[Dịch] Thi Muội
Tập 7: Miệng của cương thi này quá thối (c61-c70)
❮ sautiếp ❯Chương 61. Miệng của cương thi này quá thối
Đây chỉ là thứ yếu, quan trọng nhất chính là, mẹ nó, miệng của cương thi này quá thối.
Có thể bởi vì đây là xác chết, cho nên trong miệng của nó đã bốc lên mùi hôi thối.
Lúc này cương thi đang ở rất gần tôi, còn kêu “Ngao ngao” không ngừng.
Mùi hôi thối đó lần lượt bốc lên khiến tôi ngạt thở, tôi cảm thấy nếu cứ tiếp tục như vậy, cho dù không bị răng nanh của cương thi cắn chết, tôi cũng sẽ chết vì hơi thở hôi thối của nó.
“Phong, Phong Tuyết Hàn, miệng của nó quá thối, tôi, tôi chịu không nổi. Cậu nhanh, nhanh kéo nó ra!” Tôi nói lắp bắp, có vẻ như đang cố hết sức.
Phong Tuyết Hàn cũng lấy ra toàn bộ sức lực từ khi biết bú sữa: “Đừng nói nhảm nữa, tôi sẽ đếm một, hai, ba, chúng ta hãy di chuyển sang trái và đẩy cương thi ra!”
“Được, được!” Tôi vội vàng trả lời.
Bởi vì đôi tay của tôi đều đang run, tôi thật sự có chút chịu đựng không nổi.
Ngay sau đó, tôi liền nghe được Phong Tuyết Hàn hét lớn: “Một, hai, ba, dùng sức!”
Trong nháy mắt, tôi cũng rống lên: “A!”
Sau đó hai chúng tôi đồng thời dồn lực về bên trái, tuy rằng cương thi có sức lực lớn vô cùng, nhưng lực ngang không thể so với hai chúng tôi.
Tuy nhiên, với một cú đẩy mạnh sang trái, đã có hiệu quả rõ rệt, cương thi đã bị chúng tôi đẩy sang bên trái ngay tại chỗ.
Tôi nhìn thấy cơ hội liền đá mạnh vào cương thi bằng cả hai chân và bật người về phía trước.
Phong Tuyết Hàn cũng liều mạng kéo cương thi sang bên trái, theo cách này, tôi đã trực tiếp tách khỏi cương thi và kéo ra một khoảng cách an toàn.
Phong Tuyết Hàn thấy tôi bình an vô sự, cũng nhanh chóng quay về.
Lúc này tôi cũng nhặt lên Đồng Tiễn kiếm, chuẩn bị cho một đợt chiến đấu mới.
Cương thi nhón mũi chân, rướn người và bật dậy.
Dường như cương thi đã nhắm vào tôi, nó lộ ra vẻ mặt dữ tợn, trong miệng “Ngao” một tiếng, một lần nữa nhào về phía tôi ta.
Tôi cũng nổi giận, cũng hét lớn một tiếng để tăng thêm can đảm, tôi cầm lên Đồng Tiễn kiếm liền đâm qua, muốn đâm vào trong miệng của cương thi.
Nhưng tôi mới vừa tới gần, móng vuốt của cương thi đã quét lên thân kiếm của Đồng Tiễn kiếm.
“Cạch” một tiếng, sợi tơ hồng nối liền một trăm lẻ tám đồng tiền trực tiếp bị xé đứt.
Trong lúc nhất thời đồng tiền “Leng keng leng keng” rơi đầy đất, tôi giật mình vội vàng lùi về phía sau.
Mà Phong Tuyết Hàn ở phía sau cương thi, cũng nhặt lên kiếm gỗ đào, trực tiếp đâm về phía mông của cương thi.
Cương thi này rất mẫn cảm, nó đã nhận ra nguy hiểm, cũng đột nhiên quay người lại, một cánh tay quét về phía Phong Tuyết Hàn.
Phong Tuyết Hàn cũng nhanh chóng né tránh, nhưng cậu ta cũng bị quét ngã ở trên mặt đất.
Cương thi nhìn thấy, lại lao về phía Phong Tuyết Hàn.
Tôi cũng không dám chậm trễ, cũng không thèm đi tìm pháp khí.
Tôi sải một bước dài lao lên phía trên, khi đến gần cương thi, tôi trực tiếp cho nó một cú đá.
Theo lý thuyết tôi là một chàng trai đã trưởng thành, dùng sức đá lên trên người nữ cương thi không đến 50kg, cũng có thể đá bay nó đi?
Nhưng tôi không ngờ, khi tôi đá lên trên người của nữ cương thi, tôi chỉ nghe thấy một tiếng “Phanh”, cảm thấy mình đang đá vào tấm sắt.
Tôi chẳng những không đá bay nữ cương thi, mà còn ngã xuống đất.
Hơn nữa chân của tôi đau đến mức tê cứng.
Nhưng cú đá của tôi cũng khiến cương thi bị choáng váng trong giây lát và mang đến cơ hội cho Phong Tuyết Hàn thở dốc.
Cậu ta nắm chặt kiếm gỗ đào, nhắm vào cổ của cương thi, sau đó đâm một kiếm về phía cương thi với sức lực rất lớn.
Kết quả chỉ nghe thấy một tiếng “Răng rắc”, cổ của cương thi không có việc gì, nhưng kiếm gỗ đào lại bị cương chặt đứt.
Phong Tuyết Hàn nhìn kiếm gỗ đào bị gãy, khuôn mặt trở nên tái nhợt, cậu ta vội vàng đứng dậy và chạy trốn.
Nhưng cương thi lại vô cùng phẫn nộ, nó nhảy bằng hai chân và đuổi giết hai chúng tôi ở bên trong linh đường.
Quay đi quay lại nhiều lần, chúng tôi bị dày vò hơn hai mươi phút.
Lúc này hai chúng tôi đã mệt đến thở không ra hơi, gần như đã dùng hết mọi cách.
Nhưng vào lúc này, tôi đã phát hiện ra có rất nhiều vải trắng ở bên trong linh đường, vốn được dùng để trang trí linh đường.
Nhưng lúc này nhìn thấy vải trắng, tôi liền nghĩ đến một cách.
Tuy rằng cương thi có sức mạnh to lớn, nhưng hành động cũng không nhanh nhẹn.
Nếu dùng vải trắng làm thành một sợi dây thừng, sau đó cột cương thi lại thì chúng tôi sẽ dễ dàng ra tay hơn nhiều.
Nghĩ đến đây, tôi liền xé một mảnh vải trắng, thắt lại thành một sợi dây thừng trắng và làm thòng lọng.
Bởi vì cương thi có sức mạnh vô hạn, để đảm bảo an toàn, tôi đã đặc biệt sử dụng hai mảnh vải trắng để làm thành một sợi dây thừng rất dày.
Cương thi đang đuổi giết Phong Tuyết Hàn, tôi cầm thòng lọng liền xông lên.
Tôi nhìn chằm chằm cơ thể của cương thi, trực tiếp tròng ở trên người nó, sau đó thu lại, tiếp theo tôi nhanh chóng tròng lên trên một cây cột đá ở bên cạnh.
Chương 62.
Cương thi bị treo thòng lọng, nó muốn nhảy về phía trước, nhưng thòng lọng đột nhiên bị siết chặt.
Cánh tay của nó lập tức bị trói lại với nhau, thân thể cũng bị hạn chế cử động, nó nhìn chằm chằm vào Phong Tuyết Hàn không ngừng kêu “Ngao ngao”, có vẻ cực kỳ tức giận.
Càng kinh khủng hơn chính là, cho dù tôi đã dùng hai mảnh vải trắng để tạo thành dây thừng, lúc này cũng bị nó kéo đến mức không ngừng rung động, trông như sắp đứt lìa.
Thấy vậy, tôi lập tức kêu lên: “Phong Tuyết Hàn, tranh thủ ra tay đi!”
Ngay cả khi không có lời nhắc nhở của tôi, Phong Tuyết Hàn cũng đã nhìn thấy cơ hội.
Cậu ta nắm chặt thanh kiếm gỗ đào chỉ còn lại một nửa, nhắm vào miệng của cương thi, đâm một kiếm vào đó.
“Đi chết đi!”
Vừa dứt lời, kiếm đã đâm vào trong miệng của cương thi, thậm chí lưỡi kiếm đã đâm vào cổ họng.
Ngay lập tức, cương thi đã phát ra một tiếng thét chói tai.
Thân thể của cương thi không ngừng run rẩy, dường như nó đang rất đau đớn và có những sợi khí đen đang không ngừng thoát ra từ miệng nó.
