Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
Chương 1643: Mạnh mẽ bá đạo đánh bại
❮ sautiếp ❯Chương 1643: Mạnh mẽ bá đạo đánh bại (Hạ)
Cảnh Đức Lôi biến sắc mặt, tốc độ của Sở Mộ quá mau, quá đột ngột, sức bật rất kinh người, hơn nữa vừa ra tay đầu tiên là bí pháp thần niệm công kích làm gã mất tập trung, sau khi thi triển thuật ngự kiếm uy lực vô cùng mạnh mẽ oanh kích, tay trái tay phải cầm hai thanh kiếm tự thi triển chiêu kiếm kỹ khác nhau chém tới, ba đòn công kích từ trái phải bên trên.
Lòng Cảnh Đức Lôi gióng lên hồi chuông cảnh báo, gã vội huơ kiếm, dùng tư thái cực kỳ mạnh mẽ huơ kiếm toàn thân ngăn cản hết thảy công kích, cứng rắn đỡ ba chiêu công kích của Sở Mộ. Nhưng ba chiêu công kích uy lực cực mạnh, làm cánh tay Cảnh Đức Lôi run rẩy.
Trong thuật ngự kiếm, thánh kiếm Cuồng Đình lại hóa thành sấm sét giáng xuống, uy năng mạnh hơn nữa. Kiếm trong tay trái Sở Mộ từ góc độ quỷ dị cực kỳ xảo quyệt đâm ra, khó thể đề phòng. Kiếm trong tay phải thi triển kiếm kỹ mạnh nhất hiện Sở Mộ có: Trảm Phong.
Kiếm ý bất diệt bộc phát, phong chi quy tắc, kim chi quy tắc bạo phát, Chấn Địa kình bùng nổ. Một kiếm mạnh nhất dung hợp hết thảy lực lượng, chém giết.
Uy lực của Trảm Phong mạnh hơn kiếm kỹ địa giai tam phẩm phá địa cấp bình thường, uy năng đáng sợ, Chấn Địa kình mạnh mẽ làm Cảnh Đức Lôi biến sắc mặt, hoảng sợ tràn ngập trong gã.
Đám Kiếm Vương dưới Bách Chiến đài kinh kêu:
– Một kiếm quá mạnh!
– Đáng sợ!
Bọn họ ngây ngẩn vì đường kiếm của Sở Mộ.
Cảnh Đức Lôi chỉ miễn cưỡng đỡ nên bị một kiếm chém trúng, năng lượng phòng hộ vô hình trên người gã tán loạn.
Kiếm trong tay trái Sở Mộ gác ngang cổ Cảnh Đức Lôi, Cuồng Đình thánh kiếm lơ lửng trên đầu gã, tay phải cầm kiếm chặt đứt kiếm của gã.
Sở Mộ nhìn Cảnh Đức Lôi chằm chằm, ánh mắt lạnh lùng nói:
– Ngươi thua.
Cảnh Đức Lôi biểu tình cực kỳ khó xem, trong mắt tràn đầy giật mình, não chết máy.
Đám người Thương Mạc thộn mặt ra:
– Thắng… thật…
Đám Kiếm Vương ban đầu cảm thấy Sở Mộ ngông cuồng đều trợn mắt há hốc mồm:
– Kiếm Vương nhất tinh chiến thắng tam tinh…
Hai tên chó săn của Cảnh Đức Lôi thì ngây như phỗng, mắt tròn mắt dẹt.
Mũi kiếm lạnh băng dán trên da cổ lạnh lẽo của Cảnh Đức Lôi, da gà da vịt nổi lên. Cảnh Đức Lôi kinh hoàng, nếu tay trái Sở Mộ nhấn một cái sẽ đâm thủng cổ lấy mạng gã.
Sở Mộ thu kiếm vào không gian giới chỉ, Cuồng Đình thánh kiếm rơi xuống, hắn ngừng thi triển Phần Huyết Biến đại thành, vội lấy Huyết Dương đan ra dùng.
Trận chiến này có thể nhanh chóng đánh bại được Cảnh Đức Lôi một phần nhờ vào việc gã coi thường Sở Mộ, một mặt là hắn bùng nổ toàn bộ lực lượng chộp lấy lòng coi thường của gã để thắng.
Nếu Cảnh Đức Lôi chú trọng Sở Mộ thì hắn không dễ thắng, sẽ phải khổ chiến một phen.
Nhưng tóm lại Sở Mộ đã thắng.
Cảnh Đức Lôi nghiến răng muốn trẹo quai làm, tay cầm kiếm siết chặt muốn bóp nát chuôi kiếm. Đôi mắt Cảnh Đức Lôi tràn ngập lôi quang tím nhìn Sở Mộ chằm chằm, hắn cũng theo dõi hắn phòng ngừa gã điên lên phản công.
Lồng ngực Cảnh Đức Lôi phập phồng kịch liệt, cuối cùng gã thở hắt ra, lôi quang tím nóng rực trong mắt gã thu về. Cảnh Đức Lôi nhìn Sở Mộ chằm chằm, vung tay trái lên, một không gian oản luân bắn ra rơi vào tay hắn. Cảnh Đức Lôi xoay người định đi.
Sở Mộ đưa lực lượng thần niệm vào dò xét, bên trong có bảy trăm vạn Nguyên Tinh thượng phẩm.
Sở Mộ cất đi không gian oản luân, nói với bóng lưng Cảnh Đức Lôi:
– Còn thiếu ba trăm vạn!
Cảnh Đức Lôi ngừng bước, người run run, gã sắp điên tiết:
– Ngươi…!
Sở Mộ chậm rãi nói:
– Chắc Cảnh sư huynh không quên đánh cuộc đi?
Cảnh Đức Lôi hít sâu, gã sắp tức xì khói, cố nén tức giận nói với hai tên chó săn:
– Cho ta mượn ba trăm vạn.
Đại ca có lệnh, hai tên chó săn tất nhiên quẫy đuôi đồng ý, chắp vá gom góp được ba trăm vạn Nguyên Tinh thượng phẩm giao cho Sở Mộ.
