Đỉnh Luyện Thần Ma Audio Podcast
Tập 185 [ Chương 921 đến 925 ]
❮ sautiếp ❯Chương 921: Đã Nghe Qua Tên
Phải biết rằng, Vô Tình Thánh Cung của nàng cũng là Cửu Tinh Bá Chủ Thế Lực, luận thực lực, tuyệt đối là không tại Đan Thiên Thánh Cung dưới, nàng còn là Thánh Vực Đệ Nhất Mỹ Nhân, muốn vị hôn phu mà nói, Thánh Vực này thanh niên Thiên Kiêu sẽ xếp hàng dài đến cả vạn ức dặm, như thế nào lại đến đây cầu Lưu Hạo Nguyên người này.
Chỉ là không có cách nào, Thần Thể Giả quá mức quan trọng một chút, truyền thuyết người có loại này Thể Chất có nhiều hy vọng đăng nhập Chân Thần, phá tan lời nguyền hàng trăm ngàn tỷ năm nay của Thiên Táng Tiểu Thiên Thế Giới, đó là không thể thành Thần.
Đồng thời cũng là có thể đưa Vô Tình Thánh Cung hồi lại trên Thần Giới. Chấn hưng lại uy danh năm xưa của Vô Tình Thánh Cung của nàng có được. Trọng đại quan hệ đến như thế, không khỏi làm cho Vô Tình Thánh Cung nàng không cẩn thận đối đãi.
“Vị này chắc là Lâm An Nam, Lâm cô nương nổi danh gần đây rồi!”
Mỉm cười giả tạo nói với lại Lưu Hạo Nguyên một câu, cũng là không có chờ đến Lưu Hạo Nguyên trả lời, Ô Thiến Thiến liền là quay qua cách đó không xa Lâm An Nam lên tiếng hỏi, tuy là hỏi đến, nhưng mà trong lời nói chắc chắn kia như là khẳng định một dạng.
Nàng Ô Thiến Thiến đến nơi này, ngoài có việc quan trọng muốn bàn với lại Lưu Hạo Nguyên ra, Lâm An Nam người con gái này, nàng cũng là muốn gặp mặt một lần, không gì khác, thám tử từ Đan Thiên Thánh Cung báo về, Lưu Hạo Nguyên là có tình cảm rất là đặt biệt với lại Lâm An Nam này, còn nghe nói Lưu Hạo Nguyên đã động chân tình với lại Lâm An Nam.
Nghe được đến tin tức kia Ô Thiến Thiến là vô cùng giận dữ, càng làm nàng phát điên chính là, theo tin tức nàng được biết, Lâm An Nam người con gái kia là người đã có chồng, còn có một đôi hài tử nữa.
Tin tức kia truyền ra bên trong Vô Tình Thánh Cung, tạo ra một cơn địa chấn vô cùng lớn, có người sau lưng còn đem nàng ra làm trò cười, nói nàng còn không bằng một đôi hài rách đâu.
Thử hỏi Ô Thiến Thiến đường đường là Thánh Vực Đệ Nhất Mỹ Nhân, thế nhưng Lưu Hạo Nguyên này lại không cần, lại một hai phải đeo bám một người con gái đã có chồng con, đây không phải nói nàng không bằng một đôi giày rách thì là gì.
Có người còn nói, cái danh hiệu Thánh Vực Đệ Nhất Mỹ Nhân của nàng nên nhường lại cho Lâm An Nam này đi, vì Lưu Hạo Nguyên yêu thương là Lâm An Nam mà không phải nàng, như thế Lâm An Nam phải là Thánh Vực Đệ Nhất Mỹ Nhân, như vậy mới xứng với lại Lưu Hạo Nguyên, mà không phải là Ô Thiến Thiến nàng.
Nghe được những lời đàm tiếu kia, nàng là giận thấu tim gan, trong lòng nàng thầm nghĩ lần này đến Đan Thiên Thánh Cung, như thế nào cũng phải đem người làm nàng xấu hổ không dám nhìn người Lâm An Nam kia diệt sát thành muôn mảnh, như thế mới có thể giải được nỗi hận trong lòng.
‘Kỳ quái, như thế nào trong lòng ta lại căm ghét Lâm An Nam này đến như vậy? ‘ Tận mắt nhìn thấy Lâm An Nam, Ô Thiến Thiến không khỏi nhíu mày nghĩ.
Mặc dù bên ngoài là muốn nói muốn đem Lâm An Nam phanh thây làm muôn mảnh, nhưng mà với những Thánh Vương cường giả như nàng, Đạo Tâm vô cùng vĩnh cố, hơn nữa còn tu luyện Thái Thượng Vô Tình, là sẽ không dễ dàng gì ioEyn trong lòng có đem một ai đó thật sự oán hận hay là chán ghét bất kỳ người nào.
Nhưng mà với Lâm An Nam này, không hiểu như thế nào, vừa mới gặp mặ lần đầu, từ tận sâu trong đáy lòng nàng, lại căm ghét cái này Lâm An Nam đến như thế, rất là muốn ra tay đem Lâm An Nam này diệt đi càng sớm càng tốt.
Đây là có chuyện gì, không lẽ nàng thật sự là bị ảnh hưởng bởi những lời nói của người bên ngoài là nàng không bằng Lâm An Nam này.
“Thánh Nữ Điện Hạ! Ta chính là Lâm An Nam! ”
Lâm An Nam cung kính trả lời, nàng mới đến Thánh Vực Đan Thiên Thánh Cung không bao lâu, nhưng mà đối với lại Thánh Vực Đệ Nhất Mỹ Nhân Ô Thiến Thiến là nghe như sấm bên tai, hôm nay được gặp, quả nhiên, người còn đẹp hơn đồn đãi rất nhiều.
Ô Thiến Thiến vị này Thánh Vực Đệ Nhất Mỹ Nhân, là người con gái đẹp nhất mà nàng đã từng gặp gỡ từ trước đến nay.
‘Kỳ quái, ta như thế nào lại có cảm giác chán ghét người này như vậy? ‘Lâm An Nam trong lòng không hiểu thầm nghĩ.
Không chỉ riêng Ô Thiến Thiến nhìn Lâm An Nam không có vừa mắt, nàng cũng có cảm giác như vậy, cứ như Ô Thiến Thiến là kẻ thù truyền kiếp của nàng một dạng.
Cái này thật sự rất là khó hiểu a? Phải biết rằng đây là lần đầu tiên hai người bọn họ gặp nhau, hơn nữa nàng cũng không có tình ý gì với lại Lưu Hạo Nguyên, không có xung đột lợi ích gì với Ô Thiến Thiến, để mà phải chán ghét Ô Thiến Thiến như vậy.
Như thế, cảm giác chán ghét cùng khó chịu này là đến từ đâu? Lâm An Nam có chút không hiểu nghĩ.
‘Ô Thiến Thiến… Ô Thiến Thiến.. Cái tên này, dường như ta đã nghe qua tại đâu rồi thì phải! ‘Lâm An Nam ngẫm nghĩ nhớ lại.
Cái tên Ô Thiến Thiến nàng rõ ràng là đã nghe qua ở đâu, không phải lên Thánh Vực này nàng mới biết, chỉ là nàng có nghĩ đến thế nào, cũng không nhớ mình đã nghe cái tên Ô Thiến Thiến này ở nơi nào.
“Ô Thánh Nữ! Ngươi đến đây tìm ta, không phải chỉ muốn gặp An Nam thôi đó chứ?” Lưu Hạo Nguyên đi đến đứng tại chính giữa Ô Thiến Thiến cùng Lâm An Nam, trên gương mặt có một tia ý cười, đối với lại Ô Thiến Thiến hỏi.
Lưu Hạo Nguyên cười đây là trong lòng khá vui vẻ, có thể nói đây là từ khi quen biết Lâm An Nam đến nay, hôm nay hắn mới vui vẻ đến như vậy. Vừa rồi Ô Thiến Thiến có chút chán ghét Lâm An Nam, hắn là có nhìn ra đến, nhưng mà hắn ngạc nhiên khi nhìn thấy Lâm An Nam cũng rất là không ưa Ô Thiến Thiến, thậm chí còn là xa lánh nữa. Ô Thiến Thiến cùng Lâm An Nam hai người mới gặp nhau lần đầu, Lâm An Nam lại là người rất thiện lương, như thế nào lại đi căm ghét Ô Thiến Thiến được.
Đây Lưu Hạo Nguyên chỉ có thể giải thích là Lâm An Nam nàng ta đang ghen, vì sao lại ghen, đương nhiên là vì nghe nói Ô Thiến Thiến là vị hôn thê của hắn nên có phản ứng này rồi.
Lâm An Nam lời nói có thể nói dối, nhưng mà phản ứng của bản thân cùng ánh mắt lại không thể nào nói dối cho được. Hóa ra nàng ta đối với mình cũng không phải là không có tình cảm gì cả, mà thầm thương mình lúc nào không hay mà thôi.
Nghĩ như thế hắn làm sao không vui vẻ cho được, cũng phải a, với một người quá mức ưu tú như hắn, có cô con gái nào có thể cưỡng lại mị lực từ hắn phát ra. Lưu Hạo Nguyên trong lòng không khỏi yy nghĩ.
“Hạo Nguyên Thánh Tử! Ngài thật sự đối với vị này Lâm cô nương không phải bình thường tốt a!” Ô Thiến Thiến cười khẽ lên tiếng nói.
Lưu Hạo Nguyên này đứng ra chắn trước mắt của nàng cùng Lâm An Nam, đây là vì sợ nàng gây tổn thương cho Lâm An Nam đây mà, không thể không nói, lời đồn thổi kia không phải là vô căn cơ, vị này hôn phu của mình là có tình cảm rất là đặc biệt với lại chiếc hài rách kia.
Như thế Lâm An Nam này càng là đáng chết, trên đời này một khi đã được Ô Thiến Thiến nàng đưa vào sổ sinh tử, không có bất kỳ người nào có thể thoát chết, cho dù người đó là có Thánh Vương Bảng Đệ Nhất Cường Giả bảo hộ cũng là không có được.
“Ngươi nói nhãm quá nhiều, như ngươi không có chuyện gì khác, lập tức rời đi Thanh Sơn cho ta, nơi này của ta không có đón tiếp ngươi!”
Lưu Hạo Nguyên là không thích lên tiếng nói, hắn lời này nói ra, chủ yếu là để cho Lâm An Nam nghe, ý của hắn là mình cùng với lại Ô Thiến Thiến là không có bất kỳ một quan hệ gì cả, trong lòng của hắn chỉ có một Lâm An Nam nàng mà thôi, không cần thiết phải đối với Ô Thiến Thiến người này chấp nhất! Lưu Hạo Nguyên tin tưởng, Lâm An Nam sẽ hiểu được ý tại trong lời của hắn.
“Thánh Tử Điện Hạ! Thánh Nữ Điện Hạ! Như hai vị có chuyện muốn quan trọng cần bàn, An Nam không dám làm phiền, xin cáo lui trước! “Lâm An Nam lập tức lên tiếng cáo từ nói.
Dứt lời sau, cũng không có chờ hai vị Thánh Tử này lên tiếng, nàng là rời đi khỏi Thanh Sơn nơi này ngay.
Ý tại trong lời của Lưu Hạo Nguyên, nàng đương nhiên là hiểu, chỉ là nàng nào có quan tâm, vẫn là rời khỏi đây sớm thì hay hơn.
Không hiểu sao, nhìn thấy Ô Thiến Thiến này tại đây, nàng lại rất là khó chịu, không phải đến từ Thánh Thể Thánh Vương uy áp của nàng ta, mà là đến từ tận đáy lòng khó chịu.
“Người ta đã rời khỏi nơi đây từ lâu lắm rồi, ngài còn nhìn theo như vậy để mà làm gì? “Ô Thiến Thiến khanh khách cười lên tiếng.
Lưu Hạo Nguyên này, Lâm An Nam là đã rời đi khá lâu, thế nhưng vẫn là cứ thất thần nhìn theo, đây là biểu hiện của người rơi vào lưới tình mới có.
Chương 922: Sinh Mệnh Nguyên Tinh Xuất Thế
Chẳng phải năm xưa nàng cũng từng có cảm giác này hay là sao?
Ô Thiến Thiến nhớ lại, mình có cái biểu cảm như Lưu Hạo Nguyên lúc nãy là tại Địa Cầu, một Phàm Nhân tinh cầu nho nho bên kia. Hơn nữa Ô Thiến Thiến nàng là so với lại Lưu Hạo Nguyên hiện tại là chỉ có hơn chứ không hề kém, nàng là yêu say đắm người kia có thể nói là đến chết đi sống lại cũng không quá.
‘Diệp Tử Phàm! Ngươi là chết đi, có trách ta hay là không? ‘ Nhớ lại Địa Cầu cái địa phương kia, không hiểu như thế nào, Ô Thiến Thiến nàng lại thất thần một chút.
Địa Cầu là địa phương nhập tình của nàng, năm ngàn năm trước, khi đã là tại Hóa Thần hậu kỳ viên mãn cảnh giới, vì là muốn đột phá Thánh Vương, không có cách nào nàng là phải trải qua công đoạn Tình Kiếp.
Ba năm yêu nhau, nàng là nhớ như in những gì mà người thanh niên Diệp Tử Phàm kia đã làm cho nàng, mặc dù là Diệp Tử Phàm không có giàu có gì, cũng chỉ là một tên cô nhi không nhà không cửa, thế nhưng mà người thanh niên kia vẫn là luôn tràn đầy niềm tin vào cuộc sống, cũng như là yêu nàng tha thiết, vì nàng vui có thể làm được tất cả mọi chuyện.
Chính nụ cười tự tin ấm áp, cùng tình cảm vô cùng chân thành của Diệp Tử Phàm, đã làm lay động trái tim của nàng, rồi nàng cũng là rơi vào bể tình khi nào cũng không hay.
Thời gian ba năm yêu nhau, trải qua bao cay đắng ngọt bùi, kia là khoảng thời gian đẹp nhất kể từ khi bước chân vào con đường tu luyện của nàng, nó còn phong phú hơn mấy trăm năm tại Thánh Vực nữa.
‘Chỉ là đáng tiếc, ta lại không có chọn ngươi!’ Ô Thiến Thiến trong lòng âm thầm thở dài một tiếng.
Chính là cái ngày vân vũ kia, Diệp Tử Phàm là cầu hôn nàng, thời điểm đó, cũng là đến lúc nàng đưa ra lựa chọn, là cùng với lại người mình yêu sống nốt thời gian còn lại, hay là một kiếm trãm đứt tình ty, sau đó chứng đạo thành Thánh.
