Đỉnh Luyện Thần Ma Audio Podcast
Tập 218 [ Chương 1086 đến 1090 ]
❮ sautiếp ❯Chương 1086: Chân Chính Thánh Vương
“Lời khách sáo ta cũng không muốn nói nữa, cái kia cống hiến điểm trong tay Diệp Tử Phàm, chúng ta liền chia đều ra, các ngươi không có ý kiến gì chứ?”
Văn Học Hữu rất là mệt mỏi với những lời xã giao đầy sáo rỗng của đám người này, liền là rất thẳng thắn đưa ra giải pháp đến.
Hơn ai hết, cái này giải pháp Văn Học Hữu hắn là người không có muốn đầu tiên. Người nghĩ biện pháp đưa Diệp Tử Phàm ra bên ngoài này là hắn. Người mà tìm đến Diệp Tử Phàm đầu tiên cũng chính là hắn đây, nhưng chỉ vì một tia bất an trong lòng, cũng như đánh giá Diệp Tử Phàm tên kia quá cao, đã làm sai thất cơ hội của hắn. Giờ đây, đám người này đã tiến đến, có muốn lấy hết điểm cống hiến về mình cũng là không có được. Phân chia như đám Thiếu Chủ nhà mình là biện pháp tốt hơn cả. Dù sao, muỗi nhỏ cũng là thịt, hắn là không muốn đi một chuyến tay trắng trở về.
“Học Hữu huynh nói rất là có lý, nên là như vậy! “
Dù là rất không muốn đem điểm cống hiến trong tay của Diệp Tử Phàm ra chia đều, nhưng tám người còn lại cũng không có cách nào khác hay hơn cả.
Trong số bọn họ có mặt tại đây, không có ai đủ thực lực trấn áp tất cả những người còn lại, ra tay đánh nhau mà nói, chỉ có lưỡng bại câu thương kết cục.
Mấy chục tỷ cống hiến điểm mỗi người tuy là có ít một chút, nhưng là phương pháp hữu hiệu nhất hiện nay. Còn cái kia Diệp Tử Phàm, loại kia sâu kiến, đương nhiên là không cần giữ lại.
“Tiểu tử! Xuống bên dưới Minh Giới, như Minh Vương có hỏi, như vậy hãy nói cho ngài ấy biết, người sát hại ngươi có tên là Ngư Thiện!”
“Ầm ầm!!!! Ầm ầm!!! Ầm ầm!!!! “
Cùng chung ý nghĩ như tám tên Ngụy Thánh còn lại, Ngư Thiện là không muốn để cho cái này Diệp Tử Phàm tồn tại trên Thế Gian.
Từ khi Diệp Tử Phàm trên Diễn Võ Đài làm nhục Ngư Tử Phong, hắn đã phán Diệp Tử Phàm tử hình, dù là sớm hay muộn, hắn cũng sẽ ra tay sát Diệp Tử Phàm mà thôi.
Nếu như tên Diệp Tử Phàm này ngu ngốc, không chịu tại Tiềm Long Sơn kéo dài chút hơi tàn, một hai phải muốn đến Thánh Thành tham gia Thái Dương Thương Hội Đấu Giá Hội, như vậy chỉ nên trách vận số của tên này Diệp Tử Phàm đã hết.
“Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! Ầm ầm!!!! “ “Phốc! ”
“Thể Đạo Bán Thánh Cường Giả! “
Bụi mù tan đi, Văn Học Hữu là người đầu tiên chú ý đến Diệp Tử Phàm kết cục, nhìn thấy Diệp Tử Phàm không hề có tan biến sau một kích của Ngư Thiện, vẫn còn đừng lù lù đằng kia, hắn là nhíu đôi hàng lông mày thật sâu, thốt ra mấy chữ đến.
Ngư Thiện người này thực lực Văn Học Hữu là biết đến, Ngụy Thánh hậu kỳ viên mãn cường giả, lại còn Trưởng Lão rất có địa vị tại Ngư gia, Thất Giai Thần Thông Trọng Thủy Phá Không Thuật của Nguyên Giáp Thánh Vương người này cũng đã tu luyện thành công, thực lực tuyệt đối không kém Văn Học Hữu hắn.
Ấy thế mà một kích toàn lực của Ngư Thiện, lại không làm cho Diệp Tử Phàm mấy đi dù chỉ một cọng tóc, hơn nữa hắn là quan sát rõ ràng nhất, Diệp Tử Phàm không hề sử dụng cái gì Hộ Giáp, Ngụy Thánh Phù linh tinh bảo hộ thân thể, mà là dùng chính thân thể mình ngạnh kháng một kích hơn sáu tòa Thế Giới Chi Lực của Ngư Thiện.
Cái kia thân thể, trừ là Thân Thể nhập Thánh, là Thể Đạo Bán Thánh trong truyền thuyết kia ra , thú thật Văn Học Hữu hắn là không có nghĩ ra được khả năng nào khác.
“Nguy rồi! Hắn không phải là Thể Đạo Bán Thánh Cường Giả, mà là chân chính Thánh Vương….! “ z7Gkb
Tiền Giang Bình tuyệt vọng tru lên.audio coi am
Khi nhìn thấy Diệp Tử Phàm dùng thân thể của mình ngạnh kháng một kích toàn lực của Ngư Thiện mà không có vấn đề gì, Tiền Giang Bình liền là biết cái này Diệp Tử Phàm là Thể Đạo Bán Thánh Cường Giả, hắn không cần suy nghĩ liền muốn nhanh chóng rời đi nơi này.
Bán Thánh Cường Giả, cho dù là yếu nhất Thể Đạo Bán Thánh Cường Giả, cũng có được thực lực áp đảo Ngụy Thánh bên trên, trừ Thánh Vương Cường Giả trở lên ra, không có bất kỳ một ai có thể là đối thủ của Bán Thánh Cường Giả cả.
Ở lại nơi đây chỉ có một con đường chết, chạy khỏi nơi đây mới là thượng sách, chỉ là khi hắn muốn rời đi, liền là phát hiện mình không thể nào di chuyển được thân hình, cảm giác này hết sức là quen thuộc.
Tiền Giang Bình hắn đã từng bị Thánh Vương Cường Giả của Tiền gia giam cầm cho nên liền không có xa lạ gì, đây chính là Giới Vực của Thánh Vương Cường Giả, một khi rơi vào bên trong, trừ khi thực lực của ngươi cường gấp mấy lần Thánh Vương Cường Giả thi triển Giới Vực này mới có thể phá tan nó rời đi ra, không còn có một cái phương pháp nào khác.
Thế cho nên Tiền Giang Bình liền nhận ra ngay đây chính là Giới Vực, cũng là biết người mình đối mặt trước mắt này không phải là Hóa Thần hay Thể Đạo Bán Thánh gì, mà là một tôn chân chính Thánh Vương Cường Giả, biết được như thế cho nên hắn là hết sức tuyệt vọng,
Thực lực của đám người bọn họ nơi đây ngay cả Bán Thánh Cường Giả cũng không phải là đối thủ, như thế nào có thể chống lại được Thánh Vương koa chứ!
“Rầm rầm! Bệ…Bệ Hạ! Vãn bối thật không biết thân phận của ngài cho nên mới mạo phạm, xin ngài đại nhân đại lượng, bỏ qua cho vãn bối một lần!”
Ngẩn người ra một lúc sau, Văn Học Hữu rất là quyết đoán quỳ xuống cầu xin tha thứ, như trước mặt của hắn là một tôn Thể Đạo Bán Thánh Cường Giả, dù là không thể chiến thắng, nhưng rời đi vẫn là không có vấn đề gì.
