Đỉnh Luyện Thần Ma Audio Podcast
Tập 293 [ Chương 1461 đến 1465 ]
❮ sautiếp ❯Chương 1461: Ta Cho Ngươi Đi Rồi Sao?
“Nhân Uyên Thánh Hoàng! Hiện tại Diệp Tử Phàm đang tại trong tay của ngài! Nơi đây không còn chuyện của ta nữa, không biết ta có thể rời đi được chưa?”
Phạm Thừa Ân nhìn qua Diệp Tử Phàm một cái, trong mắt chứa chan biết bao nhiêu là không nỡ, nhưng là hắn cũng biết, Diệp Tử Phàm bây giờ sinh tử đã không còn nằm trong của hắn nữa rồi.
“Ầm ầm.. “
“Ân! Như Phạm Thánh Hoàng có chuyện, có thể tự mình rời đi!”
Nhân Uyên Thanh nghe Phạm Thừa Ân nói như thế, trên gương mặt biến ảo một hồi, sau đó cuối cùng cũng là giãn ra, mở Giới Vực của mình ra một cái con đường, như tiễn Phạm Thừa Ân rời đi một dạng, lễ tiết cũng khá là đầy đủ.
Thực ra Nhân Uyên Thanh hắn trong lòng là không muốn thả Phạm Thừa Ân này rời đi đâu, chủ ý của hắn là đem Phạm Thừa Ân cùng Diệp Tử Phàm diệt sát một thể, làm cho không có bất kỳ người nào biết được hắn đã chiếm được lợi ích trên người của Diệp Tử Phàm.
Đáng tiếc, hậu trường của tên Phạm Thừa Ân này cũng không có yếu, tên này là Bát Tinh Thế Lực tại Linh Huyền Thánh Thành, còn khá là cường đại một cái Bát Tinh Thế Lực.
Tại Linh Huyền Thánh Thành bên kia, Phạm gia có thể nói là đứng đầu gia tộc, vượt xa Trần gia, Lê gia khá là nhiều.
Trong đó Thánh Hoàng Cường Giả cũng có đến ba tôn. Đáng chú ý một tôn trong đó là Đạo Thể Thánh Hoàng, tên là Phạm Thừa Chí.
Phạm Thừa Chí người này, không hiện sơn phong lộ thủy, nhưng mà thực lực của tên này hết sức là lợi hại, có thể gần tương đương với lại Thánh Chủ Huyết Cực Thánh Cung bọn họ.
Không những vậy, Phạm Thừa Chí người kia truyền là còn có quan hệ họ hàng với lại Vương Nhất Hạ, Thánh Chủ của Linh Huyền Thánh Cung.
Vương Nhất Hạ người này, tin tức mà hắn nhận được mới nhất đó chính là ông ta đã đột phá được Pháp Tắc trung kỳ đại thành cường giả, sắp sửa được liệt vào Thánh Hoàng Chí Cường Giả đến nơi.
Với những cái hậu trường khá cứng rắn cũng như nhiều dây mơ rễ má của Phạm Thừa Ân hiện tại, trừ những tôn Thánh Hoàng Cường Giả đứng đầu tại Thánh Vực này mới có thể đắc tội được y ra, số còn lại cũng là phải cho Phạm Thừa Ân vài phần mặt mũi.
Hắn đây Nhân Uyên Thanh chính là nằm trong đám người phải cho Phạm Thừa Ân vài phần mặt mũi kia.
“Đa tạ Nhân Uyên Thánh Hoàng đưa tiễn, ân tình này AXX2o Phạm mỗ sẽ…khắc ghi trong lòng! “
Phạm Thừa Ân nhìn con đường thông suốt ra bên ngoài Giới Vực của Nhân Uyên Thanh khai mở kia, từng bước đi ra.
Đến gần bên cạnh Nhân Uyên Thanh, hắn là mỉm cười hết sức chân thành, nhưng câu nói sau cùng khắc ghi trong lòng, Phạm Thừa Ân đặc biệt là nhấn mạnh đến.
“Ha.. Ha..ha..!Như Phạm Thánh Hoàng nhớ thương bản tọa như vậy, tùy thời có thể đến chơi!” Nhân Uyên Thánh cũng là cười lớn một tiếng, ánh mắt hiện lên một tia sát khí, thân thiện cùng Phạm Thừa Ân chào hỏi.
Khắc ghi trong lòng cái gì? Hắn cùng Phạm Thừa Ân này không phải thân thuộc gì cho cam, còn có một chút thù oán nhỏ như hôm nay nữa!
Họ Phạm này chỉ cò có nước không nói ngày sau chắc chắn sẽ tìm đến Nhân Uyên Thanh hắn đây tính sổ mà thôi! Nhân Uyên Thanh hắn lại không có ngu, sao không thể nghe ra cho được.
Có điều Nhân Uyên Thanh hắn đây cũng không phải người ăn chay, lần này hắn bỏ qua cho Phạm Thừa Ân, không có nghĩa là lần sau cũng như vậy.
Người mà Nhân Uyên Thanh hắn kiên kỵ là Phạm Thừa Chí cùng với lại Vương Nhất Hạ hai tôn đại thần kia, mà không phải là một tên sâu kiến như Phạm Thừa Ân nhà ngươi đâu.
Như dám đến tìm hắn phiền toái thêm một lần nữa, như vậy cũng đừng có trách Nhân Uyên Thanh hắn đây độc ác, cùng lắm sau này hắn ở lại Huyết Cực Đại Vực không ra ngoài mà thôi, có cho Phạm Thừa Chí tên kia mười lá gan y cũng không giám đến Huyết Cực Đại Vực tìm hắn báo thù.
“Nhất định.. Nhất định! “ Phạm Thừa Ân hơi rùng mình một cái, ngay lập tức liền che giấu đi sát ý đối với lại Nhân Uyên Thanh từ tận trong nội tâm.
Tên cẩu tặc Nhân Uyên Thanh này là có ý định muốn sát hắn thật sự, hắn còn là tại trong tay đối phương, như vì mấy câu miệng lưỡi liền quăng bỏ cái mạng này, như vậy thì không có đáng.
“Khoan đã! Ta đã cho ngươi đi rồi hay sao!” Nhìn thấy Phạm Thừa Ân muốn rời khỏi nơi này, Diệp Tử Phàm âm thanh nhàn nhạt truyền đến!
“Họ Diệp! Ngươi muốn ngăn cản ta?”
Phạm Thừa Ân nghe được cái âm thanh này, đang muốn đi ra ngoài hắn liền là dừng lại bước chân, quay đầu lại nhìn Diệp Tử Phàm đằng đằng sát khí lên tiếng hỏi.
Khinh người quá đáng! Đúng là khinh người quá đáng mà! Từ khi nào một tôn Thánh Hoàng Cường Giả như hắn muốn đi lại phải được sự cho phép của một tên Thánh Vương sâu kiến ?
Phạm Thừa Ân hắn hôm nay chịu nhục trước Nhân Uyên Thanh, trong lòng hắn đã vô cùng là bất mãn, không thể tìm được nơi phát tiết, hắn là sắp điên đến nơi.
Diệp Tử Phàm tên khốn kiếp này hiện tại thoát khỏi tay hắn đã là mộ phần bốc khói xanh, nên cảm ơn ông bà cha mẹ kiếp trước tích đức, như thế không biết điều, còn là muốn xúc hắn rủi ro, tên Diệp Tử Phàm này đáng chết.
“Không sai!Ta chính là không cho phép ngươi rời khỏi nơi này!” Diệp Tử Phàm không vui không buồn gật đầu nói.
