Đỉnh Luyện Thần Ma Audio Podcast
Tập 305 [ Chương 1521 đến 1525 ]
❮ sautiếp ❯Chương 1521: Pháp Tắc Thánh Thạch!
“Thánh Hồn của ta hiện tại cũng là đã đi đến Thánh Hoàng tối đỉnh!” Diệp Tử Phàm đối với lại gần chín mét Thánh Hồn bên trong Thức Hải Không Gian của mình kia, khá là hài lòng lên tiếng nói.
Đây là thành quả mà hắn đã đem toàn bộ Yêu Hồn bên trong kia Thiên Táng Cổ Địa nuốt hết.
Dù hiện tại Thánh Hồn công kích thủ đoạn không còn là át chủ bài của hắn, nhưng mà nó tăng trưởng lên cao, đối với cảm ngộ Thiên Đạo Pháp Tắc của Diệp Tử Phàm hắn cũng cao theo. Đây là một chuyện đáng mừng a.
“Bá Thể của ta lại tiến thêm một bước, hiện tại là đệ thất trọng trung kỳ viên mãn!” Bỏ qua Thánh Hồn một bên, nhìn lại Bá Thể của mình, Diệp Tử Phàm trên miệng không khỏi nổi lên nhàn nhạt ý cười.
Thời gian ba tháng bế quan, hắn không chỉ là chăm chăm vào đột phá Pháp Tắc Cảnh Giới cùng Thánh Hồn. Thể Đạo hắn cũng là chưa bao giờ ngơi nghỉ qua, qua thôn phệ hàng tỷ km Thanh Lôi Thánh Kim năng lượng, cuối cùng cũng đã giúp Diệp Tử Phàm hắn đột phá Hỗn Độn Bá Thần Quyết từ Thất Trọng Trung kỳ tiểu thành đến Hỗn Độn Bá Thần Quyết Thất Trọng trung kỳ viên mãn, hiện tại Bá Thể của hắn cách Hỗn Độn Bá Thần Quyết Thất Trọng hậu kỳ cũng không xa.
Hỗn Độn Bá Thần Quyết tinh tiến, đương nhiên cũng kéo theo phúc lợi tăng theo, hiện tại như sử dụng đến Pháp Tắc hay Khí Đạo cùng Thần Đạo, hắn có thể là tăng phúc lên sáu mươi sáu lần, đây là rất kinh khủng một con số.
“Sáng Thế Chi Thiên! Diệt Thế Chi Thiên! Lần này liền có quà tặng cho hai con tiểu Nha đầu kia rồi!” Diệp Tử Phàm cầm trong tay hai khối Ngọc Giản, quan sát kỹ lại một chút, hắn là khá vui mừng nói.
Sáng Thế Chi Thiên cùng Diệt Thế Chi Thiên, đây là hai bộ công pháp chế tạo dựa theo đặc tính Thể Chất của hai con nha đầu nhà hắn. Trước đây tại Bán Thánh Chi Cảnh, Diệp Tử Phàm hắn vì tu vi cũng như cảm ngộ không đủ, thế nên chỉ làm ra được Đạo Cấp công pháp, hai đứa nó dựa vào cái kia hai quyển công pháp tu hành, căng lắm cũng chỉ tu hành đến Bán Thánh Chi Cảnh là cùng.
Nhưng hiện tại trong tay hắn đây, hai thiên công pháp này cấp bậc đã lên đến Thánh Giai, đây là nhờ vào tu vi hiện tại của hắn đã là Thánh Vương Chi Cảnh, Thánh Hồn cũng đã đột phá Thánh Hoàng cấp, tổng hợp thực lực cường đại tại trong hàng Thánh Hoàng đã là cô địch thủ, sáng tạo công pháp đến Thánh Giai cũng là có thể thuận lý thành chương.
Như hiện tại hai con nha đầu kia tu hành tiếp theo phần này công pháp, đột phá Thánh Vương Chi Cảnh là không có vấn đề gì lớn cả.
“Ta nghĩ quá xa rồi, hai nha đầu kia hiện tại căng lắm cũng chỉ là Hóa Thần cảnh!” Đem hai cái Ngọc Giản đưa vào bên trong Nhẫn Trữ Vật, Diệp Tử Phàm có chút tự giễu cợt mình nói.
Là cha mẹ, ai lại không muốn nhi tử của mình Thành Long Thành Phượng, nhưng là hắn cũng nên thực tế một chút, chỉ trong vòng mười năm mà muốn hai đứa nó đột phá Bán Thánh quan ải có chút không được thực tế cho lắm.
Dù cho có được tài nguyên khá lớn từ Ám Huyền Thánh Cung cũng như Tử Quang Thánh Cung cũng không được.
Tu luyện cần đến cảm ngộ cùng thiên phú, như Diệp Tử Phàm hắn đây công pháp tu hành chỉ cần cắn nuốt tài nguyên là có thể tăng trưởng, nhưng là không có Ngộ Đạo Thất các loại, hắn đừng có mong đột phá Pháp Tắc cảnh giới như hiện tại.
Không có thiên nhiên ưu thế kia, căng lắm hắn cũng chỉ đột phá Thánh Vương, Thể Đạo tinh tiến đôi chút, những thứ khác đừng nên suy nghĩ đến.
Nếu như Tu Luyện Giả chỉ cần cắn nuốt tài nguyên thật nhiều là có thể đột phá đại cảnh giới, như thế Thánh Vực hiện tại cũng không phải có ít cường giả như thế này.
Mấy cái Cửu Tinh Thánh Cung như Đan Thiên Thánh Cung là ví dụ, tài nguyên thiết nghĩ là sẽ không thiếu, nhưng Thánh Đế Cường Giả cũng không phải rất nhiều.
Bình thường chỉ cần cắn thuốc liền có thể đột phá, như thế Thánh Vực này đã trở thành địa phương Thánh Đế đi đầy đất, Thánh Hoàng không bằng cẩu từ lâu rồi.
Đối với Diệp Vũ Đồng cùng Diệp Vũ Phi, Diệp Tử Phàm hắn cũng không trông mong gì hơn, như hiện tại bọn nó là Hóa Thần, hắn đây cũng là đã thắp hương cảm tạ trời đất rồi.
Đáng thương cho Diệp Tử Phàm không biết, mười năm qua hắn tại Thiên Táng Cổ Địa chỉ chăm chăm kiếm tài nguyên cùng đột phá Thánh Vương Chi Cảnh, lại không có biết bên ngoài kia hai nha đầu kia là đã đột phá đến Bán Thánh Cường Giả mất rồi, còn là cường đại nhất Khí Đạo Bán Thánh Cường Giả, ngay cả những cái bình thường Thánh Vương, cũng không phải là đối thủ của hai nha đầu kia, như biết được chuyện này mà nói, chắc hắn sẽ kinh ngạc đến rơi cả tròng mắt xuống mất.
“Đại Hắc! Nói cho ta biết, cái loại kia Ngũ Sắc viên đá, ngươi còn có hay không? “ Diệp Tử Phàm đi ra bên ngoài Ngộ Đạo Thất, nhìn tên Đại Hắc này vẫn đang đứng hộ pháp bên ngoài, có chút trông ngóng ánh mắt nhìn về phía y hỏi.
Thật ra Thôn Phệ Pháp Tắc hắn đột phá nhanh đến như vậy, ngoài việc cảm ngộ thiên phú tuyệt đỉnh của hắn cùng Ngộ Đạo Thất ra, là có sự giúp đỡ rất lớn từ tên Đại Hắc này.
Nhớ ba tháng trước khi bước chân vào Ngộ Đạo Thất bế quan, Đại Hắc này đã đưa cho hắn một viên Ngũ Sắc Thạch bằng ngón tay cái.
