1. Home
  2. Truyện Ma Tu
  3. Đỉnh Luyện Thần Ma Audio Podcast
  4. Tập 173 [ Chương 861 đến 865 ]

Đỉnh Luyện Thần Ma Audio Podcast

Tập 173 [ Chương 861 đến 865 ]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 861: Làm Việc Tốt

“Mẫu thân! Ngài không phải không biết, như so về thể chất, Phi Nhi là cao hơn Vũ Đồng muội muội rất nhiều!” Diệp Vũ Phi là chắc như đinh đóng cột nói.
Chỉ cần mẫu thân ngài không bỏ thêm Đao Sắc Thảo đi vào Dược Thủy, nhiêu đó thương thế thì có thể làm được gì Diệp Vũ Phi nàng.
“Ân!Vũ Phi là có tiến bộ!”
Lâm An Nam là khen ngợi Diệp Vũ Phi một câu, nuôi con nha đầu Vũ Phi này, khỏe hơn là Vũ Đồng khá nhiều, nó không cần ăn cơm uống nước, Linh Dược đại loại, chỉ cần có Yêu Đan cho nó dùng là được rồi, bao nhiêu cũng không có sao.
Thành Hải Vực hoặc nói rộng lớn ra Thần Lục là không có thiếu Yêu Đan, chính vì vậy, nàng cũng là đỡ vất vả hơn nhiều.
“Hừ! Vũ Phi muội muội, ai thể phách cường hơn, phải so tài thì mới biết, không phải chỉ nói cho vui đâu!”
Diệp Vũ Đồng đối với lại Diệp Vũ Phi nhân cơ hội chiếm nàng tiện nghi, rất là không thích, cũng là hừ lạnh một tiếng nói.
Cái gì chứ, nàng thể phách trải qua cắn nuốt Linh Dược mấy năm nay, đã là tương đương với một kiện Phàm Binh cao cấp rồi, Võ Mạch cảnh trong vòng, không ai có thể là gì được nàng, con a đầu kia tuy cường, nhưng mà là không có cường hơn nàng bao nhiêu, cần thiết phải lên mặt hay không.
“Được rồi, không nhắc đến chuyện này nữa, mấy ngày qua ta vắng nhà, hai người các ngươi có gây ra tai họa gì hay không? ”
Nhìn đến hai đứa con bảo bối này của mình lại muốn đi vào một cuộc chiến mới, Lâm An Nam cũng là rất đau đầu, đem đề tài này dẫn đi qua nơi khác. Nàng là có chút không hiểu, chỉ là tỷ tỷ cùng muội muội một cách xưng hô thôi mà, hai con nha đầu này có cần thiết phải tranh giành đến người chết ta sống như vậy mới được hay là không?
Vấn đề này nàng cũng là không có cách giải quyết, hay là để chờ phụ thân của bọn nó, tên vô lương tâm kia đến, để cho hắn đau đầu đi thôi.
“Mẫu thân! Trong những ngày ngài đi vắng, hai người chúng con rất là ngoan, không hề làm ra chuyện lớn gì!”
Lần này, cả hai người Vũ Phi cùng Vũ Đồng không hẹn mà gặp, cả hai liền là lắc đầu lia lịa, bảo chứng mình là không có làm ra việc gì lớn.
Chỉ là việc nhỏ thì có một chút, hủy đi vài căn đại tộc phủ đệ, cùng với lại đem cái Phủ Thành Chủ của Bành thúc thúc phá đi, thiết nghĩ đây cũng không phải là chuyện lớn gì.
Những chuyện này tuy nhỏ, không ai điên dại đi nói ra, đối với hai người bọn họ là chuyện nhỏ, nhưng mà với vị mẫu thân này lại là chuyện hết sức là to lớn, như mà nàng ta biết được, không đem hai người bọn họ trừng trị ra xương mới là lạ.
“Không gây ra chuyện lớn, như vậy là có chuyện nhỏ rồi, nói đi là chuyện gì, đừng hòng qua mặt của ta, như để ta điều tra ra, các ngươi là biết đến hậu quả!” Lâm An Nam liền là mặt ngọc se lạnh, ngồi xuống nghiêm mặt nhìn hai đứa con này của mình nói.
Nàng là nhân vật như thế nào, trong lời nói kia của hai con nha đầu này có sơ hở, làm sao có thể qua được mắt nàng.
“Mẫu thân! Thật ra cũng không có chuyện gì, chẳng qua là ta nghe lời của mẫu thân, làm một ít chuyện tốt mà thôi!”
Diệp Vũ Đồng trong lòng căng thẳng vô cùng, như để vị này độc ác mẫu thân biết hai người bọn họ làm ra chuyện tốt tại Thành Chủ Phủ, không cần nghĩ cũng biết mình sẽ phải bị lột một lớp da là không thể nào tránh khỏi.
Thế nhưng mà nàng tuy nhỏ tuổi, đầu óc lại rất tốt sử, chỉ trong chốc lát, liền là nghĩ ra một cách đến.
“Nha, là việc gì tốt!”
Lâm An Nam nghe đến như thế, ánh mắt là có sáng lên, tính cách của hai con nha đầu này nàng làm mẹ đương nhiên là biết được rất là thấu triệt, nói bọn họ làm chuyện xấu mà nói, đây là tổ sư trong tổ sư, nhưng mà nói làm được việc gì tốt mà nói, là còn khó hơn lên trời, dường như từ nhỏ đến lớn, ngoài trừ gây ra tai họa ra, hai đứa bé này là không làm được việc gì tốt, nàng cũng là hiếu kỳ muốn biết, bọn nó làm được cái việc gì tốt đến.
“Là như vậy mẫu thân, ngài rời đi không được bao lâu, Đồng Nhi ra bên ngoài gặp một người bị thương nặng, Đồng Nhi thấy người đó đáng thương cho nên mới dùng không có bao nhiêu lực lượng của bản thân mình cứu người kia, ngài nói xem, đây có phải là một chuyện tốt hay là không?”
Diệp Vũ Đồng là tràn đầy ánh mắt mong chờ nhìn Lâm An Nam, như rất là muốn nàng khen tặng một dạng. Cứu một mạng người hơn là xây bảy tòa tháp, đây là tôn chỉ mà vị này mẫu thân luôn quán triệt vào cách dạy dỗ đối với lại P8Dnu hai nàng, lần này nàng là làm được việc tốt như lời của mẫu thân nói, chắc chắn sẽ được ngài ấy khen ngợi đến.
“Ân! Vũ Đồng a, con thật sự rất ngoan, thấy người gặp nạn ra tay cứu giúp, không uổng công mẫu thân đã dạy dỗ cho con bao nhiêu lâu nay!”Lâm An Nam nghe được như thế, mừng rỡ đến phát khóc, ôm lấy Diệp Vũ Đồng vào lòng, ra sức khen ngợi nói.
Thật sự là không hề dễ dàng a, suốt năm năm trời hai đứa bé này của nàng là làm thiên hạ oán than, cuối cùng cũng làm cho nàng nở mày nở mặt một lần.
Lâm An Nam cũng không cần đi kiểm tra cũng biết là Diệp Vũ Đồng không có nói dối, những chuyện như thế chỉ cần hỏi thăm một cái là biết ngay, với lại Vũ Đồng nhà nàng là có một năng lực hết sức là đặc biệt, trong cơ thể nó là xuất hiện một cổ kỳ dị lực lượng, chỉ cần là đem cổ này kỳ dị lực lượng truyền qua một người đang bị thương nặng, tu vi không vượt quá Vũ Đồng nhà nàng một đại cảnh giới, như thế cho dù người đó có bị thương nặng đến đâu cũng là khỏi đến, cho nên chuyện này nàng không có hoài nghi.