Như nàng lựa chọn cùng Diệp Tử Phàm bên nhau, đồng nghĩa với việc tu vi tận phế, phải làm một phàm nhân như bao người con gái khác tại Địa Cầu vậy, cùng chồng chăm con.
Hơn nữa, tai hại nhất là nàng sẽ không còn một chút tu vi, trở về phàm nhân đúng nghĩa, chỉ có thể sống vvài chục năm thọ nguyên liền sẽ chết đi.
Còn như nàng lựa chọn trãm đi tình ti, bước tiếp Tu Luyện con đường, nàng liền ngay lập tức có thể chứng đạo thành Thánh, thọ nguyên vĩnh tồn.
Đây cũng là sự độc đáo của Thái Thượng Vô Tình Quyết. Loại này Thánh Quyết, có thể làm cho người ta dễ dàng cảm ngộ Pháp Tắc cũng như Thánh Cảnh ảo diệu nhất, một khi đột phá Thánh Vương Chi Cảnh, con đường bước tiếp Thánh Hoàng sẽ rộng lớn thênh thang. Nhưng có được cũng có mất, không thể vượt qua được Tình Kiếp, tu luyện từ trước đến nay xem như về không.
Giữa hai bên lựa chọn, cuối cùng Ô Thiến Thiến cũng là có quyết định đi con đường thứ hai, trãm đi tơ tình, chứng đạo Thành Thánh.
Ô Thiến Thiến là không thể nào quên khi nàng nói ra tuyệt tình câu nói kia, Diệp Tử Phàm là thất vọng cùng đau khổ đến cùng cực như thế nào.
Nàng cũng là không thể nào quên đến, khi nàng rút kiếm đâm vào trái tim của Diệp Tử Phàm một khắc, hắn cũng là không nhận biết được gì cả, vẫn là cứ như vậy đi đến.
‘Kỳ lạ! Ta là đã trãm đứt tình ty, nhưng mà như thế nào một khi nhớ đến chuyện này vẫn còn đau lòng đến như vậy?’
Ô Thiến Thiến giật mình tỉnh lại, nàng là phát hiện trên khóe mắt của mình ẩn ẩn sương mù, làm cho nàng hết sức là ngạc nhiên, đây là vì cái gì?
Không phải nói một khi trãm đi tình ti, cho dù có nghĩ đến người kia cũng sẽ không có cảm giác gì hay là sao? Những vị tiền bối của Vô Tình Thánh Cung trước đây cũng là như vậy, biểu hiện vừa rồi của nàng là như thế nào.
“Như ngươi không có chuyện gì! Ta không có tiễn!” Lưu Hạo Nguyên lên tiếng trục khách.
Lưu Hạo Nguyên nhìn tình cảnh vừa rồi của Ô Thiến Thiến, có chút nhíu mày.
Ô Thiến Thiến có biểu hiện bất thường thế kia, không có khá hơn hắn là bao nhiêu, vậy mà vẫn lên tiếng chê cười hắn, đúng là chó chê mèo lắm lông.
Xem ra Thái Thượng Vô Tình Đạo của nàng ta vẫn là tu luyện không đến nơi đến chốn rồi. Con đường đi đến Thánh Hoàng, thậm chí là Thánh Đế của Ô Thiến Thiến sẽ có trở ngại rất lớn rồi đây.
“Hạo Nguyên Thánh Tử! Lần này ta đến đây là vì fgPPF Sinh Mệnh Nguyên Tinh sắp sửa xuất hiện mà đến!” Ô Thiến Thiến cũng biết là vừa rồi mình có phần thất thố, liền là rất nhanh lấy lại tinh thần đến, đối với lại Lưu Hạo Nguyên nói.
“Sinh Mệnh Nguyên Tinh? Ngươi cũng là biết đến, như mà thấp quá, ta là sẽ không có đi!” Lưu Hạo Nguyên hơi có dừng lại đôi chút nói.
Sinh mệnh Nguyên Tinh, là Thiên Địa Dựng Dục ra Tinh Cầu, thời gian xuất hiện của nó cũng rất là khó đoán, mỗi lần Sinh Mệnh Nguyên Tinh xuất hiện , như thế liền là có những bảo vật cũng theo đó cùng nó xuất thế luôn, trong đó những cái tài nguyên như là Thánh Tinh, Thánh Mạch cùng Thiên Tài Địa Bảo cũng có thể bắt gặp tại Sinh Mệnh Nguyên Tinh.
Chỉ là những Thánh Cấp Bảo Vật thế kia chỉ xuất hiện tại Thất Giai Sinh Mệnh Nguyên Tinh trở lên mà thôi, đối với lại tài nguyên càng ngày càng ít Thánh Vực mà nói, Sinh Mệnh Nguyên Tinh xuất hiện, đây như là thiên đại cơ duyên mà Thiên Đạo ban phát cho toàn thể Tu Luyện Giả một dạng.
Chính vì như thế, cho nên một khi Sinh Mệnh Nguyên Tinh xuất thế, tất cả những tu luyện Giả của Thánh Vực cũng là theo đó ra tay tranh đoạt, tình cảnh là hết sức thảm khốc, ai cũng là muốn tranh thủ tài nguyên về cho mình, khi đó chỉ có chém giết cùng chém giết, không có Thánh Cung Thế Lực nào có thể chế ước được tu luyện giả.
Lưu Hạo Nguyên cũng từng tham gia một lần Sinh Mệnh Nguyên Tinh tranh đoạt chiến cho nên liền là rất hiểu sự thảm khốc của nó, hắn cũng là hiểu Ô Thiến Thiến này đến đây mời hắn là có ý gì, chẳng qua là muốn cùng hắn tham gia cho an toàn một chút mà thôi, nói đúng hơn là muốn dựa hơi của hắn, muốn hắn làm hộ vệ bất đắc dĩ.
Chỉ có điều với thực lực hiện tại của hắn, trừ khi là Bát Giai Sinh Mệnh Nguyên Tinh trở lên xuất hiện, hắn mới ra tay , còn như là giống như lần trước Thất Giai Sinh Mệnh Nguyên Tinh, hắn sẽ không tham gia.
Đan Thiên Thánh Cung sẽ chỉ cử những Thánh Tử hay Thánh Vương khác đến nơi đó thí luyện, không có phần của Lưu Hạo Nguyên hắn.
Cái này là không có gì khó hiểu, với thực lực của hắn hiện tại, cũng chỉ có những cái kia Bát Giai Bảo Vật mới có thể làm cho hắn động lòng, như Thất Giai Bảo Vật, không có giúp đỡ gì được cho tu vi của hắn hiện tại, với lại những thứ kia Thất Giai Bảo Vật, tại Đan Thiên Thánh Cung này là không có thiếu, chỉ cần muốn vươn tay ra lấy là được, hắn không cần phải đi tranh đoạt những cái đó thêm mất thời gian.
“Như là Thất Giai Sinh Mệnh Nguyên Tinh xuất hiện, ta sẽ đến nơi này tìm ngài hay sao?” Ô Thiến Thiến không có trả lời, chỉ là mỉm cười hỏi lại Lưu Hạo Nguyên.
Nàng là hiểu đến, Lưu Hạo Nguyên thực lực cao siêu, ánh mắt cũng là cực kỳ cao, như là Thất Giai Sinh Mệnh Nguyên Tinh xuất thế, nàng là không cần thiết phải đến nơi này.