Ta và Phong Tuyết Hàn đều mở to mắt nhìn cảnh tượng ở trước mặt.
Theo khí đen không ngừng thoát ra, sát khí ở trong phòng cũng giảm đi rất nhiều.
Ước chừng năm sáu giây sau, cơ thể của cương thi “Ầm” một tiếng, trực tiếp ngã xuống mặt đất.
Trong nháy mắt nhìn thấy cương thi ngã xuống đất, tôi và Phong Tuyết Hàn đều nhẹ nhàng thở ra một hơi, có vẻ vô cùng phấn khích.
“Ha ha ha! Kết thúc rồi! Kết thúc rồi!” Tôi vui vẻ nói, đi từng bước một về phía Phong Tuyết Hàn.
Phong Tuyết Hàn cũng nở một nụ cười vui vẻ: “Nguy hiểm thật, cũng may là cậu đã nghĩ ra biện pháp, bằng không hai chúng ta thật sự tiêu đời rồi!”
Nghe Phong Tuyết Hàn nói như thế, tôi có chút ngượng ngùng.
Trong lúc tôi chuẩn bị nói hai câu khách sáo, biến cố lại lần nữa xảy ra.
Cương thi vốn đã ngã xuống đất, lại đột nhiên trỗi dậy.
Chúng tôi chỉ nghe thấy một tiếng gầm gừ giống như bị bóp nghẹt, cương thi lập tức nhảy dựng lên, kiếm gỗ đào ở trong miệng, bị nhổ ra ngay tại chỗ.
Nhìn thấy một màn như vậy, hai chúng tôi đều không biết phải làm sao.
Thật không nghĩ tới, mệnh của cương thi này lại cứng như vậy, thế nhưng còn chưa có chết.
Nhưng chúng tôi còn chưa kịp phản ứng, cương thi đã nhào tới, bởi vì đầu kia của sợi dây thừng không có nút thắt, cho nên thòng lọng cũng trực tiếp rơi xuống.
Chúng tôi đang ở ngay trước mặt cương thi, kết quả không đợi chúng tôi kịp phản ứng, cương thi liền bóp chặt Phong Tuyết Hàn đang ở gần nó nhất.
Cương thi há to miệng, “Ngao” một tiếng liền cắn về phía cổ của cậu ta.
Phong Tuyết Hàn lộ vẻ kinh hãi, lúc này cậu ta đã gắt gao nắm lấy miệng của cương thi, cơ thể không ngừng lui về phía sau.
Trong lúc vội vàng, tôi đột nhiên lấy ra một tấm bùa màu vàng từ trong túi, chính là bùa Bát Quái Trấn Sát mà sư phụ đã truyền cho tôi.
Tôi chỉ mới học vẽ bùa trong vài ngày, cũng chưa từng sử dụng vào trong thực chiến.
Nhưng tại thời điểm mấu chốt này, tôi không thể quan tâm quá nhiều.
Tôi nhướng mày, cầm lên bùa chú, vỗ vào cái trán của cương thi: “Lão Phong, cậu chịu đựng một chút!”
Vừa dứt lời, chỉ nghe một tiếng “Bốp”, bùa chú trực tiếp dán ở trên trán cương thi.
Tôi không dám có một chút lơ là nào, sau khi tấm bùa rơi xuống, hai tay nhanh chóng kết ấn, tôi dựa theo những gì đã học được, bắt đầu thúc giục khí lực.
Khi thủ ấn của hai tay đã tạo thành kiếm chỉ, chỉ nghe thấy trong miệng của tôi phát ra một tiếng hét lớn: “Cấp tốc nghe lệnh, phá!”
Đột nhiên xảy ra biến cố, làm cho tôi và Phong Tuyết Hàn không có thời gian để đối phó.
Lúc này rút ra bùa chú và thi triển, tôi căn bản không có nhiều nắm chắc.
Bởi vì dưới tình huống bình thường, không phải lần nào tôi cũng thi triển thành công.
Bây giờ xuất hiện tình huống đột ngột này, trái tim của tôi cũng đang treo lơ lửng.
Tuy nhiên, tôi đã không còn sự lựa chọn nào khác.
Ngay sau khi tôi thốt ra từ cuối cùng “Phá”, bùa chú dán ở trên trán của cương thi, đột nhiên lóe lên ánh sáng trắng, chỉ nghe một tiếng “Phanh” trầm vang, bùa chú đã phát nổ ngay lập tức.
Bùa chú bộc phát ra một luồng dương khí cực nóng, cùng với một lực tác động rất lớn.
Vốn dĩ nữ cương thi đang bóp chặt Phong Tuyết Hàn, đã trực tiếp phát ra một tiếng hét thảm, sau đó “Phang” một tiếng, cơ thể của cương thi liền ngã xuống mặt đất.
Nhìn thấy một màn này, trong lòng tôi vô cùng vui mừng, vẻ mặt vô cùng kích động.
Thật sự không nghĩ tới, lần đầu tiên tôi thi triển bùa chú trong thực chiến lại có thể thành công trăm phần trăm.
Cương thi nằm trên mặt đất, run rẩy vài cái, trong miệng phát ra tiếng gầm nhẹ “Ô ô ô”, sau khi phun ra mấy ngụm khí đen, liền không còn động tĩnh.
Tôi và Phong Tuyết Hàn không dám bất cẩn, vừa rồi chỉ vì bất cẩn, chúng tôi đã bị cương thi đánh lén.
Chương 63.
Chúng ta không có trước tiên tới gần cương thi, mà chỉ đứng quan sát một chút, sau đó dùng kiếm gỗ đào giã cương thi vài cái.
Sau khi chúng tôi xác nhận cương thi đã thật sự bị bùa chú nổ chết, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Tôi và Phong Tuyết Hàn đặt mông ngồi dưới đất, chỉ cảm thấy mệt mỏi vô cùng.
“Đinh Phàm, vừa rồi cám ơn cậu, nếu không có cậu, tôi đã chết rồi!” Phong Tuyết Hàn cười khổ nói.
Tôi lại lắc lắc đầu: “Đừng nói như vậy, trước đó cậu đã cứu tôi một lần!”
Vừa nói, chúng tôi vừa châm một điếu thuốc và hút hai hơi.
Thật sự là quá mệt mỏi, cảm giác toàn thân cũng không còn sức lực.
Mà bên trong linh đường, cũng rất hỗn loạn.
Tôi và Phong Tuyết Hàn nghỉ ngơi khoảng nửa giờ, sau đó bắt đầu thu dọn hậu quả.
Dù sao cảnh tượng này mà để cho Văn tiên sinh cùng Văn phu nhân nhìn thấy, chúng tôi cũng không thể biện minh được.
Chẳng lẽ chúng tôi nói cho bọn họ biết, tối hôm qua con gái của hai người đã biến thành cương thi? Cho nên mới làm thành như vậy?
Chỉ sợ chúng tôi nói ra chuyện này, cũng không có ai tin tưởng.
Sau khi đặt thi thể của Văn tiểu thư trở lại quan tài và thu dọn linh đường, lúc này tôi mới thở ra một hơi, cảm giác cả người đều trở nên nhẹ nhàng.
Kiểm tra thời gian, đã hơn bốn giờ sáng.
Không bao lâu nữa trời sẽ sáng, cho nên tôi và Phong Tuyết Hàn cũng không ngủ, cũng không đi đánh thức sư phụ cùng Độc đạo trưởng, liền ngồi ở một bên nói chuyện phiếm, chúng tôi muốn chờ đến sáng mai, kể cho bọn họ nghe về chuyện đã xảy ra.
Trải qua cuộc chiến đấu trước đó, mối quan hệ của tôi và Phong Tuyết Hàn đã được cải thiện rất nhiều.
Hơn nữa Phong Tuyết Hàn còn nói với tôi rằng sau một thời gian nữa, cậu ta và Độc đạo trưởng sẽ đến lò hỏa táng của Lão Tần gia định cư.
Nghe thấy điều này, tôi cảm thấy rất vui.
Độc đạo trưởng chính là người có bản lĩnh thật, ông còn lợi hại hơn cả sư phụ.
Nếu có Độc đạo trưởng ở đây, về sau có chuyện phiền phức không thể giải quyết, chỉ cần tìm Độc đạo trưởng là được rồi.
Không chỉ có như thế, từ nhỏ tôi đã đi theo sư phụ làm việc tang lễ, cũng không có bạn bè ở trong thị trấn.
