Đỉnh Luyện Thần Ma Audio Podcast
Tập 292 [ Chương 1456 đến 1460 ]
❮ sautiếp ❯Chương 1456: Trấn Áp Tất Cả
“Cách Lan Lịch! Không cần suy nghĩ quá nhiều! Chúng ta là không có cái cơ hội đó đâu!”
“Doãn Đạo Nhân! Ngươi có ý gì?”
Cách Lan Lịch bây giờ mới phát hiện ra, Diệp Tử Phàm đem mình đánh bay, trùng hợp lại là cách vị trí của Doãn Đạo Nhân không phải quá xa, hai người bọn họ có thể mặt đối mặt nói chuyện như người bình thường được!
“Ý gì? Ngươi nhìn không gian xung quanh đây liền biết! “ Doãn Đạo Nhân không có trả lời câu hỏi của Cách Lan Lịch, hắn trên miệng là phát ra một nụ cười giễu cợt.
“Giới.. Vực..!”
Theo lời của Doãn Đạo Nhân, Cách Lan Lịch hắn thật sự là sử dụng thần niệm quan sát bên ngoài vạn vật xem như thế nào, không nghĩ đến hắn không thể nào sử dụng được thần niệm của mình, ngay cả Thánh Lực trong cơ thể, hắn cũng là không thể nào sử dụng ra được, đây là tình cảnh quá mức quen thuộc khi một người đã rơi vào bên trong Giới Vực của người ta.
Diệp Tử Phàm này đã sử dụng Giới Vực này giam cầm hắn khi mà hắn suy nghĩ đến chuyện đem bí mật của Diệp Tử Phàm thông báo rộng rãi cho toàn thể Thánh Vực người biết.
Như thế này thì nguy rồi! Cách Lan Lịch trong lòng âm thầm kêu khổ!
Ý nghĩ của hắn ban đầu là muốn đem bí mật trên người của Diệp Tử Phàm công bố ra bên ngoài, nhưng giờ đây ngay cả thần niệm hắn còn không thể nào sử dụng được, như thế nào có thể đem tin tức truyền ra bên ngoài.
Mà không thể đem tin tức truyền ra bên ngoài, cái kia không phải là nói lần này hắn chết không có người báo thù cho mình hay sao?
“Ngươi biết như vậy là tốt rồi!” Doãn Đạo Nhân khinh miệt đối với lại Cách Lan Lịch nói.
Có thế thực lực của Doãn Đạo Nhân hắn không có bằng Cách Lan Lịch những tên Cường Giả đứng đầu này, nhưng về khoản Nhìn mặt đoán ý của Doãn Đạo Nhân hắn tại cái này Thánh Vực này lại là số một số hai.
Cách Lan Lịch ánh mắt xoay chuyển ngàn vạn, gương mặt biến ảo liên hồi, kết hợp với lại kinh thế thực lực của Diệp Tử Phàm bên kia, hắn sao có thể không biết bên trong lòng của Cách Lan Lịch đang đánh cái gì bàn tính.
Đáng tiếc a, đối thủ của Cách Lan Lịch lại là Diệp Tử Phàm tên kia, một tên cẩn thận tinh ranh như quỷ, cuối cùng những tính toán của Cách Lan Lịch đã trở thành bọt nước.
Thật ra sau khi nhìn thấy Diệp Tử Phàm phá tan đi Giới Vực của Cách Lan Lịch, Doãn Đạo Nhân hắn là muốn nhân cơ hội ngàn năm có một này lập tức rời đi, thế nhưng vô cùng đáng tiếc, Giới Vực của Cách Lan Lịch biến mất liền là có Giới Vực của Diệp Tử Phàm đem hắn giam lại.
Diệp Tử Phàm ra tay quá mức là nhanh chóng, nó còn nhanh hơn tốc độ củ ánh sáng rất nhiều, hơn nữa cái Giới Vực này của Diệp Tử Phàm, còn cường đại hơn của Cách Lan Lịch rất nhiều lần, hắn đây là đã hết cái hy vọng rời khỏi.
Hiện tại hắn chỉ hy vọng Diệp Tử Phàm nhìn thấy hắn đây không có đắc tội với y quá thảm, sẽ cho hắn chết một cách nhẹ nhàng một chút, như không mà nói, hắn cũng chỉ nên tự trách mình.
Rõ ràng trong lòng cảm nhận được ở lại nơi đây sẽ vô cùng nguy hiểm, nhưng mà hắn vẫn là nhắm mắt nhắm mũi ở lại đến cùng, đây là gieo nhân nào liền sẽ gặp phải quả đó.
“Ầm ầm… Ầm ầm…. Ầm ầm.. “
“A…Không… A…Bệ Hạ tha mạng!”
“Rầm rầm… Phốc.. Phốc…! “
“Hai người các ngươi vào bên trong Luyện Thần Đỉnh mà hối hận đi!” Diệp Tử Phàm lần này xuất lực, một trảo đưa ra, đem cùng một lúc hai người Cách Lan Lịch cùng Doãn Đạo Nhân quăng vào bên trong Luyện Thần Đỉnh, sau đó không buồn không vui nói.
Mục tiêu hắn đặt ra khi cùng hai người này động thủ cũng đã hoàn thành được rồi, không nhất thiết phải tốn kém thời gian vào hai người này nữa.
Thú thật là một chiêu Cửu U Vạn Ảnh Thủ sau cùng của Cách Lan Lịch, làm cho Diệp Tử Phàm hắn vô cùng là hứng thú, cái kia lực lượng công kích đã gần tiếp cận ba mươi tỷ tòa Thế Giới Chi Lực, đây là một cái không tồi con số.
Diệp Tử Phàm hắn không có tránh không né, để xem một lần nửa Bá Thể của mình lực lượng chịu đựng tận cùng sẽ đến nơi đâu, dù có bị băng diệt sau một kích kia của Cách Lan Lịch, dựa vào cường đại Bất Diệt Pháp Tắc, Diệp Tử Phàm hắn cũng rất nhanh có thể tái tạo lại cơ thể của mình, căn bản là hắn không thể nào chết được.
Kết quả làm cho Diệp Tử Phàm hắn có chút thất vọng, Cách Lan Lịch kinh thế vĩ lực như thế kia, lại không thể làm cho hắn tổn thương mảy may, thậm chí một chút chấn động khí huyết nho nhỏ hắn cũng không thể cảm nhận được.
Qua thử nghiệm vừa rồi, làm cho Diệp Tử Phàm hắn mất hết cả hứng thú, hắn biết được đến, Cách Lan Lịch người này thực lực quá mức kém cỏi, là không thể nào làm cho hắn thử ra mức độ chịu đựng cuối cùng của Bá Thể mình hiện tại cho được.
Cách Lan Lịch đã không xong, Diệp Tử Phàm là đưa ánh mắt qua Doãn Đạo Nhân bên kia, nhưng mà hắn lại thất vọng sâu hơn, Doãn Đạo Nhân thực lực trên dưới còn kém hơn Cách Lan Lịch một mãng lớn, ngay cả Giới Vực của Cách Lan Lịch tên kia còn không thể nào vùng vẫy được, Diệp Tử Phàm hắn còn có thể trông mong gì vào Doãn Đạo Nhân tên này kia chứ.
Đã không thể làm cho hắn hứng thú, như vậy hai người kia chỉ nên đi vào bên trong Luyện Thần Đỉnh, chờ đợi hắn thôn phệ tăng lên thực lực mà thôi.
“Hừ! Thánh Vực đám Cường Giả này, đúng là không có ai đơn giản, sau này ta phải cẩn trọng hơn một chút mới được! “ Nghĩ đến vấn đề gì, Diệp Tử Phàm ánh mắt không khỏi hiện lên một tia hàn mang.
Cách Lan Lịch cùng Doãn Đạo Nhân hai người này, chỉ nhìn Diệp Tử Phàm hắn ra tay cùng một chút bất thường biểu hiện, liền là đã suy đoán ra được tám chín phần mười gốc rễ truyền thừa mà hắn có trong tay.
Nhất là Cách Lan Lịch tên này, còn có ý định muốn đem cái này tin tức thông báo cho toàn thể Thánh Vực người biết nữa, như không phải Diệp Tử Phàm hắn cẩn thận, đem Giới Vực ra giam cầm tất cả bọn họ lại, như không mà nói, tin tức này lọt ra bên ngoài, lấy Diệp Tử Phàm hắn thực lực bây giờ, đó là chết không có chỗ chôn a.
Đây chỉ là hai tên Thánh Hoàng Cường Giả mà thôi, như hắn gặp phải Thánh Đế mà nói, kết cục của hắn không cần nói cũng biết, kia chỉ có thể là uQc5p chết đi một con đường.
“Thiên Sư Thánh Cung đám người! Cũng là đến lúc chúng ta thanh toán tất cả ân oán rồi!” Dặn lòng sau này phải cẩn thận trong lúc hành sự sau, Diệp Tử Phàm nhìn về một phương hướng xa xôi, lời nói tràn đầy sát khí.
Thiên Sư Thánh Cung! Thiên Sư Thánh Cung! Cái này thế lực, là đã ám ảnh Diệp Tử Phàm hắn khá lâu rồi, có thể nói là từ khi bị đánh đến Thiên Nhược Đại Lục cho đến hiện tại, Diệp Tử Phàm hắn là chưa bao giờ quăng bỏ được cái thế lực này ra khỏi suy nghĩ của mình.
Trước đây không lâu, cũng chính là Sư Thiên Hạm đám người vây công, chỉ chút nữa Diệp Tử Phàm hắn là không thể nào thoát được ma trảo của mấy tên Thánh Hoàng Cường Giả vây bắt.
Thù oán của Diệp Tử Phàm hắn cùng Thiên Sư Thánh Cung đã không thể nào có thể hóa giải cho được, không diệt được tòa này Thánh Cung, trong lòng Diệp Tử Phàm hắn như là có một cây gai ngày đêm đau đớn khó chịu, không chừng sau này tu luyện còn sẽ sinh ra tâm ma thêm một lần nữa.
Khi còn là Hóa Thần, Bán Thánh Diệp Tử Phàm hắn là không có đủ thực lực để đi tìm Thiên Sư Thánh Cung tính sổ, nhưng giờ thì mọi sự đã khác, hắn đã là Thánh Vương Cường Giả, thực lực hiện tại có thể nói là tại Thánh Hoàng này vô địch thủ, cũng là nên đi tìm một đám người này tính sổ rồi.
“Trước tiên cũng đem đám người này diệt luôn một thể mới được! “ Diệp Tử Phàm thu lại ánh mắt, đối với lại một nơi khác khoảng cách gần không gian, mỉm cười lên tiếng.
“Ầm ầm… Ầm ầm…! “
Theo sau, hắn là phất tay lên một cái, không gian nơi đây chấn toái liên hồi, không đầy một cái chớp mắt, trước mặt của Diệp Tử Phàm hắn là xuất hiện ba người trung niên Cường Giả.
“Đại..Đại nhân! Chúng tôi chỉ là đi ngang qua đây, không có ý gì mạo phạm đại nhân ngài, cầu mong ngài bỏ qua!” Kim Cửu Linh lắp bắp lên tiếng phân bua nói.
“Đại…Đại nhân! Trời đất này có thể chứng giám, ba người chúng tôi không hề biết ngài có mặt tại nơi đây, như mà biết, chúng tôi đã rời đi từ lâu!” Kỳ Đồng Thánh Hoàng hơi có chút lắp bắp, nhưng mà lời của hắn nói ra là chứa chan sự thật, không thể nào giả được!
Chương 1457: Bóc Lột Thậm Tệ!
“Đại…Đại nhân! Chúng tôi không có ý mạo phạm ngài, đây là Tuyết Liên Thánh Sâm, Bát Giai Thánh Dược, nay hiếu kính ngài, mong ngài nhận lấy cho!” Lãnh Tử Thiện là trực tiếp nhất, lấy trong tay bảo vật Thánh Vực hiếm gặp, dâng lên cho Diệp Tử Phàm, chỉ mong hắn có thể bỏ qua cho mình một mạng!
Cả ba người bọn họ, chính là những người tại bên ngoài thương khung kia quan sát tình cảnh đại chiến của Diệp Tử Phàm cùng Cách Lan Lịch, Doãn Đạo Nhân nơi đây.
Trong khi bọn họ hy vọng tất cả đám người lưỡng bại câu thương để có thể đục nước béo cò, đáng tiếc là trời không chiều ý bọn họ, Diệp Tử Phàm dành chiến thắng một cách quá tuyệt đối, làm hại ba người bọn họ muốn rời đi cũng là không có cơ hội.
‘Biết như thế khỏi làm!’ Kim Cửu Linh ba người liếc mắt nhìn nhau một cái, trong lòng là có chứa vô hạn hối hận.
Sau khi nhìn Diệp Tử Phàm phá được Giới Vực của Cách Lan Lịch, ba người bọn họ nên biết đây đã là điểm cuối cùng của trận chiến này rồi, bọn họ nên là rời đi nơi này nhanh chóng mới phải.
Đáng tiếc cả ba người bọn họ không có nhìn được bên trong Giới Vực trước đó do Cách Lan Lịch làm ra có chuyện gì, vẫn đinh ninh là Cách Lan Lịch cũng như Doãn Đạo Nhân sẽ còn át chủ bài lật ngược tình thế trước Diệp Tử Phàm.
Vì chờ đợi điều này nên ba người bọn họ không có ai rời đi cả.
Trong ý nghĩ của bọn họ, Doãn Đạo Nhân cùng Cách Lan Lịch là hai đại Cường Giả lâu năm, một người trong số đó còn là vinh dự được xếp vào hàng Thánh Hoàng Bảng cường giả nữa, tuyệt đối sẽ không có bại nhanh đến như thế này.
Hơn nữa dù có vấn đề gì xảy ra, với những thủ đoạn mà bọn họ chuẩn bị từ trước để có thể rời khỏi nơi đây, chắc chắn ba người bọn họ là có thể thoát được sự truy sát của một trong hai bên dành chiến thắng.
Đáng tiếc chuyện xảy ra lại không được như ý của bọn họ, Giới Vực của Cách Lan Lịch vừa bị phá, liền là có Giới Vực của Diệp Tử Phàm thay thế.
Nhưng đáng sợ không phải là nơi đây, mà điểm đáng sợ là Giới Vực của Diệp Tử Phàm độ bao phủ quá mức rộng lớn, ba người bọn họ đã tại bên ngoài mấy ngàn tỷ dặm, cũng là bị cái này Giới Vực của Diệp Tử Phàm bao phủ.
Loại này tình cảnh, cả ba người bọn họ là không có bất kỳ một người nào có thể ngờ được đến, loại này rộng lớn Giới Vực, nó đã sánh ngang với lại Thánh Đế Cường Giả Giới Vực rồi.
Không lẽ Diệp Tử Phàm tên này vừa rồi độ không phải là Thánh Hoàng Chi Kiếp, mà là Thánh Đế Chi Kiếp, nghĩ đến cái này, đám người bọn họ không khỏi lạnh lẽo.
Tại trong Giới Vực của Diệp Tử Phàm, bọn họ đã không thể nào có thể cử động, dù chỉ là một cái nháy mắt, những thủ đoạn chạy trốn cầm sẵn nơi tay cũng là không có đất dụng võ, chỉ có thể trơ mắt nhìn Diệp Tử Phàm đưa bọn họ đến nơi đây mà thôi.
“Các ngươi nghĩ ta sẽ tin vào lời nói ma quỷ của các ngươi hay là sao?” Diệp Tử Phàm nhìn ba người này một cái, nhàn nhạt lên tiếng hỏi.
Diệp Tử Phàm hắn bước chân vào tu luyện Giới này thời gian tuy ngắn thật, nhưng có cái gì cảnh tượng mà Diệp Tử Phàm hắn không từng trông thấy qua. Nhân lúc người ta lâm nguy giết người cướp của hay là âm thầm phía sau cho người mình quen biết vài đao, hắn đã nhìn thấy quen mắt.
Ba tên Thánh Hoàng Cường Giả này, từ khi độ xong Thánh Vương Chi Kiếp xuất hiện tại đây, Diệp Tử Phàm là đã chú ý đến ba người bọn chúng, nhìn một bộ lén lén lút lút kia, hắn có thể nói trăm phần trăm ba người này không gia thì cũng là đạo.
Có điều khi ấy sự chú ý của Diệp Tử Phàm hắn không phải là ba tên này, mà là Cách Lan Lịch cùng Doãn Đạo Nhân hai người kia, nên là để cho ba tên này tiêu dao cho đến bây giờ mà thôi.
Không có cách, như so sánh ba người này với lại Cách Lan Lịch hai người, như thế cũng quá mức khập khiễng, thực lực của Cách Lan Lịch hai người kia cao hơn đám người này không biết bao nhiêu lần mà kể, nên chọn bên nào bỏ bên nào Diệp Tử Phàm hắn cũng rất là sáng suốt đấy.
Hiện tại a, hai con cá lớn là Cách Lan Lịch cùng Doãn Đạo Nhân đã bị Diệp Tử Phàm hắn cấp thu thập, hắn cũng đã rảnh ra được tay, cũng là đến lúc thu thập ba cái con tôm nhỏ này rồi.
Đáng tiếc cho ba người này, như bọn chúng nhân lúc Diệp Tử Phàm hắn đây bận đối phó với lại Cách Lan Lịch hai người, liền nhanh chóng rời đi, như thế Diệp Tử Phàm hắn cũng không so đo với lại ba tên này.
Không nghĩ đến ba fOELY tên này không có biết điều, một hai là có cái ý nghĩ lấy bảo vật trên tay của hắn cùng Cách Lan Lịch hai người, nên là số phận của ba người này đã được quyết định.
“Ầm ầm… “
Cơ hội Diệp Tử Phàm hắn chỉ cho người khác một lần, từ trước đến nay hắn chưa bao giờ cho người khác cơ hội thứ hai, nên ba người này nên tự trách mình trước, đừng có nên trách Diệp Tử Phàm hắn ra tay độc ác.
“Diệp…Đại nhân! Khoan đã Ta có điều muốn nói!” Kim Cửu Linh nhìn thấy Diệp Tử Phàm một trảo đưa đến, thảm trạng của hai người Cách Lan Lịch liền là hiện lên trong đầu của hắn, hắn không có muốn biến mất như hai người kia, liền là liều mạng rống lên.
“Nha..Ngươi còn cái gì muốn nói!” Diệp Tử Phàm đúng là có chút dừng tay.
Thường nói tử tù trước khi chết liền sẽ cho bọn họ ăn một bữa no nê, Diệp Tử Phàm hắn không phải là người không hiểu lý lẽ, nên sẽ cho mấy tên này một cơ hội trình bày đến.
Nhưng là nếu như ba tên này còn nói đến cái gì là đi ngang qua nơi đây hoặc giả không quen biết Diệp Tử Phàm hắn đại loại thêm một lần nữa. Như vậy mọi chuyện đến đây thôi, ba tên này sẽ cùng Cách Lan Lịch hai người làm chất dinh dưỡng cho Diệp Tử Phàm hắn tu hành trưởng thành.
“Diệp đại nhân! Kim Cửu Linh ta là người của Kim gia tại Đan Thiên Thánh Thành, con trai của Kim Thừa Nguyên! Xin ngài nhìn tại phụ thân trên cao, tha cho ta một lần!” Kim Cửu Linh không còn dám nói những cái ngoài lề nữa, hắn là đi nhanh vào vấn đề chính, nói xong lời kia, hắn cũng là xụi lơ xuống bên dưới.
“Cửu Linh Thánh Hoàng! Phụ thân của ngài thật sự là Thừa Nguyên Thánh Đế vị kia?”
Lời của Kim Cửu Linh vừa xuất ra, Lãnh Tử Thiện cùng Kỳ Đồng là kinh ngạc đến rớt cả trong mắt, không thể tin tưởng nhìn Kim Cửu Linh này hỏi lại.
Kim Cửu Linh này, truyền là Lão Tổ Tông của một cái Bát Tinh Thế Lực Kim gia tại Trung Thánh Vực, trực thuộc vào Ám Huyền Thánh Cung cai quản, nói đúng hơn là Kim Cửu Linh đang cùng gia tộc của mình tại Ám Huyền Thánh Thành lập nghiệp.
Từ trước đến nay, không có bất kỳ cái gì nghe nói đến Kim Cửu Linh có hậu trường cao hơn, cũng như Kim Cửu Linh chưa bao giờ tiết lộ ra một chút gì manh mối mình xuất thân từ Thượng Thánh Vực cả, hôm nay như Kim Cửu Linh không thừa nhận, không có ai biết tên này có một cái hậu trường cứng rắn đến như thế này đâu.
“Có cái gì đáng ngạc nhiên sao?” Kim Cửu Linh nhìn hai tên đồng bọn đang trợn mắt há mồm không tin được này, có chút không thể nói gì hỏi lại.
“Cái này…Cái này không có gì đáng ngạc nhiên! “ Lãnh Tử Thiện cùng Kỳ Đồng hai người thấy Kim Cửu Linh nhìn mình một cái thông suốt như thế, cũng có chút không được tự nhiên lên tiếng.
Đúng thật như Kim Cửu Linh nói, chuyện Bát Tinh Thế Lực có Cửu Tinh Thế Lực chống lưng, hay là phụ thuộc vào một cái Cửu Tinh Thế Lực tại Thánh Vực này không phải là chuyện gì hiếm lạ.
Như Lãnh gia cùng Kỳ gia bên này, hai người bọn họ tuy là Lão Tổ Tông của hai cái thế lực, nhưng cũng là phụ thuộc vào một cái Cửu Tinh Thế Lực tại Thượng Thánh Vực để có thể che chở cho gia tộc vô ưu.
Nói là che chở, thật ra là bọn họ đám người hàng năm nộp lên tiến cống, sau đó thì dựa vào một chút tiếng tăm của cái thế lực kia, uy hiếp đến một ít bọn đạo chích.
Nhưng là cái này quan hệ không hề bền chặt gì cho lắm, một khi đối thủ của bọn họ cũng có hậu trường cứng tương tự, hay đó là một tôn Thánh Đế Cường Giả, như vậy thì những cái Cửu Tinh Thế Lực kia chỉ có thể nói lời xin lỗi, không ai sẽ ra tay cứu giúp bọn họ cả.
Cái này quan hệ rõ ràng là một cách bóc lột thậm tệ, không hề công bằng gì đáng nói, đám người bọn họ hàng năm đều phải nộp cống phẩm, nhưng là khi nhờ đến bảo hộ sẽ không có một ai.
Chương 1458: Cùng Thánh Đế Phân Cao Thấp!
Dù là biết rõ như thế, nhưng sinh tồn tại cái này Tu Luyện Giới, tất cả mọi người phải cắn răng chấp nhận, không có chống lưng thế Lực, rất nhanh liền sẽ bị thế lực khác, thậm chí là Thánh Cung sở tại cắn nuốt đến xương cốt không còn.
Kim Cửu Linh Kim gia cũng là như thế, có khác là người chống lưng cho Kim gia Thánh Đế Cường Giả lại là phụ thân của y, máu mủ ruột rà quan hệ, nó dĩ nhiên là bền chặt hơn bình thường lợi ích quan hệ như đám người mình đây nhiều.
“Xoẹt! “
“Kim Thừa Nguyên này rất là nỗi tiếng hay sao?” Diệp Tử Phàm nhìn 4JydE phản ứng của hai người Kỳ Đồng cùng Lãnh Tử Thiện, cũng đoán biết được Kim Thừa Nguyên người này không có đơn giản, cái này không thể làm cho hắn không cẩn thận đối đãi cho được.
“Diệp đại nhân? Ngài không biết Thừa Nguyên Thánh Đế?” Nghe câu hỏi của Diệp Tử Phàm, cả ba người Kim Cửu Linh đều là một bộ không thể tin được nhìn Diệp Tử Phàm, cứ như là nhìn thấy một sinh vật đến từ Thần Giới một dạng.
Có điều bọn họ mãi miết giật mình kinh hãi này nọ, lại không có chú ý đến, nơi mình đang ở không còn là Thánh Vực Không Gian Tinh Không như trước đây nữa, mà là đã tại một cái đình viện cũng khá là mát mẻ.
Như Thư Nhã Nguyệt Vân hay là Cách Lan Đồ có mặt tại nơi đây, chắc chắn là rất quen thuộc, vì đây là nơi bọn họ bị giam cầm mười mấy năm thời gian mà lỵ.
“Ta là đang hỏi các ngươi?”
Diệp Tử Phàm thấy đám người này ánh mắt như nhìn thổ dân thế này nhìn hắn, hắn rất là không có thoải mái.
Như không nghĩ đến đám người này sau lưng còn có một tôn Cường Giả có khả năng là Thánh Đế chống lưng, hắn đã đem cả ba cấp nuốt cả từ lâu rồi.
“Vâng! Vâng! Diệp đại nhân! Là chúng tôi không đúng!”
Ba người Kim Cửu Linh nhìn thấy Diệp Tử Phàm ánh mắt hiện lên ti ti sát khí, không khỏi trong lòng đánh một cái rùng mình, lập tức thu ngay cái thái độ vớ vẩn không cần thiết của mình, lập tức nhận lỗi nói.
Ba người bọn họ bây giờ mới chợt nhớ lại, dù cái này Diệp Tử Phàm không biết vì nguyên nhân gì mà kiến thức kém đến cái nông nỗi này, nhưng mà nên nhớ, hiện tại ba người bọn họ cái mạng nhỏ tất cả đều đang nằm trong tay của cái tên cô lậu quả văn này, một khi phật ý của hắn mà nói, như vậy cả ba người mình đều sẽ phải chết không có chỗ chôn thây.
“Kim Thừa Nguyên! Còn gọi là Thừa Nguyên Thánh Đế! Đây là một tôn Đạo Thể trung kỳ Thánh Đế tại Thượng Thánh Vực, thuộc Đan Thiên Thánh Thành của Đan Thiên Thánh Cung….! “
Bỏ qua những suy nghĩ không cần thiết về Diệp Tử Phàm kia đi, Kim Cửu Linh bắt đầu là giảng thuật cho Diệp Tử Phàm hiểu một cách chi tiết nhất về Kim Thừa Nguyên.
Đương nhiên phải là Kim Cửu Linh hắn nói rồi, tại ba người bọn họ nơi đây, hắn là con trai của Kim Thừa Nguyên, không phải do hắn đến giảng giải, thì còn có thể là ai được nữa kia chứ!
“Đạo Thể Thánh Đế Cường Giả, liệt vào Trung Cấp Thánh Đế Cường Giả! Thái Thượng Trưởng Lão của Đan Thiên Thánh Cung, không nghĩ đến lần này Diệp Tử Phàm ta lại gặp phải khúc xương khó gặm!” Sau khi nghe Kim Cửu Linh giảng thuật về Kim Thừa Nguyên chi tiết, Diệp Tử Phàm hắn không khỏi cảm thán nói nhỏ một tiếng.
Theo như lời nói của Kim Cửu Linh về Kim Thừa Nguyên, Diệp Tử Phàm hắn là biết khá chi tiết về con người này, một tôn Trung Cấp Thánh Đế Cường Giả, Pháp Tắc đã đạt đến hậu kỳ tiểu thành cấp độ, tên này còn là lấy được muội muội của Thánh Chủ Đan Thiên Thánh Cung Lưu Hạo Quang về làm vợ, cũng là con rể của Đan Thiên Thánh Cung. Rất là được Lưu Hạo Quang xem trọng.
Còn để cho Kim Thừa Nguyên làm phó Thánh Chủ của Đan Thiên Thánh Cung, dù thực lực của cái này Kim Thừa Nguyên tại Đan Thiên Thánh Cung không cao lắm, có thể nói con đường quan lộ của Kim Thừa Nguyên là thênh thang rộng mở.
Về sự tích cũng như danh tiếng của Kim Thừa Nguyên, đây cũng là một cái nhân vật truyền kỳ của Thánh Vực, từng có một tôn Cao Cấp Thánh Đế Cường Giả của Ma Tộc Sát Sục Thánh Cung đã đến Đan Thiên Đại Vực chưởng khống khu vực khiêu khích, sát hại không ít Đệ Tử cũng như là Trưởng Lão của Đan Thiên Thánh Cung.
Đúng lúc Kim Thừa Nguyên là có mặt tại nơi đó, Kim Thừa Nguyên không ngần ngại liền ra tay cùng tên kia Cao Cấp Thánh Đế Cường Giả của Sát Lục Thánh Cung đại chiến, kết quả cuối cùng là Kim Thừa Nguyên đã đem tên Thánh Đế Cường Giả của Sát Lục Thánh Cung trãm diệt đương trường, ngay cả cơ hội đào tẩu cũng là không có.
Qua chuyện này, Kim Thừa Nguyên cái tên nỗi tiếng khắp toàn bộ Thánh Vực Tam Giới, không người nào không biết, không người nào không hay. Khả năng vượt cấp khiêu chiến của Kim Thừa Nguyên cũng là đã được toàn bộ người Thánh Vực công nhận.
Diệp Tử Phàm hắn hiện tại là đã biết vì sao ba người này nhìn hắn với ánh mắt quê mùa như thế, đại danh của Kim Thừa Nguyên lớn đến như thế kia, Tu Luyện Giới có thể nói không có bao nhiêu người không biết đến Đan Thiên Thánh Cung Kim Thừa Nguyên, nhưng Diệp Tử Phàm hắn lại không có biết, đây không thể nào không nhận lấy ánh mắt khinh bỉ củ người khác cho được.
“Qua chuyện này nên mua một ít Thánh Vực Tam Bảng về xem mới được! “ Diệp Tử Phàm có chút hạ quyết tâm nói.
Lần này Diệp Tử Phàm hắn đúng là có chút mất mặt quá độ, như hắn không có nghe được sự tích của Kim Thừa Nguyên, cũng có thể biết được Kim Thừa Nguyên là ai thông qua Thánh Đế Bảng xếp hạng.
Tại cái kia bảng xếp hạng, Kim Thừa Nguyên vị trí là không có hề thấp, tên kia nằm tận tốp hai mươi cường giả đứng đầu, vô cùng là nỗi tiếng.
“Thiên Đạo thật sự vô cùng bất công! Vì cái gì khi Diệp Tử Phàm ta nghĩ mình đã đột phá Đại Cảnh Giới, thực lực còn rất là cường đại một dạng, lại cứ phải có người đem một chậu nước lạnh tạt vào người của ta kia chứ?” Diệp Tử Phàm ngửa mặt lên trời, hết sức là oán hận nói.
Hắn hiện tại, Thần Thể Thánh Vương Cường Giả, Tam Môn Pháp Tắc trung kỳ tiểu thành chi cảnh, Thể Đạo là Trung Phẩm Thánh Khí trung cấp. Nếu như xuất toàn bộ thực lực ra, cũng là hơn hai trăm tỷ tòa Thế Giới Chi Lực rồi, cái loại kia thực lực, hắn cho là mình đã là đại cao thủ của Thánh Vực này rồi.
Nhưng giờ này nhìn lại Kim Thừa Nguyên bên kia, Trung Cấp Thánh Đế Cường Giả, Pháp Tắc hậu kỳ tiểu thành, không tính những thủ đoạn khác, sơ so thực lực cũng là đã có đến mấy chục ngàn tỷ tòa Thế Giới Chi Lực.
Hai trăm tỷ tòa của hắn đi đối kháng với lại cả chục ngàn tỷ tòa của Kim Thừa Nguyên, nghĩ đến cái này quá mức tuyệt vọng một con số, Diệp Tử Phàm hắn không khỏi có chút ớn lạnh tận tâm can.
Thật sự nếu như muốn, Kim Thừa Nguyên kia chỉ cần dùng một cái đầu ngón tay, cũng là đã đủ đem Diệp Tử Phàm hắn diệt đi không biết mấy ngàn lần rồi.
Chung quy lại, trong mắt của những cái Thánh Đế Cường Giả, Diệp Tử Phàm hắn cũng chỉ là một cái con kiến hôi mà thôi, e là một con kiến cũng là không xứng đáng, đây là một cái đã kích hết sức nặng nề đối với lại Diệp Tử Phàm hắn a.
‘Hừ! Mới đột phá Thánh Vương không bao lâu, mà muốn cùng Thánh Đế phân cao thấp, đúng là nằm mơ giữa ban ngày mà!’ Đại Hắc không biết khi nào đã xuất hiện bên cạnh Diệp Tử Phàm, nhìn cái tên chủ nhân này một bộ trách trời không cho mình thực lực cao chút một dạng, trong lòng không khỏi mắng nhiếc Diệp Tử Phàm này một cách thậm tệ.
Những cái kia Thánh Đế Cường Giả, đạt được đến như thế cảnh giới cùng thực lực, vị này chủ nhân có biết đến những người đó phải bỏ ra biết bao nhiêu tỷ năm tháng để tích lũy hay là không? Kia là không nói đến một số lượng tài nguyên hết sức là khổng lồ đầu nhập đi vào.
Trong khi đó Diệp Tử Phàm này thì tu luyện mới mấu năm, tính đi tính lại còn chưa đến trăm năm thời gian đâu.
Bỏ ra có trăm năm thời gian, lại có thể có đột phá Thánh Vương Chi Cảnh, còn có thể đem cường đại hơn mình một cái đại cấp độ là Thánh Hoàng Cường Giả xem như chó đối đãi.
Như thế thử hỏi cả cái Thần Giới Tu Luyện Giới còn ai có thể làm được như Diệp Tử Phàm nhà ngươi như thế, đã vậy còn than trời trách đất thực lực không đủ.
Loại này lòng tham vô độ một tên Tu Luyện Giả, thế nào cũng sẽ bị Thiên Đạo nhòm ngó diệt sát! Đại Hắc trong lòng oán thầm nghĩ.
“Ngươi nói mình là con của Thừa Nguyên Thánh Đế! Như vậy có cái gì bằng chứng để cho ta tin!” Cảm khái một chút sau, rất nhanh Diệp Tử Phàm liền là lấy lại tin tưởng vào bản thân mình vốn có, nhìn Kim Cửu Linh tên này, nhàn nhạt lên tiếng hỏi.
Chương 1459: Một Đại Kinh Hỷ!
Kim Cửu Linh này như là con của một tôn Thánh Đế Cường Giả Cường đại đến như thế này, không có lý gì mà Kim Thừa Nguyên kia không để lại một ít thủ đoạn bàng thân cho Kim Cửu Linh.
Một tên có phụ thân là Thánh Vương Cường Giả như là Sư Thiên Tề kia, ra ngoài giang hồ hành tẩu, Sư Thiên Hạm còn lấy ra một đạo phân thân để vào Trường Mệnh Khóa cho Sư Thiên Tề nhằm phòng ngừa bất trắc, sau còn đem cả Hộ Cung Thánh Khí cũng giao cho Sư Thiên Tề nốt.
Diệp Tử Phàm hắn là không có tin, một tôn Thánh Đế Cường Giả cường đại như Kim Thừa Nguyên, lại không có để lại một ít thủ đoạn đại loại như Phân Thân Ngọc Phù một dạng cho Kim Cửu Linh.
Diệp Tử Phàm hắn đây chính là muốn xem Thánh Đế Cường Giả uy thái cường đại đến như thế nào.
‘Hừ! Là ngài muốn đem Phân Thân của Thánh Đế Cường Giả thôn phệ thì đúng hơn!’ Đại Hắc tại bên cạnh Diệp Tử Phàm, liếc mắt nhìn Diệp Tử Phàm một cái, khá là khinh bỉ.
Thế gian này có ai muốn nhận vặt làm cha bao giờ, nhất là những tên Thánh Hoàng Cường Giả trở lên, lòng tự tôn của bọn chúng là vô cùng nặng, nên sẽ không có một ai đi nhận người khác làm cha để cho người khác chê cười cả.
Người mà Kim Cửu Linh nhận lại là một tôn có số có má Thánh Vực Chí Cường Giả. Nếu dám nhận bừa, lời này truyền ra ngoài, không chỉ Kim Cửu Linh bị người khác cười nhạo, mà để lọt vào ta của Kim Thừa Nguyên, tôn kia Thánh Đế sẽ không để cho Kim Cửu Linh có cái cơ hội có thể sống sót được trên đời.
Cái loại Thánh Đế Chi Tử danh hào, không phải bất kỳ người nào muốn nhận liền là nhận được, nhận lầm chính là phải chết.
Tôn này chủ nhân, thiết nghĩ trong lòng cũng là hiểu khá rõ vấn đề này, nhưng là vẫn một hai muốn ép Kim Cửu Linh lấy ra bằng chứng, không ngoài mục đích là muốn để cho tôn kia Thánh Đế Phân Thân hiện hình, sau đó liền bắt lại, để đó từ từ thôn phệ tăng lên thực lực mà thôi.
Đi theo Diệp Tử Phàm lâu năm, mấy cái tính toán nhỏ nhặt này của y, làm sao có thể qua được mắt của Đại Hắc hắn đây.
‘’Cẩu Hắc! Như ta không đạt được những gì ta mong muốn, ta sẽ đem ngươi thay thế! ‘’ Diệp Tử Phàm âm trầm ánh mắt nhìn bên kia Đại Hắc đang một bộ khinh bỉ hắn kia, gằn giọng nói.
Đúng là Diệp Tử Phàm hắn dụng tâm không có trong sáng thật, nhưng ai bảo hiện tại thực lực của hắn đây thấp kém, cần đến rất nhiều tài nguyên để có thể tăng tiến lên thực lực của mình đâu.
Như Diệp Tử Phàm hắn hiện tại là Thánh Hoàng Cường Giả, hắn cần thiết dùng đến mấy cái tiểu xảo này hay là sao?
Tên cẩu nô tài Đại Hắc này, không hiểu nỗi khổ tâm của chủ tử như hắn đây, lúc nào cũng một bộ mặt khinh bỉ, lúc nào cũng muốn làm trái ý của Diệp Tử Phàm hắn, bộ tên này nghĩ Diệp Tử Phàm hắn đây không có nhẫn tâm diệt đi y hay là sao?
“Chủ nhân tha lỗi! Đại Hắc ta đây chắc chắn sẽ lập công chuộc tội!” Đại Hắc nghe Diệp Tử Phàm âm trầm lời nói, liền là lạnh buốt từ đầu đến chân, hắn là biết những biểu hiện có chút thái quá của mình là không thể nào qua được mắt của tôn này chủ nhân.
Vì để cho Diệp Tử Phàm không còn có ý định cùng hắn tính sổ nữa, hắn liền là hạ Quyết tâm, nhất định phải lập công chuộc tội mới được.
Lập công tại đây là gì, đó là một khi Kim Cửu Linh triệu hồi ra Phân Thân hay là Phù Chiếu đại loại bảo vật, Đại Hắc hắn liền ngay lập tức ra tay đem tên kia phong cấm lại.
Chuyện này đối với lại Đại Hắc hắn hiện tại chỉ là một chuyện hết sức là nhẹ nhàng, Luyện Thần Đỉnh hiện tại theo tu vi của Diệp Tử Phàm đột phá, nó cũng đã khôi phục lại đến Thượng Phẩm Thánh Khí cấp độ.
Đại Hắc hắn đây cũng nhân đó nước lên thì thuyền lên, hiện tại thực lực của hắn không còn là Thánh Hoàng Cường Giả nửa, mà là thuận lý thành chương trở thành một tôn Thánh Đế Cường Giả.
Hơn nữa không phải là bình thường Thánh Đế, mà là Thần Thể Thánh Đế Cường Giả, với những thủ đoạn cũng như là thực lực mà hắn có trong tay, đừng có nói là Thánh Đế Cường Giả, dù cho đó có là Bán Thần Cường Giả, một khi xuất hiện tại nơi đây, Đại Hắc hắn liền lật tay có thể trấn áp.
“Hừ! Tốt nhất là như thế!” Diệp Tử Phàm lạnh lùng cùng Đại Hắc này nói một câu, cũng là không có quan tâm đến hắn nữa.
“Thế nào! Không phải ngươi nói mình là Thánh Đế Chi Tử hay là sao? Không lẽ ngươi muốn gạt Diệp Tử Phàm ta!” Bỏ qua bên kia Đại Hắc một việc, Diệp Tử Phàm quay lại ba người này, hắn chủ ý chỉ tập trung vào Kim Cửu Linh, rất là có chút không vui lên tiếng nói.
Lời nói của Diệp Tử Phàm hắn đối với lại Kim Cửu Linh này xuất ra cũng đã lâu rồi, cũng là chờ đợi một cái Thánh Đế Phân Thân xuất hiện để hắn thôn phệ xem mùi vị nó ra làm sao, nhưng là chờ đợi hồi lâu, chỉ thấy Kim Cửu Linh một bộ như gà mắc tóc một bộ lúng túng, hắn không khỏi khỏi lên nghi ngờ đến.
“Diệp đại nhân! Ngài cứ nói đùa..!” Kim Cửu Linh một bộ mặt cười còn khó coi hơn cả khóc, đối với lại Diệp Tử Phàm nói.
Như trong tay của hắn có những cái Thánh Đế Cường Giả để lại thủ đoạn mà nói, hắn liền là đã lấy nó ra diệt sát Diệp Tử Phàm khốn kiếp dám nghi ngờ thân phận của mình đây này từ lâu rồi.
Những cái này hắn không có dám nói ra, hắn cũng không có lấy ra được cái gì Thánh Đế thủ đoạn, thay vào đó, hắn là giải thích nguyên nhân cho Diệp Tử Phàm biết được đến!
“Xoẹt! “
“Ầm ầm… Ầm ầm…. Ầm ầm…!!!”
“Khốn kiếp Kim Cửu Linh! Làm cho Diệp Tử Phàm ta trông ngóng cả buổi! “ Xuất hiện bên ngoài Luyện Thần Đỉnh, Diệp Tử Phàm không có ngần ngại đem một loạt tử tinh mà mình nhìn thấy xung quanh đây chấn toái sạch sẽ, sau đó lên tiếng gầm rú.
Con của Thánh Đế Cường Giả, Kim Cửu Linh này là con của Thánh Đế Cường Giả, ban đầu Diệp Tử Phàm hắn còn cho cái này Kim Cửu Linh là thế nào vinh hiển.
Nhưng không phải, hoàn toàn không phải như Diệp Tử Phàm hắn nghĩ, Kim Cửu Linh này tuy là con của Kim Thừa Nguyên thật, nhưng mà y là một đứa con rơi, là con của Kim Thừa Nguyên cùng một cái nữ nhân bên ngoài sinh ra, mà không phải là con của Kim Thừa Nguyên cùng nguyên phối Lưu Nghi Nghi.
Theo như Kim Cửu Linh từng nói, khi hắn tu thành Bán Thánh Cường Giả thì sự tồn tại của hắn cũng đã bị Lưu Nghi Nghi phát hiện ra. Lưu Nghi Nghi sau đó nổi lên cơn ghen, cho người đưa Kim Cửu Linh về Đan Thiên Thánh Cung, muốn giết Kim Cửu Linh trước mặt Kim Thừa Nguyên cho bỏ tức.
Cuối cùng Kim Thừa Nguyên là phải khóc lóc cầu xin rất thảm thiết Lưu Nghi Nghi mới bỏ qua cho Kim Cửu Linh một mạng, đem tất cả tài nguyên qxzml cũng như thủ đoạn của Kim Cửu Linh thu hồi sạch sẽ, đồng thời còn bắt Kim Thừa Nguyên lập thề vĩnh kiếp không được nhận lại đứa con này.
Không những vậy, Lưu Nghi Nghi còn là ép buộc Kim Thừa Nguyên phải tự tay đem mẹ của Kim Cửu Linh sát, mới chịu bỏ qua chuyện này.
Kim Thừa Nguyên vì muốn giữ được tính mạng cho Kim Cửu Linh, nên mọi yêu cầu của Lưu Nghi Nghi ông ta đều đáp ứng cả, luôn cả tự tay lấy mạng của mẫu thân Kim Cửu Linh.
Kim Cửu Linh vì chuyện này cũng là hận Kim Thừa Nguyên đến tận xương tủy, hai người là cắt đứt quan hệ phụ tử kể từ đây, thế nên có thể nói, Diệp Tử Phàm hắn muốn từ tay Kim Cửu Linh lấy chút gì Thánh Đế thủ đoạn, cũng đừng có nên nghĩ.
“Để mạng của ngươi lại, không chừng sau này có thể từ tay Kim Thừa Nguyên lấy không ít chỗ tốt đây!” Nóng giận rồi cũng qua, Diệp Tử Phàm bình tĩnh trở lại, hắn lấy tay vân vê cằm của mình, ánh mắt tràn đầy cơ trí quang mang nói.
Tuy là nói Kim Thừa Nguyên cùng Kim Cửu Linh đã tuyệt giao, nhưng theo Diệp Tử Phàm hắn tính toán, đây chỉ là Kim Cửu Linh trong lòng tự nghĩ như thế mà thôi, cái kia Kim Thừa Nguyên sẽ là không có bỏ rơi đứa con này đâu.
Bằng chứng vì bảo vệ cho cái này Kim Cửu Linh một mạng, ngay cả bồ nhí của mình tên Kim Thừa Nguyên kia cũng có thể sát, như thế cũng là đủ thấy Kim Thừa Nguyên thương đứa con này như thế nào.
Còn một điểm quan trọng nữa đó là, như không phải có Kim Thừa Nguyên trong bóng tối âm thầm trợ giúp, cái này Kim Cửu Linh là không thể nào tu luyện đến Thánh Hoàng Chi Cảnh như hôm nay đâu.
Lòng thương yêu con cái của Kim Thừa Nguyên kia, có thể cũng là xêm xêm với Diệp Tử Phàm hắn đây.
Thế cho nên nếu lợi dụng tốt cái này Kim Cửu Linh, rất có thể sau này sẽ mang đến cho Diệp Tử Phàm hắn một đại kinh hỷ cũng không biết chừng.
Đúng lúc này…
“Ầm ầm…Ầm ầm… Ầm ầm !!! “
Chương 1460: Lại Đến Nạp Mạng!
“Á..ha..ha…ha! Thượng thiên không phụ người có lòng, cuối cùng cũng là cho ta tìm được Diệp Tử Phàm nhà ngươi!”
Một thanh âm kinh động thiên địa vang lên, kèm theo một cổ hủy diệt Thánh Lực kéo đến, nó so với lại Diệp Tử Phàm vừa rồi ra tay đem một đám Tử Tinh hủy diệt cũng là không có kém bao nhiêu đâu.
Theo ngay sau đó là hình bóng của một người mang trường bào màu hồng lão giả xuất hiện, vừa đến nơi, nhìn thấy người trước mắt mình là Diệp Tử Phàm không có sai, tên này là cười như điên dại, cứ như mình vừa mới nhận được vé số trúng thưởng độc đắc một dạng.
“Phạm Thừa Ân! “
Diệp Tử Phàm nhìn thấy người đến đem hắn giam cầm bên trong Giới Vực hình dáng sau, liền là không buồn không vui nhàn nhạt lên tiếng nói.
“Không sai! Chính là bản tọa!” Phạm Thừa Ân gật đầu lên tiếng xác nhận nói.
“Diệp Tử Phàm! Hôm nay để ta tìm được ngươi, như vậy Ngày này năm sau, sẽ là ngày giỗ của ngươi rồi!” Phạm Thừa Ân chỉ tay về phía Diệp Tử Phàm, một bôn oán hận đến nỗi thiên địa cũng là phải thắt sắc lên tiếng.
Phạm Thừa Ân hắn sao có thể không hận Diệp Tử Phàm cho được, cũng chính là Diệp Tử Phàm tên này, hại hắn thi triển bí pháp mất biết bao nhiêu nguyên khí, cũng chính là cái này Diệp Tử Phàm, dùng đi Phân Thần Thánh Liên, để hắn bị Quang Thánh Trung cùng Nhược Đình Phong hiểu lầm, chỉ một chút nữa thì hắn đã chết trong tay của Nhược Đình Phong mất rồi.
“Không được! Không được! …Chết như vậy thì quá tiện nghi cho ngươi rồi! Diệp Tử Phàm! Thánh Hỏa Phần Hồn mới là hình phạt mà ngươi cần phải lãnh chịu!” Vừa muốn ra tay diệt Diệp Tử Phàm ngay lập tức, để thực hiện đúng câu ngày này năm sau là ngày dỗ của Diệp Tử Phàm, như nghĩ đến cái gì, Phạm Thừa Ân liền là liên tục lắc đầu, lập tức sửa lời nói.
Như thế thù oán, Phạm Thừa Ân hắn đã tùng có thề đọc qua, dù chân trời góc biển, hắn cũng phải tìm cho bằng được cái này Diệp Tử Phàm, đem Thánh Hồn của tên này dùng Thánh Hỏa Phần Hồn mấy tỷ năm, đến khi nào Diệp Tử Phàm này hết thọ nguyên mới thôi, như đế bây giờ sát đi Diệp Tử Phàm, như thế thì thật sự là quá tiện nghi cho tên này rồi.
Sau khi xử lý xong Diệp Tử Phàm, Phạm Thừa Ân hắn là phải lập một cái hương án, cảm tạ Thiên Đạo đã chiếu cố hắn thật nhiều mới được.
Không phải sao, Diệp Tử Phàm này bây giờ là một cái mâm bánh trái hết sức là thơm ngon, rất nhiều Thánh Hoàng Cường Giả còn cường đại hơn Phạm Thừa Ân hắn rất nhiều lần, cũng là đang đi tìm tung tích của Diệp Tử Phàm này, nhưng tất cả bọn họ đều là phí công mất sức không được cái gì, chỉ có Phạm Thừa Ân hắn, một tên Phàm Thể Thánh Hoàng sơ kỳ nho nhỏ, lại có thể vượt lên không biết bao nhiêu là Cường Giả có mấy mặt tại Thánh Vực nơi này để tìm ra được Diệp Tử Phàm, đây không phải là Thiên Đạo chiếu cố hắn là gì.
Cái này cũng phải nói thêm công sức không biết mệt mỏi mà hắn bỏ ra trong vòng gần bảy tháng trời tìm kiếm không biết mệt mỏi nữa.
Thánh Hoàng Cường Giả khác chỉ một vài hôm không tìm thấy Diệp Tử Phàm, liền là nản lòng thoái chí rút lui, cũng chỉ có Phạm Thừa Ân hắn, không quản ngày đêm mưa gió, vũ trụ phong bạo nguy hiểm vẫn là không bỏ cuộc tìm kiếm Diệp Tử Phàm.
Có lẽ chính là nhìn thấy cố gắng này của Phạm Thừa Ân hắn, nên là Thiên Đạo mới để cho hắn tìm đến Diệp Tử Phàm trước mấy tôn Thánh Hoàng Cường Giả khác.
…
Khá là đáng thương cho Phạm Thừa Ân, những tôn Thánh Hoàng Cường Giả khác, chỉ mất thời gian có vài ngày, cao lắm thì là một tháng thời gian liền là đã tìm ra được Diệp Tử Phàm vị trí, cá biệt Cách Lan Lịch cùng Doãn Đạo Nhân chỉ mất có vài canh giờ liền là đã đuổi đến nới đây tìm Diệp Tử Phàm tính sổ, Phạm Thừa Ân mắt gần bảy tháng thời gian mới tìm được đến nơi đây, đã không biết xấu hổ thực lực của mình thấp kém, lại còn khoa trương trét bùn lên mặt của mình, nghĩ đến cái này Phạm Thừa Ân cũng là một tôn Thánh Hoàng Cường Giả khá là cực phẩm.
…
“Thánh Hỏa Phần Hồn?” Diệp Tử Phàm nghe Phạm Thừa Ân này nói như thế, hai hàng lông mày như kiếm chợt híp lại, nhìn về phía Phạm Thừa Ân hết sức là nguy hiểm hỏi lại .
“Không sai! Chính là Thánh Hỏa Phần Hồn! Diệp Tử Phàm! Đây chính là hình phạt thích đáng nhất dành cho ngươi!” Nghe Diệp Tử Phàm hỏi lại, Phạm Thừa Ân nghe được là Diệp Tử Phàm đang lo sợ cùng cực, cũng là không có giấu giếm, gật đầu cái rụp nói.
“Tuy nhiên! Nếu như tâm trạng của ta vui, ta có thể để ngươi dùng loại hình phạt này mấy trăm vạn năm rồi sát cũng không biết chừng! “ Phạm Thừa Ân như là một vị chúa tể giả, ban phát hình phạt cho thế nhân một dạng.
Đúng vậy, đối với những tên Thánh Vương Cường Giả như Diệp Tử Phàm, Thánh Hoàng như hắn đây chính là chúa tể, có thể định đoạt được sinh tử của bọn chúng, muốn bọn chúng sống không được, chết cũng không xong cũng là một trong số những đặt quyền của một tôn Cường Giả như hắn.
Đúng lúc này…
“Ầm ầm… Ầm ầm… “
“Ầm ầm.. Phốc…!”
“Ha..ha…ha…! Phạm Thánh Hoàng, Diệp Tử Phàm này giao cho bản tọa xử lý, bảo đảm sẽ làm cho ngài hài lòng, ngài là không có ý kiến gì chứ!”
‘Khốn kiếp!Nhân Uyên Thanh! Tên này sao đúng lúc này BjnIZ lại xuất hiện tại đây!’ Giới Vực bị người ta phá, phản phệ lực lượng làm cho Phạm Thừa Ân tốn không ít huyết, nhưng mà hắn không có quan tâm đến chút này thương thế tại thân, mà là nhìn chằm chằm vào người vừa phá đi Giới Vực của hắn Nhân Uyên Thanh kia cấp mắng.
Nhân Uyên Thanh người này, Linh Thể Thánh Hoàng Cường Giả của Huyết Cực Thánh Cung, trước đây chỉ được biết đến như là một tên quèn quèn Thánh Hoàng, nhưng kể từ trận chiến với lại Âm Đắc Thọ mấy năm trước tại Thiên Táng Thần Sơn bên ngoài kia, biểu hiện ra kinh thế thực lực, ép Âm Đắc Thọ không tài nào có thể thở nỗi, Thánh Vực người không còn bất kỳ ai có thể đem Nhân Uyên Thanh xem nhẹ cả.
Lần này Nhân Uyên Thanh đến nơi đây, như thế chuyện đại sự của hắn liền khó làm rồi.
“Phạm Thánh Hoàng! Như thế nào ngài không có trả lời câu hỏi của ta? Hay là ngài xem thường Nhân Uyên Thanh này?”
Nhân Uyên Thanh đã hỏi hồi lâu, nhưng lại không có nghe được Phạm Thừa Ân hồi âm, hắn là có chút khó chịu lên tiếng hỏi lại lần nữa.
Hắn tương đương là khó chịu, lần này vì Thiên Táng Thần Sơn sụp đổ, Nhân Uyên Thanh hắn cũng là chịu không ít tổn thương, sau khi thương thế khôi phục đi tìm Diệp Tử Phàm lại phải tìm đến mấy tháng thời gian, ai tại hoàn cảnh của Nhân Uyên Thanh hắn không có khó chịu mới là lạ.
Cũng may a, cuối cùng hắn đây cũng đã tìm được Diệp Tử Phàm, còn chỉ là phải cùng một tên thực lực mạt rệt trong hàng ngũ Thánh Hoàng là Phạm Thừa Ân này tranh đoạt, mà không phải là những tôn Cường Giả đứng đầu như là Cách Lan Lịch, Nhược Đình Phong tranh đoạt.
Đây âu cũng là trong cái họa cái phúc mà, hy vọng lần này Diệp Tử Phàm trên người bí mật không có làm cho hắn thất vọng lắm.
“Nhân Uyên Thánh Hoàng! Ngài nói đùa, ta nào có lá gan cùng ngài tranh đoạt kia chứ!”
Nghe Nhân Uyên Thanh lên tiếng hỏi lần thứ hai, Phạm Thừa Ân là bỏ đi mọi tạp niệm trong lòng, nỡ một nụ cười lấy lòng lên tiếng nói, trong thanh âm kia muốn bao nhiêu cung kính sẽ là có bấy nhiêu cung kính.
‘Cẩu tặc Nhân Uyên Thanh! Ngươi chờ!’ Phạm Thừa Ân trong lòng nghiến răng nghiến lợi nghĩ.
Tên khốn kiếp Nhân Uyên Thanh này phá tan đi Giới Vực của hắn, còn phóng xuất ra Giới Vực của bản thân đem hắn giam cầm vào bên trong.
Nắm thắng lợi mười mươi trong tay nhưng còn chưa biết đủ, còn làm nhục hắn khi hỏi xem hắn có bằng lòng giao Diệp Tử Phàm cho y xử lý hay không?
Vào cái này hoàn cảnh, Phạm Thừa Ân hắn đây dám không đồng ý hay là sao?
Chỉ sợ như hắn dám nói một tiếng không, mình đã là thân đầu hai chỗ rồi.
Nhưng mà Nhân Uyên Thanh ngươi cũng đừng nên đắc ý quá sớm, lần này nhà ngươi nắm lợi thế lớn, nhưng mà lần sau thì chưa có chắc.
Sau này Đừng có rơi vào trong tay của Phạm Thừa Ân ta, nếu như không, ta sẽ cho ngươi biết thế nào là sống không bằng chết.
“Ân! Phạm Thánh Hoàng quả nhiên là người biết thức thời vụ!” Nhân Uyên Thanh mỉm cười hài lòng với lại câu trả lời của Phạm Thừa Ân.
Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, Phạm Thừa Ân tên này hôm nay bị ăn lỗ nặng như thế, vẫn có thể uốn gối khom lưng trước mặt hắn, đây cũng là một trang kiêu hùng a.
Người như thế này, sau này nên đề phòng tên này đột ngột cắn trả hắn đây mới được.