Lần này a, là Bát Giai Sinh Mệnh Nguyên Tinh hiện thế, vì đến được cái tin tức này, Vô Tình Thánh Cung của nàng đã là phải bỏ ra một cái giá thật lớn cho Thiên Cơ Thánh Hoàng đâu, cho nên tin tức này tuyệt đối không hề giả.
“Thời gian! Địa điểm ? “Lưu Hạo Nguyên ngắn gọn nói.
Như là Thất Giai Sinh Mệnh Nguyên Tinh, hắn Lưu Hạo Nguyên có thể không cần, nhưng mà Bát Giai Sinh Mệnh Nguyên Tinh thì lại khác, Bát Giai Bảo Vật là hắn sau khi đột phá Thánh Hoàng cảnh giới sử dụng, càng nhiều càng tốt. Với lại nhân cơ hội này, cùng với lại những tôn kia Thánh Hoàng cảnh cường giả so tài, cũng là một kiện không tồi sự tình, nói không chừng trong lần tranh đoạt Sinh Mệnh Nguyên Tinh lần này hắn cảm ngộ Thánh Hoàng Chi Đạo, nhất cử đột phá cũng không phải là không thể.
“Một trăm năm sau! Thông Thần Hà! Cửu U Đại Vực! ” Ô Thiến Thiến nói ra thời gian cùng địa điểm.
Những cái này như nàng không nói, với người như Lưu Hạo Nguyên, chỉ cần bỏ ra một cái giá lớn cũng sẽ là biết đến, thay vì như vậy, nàng liền nói ra, xem như là tặng cho Lưu Hạo Nguyên một nhân tình.
“Cửu U Đại Vực? Thì ra là như vậy? “Lưu Hạo Nguyên gật đầu nói.
Hắn bây giờ liền hiểu, vì cái gì Ô Thiến Thiến biết được có Bát Giai Sinh Mệnh Nguyên Tinh xuất hiện, không tự mình một mình chiếm lấy.
Chương 923: Ác Hơn
Còn đến đây nói cho hắn, hóa ra mọi chuyện là nằm tại nơi đây.
Sinh Mệnh Nguyên Tinh chỉ từ Thông Thần Hà sinh ra, chỉ những cái Đại Vực tiếp giáp với lại Thông Thần Hà, mới là có thể nhìn thấy, lần này Sinh Mệnh Nguyên Tinh xuất hiện tại Cửu U Đại Vực, nơi kia là do Bát Tinh Thế Lực Cửu U Thánh Cung quản hạt, thuộc về Thánh Ma Giới địa bàn.
Một khi Sinh Mệnh Nguyên Tinh xuất hiện, Ma Tộc những cái kia Cửu Tinh Thánh Cung là sẽ không có ngồi yên, vô số Thánh Hoàng, thậm chí là Thánh Đế cường giả của những đại thế lực kia sẽ là lũ lượt kéo đến.
Vô Tình Thánh Cung tại Thánh Nhân Giới là một trong Tam tòa Bá Chủ Thế Lực, chỉ là một mình đi đối phó với lại Ma Tộc, là kém rất xa, thế cho nên mới đến nơi đây tìm hắn, dụng tâm không cần nói cũng biết.
“Hạo Nguyên Thánh Tử! Như vậy chúng ta tạm thời chia tay tại đây, một trăm năm sau ta lại đến tìm ngài!” Chuyện cần nói nàng cũng đã nói, cũng là đến lúc nên rời đi, nàng cũng biết Lưu Hạo Nguyên là sẽ không có giữ mình lại nơi đây dùng bữa, ở lại cũng chỉ tự tìm mất mặt.
“Ô Thánh Nữ đi thong thả! ”
Như Ô Thiến Thiến nghĩ, Lưu Hạo Nguyên hắn là mong người vô tình như cô ta rời khỏi nơi đây càng sớm càng tốt, hắn còn có thời gian theo đuổi Lâm An Nam, như Ô Thiến Thiến này như một cái bóng đèn, thi thoảng lại chạy ra phá đám hắn còn có thể làm được cái gì.
…
Một tháng sau! Thần Lục Đại Lục! Diệu Quang Thành! Diệp Phủ!
“Phụ thân! Đứng lại! Ngài muốn đi đâu!
“Vũ Đồng a! Ta chỉ muốn ra ngoài thư giản một chút mà thôi! Là thư giãn một chút mà thôi! ”
Một chân vừa định bước ra khỏi phòng, nghe cái âm thanh này, Diệp Tử Phàm gương mặt đã nhăn nheo, lại còn là nhăn nhó đến lợi hại, chỉ là cuối cùng hắn vẫn là rút chân về, cố gắng nở một nụ cười đối với lại Vũ Đồng đang cầm khăn chậu tại đằng kia.
“Phụ thân! Đồng Nhi đã nói với lại ngài bao nhiêu lần rồi, ngài là đang bị thương, không được đi lại lung tung, không có lợi cho sức khỏe.”
“Đồng nhi đã nói rất là nhiều lần rồi, như thế nào ngài không có nghe!”
Vũ Đồng thiên thần gương mặt nhỏ nhắn cũng là rất khó nhìn, bỏ lại chậu khăn xuống đất nhanh chóng đi đến bên cạnh Diệp Tử Phàm, lấy tay nhỏ nhắn đưa hắn vào lại gian phòng, vừa đi vừa trách móc, trông không khác gì bà cụ non.
“Vũ Đồng! Con phải tin tưởng ta, ta chỉ là bị một chút thương thế nhẹ…!”
“ Được! Được, ta nghe lời của con!”
Diệp Tử Phàm đang là muốn nói mình hoàn toàn không có sao, chỉ là nhìn Vũ Đồng ánh mắt có chút đỏ, lại như muốn khóc một dạng, hắn chỉ có thể đầu hàng, sửa lại lời nói, hắn sợ nhất chính là nước mắt của hai nha đầu này.
‘Haiz! Như thế nào hai con bé này lại dễ khóc như vậy? ‘ Diệp Tử Phàm trong lòng không khỏi thở dài nghĩ.
Nhớ lại một tháng trước trước đây, cũng là tại buổi sáng như thế này, Diệp Tử Phàm sau khi thi triển Huyết Mạch Thần Hồn Chú Pháp trọng thương còn không thể tự mình động đậy, hai con nha đầu này thức dậy nhìn thấy hắn bộ dạng kia, liền là khủng hoảng không thôi, bọn nó hai đứa liền là khóc suốt nửa ngày không nghĩ.
Chỉ đến khi hắn tốn công sức một trâu hai hổ ngồi dậy được, bọn nó mới thôi ngừng khóc, nghĩ đến tình cảnh kia, hắn đến giờ vẫn kinh dị không thôi, hắn sợ nhất chính là nhìn thấy nữ nhân khóc, nhất là nữ nhi của mình khóc, như vậy thì không cần phải nói.
Kể từ ngày hôm ấy, vì để cho bọn nó vui, hắn là vô điều kiện nghe lời của hai người bọn nó, nằm trên giường một tháng thời gian như một người bệnh nặng chính là vì như thế, mặc dù hắn đã khôi phục lại một phần khí lực cách đây từ nửa tháng trước.
