Đỉnh Luyện Thần Ma Audio Podcast
Tập 306 [ Chương 1526 đến 1530 ]
❮ sautiếp ❯Chương 1526: Đã Chết!
Chỉ có thể trong mong vào Cao Kiến Nguyên vị kia Bắc Hàn Thánh Chủ thực lực cường đại một chút, có thể trấn áp được Diệp Tử Phàm, nếu như không, sinh mạng của bọn họ rất là kham ưu a.
…
“Đa tạ Diệp Thánh Hoàng ra tay cứu giúp! “
Khác với lại tâm trạng lo lắng bất an của đám người Thánh Hoàng Linh Huyền Thánh Thành trót đầu nhập vào Bắc Hàn Thánh Cung hay Thánh Hoàng Cường Giả của Bắc Hàn Thánh Cung trong lòng đang lo sợ,
Nguyễn Du Học bốn người lại là mừng như điên thần sắc, bốn người đều là cung kính cúi đầu ôm quyền hướng vào An Nam Thánh Cung bái tạ, dù không biết Diệp Tử Phàm nơi nào, nhưng phần lớn mọi người đều nghĩ Diệp Tử Phàm là đã tại bên trong kia.
Lần này là bọn họ đánh cược đúng rồi, Diệp Tử Phàm không có rời đi Linh Huyền Đại Vực, những gì bốn người bọn họ bỏ ra là hoàn toàn chính xác.
Không có một loại từ ngữ nào có thể diễn tả được vui mừng hiện tại trong lòng bọn họ, mấy người bọn họ dù đã đánh giá rất là cao thực lực của Diệp Tử Phàm, nhưng là không nghĩ đến, mình vẫn còn là đánh giá sai thực lực của tôn Diệp Thánh Hoàng này, không cần ra tay, chỉ phát ra tiếng hừ nhẹ, có thể làm cho một tôn Đạo Thể Thánh Hoàng danh tiếng lẫy lừng như Cao Kiến Nghiệp mất nữa cái mạng, loại này thực lực, chắc cũng chỉ có Thánh Đế Cường Giả mới có thể làm được.
Bây giờ đám người của mình là không cần quan tâm đến Bắc Hàn Thánh Cung đám người kia nữa, nên là nghĩ làm như thế nào gặt hái được chiến lợi phẩm sau khi Diệp Tử Phàm dẹp yên đám người Cao Kiến Nguyên thì hay hơn.
“Xẹt!”
“Các ngươi làm tốt lắm!”
Không lâu sau tiếng hừ lạnh kia, An Nam Thánh Cung đại môn trước Không Gian hơi có chút xao động nhẹ một cái, Diệp Tử Phàm một bộ thanh nhạt trường bào xuất hiện, đối với lại bốn người Lê Sang gật đầu hài lòng nói.
Hắn cũng là xuất hiện tại đây có mấy phút thời gian rồi, sở dĩ không có xuất hiện, là vì muốn xem đám người Nguyễn Du Học này sẽ có cái gì lựa chọn.
Như đám người này đi qua bên Bắc Hàn Thánh Cung một bên, Diệp Tử Phàm hắn cũng là tiện tay đưa đám người này lên đường luôn một thể, còn như bọn chúng chọn lựa đứng về phía hắn, nghĩ đến công sức tài nguyên đám người này bỏ ra giúp hắn xây một cái nhà mới, cũng như hiện tại đúng là lúc cần nhân thủ, nhận bốn người này làm thuộc hạ cũng là không có vấn đề gì.
“Không dám nhận, được làm việc cho Diệp đại nhân chính là niềm vinh hạnh của chúng tôi! “ Lê Sang đứng lên một bước, cung kính ôm quyền đối với lại Diệp Tử Phàm lên tiếng.
Diệp Tử Phàm tuy nói chung chung bốn người, nhưng là ánh mắt nhìn về Lê Sang hắn là nhiều hơn ba người khác một chút, lăn lộn trong tu luyện Giới lâu năm như hắn, sao có thể không biết một chút khác biệt kia là có cái gì ý nghĩa.
Sau này có thể nơi đây An Nam Đại Vực ngoài Diệp Tử Phàm tôn này chủ nhân ra, Lê Sang Thánh Hoàng hắn là lớn nhất, nghĩ đến có thể được địa vị cùng quyền lực lớn đến như thế này, hắn càng là khâm phục bản thân mình một khắc thời gian trước đã chọn lựa hết sức là chính xác.
‘Hừ! Đúng là tiểu nhân đắc ý mà!’ Nguyễn Du Học nhìn thấy Lê Sang gương mặt cười như đóa hoa cúc kia, như thế nào không biết tên này trong lòng đang đánh cái gì bàn tính, hiện tại hắn là cực độ không thoải mái.
Nghĩ mà xem, Nguyễn Du Học hắn trong số bốn người là người có thực lực cao nhất, mười tên Lê Sang này cũng không phải là đối thủ của hắn, nhưng giờ đây chỉ vì chậm chân bày tỏ lòng trung thành một chút xíu, hắn liền dâng cơ hội đứng đầu tòa Tân Thánh Cung này cho Lê Sang tên kia. Nghĩ đến bất kỳ là ai tại hoàn cảnh này của hắn cũng sẽ là không có thoải mái.
Chỉ là không thoải mái quy không thoải mái, hắn đây cũng không làm được cái gì, ai bảo trước đây hắn có quá nhiều điều chần chừ không thể quyết định được đâu.
Diệp Tử Phàm gật đầu với đám người Lê Sang một cái, xem như biểu thị hài lòng, sau hắn cũng là không có quan tâm đến đám người này nữa, một trảo đưa ra, trong nháy mắt bị đánh tại bên kia hàng ngàn dặm Cao Kiến Nghiệp liền đã nằm gọn trong lòng bàn tay của Diệp Tử IV7eZT Phàm hắn.
“Ngươi chính là người nói Diệp Tử Phàm ta không dám xuất hiện cùng ngươi đối chiến đi?” Nắm lấy Cao Kiến Nghiệp trong lòng bàn tay, Diệp Tử Phàm nhàn nhạt lên tiếng hỏi.
Một tên chỉ là Đạo Thể Thánh Hoàng hậu kỳ tu vi, Pháp Tắc cũng chỉ là trung kỳ tiểu thành, loại người này khi còn chưa đột phá Thôn Phệ Pháp Tắc trung kỳ đại thành Diệp Tử Phàm hắn là có thể đem diệt sát một trăm ngàn lần, đừng nói đến thực lực đại tiến như Diệp Tử Phàm hắn hiện tại.
“Diệp.. Đại nhân…Đây hoàn toàn.. Hoàn toàn là hiểu lầm..! “
Cao Kiến Nghiệp chiếc cổ nhỏ của mình bị Diệp Tử Phàm nắm, hơi thở khá là khó khăn, nhưng nghe Diệp Tử Phàm lên tiếng hỏi, hắn cũng là cố nở ra một nụ cười còn khó xem hơn cả khóc nữa lên tiếng trả lời.
Hối hận, vô cùng hối hận, đây chính là cảm giác trong lòng của Cao Kiến Nghiệp hắn hiện tại, dù là hắn được nghe bên ngoài đồn Diệp Tử Phàm thực lực cường đại vô cùng, có thể sánh ngang với lại Luyện Nan Cô, nhưng cũng như Vương Nhất Hạ tên kia, Cao Kiến Nghiệp hắn đây là vạn lần không có tin tưởng, thử nghĩ một tên mới đột phá Thánh Hoàng như Diệp Tử Phàm, làm gì có cái thực lực như thế, nên nhớ họ Diệp này là đột phá Thánh Hoàng Chi Cảnh mà không phải là đột phá Thánh Đế Chi Cảnh a.
