[Dịch] Quật Khởi Thời Đại Mới
Tập 3: Cơn đói biến mất (c21-c30)
❮ sautiếp ❯Chương 21: Cơn đói biến mất.
Trên mặt Chu Hạo lộ ra tươi cười, tất cả thành phẩm điêu khắc của hắn đều đã được bán hết.
Tám tượng gỗ cao mười cm kiếm về cho hắn được 400 tệ, cộng với nhiều tác phẩm điêu khắc gỗ nhỏ khác cũng kiếm được cho hắn gần 300 tệ.
Ngoại trừ 60 tệ hắn sử dụng trong nhà hàng, bây giờ hắn chỉ còn lại hơn 600 tệ.
Đối với hắn mà nói đây đã là một khoản tiền lớn rồi.
“Giờ phải giải quyết cơn đói của mình trước đã.”, Chu Hạo thu dọn đồ đạc, rời khỏi nơi này.
Bây giờ bụng hắn vừa đói vừa khát, nếu cứ tiếp tục thế này, Chu Hạo cảm thấy sớm muộn gì mình cũng sẽ xảy ra vấn đề cho coi.
Đi tới một khu chợ, Chu Hạo suy nghĩ một chút, cất 500 tệ đi, dùng số còn lại mua mỳ cùng một ít rau củ.
Mỳ so với các loại thực phẩm khác rẻ hơn nhiều.
Về đến nhà, Chu Hạo nhanh chóng nấu cho mình một nồi mỳ, thêm rau rồi ăn sạch.
Bụng vẫn rất đói, hắn lại tiếp tục nấu thêm mấy nồi, cuối cùng mới dừng lại.
“Rốt cục cũng hết đói.”, Chu Hạo thở phào nhẹ nhõm, cả người ấm áp, vô cùng sảng khoái thoải mái.
“Lượng cơm này của mình nhiều gấp mười lần người bình thường ấy?”, trong lòng Chu Hạo có chút lo lắng.
Nếu bữa ăn tiếp theo của hắn mà cũng thế này, cha mẹ hắn nhất định sẽ thấy được sự bất thường.
“Nhìn tình huống kế tiếp rồi nói sau.”, Chu Hạo thầm nghĩ, lúc trước hẳn là do hắn đột phá bình cảnh gì đó nên mới cảm thấy rất đói. Bình thường lúc hấp thu những điểm sáng kỳ dị cũng không có cảm giác thế này.
Hắn duỗi người, nhưng lại cảm thấy thân thể mình lúc này lại đau nhức, hiển nhiên còn chưa hồi phục, cho nên không thích hợp hấp thu những điểm sáng kỳ dị.
Chu Hạo cầm quyển Ngữ Văn bắt đầu đọc.
Rất nhanh đã đến chạng vạng, Chu Hạo tính toán xong thời gian, tự mình nấu cơm, sau đó lại xào hai đĩa rau.
Chưa đầy năm phút, Vương Lan đã trở lại.
Bà nhìn nồi cơm đang nấu, còn có thức ăn, bất đắc dĩ lắc đầu, bà đã nói với Chu Hạo rất nhiều lần là không cần quan tâm tới chuyện khác, an tâm học hành là được, nhưng Chu Hạo lại không nghe.
Chẳng qua, trong mắt bà lại có một tia vui mừng. Từ nhỏ đến lớn, Chu Hạo vẫn rất hiểu chuyện khiến bà và chồng cũng bớt lo.
Rất nhanh, Chu Gia Đống cũng đã về, cả nhà quây quần trên bàn cơm.
“Hôm nay tôi nói với quản đốc, ba ngày sau ông ta sẽ trả cho tôi 1.000 tệ, đến lúc đó tôi sẽ lấy tiền đó trả tiền thuê nhà.”, Chu Gia Đống nói.
Trên mặt Vương Lan lộ ra tia tươi cười.
Kỳ thật trong nhà cũng không phải không có tiền, chẳng qua có một khoản không thể lấy ra được, ví dụ như chi tiêu mỗi ngày ở trường của Chu Hạo, còn có tiền ăn uống của cả nhà. Một khi trích ra, chuyện ăn uống của cả nhà liền trở thành vấn đề.
“Cha, mẹ.”, Chu Hạo nhìn thoáng qua cha mẹ mình, suy nghĩ một chút, lấy ra 500 tệ nói: “500 tệ này có thể trả tiền thuê nhà.”
“Tiểu Hạo, con lấy tiền từ đâu ra?”, sắc mặt Chu Gia Đống trong nháy mắt trở nên nghiêm túc.
Vương Lan nhìn Chu Hạo, sắc mặt cũng hơi biến hóa, còn có chút lo lắng. Bà sợ con trai mình làm điều gì đó tồi tệ.
“Cha mẹ, là thế này, khi còn bé không phải con vẫn luôn học điêu khắc với ông nội sao, gần đây sau khi học tập con khắc chút đồ để thả lỏng, trình độ điêu khắc của con cũng tăng lên rất nhiều, vậy nên con khắc một vài thứ, đem ra ngoài bán….”, Chu Hạo nói hết đầu đuôi mọi chuyện.
“Dựa vào điêu khắc gỗ đã kiếm được hơn 500 tệ?”, Chu Gia Đống và Vương Lan liếc nhau một cái, trong mắt tràn đầy chấn động.
Khả năng kiếm tiền này còn tốt hơn nhiều so với bọn họ.
“Số này chỉ có 500, còn chút tiền kia con dùng để mua một ít mỳ với rau củ về.”, Chu Hạo tiếp tục nói: “Trong nhà mình hiện tại đang thiếu tiền, cha mẹ có thể lấy để dùng.”