Hiện tại a, hai con nha đầu này vẫn là đem hắn xem như một người bị bệnh, không cho hắn rời khỏi căn phòng này nửa bước, như không nghe lời, bọn nó sẽ sử dụng nước mắt vũ khí kia ra, hắn chỉ có một con đường đầu hàng.
Trước tình cảnh như thế, hắn là không thể làm được gì, cả ngày đều được hai con nha đầu này phục vụ cơm nước thuốc thang ba bữa, nếu là bình thường mà nói, hắn là rất muốn hưởng thụ cảm giác được nữ nhi của mình hiếu thuận thế này, nhưng mà bây giờ hắn còn có việc quan trọng cần làm, tiếp tục như thế này cũng không phải là cách hay.
“Phụ thân! Ngài còn nói nữa, ngài xem lại bộ dáng của mình hiện tại đi!”
Vũ Đồng một tay cầm lấy tóc của Diệp Tử Phàm, một tay cầm lấy cái gương đã thủ sẵn từ lâu cho hắn xem, hết sức là đau lòng lên tiếng.
Vị này Phụ Thân, bị thương nặng đến như thế, đang còn thanh niên thế nhưng nhìn vào lại giống như là ông lão sắp xuống mồ đến nơi.
Nhớ lại cách đây một tháng tình cảnh, nàng không khỏi run sợ không thôi, phụ thân cả người toàn bộ là huyết, gương mặt nhăn nheo, mái tóc là bạc trắng không thể nào cử động một chút, như không phải ngài ấy còn một hơi thở mà nói, nàng cùng Vũ Phi đã cho là vị này Phụ Thân đã chết rồi đâu.
Vị kia mẫu thân đã bỏ nàng mà đi, bây giờ như vị này Phụ Thân cũng là bỏ nàng mà đi nửa, sau này nàng phải làm sao đây.
“Đồng Nhi a! Phụ thân bên ngoài chỉ là ngụy trang một chút mà thôi, thật sự ra phụ thân không có gì cả!”
Diệp Tử Phàm không cần nhìn cũng là biết bộ dạng hiện nay của mình, ngày nào mà con nha đầu này không đem cái gương kia ra cho hắn xem. Nhìn hoài cũng là quen mắt, chỉ có điều bên ngoài hắn tuy bất kham như thế, nhưng mà thực sự ra hắn là không có việc gì.
Diệp Tử Phàm chỉ là vì thọ nguyên tiêu hao quá mức, cho nên mới thành ra như vậy mà thôi, mọi thứ hiện tại với hắn vẫn là tương đối ổn định.
Hắn còn có một chuyện không có nói cho hai con nha đầu này, như hai con bé này không để hắn rời khỏi nơi đây, như thế hắn mới thật sự có chuyện, phải biết rằng hắn chỉ còn lại ba mươi năm thọ nguyên mà thôi, trong thời gian kia như hắn không đột phá Thánh Vương cảnh, hắn thật sự là phải chết a.
“Phụ thân! Ngài là dùng cơm đi!”
Như thường lệ, Vũ Đồng đem nước cùng khăn vào không bao lâu, sẽ là đến Vũ Phi đem thức ăn đưa vào, một tháng thời gian qua, vẫn là luôn như thế, bọn nó là chưa bỏ qua một ngày nào.
Diệp Tử Phàm nghĩ đến như bên ngoài đám người kia biết được hai con nha đầu này cũng có IIIUMH một mặt nhu thuận như thế này, bọn chúng chắc là sẽ không tin nỗi.
“Đồng Nhi! Phi Nhi! Hai con cũng ăn đi!” Diệp Tử Phàm nhìn hai đứa bé này nhìn chằm chằm hắn như trông kẻ trộm, hắn không khỏi mỉm cười lên tiếng nói.
Diệp Tử Phàm là biết đến thức ăn quái dị của hai con nha đầu của mình, một đứa chỉ dùng Yêu Đan, một đứa chỉ dùng Linh Dược, bắt bọn nó dùng cơm với mình có thể bọn nó không quen, thế nhưng mà dù sao hắn vẫn là muốn hai đứa bé dùng cơm cùng với mình, như thế mới giống như một gia đình hơn.
“Vâng! Phụ thân! ”
Vũ Đồng cùng Vũ Phi đồng thanh lên tiếng đáp, vị phụ thân này nghĩ không có sai, từ nhỏ đến lớn, hai người chỉ dùng hai loại kia làm thức ăn chính, cho dù vị mẫu thân kia có ép buộc, bọn họ cũng khá là miễn cưỡng, tập mãi thành thói quen.
Chỉ là để cho vị phụ thân này vui, hai người cũng là cố mà dùng cho ngài ấy vui, dù sao Phụ Thân cũng là người bệnh mà, chờ ngài ấy khỏe mạnh, sẽ tính toán lại sau vậy.
“Vũ Đồng! Vũ Phi! Phụ thân có chuyện là muốn nói với lại hai đứa..!” Sau khi dùng xong bữa, Diệp Tử Phàm là nhìn hai đứa bé, cố gắng mỉm cười thật tươi lên tiếng.
“Ân!Phụ thân, đây là thuốc của ngài, dùng xong ngài phải là nghĩ ngơi!”
Thế nhưng không để cho Diệp Tử Phàm nói hết câu, Vũ Phi lại đem tiếp một chén thuốc cho Diệp Tử Phàm, đây là chén thuốc do Trần Đan Sư kê, nói là đối với lại tẩu hỏa nhập ma chiêu số này rất là có hiệu quả.
“Vũ Đồng! Vũ Phi! Là như vậy, hai đứa nghe Phụ Thân nói..!”
Diệp Tử Phàm chỉ có thể uống cạn chén thuốc, tiếp theo hắn lại muốn lên tiếng.
“Phụ thân, ngài là nên nghĩ ngơi, có chuyện gì, chờ thương thế của ngài khỏi hẳn rồi nói vẫn không có muộn!”
Chỉ là lần này cũng không khá hơn là bao, Vũ Đồng lần này làm ác hơn.
Chương 924: Đáng Yêu
Liền dùng tay nhỏ của mình, kéo Diệp Tử Phàm qua lại bên giường, nhìn thần sắc của cô bé, như Diệp Tử Phàm không nghe lời, tuyệt đối sẽ không xong một dạng.
“Được rồi, Phụ Thân không nói nữa, Phụ Thân nghe lời!”
Diệp Tử Phàm nhìn cái trận thế này, hắn là biết được, cho dù mình có nói thêm nữa cũng là không được tích sự gì, hắn là vẫn ngoan ngoãn nghe theo hai con nha đầu này thì tốt hơn.
Như là những chuyện khác, hắn nói như thế nào, hai con nha đầu này sẽ nghe theo như thế, duy chỉ có việc rời khỏi nơi đây, căn phòng này là không thể được.
Liên quan đến sức khỏe của hắn, hai con nha đầu này là rất kiên quyết, không nhường một phân, không muốn làm cho bọn nó không vui, hắn cũng chỉ đành vậy.
Có điều mình phải nghĩ ra một cái phương pháp gì hay mới được, tình cảnh này như kéo dài mà nói, đối với mình tuyệt đối là không có xong! Diệp Tử Phàm trong lòng âm thầm nghĩ.
…
“Các ngươi xuất hiện hết đi!” Chờ cho hai con nha đầu của mình rời đi, Diệp Tử Phàm ngồi dậy, nhìn ra bên ngoài lên tiếng nói.
