Đỉnh Luyện Thần Ma Audio Podcast
Tập 217 [ Chương 1081 đến 1085 ]
❮ sautiếp ❯Chương 1081: Chạy Thôi
Mấy chục ức cống hiến điểm, nó là không lớn với lại Thánh Vương gia tộc là thật, nhưng mà với những tên Đệ Tử như bọn họ vẫn là số tiền khá lớn, mất đi hắn nào không có đau lòng cho được.
Nhưng mà cũng không có cách nào, ai bảo bệnh nghề nghiệp của hắn lại phát tác đúng vào cái lúc này kia chứ, cũng là không nghĩ đến, đám kia dân đánh bạc tại Tiềm Long Sơn này lại nhiều như thế, lần này hắn thua nặng, sau này phải rút kinh nghiệm mới được, xem như đây là một bài học đi! Tiền Cửu Cung trong lòng tự an ủi chính mình.
“Ha ha ha …Tiền huynh thật hào sảng…Ân! Không thể nào…?”
“Thánh Kỳ tiểu thư? Ngươi là đang nói đến chuyện gì? “ Tiền Cửu Cung có chút không vui hỏi.
Không thể nào cái quái gì, không lẽ tên Diệp Tử Phàm kia còn có cái cơ hội trở mình, đây có thể nói là một chuyện thiên phương dạ đàm mà.
Văn Thánh Kỳ con đàn bà này thật là âm hiểm, biết Tiền Cửu Cung hắn trong lòng hiện nay đang đau thất ruột gan, thế nhưng vẫn còn muốn cạnh khóe hắn, đây là muốn trên vết thương của hắn sát thêm ít muối, người ta nói độc ác nhất là lòng dạ đàn bà là không có sai, xem ra cái này Văn Thánh Kỳ sau này mình phải cẩn thận đối đãi mới được.
“ Phải đó! Thánh Kỳ tiểu thư. Ngươi nói không thể là chuyện gì?” Bạch Phiến nhìn qua, như sợ thiên hạ không có loạn, lên tiếng hỏi.
Bạch gia hắn cùng Tiền gia trước nay vẫn có xích mích, bây giờ Văn Thánh Kỳ muốn đứng ra cho Tiền Cửu Cung một đao, hắn phải là ở phía sau phất cờ hò reo mới đúng.
Tính toán tốt thất là để hai người Tiền Cửu Cung cùng Văn Thánh Kỳ náo đến người chết ta sống, mới là tốt nhất biện pháp.
Ân! Như kéo luôn Văn gia cùng Tiền gia vào nữa, như vậy thì càng quá mức tuyệt vời, không chừng qua chuyện này Lão Tổ Tông của hắn sẽ khen ngợi hắn hết lời đây.
“Các ngươi nhìn lên Diễn Võ Đài đi!”
Văn Thánh Kỳ không có trả lời Tiền Cửu Cung cũng như là Bạch Phiến hai người, nàng dùng cánh tay ngọc của mình chỉ lên cái kia Diễn Võ Đài, nơi mà Ngư Tử Phong cùng Diệp Tử Phàm đang chiến đấu, ánh mắt rất là kinh ngạc, cũng như miệng mở ra khá là lớn, lên tiếng nói.
“Trên kia thì có cái gì để mà xem kia chứ!” Tiền Cửu Cung lần này càng khó chịu hơn.
Không cần nhìn lên, hắn cũng là biết Diệp Tử Phàm đã bị Ngụy Thánh Phù cấp diệt, ngay cả Nguyên Thần cũng không còn, còn có cái gì đáng nhìn trên kia, hay là muốn hắn nhìn phong thái tuyệt thế của Ngư Tử Phong hiện nay?
Đây là chuyện hết sức nhảm nhí, hắn còn không có nhiều thời gian rảnh rỗi đến như vậy, vẫn là nên đi xuống bên dưới trả lại tiền thắng cuộc cho đám kia Thí Luyện QNZaT Giả, sau đó rời khỏi đây cho đẹp trời, còn Văn Thánh Kỳ cùng cái kia Bạch Phiến, sau này có cơ hội cùng hai người bọn họ tính sổ sau.
“Không thể nào?”.
“Vì cái gì lại xảy ra chuyện như vậy? “
“Ta xó phải là đang nằm mơ?”truyện tà tu audio
“Đám người các ngươi đang làm gì….Ân! Không thể nào? “ Tiền Cửu Cung đang muốn rời khỏi nơi đây, nhìn cái đám người này gương mặt cực kì khoa trương, nên hắn dừng lại bước chân, có ý trách cứ, Ngụy Thánh Phù uy lực cường đại mà thôi, nào có chuyện gì đáng để kinh ngạc như thế.
Chỉ là vô ý nhìn lên Diễn Võ Đài bên trên kia, lời nói tiếp theo hắn chợt nuốt vào trong bụng, thay vào đó biểu hiện vừa rồi của hắn còn khoa trương hơn mấy tên kia rất là nhiều.
Tiền Cửu Cung nhìn thấy cái gì, trên kia Diệp Tử Phàm tên kia bị Ngụy Thánh Phù công kích không những là không có chết, ngược lại Ngư Tử Phong là bị đánh như là chó chết một dạng, miệng phun huyết liên tục, nhìn như là sống không nổi.
Đây là có chuyện gì? Tên kia Diệp Tử Phàm là như thế nào có thể thoát được Ngụy Thánh Phù khủng bố công kích? Hay cái kia Ngụy Thánh Phù mà Ngư Tử Phong vừa rồi đem ra là hàng giả? Nhìn thì uy lực cực đại, nhưng lại không có bao nhiêu lực lượng đáng nói!
Ân! Rất có thể là như thế này! Tiền Cửu Cung cũng như đám người Thiên Kiêu còn lại trong lòng là cùng có cái ý nghĩ kia.
Không phải là bọn họ không có tin tưởng Diệp Tử Phàm có thể tránh khỏi Ngụy Thánh Phù công kích hay hóa giải một kích vừa rồi, vì cái kia ý nghĩ quá khủng bố một chút, như có thể chống lại đạo kia Đao Mang, không phải nói Diệp Tử Phàm tên kia thực lực có thể sánh ngang với lại Ngụy Thánh hậu kỳ viên mãn cường giả hay là sao?
Nhưng rõ ràng Diệp Tử Phàm tên này là Hóa Thần, Trắc Nghiệm Ngọc Phù không thể nào cho ra đáp án không chính xác được. Như tại Hóa Thần mà có thể có mấy tòa Thế Giới Chi Lực bàng thân, như thế cũng chỉ có một loại người, cái kia là trong truyền thuyết Bán Thánh Cường Giả….
Bán Thánh Cường Giả! Cái kia Thiên Kiêu quá mức hiếm thấy, trừ Bát Tinh Thánh Cung trở lên thế lực ra, bên dưới Hạ Thánh Vực này không có mấy cái.
Thế cho nên không có ai tin tưởng Diệp Tử Phàm là Bán Thánh Cường Giả cả, mà nghiên về Ngụy Thánh Phù là hàng giả, cùng với lại Diệp Tử Phàm có một môn Thần Thông có thể chạy trốn khỏi Ngụy Thánh Phù công kích là hơn.
‘Không được! Phải nhanh một bước rời khỏi nơi này!’ Như nghĩ đến chuyện gì, Tiền Cửu Cung là muốn nhanh chân rời đi nơi này.
Đám người bọn họ đến nơi đây, mục đích là muốn đem cái tên Diệp Tử Phàm này sát, chí ít cũng phải lấy được cống hiến điểm trong tay của y.