Đao Khải Đao Biến Khả Khái – Tu La Đao Đế – Thỉnh chư vị nghé thăm…!

‘Hừ, gương mặt cũng thật dày!’
Nhìn thấy vẽ đắc ý kia của Diệp Vũ Đồng, Diệp Vũ Phi là chu cái miệng xinh xắn của mình lên, khá là bất mãn với những gì mà Diệp Vũ Đồng vừa mới lên tiếng, tuy không nói ra lời, trong lòng thầm mắng không thôi.
Cái chuyện Diệp Vũ Đồng cứu người này, Diệp Vũ Phi nàng là có biết đến, tên kia là một tên Siêu Phàm hậu kỳ viên mãn cảnh giới, con a đầu này thật sự là có dùng năng lượng đặc biệt trong cơ thể để mà cứu tên kia, nhưng mà là không có làm không công, mà bắt tên kia dùng Đạo Tâm thề, từ nay về sau là phải đi theo nàng ta làm nô vĩnh viễn, nếu như không, sống chết mặc bây.
Tên kia Siêu Phàm hậu kỳ viên mãn vì nghĩ đến đại thù chưa báo cũng là cắn răng chấp nhận làm nô lệ cho Diệp Vũ Đồng suốt đời. Như nàng nghĩ đến, tên kia không phải là Siêu Phàm hậu kỳ viên mãn cường giả, mà là một tên bình thường người, không có bất kỳ một lợi ích nào cho mình, ngay cả liếc mắt một cái con a đầu này còn lười nhìn, nói gì đến cứu người ta.
“Vũ Phi! Vũ Đồng làm được việc tốt như thế, ngươi thời gian qua có thể làm được cái gì?”
Diệp Vũ Phi chu môi bất mãn thần sắc, Lâm An Nam nàng sao có thể không nhận ra, nàng là không biết nguyên nhân đích thực bên trong, chỉ nghĩ là Diệp Vũ Phi ganh tị Diệp Vũ Đồng cho nên mới như thế, liền là chất vấn có chút trách móc nói.
Như thế tiếp diễn mãi là không được, khó khăn lắm hai đứa con của nàng mới có một đứa quay đầu là bờ, biết làm việc tốt, nàng là phải tuyên dương, cũng không thể để đứa khác vì lòng ganh tị mà phá hỏng phong trào tốt này được.
“Mẫu thân! Phi nhi cũng là có làm được việc tốt, theo lời mẫu thân đã nói, phải hành thiện trừ ác, ta chưa có hành thiện, nhưng mà trừ ác lại làm không ít, mấy ngày trước ta nghe nói ngoài Diệu Quang Thành có một băng cướp tên là Quan Nhân Đạo!”