“Bái kiến Chủ Nhân! ” Diệp Tử Phàm vừa dứt lời, Hổ Huyền Phương Thư Nhã Lôi đám người là xuất hiện ngay tại trước cửa phòng, cung kính bái kiến hắn.
Chỉ có điều bọn họ chỉ được phép đứng tại bên ngoài, không được phép bước vào bên trong gian phòng kia một bước.
Cái kia căn phòng kia là gia đình Diệp Tử Phàm gian phòng, chỉ có người nhà của vị kia Chủ Nhân mới có thể tiến đến, đây là quy định bất thành văn, không một ai dám vi phạm.
Chuyện này hoàn toàn dễ hiểu, một nơi mà đối với vị kia Chủ Nhân có địa vị thần thánh như thế này, làm thuộc hạ như bọn họ ai lại dám đi vào kia chứ.
“Ta muốn rời khỏi Thần Lục, các ngươi ai có thể giúp ta chuyện này?”Diệp Tử Phàm quét qua một đám thủ hạ của mình, nhẹ nhàng lên tiếng hỏi.
Diệp Tử Phàm là muốn rời khỏi nơi đây, chỉ là đối với lại hai con nha đầu của mình không có cách, cho nên cũng chỉ có thể nhờ đến đám người này, người đông, thiết nghĩ sẽ có cách thuyết phục hai cái kia nha đầu đến.
“Chủ nhân! Chuyện này…! ”
Chỉ là sự thật khác khá xa so với lại những gì mà Diệp Tử Phàm nghĩ, hắn đây vừa lên tiếng, một đám tâm phúc ái tướng của hắn là hai mặt nhìn nhau, từ trong ánh mắt của đối phương có thể nhìn thấy được sự khó xử bên trong. Người được cho là trí tuệ vô song như Hổ Huyền Phương cũng là không có ngoại lệ.
‘Chủ nhân đây là muốn đẩy chúng ta vào hố lửa! ‘Tất cả mọi người trong lòng đều có suy nghỉ như thế.
Ý tại ngôn ngoại của vị kia chủ nhân là muốn bọn họ đi thuyết phục hai tôn kia Tiểu Chủ Nhân, để cho ngài ấy rời khỏi nơi đây mà thôi.
Thật sự ra, bọn họ là biết đến, với thực lực của vị này chủ nhân, muốn rời đi khỏi nơi này chỉ là một bữa ăn sáng, thế nhưng vấn đề chính là hai vị tiểu tổ tông kia, vị này chủ nhân là không qua được một quan bên đó.
Không riêng gì vị này chủ nhân, bọn họ cũng là không sống khá giả, một tháng qua kể từ ngày vị này chủ nhân tại nơi này dưỡng thương, hai vị tiểu tổ tông kia trên mặt nói cười chỉ là tại trước mặt Diệp Tử Phàm mà thôi, ra khỏi gian phòng này là một màu u ám, hai người kia không vui vẻ gì.
Như thế Diệp Phủ thậm chí là toàn thể Thần Lục đều là ảm đạm theo.
Hai người kia nhìn ai cũng là không vừa mắt, hết đem người này cấp diệt, đến đem thế lực khác cấp hủy, cứ như vì những cái thế lực kia mà làm Diệp Tử Phàm bị thương một dạng, ngay cả bọn họ đây cũng là không ít lần gặp tai ương.
Những đại thần như bọn họ đây là tránh hai người kia như tránh tà còn không kịp, như thế nào lại dám đến khuyên can hai tôn kia đại thần kia.
“Như thế nào? Các ngươi cũng không có cách?” Diệp Tử Phàm có chút không vui nói.
Đám người này ngày thường người nào cũng là kinh thi đầy bụng, quỷ kế đầy lòng, có thể lập kế hoạch quyết thắng bên ngoài vạn dặm.
Thế nhưng bây giờ làm sao vậy, hắn chỉ là để cho bọn họ đi tìm hai con bé nhà mình nói vài câu, có cần thiết phải khó khăn đến như vậy hay là không?
Hai đứa nó đáng yêu vô cùng, cũng không đem đám người các ngươi cấp ăn, có cần thiết phải trưng ra một cái bộ mặt như vậy hay không?
Thật sự là một đám người vô dụng mà. Diệp Tử Phàm hết sức là thất vọng nghĩ.
Như biết được ý nghĩ trong lòng của Diệp Tử Phàm, Hổ Huyền Phương mấy người là sẽ khinh bỉ không thôi, hai đứa con gái bảo bối kia của ngài như dễ dàng nói chuyện như thế, ngài cũng là không phải đưa cờ trắng đầu hàng, hết đường phải nhờ đến đám này thuộc hạ như chúng tôi.
Đôi kia nữ nhi của ngài là không có đem chúng tôi ăn mất thật, nhưng mà những thủ đoạn mà bọn nó bày ra là thiên kỳ bách quái, làm cho người ta muốn sống không được, muốn chết không xong, nhất là từ khi ngài bị thương sau, đôi kia tiểu thư càng ngày càng độc ác hơn.
Nói hai người kia đáng yêu dễ mến, trên đời này cũng chỉ có mỗi một Chủ Nhân như ngài mà thôi. Người khác tại cái này Thần Lục Đại Lục là không có một người nào khen bọn chúng một tiếng ngoan ngoãn cả, thay vào đó, nguyền rủa hai con nha I5za7e đầu kia chết sớm là nhiều như sao trên trời một dạng. Ngào có một đôi khủng bố hài tử như thế, chúng tôi làm sao dám đối mặt.
“Chủ..Chủ nhân! Xin ngài hãy giao chuyện này cho ta, ta nhất định có thể khuyên được hai vị Tiểu Chủ Nhân!”
“Ngươi là Hồ Kinh đi! Như ngươi có thể khuyên được hai con nha đầu kia của ta, ta sẽ ghi nhớ ngươi một cái đại công! ” Nhìn đến người vừa mới lên tiếng, Diệp Tử Phàm ánh mắt có chút phát sáng, liền lục trong trí nhớ đến xem tên này là ai. Cuối cùng hắn cũng nhớ ra được người vừa lên tiếng là ai đến.
Thần Lục Đại Lục Thần Chủ trước đây Hồ Kinh, tên này cũng là khá khôn lanh, sau khi hắn đuổi ra liền là đầu nhập vào nha đầu Vũ Phi nhà mình. Đây cũng không tính là gì, như nha đầu của hắn thích, nhận một tên Hóa Thần cũng không có sao.
Chỉ là trước đến giờ hắn vẫn luôn đem tên này là người ngoài đối đãi, lần này vì là muốn nhiều người nghĩ cách, cho nên hắn cũng đem khá nhiều người triệu đến, Hồ Kinh này cũng là một trong số đó, không nghĩ đến Hồ Kinh người này liền là cho hắn một kinh hỷ lớn như vậy.
Như tên này có thể giải quyết được chuyện này cho hắn, nhận tên này bồi dưỡng cũng là không phải là không được.
“Hồ Kinh nhất định không làm chủ nhân thất vọng! ” Hồ Kinh vui mừng quá đỗi nói.
Hắn mạo hiểm lớn đến như vậy, không phải chính là vì những lời nói này của tôn Thánh Vương này hay là sao?
Chỉ cần có thể lọt được vào tầm mắt của hắn, được vị này tài bồi, con đường tu luyện sau này của hắn là không cần sầu lo.