“Tiểu Hạo, 500 tệ này nếu là tiền con kiếm được, vậy thì tự mình giữ lại, có thể mua một vài thứ, còn có tài liệu ôn tập.”, Chu Gia Đống nói.
“Nhưng cha…”, Chu Hạo muốn nói gì đó. Mục đích chính hắn muốn kiếm tiền thật ra là vì gia đình mình.
“Không cần nhiều lời.”, Chu Gia Đống lắc đầu nói: “Trong nhà còn có cha và mẹ con, không cần con phải xuất lực. Mặt khác, chuyện lần này coi như xong, lần sau đừng ra ngoài bán tượng gỗ khắc nữa, nhiệm vụ của con là học tập.”
Trên mặt ông lộ ra một tia nghiêm túc.
“Đúng đó Tiểu Hạo, nếu vì một chút tiền như vậy mà làm chậm trễ việc học của con là chuyện mà cha mẹ tuyệt đối không muốn nhìn thấy, đọc sách mười mấy năm, hiện tại chính là khoảng thời gian quan trọng cuối cùng.”, Vương Lan cũng nói.
Hai người đều nhìn chằm chằm Chu Hạo, sắc mặt đều vô cùng nghiêm túc, không có đường thương lượng.
“Vâng, cha mẹ, lần sau con sẽ không làm vậy nữa.”, Chu Hạo nhìn cha mẹ mình, đành thỏa hiệp.
“Tiểu Hạo, cha biết con suy nghĩ vì gia đình, nhưng những chuyện này đợi tới tương lai làm cũng không muộn, chỉ còn lại có ba tháng, tranh thủ học tập tiến lên bước nữa mới là chuyện con cần làm.”, Chu Gia Đống nói, trên mặt ông hiếm thấy lộ ra tia tươi cười.
“Lão Chu, con trai bây giờ còn kiếm tiền lợi hại hơn ông.”, Vương Lan nói: “Trình độ điêu khắc gỗ của ông cò không bằng Tiểu Hạo.”
“Tiểu Hạo từ nhỏ đã cảm thấy hứng thú với đồ gỗ, hoàn toàn có thể kế thừa di truyền của ông cụ, trình độ điêu khắc đương nhiên rất cao.”, Chu Gia Đống cũng không nòi gì, chỉ cười cười.
Khi còn bé ông cũng học qua điêu khắc gỗ, chẳng qua không có hứng thú lớn, trình độ cũng kém cỏi.
“Một ngày nào đó, mình sẽ tìm được Tiểu Nguyệt, gia đình mình cũng sẽ có nhà riêng, cha cũng không cần phải làm công việc nguy hiểm như vậy.”, Chu Hạo nhìn mái tóc bạc trên đầu cha mẹ mình, âm thầm nói trong lòng.
Cả nhà cùng nhau ăn cơm, ăn xong Chu Hạo liền trở về phòng mình.
“Thân thể hoàn toàn khôi phục.”, Chu Hạo cảm nhận trạng thái của bản thân một chút, lập tức làm ra hình vẽ thứ hai trong đầu.
Rất nhiều điểm sáng không ngừng tràn vào trong cơ thể hắn, Chu Hạo có thể cảm nhận được thân thể mình đang chậm rãi trở nên mạnh hơn.
“Sáu tuần đã có thể mở ra hình vẽ thứ hai, không biết phải cần bao lâu mới có thể mở ra hình vẽ thứ ba?”, Chu Hạo thầm nghĩ trong lòng.
Đợi đến khi hình vẽ thứ ba được mở ra, bản thân hắn khẳng định sẽ có đột phá mới.
“Từ từ đi.”, Chu Hạo lập tức không nghĩ nhiều nữa, an tâm hấp thu điểm sáng kỳ dị.”
——…
Thứ hai, Chu Hạo tỉnh dậy từ rất sớm.
“Hả? Không đói?”, trong mắt Chu Hạo ánh lên nét tươi cười: “Xem ra chỉ có khi đột phá mới cảm thấy rất đói.”
Trong lòng Chu Hạo ổn đỉnh lại, hắn trực tiếp cầm sách giáo khoa lên đọc, sau đó hấp thu điểm sáng kỳ dị, cơm nước xong, hắn liền tới lớp, dựa theo tiết tấu hằng ngày mà học tập.
Rất nhanh, Trương Di cùng Vương Mộng Mộng cũng đến trường.
Trương Di nhìn Chu Hạo đang học từ tiếng Anh, ai cũng không dám tưởng tượng, một bạn học sinh lớp 12 bình thường lại có trình độ điêu khắc gỗ cao đến vậy, hơn nữa còn được rất nhiều người theo đuổi.
“Trương Di, sao cậu cứ nhìn chằm chằm Chu Hạo?”, Vương Mộng Mộng nhìn Trương Di, tò mò hỏi.
“Không có gì.”, Trương Di lắc đầu, thu hồi tầm mắt.
“Lạ lạ lùng lùng.”, Vương Mộng Mộng nói thầm, cô biết Trương Di đã có bạn trai rồi, Chu Hạo mà so với bạn trai của Trương Di, rõ ràng là có sự chênh lệch không nhỏ.
Chương 22: Sao băng rơi xuống lần thứ (2)
Đến gần 7 giờ, Triệu Nham giống như thưòng lệ vội vã chạy vào phòng học, sau đó ngồi vào chỗ của mình, thở hổn hển.
Chu Hạo nhìn cậu ta một cái, tiếp tục học thuộc lòng từ vựng tiếng Anh.