Ban đầu hắn là không biết Đại Hắc đưa cho hắn viên đá kia là có ý gì, tên này chỉ nói nó đối với lại Pháp Tắc đột phá rất là hữu ích, khi ấy hắn là bán tín bán nghi đem viên kia khối đá đi vào.
Sau khi đem nó Thôn Phệ, Diệp Tử Phàm kinh ngạc phát hiện ra, tinh thần của mình thông thoáng hơn bình thường vô số lần, nhất là cảm ngộ Pháp Tắc một đạo, nó là bách sự quán thông, những gì Đạo Lý hắn không hiểu trước đây liền là trở nên hết sức rõ ràng, nên hắn mới có thể chỉ trong vòng ba tháng liền đột phá Thôn Phệ Pháp Tắc trung kỳ đại thành, không những thế, hai môn Pháp Tắc còn lại của hắn là Bất Diệt Pháp Tắc cũng như là Không Gian Pháp Tắc cũng có bước tiến vượt bậc, đạt đến trung kỳ tiểu thành đỉnh cao, chỉ chút nữa liền có thể như Thôn Phệ Pháp Tắc một dạng đột phá.
Như Diệp Tử Phàm hắn theo bình thường tu hành, dù có Ngộ Đạo Thất đi chăng nữa, muốn đột phá như hiện tại, cũng là phải mất đến ba trăm năm đến ba ngàn năm, chứ không phải là ba tháng như hiện tại.
Diệp Tử Phàm hắn biết, được như hôm nay, tất cả đều là nhờ vào viên đá Ngũ Sắc Thạch kia.
Như Diệp Tử Phàm hắn tính toán, chỉ cần cho hắn một khối như thế kia, không, chỉ cần bằng ngón tay út cũng được, hắn hoàn toàn có thể đưa hai loại Pháp Tắc còn lại đến trung kỳ đại thành chi cảnh.
Làm được như thế, cùng với lại Bá Thần Quyết tăng phúc, Diệp Tử Phàm hắn có lòng tin là có thể cùng bình thường Thánh Đế Cường Giả so tài, như cái tên Phàm Thể Thánh Đế Lâm Cửu Dương phát ra một kích làm hắn suýt chết kia, hắn hoàn toàn có thể chiến thắng, thậm chí là diệt sát.
Chỉ là Thánh Vương Chi cảnh, lại có thể diệt sát được Thánh Đế Cường Giả, từ cổ chí kim tại Tu Luyện Giới, kể cả Độc Cô Bá Thần kia, nghĩ đến cũng tuyệt đối không có bản lĩnh làm được. Duy chỉ có một mình Diệp Tử Phàm hắn mà thôi.
Như thế một loại cám dỗ, Diệp Tử Phàm hắn làm sao có thể bỏ qua cho được, như hiện tại Đại Hắc có viên thứ hai cho hắn mà nói, từ nay về sau tên này muốn làm cái gì trong Luyện Thần Đỉnh này, Diệp Tử Phàm hắn tuyệt đối không can thiệp, căn bản là sự dụ hoặc có được Thánh Đế thực lực đối với Diệp Tử Phàm hắn là quá lớn một chút.
“Chủ nhân! Ngài là nói đến Pháp Tắc Thánh Thạch sao?” Đại Hắc có chút không hiểu, hỏi lại một tiếng.
“Pháp Tắc Thánh Thạch? Không sai! Chính là Pháp Tắc Thánh Thạch đó!”
Diệp Tử Phàm nghe Đại Hắc nói có chút ngẩn người, nhưng rất nhanh, hắn là biết đến, cái viên Ngũ Sắc Thạch mà Đại Hắc đưa cho mình không phải tên là Ngũ Sắc Thạch như mình nghĩ, mà tên chính xác của nó là Pháp Tắc Thánh Thạch.
Có thể giúp Tu Luyện Giả lĩnh ngộ cùng đột phá Pháp Tắc cảnh giới, tên nó là Pháp Tắc Thánh Thạch là không có sai lầm.
Hiện tại cái gì Ngũ Sắc Thạch hay Pháp Tắc Thánh Thạch Diệp Tử Phàm hắn là không có mấy quan tâm, thứ mà hắn quan tâm chính là trong tay Đại Hắc còn có viên đá thứ hai như vậy hay là không mà thôi.
Chỉ cần Đại Hắc này có, điều kiện gì y cũng có thể nói, Diệp Tử Phàm hắn tất cả đều đáp ứng được cả.
“Chủ nhân! Xin lỗi, trong tay của ta chỉ có một viên như thế mà thôi!” Đại Hắc nhìn thấy Diệp Tử Phàm trông mong như thế kia, có chút không đành, nhưng là trong tay hắn thật sự là không còn bất kỳ một mảnh Pháp Tắc Thánh Thạch nào cả, thế cho nên hắn đành làm cho Diệp Tử Phàm thất vọng rồi.
“Không có?”
Diệp Tử Phàm trợn mắt nhìn cái này Đại Hắc, đây là biểu tình hy vọng càng lớn, thật vọng lớn đây mà.
“Ngươi không có gạt ta đi!”
Diệp Tử Phàm không bao lâu nhìn Đại Hắc này với một cái ánh mắt nghi ngại, thứ tốt như thế này, sao có thể chỉ có một mảnh bé tý như thế này, có khi tên Đại Hắc này thấy tiền sáng mắt, đem cất giấu kỹ đi hay là không?
Chương 1522: Khí Vận Nghịch Thiên!
Loại chuyện này không phải là không từng diễn ra à nha, năm xưa tên này từng biển thủ không ít Hạ Phẩm Thánh Thạch của hắn để đi chăm sóc mấy cây Thánh Dược, không ai không chắc tên này lại không có tái diễn lần thứ hai đâu.
“Chủ nhân! Ta thật sự không có lấy cái này Pháp Tắc Thánh Thạch làm của riêng! “ Nhìn thấy ánh mắt soi mói cùng nguy hiểm của Diệp Tử Phàm, Đại Hắc cũng chỉ có thể bất đắc dĩ.
Hắn là biết Diệp Tử Phàm trong lòng hiện tại không có tin hắn, cũng không có cách nào, ai bảo năm xưa hắn từng có tiền án tiền sự đâu.
Có điều lần này hắn nói là sự thật, thật còn hơn cả nước cất nữa, không hề có một tia giả dối bên trong.
Nói thật đối với lại Hạ Phẩm Thánh Thạch hay là Thánh Mạch Đại Hắc hắn còn ham hố, vì nó có thể làm cho Thánh Dược Viên của hắn tràn đầy sức sống.
Nhưng là Pháp Tắc Thánh Thạch này, trong mắt của hắn chỉ là đồ bỏ đi, Đại Hắc hắn là Khí Linh của Luyện Thần Đỉnh, chỉ cần Luyện Thần Đỉnh đẳng cấp khôi phục, như thế thực lực của hắn cũng là tăng theo mà không cần phải tu luyện cái gì.
Những cái Pháp Tắc mà Thánh Nhân có thể đột phá, từ ngày Luyện Thần Đỉnh khôi phục đến Thượng Phẩm Thánh Khí, hắn cũng là đã khôi phục đến cảnh giới đỉnh phong, Đại Hắc hắn có thể vỗ ngực cam đoan một câu, tại cái này Thánh Vực không có người nào Pháp Tắc tu vi bằng được với lại Đại Hắc hắn.
Hắn hiện tại đã đứng tại Pháp Tắc cảnh giới đỉnh phong, nói theo cách tại Tu Luyện Giới thường dùng, đó là Pháp Tắc hậu kỳ viên mãn chi cảnh, có dùng thêm Pháp Tắc Thánh Thạch, cũng không thể làm cho Pháp Tắc của hắn tinh tiến thêm.
