1. Home
  2. Truyện Đô Thị
  3. [Dịch] Thi Muội
  4. Tập 8: Chưởng tâm phù (c71-c80)

[Dịch] Thi Muội

Tập 8: Chưởng tâm phù (c71-c80)

❮ sau
tiếp ❯

Chương 71. Chưởng tâm phù

“Sư phụ, việc này, việc này ….. chuyện gì đang xảy ra?”

Sư phụ trầm mặt nói: “Chưởng tâm phù của bần đạo đã bị người phá hủy!”

“Phá hủy? Chẳng phải manh mối sẽ bị chặt đứt!” Phong Tuyết Hàn cũng mở miệng nói, cảm thấy có chút khó chịu.

Rốt cuộc đuổi theo lâu như vậy, bây giờ manh mối đã bị đứt, chúng ta nên tìm thế nào đây?

Nhưng sư phụ lại mở miệng nói: “Không vội, ngọn núi này có âm khí rất nặng. Tôi cảm thấy nữ quỷ kia đang ở trong ngọn núi này!”

“Được! Chúng ta lên núi tìm đi, nhất định sẽ tìm được manh mối!” Độc đạo trưởng cũng mở miệng nói.

Hiện tại, đây là cách duy nhất.

Lúc này, sau khi thống nhất, bốn người chúng tôi liền bắt đầu lên núi.

Ngọn núi nhỏ này cũng không lớn, hơn nữa âm khí của nữ quỷ cũng rất nặng.

Mọi người chỉ cần thông qua trình độ dày mỏng của âm khí mà ít nhiều cũng có phán đoán, sau đó tiến hành xác định phương vị.

Sau khi lên núi tìm kiếm khoảng 20 phút, Độc đạo trưởng cùng sư phụ đang dẫn đường ở phía trước, bỗng nhiên dừng lại, sau đó duỗi tay ngăn chúng tôi lại.

Đồng thời, sư phụ quay đầu lại nói: “Suỵt! Phía trước có động tĩnh!”

Nói xong, sư phụ và Độc đạo trưởng đều đi chậm lại, rón rén tiến tới giống như một kẻ trộm.

Tôi và Phong Tuyết Hàn đi theo ở phía sau, càng không dám bất cẩn, mỗi lần đi lên một bước, chúng tôi đều phải nhón chân.

Một lúc sau, sư phụ và Độc đạo trưởng từ từ gạt ra đám cỏ dại rậm rạp ở trước mặt chúng tôi sang một bên.

Trong nháy mắt chúng tôi gạt ra đám cỏ dại, bỗng nhiên xuất hiện hai người ở vị trí ngay trước mặt chúng tôi.

Nói cho chính xác thì đó là hai con quỷ, một nam một nữ.

Người phụ nữ đó cũng không xa lạ, chính là nữ quỷ mà chúng tôi đã một đường đuổi theo tới đây, Văn tiểu thư.

Nhưng người đàn ông còn lại, chúng tôi chưa từng gặp mặt.

Hơn nữa, càng thêm quỷ dị chính là, giờ phút này Văn tiểu thư đang quỳ gối ở trước mặt nam quỷ kia, toàn thân run rẩy, bộ dáng cực kỳ sợ hãi.

Nhìn thấy cảnh tượng này, chúng tôi đều cau mày.

Chẳng lẽ nam quỷ ở trước mắt, chính là độc thủ phía sau màn?

Nhưng tôi cảm thấy không đúng lắm! Phải giải thích như thế nào về việc tang hồn đinh được đóng ở bên trên đỉnh đầu thi thể của Văn tiểu thư? Đây căn bản không phải là chuyện mà một con quỷ có thể làm được.

Chúng tôi đều không nói chuyện, lẳng lặng tránh ở phía sau đám cỏ dại, nhìn chằm chằm vào bọn họ.

Bỗng nhiên chúng tôi nghe thấy Văn tiểu thư mở miệng nói với nam quỷ có vẻ mặt hung ác: “Tôi, đêm mai tôi nhất định sẽ cẩn thận, sẽ không làm chủ nhân thất vọng!”

Trong giọng nói của Văn tiểu thư đã lộ ra vẻ thấp thỏm lo âu, vô cùng sợ hãi nam quỷ.

“Cô đúng là đồ vô dụng! Kêu cô đi giết vài người sao lại khó khăn đến như vậy? Còn bị người hạ chú.” Nói xong, hắn đá vào mặt của Văn tiểu thư.

Văn tiểu thư kêu lên một tiếng, trực tiếp bị đá văng xuống đất.

Nam quỷ vẫn không buông tha cho Văn tiểu thư, thậm chí còn giẫm lên mặt của cô: “Nếu không phải cô lớn lên xinh đẹp, lão tử đã sớm ăn quỷ hồn của cô để gia tăng đạo hạnh!”

Nhưng quỷ hồn Văn tiểu thư lại không dám phản bác, toàn thân run rẩy.

Lệ quỷ đáng chết, không ngờ hắn còn tàn ác hơn cả Văn tiểu thư khi đã hóa thành lệ quỷ.

Dựa theo lời nói của nam quỷ này, càng chứng minh cho những suy đoán của sư phụ và Độc đạo trưởng.

Đằng sau cái chết ngoài ý muốn của Văn tiểu thư, thực sự vẫn còn điều gì đó đang bị che giấu.

Sau khi nam quỷ dẫm lên người của Văn tiểu thư hai lần, hắn mới chậm rãi thu hồi chân: “Đứng lên, gần đây bổn đại gia rất hay nổi giận. Lại đây giảm nhiệt cho bổn đại gia!”

Vừa mới dứt lời, nam quỷ đã lộ ra vẻ mặt dâm tà, giống như một con ác quỷ dâm đãng.

Nhưng Văn tiểu thư không ngừng quay đầu lại, trên mặt lộ ra vẻ kinh hãi: “Chủ, chủ nhân, cầu ngài, cầu ngài, không cần….đừng như vậy……”

“Không cần? Cô dám từ chối bổn đại gia? Hừ! Cô thật can đảm……” Nói xong, nam quỷ liền muốn dùng sức mạnh.

Tôi thật sự nhìn không được nữa, liền muốn mở miệng.

Nhưng tôi còn chưa kịp nói, sư phụ và Độc đạo trưởng đã “vù vù” hai tiếng, liền nhảy ra ngoài.

Sư phụ tay cầm kiếm gỗ đào, hét lớn một tiếng: “Hừ, mày đúng là một con ác quỷ dâm đãng, hôm nay bần đạo liền thay trời hành đạo, chém chết mày!”

Chương 72.

Sau khi sư phụ gầm nhẹ một tiếng, liền cầm kiếm gỗ đào xông lên.

Độc đạo trưởng cùng chúng tôi, cũng không có do dự, cũng trực tiếp nhào về phía lệ quỷ.

Loại ác quỷ háo sắc này, chết một trăm lần đều không đủ đền tội.

Mà ác quỷ kia, lại lộ ra vẻ mặt kinh ngạc. Có lẽ hắn cũng không ngờ tới, chúng tôi có thể tìm tới nơi này.

Dù sao người ngoài cũng nhìn không ra tác dụng của chưởng tâm phù.

Sau khi lệ quỷ kinh ngạc, liền rống một tiếng về phía Văn tiểu thư: “Đây là đạo sĩ đã đối phó cô?”

Mặc dù Văn tiểu thư đang bị ác quỷ bắt nạt, nhưng tà khí đã làm cô ấy đánh mất tâm trí.

Lúc này nghe thấy lời nói của lệ quỷ, liền gật đầu: “Vâng, đúng vậy chủ nhân! Chính là bọn họ đả thương tôi.”

Nói xong, Văn tiểu thư cũng đứng lên.

Móng tay của cả hai bàn tay đã nhanh chóng dài ra với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy.

Nam quỷ nghe xong, liền lộ ra một tia hung ác: “Thiên đường có lối mấy người không đi, địa ngục không cửa mấy người lại xông tới! Đỡ cho lão tử phải tự mình đi một chuyến!”

Vừa dứt lời, nam quỷ đột nhiên há miệng, trực tiếp phát ra một tiếng rít gào “Ngao”, hai chiếc răng nanh sắc bén, trực tiếp lộ ra ngoài.

Hắn còn giơ lên một đôi móng vuốt quỷ, trực tiếp nhào về phía chúng tôi.

Văn tiểu thư ở bên cạnh, cũng không có dừng lại, cô ta cùng nam quỷ, cùng nhau nhào về phía chúng tôi.

Lúc đó, tôi thực sự muốn chửi thề.

Mẹ kiếp. Vừa rồi cô suýt chút nữa đã bị hắn bắt nạt, sao bây giờ lại giúp hắn?

