Đỉnh Luyện Thần Ma Audio Podcast
Tập 5 [ Chương 21 đến 25 ]
❮ sautiếp ❯Chương 21: Diệt Mã Gia
“Trường tồn trăm năm, ta nghĩ Mã gia các người không có cơ hội đó!” Diệp Tử Phàm âm thanh từ xa truyền đến. Trên đường đi đến nơi đây, hắn gặp vài sóng người, nhưng cao nhất cũng chỉ có lục trọng Võ Mạch.
Những người này không ngoại lệ đều đi vào Luyện Thần không gian “dưỡng lão “.
Khi hắn nghe Mã Nguyên nói Diệp Tử Long đột phá đến thất trọng, hắn cũng có chút kinh ngạc.
Nhưng chỉ là kinh ngạc một chút mà thôi, cho dù Diệp Tử Long đột phá đến cửu trọng hắn cũng chỉ có con đường chết.
“Người là người phương nào? Tại sao có thể xuất hiện tại đây? ”
Ngồi bên trái của Mã Tùng Bách, Mã Hướng Lai lập tức quát.
Trong lòng của hắn cũng là nghi hoặc, chẳng lẽ gia tộc thị vệ đã đi chơi hết rồi sao, sao lại để một tên xa lạ tiến vào.
Không được, gia tộc hộ vệ nhất định phải trừng phạt răn đe, bổng lộc vẫn nhận thế nhưng làm việc thật thất trách.
“Người tựa hồ là Mã gia Mã Tùng Bách a!”
Diệp Tử Phàm không trả lời câu hỏi của Mã Hướng Lai, mà nhìn vào vị trí trung tâm.
“Không sai! Ta chính là Mã Tùng Bách, các hạ lại là ai. Ta Mã Tùng Bách không quen biết các hạ. Không biết các hạ đến Mã gia có chuyện gì? ”
Mã Tùng Bách nhíu mày, hắn không nhìn thấy được tu vi chân thật của Diệp Tử Phàm, cho nên dù Diệp Tử Phàm trước đó vô lễ, hắn mới khách khí hỏi một câu.
“Người không cần biết ta là ai, người chỉ cần biết hôm nay chính là ngày Mã gia diệt vong là được rồi! ” Diệp Tử Phàm lãnh đạm nói.
Diệp Tử Phàm cũng không muốn nói nhiều, hắn mục đích là đến diệt Mã gia, cũng không phải cùng Mã gia ôn chuyện.
“Cuồng vọng, người sẽ vì lời nói của mình mà phải trả giá thật đắt! ” Không chờ Mã Tùng Bách nói chuyện, ngồi tại bên trái Mã Hướng Lai lập tức quát.
Võ Mạch bát trọng khí thế trào ra ép Hướng Diệp Tử Phàm.
“Hừ! Sâu kiến! ”
Diệp Tử Phàm, phất tay khí thế mà Mã Hướng Vũ thả ra tan thành mây khói.
“Người! A..phốc! ”
Dư lại lực lượng đánh về phía hắn, làm cho hắn bay ra khỏi bàn tiệc, trên miệng máu tươi trào ra.
Ánh mắt kinh hãi mà nhìn Diệp Tử Phàm.
Không chỉ là hắn, Mã Tùng Bách và còn lại trưởng lão cũng tràn ngập khiếp sợ.
Bọn họ trong này thực lực cao nhất là Mã Tùng Bách, tuy có thể đánh bại Mã Hướng Lai.
Nhưng mà tuyệt đối cũng không có nhẹ nhàng như vậy a.
Người này thực lực quá đáng sợ, có lẽ hắn nói muốn tiêu diệt Mã gia cũng không phải là không được.
“Các hạ là ai? Ta Mã gia dường như không có đắc tội với các hạ thì phải? Có phải có hiểu lầm gì hay không? ” Mã Tùng Bách thấy Diệp Tử Phàm xuất thủ. Liền biết không xong.
Cho dù toàn thịnh của hắn cũng chưa chắc là đối thủ, cho nên mới hỏi cho rõ ràng.
Liệu có hiểu lầm gì không. Mã gia bọn hắn khi nào đắc tội với cường giả đáng sợ như vậy.
“Mã gia các người, không có đắc tội ta. Có trách cũng chỉ trách Mã Nguyên. Nếu không phải hắn ta cũng sẽ không đến đây! ” Diệp Tử Phàm ánh mắt nhìn về phía Mã Nguyên, lãnh khốc nói.
“Cái gì? Ta khi nào thì đắc tội qua người chứ! “Mã Nguyên nghe đến Diệp Tử Phàm nhắc đến mình, vừa kinh vừa giận nói.
Sau đó hẳn quay sang phía Mã Tùng Bách:”Gia gia! Ngài phải tin tưởng ta, ta chưa gặp hắn dù chỉ một lần, làm sao có thể đắc tội hắn được chứ! ” Mã Nguyên khóc lóc kể lể, hắn rất oan a, hắn thường ngày tuy có chút kho nam bá nữ, nhưng chỉ một chút Võ Mạch một hai trọng.
Còn cường giả như tên hắc y nhân trước mặt, tránh hắn tránh còn không kịp. Làm sao dám đắc tội chứ.
“Đúng vậy các hạ. Mã Nguyên tên tiểu tử này ta vẫn là hiểu rõ, hắn tuyệt đối không có lá gan trêu chọc ngài đâu, ta nghĩ có thể hiểu lầm!” Nghe Mã Nguyên nói, Mã Tùng Bách hoàn toàn không hề nghi ngờ.
Mã Nguyên có mấy cân lượng, hắn cũng biết, ức hiếp kẻ yếu thì hắn lành nghề nếu bảo hắn đắc tội cường giả đánh chết hắn cũng không tin.
“Có phải hay không, các người xuống dưới hỏi diêm vương đi!” Cũng không muốn giải thích gì nữa.
Diệp Tử Phàm lập tức xuất thủ.
Tám vạn sáu ngàn cân lực lượng, hóa thành chân khí đại thủ ấn, cường hoành chân khí lập tức thổi quét, dùng thế sét đánh không kịp bưng tai, từ trên trời xuất hiện, ép về phía đại đình.
Trong không khí, một hồi chấn động.
Cái này nói rõ một chưởng này, cường hãn, ngoài dự đoán của mọi người.
“Không! Lực lượng này..! ”
“Cửu trọng Võ Mạch! ”
“Người là võ mạch cửu trọng cường giả?”
Mã Tùng Bách ánh mắt kinh dị, những người khác không biết cổ lực lượng này cường đại.
Nhưng hắn là Cửu trọng Võ Mạch, đối với lực lượng này không thể nào quen thuộc hơn.
Từ khi nào, Mã gia bọn họ lại đắc tội với một gã Cửu trọng cường giả thần bí này chứ.
“Cái gì? Hắn là Cửu Trọng Võ Mạch! ”
“Chạy mau a! Ta không muốn chết! ”
“Vị đại nhân này tha mạng, tha mạng a!”
Khi nghe Mã Tùng Bách xác nhận, Diệp Tử Phàm là Cửu trọng cường giả, trên đình viện tràn ngập tiếng kinh hô.
Mã lão gia Tử tuy cũng là Cửu trọng cường giả, nhưng bây giờ đã thành phế nhân, thực lượng không còn bằng lúc trước.
Vừa rồi bọn họ vuốt mông ngựa cũng chỉ là nói cho vui mà thôi, Mã Tùng Bách bây giờ tuyệt đối không có khả năng đánh lại cường giả Cửu trọng.