Tương đương được một ngàn vạn Nguyên Tinh thượng phẩm miễn phí, tâm tình Sở Mộ khá tốt nói:
– Một ngàn vạn, đánh cuộc xong, Cảnh sư huynh đi vui vẻ không tiễn.
Máu nóng dồn lên não Cảnh Đức Lôi suýt phun ra, gã vội cưỡi kiếm quang bay nhanh đi, sợ tiếp tục ở lại sẽ tức hộc máu hoặc không nhịn được rút kiếm ra phân sống chết với Sở Mộ.
Sở Mộ liếc dưới đài, biểu tình hờ hững, hắn đạp kiếm quang bay nhanh đi. Sở Mộ định trở về Kiếm Lâu của mình tu luyện Phi Thiên thuật ngự kiếm, bỏ lại mấy chục Kiếm Vương cực kỳ mình.
Ba luồng kiếm quang trước sau rạch phá không trung, cuối cùng lần lượt đáp xuống trên một ngọn núi.
Một trong hai tên chó săn khẽ kêu, ánh mắt kính sợ:
– Cảnh sư huynh…
truyện ma
Cảnh Đức Lôi quay về Kiếm Lâu trong núi, lửa giận tích lũy trong lòng bùng nổ như núi lửa phun trào:
– Sở Mộ đáng chết!
Kiếm ra khỏi vỏ, Cảnh Đức Lôi rút giận huơ kiếm chặt chém lung tung. Từng đường kiếm nguyên đáng sợ xen lẫn lực lượng sấm sét đánh ra, thế sấm sét bao trùm mặt đất bốn phía.
Đá núi tan nát, cỏ cây bị sấm sét đánh thành tro đen. Hai tên chó săn nhìn Cảnh Đức Lôi nổi điên trút giận thì vội chạy ra xa, sợ bị văng miểng.
Cảnh Đức Lôi trút giận giây lát rồi đút kiếm vào vỏ, đất đai xung quanh bị xới nát, trông như đống phế tích, mặt đất bốc khói đen nghi ngút.
– Thực lực Kiếm Vương nhất tinh không thể nào đánh bại được Kiếm Vương tam tinh.
Cảnh Đức Lôi tỉnh táo lại, gã cẩn thận phân tích mỗi quá trình chiến đấu:
– Hắn thi triển bí pháp, hơn nữa nháy mắt bạo phát. Còn ta thì coi thường hắn khiến thực lực không phát huy ra hết, vừa đánh nhau đã mất tiên cơ nên cuối cùng mới thua.
Quá trình chiến đấu lặp đi lặp lại hiện ra trong đầu Cảnh Đức Lôi vô cùng rõ ràng, mỗi một chi tiết gã đều không bỏ qua. Đây là thói quen của Cảnh Đức Lôi.
Trước tiên thi triển bí pháp thần niệm công kích làm Cảnh Đức Lôi bị phân tâm tinh thần, rồi bùng nổ tốc độ khiến Kiếm Vương tam tinh như gã giật mình, khó thể bắt giữ. Uy năng thuật ngự kiếm cao hơn Cảnh Đức Lôi tưởng tượng, hai tay đều dùng kiếm và thi triển kiếm kỹ.
– Phải rồi, hắn còn nắm giữ kiếm ý thuộc tính… cấp vương…
Chợt nghĩ đến điều này, mắt Cảnh Đức Lôi bắn ra tia sáng cực kỳ sắc bén, lòng vô cùng giật mình.
Phân tích từng tầng, Cảnh Đức Lôi đã hiểu lý do mình thua.
Cảnh Đức Lôi lẩm bẩm:
– Sỉ nhục hôm nay sẽ có ngày trả lại!
Lần sau gã không cho rằng mình sẽ thua.
***
Chiến đấu với Cảnh Đức Lôi chỉ là nốt nhạc nhỏ trong quá trình tu luyện của Sở Mộ.
Chương 1644: Hội hợp và bất mãn
Nhưng nếu không phải Cảnh Đức Lôi chẳng chú trọng Sở Mộ thì hắn đã không bắt lấy cơ hội được. Nếu Sở Mộ không có Kiếm Đồng, Thần Hoang kiếm quyết, Phần Huyết Biến đại thành, thân thể mạnh hơn Cảnh Đức Lôi gấp mấy lần, có Chấn Địa kình và kiếm ý bất diệt uy năng đáng sợ, có thuật ngự kiếm tu luyện đến đại thành thì dù hắn bắt được cơ hội cũng không thể đánh bại Cảnh Đức Lôi.
Cho nên chiến thắng không phải may mắn, còn nhờ vào lực lượng từ các mặt, nắm chắc thời cơ chiến đấu, ý thức chiến đấu hơn người vân vân.
Niềm vui thắng một ngàn vạn Nguyên Tinh thượng phẩm rất nhanh qua đi, Sở Mộ trở về Kiếm Lâu ven hồ lần thứ hai bế quan.
Một năm ước hẹn với Lục Chiến chỉ còn tám tháng, Sở Mộ có một viên Thì Chi Sa cao cấp để dùng, tính ra hắn có gần một năm tu luyện.
– Không biết có thể luyện Phi Thiên thuật ngự kiếm thành công trong thời gian này không?
Sở Mộ mang theo khát khao bài trừ mọi tạp niệm tập trung chìm vào Phi Thiên thuật ngự kiếm.
Lúc trước đã tham ngộ phân tích rõ ràng hai cửa đại nạn trong quá trình tu luyện Phi Thiên thuật ngự kiếm, bây giờ Sở Mộ đã vượt ải khó thứ nhất, tu luyện thuật ngự kiếm đến đại thành, ý niệm điều khiển tùy tâm tùy thích.
Phi Thiên thuật ngự kiếm là kiếm bí căn cứ vào thuật ngự kiếm, nó càng huyền ảo hơn.
Phi Thiên thuật ngự kiếm huyền ảo hơn thuật ngự kiếm vì bên trong có Phi Thiên tinh nghĩa, chừng nào nắm giữ được Phi Thiên tinh nghĩa mới luyện thành Phi Thiên thuật ngự kiếm được. Phi Thiên tinh nghĩa chỉ có thể biết chứ không nói ra được, Sở Mộ đã tham ngộ ra, tiếp theo là tu luyện, nhiều lần tu luyện mãi cho đến khi nắm giữ nó.