Nhưng mãi về sau tôi mới biết được, lệ quỷ bị khống chế, từ lâu đã không thể dùng tâm trí bình thường để phán đoán.

Bởi vì hồn phách một khi hóa thành lệ quỷ, bọn họ cũng sẽ mất đi năng lực phán đoán.

Bởi vì Văn tiểu thư mới vừa chết không lâu, tà khí còn chưa đủ nhiều, cho nên vừa rồi cô ta mới có một chút ý thức muốn phản kháng.

Nếu chờ thêm một hai tháng, cho dù người đang khống chế cô ta kêu cô ta làm chuyện cẩu thả, hoặc là tự tử, cô ta cũng sẽ không nhăn mày.

Trong nháy mắt, chúng tôi đã đánh nhau ngay tại chỗ.

Sư phụ và Độc đạo trưởng không ngừng vung kiếm gỗ đào chém lên thân thể của nam quỷ, vào lúc này tôi và Phong Tuyết Hàn cũng đánh nhau với nữ quỷ.

Nhưng lúc này, nữ quỷ cũng không còn mạnh mẽ giống như lúc đầu.

Dù sao nữ quỷ cũng đã bị sư phụ và Độc đạo trưởng làm bị thương, thực lực cũng giảm đi.

Hiện tại tôi và Phong Tuyết Hàn liên thủ, cũng có thể đánh ngang tay cùng cô ta.

Bên chỗ chúng tôi cũng miễn cưỡng có thể ngăn cản, mà bên chỗ của sư phụ lại chiến đấu rất kịch liệt.

Nam quỷ có khí đen quấn thân, tà khí cũng rất nặng, ra tay vừa hung hãn vừa nhanh chóng, nếu không cẩn thận rất có thể sẽ bị móng vuốt của hắn giết chết.

Trận chiến khốc liệt đã trở nên kịch liệt, ở bên trong ngọn núi này, đều là tiếng đánh nhau của chúng tôi.

Tuy nhiên, theo thời gian trôi qua, nữ quỷ mà chúng tôi đang đối phó dường như đã kiệt sức, động tác trên người cũng không còn nhanh nhẹn và mạch lạc cho lắm, xem ra vết thương của cô ta rất nghiêm trọng!

Dưới tình huống như vậy, tôi tự nhiên sẽ không thủ hạ lưu tình.

Lúc này tôi đã nhìn thấy cơ hội, cũng không có do dự, lập tức đánh thước sắt về phía đầu của nữ quỷ.

Thước sắt đen cũng giống như dây mực, đều là bảo bối do Lỗ Ban truyền xuống, có năng lực khắc xác chết và trấn áp tà ma.

Lúc này nữ quỷ đã bị tôi đánh trúng đầu, chỉ nghe “A” một tiếng, thân thể trực tiếp ngã trên mặt đất.

Phong Tuyết Hàn đang ở một bên cũng nhìn thấy cơ hội, đột nhiên rút ra một tấm bùa chú, vỗ một chưởng qua đó.

Nữ quỷ vừa mới đứng dậy, còn chưa kịp né tránh, đã trực tiếp bị vỗ trúng ngực.

Sở dĩ là ngực, mà không phải là trán hay là quỷ môn, việc này cũng cần phải chú ý.

Nếu dán bùa vào quỷ môn, một khi không cẩn thận có thể sẽ làm quỷ hồn bị nổ tung, hồn phi phách tán.

Mà ngực thì khác, ngực bị dán bùa, trừ phi uy lực của bùa chú vô cùng cường đại, vượt qua lực thừa nhận của quỷ hồn.

Bằng không, sẽ không đánh chết lệ quỷ, chỉ diệt trừ tà khí ở trong cơ thể của bọn họ.

Văn tiểu thư hóa thành lệ quỷ, là do tình thế bất đắc dĩ.

Là có người cố ý, huống chi chúng tôi đã cầm tiền tài của cha mẹ người ta, tự nhiên là muốn dùng hết biện pháp giúp con gái của bọn họ thoát khỏi biển khổ.

Nếu đã cầm tiền của người ta, lại đánh con gái của người ta đến hồn phi phách tán. Bảng hiệu của chúng tôi đã sớm bị người đập phá.

Chương 73.

Bởi vậy, đối với Văn tiểu thư đã hóa thành lệ quỷ, Phong Tuyết Hàn cũng sẽ không dùng thủ đoạn giết người.

Sau khi vỗ xuống một tấm bùa chú, Phong Tuyết Hàn trực tiếp kết ấn, trong miệng quát khẽ, nói: “Cấp tốc nghe lệnh, phá!”

Bùa chú lóe lên ánh sáng trắng, sau đó “Phanh” một tiếng liền bùng nổ.

Văn tiểu thư lập tức hét lên một tiếng, thân thể bay ra ngoài.

Nhưng lần này, sức mạnh của bùa chú đã diệt trừ tà khí ở bên trong cơ thể của Văn tiểu thư.

Văn tiểu thư nằm trên mặt đất giãy giụa một hồi lâu, chúng tôi phát hiện trong cơ thể của cô ấy đang bốc lên từng luồng khói đen, sau đó tiêu tán vào hư không.

Mà bản thân Văn tiểu thư, ngay lúc này đã xảy ra một chút biến hóa.

Trong đó thứ rõ ràng nhất, chính là đôi mắt không có đồng tử kia.

Sau khi tà khí không ngừng thoát ra ngoài cùng tiêu tán, đôi mắt trắng bệch của Văn tiểu thư, bắt đầu dần dần phai màu, sau đó đã xuất hiện đồng tử.

Răng nanh trong miệng của cô ấy cùng với móng tay sắc bén đã biến mất với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy.

Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy cảnh tượng này, cho nên tôi có chút tò mò mà nhìn thêm vài lần.

Phong Tuyết Hàn lại có vẻ rất bình tĩnh: “Đừng nhìn, nữ quỷ đã bị thu phục. Chúng ta nhanh chóng đi giúp nhóm sư phụ đi!”

Sau khi nghe thấy lời nói của Phong Tuyết Hàn, tôi mới có phản ứng.

Tôi cũng không dám chậm trễ, trực tiếp gật đầu, cầm lấy thước đen liền đi cùng Phong Tuyết Hàn chạy về phía nam quỷ.

Đạo hạnh của nam quỷ đúng là rất mạnh, sư phụ và Độc đạo trưởng liên thủ, trong lúc nhất thời còn chưa bắt được hắn.

Sau khi chúng tôi đi đến phạm vi bên ngoài của cuộc chiến, tôi cũng không có ngốc nghếch kêu lên một tiếng đại loại như “Sư phụ con tới trợ giúp sư phụ”.

Bởi vì sư phụ và Độc đạo trưởng trong lúc nhất thời cũng trị không được nam quỷ, tôi chỉ là một chú gà con mới ra đời, thật sự không dám làm càn.

Chỉ có thể suy nghĩ đến biện pháp đánh lén, phóng ám tiễn gì đó.

Tuy rằng không đủ quang minh chính đại, nhưng chỉ cần có thể đối phó ác quỷ, bảo vệ một phương bình an, cho dù đê tiện một chút cũng không sao.

Mà Phong Tuyết Hàn là một người cao ngạo lạnh lùng, tuy rằng không nói lời nào, nhưng hiển nhiên cậu ta cũng có suy nghĩ giống như tôi.

Hai chúng tôi lượn lờ ở bên ngoài vòng chiến đấu, chờ đợi thời cơ.

Bỗng nhiên, có một cơ hội xuất hiện.

Trong lúc ác quỷ đang đánh nhau ở bên trong, đã đưa lưng về phía chúng tôi.

Tôi và Phong Tuyết Hàn hai mắt trừng to, đều lộ ra một tia hưng phấn.

Phong Tuyết Hàn có kinh nghiệm hơn tôi, ra tay cũng nhanh hơn tôi.

Cậu ta nhấc lên kiếm gỗ đào ở trong tay, trực tiếp chém về phía ác quỷ mà không gây ra một chút tiếng động.

Nhưng ác quỷ này cũng coi như là có chút bản lĩnh, thế nhưng đã nhận ra phía sau lung đang gặp nguy hiểm.

Đột nhiên quay đầu lại, vừa lúc nhìn thấy Phong Tuyết Hàn.

“Muốn thương tổn lão tử, không có cửa đâu!” Sau đó, ác quỷ liền vỗ một cái lên thân kiếm gỗ đào trong tay Phong Tuyết Hàn.

Kết quả kiếm gỗ đào đã lướt qua thân thể của hắn, trực tiếp đâm về phía trước.

Đồng thời, sư phụ và Độc đạo trưởng cũng từ hai sườn đánh tới.