Triệu Nham nghỉ ngơi một hồi, liền nghiêng người đến trước mặt Chu Hạo, nói: “Chu Hạo, ngày hôm qua tôi lại gặp một chuyện thần bí.”
“Có liên quan đến động, thực vật biến dị sao?” Chu Hạo hỏi, lúc trước phần lớn chuyện Triệu Nham nói đều là chuyện như vậy.
“Không phải, lần này là có liên quan đến Nhân loại biến dị.” Trong mắt Triệu Nham tràn đầy vẻ kích động, nói: “Ngày hôm qua tôi điều tra được tin tức ở một nơi có một học sinh cấp 3, trong giờ thể dục tốc độ chạy trăm mét thế mà đạt 9 giây! Sau đó tin tức nhanh chóng truyền ra, chấn động toàn bộ trường học, nhưng ngay lập tức tin tức này liền nhanh chóng bị trường học đó phong tỏa, những vẫn không che giấu được, nhanh chóng truyền ra.”
“Trăm mét 9 giây?” Trong mắt Chu Hạo hơi chấn động.
Hiện tại tốc độ nhanh nhất của loài người là trăm mét 9 giây 58, đây gần như đã là tốc độ cực hạn của người bình thường.
Lúc trước Chu Hạo hấp thu điểm sáng kỳ dị, dường như đột phá bình cảnh, tố chất thân thể được nâng cao trên diện rộng, đại khái ước đoán tốc độ của mình cũng có thể chạy trăm mét trong vòng 10 giây, có điều, rốt cuộc có thể đạt tới 9 giây hay không thì vẫn là một ẩn số.
“Tốc độ nhanh như vậy người thường căn bản không có khả năng đạt tới, cho nên thân thể của học sinh cấp 3 này chắc chắn đã xảy ra một ít biến dị, đợi cho biến dị tiếp tục tăng mạnh, người học sinh cấp 3 này có thể sẽ trở thành hiệp sĩ Tia Chớp, có tốc độ cực nhanh.” Triệu Nham hưng phấn nói.
“Vậy sau đó kết quả thế nào?” Chu Hạo hỏi.
“Nghe nói sau đó có nhân viên chuyên môn đến, tiếp đó trực tiếp mang người học sinh cấp 3 này đi, không biết hiện tại đã thả ra hay chưa.” Triệu Nham lắc đầu nói. Thời gian quá ngắn, tin tức cậu ta tra xét được không nhiều lắm.
“Quả nhiên.” Trong lòng Chu Hạo hiểu rõ. Toàn bộ khu vực đều đang phát sinh biến đổi, bọn họ đều có thể cảm ứng được, nói không chừng phía trên đã có biện pháp ứng đối tương ứng.
Sự tồn tại của những người biến dị này tương đương với phần tử nguy hiểm.
“Không biết người nọ tốc độ nhanh như vậy, sức mạnh đã đạt tới mức độ gì rồi?” Chu Hạo thầm nghĩ trong lòng. Cái hắn nâng cao chính là chỉnh thể tố chất, nhưng mà rốt cuộc những người khác có giống vậy hay không thì hắn không biết.
Giống như lúc trước nghe được tin tức có một người có thể phát ra ngọn lửa, nhưng Chu Hạo lại không làm được.
“Chu Hạo, cậu nói tôi có cơ hội trở thành siêu nhân không?” Vẻ mặt Triệu Nham kỳ vọng nói.
“Có thể có cơ hội.” Chu Hạo nói.
“Có điều trở thành siêu nhân cũng không hẳn là một chuyện tốt.” Trong lòng Chu Hạo lại bổ sung một câu, nhưng không có nói ra.
Ở cửa phòng học, chủ nhiệm lớp Vương Chấn trực tiếp đi vào, Triệu Nham lập tức bắt đầu đọc sách giáo khoa, không dám tiếp tục nói chuyện nữa, cậu ta vẫn rất sợ Vương Chấn.
Lớp tự học buổi sáng chấm dứt, một số người đi ra ngoài, nhưng mà trong lớp vẫn còn có rất nhiều người.
“Chu Hạo, câu này làm như thế nào vậy?” Vương Mộng Mộng xoay người lại, hỏi một bài Vật lý.
Cô học rất chăm chỉ, sau giờ học đều thường xuyên làm bài tập, hỏi Chu Hạo vấn đề.
Trước kia cô thường xuyên hỏi vài người có thành tích tốt trong lớp, có điều rất nhiều lần đều bị lơ.
Không phải toàn bộ những người có thành tích tốt đều nguyện ý giải quyết vấn đề học tập cho người khác.
“Câu này là thế này…” Chu Hạo nhìn một chút, sau đó giảng giải. Hắn thì cho rằng việc này cũng không có gì.
“Cám ơn nhiều.” Vương Mộng Mộng rất nhanh đã hiểu, cô cười hì hì nói: “Chu Hạo, nếu tôi thi đậu đại học, tôi mời cậu ăn một bữa lớn.”
Chu Hạo mỉm cười, không nói gì thêm.
“Nhìn kìa, sao băng kìa!”
“Đúng thật, toàn bộ bầu trời đều màu đỏ!”
“Sao băng lần này còn lớn hơn rất nhiều so với lần trước.”
——…
Bỗng nhiên, bên ngoài vang lên hàng loạt tiếng nói.
Trong lòng Chu Hạo vừa động, nhanh chóng đi ra ngoài, sau đó, trong mắt của hắn lộ ra vẻ chấn động.
Trên bầu trời lóe lên vô số ánh sáng màu đỏ, kỳ lạ là những ánh sáng màu đỏ này đi đến một khoảng cách nhất định giữa không trung liền biến mất không thấy.
Khắp bầu trời đều bị nhuộm thành một mảnh màu đỏ nhạt.