Thời gian trôi nhanh, sự tích Kiếm Vương nhất tinh Sở Mộ đánh bại Cảnh Đức Lôi Kiếm Vương tam tinh đã truyền khấp Phá Thiên viện. Sở Mộ nổi tiếng như cồn, nhiều Kiếm Vương của Phá Thiên viện nhớ kỹ hắn.
Từng tháng trôi qua, trong Kiếm Lâu có một luồng kiếm quang không ngừng bay lượn, tốc độ nhanh hơn thuật ngự kiếm đại thành gấp đôi.
***
Trên bầu trời Tây Hổ địa vực mây trôi ngàn vạn dặm như tấm màn sân khấu to lớn che trời lấp đất.
Trong phút chốc một luồng kiếm quang bắn ra từ muôn vàn mây trắng, tốc độ nhanh đến khó tin, chỉ chớp mắt đã biến mất phương xa, khiến người kinh ngạc. Kiếm Vương trung giai thì nhanh đến cỡ đó là cùng.
Nhưng chủ nhân luồng kiếm quang kia chỉ là Kiếm Vương nhất tinh.
Thực lực Kiếm Vương nhất tinh mà có tốc độ ngang ngửa Kiếm Vương trung giai, nếu bị nhìn thấy chắc chắn sẽ khiến người cực kỳ giật mình.
Kiếm quang siêu nhanh bắn ra xa trăm ngàn dặm, giây lát sau tốc độ giảm xuống, thân hình lộ ra. Là một người mặc trường bào màu ánh trăng, vạt áo bay bay như thần tiên.
– Tốc độ của Phi Thiên thuật ngự kiếm quả nhiên rất nhanh, mau hơn thuật ngự kiếm gấp đôi.
Sở Mộ thầm nghĩ:
– Nhưng Phi Thiên thuật ngự kiếm tiêu hao kiếm nguyên, lực lượng thần niệm gấp hai lần thuật ngự kiếm.
Tốc độ càng nhanh tức là tiêu hao càng lớn, chuyện này rất bình thường, Sở Mộ cũng không có gì bất mãn. Điều duy nhất khiến Sở Mộ bực là kiếm nguyên cứ bị thiếu hụt.
Trong Phi Thiên các suốt một năm qua Sở Mộ hầu như tu luyện thuật ngự kiếm, Phi Thiên thuật ngự kiếm, Thiên Hoang kiếm nguyên gần như không tăng tiến.
Chuyện này cũng bất đắc dĩ.
Thời gian có hạn, nếu lo hết thì bây giờ Sở Mộ không cách nào luyện Phi Thiên thuật ngự kiếm thành công, tu vi cũng vẫn không thể đột phá đến Tạo Hóa nhị trọng thiên.
Tạo Hóa nhất trọng thiên và nhị trọng thiên chênh lệch gấp mười lần, rất khó tiến bộ gấp mười. Nếu không có kỳ ngộ thường phải mất nhiều thời gian lắng đọng.
Trong tình huống bình thường một Kiếm Giả thiên phú tu luyện tam phẩm muốn từ Tạo Hóa nhất trọng thiên tu luyện đến nhị trọng thiên mất từ năm năm đến mười năm. Từ Tạo Hóa nhị trọng thiên đến tam trọng thiên càng tốn thời gian dài hơn, mười mấy năm thậm chí hai mươi năm.
Như Cảnh Đức Lôi thiên phú không tệ nhưng từ Kiếm Vương nhất tinh lên tam tinh mất hai, ba chục năm.
Thiên phú tu luyện của Sở Mộ là tứ phẩm đê giai, nghĩa là hắn hấp thu nguyên khí hay chuyển hóa nguyên khí thành kiếm nguyên đều rất chậm, muốn đột phá trói buộc sẽ gặp khó khăn lớn hơn. Hết cách, đây là thiên phú tu luyện đã định trước.
Vậy nên trong tình huống bình thường, Sở Mộ phỏng chừng muốn từ đỉnh Tạo Hóa nhất trọng thiên đột phá nhị trọng thiên thì phải kiên trì không ngừng tu luyện Thiên Hoang kiếm điển từ năm năm trở lên mới được.
Lần này Sở Mộ định đi cái gọi là bí cảnh vì mong sẽ tìm được báu vật tăng tốc độ tu vi, khiến tu vi của mình nhanh chóng đột phá đến Tạo Hóa nhị trọng thiên, khi đó lượng kiếm nguyên sẽ tăng gấp mấy lần, chất kiếm nguyên cũng lên gấp mấy lần, ít nhất không như bây giờ thi triển Phi Thiên thuật ngự kiếm một lần tiêu hao nhiều kiếm nguyên.
Lực lượng thần niệm rất mạnh, đẳng cấp Tạo Hóa nhất trọng thiên đủ sánh bằng một số Kiếm Vương trung giai, tốc độ phục hồi cũng rất nhanh.
Sở Mộ lấy nhiều Nguyên Tinh thượng phẩm ra, nghiền nát hấp thu phục hồi kiếm nguyên tiêu hao. Sở Mộ dùng tốc độ ngự không bay bình thường hướng tới Kiếm Thần điện.
Khá nhiều Kiếm Vương giống như Sở Mộ từ khác nơi đổ về Kiếm Thần điện, mục đích giống nhau.
***
Lục Chiến bước nhanh đến, cười tủm tỉm nói:
– Sở huynh cuối cùng cũng đến.
Sở Mộ cười hỏi:
– Khi nào chúng ta xuất phát?
Lục Chiến nói:
– Chỉ còn thiếu huynh. Đi thôi, ta mang huynh đi tập hợp rồi cùng lên đường.
Sở Mộ tò mò hỏi:
– Chúng ta đi bí cảnh gọi là gì? Trừ ngươi và ta ra còn có ai?
Sở Mộ không trông chờ chỉ có hắn và Lục Chiến, vì sau khi bí cảnh mở ra tất nhiên sẽ có nhiều Kiếm Giả vào trong cạnh tranh cướp giật, nên nhiều Kiếm Giả tụ thành nhóm.