Nhưng giờ đây, chuyện đã có biến, cái này Diệp Tử Phàm không phải là một người dễ bị bắt nạt, mặc kệ là Diệp Tử Phàm dùng cái biện pháp gì để tránh thoát Ngụy Thánh Phù công kích, việc y nhẹ nhàng đánh bại Ngư Tử Phong đã chứng minh được thực lực của Diệp Tử Phàm không hề tầm thường, trong số bọn họ có mặt tại nơi đây, không ai có thể làm được như Diệp Tử Phàm tên kia.
Như Diệp Tử Phàm nhớ thương đến bọn họ mà nói, tất cả mấy người mình đều là gặp phải nguy hiểm.
…
“Rầm rầm! Phốc! “
“Không! Lệnh Bài của ta! Cống hiến điểm của ta! Diệp Tử Phàm, ta là Ngư gia Thiếu Chủ, ngươi không thể nào lấy đi đồ vật của ta được. Khôn hồn mau trả lại cho ta. Nếu như không! Ngư gia sẽ không bỏ qua cho ngươi!”
Ngư Tử Phong như diều đứt dây bị đánh gần như rơi xuống Diễn Võ Đài, khóe miệng là trào huyết liên tục, nhưng hắn không có quan tâm này đó, lớn tiếng gào thét muốn Diệp Tử Phàm trả lại cái kia Lệnh Bài cho hắn.
Sáu chục tỷ cống hiến điểm kia, bên trong còn có một lượng lớn mà hắn mượn của Mộ Quán Thiên, như bị mất đi rồi mà nói, từ nay hắn phải nghĩ tận biện pháp lấy tiền trả nợ, cái kia là điều mà Ngư Tử Phong hắn không hề muốn chút nào.
Thế cho nên dù có chút mất mặt mũi như là Dương Tử Vũ một dạng, đem hậu trường của mình ra uy hiếp người khác, hắn cũng là muốn Diệp Tử Phàm trả lại cống hiến điểm cho hắn.
Ngư Tử Phong trong lòng hiện tại là hối hận không thôi, như trước đây không lâu, hắn nghe theo lời của Cảnh Thiên, đứng ra giúp đỡ Diệp Tử Phàm, hoặc giả chí ít cũng là không có tham gia vào chuyện này, như thế mà nói, ít nhất hắn cũng sẽ không rơi vào hoàn cảnh xấu mặt như bây giờ.
‘Thực lực tên kia…!’ Ngư Tử Phong liếc mắt nhìn vẫn không quan tâm lời uy hiếp của mình Diệp Tử Phàm bên kia, trong lòng âm thầm nghĩ.
Còn một điều nữa đó là hắn hết sức không hiểu, Diệp Tử Phàm này là một tên Hạ Giới Tinh Vực thổ dân, như thế nào lại có thực lực kinh khủng như vậy!
Không giống như những người xung quanh đây nghĩ Diệp Tử Phàm dùng Thần Thông trốn tránh một kích vừa rồi từ Ngụy Thánh Phù của hắn, vì là cùng Diệp Tử Phàm giao chiến, cho nên Ngư Tử Phong nhìn khá là rõ ràng, cái kia Diệp Tử Phàm là dùng tự bản thân của mình chống lại Đao Mang từ Ngụy Thánh Phù phát ra mà không dùng bất kỳ Hộ Giáp hay Nguyên Lực bảo hộ nào.
Dùng thân thể của mình chống lại bảy tòa Thế Giới Chi Lực công kích, cái kia cũng chỉ có thân thể thành Thánh, Bán Thánh Cường Giả mới có khả năng làm được đến. Không thể nào nghĩ đến, cái này Diệp Tử Phàm lại là một tôn Thể Đạo Bán Thánh Thiên Kiêu, hắn lại đi khiêu chiến Bán Thánh Cường Giả, nghĩ đến cái này, Ngư Tử Phong không khỏi thầm khen lá gan của mình quá mập một chút. Có thể sống đến hiện tại, chỉ sợ đa phần là tên Bán Thánh này e ngại hậu trường sau lưng của mình mà thôi.
Đến bây giờ, Ngư Tử Phong cũng là đã hiểu được, vì cái gì Cảnh Thiên lại một hai che chở cho cái này Diệp Tử Phàm, một tôn Bán Thánh Cường Giả, tương lai có rất lớn cơ hội nhập Thánh Vương Chi Cảnh, đáng giá để cho bất kỳ một tên Ngụy Thánh nào đầu tư.
Chương 1082: Thánh Vương Gia Tộc
“Ầm ầm!!! Rầm rầm!!! Phốc…..! “
“Ngươi thật ồn ào! “ Phất tay đem cái kia Ngư Tử Phong đánh bay ra khỏi Diễn Võ Đài, Diệp Tử Phàm hết sức không hài lòng nói.
Để cho cái này Ngư Tử Phong sống đến bây giờ, Diệp Tử Phàm hắn đã là nương tay lắm rồi. Đây có lẽ là tổ tiên của Ngư Tử Phong này tích phúc mấy kiếp mới đạt được đến. Thế nhưng một hai Ngư Tử Phong cứ lãi nhãi bên tai, làm hắn rất khó chịu, không còn cách nào khác, hắn chỉ là phải làm tên kia im lặng mà thôi.
Nhưng Diệp Tử Phàm ra tay có nặng nhẹ, chỉ làm cho Ngư Tử Phong ngất đi một chút mà thôi, không có ra tay hạ sát Ngư Tử Phong. Với những cái Thiên Kiêu như Ngư Tử Phong này, bên người là không thiếu bảo vật hộ mệnh do Thánh Vương Cường Giả để lại đại loại, như Diệp Tử Phàm thật sự ra tay sát hại Ngư Tử Phong mà nói, không chừng lại gọi ra một tên Thánh Vương Phân Thân, hay là Thánh Vương Phù Chiếu, như vậy hắn liền có phiền toái. Tệ hơn nữa Triều Tịch Thánh Cung mấy tôn kia Thánh Vương Cường Giả cũng là ra mặt, như thế chuyện càng ngày càng không có xong.
Tạm thời để cho Ngư Tử Phong tiêu dao một khoảng thời gian đi, sau khi đột phá Thánh Vương, hắn sẽ tính toán sau cũng không muộn, dù sao cái này Ngư Tử Phong hắn cũng là không có đặt tại trong mắt.
Quan trọng một điều là Ngư Tử Phong này vừa rồi dâng lên cho hắn sáu mươi tỷ cống hiến điểm, cái này là hết sức không tệ một con số. Một người yêu thích Thánh Tinh mảnh vỡ như Diệp Tử Phàm hiện tại, trong lòng của hắn bây giờ còn là đang cảm ơn cái này Ngư Tử Phong còn không hết đâu, như thế nào lại đi sát hắn.
“Rầm rầm! “
“Diệp Tôn Giả! Ngài đưa chúng tôi lên nơi này, là vì có mục đích gì? “ Ổn định lại thân hình sau, Tiền Cửu Cung liền là lên tiếng đối với lại Diệp Tử Phàm hỏi.
Tiền Cửu Cung sau khi nhìn thấy Diệp Tử Phàm không có việc gì khi bị Ngụy Thánh Phù công kích, trong lòng là có một tia dự cảm không ổn cho lắm, thế cho hắn muốn yên lặng rời khỏi nơi đây.