Mà đã không thể làm cho hắn tinh tiến, như thế hắn lấy nó để mà làm cái gì.
“Chủ nhân! Viên này Pháp Tắc Thánh Thạch không phải là của ta, mà là của Vương Nhất Hạ tên kia! Cái tên mà ba tháng trước ngài giao cho ta ‘chăm sóc!’’ Đại Hắc biết mình như không giải thích rõ ràng, tôn này độc ác chủ nhân sẽ không có bỏ qua cho mình, thế nên không chờ Diệp Tử Phàm lên tiếng, hắn là tiếp tục lên tiếng.
“Vương Nhất Hạ sao?”
Diệp Tử Phàm kinh ngạc đến ngây người, Pháp Tắc Thánh Thạch này hết sức là quý hiếm, Diệp Tử Phàm hắn nghĩ phải là đến từ Luyện Thần Đỉnh hay Đại Hắc tên này mới đung sao lại có thể xuất hiện trong tay một tên Thánh Hoàng như Vương Nhất Hạ được kia chứ? Liệu có sự nhầm lẫn nào tại đây hay là không?
“Không có sai, chính là của tên này?…Chuyện là như thế này..” Đại Hắc cũng không dám giấu Diệp Tử Phàm, thế là hắn nói ra nguyên nhân đến.
Ba tháng trước khi Diệp Tử Phàm quăng Vương Nhất Hạ vào bên trong Luyện Thần Đỉnh, nói Đại Hắc hắn chăm sóc thật kỹ, tìm hiểu rõ mọi tin tức từ trên người của Vương Nhất Hạ.
Qua đó, hắn phát hiện ra được mảnh này Pháp Tắc Thánh Thạch đang được Vương Nhất Hạ che giấu tại tận sâu bên trong Thức Hải Không Gian, còn là làm ra rất nhiều cái cấm chế bảo hộ.
Theo điều tra, hắn là biết đến, viên này Pháp Tắc Thánh Thạch là do Vương Nhất Hạ cơ duyên nhặt được trong một lần đến Thông Thần Hà bên ngoài rèn luyện, hắn là đạt được khối này Pháp Tắc Thánh Thạch đã hơn một tỷ năm nay rồi, trước khi được Pháp Tắc Thánh Thạch, nó là lớn bằng một cái bàn tay, qua bao nhiêu năm dùng Thánh Hồn luyện hóa, nó mới biến nhỏ còn ngón tay cái như thế này.
Xem đến loại này ký ức, Đại Hắc hắn chỉ có ngửa mặt lên trời than thở, một tỷ năm thời gian, có một khối lớn như vậy Pháp Tắc Thánh Thạch, ngày đêm cảm ngộ luyện hóa, nhưng đến hiện tại cũng chỉ đột phá Pháp Tắc trung kỳ đại thành cảnh giới, thiên phú của cái này Vương Nhất Hạ, không thể không nói là quá mức phế vật một chút. Nó còn tệ hơn cả Lão Chủ Nhân Độc Cô Bá Thần của hắn năm xưa rất nhiều lần.
Méo mó có hơn không, còn một khối nhỏ Pháp Tắc Thánh Thạch nó cũng là Pháp Tắc Thánh Thạch, như đưa cho vị chủ nhân này dùng, không chừng là có kinh hỷ đang đợi hắn.
Quả nhiên dự đoán của hắn không có sai, Diệp Tử Phàm chỉ dùng có ba tháng thời gian, liền có thể đem Thôn Phệ Pháp Tắc từ trung kỳ tiểu thành đến trung kỳ đại thành, thiên phú này đúng là thế gian hiếm thấy, như đem ra so sánh với lại Vương Nhất Hạ, đúng là cách xa một trời một vực mà.
“Phí phạm của trời!”
Diệp Tử Phàm nghe xong cái câu chuyện Đại Hắc vừa nói, hắn là muốn ngay lập tức đem cái tên Vương Nhất Hạ kia ra cấp nuốt tâm đều có.
Một khối lớn bằng bàn tay Pháp Tắc Thánh Thạch, như để cho Diệp Tử Phàm hắn sử dụng mà nói, hắn là đột phá ba loại Pháp Tắc đến hậu kỳ cảnh giới cũng không phải là không thể.
Như thế một cái Thiên Địa Thánh Vật, lại để cho một tên phế vật như là Vương Nhất Hạ này đến phá hoại, đây không khác gì cải trắng cho heo ăn, thật sự là Diệp Tử Phàm không còn từ nào để diễn tả bất bình trong lòng.
“Ngoài Pháp Tắc Thánh Thạch ra tên này còn có bí mật gì nữa hay không? “ Diệp Tử Phàm tiếp tục lên tiếng hỏi.
Pháp Tắc Thánh Thạch cũng đã không còn, giờ đây có đem tên Vương Nhất Hạ kia thiên đao vạn quả cũng không có làm được cái tích sự gì, chuyện này hắn cũng chỉ có thể bỏ qua.
Nhưng là Vương Nhất Hạ này đã có cơ duyên đạt được khối này Pháp Tắc Thánh Thạch, chứng tỏ vận khí của tên này hết sức là không có kém, như có thể từ tên này moi ra một ít bảo vật, cũng là không tệ rồi.
“Chủ nhân! Tên Vương Nhất Hạ này là có khá nhiều Cửu Giai Thánh Tài, chỉ là vì nịnh bợ Lâm Cửu Dương, thế nên Vương Nhất Hạ đã đem tất cả những cái Cửu Giai Thánh Tài này tiến cống cho Lâm Cửu Dương cả rồi!” Đại Hắc cung kính hồi đáp.
Nói ra trong lòng của Đại Hắc đúng là rất bội phục cái vận khí của Vương Nhất Hạ này thật, Cửu Giai Thánh Tài vốn là chỉ những cái Cửu Tinh Thế Lực trở lên Thánh Đế Cường Giả mới có thể có, Vương Nhất Hạ này chỉ là một cái Thánh Hoàng nho nhỏ, nhưng trong tay lại không thiếu Cửu Giai Thánh Tài, nó rất nhiều là đằng khác, năm xưa vì tiến cống cho Lâm Cửu Dương một lượng lớn Cửu Giai Thánh Tài như thế kia, nên Lâm Cửu Dương mới phá lệ cho Vương Nhất Hạ một khối hộ thân Lệnh Bài.
Dụng ý của Lâm Cửu Dương cũng không phải tốt lành gì, tên kia là muốn để cho Vương Nhất Hạ này tìm kiếm càng nhiều Cửu Giai Thánh Tài cho hắn, như giữa đường gặp bất trắc có thể lấy nó ra bảo mệnh, chính là như vậy mà thôi.
Nghĩ lại cũng không có sai, Vương Nhất Hạ này ngay cả Pháp Tắc Thánh Thạch quý hiếm cả Thánh Vực Thánh Đế còn mong muốn có được mà không thấy, Vương Nhất Hạ này còn có thể bắt gặp được, mấy cái Cửu Giai Thánh Tài ăn thua gì với tên này.
Như không phải là gặp trúng tôn chủ nhân này vận khí nghịch thiên hơn, mà gặp một cường giả khác, nói không chừng Vương Nhất Hạ cũng không có rơi xuống nước này đồng ruộng.
“Lâm Cửu Dương! Là Lâm gia người?” Diệp Tử Phàm nhàn nhạt lên tiếng.
Vương Nhất Hạ có nói hắn thần phục cho Lâm gia, Lâm gia còn tặng cho hắn một khối kia Thánh Đế Lệnh Bài phòng thân, nghĩ đến người tặng cho Vương Nhất Hạ Thánh Đế Chi Lệnh, có rất lớn khả năng là Lâm Cửu Dương này.
