1. Home
  2. Truyện Hay
  3. [Dịch] Tiên Nghịch
  4. Tập 293 [Chương 1136(b) đến 1139]

[Dịch] Tiên Nghịch

Tập 293 [Chương 1136(b) đến 1139]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1136(b): Ta là tu sĩ, vì sao phải ngại một trận chiến?

Khi Vương Lâm hấp thu sấm sét của tượng đá, ba người thanh niên đến từ Ngoại giới đang ở sương mù phương xa. Vẻ mặt người thanh niên có ký hiệu tia chớp trên mi tâm lại cảm thấy kinh hoàng.

– Làm thế nào đây?

Người thanh niên có ký hiệu tia chớp đảo mắt nhìn qua hai tên đồng bạn.

– Nếu ba người chúng ta mở ra phong ấn thì có thể lợi dụng thời gian lực lượng đỉnh phong để giết tên kia, chuyện này chẳng phải không có khả năng.

Người thanh niên có ký hiệu ngọn lửa chậm rãi mở miệng nói.

– Không bằng chúng ta bỏ đi, bẩm báo tin tức khe nứt không gian này cho trưởng lão biết, để bọn họ tự định đoạt. Ta vẫn cảm thấy có một dự cảm không tốt!

Người thanh niên có ký hiệu tia chớp do dự một chút rồi khẽ nói.

– Muốn có bảo vật phải đưa thân vào chỗ nguy hiểm.

Người thanh niên có ký hiệu trăng lưỡi liềm trên mi tâm giống như đã hạ quyết tâm, hắn cắn răng nói.

Người thanh niên có ký hiệu tia chớp lại trở nên trầm mặc, trong mắt bùng ra vẻ hoang mang. Hắn không tiếp tục nói nhiều mà lo tìm kiếm dấu vết sấm sét. Lúc này thân thể hắn phóng thẳng về phía trước, hai tên kia bám theo phía sau rồi biến mất trong sương mù.

Hình bóng Vương Lâm lóe lên như tia chớp, hắn liên tục phóng đi như tên bắn trong sương mù. Một lát sau hắn đã đi đến địa phương trước đó cùng tranh đoạt bình ngọc với Thương Tùng Tử. Hắn nhìn tấm màn cấm chế trước mặt mà ánh mắt chợt lóe lên. Nếu tấm màn cấm chế này vẫn còn nguyên vẹn hoăc thời gian bị phá đã rất lâu thì Vương Lâm muốn mở ra cũng cực kỳ khó, trừ khi hắn phải vứt bỏ rất nhiều pháp bảo.

Nhưng lúc này cấm chế vừa mở ra chưa được mấy tháng, trước đó tâm thần Vương Lâm ở vào trạng thái mê man nhưng vẫn còn nhớ rất rõ trên tấm màn cấm chế này có một vết nứt khó thể nhìn thấy.

Vết nứt này chính là do Thương Tùng Tử và lão bà áo xanh phá vỡ trước đó.

– Không khó để làm cho vết nứt này mở ra một lần nữa. Hai tay Vương Lâm bấm pháp quyết, từng luồng cấm chế Phá Diệt Cấm trực tiếp hóa thành tàn ảnh xuất hiện. Chỉ sau khoảnh khắc tấm màn cấm chế đã bị bao phủ trong Phá Diệt Cấm, tất cả cấm chế bao phủ bên ngoài chợt lóe lên, tấm màn cấm chế đột nhiên vang vọng những con sóng rung động.

Vương Lâm vẫn nhìn chằm chằm về phía trước không chớp mắt, thần thức của hắn tản ra quan sát thật chặt chẽ. Không lâu sau hai mắt hắn trở nên ngưng trọng, hắn lập tức tìm được vị trí trước đó đã bị phá vỡ.

Vết nứt này tuy đã khép lại nhưng Tuế Nguyệt Cấm bên trên vẫn chỉ có mấy tháng, trừ khi trải qua rất nhiều năm, nếu không thì sơ hở này sẽ mãi giữ lại.

Đây cũng là một sơ hở tai hại của Tuế Nguyệt Cấm!

Sau khi tìm được vết nứt, Vương Lâm vung một trảo tay phải lên hư không, Thủy Tinh Kiếm lập tức xuất hiện trên tay rồi quét ngang về phía trước. Kiếm quang đột nhiên lóe lên, một luồng khí tức Thứ Không Niết vang vọng khắp bốn phía. Thiên địa đột nhiên bùng lên những luồng hào quang rực rỡ, một luồng kiếm quang gào thét phóng về phía vết nứt.

Những âm thanh ầm ầm lập tức vang lên, những con sóng rung động lập tức vang vọng dữ dội, một vết nứt rất nhỏ xuất hiện bên dưới kiếm quang. Khoảnh khắc khi vết nứt xuất hiện thì Thủy Tinh Kiếm đã tiến sát bên. Thanh kiếm này được Vương Lâm điều khiển bùng lên những luồng kiếm khí vô tận bao phủ bốn phía, những tiếng nổ ầm ầm vang lên, vết nứt vàng lúc càng lớn.

Đúng lúc này thân thể Vương Lâm đột nhiên nhảy dựng lên, hắn vung một trảo tay phải lên hư không, Tam Xoa Kích đột nhiên xuất hiện trong tay. Lúc này Tam Xoa Kích bùng ra những luồng hắc quang vô tận, hắn cầm Tam Xoa Kích, thân thể phóng thẳng về phía vết nứt tạo ra những tiếng nổ ầm ầm như lưu tinh.

Vương Lâm dùng tốc độ cực nhanh, hầu như chỉ trong nháy mắt đã tiến đến bên cạnh. Tam Xoa Kích đột nhiên nổ ầm một tiếng rồi đâm vào khe nứt. Một luồng lực lượng khủng bố từ trong tấm màn cấm chế truyền theo Tam Xoa Kích vào trong cơ thể Vương Lâm.

Lúc này Vương Lâm hừ lạnh một tiếng, lực lượng Cổ Thần đã bao phủ khắp thân thể. Tay phải hắn đẩy mạnh về phía trước, những âm thanh ầm ầm vang lên, Tam Xoa Kích trực tiếp xuyên qua tấm màn. Khi Vương Lâm nhảy dựng lên thì một tiếng xoạc vang lên, vết nứt vừa mới khép lại mấy tháng đã bị xé toạc ra tạo thành một lỗ hổng dài vài trượng.

Vương Lâm vung một trảo tay trái lên, Thủy Tinh Kiếm bay về trong tay. Hắn lóe người lên tiến thẳng vào trong khe nứt rồi phóng thẳng về phía ngọn núi bên trong.

Vương Lâm chỉ đảo mắt qua động phủ ở giữa ngọn núi, Tam Xoa Kích trong tay hắn quét về phía trước. Những âm thanh ầm ầm đột nhiên vang vọng, hư vô trước mặt hắn lập tức lóe lên rồi xuất hiện một khe nứt không gian.

Vương Lâm biết rõ vị trí này vì ký ức của Thương Tùng Tử và lần đầu tiên hắn đi theo đến đây đã quan sát rất kỹ, hơn nữa tâm thần hắn cũng đã tiến vào chỗ này.

Khi khe nứt không gian xuất hiện thì Vương Lâm cất bước trực tiếp tiến vào bên trong. Không lâu sau khi hắn tiến vào thì ba người thanh niên Ngoại giới đã đến bên ngoài tấm màn cấm chế. Ba người này đưa mắt nhìn nhau, ai cũng cắn răng trực tiếp đi xuyên qua vết nứt trên tấm màn cấm chế bị Vương Lâm xé toạc ra. Sau khi ba người tiến vào bên trong thì trực tiếp phóng thẳng về phía ngọn núi.

Lúc này Vương Lâm tiến vào một không gian kỳ dị, hắn nhìn thấy một tấm bia đá khổng lồ trước mặt. Ánh mắt hắn ngưng tụ, hắn đi về phía trước, ánh mắt chuyển lên tấm bia đá rồi dần rơi xuống bên dưới. Hắn thấy được nửa bộ hài cốt đang bị hai cây đinh bảy màu ghim chặt lên tấm bia đá.

Trên hài cốt mơ hồ lưu chuyển những luồng hào quang làm cho khung xương mơ hồ bùng ra một luồng cảm giác hấp dẫn khó hiểu, có thể làm cho kẻ khác điên cuồng.

