hơn.
Nhìn chung các đối thủ trước giờ của Quý Du chưa ai áp đảo gã khi đánh bằng kiếm thuật. Nhưng bây giờ Quý Du giật mình, vì gã phát hiện kiếm thuật đơn giản trực tiếp, sức sát thương kinh người, nhanh nhẹn mà bạo liệt được rèn giũa bao năm thế nhưng không cách nào áp chế Sở Mộ được, ngược lại dần bị hắn nắm giữ tiết tấu, rơi vào thế yếu. Chuyện này cực kỳ khó tin với Quý Du biết bao.
Đám Kiếm Vương bên dưới Đấu Kiếm đài trợn to mắt tràn đầy khó tin, không thể hiểu nổi cảnh tượng trước mắt:
– Kiếm thuật của hắn tinh tế đến vậy sao?
Liễu Bạch Dạ nghiến răng ken két.
Sở Mộ dần dần khống chế tiết tấu chiến đấu, từng chút một chiếm ưu thế khiến Quý Du từ từ bị yếu thế.
Tranh phong kiếm thuật thì Quý Du đã bao giờ sợ ai?
Chương 1635: Chấn Địa kình mạnh mẽ
Quý Du hiểu ra một điều:
– Cứ tiếp tục thế này thì thế cục sẽ cực kỳ bất lợi cho ta!
Quý Du bùng nổ, lôi chi quy tắc cực kỳ mãnh liệt tụ tập trong thân kiếm, sấm sét màu tím đì đùng. một kiếm toát ra hơi thở hủy diệt đáng sợ từ trên trời chém xuống như sấm sét giáng xuống muốn hủy diệt mặt đất.
Kiếm kỹ cận chiến địa giai nhất phẩm phá địa cấp: Lạc Lôi Trảm!
Một kiếm mênh mông, một kiếm phá diệt, uy năng mạnh mẽ đến mức tận cùng, tốc độ nhanh kinh người, muốn dùng lực lượng mạnh nhất rối loạn tiết tấu của Sở Mộ, thậm chí một kiếm đánh bại hắn.
Mọi thứ đều nằm trong dự tính, đối diện một kiếm cực mạnh của Quý Du thì Sở Mộ lùi rồi tiến lên một bước, xoay người trong khoảnh khắc làm Lạc Lôi Trảm của Quý Du chém hụt. Sở Mộ xoay người thuận thế chém một kiếm, có ánh sáng vàng rót vào thân kiếm, chém đứt mọi cứng rắn trên đời.
Khí thế thẳng tiến không lùi, không gì ngăn cản được làm Quý Du biến sắc mặt, gã chợt phát hiện đánh xáp lá cà với Sở Mộ là quyết định cực kỳ sai lầm.
Nhưng không còn đường cứu vãn, vì kiếm của Sở Mộ như giòi trên xương mu bàn chân, như bóng với hình tỏa định gã, làm Quý Du khó thể rút lui.
Huơ kiếm, đón đỡ, né tránh, chém lại nhát kiếm, tốc độ nhanh như gió rít.
Kiếm kỹ cận chiến phong chi quy tắc.
Quý Du thăng cấp Kiếm Vương đã hơn trăm năm, gã sở hữu số lượng kiếm kỹ khá nhiều, có một phần bây giờ gã ít khi dùng nhưng vì hiện nay tu vi bị áp chế nên buộc phải dùng lại.
Phong Chi Trảm Tam Liênt Sát!
Tốc độ kiếm nhanh đến tột độ, như gió rít xẹt nhanh qua.
Vèo vèo vèo!
Ba kiếm nối liền ba hướng trên, giữa, dưới giết hướng Sở Mộ.
Ba kiếm, ba luồng gió rít như muốn chém Sở Mộ thành ba khúc.
Sở Mộ tựa bươm bướm vờn hoa, nhẹ nhàng né thoát Phong Chi Trảm Tam Liênt Sát. Cuồng Đình thánh kiếm phản kích, vẫn là Trảm Thiết. Trong kim chi quy tắc dung nhập vài phần lực lượng sấm sét khiến Cuồng Đình thánh kiếm càng thêm bá đạo.
Chỉ một kiếm này đã làm Quý Du buộc phải né mũi nhọn.
Quý Du chợt nhảy lên, kiếm kỹ Trảm Thiên xẹt qua bên dưới như rạch nát không gian Đấu Kiếm đài.