Thế nhưng mà Thánh Vương lại hoàn toàn khác, người này đã cùng một cái cấp độ với lại Lão Tổ Tông Văn gia hắn, với những tôn Thánh Vương Cường Giả như thế này, muốn từ trong tay bọn họ chạy trốn, là không thể nào.
“Rầm rầm! “.
“Không sai! Bệ Hạ, vãn bối thật sự không biết thân phận của ngài , xin ngài nể mặt của Triều Tịch Thánh Cung cũng như Lão Tổ Tông chúng tôi , bỏ qua cho chúng vãn bối một lần!”
Tôn Hùng Côn không có muốn chết, sâu kiến còn muốn sống, với thân phận Ngụy Thánh hậu kỳ viên mãn cường giả, có đến hàng trăm triệu năm còn có thể sống như hắn, hắn đương nhiên là không muốn chết sớm.
Tôn Hùng Côn là người dập đầu vang dội nhất, hắn đem Triều Tịch Thánh Cung cũng như Lão Tổ Tông bọn họ ra, cũng không phải là muốn uy hiếp Diệp Tử Phàm cái gì, mà chỉ là muốn Diệp Tử Phàm cho Triều Tịch Thánh Cung cũng như những tôn Thánh Vương Lão Tổ bọn họ một chút tình mọn mà thôi.
Nhớ lại lúc vừa đến nơi đây, hắn khen Diệp Tử Phàm là hậu sinh khả úy câu nói kia, nghĩ lại hắn lại muốn tát cho mình mấy cái bạt tai, người ta đường đường là Thánh Vương Cường Giả, cần đến một tên sâu kiến Ngụy Thánh như hắn đây khen ngợi hay là sao?
Nói không chừng vì lời nói vừa rồi của hắn, vị kia Thánh Vương nghĩ hắn vô lễ rồi đưa hắn lên đường sớm hơn đám người tại đây cũng nên. Hắn thật sự là quá hối hận a.
“Phốc… Bệ Hạ….. Ta!” Ngư Thiện ấp a ấp úng nói không nên lời, hắn rất là muốn cầu xin Diệp Tử Phàm tha mạng, thế nhưng lại không thể nào nói ra lời.
Người động sát ý với lại Diệp Tử Phàm là hắn, người ra tay đem Diệp Tử Phàm diệt sát đầu tiên cũng là hắn.
Ngư Thiện hiểu rõ, cái này Diệp Tử Phàm dù có bỏ qua cho ai, cũng sẽ không bỏ qua cho Ngư Thiện hắn, có cầu xin cũng là không có ý nghĩa gì.
‘Giả heo ăn hổ cũng không cần phải làm tuyệt đến như thế này kia chứ!’ Những người còn lại, một bên cầu xin tha thứ, một bên trong lòng đem Diệp Tử Phàm ra mắng máu chó phun đầu.
Đường đường là một tôn Thánh Vương Cường Giả, tại gia tộc hay Thánh Cung xưng tông làm tổ không chịu, một hai phải chạy đến cái Tiềm Long Sơn ăn hiếp một đám Hóa Thần, Ngụy Thánh tiểu bối như bọn họ.
Cái kia tôn nghiêm của một vị Thánh Vương Cường Giả của ngươi chạy đi nơi nào rồi? Không cảm thấy xấu hổ hay là sao?
Muốn ra oai nên đi tìm những Thánh Vương Cường Giả khác mà tranh đấu, cần gì tìm mấy tên hậu bối như chúng ta đây để vui đùa.
Bọn họ dám chắc cái này Diệp Tử Phàm là một tên Phàm Thể Thánh Vương, còn là yếu kém nhất một tên Phàm Thể Thánh Vương, chỉ có những người như thế, không có lòng tin đi tìm những cái khác Thánh Vương tranh tài, nên mới đi tìm đám người nhỏ yếu như bọn họ đây để tìm lại một chút tự tôn.
Ân! Chính là như thế, cái này Diệp Tử Phàm đúng là âm hiểm cùng đê tiện đến cực điểm! Tất cả chín tên Ngụy Thánh hậu kỳ viên mãn cường giả trong lòng đều là có cái kia ý nghĩ.
Dù là có đoán đúng chắc chắn về tên Thánh Vương Diệp Tử Phàm này như thế, nhưng những cái này ý nghĩ khinh thường kia bọn họ chỉ chôn tận đáy lòng, không dám nói ra bên ngoài, ngay cả trên gương mặt cũng tuyệt đối không thấy.
Chương 1087: Sợ Chết Mà Thôi!
Nói đùa, bây giờ sinh mệnh của tất cả bọn họ đều trong một cái ý niệm của Diệp Tử Phàm. Như bọn chúng để cho Diệp Tử Phàm biết bọn họ đang khinh thường y, còn dám biểu hiện ra không đúng thần sắc, như vậy hy vọng sinh tồn của bọn họ là không còn.
Có thể sống qua được kiếp này, cách tốt nhất vẫn là nịnh hót, tâng bốc Diệp Tử Phàm vị này Thánh Vương lên tận mây xanh. Như có thể may mắn qua đại kiếp nạn lần này, hồi lại gia tộc thỉnh các vị Lão Tổ Tông ra dọn dẹp họ Diệp này cũng là không có muộn.
Như hiểu được ý nghĩ trong lòng đám này Ngụy Thánh, Diệp Tử Phàm sẽ rất là khinh thường, hắn chỉ đang là Hóa Thần cảnh, cao hơn một chút chỉ là Bán Thánh Cường Giả mà thôi. Hắn không phải Thánh Vương, có ức hiếp Ngụy Thánh cũng không hề mất đi thân phận gì. Cái kia Ngụy Thánh cùng Bán Thánh cũng chỉ là tại hơn nhau có ‘chút xíu ‘ mà thôi! Ân! Theo Diệp Tử Phàm nghĩ chính là như thế.
Hơn nữa Diệp Tử Phàm làm việc xưa nay chỉ quan tâm đến lợi ích của mình, đối với lại thân phận này nọ, hắn nào có quan tâm, chỉ cần lời ích đủ lớn, thân phận gì đó hắn chỉ xem như giấy vệ sinh mà thôi.
Còn nữa, đám người này trách hắn giả heo ăn hổ, cũng không có chịu soi lại chính mình, như bọn chúng không có tham lam cống hiến điểm trong tay của hắn, như thế nào có thể rơi xuống nước này đồng ruộng.
Lấy Ngụy Thánh hậu kỳ viên mãn tu vi, đi cướp sát một tên Hóa Thần tiểu bối, những tên Ngụy Thánh này cũng không phải hạng người tốt lành gì.
“Vút..Vút..!”.
“Một ngàn hai trăm tỷ cống hiến điểm, các ngươi đúng là không phải bình thường giàu có!”
Thần niệm tuôn ra, phá tan đi Cấm Chế bên trong Nhẫn Trữ Vật của chín tên Ngụy Thánh, đem thân phận Lệnh Bài của bọn chúng những cái kia cống hiến điểm chuyển qua bên mình, nhìn cái kia con số tăng lên, Diệp Tử Phàm ánh mắt không khỏi mị lên.
Chín tên này cống hiến điểm gấp bốn lần cống hiến điểm của hắn hiện tại, như quy đổi ra Thánh Tinh mảnh vỡ mà nói, đám người này liền có một ngàn hai trăm tỷ viên.
Một ngàn hai trăm tỷ viên Thánh Tinh mảnh vỡ, kia là gấp ba lần hắn đem cái Vạn Tinh Đại Lục Bí Cảnh kia khai thác hết.