Vương Lâm tiến vào từng bước, khi đi tới bên cạnh bộ hài cốt thì nguyên thần trở nên ngưng trọng. Lúc này hắn không nhìn hài cốt mà lại chuyển lên trên bia đá. Tấm bia đá này cũng không biết dùng vật liệu gì để tạo thành, bên trên bao phủ một luồng khí tức tang thương, ẩn chứa dấu vết năm tháng.

Sau khi nhìn thật kỹ thì Vương Lâm nhíu mày, dù nhìn thế nào hắn cũng cảm giác được vật liệu này vó vẻ quen mắt, nhưng hắn cũng không nghĩ ra chính mình gặp qua vật tương tự thế này ở nơi nào.

Vương Lâm trầm mặc một lúc, ánh mắt hắn lại đảo lên nửa bộ hài cốt bên dưới bia đá. Dù hắn đã rất cẩn thận nhưng thần trí vẫn bị hấp dẫn, nhưng hắn đã sớm có chuẩn bị, đây cũng không phải lần đầu tiên nhìn thấy nửa bộ xương này nên hắn lui về phía sau vào bước thì lập tức khôi phục trở lại.

Ánh mắt Vương Lâm lóe lên, hắn không do dự mà trực tiếp mở khe nứt không gian trữ vật, chữ chiến hư ảo đang bùng ra kim quang từ trong khe nứt trữ vật bay ra. Khoảnh khắc khi chữ chiến vừa xuất hiện, nửa bộ hài cốt lập tức lóe lên kim quang. Một luồng kim quang từ trong khung xương bùng ra, lúc này trên nửa bộ xương có hai màu đen và vàng giao thoa vào nhau rồi liên tục biến hóa.

Cuối cùng kim quang lóe lên trong nửa bộ xương rồi phóng ra ngoài dung hợp vào chữ chiến bên trên. Khoảnh khắc này toàn bộ trời đất lập tức được bao phủ trong kim quang.

Trong khoảng thời gian cực ngắn, những luồng kim quang bùng ra trên chữ chiến lập tức dùng tốc độ cực nhanh trực tiếp phóng tới rồi dung nhập vào trong mi tâm của Vương Lâm. Khoảnh khắc này tâm thần hắn lập tức chấn động.

– Lão phu là Chiến Tinh Dã, biết được Chưởng Tôn muốn làm lão phu phải khuất phục, nhưng Chiến mỗ là tu sĩ La Thiên, thà tan vỡ đạo niệm chứ không cấu kết với người Ngoại giới. Người nào đoạt được đạo niệm của ta hãy cảm ngộ chiến ý, nếu sau này thành công thì giết sạch dân Ngoại giới tế linh hồn lão phu.

Tâm thần Vương Lâm bao phủ trong luồng chiến ý ngập trời, trong đầu lại hiện lên tình cảnh Chiến Tinh Dã tranh đấu cùng thiên địa. Hàng loạt hình ảnh hiện lên, một luồng cảm ngộ cực kỳ sâu sắc đối với một chữ chiến bùng ra làm ý cảnh của hắn điên cuồng tăng mạnh. Lúc này ý cảnh mơ hồ xuất hiện dấu hiệu dung nhập với chiến ý, xuất hiện những biến hóa kinh người.

Khi Vương Lâm vẫn còn ở vào trạng thái cảm ngộ thì không gian nơi đây đột nhiên xuất hiện dấu hiệu vặn vẹo, ba người đến từ Ngoại giới tiến thẳng vào trong. Người thanh niên có ký hiệu ngọn lửa trên mi tâm dùng ánh mắt tham lam nhìn chằm chằm vào Vương Lâm, với khoảng cách quá gần hắn có thể rõ ràng cảm nhận được luồng lực lượng ngọn lửa điên cuồng trên người đối phương.

“Sau khi thôn phệ hắn, ta có thể tăng cấp!” Tâm thần người thanh niên trên mi tâm có ký hiệu tia chớp bên cạnh lại càng trở nên chấn động. Hắn nhìn chằm chằm vào Vương Lâm và cảm nhận được luồng lực lượng sấm sét khủng bố trên cơ thể đối phương, đồng thời hắn cũng biết được đối phương đang ở trong một trạng thái cực kỳ quỷ dị.

– Cơ hội trời ban!

Chỉ có người thanh niên trên mi tâm có ký hiệu trăng lưỡi liềm khi nhìn thấy hình bóng của Vương Lâm thì tâm thần cố gắng áp chế rung động. Đồng tử trong hai mắt hắn co rút lại, một tình cảnh đã rất lâu rồi được chôn sâu trong ký ức lại xuất hiện trong lòng.

– Đúng là hắn!

Hành động của ba người thanh niên đều nhanh như chớp, tất cả đều mang theo một luồng sát khí điên cuồng phóng thẳng về phía Vương Lâm. Khi ba tên này tiến lên thì tay phải cũng bấm niệm pháp quyết rồi vỗ mạnh lên mi tâm.

Ba tiếng nổ ầm ầm khá nhỏ trở nên vang vọng, thân thể ba người này đột nhiên sinh ra những thay đổi kinh người. Thân thể người thanh niên có ký hiệu tia chớp đột nhiên phóng lớn lên, khoảnh khắc sau đã hóa thành một người cao lớn hơn mười trượng, toàn thân bao phủ trong ánh chớp.

Sau lưng người thanh niên có ký hiệu ngọn lửa đột nhiên xuất hiện một đôi cánh lửa, trên đầu mọc ra một cây sừng. Toàn thân hắn được bao phủ trong ngọn lửa, vẻ mặt lộ ra vẻ đau khổ và dữ tợn.

Người thanh niên có ký hiệu trăng lưỡi liềm là cổ quái nhất, cơ thể hắn không xảy ra nhiều thay đổi nhưng làn da lại trở nên trong suốt giống như ánh trăng, điều này làm kim quang nơi đây càng trở nên chói lọi.

Nhưng khoảnh khắc khi bọn họ tấn công thì Vương Lâm xoay người lại, hai mắt hắn đột nhiên trở nên thanh tĩnh, khóe miệng lộ ra nụ cười chế giễu. Nụ cười này giống hệt như những kẻ Ngoại giới nhìn đám tu sĩ trong trận pháp năm xưa.

– Sinh làm người kiệt xuất, chết cũng phải hy sinh oanh liệt, ta là tu sĩ, sao phải ngại một trận chiến?Nguồn truyện audio

Trong đầu Vương Lâm mơ hồ lóe lên tình cảnh Chiến Tinh Dã đối mặt với Chưởng Tôn, lại vang lên câu nói cuối cùng của Chiến Tinh Dã trước khi chết.

Chương 1137: Lôi?

Hỏa?
– Ta là tu sĩ, ngại gì một trận chiến!

Trong mắt Vương Lâm bùng lên chiến ý, ba kẻ này đều là người Ngoại giới, khi hắn từ trong đôi mắt của tượng đá nhìn thấy tình cảnh trong và ngoài trận pháp năm xưa thì một luồng máu nóng đã bùng lên trong lòng. Tình cảnh đó không có nhân quả mà chỉ có chết chóc, Vương Lâm càng hiểu rõ quá trình giết chóc đó chắc chắn sẽ cực kỳ khủng bố.

Người thanh niên trên mi tâm có ký hiệt tia chớp là nhanh nhất, hắn là người đầu tiên xông lên trước. Tu vi hắn vốn chỉ là Tịnh Niết đại viên mãn, nhưng sau khi xảy ra quá trình biến thân kỳ dị thì đột nhiên được tăng mạnh, hắn đột phá Tịnh Niết rồi vượt qua Toái Niết sơ kỳ tiến lên trung kỳ.

Cả đời Vương Lâm chưa từng biết đến được loại thần thông đạt đến mức độ này, đây cũng không phải là ẩn giấu tu vi mà khoảnh khắc này đám người trước mặt đang sử dụng một pháp thuật gì đó để mượn lực lượng thiên địa tăng cường tu vi bản thân.

Nói một cách chính xác thì đây không phải là lần đầu tiên Vương Lâm chiến đấu với người Ngoại giới, năm xưa trong hư vô ở bên cạnh Vọng Nguyệt, hắn đã từng chiến đấu với người Ngoại giới ngoài trận pháp. Nhưng lúc đó tu vi của Vương Lâm không đủ để người ta coi trọng, càng không thể có tư cách quyết định vận mệnh của mình. Nhưng bây giờ hắn đã có tư cách để chế giễu, hắn dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn ba kẻ kia phóng đến với vẻ mặt dữ tợn.