Thân thể Quý Du xuất hiện trên bầu trời, gầm lên một tiếng, có gió từ hư vô thổi tới vòng quanh người gã tựa bão tố. Ngay sau đó người Quý Du bộc phát lôi quang màu tím cực kỳ mãnh liệt, vô số tia chớp tím điên cuồng lấp lóe tràn ngập hư không, hội tụ với gió xoay tròn hình thành bão sấm sét, tràn ngập hủy diệt vô tận.
Lực lượng đáng sợ tụ tập trên thánh kiếm trong tay Quý Du, lực lượng của phong chi quy tắc và lôi chi quy tắc tầng tầng tăng lên, không ngừng bạo phát. Nguyên Đấu Kiếm đài sắp bị phá hủy.
Biểu tình Sở Mộ trầm trọng, uy năng của đường kiếm này quá mạnh mẽ, áp chế làm hắn khó thở.
Trong nhát kiếm kia dường như có ý vị độc đáo, kiếm ý đặc biệt. Sở Mộ phản ứng lại, là kiếm ý thuộc tính.
Quý Du chỉ kém một bước là chính thức nắm giữ kiếm ý thuộc tính, Sở Mộ biết là vì hắn cũng có kiếm ý thuộc tính, kiếm ý bất diệt.
Sở Mộ có hai kiếm phách, hai kiếm ý. Một cái là kiếm ý bình thường, một cái là kiếm ý thuộc tính. Thông thường Sở Mộ hay sử dụng kiếm ý bình thường, rất ít khi dùng kiếm ý bất diệt.
Sở Mộ ngước lên nhìn, bão xanh tím đáng sợ không ngừng tụ lại tỏa định hắn, khiến hắn cảm giác bị xé rách phá hủy.
Sở Mộ kinh thán nói:
– Một kiếm mạnh mẽ quá!truyện Ma Tu audio
Đây là kiếm kỹ địa giai nhị phẩm phá địa cấp dung nhập phong chi quy tắc, lôi chi quy tắc, uy năng mạnh mẽ như vậy trừ việc Quý Du kích phát ra kiếm ý thuộc tính chưa luyện thành công, còn vì gã kiểm soát lực lượng quy tắc đến trình độ cực kỳ cao sâu.
Vẻ mặt Sở Mộ từ giật mình chuyển sang kiên định, lòng hắn bình tĩnh lại như biển cả dậy sóng:
– Mặc cho ngươi mạnh mẽ đếnn hủy thiên diệt địa thì ta cũng một kiếm chém tan!
Trong khoảnh khắc lực lượng cơ bắp bộc phát, rung rung, giây sau kim chi quy tắc và phong chi quy tắc tuôn vào Cuồng Đình thánh kiếm, đan xen quấn quanh, kiếm nguyên chịu tải, kiếm ý bùng nổ, tất cả lực lượng tập trung hết vào thanh kiếm trong tay Sở Mộ.
Mạnh, cực kỳ mạnh.
Nhát kiếm này là kiếm mạnh nhất hiện tại Sở Mộ có.
Chợt Sở Mộ vọt lên cao, kiếm từ dưới vung lên trên như muốn một kiếm chém phá hư vọng, chém rách khung trời.
Bất cứ cái gì cũng không thể giữ vững trước đường kiếm này.
Quyết tâm, nghị lực, uy lực!
Đám Kiếm Vương quanh Đấu Kiếm đài kinh thán:
– Một kiếm mạnh quá!
– Cực kỳ kinh diễm!
Liễu Bạch Dạ trợn trừng mắt ếch, lòng vô cùng giật mình, kiếm như thế đủ tư cách uy hiếp được gã.
Kiếm Vương nhất tinh khiến Kiếm Vương tam tinh cảm thấy nguy hiểm, đúng là chuyện không tin được nhưng nó thật sự xảy ra.
Phong lôi hủy diệt gió bão giáng xuống, muốn hủy diệt Sở Mộ.
Trong phút chốc Sở Mộ chém kiếm ra, không gian Đấu Kiếm đài như miếng vải bị xé rách, kiếm chém ngay chính giữa bão tố.