Bọn họ tuy là còn có bốn tên bát trọng, bảy tên thất trọng, nhưng mà muốn đối phó với Cửu trọng cường giả đó là không có khả năng.
“Ầm ầm ầm Ầm ầm! ”
Cảnh giới thực lực chênh lệch, lại để cho bọn họ không cách nào phản kháng.
Bọn hắn trừ Mã Tùng Bách ra, đều bay ra ngoài, đụng phải vô số giả sơn, tất cả đều phun máu tươi.
“Rắc rắc! ”
Đao Khải Đao Biến Khả Khái – Tu La Đao Đế – Thỉnh chư vị nghé thăm…!
Mã Tùng Bách tuy vẫn còn ở lại,nhưng chiếc ghế mà hắn ngồi lại không chịu nổi lực lượng này, phát ra từng tiếng gãy giòn.
Đây cũng là Diệp Tử Phàm nương tay, không có sử dụng Bá thể tăng phúc, nếu không, không ai có thể còn sống.
“Các hạ! Hôm nay là Mã gia thua, nhưng mà trước khi chết, hi vọng người có thể cho ta một cái minh bạch. Mã gia khi nào đã đắc tội qua người?” Mã Tùng Bách không có ghế dựa, ngã nằm xuống đất, miệng lại rỉ máu tươi.
Hiển nhiên, vừa rồi một đòn, hắn bị thương cũng không có nhẹ.
Hắn biết hôm nay Mã gia khó thoát tai kiếp, nên cũng không xin tha, chỉ muốn được chết một cách minh bạch.
Diệp Tử Phàm đi đến trước mặt của hắn:”Nhìn người có thể chống lại ta một chưởng phân thượng, ta sẽ nói cho người biết. ” Dừng lại một chút hắn lại quay qua nhìn Mã Nguyên.
Tuy được Mã Tùng Bách dùng chân khí thủ vệ, nhưng mà Mã Nguyên cũng là đang thoi thóp. Nghe vậy hắn cũng cố ngửa mặt lên nhìn.
“Các hạ, con người của Mã Nguyên ta biết. Không cần lấy cớ này để gạt ta.” Mã Tùng Bách nói, hắn lúc sắp chết cũng không muốn nghe lời nói không thật từ đối phương.
“Người suy nghĩ nhiều, ta cũng không có gạt ngươi!!” Nói xong, Diệp Tử Phàm lấy đấu bồng ra.
Khi nhìn thấy gương mặt thật của hắn, cả hai như là gặp quỷ.
” Sao có thể! Sao có thể! “Mã Tùng Bách không thể tin nhìn vào gương mặt trẻ đến thái quá của Diệp Tử Phàm.
Hắn mới bao nhiêu tuổi chứ, cho dù tu luyện từ trong bụng mẹ, cũng chỉ khoảng mười bảy năm mà thôi.
Làm sao có thể đột phá Võ Mạch Cửu trọng được.
“Không! Không thể là ngươi, tuyệt đối không phải là ngươi!!” Mã Nguyên cuồng loạn kêu lên.
Tuy là Diệp Tử Phàm trải qua thoát thai hoán cốt. Gương mặt trở nên dị thường tuấn tú, nhưng mà Mã Nguyên đã hành hạ hắn suốt một năm trời.
Cho dù biến thành tro hắn cũng nhận ra.
Chính vì nhận ra nên hắn mới cuồng loạn.
“Nguyên nhi! Có chuyện gì? Người nhận ra hắn? ” Thấy Mã Nguyên như vậy, Mã Tùng Bách tâm như chìm đáy cốc.
Hắn biết chuyện này cùng Mã Nguyên có quan hệ, có lẽ Mã gia diệt tộc cũng là do hắn gây ra.
“Tại sao lại là người? Tại sao có thể là người chứ?” Mã Nguyên không quan tâm gia gia của hắn nói, chỉ nhìn chằm chằm vào Diệp Tử Phàm lẩm bẩm.
“Xem ra người đã nhận ra ta! Không sai, là ta!” Thấy hắn đã nhận ra, Diệp Tử Phàm cũng không phủ nhận, trực tiếp nói.
“Mã Nguyên! Người này, ngươi quen sao?” Dù là biết chuyện muốn tao, nhưng Mã Tùng Bách vẫn hỏi.
“Gia gia! Đâu phải chỉ là quen! Ta chính là ức hiếp hắn suốt một năm qua…ha ha. không nghĩ đến, ngươi lại ẩn giấu sâu đến như vậy!” hắn ngừng cười, quay lại nhìn Mã Tùng Bách nói:”Gia gia, nói ra ngài cũng không tin,hắn chính là Diệp gia tam thiếu gia, là đứa con thứ ba của Diệp gia chủ. Mọi người thường nói hắn là Diệp phế vật a…ha ha”
“Cái gì? Hắn chính là Diệp gia nghiệt chủng kia. Không phải nói hắn chỉ có võ Mạch nhất trọng sao?” Lần này nói chuyện không phải là Mã Tùng Bách, mà là phụ thân của hắn Mã Hướng Lai, hắn cũng đã tỉnh lại.
“Đúng vậy, phụ thân, chính là hắn. Con của tỳ nữ sở sinh, tu luyện mười năm cũng chỉ có Võ Mạch nhất trọng.. Ha ha..nhất trọng a!”Mã Nguyên châm chọc nói.
“Không nghĩ ra, thật không nghĩ ra a!”Mã Tùng Bách lẩm nhẩm, hắn biết mười sáu tuổi Cửu trọng cường giả đại biểu cho cái gì.
Đó là tương lai có hi vọng trở thành Pháp Thần a.
Trong Bát đại Pháp Thần của Thiên Hoang Đại Lục, người trở thành Cửu trọng võ giả sớm nhất cũng là mười tám tuổi. Đó là Đấu Chiến Pháp Thần
Mã gia bọn họ lại đắc tội với cường giả tương lai trở thành Pháp Thần tồn tại, bị diệt cũng không oan.
“Nếu tất cả đều đã minh bạch, vậy ta cũng không muốn nói nhiều. Tất cả các người đều vào đi!”
Diệp Tử Phàm tế ra Luyện Thần Đỉnh, cuốn tất cả bọn họ vào trong.
Luồn hấp lực này xuất hiện, những người này không có tia phản kháng đã bị đưa đi.
“Xem ra phải vào Mã gia khố phòng xem một chuyến! “Diệp Tử Phàm tự nói.
Tuy là hắn phát hiện Mã Tùng Bách trên tay có nhẫn trừ vật, nhưng mà gia tộc khố phòng mới là một gia tộc căn bản, theo hắn biết hiện nay trên Đại Lục lưu hành nhẫn trử vật chỉ là hạ đẳng, không gian những chiếc nhẫn này cũng chỉ có một mét vuông mà thôi.
Một mét vuông không gian không thể nào chứa hết đồ vật quan trọng được.
…
Mã gia khố phòng.
Nơi đây ẩn sâu trong nội viện của Mã gia, hắn phải mất một ít thời gian mới đến được nơi đây.
Ở đây hắn thấy từng rương chứa lít nha lít nhít đựng đông đảo dược liệu.
Và đại lượng kim tệ, tính lên cũng sẽ không kém hơn ba, bốn trăm vạn.
Đây là nhiều năm tích lũy của Mã gia, nếu Mã Tùng Bách không tiếc tốn hao mấy ngàn vạn kim để mua sắm Siêu Phàm đan, kim tệ số lượng sẽ còn nhiều hơn gấp mấy lần.
Mã gia chủ yếu buôn bán và trồng trọt dược thảo, cho nên tại khố phòng này chất đầy dược thảo cũng không hiếm lạ.
Tại ngoại vi Mạc thành có một mảnh hơn ngàn mẫu dược điền, chính là của Mã gia. Hàng năm cung cấp cho gia tộc hơn hai trăm vạn kim tệ. Những thảo dược này sẽ chuyển đến Linh Dược các, hoặc là Đa Bảo các bán ra, sau đó sẽ đổi thành đan dược cung gia tộc sử dụng.
Trong các gia tộc phụ thuộc của Diệp gia, bàn về tài sản Mã gia có thể tiến vào tiền tam vị.
Chương 22: Linh Mộc Chi Tâm
“Đây là hai mươi năm nhân sâm, đây chính là Ngân Tâm Thảo, còn đây chính là Trùng Mạch thảo…. ” Diệp Tử Phàm đọc ra hơn bảy loại luyện chế Trùng Mạch đan dược thảo.
Những loại dược thảo này hơn một ngàn phân. Với mức giá mà Linh Dược các mua vào khoảng hơn hai mươi vạn kim một chút thôi.
Nhưng mà vào tay hắn thì lại khác, với tài luyện đan vô song của Đại Hắc, hắn có thể làm cho chúng biến thành bó lớn kim tệ a.
Với hơn một vạn viên Trùng Mạch đan, Hắn có thể kiếm hơn mấy ngàn vạn kim tệ a.
Phải biết, thu nhập một năm của Diệp gia cũng chỉ vào số đó mà thôi.
“Không sai!”
Diệp Tử Phàm nhìn đống dược liệu này, giống như đang nhìn thấy vô tận kim tệ đang hướng hắn vẫy gọi.
“Chu Linh quả, Thiên Lại ô, Tử La thảo, Thần Yêu hoa, toàn là thượng phẩm dược liệu. Đây chính là luyện chế Khoếch Mạch đan chủ yếu dược liệu a, chỉ tiếc là thiếu Mạch Long thảo”. Đảo mắt qua tiếp theo những thảo dược khác. Diệp Từ Phàm phát hiện tài liệu luyện chế Khoếch Mạch đan đều có bốn loại, duy chỉ có Mạch Long thảo là không có, hắn có chút tiếc nuối.
Nhưng mà ngẫm lại cũng không thấy kỳ quái, Mạch Long thảo chỉ có trong Long Uyên sơn mạch.
Nơi đó Siêu Phàm cảnh yêu thú không phải số ít, Mã gia có thể đến được mới là quái sự.
…
Theo từng đạo dược liệu không ngừng bị hắn nhận ra đến, nếu nhận không ra thì đã có Đại Hắc giúp đỡ.
Diệp Tử Phàm nụ cười trên mặt càng ngày càng tăng, Mã gia là dược liệu gia tộc, những dược liệu bọn hắn không nhận biết cũng cùng nhau thu thập.
Trong đó Phá Mạch đan chuyên dùng thảo dược cũng có mấy phần.
Phá Mạch đan tuy cũng là nhất phẩm đan dược, nhưng nó thuộc vào hàng thượng phẩm. Chỉ dùng cho Võ Mạch lục trọng Võ giả tấn thăng thất trọng dùng.
Nếu như Võ Mạch lục trọng đỉnh Võ giả sử dụng, sẽ có ba mươi phần trăm đột phá đến thất trọng.
Trên thị trường một viên giá mấy vạn kim tệ, tuy nhiên có tiền chưa chắc có thể mua được, không nói luyện chế khó khăn, dược thảo cần thiết cũng là số ít.
Những Phá Mạch đan này chỉ có các thế lực lớn sở hữu, hàng năm chảy ra thị trường bên ngoài cũng không cao.
Những tán tu Võ giả đạt được càng là nhỏ bé. Những gia tộc như là Diệp gia hàng năm vẫn có được định mức mua sắm Phá Mạch đan từ các thế lực lớn.
Nhưng mà loại đan dược này ai lại chê nhiều kia chứ.
Thành ra một ít tam, tứ tinh thế lực muốn tạo phúc cho một đám tán tu Võ giả đành phải thất bại.
“Xem ra lần này đến Mã gia quả nhiên là sự lựa chọn chính xác! ” Diệp Tử Phàm hài lòng nói.
Hắn lần này không những có một đám cường giả cho hắn tu luyện, còn phát hiện vô số dược liệu, tuy chỉ là cấp thấp, nhưng thắng được số lượng nhiều a.
“Chủ nhân! Chờ đã!”
Đang lúc Diệp Tử Phàm định rút lui khỏi Mã gia thì Đại Hắc âm thanh lại truyền đến. “Đại Hắc! Người lại có phát hiện gì hay sao?” Diệp Tử Phàm hỏi, hắn đã thu quát hết đại đa số thảo dược và kim tệ vào trong Luyện Thần không gian, đáng lý không còn gì nữa mới đúng.
Bây giờ Đại Hắc giọng nói có vẻ hơi gấp rút, không lẽ còn bảo bối gì mà mình không biết hay sao.
“Chủ nhân! Ngài có thấy một viên Hắc Mộc bình thường tại một góc kia không? ”
Theo âm thanh của Đại Hắc nói, hắn thật phát hiện tại một góc xó xỉnh của khố phòng có một viên màu đen cổ mộc, hắn không do dự hư không nhiếp lấy.
“Ý của người nói là nó sao?” Nhìn viên chỉ to bằng bàn tay lớn nhỏ Hắc Mộc, hắn cũng không có phát hiện cái gì khác thường, hỏi lại.
“Chúc mừng chủ nhân… Đây chính là Linh Mộc Chi Tâm a!” Đại Hắc vui mừng nói.
“Linh Mộc Chi Tâm. Đó là thứ gì? ” Diệp Tử Phàm không hiểu hỏi lại.
“Cái gọi là Linh Mộc Chi Tâm, đó chỉ chính là tuổi thọ trên vạn năm linh Mộc, chúng nó vượt qua một lần thuế biến sau mới có thể hình thành. Sau khi thuế biến, bọn họ cũng sẽ giống như là nhị cấp yêu thú vậy, có thể hóa nhân hình, tự mình tu luyện. Chúng nó so với cường giả Siêu Phàm cũng không khác nhau là mấy! ”
Đại Hắc một bên giải thích, một bên sử dụng thần thức điều tra viên Hắc Mộc.
Có lẽ là do Mã gia vô tình được đến, cũng không biết công dụng của nó là gì, vì vậy quăng vào một góc.
Nhiều năm không có người quan tâm, viên Linh Mộc này cũng đã phủi đầy bụi trần.
Nói nó là Linh Mộc Chi Tâm, không bằng nói nó là một viên trứng ngỗng bị nướng đen thì đúng hơn.
“Nói như người. Chỉ cần cây cối sống trên một vạn năm đều sẽ có Linh Mộc Chi Tâm?” Diệp Tử Phàm nhìn Linh Mộc trong tay, ánh mắt tỏa sáng nói.
Nếu như mà dạng này, hắn có thể tìm những cây có tuổi thọ trên một vạn năm, sau đó diệt sát, lại lấy Linh Mộc Chi Tâm.
Nghe Đại Hắc nói, Linh Mộc Chi Tâm này tương đương với Siêu Phàm cảnh cường giả a. Đó là nhị cấp thiên tài địa bảo.
Nếu có Ngàn viên như thế này, chẳng phải Hỗn Độn Bá Thần Quyết của mình có thể đột phá nhị trọng viên mãn hậu kỳ.
Đến lúc đó trên Đại Lục mình có thể đi ngang, dù đụng phải Pháp Thần cũng không phải sợ.
Phải biết tại Thiên Hoang thứ không thiếu nhất chính là đại thụ a.
“Chủ nhân! Ngài suy nghĩ nhiều. Linh Mộc Chi Tâm chỉ có Linh thụ chủng loại mới có thể sinh ra, bình thường thụ Mộc tuyệt đối không thể có được, cho nên ngài vẫn là tắc tâm tư này đi!” Đại Hắc không khách khí mà nói một câu.
Đây chính là Linh Mộc a, ngàn vạn năm mới có thể xuất hiện một gốc, người cho rằng Linh Mộc là rau cải trắng chắc.
Đối với Diệp Tử Phàm mơ mộng, Đại Hắc rất là khinh bỉ.
“Thì ra là như vậy! “Diệp Tử Phàm có chút thất vọng.
“Tuy nhiên, chủ nhân ngài cũng không cần phải thất vọng, theo ta điều tra. Viên Linh Mộc này có khoảng gần hai vạn năm, có lẽ lần thứ hai thuế biến thất bại nên mới chết đi. Nó có thể là cấp hai thiên tài địa bảo tối đỉnh. Có nó, chủ nhân ngài một trọng có thể đi đến viên mãn hậu kỳ.”
Nghe Đại Hắc nói như vậy, tâm tư của Diệp Tử Phàm lại một mảnh lửa nóng.
Hỗn Độn Bá Thần Quyết nhất trọng viên mãn hậu kỳ a,đến lúc đó thân thể sẽ có mười lần tăng phúc.
Không những vậy, thân thể của hắn có thể so được với Hạ Phẩm phòng ngự Linh khí a.
Hạ phẩm phòng ngự linh khí, cho dù là Trung phẩm linh khí cũng không có phá khai.
Chân chính có thủ đoạn bảo mệnh, cho dù Siêu Phàm cảnh cường giả hắn cũng không sợ.
“Tốt! Bây giờ có thể trở về không tu luyện đến nhất trọng viên mãn, tuyệt không xuất quan. ”
Lần này đúng là niềm vui ngoài ý muốn.
Vốn tưởng rằng chỉ thu hoạch được một đám võ giả và một ít thảo dược mà thôi, cùng lắm cũng chỉ cho khí đạo tu luyện đến tám chín trọng là được rồi. Không ngờ lại đạt được Linh Mộc Chi Tâm, đưa bá thể đến viên mãn cấp độ.
Lần sau xuất hiện có lẽ tại Thiên Hoang này hắn cũng là một tiểu cường giả.
Chương 23: Mạc Thành Chấn Động
Sáng ngày hôm sau. Mạc Thành. Tin Tức lâu.
Tin Tức lâu cũng không phải là bình thường trà lâu, nơi đây là một trong những địa điểm điều tra và mua bán tin tức nổi tiếng của Mạc thành.
Tin Tức lâu là tam tinh thế lực, tổng bộ đặt tại Tấn thành của Đại Tấn đế quốc. Trong lâu Chân Huyền cảnh cường giả hơn mười vị.
Có người nói nếu không phải Tin Tức lâu không có Pháp Thần cảnh cường giả thì họ đã nhập tứ tinh thế lực từ lâu.
Cho dù ở Đại Tấn, Tin Tức lâu cũng là cự vô phách bá tồn tại, cho dù Hoàng thất cũng không muốn dây vào.
“Diệt! A Kiền, người không nói nhầm chứ. ”
“Không sai! Mã gia đã bị diệt tộc rồi. Ta có bà con xa làm việc tại Mã gia. Tin tức này chính là hắn truyền ra.”
“Làm sao có thể! Mã gia chính là nhất tinh đỉnh thế lực a. Lưng còn dựa vào Diệp gia, ở Mạc thành này ai dám diệt bọn họ?”
Sáng sớm, tại tin tứ lâu đã xuất hiện đầy người, đa số ở đây đều là tán tu, một bàn ở lầu một. Một vị râu quai nón đại hán võ mạch tam trọng, đang nhìn về phía đồng bạn của mình A Kiền với ánh mắt không thể tin được, lớn tiếng hỏi.
Nghe được âm thanh này mọi người cũng ghé mắt qua,lỗ tai vểnh lên. Chăm chú lắng nghe nghe.
“Không có gì là không thể, ban đầu, ta cũng là không tin, sau đó mới cùng biểu đệ của mình đến xem. Người có biết không, nơi đó bây giờ đã bị Diệp gia phong tỏa. Một con ruồi cũng không thể bay qua. Lần này dẫn đội chính là tổng quản của Diệp gia Diệp Bất vi a!” dường như nói hơi nhiều A Kiền đưa một chung trà lên uống cạn
“Nói như vậy! Lần này lần này là thật rồi. Nhưng mà Mã gia trong tộc cao thủ cũng không ít. Mã Tùng Bách càng là Võ Mạch cửu trọng. Ai dám diệt bọn họ chứ, trừ khi là Siêu Phàm cảnh ra tay. ”
“Võ Mạch Cửu trọng! Hừ!
Nhắc đến Mã Tùng Bách Cửu trọng võ giả, A Kiền dường như rất khinh thường, hừ lạnh một tiếng.
“A Kiền! Ta nói không đúng Sao? Mã gia Mã Tùng Bách chính là cửu trọng cao thủ a?”
“Lôi Tử! Người có đều không biết, Mã Tùng Bách ba năm trước đây trùng kích Siêu Phàm cảnh thất bại. Đã trở thành phế nhân. Hắn mang danh cửu trọng, thật ra cũng chỉ hù người mà thôi. Gặp phải chân chính cường giả cửu trọng đó là chịu chết! ”
“Vị nhân huynh này nói không sai! Mã Tùng Bách uổng có cửu trọng tên tuổi, nhưng lại không có cửu trọng thực lực! Mấy năm nay, nếu không phải Diệp gia Đại thiếu bảo hộ. Bọn họ Mã gia đã bị các gia tộc khác nuốt từ lâu. “Nói chuyện chính là một người tam trọng Võ Mạch mặt Hồng y bàn kế bên. Đối với chuyện này hắn cũng tương đối hiểu rõ.
“A Kiền! Vậy người có biết là ai làm hay không? ” Lôi Tử không nén được lòng hiếu kỳ hỏi.
“Chuyện này…..! “A Kiền nâng ấm trà lên, lắc lắc.
“Tiểu nhị! Đưa lên một bình Bích La xuân thượng hảo hạng! “Lôi Tử hiểu được ý tứ. Lập tức kêu lên một ấm trà ngon.
“Tới ngay! Tới ngay! ”
Chờ tiểu nhị đi sau,A Kiền nhất một chung trà lên uống, rồi mới trả lời:
“Ta cũng không có biết, chỉ nghe biểu đệ kể lại. Tại trong đêm, Mã gia bỗng nhiên xuất hiện một Hắc y nhân, người này thực lực cực cường. Gặp người có tu vi liền giết, cả Mã gia cường giả cũng không chịu được một chiêu. Biểu đệ của ta vì không có tu luyện gì nên mới thoát được một kiếp! ”
Nói đến Hắc y nhân này, A Kiền dường như cũng rất là kiên kỵ.
“Không biết Hắc y nhân này là ai, diệt Mã gia không phải là đánh vào mặt của Diệp gia hay sao, ta nghĩ lần này hắn không có kề cục tốt! ” Lần này đến lượt Hồng y tam trọng võ giả kia nói.
“Ai bảo không phải đâu! Diệp gia chính là có Siêu Phàm cảnh tọa trấn a!”
“Ta nghĩ chắc là Tô gia làm. Mấy năm gần đây, Tô gia chính là đoạt của Diệp gia mấy khu Huyền Thiết a!”
“Không sai! Tô gia lão tổ chính là Siêu Phàm Sơ kỳ tối đỉnh, sắp đi vào trung kỳ. Trong khi đó Diệp gia lão tổ thọ nguyên sắp tới. Tô gia đang muốn thay thế Diệp gia a!”
“Không đúng! Ta nghĩ là Lý gia làm, tháng trước không phải Diệp gia cướp đi của Lý gia một đám thượng phẩm dược thảo hay sao! Ta nghĩ là Lý gia muốn trả thù! ”
” Không! Ta nghĩ là Tô gia làm…. ”
“Không! Ta nghĩ là Lý gia làm… ”
Chỉ trong phút chốc, tin tức lâu, loạn thành một đoàn.
Mã gia diệt tộc, trong khoảng thời gian tới Mạc thành sẽ không yên ổn a.
…
Tô gia, gia chủ đại sảnh
“Tin tức này sẽ không có sai chứ? ” Gia chủ Tô Vấn đang ngồi tại chính sảnh. hỏi một tên mặt áo quản sự tại trong tộc.
“Hồi gia chủ, tin tức tuyệt đối chính xác! Đêm hôm qua Mã gia đã diệt tộc, tất cả võ giả một trọng trở lên đều biến mất. Hiện tại bên ngoài đang đồn chính chúng ta hoặc là Lý gia làm! ” Tô Hành Vân cung kính hồi đáp.
Sau khi nghe xong tin này, hắn cũng khiếp sợ hồi lâu, cũng nghi ngờ là do gia tộc của mình làm. Nhưng sau đó hắn liền phủ định. Gần nhất gia tộc cũng không có ý định ra tay với Diệp gia, nếu không hắn cũng đã biết.
“Chuyện này Đã biết là ai làm sao?” Tô Vấn hỏi. Hắn biết trong khoảng thời gian này, hắn cũng không có hạ đạt mệnh lệnh như vậy, cho nên không thể là Tô gia làm được.
“Hồi gia chủ! Nếu không phải là chúng ta làm cũng chỉ có người của Lý gia!” Tô Hành Vân nói ra suy nghĩ của mình.
“Bất kể là ai làm cũng không liên quan gì đến chúng ta. Cũng không thể để cho Diệp lão thất phu kia kiếm cớ gây chuyện được! ” Dừng lại một lát, hắn nói tiếp: “Người mang theo bức thư của ta đi Diệp gia giải thích chuyện này, Tô gia chúng ta không thể cõng lấy Hắc oa này. ”
“Vâng! Gia chủ! “Tô Hành Vân trong lòng không hiểu, nhưng vẫn tuân lệnh.
“Diệp gia lão tổ năm nay đã ba trăm tám mươi rồi a!”Nhìn thấy Tô Hành Vân như vậy, Tô Vấn đề điểm một câu.
Nghe đến đây, Tô Hành Vân như gặp phải sét đánh. Phải a, Diệp gia lão tổ chỉ còn có hai mươi năm sống lâu, cho dù nghe nói đang bế quan trùng kích hậu kỳ, nhưng mà hi vọng hết sức xa vời.
Vào lúc này đây chọc giận Diệp gia, không phải là làm cho Diệp gia có lý do trả thù hay sao.
Ai cũng không biết người sắp chết sẽ điên cuồng như thế nào.
Tô Hành Vân nhìn lên chủ Tử của mình, vẻ mặt đầy khâm phục.
Chuyện này cũng xuất hiện tại Lý gia, Lý gia gia chủ Lý Thiên Sơn cũng hạ đạt mệnh lệnh tương tự.
…
Linh Dược các, lầu ba
Đây là nơi Linh Dược các người phụ trách tối cao Linh Tiêu Tử chấp sự ngụ tại địa phương.
Tại tứ tinh thế lực như Dược Thần cốc, Siêu Phàm cảnh cường giả chỉ có thể làm chấp sự, chỉ có đột phá Chân Huyền cảnh mới có thể làm trưởng lão.
Nếu tại tam tinh thế lực như Phần Thiên môn, với Siêu Phàm cảnh trung kỳ của hắn chắc chắn sẽ được phong làm trưởng lão, nhưng mà tại Dược Thần cốc, hắn chỉ có chấp sự mệnh.
“Người nói là Tiêu Thành hôm qua đi ra ngoài làm việc đến nay chưa về?” Linh Tiêu Tử nhìn trước mắt cung kính Tiểu Ân hỏi.
Đối với Tiêu Thành người này, hắn không phải là không hiểu, nói là đi ra ngoài chẳng qua là tô son trét phấn cho đẹp mà thôi.
Thật ra là đi giết người cướp của, chuyện như thế này cũng không phải là một hai lần.
Hắn đóng giữ tại Linh Dược các phân bộ này nhiều năm, Tiêu Thành việc làm sao có thể gạt được hắn.
Nếu không phải cha của Tiêu Thành cũng là Dược Thần cốc chấp sự, tu vi lại là Siêu Phàm hậu kỳ, hơn hắn một bậc. Hắn cũng đã diệt Tiêu Thành.
“Không sai! Linh chấp sự, hơn nữa ta nghĩ là hắn đã gặp chuyện không may!” Tiểu Ân cung kính nói.
“Tại sao người lại nghĩ như vậy? ” Linh Tiêu Tử cũng là nghi hoặc, với tu vi Võ Mạch cửu trọng của Tiêu Thành, tại Mạc thành này Siêu Phàm không ra, hắn có thể đi ngang. Sao có thể gặp bất trắc được.
“Linh Chấp sự, chuyện là như thế này… ” Tiếp đến, Tiểu Ân đem chuyện ngày hôm qua nhất nhất kể lại, cả việc Tiêu Thành nhìn chằm chằm nhẩn trừ vật của người ta hắn cũng không có bỏ sót.
“Nói như người, Tiêu Thành vì tham lam nhẫn trữ vật của Hắc y nhân kia mới đuổi theo ra ngoài! ” Linh Tiêu Tử nghe xong lời nói của Tiểu Ân trực tiếp hỏi.
“Bẩm chấp sự, đây chỉ là suy đoán mà thôi, nhiều khi không phải là thật! ” Tiểu Ân trong lòng mắng thầm, ngài hiểu là được rồi, đâu cần phải nói trắng ra như vậy.
“Hừ! Cướp chính là cướp, làm gì mà phải che che giấu giấu chứ? ” Linh Tiêu Tử bất mãn hừ một tiếng, đối với Tiêu Thành hành vi, hắn rất là không cảm mạo.
Thật mất hết mặt mũi của Dược Thần cốc.
“Vâng! Vâng.. Ngài nói đúng, chính là như vậy! ” Tiểu Ân chỉ có thể cười bồi, hết cách, ai bảo ngài là chấp sự kia chứ.
Linh Tiêu Tử là ai, chỉ nghe qua hắn cũng đã đoán được bảy tám phần, chuyện này chẳng phải là Tiêu Thành tham lam đồ vật của người ta, muốn giết người cướp của, ai ngờ lại gặp phải giả heo ăn hổ chủ.
Cho nên bồi luôn cả cái mạng của mình vào.
Tiêu Thành chết không đáng tiếc, nhưng mà cha của hắn lại không dễ chọc a.
Xem ra lần nào lão Tiêu lại một phen phát điên rồi đây.
“Được rồi! Chuyện này ta sẽ báo về tổng bộ, người lui đi. ”
“Vâng! Linh chấp sự! ” Tiểu Ân trả, sau đó hắn lại chần chừ một lúc, chưa có đi ra.
“Người còn chuyện gì sao?” Thấy hắn vẫn chưa rời khỏi, Linh Tiêu Tử hỏi:
“Linh chấp sự, sáng nay ta nghe nói Mã gia bị diệt, hơn nữa diệt Mã gia lại là một Hắc y nhân..! ”
“Ý của người là Hắc y nhân diệt Mã gia chính là hung thủ hại Tiêu Thành? ”
“Không sai! Ta chính là có suy nghĩ như vậy! “Tiểu Ân vẫn là nói ra trong lòng mình nghĩ.
“Thú vị! Không ngờ tên Hắc y nhân này lại có thù oán với Mã gia!” Mã gia, đương nhiên là hắn biết, hàng năm cung cấp cho bọn họ không ít Trùng Mạch đan thảo dược, cũng là một khách hàng lớn.
Chương 24: Người Muốn Cường Đại
Đang tại các thế lực lớn gió nổi mây phun, Diệp Tử Phàm đã trở lại sát sinh khu, căn dặn Tào An trong khoảng thời gian này không cần đưa yêu thú huyết dịch.
Sau đó đặt biển miễn tiếp khách tại gian phòng, lập tức biến mất tại chỗ, tiến vào Luyện Thần không gian.
Hắn giao tất cả dược thảo cho Đại Hắc luyện chế thành đan dược.
Gấp không chờ nổi vận chuyển Hỗn Độn Bá Thần Quyết bắt đầu tu luyện.
Hắn ngồi xếp bằng tại Luyện Thần không gian trung, từng đạo hắc động xuất hiện, bao phủ lên Linh Mộc Chi Tâm.
Từng sợi từng sợi màu xanh yên vụ từ Linh Mộc trung dần dần hiện ra, Linh Mộc trong mênh mông Mộc hệ Linh lực đang bị hắc động nuốt lấy.
Từng đạo năng lượng lập tức tràn vào thân thể hắn mọi ngóc ngách. Những đạo năng lượng này nếu để cho Siêu Phàm cường giả hấp thu dù chỉ một đạo cũng có thể khiến cho bọn họ đỡ tốn mười năm lâu.
Nhưng tràn vào cơ thể của hắn đâu chỉ là một hai đạo, đó là hàng chục hàng trăm đạo a.
Nói cách khác nếu Siêu Phàm cường giả hấp thu nhiều như vậy năng lượng sẽ không có tăng cao được tu vi, mà sẽ còn căng bạo.
“Ầm ầm! ”
Làm Diệp Tử Phàm hấp thu chưa đầy một khắc sau, thân thể của hắn truyền ra tiếng chấn động.
Hỗn Độn Bá Thần Quyết nhất trọng đại thành hậu kỳ bình chướng bị khai phá.
Hắn chính thức bước vào nhất trọng viên mãn sơ kỳ, thân thể có thể so sánh được với Hạ Phẩm Linh Khí.
“Cái này Linh Mộc Chi Tâm trong, ẩn chứa hơn một vạn đạo năng lượng tinh hoa, ta một ngày cũng chỉ có thể hấp thu hơn một ngàn đạo, không có mười ngày nửa tháng là sẽ không hấp thu xong!”
,”Có điều chỉ cần hấp thu hoàn tất, ta sẽ bước vào nhất trọng viên mãn hậu kỳ, thân thể phòng ngự có thể so với Hạ Phẩm Linh Khí đỉnh phong, Siêu Phàm cảnh trung kỳ không có Trung Phẩm Linh Khí trong tay sẽ không làm gì được ta!”
Siêu Phàm cảnh giới cũng phân làm cửu trọng, mới vào Siêu Phàm trong cơ thể đan điền khí hải sẽ chuyển biến thành Linh Hải, Linh Hải bên trong ẩn chứa Linh lực có một trăm Long chi lực.
Tiếp theo sẽ là khai mở trong cơ thể ba trăm sáu mươi Linh khiếu. Mỗi một cái Linh khiếu khai thông sẽ tăng cường thêm mười Long chi lực.
Đã thông bốn mươi Linh khiếu sẽ là một trọng, cứ như thế, bình thường Siêu Phàm cường giả tu luyện đến cửu trọng sẽ có ba ngàn bảy trăm long chi lực.
Diệp Tử Phàm tính toán nếu như mình tu luyện Bá thể đến một trọng viên mãn hậu kỳ, khí đạo cũng vào cửu trọng, cả hai tăng phúc sẽ có hơn một ngàn Long lực lượng.
Một ngàn long lực lượng cộng với phòng ngự có thể so với Hạ Phẩm Linh Khí đỉnh cao, hắn tự tin tại Siêu Phàm sơ kỳ không ai có thể là đối thủ của hắn.
Siêu Phàm trung kỳ hắn đánh không lại, nhưng thoát đi cũng không có vấn đề. Chỉ có Siêu Phàm hậu kỳ cường giả mới có thể tổn thương đến hắn.
Tuy nhiên cũng chỉ là tạm thời, chỉ cần hắn đột phá Siêu Phàm, theo như Đại Hắc nói hắn tích lũy thâm hậu, mới vào Siêu Phàm, Linh Hải hắn cũng sẽ lớn hơn cùng cảnh giới gấp mười lần.
Đến khi đó hắn sẽ có hơn một ngàn Long chi lực, thêm vào tăng phúc Siêu Phàm cảnh sẽ không ai là đối thủ của hắn.
…
Một tháng sau, Diệp gia, ngoại viện.
“Bành!”
Một tên cao to thiếu niên, bị đánh mặt mũi bầm dập.
“Thiết Trụ! Người có phục hay không? ”
Một tên bình thường thanh niên, nắm chặt nắm đấm, vênh váo tự đắc tại Thiết Trụ trước người.
“Không phục! ”
Thiết Trụ cắn chặt môi, bình thường nếu là người khác thì hắn cũng đã chịu thua, tuy nhiên đối với Thiết Thương thì không được,
Hắn và Thiết Thương đều là con của Thiết gia gia chủ tại Hàn Ty thành, nhưng khác với Thiết Thương, hắn cũng chỉ là một nô tì sinh ra, từ nhỏ bị nhận hết khuất nhục.
Trong khi Đại ca hắn lại là do vợ cả sở sinh, được hết cưng chiều, tài nguyên tu luyện tự có người đưa đến.
Có thể so với hắn khác xa một trời một vực.
Vì vậy hoàn cảnh của hắn cũng không so với Diệp Tử Phàm khá hơn bao nhiêu.
Thiết Thương thấy hắn không vừa mắt, thường hay đánh đập hắn.
Thế thì cũng thôi, nhưng Thiết Thương lại còn đánh cả mẫu thân hắn, hắn không thể chịu đựng được.
Tuy nhiên hắn chỉ có Võ Mạch nhất trọng thiên, trong khi tại Thiết gia Thiết Thương cũng đã có tam trọng thiên,vì vậy hắn cũng đủ thãm.
Hắn muốn vào Diệp gia với hi vọng cường đại lên để trả thù, nhưng Thiết Thương cũng gia nhập Diệp gia.
Gặp nhau tại đây, Thiết Thương luôn lấy hắn làm niềm vui. Khổ nỗi hắn tu vi không bằng người, cũng chỉ có chịu trận.
Lần này vì Thiết Thương đã đột phá Võ Mạch tứ trọng nên tìm hắn khoe khoang, cũng là giản một chút gân cốt.
“Hắc hắc, không phục liền lại đánh, đánh đến người kêu phục mới thôi! Biết không? Người chính là
tạp chủng, một cái hèn mạt nô tỳ sinh ra, có tư cách gì cùng ta xưng huynh gọi đệ chứ? Đánh cho ta!”
Thiết Thương đánh cũng đủ, vung tay lên sau lưng hắn dẫn theo đám chân chó cùng nhau tiến đến. Mặc dù bọn hắn cũng chỉ có một hai trọng Võ Mạch, nhưng so với Thiết Trụ thì cường quá nhiều.
Mọi người đều là Võ Mạch cảnh, đánh một chút cũng không có chuyện gì.
Bọn hắn dẫm đạp trên mặt đất, quyền đấm chân đá, không nghi ngờ đó là hết sức vũ nhục.
“Thôi được rồi! Dừng tay đi!”
Đánh trong chốc lát, thấy Thiết Trụ dường như sắp bất tỉnh nhân sự, Thiết Thương mới sai đám chân chó dừng tay.
Nếu như Thiết Trụ chết lần sau hắn lại lấy ai vui đùa.
“Hừ! Tiểu tử, coi như người gặp may, Thương thiếu nhân từ, nếu không ta không ngại đánh chết người không thể! ”
Một tên chân chó còn đạp thêm hai cước nói.
Những tên này buông lời hung ác, sau đó cũng cùng Thiết Thương rời khỏi.
“Thiết Thương! Người chờ, ta sẽ không bỏ qua cho người, nhất định. ”
Thiết Trụ lau đi khóe máu, nói thầm.
“Ông trời! Tại sao lại đối với ta như vậy. Người khác sinh ra là tư chất siêu quần, gia thế hiển hách. Tại sao ta sinh ra lại là một phế nhân chứ? ”
Sau đó, dường như nghĩ đến thân thể, tư chất của mình, hắn ngước nhìn lên trời cao, mắng chửi.
“Người muốn cường đại lên sao? Người muốn trả thù sao?
Đang lúc Thiết Trụ than trời trách đất, một trận nhẹ nhàng âm thanh lạ lẫm, truyền vào tai của hắn.
“Ai?”
Thiết Trụ kinh hoảng, ngồi dậy nhìn tứ phía.
Sau đó, đồng tử của hắn co rút lại, hắn nhìn thấy gì. Một người mặt hắc y đấu bồng, đạp không cất bước.
Trong lòng hắn hò hét, Siêu Phàm cường giả, là Siêu Phàm cường giả. Cũng chỉ có Siêu Phàm cường giả mới có thể lăng không hư độ.
“Trả lời ta. Người muốn cường đại sao? Muốn trả thù sao?”
Người đến chính là Diệp Tử Phàm, hắn dùng hơn nữa tháng hấp thu xong Linh Mộc Chi Tâm tu luyện.
Cuối cùng cũng như ý nguyện luyện thành nhất trọng viên mãn hậu kỳ Hỗn Độn Bá Thần Quyết.
Nói thật Linh Mộc Chi Tâm cường đại vượt qua sự dự đoán của hắn, chỉ thiếu chút nữa đã có thể giúp hắn đi vào nhị trọng.
Mặc dù vậy, vẫn là khiến cho hắn vô cùng tiếp cận nhị trọng.
Theo như hắn suy đoán, chỉ cần luyện hóa một đầu nhị giai yêu thú thôi cũng đủ cho hắn vào nhị trọng.
Sao đó lại tốn hao mười ngày thôn phệ Phá Mạch đan bước vào thất trọng Võ Mạch.
Đại Hắc nói không sai, sau khi hắn bước vào Thất trọng, trong cơ thể của hắn chân Khí hoàn toàn chuyển hóa thành Linh lực.
Hắn cũng đã tự mình phi hành, cảm giác đó khiến cho hắn thật sự say mê. Nếu không phải còn đám người Mã gia chờ hắn thu hoạch, hắn vẫn còn bay lòng vòng trong căn phòng kia.
Chương 25: Thiết Trụ Thay Đổi
Thực ra, Diệp Tử Phàm cũng đã đến đây từ lâu, với thực lực có thể so sánh với Siêu Phàm cảnh trung kỳ hắn, muốn diệt Thiết Thương đám người chỉ là búng tay chuyện tình.
Nhưng hắn không có làm như vậy, hắn muốn để lại cho Thiết Trụ chính tay trả thù.
Thiết Trụ trái tim kịch liệt nhảy lên, hắn có chút sợ hãi, cũng có chút kích động.
Cường đại, ai lại không muốn chứ.
Có lẽ đây là cơ duyên, một cơ duyên to lớn có thể thay đổi vận mệnh của mình.
Thế nhưng, ngay sau đó, Thiết Trụ nhớ tới hoàn cảnh của mình, nghĩ đến tư chất của mình.
Lấy Phàm thể của mình, muốn thành cường giả. Khả năng sao
“Ta đương nhiên muốn cường đại, muốn thành cường giả, nhưng mà có khả năng sao?”
Thiết Trụ cười khổ, kể từ khi gia tộc nói mình là phế thể, không thể tu luyện đến tứ trọng, hắn cũng không có tin.
Nhưng sau đó tu luyện suốt mười mấy năm không có tiến triển, hắn cũng đã chấp nhận sự thật này.
“Xoẹt! ”
Vừa dứt lời, Thiết Trụ trước mắt thoáng một cái, Diệp Tử Phàm đã xuất hiện trước mặt hắn.
Nhìn Hắc y nam tử này, trên thân phát ra Khí tức lại vô biên vô hạn, so với phụ thân của hắn. Không so với Diệp gia chủ phải cường đại hơn gấp trăm ngàn lần.
Hắn không hề nghi ngờ người trước mắt này không phải là Siêu Phàm cảnh.
Cũng chỉ có Siêu Phàm cảnh mới phát ra Khí tức kinh khủng như vậy.
Hắn biết, lần này hắn gặp phải chân chính cao nhân.
“Ta có thể cho người trở thành cường giả, người chỉ cần trả lời ta, có muốn hay không? ”
“Muốn! Đương nhiên là muốn! Nhưng mà ta phải bỏ ra thứ gì? ”
Thiết Trụ cũng không có ngốc, cường giả như vậy đến tìm mình chắc chắn có việc cần đến mình.
Trên đời không có bữa trưa miễn phí.
Hắn không nghĩ ra cường giả như vậy còn cần mình làm cái gì.
Nhưng hắn cũng là mặc kệ, bây giờ hắn chỉ muốn cường đại lên, kẻ trước mắt này là Siêu Phàm cảnh, có lẽ sẽ thay đổi được vận mệnh của mình.
“Sau này người phải làm cho ta một việc, nói tóm lại sẽ trong vòng khả năng của người mà thôi. ”
Thiết Trụ bàn tay nắm chặt, hắn biết đây là cơ hội, một cơ hội duy nhất của hắn, nếu như bỏ qua, hắn sẽ hối hận cả đời.
Chỉ cần cường đại lên, cho dù tan xương nát thịt hắn cũng không tiếc.
“Tiền bối! Ta đồng ý yêu cầu của ngươi.”
Phàm thể rác rưởi hắn, muốn cường đại lên là không thể nào, hắn cũng không cả đời bị người ta ức hiếp.
Hắn muốn cường đại lên, Hắn muốn đã chết đi mẫu thân được vào chính đường của Thiết gia. Vì hoàn thành mục tiêu này, cho dù tan xương nát thịt hắn cũng không có tiếc.
“Tốt lắm! Đây chính là Cửu Huyền Linh Quyết. Thượng phẩm tu hành Linh Quyết, có nó người có thể tu luyện đến Siêu Phàm cảnh cường giả rồi! ”
Đây là Diệp Tử Phàm yêu cầu Đại Hắc đua ra, thật ra Cửu Huyền Linh Quyết này cũng không phải là Linh Quyết đơn giản như vậy.
Nó trọn bộ là Cửu Huyền Thánh Quyết, Tại Thánh Vực cũng là đỉnh đỉnh đại danh trấn tông công pháp của Cửu Huyền Thánh tông,
Theo Đại Hắc nói là vì Cửu Huyền Thánh Tông đắc tội với lão chủ nhân của hắn, mà bị chủ nhân của hắn diệt đi tông môn.
Tông môn tài nguyên và công pháp điều bị lão chủ nhân của hắn chuyển vào Luyện Thần đỉnh.
Cửu Huyền Thánh Quyết chính là một trong số đó.
Cân nhắc đến Thiết Trụ đời này cũng không thể đột phá cao hơn Siêu Phàm cảnh, nên Đại Hắc cũng chỉ dao đến phần Linh Quyết mà thôi.
Đối với Đạo Quyết và Thánh Quyết hắn không có giao ra, theo đại Hắc nói nếu như giao cho Thiết hai phần còn lạo của công pháp, không phải là giúp hắn mà là hại hắn.
“Cái gì? Thượng Phẩm Linh Quyết? ”
Nhưng mà dù vậy, cũng làm cho Thiết Trụ bị dọa không nhẹ. Hai mắt trừng lớn, tỏ vẻ không thể tin được.
Linh Quyết a, chỉ có tam tinh thế lực mới có mà thôi. Thiết gia của hắn tu luyện cao nhất cũng là phàm cấp thượng phẩm, nghe nói còn là tàn thiên.
Tu luyện cao nhất cũng chỉ có thể đã thông được bảy điều Võ Mạch mà thôi.
Dù vậy, cũng bị gia tộc xem như chí bảo.
Chỉ có gia chủ hoặc là Thái Thượng trưởng lão mới có thể tu luyện.
Theo hắn được biết Diệp gia tuy là nhị tinh thế lực nhưng gia tộc cũng chỉ có hạ phẩm Linh Quyết.
Thượng Phẩm Linh Quyết một khi xuất hiện sẽ tạo ra một đợt gió tanh mưa máu trên Đại Lục.
Vì ai cũng biết thượng phẩm Linh Quyết có thể tu luyện đến Chân Huyền cảnh.
Đây là Chân Huyền cảnh a. Đây chính là tam tinh thế lực tiêu chí.
Tại Mạc La này, chỉ có ba vị Chân Huyền cảnh mà thôi.
Có thể nói chỉ cần người có được thượng phẩm Linh Quyết, chẳng khác nào có tam tinh thế lực giấy thông hành.
“Không sai! Đây chính là thượng phẩm Linh Quyết! ”
Diệp Tử Phàm nhíu mày, có cần phải phản ứng lớn như vậy không.
“Tiền bối! Xin lỗi, là ta không đúng! ”
Tại Võ Đạo giới, Võ giả cấp bậc cực kỳ sâm nghiêm, cao hơn một đại cảnh giới đều phải được tôn xưng một tiếng tiền bối.
Nếu không, sẽ bị xem là đối với cường giả bất kính, bị diệt sát cũng không có ai ra mặt giúp người.
Thấy mình có chút thất thố, Thiết Trụ khom mình thi lễ. Nếu vị tiền bối này nghỉ mình vô lễ, đến lúc đó chết cũng không biết tìm ai kêu oan.
Hắn cũng không muốn vì hành vi của mình mà khiến cho vị tiền bối trước mắt này không vui.
Như vậy sẽ thiệt hại lớn, cơ duyên như vậy hắn mấy đời cũng chưa từng thấy, hắn cũng không muốn mất đi a.
“Trong ba chiếc lọ này có ba loại đan dược, một loại là Trùng Mạch đan, một loại là Tăng Khí đan, một loại là Phá Mạch đan. Số lượng đủ để có thể giúp người tu luyện đến Võ Mạch thất trọng cảnh giới! ”
Không chờ Thiết Trụ bình phục lại tâm tình, Diệp Tử Phàm lại đưa ra ba chiếc bình ngọc.
Lo lắng cho tư chất thấp kém của Thiết Trụ, mỗi bình hắn chứa hai mươi viên đan dược, riêng Tăng Khí đan chuyên dùng cho Võ Mạch trung kỳ sử dụng thì hắn đưa hơn một trăm viên, cũng là một chiếc bình lớn nhất.
Nhiều như thế tài nguyên nếu Thiết Trụ còn không thể đột phá đến Thất trọng, hắn cũng đành hết cách.
“Tiền bối! Cái này!! ”
Thiết Trụ lần này thật sự đờ đẫn, nhìn trên tay của mình một quyển sách và ba chiếc bình sứ.
Hắn nghĩ là mình đang nằm mơ.
Không nói thượng phẩm Linh Quyết, trong ba chiếc bình này, thấp nhất Trùng Mạch đan cũng có ba ngàn kim tệ a.
Nhưng mà hắn cảm nhận được đâu chỉ là một viên.
Khi hắn định ngước lên nhìn, trước mắt trống rỗng một mảnh, đâu còn bóng dáng của vị “tiền bối “kia đâu, hắn nắm chặt nắm đấm. Hắn ánh mắt kiên định, trong lòng nói thầm:”Tiền bối! Ngài yên tâm, ta nhất định không làm người thất vọng! ”
Thật ra, hắn cũng muốn bái vị tiền bối kia là thầy, nhưng nghĩ đến tư chất của mình, hắn cũng dẹp bỏ cái ý tưởng không thật tế này.
…
Đa Bảo các. Đa Bảo thương hội chi nhánh tại Mạc Thành.
Nằm tại Đông Mạc thành, tòa nhà cao ba tầng, rộng rãi vô cùng, tấm biển càng là Hồng Ngọc Tinh Thạch chế thành, đây là ngọc thạch chỉ có tại Đại Tấn đế quốc mạch khoáng mới có thể sản xuất. Nghe đâu loại ngọc thạch này phải dùng Linh Thạch để mua, kim tệ nơi đó không nhận.
Chỉ thấy dương quang chiếu vào tấm biển phát ra từng ánh hồng quang chói mắt.
“Đây chính là Đa Bảo các đây sao?”
Biến mất tại ngoại viện, hắn lợi dụng trong cơ thể Linh lực ngự không phi hành đến nơi này. Sau đó ẩn đi hành tung, bỏ đi cái đấu bồng.
Bây giờ trong hắn giống như một vị công tử tuấn tú.
Nhìn thấy biển Đa Bảo các. Trong lòng cảm thán một tiếng.
Không hổ là Thiên Hoang đệ nhất thương hội, nội tấm biển này thôi cũng đã quăng Diệp gia mấy cái con phố.
Đa Bảo thương hội, Thiên Hoang đệ nhất thương hội, chi nhánh trải rộng Đại Lục, thậm chí một số thành trấn nhỏ của Thiên Hoang đều có bóng dáng của nó.
Đây là một siêu cấp thế lực lớn, tại trong bát Đại thế lực có thể bài danh tốp ba, luận về tài lực không có thế lực nào có thể so với nó.
Truyền thuyết, Đa Bảo Pháp Thần trước kia cũng chỉ là một thương nhân, vô tình đi vào một cái bí cảnh, chiếm được một phần truyền thừa nên mới có thể thành công chứng đạo Pháp Thần.
Sau khi thành tựu Pháp Thần cảnh, Đa Bảo Pháp Thần chỉ tốn hao mười năm để đưa Đa Bảo Thương Hội trở thành đệ nhất thương hội trên Đại Lục.