Người thanh niên có ký hiệu tia chớp phóng về phía trước mà toàn thân lóe lên lôi quang, những âm thanh xoẹt xoẹt vang lên đồng thời còn có sấm sét phóng theo. Tiếng nổ ầm ầm vang vọng giống như thân thể kẻ này đã hóa thân thành sấm sét, hắn lấy tốc độ cực nhanh phá vỡ hư không mà tiến đến, hai tay hắn bấm pháp quyết, tia chớp khắp bốn phía lập tức ngưng tụ thành một hình bóng khổng lồ.

Hình bóng này cao trăm trượng, khắp toàn thân là những tia chớp màu xanh, trên mi tâm cũng có một đồ đằng hình tia chớp. Đặc biệt là đôi mắt, nếu người khác nhìn vào thì tâm thần chắc chắn sẽ chấn động.

– Thiểm Lôi Băng!

Người thanh niên có ký hiệu hình tia chớp đột nhiên khẽ quát một tiếng quỷ dị, khoảng cách đến Vương Lâm càng lúc càng gần.

– Lôi.

Vẻ chế giễu trong mắt Vương Lâm càng lúc càng nồng đậm, khoảnh khắc này mắt phải lóe lên sấm sét. Trong luồng sấm sét này cũng có một ký hiệu tia chớp bùng ra ngoài.

Vương Lâm tiến về phía trước một bước, khoảnh khắc này thiên địa trong mắt hắn đột nhiên trở nên cực kỳ chậm chạp, tất cả thứ xảy ra giống như đang nằm trong nước, giống như đông cứng lại.

Ba tên phía trước, dù là người thanh niên có ký hiệu tia chớp phóng đi với tốc độ nhanh nhất cũng chậm đi rất nhiều và không đáng nhắc tới trong mắt Vương Lâm. Hắn tiến lên phía trước một bước, tiếng sấm nổ ầm ầm còn chưa kịp vang lên thì đã tiến đến trước mặt người có ký hiệu tia chớp. Vương Lâm nâng tay phải lên, bàn tay mang theo sấm sét vỗ thẳng xuống ngực người thanh niên. Bàn tay phải chuyển chưởng thành chỉ, một chỉ, hai chỉ, ba chỉ, bốn chỉ! Chỉ sau khoảnh khắc, hai ngón tay phải Vương Lâm hóa thành kiếm rồi điểm ra liên tiếp.

Những tiếng nổ ầm ầm vang vọng, vẻ mặt người thanh niên có ký hiệu tia chớp đột nhiên trở nên tái nhợt, ánh mắt lộ ra vẻ rung động. Hắn há miệng phun ra máu tươi, trước ngực trở nên huyết nhục mơ hồ, một mảng thịt lớn trước ngực lóe lên sấm sét. Một mạng lưới sấm sét lấy ngực người thanh niên có ký hiệu tia chớp làm trung tâm mà tràn ra khắp thân thể.

Tình cảnh này xảy ra nhanh như chớp, nhanh đến mức căn bản làm cho người ta không kịp phản ứng. Trong mắt hai người Ngoại giới còn lại, Vương Lâm chẳng qua chỉ vừa xoay người, thân thể không chút di động, chỉ có nụ cười chế giễu lóe lên trong đồng tử.

Nhưng khoảnh khắc này thân thể người đồng bạn bên cạnh lập tức phóng ngược trở lại, máu tươi phun ra. Lúc này những tiếng sấm sét gào thét mới phá vỡ hư không rồi vang lên bên tai.

– Mượn lực lượng tổ tiên lôi quang, giúp ta thôn phệ tu sĩ Phong giới này!

Thân thể người thanh niên có ký hiệu tia chớp phát ra những âm thanh ầm ầm, xương cốt bên trong đã gãy hơn phân nửa, thân thể hơn mười trượng lui hẳn ra sau. Lúc này sấm sét khắp toàn thân đã tan vỡ, trên thân thể lại được bao phủ trong lưới điện giống như đã bị phong ấn.

Khi máu tươi bao phủ toàn thân, người thanh niên này ngẩng đầu rồi gầm lên một tiếng kinh thiên động địa, vẻ mặt dữ tợn của hắn lộ ra vẻ điên cuồng. Nhưng vẻ điên cuồng của hắn hiện lên trong mắt Vương Lâm lại ẩn giấu sự tuyệt vọng và sợ hãi.

Khoảnh khắc khi người thanh niên có ký hiệu tia chớp gầm lên giận dữ, bên ngoài thân thể hắn lập tức xuất hiện một bóng hình hư ảo trăm trượng. Hình bóng hư ảo đột nhiên lại trở nên ngưng thực, thiên địa vang lên những tiếng nổ ầm ầm, những luồng sấm sét vô tận lại xuất hiện rồi phóng thẳng về phía hình bóng hư ảo. Khi lôi quang bao phủ khắp bốn phía, hình bóng hư ảo đột nhiên giống như hóa thân của thiên lôi.

Vẻ mặt Vương Lâm vẫn lạnh lùng, thân thể hắn cũng không ngừng lại mà tiếp tục tiến lên phía trước một bước. Khi một bước phóng ra, Chân Giả ý cảnh của Vương Lâm cũng bùng ra giống như một bước này đạp lên lồng ngực của người thanh niên có ký hiệu tia chớp.

Một tiếng ầm vang lên, người thanh niên có ký hiệu tia chớp lại phun ra máu tươi, tay phải đè mạnh lên ngực. Nhưng trái tim của hắn bị một bước ý cảnh của Vương Lâm trực tiếp đánh tan.

Vương Lâm cũng không thèm nhìn kẻ này, hắn lại tiến thêm một bước giống như phóng thẳng lên trời. Hắn tiến về phía trước hư ảnh, tay phải tùy tiện vỗ ra.

Đúng lúc này lôi quang trong mắt phải Vương Lâm bùng lên dữ dội, ký hiệu tia chớp trong mắt trực tiếp lao ra. Khoảnh khắc sau khi ký hiệu tia chớp đã rơi trên mi tâm hư ảnh trăm trượng.

– Từ nay về sau bộ tộc của ngươi đừng hòng cướp đoạt quyền lợi điều khiển lôi quang trước mặt ta.

Những âm thanh âm trầm mang theo uy nghiêm đột nhiên vang vọng trong thiên địa, giống như pháp tắc, giống như quy tắc, còn ẩn giấu lực lượng quyết tâm và ý chí kiên định phong ấn một tộc. Lời nói này giống như lôi quang đang thu hồi tư cách điều khiển lực lượng sấm sét đã từng được ban cho Thiểm Lôi Tộc.

Hình bóng hư ảo chấn động rồi ầm ầm tan vỡ hóa thành những luồng sấm sét vô tận hàng lâm về phía người thanh niên có ký hiệu tia chớp. Những tiếng nổ ầm ầm trở nên vang vọng, thân thể người thanh niên kia tan vỡ trong nháy mắt, sau đó hóa thành một đám bụi đen tiêu tán trong hư không. Nguyên thần người này bị sấm sét bao phủ vào bên trong giống như tất cả sấm sét trong thiên địa đều bị hấp thu. Nhưng khi Vương Lâm xoay người, những tia chớp kia lại lập tức quay trở về trong mắt phải, ký hiệu tia chớp bên trong lại càng rõ ràng. Tất cả mọi chuyện đều xảy ra trong khoảnh khắc, hai mắt người thanh niên trên mi tâm có ký hiệu ngọn lửa lập tức co rút lại, trên mặt lộ ra vẻ sợ hãi khó thể tưởng tượng. Thân thể người này đang phóng về phía trước đột nhiên ngừng lại rồi muốn lui về phía sau. Lúc Vương Lâm xoay người lại thì ánh mắt đã rơi trên người tên thanh niên có ký hiệu đồ đằng ngọn lửa.

– Hỏa?

Vẻ chế giễu trong mắt Vương Lâm lại càng đậm, khoảnh khắc này mắt trái đột nhiên bùng lên ánh lửa ngập trời, ngoài thân thể cũng có một biển lửa trực tiếp bao phủ một chu vi mấy trăm trượng.

Vẻ mặt người thanh niên có ký hiệu đồ đằng ngọn lửa lập tức trở nên tái nhợt, hắn muốn lui về phía sau nhưng bốn phía đều nằm trong biển lửa. Hắn vùng vẫy rồi gầm nhẹ lên một tiếng, cặp cánh do ngọn lửa biến thành ở sau lưng đột nhiên vỗ lên, trong thân thể bùng ra rất nhiều ánh lửa. Những luồng lửa đỏ này vờn quanh thân thể người thanh niên tạo thành một cơn bão lửa rồi phóng thẳng về phía Vương Lâm.