Sau khi cảm tạ Diệp Tử Phàm một cái, Hồ Kinh cũng là cung kính lui ra phía sau, hắn là muốn nhanh chóng đi thuyết phục Diệp Vũ Đồng cùng Diệp Vũ Phi hai người.
…
Diệp Phủ Đại Sảnh!
“Vũ Phi muội muội! Chúng ta làm như vậy có phải là có chút quá hay không? ” Vũ Đồng đem một cọng Nhị Giai Linh Dược ăn vào, sau đó khá là trầm ngâm nói.
Vị phụ thân kia của bọn họ nhìn đã như không có sao, thế nhưng hai người bọn họ vẫn là không cho ngài ấy rời đi, làm như thế, có phải là rất không ổn.
“Vũ Đồng muội muội a! Ngươi đây là muốn phụ thân trạng thái kia đi ra ngoài, rồi giống như mẫu thân một dạng, không về thăm chúng ta hay sao?”Vũ Phi cũng là đem một viên Nhị Giai Yêu Đan cấp nuốt, rất là không khách khí nói.
Nàng đương nhiên là biết đến, vị này Phụ Thân hiện tại đã là không có sao, thế nhưng mà kinh qua chuyện một tháng trước, trong lòng của nàng là còn ám ảnh rất nặng, lỡ như vị kia phụ thân là Phụ Thân bên ngoài gặp phải chuyện gì không may, không phải nói, nàng vừa mới nhận phụ thân không được bao lâu, lại mất đi hay là sao?
Không giống như những lần trước, lần này một khi phụ thân có vấn đề gì, nàng có thể là mất đi ngài ấy vĩnh viễn.
Hiện tại mẫu thân là không có tin tức, như phụ thân cũng không còn, hai nàng đây không phải thành cô nhi hay là sao?
Thế nên chuyện phụ thân rời đi, kia là tuyệt đối không được.
“Vũ Phi muội muội! Muội nói cũng không có sai! Tạm thời chúng ta vẫn phải giữ phụ thân lại, chờ đến khi nào mẫu thân quay lại hẵn hay!” Vũ Đồng là gật đầu nói.
Những gì mà Diệp Vũ Phi lo lắng, nàng đương nhiên cũng hiểu đến, nàng đã là nhìn thấy qua rất nhiều cô nhi, bọn họ vì những ký do khác nhau mà không còn cha mẹ, thật sự rất là đáng thương, ăn bữa hôm, lo bữa mai, nhiều khi còn bị người khác khinh khi mà không dám nói, như hai người các nàng rơi xuống hoàn cảnh kia, thật sự là rất thảm, nàng là không muốn làm cô nhi như những người đó đâu.
“Hồ Kinh bái kiến hai vị Tiểu Chủ Nhân!”
“Hồ Kinh a, ngươi là có chuyện gì? ” Nhìn thấy người đi vào trước mặt nàng là Hồ Kinh người này, Vũ Phi hơi nhíu mày nói.
Một tháng qua hai nàng là không vui, ngoài hai tên Nhân Uyên Linh cùng Khăn Tích Sâm luôn luôn đi theo hai nàng như hình với bóng ra, những người khác là tránh mặt hai nàng còn không kịp, ngay cả tên này Hồ Kinh cũng không có ngoại lệ.
Bây giờ hắn lại đến nơi đây, là có chuyện gì quan trọng hay là sao ?
“Nhị vị Tiểu Chủ Nhân, lần này ta là vì chuyện của Chủ Nhân nên mới đến khuyên hai vị!”
“Sâm Lão! Đưa Hồ Kinh đánh rớt một cái tiểu cảnh giới! Sau đó đem hắn treo tại tường thành!” Vũ Phi ngay lập tức ra lệnh cho Khăn Tích Sâm phía sau lưng mình nói.
Chương 925: Ớn Lạnh
Thì ra vì Phụ Thân không làm gì được hai nàng cho nên mới phái tên này đến đây làm thuyết khách, thảo nào nàng cứ cảm thấy là lạ làm sao, tên này là không có lòng tốt đến đây thăm nàng.
Đánh rơi tên này một cái tiểu cảnh giới đã là nể mặt vị Phụ Thân kia, cùng với lại Hồ Kinh là thần tượng trong lòng của nàng, nên mới khá nương tay với lại hắn.
Như là người khác, từ Hóa Thần xuống Thông Thần cũng là chuyện hết sức bình thường, không phế sạch tu vi như đám người một tháng qua nàng nhìn chướng mắt, đã là tổ tiên tên này tích phước. Diệp Vũ Phi nàng đây là rất nương tay với lại Hồ Kinh rồi.
“Tiểu Chủ Nhân! Ngài hãy nghe ta nói hết cái đã, sau đó phạt ta cũng là không có muộn! ”
Hồ Kinh nghe như thế, dù là đã có sẵn kế hoạch trong đầu, thế nhưng trong lòng là lạnh căm căm. Hắn là không hề nghi ngờ mệnh lệnh vừa rồi của vị này Tiểu Chủ Nhân độ chân thật tính.
Một tháng thời gian qua người bị rơi vào hoàn cảnh như hắn không có một ngàn cũng có tám trăm. Hai vị này tiểu tổ tông chưa bước vào tu luyện con đường, là không có đem cảnh giới tu vi của một tu luyện Giả khó khăn đến như thế nào để đạt đến, chỉ xem cảnh giới của tu luyện giả như trì chơi, muốn đánh Zvx70 rớt như thế nào cũng được, hai người nào có biết, để có thể đột phá một cái tiểu cảnh giới, đối với tu luyện giả như bọn họ là thiên nan vạn nan a.
Quả nhiên chuyến đi này của mình không phải đơn giản, nhân tình của Thánh Vương là không có dễ nhận như vậy.
“Được rồi, ngươi có gì thì mau nói đi!” Vũ Phi là phất tay lên nói.
Nàng nào có muốn nghe tên này Hồ Kinh nói nhãm, chỉ là chờ đợi hồi lâu, thế nhưng mà Khăn Tích Sâm vẫn là không có động đậy, nàng là biết đến, vị kia phụ thân của mình đã ra tay, nếu như không, bình thường luôn luôn là nghe nàng như thiên lôi sai đâu đánh đó Khăn Tích Sâm, sẽ là không có cái biểu hiện kia.
Thế nhưng nàng đã quyết định, cho dù là Hồ Kinh xảo lưỡi như hoàng, cũng đừng nghĩ đến chuyện nàng để cho vị phụ thân kia của mình rời khỏi Diệp Phủ này nữa bước.
“Hai vị Tiểu Chủ Nhân, hai vị vì cái gì không muốn cho chủ nhân rời đi?”
Khẽ lau mồ hôi lạnh trên trán của mình một cái, gật đầu cảm ơn hai Ngụy Thánh Khăn Tích Sâm cùng Nhân Uyên Linh, Hồ Kinh cũng là lấy lại bình tĩnh, lên tiếng hỏi.
“Phí lời, là thương thế của Phụ Thân còn chưa lành, chúng ta hai người đương nhiên sẽ không để cho ngài rời đi rồi!”
Vũ Phi không cần suy nghĩ liền trả lời, Phụ Thân kia của nàng hiện tại ốm yếu thế kia, gió thổi một cái liền sẽ bay ngay, như thế nào có thể ra ngoài hành tẩu được, vấn đề đơn giản như thế mà tên này còn không hiểu, như thế nào trước đây có thể lên làm được Thần Chủ không biết.
“Hồ Kinh! Vũ Phi muội muội nói không sai, như không còn cái gì mới hơn, ngươi có thể rời đi!”
Vũ Đồng cũng mặt không đổi hùa theo Vũ Phi nói dối.
Thật sự ra vụ phụ thân kia là không đến nỗi gió thổi, sẽ bay như Diệp Vũ Phi nghĩ, nhưng mà nguy hiểm là không thể nào tránh khỏi.
Đương nhiên nàng là sẽ không nói là sợ vị kia phụ thân ra bên ngoài có chuyện mình sẽ phải làm cô nhi rồi, vẫn là nói dối tốt hơn.
“Hai vị Tiểu Chủ Nhân! Như ta nói, Chủ Nhân không còn có thể sống được bao lâu nữa, hai vị còn có cấm chủ nhân nửa hay là không? ”
Hồ Kinh là người nào, hai vị này tiểu tổ tông trong lòng đang là suy nghĩ cái gì, hắn cũng có thể đoán được một hai, chỉ có điều hắn cũng không tốt vạch trần.
“Rầm!” “rầm!”
“ Gì kia? Sâm Lão, Linh Lão, lập tức đem tên này đánh xuống Minh Giới cho ta!”
Nghe Hồ Kinh lên tiếng, Vũ Phi cùng Vũ Đồng đánh tan chiếc bàn trước mặt, gương mặt giận dữ đến đỏ bừng, chỉ tay vào Hồ Kinh quát.
Tên này lá gan càng ngày càng mập rồi, dám đi trù ẻo phụ thân nàng chết sớm, thật sự là đáng chết vạn lần.
Cho dù là tên này trước đây là thần tượng của nàng cũng là như vậy, trong lòng của nàng, ngoài trừ Phụ Thân cùng mẫu thân của nàng ra, không có người nào là không thể sát.
“Hai ngươi còn đứng ngây ra đó làm gì? Còn không mau đem Hồ Kinh sát đi cho ta!” Vũ Đồng cùng Vũ Phi điên tiết nói.
Nhân Uyên Linh cùng Khăn Tích Sâm hai tên này hôm nay bị làm sao vậy, không thấy Hồ Kinh này nói Phụ Thân nàng sắp chết hay sao, còn không mau tiến lên đem tên này diệt đi, không lẽ hai tên này muốn làm phản hay sao?
“Tiểu Chủ Nhân! Hay là nghe hắn nói tiếng xem như thế nào đi!” Nhân Uyên Linh cùng Khăn Tích Sâm cúi đầu lên tiếng nói.
Thú thật, sau khi nghe những lời kia của Hồ Kinh, hai người bọn họ là muốn đem tên kia diệt sát thật sự, chỉ có điều khi bọn họ muốn ra tay, vị kia chủ nhân lại dùng thần niệm truyền âm nói với lại bọn họ không cần xen vào chuyện này, cho nên hai người bọn họ chỉ là đành thôi.
“Hừ! Nói đi, như ngươi nói không thông mà nói, ngươi là biết lấy hậu quả! ” Vũ Phi là căm tức lên tiếng đe dọa nói.
Nàng vừa rồi có chút nóng giận cho nên quên mất, hai tên này tuy là người của hai nàng, thế nhưng mà người mà bọn họ nghe lệnh chính vẫn là vị kia phụ thân mà thôi, không có vị phụ thân kia cho phép, hai người kia là sẽ không có nghe lời nàng.
Cho nên cũng chỉ đành chịu, thế nhưng Hồ Kinh tên này nàng là nhớ kỹ, dám nói phụ thân nàng sống không bao lâu, dù là vì nguyên nhân nào đi chăng nữa, nàng cũng là sẽ không có bỏ qua.
“Hai vị Tiểu Chủ Nhân, ta đây không có nói sai, Chủ Nhân là vì sử dụng một cái thuật pháp, đem thọ nguyên của mình tiêu hao hầu như không còn, như không có bất ngờ gì xảy ra, Chủ Nhân là sống không quá mấy năm nửa! ”
Hồ Kinh thấy hai cô nàng này phản ứng mạnh như thế, trong lòng cũng là ớn lạnh từng cơn, thầm hô không tốt, chỉ là hắn đâm lao cũng chỉ theo lao, nói ra kế hoạch mà mình đã chuẩn bị trong lòng.
Hồ Kinh nói như thế, cũng chỉ là đoán mò chiếm đa số ở đây, trước đây hắn là có gặp một tên Thông Thần vì thi triển một loại thuật pháp, thêu đốt toàn bộ Tinh Huyết toàn thân, chỉ trong nháy mắt từ một trung niên biến thành một ông lão, rồi chết đi.
Vị này Thánh Vương cường giả tuy không biết vì cái gì một đêm tóc trắng, có sử dụng bí pháp hay không hắn cũng không biết, hắn chỉ đem chuyện tên Thông Thần kia ra làm ví dụ mà thôi.
“Ngươi là không có gạt hai người chúng ta! ”
Vũ Đồng cùng Vũ Phi hai mặt nhìn nhau, nhìn tên này Hồ Kinh không phải nói dối, không lẽ Phụ Thân của hai người thật sự là không sống được bao lâu, như vậy sao có thể, Phụ Thân nàng đây là Thánh Vương cường giả a, nghe Nhân Uyên Linh cùng Khăn Tích Sâm nói, Thánh Vương cường giả có thể trường sinh bất tử, như thế nào lại có thể chết được, trong lòng hai nàng bắt đầu lo lắng vô cùng.
“Hai vị Tiểu Chủ Nhân, ta có thể dùng mạng của mình ra bảo đảm! ” Hồ Kinh rất là chắc chắn nói.
Theo sau đó, Hồ Kinh là đem chuyện của tên Thông Thần kia ra kể lại cho hai vị này tiểu thư nghe, hắn cũng là không có thêm thắt cái gì, chỉ là tên kia Thông Thần chết ngay sau đó thì hắn lại lượt bớt, thay vào đó hắn chỉ nói tên kia Thông Thần sống thêm được vài năm nữa mà thôi.
“Phụ thân sắp chết, Phụ Thân sắp chết, như thế nào có thể như vậy, như thế nào có thể như vậy! ”
Vũ Phi cùng Vũ Đồng hai mắt nhìn nhau, từ trong mắt của đối phương là nhìn thấy sự khủng hoảng, hai nàng là mới gặp lại Phụ Thân, như thế nào lại phải chia xa nhanh đến như vậy.
“Hồ Kinh, ngươi là có cách gì có thể giúp đỡ cho Phụ Thân của ta hay không?” Vũ Phi sắc mặt có chút xanh mét hỏi.
Tiểu nha đầu hỏi ra câu này, chứng tỏ bây giờ nàng rất là không có được bình tĩnh, như bình thường mà nói, nàng liền sẽ hỏi đầu tiên là hai tên Ngụy Thánh bên cạnh, bọn họ thực lực là cao hơn Hồ Kinh quá nhiều, kiến thức cũng là cao hơn không ít, đối với lại chuyện này sẽ rõ ràng hơn, như không được mà nói, tiếp theo mới đến Hồ Kinh, chỉ là bây giờ nàng lo lắng đến rối loạn cho nên mới là như thế.
“Hai vị Tiểu Chủ Nhân, có hai phương pháp, thứ nhất là chủ nhân dùng một loại Duyên Thọ Đan Dược.”