Đỉnh Luyện Thần Ma Audio Podcast
Tập 51 [ Chương 251 đến 255 ]
❮ sautiếp ❯Chương 251: Lâm Đồng Y Phẫn Nộ
Trước đây nàng cũng có oán trách Diệp Tử Phàm không đến tìm nàng, xem ra bây giờ không phải là như vậy, nàng có chút trách oan cho hắn.
…
Lâm Phủ —Chính Minh Điện.
“Các vị xin cứ tự nhiên, ta có một chút chuyện riêng xử lý! “Đang cùng Bát Đại Gia Tộc Lão Tổ vui vẻ nâng ly, Lâm Đồng Y hai hàng lông mày nhíu chặc lại, lòng âm thầm nói không tốt, sau đó hắn khách khí nói với tám tên Lão Tổ kia một tiếng, cũng không chờ bọn họ đáp lại đã biến mất tại Chính Minh Điện, để lại bọn người kia ngơ ngác nhìn nhau.
“Rắc!!! Ầm.”
“Mã Vân? An Nam đang ở đâu? “Không gian tại bên ngoài căn phòng của Lâm An Nam khẽ chấn động, Lâm Đồng Y vừa xuất hiện đã ra tay phá đi kết giới mà Mã Vân đã lập ra, nhìn bên trong khuê phòng không còn bóng dáng của Lâm An Nam đâu, chỉ có duy nhất mỗi Mã Vân còn đang đứng đấy, hắn ánh mắt chứa đầy lửa giận nhìn về Mã Vân hỏi.
Lâm An Nam trên người cấm chế là do hắn hạ, vừa rồi hắn cảm ứng được cấm chế bị người ta phá, sau khi dùng thần thức quét qua Lâm An Nam khuê phòng, hắn mới kinh ngạc phát hiện nó đã bị người khác dùng kết giới cho phong cấm, biết là có chuyện không hay xảy ra, hắn liền nhanh chân lại đây, nhưng mà vẫn chậm mất một bước.
“Lâm huynh, như người thấy, An Nam đã rời đi nơi này rồi! “Mã Vân nhìn gương mặt hầm hầm lửa giận của Lâm Đồng Y như không thấy, rất nhẹ nhàng trả lời, dường như việc Lâm An Nam rời đi là không liên quan gì đến hắn giống như.
Trong lòng hắn lúc này lại âm thầm thở dài nhẹ nhõm, cũng may hắn bảo Lâm An Nam rời đi nhanh, nếu như mà chậm một nhịp liền đã bị Lâm Đồng Y này cho bắt được.
“Ầm ầm!!! ”
“Mã Vân, hôm nay nếu như ngươi không cho ta một câu trả lời hợp lý, ngươi cũng đừng nghĩ đến việc rời đi Lâm Phủ! “Lâm Đồng Y trên thân sát khí vờn quanh, tay phải không biết từ lúc nào đã xuất hiện một kiện Hắc Kiếm, hàn Khí bức nhân, làm cho người ta trong lòng không nhịn được rét lạnh.
Trung Phẩm Đạo Khí Cao Cấp Hắc Sát Kiếm, bảo vật trấn tộc của Lâm Gia, là một kiện duy nhất Trung Phẩm Đạo Khí mà Lâm Đồng Y hiện tại có được, nó chính là năm xưa Hồ Kinh Bệ Hạ ban tặng, dựa vào nó hắn đã ngồi ổn Thần Viện Trưởng Lão Hội thành viên suốt ba mươi vạn năm mà không ai dám khiêu khích.
“Lâm huynh, An Nam cũng là cháu ruột của ngươi, ngươi lại muốn đưa nàng vào chỗ chết, lương tâm của ngươi có phải bị chó nhai rồi hay không?”Mã Vân nhìn Lâm Đồng Y khí thế hung hăng, cũng là không chịu yếu thế mở miệng mắng.
Trung Phẩm Đạo Khí có thể hù dọa được người khác, nhưng mà đưa thứ này ra với hắn chỉ là vô dụng, hắn không tin Lâm Đồng Y thật sự dám ra tay với hắn, không có nể hai người giao tình mấy chục vạn năm, chỉ là sau lưng hắn đứng là Thần Chủ Bệ Hạ cũng đủ khiến cho Lâm Đồng Y kiêng kỵ, người khác có lẽ là không biết quan hệ của hắn cùng Thần Chủ Bệ Hạ, nhưng mà hắn tin Lâm Đồng Y nhất định có thể biết một ít bí mật trong đó.
“Mã huynh, người khác không biết tại sao ta lại làm như vậy, không lẽ ngay cả ngươi cũng không hiểu? “Lâm Đồng Y bị Mã Vân mắng cho mặt mo đỏ bừng, khí thế cũng thu lại không ít, ngay cả lời nói cũng khách khí hơn một chút.
Chỉ là trong lòng của hắn vẫn còn đang tràn đầy lửa giận, người khác có thể không hiểu hắn tại sao lại ép buộc Lâm An Nam làm chuyện mà nàng không thích, nhưng mà cái tên Mã Vân này rõ ràng là biết nguyên nhân bên trong.
Sở gia Sở Thiên Vân một tháng trước đã đột phá Thông Thần cảnh hậu kỳ viên mãn, hắn là ca ca của Sở Thiên Vũ cũng chính là Sở gia một vị duy nhất Thần Viện Hạch Tâm Đệ Tử.
Chưa đến ba ngàn tuổi đã đột phá Thông Thần hậu kỳ viên mãn cảnh giới, nếu như không có bất ngờ nào xảy ra, hắn là rất có khả năng đột phá Hóa Thần cảnh cường giả.
Hiện tại đã được Thần Chủ Bệ Hạ thu nhận làm Chân Truyền Đệ Tử, còn tại nơi Linh Khí nồng đậm nhất Thần Lục là Thần Điện tu luyện, có thể nói chỉ cần Sở Thiên Vân có thể đột phá Hóa Thần, Thần Chủ Bệ Hạ nhất định sẽ nhường lại vị trí Thần Lục Chí Tôn cho hắn, Sở gia ra một nhân vật Thiên Kiêu như vậy, Lâm gia của hắn làm sao có thể chống lại.
Lâm An Nam là cháu gái của hắn, hắn cũng là thương yêu nàng nhất trong số những đứa con cháu, nay phải đưa nàng vào chỗ chết, hắn trong lòng đau như đao cắt, ai có thể hiểu được.
Nhưng mà hắn còn có thể làm thế nào, nếu như không đưa Lâm An Nam đi, Lâm Phủ của hắn sau này sẽ đối diện với nguy cơ diệt tộc, đối đầu với một vị Thần Chủ tương lai, Lâm gia của hắn không hề có một hi vọng có thể chiến thắng, diệt tộc đã là điều chắc chắn.
Hi sinh một mình Lâm An Nam, có thể bảo tồn cho mấy trăm vạn Lâm gia gia chúng, còn mấy trăm ức gia tộc thế lực phụ thuộc vào Lâm gia bọn họ, đánh đổi cái giá như vậy, bên nào nặng bên nào nhẹ hắn có thể cân nhắc ra đến.