“Bao băng này được hình thành như thế nào nhỉ? Là thiên thạch ngoài bầu trời? Hay là có liên quan đến sự thay đổi của thế giới này?” Chu Hạo nhìn tình cảnh trước mắt, trong lòng chuyển động nhiều ý nghĩ.
Lần trước sau khi sao băng rơi xuống, hắn chiếm được một viên tinh thạch màu đỏ, lập tức liền có thể cảm nhận được một ít điểm sáng kỳ dị trong trời đất.
Dao động của sao băng lần này càng mãnh liệt hơn so với lần trước, bao phủ khắp toàn bộ không trung.
“Leng keng!”
Ngay sau đó, tiếng chuông báo vào học vang lên, nhưng sao băng rơi xuống vẫn chưa ngừng lại.
“Vào học, còn không mau trở lại phòng học!” Các thầy cô giáo đi tới, lớn tiếng nói.
Ngay lập tức rất nhiều học sinh đều có chút không cam lòng quay về phòng học, một vài học sinh ngồi gần cửa sổ luôn không nhịn được mà quan sát tình hình bên ngoài.
Ngay cả Chu Hạo cũng hiếm thấy không có bao nhiêu tâm tư đọc sách, cứ luôn nghĩ đến chuyện sao băng.
Rất nhanh, tiếng chuông tan học lại vang lên.
“Những sao băng này vẫn còn chưa tiêu tán!”
Gần như toàn bộ học sinh đều chạy ra ngoài phòng học, nhìn tình hình ở bên ngoài, từng tiếng kinh hô không ngừng vang lên.
“Hả? Hôm nay giống như trời đất xảy ra thay đổi gì đó?” Chu Hạo cũng đi ra ngoài, nhìn tình cảnh trên không trung, trong đầu hắn mơ hồ truyền đến một tia hưng phấn.
Tuy rằng Chu Hạo không nhìn thấy được cái gì, nhưng lại mơ hồ cảm giác được trong trời đất có một sự thay đổi kỳ dị.
“Sao băng mất rồi.”
“Vừa đúng một giờ.”
——…
Bỗng nhiên, trong đám người truyền đến một trận âm thanh huyên náo.
Chu Hạo nhìn lại, sao băng trên bầu trời chậm rãi biến mất, có điều khắp không trung vẫn còn một tầng đỏ ửng nhàn nhạt, lúc này ánh nắng giống như cũng có màu đỏ, thoạt nhìn có chút kỳ dị.
“Sau khi sao băng qua đi, sẽ phát sinh sự thay đổi gì đây?” Trong lòng Chu Hạo nói thầm, nhìn các bạn học sinh đang hưng phấn.
Mười hình vẽ thần bí trong đầu hắn cho thấy trận sao băng quy mô lớn này chắc chắn có chỗ bất thường.
Sự việc dần dừng lại, nhưng mà vẫn có rất nhiều bạn học hưng phấn thảo luận hiện tượng sao băng này, đây cũng là một chút điều hòa cho cuộc sống cấp ba buồn tẻ.
Một ngày trôi qua thật nhanh, Chu Hạo về tới nhà mình.
“Trận sao băng này thật kỳ lạ, mọi người trên công trường bọn tôi đều vì thế mà ngừng lại một giờ, sợ xảy ra chuyện không tốt.” Chu Gia Đống nói.
“Đúng vậy đó, nhưng mà sao băng có thể ước nguyện, tôi đã cầu nguyện hai lần rồi, không biết có thể thực hiện hay không.” Vương Lan nói.
Trên bàn cơm, cha mẹ Chu Hạo đang thảo luận sự kiện sao băng lần này.
Chu Hạo biết tâm nguyện lớn nhất của mẹ mình đó là tìm được Chu Nguyệt, người một nhà có thể đoàn tụ với nhau.
Cơm nước xong, về tới phòng, Chu Hạo bắt đầu tu luyện.
“Hả? Điểm sáng kỳ dị nhiều hơn?” Trong mắt Chu Hạo lộ ra vẻ kinh ngạc.
Lúc hắn làm ra động tác của hình vẽ thứ hai trong đầu, hắn cảm ứng được độ dày của điểm sáng kỳ dị nhiều hơn gấp đôi so với buổi sáng!
Chương 23: Cấm nuôi thú cưng
Trong mắt Chu Hạo tràn đầy kinh ngạc.
“Là do trận sao băng kia.” Chu Hạo suy nghĩ trong lòng, đoán được nguyên nhân.
Lúc trước sau khi sao băng rơi xuống, hắn liền mơ hồ cảm ứng được một ít thay đổi trong trời đất, sự thay đổi kia rất có thể là những điểm sáng kỳ dị này.
Hắn nhờ hấp thu nhiều điểm sáng kỳ dị như vậy nên tố chất thân thể mới tăng lên thật nhiều, lúc trước Triệu Nham nói học sinh cấp ba kia chạy trăm mét 9 giây, nói không chừng cũng là như thế.
Dựa vào điều này phỏng đoán, nếu có những người khác hấp thu, nói không chừng cũng sẽ xảy ra biến đổi.
“Những động vật, thực vật biến dị, có thể nguyên nhân cũng là bởi vì điểm sáng kỳ dị?” Trong lòng Chu Hạo bỗng nhiên xuất hiện một ý nghĩ kinh người.
Hắn là dựa vào sự biến đổi trong đầu mới cảm nhận được những điểm sáng kỳ dị này, nói không chừng những người khác dựa vào một ít phương pháp đặc thù cũng có thể cảm ứng được.