Vương Lâm vung tay phải lên, biển lửa trong phạm vi mấy trăm trượng đột nhiên bùng lên dữ dội rồi điên cuồng quét ngang qua người thanh niên có ký hiệu đồ đằng ngọn lửa.

Đây là cuộc chiến giữa lửa và lửa.

Trong khoảnh khắc hai ngọn lửa giống nhau những được hai người khác nhau điều khiển đánh thẳng vào nhau, những tiếng nổ ầm ầm kinh thiên động địa vang lên. Cuối cùng một tiếng đùng vang lên, ký hiệu đồ đằng ngọn lửa từ trên cơ thể người thanh niên kia lao ra khỏi biển lửa, cặp cánh lửa giống như Chu Tước cũng mang theo một ngọn lửa màu tím phóng về phía Vương Lâm.

– Ngươi không phải người, cũng chẳng phải Chu Tước, chẳng qua chỉ là một tên Ngoại giới mà thôi!

Ngọn lửa trong mắt trái Vương Lâm bùng lên khắp toàn thân, một bộ giáp Chu Tước đột nhiên huyễn hóa ra bên ngoài cơ thể. Khoảnh khắc này hắn giống như một Cổ Hỏa Thần.

Khoảnh khắc khi người thanh niên có ký hiệu đồ đằng ngọn lửa nhìn thấy tình cảnh trước mặt thì trở nên điên cuồng, trong mắt hắn bùng lên cái nhìn không thể tin, hắn dùng giọng hoảng sợ nói:

– Thánh giáo! Thiêu!

Trong mắt Vương Lâm bùng lên sát khí, hắn nâng tay trái lên rồi điểm một chỉ cách không về phía người thanh niên có đồ đằng ngọn lửa.

Một chỉ vừa điểm thì thân thể người thanh niên kia lập tức run rẩy kịch liệt, vẻ hoảng sợ trong mắt hắn đã không thể nào hình dung nổi. Hắn kêu thảm lên một tiếng, trong miệng lập tức phun ra một ngọn lửa khổng lồ, nhưng ngọn lửa lại quay sang thiêu đốt chính hắn.

Kẻ này là người Hỏa Tước tộc, cả đời làm bạn với lửa nhưng chưa bao giờ nghĩ đến chuyện có một ngày chính mình bị lửa cắn trả. Khoảnh khắc này ngọn lửa do chính hắn điều khiển giống như đã hoàn toàn phản bội, giống như đã gặp được một chủ nhân chân chính.

Người tiếng kêu thảm thiết đột nhiên vang vọng, một tiếng ầm vang lên, thân thể người thanh niên này hóa thành tro bụi. Nhưng khoảnh khắc khi tiêu tán, người thanh niên này ngửa mặt lên trời kêu lên một tiếng, nguyên thần đang bị thiêu đốt lập tức truyền ra chú ngữ:

– Dùng tư cách Hỏa Tước tộc, thỉnh Tộc linh!

Khoảnh khắc khi âm thanh này vang lên, nguyên thần kẻ này ầm ầm tan vỡ, nhưng những điểm tinh quang ngọn lửa bắn ra ngoài tạo thành một con chim Chu Tước hư ảo. Toàn thân Chu Tước này có màu đen, những luồng khí nóng bao phủ khắp bốn phía. Thoạt nhìn thì không giống Chu Tước mà giống hệt như một con chim lửa khổng lồ.

Con chim này mang thao tiếng rít tàn ác xé toạc hư không phóng về phía Vương Lâm.

Vương Lâm hừ lạnh, mắt trái hắn lóe lên, trong thân thể lập tức truyền ra một tiếng hót thật sự của Chu Tước. Đúng lúc này một con chim Chu Tước màu trắng đột nhiên huyễn hóa ra bên ngoài cơ thể Vương Lâm.

Đây mới thật sự là Chu Tước! Khi Chu Tước vừa xuất hiện thì ánh mắt nó nhìn chằm chằm vào con chim lửa màu đen khổng lồ đang phóng đến, trong mắt bùng lên vẻ khinh thường. Chu Tước cũng không cần Vương Lâm điều khiển, nó trực tiếp phóng ra mang theo tiếng rít vang trời. Khoảnh khắc này một nửa trời đất nơi đây lập tức trở thành biển lửa, Chu Tước phóng thẳng về phía con chim lửa mà thôn phệ. Con chim lửa màu đen khổng lồ phát ra những tiếng kêu động trời nhưng rõ ràng đã có ý muốn rút lui.

– Từ nay về sau tộc của ngươi đừng hòng tranh đoạt quyền điều khiển lửa trước mặt ta.

Khi lời nói của Vương Lâm vang lên, Chu Tước và con chim lửa màu đen đã đánh thẳng vào nhau.

Những tiếng nổ đùng đùng vang lên kinh thiên động địa, con chim lửa màu đen đã đánh thẳng vào nhau.

Những tiếng nổ đùng đùng vang lên kinh thiên động địa, con chim lửa màu đen lập tức tan vỡ. Nó căn bản không có bất kỳ lực lượng nào để chống lại, giống như đã gặp phải tổ tiên, giống như Chu Tước giả đã chính thức gặp phải Chu Tước thật.

Sau khi con chim lửa tan vỡ thì hóa thành ngọn lửa ngập trời rồi lập tức bị Chu Tước thôn phệ. Hơn nữa ngay cả linh hồn con chim lửa màu đen cũng bị Chu Tước nuốt vào. Khoảnh khắc này tất cả ngọc lửa được sinh ra trong ngày hôm nay đều thuộc về Vương Lâm.

Chu Tước ngửa mặt lên trời hót một tiếng, tinh thần nó cực kỳ hưng phấn giống như mơ hồ có dấu hiệu thức tỉnh lần thứ ba. Ngọn lửa khắp toàn thân Chu Tước ngày càng cao, càng ngày càng mãnh liệt.

Trình cảnh này lọt vào mắt người thanh niên có ký hiệu trăng lưỡi liềm làm vẻ mặt hắn sinh ra những thay đổi dữ dội, cuối cùng thì trở nên trắng bệch, toàn thân vã đầy mồ hôi lạnh. Khoảnh khắc vừa rồi hắn căn bản không nhìn thấy hình bóng của đối phương, tất cả mọi chuyện xảy ra chỉ trong nháy mắt, hầu như chấm dứt quá nhanh.

Đặc biệt là khi nghĩ đến chuyện đối phương đã từng đánh sư tôn bị thương nặng trong hư vô, dù sư tôn nói tu vi của người này không thể chịu nổi một kích của chính mình.

Người thanh niên có ký hiệu trăng lưỡi liềm lập tức lui về phía sau không chút do dự. Hắn điên cuồng bỏ chạy muốn rời khỏi địa phương có những tồn tại đáng sợ này, hình như nếu càng ở gần kẻ kia thì càng cảm thấy kinh hoàng, tâm thần càng có dấu hiệu muốn tan vỡ.

– Nô tộc ở lại cho ta, ngày xưa dám đứng trước mặt ta tự xưng thiên đạo.

Vương Lâm lạnh lùng nhìn chằm chằm vào đối phương, lời nói của hắn làm tên thanh niên kia hồn bay phách tán.

Chương 1138: Quy ước Thái Cổ

– Ta không phải là nô lệ!

Người thanh niên có ký hiệu trăng lưỡi liềm lập tức xoay người lại thật mạnh rồi hướng về phía Vương Lâm mà gào lên.

Vương Lâm lạnh lùng nhìn về phía người thanh niên này, ngọn lửa Chu Tước bên người lại càng trở nên kịch liệt. Lần đầu tiên hắn gặp tên kia chính là trận chiến trong hư vô với Vọng Nguyệt. Người này xuất hiện ở Ngoại giới tạo thành một vòng xoáy muốn cướp vọng nguyệt.

Lúc đó người này đã dùng lực lượng không ai chống cự nổi, hắn đã từng kiêu ngạo đứng trước mặt đám tu sĩ Vương Lâm tự xưng mình là thiên đạo. Khoảnh khắc đó trong lòng Vương Lâm cực kỳ kinh hoàng, nhưng khi hắn biết được càng nhiều thì ánh mắt nhìn về phía tên kia càng lạnh. Nô tộc của Cổ Thần, thời kỳ Thái Cổ bọn họ mượn lực lượng của Cổ Thần để che chở chính là Nguyệt Phệ tộc.

Vương Lâm hừ lạnh một tiếng rồi phóng thẳng về phía người thanh niên, tay phải hắn trực tiếp đánh thẳng vè phía trước. Một luồng lực lượng Cổ Thần lập tức phóng ra tạo thành những tiếng rít gào xé gió giống như thiên địa muốn nổ tung, lực lượng này ào ào phóng đến người thanh niên kia.

Vẻ mặt người thanh niên kia trở nên tái nhợt, hắn biết chính mình sợ rằng không thể nào chạy thoát. Nếu hắn muốn sống thì cũng chỉ có cách liều mạng. Nhưng trong lòng hắn cũng cảm thấy cay đắng, dù hắn liều mạng thì khả năng sống sót cũng không nhiều.

Nếu ở Ngoại giới cũng giao chiến với những tộc khác thì chính mình còn có thể xin đầu hàng. Nhưng người trước mặt là tu sĩ Nội giới, lại là Cổ Thần, hơn nữa lạo là vương tộc Cổ Thần. Hắn từ trong điển tịch mà biết được chính mình là bộc tộc phản bội Cổ Thần, dù hắn xin đầu hàng cũng không thể tránh khỏi kết cục bị sưu hồn.

– Đây rốt cuộc là địa phương chết tiệt nào, tại sao lại có tu sĩ Nội giới xuất hiện chứ?

Vẻ mặt người thanh niên này trở nên cực kỳ dữ tợn, hắn gầm nhẹ một tiếng, hai tay bấm niệm pháp quyết lam của toàn thân trở nên trong suốt giống như có ánh trăng chiếu lên người. Khi một quyền của Vương Lâm tiến đến thì thân thể tên kia đột nhiên xoay chuyển rồi tạo thành một cơn lốc, trong cơn gió lốc lập tức xuất hiện một vầng trăng khuyết.

Khoảnh khắc khi một quyền của Vương Lâm đánh xuống, những tiếng nổ ầm ầm đột nhiên vang vọng, vầng trăng khuyết trở nên chấn động nhưng không tan vỡ. Lúc này khóe miệng người thanh niên kia chảy ra dòng máu tươi làm kẻ khác giật mình, hắn cắn chặt răng vận chuyển lực lượng khắp toàn thân, sau đó lại đẩy mạnh về phía trước rồi hét lớn:

– Lực Phản Nguyệt!

Đột nhiên vầng trăng khuyết trong cơn gió lốc bao quang thân thể người này bùng ra những luồng hào quang chói mắt. Một quyền Cổ Thần he ảo từ trong ầm ầm phóng ra rồi lao về phía Vương Lâm.

Vẻ mặt Vương Lâm vẫn như thường, hắn cười lạnh rồi lại nâng tay phải lên, lại tung ra một quyền. Đồng thời thân thể hắn lại tiến lên phía trước rồi dùng một tốc độ khó thể tưởng tượng trực tiếp phóng đến gần. Một quyền phóng ra đánh thẳng vào một quyền Cổ Thần do Lực Phản Nguyệt tạo ra, những tiếng nổ kinh thiên vang vọng khắp bốn phía.

– Thuật thần thông của Nô Tộc, há có thể tranh chấp với Cổ Thần!

Trong lúc phóng người về phía trước, một quyền tay phải lại ầm ầm phóng ra rồi liên tục đánh thẳng về phía trước.khi những quyền này phóng đến bên cạnh cơn gió lốc thì phát ra những tiếng nổ vang vọng. Người thanh niên trong cơn lốc liên tục lui về phía sau, mỗi một bước chân giẫm xuống đều phun ra máu tươi, thân thể càng run rẩy kịch liệt.

Lúc này Vương Lâm giống như một Chiến tiên, hắn mang theo một luồng chiến sẽ và nhiệt huyết vô tận rồi tiến lên từng bước ầm ầm.

Hai người một lui một tiến, mỗi một quyền tungra đều xuất hiện lực Phản Nguyệt. Khoảnh khắc này tất cả âm thanh trong không gian kỳ dị này đều đã được ép xuống hoàn toàn.

– Vỡ cho ta!

Giọng nói của Vương Lâm cực kỳ bình tĩnh nhưng bên trong lại tuôn ra một luồng uy áp cực mạnh. Khi hắn thu quyền thì thân thể đột nhiên xoay tròn, chân phải đột nhiên đá thẳng lên trên gió lốc. Dưới những âm thanh ầm ầm, gió lốc lập tức tan vỡ, vầng trăng khuyết bên trong vỡ tan từng mảnh.

Một luồng huyết ảnh văng ra từ trong gió lốc, thân thể người thanh niên kia tràn đầy máu tươi, hắn hóa thành một luồng hào quang hình cung phóng về phương xa. Vương Lâm lại tiến lên một bước rồi đuổi theo.

Đồng tử trong hai mắt người thanh niên trở nên tan rã, nhưng trong lúc giãy giụa thì gầm rống và phát ra những chú ngữ cực kỳ phức tạp. Đúng lúc này hắn dùng hai tay bấm pháp quyết rồi nhanh chóng điểm lên mi tâm.

– Nguyệt Cấm, thần nộ!

Thanh niên này biết được Nguyệt Phệ tộc mình có một thần thông rất cổ xưa, được gọi là cấm thuật, nếu chẳng phải chuyện vô cùng nguy cấp thì không được sử dụng. Bởi vì thần thông này cực kỳ khuất nhục đối với Nguyệt Phệ tộc.

Khi tiếng gầm này vang lên, khoảnh khắc Vương Lâm đi tới bên cạnh thì người này lập tức quỳ gối xuống mặt đất, hai tay hắn nâng lên cao tạo thành một ấn quyết rất cổ quái. Hắn quỳ xuống bái lạy:

– Mượn thần hồn lực dung nhập vào người Nguyệt Phệ tộc.

Khi âm thanh này vang lên, một luồng lực lượng Cổ Thần cực kỳ khủng bố đột nhiên hiện lên bên ngoài thân thể người thanh niên. Ngay sau đó, không gian sau lưng người này đột nhiên vặn vẹo rồi xuất hiện một hư ảnh Cổ Thần vài trăm trượng!

Thân thể Cổ Thần này cực kỳ mơ hồ, hai mắt nhắm nghiền nhưng bảy Cổ Thần Tinh Điểm trên mi tâm lại sáng rực.

– Cầu xin hồn Cổ Thần tộc ban thưởng lực lượng cho Nô tộc Nguyệt Phệ, ngăn cản bước tiến của kẻ địch.

Trong lòng người thanh niên kia cảm thấy rất tức giận và nhục nhã, nhưng tình cảnh này quá mức nguy hiểm nên không cần quan tâm.giọng nói khàn khàn của hắn trở nên vang vọng.

Cổ Thần hư ảo phía sau đột nhiên mở bừng mắt lộ ra những luồng sáng tang thương và tàn bạo. Hư ảnh chậm rãi nâng tay phải lên rồi tung một quyền ầm ầm về phía Vương Lâm.

Trong mắt người thanh niên kia lóe lên cái nhìn độc ác, trong lòng hắn đang điên cuồng gào thét:

– Nếu ngươi là Cổ Thần, thì ta muốn để cho Cổ Thần các ngươi tàn sát lẫn nhau.

Trong mắt Vương Lâm lộ ra vẻ bi ai, hắn đảo mắt nhìn qua một quyền đang phóng tới của Cổ Thần hư ảo. Hắn than nhẹ một tiếng, trên mi tâm đột nhiên hiện lên Cổ Thần Tinh Điểm, khi tinh điểm xoay tròn thì khí tức Cổ Thần lập tức bao phủ khắp bốn phía.

– Bọn ngươi là những kẻ bảo vệ cho bộ tộc đã phản lại Cổ Thần, nghe theo mệnh lệnh của vương tộc Cổ Thần Vương Lâm ta, bọn ngươi hãy tán đi!

Ngôn ngữ của Cổ Thần từ trong miệng Vương Lâm truyền ra rồi tạo thành một con sóng rung động lan tràn khắp bốn phía.

Một quyền của Cổ Thần hư ảo đột nhiên hơi khựng lại, trong mắt bùng lên vẻ mê man và giải thoát, sau đó dần dần tiêu tán. Cổ Thần tộc đã rất lâu rồi không xuất hiện vương tộc, linh hồn Cổ Thần che chở cho Nguyệt tộc cũng chỉ là một ý niệm, một luồng ý chí mà thôi. năm xưa vương tộc Cổ Thần đã hạ lệnh che chở cho Nô tộc Nguyệt Phệ nên toàn tộc Cổ Thần đã chấp hành theo không chút do dự. Đã rất nhiều năm trôi qua, dù bọn họ đã chết nhưng ý chí vẫn còn tồn tại trong thiên địa, bọn họ can tiếp tục che chở cho Nô tộc.

Muốn chuyện này chấm dứt thì trừ khi một vương tộc mới xuất hiện rồi hạ lệnh cho bọn họ vứt bỏ ý chí che chở này đi, như vậy quy ước mới được xóa bỏ. Khoảnh khắc này ngày hôm nay lời nói của Vương Lâm chính là ý chí của vương tộc Cổ Thần.

Người thanh niên kia trở nên sững sờ, với tri thức của hắn sao lại biết đến điều bí mật của bộ tộc Cổ Thần trước mặt một vương tộc Cổ Thần như Vương Lâm.

– Từ nay về sau Cổ Thần sẽ không che chở cho Nguyệt Phệ tộc nữa.

Đây là câu nói cuối cùng truyền lại vào tai người thanh niên kia. Vương Lâm tiến lên ting một cước quét ngang, xương cốt toàn thân tên kia tan vỡ nhưng thân thể lại không vỡ nát. Tên này bị Vương Lâm đá trúng, thân thể hắn lập tức văng thẳng về phía bộ hài cốt bên dưới tấm bia đá.

Một tiếng nổ ầm ầm vang lên, thân thể người thanh niên kia trực tiếp đập lên nửa bộ hài cốt, hai vai hắn tuôn ra máu tươi rồi ghim vào hai cây đinh bảy màu. Những tiếng kêu đau khổ đột nhiên vang lên kinh thiên động địa, khi thân thể bị hai cây đinh bảy màu ghim chặt thì đạo niệm sẽ bị hút đi điên cuồng. Đồng thời ngay cả linh hồn cũng giống như bị nghiền nát, loại cảm giác đau đớn này không phải những kẻ bình tĩnh có thể chịu đựng được.

Vương Lâm không trực tiếp giết chết mà để cho người thanh niên kia chịu những đau đớn mà Chiến Tinh Dã đã từng nhận được năm xưa. Tên kia liên tục bị tra tấn chờ cái chết tiến đến.

Thân thể tên thanh niên dưới bia đá liên tục run rẩy, hắn muốn vùng ra nhưng không thể. Ngay cả nguyên thần của hắn cũng không chạy thoát, bị phong ấn lại trong cơ thể.

Vương Lâm chậm rãi đi vào, hắn nâng tay phải đặt lên thiên linh tên thanh niên, thần thức hắn bùng ra cưỡng ép sưu hồn. Sau khi lấy được ký ức thì người thanh niên kia đã rơi vào trạng thái hấp hối, nhưng lúc này nỗi đau lại càng trở nên dữ dội làm hắn không thể chết ngay, lại càng không thể tự hủy hoại. Hắn chỉ biết ở trong tra tấn vô tận mà chậm rãi tử vong. Vương Lâm thu hồi cánh tay phải rồi than nhẹ một tiếng.

Khoảnh khắc này ngọc lửa Chu Tước trên người Vương Lâm đã đạt đến một độ cao mới, ngọn lửa điên cuồng thiêu đốt rồi liên tục kéo lên Chu Tước Đệ Tam Biến.

Đúng lúc này hư vô dưới tinh không mênh mông trong Phong giới, ngoài trận pháp Phong Thiên Tỏa Địa bao phủ cả tinh vực, tinh không nơi này được gọi là Thái Cổ tinh vực, cũng được gọi là Ngoại giới.

Trong Thái Cổ tinh vực, trong tinh vực mênh mông có một đối phương của một bộ tộc Thái Cổ uy danh hiển hách, chính là Thiểm Điện tộc.

Trong đối phương của Thiểm Điện tộc có hàng loạt sấm sét tồn tại vĩnh hằng, vạn năm không tiêu tán.những luồng sấm sét này đến từ hư vô, lúc nào cũng phát ra những tiếng nổ ầm ầm. Thiểm Điện tộc lập ra một miếu thờ trên vùng đất có sấm sét, nó được dùng để thờ phụng lôi quang.

Nhưng khi người thanh niên có ký hiệu tia chớp trên mi tâm chết trong thế giới bảy màu, khi Vương Lâm thu hồi lực lượng sấm sét thì những lôi quang trong đối phương Thiểm Điện tộc chưa bao giờ tiêu tán và trải qua muôn đời lại phát ra những tiếng sấm động kinh thiên trước nay chưa từng có. Những âm thanh này làm Thiểm Điện tộc phải kinh hoàng, đồng thời tất cả bộ tộc Thiểm Điện đang ở trên những tinh vực khác đều chấn động tâm thần.

Vẻ mặt đám người trong tộc Thiểm Điện đều có biến đổi lớn, khoảnh khắc khi bọn họ điên cuồng đảo thần thức ra thì phát hiện những luồng sấm sét đã tồn tại muôn đời đột nhiên tiêu tán giống như bị người ta lấy đi. Sau mười lần hít thở, những luồng sấm sét kia lại xuất hiện một lần nữa, nhưng tình cảnh xảy ra trước mắt lại làm cho tất cả Thiểm Điện tộc phải cảm thấy kinh hoàng.

Trong Thái Cổ Tinh Thần có một địa vực là vị trí của Hỏa Tước tộc. Nơi đây rất giống với Chu Tước Thánh Tông, đối phương này được bao phủ trong lửa, giống như lúc nào cũng bùng lên thiêu đốt.

Càng thêm giống Chu Tước Thánh Tông chính là trong đối phương này có rất nhiều thứ giống như Chu Tước đứng thẳng người trên hàng loạt miếu thờ.nhưng những Chu Tước này có toàn thân màu đen giống như chim lửa.

Khoảnh khắc khi người có ký hiệu đồ đằng ngọn lửa phải chết và bị Vương Lâm thu hết toàn bộ lực lượng thì tất cả chim lửa trong đối phương Hỏa Tước tộc đều chấn động ầm ầm rồi phát ra những tiếng hót tàn bạo chấn động đất trời. Hàng loạt vết nứt ken két xuất hiện, ba pho tượng chim lửa lập tức tan vỡ làm tất cả Hỏa Tước tộc phải kinh hoàng.

– Trong truyền thuyết có nói khi bọn họ sắp quay về Nhạn Tước sẽ tan vỡ.

Khoảnh khắc khi tất cả chim lửa tan vỡ, trong một tinh cầu thuộc Hỏa Tước tộc có một lão già nhìn lên bầu trời rồi lẩm bẩm.

Đúng lúc này thì Nguyệt Phệ tộc một trong bảy đại cường tộc của Thái Cổ Tinh Thần cũng phát sinh một sự kiện làm tâm thần tất cả mọi người trong tộc đều chấn động, tộc nhân Nguyệt Phệ cũng đều kinh hoàng vì biến đổi kinh thiên này.

Chương 1139: Có thể sao?

Nguyệt Phệ tộc là một trong bảy đại cường tộc của Thái Cổ Tinh Thần nên có được một tinh vực rất rộng, vì tổ tiên ngày xưa lập được công lao rất lớn cho Thái Cổ Tinh Thần nên địa vị của Nguyệt Phệ tộc trong Thái Cổ Tinh Thần cũng rất cao. Bọn họ có ba người là Chưởng Tôn của hội trưởng lão, vì vậy mà Nguyệt Phệ tộc được hưởng vinh hoa phú qua rất nhiều năm tháng.

Phía bắc tinh vực của Nguyệt Phệ tộc có một địa phương cấm, nơi đây không cho phép bất kỳ một tộc nhân nào bước chân vào. Bên ngoài cũng được canh giữ rất nghiêm, chỉ một vài người có thân phận mới được tiến vào tu luyện.

Trong cấm địa của địa phương tuyệt mật này có chín pho tượng khổng lồ, những pho tượng chính là các Cổ Thần, trên mỗi pho tượng Cổ Thần đều có một lão già Nguyệt Phệ tộc. Hai tay đán người này đang bấm những pháp quyết kỳ dị như đang cưỡng chế hấp thu lực lượng của những pho tượng Cổ Thần.

Từ thời Thái Cổ đến nay, sau khi phản bội lại Cổ Thần thì giờ nào khắc nào Nguyệt Phệ tộc cũng cố gắng nghĩ ra phương pháp để đạt được lực lượng Cổ Thần, có thể lấy được quyền lợi của Cổ Thần. Bọn họ kỳ vọng một ngày nào đó có thể xóa sạch những khuất nhục của bộ tộc ở thời kỳ Thái Cổ, có thể làm cho Cổ Thần tộc trở thành nô lệ của Nguyệt Phệ.

Vì mục tiêu này mà tất cả Nguyệt Phệ tộc đã triển khai toàn lực liên tục nghiên cứu và cân nhắc, sau một thời gian rất dài, cuối cùng bọn họ cũng nghiên cứu ra một phương pháp có thể thôn phệ Cổ Thần.

Nhưng phương pháp này lại tồn tại những sơ hở và mối nguy hiểm khủng bố, cho đến ngày nay trong đám người bọn họ chưa kẻ nào hoàn toàn thành công.

Lúc này chín lão già đang ngồi trên những pho tượng Cổ Thần chính là loại người có thiên tư cực cao trong Nguyệt Phệ tộc, cũng là những kẻ có tu vi cao thâm cho nên mới được phép tiến vào địa phương này tu hành.

Tất cả mọi chuyện đều diễn ra trong yên lặng, địa phương cấm địa này cực kỳ lặng lẽ, không có bất kỳ nguồn gốc của sự sống mà giống như một tử vực. Nhưng khoảnh khắc này khi hư ảnh Cổ Thần bị tộc nhân Nguyệt Phệ tộc triệu hồi ra trong thế giới bảy màu, lại bị Vương Lâm dùng thân phận vương tộc Cổ Thần để xóa bỏ những ý chí đã giao ước từ thời kỳ Thái Cổ.

Chín pho tượng trong cấm địa Nguyệt Phệ tộc lại phát ra những âm thanh ầm ầm long trời lở đất, hàng loạt vết nứt khủng bố lan tràn trên chín pho tượng. Biến cố bất ngờ này lập tức làm cho chín lão già đang nhập định trên những pho tượng Cổ Thần bừng tỉnh trở lại, vẻ mặt bọn họ lộ ra vẻ khiếp sợ, đồng thời còn tỏ ra mờ mịt. Nhưng đám người này lại không thể biết được rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra.

Nhưng tai biến này lại không chấm dứt, khoảnh khắc khi chín lão già kia phóng người lên thì pho tương Cổ Thần đầu tiên đã sụp đổ ầm ầm, lực lượng Cổ Thần tiêu tán trong trời đất.

Đúng lúc này pho tượng thứ hai cũng lập tức chấn động, những vết nứt bên trên ngày càng nhiều. Khoảnh khắc sau, chín lão già trợn mắt há mồm nhìn pho tượng này hóa thành bụi đất. Sau khi nhìn thấy bảy pho tượng còn lại đang xuất hiện dấu hiệu tan vỡ, vẻ mặt đám người này lập tức có biến đổi lớn.

– Không tiếc toàn lực để ngăn cản những pho tượng Cổ Thần nô lệ tan vỡ.

Một tiếng gầm rống kinh thiên truyền đến trong một luồng thần niệm không thể nào tưởng tượng. Một lão già tang thương toàn thân mặc nguyệt bào từ phương xa gào thét phóng đến. Lão vung tay lên, tinh không này lập tức được bao phủ trong ánh trăng. Nguyệt Phệ tộc cực kỳ cuồng vọng, dám gọi Cổ Thần là nô lệ nhưng trong lời nói có thể thấy được dục vọng của Nguyệt Phệ tộc.Phương xa cũng có vài luồng khí tức hùng mạnh phóng đến.

– Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?

Trong lòng tất cả đám người khi phóng đến đây đều đồng thời vang lên câu hỏi này.

– Có vương tộc Cổ Thần xóa bỏ quy ước Thái Cổ!

Lão già tang thương mặc nguyệt bào ngẩng đầu nhìn vào hư vô, lão nghiến răng nghiến lợi nói ra một câu. Nhưng lúc này trong ánh mắt lão già lại bùng lên một tia sáng sợ hãi và kinh hoàng, càng ngày càng nồng đậm.

Vương Lâm không biết những tình cảnh đang xảy ra ngoài Thái Cổ Tinh Thần, tiếng rên rỉ đau đớn vang lên bên tai càng ngày càng yếu, cuối cùng cũng tiêu tán. Thân thể tên thanh niên Nguyệt Phệ tộc hóa thành nước máu chảy theo nửa bộ hài cốt của Chiến Tinh Dã nhỏ xuống đất.

Xương cốt của người thanh niên này đã hoàn toàn vỡ vụn rồi rơi xuống lả tả. Nhưng vẫn còn lại hai khúc xương dược giữ lại trên hai cây đinh bảy màu.

Vương Lâm cũng không chú ý đến tình cảnh này, ánh mắt hắn đang chuyển lên người Chu Tước bạch sắc để cảm nhận ngọn lửa bên trên ngày càng nồng đậm. Cuối cùng Chu Tước cũng hót lên một tiếng kinh thiên động địa, khoảnh khắc này con chim lại lao thẳng xuống rồi chui vào mắt trái Vương Lâm.

Trong khoảnh khắc toàn thân Vương Lâm lập tức bùng ra ngọn lửa ầm ầm bao phủ tất cả không gian kỳ dị này. Thân thể hắn lóe lên rồi rời khỏi nơi đây tiến ra khỏi vết nứt, sau khi xuất hiện bên ngoài đỉnh núi được bao phủ trong tấm màn thì lập tức khoanh chân ngồi xuống.

Khi những luồng sáng bảy màu từ trên trời chiếu xuống thì lập tức xuất hiện dấu hiệu vặn vẹo giống như đang bị thiêu đốt mà bốc cháy. Lúc này độ nóng của ngọn lửa ẩn giấu trong cơ thể Vương Lâm không có bất kỳ dấu hiệu nào chứng tỏ đang rút lui.

Mắt trái Vương Lâm bùng ra ngọn lửa kinh người, khi bắt đầu thì ngọn lửa này còn có màu đỏ thẫm nhưng chỉ trong khoảng thời gian ngắn lại biến thành màu trắng, lúc này mắt trái Vương Lâm hầu như đã trở thành một vùng sáng trắng.

Chu Tước lại sắp thức tỉnh lần thứ ba! Sau khi hấp thu chiếc lông vũ trên khu chợ Bồng Lai đại lục, thôn phệ linh hồn tổ tiên con chim lửa được tộc nhân Hỏa Tước tộc triệu hồi ra thì khoảnh khắc này cơ hội để Chu Tước thức tỉnh lần thứ ba lại tiến đến.

Lúc này những luồng sáng bảy màu trong thiên địa liên tục bị ép buoojv phải rút lui, những con sóng nhiệt lấy Vương Lâm làm trung tâm rồi bùng ra khắp bốn phương tám hướng tạo ra những âm thanh ầm ầm. Khoảnh khắc này vết nứt bên ngoài tấm màn cấm chế đã khép lại, nhưng vì vậy mà ngọn lửa lại lan tràn trong cấm chế rồi càng ngày càng bốc lên cao.

Bộ giáp đỏ thẫm bên ngoài cơ thể Vương Lâm đang liên tục hấp thu nhiệt độ khủng bố bùng ra từ trong coe thể, bốn phía lại tràn ngập trong biển lửa thiên hỏa. Biển lửa bùng lên giống như đang tranh nhau tỏa sáng trong thiên địa.

Chu Tước lầ tồn tại điều khiển tất cả lửa trong thiên địa, không kẻ nào biết được nguồn gốc của nó từ đâu, nhưng từ thời thiên địa sơ khai và ẩn chứa ngũ hành thì Chu Tước đã là một trong những sinh vật có quền lợi điều khiển ngọn lửa. Cho đến ngày nay mức độ chân thật của truyền thuyết này không còn là vấn đề quan trọng nữa, quan trọng là từ Thái Cổ đến nay có một bộ tộc có tên là Chu Tước được sinh ra từ lửa, vạn năm bất diệt.