Hắn hiện tại đã qua ba mươi vạn năm tuổi thọ, đối với Thông Thần cảnh hậu kỳ mà nói đã là đi đến phần cuối, có thể sống được như bây giờ cũng là nhờ vào một ít Duyên Thọ Đan cùng với một ít Thiên Tài Địa Bảo, nhưng mà cùng lắm cũng chỉ có thể sống thêm được một ngàn năm nữa mà thôi, một ngàn năm đối với bình thường gia đình có thể nói là qua đi mấy chục đời, nhưng mà như những tu luyện giả như hắn cũng chỉ là chớp mắt có thể qua đi, một khi hắn rời đi, Lâm gia không còn có Thông Thần hậu kỳ viên mãn cảnh giới như hắn trấn thủ, những Ngũ Tinh Thế lực kia sẽ như đàn cá mập ngửi thấy được mùi máu tươi lao đến, đem Lâm gia của hắn xé xác cho không còn.
Tu luyện giả thế giới như thế nào vô tình, hắn sống mấy chục vạn năm đã là cảm nhận thấu triệt, trong tay của hắn tuy là có Trung Phẩm Đạo Khí Cao Cấp, thế nhưng trong tộc không có Thông Thần hậu kỳ viên mãn cảnh giới, theo như điều lệ Thần Viện ghi lại khi hắn vừa chết thanh này Đạo Khí phải giao đi lên trên, từ khắp nơi trên Thần Lục Đại Lục tuyển chọn ra một vị Thần Viện Trưởng Lão Hội thành viên mới, khi đó Lâm gia bọn hắn vẫn sẽ lâm vào nguy cơ, không còn Thần Viện Trưởng Lão Hội thành viên bảo hộ, trước đây Lâm gia đắc tội thế lực cùng với tài nguyên chiếm giữ trong tay sẽ là cái đích cho mọi người chỉ trích, hắn là có thể nhìn đến tương lai u ám của Lâm gia về sau.
Để đối phó với tương lai xấu nhất có thể xảy ra với Lâm gia bọn họ, hắn là đã hai tay chuẩn bị, một bên là cố gắng không phải đắc tội với Mặt Trời ban trưa Sở gia, một bên khác là dốc hết toàn lực bồi dưỡng ra được một vị Thông Thần cảnh hậu kỳ viên mãn, để sau khi hắn chết Lâm gia có thể kế thừa Thần Viện Trưởng Lão Hội thành viên, chỉ khi Lâm gia có người cầm trong tay Trung Phẩm Đạo Khí Cao Cấp Lâm gia bọn hắn mới được xem như an toàn.
Chỉ tiếc Lâm gia gần hai trăm vị Thông Thần cảnh cường giả, nhưng mà Thông Thần hậu kỳ chỉ có ba vị, hơn nữa chỉ là Thông Thần hậu kỳ tiểu thành cảnh giới, chờ hắn chết đi cũng không biết có thể đột phá đến Thông Thần hậu kỳ viên mãn cảnh giới hay không.
Trước mắt con đường Thông Thần hậu kỳ viên mãn là rất khó khăn, hắn cũng chỉ biết lấy lui làm tiến đi lấy lòng Sở gia, hôn ước giữa Sở Thiên Vũ cùng Lâm An Nam chính là như vậy mà dựng lên, hắn vốn nhìn người rất chuẩn, từ khi Sở Thiên Vân hai ngàn năm đã đột phá Thông Thần hậu kỳ tiểu thành, hắn đã có lòng muốn kết giao với Sở gia, với mục đích là hắn có chết đây nữa cũng nương theo Sở gia thế, Lâm gia bọn họ cũng có thể tồn tại.
Hiện tại theo Lâm An Nam rời đi, kế hoạch của hắn cũng là ngâm nước nóng, không chừng còn có thể đắc tội với Sở gia, hắn tâm muốn diệt đi cái tên Mã Vân này còn có.
“Lâm huynh, một đại gia tộc nếu như phải nhờ đến một tiểu cô nương để có thể sinh tồn, ta nghĩ gia tộc đó không có đáng giá tồn tại tất yếu! “Mã Vân lạnh nhạt trả lời.
Lâm gia tình cảnh hắn cũng là biết đến, chỉ là Lâm Đồng Y vì muốn cho Lâm gia tồn tại lại đi hi sinh một cô gái đáng yêu như Lâm An Nam, hắn là mang trong lòng khinh thường.
Một đại gia tộc có đến gần ngàn vạn người, lại chỉ biết lo đi hưởng thụ, không biết cố gắng tu luyện, khi tai họa đến lại đưa một người con gái ra bảo vệ, cái gia tộc này theo hắn thật sự là nên đi diệt vong được rồi.
Sở gia Sở Thiên Vân đột phá Thông Thần hậu kỳ viên mãn cảnh giới, vì Thần Chủ Bệ Hạ muốn bảo hộ cho hắn nên cái tin tức này chỉ lưu truyền trong một số ít người biết, hắn là Thông Thần hậu kỳ viên mãn cảnh giới đương nhiên cũng là nằm trong số đó.
Lâm Đồng Y vì nịnh bợ Sở gia mà quăng đi tình cốt nhục, hắn cũng đem Lâm Đồng Y nhập vào trong số đám vô dụng kia, với lại Lâm Đồng Y có phần quá mức nóng vội một chút.
Chương 252: Nhị gia phản ứng
Sở Thiên Vân tuy là đột phá Thông Thần hậu kỳ viên mãn cảnh giới chưa đến ba ngàn tuổi, nhưng mà nếu nói Sở Thiên Vân có thể đột phá Hóa Thần cảnh hắn là không mấy tin tưởng.
Thông Thần cảnh hậu kỳ viên mãn cùng Hóa Thần ở giữa tuy là chỉ cách một bước ngắn, nhưng mà một bước này lại như thiên địa chi gian, hơn mấy chục vạn năm qua Thần Lục Đại Lục Thông Thần cảnh Thiên Kiêu nhiều vô số kể, nhưng mà đột phá Hóa Thần một cái cũng không có, nội một quan từ Động Thiên Bí Cảnh thuế biến thành Hư Giới cũng đã ngăn không biết bao nhiêu Thông Thần cảnh hậu kỳ viên mãn cường giả, chưa nói đến việc còn phải vượt qua Thiên Kiếp, Lâm Đồng Y bây giờ đặc cược vào Sở Thiên Vân có phần quá nóng vội một chút.
“Mã huynh, ngươi là người độc hành, không có hiểu được trong lòng ta lo lắng! “Lâm Đồng Y thu lại Trung Phẩm Đạo Khí Cao Cấp Hắc Sát Kiếm, đối với Mã Vân bất đắc dĩ nói.