Trong khoảnh khắc lực lượng chấn động vô cùng đáng sợ hùng dũng tràn ra, uy năng lực lượng mạnh mẽ vô biên. Trung tâm bão tố bị lực lượng chấn động tần suất cao xé rách, mũi nhọn của kim chi quy tắc và phong chi quy tắc đâm vào trong.
Đâm thẳng tới trước, không sự vật gì có thể ngăn cản được, như chém ngược dòng lên trên.
Bão tố bị xẻ đôi, luồng kiếm quang trắng nhách sắc bén vô cùng đập vào mắt Quý Du, nhanh chóng biến to ra phản chiếu trên khuôn mặt tràn đầy kinh ngạc.
Quý Du không thể ngờ gã áp chế tu vi sử dụng chiêu kiếm kỹ mạnh nhất, trong tình huống cứng đối cứng mà bị Sở Mộ một kiếm phá mở.
Kiếm quang gần trong gang tấc, khí thế vô cùng mạnh mẽ làm con ngươi Quý Du co rút. Mũi nhọn vô tận bao la hùng hồn làm gã kinh hoàng, Quý Du ở giữa không trung, đang trong trạng thái thi triển kiếm kỹ nên không cách nào né tránh. Quý Du miễn cưỡng giơ kiếm ngang trước mặt đỡ nhát chém của Sở Mộ.
Tiếng rít chói tại vang lên, sóng gợn mắt thường trông thấy nổ tung. Quý Du lại biến sắc mặt, tái nhợt không còn chút máu, kiếm rung bần bật, tay phải cầm kiếm cũng run rẩy. Lực lượng chấn động đáng sợ làm cổ tay gã rách toạc, Quý Du cảm giác xương tay sắp vỡ, từng tiếng nổ, trong chấn động cơ bắp nứt nẻ, sắc đỏ ứa ra.
Quý Du bị đẩy ngược lên trời đập mạnh vào phong cấm rồi rơi xuống, phun ra ngụm máu, khí thế ủ rũ.
– Không thể nào!!!
– Quý Du bị đánh thương!
Đám Kiếm Vương quanh Đấu Kiếm đài trợn to mắt hét lên, không thể tin cảnh tượng thấy trước mắt.
Giật mình, cực kỳ giật mình.
Quý Du Kiếm Vương thất tinh dù tu vi bị áp chế xuống nhất trọng thiên nhưng thực lực vẫn mạnh hơn Kiếm Vương nhất tịnh rất nhiều, Kiếm Vương nhị tinh cũng không đánh lại gã. Nhưng bây giờ Quý Du bị một Kiếm Vương nhất tinh đánh bại, còn là đường đường chính chính đánh bại khi gã thi triển ra kiếm kỹ mạnh mẽ.
Chương 1636: Tham ngộ pho tượng tổ sư khai các (Thượng)
Quý Du vùng vẫy bò dậy:
– Ngươi thắng.
Va chạm một kiếm kia chủ yếu là Chấn Sơn Kình trùng kích, làm bị thương cánh tay phải của gã, cơ bắp xương toàn thân như bị xé ra, nội tạng cũng bị trùng kích gây vết thương.
Lực lượng đáng sợ, dù Quý Du không cam lòng nhưng gã biết mình đã thua, bị đánh bại đường đường chính chính, không có gì để viện cớ.
Sở Mộ lạnh nhạt nói:
– Nếu ngươi không áp chế tu vi thì ta không địch lại một kiếm của ngươi.
Sở Mộ không vui vẻ vì đã đánh bại Quý Du, bởi hắn biết rõ có thể hạ gục được gã chỉ vì Quý Du ức chế tu vi xuống gấp trăm vạn lần. Nếu đối phương dốc hết sức thì Sở Mộ khó ngăn được một đầu ngón tay của người ta, sẽ bị nghiền nát.
Quý Du lau máu dính khóe môi:
– Cho dù ta áp chế tu vi thì độ tinh thuần kiếm nguyên hơn xa ngươi, về nắm giữ quy tắc cũng trên ngươi, uy năng kiếm kỹ cao hơn ngươi. Nhưng dù vậy ta vẫn thua dưới kiếm của ngươi, không phải ăn may.
Quý Du cười nói:
– Phong hào Chấn Thiên Kiếm Vương hiện tại thuộc về ngươi, ta chờ tu vi của ngươi tăng lên, có ngày lên đến cùng đẳng cấp với ta thì ta sẽ lại khiêu chiến với ngươi, khi đó mới thật sự quyết định quyền sở hữu phong hào.
