Đỉnh Luyện Thần Ma Audio Podcast
Tập 172 [ Chương 856 đến 860 ]
❮ sautiếp ❯Chương 856: Bịt Tai Trộm Chuông
Làm sao có thể không hiểu ý của Diệp Vũ Phi mà tự mình hành động được, qua chuyện chỉ phạt có hai mươi gậy, một tôn Chân Huyền cảnh, chỉ phạt có hai mươi gậy thì có thấm vào đâu kia chứ, gãi ngứa cho tên kia còn không đủ.
Chuyện này còn nói không có liên quan đến mình, con a đầu Diệp Vũ Phi này nói dối cũng quá trắng trợn một chút.
“Ân! Chúng ta đã đến nơi này của Bành thúc thúc bảy ngày rồi, như thế nào không thấy ngài ấy ra đón tiếp chúng ta một tiếng a, thật sự là khó hiểu quá!”
Vũ Phi biết, nàng có nói như thế nào đi chăng nữa, cũng là không có làm cho con a đầu này tin tưởng, cho nên cũng chỉ có thể lái sang chuyện khác, chủ đề dời đi chính là liên quan đến Bành Húc Văn, Bành Thành Chủ, chủ nhân chân chính của nơi này.
Nàng là nhớ hai năm trước khi mình đến đây, Bành Húc Văn là rất ân cần tiếp đãi nàng, lần này lại khác như thế nào bây giờ chờ cả tuần rồi, lại không thấy bóng dáng.
Ân! Nàng nhớ lại hai năm trước, mình chỉ là cho người đem tất cả lễ vật của đám người đến biếu IIIUMH cho Bành Húc Văn mang về nhà, cũng như đem thư phòng của y thêu rụi một chút mà thôi, ngoài ra là không có làm cái gì quá đáng cả, vị này Bành thúc thúc không phải vì chuyện này mà cố ý tránh mặt nàng đó chứ? Như vậy chỉ có thể nói, Bành thúc thúc vị này nhỏ mọn một chút.
“Không sai, ta cũng là rất nhớ Húc Tân ca ca a!” Vũ Đồng cũng là theo ý của Diệp Vũ Phi, không đề cập đến món nợ năm ngoái nữa, nhìn quanh cái này Diệu Quang Điện một chút sau, rất là gật đầu đồng ý với cách nói của Diệp Vũ Phi. Hơn nữa nàng quan tâm là vị Bành Húc Tân, Bành ca ca kia.
Trước đây khi nàng ba tuổi, Bành Húc Tân là thường đến tặng nàng rất nhiều quà, nhưng mà từ hai năm trở lại đây, số lần mà Húc Tân ca ca đến nhà là đã giảm hẳn, nàng là không hiểu đây là có chuyện gì.
Nàng nhớ là mình chỉ đem Húc Tân ca ca treo tại tường thành mấy lần mà thôi, cũng không đem gương mặt của y cho bàn dân thiên hạ thấy, không lẽ vì chuyện này mà Húc Tân ca ca giận nàng. Như thế thì thật sự không nên a, cùng lắm lần sau mình sẽ không cho người treo y lên tường thành là được rồi mà. Có cần phải tuyệt tình đến nỗi không gặp mặt nàng nữa hay không? Diệp Vũ Đồng là lắc đầu nhỏ của mình không hiểu nghĩ.
“Tiểu thư! Đại sự không tốt rồi! Thám tử hồi báo Phu Nhân đã trên đường hồi lại Diệu Quang Thành, ngài ấy còn cách nơi này hai ức dặm đường nữa!”
Không có để cho Vũ Đồng cùng Vũ Phi tưởng nhớ hai người Bành Húc Văn cùng Bành Húc Tân lâu lắm, một trong hai tên Chân Huyền cảnh bí mật bảo hộ Diệp Vũ Phi hai người là Long Khiếu An như là quỷ mị xuất hiện, ngay lập tức hồi báo tin tức này lại với Diệp Vũ Phi hai người.
Long Khiếu An âm thanh tuy nhỏ, nhưng mà tại đây đa số là Siêu Phàm cảnh giới cường giả, tuy là tranh đấu quyết liệt thế nhưng mà thính lực của bọn họ là không có bị ảnh hưởng, nghe Long Khiếu An nói như thế, ngoài những người bên ngoài đến chúc thọ vẫn còn hỗn chiến ngoài kia ra, hai bên Hắc y thuộc Vũ Phi Hệ, Bạch y thuộc Vũ Đồng Hệ liền là lập tức dừng tay cả lại, không ai bảo ai, liền là lùi về trận doanh của mình, như là chưa hề có chuyện gì xảy ra một dạng.
Như không phải thương thế trên người tố cáo bọn họ từng chém giết nhau, người ngoài nhìn vào là thấy bọn họ rất là hữu hảo.
“Mẫu thân…Mẫu thân trở lại? Như thế nào lại sớm đến như vậy kia chứ!” Diệp Vũ Phi cùng Diệp Vũ Đồng hai tiểu bất điểm này đưa mắt nhìn nhau, từ trong ánh mắt của đối phương là chứa đầy kinh hãi chi sắc.
Không thể làm cho bọn họ không ngạc nhiên, mẫu thân của hai người bọn họ rất là ít khi đi ra ngoài, nhưng mà nếu đi ra ngoài, không có ít nhất mười ngày nữa tháng là không thể nào hồi lại Diệp Phủ, biết như thế cho nên bọn họ mới có thể lật tung Diệu Quang Thành này lên cũng là không có sợ.
Vì bọn họ có thể chủ trương được thời gian, sau khi gây họa có thể cho người xóa đi dấu vết, lần này vị kia mẫu thân về xuất thần như thế, đánh hai người bọn họ một cái trở tay không kịp, hai người như thế nào có thể chuẩn bị.
“Ngươi còn đứng ngây ra đó làm gì, sao còn không mau đưa bản tiểu thư hồi lại Diệp Phủ! ” Diệp Vũ Phi sau một hồi kinh ngạc, bỗng nhiên đứng lên mặt mày là xanh mét nhìn cái tên Chân Huyền cảnh Long Khiếu An mới đến báo tin này quát.
Tên này thật là không biết điều, bà la sát kia đã trở lại, thế nhưng còn không chịu nhanh chóng đưa nàng rời đi nơi này, không lẽ tên này muốn nàng bị tôn kia hung tàn mẫu thân đến đây bắt về cho ăn thêm một trận đòn chí tử nữa hay là sao?
Long Khiếu An tên này không hiểu ý chủ tử như thế, sau này nàng phải cân nhắc đổi tâm phúc mới được.