Ngay cả những người bạn học cũ của tôi cũng tránh tôi, trốn tôi, cho rằng tôi là người xúi quẩy.
Mặc dù Phong Tuyết Hàn có chút cao ngạo và lạnh lùng, nhưng tính cách lại không tệ, hơn nữa chúng tôi còn có đề tài chung.
Về sau nếu Phong Tuyết Hàn đến thị trấn định cư, tôi sẽ có một người bạn cùng tuổi, nếu chúng tôi gặp phải những điều kỳ lạ, chúng tôi cũng có thể chiến đấu cùng nhau.
Hai chúng tôi càng nói chuyện, càng có cảm giác ăn ý, đương nhiên phần lớn người nói chuyện là tôi, Phong Tuyết Hàn là một chàng trai lạnh lùng, cậu ta rất ít nói chuyện.
Lúc này, Phong Tuyết Hàn mở miệng nói với tôi: “Đinh Phàm, có phải cậu chỉ mới bắt đầu tu luyện?”
Tôi sửng sốt một chút, cậu ta nói cũng không sai.
Bởi vì chuyện của mấy ngày trước, lúc này sư phụ mới bắt đầu truyền dạy bản lĩnh cho tôi, cho nên tôi trực tiếp gật gật đầu: “Đúng vậy! Trước khi bị ác quỷ quấn thân, sư phụ cũng không có truyền cho tôi bản lĩnh thật!”
“Khó trách! Nhưng cậu cũng rất lợi hại, trong một thời gian ngắn đã có thể thi triển thuật bùa chú! Ở trong nghề, cũng coi như đạt tới tiêu chuẩn thấp nhất.” Phong Tuyết Hàn nói.
Nghe thấy lời nói của Phong Tuyết Hàn, tôi cười “He He” vài lần, nhưng cũng hỏi một câu: “Theo như lời nói của cậu, trong nghề còn có tiêu chuẩn tương xứng với bản lĩnh?”
Phong Tuyết Hàn “Ừ” một tiếng: “Đây là tự nhiên, bất kể nghề nghiệp nào cũng có cấp bậc. Bằng không chúng ta làm cách nào để phân chia thực lực và đạo hạnh?”
“Ồ! Vậy cậu nói cho tôi nghe một chút đi!” Tôi tò mò hỏi.
“Đạo môn của chúng ta được chia thành chín cấp, bây giờ cậu đang có cấp bậc thấp nhất ………”
Đối với những điều này, tôi chưa từng nghe sư phụ nhắc đến. Lúc này nghe Phong Tuyết Hàn nhắc đến, tôi cảm thấy rất hứng thú.
Sau đó tôi hỏi: “Phong Tuyết Hàn, cậu nói nghề nghiệp của chúng ta có chín cấp, rốt cuộc chín cấp này là gì? Hiện tại đạo hạnh của cậu và Độc đạo trưởng đã đạt tới cấp bậc nào?”
Phong Tuyết Hàn cũng không có cười nhạo tôi, cậu ta nghiêm túc giải thích cho tôi.
Sau khi nghe xong, tôi đã có một chút hiểu biết về điều này.
Những người làm việc tang lễ như chúng tôi, nói trắng ra chính là dòng bên của đạo môn.
Hiện tại, để kiếm sống, người trong đạo môn cũng mở cửa hàng bán đồ tang lễ và bắt đầu làm kinh doanh.
Tôi và sư phụ cũng giống như vậy, chúng tôi tự xưng mình là người trừ tà.
Nhưng nếu nó được đưa vào đạo môn, thì chúng tôi cũng là một phần tử của đạo môn.
Mà bên trong hệ thống của đạo môn lại có chín cấp bậc, phân biệt là đạo đồng, đạo sĩ, đạo sư, đạo quân, đạo vương, đạo tông, đạo tôn, đạo thánh, đạo đế.
Chương 64.
Mỗi cấp bậc là một cấp độ của thực lực, dùng để phân biệt trình độ tu luyện của mỗi người.
Người giống như tôi, mới vừa nhập môn, chính là “Đạo đồng”, có cảnh giới thấp kém nhất.
Mà Phong Tuyết Hàn, đã đạt tới cấp bậc đạo sĩ.
Về phần Độc đạo trưởng, Phong Tuyết Hàn cũng không nói rõ, nhưng nhất định là rất cao.
Hai chúng tôi trò chuyện rôm rả, trời cũng đã hừng sáng.
Từ cuộc trò chuyện với Phong Tuyết Hàn, tôi đã học được rất nhiều tri thức trong nghề mà trước đây tôi không thể hiểu được.
Lúc này, cửa đột nhiên bị đẩy ra.
Cuộc nói chuyện giữa hai chúng tôi đã đột ngột kết thúc, chúng tôi quay đầu lại thì thấy người đến là sư phụ và Độc đạo trưởng.
Thấy là hai người, tôi và Phong Tuyết Hàn lập tức đứng lên.
“Sư phụ!” Hai chúng tôi từng người kêu một tiếng.
Sư phụ cùng Độc đạo trưởng nhìn lướt qua linh đường, liền nghe thấy sư phụ của tôi mở miệng nói: “Tiểu Phàm, tối hôm qua không có việc gì chứ!”
Tôi xấu hổ: “Sư phụ, tối hôm qua đã xảy ra chuyện!”
“Xảy ra chuyện? Xảy ra chuyện gì?” Sư phụ nghi hoặc, Độc đạo trưởng cũng nhìn sang đây.
Tôi cũng không chậm trễ, nhanh chóng kể cho sư phụ cùng Độc đạo trưởng về chuyện tối hôm qua thi thể của Văn tiểu thư đã xuất hiện việc nhìn chằm chằm vào xà nhà, cùng với mèo hoang đứng trên quan tài kêu vài tiếng, cuối cùng là thi biến.
Hai ông già nghe thấy, đều trợn mắt hốc mồm, lộ ra thần sắc kinh ngạc.
“Tiểu, Tiểu Phàm, con, con nói là cương thi đã bị bùa chú của con làm cho nổ tung?” Sư phụ kinh ngạc hỏi, vẻ mặt không thể tin được.
“Đinh đạo trưởng, đúng là như thế. Trong thời điểm mấu chốt, nếu Đinh Phàm không sử dụng bùa chú, có lẽ tôi đã bị cương thi giết chết!” Phong Tuyết Hàn trực tiếp mở miệng.
Tôi cười “He he he”, gãi gãi đầu.
Sau khi sư phụ kinh ngạc, liền phát ra một tiếng cười to “Ha ha ha”: “Đồ đệ, con giỏi lắm, không ngờ con thật sự có thiên phú.”
Sư phụ thật sự vui mừng, dùng tay vỗ vỗ bả vai của tôi.
Nhưng Độc đạo trưởng lại có chút tự trách, nói rằng mình đã sơ ý làm xảy ra việc thi thể nhìn xà nhà.
Nhưng ông cũng khen ngợi biểu hiện của tôi và Phong Tuyết Hàn.
Độc đạo trưởng nói hai chúng tôi có thể đơn độc đối mặt với một con cương thi ở độ tuổi này, là rất lợi hại.
Nhưng ngoại trừ khen ngợi, Độc đạo trưởng lại lộ ra một tia nghi hoặc: “Tiểu Phàm, Tiểu Phong. Hai người nói, tối hôm qua sau khi hai người đã phá giải cấm kỵ thi thể nhìn xà nhà, thì mới xuất hiện mèo hoang đứng trên quan tài kêu vài tiếng, lại còn đuổi không đi, đúng không?”
Tôi sửng sốt một chút, sau đó gật gật đầu, nhìn vẻ mặt của Độc đạo trưởng, chẳng lẽ có chuyện gì không ổn ở đây?
Nhưng Độc đạo trưởng cũng không nói chuyện, chỉ một mình đi tới bên quan tài, sau đó nhấc nắp quan tài lên, liền duỗi tay kiểm tra nữ thi.
Lập tức, trên mặt ông đã lộ ra vẻ giật mình, nói với chúng tôi: “Quả nhiên là như thế, tối hôm qua thi thể bị thi biến, cũng không phải là ngẫu nhiên! Có người cố ý ……”
Trước đó chúng tôi cũng không chú ý đến điều này, thấy sư phụ cùng Độc đạo trưởng tới, tôi và Phong Tuyết Hàn liền kể rõ mọi chuyện, bộ dáng trông có vẻ rất thoải mái.
Còn muốn giao lại những nghi lễ làm pháp sự vào ban ngày cho hai ông già này, sau đó chuẩn bị đi nghỉ ngơi một lát.