“Nhân Uyên Thánh Hoàng! Ta chỉ muốn diệt trừ đi cái này Diệp Tử Phàm, ân oán của chúng tư từ nay chấm hết! Ngài thấy như thế nào?” Không thèm để ý đến Diệp Tử Phàm nữa, Phạm Thừa Ân quay sang Nhân Uyên Thanh, hơi có chút cung kính đối với lại Nhân Uyên Thanh nói.
Phạm Thừa Ân hắn đây co đầu rút cổ trước mặt Nhân Uyên Thanh, đây là vì Nhân Uyên Thanh thực lực cường đại hơn hắn đây quá nhiều, yếu đuối trước Cường Giả đối với lại nhược giả như hắn đây cũng là không có mất mặt.
Nhưng là không có nghĩa là bất kỳ người nào cũng có thể leo lên đầu của Phạm Thừa Ân hắn kéo phân, đặc biệt người này chỉ là một tên Thánh Vương sâu kiến từng bị hắn đánh cho đến nỗi phải hy sinh một cái phân một cái Phân Thân mới có thể thoát nạn, đây lại là càng không!
“Ầm ầm! “
“Phạm Thánh Hoàng! Ngươi cứ tự nhiên ra tay, bản tọa chỉ cần mỗi Thánh Hồn của tên này là được rồi!” Nhân Uyên Thanh phất tay lên một cái, bên trong Giới Vực của mình tạo ra một cái không gian vừa đủ, sau đó liền là đối với lại Phạm Thừa Ân nói.
Lời nói của Diệp Tử Phàm vừa rồi, không chỉ là xúc phạm đến Phạm Thừa Ân tên này, mà còn đem tất cả Thánh Hoàng bọn họ kéo vào bên trong.
Thánh Hoàng không thể nhục, nhục giả ắt tử!
Cùng cấp độ Cường Giả với nhau, hắn có thể xoa nắn Phạm Thừa Ân như thế nào cũng được, cũng như Phạm Thừa Ân có cơ hội có thể nắn bóp hắn tùy ý, hai bên sẽ không đến nỗi vì mặt mũi mà không chết không thôi.
Nhưng Diệp Tử Phàm này lại không được, một tên Thánh Vương Cường Giả, vĩnh viễn không có quyền xúc phạm đến Thánh Hoàng Cường Giả như bọn họ đây.
Dù bằng hình thức nào cũng không được, đây là Tu Luyện Giới cấp bậc sâm nghiêm không thể phá, hắn càng là không để cho bất kỳ người nào đem thiết luật này phá đi.
Còn về Phạm Thừa Ân nói đến ân oán của bọn họ sau này xóa bỏ, hắn đây cũng là muốn được nhìn thấy, xem như thêm vào khuyến mãi, dù không có cái cam đoan kia của Phạm Thừa Ân, Nhân Uyên Thanh hắn cũng sẽ đồng ý với lại thỉnh cầu của Phạm Thừa Ân mà thôi.
Nghĩ lại đây cũng không phải là chuyện gì xấu, để một cái Thánh Hoàng có hậu trường khá cường đại nhớ thương, đây cũng không phải là một chuyện tốt lành gì!
“Đa tạ Nhân Uyên Thánh Hoàng! Ân tình này ta sẽ không có quên!“ Phạm Thừa Ân khá là khách khí đối với lại Nhân Uyên Thanh nói.
Trước đây những lời khách khí hắn chỉ là xã giao, không có bao nhiêu thiện ý, nhưng lần này thì lại khác, đây là lời thật lòng từ tâm can phế phủ của hắn.
Phạm Thừa Ân hắn là biết, như thật sự Nhân Uyên Thanh này không đồng ý để cho mình cùng Diệp Tử Phàm giải quyết ân oán với nhau, hắn đây cũng không có làm gì được, chỉ có thể mang một cục tức trở về.
Có chăng là thù oán với hắn cùng Nhân Uyên Thanh sẽ dày thêm một tầng mà thôi.
Còn Nhân Uyên Thanh muốn hắn để lại Thánh Hồn của Diệp Tử Phàm, cái này là chuyện đương nhiên, bí mật trên người Diệp Tử Phàm còn chưa lấy hết, sao có thể để tên này chết một cách nhanh chóng đến như thế này được.
Phạm Thừa Ân hắn chỉ cần đem thân thể Diệp Tử Phàm đánh tan là đã hài lòng rồi, những cái khác, hắn là không có quan tâm.
Chương 1462: Thánh Hỏa Phần Hồn!
“Xoẹt! “
‘Họ Diệp kia, hy vọng thực lực của ngươi cường đại như miệng lưỡi của ngươi vậy!’ Nhân Uyên Thanh nhìn Phạm Thừa Ân đi vào không gian hắn chuẩn bị sẵn cùng Diệp Tử Phàm động thủ, trong lòng không khỏi có một tia chờ mong.
Nhân Uyên Thanh hắn đồng ý để cho Phạm Thừa Ân cùng Diệp Tử Phàm động thủ, ngoài việc muốn Phạm Thừa Ân lấy lại danh dự cho Thánh Hoàng Cường Giả bọn họ, còn có mục đích khác là muốn xem Diệp Tử Phàm thực lực như thế nào?
Đúng hơn là Nhân Uyên Thanh hắn muốn Phạm Thừa Ân làm một con chuột bạch đến thí nghiệm.
Nhân Uyên Thanh hắn nghĩ khá kỹ, trong tình cảnh hiện tại có khá nhiều Thánh Hoàng Cường Giả đang tìm Diệp Tử Phàm, đám người kia là đã tìm suốt bảy tháng trời. Hắn là không tin, trong một thời gian dài như thế này, không ai có thể phát hiện ra được Diệp Tử Phàm để rồi đến hôm nay hai người bọn họ đụng phải.
Có rất lớn khả năng Diệp Tử Phàm đã cùng Thánh Hoàng Cường Giả khác chạm mặt, nhưng hiện tại Diệp Tử Phàm vẫn là bình an đứng tại đây, như không phải thực lực của Diệp Tử Phàm cao cường, thì cũng là trong tay nắm những thủ đoạn cao siêu.
Nhân lần này tên ngốc Phạm Thừa Ân này muốn đi lên thử nước, hắn cũng là thuận lý thành chương để cho tên này được toại nguyện.
Nhân Uyên Thanh hắn muốn xem, trước mắt một tên hạng chót Thánh Hoàng như là Phạm Thừa Ân, Diệp Tử Phàm này có thể chống lại được hay không?
Thường nghe nói có những thiên kiêu yêu nghiệt tại Thánh Vương cảnh có thể vượt cấp chống lại được Thánh Hoàng Cường Giả, những chuyện này hắn nghe thì nhiều, nhưng là chưa có tận mắt chứng kiến.
Hiện tại trước mắt hắn đây có một cái cơ hội, hy vọng Diệp Tử Phàm tên kia không làm cho hắn phải thất vọng đến.
Còn vấn đề hắn lập cái Không Gian này có thể làm cho Diệp Tử Phàm chạy trốn, cái này không cần phải lo lắng, không gian này cũng chỉ là nằm trong Giới Vực của hắn mà thôi, một khi hắn không muốn, chỉ cần động dụng một tia ý niệm, Không Gian này liền sẽ biến mất, Diệp Tử Phàm vẫn sẽ rơi vào Giới Vực của hắn như thường.
“Diệp Tử Phàm! Ngươi nên đi chết đi!”
“Đao Chấn Càn Khôn ! Sát!”