“Vâng! Tiểu thư! Ta lập tức đưa ngài đi ngay!” Long Khiếu An không dám nói nhảm một câu, dùng Chân Nguyên đem Diệp Vũ Phi bao bọc lại, lập tức liền là dùng cực cao thân pháp, đạp không rời đi.
Long Khiếu An không dám chần chừ một chút xíu nào nữa, vì là hắn biết, hắn như là làm chậm trễ đại sự của bà cô này, hậu quả là sẽ rất nghiêm trọng, đừng nhìn con nha đầu này chỉ năm sáu tuổi mà nghĩ nàng ta ngây thơ mà nhầm, thủ đoạn của nàng ta lấy ra trị người tuyệt đối là không hề thua kém một tôn ma đầu lão luyện nào, hắn là đã từng lãnh giáo qua không ít.
“Tôn Tử Dân, ngươi chết…!”
Đao Khải Đao Biến Khả Khái – Tu La Đao Đế – Thỉnh chư vị nghé thăm…!
“Hồi tiểu thư, ta đang tại đây!” Tôn Tử Dân không có chờ Diệp Vũ Đồng nói hết câu, lập tức là hiện ra trước mặt của nàng, cung kính đợi lệnh.
“Thiên Địa ơi, đến giờ phút này rồi, mà ngươi còn không mang ta rời khỏi đây hay sao?” Diệp Vũ Đồng gương mặt nhỏ nhắn giận đến đỏ bừng cả lên, chỉ tay vào cái tên Tôn Tử Dân này nói. Âm thanh của nàng là cả tòa này Thành Chủ Phủ đều có thể nghe được đến.
Thật sự làm nàng rất là đau đầu, bộ tên này không thấy con a đầu Vũ Phi kia đã chạy về trước rồi hay là sao, còn không có nhanh ý đưa nàng rời khỏi, chờ vị mẫu thân kia đến đây tóm cổ nàng về hay sao?
Không được a, tên này là giữ lại không được, sau chuyện này phải tìm cách đổi đi thôi. Vũ Đồng trong đầu nhỏ xíu của mình âm thầm nghĩ.
Không thể không nói, Diệp Vũ Đồng cùng Diệp Vũ Phi này hai người tuy cách nhìn sự việc có chút khác, nhưng mà ý nghĩ về xử lý thuộc hạ là vô cùng giống nhau, không hổ là cùng một mẹ sinh ra.
“Vâng! Tiểu Thư! Ta lập tức đưa ngài rời khỏi đây!” Nhìn thấy cái cô nãi nãi này nổi giận, Tôn Tử Dân không dám có một tia chậm trễ, cũng là đưa Diệp Vũ Đồng rời đi ngay sau đó.
Hắn là hiểu biết đến, Diệp Vũ Đồng cũng như là Diệp Vũ Phi sợ tôn kia Diệp Phu Nhân như thế nào. Như dám làm chậm trễ đại sự của hai người này, những người như hắn là chuẩn bị tinh thần chịu khổ đi là vừa.
“Các vị đại nhân, bây giờ chúng ta nên làm cái gì bây giờ?”
Tôn Tử Dân đưa Diệp Vũ Đồng đi không bao lâu, một thân tắm máu chém giết Hoàng Thành Công đến là xin ý kiến của đám người Vũ Phi Hệ bên này.
Hoàng gia của hắn là đến đây năm người, bây giờ còn lại cũng chỉ có một mình hắn, hắn là rất muốn rời đi nơi này, chỉ là hắn không dám, cho nên mới đến đây hỏi đám người này.
“Còn có thể thế nào! Lập tức giải tán hết đi, ai về nhà người đó, các ngươi nên nhớ sau khi rời đi, chuyện hôm nay là chôn tại trong lòng mãi mãi cho ta, như dám tiết lộ ra nữa câu, các ngươi cùng gia tộc của mình liền chuẩn bị hậu sự đi!” Một trong ba tên Chân Huyền cảnh còn tại của Vũ Phi Hệ Đồng Tàng phất tay lên tiếng nói.
Vẫn như lệ thường, sau khi đại chiến qua đi, ai liền đi về gia tộc của người đó, hắn cũng là trở lại Đồng gia của mình, chờ cho lần sau triệu tập thêm một lần nữa.
Chỉ là trước khi đi, vẫn phải cảnh cáo đám người này một chút, như bọn chúng lắm lời, đem chuyện nơi đây lan truyền ra ngoài, nhất là vào tai của vị Diệp Phu Nhân kia, như vậy không chỉ hai vị tiểu thư kia gặp phải tai ương, mà bọn chúng theo sau cũng không thể tránh khỏi, đây là tuyệt đối không được.
Thế cho nên, vẫn là phải cảnh cáo đám người này một tiếng thì hay hơn.
“Vâng! Đại nhân!”
Hoàng Thành Công cung kính trả lời, Thành Chủ Phủ trong vòng chưa đến một ngày đã bị hủy, chuyện lớn như thế e là toàn bộ cái Diệu Quang Thành này đều đã biết rồi, phong cái miệng của bọn họ thì có được cái gì đâu chứ, đây không phải là bịt tai trộm chuông hay sao.
Dù là biết vậy, nhưng mà hắn vẫn phải tuân thủ, chỉ cần không phải Hoàng Thành Công hắn nói ra chuyện nơi này là được rồi, những chuyện khác, hắn không cần quan tâm.
Chương 857: Sáo Rỗng
‘Vũ Đồng? Vũ Phi? Diệp Phu Nhân? Sau khi trở về, ta nhất định phải điều tra những người này là ai!’ Hoàng Thành Công trong lòng âm thầm nghĩ.
Hoàng gia của hắn lần này là mất hết bốn Siêu Phàm cảnh cường giả, ngay cả hắn đây cũng chỉ chút nữa tán thân trong chiến sự, tổn thất như thế, như không đưa ra một lời giải thích thỏa đáng, rất khó có khả năng qua được quan ải của Trưởng Lão Hội cùng gia tộc Lão Tổ.
Hơn nữa đám người này chỉ nói hắn là không có đem chuyện nơi đây truyền ra bên ngoài, cũng không có nói là hắn không thể điều tra chuyện này. Bên trong kia có rất nhiều khoảng trống để có thể khai thác, không chừng có thể phát hiện ra những tin tức đặc biệt cũng nên.
Hoàng Thành Công liền bắt đầu mạch suy nghĩ tiếp tục điều tra.
Vũ Đồng cùng Vũ Phi chính là tên của hai con nha đầu này, phía sau mỗi người bọn họ là hình thành một tập đoàn thế lực lớn, toàn là cường giả đi theo, còn gọi là Vũ Đồng hệ cùng với lại Vũ Phi Hệ nữa.