Nhưng ai biết, Độc đạo trưởng lại đột nhiên nói ra một câu như vậy.
Ngoại trừ tôi và Phong Tuyết Hàn, ngay cả sư phụ cũng đột nhiên xoay đầu qua: “Độc đạo trưởng, ông muốn nói điều gì?”
Nói xong trực tiếp chạy tới.
Tôi và Phong Tuyết Hàn cũng lộ ra vẻ mặt khác thường, cũng nhanh chóng đi lại gần, muốn nhìn một chút Độc đạo trưởng đã phát hiện ra cái gì.
Do người làm? Đây là tình huống gì vậy? Nếu thật sự là như vậy, vấn đề sẽ trở nên nghiêm trọng.
Chúng tôi vừa đi đến bên cạnh quan tài, Độc đạo trưởng liền chỉ vào đầu của Văn tiểu thư: “Lúc trước không có phát hiện, nhưng vừa rồi tôi kiểm tra đầu của nữ thi, thì phát hiện trong đầu của nữ thi có một cây đinh!”
“Đinh? Vì sao lại có thứ này?” Tôi kinh ngạc hỏi.
Mà Độc đạo trưởng lại trịnh trọng gật đầu một cái: “Không chỉ có như thế, cây đinh này cũng không bình thường, gọi là tang hồn đinh!”
Tôi và Phong Tuyết Hàn nghe thấy ba chữ này, cũng không có bao nhiêu hiểu biết.
Nhưng sắc mặt của sư phụ lại thay đổi rõ rệt sau khi nghe điều này: “Tang hồn đinh! Nói như vậy, cái chết của Văn tiểu thư, có thể là bị yêu ma làm hại?”
Độc đạo trưởng khẽ gật đầu: “Không chỉ có như thế, người này còn vô cùng ác độc. Không chỉ muốn giết Văn tiểu thư, còn giết hại người nhà họ Văn.”
“Nếu bần đạo không đoán sai, con mèo hoang xuất hiện đêm qua cũng là do yêu ma phía sau cố ý thả ra! Nhưng may mắn là chuyện này đã được hai người giải quyết ổn thỏa, bằng không Văn phu nhân cùng Văn tiên sinh, e rằng khó thoát khỏi cái chết!”
Chương 65.
Độc đạo trưởng nói xong lời này, tôi chỉ cảm thấy trong lòng chấn động.
Mà Độc đạo trưởng, cũng giải thích tang hồn đinh là gì.
Độc đạo trưởng nói, đây là một phần của tà thuật.
Dùng đinh đặc chế, đóng vào đầu của người vừa mới chết.
Thông qua thuật pháp, có thể làm người chết không yên, hội tụ sát khí ở phía trên làm thi thể bất an, từ đó sẽ có tỷ lệ rất lớn việc thi thể biến thành cương thi.
Làm như vậy có thể gián tiếp khống chế cương thi cùng hồn phách, đạt tới trình độ thần không biết quỷ không hay và có thể giữ bí mật cho người thi triển tà thuật.
Nghe đến đó, tôi không khỏi nuốt một ngụm nước miếng, dùng tà thuật để giết người, khống chế tử thi, giam cầm hồn phách, yêu ma này thật sự đáng giận.
Và không khó để suy đoán cái chết của Văn tiểu thư, khẳng định không phải là việc ngoài ý muốn, là có người hại cô ấy.
Và cây đinh này, chỉ mới vừa được đóng vào đầu của Văn tiểu thư sau khi cô ấy được đưa về nhà.
Bởi vì trước đó, thi thể của Văn tiểu thư đã được pháp y kiểm tra.
Nếu lúc ấy đã có đinh, chắc chắn sẽ bị phát hiện.
Nói cách khác, tên yêu ma này đã tới linh đường sau khi Văn tiểu thư chết, còn tiếp xúc với thi thể của Văn tiểu thư.
Không chỉ có như thế, đối phương vẫn còn muốn tiếp tục hại người, đối tượng được nhắm tới rất có thể là Văn phu nhân cùng Văn tiên sinh.
Sau khi Độc đạo trưởng và sư phụ suy đoán đến điểm này, liền mở miệng nói với tôi và Phong Tuyết Hàn: “Nếu chúng ta đã đụng phải chuyện này, tự nhiên phải xử lý đến cùng.”
“Ban ngày sẽ không có chuyện gì, hai người đi nghỉ ngơi trước đi. Chờ tới buổi tối, chúng ta sẽ đấu một trận cùng tên yêu ma kia, cướp lại hồn phách của Văn tiểu thư!”
Nghe đến đó, tôi và Phong Tuyết Hàn liền nói “Vâng”.
Tuy rằng tôi rất bất ngờ đây là kế trong kế, nhưng hiện tại việc mà chúng tôi có thể làm, là nâng cao tinh thần.
Nếu tinh thần không tỉnh táo, cũng không giúp được việc gì.
Sau khi trở lại nơi ở mà Văn tiên sinh đã sắp xếp cho chúng tôi, chúng tôi phát hiện ra rằng còn có một quản gia mang thức ăn cho chúng tôi, có thể nói là chu đáo về mọi mặt.
Sau khi lấp đầy bụng, tôi đi tắm và đi ngủ.
Khi tôi tỉnh dậy lần nữa thì đã hơn bốn giờ chiều.
Sau khi rửa mặt, tôi liền đi ngoài gặp Phong Tuyết Hàn, sau đó chúng tôi đi vào linh đường.
Sư phụ cùng Độc đạo trưởng đều ở đây, Văn tiên sinh cùng Văn phu nhân cũng ở đây.
Nhưng Văn tiên sinh và Văn phu nhân cũng không biết chuyện gì đã xảy ra tối qua.
Bọn họ đốt giấy tiền vàng mã ở trước quan tài với vẻ mặt buồn bã và kể cho Văn tiểu thư ở trong quan tài nghe về những chuyện trong quá khứ.
Sư phụ và Độc đạo trưởng nhìn thấy hai chúng tôi đã trở lại, cũng không nói nhiều, chỉ kêu chúng tôi làm chuyện nên làm.
Pháp sự vẫn còn đang diễn ra, đến hơn mười một giờ tối, Văn tiên sinh và Văn phu nhân mới rời đi.
Lúc này, bên trong linh đường chỉ còn lại bốn người chúng tôi.
Tôi thấy không có người ngoài, liền mở miệng nói với Độc đạo trưởng và sư phụ: “Độc đạo trưởng, sư phụ, hiện tại không có người, đêm nay chúng ta làm gì bây giờ?”
Sư phụ trừng mắt nhìn tôi: “Không cần sốt ruột!”
Độc đạo trưởng cười nhẹ, sau đó nói với tôi và Phong Tuyết Hàn: “Tối hôm qua hai người đã đối phó với thi thể này sau khi biến thành cương thi, mà thi thể này không thể biến thành cương thi lần thứ hai. Nếu đối phương còn muốn làm chuyện xấu, đêm nay nhất định sẽ hành động. Hơn nữa, rất có khả năng tên yêu ma này sẽ để hồn phách của Văn tiểu thư trở về……”
Độc đạo trưởng bắt đầu dùng từng câu từng chữ, giải thích cho chúng tôi về nhiệm vụ đêm nay.
Chuyện này cũng không khó giải quyết, trúng tang hồn đinh, hồn phách sẽ không có tự do, sẽ bị người thi triển thuật pháp khống chế, thậm chí sẽ hóa thành lệ quỷ bị khống chế giống như cái xác không hồn.
Nếu người nọ muốn khống chế Văn tiểu thư đi hại người, như vậy thì quỷ hồn sẽ tới linh đường để hồi hồn trước, còn được gọi là: hồi linh gõ chung, bỏ mạng môn.
Đến lúc đó, Độc đạo trưởng và sư phụ liền sẽ ra tay, không cần làm Văn tiểu thư bị thương, chỉ cần đánh chạy quỷ hồn.
Chúng tôi sẽ lặng lẽ đuổi theo ở phía sau, liền có thể thuận lợi tìm được độc thủ phía sau màn.
Tốt nhất là chúng tôi có thể trực tiếp đối phó với kẻ chủ mưu ở phía sau, nếu không thể, chúng tôi sẽ lập kế hoạch sau khi chôn cất thi thể của Văn tiểu thư.
Sau khi Độc đạo trưởng và sư phụ an bài xong nhiệm vụ, liền đi qua một bên ngồi xuống hút thuốc, tôi và Phong Tuyết Hàn bắt đầu túc trực bên linh cữu.