Nhưng hiện tại, Cao Kiến Nghiệp hắn đã tin, không chỉ là vì Diệp Tử Phàm này còn chưa xuất thủ đã đánh hắn như một con chó chết, mà còn là vì hắn cảm nhận được thực lực cường đại của Diệp Tử Phàm hiện tại. Bị Diệp Tử Phàm bắt đến gần người của y, hắn mới cảm nhận hết đầy đủ sự cường đại của Diệp Tử Phàm, chỉ một cái khí tức của Diệp Tử Phàm phát ra mà thôi, cũng đủ làm cho Thánh Hồn của hắn sắp sửa băng diệt đến nơi.
Những gì mà Tin Tức Lâu đám người kia dự phán về thực lực của Diệp Tử Phàm này, hắn cảm thấy còn sai biệt rất là lớn, sao có thể đặt Diệp Tử Phàm này ngang hàng với lại Luyện Nan Cô cho được, nên là đặt y ngang hàng với lại Thánh Đế Cường Giả mới đúng.
Cao Kiến Nghiệp hắn từng gặp qua không ít Thánh Đế Cường Giả, chỉ khi tại bên những Cường Giả kia, hắn mới có một loại vô lực như bây giờ. Cao Kiến Nghiệp hắn hiện tại ngay cả một chút xíu ý nghĩ phản kháng hắn cũng không dám, là vô lực như một con thuyền nhỏ đối mặt với lại giông bão khủng bố trên biển một dạng.
“Đại ca…chạy mau…! “
Không có hi vọng, nhìn ánh mắt đạm bạc của Diệp Tử Phàm, Cao Kiến Nghiệp là hiểu lấy mình đã không còn một chút hy vọng gì có thể sống sót trong tay của Diệp Tử Phàm này nữa, có thể làm ra hành động duy nhất hiện nay chính là khuyên đại ca của mình chạy nhanh rời khỏi nơi này càng xa càng tốt mà thôi, Diệp Tử Phàm người này thực lực không phải là huynh đệ bọn họ có thể chống lại cho được.
“Ầm ầm.. Phốc…! ”
“Nhưng ta thì không có cho là như vậy, bất kỳ người nào xúc phạm Diệp Tử Phàm ta, chỉ có một con đường chết tiệt! “
Diệp Tử Phàm khẽ dùng lực một chút, Cao Kiến Nghiệp không có bất ngờ gì liền là như một quả pháo bông bằng huyết tan biến mất trong thiên địa, ngay cả Thánh Hồn cũng là không còn lại chút gì cả. Diệt xong Cao Kiến Nghiệp tên này, Diệp Tử Phàm nhàn nhạt lên tiếng.
Diệp Tử Phàm hắn hiện tại thực lực tuy không bằng Phàm Thể Thánh Đế, nhưng cũng kém không quá xa, loại cường giả như hắn đây là có lòng tự tôn của mình, người ta đến nhà của hắn, muốn chiếm đi địa bàn của hắn, còn buông lời nhục mạ hắn nữa, như thế hắn còn không có ra tay diệt đi đối phương, sau này hắn còn mặt mũi nào hành tẩu tại Tu Luyện Giới nữa kia chứ.
“Ầm ầm… “
“Không.. Diệp Tử Phàm… Dừng tay! Ngươi không thể nào sát đệ đệ của ta!”
Cao Kiến Nguyên vì sự xuất hiện quá đỗi bất ngờ của Diệp Tử Phàm, cũng như thực lực cường đại đến thái quá của Diệp Tử Phàm trấn trụ, trong lúc nhất thời hắn là không đưa ra được cái gì phản ứng, chỉ đến khi đệ đệ của hắn Cao Kiến Nghiệp bị diệt một khắc, lớn tiếng nói hắn rời đi, hắn mới bừng tỉnh lại đây, hắn là nhanh chân chạy đến, nhưng đáng tiếc là vẫn không thể nào cứu được Cao Kiến Nghiệp.
“Ta đã bảo ngươi dừng tay, vì cái gì ngươi còn sát đệ đệ của ta?” Nhìn khắp mọi nơi không gian chỉ còn một làn huyết vụ, đệ đệ Cao Kiến Nghiệp của hắn chẳng còn thấy bóng dáng tăm hơi nơi nào, Cao Kiến Nguyên là hận hận chỉ tay vào Diệp Tử Phàm chất vấn.
Hắn xuống Trung Thánh Vực này là đã hơn mười tỷ năm, khoảng thời gian kia nói dài không dài nói ngắn không ngắn, ban đầu tay trắng xây dựng cơ nghiệp là vô cùng vất vả.
Chương 1527: Hậu Quả Nhận Lấy!
Cũng may có Cao Kiến Nghiệp vị này tại bên cạnh của hắn, giúp đỡ cho hắn tất cả mọi chuyện, hắn mới có thể chuyên tâm tu hành cùng có được thành quả như ngày hôm nay.
Giờ đây đệ đệ của hắn đã không còn, hắn chỉ là một người tu luyện cuồng nhân, không ai chỉ đường cho hắn đi, thử hỏi hắn phải làm sao đây.
“Hắc hắc hắc..Cao Thánh Chủ! Các ngươi Bắc Hàn Thánh Cung đến nơi đây muốn đem địa bàn của Diệp Thánh Hoàng cướp đoạt, còn buông lời thách thức, như thế không lẽ không cho Diệp Thánh Hoàng đánh trả hay là sao?”
“Lê Sang Thánh Hoàng nói không hề sai! Các ngươi Bắc Hàn Thánh Cung hung hăng càn quấy đến nơi đây gây sự, bị Diệp Thánh Hoàng đánh trả, đây là chuyện bình thường trong Tu Luyện Giới, ngươi đến đây nói những lời này, không sợ Thánh Vực người chê cười hay sao?”
“Tài không bằng người, chết là xác đáng, ta nghĩ ngài đừng nên quan tâm đến Cao Kiến Nghiệp kia, quan tâm đến bản thân ngài thì hay hơn!”
Lời của Cao Kiến Nguyên cất lên không bao lâu, không chờ Diệp Tử Phàm lên tiếng, đám người Lê Sang là nhân cơ hội này sỉ nhục Cao Kiến Nguyên một phen.
Ngày thường với những tôn Đại Thần như Cao Kiến Nguyên này, bọn họ cung kính tránh mặt còn không kịp, như thế nào dám xỉa xói Cao Kiến Nguyên như hiện tại.
Nhưng bây giờ tình cảnh đã khác, đám người bọn họ có Diệp Tử Phàm chống lưng, không cần thiết phải sợ cái này Cao Kiến Nguyên nữa, cái gọi là chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng chính là như thế này.
Đây là một cái cơ hội tốt để có thể nịnh bợ Diệp Tử Phàm, không phải khi nào bọn họ cũng có được cơ hội như thế này.
Với lại bọn họ lời nói cũng không hề sai, như gia đình bình thường đang sống yên ổn, bỗng nhiên có một tên lưu manh đến sinh sự muốn cướp đoạt không nhà cửa của người ta, chủ nhà không đánh lại chẳng lẽ phải hai tay dâng nhà cửa lên cho tên lưu manh kia. Cái này vốn là nhân chi thường tình, tôn này Thánh Chủ chắc chắn cũng là biết, chỉ là nhìn thấy đệ đệ của mình chết quá thương tâm, nên còn chưa nghĩ đến mà thôi.