Hai người IV7S5y này khoa trương làm lớn như thế, chắc chắn sẽ có rất nhiều người biết được tin tức của hai người này, còn một người nữa đó là Diệp Phu Nhân vị kia. Hoàng Thành Công biết lần này sở dĩ có thể kết thúc chiến tranh một cách nhanh chóng như vậy, hắn cũng còn có thể sống sót hoàn toàn là nhờ vào Diệp Phu Nhân vị này, vị này Diệp Phu Nhân là nhân vật như thế nào?
Vì sao khi nhắc đến cái tên này, hai con nha đầu kia trời đất không sợ, lại sợ vị này Diệp Phu Nhân đến như vậy? Kể cả những tôn Chân Huyền cảnh kia, cũng đối với lại Diệp Phu Nhân kia rất là cung kính, không giống như là giả tạo cho lắm, nhân vật khủng bố như thế, hắn cũng là phải tìm hiểu vấn đề này thật kỹ mới được.
‘Chỉ là trước mắt, vẫn nên rời khỏi nơi đây là tốt hơn!’ Hoàng Thành Công trong lòng vừa nghĩ, hắn cũng là nhanh chóng đạp không rời đi nơi này.
Không rời đi nhanh, có ai nắm chắc một khi đám người điên kia quay lại bắt hắn đi làm tốt thí một lần nữa, như thế mới là một tràng tai nạn a.
…
“Thành Chủ! Tin tức tốt, tin tức tốt, hai vị kia Tiểu Thư đã rời khỏi Thành Chủ Phủ!” Hắc Ảnh thám tử kia lại xuất hiện tại thần bí Động Phủ của Bành Húc Văn lánh nạn, nhanh chóng lên tiếng báo ngay cái tin mừng này cho những người tại nơi đây biết.
“Haiz! Cảm tạ trời phật, cuối cùng hai cái tai họa tinh kia cũng chịu rời khỏi đây!” Phản ứng lại đầu tiên tin tức này chính là Quách Yến Mai cùng Thái Hoa hai người, bọn họ là chờ đợi cái tin tức này từ lâu lắm rồi, cuối cùng thì bọn họ cũng có thể thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Thật sự là không dễ, cuối cùng hai cái kia nha đầu cũng chịu buông tha cho mấy cái tấm thân già này của các nàng rồi.
“Biết được vì cái gì hai vị Tiểu Thư kia rời đi nhanh như vậy hay không?” Không có vui mừng giống như hai vị phu nhân của mình, Bành Húc Văn khá là cẩn trọng hỏi.
Không trách hắn cẩn thận như thế, thông thường mà nói, hai con nha đầu này không đem Diệu Quang Thành lật tung lên mười ngày mười đêm, tuyệt đối là sẽ không rút lui, bây giờ chỉ mới qua bảy ngày, không có lý nào bọn chúng lại hồi trình nhanh như vậy, nơi đây có phải là có âm mưu gì hay không.
“Hồi bẩm Thành Chủ, thuộc hạ nghe được đến tin tức, là vị kia Diệp Phu Nhân đã quay trở lại Diệu Quang Thành, cho nên Vũ Đồng tiểu thư cùng Vũ Phi tiểu thư mới rời khỏi Thành Chủ Phủ!”
Hắc Ảnh kia theo đúng sự thật báo cáo, sau khi là nghe được tin tức này, hắn là cẩn thận theo dõi hồi lâu, nhìn thấy hai cô bé kia được người đưa vào Diệp Phủ, hắn mới dám quay lại nơi đây báo cáo tin tức, có thể nói, lần này tin tức của hắn tuyệt đối không có nhầm lẫn ;
” Khắc Tinh của mình đã trở lại, khó trách hai tôn đại thần kia lại rời đi nhanh chóng như thế! ” Bành Húc Văn gật đầu nói.
Hai vị tai họa tinh kia là trời không sợ, đất không sợ, duy chỉ sợ mỗi người mẫu thân này của mình, bây giờ người kia đã trở lại, bọn họ còn dám ra ngoài khuấy đảo phong vân nữa mới là lạ.
“Bành Viên, đi thông báo cho toàn thể quan lại của Diệu Quang Thành biết, lập tức trở lại Thành Chủ Phủ làm việc bình thường!”. Bành Húc Văn rất nhanh liền ra lệnh cho tên Hắc Ảnh Bành Viên kia nói.
Vị kia Diệp Phu Nhân đã trở lại, như vậy ít nhất trong vòng mấy tháng nữa bọn họ là có thể bình an vô sự, cũng là nên đưa những người trước đây hắn ra lệnh trốn tránh tai họa trở về.
“Vâng!Thành Chủ! ”
Nên là như thế, Bành Viên cung kính trả lời, nhưng mà hắn biết đây cũng không phải là một cách hay, không tìm được một biện pháp khả thi, như cứ để cho hai vị kia Tiểu Thư lăn lộn mãi như thế, Diệu Quang Thành này trước sau gì cũng là hỏng mất mà thôi.
…
Diệp Phủ! Hậu viện!
“Hoa Bà! Những ngày qua ngài có khỏe hay không !”
Diệp Vũ Phi tiểu bất điểm này là được Long Khiếu An đưa về Diệp Phủ đầu tiên, vẫn như thường lệ, nàng là đến nơi này hỏi thăm sức khỏe của Hoa Bà, người mà ngoài mẫu thân của mình ra, là người gần gũi cùng chăm sóc nàng lâu nhất!
Ân, tính ra cũng là năm năm rồi thì phải, những năm qua nàng vẫn là đối xử với lại Hoa Bà này rất là tốt, khi nào có thời gian, cũng là đến nơi này vấn an bà ta, nàng vẫn luôn là người rất là trọng tình cảm cùng hiếu thuận a, chẳng bù cho con a đầu Diệp Vũ Đồng kia, lâu lâu mới đến vấn an vú nuôi này của mình một lần! Diệp Vũ Phi trong lòng thầm oán trách cái kia Diệp Vũ Đồng không biết cách làm người.
“Cạch! Vũ… Vũ Phi tiểu thư! Vẫn khỏe, ta sức khỏe rất là tốt!”
Hoa Bà là mới đánh xong hai bộ đồ cho hai vị tiểu tổ tông này, đang là muốn đem ra phơi, nghe được âm thanh hài đồng kia sau lưng mình kia, nàng là giật mình thon thót, không cần quay lại nàng cũng biết được người lên tiếng là ai, hai bộ đồ đang cầm trên tay cũng là rơi xuống dưới đất khi nào cũng không hay, xem ra là phải đem giặt lại một lần nữa rồi.