– Chúng ta đi bí cảnh có tên là Chân Nguyên bí cảnh, một bí cảnh tồn tại từ thời thượng cổ, mỗi trăm năm mở ra một lần, mỗi lần sẽ có nhiều Kiếm Vương đi vào.
Lục Chiến giải đáp:
– Trừ hai chúng ta còn có năm người, chờ đến nơi ta sẽ lần lượt giới thiệu cho.
Không lâu sau Lục Chiến dẫn Sở Mộ hội hợp với mấy người khác.
Hai nam hai nữ cộng thêm Sở Mộ, Lục Chiến là bốn nam hai nữ.
Hai nam thì một người là Kiếm Giả trung niên có vẻ chân chất thành thật, sau lưng cõng kiếm to dày nặng, bàn tay rộng lớn, thân thể vạm vỡ đầy sức mạnh. Khi thấy Sở Mộ, Lục Chiến thì Kiếm Giả trung niên cười chào.
Một nam nhân khác khá trẻ, da trắng trẻo, đôi mắt hẹp dài lóe tia sáng lạnh, nhìn là biết không dễ chọc. Khi nhìn Lục Chiến thì Kiếm Giả này chỉ gật nhẹ đầu, thấy Sở Mộ làm gã nhíu chặt mày, vẻ mặt bất mãn.
Hai nữ Kiếm Vương một người da trắng như ngà voi, khuôn mặt bình thường, nhưng tục ngữ nói một trắng che trăm xấu, dù nhan sắc của nàng bình thường nhưng ưa nhìn.
Chương 1645: Chân Nguyên bí cảnh (Thượng)
Một nữ nhân khác da hơi đen nhưng không thô ráp mà bóng loáng, khuôn mặt đẹp hơn bạn nữ đi cùng nhiều, đúng là mỹ nhân da đen.
Sở Mộ cảm nhận hơi thở biết bốn người này đều là Kiếm Vương tam tinh.
Lục Chiến mở miệng giới thiệu mọi người:
– Để ta giới thiệu với mọi người, vị này là Sở Mộ…
Kiếm Vương mắt hẹp dài cau mày, giọng điệu bất mãn ngắt lời Lục Chiến, liếc xéo Sở Mộ:
– Lục Chiến, ngươi làm tò gì vậy? Tưởng chúng ta đi du lịch sao?
Lục Chiến vội giải thích:
– Lý huynh, tuy tu vi của Sở huynh chỉ có Tạo Hóa nhất trọng thiên nhưng thực lực hơn hẳn Kiếm Vương nhất tinh bình thường.
Kiếm Vương mắt hẹp dài lại ngắt ngang, châm chọc liếc qua Sở Mộ, lạnh lùng cười:
– Kiếm Vương nhất tinh là nhất tinh, có lợi hại cỡ nào vẫn chỉ là Kiếm Vương nhất tinh, chẳng lẽ hắn có thể sánh ngang Kiếm Vương tam tinh sao?
Kiếm Giả trung niên trông hiền hòa không lên tiếng. Hai nữ Kiếm Vương cau mày có vẻ bất mãn cách làm của Lục Chiến, ai lại để một Kiếm Vương nhất tinh nhập đội.
– Các vị, tuy tu vi của Sở huynh mới chỉ là Tạo Hóa nhất trọng thiên nhưng ta bảo đảm khi thực lực của huynh ấy bùng nổ sẽ không thua gì Kiếm Vương tam tinh bình thường.
Lục Chiến giơ tay thề thốt:
– Tin tưởng các vị đều nghe đồn một năm trước Sở huynh và Quý Du Kiếm Vương thất tinh chiến đấu giành phong hào?
– Ta có nghe, nhưng đó là vì Quý Du áp chế tu vi xuống Tạo Hóa nhất trọng thiên, không phải thực lực Kiếm Vương thất tinh.
Nam nhân họ Lý mắt hẹp dài phản bác:
– Hơn nữa tai nghe là giả, mắt thấy mới là thật. Cộng thêm tu vi của Quý Du bị áp chế xuống Tạo Hóa nhất trọng thiên, không thể vận dụng nhiều thủ đoạn, thực lực bị suy yếu không biết bao nhiêu lần nên không thể tính vậy được.
Nam nhân họ Lý nhằm vào hắn cắn mãi không nhả, dù Sở Mộ là người gỗ cũng nổi sùng.
Sở Mộ liếc nam nhân họ Lý, chậm rãi hỏi:
– Vậy làm sao mới chứng minh được là ta có tư cách? Đánh bại ngươi?
Sở Mộ vừa mở miệng, trừ Lục Chiến ra bốn người khác sửng sốt.
Nam nhân họ Lý trợn to mắt hẹp dài lóe tia sáng lạnh:
– Ngươi nói cái gì? Ngươi muốn đánh bại ta?
Nam nhân họ Lý như nghe thấy điều gì khó tin, lửa giận bốc cháy, lạnh lùng nói:
– Tốt, ta cho ngươi một cơ hội để xem ngươi làm sao đánh bại ta!
Khí thế sắc bén dâng trào từ Kiếm Giả họ Lý, kiếm khí như tơ quấn quanh, như vô số con rắn trườn bò. Sở Mộ cảm giác bị tỏa định.
Trong không khí căng thẳng chợt một thanh âm như kiếm bén đâm vào, đánh tan không khí giương cung bạt kiếm:
– Được rồi, đã tổ thành một đội thì đừng khắc khẩu vì chuyện này. Một năm trước ta đã thấy tận mắt cuộc chiến phong hào giữa Sở Mộ và Quý Du, thực lực của Sở Mộ đúng là mạnh hơn Kiếm Vương nhị tinh bình thường.
Mọi người nhìn lại. Một nam nhân trung niên mặc trường bào màu vàng đỏ sải bước đi tới.
Lục Chiến thở phào nhẹ nhõm chào hỏi nam nhân bước tới gần:
– Nhạc huynh đến rồi!
Sở Mộ nhạy bén bắt giữ được Kiếm Vương mặc trường bảo đỏ vàng tựa như mặt trời mới mọc toát ra tu vi vượt qua đẳng cấp Tạo Hóa tam trọng thiên.
Có lẽ là Tạo Hóa tứ trọng thiên hoặc ngũ trọng thiên.