“Diệp.. Diệp đại nhân! Lúc nãy là do ta không khống chế được cảm xúc, lời nói có chút mạo phạm, xin ngài bỏ qua cho ta một lần!”
Cao Kiến Nguyên nghe đến lời nói của đám người kia, cảm nhận thấy xung quanh hắn không gian đang là cô đặc lại, hắn là ôm quyền cúi đầu cung kính xin lỗi.
Giới Vực! Đây là Giới Vực của Diệp Tử Phàm.
Cao Kiến Nguyên hắn là không có biết, Diệp Tử Phàm này buông ra Giới Vực để đem hắn vị trí khóa lại là từ khi nào nữa. Hắn là nhớ rất rõ ràng, khi đến cái An Nam Thánh Cung nơi đây, hắn đã đem Giới Vực của mình buông ra rồi, tất cả vạn vật tại xung quanh An Nam Thánh Cung mấy trăm tỷ dặm đều là đang nằm trong lòng bàn tay của hắn, khi Diệp Tử Phàm xuất hiện, Giới Vực của hắn vẫn còn, những tưởng hiện tại Diệp Tử Phàm còn đang tại trong lòng bàn tay của mình, nên hắn mới lớn tiếng đến gần nơi đây.
Không thể nghĩ đến, Diệp Tử Phàm này đã đem Giới Vực của hắn phá đi từ lâu, còn đem Cao Kiến Nguyên hắn nhốt vào bên trong Giới Vực của y, nhưng mà Cao Kiến Nguyên hắn vẫn là không có hay, loại này thủ đoạn, loại này thực lực, nghĩ đến thôi hắn cũng là không khỏi lạnh cả mình.
Hiện tại bên trong Giới Vực của người ta, dù Cao Kiến Nguyên hắn có muôn vàn thủ đoạn, cũng là không thể sử dụng ra, loại cảm giác vô lực này, làm cho hắn tuyệt vọng thật sâu, kể từ khi rơi xuống Giới Vực của Thánh Đế Cường Giả đến nay, hắn là chưa bao giờ có loại cảm giác vô lực như hiện tại.
“Ngươi không muốn trả thù cho đệ đệ của ngươi nữa hay sao?” Diệp Tử Phàm chăm chú nhìn cái này Cao Kiến Nguyên thật kỹ một lúc, sau đó nhàn nhạt lên tiếng hỏi.
“Diệp đại nhân! Không muốn! Đây là do đệ đệ của ta xúc phạm ngài trước, hắn chết là xác đáng, ta có thể lấy Đạo Tâm ra thề, tuyệt đối sẽ không đi tìm ngài trả thù!” Cao Kiến Nguyên nghe Diệp Tử Phàm nói như thế, hắn là lắc đầu quầy quậy, đẩy hết mọi trách nhiệm cho Cao Kiến Nghiệp, cam đoan sẽ không đi tìm Diệp Tử Phàm tính sổ, cứ như những lời nói hận thù trước đây không phải là do Cao Kiến Nguyên hắn nói ra một dạng.
Đừng có đùa, hiện tại sinh tử của hắn là nằm trong một cái ý niệm của người ta, như hắn dám nói một câu trái với lại ý của Diệp Tử Phàm, hắn dám chắc mình sẽ thân hồn hai nửa. Với lại chuyện lần này đến Linh Huyền Đại Vực này cướp đoạt tất cả một chuyện, đây hoàn toàn là do Cao Kiến Nghiệp vị kia đệ đệ của hắn chủ ý, hắn là nghe đến danh tiếng của Diệp Tử Phàm liền là đã không muốn đi, lần này chứng minh là Cao Kiến Nguyên hắn chính xác, còn Cao Kiến Nghiệp chết, đây là quả báo mà y phải nhận được, không thể nào trách bất kỳ một ai.
“Được! Ngươi đi đi! Nên nhớ ta chỉ bỏ qua cho ngươi một lần, không có lần sau!” Diệp Tử Phàm ngẫm nghĩ một chút, nhìn cái này Cao Kiến Nguyên thân mình ướt đẫm mồ hôi lạnh kia, khẽ thu lại Giới Vực của mình, nhàn nhạt lên tiếng nói.
“Đa tạ Diệp đại nhân tha mạng! Đa tạ Diệp đại nhân tha mạng, tuyệt đối không có lần sau, tuyệt đối sẽ không có lần sau!” Cao Kiến Nguyên nghe đến Diệp Tử Phàm lời nói buông tha cho mình, mừng rỡ không khác gì chết đuối vớ được cái phao, cảm tạ Diệp Tử Phàm liên hồi, cam đoan sẽ không hề có lần sau tái phạm nửa.
Đừng có nói đùa, Diệp Tử Phàm này thực lực kinh khủng đến như thế, có mà ấm đầu mới đi tìm tên này trả thù. Họ Diệp màu không tìm đến hắn, đó đã là mộ phần của hắn bốc lên khói xanh rồi.
“Khoan đã!”
Cao Kiến Nguyên đang muốn rời đi, bỗng nhiên nghe âm thanh của Diệp Tử Phàm gọi lại, cái kia làm cho mồ hôi lạnh của hắn vừa mất không lâu, bây giờ lại tiếp tục chảy ra.
‘Ha ha ha..Phải như vậy chứ!’ Đám người Lê Sang trong lòng là cười lớn không thôi.
Diệp Tử Phàm cho Cao Kiến Nguyên đi rồi gọi lại, trong lòng bọn họ đoán chắc chắn là như thế này, đây là Diệp Tử Phàm đang muốn chơi tên này một chút mà thôi.
Nghĩ lại cũng là, Bắc Hàn Thánh Cung lần này đến nơi đây, Cao Kiến Nghiệp kia tuy là hung hăng càn quấy, nhưng trong lòng mọi người đều hiểu rõ, Cao Kiến Nghiệp chỉ là một con chốt thí mà thôi, chủ sự chính là cái tên này Cao Kiến Nguyên.
Bất kỳ ai tại cái này hoàn cảnh, cũng sẽ không để cho Cao Kiến Nguyên rời đi, Diệp Tử Phàm tôn này giết người như ma càng là không thể.
Nhớ lại khi nghe Diệp Tử Phàm buông tha cho Cao Kiến Nguyên lời nói, bọn bọ trong lòng vô cùng kinh ngạc, đồng thời còn là lo lắng một phen.
Cao Kiến Nguyên bây giờ là Thánh Hoàng đứng đầu cường giả, đám người của mình cũng là đắc tội y không ít, như sau này tên này nhớ lại mối thù ngày hôm nay, tìm bọn họ trả thù, như thế thì phiền toái lắm.
Nên nhớ cái tên này từng có nói là không dám tìm Diệp Tử Phàm trả thù, chứ không có nói là không tìm đám người bọn họ đây à nha.
Một khi Cao Kiến Nguyên tìm đến, vị Diệp Tử Phàm này lại không có tại nơi đây, như vậy không phải nói đám người của mình đã tiêu tùng rồi hay là sao.
Thế nên Cao Kiến Nguyên người này vẫn là nên chết đi thì mới tốt.
“Diệp…Đại nhân! Không biết ngài gọi ta lại là có chuyện gì sai bảo?” Dù là rất không muốn, nhưng là Cao Kiến Nguyên không có dám không nghe lời nói của Diệp Tử Phàm.