Vậy phương hướng biến dị của người có thể phóng ra sấm sét rõ ràng khác với hắn, cho nên có thể có nhiều phương pháp tồn tại đặc thù.
“Hiện tại điểm sáng kỳ dị tăng nhiều, vậy thế giới sẽ biến thành cái dạng gì đây?” Chu Hạo thầm nói: “Thế giới này thật sự sắp thay đổi sao?”
Hắn ngồi xếp bằng, điểm sáng kỳ dị không ngừng tràn vào bên trong cơ thể hắn.
Lúc trước cần bốn mươi phút mới có thể bão hòa điểm sáng kỳ dị, nhưng hiện tại bởi vì lượng gia tăng gấp đôi, cho nên chỉ cần hai mươi phút là bão hòa.
“Tiếp theo xem sự việc phát triển đi.” Sau một lúc lâu, Chu Hạo đè nén những suy nghĩ trong lòng xuống, sau đó bắt đầu lấy ra một bộ đề thi Vật lý bắt đầu làm.
Thế giới biến đổi, một học sinh cấp ba như hắn cũng không ảnh hưởng được gì.
——…
Sáng ngày hôm sau, Chu Hạo thức dậy rất sớm, ôn lại sách giáo khoa một chút, sau đó liền bắt đầu làm động tác thứ hai trong đầu.
“Hả? Lại tăng lên rất nhiều so với tối hôm qua, hiện tại độ dày đã đạt tới gấp ba lần buổi sáng ngày hôm qua.” Chu Hạo cảm nhận được điểm sáng kỳ dị ở xung quanh trở nên càng thêm nồng đậm. Lúc này đây hắn chỉ mất 13 phút, thân thể đã đạt tới trạng thái bão hòa.
Chu Hạo hấp thu xong, cảm thấy sức mạnh của mình lại tăng thêm một ít.
Bên ngoài, Chu Gia Đống và Vương Lan đã thức dậy, đang nhỏ giọng nói chuyện với nhau, bọn họ sẽ không vào phòng của Chu Hạo.
Xem sách giáo khoa một hồi, Chu Hạo liền đi ra khỏi phòng, lúc này Chu Gia Đống đã đi ra ngoài làm việc.
“Cốc cốc cốc!” Đang ăn sáng thì bỗng nhiên bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa.
Vương Lan đi mở cửa, không nghĩ tới lại là chủ cho thuê nhà Trần Kiến đứng ở ngoài cửa.
“Ông Trần, 500 tệ kia hai ngày nữa mới có thể trả cho ông.” Vương Lan tưởng bởi vì chuyện 500 tệ, vội vàng nói.
“Lần này tôi tới đây không phải thu tiền thuê nhà.” Trần Kiến quét mắt liếc căn hộ nhỏ hẹp một cái, nhìn thoáng qua Chu Hạo đang ăn sáng, sau đó hỏi: “Nhà các cô có nuôi thú cưng gì gì đó không?”
“Không có.” Vương Lan sửng sốt, lắc lắc đầu.
“Không có là tốt nhất, hiện tại trong khu chung cư cấm nuôi thú cưng, có thú cưng thì phải chuyển đến vườn bách thú thành phố Vu đi. Đây là mệnh lệnh của cấp trên truyền xuống, nếu như không đưa đi, vậy thì lập tức rời khỏi khu chung cư này của tôi, hơn nữa tôi sẽ thông báo cho nhân viên có thẩm quyền đến.” Trần Kiến nói.
Ông ta cũng biết Chu Gia Đống, Vương Lan nghèo, cuộc sống trong nhà khó khăn, gần như không có khả năng nuôi thú cưng.
Nói xong, Trần Kiến liền lập tức đi ra ngoài, ông ta còn phải thông báo cho các hộ gia đình khác.
“Cấm nuôi thú cưng sao?” Trong lòng Chu Hạo vừa động, dường như nghĩ tới điều gì, nhưng lại bị hắn áp xuống đáy lòng.
Lớp tự học buổi sáng, Vương Chấn như thưòng lệ bước vào, có điều hiếm khi ông ta bước đến bục giảng, vỗ bàn, lớn tiếng nói: “Mọi người yên lặng một chút.”
Toàn bộ lớp học nhanh chóng yên tĩnh trở lại.
“Hiện tại tôi muốn nói với mọi người một việc, trong nhà có thú cưng thì nhanh chóng chuyển đến vườn bách thú thành phố Vu, gần đây đã xảy ra nhiều trường hợp thú cưng làm bị thương người, vì an toàn của mọi người, bên trên đã hạ lệnh rõ ràng, cấm nuôi bất kỳ thú cưng nào.” Vương Chấn nói.
“Đừng ôm tâm lý may mắn, lần này là dời đi phạm vi lớn, một khi có giấu diếm, có thể sẽ phải chịu một ít xử phạt.” Vương Chấn quét mắt liếc nhìn từng học sinh trong lớp một cái, nói: “Tốt lắm, mọi người tiếp tục tự học.”
Nói xong, Vương Chấn liền rời khỏi lớp.
“Trường học cũng bắt đầu truyền mệnh lệnh này xuống sao?” Chu Hạo thầm nghĩ trong lòng.
Chẳng mấy chốc, lớp tự học buổi sáng tan học, lớp học lập tức trở nên huyên náo.
“Thật là kỳ lạ, buổi sáng đã có người nói với chúng tôi không cho chúng tôi nuôi thú cưng, bây giờ giáo viên chủ nhiệm lại nói lần nữa.”
“Đúng vậy đó, không biết vì sao lại đưa ra mệnh lênh này.”
“Tôi biết, hình như ở các thị trấn khác đã phát hiện sự việc một ít thú cưng biến dị tập kích chủ nuôi.”
