[Dịch] Tổ Thần Chí Tôn
Tập 2: Vân gia bảo (c11-c20)
❮ sau❯Chương 11: Vân gia bảo! (2)
– Hài nhi hiểu được.
Diệp Thần gật đầu nói, tâm tính của hắn so với lúc trước đã thành thục hơn rất nhiều. Tất cả những gì mà Vân gia bảo đã gây ra cho hắn, tất nhiên hắn phải trả lại gấp mười, đương nhiên, trước lúc có đủ thực lực để làm chuyện đó, hắn phải học cách nhẫn nại.
Phụ tử hai người gấp rút bàn bạc nhiều việc, cho đến mãi tận đêm khuya, Diệp Thần mới từ nơi ở của phụ thân đi ra. Biết được kinh mạch của Diệp Thần đã khôi phục, Diệp Chiến Thiên giống như trẻ ra hơn mười tuổi vậy, cảm giác kích động, hưng phấn không lời nào có thể diễn tả được.
Thấy tinh thần phụ thân như vậy, Diệp Thần cũng vui lây.
Trong bóng đêm dày đặc.
Diệp Thần nhờ ánh trăng yếu ớt soi đường, đi về tiểu viện của mình. Lúc vừa về tới cửa thì hắn nhìn thấy một thiếu nữ mặc áo lụa màu trắng đang vô cùng lo lắng nhìn xung quanh. Tóc dài đen nhánh, nhẹ nhàng chấm xuống hai vai, lộ ra vẻ ôn nhu động lòng người, làn da trắng nõn dưới ánh trăng làm cho nó càng thêm lấp lánh, giống như một đóa hoa sen nở rộ trong đêm.
– Diệp Thần ca ca, huynh đã trở lại.
Nhìn thấy Diệp Thần, tảng đá trong lòng Diệp Nhu cuối cùng cũng buông xuống.
– Nha đầu, sao muội lại ở chỗ này?
Diệp Thần mỉm cười nói, hắn có thể cảm giác được sự quan tâm của Diệp Nhu đối với mình. Kiếp trước, hắn là một cô nhi, cảm giác quan tâm chăm sóc như thế này khiến hắn cảm thấy thật ấm áp. Lúc này, cúi đầu nhìn lại Diệp Nhu, một thân áo lụa mỏng màu trắng, lộ ra những đường cong uyển chuyển cùng chiếc xương quai xanh, chiếc váy được may từ nhiều tấm lụa mỏng xếp tầng giống như những bông tuyết nhẹ nhàng rơi trên mặt đất dưới ánh trăng đang nở rộ, bên hông đeo một bó tơ sợi, ngọc phong nhô cao duyên dáng, càng làm tăng thêm mấy phần ôn nhu.
Chẳng biết từ lúc nào, tiểu nha đầu thắt bím năm xưa nay đã trở thành một thiếu nữ thanh thuần động lòng người. Mùi thơm nhàn nhạt từ cơ thể thiếu nữ khiến tiếng lòng của Diệp Thần lung lay.
Từ nhỏ đến lớn, Diệp Thần đều xem Nhu nhi như thân muội muội của mình, chẳng qua, theo thời gian lớn lên thì tình cảm giữa hai người đã có một chút biến hóa vi diệu.
– Lúc xế chiều ở đại sảnh, muội thấy vẻ mặt Diệp bá bá không đúng, còn tưởng rằng thân thể Diệp Thần ca ca…
Diệp Nhu nói tới đây thì có chút khẩn trương nhìn Diệp Thần.
– Nha đầu ngốc, thân thể của ta không có việc gì cả, muội xem nè, đây không phải là rất tốt sao?
Diệp Thần làm động tác vặn mình, cười nhẹ một tiếng nói, trong lòng tràn đầy yêu thương.
– Muội nhanh trở về đi, đêm hôm khuya khoắt như thế này nếu bị người khác nhìn thấy thì sẽ hiểu lầm đấy.
– Muội không sợ.
Khuôn mặt nhỏ nhắn Diệp Nhu lộ vẻ nghiêm túc nói.
– Nha đầu, kinh mạch của huynh tất cả đều đã khôi phục, như vậy muội còn chưa yên tâm sao. Sau này, muội cũng không cần phải tiêu hao huyền khí để chăm sóc kinh mạch cho ta nữa.
Diệp Thần nói. Bởi vì mỗi khi đến đêm trăng tròn, Diệp Nhu đều vận chuyển huyển khí giúp hắn, nhờ vậy mà Diệp Thần mới có thể không bị những đau đớn cùng cực hành hạ. Nếu như ba năm qua Diệp Nhu không vì hắn mà tiêu hao huyền khí, với thiên phú của nàng thì e rằng giờ đây đã sớm đột phá lên cấp sáu rồi.
– Diệp Thần ca ca, kinh mạch của huynh đã khỏi rồi sao?
Trong con ngươi long lanh của Diệp Nhu tràn ngập vẻ khó tin.
– Chẳng lẽ ta còn phải lừa muội hay sao?
Diệp Thần cười cười nói, hắn vận chuyện một chút huyền khí, lập tức một cỗ huyền khí chấn động phát ra.
– Thật sự đã khôi phuc…
Diệp Nhu lẩm bẩm, ánh mắt có chút ngây ngốc, nước mắt không tự chủ được mà tuôn rơi.
– Chẳng qua chuyện này muội không thể nói với những người khác.
Diệp Thần cười cười nói:
– Nhu nhi tại sao lại khóc, kinh mạch của ta khôi phục thì muội phải vui mừng mới đúng chứ!
– Kinh mạch của Diệp Thần ca ca cuối cùng cũng đã khôi phục, thật tốt quá! Ta thật sự rất vui!
Diệp Nhu giống như giật mình thức tỉnh, thoáng cái đã nhào vào lồng ngực của Diệp Thần, khóc nức nở.
Diệp Thần bị phản ứng kịch liệt của Diệp Nhu làm ngẩn người, qua một lúc lâu sau, hắn cười cười, tay phải vỗ vỗ vào sau lưng Diệp Nhu.
Sau khi Diệp Nhu khóc lớn một hồi, lúc này nàng vừa lau nước mắt vừa nghẹn ngào nói:
– Huynh yên tâm, Diệp Thần ca ca, muội sẽ không nói cho người khác biết.
Qua một lúc thật lâu, hai người mới từ từ yên tĩnh lại. Ôm Diệp Nhu trong lòng, cái loại cảm giác mềm mại trước ngực thế này, còn có mùi thơm thiếu nữ thoang thoảng, khiến cho trong lòng Diệp Thần sinh ra một thứ cảm giác khác thường. Hắn thuận tay vuốt ve mông Diệp Nhu, cười ha ha nói:
– Nha đầu, muội làm rớt nước mũi lên người của ta này!
Lòng bàn tay truyền đến cảm giác co dãn mềm mại khiến cho Diệp Thần giống như bị điện giật, ngu ngơ hồi lâu.
Nép trong ngực Diệp Thần, cái cảm giác ấm áp này khiến cho thân thể Diệp Nhu cứng đờ. Mới vừa rồi vì quá cao hứng nên làm cho nàng hoàn toàn quên mất chuyện nam nữ hữu biệt này. Sau khi bị Diệp Thần vỗ mông mấy cái, nàng mới đột nhiên cảm giác có gì đó không đúng, vội vàng nhảy lên như mèo bị dẫm phải đuôi, gương mặt đỏ bừng như lửa, cúi đầu không dám nhìn vào ánh mắt Diệp Thần:
– Diệp Thần ca ca, kinh mạch của huynh vừa mới khôi phục, vẫn là nên nghỉ ngơi nhiều, muội đi về trước đây!
– Để ta tiễn muội.
Diệp Thần có chút lúng túng nói, động tác vỗ mông của hắn vừa xong quả thật có diểm càn rỡ.
– Không cần đâu.
Diệp Nhu nhảy vụt qua tường chạy mất.
Nhìn bóng lưng Diệp Nhu biến mắt, Diệp Thần cảm thấy buồn cười, lại nhìn xuống lòng bàn tay, bỗng nhiên trong lòng hắn nảy ra một suy nghĩ kỳ quặc, mông của nhà đầu Diệp Nhu này cảm giác khá là tốt.
Từ bụi cỏ phía xa, nhìn Diệp Thần đi vào tiểu viện, Diệp Nhu vẫn đứng nguyên tại chỗ, gương mặt vẫn còn đỏ ửng, trong lòng như có con thỏ nhảy nhót, bình bịch không ngừng, lát sau, nàng vểnh cái miệng xinh xắn lên, có chút bất mãn, lầm bầm nói:
– Diệp Thần ca ca cũng quá khi dễ người ta, mông của con gái sao có thể tùy tiện mà vỗ được chứ?
Nhưng ngay sau đó, nàng lại buột miệng cười, cười tươi như hoa, chẳng qua dường như nàng lại nghĩ tới điều gì đó, vẻ mặt lại trở nên u sầu:
– Ta còn có thể ở lại Diệp gia bảo này bao lâu nữa đây?
Nội tâm của thiếu nữ thất lạc, giống như cây ngô đồng đong đưa trong bóng đêm lạnh lẽo.
Diệp Thần trở lại căn phòng nhỏ của mình, huyền khí trong cơ thể lại có dấu hiệu sắp đột phá. Hắn vội vàng ngồi xuống, bắt đầu tu luyện Lôi Đế Quyết, huyền khí trong cơ thể nhanh chóng vận chuyển.
Có thể là do trước khi kinh mạch bị đứt đoạn, Diệp Thần đã tu luyện đến cấp sáu đỉnh phong, trụ cột vẫn còn, nên tốc độ tăng lên của huyền khí mới nhanh như vậy.
Chương 12: Huyền khí chi hải (1)
Khi hắn ngồi xuống thúc dục thanh phi đao trong đầu thì một cỗ huyền khí bàng bạc liền từ trong phi đao mãnh liệt trào ra, nhanh chóng chảy về tứ chi bách hải của Diệp Thần.
Trong phi đao ẩn chứa một lượng cực lớn huyền khí tinh thuần, loại huyền khí này so với huyền khí trong trời đất còn tinh thuần hơn nhiều. Diệp Thần hoàn toàn không cần phải đi hấp thu huyền khí ở xunh quanh nữa, chỉ cần vận chuyển, luyện hóa huyền khí phun ra từ thanh phi đao thì đã đủ cho hắn dùng rồi.
Huyền khí trong phi đao quá mức tinh thuần, Diệp Thần mỗi lần chỉ có thể hấp thu một phần mười trong đó, chín phần còn lại đều bị tản mát hết.
– Như vậy thật quá lãng phí, huyền khí trong phi đao sao có thể bị lãng phí như vậy a?
Diệp Thần có chút lo lắng suy tư, hắn nhớ khung cảnh kỳ lạ trong mộng lúc trước, nhớ tới biển huyền khí rộng mênh mông bát ngát kia, nếu đó chính là thế giới trong phi đao thì cho dù hắn có lãng phí thế nào đi chăng nữa, cũng không thể nào dùng hết huyền khí ẩn chứa trong biển kia!
Tạm thời không nói đến những thứ này, bất kể là có lãng phí hay không, trước tiên cứ nhanh chóng tăng thực lực của mình rồi hãy nói. Vân gia bảo lòng lang dạ sói kia đã dòm ngó Diệp gia bảo từ lâu rồi. Diệp gia bảo đang đứng trước nguy cơ, nếu không nhanh chóng làm cho thực lực của mình tăng lên thì ngay cả sức để tự bảo vệ bản thân còn không có chứ đừng nói gì đến việc bảo vệ người thân của mình.
Trong lúc vận chuyển huyền khí, Diệp Thần dần dần tiến vào trạng thái nhập định, phảng phất như có một thanh âm thần bí xa xưa trong đầu hắn đang thì thầm giảng giải những huyền bí của Cửu Tinh Thiên Thần Quyết. Tâm trí của Diệp Thần trở nên tĩnh lặng, lắng nghe thanh âm như có như không kia, rồi bỗng nhiên hắn như hiểu ra một số tin tức.