Để có vài trăm tỷ cống hiến điểm, hắn phải bỏ ra thời gian suốt sáu tháng trời, huy động bao nhiêu nhân lực cùng trí tuệ, nhưng lại không bằng được một phần ba tài sản của đám người này, nghĩ lại cũng khá là bất công.
Thế cho nên hắn mới nói, đám này Ngụy Thánh không phải giàu, mà còn giàu đến chảy mỡ chính là như thế.
Diệp Tử Phàm hiện tại khá là khó hiểu, hắn chỉ mới hóa duyên vài tên Ngụy Thánh mà thôi, liền có được tài nguyên gấp mấy lần cái Vạn Tinh Bí Cảnh kia rồi. Nó Chứng minh một điều là Vạn Tinh Bí Cảnh tài nguyên đối với lại Triều Tịch Thánh Cung cũng như mấy cái Thánh Vương gia tộc chỉ là hạt cát giữa sa mạc mà thôi. Nhưng đến giờ Triều Tịch Thánh không có dẹp đi mấy cái vớ vẩn Bí Cảnh kia, cái này làm Diệp Tử Phàm khó hiểu nhất.
Ân! Là Thí Luyện! Diệp Tử Phàm lần này đã có phần hiểu, đám kia Triều Tịch Thánh Cung bắt đám Hóa Thần vào mấy cái Bí Cảnh kia lấy tài nguyên chỉ là giả, chân chính ý nghĩ là muốn rèn luyện đám Hóa Thần bên dưới lên đây.
“Ta có nên đổi sang nghề cướp cạn này hay không nhĩ?” Diệp Tử Phàm khẽ gãi đầu suy tư.
Thu nhập từ mấy tên Ngụy Thánh này quá phong phú, thế cho nên mới làm cho hắn có cái này ý tưởng. Người ta nói một đêm ăn cướp bằng ba năm làm, câu nói kia thật sự là không có sai, như hắn cứ gặp đám này Ngụy Thánh mãi, hay là đem Ngụy Thánh tài sản cướp hết, như thế lo gì không có tài nguyên tu luyện mà phát sầu.
Chuyện này hoàn toàn có thể được à nha, nên nhớ thực lực hiện tại của hắn hoàn toàn không cần đặc Bán Thánh Cường Giả trở xuống vào trong mắt, như đi theo con đường này, liền sẽ một đêm chợt giàu.
“Bỏ đi! Cái này sau này hẳn tính!” Diệp Tử Phàm khẽ lắc đầu, bỏ đi cái kia ý nghĩ mê hoặc vừa mới nghĩ ra.
Nơi đây là Thánh Vực, là nơi Thánh Vương Cường Giả đi đầy đất, như mà làm quá lên, những tên kia Thánh Vương sẽ không có chịu ngồi yên, chắc chắn sẽ ra tay đem hắn trấn áp, thực lực hiện tại của hắn còn chưa có khả năng trấn áp Thánh Vương, thế cho nên con đường cướp cạn kia tạm thời không cần nghĩ đến.
Hơn nữa hắn cũng biết, lần này thu nhập phong phú đến như vậy, đa phần là may mắn chiếm thành phần đa số, không phải tên nào Ngụy Thánh cũng có được nhiều tiền như đám người này, lần sau chỉ sợ là không được như vậy.
Cái kia Lại Tử Thâm mấy người chỉ có vài chục tỷ cống hiến điểm chính là minh chứng rõ ràng nhất.
“Các ngươi an tâm! Bây giờ ta sẽ không có sát các ngươi! “
Bỏ qua mấy cái ý nghĩ không mấy thực tế, Diệp Tử Phàm nhìn đám kia chín tên Ngụy Thánh Cường Giả đang sợ đến xanh mét gương mặt kia lên tiếng!
“Đa tạ Bệ Hạ khai ân!”
“Đa tạ Bệ Hạ khai ân! “
“ Bệ Hạ Thiên Phúc Vĩnh Hưởng! Thọ Cùng Thiên Tề!” Văn Học Hữu đám người nghe được Diệp Tử Phàm lên tiếng sẽ không sát bọn họ, cả đám vui mừng quá đỗi, liền là lên tiếp dập đầu tạ ân.
Còn câu thứ hai kia bây giờ tạm thời không có sát bọn họ, tất cả mọi người đều là người thông minh, đều là biết đến ý nghĩa bên trong câu nói kia là gì.
Bây giờ không sát, không có nghĩa tương lai không sát, nhưng không có ai lại đi quan tâm, chỉ cần bây giờ bọn họ không phải chết là được, chỉ cần còn sống, sau này liền có hy vọng chuyển cơ.
“Ầm ầm!!! Ầm ầm!!!! “
“Không! Bệ Hạ tha mạng!”
“Bệ Hạ tha mạng!”.
“Đúng vậy Bệ Hạ! Ngài đã từng nói là tạm thời sẽ không sát chúng tôi! Ngài không thể nuốt lời như thế được! “
Tiền Giang Bình đám người nhìn thấy Diệp Tử Phàm xuất thủ, một cái to lớn cự trảo, khí tức làm cho bọn họ hít thở không thông kéo đến, cả đám đều là hồn vía lên mây, tuyệt vọng rầm rú.
Như thế nào có thể, rõ ràng tên này vô sĩ Thánh Vương vừa rồi đã nói qua là không có sát bọn họ, vì cái gì lại đổi ý ra tay, thân là Thánh Vương, một lời nói nặng tựa thiên kim, vì cái gì cái này Thánh Vương lời nói lại không bằng một tờ giấy vệ sinh như thế?
“Ầm ầm!!! “
“Ta có nói là sẽ không có sát các ngươi, nhưng mà ta chưa hề nói sẽ thả cho các ngươi rời khỏi nơi này!” Một trảo đem chín tên Ngụy Thánh đưa vào bên trong Luyện Thần Đỉnh, Diệp Tử Phàm lành lạnh nói.
Dám đánh chủ ý lên đầu của Diệp Tử Phàm hắn, như là bình thường đã bị hắn đưa xuống Minh Giới từ lâu rồi, còn có thể sống sót đến bây giờ, kia bọn chúng nên cảm ơn Triều Tịch Thánh Cung cùng Thánh Vương phía sau mình.
Diệp Tử Phàm không đem những người này sát, kia chính là vì hậu trường của những người này có chút cứng rắn, một đám Thánh Vương Cường Giả, như tập trung truy sát hắn, dù hắn có bản lĩnh đến đâu, cũng khó mà chạy thoát được.
Một lúc chết mất chín tên Ngụy Thánh hậu kỳ viên mãn, thiết nghĩ cho dù là thế lực nào đi chăng nữa, cũng sẽ không có bỏ qua chuyện này, nên tạm thời để cho đám người kia sống thêm một chút thời gian.
“ Ta phát hiện ra mình càng ngày càng nhân từ rồi!” Diệp Tử Phàm nhìn lên trời, có chút thở dài nói.
Từ ngày lên Thánh Vực nơi đây, số người đắc tội vơi hắn ngày một nhiều, nhưng mà số người chết trong tay của hắn thì lại không có một ai, đây không phải là bản sắc làm việc trước nay của hắn.
‘Chủ Nhân! Ngài đây không phải là nhân từ! Mà là sợ chết a!’. Đại Hắc bên trong Luyện Thần Đỉnh, nghe đến Diệp Tử Phàm đang than ngắn thở dài kia, hết sức là khinh thường nghĩ.
Một tên Ma Vương giết người không ghê tay như Diệp Tử Phàm ngươi mà cũng tự nhận là nhân từ, thế gian này tuyệt đối sẽ không có người tự nhận là ác nhân.