Lâm gia đã trải qua mấy chục vạn năm dưới sự bảo bọc của hắn, đã mất đi cái chí tiến thối, bên trong gia tộc tộc nhân chỉ lo hưởng lạc, ra bên ngoài lại khi nam bá nữ, có thể nói là chướng khí mịt mù, Thần Lục ngầm bên trong cũng đối với Lâm gia oán than dậy đất, nếu như không có Lâm Đồng Y hắn, Lâm gia đã là bị người ta diệt đi từ lâu.
Chỉ là hắn lại không thể nào bỏ mặc Lâm gia sinh tử không màng, đây dù sao cũng là gia tộc do chính một tay hắn sáng lập nên, nhìn nó dần đi vào diệt vong hắn là không thể nào chấp nhận.
“Việc lần này ta sẽ báo lên Thần Chủ Bệ Hạ, ngươi tự giải quyết cho tốt đi! “Lâm Đồng Y để lại một câu sau đó rời đi, hắn còn phải đem chuyện này nói lại với Sở Thiên Hằng, Lâm An Nam đã rời đi, xem ra hai bên làm thông gia là điều không diễn.
Mã Vân phía sau có Thần Chủ Bệ Hạ chống lưng, hắn ở lại đây cũng là không làm gì được, chi bằng đem chuyện này đưa lên Thần Chủ Bệ Hạ nhờ người đứng ra phân xử.
Còn việc Sở Thiên Hằng cùng với Thần Chủ Bệ Hạ như thế nào xử lý Mã Vân, hắn là không thể nào xen vào, cũng là xen vào không được.
“Lão Lâm a, ta cũng là đang giúp Lâm gia các ngươi a!” Chờ cho Lâm Đồng Y rời khỏi, còn lại một mình Mã Vân, hắn nhìn về phương xa nói nhỏ.
Thực ra cũng giống như Lâm Đồng Y, cũng là đang đặt cược, chỉ có điều người mà hắn lựa chọn không phải là Sở Thiên Vân, mà là vị Hóa Thần Diệp Tử Phàm hắn gặp tại Thiên Hoang Đại Lục Tinh Không ngoại.
Hắn Mã Vân giúp đỡ Lâm An Nam rời đi một phần là đối với Lâm An Nam yêu mến, phần còn lại đa số là vì vị Hóa Thần cường giả Diệp Tử Phàm kia.
Tình hình tại Thiên Hoang Tinh Không ngoại lúc đó không chỉ có một mình Sở Thiên Vũ là chú ý đến nhất cử nhất động của Lâm An Nam, mà hắn cũng là một người trong số đó, nhìn Lâm An Nam cùng Diệp Tử Phàm mắt đi mày lại thế kia, sống mấy chục vạn năm như hắn đương nhiên là biết hai người đã phải lòng nhau.
Sở Thiên Vân chỉ là dự bị Hóa Thần, trong khi Diệp Tử Phàm là chân chính Hóa Thần cường giả, hắn đương nhiên là phải chọn Diệp Tử Phàm rồi, hơn nữa nếu như Lâm An Nam phải gả cho Sở Thiên Vũ hoặc là lựa chọn tự sát, một khi vị Hóa Thần cường giả Diệp Tử Phàm tìm đến Thần Lục mà biết được sự thật, không chỉ là Sở Lâm hai nhà gặp tai ương, mà ngay cả Thần Lục Đại Lục cũng sẽ tràn trong huyết hải, Chí Tôn cường giả giận dữ hủy diệt đi một tòa Đại Lục là không nói chơi, hắn làm việc này là đang giúp Lâm gia cũng như là cả cái Thần Lục này, quan trọng hơn là hắn sẽ được vị Chí Tôn Diệp Tử Phàm kia thiếu hắn một ân tình.
Ân tình của một vị Hóa Thần cảnh cường giả, từ Hồ Kinh Bệ Hạ đưa cho hắn Thần Chủ Lệnh Bài cũng đã nói lên nhiều điều, với lại Diệp Tử Phàm kia hắn thấy thật sự còn rất trẻ, như thế trẻ tuổi mà đã đột phá Hóa Thần cảnh, phía sau khả năng là có một thế lực khổng lồ chống lưng, chỉ cần vị kia Diệp Tử Phàm đưa tặng cho một ít tài nguyên, hoặc ra tay giúp đỡ, hắn đời này đột phá Hóa Thần cảnh là có hi vọng.
Như thế tiền cảnh tươi sáng, hắn mới mạo hiểm đắc tội với Lâm Sở hai nhà để mà cứu Lâm An Nam, nếu như chỉ là tình cảm thôi, hắn còn phải suy nghĩ kỹ lại, đắc tội với Lâm Sở hai nhà, cả hai đều là Trưởng Lão Hội thành viên, cầm trong tay Trung Phẩm Đạo Khí, chỉ cần một nhà thôi cũng đủ diệt đi hắn, nhất là Sở gia, hiện tại Sở gia là đang có hi vọng vấn đỉnh Thần Lục Chi Chủ, vào lúc này chỉ có ấm đầu mới đi đắc tội với bọn họ.
…
Sáng ngày hôm sau, Thần Lục Thần Thành.
Từng đạo độn quang từ khắp nơi bên trong Nội Thành di chuyển ra bên ngoài, không ít trong số đó còn dùng là Thượng Phẩm Linh Khí Phi Chu, nhìn kỹ cũng sẽ phát hiện có một chiếc đại hình Phi Chu, đây là Hạ Phẩm Đạo Khí Phi Chu, trên thân còn mang theo Sở gia ấn ký, người tại Thần Lục Thần Thành chỉ cần có một chút hiểu biết là sẽ nhận ra đây chính là Ảo Ảnh Hào, bảo vật của Sở gia, chỉ riêng gia chủ hoặc Lão Tổ Tông Sở Thiên Hằng mới có thể sử dụng.
“Mắt chuột, ngươi có biết là Sở gia có chuyện gì xảy ra hay không? Ngay cả Ảo Ảnh Hào cũng đem ra sử dụng? “Thần Lục Ngoại Thành một nhà tiểu trà lâu, một tên cụt tay Pháp Thần sơ kỳ đại thành cảnh giới hán tử Vi Ân đang ngồi tại thượng lâu thưởng thức trà vị, một bên nhìn sang cái tên cũng có Pháp Thần sơ kỳ tiểu thành tu vi mắt chuột Giang Tồn hỏi.
Hắn hôm qua còn vào Thần Lâm tìm kiếm một ít Linh Dược cùng săn giết một ít Yêu Thú kiếm lấy một số tài nguyên tu luyện, với những người tán tu như hắn nếu như không muốn gia nhập một thế lực nào đó thì đây là cách có thể nhanh nhất đổi lấy tài nguyên, sáng hôm nay hắn mới quay lại Thần Thành cho nên đối với việc xảy ra tại Thần Thành hắn là không biết gì cả.
Sở gia đã vận dụng Ảo Ảnh Hào, còn có rất nhiều cường giả rời đi Nội Thành, dùng chân cũng nghĩ ra được là có chuyện lớn xảy ra.
“Ha ha, Vi Ân cái này ngươi hỏi đúng người rồi, ta nói cho ngươi biết hiện tại không những là Sở gia mà ngay cả Lâm gia cũng đã náo loạn cả lên! “Giang Tồn rất là đắc ý cười nói.