Đêm nay linh đường rất lạnh, nhưng tôi cũng không sợ hãi, có sư phụ cùng Độc đạo trưởng tọa trấn, có yêu ma nào mà không giải quyết được?
Chương 66.
Thời gian trôi qua từng chút một, khoảng mười hai giờ rưỡi, tôi cảm thấy nhiệt độ ở trong phòng hình như đã giảm xuống khá nhiều.
Một cơn gió lạnh không biết từ đâu tràn vào trong linh đường, cả người tôi không khỏi run lên, tôi liền siết chặt quần áo.
Nhưng trong lúc tôi đang siết chặt quần áo, tôi chợt nhận ra dưới ánh đèn lờ mờ, cách đó không xa có một người đang đứng ở cửa sổ.
Một cô gái mặc áo trắng, đầu đội khăn choàng, tóc dài tung bay trong gió, sắc mặt vô cùng tái nhợt, hai mắt không có đồng tử, môi đỏ như máu tươi.
Mà dáng vẻ kia rõ ràng giống hệt Văn tiểu thư đang nằm trong quan tài.
Cô gái kia thấy tôi đang nhìn về phía cô ấy, lúc này cô ấy đã nở một nụ cười ranh mãnh với tôi.
Bỗng nhiên nhìn thấy một màn như vậy, vẻ mặt của tôi liền thay đổi.
Hơn nửa đêm, ai lại đứng ở bên ngoài cửa sổ? Dáng vẻ lại giống hệt Văn tiểu thư, hiển nhiên chính là quỷ hồn của Văn tiểu thư.
Nghĩ đến đây, tôi đột nhiên kêu lên: “Tới, Văn tiểu thư đã trở về!”
Tôi thốt lên một tiếng, trực tiếp kinh động tới đám người Độc đạo trưởng và sư phụ.
“Ở đâu, ở đâu?” Độc đạo trưởng vội vàng hỏi.
Tôi chỉ thẳng vào cửa sổ: “Đấy, đứng ở cửa sổ!”
Nói xong, tôi liền ngẩng đầu nhìn lại, nhưng lúc này làm gì có người? Một cái bóng dáng cũng không có.
Mặc dù Độc đạo trưởng và sư phụ không có nhìn thấy Văn tiểu thư, nhưng vẫn cau mày.
Đồng thời, sư phụ mở miệng nói: “Nếu nữ quỷ đã trở về, bước tiếp theo chính là đòi mạng!”
“Đúng vậy, lão Đinh, hiện tại chúng ta liền đi tới nhà của Văn tiên sinh. Hai người ở lại chỗ này để trông coi, nếu như nữ quỷ trở về, phải nhanh chóng liên lạc với chúng tôi. Nhớ kỹ, điện thoại lúc nào cũng phải mở máy!” Độc đạo trưởng vội vàng nói.
Vừa mới dứt lời, liền cầm lên kiếm gỗ đào đi cùng sư phụ của tôi chạy ra khỏi linh đường.
Tôi và Phong Tuyết Hàn cũng không dám chậm trễ, đều trở nên lo lắng không yên.
Chúng tôi đứng ở hai bên quan tài, hồi hộp nhìn bốn phía trong linh đường.
Nhưng Độc đạo trưởng và sư phụ căn bản không nghĩ tới, lần này nữ quỷ không có hướng về phía vợ chồng Văn tiên sinh, mà là tôi và Phong Tuyết Hàn ở trong linh đường ……
Sau khi sư phụ cùng Độc đạo trưởng rời khỏi, bên trong linh đường chỉ còn lại hai người là tôi và Phong Tuyết Hàn.
Lúc này linh đường rất yên tĩnh, cho dù rớt xuống một cây châm đều có thể nghe thấy tiếng vang.
Tôi có vẻ hơi lo lắng, dù sao ma quỷ là thứ đến rồi đi không để lại dấu vết, nếu nữ quỷ đi rồi lại quay về, chúng tôi sẽ gặp nguy hiểm.
Phong Tuyết Hàn thấy tôi như vậy, đột nhiên nói với tôi: “Đinh Phàm, nữ quỷ kia sẽ không tới đây!”
Tôi cau mày: “Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất. Chúng ta vẫn nên cẩn thận thì tốt hơn!”
Phong Tuyết Hàn thấy tôi cẩn thận như vậy, cũng không nói gì thêm.
Tiếp theo, hai chúng tôi, một bên trái và một bên phải, cảnh giác nhìn chằm chằm bốn phía ở trong linh đường và hai cửa sổ.
Nhưng chưa đầy năm phút sau, ngọn đèn trong phòng đột nhiên nhấp nháy hai lần, cuối cùng “Phanh” một tiếng, trực tiếp dập tắt.
Chỉ có hai ngọn nến trước quan tài là còn yếu ớt lập lòe, thấy thế, tôi không khỏi nhíu mày.
Phong Tuyết Hàn lại nghi hoặc nói: “Đứt cầu dao?”
“Không biết, cậu đi nhìn xem, cẩn thận một chút!” Tôi nói với Phong Tuyết Hàn.
Phong Tuyết Hàn cũng không chậm trễ, cậu ta thắp một ngọn nến liền đi thẳng về phía cầu dao của nguồn điện.
Nhưng Phong Tuyết Hàn còn chưa đi được hai bước, bỗng nhiên ngoài phòng truyền đến một trận cười quái dị: “Ha ha ha……”
Giọng không lớn, nhưng rất quỷ dị.
Hai chúng tôi vốn đang căng thẳng, sau khi nghe thấy một tiếng cười kỳ lạ như vậy, sắc mặt của chúng tôi liền thay đổi.
Không đợi chúng tôi có bất kỳ phản ứng nào, một cơn gió lạnh như băng từ ngoài nhà thổi thẳng vào.
“Hô hô hô!”
Ngọn nến ở trước mặt chúng tôi, nhảy lên hai lần liền vụt tắt ngay tại chỗ.
Đây không phải là điều quan trọng nhất, điều quan trọng nhất chính là ba nén hương ở trên bàn thờ.
Chỉ nghe một tiếng “Răng rắc”, trực tiếp bị bẻ gãy.
Linh đường đoạn hương, Phật đường tán châu. Đây đều là điềm báo của đại họa.
Thấy vậy, cơ thể tôi không khỏi run lên.
Thầm nghĩ không tốt, khẳng định không phải là đứt cầu dao, mà là có đồ vật dơ bẩn tới cửa.
Nghĩ đến đây, tôi lập tức quát khẽ một tiếng: “Phong Tuyết Hàn, đây nhất định là hồn phách của Văn tiểu thư đã trở lại!”
Mà Phong Tuyết Hàn ở bên cạnh cũng sốt ruột nói: “Tối đen như mực, nhanh mở mắt ra!”
Nói xong, Phong Tuyết Hàn đã lấy ra một lọ nước mắt trâu đã qua điều chế, chuẩn bị bôi trên mí mắt để giảm thấp dương hỏa.
Tôi cũng không nói nhảm, vội vàng lấy thứ này ra, sau đó không ngừng xoa lên mí mắt.
Trong lúc nhất thời tôi chỉ cảm thấy mí mắt lạnh như băng, sau khi tôi mở mắt ra, linh đường tối tăm đã trở nên rõ ràng hơn.
Chương 67.
Lúc này Phong Tuyết Hàn cũng đã mở mắt.
Cũng giống như tôi, lo lắng nhìn bốn phía.
“Đinh Phàm, trong phòng có âm khí rất nặng, cậu có nhìn thấy cô ta không?” Phong Tuyết Hàn vội vàng nói.
Tôi quay lại và nhìn xung quanh, nhưng tôi không thấy ai cả: “Vẫn chưa!”
Nhưng vừa dứt lời, tôi liền cảm thấy có một bàn tay lành lạnh đang đặt ở trên vai của mình.
Đồng thờ, một giọng nữ mềm mại nhưng có chút khàn khàn lại đột nhiên vang lên ở sau lưng tôi và Phong Tuyết Hàn: “Hai anh chàng đẹp trai, các anh tìm tôi à?”
Vừa nghe thấy lời này, trong đầu của tôi và Phong Tuyết Hàn “Ong” một tiếng nổ vang ngay tại chỗ.
Trong khoảnh khắc này, tôi chỉ cảm thấy sau lưng mình vô cùng lạnh lẽo, giống như có một tảng băng ở phía sau lưng vậy.
Tôi liếc mắt nhìn qua thì nhìn thấy đôi tay trên vai tôi có những ngón tay dài, trắng nõn, không còn chút máu và mọc ra móng tay sắc nhọn.