“Chủ nhân! Người mà để lại Thánh Đế Lệnh Bài cho Vương Nhất Hạ phòng thân, đúng thật sự là Lâm Cửu Dương! “ Đại Hắc gật đầu trả lời.
Xem qua mọi ký ức của Vương Nhất Hạ kia sau, những chuyện nho nhỏ này là không thể nào qua được Đại Hắc hắn đây.
“Như vậy chuyện này có chút phiền toái! “ Diệp Tử Phàm trên mặt hiện lên một tia lo lắng.
Lâm gia kia là một cái Cửu Tinh Thế Lực vô cùng hùng hậu, Diệp Tử Phàm hắn vì cố chấp muốn diệt đi Vương Nhất Hạ, liền trong lúc vô tình đã không để cho Lâm gia mặt mũi.
Với những cái thế lực lớn như thế kia, một khi không nể mặt bọn họ, như thế thì sẽ rất là nguy hiểm.
Hắn hiện tại Pháp Tắc tuy là có đột phá, Thánh Hoàng trong vòng hắn không cần kiên kỵ bất kỳ người nào, kể cả cái kia Luyện Nan Cô.
Nhưng là so sánh với lại Thánh Đế Cường Giả mà nói, lại còn kém quá xa, chỉ cần một tôn Phàm Thể Thánh Đế tìm đến, Diệp Tử Phàm hắn là không có khả năng chống lại cho được.
Hơn nữa có cái kia Lâm gia không chỉ có một tên Thánh Đế, mà còn có rất nhiều người, truyền cả Cao Cấp Thánh Đế bọn chúng cũng có, đây là một cái quá cường đại thế lực, so với lại Diệp Tử Phàm hắn hiện tại chính là như vậy.
“Sau khi cùng hai nha đầu của mình trùng phùng, phải đưa bọn nó rời khỏi Thánh Nhân Giới này một thời gian! “ Diệp Tử Phàm quyết định chủ ý của mình.
Lâm gia qua lần này hắn không cho Lâm gia mặt mũi, có khả năng lớn đám người kia sẽ trả đũa lại hắn, như còn ở lại nơi đây Thánh Nhân Giới mà nói, kia là có chút nguy hiểm.
Chương 1523: Xử Đẹp Đám Người!
Không ai bảo đảm khi nào trước mắt của hắn sẽ xuất hiện một tên Thánh Đế Cường Giả Lâm gia cả, khi đó dù có chuẩn bị kỹ lưỡng, Diệp Tử Phàm hắn cũng liền rất khó thoát khỏi cái chết. Không chừng còn liên lụy đến nữ nhi của mình.
Nên trước mắt tạm thời lánh đi mũi nhọn, chờ một khi thực lực hắn cường đại, liền quay lại nơi đây tìm bọn họ sau vậy.
“Chủ nhân! Về Lâm gia chuyện này ngài không cần phải lo lắng! “ Đại Hắc nghe Diệp Tử Phàm vì kiên kỵ Lâm gia mà phải rời đi cái Thánh Nhân Giới một lần nữa, hắn là có chút không cho là đúng lên tiếng.
“Lo trước khỏi họa!” Diệp Tử Phàm nghĩ lầm Đại Hắc cho là Lâm gia sẽ không vì chuyện nhỏ này tìm đến hắn liền nhàn nhạt lên tiếng.
Diệp Tử Phàm hắn chính là như thế người, đánh không lại thì chạy, co được giản được mới là đại trượng phu.
Năm xưa bị Sư Thiên Hạm để ý, dù có muốn lên Thánh Vực tu hành, nhưng là Diệp Tử Phàm biết mình không phải là đối thủ của Sư Thiên Hạm, một khi để tên đó cảm ứng được sẽ không còn cơ hội sinh tồn, nên hắn là chấp nhận đi con đường lâu dài từ Hạ Giới Tinh Vực làm nên.
Kết quả hôm nay chứng minh cho sự kiên trì của hắn hoàn toàn đúng, Sư Thiên Hạm cùng Thiên Sư Bộ Tộc là để ý đến hắn, nhưng là hắn đã có đủ thực lực tự vệ rồi, người bại trận sau cùng chính là Thiên Sư Bộ Tộc.
Lần này cũng là như thế, hắn là không hy vọng vào chuyện Lâm gia sẽ không cho Thánh Đế đi tìm hắn, nên là rời khỏi nơi đây thì vẫn hơn.
Nhưng lần này hắn biết, ngày trở lại của hắn là nhanh hơn trước đây rất là nhiều, một khi Diệp Tử Phàm đột phá Thánh Hoàng, như thế mọi chuyện trên Thánh Vực này, không có gì có thể làm khó hắn được cả.
“Chủ nhân! Ngài là có chút hiểu lầm lời ta nói rồi, thực ra cái Lâm gia mà Vương Nhất Hạ đầu nhập vào không phải là Băng Thiên Thánh Thành mười đại gia tộc đứng đầu Lâm gia, mà là một cái mạt rệp bình thường Cửu Tinh Thế Lực bên ngoại thành Lâm gia, bên trong Lâm gia này chỉ có duy nhất một tên bình thường Thánh Đế Lâm Cửu Dương tọa trấn, ngoài ra không còn có bất kỳ một cái Thánh Đế nào khác!” Đại Hắc nhìn đến Diệp Tử Phàm đã hiểu lầm ý của hắn, liền là lên tiếng giải thích nói.
“Không như những vậy, cái này Lâm gia lại là nội gián do Vô Tình Thánh Cung phái đến Băng Thiên Thánh Cung, không bao lâu trước đây, vì là Lâm Như Thần hại Diệp Tiểu Nha tại bên trong Thiên Táng Cổ Địa, Lâm gia là đã lộ ra nguyên hình. Hiện tại bọn chúng đã rời khỏi Băng Thiên Thánh Thành, Thánh Đế Cường Giả của Băng Thiên Thánh Cung cũng là đang ráo riết truy sát Lâm Cửu Dương, tên này có thể sống sót để về lại Vô Tình Thánh Cung hay không cũng là còn chưa có biết! “
Tiếp theo, Đại Hắc hai năm rõ mười kể lại những gì mà hắn biết thông qua tra hỏi Vương Nhất Hạ cho Diệp Tử Phàm biết.
“Như vậy cái này kế hoạch không cần thiết phải triển khai! “ Nghe lời Đại Hắc kể, Diệp Tử Phàm thân thể nhẹ nhàng hơn rất là nhiều, cái ý định chạy trốn Lâm gia người tìm đến cũng là không cần phải thực hiện nữa rồi.
Cường đại Lâm gia kia Diệp Tử Phàm hắn sẽ kiêng kỵ một hai, nhưng là một cái chỉ có một tên bình thường Thánh Đế giữ thể diện Lâm gia, lại không có được Diệp Tử Phàm hắn đặt tại trong mắt, đó là chưa tính đến tên Lâm Cửu Dương kia thoát được sự truy sát của Băng Thiên Thánh Cung hay là không nữa.
Nói thật Diệp Tử Phàm hắn vẫn rất có cảm tình với lại Thánh Nhân Giới nơi này, đâu đâu cũng có nhân tộc hơi thở, như không phải bị buộc vào hoàn cảnh bất đắc dĩ mà nói, hắn cũng là không muốn rời khỏi Thánh Nhân Giới đâu.
“Đại Hắc! Ba tháng thời gian ta bế quan, bên ngoài kia có xảy ra chuyện gì lớn hay không? “ Đã không còn kiêng kỵ Băng Thiên Thánh Thành Lâm gia truy sát, Diệp Tử Phàm cũng là bình tĩnh trở lại, hắn là muốn biết mấy tháng qua nơi này đã xảy ra chuyện lớn gì, cũng như Thánh Vực có cái gì đại sự hay là không.