Chẳng qua vì thực lực không đủ, hay nói đúng hơn là chưa có đột phá Thánh Vương Chi Cảnh, cho nên mới làm việc bó chân bó tay như thế mà thôi.
Như Diệp Tử Phàm tôn này Chủ Nhân bây giờ là Thánh Vương Cường Giả, hắn giám bảo đảm, những cái kia Ngư Tử Phong hay là Văn Học Hữu đám này người là không có cơ hội sinh tồn cho đến bây giờ.
“Mười ba ngày Ngộ Đạo Thất! Như thế kia không biết có đủ cho ta lĩnh ngộ Pháp Tắc đến sơ kỳ đại thành cảnh giới hay không? “ Không có để ý đến đám người Ngụy Thánh của Cửu Đại Thánh Vương gia tộc kia nữa, Diệp Tử Phàm nhìn lại Lệnh Bài của mình, có chút chờ mong lên tiếng.
Hiện tại tổng hợp hết tất cả cống hiến điểm cướp đoạt được, Diệp Tử Phàm là có hơn một ngàn năm trăm tỷ cống hiến điểm, kia quy đổi ra Thánh Tinh mảnh vỡ thì cũng sẽ tương đương con số đó. Nhiêu đó Thánh Tinh mảnh vỡ, nghe thì có vẻ nhiều thật, nhưng nếu để Diệp Tử Phàm hắn tiêu xài, thì lại không có đáng bao nhiêu.
Cái kia Ngộ Đạo Thất chính là một cái uống máu quỷ, lần trước hắn bỏ ra hơn ba trăm sáu mươi tỷ Thánh Tinh mảnh vỡ, cũng chỉ vào trong đó tính ra tổng cộng chỉ được ba ngày thời gian, cũng may hắn đã nhân cơ hội kia hoàn thành hai bộ công pháp cho đôi nữ nhi của mình tu luyện.
Chương 1088: Pháp Tắc! Pháp Tắc
Lần này khá hơn một chút, như đem hết số Thánh Tinh mảnh vỡ mà mình có trong tay đưa cho Ngộ Đạo Thất, hắn sẽ có khoảng mười ba ngày liên tục bên trong.
Mười ba ngày Ngộ Đạo, không biết có thể đưa mấy đạo Pháp Tác Chi Lực mà hắn lĩnh ngộ được lên cảnh giới sơ kỳ đại thành hay là không nữa. Thú thật hắn cũng không có bao nhiêu nắm chắc.
“Chủ Nhân! Hy vọng của ngài không có cao lắm!” Đại Hắc bên trong Luyện Thần Đỉnh mỉm cười trả lời Diệp Tử Phàm.
Pháp Tắc! Quy Tắc! Những thứ này thuộc về Thiên Đạo Lực Lượng là khó khăn lĩnh ngộ nhất. Là lực lượng chí cao của Tiểu Thiên Thế Giới. Trừ những cái Thượng Phẩm Chí Cao Thánh Khí ra, không có bao nhiêu lực lượng có thể chống lại được Pháp Tắc Chi Lực, một khi Tu Luyện Giả lĩnh ngộ đến tối cao cảnh giới.
Lợi hại như thế, lẽ dĩ nhiên, nó rất khó có thể đột phá, thường thì Chí Tôn của Thánh Vực nơi đây là Thánh Đế cấp Cường Giả, những người thường được ví là thiên tư tuyệt đỉnh kia, mười tỷ năm cũng chưa chắc có thể đột phá một cái tiểu cảnh giới của Pháp Tắc.
Diệp Tử Phàm này chưa dùng Ngộ Đạo Thất lĩnh ngộ Pháp Tắc Chi Lực, cho nên hắn là không biết sẽ tốn bao nhiêu thời gian mới có thể làm cho Diệp Tử Phàm đột phá Pháp Tắc cảnh giới.
Nhưng từ thời Độc Cô Bá Thần, hắn là biết đến, Độc Cô Bá Thần phải dùng Ngộ Đạo Thất ba trăm tỷ năm, mới có thể tăng lên một cái tiểu cảnh giới Quy Tắc, càng lên cao, thời gian phải bỏ ra lại càng lâu hơn gấp mấy lần, trong thời gian kia, phải tiêu hao tài nguyên là một con số thiên văn.
Pháp Tắc Chi Lực tuy là có phần dễ dàng hơn Quy Tắc, chỉ là Diệp Tử Phàm này muốn dùng nửa tháng thời gian để tăng lên một cái tiểu cảnh giới, Đại Hắc hắn chỉ có thể nói, Diệp Tử Phàm là đang nằm mơ giữa ban ngày.
“Hy vọng không cao! Hy vọng không cao sao?” Diệp Tử Phàm trong lòng không khỏi co thắt một chút.
Đại Hắc tên này không có nói rõ, nhưng hắn cũng có thể đoán biết được muốn trong vòng nửa tháng thời gian Ngộ Đạo đột phá một cái Pháp Tắc tiểu cảnh giới là không có khả năng, như không muốn nói là không thể.
Giờ này Diệp Tử Phàm mới biết, một ngàn năm trăm tỷ cống hiến điểm trong tay của mình nhìn ra thì nhiều, nhưng nếu xài mà nói, chỉ là như muối bỏ biển, xem ra vẫn là phải nghĩ biện pháp khác lấy thêm cống hiến điểm mới được.
Ân! Như có cơ hội mà nói, thêm vài lần như thế này cũng tốt, có người đưa cơm đến tận miệng, không cần phải phí quá nhiều chân tay. Không biết cái cơ hội như thế này khi nào sẽ trở lại với hắn đây! Diệp Tử Phàm là đang khá trông chờ vào một đám người đui mù tiếp theo.
“Trước tiên là phải gia nhập Triều Tịch Thánh Cung, như không mà nói, những cái này Thánh Tinh mảnh vỡ của ta là không có!” Diệp Tử Phàm nhìn Lệnh Bài của mình một cái, sau đó quăng nó vào bên trong Luyện Thần Đỉnh nói.
Bên trong Lệnh Bài của hắn là có rất nhiều cống hiến điểm, nhưng thứ hắn cần là tài nguyên tu luyện, là Thánh Tinh mảnh vỡ.
Cũng chỉ có gia nhập Thánh Cung, làm một viên Thánh Cung Đệ Tử, mới có thể tại Vạn Bảo Điện bên trong quy đổi ra những thứ mà mình muốn, như không mà nói, có nhiều cống hiến điểm hơn, nó cũng chỉ là một con số.
Còn một loại phương pháp để có thể đổi lấy cống hiến điểm ra Thánh Tinh mảnh vỡ, kia chính là thị trường chợ đen tại Thánh Thành này, hắn nghe nói đến thị trường này đã bị Cửu Đại Thánh Vương gia tộc lũng đoạn, muốn quy đổi phải đến những cái địa điểm của bọn chúng.
Cách này đối với Diệp Tử Phàm hắn không có khả thi cho lắm, hắn là không biết địa điểm quy đổi tại nơi nào, cũng như một lúc quy đổi nhiều như thế cống hiến điểm, sẽ dẫn đến phiền toái không cần thiết.
Còn một điều nữa là những cái này quy đổi thường hạ tỷ giá rất thấp, thấp hơn nhiều so với lại Triều Tịch Thánh Cung, với một người khá là ‘tiết kiệm’ như Diệp Tử Phàm, để hắn phải mất nhiều như vậy Thánh Tinh mảnh vỡ, đương nhiên là hắn sẽ không chịu, thế cho nên vẫn là nên vào Thánh Cung quy đổi mới là hợp lý nhất.
“Đã xảy ra chuyện gì? Diệp đại nhân, ngài không có sao chứ? “ Chu Ất đầu có chút choáng váng tỉnh lại, nhìn thấy Diệp Tử Phàm không có việc gì, hắn là thở phào một hơi, lên tiếng hỏi thăm.
Chu Ất nhớ rõ, hắn là không chịu nổi cổ khí thế khổng lồ của một tên Ngụy Thánh cường Giả uy áp, dẫn đến bất tỉnh nhân sự.
Trước khi hôn mê, hắn là loáng thoáng nghe nói tôn kia Ngụy Thánh là muốn tìm Diệp Tử Phàm thu lại cống hiến điểm.
Trong lòng của hắn khi ấy nghĩ rằng mình đã xong, Ngụy Thánh cường Giả của Cửu Đại Thánh Vương gia tộc tìm đến Diệp Tử Phàm tính sổ, như thế hắn liền là không có hy vọng gì xa vời Diệp Tử Phàm cùng hắn có thể qua được kiếp này, cũng không nghĩ mình còn có thể tỉnh lại.
Thế nhưng bây giờ hắn vẫn còn sống, Diệp Tử Phàm lại không có chuyện gì, tôn kia Ngụy Thánh lại chạy đi nơi nào không thấy, mọi chuyện vừa rồi diễn ra như một giấc mơ vậy, làm cho hắn không biết đường nào mà lần.
“Không có chuyện gì! Có một tôn cường giả đi qua đây, muốn giết người cướp của, chỉ là đúng lúc gặp một đám Thành Vệ Quân, cho nên đã bị bắt đi rồi!”
Diệp Tử Phàm nhìn cái này Chu Ất một cái, lên tiếng giải thích tiếng, sau đó cũng không có chờ Chu Ất phản ứng lại cái gì, nhanh chóng rời khỏi nơi đây, nhắm đến Thái Dương Thương Hội phương hướng tiến bước.
Nơi đây Truyền Tống Trận Quảng Trường chỉ là môt cái tiểu hình Quảng Trường, lại có chút hoang vắng, đặt không bao nhiêu Truyền Tống Trận, thế nên là không có bao nhiêu Hóa Thần trở lên cường giả lui tới.
Không có bao nhiêu chỉ là so với lại những khu khác mà thôi, nhưng tính ra nó vẫn có vài chục vạn Hóa Thần lui tới.
Giải quyết xong chín tên Ngụy Thánh, Diệp Tử Phàm cũng có ý định đem luôn mấy chục vạn Hóa Thần nơi này diệt sát đi, nhưng lòng ‘nhân từ’ của hắn một lần nữa nổi lên, liền bỏ qua cho đám người kia, chỉ xóa đi xDjJe ký ức của bọn chúng, trừ cái này Chu Ất ra.
Chu Ất người này thời gian qua đối với hắn là giúp đỡ hết sức, hắn là nhìn tại trong mắt, đối với Chu Ất hắn cũng có một chút cảm tình, xem như là người của mình, thế cho nên hắn không đem ký ức của Chu Ất xóa đi.
Đối với người của mình, Diệp Tử Phàm xưa nay vẫn là đối xử rất tốt, hơn nữa hắn cũng tin cái này Chu Ất sẽ không phải là một người lắm lời.
“Diệp đại nhân! Chờ ta một chút! “ Nhìn thấy Diệp Tử Phàm đã đi xa, Chu Ất không còn bận tâm quan sát đám người không hiểu chuyện gì đang xảy ra xung quanh, liền là nhanh chóng đuổi theo Diệp Tử Phàm đến.
Đối với lời giải thích vừa rồi của Diệp Tử Phàm, Chu Ất hắn là vạn lần không tin. Người Ngụy Thánh kia tìm đến Diệp Tử Phàm phiền toái, hắn có thể bảo đảm một trăm phần trăm là người của Cửu Đại Thánh Vương gia tộc, mà một khi người của Cửu Đại Thánh Vương gia tộc xuất hiện mà nói, Thành Vệ Quân của Triều Tịch Thánh Thành sẽ là không có can thiệp, đây là một cái quy tắc bất thành văn của Triều Tịch Thánh Thành.
Đương nhiên rồi, Thành Vệ Quân kia tuy là có nhiều Ngụy Thánh Cường Giả, nhưng bọn chúng được thành lập ra từ Cửu Đại Thánh Vương gia tộc Cường Giả, đã là người của mình, như thế nào có thể cản trở mình làm việc được kia chứ.
Thế cho nên hắn có thể khẳng định, người đem tôn kia Ngụy Thánh Cường Giả đuổi đi không phải là Thành Vệ Quân, mà rất có thể là người khác, hoặc giả chính là Diệp Tử Phàm kia. Nhưng dù cho có là nguyên nhân gì, một khi Diệp Tử Phàm không nói, hắn cũng là không dám hỏi, từ ngày quyết định đứng tại Diệp Tử Phàm một bên, Chu Ất đã định vị mình vị trí khá thấp, như thuộc hạ của Diệp Tử Phàm một dạng, chính vì thế, chuyện nào có thể hỏi, chuyện nào không thể hỏi, hắn cũng là nhận rõ đến.
…..
Thái Dương Thương Hội!
Một tòa rộng lớn cao ốc chiếm diện tích hàng ngàn dặm vuông, độ cao của nó có thể thẳng tiến thanh vân.
Nằm tại Nam Thánh Thành một khu đắc địa như thế, lại có được diện tích rộng lớn, không thể không nói, cái này Thái Dương Thương Hội sau lưng tài lực cũng như thế lực là hết sức thao thiên.
Cái này là đương nhiên rồi, tại Triều Tịch Thánh Thành người nơi đây, ai lại không biết Thái Dương Thương Hội hậu trường chính là Triều Tịch Thánh Thành mười đại gia tộc đứng đầu một trong Dương gia.
Dương gia này có Nhược Hề Thánh Vương đứng phía sau chống lưng, nên dù khá là thèm khát Thái Dương Thương Hội vị trí, cũng như Dương gia tài nguyên, nhưng những cái thế lực khác không có một ai dám đến nơi này tranh đoạt hay là làm loạn, bao quát cả Cửu Đại Thánh Vương gia tộc bên trong.
Chương 1089: Thất Giai Bảo Ngọc
“Cái này Thái Dương Thương Hội hôm nay thật là nhiều người a!?” Diệp Tử Phàm đứng trước Đại Môn của Thái Dương Thương Hội không xa, nhìn dòng người độg nghìn nghịt tiến vào bên trong Thái Dương Thương Hội, không khỏi có một chút bất ngờ lên tiếng.
Diệp Tử Phàm hắn tính sơ qua, nội cái kia dòng người xếp hàng xung quanh cũng gần cả trăm vạn, kia là còn không tính những tên đã tại bên trong đại sảnh tầng thứ nhất đang xem vật phẩm. Bên trong kia phải là hơn nơi này gấp mấy lần.
Diệp Tử Phàm hắn tại bên dưới Hạ Giới Tinh Vực đã đi qua không ít đại hình thương hội, nhưng mà đông đúc cùng sầm uất như cái này Thái Dương Thương Hội, là lần đầu tiên.
Thánh Vực Thương Hội phong thái quả nhiên là có khác biệt rất là lớn với bên dưới Hạ Giới Tinh Vực kia a.
“Đại nhân, cái này là đương nhiên, một trăm năm một lần Thái Dương Thương Hội tổ chức Đấu Giá Hội, không thể nào không đông cho được! “ Chu Ất đi bên cạnh, cung kính lên tiếng trả lời nói.
Qua chuyện Ngụy Thánh vừa rồi, Chu Ất là không có ý định khuyên can Diệp Tử Phàm hồi lại Tiềm Long Sơn lánh nạn nữa rồi.
Dù là không có chứng cứ gì, nhưng trực giác nói cho Chu Ất biết người mà đem cái tên Ngụy Thánh kia cấp thu nhập, rất lớn khả năng chính là Diệp Tử Phàm người này.
Một tôn Hóa Thần có thể trấn áp được Ngụy Thánh hậu kỳ, dù là dùng phương pháp nào, cũng không thể phủ nhận thực lực cũng như thủ đoạn của Diệp Tử Phàm rất là cường đại.
Đi theo một tôn cường giả không có sợ Ngụy Thánh như Diệp Tử Phàm này, Chu Ất hắn còn có gì để mà lo lắng nữa, như Cửu Đại Thánh Vương gia tộc phái ra Thánh Vương Cường Giả, mới có thể làm cho hắn sợ hãi thật sự.
Nhưng Thánh Vương là nhân vật như thế nào? Làm sao có thể dễ dàng hiện thân, còn là nhọc lòng đối phó với lại một cái nho nhỏ Hóa Thần nữa, kia là không có khả năng.
Chu Ất hắn lần này đặt cược đúng rồi, chỉ cần đi theo tôn này Diệp Tử Phàm, ngày tháng sau này có thể nói là ôm gối vô ưu.
“Đại nhân! Thường ngày Thái Dương Thương Hội vốn đông, nhưng hôm nay là ngày đặc biệt, thế cho nên nó đông đảo hơn mọi khi!” Như sợ Diệp Tử Phàm không có hiểu ý mình lắm, Chu Ất nhấn mạnh lên hai chữ đặt biệt.
Thực ra cũng không có gì khó hiểu, trăm năm một lần Triều Tịch Thánh Cung tuyển chọn Đệ Tử, những cái kia Thí Luyện Giả vì là muốn nắm chắc phần thắng trong tay, như vậy thì phải là chuẩn bị hết sức vẹn toàn.
Hóa Thần kia Bj4Cf một cái cảnh giới thực lực ai cũng nhìn ra hết, ngoài hơn nhau tại Thể Chất cùng tu vi cảnh giới ra, hơn nhau là dựa vào trong tay của mình có nhiều Đạo Khí, Ngọc Phù, Đan Dược hơn người ta mà thôi.
Thế cho nên mua sắm ngoại vật phòng thân là điều không thể thiếu. Đánh trúng nhu cầu này của Thí Luyện Giả, trước khi Triều Tịch Thánh Cung Thí Luyện mấy ngày, Thái Dương Thương Hội sẽ có bán ra những bảo vật mà Thí Luyện Giả cần, còn là tổ chức một cái long trọng Đấu Giá Hội, thu hút hầu hết những cái kia có tiền Thí Luyện Giả đến tham gia.
Như nhìn kỹ mà nói, nơi đây tất cả đều là Hóa Thần cường giả, đại bộ phận trong số bọn chúng sáng ngày hôm sau sẽ tham gia vào Triều Tịch Thánh Cung khảo hạch, Dương gia mỗi lần tổ chức Đấu Giá Hội, nghe nói liền thu rất nhiều lợi nhuận, cái kia con số làm cho rất nhiều thế lực đỏ mắt.
Chu Ất còn biết không ít người muốn học theo Dương gia cách làm này, nhưng vì nhiều nguyên nhân mà tất cả đều không được thành công như mong muốn, còn có Thương Hội phải đóng cửa sớm. Thế cho nên tại một môn dành cho Hóa Thần này, Thái Dương Thương Hội luôn luôn chiếm vị trí đầu. Những cái này từng là Thánh Cung người Chu Ất là hiểu khá rõ.
“Ân! Chúng ta vào xem một chút đi!” Diệp Tử Phàm gật đầu một cái, sau đó liền cất bước.
Hắn đến nơi này, là vì Thất Giai Ám Thạch dụ hoặc mà đến, ngoài ra cái kia Đấu Giá Hội những cái bảo vật khác, như có vừa ý mà nói, hắn cũng sẽ ra tay.
Còn có một việc nữa quan trọng mà hắn muốn làm nữa, thế nên thời gian của hắn bây giờ khá là quý trọng, cần phải là đánh nhanh thắng gọn mới được.
“Dừng lại! Giao ra tiền vào cổng trước khi đi vào!”
“Còn có chuyện này?” Diệp Tử Phàm có chút ngẩn người, nhìn hai cái này Hóa Thần trông cửa lên tiếng nói.
Đi vào Thương Hội mà thôi, cũng không phải là mua hàng hóa cái gì, như thế nào lại bắt hắn bỏ tiền.
Diệp Tử Phàm nhớ mình đã đi qua khá nhiều Thương Hội, nhưng không có bất kỳ một nơi nào mà hắn bị người ta thu phí vào cửa cả, cái này Thái Dương Thương Hội phong cách làm việc có chút ngược đời a.
“Đây là hai ngàn viên Thánh Tinh mảnh vỡ, là phí vào bên trong của hai người chúng ta!” Không có chờ mấy tên Hóa Thần thị vệ này bảo nổi, Chu Ất liền là chạy nhanh đến, lấy ra hai ngàn viên Thánh Tinh mảnh vỡ đưa cho hai cái này thị vệ.
Chu Ất biết vì cái gì Diệp Tử Phàm có phản ứng như thế, thú thật ngày thường Thái Dương Thương Hội cũng giống như những cái Thương Hội khác, là sẽ không có cái này thu phí một quan, nhưng hôm nay là ngày đặt biệt, lẽ dĩ nhiên, mọi thứ cũng là đặc biệt hơn bình thường một chút, thu phí một quan chính là một trong số đó.
Không những vậy, còn có một điều nữa là hôm nay Thái Dương Thương Hội chỉ tiếp những cái kia Thí Luyện Giả, cùng Triều Tịch Thánh Cung người. Như người có Thánh Tinh mảnh vỡ mà không có Thí Luyện Lệnh Bài trong tay, cũng là không có được vào cửa, Diệp Tử Phàm này là người bên dưới lên đây, những cái này không hiểu vẫn có thể thông cảm được.
“Ân! Vào đi!”Nguồn truyện audio Podcast
Nhận xong tiền nong, cùng nhìn thấy cái kia Thánh Cung thân phận Lệnh Bài sau, hai tên thị vệ ngay cả liếc Diệp Tử Phàm một cái cũng lười, phất tay để cho hai người Diệp Tử Phàm đi vào.
Nhìn qua bọn họ cũng là biết cái này Diệp Tử Phàm là một tên Hạ Giới Tinh Vực thổ dân, chỉ có những tên như vậy, mới không có biết đến Thái Dương Thương Hội bọn họ nội quy. Tên này đi vào cũng chỉ là ngắm cảnh là chính, nào có tiền mua được thứ gì tốt đến, loại người này bọn họ nhìn quen mắt lắm rồi.
Như ngày thường mà nói, hai người bọn họ sẽ cạnh khóe khinh thường vài câu, nhưng hôm nay bọn họ miễn đi cái này công đoạn, không phải bọn họ thương hại gì đám người này, mà là vì cả ngày hôm nay hai người đã mắng đến mỏi cả miệng, có mắng thêm một tên nữa, cũng chỉ là như vậy, thật không thú vị, thế cho nên hai người liền yên lặng để cho Diệp Tử Phàm đi vào.
Hai tên thị vệ này lại không có biết, vì mình không có lên tiếng cạnh khóe Diệp Tử Phàm cùng Chu Ất, thế cho nên bọ họ mới còn có thể đứng tại nơi đây, như không mà nói, hai người này là đã xuống Minh Giới trình diện từ lâu.
….
Thái Dương Thương Hội tầng thứ mười bên trong!
“Đại nhân! Bên kia chính là Ám Thạch nơi trưng bày, để tư dẫn đường cho ngài!” Vừa vào tầng thứ mười, Chu Ất khá là cung kính, đi trước
một bước dẫn đường cho Diệp Tử Phàm!
Hắn nghe Diệp Tử Phàm có nói qua, sở dĩ y đến nơi này, đa phần là vì Thất Giai Ám Thạch kia dụ hoặc chiếm đa số, cho nên Chu Ất mới đưa Diệp Tử Phàm đi đến nơi đây, tầng thứ mười của Thái Dương Thương Hội, chính là nơi trưng bày các loại Ám Thạch để cho khách hàng đến lựa chọn.
Nhắc đến cái này Ám Thạch, nó là không phải đặc sản của Thánh Nhân Giới, mà là đến từ Thánh Ma Giới, một cái Ám Thạch mạch khoáng tại Thánh Ma Giới.
Thông thường mà nói, dù Thánh Ma Giới cùng Thánh Nhân Giới có giao thương, nhưng với một cái Ngụy Thánh gia tộc như Dương gia, là không có khả năng cùng Ma Tộc mua bán những cái này Thất Giai Ám Thạch, bọn họ cao lắm cũng chỉ lấy được đến Lục Giai Ám Thạch là cùng.
Nhưng nhờ có được ngọn núi Nhược Hề Thánh Vương tại phía sau chống lưng, thế cho nên những cái kia Thất Tinh Thế Lực tại Thánh Ma Giới cũng là cho Dương gia này vài phần mặt mũi.
“Cũng là không có ít lắm!”
Diệp Tử Phàm đưa thần thức quét qua tầng thứ mười Thái Dương Thương Hội, lọt vào mắt hắn không ít hơn ngàn vạn viên mười mét cao Ám Thạch, có chút gật đầu nói.
Nơi đây không chỉ có số lượng nhiều Thất Giai Ám Thạch, người cùng một ít Cấm Khí Cấp Thấp giải thạch cũng là không có ít, nhìn cái này quang cảnh, sao mà quá giống với lại Đổ Thạch một môn tại Địa Cầu đến như vậy.
Cũng có người chọn Ám Thạch, cũng có người tham gia giải thạch, cũng có những gương mặt tuyệt vọng hay là vui mừng, đúng là đặc hữu dân đánh bạc không khác, hắn có một chút cảm giác quen thuộc tại nơi đây.
“Đại nhân! Những cái này Thất Giai Ám Thạch rất không được tốt, chúng ta nên vào Đấu Giá Khu thì tốt hơn!” Dù biết rằng lời nói của mình có chút vô nghĩa, nhưng Chu Ất vẫn là tận tình khuyên Diệp Tử Phàm.
Thất Giai Ám Thạch, bên trong có Thất Giai Bảo Ngọc trân quý tuyệt luân, giá trị là gấp trăm vạn lần những cái bình thường Thánh Kim khác, một viên Bảo Ngọc hoàn chỉnh có thể bán ra con số hàng vạn, thậm chí hàng trăm vạn Thượng Phẩm Thánh Tinh.
Chính là vì như thế, nên có rất là nhiều Tu Luyện Giả muốn một đêm phất nhanh đều sẽ tìm đến cái này Thất Giai Ám Thạch thử thời vận.
Chương 1090: Không! Không Có Ý Kiến!
Nhưng thế gian này làm gì có chuyện dễ dàng đến như thế, Chu Ất hắn đã điều tra qua, vạn người tham gia môn này Ám Thạch, may ra chỉ có một người thành công, kiếm được một viên Bảo Thạch.
Chỉ là viên kia Thánh Ngọc không có hoàn chỉnh, bán cũng không được bao nhiêu. Số còn lại đa phần là tán gia bại sản, phải đi ra bên ngoài Thánh Thành mạo hiểm tính mạng của mình làm lại từ đầu. Rất nhiều người vì cái này Thất Giai Ám Thạch ra ngoài làm nhiệm vụ mà bỏ mạng tha hương, ngay cả tro cốt cũng không còn.
Có thể nói cái này Thất Giai Ám Thạch một môn đánh bạc là lỗ vốn mua bán, thường thì là tán gia bại sản kết cục. Những người thông minh sẽ không có ai đi nhúng tay vào loại này cả đâu.
Cái này cũng không có gì là khó hiểu, như những cái này Thất Giai Ám Thạch bên trong sinh lời cao, những cái kia Ma Tộc đã để lại cho mình dùng cả rồi, làm gì còn có thể chảy vào Thánh Nhân Giới nơi đây.
Chỉ có những mỏ không có bao nhiêu Bảo Ngọc, bọn chúng mới chịu nhượng lại cho Nhân Tộc, cái này Thất Giai Ám Thạch của Dương gia theo tin tức mà hắn nghe được chính là một trong số đó.
Một cái mỏ phế thạch không hơn không kém, như không mà nói, tại đây người đến tham quan không phải chỉ mấy trăm vạn người, mà là mấy ức người.
Chu Ất biết Diệp Tử Phàm là một cường giả, cũng không có thiếu tiền, nhưng hắn vẫn là không muốn Diệp Tử Phàm đi đốt tiền vào những cái này không có bao nhiêu lợi ích Thất Giai Ám Thạch.
Nếu có tiền nhiều như thế, nên là vào Triều Tịch Thánh Cung Vạn Bảo Điện đổi lấy tài nguyên tu hành, đây mới là một con đường chính đạo để đi a.
“Không có chuyện gì! Ngươi đi trước dẫn đường đi!” Diệp Tử Phàm lắc đầu đối với lại Chu Ất nói.
Chu Ất trong lòng lo lắng cái gì, Diệp Tử Phàm đương nhiên là biết. Hắn cũng đã có thử qua, cái này Thất Giai Ám Thạch rất là tà môn, lấy hắn Thánh Hồn tương đương với lại Thần Thể Thánh Vương sơ kỳ Cường Giả, thế nhưng vẫn là không thể nào nhìn thấu được những viên kia Ám Thạch bên trong hư thật.
Hắn là đã có ý định bỏ cuộc, đánh cược không có nắm chắc một chút phần thắng trong tay, Diệp Tử Phàm hắn xua nay chưa bao giờ làm.
Nhưng Đại Hắc bên trong Luyện Thần Đỉnh đã nói cho hắn biết, những cái này Thất Giai Ám Thạch không có làm khó Đại Hắc, thế nên hắn là tiếp tục đi đến thử một chút vận may, như tìm được Thánh Ngọc hay Thánh Nhũ bên trong những cái kia Thất Giai Ám Thạch, lần này hắn có thể là phát rồi.
“Vâng! Đại nhân! Ngài đi bên này!” Câu trả lời của Diệp Tử Phàm là không có nằm ngoài dự đoán của Chu Ất, hắn cung kính với lại Diệp Tử Phàm một tiếng, liền là nhanh chóng đi trước dẫn đường.
Đối với lại những người lần đầu tiên nghe nói đến giá trị khổng lồ của những viên Thất Giai Bảo Ngọc, muốn những người này từ bỏ tham niệm là rất khó khăn, chỉ đến khi tiền mất tật mang, đến khi đó bọn họ mới là sáng mắt ra.
Diệp Tử Phàm này cũng là một trong số những đám người kia, hy vọng lần này y không có thua quá thảm một chút, cũng xem nhu một bài học đắc giá cho y, sau này không nên lao vào những cái này Ám Thạch tìm vận may nữa.