“Ân! Hoa Bà! Mới sáng sớm, ngài là đã làm nhiều công việc như vậy, ta thật sự lo lắng cho sức khỏe của ngài a!” Diệp Vũ Phi lấy tay nhỏ nhắn của mình chỉ vào má, như là rất quan tâm đến Hoa Bà một dạng. Nhưng nhìn ánh mắt của cái này nha đầu, cứ có cảm giác gian xảo như thế nào một dạng.
“Vũ Phi tiểu thư, không có nhiều, được làm việc giúp cho ngài, là niềm vinh hạnh lớn lao của ta!” Hoa Bà là hít sau một hơi, quay đầu lại nở một nụ cười hết sức là hòa ái cùng hạnh phúc đối với lại Diệp Vũ Phi nói.
‘Bây giờ Mặt Trời đã sắp xuống núi rồi mà còn bảo là sớm, chỉ có người như ngươi mới không quan tâm đến thời gian!’. Trong lòng của nàng lại oán thầm không thôi, rõ ràng là Mặt Trời đã lên cao vời vợi trên kia, thế nhưng mà con nha đầu này lại bảo mới sáng sớm. Chỉ là những cái này nàng là không dám nói ra, như không, nàng sẽ khá thảm. Đây không phải là lần đầu tiên Diệp Vũ Phi đối với lại nàng nói những câu sáo rỗng như thế này rồi.
Chương 858: Chuồn Êm
“Hoa Bà! Ngài nhìn xem, hôm nay ta mang bộ này váy đen này có xinh đẹp hay không?” Diệp Vũ Phi tiểu bất điểm này như người lớn một dạng, xoay người mấy vòng, đem váy đen công chúa của mình là khoe sắc một cách rực rỡ, sau đó là mỉm cười đầy chờ mong đối với lại Hoa Bà này hỏi! Vẽ mặt hết sức là chờ mong được Hoa Bà này khen ngợi một dạng.
‘Xong! Phu Nhân! Ngài ở nơi nào, nhanh trở về cứu ta a!’ Hoa Bà nghe Diệp Vũ Phi hỏi như thế, trong lòng là tràn đầy một cổ tuyệt vọng, liên tục cầu khấn Lâm An Nam hồi lại Diệp Phủ này sớm một chút.
Vì sao nàng lại tuyệt vọng đến như thế, đơn giản không phải chỉ là câu hỏi trước này của con nha đầu này, mà là câu hỏi sau kia. Như nàng trả lời đẹp mà nói, con nha đầu này sẽ hỏi tiếp mình cùng Diệp Vũ Đồng ai xinh đẹp hơn, tiếp theo sau sẽ là ai là tỷ tỷ, ai là muội muội, không nằm ngoài cái việc Tỷ Muội Chi Tranh mà thôi, dù là chọn bên nào, cũng là không được. Nghĩ đến những chuyện này đầu của nàng không khỏi lớn hơn mấy lần.
“Vũ Phi tiểu thư! Ngài xinh đẹp, vô cùng xinh đẹp! ”
Dù là biết như thế, nàng là không dám cho ra đáp án khác, như không phải hai con nha đầu này đem nàng hành hạ quá mức, nói thật lòng một câu, Vũ Phi cùng Vũ Đồng hai đứa bé này là xinh đẹp nhất mà nàng từng gặp qua, Thiên Sứ gương mặt cùng với lại như tuyết làn da, lớn lên như thế nào cũng là một đại mỹ nhân bại hoại, tuyệt đối là không có thua gì mẫu thân của hai nàng ta.
Chỉ là cái tính cách thì lại rất là trái ngược với lại vẽ bên ngoài nhan sắc của nàng ta, đây là một tâm hồn độc ác giết người không thấy máu a, những năm qua, nàng là lĩnh hội vô cùng đầy đủ.
“Vậy! Ta cùng Vũ Đồng muội muội, ai xinh đẹp hơn?”
Không có ngoài dự đoán của Hoa Bà, Vũ Phi nha đầu này lại tiếp tục đưa ra câu hỏi như thế, hơn nữa ánh mắt còn là tràn đầy sao sáng nhìn về phía Hoa Bà, như là đang rất trông đợi vào câu trả lời của nàng một dạng.
‘Ngươi là không thể hỏi câu hỏi khác được hay sao?’.
Hoa Bà trong lòng âm thầm hò hét, câu hỏi như thế, nàng mấy năm qua đã là nghe không dưới mấy vạn lần, mỗi lần như thế, 1S3IH nàng trong lòng lại run lợi hại.
Như nàng dám trả lời Vũ Phi xinh đẹp hơn, hôm nay ngoài đường có một bà điên nhảy múa thoát y rất có thể là có nàng một tịch, còn như nàng trả lời Vũ Đồng xinh đẹp hơn, như thế thì cũng thảm không kém, đêm nay trong phòng của nàng là sẽ xuất hiện một đám độc xà đủ mọi loại màu sắc đang chờ nàng bên trong.
Xà loại vật này, chính là nàng sợ hãi nhất, không ít lần nàng đã bị bọn nó hù dọa đến chết, những lần như thế, cũng may là có Diệp Phu Nhân kia đưa nàng từ quỷ môn quan trở lại, nếu như không, nàng đã chết không biết bao nhiêu lần rồi.
Lần này không có vị kia Diệp Phu Nhân cứu nàng, nàng là phải cầm chắc chiếc vé xuống bên dưới đoàn tụ với lại chồng con của mình rồi.
“Vũ Phi tiểu thư, ngài…!”
“Vũ Phi muội muội! Muội đến nơi đây cùng Hoa Bà chơi đùa, như thế nào lại không có nói cho tỷ tỷ một tiếng?”
Đúng cái lúc Hoa Bà muốn đưa ra câu trả lời, một âm thanh non nớt dễ nghe lại cắt đứt câu trả lời của nàng, theo sau, Diệp Vũ Đồng gương mặt như cùng một khuôn đúc ra với lại Diệp Vũ Phi đi đến, mỉm cười ngọt ngào đối với lại Diệp Vũ Phi nói, sau đó là khẽ gật đầu thi lễ với lại Hoa Bà.
“Ực! Vũ Đồng tiểu thư! ”
Hoa Bà nhìn đôi song bào thai này lại tụ tập lại nơi này, lời lẽ mới vào đã toàn là binh đao, khẽ nuốt một ngụm nước miếng, gian nan lên tiếng chào hỏi.