Sở Mộ gật đầu nói:
– Được.
Quý Du dùng phong hào Chấn Thiên đã hơn một trăm năm, trong đó chất chứa lý tưởng, nguyện vọng của gã nên sẽ không dễ dàng từ bỏ. Sở Mộ hiểu điều đó.
Khi tu vi của hai người cùng đẳng cấp mới là cuộc chiến thật sự, dốc hết sức thi triển quyết tranh cao thấp.
Quý Du nhìn chăm chú Sở Mộ một lúc rồi xoay người đi xuống Đấu Kiếm đài, kiếm nguyên bị áp chế trong người bắt đầu phục hồi. Vang tiếng nổ ầm ầm trùng kích toàn thân Quý Du, vết thương nhanh chóng lành lặn.
Sở Mộ bước xuống Đấu Kiếm đài, chiến thắng này giúp hắn giữ được phong hào Chấn Thiên nên lòng rất vui vẻ.
Trong ánh mắt tràn ngập kinh thán, khó tin của các Kiếm Vương, Sở Mộ đi ra Đấu Kiếm điện, tính trở về Phi Thiên các một chuyến vì tiếp theo rất có thể một thời gian khá lâu hắn không quay lại Phi Thiên các.
– Sở Mộ này siêu đáng sợ.
– Đúng rồi, dựa vào thực lực Kiếm Vương nhất tinh mà đánh bại được Quý Du, nói đánh nhau sống chết thật sự thì Kiếm Vương nhị tinh bình thường sẽ là vong hồn dưới kiếm của hắn.
– Theo ta thấy không chỉ là Kiếm Vương nhị tinh bình thường không đấu lại hắn, có lẽ Sở Mộ đủ sức đánh một trận với Kiếm Vương tam tinh bình thường.
– Kiếm Vương nhất tinh chiến với Kiếm Vương tam tinh, dù là tam tinh bình thường cũng đủ nói lên thực lực của Sở Mộ cực kỳ đáng sợ.
– Kiếm Giả có thể vào Tạo Hóa bí cảnh tham ngộ tất nhiên có thiên phú phi phàm, trở thành môn đồ đệ nhất Tạo Hóa còn vượt qua những môn đồ xưa thì thiên phú càng kinh người.
Tiếng khích lệ càng nhiều thì sắc mặt Liễu Bạch Dạ càng đen.
Sở Mộ mới đi ra Đấu kiếm điện thì nghe có người gọi tên mình, giọng nói xa lạ:
– Sở Mộ, xin chờ một chút!
Kiếm Giả trung niên áo lam cười thân thiện nói nhanh:
– Ta tên Lục Chiến, ta không có ác ý.
Sở Mộ cảm giác Kiếm Giả trung niên toát ra khí thế đến đẳng cấp Tạo Hóa tam trọng thiên, là một Kiếm Vương tam tinh.
Sở Mộ không trả lời, hắn chỉ nhìn đối phương chờ nói tiếp.
Lục Chiến không ngờ Sở Mộ kiệm lời như thế, không thèm hỏi tới.
Lục Chiến cười lúng túng nói tiếp:
– Là vầy, ta thấy Sở huynh tuy rằng chỉ là Tạo Hóa nhất trọng thiên nhưng lực công kích hơn xa Kiếm Vương nhất tinh, dù đấu với Kiếm Vương tam tinh bình thường cũng không kém bao nhiêu nên ta định mời Sở huynh cùng thăm dò một bí cảnh.
Biểu tình Sở Mộ nghiêm túc lặp lại:
– Bí cảnh.
Cái gọi là bí cảnh hoặc tự nhiên sinh thành, hoặc cường giả để lại. Trong bí cảnh chưa bị khai phá thường có rất nhiều báu vật, thám hiểm bí cảnh thường đem lại nhiều ích lợi lớn cho các Kiếm Giả.
Kiếm Vương thích nhất là thăm dò bí cảnh.
Sở Mộ không từ chối, hắn hỏi:
– Khi nào?
– Bí cảnh mới xuất hiện, còn có vô số phong cấm, phải chờ hơn một năm thì phong cấm mới bị suy yếu, khi đó có thể phá cấm tiến vào.