Sở Mộ có một thắc mắc, chẳng phải Chân Nguyên bí cảnh mở ra chỉ cho Kiếm Vương cấp thấp vào sao?
Một Kiếm Vương trung giai cũng định tham gia?
Sở Mộ biết rõ các loại bí cảnh hạn chế thực lực tiến vào cực kỳ khắc nghiệt, nếu mạnh hơn mức giới hạn thì tuyệt đối không thể đi vào, nếu miễn cưỡng vào là chịu chết.
Tóm lại việc này không liên quan gì hắn.truyện tiên hiệp audio
Lục Chiến đứng giữa Sở Mộ và nam nhân hẹp dài ngăn chặn tầm mắt hai người, tránh cho lại xảy ra chuyện gì:
– Được rồi, người đã đến đông đủ, để ta giới thiệu cho tất cả.
Lục Chiến chỉ vào Kiếm Vương mặc trường bào đỏ vàng như vầng mặt trời:
– Vị này là Nhạc Trung Liêu Nhạc huynh, tu vi Tạo Hóa ngũ trọng thiên, cũng là Thanh Đồng quân sĩ của Kiếm Thần điện.
Sau đó Lục Chiến chỉ vào nam nhân trung niên vẻ mặt chân chất:
– Vị này là Lỗ Sơn, tu vi Tạo Hóa tam trọng thiên, Hắc Thiết quân sĩ.
Lục Chiến lần lượt giới thiệu từng người, nam nhân họ Lý đôi mắt hẹp dài tên Lý Tuyền, tu vi Tạo Hóa tam trọng thiên, Hắc Thiết quân sĩ.
Nữ Kiếm Vương da trắng như ngà voi tên Lam Tâm, tu vi Tạo Hóa tam trọng thiên, Hắc Thiết quân sĩ.
Nữ Kiếm Vương da đen bóng tên Lương Thư, tu vi Tạo Hóa tam trọng thiên, Hắc Thiết quân sĩ.
Lục Chiến cũng là tu vi Tạo Hóa tam trọng thiên, Hắc Thiết quân sĩ.
Sở Mộ là tu vi Tạo Hóa nhất trọng thiên, Hắc Thiết quân sĩ.
Cuối cùng Lục Chiến nói:
– Đội tạm ghép lại của chúng ta sẽ do Nhạc huynh dẫn dắt.
– Các vị, đội chúng ta, bao gồm ta có tổng cộng bảy người, trong nhiều đội đi Chân Nguyên bí cảnh thì đội chúng ta hết sức bình thường, muốn có thu hoạch trong bí cảnh thì phải làm được một điều.
Khi Nhạc Trung Liêu nghiêm túc toát ra uy nhiếp khiến người chú ý lắng nghe:
– Đoàn kết, chúng ta nhất định phải đoàn kết! Không thể nội đấu, không thì đừng hòng có được thu hoạch gì trong Chân Nguyên bí cảnh.
– Ta nhìn ra được các vị bất mãn Sở Mộ chỉ có tu vi Tạo Hóa nhất trọng thiên, nhưng một năm trước ta tận mắt nhìn thấy trận chiến giữa Sở Mộ và Quý Du sau khi áp chế tu vi, đã chứng minh thực lực của hắn mạnh hơn Kiếm Vương nhị tinh bình thường. Nên ta tin Sở Mộ sẽ không kéo chân chúng ta.
Nhạc Trung Liêu lại nói:
– Chúng ta là đội tạm thời, ta là đội trưởng tạm, yêu cầu của ta rất đơn giản. Đoàn kết, không chấp nhận nội đấu, nếu ai trước tiên gây ra xích mích thì đừng trách ta không khách sáo!
Câu nói sau cùng ngữ điệu sắc bén vài phần biểu thị quyết tâm của Nhạc Trung Liêu, nếu có ai gây ra nội đấu thì gã sẽ không khách sáo.
Uy nhiếp Kiếm Vương ngũ tinh phát ra từ người Nhạc Trung Liêu, khiến sắc mặt Lý Tuyền liên tục thay đổi, mấy lần muốn nói nhưng lời đến bên môi nuốt ngược vào.
Lam Tâm da trắng lên tiếng:
– Ta có ý kiến!
Lam Tâm liếc qua Sở Mộ rồi nhìn hướng Nhạc Trung Liêu:
– Ta không thấy nên không biết thực lực của Sở Mộ ra sao, dù hắn mạnh hơn Kiếm Vương nhị tinh nhưng không có nghĩa là hắn sánh ngang Kiếm Vương. Nếu không có thực lực Kiếm Vương tam tinh rất có thể sẽ kéo chậm tiến độ của đội chúng ta, nên ta nghĩ nếu sau khi vào Chân Nguyên bí cảnh, lúc gặp nguy hiểm ta sẽ không ra tay giúp hắn.
Lương Thư hùa theo:
– Ta cũng vậy.
Lý Tuyền nhếch môi, khỏi phải nói, gã cũng có suy nghĩ này hay thậm chí càng cực đoan.
– Được rồi, ta hiểu ý của các người. Sau khi vào Chân Nguyên bí cảnh nếu Sở Mộ gặp nguy hiểm không thể chống đỡ thì ta sẽ giúp một chút.
Chương 1646: Chân Nguyên bí cảnh (Hạ)
Dường như Nhạc Trung Liêu cố ý muốn làm quen với Sở Mộ, gã nhìn thẳng vào hắn nói:
– Nhưng nhiều hơn nữa thì ngươi phải tự dựa vào sức mình.
Sở Mộ gật đầu, hắn khá ngạc nhiên là tại sao Nhạc Trung Liêu quan tâm hắn như vậy?
– Được rồi, chúng ta xuất phát đi, Chân Nguyên bí cảnh sắp mở ra.
Nhạc Trung Liêu dứt lời dẫn các thành viên đi một góc Kiếm Thần điện, cưỡi trên chiến hạm.
Chân Nguyên bí cảnh ở ngoài Tây Hổ đại vực trong cương vực khác, cương vực đó không lớn như Tây Hổ địa lục, số lượng cường giả cũng không nhiều bằng.