——….
Rất nhiều bạn học đều thảo luận. Một ít bạn học hơi tinh thông tin tức một chút vội vã chia xẻ.
“Bé mèo của nhà tôi đã nuôi hơn ba năm, rất ngoan, bây giờ lại phải giao ra.” Vương Mộng Mộng có chút bất mãn nói.
“Nhà của tôi không nuôi mèo, nhưng mà nuôi một con chó đen lớn, nhưng mà lúc sáng nay đã bị cha của tôi mang đi, đưa đến vườn bách thú.” Triệu Nham nói.
“Trương Di, không phải nhà cậu cũng nuôi một con mèo Dragon Li* lớn sao? Đã đưa đi rồi à?” Vương Mộng Mộng nhìn Trương Di nói.
* Mèo Dragon Li: 1 giống mèo nhà của TQ
* Mèo Dragon Li: 1 giống mèo nhà của TQ
“Ừ, phải đưa đi, lúc sáng chỗ chúng tớ đã xảy ra xung đột, có người không muốn giao thú cưng ra, cuối cùng ngay cả người và thú cưng đều bị mang đi.” Trương Di nghiêm túc nói.
“Xem ra bé mèo của tớ phải giao ra rồi.” Vương Mộng Mộng thở dài.
“Tôi đoán chừng hiện tại trong vườn bách thú đã tràn đầy thú cưng rồi, không biết bọn họ sẽ xử lý như thế nào? Ôi Hắc tướng quân của tôi, nó sẽ không bị những người khác ăn chứ?” Triệu Nham kêu rên nói.
Cậu ta nói xong cũng không có ai đáp lại, Triệu Nham đành phải không nói thêm gì nữa, cậu ta nhìn về phía Chu Hạo, kỳ lạ nói: “Chu Hạo, sao vậy? Sao lại có vẻ không yên lòng thế?”
Vừa rồi Chu Hạo rõ ràng là ngẩn người xuất thần.
“Không có gì.” Chu Hạo lắc đầu, vừa rồi hắn đang tự hỏi một chuyện.
Trương Di liếc nhìn Chu Hạo một cái, thành tích của Chu Hạo tăng lên kinh người như vậy, từ sau ngày hôm qua gặp được Chu Hạo điêu khắc tượng gỗ, cô vẫn luôn cảm thấy trên người Chu Hạo có một cảm giác thần bí.
“Trương Di, có người tìm.” Bỗng nhiên, một giọng nói vang lên, ở bên ngoài có một nam sinh có vẻ ngoài đẹp trai đang đứng, trong tay còn cầm một bộ bài thi. Nam sinh này chính là Ngô Văn Tuấn lớp trọng điểm.
Trương Di đứng lên, đi thẳng ra ngoài.
“Này, Chu Hạo, nữ sinh xinh đẹp nhất của lớp chúng ta bị lớp khác hớt đi rồi, cậu không có chút ý kiến gì sao?” Triệu Nham nhỏ giọng nói.
“Tôi có thể có ý kiến gì chứ?” Chu Hạo lắc lắc đầu.
“Trước kia không phải cậu thích Trương Di sao? Hiện tại không thích?” Triệu Nham hiếu kỳ nói.
“Hả? Ai nói?” Chu Hạo sửng sốt.
“Ngồi cùng bàn với cậu đã hơn một năm, cậu cho là tôi không biết cậu ngồi học thường xuyên nhìn lén Trương Di sao?” Triệu Nham khinh bỉ liếc Chu Hạo một cái.
“Chu Hạo thích ai?” Giọng của Triệu Nham rất nhỏ, nhưng mà Vương Mộng Mộng vẫn nghe được gì đó, xoay đầu lại, trong mắt có vẻ tò mò.
“Cậu nghe lầm, vừa rồi Triệu Nham nói là thích một bạn nữ trong lớp.” Chu Hạo nghiêm trang nói.
Chương 24: Tố chất thân thể tăng cao
Thời gian trôi qua cực nhanh, một ngày nhanh chóng trôi qua.
Chu Hạo đi về phía nhà mình.
“Hả? Cái ao lớn ở đây và những nơi khác đang được dọn sạch? Còn có cống thoát nước?” Chu Hạo nhìn đường lớn.
Lúc này cái ao lớn trên đường lớn đang được dọn dẹp, Chu Hạo biết, bên trong cái ao kia có gần trăm con cá kiểng.
“Nhằm vào điểm sáng kỳ dị sao?” Chu Hạo thầm nói trong lòng.
Thời gian gần đây thành phố Vu có rất nhiều hành động, hơn nữa khắp nơi đều đang tiến hành một ít chuyện kỳ lạ. Bây giờ nghĩ lại, Chu Hạo phát hiện vào lúc nghỉ đông thành phố Vu đã có một ít thay đổi.
Ở một vài khu vực, chiếm cứ phần lớn diện tích, nhưng hoàn toàn ở trong trạng thái bí mật, không biết rốt cuộc bên trong đang xây dựng cái gì.
Trong lòng hắn có nghi hoặc, nhưng mà không cách nào biết được nguyên nhân, chỉ phải nén lại trong lòng.
Chu Hạo trở về nhà hấp thu điểm sáng kỳ dị, độ dày của những điểm sáng kỳ dị này lại tăng thêm một ít, lúc này đây, hắn chỉ hấp thu tầm hơn 10 phút, thân thể đã đạt tới bão hòa.
“Không biết độ dày của những điểm sáng kỳ dị này sẽ gia tăng tới mức độ nào?” Chu Hạo thầm nghĩ.