Tất cả tộc nhân trong bộ tộc này đều tu luyện lực lượng của ngọn lửa, cũng có ký hiệu Chu Tước trên người. Khi những ký hiệu này thức tỉnh thì đại biểu cho Chu Tước lại có một lần lột xác, đại biểu cho lực lượng ngọn lửa lại càng kinh thiên động địa. Từ thời Thái Cổ đến nay, bộ tộc Chu Tước không thiếu người có lần đầu tiên thức tỉnh, nhưng sau khi trải qua muôn đời thì huyết mạch trở nên cực kỳ thưa thớt và hỗn tạp vì vậy mà quá trình thức tỉnh lại càng ngày càng ít.

Vì vậy mà không cần nói đến những người thức tỉnh lần thứ hai, ngay cả thời kỳ Thái Cổ cũng không có nhiều lắm, ngày nay lại cực kỳ hiếm thấy. Nếu người nào có thể thức tỉnh lần thứ hai thì cũng đủ để làm cho tất cả tộc nhân Chu Tước phải chấn động.

Nhưng nếu tất cả mọi thứ mà so sánh với lần thứ ba thức tỉnh thì giống như đom đóm và ánh trăng, những kẻ có lần thứ ba thức tỉnh đã hoàn toàn bị diệt sạch từ thời kỳ thượng cổ. Chỉ có thời kỳ viễn cổ, thậm chí là rất nhiều năm tháng trước thái cổ có vài người thiên tư kinh người vượt qua được tầng cảnh giới này, nhưng nếu nói cụ thể có hay không thì chẳng ai dám khẳng định. Những người có ba lần thức tỉnh chính là linh hồn của ngọn lửa trong thiên địa, có thần thông hiệu lệnh tất cả ngọn lửa.

Lúc này Vương Lâm đang ở trong trạng thái thức tỉnh lần thứ ba, ngay cả bộ giáp bên ngoài cũng không thể chịu nổi luồng nhiệt độ từ trong cơ thể hắn bùng ra. Chỉ sau khoảnh khắc bộ giáp lập tức hóa thành chất lỏng, nhưng nó không chảy ra ngoài mà tất cả đều bị Vương Lâm hấp thu vào trong cơ thể.

Biển lửa được bùng ra từ trong cơ thể Vương Lâm lập tức bao phủ toàn bộ không gian trong tấm màn cấm chế.

Ngọn lửa này có màu trắng, có được uy lực hủy thiên diệt địa. Khi tất cả ngọn lửa bùng lên thì giống như đang luyện hóa thân thể Vương Lâm, hắc khí bùng ra bên ngoài nhưng còn chưa kịp tản ra đã bị lửa đánh tan.

Ngọn lửa trong tấm màn cấm chế đang bị thiêu đốt càng ngày càng nhỏ và phát ra những tiếng nổ ầm ầm. Ngay cả cánh cửa đá có ký hiệu tia chớp cũng xuất hiện vết nứt, thân thể cô gái áo xanh khoanh chân ngồi trong động phủ đột nhiên run rẩy rồi trực tiếp hóa thành không khí biến mất. Càng thêm kinh hoàng chính là những luồng sáng bảy màu đang vờn quanh thú hồn trong động phủ bị luồng nhiệt độ đánh thẳng vào thì có một vài con trực tiếp tan vỡ, cũng có một số thú hồn bị thiêu cháy. Nhưng tất cả đạo niệm đều không tiêu tán mà dùng một phương pháp cực kỳ quỷ dị dung nhập vào trong ngọn lửa.

Như vậy mà ngọn lửa giống như tự có được ý chí, nhưng không phải chỉ là một loại mà vô cùng vô tận. Nhưng cuối cùng tất cả đều phóng vào trong tâm thần Vương Lâm rồi trở thành vật bị điều khiển.

Chỉ sau khoảnh khắc ngọn núi trong tấm màn cấm chế đã hoàn toàn tan vỡ, những tảng đá vụn bị văng ra lại bị thiêu đốt hóa thành hư không. Lúc này chỉ còn lại những thú hồn cấp mười hai và cấp mười ba trong động phủ được những luồng hòa quang bảy màu bao phủ bên ngoài mới có cơ hội tồn tại, tất cả đều bay bổng trong không trung giữa biển lửa ngập trời.

Khoảnh khắc khi ngọn núi này tan vỡ, ngọn lửa cấm chế lập tức đạt đến mức độ đỉnh phong không thể tưởng tượng nổi. Tất cả biển lửa dùng khí thế khủng bố quét về bốn phía, sau khi tấm màn Tuế Nguyệt cấm bên ngoài chịu được vài đòn tấn công thì vết nứt lần trước lại được mở ra. Nhưng vết nứt lại không dừng lại mà liên tục bị xé rách, biển lửa và sóng nhiệt bên trong giống như được mở ra một con đường, tất cả đều lao qua khe hở ra ngoài, khoảnh khắc sau đã thiêu đốt bên ngoài tấm màn cấm chế.

Những tiếng nổ ầm ầm đột nhiên vang vọng, tấm màn Tuế Nguyệt cấm lập tức hóa thành một hỏa cầu bốc cháy rồi tan vỡ đùng đùng.

Khoảnh khắc khi tấm màn sụp đổ, thiên địa đột nhiên chấn động, ngọn lửa bùng ra cực kỳ khủng bố rồi cuốn ra ngoài thiên địa trong thế giới bảy màu. Lúc này lão già tóc trắng đang khoanh chân ngồi ở vị trí sâu nhất của thế giới bảy màu đột nhiên mở bừng mắt, bên trong tràn đầy nỗi sợ hãi. Lão vội vàng đứng dậy nhìn về phương hướng của Vương Lâm.

Trong cung điện đang bay bổng giữa tinh không mênh mông ở Thái Cổ Tinh Thần đã không còn bùng lên hào quang mà trở nên đen tối, nhưng những ngọc giản đang trôi nổi bên trong lại bùng ra những luồng sáng êm dịu, mơ hồ chiếu sáng cả cung điện.

Đại điện là một vùng cực kỳ yên tĩnh làm người ta cảm thấy đáng sợ, những âm thanh tách tách của ngọn lửa đang bùng cháy vang lên bên tai. Cây nến trong đại điện đột nhiên bùng cháy, ngọn lửa bên trên đột nhiên lung lay làm đại điện lúc sáng lúc tối, càng trở nên âm u.

– Ngọn lửa thiêu đốt càng mạnh, nếu dùng để thiêu đốt linh hồn thì cực kỳ tuyệt vời.

Giọng nói lẩm bẩm lại trở nên vang vọng, một ngón tay héo rũ và già nua xuất hiện bên cạnh ánh nến rồi khẽ điểm lên ngọn lửa làm cho ánh lửa càng ngày càng mạnh. Nhưng ngọn lửa bùng lên cũng không thể chiếu sáng vị trí ngón tay của chủ nhân.

– Ngươi không sợ sau khi ngọn lửa kia trở nên mạnh mẽ thì thiêu cháy ngón tay chính mình sao?

Trong đại điện đột nhiên vang lên một giọng nói thứ hai, lời lẽ trong câu nói lạnh như băng.

– Có thể sao?truyện huyền huyễn audio

Ngón tay đưa hẳn vào trong ánh nến, để cho ngọn lửa tùy ý thiêu đốt.

Đúng lúc này đồng tử trong mắt lão già tóc trắng ở sâu bên trong thế giới bảy màu đột nhiên co rút lại. Lão giống như đã nhận được mệnh lệnh, thân thể lóe lên hóa thành một luồng cầu vồng gào thét phóng về phía Vương Lâm.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^
https://audiosite.net
KeoSua 2 tuần trước
Thập niên k có à
https://audiosite.net
Không phải là lỗi nhé bạn ^^!Mà dạo Hội của mình tập trung fix lại audio + làm audio theo yêu cầu chưa up truyện để anh em và chư vị đạo hữu thẩm được...Thật có lỗi :)Tụn mình sẽ cố gằng up full bộ truyện này trong thời gian sớm nhất nhé.Đạ tạ
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo SV 1 bị lỗi nhưng thật may mắn sv2 vẫn hoạt động bình thường nhé bạn ^^!Mình cũng tiện fix lại sv1 nhé :)
https://audiosite.net
KeoSua 4 tuần trước
Mấy truyện về thập niên 5x đến 9x ít quá,tứ hợp viện khá ổn mà út quá mong tác giả viết nhiều truyện hơn
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn ^^!
https://audiosite.net
Đoạn cuối tập 185 ( đã full nhé bạn )CÒn 186 là ngoại truyện nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
Bên mình không có app nhé bạn :)