Đây là tay của người sống sao, rõ ràng là móng vuốt của người chết.
Lúc này, tôi và Phong Tuyết Hàn cũng không dám quay đầu lại.
Trong nghề của chúng tôi, có một cấm kỵ không giải thích được.
Nửa đêm bị quỷ đè vai, đừng quay đầu lại nhìn.
Nói cách khác, nếu ban đêm có người khoác vai bạn, bạn nhất định không được quay đầu lại.
Nếu là lệ quỷ, quay đầu liền lộ ra cổ.
Khi đó lệ quỷ nhất định sẽ cắn một cái từ bên kia, lúc đó chết như thế nào cũng không biết.
Ta chỉ cảm thấy trái tim không ngừng đập “Phanh phanh phanh”, và không ngừng tăng tốc, lông tơ trên người tất cả đều dựng lên……
Nhưng cũng không thể đứng yên như vậy được? Dù sao cũng phải nói vài câu chứ?
Lúc này, tôi liếc mắt một cái, bỗng nhiên phát hiện Phong Tuyết Hàn ở bên cạnh đã từ trong túi quần lấy ra một nửa lá bùa màu vàng.
Chết tiệt, cậu ta muốn sử dụng vũ lực.
Nhưng chúng tôi đang ở trong tay lệ quỷ, nếu liều lĩnh như vậy nhất định sẽ bị lệ quỷ cắn chết.
Bởi vậy, tôi cần phải hấp dẫn lực chú ý của nữ quỷ này.
Cho nên, tôi đã lấy hết can đảm, dùng giọng điệu có chút sợ hãi nói: “Ờ thì… cô, cô là Văn tiểu thư phải không?”
“Ha ha ha! Là tôi!” Giọng nói mang theo chút khàn khàn.
“Không biết, không biết đêm nay cô tìm chúng tôi, tìm chúng tôi có chuyện gì không? Nếu không, cô lấy tay ra trước đi?” Tôi tiếp tục mở miệng, trông cực kỳ khẩn trương.
“Ha ha ha, rất đơn giản. Tối hôm qua hai người đã chạm vào thân thể của tôi, đêm nay tôi tới, chỉ muốn giết hai người mà thôi! Rất đơn giản……” Giọng nói mang theo chút khàn khan, cô ta cười khẽ, có vẻ rất thong dong.
Sau khi tôi và Phong Tuyết Hàn nghe được lời này, chúng tôi đã vô cùng sợ hãi.
Không chỉ có như thế, tôi còn phát hiện Văn tiểu đã chen đầu vào giữa hai chúng tôi.
Mái tóc đen dài xõa xuống cổ tôi, thậm chí tôi còn nhìn thấy khuôn mặt trắng bệch không chút máu và chiếc lưỡi đỏ hơi thè ra đang liếm láp môi.
Cho dù tôi đã trải qua việc lệ quỷ muốn lấy mạng, nhưng hiện tại tôi cũng vô cùng sợ hãi.
Nếu người bình thường gặp được một màn như vậy, e rằng đã bị dọa cho choáng váng.
Nữ quỷ thở ra một hơi, hiển nhiên là đang trêu đùa tôi và Phong Tuyết Hàn, giống như mèo vờn chuột.
Nếu không thì nữ quỷ cũng không cần vất vả đến sau lưng chúng tôi, khoác vai chúng tôi và nói nhiều lời nhảm nhí như vậy.
Hiển nhiên, cô ta đang thể nghiệm khoái cảm mà trò chơi mèo vờn chuột mang đến cho cô ta.
Lúc này cô ta thò đầu vào giữa chúng tôi, hiển nhiên là muốn tiến gần thêm một bước đả kích lớp phòng thủ cuối cùng trong lòng của chúng tôi.
Nếu là người bình thường ở nơi đây, chắc chắn sẽ không có chủ kiến gì, chỉ có thể chờ chết.
Nhưng tôi và Phong Tuyết Hàn thì khác, dù sao thì chúng tôi cũng được coi là người trừ tà trong đô thị, hôm nay chúng tôi tuyệt đối không thể bị giết chết một cách nghẹn khuất như vậy.
Nghĩ như vậy, tôi liền chuẩn bị ra tay trước.
Vì vậy tôi đã giả bộ giống như đang cực kỳ sợ hãi, thân thể run rẩy, sau đó tôi nói với nữ quỷ: “Văn, Văn tiểu thư, cô, cô có thể ăn cậu ta trước không! Thịt, thịt của cậu ta, ăn rất ngon!”
Tôi run rẩy mở miệng, Phong Tuyết Hàn nghe thấy lời này, không khỏi nhướng mày, nhưng cũng không nói chuyện.
Nhưng nữ quỷ lại cười ha ha, vẻ mặt khinh thường: “Ha hả, phải không!”
Nói xong, cô ta hơi hơi quay đầu, nhìn về phía Phong Tuyết Hàn ở bên cạnh.
Khóe mắt của tôi luôn chú ý đến cái đầu của nữ quỷ.
Ngay khi cô ta nghĩ rằng mình đã hoàn toàn kiểm soát được tình hình và khẽ quay đầu lại, tôi biết cơ hội đã đến.
Bàn tay đột nhiên nắm chặt thành quyền, vung tay đánh một quyền về phía đầu của nữ quỷ, trong miệng quát lớn một tiếng: “Chết đi!”
Tôi bỗng nhiên hành động, đã làm nữ quỷ kinh ngạc.
Chuyện xảy ra rất đột ngột cho nên nữ quỷ còn chưa kịp lấy lại phản ứng, nhưng lúc này cú đấm của tôi đã giáng thẳng vào đầu của nữ quỷ.
Chỉ nghe “A” một tiếng, nữ quỷ bị tôi đánh trực tiếp lui về phía sau hai bước.
Trước đó Phong Tuyết Hàn đã cho rằng tôi hèn nhát, nhưng không ngờ rằng tôi đang cố gắng thu hút sự chú ý của nữ quỷ, sau đó động thủ.
Người từng trải như cậu ta, tự nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội tốt như vậy.
Tay phải rút ra một tấm bùa màu vàng, nhắm ngay nữ quỷ liền đánh qua.
Trong miệng cũng hét lớn một câu: “Yêu nghiệt, nhận một bùa!”
Chương 68.
Phong Tuyết Hàn có phản ứng rất nhanh, bên chỗ của tôi vừa mới ra tay, cậu ta đã ném ra một tấm bùa chú.
Mặc dù nữ quỷ đã bị đánh một quyền, nhưng cô ta cũng không có việc gì, giờ phút này nhìn thấy bùa chú, trên mặt cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.
Theo bản năng nữ quỷ đã bay ngược ra sau, đôi chân kia căn bản không có chạm đất, chỉ lui về phía sau.
Tốc độ còn rất nhanh, tấm bùa chú này đã đánh vào không khí, nhưng ít nhất chúng tôi đã giữ được một khoảng cách an toàn với nữ quỷ.
“Phong Tuyết Hàn, cậu nhìn chằm chằm vào cô ta! Tôi sẽ liên hệ với sư phụ của tôi và Độc đạo trưởng để bọn họ chạy tới đây!”
Nói xong, tôi đã hùng hổ lấy ra di động, chuẩn bị liên hệ với hai người sư phụ của chúng tôi để tới đây hỗ trợ.
Lúc này Phong Tuyết Hàn đã nhặt kiếm gỗ đào ở bên cạnh, cậu ta trừng mắt nhìn nữ quỷ: “Bụi về bụi, đất về đất, một vừa hai phải!”
Nhưng nữ quỷ lại bỗng nhiên trầm mặt, lộ ra vẻ dữ tợn: “Suy nghĩ viễn vông, nếu bọn họ không để cho tôi lên làm người quản lý của công ty, sao tôi có thể chết? Còn mấy người, khinh nhờn thân thể cao quý cũa tôi, cũng phải chôn cùng!”
Nói xong, bỗng nhiên trong miệng nữ quỷ phát ra một tiếng gào thảm thiết “A”!
Sau đó cả người lao về phía chúng tôi, tốc độ cực nhanh.
Tôi nhìn tất cả những việc ở trước mắt, khuôn mặt của tôi không thể không co giật vài lần.
Mẹ nó, đây là lý do? Quản lý công ty là sai? Con mẹ nó, tôi muốn quản lý công ty cho người ta mà không được đây nè.
Hơn nữa chúng tôi chính là người làm việc tang lễ đứng đắn, bậc thầy đuổi ma trừ quỷ, chúng tôi khinh nhờn thân thể của cô ta hồi nào?
