1. Home
  2. Truyện Ma Tu
  3. Đỉnh Luyện Thần Ma Audio Podcast
  4. Tập 1 [ Chương 1 đến 5 ]

Đỉnh Luyện Thần Ma Audio Podcast

Tập 1 [ Chương 1 đến 5 ]

tiếp ❯

Chương 1: Diệp Phủ

Thiên Hoang Đại Lục tám mươi phần trăm diện tích đại lục thuộc về yêu tộc, nhân loại chỉ chiếm diện tích hai mươi phần trăm còn không đến, có thể nói là yêu thú hoành hành lục địa, ở đây vì chống lại yêu tộc nhân loại lấy tu luyện giả làm chủ, cường đại tu luyện giả một quyền liền có thể phá nát một tòa thành trấn,khủng bố Pháp Thần cảnh cường giả càng có thể di sơn đảo hải, thọ nguyên mấy vạn năm.. Chân chính thần tiên sống, mọi tu luyện giả điều lấy Pháp Thần cảnh là mục tiêu, tuy nhiên có thể trở thành Pháp Thần cường giả lại lác đác không có mấy, là chân chính thủ hộ cả nhân tộc ngàn vạn năm không suy.

Mạc Lạc vương quốc.

Mạc thành, Diệp phủ ngoại viện.

Đêm khuya trắng sáng, tinh quang đầy trời một gian ngoại viện đơn sơ trong phòng, một tên mười lăm,mười sáu tuổi thiếu niên nằm ở giường ván gỗ trên, chính là đang xuất thần đánh giá trước mắt cái này hoàn cảnh xa lạ, trong ánh mắt của hắn tràn đầy khiếp sợ và không thể nào tin nổi.

“Ta không có chết, hơn nữa còn đi đến một thế giới xa lạ,một thế giới lấy thực lực vi tôn thế giới, lẽ nào truyền thuyết Tiên Thần tại địa cầu đều là thật hay sao?!”

Diệp Tử Phàm còn nhớ rõ sau khi tỏ tình thất bại, còn đi tại dưới trời mưa bão, bỗng nhiên từ trên trời rơi xuống một chiếc đỉnh tạp trúng đầu, sau đó, mở mắt ra hắn đã nằm tại Diệp phủ nơi này.

Thiếu niên cũng tên là Diệp Tử Phàm, khác với côi nhi hắn tại địa cầu, thân thể này của chủ nhân là tam thiếu gia của Diệp phủ, tuy nhiên từ trong trí nhớ xem ra tình cảnh so với hắn cũng không kém bao nhiêu.

Diệp Tử Phàm là do Diệp phủ phủ chủ sau một lần say rượu cùng với một tỳ nữ sinh ra, từ khi chào đời đã là một sĩ nhục của Diệp Hạo Thiên, với lại hắn cũng không có tư chất tu luyện, mười sáu tuổi thế nhưng cũng chỉ là Võ Mạch nhất trọng thiên tu vi,so với hai vị ca ca của hắn, một người mở ra năm đường Võ Mạch một người mở ra sáu đường Võ Mạch thì tư chất của hắn đúng là rác rưởi trong rác rưởi, sung đến ngoại viện cũng là tầng thấp nhất tồn tại.

Ở Diệp Tử Phàm sinh ra không được ba năm mẹ của hắn không hiểu ra sao bị bệnh chết, hắn nếu trong cơ thể không chảy dòng máu của Diệp Hạo Thiên e rằng cũng chỉ có thể cùng mẹ mình đoàn tụ tại Địa Phủ.

Dù vậy cuộc sống của hắn không khá hơn là bao,không được Diệp Hạo Thiên quan tâm, dựa theo Diệp phủ quy định đệ tử của Diệp phủ hai mươi tuổi dưới không đạt đến Võ Mạch tam trọng cũng chỉ có ở tại ngoại viện. Làm đủ mọi công việc của tạp dịch.

Còn Diệp phủ nội viện là nơi hội tụ của những thiên tài từ khắp nơi chi mạch,chi thứ, chủ gia của Diệp tộc tại Mạc Lạc vương quốc, tu vi thấp nhất cũng có tam trọng thiên cất bước.

Ở ngoại viện này chỉ tập trung từ một trọng đến hai trọng võ giả mà thôi, dù vậy số lượng cũng hơn hai ngàn người. Diệp phủ dù sao cũng là tam đại gia tộc của Mạc Lạc vương quốc, trong gia tộc có Siêu Phàm cảnh giới cường giả tọa trấn, thế lực phụ thuộc vào Diệp phủ không có ngàn cũng có tám trăm, đa số gia tộc này điều gửi con em của mình đến Diệp phủ để mong có một cái tiền đồ tốt.

Ở nơi này không ai xem hắn là Diệp gia tam thiếu, ngoại trừ công việc tạp dịch bên ngoài cũng không thiếu bị người đánh, chân đá, hắn nhiều lần muốn phản kháng, nhưng chỉ có Võ Mạch nhất trọng sơ kỳ hắn không làm gì được những người có nhất trọng hậu kỳ và nhị trọng của những đệ tử gia tộc con em này.

Lần này vì hắn không hoàn thành công việc của Mã Nguyên mà bị một đốn hành hung, cái này Mã Nguyên ra tay quá nặng về đến gian phòng của mình thì đã tuyệt khí, bỏ mình.

Nhưng thông qua các tình tiết Diệp Tử Phàm lại biết được chuyện này không đơn giản, hắn dù không được Diệp Hạo Thiên ưa thích nhưng cũng là con của hắn, nếu hành hung một đốn cũng không sao, nhưng hạ sát thủ đó là không ai dám. Sau lưng chắc chắn có người sai khiến. Nhất là Mã gia những năm gần đây luôn đầu nhập vào đại thiếu gia Diệp Tử Long.

“Không nghĩ đến, mình lại chết tại thân huynh đệ dưới, quả nhiên hào môn không có thân tình gì đáng nói! “Diệp Tử Phàm ánh mắt lạnh lẽo đối với Diệp Tử Long tràn ngập phẫn nộ.

Còn có phụ thân của hắn Diệp Hạo Thiên, người này cực độ vô tình mượt sáu năm qua không hề nhìn hắn một lần, thật đúng là hạng người vô tình vô nghĩa, Diệp Tử Phàm cũng đưa hắn vào sổ đen. Nếu có thực lực nhất định hắn sẽ báo lại nổi nhục của những năm qua.

“Người và ta cùng họ cùng tên, cũng coi như là duyên phận, người yên tâm cừu hận của người ta sẽ gánh vác, ta sẽ để những người từng bắt nạt ngươi người, điều phải trả giá thật lớn. ”

Diệp Tử Phàm ánh mắt tràn đầy kiên định.

Nói xong câu nói này, hắn cảm giác được bên trong cơ thể mình một đạo bài xích điều biến mất, phảng phất tiền thân nghe được lời hắn nói giống như.

“Tử Phàm, nhịn một chút thuốc đắng, người nhanh mau uống nhân lúc còn nóng đi, như vậy thương thế mới có thể nhanh tốt đến. “Ngoài cửa một tráng hán vai mặc vải thô bưng một bát thuốc đi đến.

Hắn gọi là Thiết Trụ, cũng giống như Diệp Tử Phàm, Thiết Trụ cũng là một đứa con thứ tại Thiết gia, một gia tộc trung du Hàn Ti thành, một năm trước gia nhập ngoại viện, có lẽ vì đồng bệnh tương liên, nên hắn cũng là bạn duy nhất của Diệp Tử Phàm tại Diệp phủ này.

Diệp Tử Phàm nhìn về phía Thiết Trụ, cảm kích nói:”Thiết Trụ, cảm ơn người, người yên tâm ân tình này ta Diệp Tử Phàm nhớ kỷ! ”

“Tử Phàm, không có gì, không phải mỗi lần ta bị thương người cũng cho ta sắc thuốc sao?” Thiết Trụ gương mặt đen đúa hàm hậu nói.

Diệp Tử Phàm nghĩ lại cũng thấy đúng vậy, hắn và Thiết Trụ điều là con thứ, tại Diệp phủ không ai chào đón, là nơi luyện tập của các gia tộc dòng chính khác, Thiết Trụ cao lớn thịt dày chịu đòn tốt hơn hẳn một chút, nhưng cũng không khá hơn là bao, dù sao hắn cũng chỉ có một trọng trung kỳ tu vi.