“Chủ nhân! Vị trí chúng ta đang đứng Linh Huyền Đại Vực không có vấn đề gì lớn, còn Thánh Vực ta không có biết, chỉ có điều…! “
Mấy tháng qua Đại Hắc hắn đúng là lâu lâu có dùng Quang Ảnh Thuật quan sát bên ngoài thật, nhưng phạm vi bao quát của hắn cũng chỉ là tại xung quanh Linh Huyền Thánh Thành mà thôi, vượt ra bên ngoài hắn là không có biện pháp.
Đây cũng là dựa vào sự cường đại của Luyện Thần Đỉnh hiện mới có thể làm được như vậy, như Diệp Tử Phàm trước đây tại Bán Thánh chi Cảnh, Luyện Thần Đỉnh chỉ khôi phục đến Trung Phẩm Thánh Khí, e là một phần mươi Linh Huyền Thánh Thành này nó cũng không bao phủ được.
Nên nhớ Linh Huyền Thánh Cung là một cái Bát Tinh Bá Chủ Thế Lực, Linh Huyền Đại Vực bao la quảng đại, nội cái Linh Thể Thánh Thành kia thôi, cũng là rộng lớn gấp trăm cái Triều Tịch Đại Vực cộng lại rồi, mức độ rộng lớn của nó, như không có Truyền Tống Trận mà nói, Thánh Hoàng có dùng Không Gian Chi Môn đi cả trăm năm cũng không hết.
“Chủ nhân! Chỉ có điều mấy cái Bát Tinh Thế Lực của Linh Huyền Thánh Thành đang làm cho ngài một tòa Thánh Cung, còn muốn đặt tên cho nó là An Nam Thánh Cung, nhưng lại lo sợ ngài không đồng ý! “
Đại Hắc lần này là nói nhanh như ăn cướp, Diệp Tử Phàm tên này vừa rồi nhìn hắn rất là không tốt, đây là muốn trách cái tội nói chuyện nửa vời của hắn đây mà, hắn đâu ngay lập tức sẽ sữa sai sẽ không để cho tôn chủ nhân xấu tính này có cơ hội tìm hắn trút giận.
“Xây dựng cho ta một tòa Thánh Cung? Thảo nào?”
Diệp Tử Phàm gật đầu, lúc mới xuất hiện từ Ngộ Đạo Thất ra đây, hắn cũng là có nhìn qua hoàn cảnh bên ngoài một chút, kết quả hắn phát hiện Linh Huyền Thánh Cung kiến trúc ba tháng trước hắn cùng Vương Nhất Hạ động thủ đã bị hủy diệt, nhưng giờ đây lại thấy khang trang còn hơn trước.
Có điều Diệp Tử Phàm hắn không mấy quan tâm đến ngoại vật này nọ, nên là không có để ý kỹ mà thôi.
“An Nam Thánh Cung sao? Người nghĩ ra cái tên này cũng thật có tâm?” Diệp Tử Phàm nhàn nhạt lên tiếng.
Tên nào đưa ra cái này chủ ý, chứng tỏ người này đối với Diệp Tử Phàm hắn nghiên cứu rất là sâu đậm, ngay cả một cái tên hắn đặt cho một tòa sơn phong tại Triều Tịch Thánh Cung còn để ý, đây không phải là bình thường hạng người, sự tỉ mỉ của tên này, không kém gì Hổ Huyền Phương là mấy đâu.
Chỉ là không biết, tên này có điều tra ra được thê tử của hắn tên là Lâm An Nam hay không nữa, như biết rõ như thế mà nói, loại người này là một đại nhân tài còn trên cả Hổ Huyền Phương a.
“Chủ nhân! Đám người muốn lấy lòng của ngài hiện nay đang gặp nạn bên ngoài kia!”
“Gặp nạn! Nha! Dám đến chiếm địa bàn của ta, Bắc Hàn Thánh Cung này lá gan cũng không có nhỏ đâu!” Diệp Tử Phàm nhàn nhạt lên tiếng nói.
Ban đầu khi nghe Đại Hắc nói, hắn còn không hiểu đây là chuyện gì đang xảy ra, chỉ là đem thần niệm quét ra bên ngoài, hắn mới hiểu được, ý tên Đại Hắc này muốn nói đến chuyện gì.
Một đám mấy chục tên Thánh Hoàng, cầm trên tay kỳ hiệu Bắc Hàn Thánh Cung, muốn đem tòa Tân Thánh Cung này nhét vào túi riêng, không chỉ như vậy, cả Linh Huyền Đại Vực này bọn chúng cũng không có bỏ qua, muốn đem khối địa bàn này của hắn nuốt nốt, lòng tham không phải là không có lớn.
“Hừ! Như các ngươi đã muốn chết! Diệp Tử Phàm ta đây thành toàn cho các ngươi!” Diệp Tử Phàm ánh mắt lóe lên một vệt sát khí, rất nhanh liền biến mất.
Linh Huyền Đại Vực này hiện tại theo lý mà nói là của Diệp Tử Phàm hắn, dù hắn có không muốn lấy, cho hay tặng cho người khác, cũng là do Diệp Tử Phàm hắn mở miệng, không ai có thể cướp đi đồ vật của hắn.
Hiện tại khắp nơi Thánh Vực này đều biết hắn đã diệt đi Linh Huyền Thánh Cung, những gì thuộc về Linh Huyền Thánh Cung trước đây đều là của Diệp Tử Phàm hắn cả, như để cho đám người Bắc Hàn Thánh Cung này cướp thẳng tay trước ban ngày như thế kia, nói rõ cho thiên hạ biết là Bắc Hàn Thánh Cung không có để Diệp Tử Phàm hắn vào trong mắt.
Đồ vật của Diệp Tử Phàm hắn, ai muốn lấy đi cũng được, loại chuyện này truyền ra sẽ khá là mất mặt, nên dù có không muốn xen vào chuyện này như thế nào, vì không muốn mang cái thanh danh nhu nhược cùng yếu đuối, Diệp Tử Phàm nhất định phải xử đẹp đám người này mới được.
…
Bên ngoài An Nam Thánh Cung!
“Ầm ầm… Ầm ầm… Ầm ầm…! “
“Rầm rầm… Phốc.. Phốc.. Phốc… Phốc..! “
“Nguyễn Du Học! Đây là cơ hội cuối cùng cho bốn người các ngươi, như còn không chịu đầu nhập vào Bắc Hàn Thánh Cung chúng tôi, như vậy chỉ có một con đường chết!” Cao Kiến Nghiệp phất tay đánh bay bốn người Nguyễn Du Học sau , ánh mắt sắc lạnh đưa ra tối hậu thư nói.
Bốn tên này, thực sự là quá phiền toái, thực lực không ra làm sao, nhưng lại vô cùng cứng đầu, gia nhập vào Bắc Hàn Thánh Cung của hắn đây thì có gì không tốt đâu.
Chương 1524: Uống Nhầm Thuốc Rồi !
Được ăn ngon ngủ say, có Thái Thượng Trưởng Lão danh vị chơi, hàng năm còn được Bắc Hàn Thánh Cung chu cấp cho Trung Phẩm Thánh Thạch tu hành.
Nhiều như thế lợi ích đưa ra, nhìn xem Cao Kiến Nghiệp hắn chỉ nói một lần, Linh Huyền Thánh Thành còn lại ba mươi mấy tên Thánh Hoàng đều là răm rắp đầu nhập, ai như mấy tên này, hắn là khuyên can đến gãy lưỡi đám người này cũng là không động lòng.
Nói thật như không phải Bắc Hàn Thánh Cung bọn họ cần có nhân thủ đủ nhiều để cùng Ám Huyền Thánh Cung cũng như Tử Quang Thánh Cung chống lại, với sự cố chấp nãy giờ của đám người này, hắn là đã tiễn bọn chúng về Minh Giới cả rồi.
“Phốc…! “
“Cao Thánh Chủ! Ngài thật sự phải làm tuyệt tình như vậy hay là sao? Ngài nên nhớ chúng tôi là thuộc hạ của Diệp Thánh Hoàng, ngài đến đây lấy đi địa bàn của ngài ấy, ngài đã nghĩ đến hậu quả hay chưa?”
Nguyễn Du Học ho ra một ngụm máu tươi, cũng là không có để ý đến khí thế hung hãn dọa người của Cao Kiến Nghiệp tên này, mà là lớn tiếng đối với lại người làm chủ phía sau không xa Cao Kiến Nguyên lớn tiếng chất vấn.
Sự việc lần này thật sự khó giải quyết hơn nhiều so với lại tưởng tượng của bọn họ, khi từ nơi Thánh Điện ra nơi đây, nghĩ đến Bắc Hàn Thánh Cung sau khi nghe bọn họ khuyên can liền sẽ tự động lui binh, sự việc lần này chỉ là một cái hiểu lầm, nhưng không nghĩ đến, Bắc Hàn Thánh Chủ vị kia không có nghe bọn họ khuyên can, còn cho đệ đệ của mình là Cao Kiến Nghiệp đem bọn họ bốn người trấn áp.
Với Đạo Thể Thánh Hoàng hậu kỳ cùng với lại Pháp Tắc trung kỳ tiểu thành của Cao Kiến Nghiệp, đám người gà mơ Thánh Hoàng như bọn họ sao có thể chống lại cho được, kết quả ngay cả khí thế của người ta phát ra bọn họ cũng đã bị đánh trọng thương.
Bốn người bọn họ trong lòng đều là biết, đây là vì Cao Kiến Nghiệp chưa muốn lấy đi cái mạng của bọn họ, nếu như không, mấy người bọn họ là không có khả năng còn sống đến bây giờ.
“Diệp Tử Phàm…? “ Cao Kiến Nguyên một thân Thánh Chủ cẩm y hơi có chút nhíu mày lại.
Diệp Tử Phàm tên này, từ khi đến An Nam Thánh Cung này nơi đây không phải là hắn lần đầu tiên nghe được, nhưng là mỗi khi nghe đến cái tên này, hắn trong lòng cũng là kiêng kỵ thật sâu.
Không vì cái gì khác, chỉ nội Diệp Tử Phàm có thể diệt được Linh Huyền Thánh Cung Vương Nhất Hạ, cũng đủ làm cho hắn lo lắng nồng đậm, kia là chưa tính đến chuyện mấy tháng trước những chiến tích của Diệp Tử Phàm truyền về cũng là không có ít, ngay cả Tin Tức Lâu cũng là đã liệt tên này ngang hàng với Luyện Nan Cô vị kia, lấy hắn vừa đột phá Pháp Tắc trung kỳ đại thành cảnh giới không bao lâu, thật sự là rất khó có khả năng chiến thắng được Diệp Tử Phàm.
“Diệp Tử Phàm.. Diệp Sinh Phàm cái gì! Chỉ là một tên vô dụng mà thôi, có cái gì có thể khiến cho Bắc Hàn Thánh Cung chúng ta sợ hãi chứ!” Cao Kiến Nghiệp nhìn thấy đại ca của mình khi nghe đến cái tên Diệp Tử Phàm này lại một lần nữa cóng chân cóng tay, trong lòng hắn rất là không có cái gì tư vị.
Trước khi đến nơi đây chiếm đoạt Linh Huyền Đại Vực, hắn là đã phân tích rất kỹ cho đại ca hắn biết rồi, Diệp Tử Phàm tên kia mới đột phá Thánh Hoàng chưa đến một năm, thực lực không có bao nhiêu, thắng được các đại Cường Giả chẳng qua là nhờ vào may mắn chiếm đa số.
Ba tháng trước cùng với lại Vương Nhất Hạ đại chiến, rất lớn khả năng là Diệp Tử Phàm đã bị diệt tại Thánh Đế Lực Lượng mà Vương Nhất Hạ phát ra rồi, hai tên đó đã đồng quy vu tận từ lâu, không thể nào chạy ra gây sóng gây gió cho Bắc Hàn Thánh Cung đại nghiệp của bọn họ đâu.
Đám người bọn họ đến nơi đây muốn thu cái này địa bàn thời gian là không có ngắn, cũng là đã đánh trọng thương người của Diệp Tử Phàm, như tên kia còn sống mà nói, liền đã hiện thân cùng bọn họ giao chiến rồi, đánh đến hiện tại, không thấy bóng dáng của Diệp Tử Phàm nơi đâu, chứng minh là tên này đã ngỏm củ tỏi từ lâu rồi.
Hơn nữa dù tình cảnh có xấu nhất, Diệp Tử Phàm không chết, huynh đệ bọn họ hai người cũng cần gì sợ hãi tên kia, nên nhớ vị đại ca kia của hắn hiện tại là Thánh Thể Thánh Hoàng hậu kỳ cường giả, Pháp Tắc trung kỳ đại thành, dù có gặp phải Ám Huyền Minh hay Quang Thánh Vũ, đại ca của hắn cũng là có thể chiến thắng, kia là chưa tính còn có một người đệ đệ như hắn đây, dù không phải là Pháp Tắc trung kỳ đại thành Cường Giả, nhưng cũng là trung kỳ tiểu thành, nơi đây Trung Thánh Vực cũng là đại Cường Giả, huynh đệ bọn họ hai người song kiếm hợp bích, Trung Thánh Vực này trước sau gì cũng là thiên hạ của bọn họ.
“Kiến Nghiệp! Đệ nói đúng, chúng ta không nhất thiết phải sợ cái tên họ Diệp kia!” Cao Kiến Nguyên sau một hồi suy nghĩ, liền là kiên định lên tiếng.
Cao Kiến Nguyên hắn đã nghĩ kỹ, mục tiêu của hai huynh đệ bọn họ là nhất thống Trung Thánh Vực, dẹp đi sự độc tôn của Ám Huyền Thánh Cung cùng Tử Quang Thánh Cung.
Sau đó lợi dụng đại lượng tài nguyên của Trung Thánh Vực đột phá Thánh Đế, hồi lại Băng Thiên Thánh Thành Cao gia, bấy kỳ một ai ngăn cản con đường đi của bọn họ, đều là phải bị diệt trừ.
Hiện tại chỉ có một tên Diệp Tử Phàm còn chưa biết sinh tử như thế nào kia mà lại hù cho hắn không dám đối mặt, như thế thì làm sao có thể thực hiện được ước mơ bấy lâu nay của hai huynh đệ bọn bọ, công sức hắn bỏ ra liều mạng bán sống bán chết để có thể đột phá Bắc Hàn Pháp Tắc trung kỳ đại thành chi cảnh cứ như vậy trôi sông hay là sao?
Chuyện này tuyệt đối là không được! Cao Kiến Nguyên trong lòng thầm quyết tâm nghĩ.
“Các ngươi cũng đã nghe đại ca của ta lên tiếng rồi chứ, khôn hồn thì đầu hàng, như không! Chết!”
Ý chí quyết tâm của Cao Kiến Nguyên làm hắn vô cùng hài lòng, đây mới là người đại ca mà hắn muốn nhìn thấy nhất thời gian qua, cũng không cùng đại ca của mình trò chuyện nhiều thêm nữa.
Quay sang bốn người Nguyễn Du Học, hắn là sát khí đằng đằng lên tiếng.
“Cao Kiến Nghiệp! Muốn chém muốn giết tùy ngươi, nhưng muốn chúng ta phản lại Diệp Thánh Hoàng, đây là chuyện không thể nào!”
Lê Sang Thánh Hoàng dù thân đang mang thương tích, nhưng mà sau khi nghe lời nói đầy uy hiếp của Cao Kiến Nghiệp, hắn là hiên ngang đứng lên, chỉ vào mặt của Cao Kiến Nghiệp lớn tiếng nói
‘Chuyện gì? Họ Lê này hôm nay uống lộn thuốc?’
Nguyễn Du Học mấy người nhìn Lê Sang một bộ thà chết chứ không chịu khuất phục thế kia, cả đám đều là trừng mắt kinh ngạc nhìn lại.
Lê Sang Thánh Hoàng này hôm nay biểu hiện quá không là bình thường, trước là tự ý đặt tên cho tòa này Tân Thánh Cung, nay là biết chống đối với lại Bắc Hàn Thánh Cung sẽ có kết cục gR3jF phải chết, nhưng tên này vẫn là thấy chết không sờn, một lòng muốn trung thành với lại Diệp Tử Phàm chưa từng gặp mặt kia.
‘Có điều gì đó không đúng!’ Lý Thiết Tâm nhìn bộ dạng này của Lê Sang, trong đầu là suy nghĩ muôn vàn.
Lý Thiết Tâm hắn vốn có ý định chỉ cần mình có chút sức lực đứng lên, hắn liền sẽ đi đến bên Bắc Hàn Thánh Cung kia một trận doanh, hắn nhìn thấy Bắc Hàn Thánh Cung khí thế quá vượng, đang là nắm đại thế trong tay, Lý Thiết Tâm hắn cũng chỉ là thuận thế mà làm thôi.
Nhưng cái hành động lạ lùng của Lê Sang làm cho hắn suy nghĩ lại thật sự kỹ lưỡng trước khi quyết định một lần nữa.
Tu vi của Lý Thiết Tâm hắn thấp kém nhất trong số bốn người tại đây, nhưng tâm cơ của hắn là không có kém, hơn nữa hắn còn hiểu khá rõ con người của Lê Sang, tên này không có lợi là sẽ không có dậy sớm, không có chuyện vô duyên vô cớ dù biết là chết mà Lê Sang cũng muốn đâm đầu vào cho được, còn lòng trung thành với lại Diệp Tử Phàm tên kia, lại không cần phải nói, mấy người bọn họ đã gặp tên kia lần nào đâu mà trung với chả thành.
“Không sai! Cao Phó Thánh Chủ ! Ngươi muốn sát thì sát đi, muốn Lý Thiết Tâm ta phản lại Diệp Thánh Hoàng, đó là chuyện không thể nào!” Lý Thiết Tâm sau một lúc giãy giụa, liền rất là nhanh chóng đưa ra quyết định, hắn đứng bên cạnh của Lê Sang, trung thành với Diệp Tử Phàm có thể nói là cảm động thanh thiên.
“Ta Nguyễn Du Học cũng không phải là người tham sinh úy tử gì, ngươi muốn sát thì cứ sát!”
“Còn có Trần Hữu Lượng ta nữa, muốn ta chết thì có thể, nhưng muốn ta phản lại Diệp Thánh Hoàng, đây là chuyện không thể nào!”
Ngay sau khi Lý Thiết Tâm đứng lên chứng tỏ lập trường, hai người còn lại là Nguyễn Du Học cùng Trần Hữu Lượng cũng là nhanh chóng hùa theo.
Điểm chung của cả ba người là thà chết không đầu hàng Bắc Hàn Thánh Cung, cũng như là đối với lại Diệp Tử Phàm trung thành đến chết không phai.
Chương 1525: Hối Hận Đã Muộn!
‘Một đám cáo già!’ Nhìn thấy ba người này không có qua bên Bắc Hàn Thánh Cung một bên, Lê Sang trong lòng là thầm mắng một tiếng.
Hắn thà chết chứ không có thần phục với lại Bắc Hàn Thánh Cung, đây không phải là vì hắn đối với Diệp Tử Phàm trung thành cái gì, càng là không có chuyện thà chết không hàng.
Vừa mới rồi khi nghe Cao Kiến Nghiệp nói lên tối hậu thư, hắn chính là người muốn chạy đến ôm đùi của Cao Kiến Nghiệp nhanh nhất, chỉ là lúc nãy Cao Kiến Nghiệp ra tay có chút nặng, làm hắn không cử động nỗi mà thôi.
Nhưng khi mà Cao Kiến Nghiệp lên tiếng lần thứ hai, hắn hoàn toàn có thể đi qua, chỉ là đúng cái lúc này linh cảm của hắn phát hiện ra một đạo cường đại khí tức còn lợi hại hơn hai người Cao Kiến Nguyên huynh đệ khá nhiều, điều này làm cho hắn có chút chần chừ, trực giác nói cho hắn biết, đạo kia mờ mịt khí tức, rất có thể là của Diệp Tử Phàm, người mà bọn họ trông chờ ba tháng qua, hắn rất là tin vào giác quan thứ sau của mình, nó là chưa bao giờ sai.
Như thế trước mắt của hắn hiện tại có hai con đường, thứ nhất là đầu nhập vào Bắc Hàn Thánh Cung, làm một tên lính hầu, ngày ngày phải nghe theo mệnh lệnh của Cao Kiến Nguyên hai tên huynh đệ kia chinh chiến thiên hạ.
Hai là đứng về bên Diệp Tử Phàm, có thể làm được một vị tướng quân, chưởng quản cả Linh Huyền Đại Vực trong tay, muốn gió có gió, muốn mưa có mưa.
Giữa lính hầu cùng tướng quân chưởng quản một phương, hắn rất là sáng suốt chọn cái sau, không có người nào chọn làm một tên lính quèn bán mạng cho người khác cả.
Vốn nghĩ cái này vinh quang chỉ thuộc về một mình Lê Sang hắn mà thôi, không thể nghĩ đến, ba người Nguyễn Du Học này cũng là tinh minh như quỷ, không có một người nào chạy qua bên Bắc Hàn Thánh Cung một cái trận doanh cả, như thế này tình cảnh, hắn là không thể nào độc chiếm vinh quang một mình nữa rồi.
‘Lê huynh! Hy vọng lần này chúng ta đánh bạc không có sai!’ Nhìn thấy Lê Sang một bộ mặt khó coi, Nguyễn Du Học cũng có thể suy đoán được phần nào trong lòng tên âm hiểm này đang nghĩ cái gì.
Nguyễn Du Học hắn là không có giác quan nhanh nhạy như là của Lê Sang, sẽ không thể nào cảm nhận được khí tức mờ mịt của Diệp Tử Phàm xuất hiện.
Nhưng chỉ là hành động của Lê Sang này quá mức bất thường, làm hắn đây sinh nghi, hơn nữa ba tháng thời gian qua hắn là có suy nghĩ Diệp Tử Phàm có lẽ chưa rời khỏi nơi này Linh Huyền Thánh Cung, nên là hắn quyết định đánh cược một lần.
Ván bài này của hắn khá là lớn, kia là đem tính mạng của hắn cùng với lại toàn tộc ra đặt cược, thắng thì hắn sẽ có được tất cả, nhưng một khi thua mà nói, hắn đây sẽ chẳng còn cái gì, khả năng cao là hắn sẽ thắng, vì trước giờ hắn rất ít khi thua cuộc.
Nói ra không có biểu hiện quá mức bất thường của Lê Sang, Nguyễn Du Học hắn cũng là sẽ không có đầu nhập vào Bắc Hàn Thánh Cung bên kia một trận doanh đâu.
Cao Kiến Nguyên hai cái này huynh đệ lòng lang dạ sói, một lòng muốn tích hợp thế lực cùng với lại Ám Huyền Thánh Cung cũng như Tử Quang Thánh Cung chống lại, khi chưa đạt được mục đích này, Cao Kiến Nguyên sẽ không bao giờ dừng tay, một khi đại chiến giữa các đại Thánh Cung diễn ra, đám người bọn họ chắc chắn sẽ trở thành chốt thí.
Nguyễn Du Học là đã chuẩn bị sẵn đường lui cho mình rồi, một khi Cao Kiến Nghiệp ra tay, hắn sẽ dùng tất cả thủ đoạn trong tay của mình có để mà chạy trốn, thực lực của hắn khá cường đại, có lẽ sẽ không có vấn đề gì.
Bên kia gia tộc hắn cũng đã có sắp xếp, từ ba tháng trước, tinh anh đệ tử hắn đã dời đi, người còn lại vô dụng không càn thiết phải mang đi, để cho bọn chúng tự sinh tự diệt đi vậy.
Đây chỉ là phương pháp cuối cùng, hắn là không có hy vọng phải dùng đến.
“Hàn Minh Thiên Thủ! Sát!”
“Ầm ầm..! ”
“Muốn Diệp Tử Phàm tên nhát gan như chuột kia đến cứu các ngươi hay là sao? Đừng có nằm mộng!”
Một chưởng đánh ra, đem bốn người Nguyễn Du Học bao phủ bên trong, Cao Kiến Nghiệp gằn giọng lên tiếng.
Ban đầu hắn cũng là không có hiểu vì cái gì bốn người này lại một bộ khẳng khái không sợ chết đến như thế này. Nhưng sau khi động não một chút, hắn liền biết đây là chuyện gì đang xảy ra.
Mấy tên này sở dĩ không có đầu phục vào dưới trướng của Bắc Hàn Thánh Cung hắn, là vì trong lòng đang tính toán Diệp Tử Phàm tên kia sẽ ra tay cứu giúp mấy người bọn họ.
Nhưng là Cao Kiến Nghiệp hắn chỉ có thể nói, bốn tên này là đang mơ mộng hão huyền, họ Diệp kia nếu muốn ra mặt, đã đi ra từ lâu rồi, đâu đợi đến giờ này mới mò đến, nên lần này bốn người này chắc chắn chỉ có một con đường chết.
…Càn Khôn Vũ Hóa – Vũ Động Càn Khôn – Lâm Động Thỉnh chư vị nghé thăm..!
“Ha ha ha..Nguyễn Du Học a Nguyễn Du Học, lần này ngươi là chết chắc rồi!”
“Chờ đợi họ Diệp kia đến cứu, đây là chờ Mặt Trời mọc tại hướng Tây a!”
“Phó Thánh Chủ đã nhân từ tha cho bọn chúng một mạng, chỉ là bọn chúng không biết nắm bắt cơ hội mà thôi, chết là đáng kiếp! “
Ba mươi mấy tên Thánh Hoàng của Linh Huyền Thánh Thành củ đứng phía sau lưng Cao Kiến Nguyên cùng hơn hai mươi tên Thánh Hoàng của Bắc Hàn Thánh Cung nhìn bốn người Nguyễn Du Học sắp chết đến nơi kia, không ít người là cất lên tiếng cười mai mỉa.
Đối với lại Thánh Hoàng sinh sống lâu năm tại Linh Huyền Thánh Thành hay là Thánh Hoàng của Bắc Hàn Thánh Cung, nói thật người nào trong lòng cũng là sợ hãi Diệp Tử Phàm tôn kia Thánh Hoàng.
Không có biện pháp, hung danh của Diệp Tử Phàm kia hiện tại quá lớn, có người nói Diệp Tử Phàm kia thực lực sánh ngang với lại Luyện Nan Cô, cũng có người đồn thổi thái quá hơn, nói Diệp Tử Phàm thực lực đã sánh ngang với lại Thánh Đế Cường Giả.
Những lời đồn thổi kia chưa chắc là sự thật, nhưng mà vẫn gieo vào trong lòng mọi người một nỗi sợ hãi vô danh.
Tất cả đều hiểu dù Diệp Tử Phàm không có thực lực sánh ngang với lại Luyện Nan Cô hay Thánh Đế đi chăng nữa, với những chiến tích tên kia từng thể hiện, giết chết bọn chúng không khác gì giết một con kiến.
Ngay cả cường đại như là Cao Kiến Nguyên kia, ngay khi nghe nhắc đến tên Diệp Tử Phàm, trong lòng cũng là lo sợ đấy thôi, như thế sao có thể trách bọn họ cho được.
Nhưng dù là vậy, đến hiện tại Diệp Tử Phàm kia không có xuất hiện, chứng minh tên kia sẽ không có đến nữa.
Mà Diệp Tử Phàm không đến, bọn họ còn sợ cái lông, giờ đây vì có thể nịnh bợ một chút Cao Kiến Nguyên hai tên huynh đệ này, có cái gì bọn họ không thể nói ra được kia chứ.
“Hừ!”
“Ầm ầm… Rầm rầm… Phốc…! “
“Như…Như thế nào có thể…! “
Đang say sưa nịnh hót Cao Kiến Nguyên hai tên huynh đệ này chúng Thánh Hoàng, bỗng nhiên im lặng cả lại, tất cả đều là trân trối nhìn bên kia An Nam Thánh Cung đại Môn trước, nơi mà Cao Kiến Nghiệp cùng bốn người Nguyễn Du Học vị trí.
Những tưởng một chưởng kia của Cao Kiến Nghiệp nhanh chóng sẽ đưa bốn người Nguyễn Du Học lên đường, đám người bọn họ cũng cho là như thế, nhưng là không nghĩ đến, kết cục lại không giống như là bọn họ suy diễn như thế.
Đám người bọn họ là nghe thấy một tiếng hừ lạnh phát ra, ngay sau đó cự đại chưởng ấn của Cao Kiến Nghiệpđánh xuống đám người Nguyễn Du Học liền biến đi đâu mất cả, còn chưa có hết, Cao Kiến Nghiệp không biết như thế nào liền là đã bị đánh bay xa cả ngàn dặm, máu tươi từ miệng chảy ra liên hồi, nhìn là biết thương thế không hề nhẹ.
“Diệp.. Tử …Phàm..!”
Đám Thánh Hoàng Cường Giả là đưa mắt nhìn nhau, trong ánh mắt chứa đầy sự sợ hãi, sau đó là hít vào một hơi khí lạnh, thốt lên ba chữ.
Chỉ phát ra một cái âm thanh, không thấy bóng dáng tại đâu, lại có thể đánh cho một vị Đạo Thể Thánh Hoàng hậu kỳ có Pháp Tắc trung kỳ tiểu thành không có một chút lực lượng nào bay ra xa trọng thương sắp chết.
Như thế dù không thấy người xuất hiện nhưng là thân phận của người ra tay đã được miêu tả hết sức sinh động rồi, thế gian này ngoài những tôn Thánh Đế Cường Giả kia ra, chỉ e cũng chỉ có một cái Diệp Tử Phàm mới có thể làm được.
Diệp Tử Phàm kia không có rời đi? Vẫn là còn tại Linh Huyền Thánh Cung bên kia?
Như thế những chuyện bên ngoài này là không thể nào qua được pháp nhãn của y rồi.
Hiện tại không chỉ mối một đám Thánh Hoàng tại Linh Huyền Thánh Thành này lo sợ Diệp Tử Phàm tính sổ, mà ngay cả những tên Thánh Hoàng Cường Giả của Bắc Hàn Thánh Cung, trong lòng cũng là run lên lợi hại, như biết trước Diệp Tử Phàm kia còn chưa có rời đi Linh Huyền Đại Vực, có cho tiền bọn họ cũng là không có dám đến nơi đây giễu võ dương oai.
Giờ có hối hận cũng là đã quá muộn rồi.