Chương 862: Rời Đi

“Không có việc xấu gì là bọn chúng không có làm, cho nên ta đưa đám người Diệp Nhị đi theo, đem bọn họ trấn áp, giải cứu được rất là nhiều bình dân bá tánh thoát khỏi lầm than, những người kia sau khi được Phi nhi cứu, rất là chân thành cám ơn, ngài nói đây có phải là một việc làm tốt hay không?”
Diệp Vũ Phi cũng là không hề kém cạnh, lập tức liền khoe chiến tích của mình làm trong thời gian qua, cũng giống như Diệp Vũ Đồng, nàng cũng là rất muốn được Lâm An Nam ngợi khen.
“Ân! Không sai, Vũ Phi con thật sự rất là có tiến bộ, việc này con làm vô cùng tốt!” Lâm An Nam nghe được lời nói kia, là vui mừng quá đỗi, không hề tiếc ôm Diệp Vũ Phi vào trong lòng, hết lời khen tặng nói.
Đây mới là con của nàng a, trước đây chỉ là vì bọn nó không có hiểu chuyện cho nên là làm chuyện có chút sai trái, giờ đây đã hoàn toàn khác, hai đứa đã là biết giúp đỡ cho người khác, đây là tôn chỉ làm người của nàng.
Trước đây nàng còn là lo lắng hai đứa bé này của mình sẽ đi lầm đường, nhưng mà bây giờ Zvx70 nhìn lại, nàng là quá lo xa, dù thế nào, trong huyết mạch của bọn nó cũng chảy một nửa dòng máu của mình, như thế nào có thể đi vào đường tà đạo cho được.
Chỉ là nàng có điều không phát hiện đến, Vũ Đồng nha đầu kia, thỉnh thoảng lại quăng đến cho Diệp Vũ Phi một cái ánh mắt xem thường thần sắc.
‘Hừ, như không phải nghe nói đám người kia có đến mười tên Siêu Phàm cảnh cùng rất nhiều Yêu Đan, ngươi là tốt đến nơi đó hay sao?’
Diệp Vũ Đồng trong lòng thầm mắng không thôi, thật sự Diệp Vũ Phi người này rất là vô sỉ, vì là lần trước giao chiến tổn thất một đám Siêu Phàm cảnh, cho nên con a đầu này mới tìm cách bổ sung trở về, trùng hợp là cái kia Quang Nhân Đạo đám kia thổ phỉ hội tụ đủ yêu cầu của nàng ta.
Nếu như không, bên ngoài kia Diệu Quang Thành có đến hàng trăm băng cướp, cùng với lại hàng vạn người đang bị bắt sống trong dầu sôi lửa bỏng, vì sao con a đầu này không đi đến đó giải cứu, mà chỉ chọn Quang Nhân Đạo đám này cướp cạn đâu, chung quy lại, những cái kia băng cướp thực lực quá thấp mà thôi.
“Vũ Đồng! Vũ Phi! Lần này trở về mẫu thân rất là vui mừng, chỉ là mẫu thân có chuyện phải rời khỏi đây một thời gian, các con ở nhà nhớ phải ngoan a!”
Vui mừng qua đi, Lâm An Nam như nghĩ đến chuyện gì, mặt ngọc có chút trầm xuống, khẽ lấy tay vuốt nhẹ mái tóc dài của Vũ Đồng hai người, ân cần căn dặn nói.
“Mẫu thân! Lần này ngài có thể không đi được hay không?”
Khác với lại những lần trước, mỗi lần Lâm An Nam rời nhà ra đi, đây là Diệp Vũ Đồng cùng Diệp Vũ Phi rất là mong muốn, hai người bọn họ là còn cầu mong Lâm An Nam đi càng lâu càng tốt, như thế bọn họ mới có thể mặc sức tung hoành mà không cần phải nơm nớp lo sợ có người cấm cản.
Thế nhưng lần này lại khác, nghe vị mẫu thân của mình muốn rời đi, hai người bọn họ không hiểu như thế nào lại có trực giác không lành, như lần này Lâm An Nam ra đi rất khó mà trở lại một dạng, cho nên hai người đều là không muốn Lâm An Nam rời đi, thậm chí không biết lúc nào, trên khóe mi của hai người lại chảy xuống hai dòng nước mắt.
“Vũ Đồng! Vũ Phi ngoan, lần này mẫu thân không thể không đi, nhưng mà mẫu thân hứa, nhất định sẽ về lại trong thời gian sớm nhất, như thế nào?”
Lâm An Nam trong lòng là trầm xuống, quả nhiên chuyến đi lần này của nàng là không có lành, nàng hiểu hai đứa con này của mình, bọn nó là có một trực giác nguy hiểm rất là cường đại, như bọn nó không muốn cho nàng đi, điều này liền có thể biết đến, chuyến đi lần này của nàng là lành ít dữ nhiều rồi.
Chỉ là nàng không thể không đi, không bao lâu trước đây, nàng là có nghe được tin tức, Hải Yêu Bát Mục Cự Giải bộ tộc không hiểu vì nguyên nhân gì lại huy động toàn tộc đi tấn công vào Thành Hải Vực nơi này, hiện tại một nửa Thành Hải Vực bên kia đã bị luân hãm, Nhân Tộc là chết cùng bị thương là vô số kể.
Bát Mục Cự Giải hiện đang là tấn công mạnh mẽ vào Thành Hải Thành, đây là trung tâm của Thành Hải Vực, như Thành Hải Thành thất thủ, như thế toàn bộ Thành Hải Vực mấy vạn tòa Thành Trì còn lại cũng sẽ tiêu tùng.
Để thủ hộ Thành Hải Thành, Tôn Vực Chủ đã là phát ra tổng động viên lệnh, tất cả Siêu Phàm cảnh trở lên đều phải đến Thành Hải Thành chống lại Yêu Thú, lệnh kia tổng động viên rất nhanh sẽ đến Diệu Quang Thành này.
Lâm An Nam nàng là Nhân Tộc một viên, luôn luôn lấy việc bảo hộ Nhân Tộc làm lý niệm sống, bây giờ nhìn thấy Nhân Tộc lâm vào cảnh dầu sôi lửa bỏng, nàng như thế nào có thể bỏ mặc không lo.
Lần này vì trong lòng có một chút bất an, cho nên nàng là quyết định trước khi lên đường đối phó với lại Hải Yêu, liền là quay về Diệu Quang Thành này nhìn hai nữ nhi này của mình một chút, nếu như không, mỗi năm rời đi Diệu Quang Thành một lần nàng sẽ không có về sớm đến như vậy.
“Mẫu thân! Như vậy ngài là phải cẩn thận một chút a!”
Diệp Vũ Đồng cùng Diệp Vũ Phi hai mắt nhìn nhau, mặt dù là không có muốn, nhưng mà bọn họ cũng chỉ nói được như thế, cả hai đều biết, vị này mẫu thân tuy là trong lòng rất là thương bọn họ, nhưng mà mẫu thân đã quyết định cái gì, không ai có thể thay đổi được, hai người bọn họ có nói nữa cũng là vô ích mà thôi.
“Mẫu thân biết rồi! Ta làm sao có thể bỏ hai tiểu Thiên Thần của mình quá lâu được!”
Lâm An Nam nở nụ cười tươi làm cho muôn hoa thất sắc, lấy hai tay khẽ nhéo nhẹ vào má của Diệp Vũ Đồng hai người, hết sức bảo đảm nói.
Chuyến đi lần này tuy nàng cảm giác có một tia nguy hiểm, nhưng mà nàng không tin là mình không thể vượt qua, phải biết rằng nàng không còn là một tiểu Pháp Thần cảnh giới như là tại sáu năm trước đây, bây giờ nàng đã là một tôn Thông Thần cảnh trung kỳ tiểu thành cường.
Không sai, là Thông Thần cường giả, kể từ ngày rời Thần Thành, nhất là sau khi sinh hai đứa bé này ra, không hiểu như thế nào, trong lòng nàng lại thông suốt hơn trước vô số lần, cảnh giới tu vi cũng là bách sự tự thông, một đường thẳng tiến, đến hôm nay, nàng là đã trở thành một tôn Thông Thần trung kỳ cường giả, như không có bất ngờ gì xảy ra, với trạng thái hiện nay của mình, Hóa Thần cảnh chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi.
Không nói đâu xa, chỉ nói tu vi hiện nay của nàng, không đánh lại một đám Thông Thần Chí Cường Giả, nhưng mà nàng muốn đi, lại là không có ai có thể ngăn cản được.
“Vũ Đồng! Vũ Phi! Đây là chân dung của phụ thân hai con, cùng với lại vật mà phụ thân con để lại, bây giờ mẫu thân giao lại nó cho hai con, nhớ là phải cất kỹ, không được rời tay biết không?”
Đi được vài bước, như là nghĩ đến cái gì, từ bên trong Nhẫn Trữ Vật, Lâm An Nam là lấy ra một quyển họa trục, cùng lấy trên mái tóc của mình xuống một cây trâm, giao lại cho Diệp Vũ Đồng cùng Diệp Vũ Phi hai đứa trẻ này.
Quyển trục mở ra, như Diệp Tử Phàm có mặt tại đây, nhất định sẽ là nhận ra người trong quyển trục kia là giống hắn như hai giọt nước, còn rất là có thần, điều này chứng tỏ Lâm An Nam họa ra bức họa này rất là công phu.
Chân dung của Diệp Tử Phàm là tại trong phòng của hai đứa nhỏ này mỗi người đều có một tấm do Lâm An Nam họa ra.