Xem ra quỷ hồn của Văn tiểu thư đã bị người khống chế, có sát khí rất nặng, sớm đã bị lạc mất tâm trí, không còn lý do gì để nói nữa.
Trong nháy mắt, nữ quỷ đã nhào tới, lúc này đã đánh nhau cùng Phong Tuyết Hàn.
Sau khi điện thoại kêu lên hai tiếng “tút tút”, điện thoại đã được kết nối: “Sư phụ, mau trở lại. Cô ta tới linh đường!”
Sư phụ ở đầu bên kia của điện thoại nghe được lời này, giọng nói cũng thay đổi: “Tiểu Phàm, con cùng Tiểu Phong phải cẩn thận, thầy cùng Độc đạo trưởng liền đi qua ……”
Nói xong, sư phụ liền vội vàng cắt đứt điện thoại.
Sư phụ cùng Độc đạo trưởng một hồi nữa sẽ tới, tôi và Phong Tuyết Hàn cần phải chống đỡ một thời gian.
Tối hôm qua kiếm gỗ đào cùng đồng tiền kiếm đều bị phá huỷ, lúc này tôi chỉ có thể lấy ra một kính bát quái và thước đen từ trong túi đạo cụ làm vũ khí.
Tôi cũng bất chấp tất cả, nhắm ngay nữ quỷ liền nhào lên.
Nữ quỷ này rất hung dữ, so với cương thi tối hôm qua, tôi không biết độ nhanh nhẹn của cô ta cao bao nhiêu, nhưng thực lực lại tương đối nhỏ hơn nhiều.
Một đôi móng vuốt cứ ngoạm lấy hai chúng tôi, đây là lần đầu tiên tôi tham gia vào một trận chiến như thế này.
Trong lúc nhất thời tôi không kịp thích ứng, chỗ trước ngực đã bị cô ta cào trúng.
Trên chiếc áo thun đã bị cào ra ba vết cắt, trên ngực của tôi cũng xuất hiện ba vết máu.
Cũng may miệng vết thương không sâu, lúc này tôi cũng không rảnh lo quá nhiều, tiếp tục cầm thước đen xông lên.
Nhưng nữ quỷ có vẻ rất tức giận: “Đáng chết, hiện tại tôi muốn giết hai người!”
Nữ quỷ vừa dứt lời, bên trong thân thể đã bộc phát ra một luồng sát khí vô cùng mạnh mẽ.
Loại sát khí này làm chúng tôi cảm thấy rất áp lực, cảm giác rất khó thở.
“Nghiệp chướng!” Phong Tuyết Hàn gầm nhẹ một tiếng, chém ra một kiếm.
Nhưng nữ quỷ thế cũng không né không tránh, trực tiếp chộp lấy kiếm gỗ đào trong tay Phong Tuyết Hàn.
Trong nháy mắt, chỉ nghe thấy tiếng đồ vật bị đốt “xèo xèo xèo”, từng làn khói đen bốc lên từ trên tay của nữ quỷ.
Phải biết rằng kiếm gỗ đào chính là bảo kiếm chí dương, những thứ tà ma quỷ quái căn bản không dám đụng vào.
Kết quả, nữ quỷ không chỉ sờ mà còn nắm chặt lấy.
Dường như cô ta không để bụng việc bàn tay của mình bị dương khí của kiếm gỗ đào làm bỏng, hai tròng mắt trừng lớn: “Chết đi!”
Nói xong, liền nắm lấy kiếm gỗ đào ở trong tay Phong Tuyết Hàn, trên tay hơi dùng sức, sau đó ném kiếm gỗ đào bay ra ngoài.
Mà chuyện này còn chưa kết thúc, theo quán tính, thân thể của Phong Tuyết Hàn đã bị mất cân bằng, trực tiếp nhào về phía nữ quỷ.
Nữ quỷ nhìn thấy, đột nhiên há miệng, nhắm ngay cổ của Phong Tuyết Hàn liền cắn xuống.
Lúc này Phong Tuyết Hàn chân còn đứng không vững, sao có thể tránh né?
“Cẩn thận!” Tôi giật mình hét lên, lúc ấy tôi cũng không có nghĩ nhiều, trực tiếp duỗi tay ngăn cản.
Cắn tay của tôi hay là cắn vào cổ của Phong Tuyết Hàn, cái nào nặng cái nào nhẹ, vừa nhìn đã biết.
Chương 69.
Ngay lập tức, tôi chỉ cảm thấy một cơn đau râm ran từ lòng bàn tay trái của mình.
Hai chiếc răng nanh của nữ quỷ đã đâm thẳng vào da thịt tôi.
“A!”
Tôi nhịn không được mà kêu thảm một tiếng, máu tươi chảy ra dọc theo khóe miệng của nữ quỷ.
“Đinh Phàm!” Phong Tuyết Hàn kinh ngạc, cậu ta không ngờ tôi lại trượng nghĩa như vậy, chắn đao dùm cậu ta.
Lúc này, thân thể của Phong Tuyết Hàn đã đứng vững vàng, hơn nữa còn dùng một chân đá vào trên bụng nữ quỷ.
Cú đá này mạnh đến nỗi nữ quỷ lập tức bị đá bay ra ngoài.
Bàn tay của tôi cũng thoát khỏi miệng của đối phương, chỉ thấy lòng bàn tay trái xuất hiện hai cái dấu ấn, máu tươi không ngừng chảy ra bên ngoài, hơn nữa chung quanh nơi bị cắn, còn xuất hiện màu xanh đen, từng trận tê dại.
Tôi nhìn miệng vết thương, mắng một câu chết tiệt!
Phong Tuyết Hàn cũng cầm lấy tay của tôi, trong lòng rất cảm động, vẻ mặt vô cùng áy náy.
Tôi thấy Phong Tuyết Hàn như thế, liền mỉm cười: “Đây chỉ là một vết thương nhỏ, trước tiên phải tìm cách xử lý cô ta!”
Nói xong, một lần nữa nhìn về phía nữ quỷ.
Lúc này nữ quỷ đang liếm láp vết máu ở trên môi: “Máu tươi này có mùi vị rất ngon, tôi thật sự chờ mong khoảnh khắc mấy người bị tôi cắn chết!”
Nói xong, nữ quỷ liền lộ ra một nụ cười đắc ý.
Nhưng vào lúc này, bỗng nhiên phía sau truyền đến giọng nói của sư phụ: “Nghiệp chướng, đừng tự phụ!”
Vừa dứt lời, liền nhìn thấy sư phụ cùng Độc đạo trưởng đã song song chạy vào linh đường.
Bọn họ cũng không nói nhảm, nhắm ngay nữ quỷ liền nhào lên.
Nữ quỷ nhìn thấy sư phụ cùng Độc đạo trưởng lao về phía của mình, trong miệng trực tiếp phát ra một tiếng rít gào “Ngao”, cũng xông lên.
Trong nháy mắt, ba người đã đánh nhau.
Nhưng Độc đạo trưởng cùng sư phụ đều không phải là người mà tôi và Phong Tuyết Hàn có thể so sánh, cộng thêm hai người giống tôi và Phong Tuyết Hàn, cũng khó có thể chiến thắng nữ quỷ.
Nhưng Độc đạo trưởng và sư phụ cùng nhau đối phó nữ quỷ này, nữ quỷ chỉ có thể chịu khổ.
Lúc này mới vừa chạm mặt, sư phụ đã vung một cái tát ở trên mặt nữ quỷ.
Chỉ nghe “Bang” một tiếng, nữ quỷ bị tát, ngã xuống đất ngay tại chỗ.
Không chỉ có như thế, trên mặt nữ quỷ đã xuất hiện một tấm bùa chú, nữ quỷ liên tục kêu thảm, có vẻ cực kỳ đau khổ.
Tôi nhìn không ra môn đạo trong này, nhưng Phong Tuyết Hàn lại lộ ra vẻ mặt kinh ngạc: “Chưởng tâm phù, không ngờ Đinh tiền bối lại nắm giữ chưởng tâm phù!”
Nhìn biểu tình của Phong Tuyết Hàn, chiêu này của sư phụ dường như rất lợi hại.
Nhưng bây giờ tôi không rảnh để hỏi, Phong Tuyết Hàn dùng băng gạc băng bó miệng vết thương cho tôi xong, liền chuẩn bị tiến lên hỗ trợ.
Nhưng bây giờ, chuyện ở đây còn cần đến hai chúng tôi sao?