Lục Chiến giải thích rằng:
– Đến lúc đó không chỉ chúng ta, sẽ có Kiếm Giả khác tiến vào, cạnh tranh với nhau. Chỉ thiên tài tu vi từ Tạo Hóa nhất trọng thiên đến tam trọng thiên mới vào bí cảnh đó được.
Lòng Sở Mộ máy động, lại hỏi:
– Khi nào tập hợp?
Lục Chiến đáp:
– Một năm sau ngày hôm nay hội hợp ở Kiếm Thần điện cùng đi bí cảnh.
Sở Mộ gật đầu nói, xoay người đi:
– Được, nếu ta muốn đi thì một năm sau ta sẽ đến Kiếm Thần điện hội hợp với ngươi.
Trong thế giới Kiếm Giả rất thường thấy tình huống này, dù không quen biết nhưng thấy thực lực của đối phương không tệ hay vì điều gì đó mà đưa ra lời mời cùng thám hiểm bí cảnh.
Lục Chiến mời xong nhìn bóng lưng Sở Mộ đi khuất, gã cười cười quay về Kiếm Thần điện.
Sở Mộ rời khỏi Kiếm Thần điện ngự kiếm bay đi, hóa thành kiếm quang lao vút đi.
Một bóng người chợt lóe xuất hiện ở rìa Kiếm Thần điện nhìn theo kiếm quang Sở Mộ rời đi, là Liễu Bạch Dạ đệ tử của Toái Tinh lâu.
Liễu Bạch Dạ rít qua kẽ răng giọng nói đầy sát khí sắc bén:
– Sở Mộ, cũng được, ta cho ngươi sống lâu hơn một năm, một năm sau ta sẽ giết ngươi trong bí cảnh!
Lúc trước Liễu Bạch Dạ nhìn cuộc chiến giữa Sở Mộ và Quý Du, nhận ra hắn cường đại không thể đối xử theo lẽ thường. Bây giờ gã có đi chặn lại Sở Mộ, dù cuối cùng giết được hắn thì Liễu Bạch Dạ cũng sẽ bị thương nặng.
Nên Liễu Bạch Dạ định chừa cơ hội chờ một năm sau vào bí cảnh, gã muốn dùn thời gian một năm điên cuồng tăng cao thực lực của mình.
***
Ngự kiếm trên không, bay lượn thiên địa. Tốc độ của Sở Mộ siêu nhanh mau chóng rời xa Kiếm Thần điện bay hướng Phi Thiên các.
So với lúc đến Kiếm Thần điện thì bây giờ tốc độ của Sở Mộ nhanh vài phần, có thể rút ngắn một ít thời gian sớm quay về Phi Thiên các hơn.
Về thám hiểm bí cảnh một năm sau, nếu không có gì ngoài ý muốn thì Sở Mộ định sẽ đi, nên hắn cố gắng tranh thủ tăng mạnh thực lực trong vòng một năm. Tiến bộ tu vi hay tăng tiến mặt khác đều được, tóm lại miễn là thực lực lên cao.
Thật ra quay về Phi Thiên các mất chút thời gian, từ Phi Thiên các chạy tới Kiếm Thần điện lại tốn thời gian nên thời gian cho Sở Mộ tu luyện chưa đến một năm.
May mà Sở Mộ còn ba viên Thì Chi Sa cao cấp, đủ cho hắn kéo dài ba tháng thành mười hai tháng tức là một năm, cộng lại hắn có hơn một năm tu luyện, chắc chắn thực lực sẽ càng mạnh hơn.
Chương 1637: Tham ngộ pho tượng tổ sư khai các (Hạ)
Tốc độ siêu nhanh vụt qua không trung, xuyên qua biển mây, cực kỳ nhanh.
Sở Mộ vừa ngự kiếm bay đi vừa suy nghĩ về lĩnh ngộ trong vùng đất sát hạch, từ cuộc chiến với Quý Du, hắn nắm giữ lôi chi quy tắc càng sâu hơn nhưng chưa đến trình độ cao sâu như Quý Du.
Nhưng Sở Mộ vững tin nếu cho hắn chút thời gian thì chắc chắn có thể tăng lên một bậc, đến trình độ càng cao sâu, uy năng càng mạnh hơn nữa.