Chương 863: Không Hề Thay Đổi

Mục đích là để cho hai con nha đầu này nhớ rõ phụ thân của mình là ai, bức tranh này nàng đưa ra cũng chỉ là phụ, chính yếu là cây Phượng Vĩ Trâm kia, nó là quà mà Diệp Tử Phàm tại Thiên Hoang Đại Lục đã tặng cho nàng.
Trước đây vì tu vi còn thấp cho nên nàng là không thể nào cảm nhận được uy lực của nó, từ khi nàng đột phá Thông Thần liền là biết được đến, bên trong nó là phong cấm một lực lượng hết sức là kinh khủng, nàng nghĩ đến cho dù là Thần Chủ Hồ Kinh cũng chưa chắc có thể chống lại được lực lượng kia, cho nên nàng mới để nó lại cho đôi nữ nhi này của mình phòng ngừa bất trắc có thể xảy ra, YMYm6 đối với nàng hiện tại mà nói, không có gì quan trọng hơn hai đứa nhỏ này bình an.

“Hai vị hãy hiện thân đi!”
Căn dặn thêm Diệp Vũ Phi hai người thêm một ít câu, Lâm An Nam liền là rời đi Diệp Phủ, đến một nơi khá là vắng bóng người, nàng là khẽ cất tiếng nói nhỏ.
“Bái kiến Diệp Phu Nhân!”
Không bao lâu, nơi này liền là xuất hiện hai bóng người, một hắc một bạch y phục, đều là có tu vi Phàm Thể Pháp Thần trung kỳ cảnh giới, vừa xuất hiện, bọn họ liền là hướng về Lâm An Nam thi lễ nói.
“Hàn tiên sinh! Dương tiên sinh! Thời gian qua vất vả cho hai vị rồi!” Lâm An Nam là khách khí đối với lại hai người này một tiếng nói.
Hai người này, người áo trắng trung niên tên là Hàn Thuyên Phàm Thể Pháp Thần trung kỳ đại thành cảnh giới, người áo đen tên là Dương Trung Phàm Thể Pháp Thần trung kỳ tiểu thành cảnh giới, là nàng thu phục được cách đây mấy năm.
Nói ra nàng cùng hai người này cũng có một chút thù oán, hai năm trước đây là hai người nhân lúc nàng vừa mới độ xong Thông Thần cảnh Lôi Kiếp liền là muốn đến hôi của, chỉ là rất nhanh chóng bị nàng chế phục, ban đầu nàng là muốn đưa hai người này diệt đi, chỉ là bọn họ ra sức cầu xin, nguyện ý làm nô lệ, cũng như nàng nghĩ đến hai nha đầu nhà mình cần có người bảo hộ, cho nên là để hai người này lại bên cạnh âm thầm bảo hộ cho hai đứa nhỏ nhà mình, còn đem sinh tử của bọn họ khống chế lại.
Nghĩ đến những cái này, nàng cũng là không hiểu như thế nào mình lại làm như vậy, nếu như là trước đây nàng là sẽ không nghĩ đến chuyện khống chế sinh tử của người khác, nhưng mà từ khi sinh ra hai đứa bé này, lòng của nàng cũng là có chút biến đổi lúc nào cũng là không hay thì phải.
“Phu Nhân quá lời, đây là trách nhiệm của chúng tôi!”
Dương Trung cùng Hàn Thuyên xua tay không dám nhận, hai người bọn họ biết vị Diệp Phu Nhân này nói hai người bọn họ vất vả là có chuyện gì, chẳng qua là vì bảo hộ cho Diệp Vũ Đồng cùng Diệp Vũ Phi hai nha đầu kia thời gian qua khi không có mặt vị này tại Diệu Quang Thành mà thôi.
Thật ra vị này Diệp Phu Nhân không cần phải làm như thế, đây là nhiệm vụ của bọn họ, kể từ khi bị Lâm An Nam thu phục đến nay, trong lòng bọn họ đã có chuẩn bị từ lâu, hơn nữa đi theo hai vị tiểu thư kia hai năm qua, bọn họ là bất chợt quý mến hai con nha đầu kia lúc nào cũng không hay, bây giờ vị này Diệp Phu Nhân muốn đuổi bọn họ đi, bộn họ cũng là không có muốn đi.
“Lời nói của hai con nha đầu kia lúc vừa rồi hai vị cũng là đã nghe rõ, ta muốn biết trong đó có bao nhiêu là sự thật, còn…..Bọn nó thời gian qua đã gây ra tai họa gì đến!”
Lâm An Nam là lên tiếng hỏi đến vấn đề này, đây là công việc thường lệ của nàng mỗi khi hồi Diệp Phủ, nàng là để hai người này lại đây, không chỉ là bảo hộ hai đứa nhỏ bảo bối của mình đơn giản như vậy, còn là để bọn họ giám sát nhất cử nhất động của hai con nha đầu kia.
Nhờ có hai người này làm thám tử, cái gì là Vũ Phi Hệ hay Vũ Đồng Hệ nàng đều là biết hết, những gì hai con nha đầu kia làm là không có qua được mắt của nàng, nếu không nàng làm sao an tâm để chúng nó tại nơi này Diệu Quang Thành một mình rời đi.
“Diệp Phu Nhân, cái này..! ” Dương Trung cùng Hàn Thuyên nhìn nhau, từ bên trong ánh mắt của đối phương là có chứa một tia bất đắc dĩ.
“Không cần cùng ta nói dối, ta là muốn biết sự thật! “Lâm An Nam gương mặt bên trong đấu bồng có chút biến đổi nói.
Nàng là muốn đem hai người này làm đôi mắt của mình dám sát hai con nha đầu kia, như đôi mắt của mình không thấy, hoặc là hơi bị mờ, nàng cần đến để làm gì.
“Vâng! Diệp Phu Nhân, chuyện là như vậy…!”
Dương Trung đứng ra nói, mặc dù là rất yêu thích hai con nha đầu kia, nhưng mà hắn lại không dám có một tia dấu giếm trước mắt vị này, phải biết đây chính là người nắm sinh tử của hai người bọn họ trong tay a.
Với lại bọn họ cũng là biết đến, cho dù hai vị kia tiểu thư có đem cả tòa Diệu Quang Thành này cho lật úp, vị này Diệp Phu Nhân chỉ là trừng phạt hai người kia một chút rồi cho qua mà thôi, chung quy, ba người bọn họ là mẫu tử chi tình, máu mủ tình thâm, làm sao có thể đem hai vị kia tiểu thư phạt nặng cho được.
“Haiz.. Ta liền biết ngay, hai con nha đầu kia làm gì thay đổi nhanh như vậy!”
Nghe xong hai người này nói, mặc dù là đã đoán biết trước thế nhưng Lâm An Nam cũng không khỏi có một chút thất vọng, cái gì là cứu giúp người khác, cái gì là hành thiện trừ ác, chẳng qua chỉ là lừa gạt nàng cả, nàng là hy vọng hai đứa bé kia làm một chút việc tốt đến nơi, là cần đến một cái quá trình, trong thời gian ngắn hy vọng này xem ra cũng có chút không thực tế.
Cũng là không biết tính cách của hai con nha đầu này từ đâu mà đến, như thế nào lại khó sửa đến như vậy.
“Hai vị tiên sinh! Ta là chuyện muốn rời đi nơi này, Vũ Đồng cùng Vũ Phi hai đứa bé kia, vẫn là phải nhờ vào hai vị chăm sóc một thời gian!” Lâm An Nam là đối với lại Dương Trung hai người nói.
Như hai người này nghĩ, cho dù biết hai đứa bé nhà nàng chuyện xấu làm tất, nhưng mà nàng cũng là không thể làm gì bọn nó được, bên ngoài tuy là nàng đem bọn nó trừng phạt rất là nghiêm khắc, nhưng mà nào ai biết, trong lòng của nàng là đứt từng đoạn ruột, rất là khó chịu đến.
Cũng là may mắn đến, hai con nha đầu này của mình chưa bao giờ đem phàm nhân vô tội cuốn vào bên trong vòng xoáy, xem như là một điềm an ủi với nàng, ít nhất hai nha đầu của nàng là không đến mức độ hết thuốc chữa.
“Diệp Phu Nhân! Ngài an tâm, chỉ cần chúng tôi còn một hơi thở, nhất định là không để cho nhị vị Tiểu Thư mất một cọng tóc!”
Dương Trung hai người cam đoan nói, đến đây, bọn họ cũng là biết được đến, phần báo cáo này của mình đến nơi đây là kết thúc, bọn họ là xin phép cáo lui, tiếp tục âm thầm làm công việc hộ vệ của mình.
“Là nên đi gặp Bành Húc Văn một chuyến!” Lâm An Nam nhìn về Thành Chủ Phủ bên kia, không khỏi lên tiếng nói nhỏ.
Nàng muốn để Dương Trung hai người kể lại Diệp Vũ Phi hai người kia việc làm, một phần là muốn xem hai đứa nhỏ của nàng làm những gì trong thời gian nàng đi vắng, phần nữa chính là tìm những người bị hại để mà bù lại một ít tổn thất.
Nếu như công trình bị hủy hoại, nàng liền sẽ âm thầm để lại tiền sữa sang lại, còn người chết mà nói, như đó là Tu Luyện Giả vô tội, nàng liền là chăm lo cho hậu nhân của người đó, cùng làm thật nhiều chuyện tốt để bù đắp vào, còn như tu luyện Giả có tội mà nói, như thế chỉ trách bọn họ không may, chết là xác đáng.
Rất là may đến giờ phút này, người vô tội bị liên lụy bởi hai đứa bé nhà nàng vẫn là rất ít, đây cũng là may mắn trong bất hạnh đây mà.