Chỉ thấy Độc đạo trưởng dùng ngón tay làm ra kiếm chỉ: “Cấp tốc nghe lệnh, sắc!”
“Phanh” một tiếng, ngay sau đó nữ quỷ đã bay ngược ra ngoài, trong miệng kêu thảm một tiếng, ngã trên mặt đất.
Nhưng Độc đạo trưởng cùng sư phụ không có xông lên chém giết, mà để lại một khe hở.
Nữ quỷ nhanh chóng bò lên từ trên mặt đất, sau đó lộ ra vẻ mặt căm hận nói với sư phụ và Độc đạo trưởng: “Tôi sẽ trở lại……”
Nói xong, nữ quỷ xoay người liền bỏ chạy ra khỏi linh đường, ngay sau đó đã biến mất ở trong đêm tối.
Mà sư phụ cùng Độc đạo trưởng cũng không nóng nảy, chỉ chạy tới nhìn vết thương của tôi.
“Sư phụ, con không có việc gì!” Tôi mở miệng nói.
Tôi chỉ cảm thấy trong lòng bàn tay có hai cái lỗ nhỏ và chảy một chút máu mà thôi.
Nhưng sư phụ lại trầm mặt nói: “Con thì biết cái rắm gì, bị quỷ cắn thì sẽ bị tà khí xâm nhập vào thân thể, nếu không kịp thời rút ra, nhất định sẽ mất mạng!”
Nói xong, sư phụ trực tiếp lấy một nắm tro hương từ lư hương ở trên bàn thờ.
Sư phụ không nói một lời, liền vỗ vào vết thương của tôi.
Kết quả của việc này, đau đến mức tôi suýt bật khóc.
Nhưng cũng thật kỳ quái, sau khi đắp tro hương ở trên miệng vết thương, tôi cũng không còn cảm thấy lành lạnh và tê dại ở trong lòng bàn tay.
Tôi cảm thấy vui mừng, nhưng cũng lo lắng về việc mọi người đã trì hoãn quá lâu vì vết thương của tôi.
Bây giờ nữ quỷ đã đi rồi, tôi biết đi đâu để tìm cô ta?
“Sư phụ, đều do con không tốt, bằng không, sư phụ cũng sẽ không để nữ quỷ chạy thoát.” Tôi có chút tự trách.
Nhưng sư phụ lại hừ lạnh một tiếng: “Trốn? Đêm nay cô ta có thể trốn sao?”
Vừa dứt lời, sư phụ liền vung tay, lấy ra một cái la bàn màu đen. ……
Chương 70.
Thấy sư phụ đột nhiên lấy ra một cái la bàn nhìn phong thủy, trên mặt tôi liền lộ ra vẻ nghi hoặc.
“Sư phụ, la bàn này dùng để nhìn xem phong thuỷ còn được, nó thật sự có thể truy tìm nữ quỷ đã chạy trốn sao?”
Bởi vì lúc đó, trong nhận thức của tôi, la bàn phong thủy này ngoại trừ việc nhìn xem phong thuỷ và định vị các ngôi sao, cũng không làm được việc gì khác.
Kết quả sư phụ nghe tôi nói xong, khẽ cười một tiếng: “Đêm nay sư phụ liền dạy cho con thuật truy hồn hai mươi bốn ngọn núi!”
Thời điểm sư phụ nói ra lời này, vẻ mặt của ông rất cao ngạo mà tràn đầy tự tin.
“Thuật truy hồn hai mươi bốn ngọn núi”, đây là lần đầu tiên tôi nghe thấy cái tên này, lập tức sửng sốt ngay tại chỗ.
Mặc dù không biết sư phụ muốn làm như thế nào, nhưng chỉ cần nghe tên, tôi liền cảm thấy rất lợi hại.
Bất tri bất giác mở miệng nói: “Hai, hai mươi bốn ngọn núi, thuật truy hồn?”
“Đúng vậy! Thuật truy hồn hai mươi bốn ngọn núi. Nữ quỷ đã trúng chưởng tâm pháp của sư phụ, hiện tại cô ta muốn chạy trốn cũng trốn không thoát!” Nói xong, sư phụ một tay nâng la bàn, một tay kết thành một đạo kiếm chỉ.
Sắc mặt hơi trầm xuống, ngay sau đó quát khẽ, nói: “Càn, chấn, khảm, cấn, khôn, tốn, ly, đoái, hai mươi bốn ngọn núi thuật truy hồn, mở!”
Sư phụ vừa dứt lời, kiếm chỉ trong tay đột nhiên hướng về phía một vị trí trên la bàn.
Đột nhiên, một cảnh tượng kỳ lạ đã xảy ra.
Vốn dĩ kim đồng hồ phong thuỷ đang đứng yên, lúc này đã điên cuồng xoay tròn.
Ước chừng vài giây sau, kim đồng hồ phong thuỷ liền chỉ vào vị trí của chữ càn, sau đó đứng yên không nhúc nhích.
Sư phụ nhìn thấy, một lần nữa mở miệng nói: “Đi theo tôi!”
Nói xong, sư phụ trực tiếp chạy ra khỏi linh đường.
Tôi, Độc đạo trưởng, Phong Tuyết Hàn, ba người chúng tôi cũng không dám chậm trễ? Lần lượt đuổi theo.
Sư phụ cầm la bàn trong tay, không ngừng xác định phương vị, sau đó không ngừng chạy về phía trước.
Một đường chạy về phía tây, trực tiếp chạy ra khỏi tiểu khu.
Bởi vì khu biệt thự này nằm ở vùng ngoại ô, cho nên ước chừng nửa giờ sau, chúng tôi trực tiếp đuổi tới một rừng cây nhỏ ở vùng ngoại ô.
Nhưng sư phụ vẫn không có ý dừng lại, vẫn không ngừng chạy về phía trước.
Ở trên đường đi, sư phụ cũng giải thích vài câu cho tôi biết về thuật truy hồn.
Hiện tại tôi cũng đã có một chút hiểu biết cơ bản về loại thuật pháp này.
Thuật truy hồn của sư phụ, nói trắng ra là dựa vào vị trí của chưởng tâm phù, phương hướng của la bàn, vị trí của quẻ, hai mươi bốn ngọn núi, góc độ, tổng hợp từ bốn phương diện này mà đưa ra phán đoán, sau đó sẽ tiến hành truy tung.
Trên thực tế, nó tương tự như GPS của điện thoại di động, nhưng rắc rối hơn và phương pháp được sử dụng là phương pháp của Đạo giáo.
Có quá nhiều chi tiết và rất khó để giải thích rõ ràng trong một thời gian ngắn.
Nhưng hiện tại sau khi chúng tôi đuổi theo vào trong rừng cây nhỏ, chúng tôi liền cảm thấy âm khí ở trong rừng cây vô cùng mạnh mẽ, càng đi vào bên trong, chúng tôi càng cảm thấy âm u lạnh lẽo.
Thậm chí ở dưới Thiên Nhãn, chúng tôi cũng có thể nhìn thấy một ít sương mù.
Đó là do âm khí quá nồng, cho nên đã ngưng tụ thành sương mù.
Lúc này sư phụ không ngừng cúi đầu nhìn la bàn, không ngừng thay đổi phương vị, có đôi khi sẽ tới tới lui lui chỉnh sửa vài lần.
Độc đạo trưởng thấy thế, liền hỏi sư phụ một câu: “Đinh đạo trưởng, có phải đã xảy ra vấn đề rồi không?”
Sư phụ cau mày: “Nhất định là nữ quỷ đã phát hiện ra chúng ta đang đuổi theo cô ta, lúc này cô ta đang không ngừng thay đổi phương hướng, có ý đồ muốn thoát khỏi chúng ta!”
“À! Vậy chúng ta phải tăng thêm tốc độ, đêm nay nhất định không được để cô ta chạy thoát!” Độc đạo trưởng tiếp tục nói.
Sư phụ khẽ gật đầu, tiếp tục đuổi theo về phía trước.
Ước chừng năm phút sau, chúng tôi đã chạy ra khỏi rừng cây nhỏ, đi tới một sườn núi nhỏ có cỏ dại mọc um tùm.
Phóng tầm mắt nhìn lại, toàn bộ sườn núi đều bị bao phủ ở bên dưới ánh trăng âm u.
Sư phụ một lần nữa nhìn thoáng qua la bàn phong thuỷ ở trong tay, muốn xác định vị trí.
Nhưng vào lúc này, kim đồng hồ ở trên la bàn phong thuỷ đã bắt đầu xoay chuyển lung tung mà không hề có dấu hiệu nào được báo trước.