Thần Thành Lâm gia hôm qua xảy ra chuyện lớn như vậy, tin tức nhanh chóng truyền khắp Thần Thành, dường như ai cũng biết Lâm An Nam từ hôn bỏ nhà rời đi, chỉ có mỗi một tê Vi Ân trước mắt này là còn không có biết.
“Lâm gia, không phải hôm qua chính là đại thọ của Lâm gia Lão Tổ Lâm Đồng Y hay sao? Không lẽ đã xảy ra chuyện? “Vi Ân có chút kinh ngạc, thần thức thả ra bên ngoài, quả nhiên là phát hiện không ít Lâm gia Pháp Thần cảnh cường giả bay ra hướng Thần Thành, trông bộ dạng còn rất là gấp gáp, nhìn mặt ai cũng thấy căng thẳng, trong số đó hắn còn phát hiện một vài vị Thông Thần Thiên Quân cường giả, nhìn thấy cảnh này hắn lập tức thu lại thần thức, dám quan sát một vị Thiên Quân cường giả, hắn cũng thật đủ to gan.
“Ngươi nói thiếu sót một chuyện, hôm qua không những là đại thọ của Lâm Đồng Y mà còn là ngày Lâm gia Tam Tiểu Thư Lâm An Nam xuất giá!”Giang Tồn đính chính lại nói.
“Là nhánh hoa nhài cắm bãi phân trâu kia?”Vi Ân như nhớ lại có chuyện này, hắn kinh ngạc bật thốt.
Trong số những người ái mộ Lâm An Nam, cũng có hắn một phần tử, hắn chọn ngày hôm qua đi vào Thần Lâm tìm kiếm tài nguyên chính là không muốn nghe đến chuyện này.
“Ngươi không muốn sống nữa hay sao? Nói nhỏ một chút! “Giang Tồn cả kinh một thân mồ hôi lạnh, nhanh chóng lấy tay che miệng của cái tên Vi Ân lại, dù vậy vẫn là rước vô số ánh mắt từ bốn phương khách nhân nhìn qua nơi này.
Lâm An Nam phải lấy một tên sắp chết là Sở Thiên Vũ, tất cả mọi người tại Thần Thành này gọi đây là nhánh hoa lài cắm bãi phân trâu, chỉ là trong bóng tối mọi người âm thầm nói với nhau mà thôi, trường hợp công khai là không ai dám nói, Sở gia là một trong Cửu Đại gia tộc quyền thế nhất tại Thần Lục, một khi lời này rơi vào trong tai Sở gia kết cục của Vi Ân là tương đối thảm.
“Ngay chính hôm qua, Lâm An Nam tiểu thư đã rời đi Lâm Phủ, nghe nói là có sự giúp đỡ của Mã Vân Trưởng Lão, hiện tại Lâm Sở hai nhà vì tìm kiếm tung tích của Lâm Tiểu Thư, đã phái ra đại lượng cao thủ ra bên ngoài tìm! “Nhìn thấy mọi người xung quanh chỉ liếc mắt nhìn qua một cái rồi thôi, Giang Tồn cũng là thở dài một hơi nhẹ nhõm, Sau đó đem tất cả mọi chuyện tóm tắt lại nói cho Vi Ân một lần.
Hắn có phần hiểu mọi người xung quanh phản ứng, Cửu Đại gia tộc thống trị Thần Lục Đại Lục này suốt mấy chục vạn năm, hành vi thường ngày hết sức ác tha, dường như tất cả mọi người đều căm ghét, chỉ là ngại với thực lực của bọn họ cường đại không ai dám lên tiếng mà thôi.
Chương 253: Điên cuồng sở thiên vũ
“Cái gì? Lâm Tiểu Thư được Mã Trưởng Lão cứu! “Vi Ân mừng rỡ lên tiếng.
Tin tức này quả thật là quá chấn động, không nghĩ đến giờ phút cuối Lâm An Nam lại được Mã Vân Trưởng Lão cứu giúp.
Hắn cũng như bao người khác, luôn xem Lâm An Nam là người tình trong mộng, là trong lòng nữ thần, khi Lâm An Nam bị ép gả cho cái tên sắp chết Sở Thiên Vũ kia, hắn từng muốn xông vào Lâm Phủ cứu ra Lâm An Nam, chỉ là còn một chút lý trí, cho nên hắn mới bỏ đi cái ý nghĩ điên cuồng kia, hiện tại lại tốt, không nghĩ đến Mã Vân Trưởng Lão không màn tự thân nguy hiểm đắc tội với hai đại gia tộc cứu đi An Nam Tiểu Thư, từ nay hắn quyết định Mã Vân sẽ là thần tượng mới trong lòng của hắn.
“Chính là như vậy cho nên Mã Vân Trưởng Lão mới bị Thần Chủ Bệ Hạ nhốt vào Ngục Giam!”Giang Tồn có chút bất đắc dĩ nói.
Ngay sau khi Lâm An Nam rời đi, Lâm Đồng Y cùng Sở Thiên Hằng biết không thể làm gì Mã Vân Trưởng Lão, cho nên đã đem chuyện này báo lên cho Thần Chủ Bệ Hạ, kết quả là Mã Vân Trưởng Lão không chết, nhưng mà mọi chức vụ đã bị triệt tiêu, còn bị giam vào Thiên Ngục, nghe nói là Mã Vân Trưởng Lão đã đưa ra Thần Chủ Lệnh cho nên mới được miễn tử.
Qua chuyện này có thể thấy được Thần Chủ Bệ Hạ đối với Mã Vân Trưởng Lão vẫn là hết sức chiếu cố, thông thường những Trưởng Lão khác nếu dám to gan chống đối lại với Cửu Đại Trưởng Lão Hội thành viên, thì đã phơi thây ngoài hoang dã rồi.
…
Thần Thành hiện tại, không chỉ cái tiểu trà lâu Ngoại Thành kia, mà là đi khắp nơi tất cả đều đang bàn luận về chuyện này, có người nói Sở Thiên Vũ là con cóc ghẻ đòi ăn thịt Thiên Nga, cũng có người nói Mã Vân Trưởng Lão đứng ra giúp đỡ Lâm An Nam là một chuyện chính xác, nhưng mà tất cả đều có điểm chung là chúc mừng Lâm An Nam thoát khỏi khổ ải, còn âm thầm cười hai nhà Lâm Sở thông gia bất thành.
Chỉ là những chuyện này bên trong cười nói, Nội Thành Võ Giả nói chuyện với nhau còn truyền âm, rất sợ bị hai nhà nghe thấy, không có cách nào khác, Thần Thành Cửu Đại gia tộc hung danh quá lớn, không ai lại muốn đi đắc tội với bọn họ.
Thần Thành Nội Thành –Sở Phủ.
Thiên Vũ Cư.