‘Như thế nào lại như thế? Không phải hai người này là đang ra ngoài vui chơi hay sao? Vì cái gì lại hồi Diệp Phủ sớm như thế? Đây không phải là phong cách làm việc của hai con a đầu này a?’
Hoa Bà là trăm mối nghi vấn không hiểu, theo như lệ thường, ít nhất cũng phải là ba ngày đến một tuần nữa, hai tôn tổ tông này mới hồi gia, bây giờ hồi gia sớm hơn dự kiến, là có chuyện gì?
Hay là bọn chúng chán bên ngoài kia rồi, muốn lấy cái Diệp Phủ này ra làm chiến trường, như vậy thì tồi tệ hơn rồi, Diệp Phủ này bị hủy không nói, đứng mũi chịu sào Hoa Bà nàng cùng với lại Diệp Phủ người làm chắc chắn sẽ gặp tai ương. Phải làm như thế nào mới có thể tránh khỏi được cái tai họa lần này bây giờ? Hoa Bà trong lòng là trăm mối cảm xúc ngổn ngang.
“Vũ Đồng muội muội, ta vốn là người vô cùng hiếu thuận, lời mẫu thân nói kính già yêu trẻ chính là ta luôn luôn ghi khắc trong tâm, không giống như người nào, cả năm không đến chào hỏi trưởng bối một lần a!”
Cũng không có bất ngờ lắm với sự xuất hiện của Diệp Vũ Đồng nơi này, Diệp Vũ Phi là di chuyển mục tiêu nhẹ nhàng mỉm cười nói với lại Diệp Vũ Đồng, bên trong kia lời nói là chứa đầy đường gươm ánh đao.
Ta là đến đây quan tâm đến trưởng bối, cũng không giống như nhà ngươi một năm không thăm hỏi người nuôi mình từ nhỏ đến lớn một lần, đây chính là bất hiếu a. Người bất hiếu như thế, có tư cách gì cùng ta tranh cái chức tỷ tỷ này, thôi thì nên ngoan ngoãn chịu thua, chấp nhận làm muội muội của ta thì hơn! Diệp Vũ Phi trong lòng đắc ý cười nghĩ.
“Ân! Vũ Phi muội muội! Sao ta lại nghe nói đến, mỗi lần muội đến thăm Hoa Bà, đêm đến Hoa Bà liền là chết ngất đi một lần vậy kìa?” Vũ Đồng cũng là như nhớ lại chuyện gì mỉm cười đối với lại Vũ Phi nói.
Hừ, nhà ngươi mà có lòng hiếu thuận như thế, ta khinh! Vũ Đồng trong lòng hết sức là khinh bỉ không thôi, tại Diệp Phủ này, người nào không biết Diệp Vũ Phi chính là có tiếng độc ác vô cùng, trừng mắt tất báo, trên dưới không biết bao nhiêu Diệp Phủ hạ nhân người hầu đã là bị con a đầu này dọa cho đến chạy trối chết, người bị hù chết cũng là không có ít đâu, trong đó người có tuổi như Hoa Bà này không hề thiếu, dẫn đến tình trạng là không có bao nhiêu người dám đến nơi đây làm việc.
Hại Diệp Vũ Đồng nàng còn nhỏ như thế, phải độc lập tự tay chăm sóc bản thân, tắm rửa cơm nước tất cả đều phải tự tay làm, nàng thật sự rất là khổ a. Những cái này tất cả đều là tại con a đầu này mà ra, là nó đuổi đi hết tất cả mọi người, giờ này đi nói đến chuyện kính già yêu trẻ, nàng rất là khinh thường.
“Nha! Nhắc đến chuyện này ta mới nhớ, Vũ Đồng muội muội, đầu năm nay Hoa Bà đứng tại bên ngoài thoát y khiêu vũ, là chuyện như thế nào vậy!”
Diệp Vũ Phi cũng là lườm lại Diệp Vũ Đồng, kể ra tật xấu của đối phương, hai tiểu bất điểm này ánh mắt trừng nhau, cùng nhau kể ra từng tội trạng của nhau, không khí là hết sức căng thẳng, như là sắp động thủ đến nơi.
“Hoa Bà! Ngài muốn đi đâu vậy?”
Dù là đang nhìn nhau chứa chan lửa giận, nhưng mà không có nghĩa là hai cô bé này không có chú ý đến những gì diễn ra xung quanh, quan sát thấy Hoa Bà là có ý chuồn êm, hai người ngay lập tức là di chuyển ánh mắt lên người của nàng ta, thân thiện hỏi.
“Hai vị Tiểu Thư! Ta thấy cũng đã muộn, cho nên muốn vào làm mấy món cho hai vị dùng, là muốn làm mấy món cho hai vị dùng!”
Hoa Bà là nhân lúc hai người này không có chú ý đến mình, liền là có ý định chuồn êm khỏi nơi đây, chỉ là không nghĩ đến, chung quy vẫn là không có thoát được.
Chương 859: Trở Lại
“Nha! Như vậy thì không cần, Hoa Bà a, ngài vẫn là chưa có trả lời cho ta biết, là ta xinh đẹp hơn, hay là Vũ Đồng muội muội xinh đẹp hơn!”
Vũ Phi là híp mắt lại, nhìn Hoa Bà. Nàng cùng Diệp Vũ Đồng còn chưa có phân ra thắng bại, vị này Hoa Bà muốn rời khỏi nơi đây một cách bình an, làm gì có chuyện đơn giản như vậy.
“Không sai! Vấn đề này ta cũng muốn biết, Hoa Bà a, ngài nói xem ta cùng Vũ Phi muội muội ai xinh đẹp hơn?”
Vũ Đồng cũng là xoay một vòng váy trắng, rất là ra dáng tiểu tiên nữ, đối với lại Hoa Bà mỉm cười nói;
“Ngài an tâm cứ nói thật lòng mình đi, như Vũ Phi muội muội không có chấp nhận kết quả mà đối với ngài có bất lương hành động, ta cam đoan sẽ bảo hộ cho ngài!”
Như để tăng thêm sự an tâm cho Hoa Bà, tiểu bất điểm này là hết sức cam đoan nói.
“Vũ Đồng muội muội! Muội nói là ai không chấp nhận được kết quả?”
Vũ Phi bên ngoài tuy là mỉm cười, nhưng mà bên trong lại sát ý lan tràn, như Vũ Đồng không cho ra câu trả lời thỏa đáng mà nói, nàng liền đem con a đầu này băm thành muôn mảnh cũng là không có vấn đề gì.
“Vũ Phi muội muội! Ta nói đây là người không nhận mình thua dẫn đến làm những chuyện thiếu suy nghĩ mà thôi! Không lẽ muội không có lòng tin chờ kết quả nhận xét từ Hoa Bà? ”
Vũ Đồng là không hề bị ảnh hưởng bởi sát khí cũng như lời uy hiếp của Diệp Vũ Phi, ám chỉ hết sức là thẳng thắn, dường như là muốn Diệp Vũ Phi ra tay với nàng một dạng.
“Hừ! Muốn tỷ tỷ ta rơi vào bẫy của muội, muội vẫn còn non lắm!”. Diệp Vũ Phi sát khí đến cũng nhanh mà đi cũng nhanh, trong thoáng chốc, liền trở lại một cô bé vô hại như trước.
Nàng là không thể nào ra tay được với lại Diệp Vũ Đồng, vị mẫu thân kia đã từng nói, hai người các nàng là có thể tranh chấp xem ai là tỷ tỷ ai là muội muội, nhưng mà cũng có một điều kiện tiên quyết đó là, nếu như một bên ra tay với lại đối phương trước, người đó sẽ là bị xử phạt rất nặng, còn bị xử thua trong cuộc tranh đoạt tỷ muội chi tranh này.
Đây là thua vĩnh viễn, như nàng dám ra tay với lại Diệp Vũ Đồng, cho dù là dưới mọi hình thức nào, sau này nàng là phải gọi Diệp Vũ Đồng là tỷ tỷ. Quy định này thiết luật không bao giờ thay đổi, nó áp dụng bất kỳ hoàn cảnh nào, dù là nguyên nhân gì cũng là vậy.
Diệp Vũ Đồng trước giờ vẫn luôn dùng cái biện pháp này muốn nàng ra tay trước, nhưng mà nàng sao có thể trúng kế của nó được, bị phạt nàng là không có quan tâm, thế nhưng muốn nhận con a đầu này là tỷ tỷ, như sFISn thế là không thể nào.
“Hoa Bà a! Ngài cứ nói đừng có ngại, như Vũ Đồng muội muội có vì giận quá hóa cuồng, ta vẫn sẽ luôn luôn bảo hộ cho ngào một bước không bỏ!”
Như không thể dùng nắm đấm giải quyết vấn đề, Diệp Vũ Phi là thay đổi sách lược, Vũ Đồng a đầu kia làm được, nàng cũng là làm được, chỉ cần Hoa Bà này nói nàng xinh đẹp hơn, như thế sau này nàng là sẽ đưa Hoa Bà bên cạnh mình, Vũ Đồng con a đầu kia có ba đầu sáu tay cũng là không thể làm được gì, nàng có thể cam đoan như vậy.
“Vũ Đồng tiểu thư! Vũ Phi tiểu thư! Cả hai vị đều đẹp, không phân trên dưới, là không phân cao thấp, chính là như vậy! ”
Hoa Bà sau khi đưa ra câu trả lời, cả người liền là xụi lơ xuống dưới đất, nàng hiểu câu trả lời kia có ý nghĩa như thế nào, đó chính là phải đắc tội với cả hai con nha đầu này cùng một lúc.
Thế nhưng không nói như vậy, lựa chọn một bên mà nói, nàng sẽ càng thảm hơn, như thế là đắc tội chết với một bên còn lại. Hoa Bà tính nhẩm ra, người đắc tội chết với một bên còn lại không ai là có kết quả gì tốt lành gì, nhất là không thể tin vào những lời đảm bảo của hai cái này nha đầu.
Diệp Vũ Phi cùng Diệp Vũ Đồng nói một bên sẽ bảo hộ cho nàng bình an, đây là không thể nào. Hai con nha đầu này nổi tiếng nhất chính là về cái khâu không tuân thủ hứa hẹn, như tin lời bọn chúng, những người khác sẽ là không thấy được Mặt Trời mọc của ngày mai, lật mặt tráo trở, không tuân thủ hứa hẹn, chính là đặc trưng của Diệp Vũ Đồng hai người.
Cho nên tốt nhất vẫn là đứng trung lập vị trí, đắc tội cả hai nhưng là không có đến mức độ đắc tội chết, vẫn là còn có một tia sinh cơ, bên nào nặng nhẹ Hoa Bà nàng vẫn là nhìn ra được đến.
“Hoa Bà! Ngài còn nhớ đến Húc Tân ca ca hay không? ” Vũ Đồng đi đến bên cạnh Hoa Bà, lấy bàn tay xinh xắn của mình vỗ nhẹ lên vai của Hoa Bà, như một người lớn một dạng, sau đó thấm thía hỏi.
“Vũ Đồng tiểu thư! Ta có nhớ đến!”. Hoa Bà là rùng mình một cái, sau đó nhăn nhó gương mặt trả lời.
Nàng làm sao có thể quên, hai năm trước Bành Húc Tân chính là trả lời câu hỏi không khác gì nàng, sau đó không bao lâu, y là không mảnh vải che thân làm bạn với tường thành dài hạn, chuyện của Bành Húc Tân trở thành trò cười trong Diệp Phủ một thời gian dài, ai lại không có biết đến.
“Hoa Bà! Vậy ngài có nhớ đến Húc Văn thúc thúc hay là không?” Vũ Phi nào có chịu thua kém, cũng là đến vỗ nhẹ vào vai của Hoa Bà, ân cần nói.
“Hai vị Tiểu Thư! Hai vị hãy tha cho ta đi, bộ xương già này của ta là không thể lăn lộn nhiều vòng lắm a!”. Hoa Bà gương mặt xanh mét, lên tiếng cầu xin nói.
Bành Húc Văn, Thành Chủ của Diệu Quang Thành này, ai mà lại không biết, cũng vì nói lập lờ nước đôi như nàng, kết quả là đại thọ của mình y là không thu vào được một xu, phu nhân của mình còn là làm trò cười cho thiên hạ, cả Thành Chủ Phủ ngày hôm đó cũng là lửa cháy nghi ngút, đến bây giờ nàng vẫn là không thể nào quên được a.
Hai cô Ma Nữ này nhắc đến hai người kia, muốn lấy bọn chúng làm tấm gương cho nàng nhìn vào, như chọn lựa trung lập vị trí như Bành Húc Văn phụ tử mà nói, kia chính là kết cục của nàng.
“Hoa Bà! Ngài nói cái gì vậy? Vũ Đồng trước giờ là rất ngoan, từ trước đến nay đã bao giờ làm hại đến ngài bao giờ!” Diệp Vũ Đồng nhìn thấy Hoa Bà sợ hãi thành ra như thế, mỉm cười hiền lành, hết sức trấn an nói.
“Hoa Bà! Vũ Phi cũng là như vậy, chỉ cần ngài nói hai chúng ta ai xinh đẹp hơn mà thôi! ”
Diệp Vũ Phi cũng là gật đầu lia lịa, như chuyện ai xinh đẹp hơn chỉ là một vấn đề rất nhỏ một dạng.
Nhưng để ý kỹ mà nói, thần sắc của Diệp Vũ Phi hiện tại rất kiên quyết, hoàn toàn không phải là chuyện nhỏ như nàng ta bên ngoài nó. Loại kia thần sắc, ai cũng biết được, hôm nay như Hoa Bà này không cho ra câu trả lời chính xác, là tuyệt đối không xong.
“Trời đất phù hộ! Trời đất phù hộ! ”
“ Hoa Bà? Ngài đang nói cái gì vậy, chúng ta muốn nghe câu trả lời kia!”
Vũ Đồng cùng Vũ Phi hai người nhìn nhau, cảm thấy rất là khó hiểu, Hoa Bà người này bị làm sao vậy? Rõ ràng là hai người nàng đang muốn ép Hoa Bà cho ra đáp án, bà ta bỗng nhiên nói trời đất phù hộ là như thế nào? Không lẽ ông trời thật sự có thể giúp đỡ được bà ta thoát được nạn lần này hay là sao?
Không có khả năng lắm a! Cũng có lẽ là bị hai nàng ép đến thần kinh có vấn đề, chuyện này liền là nghiêm trọng rồi, sau này không ai hầu hạ cho hai người nữa, sau này sinh hoạt càng thêm gian nan, bọn họ có chút hối hận vì ép buộc Hoa Bà có chút thái quá.
“Để ta thay Hoa Bà trả lời cho hai ngươi biết, cả hai người các ngươi đều là xấu xí như nhau cả!”
Đang lúc Diệp Vũ Đồng cùng Diệp Vũ Phi chưa hiểu vấn đề gì đang xảy ra, một cái âm thanh có chút tức giận từ phía sau truyền đến, nghe được âm thanh này, hai tiểu bất điểm là giật mình thon thót, thân thể cũng là có chút run lên lợi hại.
Không cần phải đoán, người mà có thể làm cho hai đại Ma Nữ không sợ trời không sợ đất này khủng hoảng như thế, trên đời này chỉ có một người mà thôi, kia chính là mẫu thân của bọn nó…Lâm An Nam.
“Mẫu thân! Ngài đã trở lại!” Lo lắng quy lo lắng, nhưng mà hai người vẫn là cố nặn ra một nụ cười thật tươi, quay đầu lại phía sau cúi đầu chào hỏi nói.
Không có cách nào, người vừa lên tiếng là mẫu thân của hai người bọn họ, cũng là người mà hai người bọn họ sợ nhất Lâm An Nam.
Đến lúc này hai người có chút hiểu, vì cái gì mà Hoa Bà lại có cái thần thái như thế, chẳng qua là nhìn thấy vị này mẫu thân xuất hiện tại nơi đây mà thôi, nào có như bọn họ nghĩ là bị điên dại gì.
Hai người Diệp Vũ Phi cũng là hiểu được, như có tôn này mẫu thân tại nơi đây, Hoa Bà này hai người là không có khả năng chạm vào đến, người này nói trời phật phù hộ cũng không có sai.
Chương 860: Độc Ác Mẫu Thân
“Vũ Đồng! Vũ Phi! Ta đã nói cho hai ngươi biết về sau không được đến làm phiền Hoa Bà, như thế nào hai người các ngươi không có nghe?”
Tháo cái đấu bồng đang đeo trên đầu ra, hiển lộ dung nhan tuyệt mỹ không có một góc chết của mình, Lâm An Nam phủ lên thêm một làn sương lạnh giá trên gương mặt, trừng mắt nhìn hai con a đầu kia quát.
“Mẫu thân! Ngài là nói đi đâu vậy, chúng ta là đang đến vấn an Hoa Bà, nào có làm phiền đến bà ấy đâu!”
Diệp Vũ Phi cùng Diệp Vũ Đồng hai người, không có quan tâm đến lạnh giá trên gương mặt của Lâm An Nam, liền là chạy đến bên cạnh, mỗi người ôm một bên chân của Lâm An Nam, vô cùng chân thành nói!
“Hoa Bà, ngài nói hai chúng ta lời nói vừa rồi có đúng hay không? ” Như là để gia tăng cho độ chân thành trong lời nói của mình, hai tiểu bất điểm là nhìn về Hoa Bà bên kia, mỉm cười ngọt ngào nói.
Thế nhưng nếu nhìn kỹ, sẽ là phát hiện trong đôi con người đen láy kia, có một tia uy hiếp khá là nồng đậm. Như vị này Hoa Bà dám nói khác đi mà nói, chờ đợi sau này ngày tháng dành cho mình tuyệt đối không có dễ qua.
“Phu Nhân! Hai vị tiểu thư nói không có sai, là hai vị tiểu thư đến đây thăm ta, không có một chút làm phiền đến ta ý tứ!”
Hoa Bà là vô cùng nhanh nhẹn đứng lên cung kính hướng về Lâm An Nam trả lời, không có hai con nha đầu kia uy hiếp, nàng cũng nào dám nói xấu bọn họ nữa câu. Không riêng gì Phàm Nhân như nàng, cho dù có là Thành Chủ Bành Húc Văn bị hành đến thảm thương có mặt tại nơi đây, cũng không giám nói xấu đến hai vị tiểu tổ tông này một câu.
“Mẫu thân! Ngài nghe! Hai người chúng ta lần này là rất ngoan ngoãn a!”
Câu trả lời của Hoa Bà làm cho hai nha đầu rất là hài lòng, ngước cái đầu nhỏ nhắn xinh xắn của mình lên cao, mỉm cười ngọt ngào với lại Lâm An Nam, như là muốn tranh công một dạng.
Những cái Siêu Phàm, Chân Huyền lão Tổ kia như nhìn thấy biểu thái hiện nay của Diệp Vũ Đồng hai người, chắc chắn là kinh ngạc đến, rớt cả tròng mắt, từ khi nào hai con ma nữ này lại có một gương mặt trẻ thơ dễ thương đến như thế.
“Rầm rầm! A..A! ..!”
“Tai của ta không có điết, mắt của ta không có mù, bớt dùng chiêu trò này trước mặt của ta!”
Lâm An Nam là không có ăn hai con nha đầu này một bộ, lập tức liền phất tay lên, đem hai con nha đầu này đánh ra thật xa, đến khi phá vỡ hai cái bức tường rơi xuống chấn động đến hai người phải kêu la thảm thiết, khóe miệng là có tràn ra máu tươi, nhìn là thê thảm vô cùng.
Như có người ngoài tại nơi đây, bọn họ mới hiểu vì sao Diệp Vũ Đồng cùng Diệp Vũ Phi lại sợ mẫu thân của bọn họ đến như thế, rõ ràng đây không phải là việc làm của một vị từ mẫu nên làm, cũng không phải là phương hướng dạy con đúng cách, không có bất kỳ một người mẹ nào lại đánh con của mình mới lên năm lên sáu một cách tàn nhẫn như thế.
“Đừng có nằm tại nơi đó giả chết, lập tức chạy đến đây cho ta!” Lâm An Nam khẽ thở dài một cái, sau đó là nỗi giận đùng đùng quát lên.
Hai con nha đầu này, diễn kịch càng lúc diễn càng sâu, nàng là ra tay có chừng mực, với lại lấy cái thân thể phòng ngự không khác Yêu Thú của mình là mấy của Diệp Vũ Phi hai người , tuyệt đối là không có đến mức làm cho bọn nó phải ngã lăn quay phun huyết thảm thiết như thế.
Nếu như để cái tên vô lương tâm kia nhìn thấy, nói không chừng sẽ nghĩ nàng đem con của hắn ngược đãi không thành hình người cũng không chừng.
“Mẫu.. Mẫu thân! Vũ Phi thật sự là trọng thương rất nghiêm trọng, thật sự là không thể đứng lên được! ”
Diệp Vũ Phi ánh mắt là trắng dã, hơi thở có chút đứt quãng, khóe miệng là chảy ra không ít máu tươi, nói ra được câu kia, cũng là khá khó khăn a, nhìn như là sắp không chống nổi đến nơi.
“Khụ khụ khụ…Phụ thân a, ngài đang tại đâu, như có ngài tại đây, Vũ Đồng là không có chịu khổ như vậy!”
Diệp Vũ Đồng nha đầu này còn ác hơn, ngay cả phụ thân của mình cũng đem ra, chỉ trích màn bạo lực vừa rồi của Lâm An Nam một cách khá là gay gắt, dù nàng là chưa bao giờ gặp mặt tôn kia phụ thân của mình một lần nào cả.
“Nha! Hai ngươi bị thương nặng như vậy, mẫu thân cũng rất là đau lòng, như vậy đi, vì bù đắp hôm nay lúc ngâm mình trị thương, ta là sẽ bỏ thêm Đao Sắc Thảo vào nhiều một chút, như vậy thương thế rất nhanh sẽ khôi phục!”
Lâm An Nam cũng không có vì hai con nha đầu này đem cái tên vô lương tâm kia ra chỉ trích nàng mà giận, ngược lại rất là thông tình đạt lý nghĩ cách làm thế nào đem thương thế của hai con mình nhanh chóng chửa khỏi, so với vừa rồi hung tàn ác sát gương mặt là khác khá xa, đây là biểu hiện của một vị từ mẫu chân chính.
“Mẫu thân! Mẫu thân, không cần cho thêm Đao Sắc Thảo, Vũ Phi hiện tại đã khỏi hẳn rồi!”
“Không sai a mẫu thân, vừa rồi chẳng qua là Vũ Đồng quá nhớ phụ thân, không có ý làm mẫu thân buồn, ngài tuyệt đối đừng cho thêm Đao Sắc Thảo đi vào! ”
Diệp Vũ Đồng cùng Diệp Vũ Phi hai người, vẫn đang nằm dưới đất chỉ còn một hơi, chỉ là khi nghe đến cái tên Đao Sắc Thảo này, bọn nó là bật ngay dậy, tinh thần hết sức là tràn đầy, nào có bộ dạng sắp chết như vừa rồi nữa, chỉ là gương mặt của bọn họ là có chút xanh mét vì sợ hãi mà thôi.
Không sai, hai người bọn họ rất là sợ loại này Nhị Giai Linh Thảo, Đao Sắc Thảo, một loại chuyên dùng vào luyện thể Linh Thảo, tác dụng của nó là rèn luyện thể phách, nhanh chóng làm cho cơ thể hấp thụ những loại Dược Thảo khác một cách nhanh nhất, chuyên dùng trong lúc ngâm mình sẽ có hiệu quả tốt nhất.
Công dụng là lớn như thế, nhưng mà không phải là không có tác dụng phụ, nó sẽ làm cho Võ Giả đau đớn giống như là đao cắt một dạng, như không phải cần thiết, không ai là sẽ đem loại này Linh Dược đi sử dụng, chỉ có vị này độc ác mẫu thân, mới làm ra loại này Đao Sắc Thảo đi trừng phạt con của mình, người khác là không thể nào.
“Nha, hai đứa con bảo bối của ta, hai ngươi không có bị thương nặng sắp chết nữa hay sao?” Lâm An Nam mặt tiếu phi tiếu nhìn đôi này song sinh hài tử đang ôm khá chặc song chân của mình này.
“Hắc hắc! Mẫu thân, ngài không phải là không biết, từ nhỏ Đồng nhi đã ăn biết bao nhiêu là Linh Dược, một chút kia thương thế, có thể làm gì được Đồng Nhi, như ngài không tin, có thể đánh thêm một lần nữa! “Diệp Vũ Đồng là cười khan hai tiếng, vỗ nhẹ lên người của mình cam đoan nói.
Nói đùa, không nói như thế, hôm nay bà ác mẫu này của mình sẽ cho mình ăn thêm nhiều Đao Sắc Thảo nữa là cái chắc, cực hình thiên đao vạn quả kia không phải là con người có thể chịu đựng được mà.
Đôi khi nàng là nghĩ đến, vị này là thân sinh mẫu thân của mình, hay là dì ghẻ một dạng, thế gian này làm gì có mẫu thân nào lại đi đem con của mình hành hạ lên bờ xuống ruộng như thế này kia chứ.
“Còn Vũ Phi thì sao?” Lâm An Nam hiếm khi xuất hiện nụ cười trên môi, lần này nàng là hỏi Diệp Vũ Phi.
Diệp Vũ Đồng thì nàng đã biết thiên phú của m41GE nó, chính là ăn thảo dược, cao cấp hơn là Linh Dược, càng nhiều còn tốt, mấy năm nay là đã làm cho nàng tốn không ít tâm huyết đi tìm Linh Dược về cho nó, ở cái nơi cằn cỗi Thành Hải Vực này, Linh Dược là có một chút hiếm, cũng may, ăn nhiều đồ của nàng như thế, cũng không phải là không có ích lợi gì, thể phách của nó cường vô số lần kia, chính là minh chứng rõ ràng nhất.