Thân thể của ác quỷ vô cùng linh hoạt, tránh né ở khắp nơi.

Nhưng mà, ngay tại thời điểm ác quỷ cho rằng hắn đã hoàn toàn hóa giải được nguy cơ.

Bỗng nhiên tôi đã nhảy ra từ phía sau Phong Tuyết Hàn.

Tôi vung mạnh thước đen ở trong tay, đánh về phía đầu của hắn ngay tại chỗ.

Ác quỷ kinh ngạc, hắn không nghĩ tới tôi sẽ đột nhiên nhảy ra.

Hơn nữa thời cơ cùng góc độ, đều nắm giữ rất đúng lúc.

Hắn liên tục né tránh, cũng đã tới cực hạn. Lúc này phát hiện, đã không thể né tránh.

Kết quả chỉ nghe “Bang” một tiếng giòn vang, thước đen đánh vào đầu ác quỷ giống như lúc nãy tôi đã đánh nữ quỷ.

Cây thước đen của tôi cực kỳ mạnh mẽ, cộng với khả năng trấn áp tà ma của nó.

Cho dù là tên ác quỷ này, trong lúc nhất thời cũng không chống đỡ được.

Trong miệng liền phát ra một tiếng hét thảm, suýt chút nữa đánh gãy răng của hắn.

Không chỉ có như thế, thân thể của hắn cũng bay ngược ra ngoài……

Tôi là người có thực lực yếu nhất, nhưng tôi đã nhặt được một cơ hội.

Ác quỷ bị tôi đánh một thước, trong miệng phát ra tiếng kêu thảm thiết “A A”.

Không đợi nam quỷ đứng dậy, sư phụ và Độc đạo trưởng đã nhào lên, nâng kiếm gỗ đào liền đâm xuống.

Vẻ mặt của ác quỷ đã thay đổi, liền muốn né tránh, nhưng lúc này hắn làm gì có cơ hội đó?

“Vèo vèo” hai tiếng, kiếm trong tay của sư phụ và Độc đạo trưởng đã trực tiếp đâm vào trên đùi của ác quỷ, nhưng đều không phải là nơi yếu hại.

“A!” Lệ quỷ phát ra một tiếng kêu thảm, có vẻ rất là đau khổ.

Chương 74.

Vẻ mặt của sư phụ và Độc đạo trưởng lại vô cùng âm trầm, bọn họ cũng không rút kiếm, mà còn đóng đinh ác quỷ ở trên mặt đất.

Không chỉ có như thế, tôi còn nghe được sư phụ nói với ác quỷ: “Vì sao mày muốn hại cả nhà của Văn tiểu thư, bọn họ có thù hận gì với mày!”

Mặc dù vẻ mặt của ác quỷ đang rất đau khổ, nhưng lại không sợ hãi, sau khi nghe được sư phụ hỏi chuyện, ngược lại đã hung tợn trừng mắt nhìn sư phụ: “Lão già, tôi khuyên ông bớt xen vào chuyện của người khác, bằng không tôi sẽ giết chết cả nhà ông!”

Bị một con ác quỷ uy hiếp, sư phụ cũng nổi giận.

Trường kiếm ở trong tay đã chuyển động vài vòng: “Nghiệp chướng, có tin hay không hiện tại bần đạo sẽ khiến cho mày hồn phi phách tán?”

Thân thể của ác quỷ đã trở nên run rẩy, hắn khẽ kêu một tiếng, nhưng miệng vẫn rất cứng rắn: “Hồn, hồn phi phách tán, ông cứ thử xem, chỉ bằng đạo hạnh của hai người, thật sự cho rằng có thể giết chết tôi sao?”

“Đinh đạo trưởng, ác quỷ này chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, bần đạo sẽ cho hắn nếm chút đau khổ!” Độc đạo trưởng cũng tức giận, ông chưa từng thấy ác quỷ nào kiêu ngạo như thế.

Nói xong, Độc đạo trưởng đã trực tiếp rút kiếm gỗ đào lên, chuẩn bị đâm một nhát nữa, để tên ác quỷ này nếm một chút đau khổ.

Nhưng ai biết, sau khi Độc đạo trưởng rút kiếm gỗ đào ở trong tay ra, ác quỷ vốn bị đóng đinh ở trên mặt đất, liền “Phanh” một tiếng, trong nháy mắt đã hóa thành một làn sương đen, trực tiếp tiêu tán ở trước mắt chúng tôi.

Tất cả chúng tôi đều nhìn chằm chằm vào cảnh tượng trước mắt, khi nhìn thấy một màn như vậy, trên mặt chúng tôi đều lộ ra vẻ kinh ngạc.

Tôi cảm thấy có chút không thể tưởng tượng nổi, đang êm đẹp, làm sao hắn có thể vô duyên vô cớ mà biến mất?

“Cái này, cái này!” Ngay cả sư phụ cũng trợn mắt hốc mồm, nhất thời không nói nên lời.

Nhưng chúng tôi còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra, ở bốn phía đã truyền ra giọng nói lạnh lùng và phẫn nộ của ác quỷ: “Hừ! Muốn giết lão tử, không có cửa đâu. Chờ lão tử trở lại, sẽ xé xác mấy người!”

Nói xong, không đợi chúng tôi trả lời, bỗng nhiên xuất hiện một trận gió lạnh, trực tiếp thổi qua đám cỏ dại ở một bên.

Cỏ dại tươi tốt lắc lư và tạo ra tiếng vang.

Sau đó, tà khí ở bốn phía, cũng nhanh chóng biến mất.

Tôi nhìn chằm chằm vào đám cỏ dại đang đung đưa, mặc dù không có nhìn thấy tên ác quỷ kia.

Nhưng thực rõ ràng, tên ác quỷ kia đã chạy trốn về hướng đó.

“Sư phụ, Độc đạo trưởng, tên ác quỷ kia đã chạy trốn, chúng ta đuổi theo đi!” Tôi vội vàng mở miệng, bởi vì tôi phát hiện sư phụ và Độc đạo trưởng đều không nhúc nhích.

Nhưng sư phụ lại thở dài: “Không cần đuổi theo, tên ác quỷ này còn lợi hại hơn trong tưởng tượng của chúng ta. Hiện tại đuổi theo cũng đuổi không kịp!”

“Đuổi không kịp, vậy tên ác quỷ này, chẳng phải ngày sau sẽ còn trở về quậy phá?” Tôi tiếp tục mở miệng.

“Không cần chờ đến ngày sau, đêm mai bần đạo sẽ mang theo vũ khí, liền tự mình đi tìm hắn!” Độc đạo trưởng cau mày, vẻ mặt âm trầm, hiển nhiên là rất tức giận.

Tuy rằng chúng tôi đều bất ngờ khi nhìn thấy ác quỷ chạy trốn, nhưng điều đáng nói là phương pháp chạy trốn của ác quỷ này thực sự rất lợi hại.

Vốn dĩ thân thể của hắn đã bị kiếm gỗ đào đóng đinh trên mặt đất, thế nhưng “Phanh” một tiếng liền hóa thành sương đen, sau đó biến thành một cơn gió để bỏ chạy.

Cho dù là Thiên Nhãn, cũng không có biện pháp nhìn thấy hắn.

Nhưng sau này tôi cũng biết được rằng mặc dù ác quỷ này có thể tránh được Thiên Nhãn và “biến mất” ở trước mắt chúng tôi, nhưng hắn cũng không phải chân chính biến mất.

Hắn đã dùng một cách nào đó, trong thời gian ngắn giúp mình đạt tới trạng thái trốn tránh được Thiên Nhãn của chúng tôi.

Nhưng ở trạng thái này, hắn sẽ bị tổn thương và tiêu hao sức lực rất lớn, cũng không thể ra tay đả thương người, nếu không hắn sẽ một lần nữa hiện thân.

Cho nên, ác quỷ ở trong trạng thái này.

Trong thời gian ngắn, chúng tôi cũng không có biện pháp nhìn thấy thân hình của hắn.

Đương nhiên, nếu bên người chúng tôi có người có Âm Dương Nhãn, vậy thì tên ác quỷ sẽ không còn chỗ nào để trốn.

Mà ác quỷ cũng lợi dụng điều này, sau khi thốt ra những lời độc ác, liền nhanh chóng chạy trốn.

Chúng tôi không thể đuổi theo hắn và chúng tôi cũng không có biện pháp nào khác, vì vậy chúng tôi chỉ có thể để hắn rời đi.

Cho dù đuổi theo, cũng không thay đổi được gì.

Trừ phi sư phụ cũng làm giống như vừa rồi, gắn định vị ở trên người hắn.

Con người chắc chắn không thể chạy nhanh hơn quỷ, đây cũng là nguyên nhân vì sao sư phụ cùng Độc đạo trưởng đều không có đuổi theo.

Sau khi ác quỷ rời khỏi, nơi này chỉ còn lại bốn người chúng tôi và quỷ hồn của Văn tiểu thư.

Chương 75.

Sau khi Văn tiểu thư bị đánh tan tà khí, cô ấy đang hồi phục từng chút một, lúc này cô ấy đang lắc đầu.

Giống như mới vừa tỉnh rượu, cô ấy đang chậm rãi bò dậy từ trên mặt đất.

Chúng tôi nhìn thấy Văn tiểu thư đã khôi phục thần trí, liền muốn đi lên giao lưu một chút.

Tôi cũng muốn tìm thêm một số manh mối từ trong miệng của cô ấy, cũng như cái chết của cô ấy.

Ác quỷ đã thả ra lời nói độc ác, hắn sẽ quay lại tìm chúng tôi.

Nếu chúng tôi có thể nhận được nhiều thông tin hữu ích, cho dù ác quỷ tới cửa trả thù, chúng tôi cũng có thể chuẩn bị đầy đủ hơn.

Ngay khi chúng tôi đến gần Văn tiểu thư, Văn tiểu thư cũng nhìn thấy chúng tôi.

Lúc này, cô ấy đã không còn vẻ hung dữ, ngược lại cô ấy đã lộ ra vẻ kinh hoảng cùng sợ hãi.

“Mấy, mấy người là ai, mấy người, mấy người muốn làm gì, nếu còn đi qua đây tôi nhất định sẽ báo cảnh sát……” Văn tiểu thư vô cùng khẩn trương, đôi tay không ngừng tìm kiếm ở trên người, dường như đang muốn tìm di động, cô ấy cũng coi chúng tôi là người xấu.

Xem ra Văn tiểu thư đã hoàn toàn loại bỏ được tà khí ở trong thân thể và khôi phục thần trí.

Lúc này ý thức của cô ấy đã dừng lại ngay lúc còn sống, còn chưa có nhận ra mình đã chết.

Không đợi sư phụ và những người khác nói chuyện, tôi liền nói với Văn tiểu thư: “Văn Yến, Văn tiểu thư đúng không! Chúng tôi không phải là người xấu!”

“Anh là ai, sao anh lại biết tên của tôi, tôi cũng không quen biết mấy người! Nếu mấy người muốn đòi tiền, anh đưa cho tôi số tài khoản ngân hàng, tôi có thể chuyển khoản cho mấ người, chỉ cần không, không thương tổn tôi.” Văn tiểu thư vô cùng sợ hãi.

Tôi lộ ra một tia cười khổ, chuẩn bị giải thích cho cô ấy hiểu.

Nhưng ai biết, Phong Tuyết Hàn đang ở bên cạnh lại trực tiếp mở miệng nói: “Cô đã chết.”

“Đã chết, anh mới là người đã chết!” Văn tiểu thư khẽ nhướng mày, thân thể vẫn tiếp tục lui về phía sau.

Tôi nhìn thấy Phong Tuyết Hàn nói chuyện trực tiếp như vậy, cũng không có ý định vòng vo: “Văn tiểu thư, chúng tôi đều là đạo sĩ. Là người phụ trách làm việc tang lễ cho cô. Nếu cô không tin, cô có thể nhìn lại cơ thể của mình, sau đó suy nghĩ cho thật kỹ!”

Văn tiểu thư nghe thấy tôi nói như vậy, cũng sững sốt một chút.

Không khỏi liếc mắt nhìn bản thân, phát hiện mình đang mặc một trường bào màu trắng, thân thể cũng đang lơ lửng, lạnh như băng.

Hơn nữa đôi chân của mình, không có biện pháp đáp xuống đất, thậm chí trước ngực cũng không có nhịp tim.

Trong nháy mắt, sắc mặt của Văn tiểu thư đã thay đổi, lộ ra một tia hoảng sợ.

Không ngừng lắc đầu nói thầm, sẽ không, tại sao lại như vậy? Không phải tôi đang tăng ca ở công ty sao? Làm sao, làm sao lại chết?

Tôi nghe cô ấy nói như vậy, liền bổ sung thêm một câu: “Trong lúc cô đang lái xe về nhà thì xảy ra tai nạn xe…”

Văn tiểu thư mở to hai mắt, nhìn thẳng vào tôi, bất giác nói: “Xe, tai nạn xe…”

Nhưng hai chữ này mới vừa được nói ra khỏi miệng, đồng tử của Văn tiểu thư đột nhiên trợn to, cô ấy che lại đầu của mình, thần sắc vô cùng khiếp sợ, dường như đang nhớ ra một ký ức vô cùng kinh khủng.

Không chỉ có như thế, ngay lúc này Văn tiểu thư đã hoảng sợ kêu lên: “A! Quỷ quỷ! Không, không, không được lại đây……”

Bỗng nhiên Văn tiểu thư kêu lên một tiếng hét vô cùng sợ hãi, trong lúc nhất cô ấy đã thời lâm vào trong hoảng sợ.

Không chỉ có như vậy, sau một tiếng kêu thảm thiết, Văn tiểu thư đã quay người chạy về phía sau, hiện tại cô ấy đã lâm vào sự sợ hãi trước khi chết.

Độc đạo trưởng nhìn thấy một màn này, khẽ nhíu mày, bỗng nhiên vung tay một cái.

Trong khoảnh khắc, có một lá bùa màu vàng trực tiếp bay ra từ trong tay của ông.

Lá bùa màu vàng có tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt đã dán vào sau lưng nữ quỷ.

Vừa rồi nữ quỷ còn kêu gào kinh hãi, trong nháy mắt đã bị lá bùa màu vàng dán chặt vào người.

Trực tiếp bị đóng đinh ngay tại chỗ, trong miệng cũng không còn phát ra âm thanh.

Sau khi Độc đạo trưởng nhìn thấy nữ quỷ đã bị khống chế, liền mở miệng nói: “Trong đó thật sự có chuyện!”

Sư phụ khẽ gật đầu, sau đó ông cùng Độc đạo trưởng đi tới.

Tôi và Phong Tuyết Hàn cũng nhanh chóng đuổi theo, khi chúng tôi đi đến trước mặt của Văn tiểu thư, thì phát hiện toàn thân của Văn tiểu thư đều đang run rẩy, vẻ mặt sợ hãi, bộ dáng như muốn khóc.

Nhưng quỷ cũng không có nước mắt, cho nên vẻ mặt của Văn tiểu thư tràn đầy bi thương, nhưng lại không thể rơi nước mắt.

Độc đạo trưởng nhìn Văn tiểu thư ở trước mắt, nhàn nhạt nói: “Văn tiểu thư, trước tiên cô hãy bình tĩnh lại, suy nghĩ một chút vì sao cô lại xảy ra chuyện. Chuyện này cùng chuyện kia có quan hệ gì, hoặc là ai đang hại cô.”

Chương 76.

“Trong vài giây trước khi xảy ra tai nạn xe hơi, cô đã nhìn thấy cái gì? Vì sao trong camera hành trình lái xe, bỗng nhiên cô lại hét lên thất thanh? Nếu cô nói rõ sự thật, chúng tôi có thể dùng hết sức của mình để trợ giúp cô! Cũng có thể giúp cô tìm ra người đã hại cô!”

Độc đạo trưởng nói ra từng câu từng chữ, lúc này Văn tiểu thư chưa thể nói chuyện, nhưng đã gật gật đầu.

Độc đạo trưởng nhìn thấy như vậy, lại mở miệng nói: “Cô xác định mình đã bình tĩnh lại?”

Văn tiểu thư tiếp tục gật đầu, Độc đạo trưởng cũng không nói thêm nữa, sau khi “Ừm” một tiếng, trực tiếp làm ra một đạo kiếm chỉ: “Giải!”

Lời vừa dứt, lá bùa màu vàng dán ở trên lưng Văn tiểu thư đã lập tức tách khỏi người của Văn tiểu thư, sau đó rơi xuống đất.

Trong nháy mắt lá bùa rơi xuống, dường như Văn tiểu thư đã cạn kiệt sức lực, thân thể mềm nhũn, ngã trên mặt đất.

Trong miệng phát ra tiếng nức nở: “Ô ô ô……”

Chúng tôi đều không có vội vã thúc giục, tiếp thu chuyện mình đã chết cũng không phải là chuyện dễ dàng.

Đặc biệt là Văn tiểu thư, bởi vì bị người khống chế, cho nên cô ấy cũng không biết mình đã chết.

Chỉ có thể thông qua ký ức, xem lại toàn bộ quá trình, sau đó xác định mình đã chết là việc không dễ dàng.

Văn tiểu thư đã khóc trong khoảng vài phút và sau đó cô ấy đã cảm thấy khá hơn.

Cô ấy lau nước mắt nhìn chúng tôi, sau đó tôi liền nghe thấy Văn tiểu thư nói: “Mấy người, mấy người thật sự có thể giúp, giúp tôi sao?”

“Đúng vậy! Cô có gì khó xử, là ai hại cô! Cô đều có thể nói cho chúng tôi biết!” Tôi trực tiếp mở miệng.

Nghe xong lời nói của tôi, Văn tiểu thư khẽ nhíu mày: “Là chú hai, nhất định là chú hai đã giết tôi…”

“Chú hai của cô?” Tôi lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.

Tôi cảm thấy ngạc nhiên là bởi vì chú hai mà Văn tiểu thư nhắc tới chính là anh em ruột của cha cô ấy.

Bởi vì lớn lên tương đối giống nhau, cho nên lúc ở linh đường, tôi đã nhìn vài lần.

Đó là một người đàn ông trung niên tương đối thành đạt, ông ta cũng không nói chuyện nhiều, mặc dù trọc đầu nhưng nhìn thoáng qua cũng lịch sự văn nhã, sau khi đi vào linh đường đốt hương nến, liền rời đi.

Nhưng lúc này Văn tiểu thư lại nói thủ phạm thực sự chính là chú hai của mình, chuyện này liền trở nên có chút khó hiểu.

Chú hai hại chết cháu gái, còn muốn giết chết anh trai cùng chị dâu của mình, rốt cuộc ông ta muốn làm gì?

Trong lòng mọi người đều cảm thấy khó hiểu, nhưng cũng không có mở miệng, chỉ tiếp tục lắng những gì mà Văn tiểu thư nói.

Sau khi chúng tôi nghe xong, lúc này mới phát hiện.

Cái chết của Văn tiểu thư hóa ra là một cuộc đấu tranh giành quyền lực trong gia đình.

Và nguyên nhân của trận chiến này chính là những quyền lợi trong công ty.

Chỉ là, thật không may, để giành chiến thắng trong trận chiến gia đình này, bên kia đã sử dụng một ít thủ đoạn hạ lưu, thậm chí là cực kỳ ác độc, để hại chết Văn tiểu thư……

Văn tiểu thư nói, mấy năm nay công ty của nhà bọn họ đang ăn nên làm ra, và nằm trong bảng xếp hạng các công ty lớn nhất thành phố.

Cha cô nắm giữ nhiều cổ phần nhất và có quyền phát ngôn tuyệt đối trong công ty, đồng thời cũng muốn truyền lại công việc kinh doanh cho Văn tiểu thư.

Nhưng chú hai của cô cũng có tâm tư này, ông ta không muốn Văn tiểu thư tiếp quản công ty, mà muốn mình lên làm chủ tịch.

Ở công ty ông ta đã tranh đấu gay gắt cùng Văn tiểu thư, cũng lén đi tìm cha của Văn tiểu thư, nói Văn tiểu thư còn quá trẻ, ông ta kêu anh trai của mình giao vị trí này cho ông ta, nhưng đã bị Văn tiên sinh từ chối.

Đồng thời, Văn tiểu thư cũng là một người có năng lực, sau một thời gian điều hành công ty, Văn tiểu thư cũng được các cổ đông tán thành.

Trong cuộc họp của đại hội cổ đông tiếp theo, chỉ cần phiếu ủng hộ đạt được tỉ lệ nhất định, Văn tiểu thư sẽ là chủ tịch mới của tập đoàn.

Chú hai của Văn tiểu thư nhìn thấy tình hình không thể thay đổi cho nên trong lòng đã nảy sinh sự độc ác.

Buổi tối trước ngày Văn tiểu thư gặp tai nạn, sau khi uống một chút rượu, ông ta đã đe dọa Văn tiểu thư trong nhà để xe.

Ông ta kêu Văn tiểu thư rút khỏi cuộc bầu cử này, nhanh chóng kết hôn và trao chức chủ tịch lại cho ông ta.

Nếu không Văn tiểu thư sẽ phải trả giá đắt, thậm chí còn nói ra mấy lời xấu xa, đây có thể coi như là lời cảnh cáo cuối cùng.

Ở trong mắt người bên ngoài, hai người chính là hai chú cháu có chung một dòng máu.

Nhưng trong âm thầm, hai người lại như nước với lửa, từ lâu đã không còn tình cảm của thân nhân.

Văn tiểu thư tự nhiên là không nể mặt chú hai của mình, thậm chí còn ném ông ta ở chỗ đó, sau đó nghênh ngang lái xe mà đi.

Nhưng vào đêm thứ hai sau khi xảy ra chuyện này, Văn tiểu thư cảm thấy có điều gì đó không ổn.

Chương 77.

Khi cô ấy đang làm việc, cô ấy đã nhìn thấy một người giấy màu vàng trên bàn của cô ấy và tên của cô ấy được viết trên đó.

Văn tiểu thư cảm giác xúi quẩy, chuẩn bị cầm người giấy màu vàng lên và ném đi.

Nhưng tay của cô ấy mới vừa đụng vào người giấy màu vàng, liền phát ra một tiếng “Bùm”, người giấy đã bị đốt thành tro tàn.

Mặc dù Văn tiểu thư cảm giác kỳ lạ, nhưng công việc đang rất bận, cô là người theo chủ nghĩa vô thần, nhận được sự giáo dục cao nhất, vì vậy cô cũng không chú ý nhiều đến điều đó.

Nhưng sau đó, lúc cô đi làm luôn cảm thấy không an tâm.

Cô luôn cảm thấy trong văn phòng của mình thật lạnh lẽo và cảm thấy có ai đó đang nhìn chằm chằm vào cô, thậm chí là chạm vào cô.

Càng gần về đêm, cảm giác này càng rõ ràng hơn.

Cho nên Văn tiểu thư chỉ tăng ca đến khi trời sắp tối, liền lái xe về nhà.

Nhưng đi được nửa đường, bên tai cô luôn nghe thấy nụ cười nhếch mép của một người đàn ông, thỉnh thoảng cô còn cảm thấy có người đang sờ tay sờ chân của mình..

Nhưng trong xe chỉ có một mình cô, điều này khiến thần kinh của cô hết lần này đến lần khác trở nên căng thẳng, cho dù cô không tin có quỷ, nhưng lúc này cô cũng cảm thấy khiếp sợ, tốc độ lái xe càng lúc càng nhanh.

Thẳng đến khi xe chạy tới bên cạnh một hồ nước, lúc này trên ghế lái phụ, trong hư không trống rỗng đã xuất hiện một người.

Cái này không có gì, quan trọng nhất là người này máu me đầm đìa, mặt đầy giòi bọ, thân thể nhiều chỗ thối rữa, lại còn cười với cô, vươn cánh tay thối rữa ra muốn chạm vào cô.

Thần kinh của Văn tiểu thư vốn đã căng thẳng đến cực điểm, lại đột nhiên phát sinh một màn này.

Văn tiểu thư sợ đến mức hét lên ngay tại chỗ, nỗi sợ hãi này quá lớn, trong nháy mắt đã đánh gục Văn tiểu thư, kết quả cô ấy đã lâm vào hôn mê.

Sau đó chiếc xe đã bị mất khống chế, chạy ra khỏi rào chắn, rơi vào bên trong hồ nước.

Điều này đã làm Văn tiểu thư chết ngay tại chỗ, về phần sau khi Văn tiểu thư chết.

Lúc này ký ức của cô ấy đã trở nên hỗn loạn, bởi vì tà khí đã làm rối loạn tâm trí của cô ấy, làm cô ấy giống như một cái xác không hồn, vì vậy trí nhớ của cô ấy đã trở nên mơ hồ và không chính xác.

Nhưng điều duy nhất khiến cô ấy có ấn tượng khắc sâu chính là lúc cô ấy mới vừa bước ra khỏi nước, sau đó đã bị ác quỷ đưa đến nhà của chú hai, sau đó nhìn thấy chú hai cùng nam quỷ nói chuyện một hồi, sau đó mới rời đi ……

Về phần sau này, cô giống như mất hồn, không nhớ rõ mọi chuyện.

Đó là lý do vì sao Văn tiểu thư lại khẳng định rằng chính chú hai của cô đã giết cô.

Từ quan điểm này, toàn bộ sự việc đã trở nên rõ ràng hơn.

Để giành lấy quyền lực ở công ty, chú hai của Văn tiểu thư đã không ngần ngại giết cháu gái và anh trai của mình, để đạt được mục đích của mình.

Nhưng may mắn là gặp được chúng tôi, nếu không vợ chồng Văn tiên sinh đã đầu một nơi, thân một nơi.

Tôi vừa nghĩ đến đây liền nghe thấy sư phụ nói: “Văn tiểu thư, chúng tôi đã hiểu rõ đầu đuôi sự việc rồi.”

“Ác quỷ đã hãm hại ngươi, bần đạo sẽ nghĩ cách diệt trừ hắn! Về phần minh tranh ám đấu và tranh giành quyền lực của người sống đã nằm ngoài khả năng của những người trừ tà chúng tôi. Cho nên món nợ nhân quả của chú hai cô, phải do Văn tiểu thư tự mình đi đòi lại……”

Văn tiểu thư nghe sư phụ nói như vậy, liền ngây ngẩn cả người.

Sau đó dùng vẻ mặt hoài nghi mở miệng nói với sư phụ của tôi: “Đạo, đạo trưởng, tôi có thể tự mình đi?”

Sư phụ khẽ gật đầu: “Đúng vậy, cô có thể tự mình đi. Đối với nhóm người của chúng tôi, trảm yêu trừ ma chính là nhiệm vụ, không những không có lỗi, ngược lại còn có công.”

“Nhưng chú hai của cô, không phải là yêu nhân có được tà thuật. Nếu chúng tôi ra tay, nhân quả này cũng sẽ gieo vào trên người của chúng tôi, nhật nguyệt tuần hoàn, khó mà giải trừ được nhân quả……”

Sư phụ chậm rãi nói một câu dài như vậy, chính là có chút bất lực.

Nhưng đúng là như vậy, những người làm nghề như chúng tôi, rất tin vào thuyết nhân quả.

Bởi vì chúng tôi biết, mặc dù “Nhân quả” là thứ hư vô mờ mịt, nhưng thật sự có tồn tại.

Nếu gieo “Nhân”, thì sớm hay muộn “Quả” cũng sẽ tìm tới cửa.

Nếu đối phó với yêu ma quỷ quái, việc này cũng không có gì, không chỉ không có nhân quả, ngược lại còn tích đức.

Nhưng còn người sống, đặc biệt là người bình thường không có đạo hạnh gì, chúng tôi thật sự không dám động.

Bởi vì chúng tôi là những người trừ tà, chúng tôi không có quyền lấy đi tánh mạng của người khác.

Cho dù người này là người đại gian đại ác, giết người không chớp mắt.

Đương nhiên, nếu người này cũng giống như chúng tôi, đều hiểu được đạo thuật, là một yêu nhân, thì tình hình sẽ khác.

Chương 78.

Văn tiểu thư nghe xong lời nói của sư phụ, thì sửng sốt một chút, sau đó nhìn lại chính mình: “Được! Nhưng tôi có một tâm nguyện, mong các vị đạo trưởng đồng ý!”

“Văn tiểu thư cứ nói!” Độc đạo trưởng lạnh nhạt nói.

“Tôi, tôi muốn gặp lại cha mẹ, tôi chết quá đột ngột, tôi còn chưa kịp từ biệt cùng bọn họ, cho nên.……”

Ngay khi Văn tiểu thư mới nói ra những lời này, Độc đạo trưởng và sư phụ đều trăm miệng một lời nói: “Không được!”

Không chỉ có như vậy, ngay cả vẻ mặt cũng rất nghiêm túc và ngưng trọng, một bộ dáng không thể thương lượng.

Người và quỷ khác đường, một đời người, sống là sống, chết là chết.

Sinh tử vừa đứt, thì không còn bất kỳ liên hệ nào nữa.

Đây không phải là do chúng tôi đặt ra, đây là quy tắc do tổ tiên truyền lại, cũng là quy luật sinh tử muôn thuở, cho dù là người làm nghề trảm yêu trừ ma như chúng tôi cũng không có năng lực thay đổi chứ đừng nói đến việc can thiệp.

Văn tiểu thư nhìn thấy sư phụ cùng Độc đạo trưởng đều từ chối, lập tức lộ ra vẻ mặt ủy khuất: “Vì sao, sao không thể dàn xếp cho tôi một chút, tôi, tôi rất nhớ bọn họ, tôi chỉ nói vài câu thôi ……”

Văn tiểu thư rất thương tâm, cũng rất bi thương, cô ấy đã bắt đầu khóc.

Tôi thấy cô ấy như vậy, liền nói với Văn tiểu thư: “Văn tiểu thư, người và quỷ không thể đi chung một đường, cô đã chết. Nếu cô có điều gì muốn nói với cha mẹ của mình, chỉ cần nói với chúng tôi, chúng tôi sẽ truyền đạt cho cô… Chỉ là mấy người, không thể gặp mặt nhau……”

Tôi làm như vậy, kỳ thật chính là chui chỗ trống.

Nếu Văn tiểu thư không khóc đến thương tâm như vậy, tôi cũng không muốn làm chuyện này.

Lúc này sư phụ và Độc đạo trưởng cũng không nói chuyện, xem như đồng ý.

Mặc dù Văn tiểu thư rất muốn nói chuyện trực tiếp với cha mẹ của mình, nhưng cũng biết điều này là không thể.

Cuối cùng cô ấy cũng gật gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.

Lúc này nhìn thời gian, trời cũng đã khuya.

Ác quỷ đã biến mất không còn nhìn thấy bóng dáng tăm hơi, hiện tại ở lại nơi này, cũng không còn ý nghĩa gì.

Mọi người bắt đầu đi trở về linh đường.

Trên đường đi, Văn tiểu thư đã nói với tôi tất cả những gì cô ấy muốn nói với cha mẹ của mình.

Đều là một ít lời quan tâm, cùng với sự tự trách.

Không hiếu kính cha mẹ, chọc bọn họ tức giận, không nghe lời của bọn họ.

Kỳ thật đều là những lời nói rất bình thường, nhưng sau khi chết, Văn tiểu thư mới cảm nhận được.

Thì ra có người nhà làm bạn, là chuyện quan trọng cỡ nào.

Khi nói ra những điều này, Văn tiểu thư có chút chán nản và buồn bực không vui, đi theo chúng ta không nói lời nào.

Sau khi chúng tôi trở lại linh đường, đã là rạng sáng.

Văn tiểu thư nhìn ngôi nhà quen thuộc của mình đã bị đổi lại thành linh đường, nhìn ảnh chụp của mình đã trở thành di ảnh trắng đen, cô lại khóc không thành tiếng.

Cả người nằm trên nắp quan tài của chính mình mà khóc, trông rất thê lương.

Đang trong độ tuổi như hoa như ngọc, lại đột ngột qua đời, ai mà chịu nỗi.

Sư phụ cùng Độc đạo trưởng nhìn thấy linh đường không có việc gì, liền trở về nghỉ ngơi.

Tôi và Phong Tuyết Hàn thay phiên nhau nghỉ ngơi và gác đêm, thẳng đến sáng sớm hôm sau, cha mẹ của Văn tiểu thư đã chạy tới linh đường.

Vành mắt của hai người đen kịt, đôi mắt có chút sưng vù, xem ra tối hôm qua bọn họ đã khóc.

Nhưng bọn họ mới vừa xuất hiện, đã có một cơn gió lạnh thổi vào phòng.

“Vù” một tiếng, trực tiếp thổi tới đây, đó chính là Văn tiểu thư.

Có thể là do vận mệnh an bài, dường như vợ chồng Văn tiên sinh cũng có linh cảm, cho nên bọn họ đã đứng ở tại chỗ nhìn chung quanh.

Nhưng ở trong mắt bọn họ, ở đây ngoại trừ linh đường thì chỉ có chúng tôi.

Tôi dụi mắt bằng nước mắt trâu, mở ra thiên nhãn, đi từng bước về phía vợ chồng Văn tiên sinh.

Lúc này tôi nhìn thấy vẻ mặt của Văn tiểu thư vừa kích động vừa thương cảm, không ngừng kêu “cha, mẹ”, đôi tay không ngừng bắt lấy hoặc là ôm vợ chồng Văn tiên sinh.

Nhưng người và quỷ có sự khác biệt, lúc này sao bọn họ có thể chạm vào nhau?

Mỗi lần như vậy Văn tiểu thư đều xuyên qua tay hoặc là thân thể của hai người bọn họ.

Vợ chồng Văn tiên sinh nhìn thấy tôi đi tới, đều khách khí với tôi: “Đinh đạo trưởng!”

Tôi mỉm cười với bọn họ, sau đó mở miệng nói với bọn họ “Văn tiên sinh, Văn phu nhân, mặc kệ hai người có tin hay không, thì tối hôm qua Văn tiểu thư đã nhờ tôi nói vài câu với hai người!”

Tôi nói rất nhẹ nhàng, nhưng vừa dứt lời, sắc mặt của hai người liền thay đổi, vẻ mặt vô cùng kinh ngạc.

Hơn nữa, hai người bọn họ đều sửng sốt trong hai giây, sau đó tôi nhìn thấy hơi thở của Văn phu nhân đã trở nên dồn dập, hai mắt mở to: “Đinh, Đinh đạo trưởng, cậu nhìn thấy con gái của tôi sao?”

Chương 79.

“Con bé, con bé đang ở đâu? Con bé có khỏe không? Có phải con bé còn di nguyện chưa hoàn thành, cậu, cậu nói cho tôi, tôi nhất định sẽ giúp Yến Yến hoàn thành!”

“Đúng vậy, Đinh đạo trưởng, Yến Yến của nhà tôi đã nói cái gì, Yến Yến của nhà tôi có khỏe không?”

Bởi vì Văn tiên sinh và Văn phu nhân quá kích động, đã trực tiếp nắm lấy tay áo của tôi.

Văn tiểu thư ở một bên nhìn thấy, lại bật khóc, trong miệng không ngừng kêu: “Cha mẹ, con ở chỗ này, con ở chỗ này!”

Tôi nhìn vợ chồng Văn tiên sinh: “Ừm! Đúng vậy, tôi đã nhìn thấy Văn tiểu thư, cô ấy nhờ tôi nói với hai người, cô ấy rất nhớ hai người, nói hai người phải giữ gìn sức khỏe, trước kia cô ấy thường xuyên chọc hai người tức giận, hiện tại cô ấy đã biết sai rồi……”

Sau đó, tôi đã một năm một mười nói ra những việc mà Văn tiểu thư muốn nói với vợ chồng Văn tiên sinh.

Về phần Văn tiểu thư bị chú hai của mình hại chết, sau khi chết còn bị khống chế, tôi không có nói và cũng không dám nói.

Dù sao chuyện này chúng tôi cũng sẽ giải quyết đến cùng, cho nên chúng tôi không muốn tăng thêm bi thương cho cha mẹ của Văn tiểu thư, chỉ muốn bọn họ nghĩ rằng chuyện này là tai nạn xe cộ, như vậy thì bọn họ sẽ dễ dàng “Quên” chuyện bi thương này.

Tôi mới nói được một nửa thì Văn phu nhân đã khóc như mưa, Văn tiên sinh cũng rất kích động.

Sau khi tôi nói xong, hai người đều đi vào linh đường, không ngừng đốt giấy tiền vàng mã cho Văn tiểu thư.

“Đứa nhỏ ngốc nghếch, cha mẹ chỉ mắng con cũng không có giận con. Cha mẹ cảm ơn con đã đến bên cạnh cha mẹ, mặc dù hiện tại con đã đi rồi, nhưng con mãi mãi là đứa con gái ngoan ngoãn của cha mẹ, ……” Văn phu nhân khóc nức nở nói.

Nhưng Văn tiên sinh chỉ đốt vàng mã được một nửa, bỗng nhiên quay đầu nhìn tôi: “Đinh đạo trưởng, tôi nghe người ta nói, chỉ cần người chết còn chưa có hạ táng, hồn phách của người chết sẽ không nhập thổ vi an. Con gái của tôi, có phải con gái của tôi còn chưa có rời đi dương thế, cậu muốn bao nhiêu tiền, tôi đều đưa, đều đưa, tôi muốn gặp con bé, tôi muốn gặp con gái của tôi……”

Văn tiên sinh trở nên vô cùng kích động, giọng nói rất lớn. Nói xong còn nhìn xung quanh, dường như đang tìm kiếm Văn tiểu thư.

Nhưng ông ấy không biết Văn tiểu thư đang dựa vào trước ngực của ông, đưa tay vuốt ve khuôn mặt có chút tang thương của ông, cũng không đi đâu cả ……

Tôi thấy Văn tiên sinh thương tâm như vậy, thật sự có chút không đành lòng, trong lòng có một loại cảm giác rất kỳ quái.

Tôi cũng không lừa gạt bọn họ, chỉ nói với Văn tiên sinh: “Văn tiên sinh, Văn tiểu thư đang ở trong linh đường, hơn nữa cô ấy còn đang dựa vào trước ngực ông!”

Văn tiên sinh vừa nghe thấy lời này, cả người đột nhiên run lên, lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, hơi cúi người xuống nhìn thoáng qua.

Ngay cả Văn phu nhân cũng vội vàng đứng dậy, nói với không khí: “Yến Yến, Yến Yến!”

Văn tiên sinh cũng trở nên kích động, cũng không ngừng kêu Văn tiểu thư.

Văn tiểu thư không ngừng đáp lại, nhưng làm sao vợ chồng Văn tiên sinh có thể nghe thấy?

Cuối cùng tôi nghe Văn phu nhân nói: “Đinh đạo trưởng, chúng tôi nhìn không thấy Yến Yến, cầu xin cậu giúp chúng tôi, làm Yến Yến hiện thân! Bao nhiêu tiền cũng không sao cả, chỉ cần có thể cho hai chúng tôi nhìn thấy Yến Yến, tôi, chúng tôi sẽ đưa cho cậu một căn biệt thự ở trong nội thành, còn cho cậu thêm 300 vạn tiền mặt! Hoặc là, hoặc là cậu nói giá tiền đi!”

Vừa nghe thấy lời này, tôi thực sự có chút động tâm.

Một căn biệt thự ở trong nội thành, với giá nhà ở chỗ của chúng tôi, nó phải hơn mấy trăm vạn, còn có thêm mấy trăm vạn tiền mặt.

Tôi lớn như vậy, cũng chưa từng nhìn thấy nhiều tiền như vậy.

Nhưng mà, nếu tôi đã vào nghề thì phải tuân theo quy củ.

Tôi nuốt một ngụm nước miếng, cuối cùng vẫn từ chối ý tốt của bọn họ.

Chuyện này không phải là chuyện mà tôi có thể thay đổi, tôi cũng không có biện pháp, càng không dám phá quy củ.

Vợ chồng Văn tiên sinh nhìn thấy tôi từ chối, liền chạy đi tìm Phong Tuyết Hàn đang hút thuốc ở bên cạnh.

Nhưng Phong Tuyết Hàn càng không dễ nói chuyện, cậu ta chỉ nói ra hai chữ “Không được”, sau đó cũng không nói chuyện.

Tôi nhìn thấy vợ chồng Văn tiên sinh thật sự là nhớ con đến sốt ruột, liền nói với bọn họ: “Hai người có lời nào cần nói, liền ở chỗ này nói với Văn tiểu thư đi! Cô ấy có thể nghe thấy, tuy rằng hai người không nhìn thấy cô ấy, nhưng cô ấy lại có thể nhìn thấy hai người!”

Nói xong, tôi cũng không còn lời nào để nói với bọn họ nữa, liền đi về phía Phong Tuyết Hàn..

Phong Tuyết Hàn nhìn thấy tôi đi lại đây, liền đưa cho tôi một điếu thuốc, lạnh nhạt nói: “Làm nghề của chúng ta, thương người cũng không phải là chuyện tốt!”

Tôi xấu hổ cười cười, cũng không nói chuyện.

Chương 80.

Lúc này vợ chồng Văn tiên sinh nhìn linh đường trống rỗng, không ngừng đơn phương nói chuyện cùng Văn tiểu thư.

Lúc mới bắt đầu vẫn còn tốt, sau đó tôi nhìn không được nữa, liền đi ra ngoài cùng Phong Tuyết Hàn.

Thẳng đến nửa giờ sau, sư phụ cùng Độc đạo trưởng mới đi lại đây, tôi nói cho hai người bọn họ một chút tình huống hiện tại của vợ chồng Văn tiên sinh, sau đó chúng tôi mới trở về nghỉ ngơi.

Vào ban đêm, tôi và Phong Tuyết Hàn một lần nữa kết bạn đi tới linh đường.

Cũng không biết sư phụ và Độc đạo trưởng đã nói gì với vợ chồng Văn tiên sinh, hiển nhiên tâm trạng của hai người đã tốt hơn rất nhiều, cũng không còn thương tâm nữa.

Hai người ở lại linh đường tới 10 giờ đêm, sau đó mới rời đi.

Hiện tại ở bên trong linh đường, chỉ còn lại mấy người chúng tôi.

Bất quá đêm nay mọi người cũng không có dự định túc trực bên linh cữu, mà là muốn đưa Văn tiểu thư đi đòi lại nhân quả.

Đồng thời chúng tôi cũng hỏi chú hai của Văn tiểu thư một chút chuyện, rốt cuộc ông ta đã mời người nào, muốn làm chuyện quỷ quái gì.