Hắn cũng là đã có cái ý nghĩ như đám người Nguyễn Du Học kia, Diệp Tử Phàm là đang muốn chơi hắn, nhưng là ngặt một nỗi hắn có thể làm được cái gì, họ Diệp này thực lực quá chi là khủng bố, hắn không có khả năng chống lại.
Như nghe lời tên này, cùng lắm sẽ chết, còn như muốn làm anh hùng mà nói, chỉ sợ hắn muốn sông cũng không được, mà muốn chết cũng không có xong.
“Giao ra tất cả tài nguyên mà ngươi có trong tay, sau đó biến đi!”
“Giao ra..giao ra tài nguyên?” Cao Kiến Nguyên hơi ngẩn người hỏi lại.
“Như thế nào? Ngươi không muốn?” Diệp Tử Phàm ánh mắt lăng lệ lên tiếng.
Đến đây mạo phạm hắn, Diệp Tử Phàm hắn chỉ lấy đi tài nguyên trong tay của tên này, xem như là đã nương tay quá rồi, như tên này còn không có biết điều, tham tài tiếc mạng, cũng đừng nên trách Diệp Tử Phàm hắn ra tay độc ác.
“Không.. Không..Đây là tất cả tài nguyên của ta, xin Diệp đại nhan nhận cho!”
Cao Kiến Nguyên xác nhận mình không có nghe lầm mà nói, liền là không dám chần chừ một giây, đem Nhẫn Trữ Vật trong tay đưa qua cho Diệp Tử Phàm một cách nhanh chóng nhất.
Thì ra là cái chuyện này, thế mà Cao Kiến Nguyên hắn cứ nghĩ là họ Diệp này chơi hắn, làm cho hắn đây một phen lo lắng không đâu, xem ra họ Diệp này cũng là người giữ lời hứa, không giống như trong lòng của hắn nghĩ đến xấu xa như thế kia.
Chương 1528: Trung Cấp Thánh Đế!
‘Một trăm đầu Trung Phẩm Thánh Mạch! Không nghĩ đến cái này Cao Kiến Nguyên lại giàu có đến như thế!’ Đem Nhẫn Trữ Vật quét qua một chút, Diệp Tử Phàm không khỏi hít sâu vào một hơi.
Bên trong này Bát Giai Thánh Dược là không thiếu, Trung Phẩm Thánh Tinh càng là chất như núi, nhưng mà điều làm cho hắn kinh hỷ hơn cả là bên trong có đến một trăm đầu Trung Phẩm Thánh Mạch.
Trung Phẩm Thánh Mạch a, đây là tài nguyên dùng cho Thánh Hoàng Cảnh trở lên sử dụng, giá cả sang quý, một đầu Trung Phẩm Thánh Mạch có thể đổi được cả trăm đầu Hạ Phẩm Thánh Mạch. Bên trong đây Trung Phẩm Thánh Mạch, cũng là tương đương với lại một vạn đầu Hạ Phẩm Thánh Mạch rồi, tất là bằng tất cả Hạ Phẩm Thánh Mạch của Diệp Tử Phàm hắn hiện tại đang có.
Hắn không thể không cảm thán những cái này Thánh Hoàng Cường Giả đứng đầu sự giàu có, như gặp mấy tên như thế này, vậy thì tốt quá.
‘Haiz..Mạng của ta xem như là đã được giữ lại rồi!’ Nhìn Diệp Tử Phàm một bộ mặt hài lòng khi nhận Nhẫn Trữ Vật của mình kia, Cao Kiến Nguyên trong lòng không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Những cái kia tài nguyên bên trong Nhẫn Trữ Vật, đó là tích lũy cả mấy chục tỷ năm trải qua vô số cơ duyên cùng cướp bóc mới có được nhiêu đó. Nhìn nó đội nón ra đi, Cao Kiến Nguyên hắn trong lòng cũng là rất không nỡ.
Nhưng giữa cái mạng cùng tài nguyên, hắn chỉ có thể chọn cái trước. Tài nguyên mất đi rồi có thể lấy lại được, nhưng mạng một khi mất đi rồi, đó là vĩnh viễn không thể nào có thể lấy lại được, lựa chọn như thế nào, hắn đây cũng là rất rõ ràng.
“Ầm ầm! “
“Các ngươi muốn đi hay sao? Không có cửa đâu!”
Giải quyết xong Cao Kiến Nguyên một chuyện, Diệp Tử Phàm đưa mắt xuống bên kia hơn năm mươi tên Thánh Hoàng Cường Giả còn lại đang muốn rục rịch chạy trốn, hắn chỉ là cười nhạt, một trảo xuất ra, đem tất cả hơn năm mươi người kia bao phủ lại bên trong.
Cao Kiến Nguyên kia là vì nhiều lý do nên Diệp Tử Phàm mới bỏ qua cho y một con đường sống, còn đám này Thánh Hoàng, tất cả trong mắt của hắn đều là tài nguyên, làm sao hắn có thể bỏ qua cho đám người này cho được.
“Ầm ầm… Ầm ầm… Ầm ầm….! “
“Diệp đại nhân tha mạng a! Đây tất cả đều là do Cao Kiến Nguyên huynh đệ ép buộc chúng tôi, chúng tôi tuyệt đối không có ý chống lại ngài!”
“Không có sai! Diệp đại nhân minh giám, tất cả chúng tôi đều là thân bất do kỹ, đều là bị Cao Kiến Nguyên bắt ép, xin ngài bỏ qua cho chúng tôi!”
“Diệp đại nhân! Ngài đừng làm như vậy! Tôi nguyện ý đầu hàng, nguyện ý tôn ngài làm chủ, xin ngài bỏ qua cho tôi!”
Linh Huyền Thánh Thành đám Thánh Hoàng, sau khi Diệp Tử Phàm xuất hiện, là đã có ý định chạy trốn, nhưng là bị Giới Vực của Diệp Tử Phàm phong cấm, không thể nào rời đi cho được, khi Diệp Tử Phàm buông tha cho Cao Kiến Nguyên, đồng thời cũng thu lại Giới Vực của mình, đám người bọn họ thấy đây là cơ hội ngàn năm có một, nhân lúc Diệp Tử Phàm đang kiểm tra Nhẫn Trữ Vật của Cao Kiến Nguyên, liền là muốn rời đi, không nghĩ đến họ Diệp kia dù đang bận kiểm kê tài sản, vẫn là không có quên nhớ thương đến đám người của mình, giờ đây bọn hon phải làm sao đây.
“Ầm ầm…. Ầm ầm.. Ầm ầm..! “
“Thánh Chủ! Thánh Chủ! Chúng tôi là người của Bắc Hàn Thánh Cung ngài xin ngài hãy cứu giúp chúng tôi đi!”
“Thánh Chủ a! Ta không muốn chết, nghĩ tình tôi theo ngài mấy tỷ năm nay, ngài hãy ra tay cứu giúp chúng tôi một lần đi!”
“Thánh Chủ a! Tiểu Cam là người trung thành với ngài nhât ngài không thể thấy chết mà không cứu a!”
Cũng giống như đám người Thánh Hoàng Cường Giả của Linh Huyền Thánh Thành, hai mươi tên Thánh Hoàng Cường Giả của Bắc Hàn Thánh Cung cũng là vừa dùng hết tất cả mọi thủ đoạn chống lại một trảo của Diệp Tử Phàm, một bên gào rống lên tiếng.