Chỉ có điều chuyện không được như ý của hắn, cuối cùng vẫn là bị Diệp Tử Phàm để ý đến, sau một lúc thiên địa quay cuồng, hắn liền là xuất hiện trên Diễn Võ Đài nơi đây, đối mặt với lại người mà hắn không muốn gặp nhất hiện nay là Diệp Tử Phàm.
Hiện tại mặc dù trong lòng đang khá là rõ họ Diệp này đưa hắn lên đây là muốn tính nợ với lại bọn hắn đây. Nhưng mà hắn vẫn là nên giả ngu một chút, giây dưa một chút, không chừng sẽ có kỳ tích xuất hiện cũng nên.
“Không sai! Diệp Tôn Giả! Thánh Kỳ là không có đắc tội qua ngài, ngài đưa chúng tôi lên đây, không biết là vò có mục đích gì? “ Văn Thánh Kỳ đè ép tia bất an trong lòng mình, mỉm cười như một đóa hoa mẫu đơn khoe sắc, đối với Diệp Tử Phàm hỏi.
Tiền Cửu Cung nhìn thấy tình hình không ổn muốn chuồn êm, nàng Văn Thánh Kỳ đương nhiên cũng là có ý đó, không chỉ là một mình nàng, sáu người còn lại cũng có ý nghĩ kia, bọn họ rất là sợ Diệp Tử Phàm tên này đáng sợ cường giả nhớ thương, thế cho nên nhân lúc Diệp Tử Phàm kiểm kê cống hiến điểm của Ngư Tử Phong, muốn rời khỏi nơi đây.
Không có nghĩ đến, dù là đang bận đối phó với lại Ngư Tử Phong, nhưng Diệp Tử Phàm tên này vẫn luôn chú ý nhất cử nhất động của bọn họ, bọn họ vừa nhất chân, đã là bị đưa đến nơi đây, thật sự là có một chút xui xẻo.
“Ta cũng không có nhiều lời với các ngươi, không muốn giống như Ngư Tử Phong tên kia, mỗi người giao trong tay của mình một nửa cống hiến điểm cho ta!”
Diệp Tử Phàm nhìn thấy đám người này trong lòng đã biết mục đích hắn mời bọn chúng lên đây rồi mà còn hỏi. Thế nên cũng không có muốn tốn thời gian cùng đám người này dây dưa, liền là nói ra mục đích của mình đến.
Diệp Tử Phàm đã điều tra kỹ, tổng hợp lại tất cả tám tên Thiên Kiêu này, điểm cống hiến còn lại lên đến ba trăm tỷ, tức là còn nhiều hơn cả Diệp Tử Phàm hắn hiện tại gấp đôi có thừa, nhất là cái tên họ Tiền kia, cống hiến điểm của y lên đến một trăm tỷ, thật là giàu đến chảy mỡ.
Đám người này trong tay có nhiều điểm cống hiến như thế, thử hỏi làm sao hắn có thể bỏ qua cho được, như bỏ qua mà nói, rất có thể là bị trời phạt a.
‘Chỉ nên trách các ngươi tham lam!’ Diệp Tử Phàm nhìn một đám Thiên Kiêu nghe hắn nói xong liền có bộ mặt giận dữ, trong lòng âm thầm cười lạnh.
Diệp Tử Phàm hắn xưa nay không vô duyên vô cớ bắt nạt một ai, cũng không có ý định ỷ cường lăng nhược, nhưng cái đám này Thiên Kiêu, một hai muốn tìm hắn phiền phức, như thế hắn chỉ có thể dạy cho bọn họ một bài học.
Ân! Là thay trưởng bối của những người này dạy cho bọn chúng một bài học, đừng nên trông mặt mà bắt hình dong, cũng như là xem người khác bằng nữa con mắt, như không mà nói, phần thiệt sẽ về phần mình mà thôi.
Còn nữa, thời đại này đâu thể nào dạy dỗ không công được, vẫn phải trả học phí mới được, cái kia mỗi người một nửa cống hiến điểm, xem như là phí dạy dỗ, hắn không lấy hết điểm cống hiến trong tay đám người này đã là rất nhân đạo rồi.
Phải biết rằng Diệp Tử Phàm hắn thân phận tôn quý, như dạy bảo người khác mà nói, phải nhận phí rất cao, thời gian bây giờ của hắn là vàng là bạc, nào có dư dã gì đặt tại trên đám người này.
“Diệp Tôn Giả! Chúng tôi đều là người của Thánh Vương gia tộc, ngài cần phải làm tuyệt như vậy hay sao?” Lý Chân Hiển gằn giọng lên tiếng đối với lại Diệp Tử Phàm nói.
Nhất là Thánh Vương gia tộc cái này danh từ, hắn cắn rất chặt, như là sợ Diệp Tử Phàm không có nghe hiểu một dạng.
Bị Diệp Tử Phàm đưa lên đây, Lý Chân Hiển trong lòng là đã có chuẩn bị để tên Diệp Tử Phàm kia làm thịt một đao, nhưng hắn nào có nghĩ đến, cái tên thổ dân này ăn uống lại lớn đến như vậy.
Muốn tất cả bọn họ dâng ra mỗi người một nửa cống hiến điểm, Diệp Tử Phàm không sợ mình ăn đến vỡ bụng hay là sao?
Không như những vậy, Diệp Tử Phàm tên này đã đắc tội với Dương gia cùng Ngư gia rồi, chẳng lẽ y còn muốn cùng một lúc đắc tội với lại tám đại gia tộc còn lại.
Phải biết rằng, trong mười cái thế lực mà Diệp Tử Phàm muốn đắc tội, ngoài cái Dương gia là Ngụy Thánh gia tộc ra, chín cái gia tộc còn lại, tất cả đều là Thánh Vương gia tộc, bên trong tộc đều là có Thánh Vương tọa trấn.
Ngay cả Thanh Lôi Thánh Vương, một tôn Thánh Vương trung kỳ viên mãn cường giả, cũng không dám cùng một lúc chống lại Cửu Đại Thánh Vương gia tộc bọn họ, 3Mtzh huống chi là cái tên chỉ là Hóa Thần Diệp Tử Phàm này.
Thế cho nên, dù có thế nào đi chăng nữa, hắn cũng sẽ không đưa ra nhiều như vậy cống hiến điểm cho Diệp Tử Phàm, cũng như là tin tưởng, Diệp Tử Phàm nếu như không có bị điên, sẽ không dám ra tay với lại bọn hắn đây.
“Ầm ầm! Rầm rầm! Phốc…..! “
“Diệp Tử Phàm….. Ngươi!”
Dưới sự kinh ngạc cùng không thể nào tin tưởng của tất cả mọi người, Diệp Tử Phàm thật sự là ra tay với lại Lý Chân Hiển, cũng như cái kia Ngư Tử Phong một dạng, Lý Chân Hiển là không có bao nhiêu lực hoàn trả đáng nói, chỉ một cái phất tay, y đã đi theo Ngư Tử Phong, nằm bất động tại bên kia, trùng hợp là Lý Chân Hiển bay đến vị trí ngất xỉu, lại cũng là nơi mà Ngư Tử Phong nằm, với cái tư thế ôm nhau kia, rất nhiều người liên tưởng đến chuyện không hay.
“Vút!”
“Ta đã đắc tội với lại một cái Thánh Vương gia tộc rồi, đắc tội thêm một cái, cũng không có chuyện gì hiếm lạ!” Đem Lệnh Bài bên trong điểm cống hiến lấy hết, trả lại cho Lý Chân Hiển đang nằm tại đằng kia sau, Diệp Tử Phàm liền nói nhỏ một tiếng.
“Ực! Diệp Tôn Giả, đây là Lệnh Bài của ta, mời ngài nhận lấy cho!” Phản ứng lại đây, Văn Thánh Kỳ gian nan nuốt một ngụm nuốt miếng sau, liền là ngoan ngoãn xóa đi Cấm Chế trên Lệnh Bài của mình, sau đó đưa qua cho Diệp Tử Phàm.
Diệp Tử Phàm những lời nói kia tuy là nói với lại Lý Chân Hiển bên kia nghe, nhưng ai cũng biết là không phải, Lý Chân Hiển đã hôn mê bất tỉnh, nào có nghe được lời nói của Diệp Tử Phàm, bổn ý của Diệp Tử Phàm là muốn nói cho bọn họ nghe.
Ý của y là đắc tội với lại một cái Thánh Vương gia tộc hay mười cái Thánh Vương gia tộc thì cũng là như nhau cả thôi, như không muốn giống như Lý Chân Hiển cùng Ngư Tử Phong hai người, như vậy liền là ngoan ngoãn đưa ra cống hiến điểm,
Chương 1083: Ngụy Thánh Ý Muốn
Như không giao điểm cống hiến trong tay của mình ra mà nói, hậu quả rất nghiêm trọng a. Từ trong ánh mắt kia của Diệp Tử Phàm, nàng là biết, cái này Diệp Tử Phàm chắc chắn sẽ làm thật.
Đối với một tên điên khùng không sợ Thánh Vương gia tộc sau lưng các nàng mà nói, tốt nhất vẫn là nên hợp tác với lại y một chút thì tốt hơn.
Văn Thánh Kỳ nàng là không có muốn giống như Ngư Tử Phong cùng Lý Chân Hiển hai người kia một dạng, bị đánh bất tỉnh nhân sự, sau đó ngay cả điểm cống hiến cũng bị lột sạch, không có để lại chút gì cả. Như thế mới thật sự là thảm.
Còn về cáo này Diệp Tử Phàm, chờ sau khi qua được kiếp này, sẽ cùng hắn tính sổ sau, Văn Thánh Kỳ nàng không có tin, với Thánh Vương gia tộc năng lượng, lại không thể làm gì được một tên Hạ Giới Tinh Vực thổ dân.
“Diệp Tôn Giả! Đây là Lệnh Bài của ta!” Tiền Cửu Cung nhìn qua Lệnh Bài của Văn Thánh Kỳ sau khi được trả về một chút, liền là cắn răng ném Lệnh Bài của mình qua cho Diệp Tử Phàm.
Diệp Tử Phàm tên kia không có nói dối, trừ hai cái Lệnh Bài của Ngư Tử Phong cùng Lý Chân Hiển là bị Diệp Tử Phàm lấy sạch sẽ ra, Văn Thánh Kỳ y chỉ lấy có một nửa, không hơn không kém.
Như thế dù có đau lòng, nhưng Tiền Cửu Cung vẫn là ngoan ngoãn đưa ra Lệnh Bài, hắn còn không có muốn như Lý Chân Hiển hai người, bị đánh cho một trận tơi tả, thế nhưng điểm cống hiến cũng không còn một mống.
Lý Chân Hiển kia vừa rồi lên tiếng, cũng là tiếng lòng của Tiền Cửu Cung, hắn muốn đem Lý Chân Hiển ra làm chong chóng đo chiều gió, như Diệp Tử Phàm vì sợ hãi uy danh của Cửu Đại Thánh Vương gia tộc, như thế chuyện này liền là dễ làm, còn như không mà nói, chỉ có thể thuận theo ý của Diệp Tử Phàm tên kia mà làm, chờ qua hôm nay sẽ tính sau.
Rất là đáng tiếc, Diệp Tử Phàm tên này là một người điên, ngay cả Cửu Đại Thánh Vương gia tộc mà y cũng không có sợ. Không có cách nào, gặp phải loại người điên như thế này, Tiền Cửu Cung chỉ có thể lựa chọn con đường phục tùng.
Vừa rồi Tiền Cửu Cung cũng đã có bàn luận qua với lại sáu người còn lại, thử xem tập trung hết thực lực của bọn họ lại, có thể cùng cái này Diệp Tử Phàm chống lại hay không? Dù Diệp Tử Phàm có khủng bố, chỉ là Chưa đánh đã hàng không phải là bản sắc của Tiền Cửu Cung hắn đây.
Nhưng kết quả làm cho hắn khá là thất vọng, cả bảy người bọn họ, cho dù là đem tận thủ đoạn, cũng không có khả năng chống lại Diệp Tử Phàm tên kia.
Nội một chiêu chống lại Ngụy Thánh Phù cao cấp công kích mà không có việc gì kia, bọn họ không một ai có thể làm được, lao lên cũng chỉ là tự rước lấy nhục mà thôi.
Ân! Vẫn còn có thể triệu hồi Lão Tổ Tông của bọn họ ra, thế nhưng cái kia chỏ là trong lúc nguy hiểm đến tính mạng mới được dùng đến mà thôi.
Chỉ vì đối đầu với lại cùng cấp độ cường giả, lại không có nguy hiểm đến tình mạng của mình, như giám sử dụng vào hoàn cảnh này mà nói, bọn họ đám người sẽ bị phạt rất nặng, bị bới một lớp da là chuyện hết sức là bình thường.
Thế cho nên cái kia ý tưởng cũng là chết từ trong trứng nước. Đến giờ này mới thôi, Tiền Cửu Cung là đã hiểu vì cái gì Diệp Tử Phàm tên này đưa bọn họ lên trên này. Nơi đây là Diễn Võ Đài, có sát nhân đi chăng nữa nữa, Thánh Cung người cũng không có ai quan tâm, sẽ không có người đi truy cứu cái gì, như giám truy cứu, đó là cùng Triều Tịch Thánh Cung là địch, vì cái kia quy định, là do cả ba vị Chí Tôn của Triều Tịch Thánh Cung định ra.
Diệp Tử Phàm vì biết như thế, cho nên mới đem tất cả bọn họ lên đây, ép bọn họ phải đi vào khuôn khổ, cách tính toán này của Diệp Tử Phàm tên này, không khỏi có chút âm hiểm một chút.
“Diệp Tôn Giả! Đây là Lệnh Bài của ta!” Nhìn thấy Văn Thánh Kỳ cùng Tiền Cửu Cung đã chịu thua, Tôn Vân Phú không connf cách nào khác là nhịn đau đưa lên Lệnh Bài của mình!
‘Những tên Ngụy Thánh kia, các ngươi là chết tại nơi đâu rồi!’ Tôn Vân Phú trong lòng mắng thầm không thôi.
Người mà hắn mắng, đây chính là những tên Ngụy Thánh Trưởng Lão bên trong gia tộc bọn họ, đối với lại những dòng chính Thiếu Chủ như bọn họ, thường sẽ có Ngụy Thánh cường giả đi theo bảo hộ.
Hơn nữa hắn còn biết đi theo bọn họ là Ngụy Thánh hậu kỳ viên mãn cường giả, ngoài Thánh Vương ra không có ai là đối thủ của bọn họ. Như những người này hiện thân, còn sợ cái này Diệp Tử Phàm nữa hay là sao?
Ngày thường dù bọn họ không có lên tiếng, những người này cũng sẽ hiện thân. Đáng tiếc, ngày hôm nay mặt cho hắn làm đủ mọi cách, đám người kia là không có thấy xuất hiện.
Ngụy Thánh Cường Giả đám cẩu nô tài kia, hắn là nhớ kỹ, sau này có cơ hội, nhất định sẽ tính toán với bọn họ cái đủ
…..
“Hắc xì! Dường như có người đang nhắc ta thì dl215 phải!”
Trên thương khung của Tiềm Long Sơn, một đám chín tên Ngụy Thánh đang ngồi trên những đám mây bàn luận say sưa trên trời dưới đất chuyện, Tôn Hùng Côn bỗng nhiên đánh cái hắc xì, khá là nghi hoặc lên tiếng nói.
“Hùng Côn huynh, ngươi biết rồi còn nói, ngoài trừ đám kia Thiếu Chủ, Tiểu Thư của chúng ta ra, còn có ai vào giờ này nhắc chúng ta nữa chứ! “ Mộ Trung Hải khẽ vuốt chòm râu đen của mình, cười nhạt nói.
Chín người bọn họ, đều là Ngụy Thánh hậu kỳ viên mãn cường giả, cùng theo lệnh của gia chủ đi bảo hộ đám người Thiên Kiêu bên dưới.
Những chuyện xảy ra bên dưới kia với đám Thiên Kiêu, với thần thức cường đại của mình, bọn họ như thế nào lại không biết kia chứ. Nhưng biết là một chuyện, ra tay hay không lại là một chuyện khác.
Bất kỳ chuyện gì khó khăn cũng phiền những người như bọn họ ra tay, như thế những Thiếu Chủ, Tiểu Thư kia còn tu hành cái gì, hồi gia tộc làm cậu ấm cô chiêu không phải là tốt rồi sao.
Hơn nữa cái kia Diệp Tử Phàm, ra tay khá là có chừng mực, ngoài cái lấy đi cống hiến điểm ra, cũng không có làm chuyện gì quá phận, bọn họ là không có lý do gì để ra tay cả.
Nên nhớ nơi đây là dưới chân Triều Tịch Thánh Cung, không phải là gia tộc của bọn họ, không phải muốn làm cái gì cũng được.
“Nhưng Diệp Tử Phàm tên kia, tài nguyên trong tay của y hiện nay, cũng là không có ít a!” Ngư gia Ngụy Thánh Ngư Thiện nhìn xuống bên dưới Diệp Tử Phàm vẫn đang còn thu thập cống hiến điểm, không khỏi híp đôi mắt vốn khá nhỏ của mình nói.
Diệp Tử Phàm tên kia, từ khi đánh Thiếu Chủ của hắn tơi bời hoa lá sau, Ngư Thiện đã là khép Diệp Tử Phàm vào tội chết. Dù là muốn rèn luyện Ngư Tử Phong tôn này Thiếu Chủ một chuyện, nhưng mà người của Ngư gia bọn họ, không phải ai cũng có thề dạy dỗ cho được. Nhất là dạy dỗ người là một tên Hạ Giới Tinh Vực thổ dân, đây lại còn là một nỗi nhục vô cùng lớn a.
“Ha ha ha! Cái kia là đương nhiên! Tài nguyên trong tay của y, chúng ta liền là dựa vào thủ đoạn của mình để tranh thủ lấy!”
Tiền gia Ngụy Thánh Tiền Giang Bình vốn là người tham lam, Diệp Tử Phàm bây giờ trong tay tài sản sau khi nuốt của gần hết cống hiến điểm của mấy tên Thiếu Chủ bọn họ, cùng với lại cống hiến điểm trong tay y có, hiện nay như hắn tính sơ sơ cũng là có gần ba trăm tỷ cống hiến điểm.
Ba trăm tỷ cống hiến điểm, kia còn nhiều hơn trong tay hắn hiện có gấp ba lần, cái này làm cho Tiền Giang Bình thèm đến chảy nước miếng, như đem tài nguyên trong tay Diệp Tử Phàm đổi ra Pháp Tắc Thánh Liên, như thế cũng là có ba đạo chứ không có ít đâu.
Nhớ lại năm xưa hắn vì một trăm tỷ cống hiến điểm để đổi lấy một đạo Pháp Tắc Thánh Liên mà phải khốn khổ như thế nào, còn cái này Diệp Tử Phàm chỉ là vẫy tay vài cái, liền có được số kia tài sản, hắn cảm thấy thật sự không công bằng.
Thế nên vì để cân bằng cảm giác thất bại trong lòng, vẫn là nên đem cống hiến điểm trong tay Diệp Tử Phàm lột đi hết, mới là hợp lý nhất.
Như để tên này vào được Triều Tịch Thánh Cung, sau đó dùng cống hiến điểm đổi lấy Pháp Tắc Thánh Liên thành Ngụy Thánh cường giả, như thế thì phiền phức to lớn lắm.
“Cái này Diệp Tử Phàm điểm cống hiến trong tay ta cũng là rất muốn có. Ta cũng biết các vị là sẽ không có bỏ qua tài nguyên trong tay của Diệp Tử Phàm. Như vậy đi chúng ta dựa vào bản lĩnh của mình, như ai có thể lấy ép được Diệp Tử Phàm giao trong tay tài nguyên ra, như vậy liền là của người đó!” Văn gia Ngụy Thánh Văn Học Hữu lên tiếng nói.
Chương 1084: Sát Hết
Gần ba trăm ức cống hiến điểm, như thế nào khổng lồ một con số, như bọn họ là Ngụy Thánh hậu kỳ viên mãn muốn có được nhiều như vậy cống hiến điểm, phải là không ăn không ngủ làm việc cực lực cả mấy ngàn vạn năm, còn có nguy hiểm đến tính mạng của mình khả năng. Rất nhiều người sẽ vì những cái kia nhiệm vụ mà một đi không có trở lại.
Nhưng giờ đây chỉ cần vươn tay ra có thể lấy, còn tiết kiệm được mấy chục triệu năm tháng gian khổ, tín mạng lại không phải đặt trong tình cảnh nguy nan. Loại dụ hoặc như vậy, ai lại không muốn.
Nhưng Diệp Tử Phàm chỉ có một, trong khi bọn họ có đến chín người. Bọn họ là Ngụy Thánh Cường Giả, không giống như Văn Thánh Kỳ đám người bên dưới, muốn công bằng đem điểm cống hiến chia đều ra, tất cả đều có lọi.
Đối với lại điểm cống hiến trong tay Diệp Tử Phàm, bọn họ tại đây không có người nào muốn đem nó chia sẽ ra cho người khác cả, cả chín người đều muốn chiếm hết làm của riêng. Cái này không có gì khó hiểu, bản thân Ngụy Thánh Cường Giả bọn họ thân gia đã khá phong phú rồi, như vì một chút tiền trinh kia ra tay động thủ với một tên tiểu bối, truyền ra sẽ bị người trong thiên hạ cười sái quai hàm, mặt mũi của tất cả mọi người cũng không biết chừng phải đặt nơi đâu, còn là ảnh hưởng đến một chút tiếng tăm của gia tộc mình nữa.
Rất nhiều, rất là nhiều căn nguyên như thế, thế cho nên sẽ không ai muốn chia lại cống hiến điểm của Diệp Tử Phàm cho người khác. Vậy bây giờ chỉ dựa vào bản lĩnh của bọn họ mà thôi, ai ra tay đem Diệp Tử Phàm thu thập, như thế người đó sẽ dành chiến thắng.
“Ha ha ha…Cứ làm theo ý của Học Hữu huynh, ta cũng phải xuống bên dưới chuẩn bị một chút. Xin cáo từ các vị một tiếng!” Bạch gia Ngụy Thánh cười lớn một tiếng, sau đó liền là lên tiếng cáo từ.
Nơi đây người nào cũng muốn lấy được điểm cống hiến trong tay của Diệp Tử Phàm, như vậy nhất thiết phải có một trận long tranh hổ đấu, trong trận chiến này, như người nào chuẩn bị được tốt, như thế phần thắng sẽ là của người đó.
Chuẩn bị tại đây là gì? Đương nhiên phải nghĩ mọi biện pháp để cho cái tên Diệp Tử Phàm kia tạm thời rời khỏi Tiềm Long Sơn, như vậy bọn họ mới có cái cơ hội ra tay.
Như Diệp Tử Phàm cứ khư khư tại Tiềm Long Cư bên trong cho đến ngày mai đi lên Thánh Cung Thí Luyện, như thế mọi cố gắng của bọn họ xem như bằng không. Cần thiết phải trong vòng một ngày hôm nay phải giải quyết Diệp Tử Phàm, nếu qua ngày mai, vậy tất cả bọn bọ đều không có cơ hội nữa.
Thời gian không có còn nhiều lắm, phải là nên tranh thủ từng giây mới được.
Theo sau lời nói cùng sự rời đi của Bạch gia Ngụy Thánh, Tám tôn Ngụy Thánh còn lại, cũng là không có ai chậm chân, nhanh chóng rời đi khỏi nơi đây. Lợi dụng tất cả thủ đoạn mà mình có, đem Diệp Tử Phàm kia dẫn ra bên ngoài, ai làm được trước, người đó sẽ là người chiến thắng.
Chín tôn Ngụy Thánh Cường Giả của chín cái Thánh Vương gia tộc rời đi Tiềm Long Sơn trên thương khung, cũng là đánh dấu chín vị Thánh Nhân tranh đấu bắt đầu rồi.
Ai cũng muốn đạt được thứ mình cần, nhưng lại không nghĩ đến, lần này tham niệm mình lại phải trả một cái giá quá đắt đến như thế.
…
Ban đêm! Triều Tịch Thánh Thành! Nam Thành một cái Quảng Trường Truyền Tống Trận!
“Xoẹt! Xoẹt! “
“Trăng tại Thánh Vực nơi đây, thật sự là khác xa với lại Địa Cầu nơi mình từng sinh sống a!” Vừa đi ra khỏi Truyền Tống Trận, Diệp Tử Phàm nhìn lên bầu trời không khỏi cảm khái một tiếng.
Triều Tịch Thánh Cung chọn ngày Thí Luyện làm sao, cũng thường trùng vào ngày mười lăm, mười sáu hàng tháng, hôm nay chính là ngày mười lăm, trên bầu trời đêm vầng trăng kia khá là tròn.
Diệp Tử Phàm nhìn lên, cảm thấy có một chút nhớ đến Địa Cầu nơi mình từng sống hai mươi mấy năm, nên mới lên tiếng nói.
Không thể không nói, trăng tại Thánh Vực nơi đây là lớn hơn Địa Cầu vô số lần, ánh sáng cũng chói mắt hơn, nhưng không vì thế mà nó mất đi sự mỹ lệ vốn có của nó. Trước khi còn tại Địa Cầu, Diệp Tử Phàm có một cái thói quen mỗi đem trăng tròn hắn liền là ngắm nhìn suốt đêm, làm như thế là vì hắn muốn thông qua cái kia ánh trăng làm vơi đi nỗi cô đơn trong lòng.
Từ ngày có Ô Thiến Thiến, số lần hắn ngắm trăng liền ít đi. Đây là dành tất cả thời gian còn lại chiếu cố người con gái hắn yêu mà ra, sở thích của bản thân cũng theo tiếng gọi con tim chạy mất cả rồi.
Đi qua Dị Giới nơi đây, không có phải vì Ô Thiến Thiến, nhưng đổi lại, tranh đấu tìm kiếm tài nguyên tu luyện tăng lên thực lực đã lấy đi tất cả thời gian của hắn, cơ hội ngắm trăng liền là không có nữa.
“Đại nhân! Ta thấy chúng ta hay là vẫn hồi Tiềm Long Sơn thì hay hơn!” Chu Ất đi theo phía sau, giọng đầy lo âu lên tiếng khuyên ngăn nói.
Trăng tại Thánh Vực nơi đây cùng với lại trăng tại Địa Cầu trong lời của Diệp Tử Phàm khác nhau tại nơi nào thì Chu Ất không có biết, nhưng mà hắn biết, nếu như Diệp Tử Phàm không có hồi lại Tiềm Long Sơn mà nói, cả hai người bọn họ đều là có nguy hiểm đến tính mạng a.
Tình cảnh ban ngày tại Diễn Võ Đài Tiềm Long Sơn kia, Chu Ất vẫn là nhớ rõ không bỏ sót chi tiết nào, hắn còn nhớ đến, sau khi Cửu Đại Thiên Kiêu của Thánh Vương gia tộc bị tước đoạt đi cống hiến điểm rời đi là lúc, ánh mắt bọn họ nhìn về phí vị này Diệp Tử Phàm là tràn đầy oán hận chi sắc.
Như biết Diệp Tử Phàm rời đi Tiềm Long Cư mà nói, nhất định bọn họ sẽ huy động mọi nguồn lực có trong tay tiến hành trả thù, cái này Diệp Tử Phàm có thể chống lại Hóa Thần cường giả không có vấn đề, nhưng nếu đối thủ là Ngụy Thánh cường giả thì như thế nào?
Cái kia kết quả không cần nói cũng biết là Diệp Tử Phàm sẽ chết thẳng cẳng. Cho nên Chu Ất hắn dù biết mình lãi nhãi Diệp Tử Phàm này có thể không thích, nhưng mà hắn cũng phải nói. Hiện tại số mệnh của hắn cùng Diệp Tử Phàm đã buộc chặt lại làm một, Diệp Tử Phàm như có chuyện, Chu Ất hắn cũng phải gặp tai ương, đây là hắn vì chính bản thân mình suy nghĩ a.
‘Thật là một tên tai họa tinh mà!’. Chu Ất trong lòng chính là đối với Diệp Tử Phàm đánh giá.
Người bình thường mà nói, đắc tội với lại một cái Thánh Vương gia tộc Đệ Tử đã là một chuyện cực kỳ trọng đại rồi, cái này Diệp Tử Phàm ngược lại tốt, một hơi đắc tội với lại chín cái Thánh Vương gia tộc, y có thể sống sót được trong thời gian tới, có thể nói là một cái kỳ tích.
Nhớ khi Diệp Tử Phàm đem tám tên Thánh Vương gia tộc Đệ Tử còn lại kéo lên Lôi Đài, khi ấy trái tim của hắn như muốn ngừng đập, hắn sợ đến nỗi muốn chạy khỏi Diệp Tử Phàm càng xa càng tốt.
Nhưng nghĩ lại, hắn lại không thể lê bước chân. Tại Tiềm Long Sơn, ai cũng là biết hắn rất là ra sức giúp đỡ Diệp Tử Phàm mọi điều, tất cả đều cho là hắn đã đi theo Diệp Tử Phàm một phương, có rời đi cũng không thoát khỏi quan hệ.
Như không thể tránh thoát, như thế thì cứ nhắm mắt bước tiếp, chỉ cần Diệp Tử Phàm tương lai gia nhập Triều Tịch Thánh Cung, với thực lực khủng bố của Diệp Tử Phàm, hoàn toàn có thể tại Triều Tịch Thánh Cung chiếm một vị trí. Đến khi ấy, Chu Ất hắn có thể dựa vào đó mà thơm lây, dù trước mắt có phải đối đầu với lại những thế lực cường đại, hắn cũng không có sợ.
Thực ra Chu Ất là biết đến, những cái kia ý nghĩ vừa rồi chỉ là hắn tự an ủi mình mà thôi, đi theo Diệp Tử Phàm này là tuyệt đối không có tương lai, tại Triều Tịch Thánh Cung trong lịch sử, không có một tên Hóa Thần nào chống lại một trong số Thánh Vương gia tộc mà có được kết cục tốt cả, tất cả bọn họ đều là chết hết, còn là chết vô cùng thảm, không có người nào ngoại lệ.
Đắc tội với một cái Thánh Vương gia tộc còn vậy, đằng này Diệp Tử Phàm còn đắc tội đến chín, Chu Ất là nghĩ không ra Diệp Tử Phàm có cái bản lĩnh gì có thể thoát khỏi những cái Thánh Vương gia tộc thế lực bên trong Triều Tịch Thánh Cung trấn sát.
Hắn đây bây giờ đâm lao phải theo lao, có rút ra cũng là không có được, chỉ hy vọng kỳ tích có thể xuất hiện, như không mà nói, kiếp sống tu đạo của hắn chỉ có thể chấm dứt tại đây.
“Chưa đến Thái Dương Thương Hội! Ta như thế nào có thể hồi lại Tiềm Long Sơn sớm như vậy chứ!” Diệp Tử Phàm có chút lắc đầu, đối với lại Chu Ất lên tiếng nói.
Diệp Tử Phàm hắn cũng là không có muốn rời khỏi Tiềm Long Sơn đến Thánh Thành nơi đây, sau khi thu được lượng lớn cống hiến điểm, hắn thấy như vậy đã là được rồi, ý muốn nghĩ ngơi một đêm, hôm sau liền lên Triều Tịch Thánh Cung, nhưng giữa đường tìm Động Phủ hắn lại nghe nói đến nay Thái Dương Thương Hội có tổ chức Đấu Giá Hội gì đó, có khá là nhiều kỳ vật hiếm lạ, hắn còn nghe nói Thái Dương Thương Hội bên trong có một loại Ám Thạch.
Đây không phải là bình thường Ngũ Giai, Lục Giai Ám Thạch như là tại Thiên Nhược Đại Lục, Linh Ma Đại Lục đại loại, mà là Thất Giai Ám Thạch.
Truyền bên trong những cái Thất Giai Ám Thạch kia có thể khai mở ra được những Bảo Ngọc hết sức quý giá, nó lên đến cấp bậc Thánh Ngọc a.
Thế cho nên mới làm cho Diệp Tử Phàm hắn hiếu kỳ, muốn đến cái Thái Dương Thương Hội này một chuyến, luôn tiện nhìn ngắm cái này Thánh Thành phong thái luôn.
Diệp Tử Phàm cũng là hiểu trong lòng của Chu Ất hiện tại đang lo sợ cái gì, hắn chỉ có thể nói Chu Ất này quá lo xa, như những cái kia đám vô dụng không có tìm đến hắn thì thôi, một khi bọn chúng tìm đến, đến bao nhiêu hắn sát bấy nhiêu
Chương 1085: Đông Đủ Cả
Dù là Thánh Vương Cường Giả, hắn cũng không có sợ, Thánh Vương Cường Giả hiện tại, trừ những tên Thánh Vương quá biến thái như Tử Vong Thánh Vương hoặc Thánh Vương Bảng những tôn cường giả kia ra, Diệp Tử Phàm hắn là không có sợ bất kỳ người nào.
Có thể là nói hơi quá, nhưng mà nếu đánh không có lại mà nói, Diệp Tử Phàm hắn có thể rời đi, không có ai có thể ngăn cản được hắn.
Theo như hắn biết Triều Tịch Thánh Cung Đại Vực là không có bất kỳ một tên Thánh Vương nào được xếp vào hàng Thánh Vương Bảng Cường Giả cả, bao quát cả cái kia Triều Tịch Thánh Chủ Dung Tinh Kỳ vị kia, mà đã không có Thánh Vương Bảng Cường Giả, hắn là sẽ không ngán ai.
Còn như Ngụy Thánh tìm đến, như thế bọn chúng không có mắt tự tìm cái chết, đến bao nhiêu hắn sẽ trấn áp bấy nhiêu.
Diệp Tử Phàm đoán chắc như đám Thiên Kiêu kia có huy động được lực lượng đến đây tìm hắn phiền toái, như thế Ngụy Thánh hậu kỳ đã là tối đa, tuyệt đối sẽ không mời được Thánh Vương Cường Giả ra tay.
Như đối phó với lại một tên tiểu tốt như hắn, lại động đến Thánh Vương Cường Giả, như vậy Thánh Vương cũng là không có đáng giá cho lắm.
Diệp Tử Phàm hắn còn chưa có bản lĩnh để làm những cái kia cự đầu chú ý đến mình, bọn chúng cũng là tự trọng thân phận Thánh Vương tôn sư của mình, không phải hay là sao?
“Ầm ầm!!!Ầm ầm!!!! “
“Muốn đến Thái Dương Thương Hội hay sao? Ta nghĩ ngươi là không có cái cơ hội đó!”
Diệp Tử Phàm âm thanh cất lên không lâu, một luồng uy áp hết sức là khủng bố giáng xuống, làm cho cả cái Quảng Trường Truyền Tống Trận nơi đây mọi người liền lâm vào bất tĩnh nhân sự, ngay cả Đạo Thể Hóa Thần hậu kỳ đại thành Chu Ất đi bên cạnh Diệp Tử Phàm cũng là không có ngoại lệ.
Đã Hóa Thần cảnh cường giả còn như vậy, tu vi kém một chút Thông Thần trở xuống liền là trực tiếp tuyệt khí bỏ mình, theo sau, một tôn đeo đấu bồng cường giả liền xuất hiện trước mặt Diệp Tử Phàm không xa, cất giọng ồm ồm lên tiếng. Nhìn qua cũng là biết y không muốn cho người ta biết thân phận chân thật của mình rồi.
“Ngụy Thánh hậu kỳ viên mãn cường giả! Người của Thánh Vương gia tộc các ngươi đuổi đến cũng thật là nhanh!” Diệp Tử Phàm quan sát cái tên này áo đen che mặt Ngụy Thánh, lên tiếng nói nhỏ.
Dù là tên Ngụy Thánh này đã sử dụng đấu bồng đặc biệt cũng như là biến dạng âm thanh để mà che giấu chân diện của mình, thế nhưng Diệp Tử Phàm vẫn là nhận ra được người này chính là một trong số chín tên Ngụy Thánh hậu kỳ viên mãn tại Tiềm Long Sơn bên trên kia.
Khi thấy mấy tên này, hắn còn nghĩ là người của Triều Tịch Thánh Cung đến Tiềm Long Sơn giữ gìn trật tự, nhưng nghe qua mẫu đối thoại của bọn chúng, hắn biết mình đã nhầm, những người này tất cả đều là người của Cửu Đại Thánh Vương gia tộc, đi theo bảo hộ cho mấy tên vô dụng Thiên Kiêu kia.
Lần này đám người này xuất hiện tại đây, không cần đoán Diệp Tử Phàm cũng biết là nhắm về phía của hắn mà đến, hay chính xác hơn, là mấy trăm tỷ cống hiến điểm mà hắn đang có trong tay đây.