Chương 864: Pháp Thần Đan

Đêm tối! Diệu Quang Thành! Thành Chủ Phủ! Diệu Quang Điện!
“Hồi Thành Chủ! Ta đã cho người tính ra, lần này Thành Chủ Phủ chúng ta thiệt hại quá nữa, mọi công trình kiến trúc đã hư hại hầu như không có, tổng thiệt hại là hơn một ức viên Thượng Phẩm Linh Thạch!”
Hắc Ảnh Bành Viên sau một buổi cho người tính toán các thiệt hại kinh tế lần này của Thành Chủ Phủ mà hai vị tiểu tai tinh kia gây ra, cung kính hồi báo lại với Bành Húc Văn.
Mọi công trình là bị phá hủy nghiêm trọng, nhưng mà ít ra vẫn còn Diệu Quang Điện nơi này vẫn còn một chút nguyên vẹn, nguyên nhân chắc là do đây là vị trí mà hai con nha đầu kia ngồi, cho nên mới ít bị ảnh hưởng đến, nếu như không, Bành Thành Chủ hiện nay ngay cả nơi dừng chân xử lý chính sự cũng không có. Tổn thất mà hai cái nha đầu kia lần này làm ra, không thể nói là không nhỏ, chỉ kém hơn những lần trước một chút mà thôi.
“Một đầu Trung Phẩm Linh Mạch hay sao? So với lại lần trước là kém hơn đôi chút !” Bành Húc Văn gật đầu nói nhỏ.
So với lại những lần trước mà hai con nha đầu kia tàn phá Thành Chủ Phủ, thiệt hại là lên đến ba bốn đầu Trung Phẩm Linh Mạch, nhất là lần đại thọ của hắn bị mất hơn một trăm đầu Thượng Phẩm Linh Mạch kia, con số một đầu Trung Phẩm Linh Mạch này cũng xem như khá là công đạo rồi.
Bành Húc Văn cũng là biết đến, tổn thất hàng đến thấp nhất như hiện nay, cũng là do vị thần bí Diệp Phu Nhân kia trở về sớm hơn dự tính, nếu như không, tổn thất sẽ không chỉ nhiêu đó.
“Ân! Ngươi lui ra trước đi, nhớ ngày hôm sau cho người đến xây dựng lại Thành Chủ Phủ, liền bạc là không có vấn đề! ”
Bành Húc Văn đang suy nghĩ đến nhiều vấn đề còn muốn căn dặn Bành Viên, chỉ là giữa chừng hắn liền là đổi ý, chỉ nói vấn đề quan trọng nhất, sau đó là đuổi Bành Viên đi ra ngoài.
“Vâng!Thành Chủ, ngài an tâm đi, ta bảo đảm trong vòng một tuần nhất định có thể hoàn thành công việc mà ngài giao phó!”
Mặc dù có chút kinh ngạc, thế nhưng Bành Viên vẫn là cung kính lui ra, hắn con rất nhiều chuyện muốn báo cáo, cũng như là rất muốn hỏi vì sao Thành Chủ lại đuổi hắn đi sớm như thế.
Thế nhưng Bành Húc Văn đang có chuyện, những cái này hắn chỉ chôn cất trong lòng, không dám nói ra, đây không phải là những lời hạ nhân của hắn nên hỏi.
“Húc Văn bái kiến Diệp Phu Nhân!”
Đuổi đi Bành Viên không bao lâu, Bành Húc Văn là đi xuống Thành Chủ ghế ngồi của mình, ôm quyền hết sức là cung kính hướng bên ngoài đại môn nói.
“Bành Thành Chủ! 8EPNf Tu vi của ngài đã có tiến bộ, xin chúc mừng ngài!”
Lâm An Nam thân ảnh như là quỷ mị một dạng xuất hiện cách Bành Húc Văn ba trượng, gật đầu lên tiếng nói.
Bành Húc Văn đuổi đi cái kia Bành Viên, cũng là Lâm An Nam nàng vừa rồi phát ra một tia khí tức đến cho tên này bắt được, nhưng tu vi không đến, muốn phát hiện ra nàng cũng là không có khả năng, về phương diện này, Bành Húc Văn làm rất khá.
“Diệp Phu Nhân ngài đã quá khen, Húc Văn có được ngày hôm nay, hoàn toàn là nhờ vào Diệp Phu Nhân ngài chỉ điểm! “Bành Húc Văn tư thái là thả xuống rất thấp, cung kính đối với lại Lâm An Nam nói.
Linh Thể Chân Huyền cảnh hậu kỳ viên mãn cảnh giới, một chân bước vào Pháp Thần cảnh giới, đây là cảnh giới hiện nay của hắn.
Được như ngày hôm nay, hoàn toàn là nhờ vào vị Diệp Phu Nhân này ban ân chỉ điểm, nhớ lại sáu năm trước, khi hắn vì chuyện con trai của mình si mê Diệp Phu Nhân này mà nổi trận lôi đình muốn đến Diệp Phủ đem Diệp Phu Nhân này diệt đi, kết quả nói ra cũng là buồn cười, hắn ngay cả khí tức từ vị Diệp Phu Nhân này phát ra cũng không chống lại nỗi, bị thương đến thổ huyết, chính vì vậy hắn mới ban ra lệnh cấm không ai được phép đên Diệp Phủ nửa bước.