Phạm Thừa Ân hiện tại không có biết Nhân Uyên Thanh trong lòng xem hắn như là một quân cờ thí nghiệm xem Diệp Tử Phàm sâu cạn thế nào.
Xuất hiện tại Không Gian do Nhân Uyên Thanh tạo ra sau, nhìn thấy Diệp Tử Phàm, Phạm Thừa Ân không có muốn cùng Diệp Tử Phàm nói thừa một câu, hắn liền ngay lập tức xuất thủ.
Ánh đao quang từ tay của hắn xuất ra, bên trong có ẩn chứa Pháp Tắc vô cùng cường đại, hướng Diệp Tử Phàm sát đến.
Trong mắt của hắn, Diệp Tử Phàm chỉ là một tên Thánh Vương sâu kiến đê tiện, cùng với lại loại người này đối thoại, liền sẽ làm mất đi phẩm giá của một tôn Thánh Hoàng Cường Giả như là hắn đây.
Kia là còn chưa có tính đến chuyện Diệp Tử Phàm từng buông lời miệt thị hắn, hắn lại càng không ưa, đem tên này sát đi thật nhanh cho đỡ khuất mắt, mới là mục tiêu hàng đầu của Phạm Thừa Ân hắn đây.
“Ầm ầm… Ầm ầm… Ầm ầm!!! “
“Ân…Loại này lực lượng…! “
“A….Không… Ầm ầm… Phốc! “
“Chuyện gì xảy ra?” Bên kia Nhân Uyên Thanh kinh giận đang xen lên tiếng.
Vẫn luôn quan sát nhất cử nhất động trận này Đại Chiến, chưa tùng bỏ qua chi tiết nào dù là nhỏ nhất, nên những gì diễn ra bên dưới, hắn là nhìn được một cái vô cùng là rõ ràng.
Đao quang của Phạm Thừa Ân vừa xuất, nhìn uy năng lên đến mấy trăm triệu tò CiJWS Thế Giới Chi Lực, Nhân Uyên Thanh hắn trong lòng là mắng cái tên Phạm Thừa Ân kia không giữ lời hứa, một chiêu kia như đối thủ là Thánh Hoàng Cường Giả còn được, như đem nó ra cùng Diệp Tử Phàm giao thủ, e là tên này đừng nói là còn tồn tại Thánh Hồn, ngay cả tro cốt cũng chẳng còn nữa là.
Khi mà hắn muốn ra tay đem một kích kia đánh tan, hắn nhìn thấy Diệp Tử Phàm kia đưa tay lên, sau đó đơ quang của Phạm Thừa Ân liền biến mất, biến mất không chỉ có Đao Quang của Phạm Thừa Ân, mà còn là thân thể của Phạm Thừa Ân nữa.
Hiện tại Phạm Thừa Ân chỉ còn một cái Thánh Hồn, đang nằm trong tay của Diệp Tử Phàm, mặc sức tên kia xoa nắn.
Phạm Thừa Ân muốn tìm Diệp Tử Phàm tính sổ, lấy Thánh Hồn của Diệp Tử Phàm ra cho hắn chơi đùa.
Nghĩ một Thánh Hoàng đem Thánh Vương diệt đi sẽ không có bao nhiêu khó khăn. Sự thật đúng là không có bao nhiêu khó khăn thật, nhưng là vị trí đôi bên đảo ngược, người dễ dàng ra tay đem đối phương diệt sát là Diệp Tử Phàm, mà không phải là Phạm Thừa Ân.
Diệp Tử Phàm kia ra tay quá nhanh, lực lượng lại quá mức kinh khủng, Phạm Thừa Ân ngay cả một cơ hội chống lại cũng là không có, ngay cả Nhân Uyên Thanh hắn đây cũng không nhìn thấy được hư thực.
Nhân Uyên Thanh hắn có một cái suy nghĩ hoang đường, không phải Phạm Thừa Ân là Thánh Hoàng Cường Giả mà Diệp Tử Phàm mới là Thánh Hoàng Cường Giả.
“Diệp… Đại…Nhân…Ta có đại ca là là Đạo Thể Thánh Hoàng, có quan hệ với lại… Vương Nhất Hạ Thánh Chủ, xin ngài nể mặt hai người kia …cho ta ….cho ta…một sinh lộ!”
Sáu mét Thánh Hồn Phạm Thừa Ân, hiện tại đã bị Diệp Tử Phàm ép xuống còn không đến ba tấc, còn là nằm trong tay của Diệp Tử Phàm này nửa, sinh mạng uy hiếp làm cho Phạm Thừa Ân không còn uy thế quát mắng thiên địa như trước nữa, lời nói hiện tại của hắn khá là run rẩy, phải mất một phút thời gian, Phạm Thừa Ân mới có thể nói ra được một câu cầu xin đến.
Nói thật! Hiện tại Phạm Thừa Ân nhìn về Diệp Tử Phàm hết sức là kinh khủng!
Nhân Uyên Thanh có thể tại xa xa kia không nhìn thấy rõ Diệp Tử Phàm xuất thủ như thế nào cũng như thực lực cường bao nhiêu cho lắm, người trong cuộc như hắn lại nhìn thấy được một cách rất là thấu triệt.
Cái phất tay kia vừa rồi là đưa cả Đao Quang cùng thân xác của hắn biến mất, nó không hề biến mất, mà là chỉ bị đưa ra một cái dị độ Không Gian mà thôi.
Nhẹ nhàng phất tay có thể đem một người sống như hắn đây thân xác cùng Hồn Phách mỗi thứ một nơi, loại này thủ đoạn, hắn từng có nghe nói qua, đó là khi một Cường Giả tu luyện Không Gian Pháp Tắc đến cảnh giới cực kỳ cao, liền có thể phân tách Không Gian theo ý muốn của mình.
Không Gian Pháp Tắc loại hình này, đã biến mất tại Thiên Táng Tiểu Thiên Thế Giới mấy trăm ngàn tỷ năm trước từ thời Ma Tộc diệt đi Na Di Thánh Cung, đến hiện tại Thánh Vực vẫn là không có người lĩnh ngộ Không Gian Pháp Tắc xuất hiện.
Không nghĩ đến Diệp Tử Phàm này lại có thể lĩnh ngộ được, còn là đưa nó đến cảnh giới cực kỳ cao.
Hắn không nghĩ đến, tu vi Diệp Tử Phàm này không có phải là Thánh Vương Cường Giả đơn thuần, mà là Thánh Hoàng Chi Cảnh rồi, loại này tạo nghệ cực cao Không Gian Pháp Tắc, chỉ có thể là Không Gian Pháp Tắc trung kỳ tiểu thành trở lên, mà muốn đạt được loại này cảnh giới Pháp Tắc, tu vi cũng là phải Thánh Hoàng cảnh mới được.
Còn không thể nghĩ đến đó là, Phạm Thừa Ân hắn có mắt như mù, đi đắc tội với lại loại Cường Giả khủng bố như Diệp Tử Phàm, như có cơ hội được làm lại một lần nửa mà nói, hắn sẽ không đến nơi đây tìm Diệp Tử Phàm, không, phải nói là ngay từ đầu hắn không nên tham gia vào chuyện cướp đoạt Phân Thần Thánh Liên trong tay Diệp Tử Phàm một dạng.