Rất nhiều Kiếm Vương muốn đi Chân Nguyên bí cảnh đều tổ đội xong hết, Kiếm Thần điện có chiến hạm chuyên môn đưa đi, cái giá là mỗi người nộp mười vạn khối Nguyên Tinh thượng phẩm làm phí dụng. Nhạc Trung Liêu trực tiếp móc bảy mươi vạn khối Nguyên Tinh thượng phẩm ra nộp, dường như đối với với gã thì con số này chỉ là mưa bụi.
Lên chiến hạm bảy người tụ một góc, đội Kiếm Vương khác tụ ở góc khác, có người đi lẻ. Sở Mộ phát hiện đa số Kiếm Vương là Kiếm Vương tam tinh, có số ít nhị tinh, tam tinh, có cả Kiếm Vương trung giai, thậm chí là Kiếm Vương cao giai. Sở Mộ rất khó hiểu.
Sở Mộ hỏi:
– Lục huynh, chẳng phải nói Chân Nguyên bí cảnh chỉ có Kiếm Vương cấp thấp mới vào được sao?
Lý Tuyền như bắt được cơ hội, nhếch mép mỉa mai, ánh mắt khinh thường nhìn Sở Mộ, nói:
– Chẳng lẽ ngươi không biết có một loại đan dược tên là Áp Nguyên đan sao?
Sở Mộ phớt lờ thái độ của Lý Tuyền, trong óc hắn lóe qua ghi chép về Áp Nguyên đan.
Áp Nguyên đan chỉ có một tác dụng là áp chế tu vi.
Tức là những Kiếm Vương trung giai, thậm chí cao giai đi Chân Nguyên bí cảnh dự định dùng Áp Nguyên đan khiến tu vi của mình giảm xuống Tạo Hóa tam trọng thiên, lấy tư cách vào Chân Nguyên bí cảnh.
Những Kiếm Vương trung giai, cao giai sau khi áp chế tu vi khó mà thi triển vài kiếm kỹ uy lực mạnh mẽ, thực lực tổng thể giảm nhiều, nhưng lực lượng thần niệm của họ không bị ảnh hưởng bao nhiêu, nắm giữ và ứng dụng lực lượng quy tắc như thường. Nên bọn họ mạnh hơn Kiếm Vương tam tinh rất nhiều.
Có thể nói trong đám Kiếm Vương sắp đi Chân Nguyên bí cảnh lần này thì Sở Mộ xếp dưới chót, nhưng nếu hắn bùng nổ thực lực thì dư sức giết Kiếm Vương tam tinh bình thường. Vì đẳng cấp kiếm ý, lực lượng quy tắc thật sự của Sở Mộ không phải đỉnh giai thiên cấp mà là đỉnh giai thần cấp.
Kiếm ý, quy tắc đỉnh giai thần cấp mà bùng nổ, uy lực kiếm kỹ tăng gấp mười lần cộng thêm tất cả lực lượng khác, lực công kích của Sở Mộ sẽ làm Kiếm Vương tam tinh run rẩy, có thể uy hiếp đến Kiếm Vương tứ tinh.
Nhạc Trung Liêu hiểu biết Chân Nguyên bí cảnh nhiều hơn nhóm Sở Mộ, gã ngồi trên chiến hạm kể các chuyện về Chân Nguyên bí cảnh để mọi người hiểu rõ hơn.
Sở Mộ bắt giữ một ánh mắt lạnh băng chất chứa sát khí sắc bén như xuyên thấu thời không rơi xuống người hắn Sở Mộ ngoái lại nhìn, thấy khuôn mặt treo nụ cười nhạt, là Liễu Bạch Dạ đệ tử của Toái Tinh lâu.
Liễu Bạch Dạ đứng chung với đám Kiếm Vương, thấy Sở Mộ nhìn qua thì giơ tay làm động tác cắt cổ.
Sở Mộ mỉm cười, hắn thu về tầm mắt, phớt lờ Liễu Bạch Dạ. Mọi chuyện tạm gác lại, chờ giải quyết trong Chân Nguyên bí cảnh.
Chiến hạm đi rất nhanh, nhưng mất gần một tháng mới tới Chân Nguyên bí cảnh. trong thời gian này trừ đoàn đội dăm ba ngày tụ họp ra còn lại đa phần Sở Mộ ở trong phòng mình tự tu luyện.
Mỗi ngày Sở Mộ chỉ tu luyện Thiên Hoang kiếm nguyên một lần, vì hắn biết đột phá kiếm nguyên không chỉ xong trong một sớm một chiều, dù bỏ ra nguyên một tháng cũng không cách nào đột phá.
Trọng điểm tu luyện là nắm giữ, ứng dụng lực lượng quy tắc, cũng là tu luyện Phi Thiên thuật ngự kiếm.
Phi Thiên thuật ngự kiếm có thể chia ra hai giai đoạn, tiểu thành và đại thành. Hiện giờ Sở Mộ tu luyện Phi Thiên thuật ngự kiếm đến đẳng cấp tiểu thành, cần kiếm chỉ phối hợp mới thi triển thuật ngự kiếm ra được. Nếu tu luyện đến đại thành thì Sở Mộ động ý niệm là thi triển tùy ý, sức chiến đấu tăng vọt.
Sở Mộ tin tưởng lần này vào Chân Nguyên bí cảnh có lẽ Phi Thiên thuật ngự kiếm sẽ bộc phát ra uy năng to lớn.
Hồ Gương Chân Nguyên như không có giới hạn, nước hồ trong veo, dính đặc như huyết thanh, phẳng lặng không gợn sóng như thể một tấm gương trong suốt không vẩn đục phản chiếu trời xanh mây trắng, từng áng mây trôi, thật giả khó phân.
Từng tiếng gầm rú xé rách không trung, mấy chiếc chiến hạm màu sắc khác nhau từ mỗi hướng bay nhanh tới, tạm dừng bên bờ Hồ Gương Chân Nguyên.
Các bóng người bay ra khỏi chiến hạm, như thiên thạch rơi xuống, từng bóng sáng lấp lóe kéo đuôi lửa như mưa lửa sao băng giáng xuống mặt đất.
Toàn bộ đều là Kiếm Vương, hoặc tụ thành nhóm hoặc đơn độc một người, rậm rạp mấy ngàn, hàng vạn người.