Cũng là đừng nên thua cuộc đỏ mắt, đem tất cả cống hiến điểm của mình bồi vào bên trong mới tốt, không thì lần này phải thảm họa mới đúng.
“Nha! Đây không phải là Chu sư huynh sao?” Chu Ất đi trước dẫn đường không được bao lâu, đã bị một người đứng ra chặn đường, lên tiếng cạnh khóe. Loại này âm thanh, Chu Ất sao mà nghe quen thuộc đến như thế này.
“Tiêu Nhượng Tư!” Chu Ất nhìn tên này ngăn cản đường đi của mình, gương mặt không phải rất đẹp lên tiếng.
Đúng là oan gia ngỏ hẹp, đi đến nơi nào cũng gặp phải cái tên Tiêu Nhượng Tư đáng ghét này. Nhận ra được âm thanh của Tiêu Nhượng Tư là không sai, nhưng mà gặp mặt tên này, làm cho Chu Ất hắn khó chịu như ăn phải một con ruồi bọ giống nhau.
“Không sai! Chính là tiểu đệ!” Tiêu Nhượng Tư mỉm fO3qK cười gật đầu nói.
“Ân! Chu sư huynh, ta nghe nói ngươi đã đầu nhập vào cái tên Hạ Giới Tinh Vực thổ dân kia làm việc, không tại bên cạnh hắn chờ sai bảo, đến nơi đây có chuyện gì?” Tiêu Nhượng Tư như cười như không lên tiếng hỏi tiếp.
Thú thật, ngay khi nghe được tin Chu Ất này đầu nhập vào Diệp Tử Phàm, Tiêu Nhượng Tư là khinh thường không thôi, nhưng khi hắn nghe đến chiến tích cũng như thực lực cường đại của Diệp Tử Phàm, đặc biệt là trận chiến với lại Cửu Đại Thánh Vương gia tộc Thiên Kiêu Đệ Tử, hắn là đã thu lại lòng khinh thường, bắt đầu lo lắng lên.
Chu Ất đi theo một tôn cường giả như thế, thù của hắn chỉ sợ là không thể báo, không những là như thế, còn có nguy hiểm đến tính mạng, như tên Chu Ất này cầu xin Diệp Tử Phàm kia đối phó hắn, như vậy hắn liền là nguy hiểm.
Nói thật sau khi nghe được cái tin tức kia, hắn thầm dặn lòng không thể rời đi Triều Tịch Thánh Cung một bước, tại Thánh Cung nơi này còn có Tông Quy chế ước, dù cho Chu Ất có xin Diệp Tử Phàm ra tay đối phó hắn, hắn cũng không sợ, chỉ có điều từ nay hắn sẽ bị nhốt tại Triều Tịch Thánh Cung này cả đời.
Nhưng sau khi nghe được những tin tức ngoài lề, nhất là Cửu Đại Thánh Vương gia tộc đám Thiên Kiêu kia có ý định sử dụng Thế Lực trong tộc ra tay đối phó với lại Diệp Tử Phàm, Tiêu Nhượng Tư là an tâm hẳn.
Thánh Vương gia tộc năng lượng, cực kỳ khủng bố, cái này Diệp Tử Phàm có gia nhập được vào Triều Tịch Thánh Cung đi chăng nữa, cũng là không có cái hy vọng gì có thể sống sót.
Chỉ sợ là bây giờ Diệp Tử Phàm đã bị người của Cửu Đại Thánh Vương gia tộc sát rồi cũng nên. Ngay cả tra cũng chẳng còn để lại đâu.
Chu Ất đi theo một người như thế, tương lai không cần nghĩ cũng biết sẽ có cái kết cục gì rồi, lần này Chu Ất đã đi một nước cờ sai lầm, ân oán của hai người bọn họ, xem ra tất nhanh liền có thể kết thúc.
“Liên quan gì đến ngươi?” Chu Ất gương mặt rất khó xem.
Cái tên này âm hiểm Tiêu Nhượng Tư, tuy mỉm cười nhưng lời nói lại chứa đầy gươm đao. Y còn thiếu điều chưa nói hắn là một con chó của Diệp Tử Phàm nữa mà thôi.
Hắn biết, Tiêu Nhượng Tư bây giờ đang là rất đắt ý, nhưng đường xa mới biết sức ngựa, dù có là hy vọng không cao, chưa đến bước cuối cùng, ai thắng ai thua còn là không có biết được đâu!
“Không liên quan! Không liên quan! Chỉ có điều ta nhớ năm xưa ngươi từng nói là không bước vào cái này Ám Thạch Khu nữa bước, hôm nay lại đổi ý nghĩ, cho nên ta có chút hiếu kỳ mà thôi!” Tiêu Nhượng Tư mỉm cười nói tiếp.
Đây là hắn muốn nhắc đến nỗi đau trong lòng của Chu Ất, nhớ lại năm xưa Chu Ất cũng đã tùng tham gia chơi cái loại này Ám Thạch một môn, còn là rất điên cuồng một dạng, nhưng mà kết quả ai cũng biết, bao nhiêu tích lũy của Chu Ất liền là đổ sông đổ biển, từ đó về sau Chu Ất đã từng có nói qua, cả đời này sẽ không bước vào Ám Thạch Khu nữa bước, những năm qua Chu Ất vẫn luôn thực hiện đúng lời nói năm xưa của mình, hôm nay Chu Ất lại đến nơi đây, không khỏi làm cho hắn có chút bất ngờ, nên liền đến đâm thọc vài đao mà thôi.
“Là ta muốn Chu Ất dẫn đến nơi này! Thế nào? Ngươi có cái ý kiến gì hay sao?” Đúng lúc Chu Ất còn chưa biết trả lời ra làm sao, một âm thanh phía sau hắn lên tiếng trả lời thay, còn là dùng giọng rất là khinh thường đối với lại Tiêu Nhượng Tư nói.
“Ngươi là cái cọng…..!Không! Không có ý kiến! Tuyệt đối Không có ý kiến! Diệp đại nhân, ngài cứ tự nhiên!”
Tiêu Nhượng Tư đang là muốn mắng cái tên vừa lên tiếng là cái cọng hành nào, nhưng khi đưa mắt nhìn qua, nhìn thấy tên vừa lên tiếng là Bạch Phát Lão Giả Diệp Tử Phàm kia, hắn liền là nuốt những gì muốn mắng lại vào trong bụng, thái độ cũng là thay đổi một trăm tám mươi độ, tỏ ra cung kính dị thường.
Không có cách, Diệp Tử Phàm này hung danh cùng thực lực đã chấn động Triều Tịch Thánh Cung trong vòng, một chiêu đánh bại toàn thể Thánh Vương gia tộc Thiên Kiêu khóa này, có người nói thực lực của Diệp Tử Phàm đã tương đương với lại những cái kia Thánh Tử Thánh Nữ của Triều Tịch Thánh Cung, thậm chí còn cao hơn.
Đáng sợ nhất là tên này là một người điên, không những đem mấy tên Thiên Kiêu Thánh Vương gia tộc đánh cho tơi tả, điểm cống hiến trong tay những người kia Diệp Tử Phàm này cũng dám cướp.
Cùng một lúc đắc tội với lại chính cái Thánh Vương gia tộc Đệ Tử, loại ngoan nhân cường giả như thế, những Thánh Tử cường giả cấp nhân vật bên trong Triều Tịch Thánh Cung là không có ai muốn đắc tội, đừng nói đến một tên tôm tép như là Tiêu Nhượng Tư hắn đây.