Cửu Tinh Thiên Thần Quyết bao gồm chín thiên, bên trong chứa chín loại công pháp, Lôi Đế Quyết chỉ là một trong số đó, các công pháp hỗ trợ lẫn nhau, tương sinh tương khắc, mỗi một loại công pháp đều phải tu luyện thì mới xem như thực sự tu luyện Cửu Tinh Thiên Thần Quyết. Bởi vì cùng lúc phải tu luyện chín loại công pháp nên khó khăn trong đó so với tu luyện những công pháp khác thì phải hơn rất nhiều. Chẳng qua, uy lực của môn công pháp này thì những công pháp khác không thể nào sánh bằng.
Cửu Tinh Thiên Thần Quyết chỉ có phương pháp luyện khí, không chứa vũ kỹ, nhưng bất kỳ vũ kỹ nào trong thiên hạ cũng đều có thể dùng Cửu Tinh Thiên Thần Quyết để thúc dục huyền khí, võ học trong thiên hạ không thể có thứ gì tốt hơn như thế!
Diệp Thần không khỏi cảm thấy kinh thán, trong thiên hạ lại có công pháp thần kỳ như vậy sao. Lúc vừa mới bắt đầu tập võ, các võ sư trong gia tộc từng nói với Diệp Thần rằng công pháp và vũ kỹ là phải hỗ trợ lẫn nhau, vũ kỹ dựa vào công pháp mà được sáng tạo ra, ví dụ như Lôi Minh nội kình của Diệp gia có mười sáu loại vũ kỹ, những vũ kỹ này chỉ có người tu luyện Lôi Minh nội kình mới có thể sử dụng, những người tu luyện công pháp khác thì vô pháp thi triển. Tất cả vũ kỹ của những gia tộc khác cũng như vậy, nếu không có công pháp tương ứng thích hợp, cho dù có học lén được vũ kỹ của những gia tộc đó thì cũng không thể thi triển ra được.
Không có công pháp, vũ kỹ liền trở nên vô dụng.
Cho nên một gia đình có truyền thống sâu xa, một gia tộc có lịch sử lâu đời thì công pháp của bọn họ đã trải qua vô số lần cải tạo, trở nên thích hợp hơn cho thành viên trong gia tộc tu luyện. Mặt khắc còn có vô số những nhân vật thiên tài dựa vào công pháp có sẵn, sáng tạo ra vũ kỹ đặc biệt từ đó mới có thể giúp cho gia tộc sinh tồn trong một đế quốc mà cường giả nhiều như rừng này.
Sau khi tu luyện Cửu Tinh Thiên Thần Quyết, lại có thể luyện tập mọi vũ kỹ trong thiên hạ, đây hoàn toàn là phá vỡ nhận thức của Diệp Thần.
Cửu Tinh Thiên Thần Quyết này hẳn là một môn công pháp hoàn toàn khác biệt!
Chẳng qua, Cửu Tinh Thiên Thần Quyết bao gồm chín thiên công pháp nên việc tu luyện nó cũng gấp mấy lần tu luyện công pháp bình thường.
Chỉ tu luyện Lôi Đế Quyết hẳn là cũng có thể có chút thành tựu, chẳng qua sau khi cân nhắc kỹ, Diệp Thần quyết định tu luyện toàn bộ Cửu Tinh Thiên Thần Quyết. Mặc dù con đường võ đạo có thể sẽ gian nan hơn nhiều so với những người khác, nhưng Diệp Thần tin tưởng, chỉ cần làm hết mình thì chắc là không thành vấn đề.
Trước tiên bắt đầu từ Lôi Đế Quyết quen thuộc nhất!
Tại lúc Diệp Thần dốc lòng lĩnh hội ảo diệu của Lôi Đế Quyết, hắn chỉ cảm thấy huyền khí trong cơ thể như đang cuồn cuộn kích động, bích chướng tiến cấp dưới sự tấn công của huyền khí rất nhanh liền bị phá tan thành mảnh nhỏ, hóa thành hư ảo.
Sau khi đột phá bích chướng tiến cấp, Diệp Thần rõ ràng cảm giác được huyền khí trong cơ thể so với trước kia đã tăng lên gấp mấy lần.
Cấp bốn!
Ba năm rồi, cảm giác lực lượng quay về với thân thể khiến cho Diệp Thần phi thường kích động, không biết lúc nào hắn mới có thể khôi phục đến trạng thái cấp sáu đỉnh phong lúc trước! Diệp Thần tin tưởng, với tốc độ tu luyện như hiện tại thì viễn cảnh đó không còn quá xa xôi nữa rồi. . Ngôn Tình Trọng Sinh
Nhớ đến ba năm nay chịu đủ mọi loại khuất nhục, Diệp Thần thở ra một hơi thật dài, cuối cùng sẽ có một ngày hắn dùng thực lực của mình để rửa sạch những thứ sỉ nhục kia.
Sau cấp bốn, tiến độ tu luyện dần chậm lại, chẳng qua Diệp Thần vẫn tiến bộ thần tốc, mỗi ngày đều ở trong tiểu viện an tâm tu luyện.
Lúc này là buổi trưa, gió lạnh thổi hiu hiu nên cũng không quá nóng.
“Keng keng keng.”
Một hồi chuông trầm thấp du dương truyền khắp Diệp gia bảo.
Diệp Thần mở bừng hai mắt, đây là tiếng chuông báo hiệu hội nghị gia tộc, phàm là nghe được tiếng chuông này thì tất cả mọi người của Diệp gia đều phải đến diễn võ trường tập hợp. Hắn đứng lên, sửa lại lại y phục trên người một chút rồi đi ra ngoài.
Lúc này, tại diện võ trường của Diệp gia vô cùng ồn ào, người của Diệp gia đã đứng đầy trong đó, tất cả mấy ngàn người đều có mặt, chẳng qua ai nấy đều chỉnh tề, đâu vào đấy, tất cả mọi người đều đang tìm vị trí của mình.
Phía trước diễn võ trường bày vài cái ghế dựa, đó chính là vị trí của đám người Diệp Chiến Thiên, Diệp Chiến Long, Diệp Mặc Dương. Bên trái có một khu đất trống, là chỗ đứng của đám tinh anh trong gia tộc từ mười tám đến bốn mươi tuổi, ở đó cũng có khoảng hơn một trăm người, người nào người nấy ít nhất cũng cấp năm trở lên, bọn họ chính là trụ cột của gia tộc. Khu đất trống bên phải là dành cho những thiếu niên có thiên phú tu luyện từ mười tám tuổi trở xuống, ở đây cũng có khoảng hai ba trăm người. Về phần khu đất ở giữa thì dành cho những người không có thiên phú tu luyện hoặc những tộc nhân già yếu, tàn tật.
Chương 13: Huyền khí chi hải (2)
Diệp Thần nhìn về phía bên phải, chỉ thấy Diệp Nhu cũng đang nhìn về phía bên này, cô bé này hôm nay mặc một bộ váy trắng noãn, tựa như một tiên tử, đứng giữa đám người trông giống như hạc giữa bầy gà. Sau khi nàng phát hiện ánh mắt của Diệp Thần thì tựa như cười đáp lại, làm cho thiếu niên bên cạnh phải liếc nhìn liên tục.
Cách đó không xa, ánh mắt Diệp Tuyền trong đám người như đang kiếm cái gì đó, sau khi nhìn thấy Diệp Thần thì cũng mỉm cười. Diệp Thần có thể cảm giác được vị đường muội lúc bình thường ít khi nói chuyện này đối với mình vẫn rất quan tâm.
– Không biến hội nghị gia tộc lần này sẽ bàn về những việc gì nữa.
Diệp Thần âm thầm suy nghĩ.
Diệp Không Ngạn từ ánh mắt của Diệp Tuyền, sau khi thấy Diệp Thần thì lộ ra vẻ mặt khinh bỉ.
Mỗi năm ở Diệp gia bảo, nhiều nhất có khoảng ba lần hội nghị gia tộc như thế này, không biết lần hội nghị này có chuyện gì quan trọng cần tuyên bố.
Diệp Chiến Thiên đứng ở trước nhất, ông ta lúc này hoàn toàn không hề có cảm giác già nua như lúc trước mà lộ ra tinh thần rạng rỡ.
Dù sao cũng là tu luyện giả cấp tám đỉnh phong, bởi vì trước đây mỗi ngày tâm thần đều không yên, ưu tư quá nặng nề nên mới tạo cảm giác già nua mệt mỏi như thế. Mấy ngày qua, gánh nặng trong lòng ông ta cuối cũng cũng đã có thể bỏ xuống, tu luyện dưỡng khí, lại có Lôi Đế Quyết của Diệp Thần hỗ trợ nên tinh khí thần lập tức trở lại trạng thái đỉnh phong, gần như có dấu hiện muốn đột phá, thế nên tinh thần lại càng thêm thoải mái.
Diệp Chiến Thiên bước đi mạnh mẽ như rồng như hổ, đứng ở trên đài cao, cất cao giọng nói:
– Hôm nay mời mọi người tới dự hội nghị gia tộc là có một số chuyện muốn tuyên bố.
Thanh âm của Diệp Chiến Thiên giống như hông chung, trầm thấp có lực, mấy ngàn tộc nhân tại chỗ đều có thể nghe thấy rõ ràng. Những âm thanh nghị luận rì rầm trên võ trường lúc này ngưng hẳn lại, có thể thấy được Diệp Chiến Thiên tại Diệp gia bảo có uy võng cao đến loại trình độ nào.
Nhìn thấy tinh thần Diệp Chiến Thiên rạng rỡ như vậy, những người trong tộc cũng rất vui mừng.
– Gần ba năm qua, sản nghiệp của gia tộc đã vơi đi năm sáu phần, ta quyết tâm khôi phục sản nghiệp của gia tộc, sau này sẽ giảm bớt việc thu mua Tụ Khí Đan.
Lời của Diệp Chiến Thiên vừa rơi xuống, khiến cho những người trong gia tộc lại tiếp tục nghị luận rì rầm. Ánh mắt của một đám những người trong tộc nhìn về phía Diệp Thần, có tiếc hận, cũng có thương cảm. Nhớ ngày đó, Diệp Thần ở trong tộc hoàn toàn xứng là một thiên tài, là hy vọng của mọi người, tất cả đều hy vọng trong tộc có thể xuất hiện một nhân vật như chiến thần, để cho bọn họ trong loạn thế nhận được sự che chở, nhưng hiên giờ thì mọi thứ là không thể xảy ra. Chẳng lẽ tộc trưởng chuẩn bị buông tha cho Diệp Thần?
– Tộc trưởng, điều này không thể được!
– Tộc trưởng, kinh mạch của Thần nhi vẫn phải trị.
– Về kinh mạch của Thần nhi thì ta chuẩn bị dùng phương pháp kia của hắn.
Diệp Chiến Thiên nhìn thoáng qua Diệp Thần trong đám người nói, mặc dù vẻ mặt không thay đổi nhưng nội tâm thì thật sự rất sung sướng.
– Diệp Thần ca, không nên nản chí, kinh mạch của huynh sớm muộn cũng có ngày khôi phục.
Nói chuyện chính là Diệp Mông, con thứ ba của Nhị thúc Diệp Chiến Long.
– Đúng vậy, Diệp Thần ca, các vị thúc bá nhất định sẽ tìm được biện pháp khôi phục kinh mạch cho huynh.
Một người bên canh Diệp Thần ân cần nói, tiểu hài tử này là con trai của Lục thúc.
Diệp Thần quay đầu lại, nhìn thấy mười mấy ánh mắt nóng bỏng, những ánh mắt chân thành của đám huynh đệ này khiến cho Diệp Thần thật sự cảm nhận rõ ràng về sự ấm áp trong gia tộc.