Sở Mộ liên tục bay một tháng không ngừng nghỉ, sắp tiêu hao hết kiếm nguyên. Sở Mộ móc thượng phẩm Nguyên Tinh ra nghiền nát hấp thu bổ sung, cuối cùng trông thấy sơn môn Phi Thiên các. Sở Mộ lấy kiếm lệnh thân phận đệ tử của Phi Thiên các ra, lệnh bài tỏa ánh sáng bao bọc hắn đưa vào trong sơn môn Phi Thiên các như biến mất trong hư không.
Nguyên khí thiên địa đậm đặc ập vào mặt làm Sở Mộ cảm thấy thân thiết, nơi này là tiểu thế giới của Phi Thiên các.
Sở Mộ từ giữa không trung rơi xuống lối đi bộ.
Vào tiểu thế giới Phi Thiên các đầu tiên phải đi qua tiền viện, có pho tượng tổ sư sáng lập Phi Thiên các đứng sừng sững. Ai đi vào đều phải đáp xuống đi bộ để biểu thị lòng tôn kính với tổ sư khai các, dù là các lão, các chủ Phi Thiên các cũng phải tuân theo quy định.
Sở Mộ nhớ rõ năm xưa sát hạch vào Phi Thiên các là tham ngộ pho tượng tổ sư khai các của Phi Thiên các, trong thời gian quy định tham ngộ ra kiếm thuật tiểu phi thiên mới xem như vượt kiểm tra, có tư cách trở thành đệ tử của Phi Thiên các.
Khi ấy Sở Mộ thể hiện ngộ tính không gì sánh bằng làm nhóm các lão Phi Thiên các cực kỳ chú trọng.
Sở Mộ đi bộ đến tiền viện, nhìn một pho tượng đứng sững dưới đất, cảnh sát hạch ngày xưa hiện ra rõ ràng trước mắt hắn.
Sở Mộ bất giác lại nhìn hướng pho tượng tổ sư Phi Thiên các, tập trung tinh thần nhìn.
Sở Mộ vừa đi vừa nhìn tượng tổ sư khai các Phi Thiên các, hắn bỗng có cảm giác kỳ lạ, dường như bên trong pho tượng ẩn chứa bí mật gì.
Sở Mộ nhớ lại năm xưa sư huynh dẫn hắn đi Thần Hoang kiếm thai có nói là trong tượng tổ sư khai các Phi Thiên các trừ một môn kiếm thuật tiểu phi thiên ra còn ẩn giấu bí mật lớn, nhưng chưa từng có ai tham ngộ ra, vì vậy người ta cho rằng tin đồn ẩn chứa bí mật lớn chỉ là nói đùa.
Nhưng hôm nay Sở Mộ nhìn tượng tổ sư khai các, không hiểu sao có cảm giác kỳ lạ, như thể bên trong thật sự ẩn chứa bí mật rất lớn.
Bất giác dừng bước chân, Sở Mộ đứng ngay trước tượng tổ sư khai các, mắt nhìn chằm chằm vào pho tượng không chớp mắt, chăm chú chưa từng có.
Thế giới quanh người Sở Mộ dường như vỡ vụn thành từng mảnh, từng miếng biến mất trước mắt hắn, chỉ có pho tượng dường như càng lúc càng to ra, tràn ngập trong thiên địa, chiếm trọn đôi mắt hắn, che lấp tất cả thứ khác, nó là toàn bộ thế giới của hắn.
Chỉ còn lại pho tượng, những thứ khác đều biến mất.
Pho tượng bỗng rung rung, tro bụi trên người rơi nhanh xuống, như thể tượng là con người, một người sống nhưng không hiểu sao bị phong ấn tại đây, bây giờ tự tỉnh lại rời khỏi phong ấn.
Bụi bặm rơi nhanh, tiếng răng rắc vang lên. Pho tượng như bị gõ mạnh nứt ra cái khe hẹp, theo thời gian trôi qua cái khe nhanh chóng bò từ trước ra sau, càng lúc càng lớn.
Như có cái bùa to gõ vào vết nứt, tiếng răng rắc vang lên, càng nhiều khe nứt lấy khe nứt đầu tiên làm trung tâm khuếch tán bốn phương tám hướng. Như nhánh chính của cái cây to, từ nhánh chính vươn ra vô số nhánh con trải rộng bốn phía, lan tràn như dây leo phát triển.