——…
Liên tiếp vài ngày, Chu Hạo đều cẩn thận quan sát, từ sáng thứ hai mãi cho đến thứ sáu, độ dày tăng gấp 10 lần so với lúc trước!
Tiết học thứ hai của chiều thứ sáu là tiết thể dục của lớp tám khối cấp ba, toàn bộ học sinh đều reo hò chạy về phía sân thể dục.
Cấp ba bài vở và bài tập nặng nề, giờ học thể dục mỗi tuần một lần đã trở thành thời gian thư giãn hiếm hoi của học sinh.
Đương nhiên, trước giờ học thể dục, theo thường lệ là chạy cự li dài một ngàn mét, việc này rất đau khổ, bởi vì học tập nên tố chất thân thể của những học sinh này cũng chỉ bình thường, rất nhiều bạn sức khỏe đều ở vào trạng thái kém.
“Hả, lần này chạy cự li dài hình như tôi không có mệt như trước.”
“Tôi cũng vậy.”
“Tôi cảm thấy mình còn có thể chạy vài vòng.”
——…
Rất nhanh, chạy cự li dài chấm dứt, có điều một ít học sinh có chút kinh ngạc, bình thường sau khi chạy xong bọn họ đều không thở nổi, nhưng mà hiện tại lại chỉ cảm thấy hơi mệt một chút.
Sau khi chạy bộ, là hoạt động tự do.
“Ha ha, chơi bóng rổ đi, Trương Nguyên, Mạc Vĩ, xem tôi hành các cậu thế nào.” Triệu Nham cười to nói, trong ngực ôm một quả bóng rổ, cùng chín người kia lao về phía sân bóng rổ.
Những học sinh khác thì đánh cầu lông, hoặc là bóng bàn, ….
Chu Hạo không có gia nhập vào đó, hắn ngồi trên ghế đá, ôm một quyển sách về sinh vật tiến hóa xem.
“Sinh vật tiến hóa, yếu kém sẽ bị đào thải, ngoại trừ loài người đứng trên đỉnh Kim Tự Tháp, thì trong rừng rậm, thảo nguyên, bốn đại dương, …, các loại sinh vật đều tuân theo quy tắc tương ứng, giống như ở rừng rậm, chỉ có động vật ăn thịt cường tráng nhất mới có thể sinh tồn…” Chu Hạo yên lặng xem.
Nhân loại đang tiến hóa, nhưng mà trên thực tế bọn họ đã tách ra khỏi các giống loài khác, xếp trên tất cả các giống loài.
Thậm chí Nhân loại có thể dễ dàng thay đổi quy tắc thiên nhiên.
“Bang lang!” Bỗng nhiên, một tiếng vang thật lớn truyền đến, Chu Hạo ngẩng đầu nhìn lại, liền thấy được một người trực tiếp dùng tay phải chộp vào khung rổ, quả bóng rổ trực tiếp từ trên đó rơi xuống đất.
“Slam dunk!” (* 1 thuật ngữ trong bóng rổ)
(* 1 thuật ngữ trong bóng rổ)
“Mạc Vĩ, kỹ thuật không tồi nha, vậy mà có thể slam dunk, khả năng nhảy cao mạnh như vậy?”
——…
Nhất thời, những nam sinh khác cười nói.
Mạc Vĩ buông tay ra, trực tiếp rơi xuống đất, cậu ta khẽ mỉm cười, nhìn về phía một vài nữ sinh ở xung quanh vì cậu ta slam dunk mà bị hấp dẫn đến, trong mắt hiện rõ vẻ tự đắc.
Là một nam sinh cấp ba, đương nhiên muốn hấp dẫn lực chú ý của các nữ sinh.
Lại một vòng tranh bóng mới bắt đầu, trong mắt các nam sinh này rõ ràng có một tia chiến ý, ở trên sân bóng rổ, ai cũng muốn trở thành người chói sáng nhất.
“Bang lang!” Bỗng nhiên, lại một âm thanh vang lên, một nam sinh cao hơn 1.8 mét nhảy lên, độ cao hai tay vượt qua khung giỏ bóng rổ, sau đó cậu ta đập mạnh quả bóng xuống.
Tạo nên một tiếng vang thật lớn, tại là một lần slam dunk!
“Oa! Đẹp lắm!”
“Thật lợi hại nha.”
——…
Ngay lập tức, một trận tiếng hoan hô truyền đến, có vài nữ sinh còn lớn tiếng hoan hô.
Người thứ hai slam dunk thành công.
Lúc sau, trên sân bóng rổ, những học sinh này giống như so kè nhau, mỗi một người đều thử slam dunk, cuối cùng thế mà có 10 người thành công!
Phải biết rằng, độ khó của slam dunk rất cao, học sinh bình thường rất khó làm được.
Từng tiếng hoan hô vang lên, Chu Hạo cũng đứng ở trong đám người.
“Tố chất thân thể của những người này đều tăng sao?” Chu Hạo cẩn thận nhìn.
Lấy Triệu Nham làm ví dụ, tố chất thân thể trước kia bình thường giống như hắn, nhưng mà hiện tại vận động thời gian dài như vậy, lại không có dừng lại nghỉ ngơi.
“Là bởi vì độ dày của điểm sáng kỳ dị tăng lên, dung nhập vào bên trong cơ thể, trong lúc vô tình bị thân thể hấp thu một ít sao?” Chu Hạo khép quyển sách trong tay lại, ngẩng đầu nhìn ánh mặt trời có chút chói mắt.
“Hi vọng loại biến đổi này sẽ không theo chiều hướng phá hư phương hướng phát triển!” Chu Hạo thầm nói trong lòng.