Còn về nhưng kẻ trong gia tộc chê cười mình cuối cùng vẫn chỉ là số ít, hơn nữa còn là một đám do Diệp Không Ngạn cầm đầu. Rất nhiều người trong giai đoạn kinh mạch của Diệp Thần bị đứt đoạn này cũng đều đem hết toàn lực trợ giúp hắn, những huynh đệ thúc bá này rất nhiều người bởi vì hắn mà ba năm qua ăn mặc tiết kiệm, cống hiến tiền bạc của mình để gia tộc mua Tụ Khí Đan giành cho Diệp Thần chữa trị kinh mạch, ân tình như thế này, Diệp Thần làm sao dám quên?
– Từ hôm nay trở đi, bọn họ chính là huynh đệ của Diệp Thần ta!
Trong lòng Diệp Thần âm thầm thề.
– Chuyện thứ hai ta muốn tuyên bố chính là con gái của Tam đệ Diệp Chiến Hùng là Diệp Tuyền, đã thông khảo hạch của Thanh Vân Tông. Hai tháng sau sẽ tiến vào Thanh Vân Tông tu luyện, đây là chuyện may mắn của gia tộc, những người trẻ tuổi của gia tộc phải lấy Tuyền nhi làm tấm gương, phải càng thêm nỗ lực để giúp cho gia tộc ngày càng thêm huy hoàng!
Diệp Chiến Thiên vừa nói xong những lời này, nhất thời bên trong gia tộc dấy lên một hồi hưởng ứng. Muốn nhận được tư cách nhập môn của Thanh Vân Tông, ngoại trừ dưới mưới tám tuổi phải đạt tới cấp sáu, thì còn phải thông qua khảo hạch của Thanh Vân Tông, mà những khảo hạch này vô cùng khó khăn. Mười mấy năm qua tại Diệp gia chưa từng có ai thông qua được khảo hạch đó, lúc đầu Diệp Thần cũng có cơ hội, nhưng đáng tiếc trước lúc tham gia khảo hạch lại xảy ra chuyện như thế, hiện tại Diệp Tuyền nghiễm nhiên đã là người đứng đầy trong đám trẻ tuổi!
– Không ngờ Tuyền nhi tuổi còn trẻ mà lại có được thành tựu như vậy, thật không thể tin được!
– Xem ra hy vọng tương lai của gia tộc phải để Tuyền nhi gánh vác rồi.
Một đám đệ tử trẻ tuổi trong gia tộc rối rít chuyển ánh mắt hâm mộ về phía Diệp Tuyền, thiếu nữ làm cho người khác kinh diễm kia không biết đã khiến cho bao nhiêu thiếu niên mơ mộng.
– Diệp Thần ca ca, ngươi cần phải cố gắng lên, không thể thua Diệp Tuyền tỷ tỷ.
Diệp Nhu lộ ra trong veo mỉm cười, không nói ra được điềm tĩnh vui mừng. Diệp Thần kinh mạch đã hoàn toàn khôi phục, nàng tin tưởng vững chắc, dùng thiên phú của Diệp Thần, có lẽ rất nhanh có thể một lần nữa tìm về tự tin.
– Nếu không phải mỗi tháng đều muốn hao phí huyền khí giúp ta ân cần săn sóc kinh mạch, tu vị của Nhu Nhi, chỉ sợ sớm đã vượt qua Tuyền Nhi đi à nha.
Diệp Thần lộ ra thần sắc hồi ức, kinh mạch đứt đoạn ba năm này, mỗi khi đêm trăng tròn, hắn đều đau đến chết đi sống lại, Diệp Nhu mỗi lần đều phải mạnh mẽ đem huyền khí đưa cho hắn, giúp hắn ân cần săn sóc kinh mạch, để cho hắn khỏi bị thống khổ. Nếu như không phải bởi vì như vậy, huyền khí của Nhu Nhi, rất có thể đã đột phá thất giai thậm chí cao hơn.
Một đám tộc nhân nghị luận không ngớt, trong loạn thế nhân mạng ti tiện như cỏ rác, gia tộc đã trở thành chỗ che chở cho mỗi người, mỗi người tự nhiên đều hi vọng gia tộc mình cường đại, Diệp Tuyền có thể vào Thanh Vân tông bồi dưỡng, chỉ sợ qua không được vài năm, trong gia tộc sẽ ra một Nữ Võ Thần rồi.
Chương 14: Bảy ngày!!! (1)
Đối với tin tức này, bọn hắn vẫn tương đối hưng phấn đấy.
Diệp Chiến Thiên lại nói một ít về quặng mỏ, cửa hàng… các loại tình huống kinh doanh của Diệp gia.
– Bảy ngày sau đó, chính là năm năm một lần tế tổ đại điển, thông tri tất cả Diệp gia tộc nhân bên ngoài rèn luyện, kinh thương, ở trong bảy ngày gấp trở về, mặt khác phái người đi thông tri lão tộc trưởng, mời hắn rời núi. Hôm nay tộc hội, liền đến đây là kết thúc.
Diệp Chiến Thiên nói.
– Đợi một chút.
Ngay thời điểm mọi người chuẩn bị tản đi, Đại trưởng lão Diệp Mặc Dương ở bên cạnh đột nhiên lên tiếng nói.
– Đại trưởng lão có chuyện gì không?
Diệp Chiến Thiên nhìn về phía Diệp Mặc Dương, trong ánh mắt hiện lên một đạo tinh quang hơi không thể tra.
– Hôm nay tộc hội, vừa vặn các tộc nhân đều ở, ta có một việc muốn nói!
– Không biết Đại trưởng lão muốn nói sự tình gì?
Diệp Chiến Thiên hỏi.
Lúc này đám người Diệp Chiến Long, Diệp Chiến Hùng cũng đem lực chú ý đặt ở trên người Diệp Mặc Dương, bọn hắn mơ hồ có chút dự cảm bất hảo.
– Lão phu cùng năm trưởng lão còn lại thương lượng một chút, bảy ngày sau chính là năm năm một lần tế tổ đại điển, theo đạo lý, là lúc nên xác định kế nhiệm tộc trưởng, không biết tộc trưởng thấy thế nào?
Diệp Mặc Dương híp lão nhãn, nhìn xem Diệp Chiến Thiên hỏi.
Diệp gia tổ chế, ngoại trừ có một tộc trưởng ra, còn muốn ở trong trẻ tuổi tuyển ra một kế nhiệm tộc trưởng, phân biệt chấp chưởng một lớn một nhỏ hai tổ truyền ấn tín, thời điểm tộc trưởng gặp bất trắc, liền do kế nhiệm tộc trưởng cầm quyền, tiếp nhận vị trí gia chủ.
Diệp Gia Bảo kế nhiệm vị trí gia chủ, vốn là giao cho Diệp Thần kế thừa, nhưng mà sau khi Diệp Thần bị tập kích, ấn tín của Diệp Thần tạm do Diệp Chiến Thiên đảm bảo, kế nhiệm tộc trưởng vị, đã ghế trống ba năm. Cho nên Diệp Mặc Dương vào lúc đó đưa ra, muốn một lần nữa tuyển ra kế nhiệm gia chủ.
Một đám tộc nhân Diệp gia đều nghị luận.
– Xác thực nên tuyển ra kế nhiệm tộc trường.
– Kế nhiệm tộc trưởng để trống ba năm, có chút không phù hợp tổ chế.
Bọn hắn nói ra thanh âm thảo luận, Diệp Mặc Dương nghe xong rất là đắc ý, tuyển ra kế nhiệm tộc trưởng là sự tình mục đích chung, chỉ sợ Diệp Chiến Thiên cũng kéo không được bao lâu.
Ở bên trong trẻ tuổi, đệ tử dòng chính có tư cách tranh đoạt vị trí kế nhiệm gia chủ, tổng cộng cũng chỉ mười mấy người mà thôi, nếu luận thực lực, Diệp Tuyền sắp xếp thứ nhất, thế nhưng Diệp Tuyền đã lấy được tư cách nhập môn Thanh Vân tông, sẽ không vào lúc này tranh đoạt vị trí kế nhiệm gia chủ.
Diệp Nhu ở Diệp gia, thuộc về ngoại nhân, từ nhỏ gởi nuôi tại Diệp Gia Bảo, tuy thực lực không tệ, nhưng không có tư cách tranh đoạt vị trí kế nhiệm gia chủ, như vậy có khả năng nhất đạt được vị trí kế nhiệm gia chủ, chỉ có nhi tử Diệp Không Ngạn của Diệp Mặc Dương rồi.
Nghe được Diệp Mặc Dương nói, trên mặt Diệp Không Ngạn lập tức hiện ra vẻ hưng phấn kích động, kế nhiệm gia chủ, đây đối với hắn mà nói, tuyệt đối là vinh quang lớn lao, đạt được vị trí kế nhiệm gia chủ, hai năm sau cũng có tư cách cưới được Diệp Tuyền, càng có khả năng trong tương lai trở thành gia chủ của Diệp gia, đến lúc đó Diệp Gia Bảo sẽ do hắn định đoạt rồi!
Diệp Chiến Thiên nhíu mày, tuy hắn biết rõ Diệp Thần đã khôi phục kinh mạch, thế nhưng khôi phục mới vài ngày, căn bản vô lực tranh đoạt vị trí kế nhiệm gia chủ.
– Tranh đoạt vị trí kế nhiệm gia chủ, tạm định ba tháng sau tiến hành.
Diệp Chiến Thiên trầm ngâm nói.
– Tại sao phải định ba tháng sau, cái này không phù hợp tổ chế!
Diệp Mặc Dương cố hết sức tranh luận.
– Đại ca nói ba tháng sau lại tiến hành, Diệp trưởng lão không khỏi cũng quá nóng lòng, ngay cả ba tháng cũng đợi không được sao?
Một bên Diệp Chiến Long trầm giọng nói.
– Bảy ngày sau chính là tế tổ đại điển, vì cái gì không ở tế tổ đại điển tiến hành? Lại phải chờ tới ba tháng sau, nếu như tộc trưởng có thể nói ra lý do làm cho người tin phục, chúng ta tự nhiên sẽ tiếp nhận!
Diệp Mặc Dương một bước cũng không nhường, âm thầm nghĩ, Diệp Chiến Thiên đây là đang kéo dài thời gian, vấn đề này, chậm thì sinh biến, tuyệt đối không thể kéo lâu.
– Không có lý do gì, ta thân là tộc trưởng, chẳng lẽ quyền lực làm một cái quyết định như vậy cũng không có sao?
Diệp Chiến Thiên hừ lạnh một tiếng, hắn nhìn quanh phần đông các tộc nhân trên trận, ánh mắt hướng Diệp Thần bên kia nhìn thoáng qua, trong nội tâm bùi ngùi thở dài một hơi, đợi thực lực Diệp Thần tăng lên, hắn nhất định sẽ giúp Diệp Thần đoạt lại vị trí kế nhiệm gia chủ. Thế nhưng bảy ngày sau đem tổ ấn đại biểu quyền lực gia tộc giao cho Diệp Không Ngạn cùng Diệp Mặc Dương, lại không có cam lòng.
– Tộc trưởng hẳn là muốn chuyên quyền độc đoán sao?
Diệp Mặc Dương cười lạnh một tiếng nói.
– Ba năm trước, tộc trưởng khư khư cố chấp, làm hại Diệp gia lâm vào hoàn cảnh quẫn bách như thế, thử hỏi hiện tại, Diệp Gia Bảo ở trong Liên Vân Thập Bát Bảo, có thể xếp thứ mấy? Tổ chế không thể phá, nếu như tộc trưởng còn muốn kiên trì, ta quyết định liên hợp trưởng lão hội giám quan (*vạch tội) tộc trưởng!
Sự kiện ba năm trước theo như lời Diệp Mặc Dương kia, chính là Diệp Chiến Thiên hạ lệnh động viên toàn tộc chi lực cứu chữa Diệp Thần, lúc ấy tiêu hao dược thảo quý trọng, trọn vẹn là hơn năm năm thu nhập của Diệp Gia Bảo, về sau Diệp Thần càng là dùng đại lượng Tụ Khí Đan.