Sau chuyện đó hắn là thường lấy vãn bối chi danh đến Diệp Phủ tặng quà cùng thỉnh giáo vị Diệp Phu Nhân này một ít Tu Luyện bình cảnh mà mình gặp phải, rất là may mắn, vị này Diệp Phu Nhân là rất hòa ái chỉ điểm cho hắn một vài câu, nhờ đó hắn mới có được tu vi như ngày hôm nay.
Như không phải vị Diệp Phu Nhân này không thích, hắn là đã muốn nhận vị này Diệp Phu Nhân làm thầy từ lâu, mặc dù không được như nguyện, thế nhưng hắn trong lòng vẫn là đem Diệp Phu Nhân vị này xem như ân sư, cũng chính vì lý do này, cho dù hai con nha đầu Diệp Vũ Phi cùng Diệp Vũ Đồng có đem Diệu Quang Thành lăn lộn như thế nào, hắn cũng là mắt nhắm mắt mở cho qua, đôi khi còn âm thầm giúp đỡ bọn họ chùi đít nữa.
“Bành Thành Chủ! Đây là một chút bồi thường cho hai con nha đầu nhà ta gây ra tai họa lần này, ngươi hãy nhận lấy đi!” Lâm An Nam phất tay lên, trước mắt của Bành Húc Văn liền là xuất hiện một chiếc lọ ngọc trong khá là xinh xắn, sau đó lên tiếng nói.
“Đa tạ Diệp… Ân! Diệp Phu Nhân, món quà này quá quý giá, Húc Văn là không có dám nhận, xin Diệp Phu Nhân ngài thu hồi lại!”
Bành Húc Văn là đang muốn nói cảm ơn Lâm An Nam, đây là như thường lệ, mỗi khi hai con nha đầu Diệp Vũ Phi kia gây ra tai họa, vị này Diệp Phu Nhân vẫn là lấy tài sản của mình bồi vào, thậm chí là gấp đôi không chỉ.
Như là mấy lần trước kia, hắn cũng là nhận rất nhiều Trung Phẩm Linh Mạch tiền bồi thường, những gì mà Diệp Vũ Đồng hai con nha đầu kia lấy của hắn cũng như phá hoại, vị Diệp Phu Nhân này cũng là bồi thường gấp nhiều lần. Những cái tài nguyên đó hắn là không muốn nhận một chút nào, nhưng mà hắn hiểu tính cách của vị Diệp Phu Nhân này, hắn không nhận là không có được.
Lần này cũng vậy, Bành Húc Văn nghĩ vị này Diệp Phu Nhân lại đưa cho hắn Nhẫn Trữ Vật chỉ có vài đầu Trung Phẩm Linh Mạch cho nên chuẩn bị tạ ơn, nhưng mà nhìn lại, trong tay hắn nào phải Nhẫn Trữ Vật gì, mà là một chiếc lọ ngọc, hơn nữa trong đó lại có chứa một viên cực kỳ quý giá Đan Dược là Pháp Thần Đan.
Ông trời của ta ơi! Pháp Thần Đan! Đây chính là Đan Dược mà hắn muốn có nhất hiện nay, chỉ cần có nó, đột phá Pháp Thần cảnh giới với hắn mà nói là có hy vọng, nhưng mà hắn lại không có tiền để mua, phải biết trên thị trường một viên Pháp Thần Đan đã lên đến ba ngàn đầu Trung Phẩm Linh Mạch, nhiều khi có tiền còn chưa chắc mua được, số tiền kia cho dù là bán hắn đi cũng không có được đến, như thế có thể biết được loại này Đan Dược quý hiếm cùng đắt đỏ.
Bành Húc Văn tuy là rất mong muốn viên này Pháp Thần Đan, nhưng người xưa thường nói là vô công bất thụ lộc, hắn không thể nào nhận món quà quý giá đến như thế này được.

Kiếm Chi Nhất Kiếm – Kiếm Giả Phi Giả – Truyện Kiếm Tu phong cách mới – Đại Đạo Triều Thiên – Thỉnh chư vị nghé thăm..!

“Bành Thành Chủ! Viên kia Pháp Thần Đan cũng không phải là cho không ngươi, chờ khi nào ngươi đột phá Pháp Thần cảnh giới, hãy chiếu cố hai con nha đầu của ta một chút, như thế là được rồi! ”
“Húc Văn tuân lệnh Diệp Phu Nhân!”
Bành Húc Văn muốn là trả lại Pháp Thần Đan, chỉ là hắn nhìn lên không thấy thân ảnh bạch y kia đâu, chỉ nghe được âm thanh truyền vào tai của mình không sót tiếng nào, hắn là biết đến, vị kia Diệp Phu Nhân đã rời khỏi nơi đây từ lâu, cũng chỉ có thể cung kính nhận mệnh.