——…
Thứ bảy, theo lệ thường trường cấp 3 Nhất Trung của thành phố Vu kiểm tra môn Vật lý và số học, ngày chủ nhật được nghỉ ngơi một ngày.
“Những điểm sáng kỳ dị này không tăng lên nữa.” Sáng sớm chủ nhật, Chu Hạo thức dậy, ngồi xếp bằng ở trên giường, cảm nhận điểm sáng kỳ dị ở xung quanh.
Độ dày của những điểm sáng kỳ dị này cuối cùng cũng ổn định, đêm qua và sáng hôm nay đều không có thay đổi.
“Không biết cần hấp thu thêm bao nhiêu mới có thể mở ra hình vẽ thứ ba?” Chu Hạo cảm nhận tám hình vẽ ảm đạm trong đầu.
Hắn biết, mỗi một hình vẽ mở ra, có nghĩa là hắn đã tiến bộ rất lớn.
Thế giới đang biến đổi, dường như Chu Hạo cảm ứng được một thế giới mới đang chậm rãi xuất hiện.
“Tiểu Hạo, đã dậy chưa?” Đến 6h30, Vương Lan gõ cửa phòng Chu Hạo gọi.
“Dậy rồi ạ.” Chu Hạo lập tức đi mở cửa, nói: “Mẹ, có chuyện gì vậy?”
Bình thường đều là tự hắn đi ra, cha mẹ sẽ không gọi hắn.
“Hôm nay là sinh nhật của con, con quên rồi sao? Mẹ đã nấu mì cho con rồi, hơn nữa còn cho thêm vào vài quả trứng.” Vương Lan cười nói.
“A?” Chu Hạo gãi gãi đầu, có chút ngượng ngùng, nói: “Suýt chút nữa thì con đã quên, cám ơn mẹ.”
Hiện tại thế giới biến đổi, Chu Hạo thật sự đã quên sinh nhật của mình.
Điều kiện trong nhà rất kém, sinh nhật cũng không thể mua bánh ngọt, nhưng mà mỗi lần Vương Lan đều nấu mì thêm trứng gà cho Chu Hạo ăn.
Cha mẹ vĩnh viễn đều nhớ rõ sinh nhật của con mình.
Chờ Chu Hạo ăn xong, Vương Lan rửa bát đũa, nói: “Tiểu Hạo, hôm nay nghỉ, đi ra ngoài đi dạo đi, thả lỏng một chút, nhưng mà không được bán tượng khắc gỗ.”
Nói xong, vẻ mặt Vương Lan nghiêm túc.
“Vâng.” Chu Hạo nhìn mẹ mình, chỉ phải gật đầu nói.
Ở trong nhà ôn tập sách giáo khoa một chút, đến 8 giờ, Chu Hạo liền đi ra khỏi nhà. Sau khi học xong, thả lỏng đúng cách một chút rất có lợi.
“Hả, cây cối ở nơi này thế mà lại tỏa ra sự sống một lần nữa?” Chu Hạo đi tới phía sau khu chung cư mà mình đang ở.
Nơi này có một ít cây khô, không biết đã chết bao lâu, nhưng mà hiện tại phía trên thế mà xuất hiện một ít chồi non.
Chu Hạo lại nhìn về phía những cây cối khác. Những cái cây này rõ ràng phát triển rất tốt so với trước, cành lá vô cùng tươi tốt.
Chương 25: Người biến dị xuất hiện.
Rất nhiều cây cối sinh trưởng rõ ràng tốt hơn so với trước đó, lá cây rất xanh tươi.
“Vù…” Ngay lúc Chu Hạo nhìn đám cây này, bên tai của hắn vang lên từng luồng âm thanh vù vù, sau đó một con côn trùng dài đến bảy cm xuất hiện, bay về phía Chu Hạo.
“Đây là… con muỗi?” Chu Hạo nhìn về phía côn trùng này, ánh mắt hơi dao động.
Con muỗi bình thường thân dài đến một cm được coi là quá lớn rồi, bây giờ ở đây lại xuất hiện một con dài đến bảy cm.
Chu Hạo trực tiếp nhặt rễ cây lên, tay phải hơi vung, nhành cây liền đánh trúng con muỗi, hơn nữa khảm nạm lên trên cây.
Bây giờ sức mạnh của Chu Hạo đáng kinh ngạc, hơn nữa lực cảm giác và lực khống chế rất mạnh, khoảng cách gần như vậy đánh trúng con muỗi, cơ bản không khó.
“Ở nông thôn quả thực có rất nhiều muỗi lớn, ở thành phố thì rất hiếm thấy, con muỗi này biến dị sao?” Chu Hạo quan sát cẩn thận một lúc, thế nhưng con muỗi khổng lồ ngoài hình dáng lớn hơn rất nhiều so với bình thường ra, không có chỗ nào đặc biệt.
Sau đó, Chu Hạo không phát hiện ra điều khác thường nào khác, liền rời khỏi nơi này.
Đi trên đường, khung cảnh quen thuộc có người dắt theo động vật bình thường thường thấy cũng biến mất, hầu như tất cả động vật đều bị đưa vào vườn thú.
“Xì xì”. Chu Hạo đang thang thang, hắn đi đến một nơi, nơi này là một dải cây xanh, thế nhưng lúc này một tiếng rít đáng sợ vang lên, sau đó một con rắn đen thân dài đến một mét đang quấn quanh một chỗ, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Chu Hạo, dường như chuẩn bị bắt đầu tấn công.
“Con rắn này vẫn ẩn nấp ở đây?” Sắc mặt Chu Hạo khẽ đổi, trong tay lại nắm chặt cục đá.
Trong túi áo của hắn còn có một số cục đá nhