Đỉnh Luyện Thần Ma Audio Podcast
Tập 25 [ Chương 121 đến 125 ]
❮ sautiếp ❯Chương 121: Tam Trọng Tiểu Thành Hậu Kỳ
“Đại…Đại nhân…Đám người tiểu nhân cũng chỉ là vâng theo mệnh lệnh của Thiết Diễm Yêu Vương bệ hạ,nên mới đến đây mạo phạm ngài, cầu mong ngài buông tha cho chúng tiểu nhân một lần! ” Nhìn Diệp Tử Phàm đi đến gần đám người bọn họ, trong mắt lại tràn đầy sát khí, Bạch Phó run rẩy lên tiếng xin tha.
Vị Pháp Thần cường giả trước mắt này ngay cả Thiên Dực Yêu Vương cũng có thể nhẹ nhõm trấn áp, đối với đám người tam giai Yêu Soái như bọn họ thật sự là không đủ xem.
Chỉ cần hắn nguyện ý, diệt đám người Bạch Xà Bộ Tộc của mình là không tốn nhiều sức.
“Phải… Pháp Thần đại nhân, chúng tôi không có ý định mạo phạm ngài, mong ngài võng khai một mặt…! “Sở Báo cũng là khóc không ra nước mắt, hắn chỉ là dẫn tộc nhân đến đây vớt một bút công lao mà thôi, ai từng nghĩ đến lại đá trúng tấm sắt.
“Pháp Thần đại nhân, Tri Chu Bộ Tộc chúng tôi vẫn luôn đối với Nhân Tộc vô cùng tôn kính, mấy vạn năm qua chưa từng bước vào Nhân Tộc lãnh địa một bước, cầu xin ngài khai ân.” Sử Vô Lệ hai mắt Nhện tràn đầy nước mắt, giọng nói vô cùng thành khẩn.
Nếu như mà hắn biết bên trong tòa Luyện Thần Thành kia đứng là một vị vô cùng lợi hại Pháp Thần cảnh, có đánh chết hắn cũng không đem hết toàn tộc lại đây.
Hắn cũng nên nghĩ đến từ sớm, chỉ có Pháp Thần cảnh cường giả trở lên mới làm cho một đám kiệt ngạo khó thuần Yêu Soái cúi đầu.
Nhưng mà hắn vẫn ôm một tia ảo tưởng, nếu bên trong không phải là Nhân Tộc Pháp Thần cảnh thì sao?
Đám Yêu Soái kia cúi đầu chẳng qua là bị Nhân Tộc dùng âm mưu quỷ kế gì mà thôi, nếu mà như vậy, tập trung tam tộc bọn họ lại, diệt một đám Yêu Soái, Chân Huyền không phải là dễ như trở bàn tay hay sao?
Nhất là khi hắn nghe tin Nhân Tộc Bát Đại Pháp Thần còn không hề rời khỏi lãnh địa, suy đoán của hắn càng thêm có cơ sở, chỉ là không nghĩ đến bên trong thật sự là Pháp Thần cảnh cường giả, không những vậy, mà còn là một vị Pháp Thần trung kỳ cường giả, ngay cả Thiên Dực Yêu Vương cũng đánh không lại, chờ đợi bọn họ chỉ có thể là vô tận sát lục.
“Hai mươi lăm tên Yêu Soái hậu kỳ, năm mươi bốn tên Yêu Soái trung kỳ, một trăm năm mươi ba tên Yêu Soái sơ kỳ, con số này cũng thật sự không sai!”
“Ầm ầm!! ”
Diệp Tử Phàm chỉ cần liếc qua cũng đã biết được tam tộc Trung Kiên lực lượng và số lượng, còn đám Yêu Binh Yêu Tướng kia lại không lọt vào pháp nhãn của hắn.
Hắn bây giờ cũng chỉ có thiếu một ít Tam giai Yêu Soái cường giả làm chân chạy, đám Yêu Binh Yêu Tướng chỉ có thể đem bọn chúng luyện hóa tăng lên thực lực.
Hắn cũng không có nói nhiều mà xuất ra một đại thủ ấn, đem tất cả Yêu Soái cảnh giới đưa vào bên trong Luyện Thần đỉnh.
“Không!!! ”
Đám Yêu Soái tuyệt vọng gào to, bọn nó biết nếu bị đại thủ kia cho bắt lại, chính là chỉ có một con đường chết.
Bọn nó liều mình chống lại, tất cả Yêu Lực trong cơ thể để chống lại đại thủ ấn kia, nhưng mà chỉ là phí công vô ích.
Diệp Tử Phàm lần này xuất thủ, vận dụng đến một nửa lực lượng trong cơ thể, tức là khoảng năm trăm vạn long lực lượng, đám Yêu Soái kia cao nhất cũng chỉ có bộc phát ra một vạn long lực lượng, chênh lệch đôi bên là vô cùng khổng lồ, đây cũng là Diệp Tử Phàm còn không muốn cho bọn nó chết, nếu không bọn họ đã bị nghiền thành tra.
“Bệ Hạ cứu mạng..! ” Tại trong tuyệt vọng vô cùng, không biết một tên Yêu Soái nào rống lên, hi vọng Thiết Diễm Yêu Vương sẽ xuất hiện đúng lúc cứu bọn họ một mạng.
Nhưng mà đó cũng chỉ là ảo tưởng mà thôi, Diệp Tử Phàm bây giờ Thần Thức vô cùng cường đại, có thể nói là Thiên Hoang vô địch, nếu có Yêu Vương xuất hiện tại mấy trăm vạn dặm xung quanh, hắn đương nhiên sẽ trước tiên phát hiện, cho nên tên kia kêu gào chỉ là phí công.
“Trốn!!! Nhất định phải trốn!!! “Một đám Yêu Tướng thấy tất cả Yêu Soái cường giả đều bị tên Nhân Tộc kia bắt đi một cái không còn, trong lòng tràn đầy khủng hoảng.
Bọn chúng như chim sợ cành cong, bay đi tán loạn, chỉ là bọn nó muốn đi nhưng thân thể lại không có nhúc nhích được, cả người bị cầm cố lại một chỗ.
“Hừ! Trước mắt của ta mà còn có ý định chạy trốn, thật không biết tự lượng sức mình! ” Diệp Tử Phàm hừ lạnh một tiếng, không gian bốn ngàn km phạm vi xung quanh, đã bị hắn dùng Tinh Thần Lực phong cấm, cho dù là một con muỗi cũng đừng hi vọng thoát khỏi bàn tay của hắn.
“Ầm ầm!! ”
Diệp Tử Phàm vận chuyển Hỗn Độn Bá Thần Quyết, Thôn Phệ Hắc Động lại hiện ra, lần này hắn khống chế chỉ có mười cái Hắc Động, nhưng mà ngược lại mỗi một cái lại cao đến bốn trăm mét, hướng đám Yêu Binh kia mà đi.
“A!!Rống!”
Mỗi một cái hắc Động xuất hiện, lập tức cuốn vào hàng trăm hàng ngàn con Yêu Thú, chỉ trong một khắc thời gian, gần một ức Yêu Binh đã biến mất bốn vạn con.
“Ầm ầm!!
Một ngày thời gian chậm rãi trôi qua, bốn trăm vạn con Yêu Thú trong ánh mắt kinh sợ của đám người liền biến mất.
Diệp Tử Phàm Bá Thể cũng cao lên được thêm bốn mét, Nguyên Thần của hắn từ bốn mươi hai cm cũng đã đột phá bốn mươi sáu cm.
Hai mươi ngày trôi qua, Diệp Tử Phàm cần cù chăm chỉ cuối cùng cũng có được hồi báo, Bá Thể của hắn sau khi thôn phệ một ức Yêu Binh cũng được như ý nguyện tăng lên đến ba trăm hai mươi mét, hắn hiện tại đã đột phá Hỗn Độn Bá Thần Quyết đệ tam trọng tiểu thành hậu kỳ, nếu như vận dụng đến Bá Thể tăng phúc lên khí đạo, có thể tăng lên hai mươi ba lần.
Không dừng lại ở đó, lần này thu hoạch lớn nhất của hắn chính là Nguyên Thần, Nguyên Thần của hắn thôn phệ đến ngày thứ năm đã đột phá sáu mươi cm chiều cao, tức là đã sánh ngang với Thông Thần cảnh cường giả vốn có Nguyên Thần.
Chỉ là khi đột phá đến sáu mươi cm Nguyên Thần, hắn mỗi một lần tăng lên một cm phải thôn phệ một ngàn vạn con Yêu Binh cảnh Yêu Thú.
Đến hiện tại mới thôi, Nguyên Thần của hắn khó khăn lắm mới có thể đột phá sáu mươi tám cm chiều cao, chỉ là như vậy hắn cũng đã bỏ xa Thông Thần cảnh cường giả Nguyên Thần mấy con phố.
“Hiện tại nên đến phiên các ngươi!!” Diệp Tử Phàm ghé mắt nhìn qua đám Yêu Tướng cảnh Yêu Thú, sơ lược ít nhất cũng có mười vạn tên.
Nếu như theo lẽ thường, hiện tại một vạn con Yêu Tướng cảnh Yêu Thú sẽ cho hắn tăng lên một cm Nguyên Thần cùng với lại một mét chiều cao Bá Thể.
Nếu như Thôn Phệ hết mười vạn tên Yêu Tướng này, không có gì bất ngờ Nguyên Thần của hắn sẽ đột phá bảy mươi tám cm chiều cao, Bá Thể cũng có thể tăng lên đến ba trăm ba mươi mét.
“Đại nhân tha mạng….? ”
“A!!!ta còn không muốn chết!!!”
“Ai tới cứu chúng ta với!!! ”
“A! Ngươi chết không có yên lành!! ”
“Ta nguyền rủa người xuống mười tám tầng địa ngục!! ”
Từng tiếng van xin, cầu khẩn, sau cùng là nguyền rủa từ đám Yêu Tướng kia vang lên, bọn nó khác với đám Yêu Binh kia, bọn nó là Yêu Tướng cảnh giới cao thủ, thọ nguyên thấp nhất cũng có bốn trăm năm, trong đó có rất nhiều người đã đột phá đệ Yêu Tướng cảnh hậu kỳ viên mãn, có thể có một ngàn hai trăm năm sống lâu, càng là có hi vọng trùng kích Tam Giai Yêu Soái cảnh giới, cứ như vậy chết đi, nói thật bọn họ không thể nào cam tâm.
Nhưng mà bọn nó cầu xin cũng được, nguyền rủa cũng chả sao, Diệp Tử Phàm vẫn lạnh lùng đem mười cái hắc động hướng về phía bọn nó.
Hiện nay, Nguyên Thần của hắn đã đột phá đến sáu mươi cm độ cao, cho nên khống chế Thôn Phệ Hắc Động cũng nước lên thuyền lên, mỗi cái Hắc Động độ cao đã lên đến bảy trăm mét, hơn nữa tốc độ Thôn Phệ so với trước đây gần như gấp mười gấp trăm lần, chỉ không đến một ngày sau, đám kia Yêu Tướng đã tan thành mây khói, chỉ để lại vô tận năng lượng cùng linh hồn lực tẩm bổ cho Diệp Tử Phàm.
“Ầm ầm ầm!!!! ”
Diệp Tử Phàm rất là hài lòng vì thành quả lần này đạt được, hắn hiện tại muốn làm nhất chính là phóng thích thần thức của mình ra, xem có thể dò xét phạm vi bao nhiêu km.
“100 vạn km….. 500 vạn km….1000 vạn km…. 3000 vạn km… 5000 vạn km!!!”
Mãi cho đến 5500 vạn km thần thức của hắn mới dừng lại, vượt qua phạm vi kia, hắn cảm thấy trong đầu Nguyên Thần hơi bị suy yếu, hắn biết đây chính là hạn mức tối đa mà hiện tại hắn có thể đạt được.
Diệp Tử Phàm chỉ muốn thí nghiệm một chút thần thức của mình mà thôi, nhưng mà mỗi khi thần thức của hắn quét qua, toàn bộ Yêu Thú bất kể tu vi ca thấp tại trong phạm vi 5500 vạn dặm lại không chịu được luồng uy áp kia, nằm rạp xuống dưới mặt đất run rẩy, tựa như tận thế hàng lâm.
Chương 122: Đại lục ý chí
Đúng lúc này….
“Ầm! Ầm ầm!ầm!!! ”
Luyện Thần Thành trên không trung trời quang mây tạnh bỗng nhiên tối sầm lại, một luồng uy áp so với Diệp Tử Phàm phát ra còn cường gấp trăm ngàn lần khóa chặt Diệp Tử Phàm vị trí, mây đen mỗi lúc một nhiều, toàn bộ Thiên Hoang thương khung như chìm vào trong bóng tối.
“Chuyện gì đang xảy ra? ”
Cách Luyện Thần Thành Ức vạn dặm xa, Kim Cương Ma Hùng nhìn lên thương khung, tràn đầy nghi hoặc.
“Không tốt!Ầm!! Phốc!!! ” Kim Cương Ma Hùng hai trăm mười mét cao Yêu Thể từ trên trời rơi xuống, ôm đầu tỏ vẻ vô cùng đau đớn.
Chỉ là vừa rồi hắn dùng thần thức thăm dò thương khung mây đen kia, không nghĩ đến lại bị một đạo sức mạnh vô hình đánh cho phản phệ, kém chút nữa Yêu Hồn đã tan ra, nhìn lên bầu trời hắn còn kinh hãi.
Cũng may, đạo kia như tận thế hàng lâm mây đen đến cũng nhanh, mà đi cũng nhanh, chỉ trong phút chốc, Thiên Hoang bầu trời lại trong xanh như cũ, giống như vừa rồi khủng bố uy áp là chưa hề xảy ra giống như.
…
Huyết Đoạn Sơn Mạch, một nơi vô cùng nồng đậm thiên địa linh khí bên trong một sơn động.
“Phốc!!!” Đây là chuyện gì xảy ra? ” bên trong sơn động, một tên đầu bạc lão giả phun ra một ngụm máu tươi, nhìn lên bầu trời nghi ngờ nói.
“Diệp huynh! Cái này ta cũng không có biết!! ” Ngồi bên cạnh hắn, một vị mập mạp có vẻ quý phái trung niên nam tử nói.
Hắn cũng không khá hơn Diệp Vân Lương là bao, vừa rồi hai người bọn họ đang tu luyện phát hiện thương khung có điều dị thường cũng dùng thần thức tra xét, kết quả là hắn cũng giống như Kim Cương Ma Hùng như vậy, chịu bị phản phệ.
Chỉ có điều hắn kịp thu lại thần thức, không có thảm như Diệp Vô Lương cùng Kim Cương Ma Hùng mà thôi.
…
Đông Hoang. Thiết Giáp Sơn Mạch.
“Không lẽ có người muốn đột phá Thông Thần cảnh? ” Thiết Giáp Địa Long nhìn lên bầu trời.
Ba trăm chín mươi chín mét Yêu Thể vùng vẫy tại không trung, nhìn về phía Tây Hoang Địa Vực.
“Không nên a!! Ba vạn năm trước Thiên Dực Hắc Hổ thọ nguyên đã hết, muốn đối kháng lại Thiên Địa, kết quả bị mạt sát không lưu, có tấm gương đó, không ai lại dại dột đi kháng thiên. Với lại thí luyện thời gian cũng đã sắp tới, nếu như đạt đến Tứ Giai Viên Mãn cảnh giới, có thể nhẹ nhàng mà lấy đi Thí Luyện Lệnh Bài rời khỏi nơi đây rồi mới độ kiếp, như vậy có phải là an toàn hơn không, làm gì cùng Thiên Hoang đối kháng chứ!!”Thiết Giáp Địa Long vạn phần không hiểu nói, chỉ có điều chuyện này cho dù hắn có suy nghĩ nát óc cũng không có tìm được lời giải.
…
Luyện Thần Thành, Đại Sảnh Luyện Thần Các.
Mặc cho bên ngoài Đại Lục Thiên Hoang các cường giả nghi ngờ không lời giải, hung thủ chính tạo ra mọi chuyện lại đang đứng trong Luyện Thần Đỉnh, vỗ ngực một cái, dường như là vẫn còn sợ hãi.
“Đại Hắc? Vừa rồi là chuyện gì xảy ra? Tại sao ta lại có cảm giác vô cùng nguy hiểm?” Diệp Tử Phàm đứng tại bên trong Luyện Thần không gian.
Bây giờ nghĩ lại hắn còn sợ, vừa rồi hắn chỉ là khoe khoang thần thức một chút, ai ngờ trên bầu trời Thiên Hoang uy áp bỗng nhiên xuất hiện, hơn nữa còn khóa lại hắn vị trí, nếu không phải hắn nhanh chân chạy vào Luyện Thần Đỉnh,có lẽ bây giờ hắn thật sự đã là một người chết thật rồi.
“Chủ nhân! Đây là Thiên Hoang Đại Lục ý chí, tại trong tòa Đại Lục này, tuyệt đối không thể xuất hiện Ngũ Giai cảnh giới trở lên cường giả, vừa rồi chủ nhân ngài sử dụng thần thức đã vượt qua Tứ Giai cảnh giới phạm trù, cho nên Thiên Hoang Đại Lục ý chí mới có thể xuất hiện! ” Đại Hắc rất cung kính hướng Diệp Tử Phàm giải thích.
“Đây chính là nguyên nhân mà Thiên Hoang Đại Lục không thể xuất hiện Thông Thần cảnh cường giả đây sao?” Diệp Tử Phàm gật đầu nói.
Từ khi trông thấy Thao Thiết không thể nào phá vỡ Pháp Tắc Phù Văn ngoài kia để vào Thiên Hoang Đại Lục, hắn cũng đã có chút nghi ngờ, nhưng mà hắn còn không nghĩ đến bên trong xuất hiện Thông Thần cảnh cũng bị Thiên Hoang Đại Lục xóa đi, tòa Đại Lục này thật sự không đơn giản.
“Đại Hắc? Nói như vậy ta là không thể xuất hiện tại Thiên Hoang Đại Lục này nữa sao?” Diệp Tử Phàm bây giờ mới nhớ đến một vấn đề vô cùng nghiêm trọng, nếu như hắn bị Thiên Hoang Đại Lục ý chí kia để mắt đến, có nghĩa là kể từ hôm nay hắn cũng chỉ có thể tại trong Luyện Thần Đỉnh này “dưỡng lão “.
Đối với lập chí muốn đứng tại đỉnh cao tu luyện của hắn xem như là phá sản, hắn có chút hối hận vì sao lại quá nóng vội tăng cao thực lực bản thân.
“Chủ nhân! Cái này ngài có thể yên tâm, chỉ cần ngài không sử dụng quá Tứ Giai cảnh giới, Thiên Hoang Đại Lục ý chí là sẽ không có tập trung nhằm vào ngài!! ” Thực ra Diệp Tử Phàm lo lắng có chút hơi thừa.
Diệp Tử Phàm bây giờ chỉ có Nguyên Thần là vượt qua Tứ Giai cảnh giới, còn lại Khí Đạo chỉ tại Chân Huyền cảnh, nếu như mà tính ra Diệp Tử Phàm cũng chỉ là ngụy Ngũ Giai cảnh giới mà thôi, còn không đến mức Đại Lục ý chí quan tâm đến hắn.
“Như vậy thì ta an tâm rồi!” Diệp Tử Phàm thở phào nhẹ nhõm, hắn còn vô số hoài bão còn chưa có thực hiện được, nếu như phải chết già tại trong Luyện Thần Đỉnh này, hắn sao có thể cam tâm.
Chỉ có điều lần sau phải cẩn thận một chút, có tu luyện cũng nên tại trong Luyện Thần Đỉnh, có chuyện gì cũng có thể khống chế tại trong phạm vi, nếu như ở bên ngoài, một khi sơ ý chết cũng không biết tìm ai kêu oan.
“Nói cho ta biết Thí Luyện Giả là chuyện gì? ” Gạt qua một bên Thiên Hoang Đại Lục ý chí, Diệp Tử Phàm ý niệm khẽ động Thiên Dực Yêu Vương Phong Vũ Xuân đã xuất hiện trước mặt của hắn.
Hiện tại, Thiên Dực Yêu Vương đâu còn là một vị chỉ cần gầm nhẹ một tiếng, Tây Hoang sẽ chấn động ba phần, trông hắn hiện tại không khác gì tên ăn mày là mấy.
“Vâng! Chủ nhân! “Thiên Dực Yêu Vương cũng giống như bao Yêu Thú khác, hắn cũng gọi Diệp Tử Phàm là chủ nhân.
Không có cách nào khác, khi bị bắt vào trong Luyện Thần Đỉnh, Đại Hắc vừa trải qua Diệp Tử Phàm đưa vào lằn ranh sinh tử, hắn trong lòng khó chịu có thể nghĩ.
Nhưng hẳn không làm gì được Diệp Tử Phàm, vì vậy tên Thiên Dực Yêu Vương này thành dê thế tội, trong vòng gần một tháng qua hắn đã làm cho vị Thiên Dực Yêu Vương này muôn lần trải qua cảm giác sống không bằng chết, bộ dạng thê thảm hiện tại của hắn cũng là Đại Hắc mới ban cho.
Trải qua lúc đầu có chút kiệt ngạo hắn bây giờ thấy Đại Hắc như là gặp quỷ một dạng, chỉ cần Đại Hắc kia không hành hạn hắn, bảo hắn làm gì hắn tuyệt đối sẽ làm theo.
Chương 123: Thí luyện giả chân tướng
“Chuyện này muốn bắt đầu nói đến là Đại Lục Thiên Hoang này! ” Thiên Dực Yêu Vương sắp xếp một chút ngôn từ, bây giờ hắn cũng đã tin tưởng Diệp Tử Phàm không phải là một vị Thí Luyện giả sự tình, vì nếu như là Thí Luyện Giả không ai sẽ đi hỏi vấn đề này:” Cách đây một trăm vạn năm về trước, Thiên Dực Bộ Tộc chúng tôi cũng như bao Yêu Thú Bộ Tộc khác vốn là sinh sống tại một nơi gọi là Yêu Dạ Đại Lục thuộc Thánh Yêu Vực, nhưng mà một hôm có một vị Nhân Tộc Thánh Nhân, tự xưng là Thiên Hoang Thánh Vương xuất hiện đem toàn bộ Yêu Thú có tại Yêu Dạ Đại Lục chuyển đi vào bên trong thể nội thế giới của hắn.”
Nói đến đây Phong Vũ Xuân trên mặt lộ ra đầy vẻ ưu thương cùng căm hận, trong Tộc bọn họ truyền thừa có ghi lại, lúc kia tại Yêu Dạ Đại Lục, Thiên Dực Bộ Tộc của bọn họ Ngũ, Lục Giai Yêu Thú là có không ít, chỉ là từ khi bị đưa vào Thiên Hoang Thế Giới này, Ngũ, Lục Giai Yêu Thú liền bị xóa đi, chỉ còn Tứ Giai Yêu Thú trở xuống có thể tiếp tục kéo dài hơi tàn.
“Mấy chục vạn năm sau, Thiên Hoang Thánh Vương không hiểu là Độ Kiếp thất bại, hay là bị cường địch đuổi giết mà bị diệt vong, Thế giới của hắn cũng từ Thánh Thể thoát ly trôi nổi tại vô tận Tinh Không, cuối cùng lại trôi dạt đến một nơi hoang vắng Tinh Vực này! ” Nhắc đến Thiên Hoang Thánh Vương thân tử, Thiên Dực Yêu Vương giọng nói lộ ra cực kỳ vui sướng.
Diệp Tử Phàm thấy hắn cảm xúc như vậy, cũng không có nói gì, ai đang sống tự do tự tại lại đột nhiên bị bắt vào bên trong ngục giam tăm tối cũng không hề dễ chịu, nếu như là hắn cũng sẽ có loại cảm giác này.
Nhưng mà đây có thể trách ai, vũ trụ bên ngoài chính là như vậy, không có thực lực chỉ bị người khác cấp nuốt, có trách cũng chỉ trách thực lực của mình yếu kém mà thôi.
“Thí Luyện Giả đây là chuyện gì? ” Diệp Tử Phàm hỏi lại lần nữa, hắn cũng không cảm thấy vị Thiên Hoang Thánh Vương kia làm không đúng, chỉ là đám Yêu Thú này có phần xui xẻo mà thôi.
“Vâng! Đây là cách ba mươi vạn năm về trước, Thiên Hoang Đại Lục nghênh đón một vị khách nhân, hắn nói là Thiên Hoang Đại Lục từ nay đã trở thành một cái Bí Cảnh của Thần Lục Thần Viện, kể từ ngày hôm nay cứ cách mười vạn năm Bí Cảnh sẽ nghênh đón một lần Thần Viện đệ tử đến thí Luyện, tại trong lúc thí Luyện, Thí Luyện Giả có thể diệt sát Yêu Thú chúng tôi để đạt được điểm tích lũy, ngược lại, chúng tôi cũng có thể săn giết lại Thí Luyện Giả lấy trên người của bọn họ Thí Luyện Lệnh Bài, dựa vào lệnh bài này, chúng tôi có thể rời đi Thiên Hoang Đại Lục, cho nên khi nhìn thấy chủ nhân ngài… ”
Thiên Dực Yêu Vương không có nói tiếp, nhưng mà Diệp Tử Phàm cũng đã đoán được phần sau của câu nói, chẳng qua là nghĩ trong tay hắn có cái gọi là Thí Luyện Lệnh Bài kia, cho nên Thiên Dực Yêu Vương cho dù biết đánh không lại vẫn cố đua một phen mà thôi.
“Đám Yêu Thú các ngươi lại để cho một tên ngoại lai cường Giả đem tòa Đại Lục này trở thành Bí Cảnh mà không có một chút phản ứng nào sao?” nghe Phong Vũ Xuân giải thích, Diệp Tử Phàm cũng đã có một chút suy đoán ban đầu.
Thần Lục trong miệng hắn nhắc đến rất có thể là nơi mà Thao Thiết Yêu Thú cuối cùng nhìn thấy một tòa khổng lồ Đại Lục kia, còn vị Nhân Tộc Hóa Thần cũng là từ cường giả nơi đó xuất hiện, sau khi phát hiện ra tòa Thiên Hoang Đại Lục này, đã đem nó quy nạp vào bên trong thế lực của bọn họ, biến nơi đây thành một loại cỡ lớn Bí Cảnh, dành cho đệ tử rèn luyện thực chiến các loại.
Đại Lục kia từng xuất hiện qua một vị Thánh Nhân, cho nên ra vào Bí Cảnh này cũng không phải là chuyện gì khó.
“Chủ nhân! Ngài có điều không biết, lúc ấy tại Thiên Hoang cũng có hơn mười vị Tứ Giai hậu kỳ viên mãn Yêu Thú, nghe vị cường giả kia nói vậy, cũng hết sức là bất mãn, liên hợp lại với nhau đến gặp vị Nhân Tộc cường giả kia thảo một cái công đạo, nhưng mà tất cả bọn họ đều bị vị Nhân Tộc cường giả kia đánh bại, theo như lời bọn họ nói vị cường giả kia chính là một vị vượt qua Tứ Giai, đã đạt đến Ngũ Giai Thông Thần cảnh giới, tập hợp bọn họ lại lực lượng cũng không phải vị kia đối thủ, cho nên cũng chỉ có thể chấp nhận yêu cầu của vị Nhân Tộc cường giả kia! ” Thiên Dực Yêu Vương có chút bất đắc dĩ nói, mười người đánh một mà còn bị thua, đây cũng là chuyện mất mặt của Yêu Tộc bọn họ, nếu như Diệp Tử Phàm không phải là chủ nhân của hắn, nắm giữ sinh tử của hắn trong tay, hắn là sẽ không nói ra.
“Đại Hắc? Không phải nói Đại Lục này không thể sử dụng Ngũ Giai trở lên lực lượng hay sao? Vị Nhân Tộc kia là chuyện như thế nào? ” Diệp Tử Phàm quay qua hỏi Đại Hắc.
Chỉ vừa rồi đây thôi hắn chỉ sử dụng một chút vượt qua Tứ Giai cảnh giới thần thức đã bị Thiên Hoang Đại Lục ý chí cấp cảnh cáo, vị kia nhân Tộc có thể dọn dẹp mười tên Yêu Vương hậu kỳ viên mãn cảnh giới, chắc chắn là Thông Thần cảnh, hắn làm sao có thể thoát đi sự giám sát của Thiên Hoang Đại Lục ý chí để mà thoải mái sử dụng Thông Thần lực lượng.
“Chủ nhân, theo lý thuyết thì đây là chuyện không thể nào, nhưng mà vẫn có thể có ngoại lệ nếu như tên Nhân Tộc kia sử dụng một loại bảo vật hoặc là Phù Bảo có thể tránh thoát được sự giám sát của Thiên Hoang Đại Lục ý chí, loại bảo vật này thấp nhất cũng là cấp bảy trở lên, ta nghĩ chỉ có Thánh Vương mới có loại vật này! ”
“Thì ra là như vậy!” Diệp Tử Phàm thở dài dài một tiếng thầm kêu đáng tiếc.
Hắn có ý định nếu như Đại Hắc biết cách tránh đi Thiên Hoang Đại Lục ý chí trói buộc thì tốt biết bao, hắn có thể thả sức thể hiện thực lực của mình, nhưng mà nghe vậy thì không có đất diễn.
Thất cấp Phù Bảo, còn là loại qua mặt được Đại Lục ý chí, cũng chỉ có Thánh Vương cường giả mới có bản lĩnh làm ra, hiện tại vẫn là nghĩ cách khác là hơn.
“Chỉ cần có được Thí Luyện Lệnh Bài, là có thể rời đi Thiên Hoang Đại Lục này hay sao?”
“Đúng vậy, tuy nhiên cũng không phải Thí Luyện Lệnh Bài nào cũng có thể giúp Tứ Giai Yêu Thú rời khỏi Thiên Hoang Đại Lục! ”
“Lệnh Bài vẫn còn phân ra cấp bậc nữa sao?” Diệp Tử Phàm hơi nhíu mày, theo hắn nghĩ chỉ cần cướp được miếng Thí Luyện Lệnh Bài kia là hoàn toàn có thể rời đi Thiên Hoang Đại Lục, bây giờ Thiên Dực Yêu Vương nói như vậy, bên trong nhất định có khác.
“Hồi chủ nhân, Thí Luyện Lệnh Bài phân ra làm ba cấp bậc, Nhị Giai Thí Luyện Lệnh Bài, Tam Giai Thí Luyện Lệnh Bài, cộng với Tứ Giai Thí Luyện Lệnh Bài, Nhị Giai Thí Luyện Lệnh Bài là chỉ Siêu Phàm cảnh đệ tử đi vào Thí Luyện, Tam Giai đối ứng với Chân Huyền Cảnh, còn Tứ Giai mới là Pháp Thần cảnh, chỉ khi đánh bại hoặc là giết đi Pháp Thần cảnh Thí Luyện Giả kia, mới có thể lấy được trên người đối phương Thí Luyện Lệnh Bài, từ đó rời đi Thiên Hoang Đại Lục này! ”
“Mỗi một lần đi vào đây Thí Luyện Giả có phải là rất nhiều hay không? ” Diệp Tử Phàm có chút kích động, nếu như mà đám kia Pháp Thần đệ tử đến nơi này một ngàn hoặc một vạn tên, khi đó hắn một mẽ bắt hết, thôn phệ bọn họ sẽ làm cho Khí Đạo tu hành của mình không chừng có thể đột phá Tứ Giai Pháp Thần cảnh, thậm chí là Tứ Giai Đỉnh Phong.
“Hồi chủ nhân, mỗi một lần Thí Luyện Giả đến đây nhiều nhất chính là Siêu Phàm cảnh đệ tử, số lượng khoảng mười vạn, kế đến là Chân Huyền cảnh đệ tử cũng chỉ có một ngàn tên, thấp nhất chính là Pháp Thần cảnh đệ tử số lượng chỉ tầm năm mươi tên mà thôi! “Thiên Dực Yêu Vương có chút bất đắc dĩ nói.
Nếu như mỗi một lần vào một hai trăm tên Pháp Thần, hắn cũng không có ngốc đến nỗi cùng vị chủ nhân này liều mạng, khổ nỗi số lượng chỉ có năm mươi tên Pháp Thần, đồng nghĩa với việc cũng chỉ có năm mươi viên Thí Luyện Lệnh Bài.
Thiên Hoang Đại Lục Tứ Giai cường giả tính cả Nhân Tộc vào cũng có gần một trăm hai mươi, trong khi đó Tứ Giai Thí Luyện Lệnh Bài chỉ có năm mươi cái, đây là điển hình tăng nhiều cháo ít a.
Chương 124: Thu phục kim cương ma hùng
Cơ hội để thoát ra bên ngoài chỉ có chưa đến một phần hai, chính vì lẽ đó mỗi khi nghe Thiên Hoang xuất hiện một tên Pháp Thần cảnh Thí Luyện Giả, mới có thể khiến cho đám Yêu Vương như bọn họ nhìn chằm chằm vào, vì ai cũng muốn mình có thể thoát ra khỏi lồng giam này.
“Chỉ có năm mươi tên?”Diệp Tử Phàm ngơ ngẩn hỏi.
Không phải nói bên ngoài thế giới cường giả rất nhiều hay sao?
Thần Lục mà hắn thấy còn to lớn hơn tòa Thiên Hoang này gấp trăm gấp ngàn lần, lại xuất hiện Hóa Thần, Thánh Vương. Theo hắn nghĩ cường giả phải nhiều như mây mới đúng, tại sao chỉ có năm mươi tên.
“Đúng vậy, hơn nữa bọn họ mỗi một lần truyền tống đi vào Thiên Hoang liền bị phân ra khắp nơi trên Đại Lục, thông thường muốn gặp được một vị cũng là không dễ!!! ”
“Lại còn phân ra?” Diệp Tử Phàm đầu óc cứ ong ong.
Năm mươi tên đã rất ít rồi, đã vậy đến Thiên Hoang này lại phân tán khắp nơi, Đại Lục này lớn như vậy, muốn tìm được bọn họ không khác gì mò kim đáy bể.
“Ngươi nói cho ta biết thời gian tiếp theo bọn họ vào Thiên Hoang thí luyện đi” Diệp Tử Phàm có chút chán nản nói, nếu thật sự như lời Thiên Dực Yêu Vương này nói như vậy, hắn cũng chỉ có hi vọng mình may mắn gặp được một tên Pháp Thần thí luyện giả, sau đó từ trên người đối phương lấy đi Thí Luyện Lệnh Bài, từ đó rời đi Thiên Hoang Đại Lục này.
“Chủ nhân, hiện tại là Thiên Hoang lịch 90990 năm, nếu như theo lẽ thường, khoảng cách đến Thí Luyện tiếp theo còn kém 9010 năm nữa!” Thêm 9010 năm nữa là vừa tròn mười vạn năm, Thiên Dực Yêu Vương tính toán rất chuẩn nói.
“Ngươi cũng nói là theo lẽ thường, chẳng lẽ còn có đường không bình thường nữa hay sao!!!” Khi nghe nhắc đến phải chờ thêm 9000 năm, Diệp Tử Phàm như muốn sụp đổ.
Hắn đang muốn hỏi Đại Hắc xem còn cách nào khác rời khỏi nơi này hay không thì phát hiện trong lời nói của tên Bạch Hổ này có điều sơ hở.
“Không sai! Lần gần đây nhất Thiên Hoang Đại Lục nghênh đón Thí Luyện Giả quả thật không đến thời gian mười vạn năm, theo lời của một số tiền bối kể lại đó là vì Pháp Tắc Phù Văn bao quanh Đại Lục đã suy yếu trước thời hạn, cho nên Thí Luyện Giả có thể vào Thiên Hoang Đại Lục sớm hơn dự định! ” Thiên Dực Yêu Vương cũng rất là hướng tới, chỉ cần Thí Luyện Giả sớm xuất hiện, hắn có thể bớt chờ đợi đi mấy ngàn năm.
Chỉ là nghĩ đến hiện tại mình đã bị vị Nhân Tộc trước mắt này bắt làm nô lệ, vẻ mặt hướng tới của hắn đã biến mất tăm, thay vào đó là vô tận u ám.
“Chủ nhân! Ngài không cần phải lo lắng việc rời khỏi Thiên Hoang Đại Lục, chỉ cần ngài muốn lúc nào cũng có thể rời đi!” Đang lúc Diệp Tử Phàm còn đang nghĩ cách làm như thế nào để rời đi nơi này, Đại Hắc đã lên tiếng đưa hắn về thực tại.
“Ngươi thật có cách rời đi nơi này? ” Không riêng gì Diệp Tử Phàm, ngay cả Thiên Dực Yêu Vương cũng đang trố mắt nhìn Đại Hắc.
Nếu như có thể rời khỏi lồng giam này, Yêu Tộc bọn họ cũng không phải giãy giụa cả trăm vạn năm nay vẫn không hết cách.
“Chủ nhân, chỉ cần ngài đi vào Luyện Thần Đỉnh, nó có thể đưa ngài bình an ra bên ngoài! ”
“Luyện Thần Đỉnh còn có loại năng lực này hay sao?”
“Không sai, Luyện Thần Đỉnh đây là chí bảo thiên địa, nó có thể xuyên qua bất cứ một loại cấm chế nào mà không gặp được ngăn cản! ” Đại Hắc kiêu ngạo nói.
Đừng nói là chỉ Thánh Vương Pháp Tắc cấm chế, cho dù là Thánh Đế, thậm chí Chân Thần Luyện Thần Đỉnh muốn xuyên qua vẫn là đơn giản như thường.
Thật ra trước khi đưa Diệp Tử Phàm linh hồn đến Thiên Hoang Đại Lục này, nó cũng đã lường trước sẽ có một ngày đối mặt với chuyện như vậy.
Hắn cũng muốn nói cho Diệp Tử Phàm biết, chỉ là hắn còn chưa kịp nói đã bị Diệp Tử Phàm đe dọa muốn diệt đi hắn, đến lúc này hắn mới có cơ hội nói ra.
“Nếu như vậy thì ta đây yên tâm! “Diệp Tử Phàm lo lắng nhất chính là rời khỏi Thiên Hoang Đại Lục này, bây giờ hắn nghe Đại Hắc nói như vậy, tảng đá trong lòng như được đặt xuống.
“Chủ nhân! Hiện tại bên ngoài năm ngàn vạn dặm có một tên Tứ Giai trung kỳ Yêu Thú đang hướng nơi này đi đến, không biết ngài muốn xử lý hắn như thế nào? “Đại Hắc nói xong, ấn một loạt Pháp Quyết, Quang Ảnh Thuật lại tái hiện.
Chỉ thấy bên ngoài phạm vi năm ngàn vạn dặm, một đầu hai trăm mười mét đại Hùng đang bay với tốc độ khoảng hai trăm ngàn km một giờ đang hướng Luyện Thần Thành phương hướng bay đến, trong miệng còn đang mắng chửi cái gì.
“Tốt một đầu Hắc Hùng a, thực lực còn cao hơn Thiên Dực Yêu Vương rất nhiều!! ” Diệp Tử Phàm gật đầu nói.
Thật ra lấy thần thức hiện tại của hắn vẫn có thể quan sát phạm vi năm ngàn vạn km bên ngoài, nhưng mà từ khi bị Thiên Hoang Đại Lục ý chí tập trung, hắn không dám loạn sử dụng thần thức của mình nữa, thành ra Đại Hắc chỉ có thể làm thay.
Hiện tại thần thức của hắn có thể quan sát phạm vi 5500 vạn km, trong phạm vi đó, Đại Hắc có thể sử dụng Quang Ảnh Thuật chiếu lại không bỏ sót một phân đoạn.
Bất quá rất nhanh, Diệp Tử Phàm khóe miệng nhếch lên, xoẹt qua một tia cười lạnh:”Chỉ là Tứ Giai trung kỳ, cũng giám đến tìm ta phiền phức, thực không biết sống chết! ”
“Chủ nhân, tên Yêu Thú này ta nhận biết, hắn là chủ của một đầu ức vạn dặm sơn mạch Kim Cương Sơn Mạch, Kim Cương Yêu Vương thực lực xung quanh mấy đầu sơn mạch cũng xem như cường đại, ta đã cùng hắn giao thủ một lần, kết quả lấy thất bại mà chấm dứt! ” Nhìn thấy trong hình xuất hiện đầu kia Yêu Hùng, Thiên Dực Yêu Vương lập tức liền nhận ra.
Nói là giao thủ chỉ là nói cho đẹp, năm xưa hai người bọn họ cũng từng tranh chấp một đầu Trung Phẩm Linh Mạch, cuối cùng hắn phải sử dụng Thiên Dực Ẩn Độn mới có thể chạy thoát khỏi tay con Ma Hùng kia, nếu không đã bị nó cấp nuốt.
“Ân! Có lẽ là con Ma Hùng này biết ta đang thiếu nhân thủ nên đến đây viện trợ một tay!”Diệp Tử Phàm cười lớn nói.
Hai trăm mười mét Yêu Thể, thực lực vào khoảng một ức hai ngàn vạn long lực, bỏ cách hắn hiện tại mười mấy lần, nhưng vậy thì thế nào, hắn có lực phòng ngự vô địch, cộng thêm Nguyên Thần công kích, mười tên Yêu Hùng kia cũng chưa chắc là đối thủ của hắn.
Ba ngày sau, tại Tật Phong sơn mạch, một đầu ngàn vạn dặm sơn mạch.
Tật Phong sơn mạch vốn là lãnh địa của Tật Phong Thi Sài bộ tộc, nó thuộc vào Thiết Diễm vương địa, khoảng cách Luyện Thần Thành bốn đầu ngàn vạn dặm sơn mạch.
Lúc ban đầu Lam Tinh đám người cũng muốn thu nạp Tật Phong sơn mạch vào trong túi, vì Tật Phong sơn mạch chỉ có ba tên Yêu Soái cảnh cường giả tọa trấn.
Nhưng vì bận thu nạp xung quanh mấy đầu trăm vạn dặm sơn mạch của tam tộc, với lại khoảng cách cũng quá xa cho nên bọn họ còn chưa chú ý đến nơi này.
“Đại Hùng? Ngươi muốn chạy đi đâu? ”
“Ầm ầm!! ”
Đang bay tại không trung Tật Phong sơn mạch một ngàn mét trên cao, Kim Cương Ma Hùng bị một tiếng quát lớn làm giật mình.
Tiếp theo đó là thân thể khổng lồ của hắn va chạm vào một tên Nhân Loại so với hắn hình thể còn lớn hơn gần gấp rưỡi, do bay quá nhanh, hắn còn chưa kịp làm ra phản ứng hai thân thể đã va chạm vào với nhau.
Kết quả có thể nghĩ, Diệp Tử Phàm thân thể có thể so với Hạ Phẩm Phòng Ngự Đạo Khí, trong khi đó tên Hắc Hùng này tuy là Yêu Thú, lại là Tứ Giai trung kỳ cảnh giới thực lực, nhưng thân thể của hắn cao lắm cũng chỉ so được với Hạ Phẩm trung cấp phòng ngự Linh khí cường một chút thôi.
Chương 125: Kim cương ma hùng thần phục
“Pháp Thần hậu kỳ! Ngươi là ai?” Kim Cương Yêu Vương kinh hãi nói.
Chỉ là va chạm một lần, hắn đã cảm thấy xương cốt như muốn vỡ nát, cũng may hắn đã là Tứ Giai trung kỳ cảnh giới, chỉ trong chốc lát đã khôi phục lại như cũ.
Ba trăm ba mươi ba mét Pháp Thể, chỉ có thể là Pháp Thần hậu kỳ cảnh giới cường giả, Nhân Tộc Bát Đại Pháp Thần trong, chỉ có hai vị đạt đến Pháp Thần cảnh hậu kỳ, đó là Đại Hạ Thủ Hộ Thần Diệp Vân Lương cùng với Đấu Chiến Pháp Thần Gia Các Vân.
Nhưng hai người này Diệp Vân Lương chỉ có ba trăm mười mét Pháp Thể, với lại hắn đã sống gần ba vạn năm tuổi, có thể nói là thọ nguyên không dài, hắn tại ba trăm mười mét Pháp Thể này đã dừng lại mấy ngàn năm lâu, có thể nói chỉ có chờ chết mà thôi.
Còn Đấu Chiến Pháp Thần Gia Các Vân tu vi tối cao cũng chỉ ba trăm mười lăm mét, mấy năm trước hắn vẫn ở vào loại cảnh giới này còn chưa có tiến thêm, với lại Gia Các Vân cũng đã trung niên, không thể nào là tên tuổi trẻ thanh niên trước mắt này được.
“Ngươi không phải là đang đến tìm ta hay sao?” Diệp Tử Phàm có chút hài hước nói.
Sau khi rời khỏi Luyện Thần Đỉnh, Diệp Tử Phàm đã bắt Thiên Dực Yêu Vương làm thú cưỡi, Thiên Dực Yêu Vương cũng cam chịu cảnh khốn khó, dưới ánh mắt không thể tin được của một đám Yêu Soái thi triển Thiên Dực Ẩn Độn chạy nhanh biến mất.
Thiên Dực Ẩn Độn quả nhiên rất là lợi hại, chỉ không đến ba ngày thời gian hắn đã đưa Diệp Tử Phàm đến nơi đây, sau đó vì phòng ngừa Kim Cương Ma Hùng chạy trốn, hắn đã lẫn trốn một nơi không xa, chỉ chờ Diệp Tử Phàm ra lệnh sẽ hai mặt giáp công, vây đánh Kim Cương Ma Hùng.
“Ngươi là Thí Luyện Giả kia! Không thể nào? Thí luyện giả không thể có thực lực cường đại như ngươi!”Kim Cương Yêu Vương tròng mắt muốn nức ra.
Theo hắn biết, đi vào nơi này Thí Luyện Giả Pháp Thần giới hạn trong vòng một ngàn tuổi trở xuống, một ngàn tuổi trở lên sẽ không đến nơi này thí Luyện.
Một ngàn năm thời gian, cho dù có là đỉnh cấp Thiên Kiêu cao lắm cũng chỉ đột phá đến Pháp Thần trung kỳ, đó là trách tính cả tài nguyên cuồn cuộn tại ngoại giới.
Như hắn Kim Cương Ma Hùng, mất một trăm năm mới đột phá Nhị Giai, ba trăm năm đột phá Tam Giai, nhưng phải đến một ngàn năm mới có thể nhập Tứ Giai, đến bây giờ hắn đã có hơn hai vạn năm tuổi, nhưng cũng chỉ đem Yêu Thể tăng lên đến hai trăm mười mét mà thôi, có thể nói đến Tứ Giai cảnh giới, muốn tăng lên một mét Yêu Thể là cỡ nào khó khăn.
Cho nên Diệp Tử Phàm nói mình là Thí Luyện Giả, Kim Cương Ma Hùng tuyệt đối không tin, ai có thể trong vòng một ngàn năm tu luyện đến Tứ Giai hậu kỳ, còn là hậu kỳ tiểu thành đỉnh phong cảnh giới, đánh chết hắn cũng không tin.
“Ta cũng không có cần ngươi phải tin tưởng, bây giờ ta chỉ cho ngươi hai con đường để đi, một là quy thuận, hai là tử vong, tự ngươi lựa chọn đi ta chỉ cho ngươi một khắc thời gian để suy nghĩ! ” Diệp Tử Phàm cũng không có muốn giải thích với con Ma Hùng này, mà dùng giọng nói trực tiếp đưa ra hai con đường cho hắn lựa chọn.
“Cái gì? Muốn ta quy hàng, ngươi đừng có nằm mộng!” Kim Cương Yêu Vương hét lên giận dữ.
Hắn đường đường là Tứ Giai trung kỳ cảnh giới, lại hùng bá một đầu ức vạn dặm sơn mạch, xưng Vương xưng bá đã lâu, bây giờ muốn hắn phải làm thuộc hạ cho người khác, làm sao hắn cam tâm.
Cho dù ngươi có là Pháp Thần hậu kỳ cảnh giới, đánh không lại ta có thể chạy, ngươi có thể làm gì được ta.
Chờ đến khi liên lạc thêm mấy tên Yêu Vương cường giả nữa, đến khi đó ai thần phục với ai còn không biết đâu, tại Thiên Hoang này cho dù là Yêu Vương hậu kỳ viên mãn cảnh giới, cũng không có tư cách làm cho một vị khác Yêu Vương thần phục, huống gì chỉ là một tên Pháp Thần hậu kỳ tiểu thành nhân loại.
“Nếu như vậy thì đi chết đi!!”
“Ầm ầm! ”
Diệp Tử Phàm xuất thủ, hắn vận dụng Bá Thể tăng phúc, hơn một ngàn vạn long chi lực mang theo một cổ hủy diệt lực lượng cuộn trào mà ra, đem phạm vi một dặm xung quanh Kim Cương Ma Hùng bao phủ bên trong.
“A! Không tốt! ”
“Đại Địa Ma Quyền!!! Cho ta phá! ”
Kim Cương Yêu Vương thấy Diệp Tử Phàm động thủ, cũng là sợ mất mật, hắn vận chuyển toàn bộ lực lượng vào đôi quyền sáo, thi triển ra Đại Địa Ma Quyền.
“Ầm ầm ầm ầm ầm!!! ”
Quyền chưởng va chạm vào nhau, kinh thiên tiếng nổ vang lên, phạm vi ngàn dặm vẫn còn có thể nghe lấy.
Chỉ trong nháy mắt, cái kia cự chưởng do Diệp Tử Phàm phát ra đã bị đôi hắc quyền chấn thành phấn toái, lưỡng đạo quyền mang lấy tốc độ cực nhanh hướng tới vị trí của Diệp Tử Phàm đang đứng.
“Ha ha, ta còn tưởng rằng ngươi rất lợi hại, chẳng qua chỉ là một con cọp giấy! ” Kim Cương Ma Hùng cười phá lên, vô cùng thoải mái.
Vừa rồi hắn bị dọa không nhẹ, còn tưởng Diệp Tử Phàm xuất thủ sẽ trực tiếp nghiền nát chính mình, phải biết theo như hắn nghĩ Diệp Tử Phàm là Pháp Thần hậu kỳ tiểu thành cảnh giới, có ba trăm ba mươi mét Pháp Thể, một khi xuất thủ phải có hai ức ba ngàn vạn long lực, loại thực lực kia hơn hẳn hắn gấp đôi.
Hắn chỉ có thể vận chuyển toàn bộ Yêu Lực trong cơ thể để mà đối kháng, hắn đã nghĩ kỹ, chỉ cần qua được một chiêu này, không nói hai lời quay đầu chạy trốn.
Nhưng hắn có nằm mơ cũng không nghĩ đến, tên Nhân Tộc trước mắt này xuất thủ tưởng chừng vô cùng khủng bố nhưng mà uy lực chẳng có bao nhiêu.
Theo hắn tính chỉ tầm một ngàn vạn long chi lực mà thôi, đối với hắn một ức một ngàn vạn long lực thì lại kém quá xa, thành ra hắn nghĩ tên Nhân Tộc trước mắt này chỉ là hư trương thanh thế.
Rất có thể sử dụng một loại bí Pháp nào đó để làm cho Pháp Thể tăng lên, nhằm hù dọa người khác mà thôi, chứ thực ra thực lực cũng không có lợi hại bao nhiêu.
Đúng lúc này…Nguồn truyện audio Podcast
“Ầm ầm ầm! ”
Một cổ kinh khủng lực lượng từ đôi hắc quyền kia đánh tới, mang theo một loại Viễn Cổ Man Hoang khí tức đánh lên Diệp Tử Phàm thân thể.
Đem trọn hơn ba trăm mét cao Diệp Tử Phàm chôn vùi, nhìn từ xa chỉ thấy một màu u ám, nó giống như muốn đưa Diệp Tử Phàm chấn thành tro bụi dường như.
“Không thể nào? “Kim Cương Ma Hùng không tin vào đôi mắt của mình bật thốt.
Chỉ thấy sau khi quyền ảnh tiêu tan, Diệp Tử Phàm thân hình không một chút thương tổn đang hài hước hướng về vị trí của hắn đi đến.
Không nên a! Đây là hơn một ức long chi lực, cho dù là Yêu Vương hậu kỳ viên mãn không có phòng bị cũng sẽ bị diệt sát, tại sao tên Nhân Tộc Thí Luyện Giả này lại không có hề hấn gì.
Không lẽ phán đoán vừa rồi của mình là sai, tên Nhân Tộc trước mắt này chính là Pháp Thần hậu kỳ cảnh giới cường giả, chẳng những vậy, tại trong hậu kỳ cảnh giới cũng là người xuất sắc.
Bây giờ tâm trạng của hắn không khác gì Thiên Dực Yêu Vương lúc trước là bao, khi nhìn thấy Diệp Tử Phàm không hề tránh né nhận sát chiêu của mình chính là như vậy.
Chỉ khác nhau là lúc đó Thiên Dực Yêu Vương đã thi triển ra Bí Pháp của Thiên Dực Bộ Tộc bọn họ, Yêu Lực mất hết, còn Kim Cương Ma Hùng vẫn không hề suy giảm mà thôi.
“A! A! A”
“Yêu Dạ Chi Châu, cho bản Vương ngăn trở! ”
Kim cương Ma Hùng sắc mặt bỗng nhiên biến đổi, một cổ sụp đổ nguy hiểm báo hiệu bao phủ hắn Tâm Linh.
“Ầm ầm!!! ”
Một khỏa thoáng như tiểu tinh thần đồng dạng hắc sắc Yêu Châu, lập tức từ Kim Cương Ma Hùng bên trong miệng phun ra.
Yêu Dạ Chi Châu — Kim Cương Ma Hùng áp đáy hòm chí bảo, một kiện tương đương với Nhân Tộc Hạ Phẩm Phòng Ngự Đạo Khí, đây là Kim Cương Ma Hùng Bộ Tộc bọn họ truyền lại từ xa xưa.
Lại tăng thêm Kim Cương Ma Hùng vị Yêu Vương trung kỳ lực lượng gia trì, cái này Yêu Dạ Chi Châu, đủ để cùng một tôn Yêu Vương hậu kỳ viên mãn cường giả chống lại.
Một vòng Hắc Ám Quang Ảnh đem bản thân của hắn bao phủ vào trong đó.Tuy là không thấy Diệp Tử Phàm xuất thủ như thế nào, nhưng mà trực giác nói cho hắn biết hơi thở của sự tử vong.
Hắn rất tin tưởng vào trực giác của mình, vì vậy tế ra Yêu Dạ Chi Châu, chỉ có như vậy hắn mới cảm nhận được đôi chút an toàn.
Một hơi thời gian…
“Ong! Ong!Ong!”
Yêu Dạ Chi Châu dường như phát ra một trận rên rỉ, sau đó vỡ nát.
“Ầm ầm!!! ”
“A!”
Một tiếng cực kỳ bi thảm kêu rên, Kim Cương Ma Hùng cái kia khổng lồ Hùng Đầu, lập tức liền vỡ đi một khối.
Giống như ly lớn đồng dạng Yêu Huyết, không ngừng rơi xuống.
“Oanh! Oanh! Oanh! ”
Từng đạo Yêu Quang, từ Kim Cương Ma Hùng vết thương thoáng hiện, cái kia vỡ đi một chút Hùng Đầu, liền khôi phục lại như lúc ban đầu.