“Ngươi đã từng nói cho ta biết, muốn để cho Diệp Tử Phàm ta phải chịu đựng Thánh Hỏa Phần Hồn một trăm vạn năm, như vậy Diệp Tử Phàm ta cũng rất là nhân hậu, cho ngươi chịu môn hình phạt này một ngàn vạn năm, như qua được thời gian kia, xem như ngươi tốt số! “
Nắm trong tay Thánh Hồn của Phạm Thừa Ân này, ngắm nghía một chút, như nghĩ ra được cách xử lý cái này Phạm Thừa Ân như thế nào, Diệp Tử Phàm nhe răng mỉm cười nói.
“Cái… Cái..gì..!Thánh Hỏa Phần Hồn… Những ngàn vạn năm..,?”
“Không… Đại nhân…ngài không thể làm như vậy..,! “
Phạm Thừa Ân đem hai tôn đại thần lớn nhất làm chỗ dựa cho mình ra, những tưởng có thể làm cho Diệp Tử Phàm bỏ qua cho Thánh Hồn của mình một lần, chí ít cũng là có thể được chết một cách thanh thản, nhưng nghe được lời nói vừa rồi của Diệp Tử Phàm, hắn đây là kinh hãi muốn tuyệt, gào lên trong sự tuyệt vọng!
Loại này cực hình, trước đây hắn dùng đối phó với lại những người khác, nhìn đám người kia kêu rên thảm thiết, đứng ngoài xem hắn càng là khoái trá.
Nhưng mà hắn ngàn vàn lần không muốn, sau này mình cũng là phải lâm vào hoàn cảnh như những tên kia, muốn sống không được mà muốn chết cũng chẳng xong.
Chương 1463: Huyết Giải Thánh Pháp!
Ân! Là do hắn nói muốn đem Diệp Tử Phàm Thánh Hồn thêu đốt một trăm vạn năm, tên này đang muốn dùng chính gậy ong để đập lại lưng ong.
Nghĩ đến cái loại hình phạt mà bây giờ mình sắp sửa phải chịu lại do chính mình nghĩ ra dành cho mình, Phạm Thừa Ân không khỏi muốn đánh cho mình vài cái bạt tai vào miệng.
Như trước đây hắn diệt đi Diệp Tử Phàm là được rồi, cần gì phải nhiều chuyện đến như thế này kia chứ.
“Ầm ầm..! “
“A…A..Aaa!”
“Đi vào bên trong kia mà hối hận đi!”
Diệp Tử Phàm quăng Phạm Thừa Ân vào bên trong Luyện Thần Đỉnh không gian, đốt lên một cái mồi lửa, sau đó liền là để mặt cái này Phạm Thừa Ân sống chết.
Từ khi Phạm Thừa Ân nói ra muốn đem Thánh Hồn của Diệp Tử Phàm hắn dùng cực hình Thánh Hỏa Phần Hồn, như thế kết cục của tên này đã được chú định.
Phạm Thừa Ân tên này nên may mắn là mình sữa lại thời gian từ vài tỷ năm xuống trăm vạn năm, như không mà nói, Phạm Thừa Ân sẽ không chỉ chịu Thánh Hỏa Phần Hồn này mười triệu năm thôi đâu, mà đến trăm tỷ năm sau mới được ra đi một cách an bình.
Sai lầm của Phạm Thừa Ân này một điểm nữa là không nên đem Linh Huyền Thánh Cung Vương Nhất Hạ ra để mà uy hiếp Diệp Tử Phàm hắn, cái kia Linh Huyền Thánh Cung hắn đã liệt vào hàng nhất định phải diệt, cũng giống như là Thiên Sư Thánh Cung một dạng.
Nên Diệp Tử Phàm hắn rất là mẫn cảm với cái tên này, đưa ra không chỉ không được lợi ích gì, ngược lại còn làm Phạm Thừa Ân này kết cục thêm thảm hơn mà thôi.
“Ầm ầm..! “
“Giới Vực? Lại muốn dùng chiêu thức này đối phó với lại ta!” Diệp Tử Phàm khi không cảm thấy không gian xung quanh mình bỗng nhiên cứng rắn một cách lạ kỳ, nhìn qua bên phía Nhân Uyên Thanh bên kia, hắn là đã hiểu chuyện gì đang xảy ra.
“Ầm ầm… Ầm ầm… Ầm ầm!!! “
“Rầm rầm.. Rầm rầm.. Phốc… Phốc…! “
“Không biết sống chết đồ vật!”
Diệp Tử Phàm một cánh tay phải đưa ra, cũng như vừa rồi cùng Phạm Thừa Ân đối kháng một dạng, trong nháy mắt, Giới Vực cường đại của Nhân Uyên Thanh lập ra liền hóa thành mây khói.
Nhìn Nhân Uyên Thanh như một con chó chết phản phệ lực lượng bay ra đằng xa kia, Diệp Tử Phàm nhàn nhạt nói.
Trước hắn ra tay với lại Phạm Thừa Ân, tên này Nhân Uyên Thanh nghĩ đến cũng là đã xem đầy đủ thực lực của hắn, nên là tìm đường chạy trốn đi mới phải. Không thể nghĩ đến, tên này không biết sống chết là gì, vẫn muốn dùng Giới Vực giam cầm hắn như lúc ban đầu mà không có rời đi, đây là quả báo mà tên này xứng đáng phải nhận.
“Phốc! “
‘Diệp Tử Phàm này không nghĩ thực lực lại kinh thế đến như vậy? ‘ Nhân Uyên Thanh khẽ lau trên miệng một tia vết máu, ánh mắt nhìn về Diệp Tử Phàm bên kia vị trí, trong lòng hết sức kinh dị nghĩ.
Dù là đã biết Diệp Tử Phàm ra tay đem Phạm Thừa Ân diệt đi chắc chắn là không phải bình thường thực lực, nhưng là Nhân Uyên Thanh hắn không tin Diệp Tử Phàm thực lực có thể cường ra hơn hắn gấp mấy lần để có thể phá đi Giới Vực của hắn đây.
Nên nhớ không bao lâu trước đây Diệp Tử Phàm chỉ còn là một tên Thánh Vương Cường Giả thôi a nha.
Chỉ trong vòng mấy tháng thời gian, làm sao thực lực có thể tiến triển kinh khủng như thế được.
Cũng chính là có cái ý nghĩ kia, nên khi Diệp Tử Phàm ra tay đem Phạm Thừa Ân cấp diệt, Nhân Uyên Thanh hắn cũng chỉ cho là Diệp Tử Phàm dùng một ít không trong sáng thủ đoạn, những thủ đoạn này hắn là không có nhìn thấy.
Cân đo đong đếm cũng không thể cường hơn hắn bao nhiêu, nên hắn quyết định xuất thủ. Nào nghĩ đến, Giới Vực của hắn trong mắt của Diệp Tử Phàm lại thua một tờ giấy, lần này hắn là đã đánh giá quá sai lầm thực lực của đối phương rồi.
“Diệp Tử Phàm! Mấy tháng thời gian, không thể nghĩ đến ngươi là đã đột phá Thánh Hoàng Chi Cảnh!” Nhân Uyên Thanh sau khi dùng một viên Bát Giai Thánh Đan, khí tức trên người cũng là ổn định lại không có ít, nhìn Diệp Tử Phàm tại cách mình không xa kia, lên tiếng nói.
Hai cái phất tay liền phá đi công kích của hai đại Thánh Hoàng Cường Giả như hắn cùng Phạm Thừa Ân, đặt biệt là Nhân Uyên Thanh hắn đây, thực lực của hắn cao hơn mấy chục lần so với lại Phạm Thừa Ân, nhưng như thế vẫn là bị Diệp Tử Phàm nhẹ nhàng hóa giải.