Nghe được Diệp Mặc Dương nói, Diệp Thần nắm chặt nắm đấm, một câu nói kia nói ra tiếng lòng của Diệp Mặc Dương, Diệp Mặc Dương là muốn cho Diệp Thần chết!
Diệp Chiến Thiên hừ lạnh một tiếng, hướng trưởng lão đoàn bên cạnh nhìn lại, năm trưởng lão ngồi nghiêm chỉnh, tất cả đều cúi đầu, không dám nhìn con mắt Diệp Chiến Thiên.
– Ta Diệp Chiến Thiên 17 tuổi trở thành Diệp Gia Bảo gia chủ, lúc ấy Diệp Gia Bảo hầu như cũng bị Liên Vân Thập Bát Bảo trục xuất, hơn hai mươi năm, thực lực Diệp Gia Bảo thậm chí một lần đuổi theo Vân Gia Bảo, ta nói quyết định ba tháng sau, liền quyết định ba tháng sau, quyết sẽ không sửa đổi, nếu các ngươi muốn giám quan, vậy thì giám quan a.
Diệp Chiến Thiên ngữ khí kiên quyết nói, trên người lộ ra một cổ uy thế cường đại.
Diệp Mặc Dương tức giận đến xanh mặt, hắn hiểu được, hắn căn bản không có khả năng cầm Diệp Chiến Thiên thế nào, Diệp Chiến Thiên ở Diệp Gia Bảo uy vọng không gì so sánh nổi, năm trưởng lão liên danh giám quan, còn muốn tất cả tộc nhân bỏ phiếu biểu quyết, mới có thể bỏ xuống tộc trưởng vị của Diệp Chiến Thiên, hắn căn bản không có khả năng rung chuyển địa vị của Diệp Chiến Thiên ở trong gia tộc. Thế nhưng, hắn nhất định phải đem nhi tử đẩy lên vị trí kế nhiệm gia chủ, cái này là tuyệt đối sẽ không dao động!
Chương 15: Bảy ngày!!! (2)
– Tộc trưởng bá đạo như thế, chỉ sợ khó kẻ dưới phục tùng a. Đợi lão tộc trưởng trở về, ta tự nhiên sẽ báo cáo lão tộc trưởng, mời lão tộc trưởng định đoạt!
Diệp Mặc Dương chỉ có thể cắn răng nuốt xuống khẩu khí này.
– Phụ thân, gia tộc tuyển chọn vị trí kế nhiệm gia chủ, chính là đại sự gia tộc, liền quyết định bảy ngày sau tế tổ đại điển a.
Diệp Thần đột nhiên từ trong đám người đi ra, hướng Diệp Chiến Thiên dập đầu nói, hắn không hy vọng bởi vì mình, mà ảnh hưởng đến uy tín của phụ thân trong gia tộc.
Thanh âm đột ngột của Diệp Thần, làm các tộc nhân Diệp gia ngẩn người, bọn hắn không nghĩ tới, Diệp Thần lại có thể vào lúc này đứng ra.
Trong đám người truyền đến vài tiếng thở dài, Diệp Thần là nhi tử tộc trưởng, dùng cảm tình của các tộc nhân đối với Diệp Chiến Thiên, bọn họ là nguyện ý để cho Diệp Thần trở thành kế nhiệm tộc trưởng, thế nhưng hiện tại, Diệp Thần kinh mạch đứt đoạn, đã là một phế nhân, ở thế giới vũ lực chí thượng này, một tên phế nhân là quả quyết không có biện pháp lãnh đạo toàn cả gia tộc.
Diệp Không Ngạn nhìn thoáng qua Diệp Thần, hừ lạnh một tiếng, cái này một phế nhân chớ không phải là trong lòng còn có vọng tưởng, muốn phải lấy được vị trí kế nhiệm gia chủ a? Vị trí kế nhiệm gia chủ vẫn là phải dựa vào luận võ đến quyết định, đây là tổ chế, tuyệt đối sẽ không sửa đổi!
Diệp Chiến Thiên nhìn xem Diệp Thần, sau nửa ngày, bùi ngùi thở dài, trầm giọng nói:
– Vậy thì định ở bảy ngày sau tế tổ đại điển a!
Hắn cũng minh bạch, nếu như đem vị trí kế nhiệm gia chủ tuyển chọn ba tháng sau, sẽ thu nhận bao nhiêu chỉ trích, hắn vốn là muốn vì Diệp Thần, mặc kệ như thế nào cũng phải đứng vững áp lực, nhưng thấy Diệp Thần nói như vậy, hắn liền nhượng bộ rồi.
Diệp Mặc Dương âm trầm nhìn thoáng qua Diệp Thần, hắn có chút không rõ, tại sao Diệp Thần lại ở thời điểm này đứng ra, nghĩ lại, Diệp Thần dĩ nhiên là một cái phế vật, định bảy ngày sau cùng định ở ba tháng sau không có khác nhau, chẳng lẽ phế vật Diệp Thần này còn muốn cùng con mình tranh đoạt vị trí gia chủ sao?
Tộc hội tản đi, một đám tộc nhân nghị luận tế tổ đại điển bảy ngày sau, rất nhiều cảm khái.
Các truyền tin ngọc giản lăng không bay lên, hướng phương Bắc bay đi, đó là chuyên môn truyền tin cho lão tộc trưởng.
Diệp Gia Bảo, chỗ ở của Diệp Chiến Thiên.
– Thần Nhi, ngươi có lòng tin ở bảy ngày sau thắng được vị trí kế nhiệm gia chủ sao?
– Hài nhi hết sức.
Diệp Thần cũng không có biện pháp xác định là nhất định có thể thắng Diệp Không Ngạn hay không.
– Nếu như không thắng được, bậy thì thôi. Thực lực của ngươi bây giờ khôi phục lại ở trình độ nào rồi?
Diệp Chiến Thiên nói, hắn không muốn cho Diệp Thần áp lực quá lớn, Diệp Mặc Dương bàn tính đánh rất hay, hắn há lại không biết, nếu để cho Diệp Không Ngạn đạt được vị trí kế nhiệm gia chủ, bước tiếp theo của Diệp Mặc Dương, chỉ sợ sẽ đối với hắn hạ thủ, Diệp Mặc Dương cùng Vân Gia Bảo giao dịch, hắn há lại sẽ không biết. Bất quá hắn cũng sẽ không cứ như vậy sợ Vân Gia Bảo!
– Hài nhi hiện tại đã khôi phục lại cấp bốn.
Diệp Thần nói, trước mắt cấp bậc huyền khí của hắn là tứ giai, bất quá huyền khí trong cơ thể mình có chút cổ quái, trình độ tinh thuần vượt xa huyền khí bình thường, chính mình có bao nhiêu thực lực, ngay cả Diệp Thần cũng không rõ ràng lắm, Diệp Thần xem chừng, thực lực của hắn bây giờ khả năng cùng Diệp Không Ngạn tương đối. Còn có bảy ngày, bảy ngày thời gian này, hắn có lòng tin, có thể tiến thêm một bước.
– Tứ giai? Thần Nhi khôi phục được rất nhanh, nếu có thể tiến thêm một bước, liền có thể đánh bại Diệp Không Ngạn rồi.
Diệp Chiến Thiên vui mừng, kinh mạch của Diệp Thần vừa mới khôi phục, hắn suy đoán thực lực của Diệp Thần tối đa là nhất giai, không nghĩ tới cũng đã cấp bốn, để cho hắn rất là kinh ngạc, tăng thêm Diệp Thần có chút vũ kỹ trụ cột, cũng không phải hoàn toàn không có phần thắng.
– Ta chuẩn bị cho ngươi hơn mười khối Tụ Khí Đan, ngươi lấy về dùng a.
Diệp Chiến Thiên từ bên trong hốc tối bên cạnh lấy ra một cái hộp gấm, bên trong có 37 viên Tụ Khí Đan mùi thơm bốn phía.
– Phụ thân, không cần, về sau không cần lại tìm kiếm Tụ Khí Đan cho ta, ta không cần.
Hốc mắt Diệp Thần đỏ lên, hiện tại trong cơ thể hắn mỗi ngày đều phải tiếp nhận huyền khí dũng mãnh từ trong phi đao tiến ra tẩy lễ, Tụ Khí Đan bình thường căn bản không có hiệu quả. Ba năm này đến nay, hắn đã tiêu hao mấy ngàn khối Tụ Khí Đan, hiện ở tài lực gia tộc đại tổn, căn bản không có tiền vơ vét Tụ Khí Đan rồi.
– Là cha cho ngươi Tụ Khí Đan, là muốn ngươi ở trên tế tổ đại điển một lần hành động đoạt giải nhất, miễn cho vị trí kế nhiệm gia chủ rơi vào tay phụ tử Diệp Mặc Dương! Mấy viên Tụ Khí Đan này, cũng phí không có bao nhiêu tiền!
– Phụ thân, hài nhi gần đây tu luyện Lôi Đế Quyết, giống như có điều ngộ ra, xác thực đã không cần sử dụng Tụ Khí Đan rồi.
Diệp Thần kiên quyết nói.
Chứng kiến Diệp Thần vô cùng kiên quyết, Diệp Chiến Thiên chỉ có thể thôi.
– Lôi Đế Quyết kia xác thực rất thần diệu, Thần Nhi, có một việc cha muốn thương lượng với ngươi thoáng một phát, ta muốn đem Lôi Đế Quyết đệ nhất trọng pháp quyết, giao cho các tộc nhân tu luyện, như vậy được không?
Diệp Chiến Thiên hỏi, dù sao Lôi Đế Quyết là Diệp Thần cho hắn, nói không chừng lão tổ tông còn có huấn thị gì, hắn không dám tùy ý giao cho tộc nhân.
Cửu Tinh Thiên Thần Quyết có tất cả cửu thiên, Lôi Đế Quyết chỉ là một cái trong số đó mà thôi, khẩu quyết tầng sâu, là nhất định phải bảo vệ tốt, đệ nhất trọng pháp quyết, cho các tộc nhân tu luyện cũng chưa hẳn không thể, dù sao thực lực gia tộc, là tiền vốn để bọn hắn ở cái thế giới này sống yên phận.
– Ta nếu như đã đem Lôi Đế Quyết giao cho phụ thân, phụ thân tự mình làm chủ là được.
Diệp Thần nói, phụ thân chắc hẳn đã có ý tưởng.
– Tốt.
Diệp Chiến Thiên thoải mái cười cười, hắn chợt nhớ tới một sự kiện, thần sắc có chút ngưng trọng nói:
– Ta xem Thần Nhi cùng Nhu Nhi vô cùng thân cận, Thần Nhi có phải hay không hợp ý Nhu Nhi?
Lúc trước kinh mạch Diệp Thần đứt đoạn, Diệp Chiến Thiên không có nghĩ nhiều như vậy, hiện tại Diệp Thần khôi phục kinh mạch, lo lắng dành dụm ở trong lòng tan hết, hắn liền bắt đầu cân nhắc hôn sự của Diệp Thần rồi.
– Ta một mực đem Nhu Nhi là muội muội.
Diệp Thần nói, bất quá nội tâm hắn lại không thừa nhận cũng không được, Nhu Nhi càng ngày càng đẹp, đối với hắn cũng đặc biệt thân cận, Diệp Thần đôi khi không khỏi tim đập thình thịch.
Diệp Chiến Thiên nhìn nhìn Diệp Thần nói:
– Nếu như gần kề chỉ xem là muội muội, thế thì khá tốt, Nhu Nhi gởi nuôi tại Diệp Gia Bảo chúng ta, bối cảnh sau lưng nàng, là rất không đơn giản, ngàn vạn không nên cùng Nhu Nhi sinh ra cảm tình, miễn cho về sau đưa tới phiền toái.