Một bí cảnh mở ra đã hấp dẫn nhiều Kiếm Vương tìm đến, công nhận Chân Nguyên bí cảnh rất có sức hút.
Khí thế mạnh mẽ phát ra từ người mỗi vị Kiếm Vương, mũi nhọn sắc bén kinh người như kiếm bén vô hình cắt nát hư không. Mơ hồ thấy khí thế rạch qua để lại những vết hằn vô hình lúc tụ lúc tan.
Hàng vạn Kiếm Vương đến phá vỡ sự bình lặng của hồ gương chân nguyên, như có cục đá rơi vào hồ, từng gợn sóng hình tròn từ từ khuếch tán.
Hồ nước dính đặc như huyết thanh có lực cản rất lớn, sóng gợn không khuếch tán bao xa đã biến mất dần, mặt hồ lại phẳng lặng.
Mỗi Kiếm Vương đứng lơ lửng như có mảnh đất vô hình ngay dưới chân họ.
Sở Mộ nhìn chằm chằm Hồ Gương Chân Nguyên, muốn nhìn thấu tận đáy hồ, nhưng hắn chỉ có thể nhìn trời xanh mây trắng phản chiếu trên hồ chứ không thể nhìn dưới hồ nước lặng ẩn giấu cái gì.
Hồ Gương Chân Nguyên, Chân Nguyên bí cảnh…
Có lẽ Chân Nguyên bí cảnh nằm bên dưới Hồ Gương Chân Nguyên.
– Có người nói Chân Nguyên bí cảnh ở dưới Hồ Gương Chân Nguyên, nhưng có người đã lặn xuống thăm dò mà không được gì.
Nhạc Trung Liêu mở miệng nói:
– Nhưng chắc chắn rằng Chân Nguyên bí cảnh sẽ xuất hiện trong Hồ Gương Chân Nguyên, nó là lối vào Chân Nguyên bí cảnh duy nhất.
Nhạc Trung Liêu trầm giọng nói:
– Lần này có nhiều Kiếm Vương vào Chân Nguyên bí cảnh, thậm chí có cả Kiếm Vương cao giai. Dù dùng Áp Nguyên đan ức chế tu vi xuống Tạo Hóa tam trọng thiên thì các Kiếm Vương cao giai vẫn có thực lực rất đáng sợ, nếu được thì đừng chọc vào họ.
Nhạc Trung Liêu chỉ là Kiếm Vương ngũ tinh, đối diện những Kiếm Vương thất tinh cách biệt rất lớn, thậm chí không đỡ nổi một kiếm của đối phương.
Tuy sau khi dùng Áp Nguyên đan đều ức chế tu vi xuống Tạo Hóa tam trọng thiên, nhưng Kiếm Vương cao giai lĩnh ngộ và nắm giữ quy tắc, kiếm kỹ cao hơn Nhạc Trung Liêu, sức chiến đấu cũng hơn gã.
Huống chi kết thù trong Chân Nguyên bí cảnh chờ khi đi ra ngoài đối phương sẽ không bỏ qua cho.
Bởi vậy tốt nhất là đừng đắc tội những Kiếm Vương cao giai, thậm chí né luôn một số Kiếm Vương trung giai. Trừ phi nắm chắc diệt được đối phương trong Chân Nguyên bí cảnh, không thì cắn răng bỏ qua một vài ích lợi còn tốt hơn ra ngoài bị đối phương trả thù truy sát.
Mọi người biểu tình nghiêm túc. Sở Mộ giấu tia sáng trong đáy mắt, hắn liếc qua hồ nước của Hồ Gương Chân Nguyên trong veo nhưng không chút dao động, rồi từ từ quét mắt bốn phía xem mỗi vị Kiếm Vương.
Không có nhiều Kiếm Vương cao giai, ước chừng mười mấy người. Sở Mộ biết những Kiếm Vương cao giai đi vào Chân Nguyên bí cảnh không phải vì kiếm gì cho mình, bọn họ đưa người tới. Trong mỗi đội có Kiếm Vương cao giai chắc chắn kèm theo vài Kiếm Vương nhất tinh, nhị tinh, có mấy Kiếm Vương trung giai, tam tinh làm bạn sát bên.
Chân Nguyên bí cảnh là bí cảnh thích hợp cho Kiếm Vương cấp thấp thám hiểm, nhưng chẳng chút sức hút với Kiếm Vương cao giai. Kiếm Vương trung giai lăn lộn tốt thậm chí lười đi vào Chân Nguyên bí cảnh, bọn họ có nơi đi tốt hơn nữa.
Nói đơn giản là đám Kiếm Vương trung giai tranh chấp đổ máu đầu vào Chân Nguyên bí cảnh đều là sống khổ, cũng không bài trừ vài Kiếm Vương trung giai lợi hại ôm mục đích vào Chân Nguyên bí cảnh.
Từ lần đầu tiên Chân Nguyên bí cảnh mở ra đến nay đã qua nhiều đợt, mấy lần trước mở ra chắc chắn có các Kiếm Vương cao giai đi vào càn quét kiếm đủ ích lợi, bây giờ dư lại toàn là nước lèo. Nhưng với Kiếm Vương cấp thấp thì đây là chỗ rèn luyện khá tốt.
Nếu không có gì bất ngờ thì Sở Mộ không muốn đối địch với những Kiếm Vương trung giai, cao giai.
Dù là Kiếm Vương trung giai hay cao giai áp chế tu vi xuống Tạo Hóa tam trọng thiên thì vẫn cao hơn Sở Mộ gấp trăm lần, kết hợp đủ loại khác làm hắn không nắm chắc đối kháng lại họ.
Lúc này mặt Hồ Gương Chân Nguyên như đông lại bỗng bị bàn tay vô hình khuấy động, từng tầng sóng gợn khuếch tán. Sóng gợn không yếu đi ngược lại càng ngày càng nghiêm trọng, dần dần hình thành lớp sóng nhỏ đẩy tới.
Dường như bị gió mạnh thổi quét làm sóng gợn dao động càng dữ hơn, phát ra tiếng rít, ánh mắt mọi người bị hấp dẫn, bọn họ biết cửa lớn Chân Nguyên bí cảnh sắp mở ra.