Người mà bọn họ cầu xin không phải là Diệp Tử Phàm như đám Thánh Hoàng của Linh Huyền Thánh Thành, đây là điều không có thực tế, mà người bọn họ muốn cầu xin tại đây là vị Cao Kiến Nguyên, Cao Thánh Chủ mà bọn họ theo hầu bấy lâu nay, chỉ cần ông ta ra tay, hay chí ít cũng là nói vài lời tốt đẹp cho bọn họ, như thế bọn họ liền có hy vọng.
‘Khốn kiếp đám cẩu nô tài!’ Đang tính rời đi Cao Kiến Nguyên nghe mấy cái âm thanh cầu cứu này, trong lòng hắn là mắng to.
Mấy tên khốn kiếp này không có nhìn thấy Cao Kiến Nguyên hắn là nê bồ tát sang sông, tự thân mình còn lo không nỗi đây hay sao mà còn cầu xin hắn ra tay cứu giúp.
Như vì những lời này của đám cẩu nô tài nay lại làm cho Diệp Tử Phàm tên ma quỷ kia chú ý đến hắn thêm một lần nữa, như thế hắn là có chết cũng không nhắm mắt a.
Hắn trong lòng là đã quyết định, qua chuyện này dù Diệp Tử Phàm kia có tha cho hai mươi tên Thánh Hoàng này, Cao Kiến Nguyên hắn cũng tuyệt đối không có để cho bọn chúng sống tốt.
“Ầm ầm! “
“Diệp đại nhân! Tại hạ xin cáo từ tại đây!”
Không có quan tâm đến lời cầu cứu của đám Thánh Hoàng bên Bắc Hàn Thánh Cung mình, Cao Kiến Nguyên sử dụng ra Không Gian Chi Môn, cùng Diệp Tử Phàm chào hỏi một tiếng, cũng không có chờ đến Diệp Tử Phàm lên tiếng đáp lời, hắn là đi vào Không Gian Chi Môn, chuồn đi thẳng.
Nơi đây quá mức nguy hiểm, Diệp Tử Phàm kia là có thể đổi ý nghĩ của mình bất kỳ lúc nào, tại một nơi mà ngay cả sinh mệnh của bản thân mình mà mình cũng không thể nào chưởng khống được, loại cảm giác này vô cùng là không tốt.
Còn đám Thánh Hoàng của Bắc Hàn Thánh Cung cũng như là Linh Huyền Thánh Thành đám người đầu phục vào hắn, hắn chỉ có thể nói đám người kia hãy tự cầu nhiều phúc đi.
“Ầm ầm..! “
“Đại fgoVK Hắc! Trên người của Cao Kiến Nguyên kia thật sự có Thánh Đế Phân Thân Ngọc Phù hay là sao?”
Đem tất cả hơn năm mươi tên Thánh Hoàng Cường Giả thu vào bên trong Luyện Thần Đỉnh không gian, Diệp Tử Phàm bước lên phía trước ba bước, nhìn cái kia Không Gian Chi Môn do Cao Kiến Nguyên làm ra sắp tan biến đến nơi, đối với lại Đại Hắc lên tiếng hỏi.
Diệp Tử Phàm hắn xưa nay không phải là hạng người thiện nam tín nữ gì, người nào đắc tội với lại Diệp Tử Phàm hắn, hắn sẽ trả lại gấp trăm ngàn lần, như đám Thánh Hoàng vừa rồi cùng Cao Kiến Nghiệp là một dạng.
Như thế hạng người, Diệp Tử Phàm hắn sao có thể bỏ qua cho tên chủ mưu lần này muốn đem địa bàn của hắn nuốt sạch như là Cao Kiến Nguyên kia cho được .
Chỉ là có chút đáng tiếc, khi Diệp Tử Phàm hắn muốn ra tay đem Cao Kiến Nguyên diệt đi, tên này Đại Hắc là đã lên tiếng cảnh báo hắn, đó là trên người của Cao Kiến Nguyên có một cái Thánh Đế Cường Giả Phân Thân Ngọc Phù, nó là ẩn sâu bên trong Thức Hải Không Gian của Cao Kiến Nguyên, còn là được dùng cấm chế cao siêu ẩn giấu nó đi, chỉ sợ là cái ngay cả Cao Kiến Nguyên tên kia, cũng là không có biết bên trong thức hải của mình lại có khối kia Ngọc Phù đâu.
Vì cái này Nguyên nhân, thế nên Diệp Tử Phàm hắn mới bỏ qua cho Cao Kiến Nguyên kia một lân như không mà nói, hiện tại Cao Kiến Nguyên là đã tại bên trong Luyện Thần Đỉnh dưỡng lão lâu rồi.
“Chủ nhân! Đúng là như vậy, hơn nữa còn là Trung Cấp Thánh Đế Cường Giả để lại phân thân Ngọc Phù! “ Đại Hắc đối với lại Diệp Tử Phàm gật đầu chắc chắn nói.
Người này để lại Ngọc Phù trong thức hải của Cao Kiến Nguyên, hắn cảm nhận được thực lực cũng không có yếu, bản thể của tên này là cường đại hơn hai tên bình thường Thánh Đế mà Diệp Tử Phàm gặp phải tại Thiên Sư Thánh Cung khá là nhiều.
“Cũng xem như tên kia may mắn! Hy vọng đừng có đến tìm Diệp Tử Phàm nhận cái chết! “ Diệp Tử Phàm gật đầu, nhìn đã biến mất hoàn toàn Không Gian Chi Môn Cao Kiến Nguyên, có nhiều điều suy tư nghĩ.
Trung Cấp Thánh Đế Cường Giả, nghe theo lời của Đại Hắc kia khá là bình thường, Diệp Tử Phàm hắn cũng biết tôn này Cường Giả thực lực không phải cao cường thái quá.
Phân Thân Ngọc Phù y để lại bên trong kia, cũng vài trăm tỷ tòa Thế Giới Chi Lực là cùng, đây là Diệp Tử Phàm hắn tính hạn mức cao nhất của một tôn Trung Cấp Thánh Đế Cường Giả có thể chia ra Phân Thân của mình một phần mười thực lực rồi, như bình thường cũng chỉ là một phần trăm mà thôi.
Với những cái lực lượng kia, hiện tại Diệp Tử Phàm hắn là không có cần kiêng kỵ, khi mà hắn muốn sát Cao Kiến Nguyên trong lòng không hiện lên cảm giác bất an, chính là minh chứng rõ ràng nhất.
Có điều người ta dù sao cũng là một tôn Trung Cấp Thánh Đế Cường Giả, nên cho mặt mũi thì cũng nên cho người ta.
Diệp Tử Phàm ắn là đã đắc tội qua một tên Thánh Đế rồi.
Chương 1529: Diệp Thánh Chủ!
May mắn cho Diệp Tử Phàm hắn là tên Lâm Cửu Dương kia là một tên bình thường Thánh Đế, còn là đang bị người của Băng Thiên Thánh Cung truy sát.
Cái tên họ Cao Thánh Đế này có lẽ Diệp Tử Phàm hắn sẽ không có gặp may mắn như thế này, tạm thời hắn là không muốn gây thù chuốc oán thêm nữa.
Nhưng là với điều kiện là hậu nhân của tôn Thánh Đế Cường Giả này không có đến tìm hắn phiền toái thêm một lần nữa, như không mà nói, mặt nhà ngươi là Thánh Đế hay Chân Thần, diệt trước rồi sẽ tính sau.
“Các ngươi biết bao nhiêu về tên Cao Kiến Nguyên này?” Diệp Tử Phàm thu hồi lại ánh mắt, quay lại đối với bốn người Nguyễn Du Học lên tiếng hỏi.
Diệp Tử Phàm hắn lên Thánh Vực thời gian quá ngắn, đến Trung Thánh Vực này lại càng ngắn hơn, dù từng thôn phệ không ít Cường Giả, chiếm đi ký ức của bọn họ, nhưng phần lớn cũng chỉ là từ Yêu Tộc, còn bên này Thánh Nhân Giới Trung Thánh Vực, hắn đúng là không hiểu biết bao nhiêu. Bốn người này Trung Thánh Vực lăn lộn cũng lâu năm, Bắc Hàn Thánh Cung cái này cũng không phải là một tòa vô danh Thánh Cung, nghĩ đến cũng là sẽ biết đôi chút về Cao Kiến Nguyên con người này.
“Hồi bẩm Diệp đại nhân! Cao Kiến Nguyên là xuất hiện tại Trung Thánh Vực mười tỷ năm về trước, không có bất kỳ người nào biết hắn là từ đâu đến, vì thực lực cao cường nên đã diệt đi được một cái tòa Bát Tinh Thánh Cung, từ đó đổi tên thành Bắc Hàn Thánh Cung. “
“Về thân phận của người này, có người từng suy đoán y có thể xuất thân từ Thượng Thánh Vực một cái Cửu Tinh Thế Lực nào đó. Công pháp tu hành của Cao Kiến Nguyên thuộc về loại âm hàn, nên nhiều người nghĩ Cao Kiến Nguyên sẽ là từ một cái gia tộc tại Băng Thiên Đại Vực xuất thân! Đây là những gì mà ta đã nghe được về những lời đồn quanh Cao Kiến Nguyên người này!” Lê Sang cung kính lên tiếng hồi đáp ám hỏi của Diệp Tử Phàm.
Vế trên thì người tại Thánh Nhân Giới Trung Thánh Vực này ai cũng là hay biết, nhưng mà vế bên dưới về xuất thân của Cao Kiến Nguyên, không có người nào hay.
Trả lời của hắn là dựa trên suy đoán cùng cóp nhặt rất nhiều tin tức mà có được, nói thẳng ra là hắn chỉ đoán bừa, dựa trên hiểu biết của hắn từ công pháp cũng như các đại thế lực trên Thượng Thánh Vực mà thôi, thật sự mình cũng không biết Cao Kiến Nguyên xuất thân nơi nào.
“Băng Thiên Đại Vực sao?” Diệp Tử Phàm lẩm nhẩm nói nhỏ.
Băng Thiên Đại Vực của Băng Thiên Thánh Cung, cái này thế lực quá mức nổi danh, Thánh Vực người không ai không biết, Diệp Tử Phàm hắn đương nhiên cũng có nghe đến.
Hắn cùng Băng Thiên Thánh Cung cũng là có nhân duyên Jf9oU không cạn, Diệp Tiểu Nha người muội muội trước đây của hắn cũng đang làm Thiếu Cung Chủ nơi đây.
“Diệp đại nhân! Không biết hiện tại ngài cần chúng tôi làm cái gì, xin ngài chỉ thị, dù là lên núi đao hay xuống biển lửa, chúng tôi cũng sẽ không chối từ!”
Lê Sang đám người nhìn thấy Diệp Tử Phàm lại nhìn về phía bọn họ như có điều suy nghĩ, hắn liền là nhanh nhẩu lên tiếng, ý dựa vào Diệp Tử Phàm trong lời nói, là con nít lên ba cũng có thể nhìn ra được.
“Các ngươi từ nay không cần gọi ta là Diệp đại nhân nữa, gọi là Thánh Chủ đi!” Diệp Tử Phàm trầm ngâm một chút liền là quyết định nhận đám người này.
Đúng là hắn đang cần nhân thủ, cũng cần đến một tòa Thánh Cung để cho hai đứa con của hắn chơi đùa, theo ý nghĩ của hắn, hai con bé kia tại hai tòa Thánh Cung làm Thiếu Cung Chủ cũng quen rồi, đem bọn nó trở lại bên cạnh mà phải sống kiếp Tán Tu ngày đây mai đó có lẽ hai nha đầu kia sẽ không có quen, nhân tiện đám người này làm cho hắn một tòa Thánh Cung cũng không tệ lắm, hắn nhận lấy để hai con nha đầu nhà hắn chơi đùa cũng không có sao.
Không có sai! Trong mắt của Diệp Tử Phàm hắn, mấy thứ như thế lực cũng chỉ là vật ngoài thân, nhân thủ hắn cần cũng chỉ bắt đi đào khoáng, với lập Thánh Cung hay gia tộc này đó một chuyện hắn chưa bao giờ có ý định nghĩ đến.
Nhưng hắn không cần, không có nghĩa là thân nhân của hắn không cần, hiện tại hắn không phải là một người tứ cố vô thân như là hồi còn một mình tại Thiên Nhược Đại Lục hay Linh Ma Đại Lục có thể tự do tự tại thích làm cái gì thì làm nữa.
“Vâng! Đa tạ Thánh Chủ! “ Bốn người Lê Sang là vui mừng quá đỗi, lên tiếng cảm tạ Diệp Tử Phàm nói.
Nói thật, gia nhập một tòa Thánh Cung, không phải là ý nguyện ban đầu của đám người bọn họ, với cái tu vi của mình, như bọn họ muốn mà nói, đã gia nhập Linh Huyền Thánh Cung làm một tôn Thái Thượng Trưởng Lão từ lâu rồi.
Nguyên nhân họ không làm như thế là vì không muốn gò bó, cũng là vì Linh Huyền Thánh Cung thực lực còn chưa đủ cường để bọn họ tham gia.
Nhưng Diệp Tử Phàm người này thì khác, vừa đột phá Thánh Hoàng Chi Cảnh không bao lâu đã nhảy lên làm Thánh Hoàng vô địch thủ rồi, đi theo mộ người như thế này, tuyệt đối không lỗ vốn, còn là có tươi lai tươi sáng đang chờ đón bọn họ nữa là đằng khác.
Một nguyên nhân nữa mà bọn họ muốn gia nhập thế lực của Diệp Tử Phàm, kia là vì kẻ thù của bọn họ bên ngoài khá nhiều, lợi hại cường giả cũng không thiếu.
Hiện tại lại có thêm Cao Kiến Nghiệp tôn Thánh Thể Thánh Đế kia, như không ôm đùi của Diệp Tử Phàm sớm, chỉ sợ là bọn họ không còn cơ hội nữa rồi.
“Các ngươi tạm thời giứ chức vị Trưởng Lão đi!” Diệp Tử Phàm tiếp tục sắp xếp chức vị cho bốn người Lê Sang này.
‘Trưởng Lão? Đây là cái gì tình huống? ‘ Lê Sang bốn người đưa mắt nhìn nhau, trong lòng là kinh ngạc không hiểu đủ mọi thứ.
Một cái Bát Tinh Thánh Cung, Thánh Hoàng Cường Giả thường thường sẽ được sắc phong làm Thái Thượng Trưởng Lão, trừ khi là tôn Thánh Hoàng kia phạm đại tội gì, như không rất ít tình huống Thánh Hoàng không được phong làm Thái Thượng Trưởng Lão lắm.
Bên này bọn họ không có phạm cái tội lỗi gì, còn là có công đánh đuổi ngoại xâm, như thế người, vì cái gì tôn này Thánh Chủ chỉ sắc phong cho bọn họ là Trưởng Lão thôi?
Trưởng Lão cùng Thái Thượng Trưởng Lão, bớt đi hai chữ, nhưng là quyền lợi liền mất đi to lớn lắm.
Bát Tinh Thế Lực Trưởng Lão là chỉ mấy tên Thánh Vương chân chạy kia kìa, còn Thánh Hoàng như bọn họ, là phải thêm vào hai chữ trước nữa mới đúng.
Thân phận khác biệt, Thánh Cung trợ cấp giữa hai bên khác xa nhau, như trời với đất cũng không quá, có khi nào tôn này Thánh Chủ quên đi hai chữ trước hay là không?
Hoặc giả nghĩ mình tòa này Tân Thánh Cung mới thành lập là Cửu Tinh Thánh Cung mà không phải là Bát Tinh Thánh Cung?
“Vâng! Đa tạ Thánh Chủ! “ Trong lòng đám người Nguyễn Du Học vô cùng không muốn, nhưng là chờ đợi hồi lâu Diệp Tử Phàm không có lên tiếng sửa lại, cũng chỉ có thể cắn răng nhận lấy cái chức vị bỏ đi này.
Không có cách nào, ván đã đóng thuyền, bọn họ đã nhận lời gia nhập tòa này An Nam Thánh Cung, dù cho Diệp Thánh Chủ vị này có đọc thiếu hai từ Thái Thượng hay là trong lòng ảo tưởng mình lập Cửu Tinh Thánh Cung, bọn họ cũng chỉ có nước cắn răng nhận lấy.
‘Sau này các ngươi sẽ biết Trưởng Lão vị trí của mình đáng giá như thế nào!’ Diệp Tử Phàm nhìn qua thần sắc của đám người này, đương nhiên cũng có thể đoán được trong lòng mấy tên này đang suy nghĩ cái gì.
Không để bốn tên này làm Thái Thượng Trưởng Lão, chỉ cho làm Trưởng Lão, không phải là Diệp Tử Phàm hắn xem thường bốn tên này, mà hắn là đánh giá bốn người này khá cao.
Nói thật ra cái Bát Tinh Thánh Cung hiện tại của hắn chỉ là tạm thời, mục tiêu của hắn là Cửu Tinh Thánh Cung, còn là cường đại nhất Cửu Tinh Thánh Cung, ít nhất không có kém gì Độc Cô Bá Thần năm xưa.
Khi đó, với chút xíu thực lực của mấy tên này, ngay cả làm vị trí Trưởng Lão cũng không xứng, muốn làm Trưởng Lão chí ít cũng phải có thực lực như Vương Nhất Hạ hoặc Cao Kiến Nguyên tên kia, bốn người này chỉ đáng là chân chạy.
Nhưng là vì hắn thấy bốn tên này rất có tài năng, đoán ý chủ tử cũng không kém, nên mới để cho bọn họ làm Trưởng Lão mà thôi, đến khi sau này bọn họ ngồi cùng mâm với lại Pháp Tắc trung kỳ đại thành Thánh Hoàng hay là Phàm Thể Thánh Đế Cường Giả, bọn họ mới biết, vị trí Trưởng Lão của mình hiện tại có bao nhiêu cao quý.
Thời gian để cho bọn chúng nhìn thấy cũng sẽ không có lâu lắm đâu, chờ cho Diệp Tử Phàm hắn đột phá Thánh Hoàng Chi Cảnh, hắn sẽ ngay lập tức bỏ chữ Bát Tinh Thánh Cung đi, thay vào đó là Cửu Tinh. Bất kỳ người nào cản hắn, đều là phải chết.
“Xẹt!”
Chương 1530: Khai Cung Đại Điển!
“Mấy người các ngươi đi đến Bắc Hàn Đại Vực cùng mấy cái Đại Vực xung quanh đã bị Bắc Hàn Thánh Cung thu phục, bảo bọn họ lập tức gia nhập vào An Nam Thánh Cung ta, Thế Lực nào không phục, liền diệt đi cho ta!”
Diệp Tử Phàm lấy tại Luyện Thần Đỉnh ra một cái công kích Thánh Phù, đưa cho Lê Sang bón người, sau đó ra lệnh cho bọn người này đi đem một số tòa Thánh Cung thu phục.
Hắn đã nghĩ kỹ, như đã muốn làm thì cũng nên làm lớn một chút, chí ít cũng là không có kém cái Ám Huyền Thánh Cung hay là Tử Quang Thánh Cung kia, như An Nam Thánh Cung này của hắn quá mức nhỏ bé, khi hai tiểu nha đầu kia của hắn trở lại, trong lòng cũng là sẽ có chút so sánh hơn thua.
“Vâng! Thánh Chủ! Chúng tôi sẽ không làm cho ngài thất vọng!” Lê Sang bốn người cầm trong tay khối công kích này của Diệp Tử Phàm đưa cho, trên mặt là hiện lên một vệt kinh hỷ thần sắc.
Một ít thất vọng lúc trước Diệp Tử Phàm không để cho bọn bọ làm Thái Thượng Trưởng Lão cũng là biến mất không còn tăm hơi.
Chiếu theo lời nói của Diệp Tử Phàm, bốn người bọn họ có thể tưởng tượng ra được không bao lâu địa bàn của An Nam Thánh Cung là sẽ lớn gấp mấy chục lần hiện tại, cùng hai đại Thánh Cung đứng đầu là Tử Quang Thánh Cung cùng Ám Huyền Thánh Cung sánh vai cũng là không hề kém.
Đương nhiên rồi, nội địa bàn của Bắc Hàn Thánh Cung thôi, cũng đã là vô cùng rộng lớn rồi, chưa tính đến chuyện thời gian qua vì muốn cùng Ám Huyền Thánh Cung cùng Tử Quang Thánh Cung tranh phong, Cao Kiến Nguyên đã là đi đánh chiếm không dưới ba tòa Bát Tinh Thánh Cung khác, sát nhập bọn chúng vào Bắc Hàn Đại Vực, địa bàn của Bắc Hàn Thánh Cung hiện tại tuyệt đối không kém.
‘Như Cao Kiến Nguyên vẫn còn tại Bắc Hàn Thánh Cung thì quá tốt! ‘ Cầm khối này công kích Thánh Phù trong tay, Lê Sang trong lòng khá là âm trầm nghĩ.
Thu phục mấy cái Thánh Cung xung quanh là không khó, tất cả đều là biết đến danh tiếng của tôn này Diệp Thánh Hoàng, chỉ cần đưa tên tuổi của ngài ấy ra, không có ai dám nói một chữ không.
Mấu chốt vẫn là Bắc Hàn Thánh Cung bên kia, theo như hắn tính, nơi đó hiện tại tập trung rất nhiều Thánh Hoàng Cường Giả. Có khả năng còn có Cao Kiến Nguyên mới vừa bị đánh như chó nhà có tan chạy về nơi kia nữa.
Như vì không muốn mất đi cơ nghiệp mấy tỷ năm nay mà Cao Kiến Nguyên không muốn rời đi mà nói, kia là ngày tàn của Cao Kiến Nguyên đã đến rồi, chỉ cần hắn đây đem khối công kích Thánh Phù này ra sử dụng, Cao Kiến Nguyên chỉ có một con đường chết.
Nghĩ đến cũng kỳ, trước đây những Cường Giả như Cao Kiến Nguyên, có cho Lê Sang hắn mười cái lá gan, hắn đây cũng chẳng dám chống đối, nhưng giờ đây, hắn lại cầu mong những người như Cao Kiến Nguyên đến tìm hắn phiền toái. Đây là tâm thái của hắn đã thay đổi, tất cả những cái này đều là vì hắn dựa vào Diệp Tử Phàm này mới có được, xem ra lần này quyết định của hắn là tuyệt đối không có sai lầm rồi.