“Ầm!!! ”
“Khụ…Tìm, lập tức tìm cho ta, ta muốn con tiện nhân Lâm An Nam kia xuất hiện trước mặt của ta ngay lập tức! “Thiên Vũ Cư nội, Sở Thiên Vũ một bộ điên cuồng, hủy đi một chiếc bàn lớn, sau đó hắn ho ra một ngụm máu tươi, đối với mấy tên Pháp Thần cảnh bên cạnh quát.
Hắn hôm qua đến giờ vẫn còn đang hôn mê, vừa mới tỉnh lại đã nghe đến được tin tức Lâm An Nam đã bỏ trốn, không có cùng gia gia hắn theo về Sở Phủ cùng hắn thành thân, hắn liền không kìm nén được sự phẫn nộ trong lòng.
Lâm An Nam đã chạy, hắn làm sao có thể thực hiện được kế hoạch trả thù trong lòng, kể từ khi Thần Chủ Bệ Hạ phán hắn chỉ còn sống tối đa sáu năm nữa mà thôi, hắn trong lòng tuyệt vọng có thể nghĩ, hắn chỉ mới mấy trăm tuổi mà thôi, vẫn là còn chưa sống đủ, như thế nào có thể cam tâm đi chết, nhưng mà Thần Chủ Bệ Hạ đã không có cách tiêu trừ bên trong cơ thể hắn luồng quỷ dị lực lượng kia, hắn cũng chỉ chấp nhận sự thật.
Chỉ là rất nhanh sự tuyệt vọng đó liền hóa thành vô tận phẫn nộ cùng thù hận, hắn muốn báo thù, hắn muốn diệt đi cái tên Diệp Tử Phàm cướp đi sinh mạng của hắn, chỉ là rất nhanh hắn liền thanh tỉnh, đây là không thể nào, đối phương là Hóa Thần cường giả, chỉ cần động một ngón tay cũng đủ diệt Sở gia của hắn mấy chục lần, Diệp Tử Phàm kia không đến tìm Sở gia hắn phiền phức đó đã là mộ phần nhà hắn bốc khói xanh.
Đang lúc hắn chấp nhận sự thật chờ đợi tử vong buông xuống, thì cơ hội báo thù lại từ trên trời rơi xuống, Truyền Tống Trận từ Thần Lục Đại Lục đi Thiên Hoang đã bị phá hủy, như vậy có nghĩa là tên Diệp Tử Phàm kia dù có thắng Tam Đầu Hỏa Sư đi chăng nữa, trong vòng mấy trăm năm là không thể đi đến Thần Lục này, khoảng cách từ Thiên Hoang Đại Lục đến đây xa hàng ức vạn năm ánh sáng, như Hồ Kinh Bệ Hạ cũng phải mất ngàn năm mới có thể trở về được, không có Truyền Tống Trận hoặc Tinh Đồ chỉ dẫn, muốn đến đây trong thời gian ngắn là không thể nào.
Nghe được đến tin tức này, hắn thật sự là mừng như điên, Diệp Tử Phàm là hắn không thể nào báo thù, dư lại chính là Lâm An Nam rồi, con tiện nhân kia dám lén lút qua mặt hắn đi thương nhớ cái tên Diệp Tử Phàm kia, hắn phải làm cho cô ta hối hận vì sự phản bội này.
Hắn hiện tại chỉ một mực nghĩ đến báo thù, còn lại sau này khi Diệp Tử Phàm tìm đến biết được tin tức thì hắn cũng chẳng quan tâm, khi đó hắn đã chết từ lâu rồi.
Còn Diệp Tử Phàm có giận chó đánh mèo lên Sở gia bọn họ, đây chỉ là tự tìm đường chết, ca ca hắn Sở Thiên Vân đã tu luyện đến Thông Thần hậu kỳ viên mãn cảnh giới, đột phá Hóa Thần cảnh cũng chỉ là vấn đề thời gian, một khi ca ca hắn thành Hóa Thần cường giả, Thần Chủ Bệ Hạ sẽ nhường lại vị trí kia cho ca ca của hắn, kể cả Thượng Phẩm Đạo Khí Thông Thiên Kiếm cùng là sẽ để lại, một vị Hóa Thần cường giả trong tay cầm Thượng Phẩm Đạo Khí, có thể nói là cùng cảnh giới vô địch thủ, mấy trăm năm sau hắn ước gì Diệp Tử Phàm đến tìm Sở gia bọn họ phiền toái.
Đúng lúc này..
“Các ngươi đi ra ngoài đi!”Đang lúc Sở Thiên Vũ điên cuồng gầm thét với những tên Pháp Thần Hộ Vệ, bên ngoài Sở Thiên Phi bỗng nhiên xuất hiện, nhìn qua Sở Thiên Vũ một cái sau đó hắn phất tay để đám Pháp Thần kia ra ngoài.
“Vâng! Gia chủ! “Đám Pháp Thần kia thấy người đến là Sở Thiên Phi, trong lòng âm thầm thở dài một tiếng vâng lệnh cáo lui.
Nói thật phải đi theo hầu hạ cái vị Sở gia Nhị Thiếu này, bọn họ thật sự bị áp lực rất lớn, một khi tên kia điên khùng lên, thường đem bọn họ ra để trút giận, ngặt nỗi bọn họ tuy là Pháp Thần cảnh nhưng mà lại không thể ra tay đánh trả chỉ có Chân Huyền Sở Thiên Vũ, trong lòng bọn họ biệt khuất có thể nghĩ, hiện tại cha của cái tên khùng điên kia đã đến, bọn họ xem như tạm thời được giải thoát.
Chương 254: Lộ Kiếm Bất Bình
“Phụ thân, con tiện nhân Lâm An Nam kia thật sự đã chạy trốn? “Sở Thiên Vũ nhìn về phía Phụ Thân của mình, không còn mang theo vẻ hung ác như trước, chỉ cố gắng nở nụ cười hỏi.
Đối với gia gia, phụ thân cùng ca ca của hắn, trong lòng hắn vẫn là mang theo một chút mặc cảm tội lỗi, là vì sự oán hận của hắn đã đem Sở gia tương lai phải đối mặt với một vị Hóa Thần cảnh lửa giận, nếu như trong khoảng thời gian mấy trăm năm ca ca Sở Thiên Vân không có đột phá Hóa Thần, như vậy Sở gia nhất định sẽ phải đối mặt với diệt vong tai ương, nhưng mà hiện tại nói cái gì cũng đã muộn, tên đã lên dây không thể không bắn, hắn đã chọn con đường này thì phải đi đến cùng.
“Không sai, Lâm An Nam đã được Mã Vân cứu, nhưng mà con yên tâm ta đã phái trong tộc rất nhiều vị Trưởng Lão đi tìm, qua không được bao lâu, sẽ bắt cô ta trở về! “Sở Thiên Phi đi đến bên cạnh giường, đỡ Sở Thiên Vũ ngồi dậy, ân cần nói.