Diệp Tử Phàm uống thuốc sau, cảm giác được thân thể khá hơn một chút, Thiết Trụ bỗng nhiên nói:”Tử Phàm, lần sau Mã Nguyên tìm đến người phiền phức không đánh lại người có thể chạy mà, không cần phải cứng đối cứng với hắn làm gì, dù sao hắn cũng là Võ Mạch nhị trọng thiên cảnh giới hai người chúng ta hợp lại cũng đánh không lại hắn! ”

Diệp Tử Phàm cười khổ,làm sao mà hắn không hiểu chứ, Mã Nguyên Võ Mạch cảnh nhị trọng một quyền đánh ra có bốn trăm cân lực lượng, hắn cho dù liều mạng cũng không phải là đối thủ, hắn cũng muốn lui nhưng lại bị một đám chân chó cho cản lại, là đi không xong. Với lại Mã Nguyên muốn dồn mình vào chỗ chết mình có thể tránh được sao.

Những chuyện này Diệp Tử Phàm cũng không thể nói với Thiết Trụ a. Hắn gật đầu nhìn về phia ánh mắt quan tâm của Thiết Trụ nói:”Thiết Trụ, người yên tâm lần sau ta nhất định sẽ chú ý.”

Thiết Trụ cũng chỉ là thở ra một hơi, hắn sợ Diệp Tử Phàm nuốt không trôi muốn tìm về bãi,đến lúc đó sợ sẽ còn thảm hơn.

“Người mới uống thuốc, nghĩ ngơi đi, ta còn về tu luyện sớm một ngày đả thông hai đạo Võ Mạch, đến lúc đó tại ngoại viện cũng chỉ có luc phòng thân. ”

Diệp Tử Phàm chỉ có thể cho hắn một cái yên tâm ánh mắt, sau khi Thiết Trụ rời khỏi ánh mắt hắn lại tràn đầy hung mang:”Mã Nguyên, Diệp Tử Long, thù này ta nhớ kỷ, ta thề nhất định sẽ băm các người thành tro, mới có thể giải được nổi hận trong lòng ta.”

Sau khi buông lời hung ác, ánh mắt của hắn nặng trĩu chìm vào giấc ngủ say.

….truyện ma

Nghị sự các, Diệp Hạo Thiên đang cau mày, thần sắc âm trầm nghe hắc ảnh báo cáo.

“Khởi bẩm gia chủ, Ảnh tử phái ra ba đợt ám sát, tuy nhiên tất cả đều thất bại chấm dứt.” Ảnh tử thống lĩnh Diệp Tuyên quỳ trước mặt Diệp Hạo Thiên đầu cúi xuống có thể chạm đất nói.

“Nói như vậy cả Tô Diễm và Lý Mộc Phong tất cả đều còn sống rồi? “Âm thanh của hắn rất nhẹ nhàng, nhưng Diệp Tuyên lại như rơi vào hầm băng.

“Không sai,lần cuối thuộc hạ phái ra hai vị phó thống lĩnh, nhưng cũng chỉ có Diệp Đào phó thống lĩnh là còn sống trở về, theo Diệp Đào nói đối phương có Siêu Phàm cảnh giới cường giả bảo hộ. Diệp Đào cũng là dùng đến bí thuật mới có thể chạy thoát, hơn nữa bản thân tu vi cũng đã giảm xuống còn Võ Mạch bát trọng cảnh giới. “Diệp Tuyên đúng sự thật hồi báo.

Nghe vậy Diệp Hạo Thiên tâm tình càng không xong. Võ Mạch cửu trọng cảnh giới a. Cả Diệp gia cũng chỉ có hơn mười vị mà thôi, một lần tổn thất hai vị đây chính là tổn thất to lớn a.

“Tô gia và Lý gia mời gia tộc thái thượng trưởng lão đến bảo hộ cho hai tên tiểu bối, không sợ đại bản doanh hư không, Diệp gia ta sát tiến vào hay sao? “Diệp Hạo Thiên cau mày hỏi.

“Khởi bẩm gia chủ, theo thuộc hạ thấy, có lẽ tin tức về thái thượng trưởng lão của chúng ta bế quan trùng kích Siêu Phàm cảnh giới hậu kỳ đã bị hai gia tộc biết được, nên mới phái thái thượng trưởng lão của họ bảo vệ Tô Diễm và Lý Mộc Phong. “Diệp Tuyên nhanh chóng đáp.

“Nói như vậy trong chúng ta có gian tế rồi. Người phải điều tra cho ta, bất kể là ai dám tiết lộ chuyện này điều dựa theo tộc quy xử lý! “Diệp Hạo Thiên tràn đầy sát khí nói.

“Tuân lệnh gia chủ. “Diệp Tuyên đáp lời, dù sao lần này gia tộc tổn thất to lớn, phải có người đứng ra chịu trách nhiệm mới được. Nếu không không thể nào nói thông lão tổ và trưởng lão hội nghị.

Mạc thành tam đại gia tộc, Diệp gia Lý gia, Tô gia đều là đỉnh cấp gia tộc, trong tộc đều có một vị Siêu Phàm cảnh cường giả tọa trấn, trong đó lấy Diệp gia cầm đầu với một tôn Siêu Phàm cảnh trung kỳ tối đỉnh cường giả,hai gia tộc còn lại cũng chỉ co Siêu Phàm cảnh sơ kỳ đỉnh phong cường giả mà thôi. Tuy nhiên Diệp gia thái thượng trưởng lão đã sống ba trăm tám mươi năm rồi. Nếu trong vòng hai mươi năm nữa không thể bước vào hậu kỳ, sẽ gặp cảnh thọ nguyên hao hết mà chết.

Chương 2: Hỗn Độn Luyện Thần Đỉnh

Diệp gia nhìn như phong mang vô hạn, nhưng cũng chỉ vì Mặt Trời sắp lặn mà thôi.

Trái lại Tô gia và Lý gia thiên tài xuất hiện lớp lớp, Tô Diễm và Lý Mộc Phong lại còn xuất nổi bật, hai người mới mười chín tuổi đã đột phá thất trọng thiên tu vi, trở thành nội môn đệ tử của Phần Thiên Tông và Huyền Tinh Môn. Chưa đến hai mươi đột phá Võ Mạch thất trọng, có ba mươi phần trăm đặt chân Siêu Phàm cảnh. Đừng nói là ba mươi cho dù có một phần trăm hi vọng hắn cũng phải bóp chết từ trong trứng nước. Chỉ là người tính không bằng trời tính. Tô, Lý nhị gia vậy mà lại phái thái thượng trưởng lão của mình bảo hộ cho bọn họ.

“Khởi bẩm gia chủ,Tử Long thiếu chủ cầu kiến. “Đang lúc Diệp Hạo Thiên suy nghĩ xuất thần thì thị vệ canh cửa đi đến khom người nói rằng.

Diệp Hạo Thiên nhất thời ngẩn đầu lên, trong mắt hơi kinh ngạc:”Tiểu tử này không ở Long Biên Cư tu luyện, đến đây làm gì.

Trong lòng mặc dù hơi hiếu kỳ, liếc mắt Diệp Tuyên vẫn còn quỳ một cái. Diệp Tuyên hiểu ý, lập tức hóa thành hắc ảnh biến mất khỏi đại sảnh, cho dù thị vệ có được Võ Mạch tứ trọng cũng không phát hiện được một tia vết tích. Diệp Tuyên rời khỏi Diệp Hạo Thiên để cho thị vệ mang Diệp Tử Long đi vào.

Nhìn đi đến Diệp Tử Long, Diệp Hạo Thiên thần sắc không phải rất đẹp:”Người không cố gắng tu luyện, đến nơi này làm gì? ”

Diệp Hạo Thiên nhìn đứa con này, hắn biết đứa con này tư chất cũng không phải cao, tu luyện suốt hai mươi năm thế nhưng cũng chỉ là Võ Mạch lục trọng hậu kỳ, so với Tô Diễm và Lý Mộc Phong kém không phải nhỏ tý tẹo.

Đừng nhìn Võ Mạch lục trọng và Võ Mạch thất trọng chỉ kém một cảnh giới, nhưng khoảng cách như Thiên với địa, Võ Mạch lục trọng một quyền đánh ra chỉ có bảy ngàn hai trăm cân. Nhưng thất trọng lại có hơn hai vạn cân, tức là hai Long chi lực. Hơn nữa nếu có thể đạt được thất trọng thiên tu vi thể nội nội khí cũng chuyển hóa thành chân khí. Chân khí ngoại phóng, bách bộ sát nhân.

Cho dù là mười Diệp Tử Long cũng không đấu lại Tô Diễm hoặc là Lý Mộc Phong. Có đôi khi hắn cũng mong ước Diệp Tử Long cũng có thiên phú như Tô Diễm vậy, hắn cũng không phải ra hạ sách ám sát hai người bọn họ.