Đến hiện tại như hắn còn không có biết Diệp Tử Phàm đã đột phá Thánh Hoàng Chi Cảnh, như vậy thì quá uổng kiếp sống mấy trăm tỷ năm tu hành của Nhân Uyên Thanh hắn đây.
Nhân Uyên Thanh hắn còn biết, Diệp Tử Phàm này không phải là bình thường Thánh Hoàng, còn lớn có khả năng là Thánh Thể Thánh Hoàng, Pháp Tắc lĩnh ngộ cũng không hề thấp, như không mà nói, sẽ không có làm RuGs0 cho một tôn Linh Huyền Thánh Hoàng hậu kỳ như hắn phải chật vật đến như thế này.
“Ầm ầm…! “
“Có điều như muốn để cho ta từ bỏ những bí mật trên người của ngươi, lại là không thể!” Không có chờ cho Diệp Tử Phàm lên tiếng, Nhân Uyên Thanh lại tiếp tục nói tiếp.
Đồng thời, thí thế của hắn cũng bộc phát ra. Một cổ thuộc về Linh Thể Thánh Hoàng hậu kỳ cường giả, Pháp Tắc sơ kỳ viên mãn phát ra không hề có một tia bỏ sót.
Loại này cường đại khí thế của Nhân Uyên Thanh vừa ra, không gian xung quanh là bị ép phá toái liên hồi, thiên địa như thất sắc, như không phải nơi đây không có ánh sáng Mặt Trời, với cái khí thế này của Nhân Uyên Thanh, Mặt Trời cũng là phải thối lui trước khí thế của ông ta.
“Huyết Giải Thánh Pháp!”
“Huyết Minh Ma Quyền! Sát!”
Nhanh, gọn, lẹ, dường như Nhân Uyên Thanh không hề cho Diệp Tử Phàm một cái cơ hội mở miệng, liền là lập tức ra tay, một cái quyền ảnh khổng lồ không biết bao nhiêu to lớn chiếu xuống vị trí của Diệp Tử Phàm, huyết khí cùng sát khí trong quyền ảnh kia phát ra, kia là làm cho chúng sinh lạnh cả mình.
Với một sự hủy diệt lực lượng như thế này, như Phạm Thừa Ân tên kia Thánh Hoàng có mặt tại gần nơi đây, chắc chắn cũng sẽ thể nào chống lại được lực lượng của Nhân Uyên Thanh phát ra, liền sẽ bị ép thành phấn vụn.
Vì để đối phó với lại Diệp Tử Phàm, lần này Nhân Uyên Thanh có thể nói là đã dốc toàn lực lượng của mình.
“Như ngươi đã muốn sớm đi đầu thai, như vậy ta đây sẽ thành toàn cho ngươi!”
“Đoạn Không Chi Kiếm! Sát! “
Diệp Tử Phàm nhìn cái này Nhân Uyên Thanh gian ngoan mất linh, một hai phải cùng hắn liều mạng đến cùng, hắn đây cũng là đã bị chọc giận đến. Ngay lập tức liền là xuất thủ đối kháng.
Kiếm Quang của Diệp Tử Phàm, xuyên phá thời không, không nhìn Quyền ảnh của Nhân Uyên Thanh, chỉ trong nháy mắt liền là đã tới vị trí của Nhân Uyên Thanh đang đứng!
“Ầm ầm… Ầm ầm… Ầm ầm… “
“Ha ha ha…Diệp Tử Phàm! Ta tưởng ngươi cường đại đến như thế nào, hóa ra cũng chỉ là cái bao cỏ mà thôi!” Nhìn Diệp Tử Phàm bị Huyết Quang Quyền Ảnh của mình chôn vùi, Nhân Uyên Thanh là không khỏi đắc ý lên tiếng cười lớn nói.
Vốn Diệp Tử Phàm xuất thủ, hắn nghĩ Diệp Tử Phàm thực lực cường đại đến như thế nào, cùng quyền ảnh của hắn va chạm sẽ sinh ra khủng bố không gian phong bạo ra sao?
Nhưng mà không có như ý nghĩ của hắn, Diệp Tử Phàm Kiếm Quang chưa đến gần quyền ảnh của hắn liền đã bị khổng lồ khí tức phát ra cấp chôn vùi, không có tạo nên bất kỳ một cái bọt sóng nào cả, còn quyền ảnh của hắn, không có bao nhiêu ngăn cản ngay lập tức liền đem Diệp Tử Phàm thân ảnh cấp chôn vùi.
“Khụ..Phốc..! “
“Đáng chết! Bí pháp phản phệ!”
Trong tích tắc xuất thủ kia xong, ngay lập tức Nhân Uyên Thanh liền ho ra một búng máu tươi, sắc mặt cũng là xanh xao lợi hại.
Nhân Uyên Thanh là biết đến, đây là hậu quả để lại do hắn sử dụng Huyết Giải Thánh Pháp mà ra.
Huyết Giải Thánh Pháp môn này phụ trợ Thánh Giai công pháp, là bảo vật chấn Cung của Huyết Cực Thánh Cung bọn họ, nó là một bộ tàn thiên Thượng Phẩm Thánh Quyết không được đầy đủ.
Một khi sử dụng loại này Thánh Pháp, thực lực của tu luyện Giả sẽ tăng thêm tám thành chỉ trong một thời gian ngắn nhất.
Nhưng đồng thời hậu quả để lại cũng hết sức là nghiêm trọng, nó liền là làm cho Tu Luyện Giả ngay lập tức hao tận khí huyết mà chết, đây có thể coi là đông quy vu tận chiêu số, như không phải bị ép vào đường cùng, Huyết Cực Thánh Cung rất ít người sẽ thi triển môn này Bí Pháp.
“May bản tọa có chuẩn bị Hồi Huyết Thánh Đan!” Nhân Uyên Thanh rất nhanh lấy từ bên trong Nhẫn Trữ Vật của mình ra một viên Huyết Sắc đan dược.
Ngay lập tức uống vào, dù có chút đau lòng trên gương mặt, nhưng hành động của hắn lại vô cùng nhanh.
Dường như lời nói cùng hành động của Nhân Uyên Thanh là chưa đến nửa giây thời gian.
Chương 1464: Thương Sâu Tận Xương!
Môn Huyết Giải Thánh Pháp là một môn gia tăng thực lực một cách vô cùng nhanh chóng, nhưng cái này hậu quả để lại cũng vô cùng cao không hề kém.
Sau khi có cơ duyên đạt được môn này Thánh Pháp, Thánh Cung cao tầng Trưởng Lão rất là khó nghĩ. Tu Luyện sử dụng thì sẽ chết, nhưng là bỏ đi thì vô cùng tiếc.
Rất nhiều Thái Thượng Trưởng Lão tiền nhiệm của Huyết Cực Thánh Cung đều là vì chuyện này đau đầu hồi lâu, cuối cùng hồi lại Động Phủ nơi phát hiện ra môn này Thánh Pháp, tổ tiên bọn họ cũng là đã tìm ra được biện pháp đến, kia là tại nơi đó Động Phủ, có một trương Đan Phương, có tên là Hồi Huyết Thánh Đan, chỉ cần có thể luyện chế ra loại này Đan Dược, bọn họ trong đời có thể miễn cưỡng sử dụng Huyết Giải Thánh Pháp này ba lần.
Nhưng chuyện không đơn giản như thế, Hồi Huyết Thánh Đan này cấp bậc đến Thánh Giai, phân ra ba loại, Thất Giai, Bát Giai cùng Cửu Giai. Đây là tương ứng với lại Thánh Nhân Cường Giả Tam Cảnh.