Chương 16: Ngưng Khí Đan! (1)
Nghe được Diệp Chiến Thiên nói, trong lòng Diệp Thần rùng mình, hắn biết rõ bối cảnh Nhu Nhi không đơn giản, thiếu niên khác ở bên trong Diệp Gia Bảo tuy ái mộ Nhu Nhi, nhưng đều đối với Nhu Nhi đứng xa mà trông, trước kia Diệp Thần cũng không có nghĩ quá nhiều. Trước tăng thực lực lên, ứng phó bảy ngày sau tế tổ đại điển, sự tình về sau sau này hãy nói, Diệp Thần thầm nghĩ.
– Đây là Nguyên Lôi Thân Thể, chính là tuyệt học trong vũ kỹ gia tộc chúng ta, hôm nay liền đem vũ kỹ này truyền thụ cho ngươi, vũ kỹ này ngươi tạm thời còn không dùng được, nhưng nhìn một cái đối với ngươi khẳng định rất có ích, vũ kỹ này không phải chuyện đùa, nhất định phải cực kỳ trông giữ! Nếu thời điểm luyện công đụng phải vấn đề gì, cũng có thể đến hỏi thăm ta, mấy ngày nay, nhất định phải siêng năng tu luyện.
Diệp Chiến Thiên ân cần dạy bảo, từ trong hốc tối xuất ra một quyển sách.
– Vâng, hài nhi minh bạch.
Diệp Thần gật đầu đáp, lại là Nguyên Lôi Thân Thể, cái Nguyên Lôi Thân Thể này chính là trọng bảo gia tộc, chỉ có Diệp Chiến Thiên, Diệp Chiến Long nhất cấp nhân tài mới có thể học tập, mà ngay cả gia tộc trưởng lão Diệp Mặc Dương, cũng chưa bao giờ học qua.
– Lôi Đế Quyết ảo diệu, thật sự là khó có thể nói, dùng Lôi Đế Quyết vận chuyển Nguyên Lôi Thân Thể, có thể đem uy lực của Nguyên Lôi Thân Thể, mở rộng gấp mấy lần trở lên, cha hiện tại, cho dù đụng phải cửu giai sơ kỳ cao thủ, cũng là bình thản tự nhiên không sợ, hơn nữa rất nhanh sẽ đột phá bình chướng, tấn chức cửu giai rồi, ta ở bát giai đỉnh phong đã dừng lại gần năm năm rồi, rốt cục đã có dấu hiệu đột phá.
Diệp Chiến Thiên vui mừng nói.
– Chúc mừng phụ thân.
– Nếu ta có thể tấn chức cửu giai, chắc chắn thanh trừ sâu mọt bên trong Diệp Gia Bảo, cho dù cùng Vân Gia Bảo triệt để tan vỡ thì như thế nào.
Diệp Chiến Thiên nghĩ đến Diệp Mặc Dương, nội tâm lạnh lùng.
– Ngẫm lại, Lôi Minh Nội Kình công pháp, xác thực không hoàn chỉnh, chỉ cần đệ nhất trọng liền có mười ba nơi sai, ta từng cái giảng giải một phen cho ngươi, đối với ngươi tu luyện Lôi Đế Quyết đệ nhất trọng, tất nhiên sẽ có trợ giúp.
Diệp Chiến Thiên vô cùng kiên nhẫn giảng giải một ít việc tu luyện sai lầm của Lôi Minh Nội Kình cho Diệp Thần.
– Lôi Minh Nội Kình đệ nhất trọng chỉ có mười ba nơi sai, vì cái gì ta phát hiện 35 chỗ sai? Chẳng lẽ là ta sai rồi? Phụ thân dù sao cũng là bát giai đỉnh phong cao thủ, lý giải đối với phương pháp tu luyện, phải hơn xa ta.
Diệp Thần nhíu mày.
– Thần Nhi, làm sao vậy, có chỗ nào không thể giải thích sao?
Diệp Chiến Thiên chứng kiến thần sắc của Diệp Thần có chút không đúng.
– Hài nhi đang dốc lòng suy nghĩ.
Diệp Thần tranh thủ thời gian nói.
– Ngươi thiên phú hơn người, nếu có thể lĩnh ngộ, đối với tu luyện tất nhiên rất có ích lợi, trong vòng một tháng đột phá ngũ giai, trong một năm đột phá lục giai.
Mười ba nơi sai theo như lời Diệp Chiến Thiên, Diệp Thần đều phát hiện, còn lại hai mươi hai chỗ, lại giải thích thế nào?
– Phụ thân, Lôi Minh Nội Kình đệ nhất trọng có câu, thẳng đến thiên trùng, như rời thần môn, không có vấn đề gì sao?
Diệp Thần cẩn thận từng li từng tí hỏi thăm.
– Tự nhiên là không có gì sai.
Diệp Chiến Thiên suy nghĩ một chút nói.
Chẳng lẽ thật là ta sai rồi? Diệp Thần có chút nghi hoặc, lại cảm giác mình không có sai, thế nhưng hắn có chút chột dạ, không dám giảng ra nghi ngờ trong lòng mình.
– Hài nhi trở về cẩn thận suy tư một phen.
– Sau khi trở về nhất định phải siêng năng tu luyện, nhớ lấy không thể lười biếng! Kế nhiệm gia chủ chi tranh, không phải chuyện đùa.
Diệp Chiến Thiên nghiêm nghị nói.
– Vâng.
Diệp Thần trịnh trọng đáp.
Từ chỗ phụ thân trở về, trong nội tâm Diệp Thần tổng có một chút mê hoặc không giải được, vì cái gì những chỗ sai kia rõ ràng như vậy, phụ thân lại không phát hiện, chẳng lẽ là mình đối với phương pháp tu luyện lý giải có sai?
Thật sự không nghĩ ra, lý giải trong đầu mình đã không cách nào thay đổi, chỉ có thể tiếp tục tu luyện xuống dưới.
Tu luyện mấy giờ Lôi Đế Quyết, lại ôn tập vũ kỹ bình thường của gia tộc một phen, sau một lát, đem Nguyên Lôi Thân Thể vũ kỹ ra.
Cái vũ kỹ Nguyên Lôi Thân Thể này, là lấy Lôi Minh Nội Kình làm cơ sở chế tạo ra, là lợi hại bá đạo nhất trong phần đông vũ kỹ của Diệp gia, là một tiền bối kinh tài tuyệt diễm của Diệp gia sáng chế, thời điểm chiến đấu có thể dùng Lôi Minh Nội Kình diễn hóa lôi thể, thực lực bạo thăng mấy thành. Tuy thực lực phụ thân chỉ có bát giai, nhưng dựa vào vũ kỹ Nguyên Lôi Thân Thể này, ngay cả một ít cửu giai cao thủ cũng không dám khinh thường.
Lúc trước Diệp Chiến Thiên tu luyện Nguyên Lôi Thân Thể vũ kỹ này, là bỏ ra suốt ba năm thời gian, hơn nữa hắn khi đó huyền khí đã đạt thất giai, đã có nội tình đầy đủ, mà bây giờ đẳng cấp huyền khí của Diệp Thần mới tứ giai mà thôi, hắn đem vũ kỹ Nguyên Lôi Thân Thể truyền thụ cho Diệp Thần, cũng không hy vọng xa vời Diệp Thần ở trong bảy ngày đem vũ kỹ Nguyên Lôi Thân Thể tu luyện thành công, chỉ là muốn để cho Diệp Thần nhìn Nguyên Lôi Thân Thể một chút, nói không chừng có chỗ cảm ngộ.
– Rõ ràng có thể diễn hóa lôi thể, để cho tốc độ huyền khí trong cơ thể vận chuyển so với bình thường nhanh gấp ba trở lên, vị tiền bối sáng tạo Nguyên Lôi Thân Thể vũ kỹ kia, quả nhiên rất cao minh.
Diệp Thần liếc nhìn đủ loại pháp môn vận chuyển nội kình của vũ kỹ Nguyên Lôi Thân Thể, giống như có điều ngộ ra.
Muốn tu luyện Nguyên Lôi Thân Thể, cần nhất là một cái trụ cột, chính là để cho tốc độ huyền khí vận chuyển trên phạm vi lớn nhanh hơn, nếu không căn bản không cách nào chèo chống tốc độ tiêu hao huyền khí của Nguyên Lôi Thân Thể.
Người bình thường muốn tốc độ vận chuyển huyền khí nhanh hơn, đó là khó càng thêm khó, thế nhưng Diệp Thần tựa hồ có một điều kiện vô cùng tốt, cái kia chính là chỉ cần ý niệm của hắn xúc động đến phi đao, huyền khí trong phi đao sẽ tràn đầy mà ra, tốc độ vận chuyển kia, so với thường nhân đâu chỉ nhanh gấp mấy lần!
– Môn pháp quyết này, ngược lại là có thể luyện một chút!
Diệp Thần tu luyện Lôi Đế Quyết, cấp độ so với Lôi Minh Nội Kình cao mấy cấp bậc, thúc dục ra Nguyên Lôi Thân Thể, cũng là hoàn toàn không có vấn đề.
Đem tất cả pháp môn của Nguyên Lôi Thân Thể đều lưu vào trí nhớ, Diệp Thần ý niệm thúc dục phi đao, vận chuyển huyền khí, chỉ cảm thấy đột nhiên, huyền khí cường đại tinh thuần mãnh liệt mà ra, theo tất cả đường kinh mạch vận chuyển, hắn khẽ quát một tiếng, Nguyên Lôi Thân Thể!
Chương 17: Ngưng Khí Đan! (2)
Chỉ cảm thấy khí thế toàn thân đột nhiên tăng vọt gấp mấy lần, toàn thân nổi lên một màu trắng bạc giống như kim loại, một cổ lực lượng lôi hệ cường đại bày kín toàn thân, phảng phất tùy thời muốn nhập vào cơ thể mà ra.
Mới vận chuyển ba giây đồng hồ, Diệp Thần liền cảm giác có chút khí lực chống đỡ hết nổi, huyền khí trong đan điền bị hao tổn không còn một mảnh, sắc mặt trắng bệch, tranh thủ thời gian dừng lại, dùng tay vịn bàn, từng ngụm từng ngụm thở dốc.
Cái Nguyên Lôi Thân Thể này quả nhiên bá đạo, thi triển Nguyên Lôi Thân Thể, đồng thời thi triển vũ kỹ khác, uy lực của nó ít nhất sẽ mạnh hơn gấp mấy lần!
Bất quá dùng đẳng cấp huyền khí của Diệp Thần bây giờ, thi triển Nguyên Lôi Thân Thể thật sự quá miễn cưỡng, tối đa vẻn vẹn có thể kiên trì ba giây đồng hồ mà thôi.
Mặc dù chỉ có ba giây đồng hồ, cái kia cũng đủ làm cho Diệp Thần hưng phấn không thôi rồi, phải biết rõ phụ thân ở thời điểm thất giai, tu luyện Nguyên Lôi Thân Thể cũng hao tốn suốt ba năm thời gian!
– Trong thực chiến nếu muốn thi triển Nguyên Lôi Thân Thể, phải duy trì nhiều vài giây!
Diệp Thần nghĩ đến, ba giây đồng hồ xác thực quá ngắn, tuy huyền khí trong phi đao là vô cùng vô tận, thế nhưng vận chuyển Nguyên Lôi Thân Thể cần huyền khí phải trải qua đan điền, nếu không phải phi đao cung cấp huyền khí, dùng thực lực tứ giai của Diệp Thần căn bản không cách nào thi triển Nguyên Lôi Thân Thể.
Thân thể Diệp Thần còn không cách nào thích ứng Nguyên Lôi Thân Thể tiêu hao cực lớn!
Hắn ngồi xuống, hấp thu huyền khí mãnh liệt mà ra trong phi đao, rất nhanh, đan điền rỗng tuếch lại khôi phục.
Bình thường tứ giai tu luyện giả nếu là huyền khí trong đan điền tiêu hao sạch, ít nhất phải ngồi mấy canh giờ, hấp thu huyền khí ở giữa thiên địa mới có thể khôi phục, cấp bậc cao cần thời gian càng dài, mà Diệp Thần khôi phục huyền khí, vẻn vẹn bỏ ra một phút đồng hồ mà thôi.
Bỗng nhiên mở to mắt, huyền khí trong đan điền khôi phục, có thể tiếp tục tu luyện Nguyên Lôi Thân Thể rồi!
Thanh phi đao này thật sự quá thần kỳ, Diệp Thần có chút kích động, đã có phi đao, tốc độ tu luyện của hắn chắc chắn so với người khác nhanh gấp mấy lần thậm chí không chỉ gấp mười lần!
Nguyên Lôi Thân Thể!
Diệp Thần thi triển xong Nguyên Lôi Thân Thể, liền ngồi xuống khôi phục huyền khí, sau khi khôi phục lại thi triển, lại khôi phục, một lần lại một lượt, theo số lần sử dụng càng ngày càng nhiều, Diệp Thần cảm giác huyền khí trong Đan Điền mình, so với trước muốn phong phú hơn nhiều, cái số lượng huyền khí này, có lẽ đã đạt đến trình độ tứ giai trung kỳ, thời gian thi triển Nguyên Lôi Thân Thể, cũng từ nguyên lai ba giây, tăng lên tới bốn giây.
Không biết vì cái gì, thi triển Nguyên Lôi Thân Thể nhiều lần như vậy, Diệp Thần một chút cảm giác uể oải cũng không có, ngược lại là tinh thần rạng rỡ, nhìn thời gian một chút, đã là canh 3, xem bộ dạng như vậy, tu luyện tới hừng đông cũng không có vấn đề gì.
Chỗ ở của Diệp Mặc Dương.
– Phụ thân, tiểu tử Diệp Thần kia đứng ra nói chuyện, đến cùng là dụng ý gì? Chẳng lẽ phụ tử Diệp Chiến Thiên có ý đồ gì hay sao?
Diệp Không Ngạn cảm giác được, vị trí kế nhiệm gia chủ dĩ nhiên không phải hắn không còn ai, bất quá tuy hưng phấn, nhưng hắn coi như thanh tỉnh, biết rõ ở trước lúc không có cầm đến gia tộc tổ ấn, hắn còn không phải kế nhiệm gia chủ.
– Diệp Thần kinh mạch đứt đoạn, đã không có khả năng tranh đoạt với ngươi, mấy người còn lại tu vị so với ngươi yếu rất nhiều, đối với ngươi có lẽ không có uy hiếp, bất quá vẫn là phải cẩn thận, bọn người Diệp Chiến Thiên, Diệp Chiến Long nói bất định sẽ nâng đỡ lên một hai cái hậu bối, ta cẩn thận suy tính một phen, trên tế tổ đại điển tuyển chọn kế nhiệm gia chủ, quyết không thể ra một chút sai lầm, ở trong bảy ngày này, ta muốn đem thực lực của ngươi, tăng lên tới lục giai.
Trong đôi mắt Diệp Mặc Dương hiện lên một tia thần sắc âm trầm.
– Bảy ngày tăng lên tới lục giai, điều này sao có thể!
Diệp Không Ngạn kinh ngạc nghẹn ngào.
– Có nó, không có gì không có khả năng!
Diệp Mặc Dương cười nhạt một tiếng, lấy ra một cái hộp gấm, sau khi mở ra, chỉ thấy trong hộp gấm để một viên đan dược màu đỏ, tản ra mùi thơm ngát.
Chứng kiến viên đan dược này, Diệp Không Ngạn không khỏi động dung:
– Phụ thân, đây là Ngưng Khí Đan?
– Đúng vậy, là Ngưng Khí Đan!
Diệp Không Ngạn ngược lại hít một hơi lãnh khí nói:
– Nghe nói một quả Ngưng Khí Đan, có thể đổi mấy trăm quả Tụ Khí Đan, phụ thân là từ đâu đạt được trọng bảo này?
Lúc này Diệp Không Ngạn đã ở vào ngũ giai đỉnh phong, chỉ kém một đường liền có thể đột phá, đã có Ngưng Khí Đan, quả thật có cơ hội tấn cấp rất lớn.
– Cũng không khó, dùng một tờ hiệp ước, hướng Vân Gia Bảo muốn.
Diệp Mặc Dương rét căm căm nói.
– CHhiệp ước gì?
– Nếu ngươi đạt được vị trí gia chủ Diệp Gia Bảo, đem quặng mỏ phía sau núi Diệp Gia Bảo chuyển nhượng cho Vân Gia Bảo.
– Đạt được vị trí gia chủ Diệp Gia Bảo, điều này sao có thể!
– Không có gì không có khả năng, chờ ngươi đạt được vị trí kế nhiệm gia chủ, lão quỷ Diệp Chiến Thiên kia không hiểu thấu mà chết rồi, dựa theo tổ chế, ngươi chính là gia chủ!
Nghe được Diệp Mặc Dương nói, trong lòng Diệp Không Ngạn giật mình, sau lưng lạnh thấm mồ hôi, hắn giờ mới hiểu được ý định của phụ thân.
– Ngươi ngàn vạn không nên phụ lòng cha hi vọng!
Diệp Mặc Dương nhìn về phía Diệp Không Ngạn nói.
– Hài nhi minh bạch!
Diệp Không Ngạn phù phù quỳ xuống, nặng nề dập đầu.
Từ trong tay Diệp Mặc Dương tiếp nhận Ngưng Khí Đan, Diệp Không Ngạn hơi ngửa đầu, ừng ực, đem đan dược nuốt xuống.
Đêm dài vắng người, phòng nhỏ của Diệp Thần vẫn như cũ ngọn đèn dầu chập chờn.
Hắn vẫn còn siêng năng tu luyện Lôi Đế Quyết cùng Nguyên Lôi Thân Thể, trừ lần đó ra, hắn đem hai môn vũ kỹ khác, cũng luyện đến tình trạng lô hoả thuần thanh, tuy thực lực chỉ có tứ giai trung kỳ, nhưng Diệp Thần tin tưởng, dùng trình độ cô đọng của huyền khí trong cơ thể mình, cùng với trình độ thuần thục đối với ba loại vũ kỹ, đụng phải huyền khí ngũ giai cao thủ, hắn có lẽ cũng có thể tới ganh đua.
Do huyền khí ở thể nội cùng huyền khí của thế giới này không quá giống nhau, Diệp Thần cũng không rõ ràng lắm, thực lực của mình mạnh như thế nào, lúc này cũng không có biện pháp tìm những người khác luận bàn, trước khi tế tổ đại điển, quả quyết không thể để cho Diệp Mặc Dương biết kinh mạch của mình đã khép lại!
Một mực không ngừng tu luyện Lôi Đế Quyết, thời điểm đến ngày thứ sáu, Diệp Thần lại lần nữa phá tan bình chướng tứ giai, đẳng cấp huyền khí đạt đến ngũ giai.
Chương 18: Tế tổ đại điển (1)
– Rốt cục đến ngũ giai rồi.
Diệp Thần vận chuyển huyền khí trong cơ thể, huyền khí tăng lên gấp mấy lần không ngớt, điều này làm cho hắn có chút hưng phấn, dùng trình độ huyền khí ngũ giai, rõ ràng có thể đem trạng thái Nguyên Lôi Thân Thể duy trì mười giây.
Trước mắt Diệp Không Ngạn cũng mới ngũ giai đỉnh phong, dùng chất lượng huyền khí trong cơ thể mình, hơn nữa bí kỹ Nguyên Lôi Thân Thể, nghĩ đến có lẽ có thể đánh bại Diệp Không Ngạn rồi.
Năm cấp, ở bên trong toàn cả gia tộc, xem như không tệ, trong mấy ngàn người Diệp Gia Bảo, có thể đạt tới ngũ giai, chỉ có hơn hai trăm người, hơn hai trăm người này là lực lượng tính trụ cột của gia tộc. Nếu có thể ở trước mười tám tuổi tới lục giai, vậy thì có hi vọng càng đi phía trước một bước, trước mười tám tuổi không có thể đến tới lục giai, kinh mạch cứng đờ, sẽ rất khó hướng lên trùng kích tầng thứ cao.
Sau khi bị huyền khí trong phi đao tẩy lễ, thân thể Diệp Thần đã đạt tới Thuần Dương chi cảnh, vô cùng thích hợp tập võ, tự nhiên không cần lo lắng những thứ này.
Sau ngũ giai, tốc độ huyền khí cô đọng liền chậm lại, bất quá loại sự tình tu luyện này, cũng gấp không được, Diệp Thần chỉ có thể chậm rãi tu luyện, đồng thời liên tục tu luyện Nguyên Lôi Thân Thể cùng với Lôi phá cùng Bạo lôi quyền hai loại vũ kỹ này.
Tuy thực lực tăng lên mức độ lớn, nhưng Diệp Thần một chút cũng không có kiêu ngạo, vẫn như cũ không chút sơ xuất tu luyện, kinh mạch đứt đoạn ba năm, đã đem tâm tính của hắn tôi luyện vô cùng trầm ổn.
Trong khoảng thời gian này Diệp Gia Bảo khắp nơi đều là cảnh tượng bận rộn, các tộc nhân đều chuẩn bị cho tế tổ đại điển, tuy hiện tại kinh tế của Diệp Gia Bảo cực kỳ quẫn bách, thế nhưng tế tổ đại điển vẫn không thể sơ sài. Những nhân viên bên ngoài phụ trách quản lý sản nghiệp gia tộc kia, cũng đều lần lượt mà về tới Diệp Gia Bảo, kể cả hai ca ca của Diệp Thần.
Hai ca ca của Diệp Thần đều không có thể ở trước mười tám tuổi đạt tới lục giai, chỉ dừng lại ở giai đoạn ngũ giai đỉnh phong, cho nên bị phái đi ra bên ngoài phụ trách quản lý một ít sản nghiệp gia tộc.
Bọn hắn muốn đi qua xem Diệp Thần, nhưng đều bị Diệp Chiến Thiên ngăn lại, lúc này bọn hắn cũng không biết kinh mạch của Diệp Thần đã khôi phục, trước khi tế tổ đại điển, tin tức kinh mạch của Diệp Thần khôi phục, đều phải giữ bí mật, càng ít người biết rõ càng tốt.
Biết rõ sắp tuyển chọn kế nhiệm gia chủ, các thiếu niên có tư cách tham gia, nguyên một đám đều gấp rút tu luyện, hy vọng có thể ở tế tổ đại điển bỗng nhiên nổi tiếng.
Diệp Gia Bảo từ trên xuống dưới bận rộn thật lâu, rốt cục nghênh đón năm năm một lần tế tổ đại điển đối với Diệp Gia Bảo cực kỳ trọng yếu.
Trên quảng trường trung ương, đầu người di chuyển, vị trí ở giữa nhất bị làm thành một tế đàn thật lớn, mười tộc nhân ở bên cạnh mổ heo làm thịt dê, chuẩn bị tế tự tổ tiên.
Đám người Diệp Chiến Thiên, cũng đều ở biên giới tế đàn nhao nhao ngồi xuống, biên giới tế đàn có 16 vị trí, đã ngồi mười lăm người, hai bát giai, mười ba thất giai, chính là trụ cột toàn cả gia tộc. Vị trí trung ương nhất, lại không có người ngồi.
Diệp Thần cùng một đám tiểu bối thì đứng ở đằng sau đám người Diệp Chiến Thiên.
– Tam đệ, gần đây thân thể thế nào?
Nói chuyện chính là Diệp Mục, nhị ca của Diệp Thần. Diệp Mục so với Diệp Thần lớn hơn năm tuổi, không có thể ở trước mười tám tuổi tấn chức lục giai, bị Diệp Chiến Thiên phái đến Đông Lâm Quận quản lý tiệm tạp hóa Diệp gia, những năm ở bên ngoài rèn luyện này, khí chất của Diệp Mục trong nhã nhặn lộ ra tiêu sái, có một phen phong phạm khác. Diệp Mục vừa về, liền muốn nhìn Diệp Thần, nhưng một mực không có gặp Diệp Thần, lúc này nhìn thấy Diệp Thần, ánh mắt lộ ra ân cần.
Nghe được thoại ngữ ân cần của Diệp Mục, trong lòng Diệp Thần ấm áp, gật đầu nói:
– Tốt hơn nhiều rồi.
– Ta biết ngay, ngăn trở gì cũng không làm khó được Tam đệ, đây là đại ca cùng nhị ca mang cho ngươi!
Một bên Diệp Bằng kéo Diệp Thần qua, đem một cái hộp gấm lén lút kín đáo đưa cho Diệp Thần, hắn là lão đại trong tam huynh đệ, tính tình ổn trọng, đối với bọn đệ đệ luôn luôn chiếu cố.
Diệp Thần chống đẩy thoáng một phát, nhưng còn không có thoái thác, mở ra hộp gấm nhìn một chút, là hai viên Tụ Khí Đan. Diệp Bằng cùng Diệp Mục ở bên ngoài, thu nhập không nhiều lắm, cả năm bớt ăn, cũng chỉ mới có thể mua được hai viên Tụ Khí Đan mà thôi.
Trong lòng Diệp Thần từng trận chua xót, hai ca ca này tuy không thường trở về, nhưng đối với hắn lại vô cùng quan tâm.
– Đại ca, hiện tại Tụ Khí Đan ta đã không cần dùng.
– Làm sao sẽ không dùng được, ngươi mỗi tháng phải tiêu hao nhiều Tụ Khí Đan như vậy! Đều là huynh đệ nhà mình, chớ cùng đại ca khách khí!
Diệp Bằng nghiêm túc nói.
– Ta…
Diệp Thần thật muốn nói lúc này liền nói cho hai đại ca, kinh mạch của hắn đã khôi phục, thế nhưng bí mật khó giữ nếu nhiều người biết, nhất thời lại không biết nên nói như thế nào.
Hai huynh trưởng quan tâm, lại để cho Diệp Thần cảm nhận được tình huynh đệ chính thức, nhìn xem hộp gấm trong lòng bàn tay, Diệp Thần trầm mặc một lát, đem hộp gấm bỏ vào trong ngực, thiếp thân giấu kỹ, ở trong mắt Diệp Thần, chúng không chỉ là hai viên Tụ Khí Đan!
– Tộc trưởng, lão tộc trưởng đến rồi!
Một tộc nhân chạy lên, mặt mũi tràn đầy hưng phấn nói.
– Lục thúc rốt cuộc đã tới.
Diệp Chiến Thiên mỉm cười, mọi người bỗng nhiên đứng dậy, hướng dưới tế đàn nhìn lại, chỉ thấy những tộc nhân kia nhao nhao hướng hai bên nhượng bộ, một lão giả râu tóc bạc trắng, tinh thần lại vô cùng phấn chấn, mặc trường bào màu xám, long hành hổ bộ đi tới.
– Lão tộc trưởng tốt!
– Lão tộc trưởng tốt!
Hai bên vẻ mặt các tộc nhân hưng phấn, lão tộc trưởng Diệp Thương Huyền không thể nghi ngờ là tồn tại như thiên thần trong nội tâm bọn hắn, cửu giai cao thủ, đó là tồn tại cao cấp nhất Diệp Gia Bảo, là lực lượng thủ hộ gia tộc, nếu như không có lão tộc trưởng cái uy hiếp thật lớn này, Diệp Gia Bảo chỉ dựa vào đám người Diệp Chiến Thiên, là thủ không được đấy, khẳng định rất sớm đã bị người thâu tóm.
Một đôi lời, căn bản không cách nào biểu đạt được kính ngưỡng của các tộc nhân đối với Diệp Thương Huyền.
– Lục thúc!
Đám người Diệp Chiến Thiên nhao nhao xoay người cúi đầu.
Diệp Thương Huyền khoát tay áo, cởi mở cười to một tiếng:
– Rất lâu không có quay về Diệp Gia Bảo rồi, chứng kiến tộc nhân như trước, lão hoài vui mừng, liền miễn đi những tục lễ này a.
– Chứng kiến Lục thúc thân thể an kiện, chúng tiểu tử cũng yên tâm.
Diệp Chiến Thiên ở trước mặt Diệp Thương Huyền, cũng chỉ có thể tự xưng tiểu tử.
Chương 19: Tế tổ đại điển (2)
– Lục thúc, ngươi ở xa gấp gáp trở về, sẽ không quên mang lễ vật cho cháu trai chứ.
Diệp Chiến Long cười hì hì nói, hắn cùng Diệp Thương Huyền là thân nhất, người khác là không dám cùng Diệp Thương Huyền nói như vậy đấy.
– Tự nhiên không thiếu của ngươi rồi.
Diệp Thương Huyền ha ha cười cười, vứt cho Diệp Chiến Long một cái hộp gấm.
Diệp Chiến Long mở ra hộp gấm, một mùi thơm lạ lùng nhẹ nhàng đi ra, lông mi hắn run lên, lộ ra vẻ hưng phấn, vội vàng đem đồ vật thu vào:
– Tạ Lục thúc.
Một bên Diệp Mặc Dương chẳng qua là nhìn lướt qua, liền có một loại xúc động ghen ghét đến muốn thổ huyết, Diệp Thương Huyền đưa cho Diệp Chiến Long, lại là một viên Ngưng Khí Đan, phải biết rõ hắn thật vất vả mới từ chỗ Vân Gia Bảo làm đến một viên Ngưng Khí Đan, Diệp Thương Huyền rõ ràng tiện tay đưa cho Diệp Chiến Long một viên.
Diệp Thương Huyền từ nhỏ yêu thương Diệp Chiến Long thậm chí còn vượt qua con trai ruột của mình, ở đây những người khác, cũng không dám hướng Diệp Thương Huyền lấy muốn cái gì.
– Ta chuẩn bị cho mỗi người các ngươi một ít gì đó, đến lúc đó sẽ cho người đưa qua cho các ngươi.
Diệp Thương Huyền nói, đưa cho những người khác, dĩ nhiên là không có trân quý như đồ vật đưa cho Diệp Chiến Long. Bất quá những người khác cũng không dám nói gì.
Bọn hắn nói chuyện chỉ chốc lát, liền nhao nhao ngồi xuống.
Mọi người ở đây đang khi nói chuyện, phía dưới lễ mừng đã bắt đầu rồi, Vũ Long Vũ Sư, pháo trỗi lên, rất là náo nhiệt.
– Năm năm này ta không có mặt, Diệp Gia Bảo lại có chút tiêu điều, chẳng lẽ có cường địch xâm phạm?
Diệp Thương Huyền nhìn thoáng qua Diệp Chiến Thiên bên cạnh hỏi.
Khóe miệng Diệp Mặc Dương có chút mỉm cười, rốt cục tới chánh đề rồi.
– Ba năm trước, Diệp Thần bị tập kích, kinh mạch đứt đoạn…
Diệp Chiến Thiên có chút chán nản nói.
– Chúng ta lo lắng ảnh hưởng Lục thúc tu luyện, cho nên vẫn chưa nói.
Trên người Diệp Thương Huyền đột nhiên bộc phát ra một cổ khí thế cường đại, kinh sợ nảy ra, trầm giọng hỏi:
– Là người phương nào gây nên?
Năm năm trước, hắn dùng huyền khí dò xét qua kinh mạch Diệp Thần, Diệp Thần ở bên trong tiểu bối, thiên phú tốt nhất, rất có cơ hội trùng kích cửu giai, gia tộc tương lai thịnh vượng, đều rơi vào trên bờ vai Diệp Thần, thế nhưng Diệp Thần rõ ràng bị người đánh trộm, cái này không khác nào chặt đứt tương lai Diệp gia.
– Chưa xác định.
Diệp Chiến Thiên nói.
– Nếu để cho lão phu biết là người phương nào gây nên, lão phu cũng muốn hướng bọn hắn lấy cái thuyết pháp!
Diệp Thương Huyền trầm giọng nói, hỏi Diệp Chiến Thiên.
– Không biết đứa bé Diệp Thần kia, hiện tại thế nào?
Diệp Chiến Thiên đang muốn nói chuyện, Diệp Mặc Dương đột nhiên chen miệng nói:
– Khi Diệp Thần được cứu trở về kinh mạch đứt đoạn, ba năm trước đây, tộc trưởng hạ lệnh, cố gắng toàn tộc chi lực cứu chữa, bốn phía vơ vét Tụ Khí Đan vì Diệp Thần ân cần săn sóc kinh mạch, ba năm này, sản nghiệp Diệp Gia Bảo mười đi năm sáu, cho nên Lục thúc tiến đến, Diệp Gia Bảo một mảnh tiêu điều.
Nghe được Diệp Mặc Dương nói như vậy, bọn người Diệp Chiến Long, Diệp Chiến Hùng là mặt hiện vẻ không hài lòng, Diệp Mặc Dương rõ ràng là muốn mượn tay lão tộc trưởng, hướng Diệp Chiến Thiên hỏi tội.
– Nhưng chúng ta cũng không thể không để ý Thần Nhi chết sống, bỏ mặc hắn tự sinh tự diệt!
Diệp Chiến Long ở một bên nói.
Diệp Thương Huyền nhàn nhạt mà nhìn về phía Diệp Mặc Dương hỏi:
– Nếu như ngươi là tộc trưởng, gặp được sự tình đồng dạng, ngươi sẽ làm như thế nào?
Diệp Mặc Dương nghe được Diệp Thương Huyền nói, trong lòng nhảy thoáng một phát, nếu như là năm đó, đem tộc trưởng vị cho hắn, Diệp Gia Bảo quyết sẽ không luân lạc tới hôm nay, nói:
– Cá nhân tư tình, có thể nào áp đảo phía trên lợi ích của gia tộc!
Diệp Thương Huyền thản nhiên nói:
– Lúc trước ta không đem tộc trưởng vị cho ngươi, cũng chính là nguyên nhân này, cái gì là tư tình, cái gì là lợi ích của gia tộc? Cái gì gọi là dòng họ? Nếu dòng họ không thể cung cấp che chở cho tộc nhân, ngay cả tộc nhân chết sống cũng không quản, còn muốn dòng họ làm gì? Nếu có người khác họ, khi dễ Diệp gia chi nhân ta, phải dốc toàn lực tới quần nhau, mặc dù chết cũng không hối hận, nếu có trong tộc chi nhân, bị thương nặng ốm đau, mặc dù dốc hết gia tộc chi tài, nghèo rớt mùng tơi, cũng phải cứu chữa, đây mới là tộc trưởng Diệp gia ta! Cho dù Chiến Thiên từ chức, Diệp gia kế nhiệm tộc trưởng, cũng phải làm như thế!
Sắc mặt Diệp Mặc Dương đỏ lên, còn muốn tranh luận, thế nhưng mồm giật giật, lại cái gì cũng chưa nói đi ra.
Diệp Thần đứng ở bên trong một đám hậu bối, lời nói này của Diệp Thương Huyền, để cho hốc mắt Diệp Thần có chút ướt át, từ hôm nay trở đi, hắn đối với thúc công lâu không lộ diện này, sinh ra tình cảm kính trọng mãnh liệt, ngẫm lại ngày bình thường thúc thúc bá bá, phần đông huynh đệ đối với mình tốt, Diệp Thần âm thầm đem hai chữ gia tộc này ghi nhớ trong lòng.
– Lão tộc trưởng, tộc trưởng, trước lúc tế tổ, trẻ tuổi muốn cử hành luận võ, tuyển chọn kế nhiệm tộc trưởng, hiện tại có nên bắt đầu hay không?
Bên cạnh một tộc nhân hỏi.