Chương 865: Chuẩn Bị

‘Diệp Phu Nhân thực lực thật sự là thâm bất khả trắc!’ Bành Húc Văn nhìn về hướng mà Lâm An Nam đã rời đi từ lâu, không khỏi âm thầm nghĩ.
Bành Húc Văn bây giờ đã là Chân Huyền hậu kỳ viên mãn, như có Pháp Thần cường giả tại trước mặt, hắn cũng có thể cảm nhận được một hai, nhưng mà vị Diệp Phu Nhân này hắn nhìn vẫn là một mảnh sương mù dày đặc, không sao cảm ứng được, cho nên hắn suy đoán Diệp Phu Nhân này là một tôn vô cùng cường đại Pháp Thần cảnh, thậm chí là Pháp Thần cảnh bên trên, Thông Thần cảnh.
‘Đây là một cơ duyên lớn lao đối với lại Bành Húc Văn ta, bằng mọi giá phải nắm lấy mới được!’ Cầm chặc chiếc bình ngọc trong tay, Bành Húc Văn rất là quyết tâm nghĩ.
Người như vị Diệp Phu Nhân này, ngàn năm mới có thể được gặp một lần, như thế nào Bành Húc Văn cũng không thể bỏ qua cơ hội này được, chờ hắn đột phá Pháp Thần cảnh sau, phải là đến Diệp Phủ hầu hạ hai tôn tiểu tổ tông kia mới được.
Hắn là biết đến, hai con nha đầu kia tuy khó hầu hạ một chút, nhưng mà nó là chìa khóa có thể tiếp cận gần hơn với lại vị Diệp Phu Nhân kia, chỉ cần đi theo vị kia Diệp Phu Nhân sớm tối, con đường Tu Luyện của hắn sẽ là trở nên hết sức bằng phẳng.
….
Hai tháng sau! Thành Hải Vực trung tâm! Thành Hải Thành!
Là trung tâm chính trị quan trọng nhất của Thành Hải Vực, Thành Hải Thành nghiễm nhiên là trở thành một cái tòa Thượng Cấp Thành Trì, hơn nửa cũng là duy nhất một tòa Thượng Cấp Thành Trì tại nơi cằn cỗi nơi đây.
Địa lý quan trọng như thế, cộng thêm nơi đây có một tòa Ngũ Giai Hộ Thành Phù Trận, nó cũng trở thành nơi đặt những đại thương hội cùng với lại rất nhiều cao cấp tu Luyện Giả của Thành Hải Vực đều chọn nơi đây làm nơi đặt chân, khai mở Động Phủ.
Nhưng mà đó chỉ là chuyện cách đây hơn hai tháng trước rồi, hiện tại nơi đây khá là hiu quạnh, người cũng nhiều nhưng chỉ là bình thường Tu Luyện Giả, cùng Thành Vệ Quân là chính, còn cao cấp tu luyện Giả như Pháp Thần cảnh trở lên cùng với lại những đại Thương Hội đã cho người di chuyển đi nơi này từ lâu.
Nguyên nhân dẫn đến cái tình trạng này là hơn hai tháng trước đây, cường đại Ngũ Tinh Thế Lực Hải Yêu Bát Mục Cự Giải vẫn luôn tại Thần Hải bỗng nhiên không rõ lý do lên bờ tấn công Thành Hải Vực tất cả Thành Trì, chỉ trong vòng thời gian ngắn, Thành Hải Vực liền mất đi một nửa yrzTT giang sơn, Nhân Tộc tử thương phải lấy hàng ngàn ức để mà tính, số còn sống cũng chỉ có thể chạy đến Thành Hải Thành nơi đây để mà lánh nạn, cùng trông chờ vào Vực Chủ Tôn Chính Long có thể đánh lui được Hải Yêu, đem toàn bộ Bát Mục Cự Giải bộ tộc sát hết, lập lại bình an cho Thành Hải Vực.
Nhưng nhìn tình cảnh bên ngoài kia, mong muốn của Tu Luyện Giả bên trong Thành Hải Thành là không được cao cho lắm, không muốn nói là vô vọng, khi mà xung quanh Thành Hải Thành nơi đâu cũng có đại lượng Bát Mục Cự Giải Hải Yêu vây quanh, không hề có một khe hở, có thể nói là Hải Yêu chật nhu nêm cối đến hình dung, để lại cho Nhân Tộc bên trong một tia cơ hội chạy đi cũng là không có.
“Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! ”
“Đoàn Tổng Quản! Người của Thần Thành bao giờ sẽ đến nơi đây cứu chúng ta?”
Đứng tại Đông Thành Môn cao nhất vị trí, nhìn ra Hộ Thành Phù Trận tại bên ngoài, Tôn Chính Long gương mặt tràn đầy lo âu đối với người trợ thủ quan trọng nhất bên cạnh Đoàn Chí Hoa của mình đây hỏi.
Tình hình hiện tại không có bao nhiêu lạc quan, Bát Mục Cự Giải bộ tộc huy động thực lực toàn tộc công kích Hộ Thành Phù Trận, cao điểm thời kỳ có đến mười tôn Yêu Hoàng cảnh đánh phá, như cứ tiếp diễn tình cảnh này, ngày mà Thành Phá Nhân Vong là không còn xa.
Hy vọng của hắn đặt hết cả vào Thần Thành những cái kia Cường Giả có thể kịp thời chạy đến nơi đây cứu giúp hắn cũng như hàng ức Nhân Tộc giữa lúc dầu sôi lửa bỏng.
“Vực Chủ! Ta đã dùng truyền âm Ngọc Phù thông báo lại lên trên, nhưng mà ngài cũng biết, thời gian sẽ không quá ngắn!”Đoàn Chí Hoa cung kính hồi báo nói.
“Ầm ầm!!!”
“Là ai? Là người nào đã hủy đi Truyền Tống Trận từ Thành Hải Vực liên thông bên ngoài? Như ta biết được đó là ai, ta nhất định sẽ đem hắn vằm thây trăm đoạn!” Một kích đánh ra làm không ít loạn thạch gặp tai ương, Tôn Chính Long gương mặt âm trầm đến đáng sợ nói.
Nhắc đến chuyện này Tôn Chính Long là giận sôi máu, hơn hai tháng trước đây nhận được tin tức Bát Mục Cự Giải toàn lực tấn công Thành Hải Vực, hắn đã là cho người thông qua Truyền Tống Trận chạy đến Thần Thành cầu cứu, thế nhưng mà mọi chuyện lại không được như ý muốn, Truyền Tống Trận của Thành Hải Thành không hiểu như thế nào đã bị người khác phá hủy, không thể nào sử dụng được.
Đáng chú ý chính là Thành Hải Vực này vốn nghèo nàn, cái Truyền Tống Trận kia là một cái duy nhất liên thông được ra bên ngoài, bây giờ nó bị hủy, như thế cho dù có làm cách khác phát ra tin tức cầu cứu, người Thần Thành đến được đây cũng chỉ có một đường thông qua Phi Chu loại hình. Dùng cái kia di chuyển, cũng là phải mất bốn năm tháng thời gian, đến thời điểm đó, rau dưa đều đã nguội lạnh cả rồi.