Chợt có tiếng sấm sét giữa trời xanh, mây trắng tán đi, kéo mây đen đầy trời, bầu trời xanh bị bóng đêm nuốt hết. Trên bầu trời Hồ Gương Chân Nguyên giăng màn đêm, gió bão sấm sét tàn phá, giao long màu tím gầm rống ẩn hiện trong mây đen.Nguồn truyện audio
Gió to vù vù, bão tố xâm nhập đánh vào mặt hồ dậy sóng. Trong tiếng gầm rút như có ác long giấu dưới Hồ Gương Chân Nguyên thức tỉnh gầm rống vọt lên cao muốn phá khung trời.
Cột nước siêu khổng lồ xoay kiểu ngược chiều kim đồng hồ bắn lên Hồ Gương Chân Nguyên thẳng tắp hướng bầu trời, đánh nát tầng mây đen dày, tiếp dẫn tia chớp màu tím. Trong phút chốc biến thành từng tia chớp hình cung tứ giăng trong cột nước bão tố màu đen.
Lôi quang ngang nhiên, gió bão xâm nhập, mép cột nước có sóng gợn xoắn ốc lẫm liệt như đao phong vọt lên cắt nát vạn vật, trông rất khủng bố.
Đây là uy thiên địa, uy của tự nhiên, sức người ở trước nó, dù là Kiếm Vương cũng thấy mình thật nhỏ bé. Bọn họ như con kiến trước uy thế mênh mông kia, vùng vẫy chỉ vô ích.
Dù là mười mấy Kiếm Vương cao giai cũng biểu tình kinh hoàng, tuy đây không phải dị tượng lần đầu tiên trông thấy.
Hơi thở bàng bạc mênh mông vô cùng vô tận, như tuyên cổ trường tồn, hủy thiên diệt địa.
Cảm giác làm tim đập nhanh tràn ngập trong lòng.
Theo thời gian trôi qua, cột nước bão tố sấm sét nối trời dần bình ổn, phát ra hơi thở khủng bố cũng rút vào đôi chút nhưng vẫn tạo áp lực rất nặng nề, như có ngọn núi đè lên trái tim, chặn trong thế giới tinh thần.
Một thanh âm vang lên:
– Cửa Chân Nguyên bí cảnh đã xuất hiện, đi.
Giây sau những Kiếm Vương cao giai, trung giai lấy Áp Nguyên đan ra ném vào miệng, dao động hơi thở cường đại nhanh chóng giảm xuống, cố định ở trình độ đỉnh Tạo Hóa tam trọng thiên.
Sau đó mười mấy Kiếm Vương cao giai hành động, dẫn theo đội của mình lao nhanh vào cột nước giông tố sét.
Mười mấy Kiếm Vương cao giai và đội của mình lao vào trong, mất hút như đã bị nuốt.
Nhạc Trung Liêu nói:
– Đi, chúng ta cũng vào.
Nhạc Trung Liêu đi đầu bay hướng cột nước bão tố sấm sét nối trời.
Càng đến gần cột nước bão tố sấm sét nối trời thì Sở Mộ cảm nhận áp lực càng khổng lồ, lực lượng đáng sợ như muốn nghiền nát hắn thành phấn.
Sở Mộ có cảm giác kỳ lạ, dường như vượt qua Tạo Hóa tam trọng thiên sẽ dẫn đến cột nước bão tố sấm sét công kích, tan biến thành hư vô.
Uy thế như vậy dù là Kiếm Thánh cũng khó thể đối kháng chứ nói gì Kiếm Vương.
Sở Mộ chịu đựng áp lực kinh người lao vào cột nước, hắn cảm giác cơ thể như bị xé nát, bị lực lượng lôi kéo không thể chống cự.
Không biết qua bao lâu, Sở Mộ cảm giác chân giẫm mặt đất, nhóm Nhạc Trung Liêu ở ngay bên cạnh hắn. Bọn họ quét mắt bốn phía, đánh giá hoàn cảnh Chân Nguyên bí cảnh.
Một đồng quê trống trải, đất màu nâu vàng lộ ra hoang vắng vô tận. Không thấy chút thảm thực vật xanh nào, chỉ có cát vàng, đá to nâu vàng ở khắp nơi.
Nhưng mọi người phát hiện nguyên khí thiên địa tại đây cực kỳ đậm, đậm hơn trong năm thế lực lớn gấp mười lần trở lên, nguyên khí thiên địa cực kỳ tinh thuần.
Lục Chiến hít sâu lẩm bẩm:
– Nếu tu luyện trong chỗ này thì tu vi sẽ tiến bộ càng nhanh.
Những người khác gật gù đồng ý.
Hàng vạn Kiếm Vương xuất hiện tại đây khiến nguyên khí thiên địa bình tĩnh bị dao động trở nên hùng dũng, các tia sắc bén hiện ra trong hư vô. Nhiều chỗ nguyên khí thiên địa tụ tập với tốc độ mắt thường trông thấy, có mũi nhọn hội hợp dần thành hình người.
Có tiếng kinh kêu:
– Là Kiếm Khí Chi Linh, trốn mau!
Là một Kiếm Vương cao giai khi thấy hình người tụ giữa hư không thì biến sắc mặt vội mang theo đội của mình chạy nhanh.
Các Kiếm Vương cao giai khác cũng tái mặt dẫn đội đi ngay, dường như không muốn đối địch với cái gọi là Kiếm Khí Chi Linh.
Có người nói, chạy nhanh trốn:
– Nghe nói Kiếm Khí Chi Linh là sinh mệnh đặc biệt trong Chân Nguyên bí cảnh, không giết hết được, hơn nữa thực lực cường đại, không tiện đối địch.
Nhạc Trung Liêu biến sắc mặt thúc giục:
– Chúng ta cũng đi nhanh!
Trước khi đến Chân Nguyên bí cảnh thì Nhạc Trung Liêu đã tìm hiểu nhiều về Chân Nguyên bí cảnh, có nghe đồn Kiếm Khí Chi Linh nổi tiếng dữ dằn, hôm nay gã được thấy tận mắt.
Thừa dịp Kiếm Khí Chi Linh chưa hoàn toàn ngưng tụ thành hình nên chạy ngay.