Chỉ có như thế, chúng tôi mới có thể nhanh chóng tìm được tên ác quỷ đã chạy trốn vào tối hôm qua, sau đó đưa hắn ra trước công lý, để tên ác quỷ này không thể gây hoạ được nữa.

Sau khi chung quanh không còn ai, mọi người liền lên đường.

Chú hai của Văn tiểu thư cũng ở cùng một tiểu khu với mấy người Văn tiểu thư, khoảng cách rất gần với nơi này.

Cho nên, sau khi chúng tôi đi ra biệt thự, dưới sự dẫn dắt của Văn tiểu thư, chúng tôi đi không được bao lâu đã đi tới trước nhà của ông ta.

“Đạo trưởng, chú hai của tôi ở nơi này!” Trong lúc nói chuyện, Văn tiểu thư đã lộ ra vẻ mặt giận dữ.

Sư phụ gật gật đầu, cũng không nói chuyện.

Mà ở bên cạnh, Độc đạo trưởng đã thuận tay rút ra hai thanh sắt, để ở phía trên lỗ khoá “Cạch Cạch” hai tiếng, cửa sắt ở bên ngoài biệt thự đã mở ra.

Đi vào bên trong, là một hoa viên nhỏ.

Chúng tôi đi theo đường thẳng trực tiếp đi vào cửa chính, Độc đạo trưởng đã dùng biện pháp cũ để mở cửa phòng.

Một hàng năm người, trực tiếp đi vào phòng, sau đó đi theo thang lầu đi tới lầu hai.

Lúc này, chúng tôi nghe thấy trong một căn phòng truyền ra tiếng động tán tỉnh cười đùa của nam nữ.

“Chán ghét, anh nhéo người ta đau quá……”

“Ha ha ha! Đau à, một lát nữa sẽ càng đau!”

“Vậy thì phải thêm tiền, hì hì hì……”

Mọi người vừa nghe thấy giọng nói này, đều cau mày.

Lão già này có tinh thần và thể lực cũng không tệ nha, lúc này đã 12 giờ đêm, mà vẫn còn đang lăn lộn.

Chúng tôi cũng lười để ý, đi theo giọng nói kia liền tìm được một căn phòng đang mở đèn.

Vừa đi đến nơi này, Phong Tuyết Hàn cũng không nói hai lời, liền đá một cước, trực tiếp đá văng cửa phòng.

Cửa phòng mới vừa mở ra, mấy người chúng tôi đã trực tiếp xông vào.

Mới vừa đi vào phòng, liền nhìn thấy hai người đang triền miên ở bên nhau, cảnh tượng này cực kỳ kích thích và hương diễm.

Một người trong đó, chính là Văn Trọng chú hai của Văn tiểu thư.

Đây là một người đàn ông trung niên hói đầu, tai to mặt lớn, béo giống như một con heo, ngực, bụng, và trên đùi đều mọc rất nhiều lông đen, bề ngoài vô cùng tục tằng và ghê tởm.

Nhưng người phụ nữ ở trong lòng ngực ông ta, lại là một cô gái trẻ tuổi có tướng mạo vô cùng xinh đẹp, dáng người nhỏ xinh lả lướt.

Mọi người cũng không có tâm tình nhàn rỗi để thưởng thức cảnh tượng người đẹp và quái vật, chúng tôi đều trầm mặt, lộ vẻ bất thiện.

Hai người kia nhìn thấy chúng tôi bỗng nhiên xông vào, cũng đều hoảng sợ.

Cô gái kia đã hét lên một tiếng “A”, bị dọa sợ đến mức trốn vào trong chăn.

Vẻ mặt của Văn Trọng càng kinh hoảng thất thố: “Mấy, mấy người là ai, sao, sao lại ở trong phòng của tôi?”

Văn Trọng vừa nói chuyện vừa túm lấy một cái quần lót, vội vàng mặc vào.

Mọi người trợn mắt nhìn Văn Trọng một cái, ngay sau đó tôi liền nghe được Độc đạo trưởng nói với cô gái ở trong chăn: “Nhanh chóng mặc quần áo vào, lập tức rời khỏi nơi này!”

Cô gái kia rất sợ hãi, cô ta là một người tham tiền, lúc này nhìn thấy trường hợp này, sợ dẫn lửa lên người, sợ tới mức cầm lấy quần áo liền chạy ra bên ngoài, thậm chí giày cũng chưa kịp mang….

Văn Trọng đã mặc quần xong, cũng đã ổn định tâm thần.

Dù sao ông ta cũng là người từng trải ở trên thương trường, tố chất tâm lý cũng vượt xa người thường.

Lúc này ông ta đã hòa hoãn lại, ngồi ở mép giường, cầm lấy một điếu xì gà ở trên đầu giường, nói: “Mấy người là người được vợ của tôi mời đến đây phải không! Ra giá tiền đi, xoá hết ảnh chụp, về sau làm việc cho tôi……..”

Nói xong, còn mở ra ngăn kéo, lấy ra một xấp tiền.

“Đây là thành ý! Mấy người nhận trước đi, đêm nay mấy người cũng đã mệt nhọc, đi ra ngoài uống vài lon bia đi.” Văn Trọng kéo một hơi xì gà mở miệng nói.

Nghe được lời này, trong lòng tôi không khỏi cười khổ.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Thông báo: Vân Anh chính thức trở thành viên hội truyện ...^^!Ngoài ra bạn Vân Anh đã ủng hộ 300 bản truyện dịch do bạn y mua được từ các nhóm dịch nhé :)Ngoài ra mình cũng nói 1 chút hiện tại thành viên hội viên truyện chỉ có 3 người mà thành viên có 5408 người - Thành viên Vip có 12 bạn.Để trở thành viên vip và hội viên không khó gì cả chỉ share và like hoặc bạn có thể ủng hộ bản dịch mà bạn đang có...!^.^! 💥 Ưu điểm thành viên VIp đọc hay nghe audio không quảng cáo💥 Ưu điểm Hội viên chính thức ưu tiên làm audio hay yêu cầu sửa audio bất kỳ sẽ nhanh nhất hoàn thành + đọc hay nghe audio không quảng cáo.💘 Tóm lại mình trang website Audio truyện này chủ yếu là tụ tập các bạn thích đọc hay nghe truyện để không gian riêng của chính mình đỡ tốn chi phí mua bản dịch...ừm chỉ đơn giản vậy thui...À còn quảng cáo chỉ kiếm ít tiền để duy trì website mà thui nhé ^^!Chúc các bạn 1 buổi tối vui vẻ :D
https://audiosite.net
hihi cảm ơn bạn đã góp ý :)Ngoài ra trên fb tác giả cũng có nói nhiều chương đã được sữa chữa lại nhé...chắc bạn đọc là bản mới hoàn chỉnh rồi chứ bộ này tụn mình ngay từ lúc bắt đầu nên bạn cảm giác đó là đúng rồi ^^!Nhưng từ 103 trở đi gần như đã fix lại hoàn chỉnh không bị lỗi khớp câu chữ đâu nhé bạn :)Tụn mình đang có gắng fix lại trong thời gian sớm nhất..
https://audiosite.net
Bạn nghe truyện chắc cũng biết 102 tập đầu tiên được fix lại do thành viên tự phát làm lại :)Nhiều đoạn lỗi 1 chút hoặc thiếu là khó tránh khỏi lém bạn :)Kẻ từ tập 102 trở đi bám sát truyện nhé không còn tình trạnh đó nữa ...!Tụn mình đang có gắng fix lại những tập đó đang chuẩn bị up lên nhé :)Mong bạn thông cảm
https://audiosite.net
Thích nghe truyện 6 ngày trước
Đọc qua truyện rồi bây giờ nghe bị cắt cắt không ăn khớp với câu chữ như kiễu ăn cơm bị nghẹn admin nạ
https://audiosite.net
ngbcyhx 6 ngày trước
Tập 39 lên 40 sao thiếu chương rồi.
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé có thể do lỗi đột suất hay gì đó dẫn đến 1 số tập không nghe được mình đã fix lại nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã thông báo mình đã fix lại 9 vs 10 rồi nhé bạn.
https://audiosite.net
À mình nhầm 3207 (hihi)bản 2307 ở 103 nhé bạn :)Ngoài ra chương này bị tác giả không hài lòng đã fix loại bỏ nhé đã thông báo ở fb bạn à...nói cách khác c2307 rất ngắn bị loại bỏ rất nhiều do chính tác giả nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
đủ mà bạn :) 2307 là tập 576 nhé bạn :)
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 1 tuần trước
Chương 2307 đọc bị thiếu rồi admin