Vấn đề là muốn luyện chế ra được loại này Thánh Đan, thấp kém nhất Thất Giai đi chăng nữa cũng là phải có Đan Thánh mới được, trong khi trong Thánh Cung bọn họ lại không có một tôn Thánh Đan Sư nào.
Để có thể có được loại này Thánh Đan, bọn họ tổ tiên là nghĩ ra được một cách, kia là đi bắt một tên Thánh Đan Sư về, chuyên luyện chế loại này Đan Dược cho bọn họ.
Qua bao nhiêu cố gắng, cuối cùng Huyết Cực Thánh Cung cũng là bắt được một tôn Thất Giai Thánh Đan Sư tán tu, qua uy hiếp lợi dụ, tên kia Thánh Đan Sư cuối cùng cũng phải gia nhập Huyết Cực Thánh Cung bọn họ, ra sức luyện chế loại này Hồi Huyết Thánh Đan.
Cũng qua thời gian kia, nhờ được Huyết Cực Thánh Cung tài bồi, tôn kia Thánh Đan Sư cũng là có thể đột phá được Bát Giai Thánh Đan Sư, những viên này Bát Giai Hồi Huyết Thánh Đan chính là do tôn Thánh Đan Sư kia luyện chế.
Đáng tiếc tôn kia Thánh Đan Sư đã qua đời cách đây mấy trăm tỷ năm, không còn ai luyện chế Bát Giai Hồi Huyết Thánh Đan cho Huyết Cực Thánh Cung bọn họ nữa.
Hiện tại Hồi Huyết Thánh Đan trong Thánh Cung còn khá ít, dùng một viên là thiếu đi một viên.
Trong tay hắn viên này Hồi Huyết Thánh Đan, là một viên duy nhất, là do Nhân Uyên Thanh hắn vào sinh ra tử, lập được vô số chiến công cho Huyết Cực Thánh Cung, nên mới được ban cho một viên, giờ đây đã không còn, thế nên là Nhân Uyên Thanh cũng khá đau lòng.
“Ầm ầm… Ầm ầm… Ầm ầm..! “
“Hại bản tọa mất đi một viên Thánh Đan! Diệp Tử Phàm! Lần này bản tọa không tin ngươi có chết hay là không? “
Đã không còn nguy hiểm đến tính mạng của mình nữa, Nhân Uyên Thanh rất nhanh khố thế hùng hồn, nhìn Diệp Tử Phàm bị chôn vùi bên trong Huyết Quang, cất lên tiếng nói.
Tuy che giấu có chút kỹ, nhưng dễ nhận thấy, trong lời nói của Nhân Uyên Thanh là có chứa một chút hối hận chi ý.
Diệp Tử Phàm thực lực không có cường đại như ý nghĩ ban đầu của hắn, trong khi vì đánh giá Diệp Tử Phàm màu quá cao, làm cho hắn phải thi triển đến Thánh Cung Bí Pháp, còn phải tổn hao mất một viên Bát Giai Thánh Đan.
Chuyện không chỉ nhiêu đây thôi đâu, hắn nghĩ đến, uy năng một kích mình phát ra quá lớn, Diệp Tử Phàm kia rất có thể sẽ thi cốt vô tồn trong một kích vừa rồi của hắn.
Như Diệp Tử Phàm triệt để chết đi, ngay cả Thánh Hồn cũng không còn tồn tại, như vậy không phải nói những gì ybQlT mà Nhân Uyên Thanh hắn làm trong thời gian qua chỉ là phí công vô ích hay là sao?
Đây đối với lại Nhân Uyên Thanh hắn là một cái đã kích không hề nhỏ đâu.
“…Ân…Chuyện gì..!Có nguy hiểm…! “
“Ầm ầm… Ầm ầm… Ầm ầm…! “
“A…Rầm rầm.. Rầm rầm.. Phốc…! “
Ngay khi Nhân Uyên Thanh muốn kiểm tra xem Diệp Tử Phàm có còn để lại bảo vật gì sau một kích của hắn hay là không, dị biến bỗng nhiên phát sinh, trước mắt của Nhân Uyên Thanh không biết từ khi nào xuất hiện một đạo Kiếm Mang.
Kiếm Quang kinh khủng uy năng không có vì Nhân Uyên Thanh kinh ngạc mà chậm đi đôi chút, nhanh chóng đem Nhân Uyên Thanh khổng lồ Thánh Thể cấp chôn vùi bên trong, nhìn kỹ lại, đây không phải là đạo kiếm Quang do Diệp Tử Phàm phát ra cách đây không lâu hay là sao.
“Khụ…Phốc… Phốc…! “
“Không Gian Pháp Tắc trung kỳ tiểu thành chi cảnh..Ta bại không có oan!” Nhân Uyên Thanh khôi phục lại hai mét nhân hình, nhìn vết kiếm sâu tận xương tủy đang ăn dần ăn mòn sinh cơ của hắn đây, hắn không khỏi khâm phục nói.
Có thể không xem không gian khoảng cách, từ cả tỷ dặm trường đem hắn trấn sát, đây là Không Gian Pháp Tắc không có sai.
Hơn nữa tạo nghệ Không Gian Pháp Tắc cũng không hề thấp, nếu không muốn nói là vô cùng cao.
Diệp Tử Phàm này không những đã đột phá Thánh Hoàng Chi Cảnh, còn là đã đem Không Gian Pháp Tắc đột phá Không Gian Pháp Tắc trung kỳ tiểu thành cảnh giới.
Buồn cười thay cho Nhân Uyên Thanh hắn trước đây còn nghĩ đạo kia Kiếm Quang đã bị uy năng Ma Quyền của mình diệt tận, hắn đúng là ếch ngồi đáy giếng mà.
“Không có chết sao? Nhân Uyên Thanh! Mạng ngươi cũng rất là lớn đó chứ!”
Diệp Tử Phàm đi đến cách Nhân Uyên Thanh chưa đến trăm mét, nhìn tên này mới chỉ ngấp ngoái chứ chưa có chết, cũng không tiếc lời khen ngợi một tiếng.
Kiếm Quang vừa rồi hắn phát ra, tuy chỉ là dùng có một phần mười thực lực hiện có, nhưng mà nó cũng là tiếp cận hai mươi tỷ tòa Thế Giới Chi Lực rồi, lại có chứa cường đại Không Gian Pháp Tắc bên trong, định dạng với một chút thực lực của Nhân Uyên Thanh thêm này, sẽ không thể nào có cơ hội sống sót.
Không nghĩ đến, trên thế gian này không thiếu sự bất ngờ, Nhân Uyên Thanh này thật sự có thể lãnh một kích kia của hắn mà bất tử.
“Diệp Thánh Hoàng… Ngài đã quá khen! Đây là do may mắn thôi! ” Nhân Uyên Thanh nghe Diệp Tử Phàm lên tiếng khen ngợi mình, cũng là cười khổ một tiếng lên tiếng cám ơn.
Hắn còn chưa có chết, như lời hắn nói vừa rồi với lại Diệp Tử Phàm, đây hoàn toàn là dựa vào may mắn chiếm đa số.
Phải nói là kiện bảo vật Thiên Ngạc Khải Giáp mà hắn mang trên người chiếm đa số.
Nhớ lại tình cảnh cách đây ít giây, khi nhìn thấy Kiếm Quang cầu Diệp Tử Phàm như là từ dưới đất chui lên một dạng, tốc độ không phải là nhanh, mà là nhanh thái quá, hắn đúng là không thể nào làm ra được cái gì phản ứng liền bị Kiếm Quang chôn vùi.