Sở Mộ nhìn chăm chú, bất giác dường như chỉ khoảnh khắc pho tượng to lớn đầy vết nứt, trông thật yếu ớt tùy thời tan vỡ sụp đổ.
Pho tượng không vỡ nát sụp xuống mà là bong ra từng mảng, khe nứt là quỹ tích, từng khối loang lổ rơi rụng, rơi xuống thành hư vô.
Chỗ khe hở rớt ra lộ một góc trường bào màu đen, tuyên cổ trường tồn, vĩnh hằng không thay đổi.
Ngày càng nhiều cái khe bong ra, pho tượng dâng lên khí thế khuếch tán ra, đó là sự sống, tuy mỏng manh nhưng cứng cỏi ngoan cường, tựa như mầm non chui lên từ mặt đất tro tàn, tranh chấp với trời, tuyệt đối không khuất phục.
Sự sống dần đậm hơn, dồi dào hơn, ngày càng nhiều khe nứt bong ra, trường bào đen sống động như thật, làn da y như người thật.
Khi khe nứt bong ra lộ một đôi mắt, Sở Mộ thấy đôi mắt đen thui sâu thẳm, sáng như vì sao trên trời, sâu thẳm tựa vũ trụ bao la ẩn chứa thiên địa, muôn vàn biến đổi của tất cả vì sao trong vũ trụ. Dường như nhìn một cái chất chứa vạn cổ xưa nay, như nhìn một cái xem thấu huyền bí của thiên địa vạn vật, như nhìn một cái thấu suốt tang thương chuyện đời biến đổi.
Không thể hình dung đôi mắt đó, không thể hình dung hơi thở đó toát ra từ ‘người’ sắp sống lại.
Trong phút chốc Sở Mộ giật mình, bị chấn nhiếp không thể nhúc nhích, linh hồn cũng bị đóng băng.
Hư vô hắc ám vô tận, vũ trụ mênh mông sâu thẳm, một bóng người mặc trường bào màu đen, chắp hai tay sau lưng, vạt áo bay bay ngạo nghễ đứng, đầu đội trời chân đạp đất, như thể y đã tồn tại từ thuở tuyên cổ thiên địa khai tịch vũ trụ sơ sinh.
Nhìn bóng dáng của người này, đầu óc Sở Mộ trống rỗng. Sở Mộ không biết thực lực của người này thế nào, chỉ xem khí thế đã cho hắn cảm giác bàng bạc vô cùng vô tận, như bầu trời bao la vô ngần.
Đúng vậy, trường bào màu đen kia tự như bầu trời, tẩy hết sắc xanh da trời, màn trời chiếu đất, không chỗ không ở.
Sau lưng y có thanh kiếm cổ, dường như hợp nhất với lưng y.
Đứng trong vũ trụ hư không, dưới chân đạp mảnh hư vô, sau lưng có dãy sao rực rỡ, bắt sao đuổi trăng, mênh mông huyền diệu, tràn ngập trong đó, làm Sở Mộ vừa giật mình vừa chìm đắm vào.
Đột nhiên người mặc trường bào màu đen tiêu sái phiêu dật hơi cúi đầu nhìn Sở Mộ, trên khuôn mặt mơ hồ lộ ra ý cười, môi mỏng hé mở, thanh âm trong trẻo mênh mông phát ra:
– Ngươi có từng tập thuật ngự kiếm?
Tựa như tiếng thì thầm khe khẽ lại như đang hỏi Sở Mộ, thanh âm chất chứa trong suốt như trời xanh vô tận uốn lượn, như cuộn tranh đẹp nhất trải dài trong vũ trụ bao la.
Đối diện người này Sở Mộ phát ra tôn kính từ tận đáy lòng:
– Đúng vậy!
Vì y là tổ sư khai các của Phi Thiên các, vì hơi thở trong trẻo mênh mông của y, vì khí thế làm Sở Mộ ngước nhìn.
Tựa như toàn thiên địa, toàn vũ trụ nằm trong lòng bàn tay y.
Lại thanh âm trong trẻo mơ hồ gần như nỉ non phát ra từ miệng người mặc trường bào màu đen:
– Hãy xem kỹ!
Thanh âm xuyên qua hư không vũ trụ sâu thẳm vô tận truyền vào lỗ tai Sở Mộ, nghe rõ ràng như đang thì thầm bên tai.