“Khởi bẩm phụ thân, tam đệ Tử Phàm chiều nay luận bàn cùng đệ tử khác, khả năng có một chút thương thế, không biết chuyện này xử lý thế nào? Thỉnh phụ thân minh kỳ! “Không thấy được sắc mặt khó coi của Diệp Hạo Thiên, Diệp Tử Long khom lưng bẩm báo.

Diệp Hạo Thiên rất là im lặng, cái gì là luận bàn bị chút tiểu thương, trong phủ ai không biết tam thiếu Diệp Tử Phàm chỉ có Võ Mạch nhất trọng phế vật. Hắn dám cùng đệ tử khác luận bàn sao. Bị đánh còn không sai biệt lắm. Còn nói bị thương nhẹ, bị thương nhẹ đêm hôm khuya khoắt người không ở nhà ôm tiểu thiếp, đến đây báo cáo chuyện gì. Tám chín phần mười là Diệp Tử Phàm đã trọng thương hoặc có thậm chí có tánh mạng nguy hiểm người mới đến đây thỉnh tội.

“Chuyện nhỏ thế này lần sau không cần phải hướng về ta hội báo,chính người xử lý là được rồi. “Tuy biết là Diệp Tử Long đang nói dối, nhưng hắn cũng không có vạch trần, so với Diệp Tử Long, Diệp Tử Phàm phế vật này càng không đáng nhắc đến, nếu không phải trong người Diệp Tử Phàm còn chảy dòng máu của hắn, hắn thậm chí còn không nhớ Diệp Tử Phàm là ai.

Đây là thế gia vô tình, trong mắt của Diệp Hạo Thiên gia tộc là trên hết, chỉ có giá trị người mới có thể được đến quan tâm và tồn tại, còn không, cho dù là con ruột chỉ cần hi sinh hắn cũng sẽ không nhíu mày một chút.

“Vâng!Thưa phụ thân. “Dường như đoán được kết quả như vậy Diệp Tử Long trả lời cũng rất bình tĩnh. Tuy nhiên chưa chờ hắn cao hứng, phụ thân của hắn âm thanh lại đến.

“Tuy nhiên, Diệp Tử Phàm dù sao cũng là người của Diệp gia, nếu hắn không có chuyện gì thì thôi, nếu không người đã thương phải cùng nhau chôn cùng. Người… Hiểu ý của ta chứ ” nói đến câu cuối cùng lời nói của Diệp Hạo Thiên cũng lạnh dần.

“Vâng! Tử Long nhất định sẽ làm theo ý của phụ thân!” Diệp Tử Long không còn thong dong như trước, thay vào đó là mồ hôi chảy ròng ròng. Hắn trong lòng mặc niệm:”Mã Nguyên a Mã Nguyên, người đừng có trách ta, ta cũng đã làm hết sức, nhưng phụ thân muốn mạng của ngươi ta cũng chỉ có thể làm theo mà thôi!”

“Còn nữa, từ đây cho đến cuối năm, nếu người còn không đột phá Võ Mạch thất trọng thì cái chức thiếu tộc trưởng của ngươi cũng nên nhường ra đi. Nhị đệ của ngươi ngày hôm qua đã khai thông đệ lục Mạch. Nhị phu nhân đang vận động các trưởng lão phế đi ngươi, thời gian của ngươi không còn nhiều nữa đâu. “Diệp Hạo Thiên đưa chung trà lên, nhấp miệng nói.

“Cái gì? Nhị đệ đã đột phá Võ Mạch lục trọng cảnh giới?” Diệp Tử Long có chút không tin hỏi.

” Không sai! Chính tay của ta đã kiểm tra, không thể giả được. “Đối với Diệp Tử Long nghi vấn Diệp Hạo Thiên chỉ nhíu mày, cũng không có trách.

Diệp Tử Long có chút không tin, nhưng nghe chính miệng phụ thân thừa nhận, hắn cũng chỉ có thể chấp nhận sự thật này. Luận gia thế hắn mẫu tộc là Mạc La vương quốc trưởng công chúa, nhưng mà nhị đệ Diệp Tử Hổ cũng không kém cạnh chút nào, là con gái của Lôi Minh tông tại Bạch Dạ vương quốc. Cả hai đều là tam tinh thế lực, nội tình Thâm hậu, đều có một vị Chân Huyền cảnh cường giả tọa trấn.

Đây là đối thủ cạnh tranh lớn nhất của hắn, bây giờ đã tấn thăng lục trọng, trong khi mình cũng chỉ để ý đến tên phế vật Diệp Tử Phàm kia, lãng phí nhiều thời gian thật là không đáng.

“Đa tạ phụ thân nhắc nhở, hài nhi sẽ cố gắng trong vòng năm nay đột phá đến Võ Mạch thất trọng thiên! “Thu lại tâm tình Diệp Tử Long hướng Diệp Hạo Thiên nhất bái, nếu không có Diệp Hạo Thiên nhắc nhở, đến lúc này hắn vẫn vì mấy chuyện lông gà võ tỏi lãng phí thời gian.

“Được rồi, ngươi lui ra đi, có chuyện gì hãy tìm Diệp tổng quản,hắn sẽ giúp ngươi. ” thấy Diệp Tử Long tính tình thay đổi Diệp Hạo Thiên trong mắt xẹt qua một tia vui mừng sau đó để hắn đi.

“Tạ phụ thân, Tử Long cáo lui!” Diệp Tử Long biết Diệp Hạo Thiên nhắc đến Diệp tổng quản là ai, đó là tổng quản mọi sự vụ của Diệp phủ Diệp Bất Ly. Diệp Bất Ly trước đây cũng không phải là họ Diệp mà là họ Vi, nghe nói nam xưa từng lập quá công lao to lớn cho Diệp gia mới được Diệp gia ban cho họ Diệp. Một thân tu vi đã đạt đến Võ Mạch cửu trọng thiên, hắn Diệp Tử Long gặp cũng phải tôn xưng một tiếng Diệp thúc.

Diệp Tử Long đi không được bao xa, hắn quay đầu nhìn lại Nghị Sự các ánh mắt tràn đầy ánh sáng:”Nghị Sự các một ngày nào đó ta sẽ là chủ nhân nơi này, không ai có thể ngăn cản ta, cho dù là Diệp Tử Hổ cũng không được. ”

“Thiếu tộc trưởng, đại sự không xong Diệp Tử Phàm phế vật kia vẫn còn sống.” Diệp Tử Long đang tràn đầy dã tâm thì nghe một giọng nói từ sau lưng truyền đến, quay lại nhìn tên thanh niên mặt chuột này. Sắc mặt không còn cung kính khi đối mặt với phụ thân của hắn nữa, thay vào đó là một tư thái cao cao tại thượng nói:”Mã Nguyên, có chuyện gì từ từ nói, không cần phải hấp tấp như vậy. “Thật ra Diệp Tử Long đang muốn cho Mã Nguyên một cái thống khoái, nhưng nghe được Diệp Tử Phàm không chết hắn cũng không có ý định này nữa. Mã Nguyên tên nô tài này rất là nghe lời, Mã gia trước đây giúp mình cũng không ít vội. Giết đi thực đáng tiếc, có đôi khi hắn nghĩ vì một tên phế vật như Diệp Tử Phàm mà phải hi sinh một cái chân chó vậy cũng không có lời. Hắn và Diệp Hạo Thiên rất giống nhau làm việc gì cũng suy nghĩ lợi ích lớn nhất.

“Thiếu tộc trưởng, lúc tối tiểu nhân ghé qua chỗ của Diệp Tử Phàm thấy hắn còn có thể ngồi dậy nói chuyện với Thiết Trụ, có thể hắn còn sống rất vui vẻ, có phải cần tiểu nhân làm thêm lần nữa?” Mã Nguyên hung ác làm một cái cắt cổ thủ thế.

Diệp Tử Long không nói gì, đến bây giờ Mã Nguyên vẫn còn không biết hắn vừa đi qua quỷ môn quan một vòng. Nhưng bây giờ hắn vẫn còn muốn đi lần thứ hai.

“Không cần, chuyện này đến đây thôi! “Diệp Tử Long không giải thích chỉ để lại một câu rồi đi về phía Long Biên cư của hắn. Bây giờ mục tiêu của hắn là Diệp Tử Hổ, là đã thông đệ thất Mạch bước vào Võ Mạch cảnh hậu kỳ, vì một Diệp Tử Phàm hi sinh một con trung thành cẩu thật không đáng.