Nhìn Sở Thiên Vũ sinh cơ mỗi một ngày đang dần trôi qua, Sở Thiên Phi lòng như đao cắt, hắn biết Sở Thiên Vũ là không có thuốc gì có thể cứu chữa, cho nên mới làm mọi cách chiều theo ý hắn, lần này vì tìm Lâm An Nam hắn đã phát động mọi lực lượng, ngay cả Ảo Ảnh Hào cũng đưa đi ra đủ thấy hắn quyết tâm, chỉ là Thần Lục Đại Lục lớn đến như vậy muốn tìm một người cố ý lẫn trốn thật không khác gì mò kim đáy bể, đến khi Sở Thiên Vũ rời đi, không biết có tìm được Lâm An Nam hay không, hắn cũng không chắc.
“Phụ Thân, phải giết cái tên Mã Vân kia, chính là vì hắn cho nên Lâm An Nam mới có thể rời khỏi! “Sở Thiên Vũ oán độc nói.
Nếu như không có Mã Vân, con tiện nhân Lâm An Nam bây giờ đã nằm trên giường của hắn rên rỉ, hắn hận Mã Vân so với Diệp Tử Phàm cũng không yếu hơn bao nhiêu.
Thần Lục hiện tại cao tầng ai không biết ca ca của hắn đã đột phá Thông Thần hậu kỳ viên mãn, còn được Thần Chủ Bệ Hạ thu làm Thân Truyền Đệ Tử, tương lai rất có thể là Thần Lục Chí Tôn, vậy mà đúng lúc này, Mã Vân lại dám đứng ra chống đối lại Sở gia bọn họ, thật sự là đáng chết, tên Mã Vân này phải chết.
“Mã Vân là người của Thần Chủ Bệ Hạ, tạm thời hắn còn chưa thể chết được! “Sở Thiên Phi lắc đầu nói.
Khi Phụ Thân của hắn Sở Thiên Hằng nghe Lâm Đồng Y nói là Lâm An Nam đã bị Mã Vân cứu đi, cũng đã nổi giận lôi đình, muốn đem tên Mã Vân kia vằm làm tám khúc, chỉ là Lâm Đồng Y giải thích nói Mã Vân chính là người trước đây đã từng làm quản gia cho Thần Chủ Bệ Hạ, hắn chính là người được Thần Chủ Bệ Hạ tín nhiệm, muốn động hắn phải báo cáo lại với Thần Chủ Bệ Hạ mới được.
Phụ Thân hắn thấy cũng có lý, cho nên cùng Lâm Đồng Y diện kiến Thần Chủ, quả nhiên sự tình như là Lâm Đồng Y nói một dạng, Thần Chủ Bệ Hạ tuy là có tức giận, nhưng mà lại không ra tay với Mã Vân, chỉ đem hắn quan bế vào Thiên Ngục mà thôi.
“Nhưng mà hắn tiêu dao cũng không được bao lâu, chỉ cần Thiên Vân đột phá Hóa Thần, cũng là ngày chết của hắn.!”Nhìn vẻ mặt của Sở Thiên Vũ có chút không cam lòng, Sở Thiên Phi liền lên tiếng an ủi.
Mã Vân là người của Thần Chủ Bệ Hạ không sai, nhưng một khi Thần Chủ Bệ Hạ rời đi Thần Lục, sẽ là không thể mang theo Mã Vân, khi đó Mã Vân chỉ là lục bình không rễ, muốn hắn chết lúc nào cũng được.
“Phụ Thân, còn Lâm gia nữa, nếu như không có Lâm Đồng Y đối với tên Mã Vân kia thân thiết, hắn là không thể vào Lâm Phủ đưa Lâm An Nam rời đi! “Sở Thiên Vũ nói.
Lâm An Nam đã rời đi, trong phút chốc rất khó bắt lại cô ta, nhưng mà chạy hòa thượng không có chạy miếu, Lâm gia tất cả mọi người còn tại đây, hắn phải làm cho Lâm gia cùng hắn chôn cùng, như vậy mới làm cho Lâm An Nam hối hận vì đã rời đi.
“Thiên Vũ, ngươi có điều không biết, ngay sau khi Lâm An Nam rời đi, Lâm gia Lão Tổ Lâm Đồng Y đã trục xuất Lâm An Nam ra khỏi Lâm gia, còn cho người đi khắp nơi giúp đỡ Sở gia chúng ta tìm Lâm An Nam! “Sở Thiên Phi thở dài một tiếng nói.
Hắn không hiểu vì sao trước kia Sở Thiên Vũ xem Lâm An Nam như báu vật, hiện tại lại hận Lâm An Nam đến nông nổi như vậy, ngay cả những người có liên quan đến Lâm An Nam cũng không có buông tha, chuyến đi Thiên Hoang Đại Lục vừa rồi còn có chuyện gì mà làm cho Sở Thiên Vũ thay đổi lớn đến như vậy, không lẽ là vì không thể chấp nhận được mình sắp chết, cho nên tính cách cũng biến đổi theo.
“Thiên Vũ, có thể nói cho Phụ Thân biết tại sao ngươi lại hận Lâm An Nam đến như vậy hay không? “Chăm chú nhìn về phía Sở Thiên Vũ, Sở Thiên Phi bỗng nhiên cất tiếng hỏi.
“Phụ Thân, ta..!”Sở Thiên Vũ ấp úng nói, chỉ là như thế nào hắn cũng không có nói tiếp được.
“Bỏ đi, nếu như ngươi không nói, ta cũng không có ép buộc ngươi, ngươi cũng mệt rồi nghĩ ngơi một chút đi!”Sở Thiên Phi thấy thật lâu mà Sở Thiên Vũ còn không có nói ra nguyên nhân, cũng không có miễn cưỡng hắn, để cho Sở Thiên Vũ nằm xuống, sau đó đi ra ngoài.
Hắn biết giữa Sở Thiên Vũ cùng Lâm An Nam ở giữa có chuyện rất quan trọng xảy ra, nhưng mà cũng không có sao, dù có chuyện gì hắn cùng Sở gia phía sau vẫn là hết sức ủng hộ, không nói Sở Thiên Vũ chỉ còn vài năm sống lâu, chỉ nói hiện tại Sở gia bọn họ vẫn là chưa hề sợ qua ai.
…
Thiên Nhược Đại Lục, Bát Hoang Vực, cách Thượng Cấp Thành Trì Bát Hoang Thành mấy trăm ức dặm chi địa.
“Ầm! ”
“Nơi đây có lẽ là đường đi thông đến Bát Hoang Thành? “Trên một đại lộ rộng lớn hàng dặm, hư không hiện ra một lỗ đen, Diệp Tử Phàm một thân hắc y từ bên trong đi ra, nhìn xung quanh đại lộ không khỏi lẩm bẩm.
Đối với chuyện xảy ra tại Thần Lục Đại Lục, Diệp Tử Phàm là không biết gì cả, cho dù có biết đi chăng nữa thì cũng không thể làm được gì, khoảng cách giữa Thiên Nhược Tinh Vực cùng Thần Lục Tinh Vực là quá xa xôi.