Diệp Thương Huyền thở dài một hơi, nếu như Diệp Thần kinh mạch đứt đoạn, đã không thể vãn hồi, vậy cũng chỉ có thể được rồi, nhìn xem ở bên trong trẻ tuổi, có thể xuất hiện một cái thiên tài hay không, Diệp Gia Bảo này muốn ở trong loạn thế sinh tồn, vẫn phải là có người đứng ra mới được, tin tức Diệp Chiến Hùng chi nữ Diệp Tuyền đạt được tư cách nhập môn Thanh Vân tông, vẫn làm hắn cảm thấy vui mừng, hắn khoát tay một cái nói:
– Bắt đầu đi.
Tuyển chọn kế nhiệm gia chủ, chính là nghi thức phi thường trọng yếu của gia tộc, một khi tuyển ra kế nhiệm gia chủ, tương lai một thời gian ngắn, kế nhiệm gia chủ sẽ tham dự tất cả sự vụ gia tộc, đợi đến lúc kế nhiệm gia chủ có thể tiếp nhận vị trí gia chủ, lão gia chủ liền thoái vị, tìm một chỗ chuyên tâm tu luyện, tựa như lão tộc trưởng Diệp Thương Huyền. Mặc dù chẳng qua là kế nhiệm gia chủ, nhưng địa vị trong gia tộc cũng là tương đối lớn.
Kế nhiệm gia chủ phải là trong trẻ tuổi thực lực mạnh nhất, phải tiếp nhận tất cả trẻ tuổi khiêu chiến, nếu bị người cùng thế hệ đánh bại, vậy cũng chỉ có thể thối vị nhượng chức rồi.
Các tộc nhân đã sớm thành lập xong luận võ đài, bọn hắn hào hứng bừng bừng mà nghị luận, ai sẽ trở thành Diệp Gia Bảo kế nhiệm gia chủ.
– Trừ Tuyền Nhi ra, trong trẻ tuổi thực lực mạnh nhất là ai?
Lão tộc trưởng Diệp Thương Huyền nhìn về phía mọi người hỏi.
– Dưới Tuyền Nhi là Nhu Nhi.
– Nếu để cho Nhu Nhi làm gia chủ, chỉ sợ không ổn.
Chương 20: Khiêu chiến!!
– Cái kia nên là nhi tử của Diệp Mặc Dương trưởng lão Không Ngạn rồi!
Phần đông mọi người đều nghị luận.
– Vậy hãy để cho hắn lên thử một chút đi.
Diệp Thương Huyền thản nhiên nói.
Diệp Mặc Dương mặt lộ vẻ vui mừng, xem hướng Diệp Không Ngạn phía sau nói:
– Ngươi lên thử một chút đi, gia tộc luận bàn, nhớ không thể gây thương người!
– Vâng, phụ thân!.
Diệp Không Ngạn hướng quảng trường trước mặt đi đến, lộ ra tin tưởng tràn đầy, ý chí chiến đấu sục sôi.
Nhìn xem bóng lưng Diệp Không Ngạn, Diệp Chiến Thiên nhíu mày, trên người Diệp Không Ngạn lộ ra khí tức, cùng bình thường có chút không quá giống nhau, chẳng lẽ Diệp Mặc Dương dùng phương pháp gì, để cho Diệp Không Ngạn đột phá sao, hắn có chút ưu tâm đứng lên, không biết huyền khí của Thần Nhi khôi phục được thế nào.
Thần sắc Diệp Chiến Thiên ngưng trọng nhìn thoáng qua Diệp Thần phía sau, chứng kiến bộ dạng Diệp Thần trấn định tự nhiên, hắn mỉm cười thoáng một phát, quả nhiên là quan tâm sẽ bị loạn, vẫn là đợi kết quả đi ra rồi nói sau.
– Đại ca, đem Ngưng Khí Đan này cho Thần Nhi a.
Diệp Chiến Long len lén đem hộp gấm mà Diệp Thương Huyền cho kín đáo đưa cho Diệp Chiến Thiên.
– Đây là lão tộc trưởng tặng cho ngươi, ngươi giữ lại cho hai hài tử kia của ngươi a.
– Cái này Thần Nhi cần hơn!
– Hắn hiện tại đã không cần.
Diệp Chiến Thiên mỉm cười, nghĩ nghĩ, Diệp Thần khôi phục kinh mạch, đối với hắn mà nói đã là thiên đại tin vui, về phần có thể đạt được vị trí kế nhiệm gia chủ hay không, có trọng yếu như vậy sao, nghĩ tới đây, hắn cười nhạt một tiếng.
Chứng kiến Diệp Chiến Thiên phát ra mỉm cười tiêu sái từ nội tâm, Diệp Chiến Long sửng sốt một chút, ba năm qua đều không có gặp đến đại ca cười như vậy:
– Không cần Ngưng Khí Đan? Chẳng lẽ kinh mạch của Thần Nhi…
– Ngươi nhìn xuống liền biết.
Diệp Chiến Thiên cười thần bí.
Dáng tươi cười của Diệp Chiến Thiên, làm trong nội tâm Diệp Chiến Long tràn đầy nghi hoặc, trong lòng mơ hồ có một loại kích động không hiểu.
Bọn hắn đang khi nói chuyện, Diệp Không Ngạn đã ở dưới các tộc nhân nhìn chăm chú, một cái bay lên không, bước lên luận võ đài.
– Không Ngạn tộc huynh cố gắng lên!
– Tuyền Nhi tiểu thư muốn đi Thanh Vân tông, không tham gia tỷ thí, Nhu Nhi tiểu thư lại không thể tham gia, ta xem cái vị trí kế nhiệm gia chủ này, tất nhiên thuộc về Không Ngạn tộc huynh không thể nghi ngờ!
Phía dưới một đám tiểu bối đều nghị luận.
Nếu có thể đánh thắng luận võ hôm nay, vậy hắn chính là Diệp gia kế nhiệm gia chủ, Diệp Không Ngạn biết vậy nên đắc chí vừa lòng.
– Chư vị huynh đệ đồng tộc, còn có ai tới khiêu chiến sao?
Diệp Không Ngạn nhìn xem dưới đài, trên cao nhìn xuống, để cho hắn tự nhiên sinh ra một loại kiêu ngạo, nội tâm cảm thấy, kế nhiệm tộc trưởng Diệp gia, nghiễm nhiên đã không phải hắn không còn ai.
Tất cả Diệp gia tộc nhân đều xem kỹ Diệp Không Ngạn, muốn xem xem người có hi vọng tranh đoạt kế nhiệm tộc trưởng nhất này, đến cùng như thế nào.
– Xem nhi tử Mặc Dương trưởng lão tư thế oai hùng bừng bừng phấn chấn, quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên.
Một trưởng lão ở một bên nói.
– Quá khen quá khen!
Diệp Mặc Dương cười híp mắt nói.
– Không biết thúc công đánh giá như thế nào?
Bên cạnh một trưởng lão khác nhìn về phía Diệp Thương Huyền hỏi.
– Năm năm trước ta dò xét thể chất rất nhiều hậu bối Diệp gia một phen, đối với đứa nhỏ này cũng có một chút ấn tượng, mặt khác còn có thể, chỉ là tư chất bình thường một chút, nếu làm kế nhiệm gia chủ, cũng là cố hết sức.
Nội tâm Diệp Thương Huyền thở dài một tiếng nói, nếu là bên trong hậu bối, chỉ vẹn vẹn có điểm ấy tư chất, tương lai Diệp gia sợ là không tốt nói.
Lông mi Diệp Mặc Dương bỗng nhúc nhích, lão già Diệp Thương Huyền này, rõ ràng cho thấy đối với Diệp Không Ngạn không hài lòng, nghĩ nghĩ, cho dù không hài lòng thì như thế nào, chẳng lẽ ở bên trong trẻ tuổi, còn có người so với con mình càng có thiên phú, thích hợp làm tộc trưởng hơn sao? Diệp Tuyền tuy thiên phú tuyệt hảo, nhưng đã có nơi đi tốt hơn, những người khác căn bản không có khả năng cùng con mình tranh đoạt vị trí kế nhiệm gia chủ.
Một thân ảnh tung người lên luận võ đài.
– Tộc đệ Diệp Mông, học nghệ không tinh, mời Không Ngạn tộc huynh chỉ giáo!
Diệp Mông rất không quen nhìn bộ dạng vênh váo tự đắc kia của Diệp Không Ngạn, cái thứ nhất nhảy đi lên.
– Diệp Mông đệ đệ khách khí, mời.
Diệp Không Ngạn lạnh nhạt xếp đặt một tư thế.
Diệp Mông vận chuyển huyền khí trong cơ thể, khẽ quát một tiếng:
– Lôi sát quyền!
Một đấm xuất ra, uy vũ sinh gió.
Diệp Mông mười sáu tuổi, ở vào ngũ giai trung kỳ, thiên phú coi như là không tệ, bất quá thực lực trước mắt, so với Diệp Không Ngạn còn kém một ít.
Gặp Lôi sát quyền của Diệp Mông có vài phần uy lực, Diệp Không Ngạn cũng không dám quá mức chủ quan, vận chuyển huyền khí, dùng vũ kỹ bình thường nhất trong gia tộc Lôi Đình chưởng pháp vững vàng tiếp được.
– Đứa bé Diệp Mông kia, võ học vẫn còn tính toán vững chắc, nếu có Ngưng Khí Đan phụ trợ, nói không chừng có thể ở trước mười tám tuổi, phá tan bình chướng, đạt tới lục giai.
Diệp Mặc Dương như có như không nhìn sang Diệp Chiến Long, hắn không nghĩ ra, Diệp Chiến Long vì cái gì đối với Diệp Thần tốt như vậy, có Tụ Khí Đan, Ngưng Khí Đan các loại đồ vật, rõ ràng không cho nhi tử mình sử dụng, ngược lại đi điền cái động không đáy Diệp Thần kia.
Nghe được Diệp Mặc Dương nói, trong lòng bàn tay Diệp Chiến Long xiết chặt, nếu nói hắn không động tâm, đó là giả dối, thế nhưng, Diệp Thần cùng con của hắn giống nhau, hắn tận mắt nhìn qua Diệp Thần đêm trăng tròn đau đến chết đi sống lại, tự nhiên sẽ không ngồi yên không lý đến, cho dù lãng phí hết Tụ Khí Đan cùng Ngưng Khí Đan cũng không có gì.
Những trưởng bối này đối thoại, Diệp Thần đứng ở phía sau đều nghe được, nhìn thấy tận mắt, cũng may kinh mạch khôi phục, về sau hắn sẽ không lại thành vướng víu của gia tộc rồi, hắn hướng trên đài tỷ võ nhìn thoáng qua, Diệp Mông rất rõ ràng rơi xuống hạ phong.
– Diệp Thần ca ca, thực lực Diệp Không Ngạn giống như so với trước kia càng thêm tinh tiến rồi, ngươi phải cẩn thận.
Chẳng biết lúc nào, Nhu Nhi đứng ở bên người Diệp Thần.
– Ân.
Diệp Thần nhẹ gật đầu.
– Ngọc bội kia đối với huyền khí có được tác dụng tăng trưởng biên độ nhất định, Diệp Thần ca ca đeo lên a.
Diệp Nhu từ trên cổ trắng nõn tinh tế của nàng gỡ xuống một khối ngọc bội, nhét vào lòng bàn tay Diệp Thần.
Một loại xúc cảm ôn nhuận từ lòng bàn tay truyền đến, Diệp Thần giang hai tay nhìn một chút, là một quả ngọc bội hình tròn, phía trên điêu khắc một con Phượng Hoàng, giống như vật còn sống, xảo đoạt thiên công (*vô cùng khéo léo), cái ngọc bội này Diệp Nhu một mực thiếp thân đeo, chưa từng gỡ xuống qua, phía trên còn giữ dư ôn của Diệp Nhu, xem cái này chế tác, liền biết rõ thứ này tất nhiên lai lịch bất phàm.