Mã Nguyên thật buồn bực, không phải trước đây nhà mình chủ tử thường hay nhắc đến Diệp Tử Phàm là nổi nhục của Diệp gia hay sao, còn mịt mờ ám chỉ nếu có thể làm cho Diệp Tử Phàm biến mất sẽ thưởng cho mình một viên trùng Mạch đan, giúp mình tấn thăng đệ tam trọng, nhập nội viện. Nhưng hiện tại xem ra rất có thể chuyện này là ngâm nước nóng rồi.

Trong lòng có chút tiếc rẻ thở dài, hắn chỉ có đuổi theo chủ tử của mình. Hắn cũng không dám hỏi tại sao vì đó không phải là một nô tài có thể hỏi đến.

….

Diệp Tử Phàm mông lung đi đến một không gian xa lạ, bốn phương đều là những hình đồ kì quái, có hung ác quỷ vật, có khổng lồ yêu thú, có tam nhãn nhân loại.. Vv.

“Chủ nhân, hoan nghênh ngài đến luyện thần không gian!” Đang lúc hắn còn đang khiếp sợ thì một bóng đen xuất hiện trước mặt của hắn.

“Ngươi là? “Lùi lại ba bước hắn ánh mắt tràn đầy nghi ngờ hỏi.

“Ta là Luyện Thần đỉnh khí linh a. Từ sau khi lão chủ nhân vẫn lạc đến nay ta vẫn luôn đi tìm tân chủ nhân, trải qua ức ức vạn năm, cuối cùng cũng tìm thấy người thích hợp. Đó chính là người a chủ nhân của ta.” Dường như biết Diệp Tử Phàm không hiểu hắc sắc thân ảnh trả lời.

Giống như nghĩ đến chuyện gì Diệp Tử Phàm bật thốt:”Chính ngươi là người đã đưa ta đến nơi này sao?”

“Không sai, chủ nhân. Vốn định đưa người đến một Vị Diện cao hơn, nề hà năng lượng trong Luyện Thần đỉnh đã cạn kiệt nên chỉ có thể ủy khuất ngài! ” đại hắc ảnh rất là thành thật trả lời.

“Vậy ngươi làm sao có thể biết ta thích hợp với Luyện Thần đỉnh này? “Diệp Tử Phàm cũng rất là nghi hoặc, theo lý mà nói tại địa cầu người giống như hắn không nhà,không xe,không có một vạn cũng có tám ngàn. Làm sao sẽ chọn trúng mình kia chứ. Giống như một người bình thường đột nhiên trúng mấy chục ức giống nhau. Không chuyện này càng thêm hiếm thấy.

“Chủ nhân a,là bởi vì ngài trời sinh có Hỗn Độn Thần Hồn.Thích hợp tu luyện Hỗn Độn Bá Thần Quyết nên Luyện Thần đỉnh quyết định chọn ngài là đệ nhị đời chủ nhân! “Hắc sắc ảnh tử tiếp tục trả lời.

Chương 3: Hỗn Độn Bá Thần Quyết

Diệp Tử Phàm cố nén nội tâm kích động, rời khỏi Luyện Thần đỉnh không gian, từ hắc ảnh này hắn biết chính mình là vạn vô nhất thất Hỗn Độn thần hồn, mà tu hành Hỗn Độn Bá Thần Quyết đó là yêu cầu bắt buộc. Không những vậy thân thể này của hắn cũng không phải là phế vật mà là tối cường Thần Thể một trong, Thôn Phệ Thần thể.

Thôn phệ Thần Thể vũ trụ mạnh nhất Thần Thể một trong, tuy nhiên muốn thức tỉnh Thôn Phệ Thần Thể cũng không dễ dàng gì, thứ nhất phải có thích hợp công pháp, thứ hai phải có được vô tận tài nguyên. Tiền thân trước đây tu luyện chậm chạp là do thân thể hấp thu đại bộ phận năng lượng, để lại cho hắn không có bao nhiêu năng lượng dư thừa để đã thông Võ Mạch, tu luyện hơn mười năm hắn cũng chỉ có đã thông được một điều Võ Mạch mà thôi.

Nhưng giờ đây mọi chuyện đã khác, hắn có Hỗn Độn Bá Thần Quyết công pháp, theo như lời của Đại Hắc nói đây là một môn tuyệt thế kỳ công. Có thể hấp thu toàn bộ năng lượng hóa cho mình dùng.

Công pháp chia làm mười ba trọng thiên, chỉ cần tu thành đệ nhất trọng viên mãn là có thể địch lại Siêu Phàm cảnh giới cường giả.

Siêu Phàm cảnh giới a, từ trong ký ức của tiền thân hắn cũng biết tu hành cảnh giới tại Thiên Hoang đại lục chia làm, Võ Mạch cảnh, Siêu Phàm cảnh, Chân Huyền cảnh, Pháp Thần cảnh. Cao hơn cảnh giới từ trước đến nay hắn không hề nghe nói. Pháp Thần cảnh đã là cảnh giới tối cao mà nhân tộc tại Thiên Hoang đai lục có thể đạt đến. Nhân tộc cũng chỉ có tám vị Pháp Thần cảnh giới cường giả mà thôi, phân biệt đóng tại các nơi yếu điểm, phòng ngừa cấp bốn đại yêu đột kích nhân tộc.

Siêu Phàm cảnh giới tuy là cảnh giới thứ hai, nhưng tầm quan trọng trọng của nó thì ai cũng biết được. Nếu trong một nhất tinh thế lực có người đột phá Siêu Phàm cảnh giới, gia tộc này lập tức sẽ nhảy lên trở thành nhị tinh thế lực. Mạc La vương quốc ngoài tam đại thế lực là Hoàng tộc, Phần Thiên tông, Huyền Tinh môn có Chân Huyền lão tổ tọa trấn ra, những thế lực khác như Diệp gia như vậy cũng chỉ có một vị Siêu Phàm cảnh giới cường giả mà thôi. Đủ thấy Siêu Phàm cảnh cường giả khan hiếm, gần như hơn chín mươi phần trăm Võ Mạch cửu trọng cường giả điều tạp lại cảnh giới này.

Mà Hỗn Độn Bá Thần Quyết nhất trọng viên mãn lại có thể chém giết Siêu Phàm. Công pháp này khủng bố có thể nghĩ. Nhưng khi nhìn vào bảng danh sách tài nguyên cần thiết để hoàn thành đệ nhất trọng viên mãn hắn lại cười khổ:”Suốt một trăm viên nhất giai cửu trọng yêu thú, hoặc là thiên tài địa bảo tương đương, ta biết đi đâu mà kiếm bây giờ?”

Nhất giai cửu trọng yêu thú tương đương với nhân tộc Võ Mạch cửu trọng võ giả, thế nhưng yêu thú thân thể càng cường đại, cùng cấp nhân tộc nếu không có Linh khí, pháp bảo đối mặt với yêu thú chỉ có chạy một con đường.

Mà Thiên tài địa bảo thì càng không cần phải nói, đại lục này tám mươi phần trăm thuộc về yêu gỗ, những linh dược, linh thạch đa số điều tập trung tại rừng sâu, núi đại. Nơi đó lại có cường đại hơn yêu thú thủ hộ, có những nơi ngay cả Pháp Thần cảnh lão quái vật cũng không dám đến, huống gì là hắn, xem ra muốn trở thành cường giả chặn đường còn rất xa a.

“Chủ nhân, ngài đã quên còn Luyện Thần đỉnh hay sao? Luyện Thần đỉnh có thể luyện hết Thần Ma trở thành khôi lỗi cho người sử dụng, chỉ cần có cường giả hay yêu thú nhập đỉnh về sau, ngài liền có thể có vô hạn thuộc hạ cho ngài sử dụng, còn lo gì không luyện thành đệ nhất trọng chứ!” Thấy Diệp Tử Phàm chỉ vì luyện đệ nhất chuyển mà buồn rầu, Đại Hắc từ trong thức hải truyền âm nói.

“Cũng đúng a, ta còn có Luyện Thần đỉnh, có thể luyện tận cường giả trở thành khôi lỗi, ta còn lo cái gì chứ!” Tâm niệm vừa động Luyện Thần đỉnh từ trong thức hải hắn hiện ra. Diệp Tử Phàm nhìn chăm chú vào chiếc đỉnh xấu xí này, ánh mắt tràn ngập thần quang.

Từ nhận được Hỗn Độn Bá Thần Quyết truyền thừa, hắn trong đầu cũng xuất hiện cách khống chế và sử dụng đỉnh này. Phải nói là nó công dụng hết sức nghịch Thiên, có thể luyện hóa hết thảy cường giả trở thành nô bộc cho mình dùng. Công năng của nó so với Khôi Lỗi tông luyện chế khôi lỗi, càng thêm cường đại gấp trăm ngàn lần. Chí ít hắn cũng chưa nghe nói khôi lỗi tông có thể luyện ra khôi lỗi cấp Chân Huyền cảnh.

Hắn lập tức ngồi dậy, thu hồi Luyện Thần đỉnh vào thức hải, chạy nhanh đến Hỏa Kế phòng, đây là nơi hắn làm công việc tạp dịch. Hắn đã nhớ ra một chuyện có thể làm cho tu vi của hắn trong khoảng thời gian ngắn tăng nhanh.

Hai hôm trước, Hổ Nguyên cư thiên tài nhị ca của hắn nghe nói là đột phá lục trọng Võ Mạch cảnh vì ăn mừng sự kiện này nhị phu nhân sai người đi bắt một đầu bát trọng Hỏa Viêm Hổ đến ngày mai làm giề chúc mừng. Đầu này Hỏa Viêm Hổ chính là đặt tại Hỏa Kế phòng này, đợi đến sáng sẽ có người tới làm thịt con đại Hổ này.

“Hắc.. Hắc.. Nếu ngày mai, không còn nhìn thấy Hỏa Viêm Hổ này, vẽ mặt của Tôn quản sự chắc sẽ rất đặc sắc! “Diệp Tử Phàm nhìn dài hơn một trượng thân thể, hơi thở suy yếu vẫn toát ra uy áp của Hỏa Viêm Hổ không khỏi hiện ra âm hiểm nụ cười.

Tôn quản sự tên là Tôn Minh, là em vợ của Đại quản gia Diệp phủ, nhờ vào tầng quan hệ này hắn tu vi chỉ có Võ Mạch tam trọng nhưng lại chủ quản công việc béo bở tại Hỏa Kế phòng. Thường ngày không ít lần khi dễ ngoại viện đệ tử, Diệp Tử Phàm cũng là thường xuyên bị ăn những đòn hiểm từ tay hắn.

Tâm niệm khè động, Luyện Thần đỉnh xuất hiện trên tay của hắn. Hắn thủ ấn vung lên,một loạt các động tác phức tạp đánh vào Luyện Thần đỉnh, chỉ thấy nhỏ bằng hạt châu tiểu đỉnh chẳng mấy chốc lớn dần lên, một mét… Hai mét…. Ba mét..cho đến tận mười mét mới dừng lại.

“Thu!” từng đạo hấp lực từ trong Thần đỉnh truyền ra, Hỏa Viêm Hổ kể cả chiếc lồng bằng Huyền Thiết tạo thành chẳng mấy chốc bốc hơi khỏi nhân gian. Cho dù là Siêu Phàm cảnh cường giả đến cũng không thể phát hiện được gì. Hắn ấn động pháp quyết, to lớn đại đỉnh chỉ thoáng chốc nhỏ lại sau đó bay vào thức hải của hắn.

Làm xong hết thảy, tinh thần của hắn cũng có chút mỏi mệt, không lo được chuyện khác hắn lập tức quay lại đường củ hồi phòng nhỏ của mình.

Chương 4: Thực Lực Đại Tiến

Về đến phòng nhỏ, Diệp Tử Phàm cẩn thận đóng chặc cửa phòng lại, gấp không chờ nổi biến mất tại căn phòng, tiến vào Luyện Thần đỉnh không gian. Đại Hắc vẫn như thường lệ hiện ra trước mắt hắn.

“Chủ nhân, bây giờ ngài có hai sự lựa chọn, một là trực tiếp Thôn Phệ đầu bát trọng yêu thú tu luyện Hỗn Độn Bá Thần Quyết. Hai là để Luyện Thần đỉnh luyện hóa Hỏa Viêm Hổ trở thành khôi lỗi, cùng ngài sai sử! “Nhìn mới bắt vào Luyện Thần đỉnh không gian Hỏa Viêm Hổ, Đại Hắc trực tiếp đưa ra giải pháp của mình cung Diệp Tử Phàm lựa chọn.

“Ta sẽ Thôn Phệ đầu Hỏa Viêm Hổ này, tu luyện Hỗn Độn Bá Thần Quyết!” Suy nghĩ một chút, Diệp Tử Phàm lập tức đưa ra lựa chọn. Nói thật có một đầu bát cấp yêu thú Hỏa Viêm Hổ làm tay đấm cũng không sai. Phải biết rằng Hỏa Viêm Hổ tuy chỉ là bát cấp yêu thú, nhưng thực lực cực cường, so với cửu trọng Võ Mạch cảnh cường giả cũng không kém bao nhiêu. Nếu có nó là tay đấm, an toàn tự thân có thể đảm bảo. Tại Mạc thành này, nếu không gặp được cửu trọng cường giả tối đỉnh hoặc là Siêu Phàm cảnh cường giả, chính mình có thể đi ngang.

Nhưng nhìn lại thực lực của chính mình, hắn vẫn là bỏ đi cái ý tưởng mê người này, Hỏa Viêm Hổ không có sau này còn có thể bắt lại, nếu thực lực không có e là cũng không còn mạng để mà sống. Nhất là vẫn còn rất nhiều người hi vọng hắn chết.

“Vâng! Chủ nhân, như ngài mong muốn! “Đại Hắc xẹt qua một vệt tán thưởng ánh mắt, nói thật nếu Diệp Tử Phàm lựa chọn để Luyện Thần đỉnh chuyển hóa Hỏa Viêm Hổ thành khôi lỗi, hắn cũng sẽ làm theo, nhưng sẽ đánh giá Diệp Tử Phàm thấp đi vài phần. Thế giới này là lấy thực lực vi tôn, nếu không có thực lực, cho dù người có ức vạn thủ hạ cũng không làm được gì. Ngoại vật mãi mãi cũng chỉ là ngoại vật. Chỉ có thực lực mới là hết thảy.

Đại Hắc vung tay lên, cao lớn Hỏa Viêm Hổ bỗng dưng phân hóa, hợp lại thành ba viên Huyết sắc hạt châu, bay đến trước mặt của Diệp Tử Phàm.

“Chủ nhân! Ngài bây giờ còn chưa thể vận dụng Hỗn Độn Bá Thần Quyết cách không thôn phệ, ba viên huyết đan này là hội tụ Tinh hoa của Hỏa Viêm Hổ. Thôn phệ luyện hóa xong có thể làm cho Hỗn Độn Bá Thần Quyết của ngài đi vào nhất trọng đại thành sơ kỳ.”Đại Hắc bình tĩnh nói.

Diệp Tử Phàm nghe xong, hai mắt tỏa sáng. Hắn biết Hỗn Độn Bá Thần Quyết tổng cộng mười ba trọng, mỗi trọng lại phân biệt là tiểu thành, đại thành và viên mãn. Trong khi ba cái cảnh giới nhỏ cũng có phân chia, đó là sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ.

Luyện thành đệ nhất trọng đại thành sơ kỳ, có thể tăng gấp bốn lần chiến lực. Lấy hắn Võ Mạch cảnh nhất trọng thiên tu vi, một quyền đánh ra sẽ có hai trăm cân lực lượng, nhưng nếu nhân lên bốn lần đó la tám trăm cân lực lượng, ở ngoại viện này cơ hồ vô địch tồn tại. Phải biết rằng Võ Mạch cảnh tam trọng cũng chỉ có sáu trăm cân lực lượng mà thôi. Nhưng đã thông được tam Mạch có thể trực tiếp nhập nội viện.Mà hắn nếu như có tám trăm cân lực lượng, tại tam trọng Võ Mạch cảnh cũng là cường giả tồn tại.

“Vậy bắt đầu đi!” Diệp Tử Phàm trực tiếp ngồi xếp bằng tại Luyện Thần đỉnh không gian, đem một viên huyết đan nuốt vào, vận chuyển Hỗn Độn Bá Thần Quyết, từ trong đan điền của hắn bỗng nhiên xuất hiện một tiểu hắc động. Cuốn lấy huyết đan bắt đầu luyện hóa. Từng tia năng lượng từ tiểu hắc động chiếc xuất mà ra đang trực tiếp dẫn nhập vào da thịt, cốt tủy, huyết dịch của hắn.

Vừa mới bắt đầu, hắn cũng chỉ cảm giác có chút đau xót. Nhưng càng về sau năng lượng càng nhiều, thân thể của hắn cải tạo càng nhanh, đau đớn cũng xuất hiện càng mạnh. Gương mặt của hắn càng lúc càng vặn vẹo. Tuy nhiên nghỉ đến gương mặt chuột âm hiểm của Mã Nguyên, sự vô tình của Diệp Tử Long, hắn đều có nhịn qua được.

Nhìn biểu hiện của Diệp Tử Phàm, Đại Hắc vẫn là rất cao hứng, phải biết rằng đời thứ nhất chủ nhân của hắn lúc đầu tu luyện Hỗn Độn Bá Thần Quyết, cũng phải từ bỏ hai lần, sau lần thứ ba mới có thể thành công. Nhưng Diệp Tử Phàm có thể nhịn qua được. Rất có hi vọng một lần liền tu thành đệ nhất trọng tiểu thành.

“Lão chủ nhân, năm đó nếu như ngài có ý chí kiên định như tân chủ nhân như vậy, cũng sẽ không lâm vào cảnh thân tử đạo tiêu!” Đại Hắc trong lòng cảm thán nói.

“Rắc! ” Một tiếng vang nhỏ từ trong cơ thể Diệp Tử Phàm vang lên, hắn vui mừng vì biết mình đã bước vào đệ nhất trọng tiểu thành, hơn nữa năng lượng còn lại của viên huyết đan trực tiếp giúp hắn tiến vào nhất trọng tiểu thành trung kỳ.

Cảm nhận được thân thể mang lại cường đại lực lượng, hắn cảm thấy mọi sự đau khổ đều đáng giá.

Như vậy bước tiếp theo là, thừa thắng xông lên bước vào nhất trọng tiểu thành hậu kỳ, sau đó chính là đại thành sơ kỳ cảnh giới. Tưởng tượng đến gấp bốn lần có thể tăng phúc, trong lòng của hắn một mảnh lửa nóng.

Theo Diệp Tử Phàm quát lạnh một tiếng, hai viên huyết đan còn lại lập tức bay vào trong miệng, bị tiểu hắc động cuốn vào cơ thể của hắn.

Những tia năng lượng như tiểu xà thông thường, từ đan điền xông hướng toàn bộ cơ thể của hắn. Diệp Tử Phàm khí tức càng ngày càng mạnh.

“Một trọng tiểu thành trung kỳ!”

“Một trọng tiểu thành hậu kỳ! ”

“Một trọng đại thành sơ kỳ! ”

Diệp Tử Phàm trên mặt nụ cười tràn đầy, hắn biết mình đã bước vào cường giả chi lộ.

“Ha ha. Cuối cùng cũng thành tựu một trọng đại thành sơ kỳ, mặc dù là đối mặt với tam trọng thiên Võ Mạch cảnh, ta cũng không sợ. Bây giờ thử xem còn ai dám nói ta là phế vật. ”

Một canh giờ không đến, liền từ một trọng phế vật, trở thành có được tam trọng Võ Mạch cảnh thực lực, truyền đi chỉ sợ kinh ngạc cả Thiên Hoang đại lục.

“Chúc mừng chủ nhân, bước vào cường giả chi lộ bước đầu tiên. “Đại Hắc cũng không tiếc kiệm khen ngợi một câu. Nói thật chỉ tu luyện Hỗn Độn Bá Thần Quyết một lần là có thể tiến vào đại thành sơ kỳ, so với tiền chủ nhân của hắn mạnh hơn nhiều.

“Đây chỉ là bước đầu tiên mà thôi, muốn đạt đến đại thành hậu kỳ hoặc viên mãn cảnh giới còn kém xa!”Diệp Tử Phàm cũng không có đạt được so với Võ Mạch tam trọng cảnh giới mà tự cao.

Hắn biết thực lực của hắn bây giờ ở ngoại viện có thể “thằng chột làm vua xứ mù”.

Nhưng đặt ở nội viện cũng là không đủ xem, phải biết rằng nội viện tứ trọng Võ Mạch cảnh giới, cũng có một ngàn tám trăm cân lực lượng. Hắn chỉ có tám trăm cân lực lượng quả thật không đủ xem.

Như nhớ đến cái gì Diệp Tử Phàm nhìn về phía Đại Hắc hỏi:

“Đại Hắc, có chuyện này ta vẫn không rõ. Hỗn Độn Bá Thần Quyết giảng, nếu tu thành đệ nhất trọng viên mãn cảnh giới, có thể trãm Siêu Phàm. Nhưng theo ta được biết mới vào Siêu Phàm cảnh giới cường giả cũng có một trăm long lực lượng, trong một trọng viên mãn cũng chỉ có gấp mười lần chiến lực. Cho dù ta tu luyện đến đệ cửu trọng Võ Mạch. Thêm Bá Thần quyết tăng phúc, cũng chỉ có hơn tám mươi Long lực mà thôi, không thể nào bằng được Siêu Phàm cảnh giới cường giả được? ” Diệp Tử Phàm rất là nghi hoặc, thông thường đạt đến Võ Mạch nhất trọng có hai trăm cân lực lượng, nhị trọng là bốn trăm, tam trọng là sáu trăm, tứ trọng có một ngàn tám trăm cân, ngủ trọng ba ngàn sáu trăm, lục trọng bảy ngàn hai trăm, thất trọng có hơn hai vạn cân, bát trọng có bốn vạn, cửu trọng có hơn tám vạn, tức tám long chi lực. Đây chính là thường thức tại Thiên Hoang đại lục, mới vào tu luyện ai ai cũng biết.

Hơn nữa Siêu Phàm cảnh giới cường giả có thể ngự không phi hành, thọ nguyên dài lâu, muốn tại Võ Mạch cảnh trãm Siêu Phàm. Từ Thiên Hoang đại lục xuất hiện đến giờ chưa bao giờ có.

Đây chẳng khác gì nói chuyện viễn vông.

Chương 5: Thần Quyết Bá Đạo

“Chủ nhân, ngài có điều không biết, Thiên Hoang đại lục chỉ là một vị diện cấp thấp, hệ thống tu hành không đầy đủ. Tại Vũ Trụ tu hành hệ thống Võ Mạch cảnh tối cao có thể đạt được hơn một trăm long chi lực!”Đại Hắc trả lời.

“Một trăm long chi lực! Làm sao có thể?”Diệp Tử Phàm mặt đầy kinh ngạc hỏi lại.

“Không có gì là không thể chủ nhân của ta! Ta đã từng trải qua Thánh Vực và Thần Giới, nơi đó tại Thánh Tông, Thần Sơn, từ lúc bắt đầu mở ra Võ Mạch tu luyện. Các võ giả không vội vàng trùng kích tiếp theo Võ Mạch mà là khoếch trương mở rộng Võ Mạch của mình lên gấp năm lần, sáu lần so với thường nhân. Thậm chí có những thiên kiêu yêu nghiệt có thể mở rộng Võ Mạch của mình lên tám thậm chí là tối cao chín lần!”Đại Hắc vẫn như thường lệ giải thích nghi hoặc của Diệp Tử Phàm.

“Tám, chín lần. “Diệp Tử Phàm trợn mắt ngoác mồm nói.

“Không sai!Là tám đến chín lần. Chúng ta thường biết Võ Mạch nhất trọng có hai trăm cân, nhưng nếu ngài mang một điều Võ Mạch mở rộng ra chín lần, có thể chứa nội khí cũng thêm gấp chín lần, Võ Mạch nhất trọng khi đó sẽ có một ngàn tám trăm cân. Cứ thế, mãi cho đến cửu Mạch sẽ có được hơn một trăm long chi lực, thêm vào Hỗn Độn Bá Thần Quyết tăng phúc gấp mười lần, ngài sẽ có một ngàn long lực lượng, đến lúc đó chém giết Siêu Phàm còn khó sao?” Đại Hắc nói.

Diệp Tử Phàm cười khổ, hóa ra tại trong tinh không vũ trụ hệ thống tu luyện lại là như thế. So với những tông môn kia, Thiên Hoang đại lục chỉ là nơi hẻo lánh. Ở nơi này cái gọi là cửu trọng, Siêu Phàm, tại những người đó trong mắt không chịu nổi một kích. Đúng là ếch ngồi đáy giếng.

“Đại Hắc, chẳng lẻ nơi đó tất cả mọi người đều có thể mở rộng Võ Mạch của mình lên cao hết hay sao?” Diệp Tử Phàm hỏi.

“Cũng không phải, chủ nhân. Mở rộng Võ Mạch dựa vào ba yếu tố. Thân thể, công pháp và tài nguyên. Thân thể chia làm, phàm thể, Linh thể, Đạo thể, Thánh thể và Thần thể. Phàm thể, danh như ý nghĩa chỉ có thể mở được một điều Võ Mạch, Linh Thể hai lần, Đạo thể bốn lần, Thánh thể sáu lần. Còn Thần thể tối cao có thể mở rộng gấp chín lần. Như chủ nhân ngài đó là Thôn Phệ Thần thể có thể mở rộng tối cao chín lần. Nếu ngài xuất hiện tại Thánh Vực hoặc Thần Giới, sẽ được vô số tông môn tranh nhau cướp đoạt. “Đại Hắc nói.

Để cho Diệp Tử Phàm có thời gian tiêu hóa hết những thông tin một lúc. Đại Hắc mới nói tiếp:

“Còn công pháp tu luyện lại là những tông môn kia bất truyền bí thuật, người bình thường nếu mang Đạo thể, Thánh thể nếu không gia nhập tông môn, không có công pháp tu luyện thì cả đời cũng chỉ là bình thường mà thôi. Nhưng mà chủ nhân ngài không cần lo lắng, Hỗn Độn Bá Thần Quyết chính là vũ trụ mạnh nhất công pháp một trong, cho nên ngài không phải vì công pháp mà phát sầu. ”

Diệp Tử Phàm thoáng yên tâm trở lại, có Hỗn Độn Bá Thần Quyết hắn hẳn là đi đến Võ đạo đỉnh phong mới đúng.

“Nhưng còn đan dược,làm sao có thể luyện chế ra đan dược được đây? Nghe người nói những công pháp kia được các tông môn bảo mật một cách tương đối cao. Với lại ta cũng không biết luyện đan a!” Diệp Tử Phàm đau khổ nói. Hắn nhưng biết đan dược trân quý, luyện đan sư càng là hiếm thấy hơn, tại Mac La vương quốc này chỉ có ba cái thế lực có được luyện đan sư mà thôi. Phân biệt là Hoàng thất, Huyền Tinh tông và Phần Thiên môn. Hơn nữa vị luyện đan sư tại Phần Thiên môn tối cao cũng chỉ là nhất phẩm thượng phẩm đan sư. Luyện ra đan dược cũng chỉ có thể cho Võ Mạch hậu kỳ võ giả sử dụng. Dù vậy cũng được Phần Thiên môn cung như Phật sống.

Diệp gia được xưng đệ nhất thế gia tại Mạc La vương quốc, nhưng trong gia tộc cũng không có một luyện đan sư. Hàng năm phải tốn không ít kim tệ mua sắm đan dược cung gia tộc đệ tử tu luyện. Tuy vậy, các thế lực có luyện đan sư cũng chỉ cung cấp hạn mức mà thôi, hơn nữa giá cả lại càng cao đến thái quá.

Trên thị trường nếu như xuất hiện đan dược trung cấp hoặc là cao cấp chắc chắn sẽ dẫn đến tranh đoạt không còn.

“Chủ nhân! Ngài không cần lo lắng, chỉ là một ít nhất phẩm thượng phẩm đan dược mà thôi, chỉ cần có đầy đủ dược thảo, ngài muốn bao nhiêu sẽ có bấy nhiêu! ” Nhìn thấy Diệp Tử Phàm nhắc đến đan dược với vẻ mặt cau có, Đại Hắc rất là khinh thường. Không phải chỉ là một vài giai đan dược sao, hắn ngay cả Thần đan cũng đã luyện chế không ít. Khi nào lại quan tâm đến một vài giai đan dược bao giờ.

Lời này Đại Hắc nói ra tuy có mang vẻ khinh thường, nhưng Diệp Tử Phàm nghe vào trong tai lại như sấm sét giữa mùa xuân. Hắn trố mắt nhìn về phía Đại Hắc hỏi:

“Đại Hắc! Người thật biết luyện đan? ”

“Đúng vậy! Thưa chủ nhân! “truyện cõi âm

Nghe Đại Hắc khẳng định trả lời. Diệp Tử Phàm không nén nổi nội tâm kích động, tuy không biết Đại Hắc là mấy phẩm luyện đan sư, nhưng từ giọng nói khinh thường nhất giai đan dược. Hắn đoán ít nhất Đại Hắc cũng là nhị phẩm luyện đan sư trở lên. Nhị phẩm đan sư a, có thể luyện chế nhị phẩm đan dược dành cho Siêu Phàm cảnh cường giả tu luyện. Nhất là Siêu Phàm đan, đây là đan dược mà đại đa số cửu trọng Võ Mạch viên mãn cảnh võ giả mơ ước a. Nghe nói Võ Mạch cảnh đại viên mãn võ giả phuc dụng Siêu Phàm đan, sẽ có ba mươi phần trăm hi vọng thành tựu Siêu Phàm cảnh. Đừng nhìn chỉ có ba mươi phần trăm nhưng tích lũy hùng hậu có thêm mười phần trăm. Lĩnh ngộ áo nghĩa hai mươi phần trăm. Tức là có sáu mươi phần trăm hi vọng đánh sâu vào Siêu Phàm.

Giống như tiện nghi lão cha của hắn Diệp Hạo Thiên, đã dừng lại Võ Mạch cảnh cửu trọng viên mãn đã mười năm lâu. Nhưng muốn tấn thăng Siêu Phàm cảnh lại xa xôi không hẹn. Nếu không có Siêu Phàm đan, cả đời này của hắn cũng chỉ chết già tại cửu trọng Võ Mạch cảnh.

Nói vậy đủ thấy Siêu Phàm đan tầm quan trọng. Có thể luyện chế Siêu Phàm đan nhị phẩm luyện đan sư thân phận, địa vị còn cao hơn cả một ít Chân Huyền cảnh giới chân nhân.

Mỗi một vị nhị phẩm luyện đan sư đều chỉ xuất hiện tại trong các tứ tinh thế lực.mỗi người địa vị đều Siêu nhiên. Chỉ trừ Pháp Thần lão tổ ở ngoài sẽ không nghe lệnh của bất kỳ ai, kể cả tông chủ.

Nếu như tin mình có được nhị phẩm luyện đan sư, không cần Luyện Thần đỉnh cũng sẽ có vô số cửu trọng Võ Mạch cảnh cường giả thề chết hiệu lực.

Nhưng trong lòng của hắn cũng chỉ có thể ngẫm lại. Mang ngọc có tội hắn cũng biết, nếu như để cho người khác biết trong tay của hắn có Luyện Thần đỉnh có thể luyện chế nhị phẩm đan dược. Với thực lực hiện nay của hắn e rằng đừng nghĩ đến việc thấy Mặt Trời ngày mai.

“Chủ nhân! Mở rộng Võ Mạch đan dược có hơn mười loại, nhưng thích hợp nhất vẫn là nhất giai thượng phẩm đan dược Khoếch Mạch đan. Nó tài liệu chủ yếu có Chu Linh quả, Tử La thảo, Thần Yêu hoa, Mạch Long thảo, Thiên Lại ô. Ngài chỉ cần gom đủ năm loại dược liệu này ta có thể lập tức luyện chế Khoếch Mạch đan. “Vốn đang còn ảo tưởng, Diệp Tử Phàm nghe Đại Hắc đọc tên các thảo dược thì trong lòng lại lạnh vài phần.

Chu Linh quả, Thiên Lại ô,Tử La thảo, Thần Yêu hoa. Đều là những dược liệu đắt đỏ, một loại thấp nhất cũng có năm trăm kim tệ. Với công việc sát yêu thú tại Hỏa Kế phòng của hắn, một tháng cũng chỉ có mười hai ngân tệ, cho dù làm một đời cũng không đủ tiền mua một cây. Không chỉ có vậy Mạch Long thảo chỉ sinh trưởng tại Long Uyên sơn mạch, nơi đó có rất nhiều nhất giai cửu trọng yêu thú, Siêu Phàm cảnh giới yêu thú cũng không chỉ có một vị. Lợi hại nhất là Giao Long tôn giả, nghe nói đầu nhị cấp đại yêu này đã tiến vào nhị giai hậu kỳ cảnh giới. Cho dù Siêu Phàm cảnh hậu kỳ cường giả gặp phải nó cũng chỉ có nhượng bộ lui binh.

Hằng năm đóng quân tại Long Uyên căn cứ, Siêu Phàm cảnh giới cường giả không ít hơn mười vị. Siêu Phàm cảnh hậu kỳ cũng chỉ có ba vị. Đến từ Đại Tấn đế quốc. Còn lại đều là người của Huyền Tinh tông và Hoàng thất.

Muốn từ nơi đó lấy Mạch Long thảo, Diệp Tử Phàm lập tức đánh mất cái suy nghĩ điên rồ này.

“Đại Hắc! Không còn cách nào khác sao?”Diệp Tử Phàm vẫn còn níu kéo hi vọng hỏi một câu.

“Chủ nhân! Muốn luyện chế Khoếch Mạch đan, năm loại dược liệu thiếu một cũng không được. Tuy nhiên chủ nhân ngài vẫn còn một biện pháp khác! “Dường như Đại Hắc cũng biết với tình hình hiện tại của Diệp Tử Phàm thu thập năm loại dược liệu này là không thực tế.