Không thể không nói, mấy tên này đến cũng rất là nhanh, chân trước hắn vừa mới bước ra khỏi Truyền Tống Trận, chân sau bọn người này đã tìm đến, tộc độ kia so với lại ánh sáng cũng không kém bao nhiêu đâu.Nguồn truyện audio Podcast
“Thánh Vương gia tộc cái gì? Nhanh chóng giao ra Lệnh Bài trên người cho ta, nếu như không…. Chết! “ Văn Học Hữu trong lòng rung động thật sâu, lạnh giọng lên tiếng nói.
Hắn là người đuổi theo Diệp Tử Phàm nhanh nhất trong số chín người muốn bắt lấy Diệp Tử Phàm tên này. Để có thể làm được như thế, Văn Học Hữu là phải bỏ ra không ít công phu, cho người tung tin đêm nay Thái Dương Thương Hội có tổ chức Đấu Giá Hội ngày cuối cùng, những bảo vật đêm nay cũng sẽ hiện hình các loại, cũng là nằm trong kế hoạch của hắn.
Mục đích của hắn là muốn dẫn Diệp Tử Phàm rời khỏi cái kia Tiềm Long Sơn, từ đó dễ dàng ra tay hơn mà thôi.
Quả nhiên kế hoạch của Văn Học Hữu đã thành công, không có một tên Thí Luyện Giả nào lại đi bỏ qua cơ hội tham gia trăm năm mới có một lần Thái Dương Thương Hội tổ chức Đấu Giá cả, đây là kỳ đấu giá chuyên dành cho những cái Thí Luyện Giả như Diệp Tử Phàm này.
Vừa hiện thân tại đây, Văn Học Hữu là muốn đánh nhanh thắng gọn, xuất ra khí thế của một vị Ngụy Thánh hậu kỳ viên mãn cường giả, muốn trấn áp tất cả những người có mặt tại nơi đây, trong đó bao gồm luôn cả cái này Diệp Tử Phàm.
Như Diệp Tử Phàm chịu không nổi mà nói, trước hắn sẽ đem Lệnh Bài trên người Diệp Tử Phàm cướp đoạt, sau liền ra tay sát luôn Diệp Tử Phàm.
Ý nghĩ thì rất tốt, chỉ là hắn mới thực hiện được một nửa, những người khác là bị khí thế của hắn trấn áp, nhưng người mà hắn muốn trấn áp nhất là Diệp Tử Phàm tên này lại không có làm được, đối với lại uy áp khủng bố của một tôn Ngụy Thánh hậu kỳ viên mãn cường giả như hắn, Diệp Tử Phàm tên này không hề có một chút ảnh hưởng gì, còn bình tĩnh nói chuyện như thường, hắn liền biết đến, cái này Diệp Tử Phàm không có đơn giản.
Như họ Diệp này là một khối xương cứng, như thế kế hoạch ban đầu Văn Học Hữu hắn lập ra w9gwE cũng có chút thay đổi, hắn chỉ muốn lấy điểm cống hiến trong tay Diệp Tử Phàm mà thôi, còn cái mạng của Diệp Tử Phàm, hắn là không có thiết tha cho lắm.
Diệp Tử Phàm người này hắn có chút nhìn không thấu, như không phải bất đắc dĩ mà nói, không cần cùng tên này đối địch hay hơn.
“Ầm ầm!!! Ầm ầm!!!! Ầm ầm!!! “
“Ha ha ha! Học Hữu huynh, ngươi đổi nghề qua làm cướp cạn từ khi nào vậy? Như thế nào không có rủ tiểu đệ cùng đi?”.
Không có chờ Diệp Tử Phàm trả lời, Tiền Giang Bình liền là xuất hiện, ra tay phá đi cái Ngụy Giới Vực mà Văn Học Hữu vừa mới lập ra, cười lớn một tiếng, đầy mai mỉa với lại Văn Học Hữu nói.
Hắn nhận ra Diệp Tử Phàm rời khỏi Tiềm Long Cư muộn hơn Văn Học Hữu một nhịp, lần này đuổi đến đây, trong lòng thầm mong cái tên Diệp Tử Phàm kia có thể chống lại Văn Học Hữu đôi chút, cuối cùng ông trời cũng là chiều lòng người, để cho hắn đến kịp lúc, Diệp Tử Phàm tên kia còn đứng bên kia, còn chưa có bị Văn Học Hữu xử lý, như thế mọi chuyện đều có thể thương lượng được tốt.
“Ầm ầm!!! “
“Hai vị! Tôn mỗ đến góp vui muộn, xin hai vị thứ lỗi!”
Tôn Hùng Côn không hề chậm chân so với lại Tiền Giang Bình là bao, vừa xuất hiện hắn không ngừng hướng hai người Văn Học Hữu chào hỏi, chỉ là hắn cũng biết, hai người kia là không có chào đón mình cho lắm.
“Thật là hậu sinh khả úy a!”
Bỏ qua gương mặt có chút khó nhìn của Văn Học Hữu hai người, Tôn Hùng Côn nhìn Diệp Tử Phàm gật đầu thật lòng khen ngợi một câu.
Đối mặt với lại khó thế uy áp của những tôn Ngụy Thánh hậu kỳ viên mãn như bọn họ, lại vẫn có thể chống lại đến bây giờ không ngã, người có thể trấn áp Cửu Đại Thánh Vương gia tộc Thiên Kiêu bọn họ thật sự không phải tầm thường.
“Ha ha ha! Ba vị, Ngư mỗ đến có chút muộn!” Ngư gia Ngư Thiện cũng là đến ngay sau đó, hắn cất tiếng cười khá là lớn nói.
Tiếng cười của hắn khá là vui vẻ, đương nhiên rồi, nhìn tình cảnh trước mắt, rõ ràng Văn Học Hữu đám người kia còn chưa có kịp thời lấy được Lệnh Bài trong tay Diệp Tử Phàm ra để mà chia chác, cơ hội tranh đoạt của hắn là vẫn còn.
‘Haiz….Xem ra lần này muốn một mình chiếm đoạt lấy điểm cống hiến trong tay của Diệp Tử Phàm kia, là không có được rồi!’ Văn Học Hữu âm thầm thở dài một tiếng nghĩ.
Mấy tên này đã có mặt tại nơi đây, như hắn đoán không sai mà nói, không bao lâu sau, những tên còn lại thế nào cũng sẽ đến góp vui, mục đích của hắn ban đầu đặc ra ngày càng không có khả thi.
Thực ra mà nói, như vừa rồi hắn bất chấp tất cả ra tay nhanh với lại Diệp Tử Phàm mà nói, không chừng sẽ có cơ hội rất là lớn lấy được tất cả, chỉ là vì có chút kiên kỵ Diệp Tử Phàm tên kia, thế cho nên hắn đã do dự, bỏ qua đi cơ hội tốt, giờ đây có hối hận cũng là không có kịp rồi.
“Ha ha ha….Các vị, Lương mỗ đến muộn, các vị rộng lòng bỏ qua cho!”
“Ha ha ha….Lý mỗ cũng vậy, các vị không nên trách!”
“ Người đến muộn nhất chính là Lương mỗ rồi!”.
“…….!”
Quả nhiên không có nằm ngoài dự đoán của Văn Học Hữu, không bao lâu, mấy tên Ngụy Thánh hậu kỳ viên mãn còn lại cũng là lục đục kéo đến, không nhiều không ít, vừa đủ chín người bọn họ.