‘Họ Cao kia chắc sẽ không có ngu ngốc đến như thế! ‘ Lê Sang có chút lắc đầu nghĩ.
Trường hợp tốt đẹp nhất trong suy nghĩ của hắn là Cao Kiến Nguyên sau khi từ nơi đây trở lại Bắc Hàn Thánh Cung là sẽ không có rời đi, vẫn là tại Bắc Hàn Thánh Cung bế quan. Chỉ là hắn biết, mọi chuyện sẽ không có được như hắn nghĩ, Cao Kiến Nguyên sau lần này đại bại, chắc chắn y là nghĩ thông suốt Diệp Thánh Chủ vị này sẽ không bỏ qua cho địa bàn của mình, liền sẽ không ở lại nơi đó để chờ cho hắn tìm đến chém giết.
Như hắn tại hoàn cảnh của Cao Kiến Nguyên, sau khi trở lại Bắc Hàn Thánh Cung, việc đầu tiên không phải là cũng cố thế lực để cùng tôn này Diệp Thánh Chủ chống lại, mà là sẽ đưa người của mình cùng tài nguyên rời khỏi Bắc Hàn Thánh Cung, chỉ sợ là những đầu Trung Phẩm Thánh Mạch bên dưới, tên này cũng là đã mang đi sạch sẽ cả rồi, hắn có đến nơi đó cũng chỉ còn lại một cái xác không mà thôi.
‘Nên nghĩ đến như thế nào chiếm được lợi ích nhiều hơn!’ Nguyễn Du Học trong lòng âm thầm tính toán.
Hắn là biết được, sau cái mệnh lệnh này của Diệp Tử Phàm, Trung Thánh Vực cách cục liền sẽ thay đổi nghiên trời lệch đất, những cái khai quốc công thần như bốn người bọn họ, sẽ là những người đầu tiên được hưởng lợi, thế lực cũng như địa bàn sẽ theo bọn họ ngày càng phình to, nhất định phải nhân theo con nước lớn này, vớt thật nhiều cá về cho Nguyễn gia bọn họ mới được.
“Thánh Chủ! Còn việc Đại Điển Khai Cung của An Nam Thánh Cung chúng ta nên chọn ngày nào thích hợp! “ Lý Thiết Tâm bước lên mấy bước, cung kính đối với lại Diệp Tử Phàm xin ý kiến.
‘Đáng chết! Chúng ta như thế nào lại quên chuyện này!’ Lê Sang cùng Nguyễn Du Học hai người nghe Lý Thiết Tâm lời nói, trong lòng là lộp bộp một cái.
Hai người bọn họ chỉ vì ham nghĩ đến quá nhiều lợi ích, lại quên đi cái chuyện căn bản này.
Khai Cung Đại Điển, đây là chỉ mỗi khi có một người hay thế lực muốn Thành Lập một tòa Thánh Cung, liền sẽ làm một cái đại lễ thật lớn, tế cáo thiên địa, mời rất nhiều đại Thế Lực đến tham dự, thông cáo cho toàn bộ Thánh Vực người biết là từ nay Thánh Vực sẽ có thêm một tòa Tân Thánh Cung, sau đó liền là nhận được các lời chúc mừng cũng như là lễ vật từ khắp mọi nơi thế lực đến tặng.
An Nam Thánh Cung bọn họ mới thành lập, Thánh Chủ càng là đệ nhất Thánh Hoàng trong hàng Thánh Hoàng Cường Giả, như thế một cái đại sự, làm sao có thể không làm cho được. Đúng theo lẽ thường hai người bọn họ nên là nghĩ đến cái vấn đề này càng sớm càng tốt mới đúng.
Chỉ là vì nghĩ đến chuyện Diệp Tử Phàm không phong cho bọn họ lên làm Thái Thượng Trưởng Lão đến lợi ích khi đem An Nam Thánh Cung mở rộng phạm vi, nên là đã có phần sơ thất, liền là để cho cái này Lý Thiết Tâm hưởng lợi mất rồi, giờ có hối hận cũng đã muộn.
Hy vọng tôn Diệp Thánh Chủ này không có vì chuyện bọn họ không nhắc đến Khai Cung Đại Điển này mà trong lòng có thành kiến với lại bọn họ mới tốt.
“Các ngươi đi làm việc của mình đi, những chuyện khác sau này hẳn nói!” Diệp Tử Phàm phất tay một cái đối với lại bốn người Lý Thiết Tâm nói.
Khai Cung Đại Điển cái này đại lễ, Diệp Tử Phàm hắn không phải là không có nghe nói qua, chỉ là hắn đối với mấy cái hình thức xã giao lễ hội này hắn không có bao nhiêu hứng thú, nhất là còn phải kính thiên bái địa, Diệp Tử Phàm hắn càng là không ưa.
Thậm chí ngay cả tòa này Thánh Cung, đối với Diệp Tử Phàm hắn hiện tại có cũng được mà không có cũng không có sao, chính yếu là để cho hai con nha đầu nhà hắn chơi đùa mà thôi, như sau khi đưa bọn nó về, bọn nó muốn làm gì thì mặc xác bọn nó.
“Vâng! Thánh Chủ! “ Bốn người nghe Diệp Tử Phàm lời nói, Lý Thiết Tâm là ngạc nhiên, còn lại ba người Lê Sang trong lòng liền là thở dài thoải mái.
Không cần biết vì cái gì tôn Thánh Chủ này không làm cái Khai Cung Đại Điển như bao như người khác, nhưng ông ta là Thánh Chủ, muốn làm như thế nào cũng được, đám thuộc hạ bọn họ cứ nên là nghe lời là được rồi.
“Cũng đã là đến lúc đến Trung Thiên Chiểu Trạch rồi!” Đuổi đi đám người Lê Sang kia, còn lại một mình, Diệp Tử Phàm trên miệng nở một nụ cười, nhàn nhạt nói.
Vì giải quyết ân oán với lại Vương Nhất Hạ đám người này, hắn là đã trì hoãn rất nhiều thời gian, vốn muốn đi lên Trung Thiên Chiểu Trạch đưa hai đứa bé kia về, cũng là đã chậm chạp hơn quá nhiều, hiện tại là không có người nào có thể ngăn cản phụ tử bọn họ gặp lại nữa rồi.
…
Trung Thiên Chiểu Trạch!
Đây là một trọng ba đại Cấm Địa của Trung Thánh Vực, tề danh với nó còn có Phong Ma Chi Địa cùng Quỷ Lâm Đại Sơn!
Vốn là Cấm Địa, nên có thể nói Trung Thiên Chiểu Trạch không phải là một vùng đất dễ xơi gì, bên dưới kia đầm lầy mênh mông, là nơi ẩn cư của vô số giống loài Yêu Thú, thậm chí truyền thuyết nơi đây còn có Thánh Đế Cấp Bậc Đại Yêu tiềm tu.
Trong ba cái Cấm Địa của Trung Thánh Vực, hai nơi Phong Ma Chi Địa cùng Quỷ Lâm Đại Sơn là độc khí cùng Ma Khí trùng trùng, chỉ có cái này Trung Thiên Chiểu Trạch là không có những cái nguy hiểm kia, hơn nữa nơi đây tài nguyên dồi dào, nên là làm cho rất nhiều đại Thế Lực mơ ước muốn có được nó.