“Có biện pháp, đó là biện pháp gì? “Diệp Tử Phàm ánh mắt trong mong nhìn lại.

“Chủ nhân! Ngài đã quyên ngài có Hỗn Độn Bá Thần Quyết sao? Hỗn Độn Bá Thần Quyết nhưng la thể, khí, thần tam tu công pháp. Theo lẽ bình thường chỉ có đến Siêu Phàm cảnh giới mới có thể từ trong Thiên Địa hấp thu thiên địa linh khí, nhưng ngài có thể trực tiếp hấp thu thiên địa linh khí đến mở rộng Võ Mạch. Đây cũng chính là Hỗn Độn Bá Thần Quyết và Thần thể lợi hại chỗ! “Dừng lại một chút hắn nói tiếp:

“Hỗn Độn Bá Thần Quyết chẳng những có thể trực tiếp thôn phệ linh khí đến mở rộng Võ Mạch, mà còn có thể thôn phệ nội khí,huyết khí, tinh thần của nhân loại tu luyện giả tăng lên cảnh giới tự thân, cho nên ngài không cần phải quá lo lắng! ”

Diệp Tử Phàm ánh mắt phát sáng, đây quả thật chính là tu luyện lối tắc a.Đầu tiên linh khí chỉ có Siêu Phàm cảnh giới cường giả mới có thể hấp thu, hắn lại có thể. Chẳng phải nói hắn tu luyện tốc độ so với Siêu Phàm cảnh hay sao. Khác nhau là Siêu Phàm cảnh hấp thu linh khí khai mở linh khiếu, còn hắn hấp thu linh khí đến khai mở Võ Mạch. Nếu tốc độ tu luyện của hắn còn chậm mới là quái sự.

Còn thôn phệ nhân loại tu luyện giả càng là chuyện tất yếu. Phải biết rằng tu luyện giới chính là cá lớn nuốt cá bé, nghịch thiên mà đi. Hắn sẽ không vì cùng là nhân loại mà sẽ bỏ qua cơ hội tự cường bản thân. Nhưng hắn cũng sẽ không vì tăng cao tu vi mà lạm sát tràn lan. Làm như vậy chỉ khiến cho bản thân trở thành một cổ máy giết chóc. Vi phạm đi bản tâm của mình.

Có chút gấp không thể chờ được. Hắn thân thể rời khỏi Luyện Thần không gian, ngồi xếp bằng trên giường gỗ, vận chuyển Hỗn Độn Bá Thần Quyết bắt đầu tu luyện.

Hỗn Độn Bá Thần Quyết, đoạt thiên địa chi tạo hóa, trúc vô thượng chi thần công, cực kỳ Bá đạo.

Theo công pháp vận chuyển, bốn phương tám hướng trong vòng một dặm điên cuồng sôi trào, tụ hội xung quanh hắn thân thể, từng tế bào lỗ chân lông của hắn xuất hiện từng tiểu hắc động như hồng hoang mảnh thú thôn phệ hết vạn vật xung quanh.

Từng cổ nồng đậm linh khí tràn vào cơ thể của hắn, những cổ linh khí này cuồng bạo vô cùng, đấu đá lung tung như muốn xé rách cơ thể của hắn. Thế nhưng tiếp theo một đại hắc động từ đan điền xuất hiện, đem tất cả cuồng bạo linh khí này nuốt hết. Chuyển hóa thành từng tia năng lượng xông vào điều thứ nhất Võ Mạch của hắn.

Đạo Võ Mạch này chỉ nhỏ bằng que tăm,chẳng mấy chốc đã tăng lên gấp đôi, thế nhưng vẫn không có đình chỉ. Gấp ba lần, gấp bốn lần, gấp năm lần… Mãi cho đến chín lần mới có thể dừng lại.

Chín lần cũng là mức cao nhất mà Võ Mạch có thể mở rộng được. Hắn cũng không tiếp tục đã thông điều thứ hai Võ Mạch vì biết thực lực tăng lên quá nhanh không cũng cố sẽ làm cho căn cơ bất ổn, không có lợi cho tu hành sau này.

“Quả nhiên không hổ là thiên địa linh khí chỉ trong một đêm, ta có thể mở rộng Võ Mạch lớn đến như vậy. ” Cảm nhận được trong cơ thể lực lượng khủng bố mà Võ Mạch mang lại, hắn không khỏi cảm thán. Lúc trước Võ Mạch của hắn chỉ lớn hơn que tăm một chút thôi, nhưng giờ đây nó đã lớn thành chiếc đũa.khác biệt đâu phải chỉ chín lần.

“Bây giờ ta một quyền đánh ra cũng có một ngàn tám trăm cân lực lượng, nếu vận chuyển Bá Thần Quyết gấp bốn lần tăng phúc sẽ có bảy vạn hai ngàn cân lực lượng, tại Diệp phủ thế hệ trẻ tuổi có thể tính là đệ nhất nhân. Không biết Diệp Hạo Thiên biết đứa con mà mình từ bỏ có thực lực như bây giờ sẽ có cảm giác gì? ” Diệp Tử Phàm nắm chặt tay, cảm nhận được thực lực hiện nay của mình, không khỏi cảm thán nói.

Ken két!

Diệp tử Phàm hoạt động một phen tay chân, lập tức thân thể phát ra từng tiếng giòn vang.

Một cổ cường đại lực lượng từ trong cơ thể hắn hình thành.

“Nguyên lai đây chính là lực lượng, loại cảm giác này, thật làm cho người ta say mê. Chẳng trách bao nhiêu võ giả mong muốn trở thành cường giả. Không tiếc tất cả đại giới. ”

Diệp Tử Phàm thoải mái cười to, hắn lúc này cảm giác một quyền đánh ra có thể sát một đầu thất trọng yêu thú.

Hắn nhìn sắc trời dần chuyển sáng, lại nhìn lại bản thân tu luyện suốt một đêm,trên người dính đầy chất nhờn, toát ra mùi hôi khó chịu. Hắn biết đó là vì bản thân đã dịch cân phạt tủy, đem tạp chất trong cơ thể bài xuất ra ngoài.

“Xem ra phải tắm rửa một phen, sau đó lại đi Hỏa Kế phòng tiếp tục công việc. “Hắn cũng muốn rời khỏi nơi vô tình vô nghĩa này, nhưng mà tiền thân thù còn chưa có báo, hắn vẫn chưa thể đi.

Ba ba ba

Diệp Tử Phàm đang chuẩn bị tắm rửa thì một loạt tiếng đập cửa vang lên.

“Diệp Tử Phàm, lập tức mở cửa! ”

Một giọng nói thô to từ bên ngoài truyền đến.

Diệp phủ ngoại viện diện tích khoảng ba dặm vuông, là nơi cư ngụ của đại đa số con em phụ thuộc vào Diệp gia gia tộc. Tu vi chỉ có một đến hai trọng.

Cũng là nơi không người quản địa phương, năm xưa cũng vì lung lạc một số thế lực phụ thuộc và

tuyển nhận con em từ các chi mạch đến đây tu luyện nên Diệp gia mới lập ra ngoại viện.

Ở nơi này,Diệp phủ sẽ không đầu tư bất cứ tài nguyên gì ở đây. Mọi tu luyện tài nguyên công pháp, ăn ở điều phải dựa vào chính đệ tử của các gia tộc lo lấy. Hơn nữa, phải làm đủ công việc khổ sai. Chỉ khi đã thông được ba điều võ mạch, tiến vào nội viện, Diệp phủ mới trọng điểm bồi dưỡng.

Cái kia đập cửa to tiếng Diệp Tử Phàm là biết đến, hắn tên Lôi Báo, là cùng một bọn với Mã Nguyên có được Võ Mạch nhị trọng tu vi. Ngày thường công việc tạp dịch của hắn điều giao cho Diệp Tử Phàm làm. Nhiều lúc không vui cũng tìm hắn trút giận.

Bất quá, lần này Diệp Tử Phàm thực lực đại tiến, giác quan linh mẫn, nhưng lại phát hiện bên ngoài không chỉ có một mình Lôi Báo.truyện Linh Dị

tiếp ❯

Avatar

Các bạn đăng ký thành viên hội nhé…!
→Free vip→Đọc và nghe audio truyện/ 0 quảng cáo→Yêu cầu truyện / Ưu Tiên♥Ngoài ra AudioSite là Website do hội Mê Đọc Truyện thành lập – chính vì vậy Đọc Truyện trên website giảm 90% xuất hiện quảng cáo nhé !