Trong lúc nguy cấp, trên người hắn mang một kiện Trung Phẩm Thánh Khí trung cấp Thiên Ngạc Khải Giáp này đã cứu cho Nhân Uyên Thanh hắn một mạng.
Thiên Ngạc Khải Giáp nguồn gốc là hắn từ Thiên Táng Cổ Địa bên trong một cái Động Phủ phát hiện ra, tính ra cũng đã là rất lâu năm về trước rồi, từ thời hắn còn là Thánh Vương Cường Giả đến hiện tại.
Nhân Uyên Thanh hắn nhớ, năm xưa nhờ có được kiện này Thiên Ngạc Khải Giáp, đã làm cho Nhân Uyên Thanh hắn đây tránh được vô số kiếp nạn, hắn có thể tu luyện đến Thánh Hoàng Chi Cảnh như ngày hôm nay phần lớn chính là dựa vào kiện này Thiên Ngạc Khải Giáp.
Thiên Ngạc Khải Giáp là át chủ bài lớn nhất của Nhân Uyên Thanh hắn, từ khi có được nó, hắn là che giấu vô cùng thâm sâu, không có bất kỳ một người nào có thể biết được hắn có trong người bộ này Thánh Giáp, kể cả Huyết Cực Thánh Cung Thánh Chủ cùng mấy tên Thái Thượng Trưởng Lão khác của Huyết Cực Thánh Cung cũng là như thế.
Đối với lại cái này Thiên Ngạc Khải Giáp, hắn là đã xem như bằng hữu của mình, là bằng hữu thân thiết nhất, không có ai hay bất kỳ một vật gì có thể thay thế được bộ này Khải Giáp trong lòng Nhân Uyên Thanh hắn.
Lần này Thiên Ngạc Khải Giáp lại cứu hắn một cái mạng, nhưng là hắn biết đây là lần cuối cùng Thiên Ngạc Khải Giáp ra tay cứu hắn, không nói đến Diệp Tử Phàm kia bên đó đang chuẩn bị ra tay đem hắn diệt trừ, nhìn hoàn cảnh hiện nay, hắn cũng biết mình có thể là không thể sống nỗi.
Một kiếm của Diệp Tử Phàm, nó đã đem Thiên Ngạc Khải Giáp của hắn hủy đi rồi.
Nghe có vẽ phi lý, Thiên Ngạc Khải Giáp của hắn lực lượng phòng ngự đến bốn mươi tỷ tòa Thế Giới Chi Lực, không thể nào có thể bị một kích không đến hai mươi tỷ tòa Thế Giới Chi Lực của Diệp Tử Phàm cấp phá hủy.
Nhưng đây lại là sự thật, lực lượng hủy diệt bên trong Kiếm Quang kia, nó thật đã xẻ ra Thiên Ngạc Khải Giáp của hắn một đường khá dài, vết thương sâu tận xương, Thiên Ngạc Khải Giáp đến đây xem như đã bị hủy diệt.
Còn về bản thân hắn, chắc chắn cũng không thể nào thoát khỏi cái chết, loại quỷ dị Hủy Diệt Chi Lực từ bên trong Kiếm Quang kia, đi vào thân thể của hắn nhưng không chịu tan biến.
Nó cứ như một con dòi bọ đang giờ giờ phút phút gặm nhắm sinh cơ của hắn đi.
Chương 1465: Uyên Linh Chi Tình!
Với cái tình cảnh này, cho nên hắn mới nói, dù Diệp Tử Phàm có không ra tay, hắn đây cũng không có khả năng thoát chết.
“Ngươi họ Nhân Uyên! Cùng Nhân Uyên Linh có cái gì quan hệ?” Diệp Tử Phàm nhàn nhạt liếc nhìn Nhân Uyên Thanh một cái, bỗng nhiên lên tiếng hỏi.
“Diệp Thánh Hoàng? Ngài là như thế nào biết tiện danh của khuyển tử?” Đang nhắm mắt chờ Diệp Tử Phàm bồi thêm cho một chưởng để có thể nhanh giải thoát, Nhân Uyên Thanh nghe Diệp Tử Phàm lên tiếng hỏi như thế, liền là hai mắt mở ra thật lớn, kinh dị lên tiếng hỏi lại.
Nhân Uyên Linh, cái tên này sao hắn có thể không nhớ cho được, đây là đứa con thứ sáu của hắn, cũng là đứa con út của Nhân Uyên Thanh hắn đây.
Năm xưa là vì tính tình ngoan cố bất kham, vì muốn phá đi thiết luật vẫn luôn luôn tồn tại từ trước đến nay của Tu Luyện Giới là Ngụy Thánh không thể nào đột phá Thánh Vương, nên Nhân Uyên Linh đã đem một đầu Pháp Tắc Thánh Liên luyện hóa, trở thành một tên Ngụy Thánh.
Theo sau cũng như bao nhiêu người khác luyện hóa Pháp Tắc Thánh Liên, Nhân Uyên Linh mãi mãi không thể nhập Thánh Vương Chi Cảnh được.
Điều đáng nói là Nhân Uyên Linh là đứa con có thiên phú tốt nhất trong số những đứa con của hắn, hắn là kỳ vọng rất là lớn vào Nhân Uyên Linh, đổi lại, Nhân Uyên Linh chỉ mang đến cho hắn vô tận thất vọng.
Năm xưa khi Nhân Uyên Linh luyện hóa Pháp Tắc Thánh Liên nhập Ngụy Thánh, cũng đúng là lúc mà Nhân Uyên Thanh hắn có nhiệm vụ phải rời khỏi Huyết Cực Thánh Cung một thời gian, khi hắn trở lại thì mọi chuyện đã rồi, hắn không còn có cách xoay chuyển được trời đất nữa.
Vì cái chuyện này, hắn là đã âm thầm tự trách mình một thời gian, như không phải hắn rời đi Thánh Cung trong khoảng thời gian kia, hắn liền đã có thể ngăn cản Nhân Uyên Linh làm chuyện ngu ngốc đến như thế này.
Nhưng sự hối hận của hắn chỉ là mới bắt đầu, hắn là lại phạm tiếp thêm một cái sai lầm nữa, kia là đã để cho Nhân Uyên Linh đi vào Ám Huyết Thánh Cung điều tra Thánh Thể Giả của Ám Huyết Thánh Cung một chuyện.
Ngay sau chuyến đi đến Cổ Ma Đại Lục lấy Thánh Thai Quả Thụ, con của hắn là biến mất ngay lúc đó, sống không thấy người, chết không thấy xác, dù hắn có cho người đi điều tra thế nào, đến giờ vẫn là không thể nào biết được con của hắn đang ở đâu.
Vì cái này một chuyện, hắn lại đau lòng thêm một khoảng thời gian nữa đâu.
Tại kiếp sống tu hành của hắn, có rất là nhiều chuyện không được ưng ý, nhưng đều hắn không có ưng ý nhất, cũng là hối hận nhất chính là về Nhân Uyên Linh này một chuyện.
Từ khi Nhân Uyên Linh mất tích biệt tăm tại Cổ Ma Đại Lục, hắn dường như đã đem Nhân Uyên Linh tên này chôn sâu trong ký ức của mình, như Diệp Tử Phàm không nói, hắn đây cũng là không có muốn nhớ đến.
“Quả nhiên!” Diệp Tử Phàm hơi có chút gật đầu nói.
Lần đầu tiên khi gặp cái này Nhân Uyên Thanh, Diệp Tử Phàm đã thấy tên này có chút quen thuộc, Phạm Thừa Ân nói tên này họ Nhân Uyên, hắn liền có nghi ngờ thật lớn, cũng có suy đoán là Nhân Uyên Linh tên kia chính là con của cái này Nhân Uyên Thanh, giờ đây tên này tự mình xác nhận, hắn mới càng thêm chắc chắn suy đoán trong lòng của mình.
“Nhân Uyên Thanh! Xem tại mặt con của ngươi, lần này ta sẽ không tự tay giết ngươi, có thể sống sót hay không, phải xem vào bản lĩnh của ngươi!” Diệp Tử Phàm nhìn Nhân Uyên Thanh này một cái, tay phải đưa lên muốn kết liễu y luôn cũng là thu lại, quay bước rời đi khỏi nơi này, trước khi rời đi, Diệp Tử Phàm để lại cho Nhân Uyên Thanh một câu.
Nhân Uyên Linh tên này, chỉ là một tên Ngụy Thánh Cường Giả, với cái tu vi này của Nhân Uyên Linh, mấy năm về trước đã bị Diệp Tử Phàm hắn đào thải từ lâu, hiện tại đang ở trong Luyện Thần Đỉnh an hưởng bình an tháng ngày.
Với Diệp Tử Phàm hắn hiện tại, người mà có thể lọt vào pháp nhãn của hắn cũng phải là Thánh Hoàng Cường Giả trở lên, Nhân Uyên Linh đám người Ngụy Thánh đương nhiên là không có hợp cách, không có khả năng đi theo bên cạnh hắn nữa.
Nhưng là Diệp Tử Phàm hắn cũng rất là nhớ tình củ, Nhân Uyên Linh này dù thực lực có thế nào thì cũng là thuộc hạ của hắn, trong người tên kia còn có Nô Ấn.
Không những vậy, Nhân Uyên Linh năm xưa tại Hạ Giới Tinh Vực còn đi theo bảo hộ hai con nha đầu nhà hắn, giúp hai con nha đầu nhà hắn không ít vội, y không có công lao thì cũng có khổ lao.
Nghĩ đến những việc mà Nhân Uyên Linh đã làm cho gia đình hắn, nên Diệp Tử Phàm mới không có ra tay đem Nhân Uyên Thanh này cấp diệt, chỉ để y tự sinh tự diệt.
Còn cái kia Hủy Diệt Chi Lực bên trong thân thể của Nhân Uyên Thanh, hắn chỉ lấy đi nửa phần, còn lại xem như là trừng phạt tên này đã có cái ý định muốn lấy truyền thừa trên người Diệp Tử Phàm hắn đây.
Với Hủy Diệt Chi Lực tồn động bên trong cơ thể của Nhân Uyên Thanh, tên này cao lắm cũng chỉ có thể giữ lại được cái mạng, tu vi từ nay chắc chắn sẽ giảm đi một đại cái cảnh giới, tại Thánh Vương một cảnh vui đùa.
Đây là trừng phạt nhẹ cho Nhân Uyên Thanh mà thôi, đắc tội chết với lại Diệp Tử Phàm hắn, từ xưa đến nay ít có người nào có thể sống sót, Nhân Uyên Thanh nên là may mắn vì mình có đứa con như Nhân Uyên Linh tên kia, mới có thể giữ được một cái mạng.
Qua chuyện này như Nhân Uyên Thanh không có nghĩ thông suốt, một hai muốn tìm hắn trả thù như Sở Thiên Vũ tên kia, như thế thì cũng chỉ nên trách tự bản thân mình, Diệp Tử Phàm hắn chưa bao giờ cho ai cơ hội lần thứ hai cả.
“Hắc… Hắc… Linh nhi! Không nghĩ đến, có ngày nhờ có ngươi ta mới có thể giữ lại được một cái mạng!” Diệp Tử Phàm rời đi khá lâu, Nhân Uyên Thanh nằm lại nơi này, nhắm nuốt từng câu từng chữ của Diệp Tử Phàm trước khi rời đi, hắn không khỏi cười khổ một cái.
Nhân Uyên Linh, đứa con mà hắn đã từ bỏ từ rất lâu rồi, tự trong thâm tâm hắn rất là không muốn nhắc đến cái tên vô dụng này, vừa rồi cùng với lại Diệp Tử Phàm một loạt kích động tình cảm mọi thứ, chẳng qua cũng chỉ là đóng kịch cho Diệp Tử Phàm xem mà thôi.
Nhân Uyên Thanh hắn đã nhìn ra, Diệp Tử Phàm tên này cùng con hắn Nhân Uyên Linh có quan hệ, còn là quan hệ không cạn, theo chiều hướng tốt chứ không phải là quan hệ hận thù loại kia, thế cho nên Nhân Uyên Thanh hắn bằng mọi giá phải là bắt được cái cọng rơm cứu mạng này, cuối cùng hắn cũng đã thành công, Diệp Tử Phàm là không có ra tay sát hại hắn thật.
Có lẽ từ khi triệt để từ bỏ Nhân Uyên Linh tên tiểu tử này, Nhân Uyên Thanh hắn sẽ không bao giờ nghĩ sẽ có một ngày mình sẽ phải nhờ đến Nhân Uyên Linh tên tuổi đến cứu mạng.
Trong suy nghĩ của hắn, sau này có cứu hắn cũng là Nhân Uyên Minh, Nhân Uyên Hùng, mấy đứa con đã đột phá Thánh Vương Chi Cảnh kia kìa, mà không phải là một tên phế vẩn Nhân Uyên Linh, đây chỉ có thể nói là thế sự khó liệu mà thôi.
“Diệp Thánh Hoàng! Ngài đã quá lo xa rồi, ta với cái bộ dáng này, làm sao có ý định tìm ngài trả thù nữa kia chứ! “ Nhìn cái bộ dáng này của mình, Nhân Uyên Thanh không khỏi tự giễu cợt bản thân nói.
Trước khi Diệp Tử Phàm rời đi, dù không có nói thẳng ra, nhưng ánh mắt nhìn hắn khá là ẩn ý kia, kinh nghiệm giang hồ lâu năm như hắn là hiểu Diệp Tử Phàm tên này đang muốn nhắn nhủ gì với hắn.
Kia là sau này như Nhân Uyên Thanh hắn có thực lực, tùy thời có thể đến tìm Diệp Tử Phàm y để mà báo hôm nay chi thù.
Nhưng mà Nhân Uyên Thanh chỉ có thể nói là Diệp Tử Phàm đã quá mức tính xa, với cái thân tàng ma dại như hắn hiện tại, có thể chạy ra được Không Gian Tinh Không nơi đây để mà hồi lại Thánh Ma Giới hay không, cũng là một vấn đề vô cùng lớn, đừng nói đến chuyện sau này.
Dù sau này hắn có cơ duyên khôi phục lại Thánh Hoàng Chi Cảnh như trước đây, Nhân Uyên Thanh hắn cũng là không có cái ý định tìm Diệp Tử Phàm báo thù.
Không nói hai người bọn họ là Quang Minh chính đại bác đấu, hắn là thất bại do thực lực thấp kém. Chỉ nói đến cái kinh thế thực lực của Diệp Tử Phàm hiện tại, Nhân Uyên Thanh hắn đầu có bị kẹp cửa, mới đi tìm Diệp Tử Phàm tính sổ.
Như hắn là Thánh Đế Cường Giả, như vậy thì may ra.
“Ầm ầm…! “