Tôn Chính Long dám chắc người hủy đi Truyền Tống Trận là một tên Nhân Tộc, như Yêu Tộc đến gần Truyền Tống Trận sẽ là có đặt hữu Yêu Khí để lại, thật sự là không hiểu dụng ý của tên kia là gì?
Đang lúc Nhân Tộc rơi vào cảnh dầu sôi lửa bỏng như thế này, đáng lẽ ra mọi người phải là chung tay góp sức đẩy lùi ngoại tộc mới đúng, đằng này tên kia làm như thế, không phải là đẩy tất cả mọi người đến tình cảnh diệt vong hay là sao?
“Đoàn Tổng Quản, chúng ta còn có thể chống được mấy ngày?”
Tạm thời bỏ qua cái tên Nhân Tộc phá hủy cái kia Truyền Tống Trận đi, Tôn Chính Long liền là quan tâm đến vấn đề thiết thực nhất hiện nay đó là bọn họ có thể chống đỡ được đám này Hải Yêu công kích bao lâu thời gian.
“Thành Chủ! Mười ngày, chúng ta cao lắm cũng chỉ có thể chống thêm được mười ngày, qua thời gian kia, ngài cũng nên có sự chuẩn bị thì hơn!” Đoàn Chí Hoa cung kính trả lời.
Bọn họ sở dĩ có thể còn bình an tại nơi đây là vì được Hộ Thành Phù Trận bảo hộ, thế nhưng mà Hộ Thành Phù Trận cũng là một loại tiêu hao phẩm, nó cần phải nuốt Thượng Phẩm Linh Mạch mới có thể vận hành được, mỗi ngày phải là tiêu hao một đầu, Thành Hải Thành bên trong, tính cả tài sản của Vi Chính Long, cũng chỉ còn lại mười đầu mà thôi, điều này có nghĩa là bọn họ cũng chỉ có thể chống được mười ngày, qua thời gian kia, Hộ Thành Phù Trận sẽ tự nhiên bị phá, những người bên trong tòa này Thành Hải Thành cũng sẽ phải gặp tai ương.
“Ta đã hiểu rồi!” Vi Chính Long gật đầu nói.
Hắn biết Đoàn Chí Hoa nói mình chuẩn bị là có ý gì, kia là một khi Hộ Thành Phù Trận bị phá, hắn là nên nhanh chân chạy trốn đi, với Phàm Thể Thông Thần trung kỳ viên mãn cảnh giới như hắn, cùng một ít thủ đoạn, rời đi là không có vấn đề gì, còn về người tại Thành Hải Thành bên trong, như vậy hắn là không lo được nhiều như thế, hắn là đã cố gắng hết sức rồi.
‘Haiz…Lần này ta là không thể hồi Thần Thành được rồi, hy vọng con đường Tinh Không kia dễ đi một chút!’
Tôn Chính Long trong lòng thở dài một tiếng, hắn bỏ rơi vô số Nhân Tộc đang tại cảnh dầu sôi lửa bỏng chạy trốn đi, cho dù vì lý do gì đi chăng nữa, cũng là không thể nào chấp nhận được. Như hồi lại Thần Thành, cũng là không có tránh được Thành Chủ Bệ Hạ chế tài, chỉ có nước chạy vào Tinh Không, đi đến một cái tòa Đại Lục khác, may ra là có một con đường sống, chỉ là con đường này cũng là hết sức nguy hiểm, một khi gặp được Tinh Không Yêu Thú hay là Không Gian Phong Bạo cái gì, với tu vi này của hắn là nắm chắc cái chết trong tay.
Hắn thật sự hối hận, năm xưa không nên ham một ít tài nguyên mà Thần Chủ Hồ Kinh ban thưởng mà đến nơi này chịu khổ, như còn tại Thần Thành mà nói, hắn sẽ không phải gặp tai họa này.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn ^^!
https://audiosite.net
Đoạn cuối tập 185 ( đã full nhé bạn )CÒn 186 là ngoại truyện nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
Bên mình không có app nhé bạn :)
https://audiosite.net
Lê Tài 2 ngày trước
Mình gắng nghe hết rồi nhưng chắc đợi sửa xong nghe lại vì lỗi bị từ hơi sớm đến hết truyện(tầm chương 70 đến cuối bị hết). Hơi dính bộ này 🤣 cám ơn và chúc trang phát triễn
https://audiosite.net
Alex tran 2 ngày trước
Web có app ko ad nhỉ 😙
https://audiosite.net
Tun 3 ngày trước
full cả bộ r ạ?
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo tập 191 trờ đi mình đã fix lại ^^!Ngoài ra sever 2 ( Dự phòng hoạt động bình thường nhé )^.^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã góp ý :)☣ Mình cũng không rõ lém, mình cũng check qua bên gốc truyện sơ bộ đúng là có chút nhầm lẫn..!☣ Mình đã bảo các bạn ý bạn chút thời gian làm lại bộ này rồi nhé ^^!☣ Trên FB mình cũng có nói do quá trình dung hợp 1 số trang khác thành 1 nhóm hội mê truyện mấy anh em cùng đam mê quy về 1 mốt toàn gà nên sảy ra mất audio và truyện gần như up lại đó bạn :).☣ Số lượng tuy lớn nhưng vấn đề nằm khâu đoạn di chuyển, nhóm mình khá nhiều bạn chỉ chuyên yotube không bị sửa audio hay up lên website đôi khi còn xóa nhầm dẫn đến việc phục hồi cũng phát triển thành 1 cộng đồng dành cho các đạo hữu mê truyện trở nên khá khó khăn.☣Rất mong bạn và chư vị đạo hữu khác thông cảm ^^!
https://audiosite.net
Lê Tài 1 tuần trước
Mình toàn nghe sv 2. Nhưng k phải lỗi loạn chương. Mà bị loạn câu trong chương á b. Từ chương tầm 70 về cuối là bị hết. K chương nào k bị. Kiểu mở bài nằm ở thân bài mà kết bài lại nằm ở mở bài còn thân bài lại nằm ở đâu đâu. Đôi khi còn loạn 2 chương sát nhau làm thành 1 chương loạn đầu mở kết 😂 mình thấy sửa lại chắc củng mệt mõi nhĩ 🤣
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 1 tuần trước
Đã fix lại theo yêu ^^!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 1 tuần trước
Chào bạn ^^bạn có thể chuyển sang sever 2 nghe nhé :DCòn ad hội trưởng ba cậu ý mới ngã xe vì vậy các bạn thông cảm nhé Gần nhất mình sẽ thay ad duyệt bài cũng như kiểm duyệt lại audio mình để ý kỹ hơn rất mong các bạn thông cảm.Đa Tạ
https://audiosite.net
Lê Tài 2 tuần trước
Mong ad sửa lỗi loạn câu ở mỗi chương vs ạ. nghe gắng từ tập 7 tới tập 54 k chương nào k bị. Đau đầu lắm ạ 🥲 chắc bị lỗi tới hết truyện luôn quá