Kể từ sau khi diệt đi Hồ gia mấy trăm vạn nhân chúng, hắn liền phá không rời đi, mục đích của hắn chính là Bát Hoang Thành, hắn muốn đến đó tìm hiểu thêm những tin tức về Thiên Nhược Đại Lục này, những gì hắn được biết thông qua Kim Hùng cùng Hồ gia thư tịch có thể nói là quá ít một chút, không đủ cho hắn lý giải hết về tòa Thiên Nhược Đại Lục này, với lại hắn cũng cần có thêm nhiều tài nguyên để tu luyện đến Hỗn Độn Bá Thần Quyết đến dệ Tứ Trọng Hậu Kỳ Viên Mãn, xa hơn là đột phá đệ Ngũ Trọng, Trung Cấp Thành Trì như La Mễ Thành là không có những tài nguyên cần thiết mà hắn cần, cho nên hắn cũng chỉ ngắm đến Bát Hoang Thành.
Chỉ là có một chút đáng tiếc là Bát Hoang Vực này diện tích so với hắn tưởng tượng ra lớn hơn một chút, hắn lại không biết cụ thể đường để đến Bát Hoang Thành, cho nên cứ loay hoay phá không cả gần chục ngày trời, thế nhưng mỗi lần không đến thâm sơn cùng cốc thì cũng là đến sông rộng hải đảo, hắn hơi hối hận không tại La Mễ Thành bắt một ít Pháp Thần cảnh sưu hồn xem như thế nào, mới có thể đi đến Bát Hoang Thành, một lần này vất vả lắm mới tìm được một đại lộ lớn, không ngoài dự đoán đây có lẽ là nơi chỉ dẫn hắn đến Bát Hoang Thành.
“Ân, là có người đang đánh nhau sao?”Diệp Tử Phàm thả ra thần thức, không khỏi kêu lên một tiếng.
Khoảng cách nơi hắn gần nhất mấy trăm vạn dặm đang có mấy người thiếu niên nam nữ đang một con Hắc Hùng truy sát, điều lạ là đám người kia cao nhất cũng chỉ có Pháp Thần cảnh hậu kỳ viên mãn, nhưng mà có thể từ Yêu Hoàng cảnh sơ kỳ Hắc Hùng dây dưa đến bây giờ mà vẫn còn chưa chết.
Chương 255: Rút Đao Tương Trợ
Rất nhanh, hắn lập tức hóa thành một tia quang ảnh đi đến địa phương kia bay đi, tốc độ của hắn cực nhanh, so với phá vỡ hư không cũng không hề khác biệt, chỉ trong nháy mắt đã đi đến gần bên cạnh đám người kia.
Lúc này không dùng thần thức quan sát hắn cũng có thể nhìn thấy được bên dưới có tất cả mười người, trừ hai người trung niên có tu vi Pháp Thần cảnh ra, còn lại tám người hoàn toàn là Chân Huyền cảnh tu vi, tám người này còn rất trẻ tuổi trông cũng chỉ tầm mười tám hai mươi mà thôi, so với Kim Tử Hy cũng không hề khác mấy, thế nhưng tu vi của bọn họ đều đạt đến Chân Huyền cảnh, điều này đủ thấy được thiên phú cùng xuất thân của bọn họ bất phàm.
Đối với đầu Phàm Thể Yêu Hoàng Hắc Hùng kia, tất cả đám người tuy là chật vật bại lui, thế nhưng trên mặt lại không tỏ vẻ sợ hãi, từng người trong tay xuất hiện binh khí pháp bảo đánh về phía Đại Hắc Hùng, nhìn kỹ lại tất cả đều là Thượng Phẩm Linh Khí cấp bậc pháp bảo, cá biệt hai trung niên dẫn đầu cầm trên tay càng là Hạ Phẩm Đạo Khí Cao Cấp, cộng thêm bọn họ hiện ra gần bốn trăm mét Pháp Thể của mình, nhìn vào như một người khổng lồ cầm trong tay thần binh, uy phong lẫm lẫm, mỗi một kích bọn họ đánh ra có thể đạt đến bốn mươi ức long lực lượng, không ngừng hướng về Phàm Thể Yêu Hoàng cảnh Hắc Hùng trãm phá mà đi.
Chỉ là hắn nhìn đám người này là không có hi vọng gì có thể thắng cảm giác, đầu này Hắc Hùng tuy chỉ là mới vào Yêu Hoàng cảnh, nhưng mà cũng đã hấp thụ Yêu Hoàng Linh Vân, là hàng thật giá thật Yêu Hoàng sơ kỳ tiểu thành cảnh giới, mỗi một quyền nó đánh ra cũng có một trăm mười ức long lực lượng, hai bên chênh lệch là khá lớn, cộng thêm lực phòng ngự thân thể kiên cố, muốn diệt đám người này chỉ là trong vòng sớm muộn thời gian mà thôi.
Suy nghĩ một chút, hắn liền lao nhanh xuống bên dưới.
Hai tên Pháp Thần kia tuy có thể dựa vào Hạ Phẩm Đạo Khí cầm cự được một đoạn thời gian, nhưng mà cũng sẽ đến lúc trong cơ thể Nguyên Lực hao hết một lúc, khi đó đám người kia cũng chỉ là dê béo chờ để làm thịt mà thôi.
Hắn muốn xuống dưới cứu đám người kia cũng không phải là muốn làm người tốt gì, chẳng qua là hắn muốn hỏi rõ đường đi đến Bát Hoang Thành mà thôi, cũng phải tìm một ít người hỏi thăm tin tức cần thiết, chứ như mấy ngày nay như người mù xem voi, hắn cũng đã chán rồi.
“Oanh!!!”
“Phùng Thanh, ta trong cơ thể Nguyên Lực chỉ còn sử dụng được ba lần công kích, gia tộc Trưởng Lão như thế nào còn chưa đến? “Dùng hết toàn bộ lực lượng đánh lui Yêu Hoàng Hắc Hùng trong dây lát, Phùng Hưng hơi thở trở nên bất ổn, quay sang bên cạnh hắn Phùng Thanh hỏi.
“Đúng vậy a Thanh Thúc, ngài không phải dùng truyền âm Ngọc Phù liên hệ với trong tộc Trưởng Lão hay sao, sao bây giờ còn không có ai đến tiếp ứng? “Trong số tám tên thanh niên nam nữ này, có đến bốn tên là người của Phùng gia, lên tiếng chính là Phùng Thiệu Trung, Chân Huyền hậu kỳ cảnh giới, hắn là Phùng gia gia chủ con trai, cũng là Ngũ Tinh Thế lực Phùng gia Thiếu Chủ.
“Thiếu Chủ, các vị thiếu gia tiểu thư, truyền âm Ngọc Phù từ nữa tháng trước ta đã phát đi rồi, nhưng mà từ nơi này cách Bát Hoang Thành vài trăm ức dặm xa, gia tộc Trưởng Lão muốn đến đây nhanh nhất, theo ta đoán cũng phải mất một canh giờ nữa mới được! “Phùng Thanh trán cũng nhăn lại một đoàn, bất đắc dĩ trả lời.
Câu hỏi như vậy suốt gần nửa tháng qua bọn họ đã hỏi bao nhiêu lần, chỉ là tại đây cách Bát Hoang Thành quá xa, hắn cũng là không có cách.
“Cái gì? Còn phải chờ thêm một canh giờ? “Nghe được Phùng Thanh đáp, không chỉ bốn tên Phùng gia đệ tử, mà còn lại hai gia tộc đệ tử khác là Hồng gia cùng Trạch gia cũng là tuyệt vọng kêu rên.
Bọn họ cũng không phải là người kém kiến thức, chỉ nhìn tình hình chiến đấu, hai vị Pháp Thần đã là đèn cạn dầu, tối đa bên mình hai vị Pháp Thần cảnh cường giả cũng chỉ chống lại một khắc thời gian, chờ đến một canh giờ tro cốt đều đã nguội lạnh từ lâu.
“Phùng Thanh Thúc, hay là ngài dẫn Thiệu Trung đi trước! “Xinh đẹp thiếu nữ Phùng Ngọc Kỳ lên tiếng.
Tại đây còn lại mấy người đều là trầm mặc, dĩ nhiên không ai hi vọng hai vị có chiến lực mạnh nhất Pháp Thần cảnh cường giả rời đi nơi này, chỉ cần bọn họ rời đi, đám người của mình sẽ nắm chắc cái chết trong tầm tay, vì đối phó với đầu Yêu Hoàng này bọn họ trên thân thể bảo mệnh thủ đoạn đều đã sử dụng ra hết, bây giờ thật không có cách gì có thể bảo mệnh.
Trong lòng bọn họ suy nghĩ chỉ cần chống đỡ đến lúc nào hay lúc ấy, nói không chừng vận may đến đúng lúc, gia tộc cường giả sẽ đột nhiên xuất hiện cứu bọn họ cũng nên, tất cả đều ôm hi vọng như vậy.
Phùng Hưng cũng là nhanh nhìn lại Phùng Thanh, ánh mắt mang theo dò hỏi chi ý, hai người bọn họ cũng đã là nõ mạnh hết đà, không chống đỡ được bao lâu thời gian, lời của Phùng Ngọc Kỳ cũng là một biện pháp tốt.
Trong số những thiếu niên nam nữ này, Phùng Thiệu Trung là quan trọng hơn cả, tuy tất cả đều là Ngũ Tinh thế lực con em, nhưng mà Phùng Thiệu Trung lại là Phùng gia gia chủ chi tử, hắn là không thể nào chết được, những người khác tuy là gia tộc dòng chính đệ tử, tuy nhiên là không quan trọng bằng Phùng Thiệu Trung.
Phùng Thanh trong ánh mắt cũng là giãy giụa một chút, hắn không phải không hiểu ý của Phùng Hưng, hắn đưa Phùng Thiệu Trung đi đồng nghĩa với việc Phùng Hưng phải tự bạo Pháp Thể lẫn Đạo Khí để ngăn cản Yêu Hoàng Hắc Hùng, hai người bọn họ là sinh tử chi giao, nếu như để Phùng Hưng đi tìm chết, hắn thật không muốn nhìn thấy.
“Chờ thêm một khắc nữa, nếu như không được ta sẽ đưa Thiếu Chủ đi trước! “Phùng Thanh truyền âm nói.
Bên trong đám người này trừ đi Phùng gia dòng chính đám người, còn có Hồng, Trạch hai nhà dòng chính đệ tử, nếu như không kiên trì đến một bước cuối cùng, khi trở về Bát Hoang Thành hắn cũng khó lòng bàn giao với hai gia tộc.
Hồng, Trạch nhị gia tuy là có kém Phùng gia một chút, nhưng mà trong tộc mỗi gia cũng có gần mười vị Thông Thần cảnh, hai nhà liên hợp lại có thể ổn ép Phùng gia bọn họ một đầu, nếu như không phải bất đắc dĩ, Phùng gia là không muốn kết oán với hai nhà cùng lúc.
“Mọi người nhìn kìa!”Đang lúc không khí tại nơi này tràn ngập những áp lực, thì thiếu nữ tên Phùng Ngọc Kỳ bỗng nhiên đưa tay chỉ lên bầu trời.
Mọi người cùng ngẩng đầu lên trời nhìn, chỉ thấy trên không trung gần mười dặm xa có một vệt quang ảnh đang hướng bọn họ đi đến, tốc độ kia cực kỳ nhanh chóng, nơi đạo quang ảnh đi qua không gian nổ rền vang, như là đang run rẩy một dạng, khi còn cách bọn họ một dặm chi địa chợt hiện ra một bóng người, hình dáng của một vị thanh niên khoảng hai mươi tuổi mặt hắc y, chỉ thấy hắn vừa nhất tay.
Nguyên Khí Thiên Địa từ trong lúc hắn nhất tay lên bỗng nhiên rung chuyển dữ dội, không gian xung quanh như rạn nứt từng cơn, chỉ trong dây lát hư không liền xuất hiện một đại Hắc Động khổng lồ cao đến hàng chục dặm, đem hơn một ngàn mét so được với Thông Thần cảnh sơ kỳ Yêu Hoàng Hắc Hùng cuốn vào bên trong.
“A!!!Không!!! Đại Nhân tha mạng!!! ”
Đáng thương cho Đại Hắc Hùng, vừa rồi còn uy phong vô hạn chỉ trong nháy mắt đã bị Thôn Phệ Hắc Động cắn nuốt cho đến tra cũng không còn, trước khi chết hắn chỉ kịp kêu lên một tiếng.
Thực ra trước khi tên nhân loại này đến nó đã cảm giác được có phần không ổn, chỉ là khi hắn muốn chạy trốn lại cảm thấy không gian xung quanh như bị giam cầm, hắn chỉ có thể cay đắng nhìn đạo kia Hắc Động đưa hắn cắn nuốt.
Hắn Hắc Hùng chỉ mới đột phá Yêu Hoàng không bao lâu mà thôi, đang muốn cùng đám Nhân Tộc này chơi trò mèo vờn chuột một thời gian để cảm nhận một chút uy phong, nếu như hắn thật sự ra tay, đám kia chỉ có Pháp Thần cảnh kia đã chết từ nửa tháng trước rồi, làm sao có thể sống được đến bây giờ, chỉ là đây cũng là lần cuối cùng hắn đùa nghịch uy phong, biết như vậy cũng chả làm, giờ hối hận cũng đã muộn.
“Thông Thần Thiên Quân hậu kỳ cường giả!!! ”
Mọi người ánh mắt co rút lại, đưa tay nhất chân có thể diệt đi một vị so với Thông Thần sơ kỳ tiểu thành cảnh giới cường giả Yêu Hoàng, cũng chỉ có Thông Thần cảnh hậu kỳ cường giả, không những vậy ít nhất cũng là Thông Thần hậu kỳ đại thành cảnh giới mới có thể nhẹ nhàng như vậy, cho dù là Thông Thần hậu kỳ tiểu thành cũng không có cái uy năng kia.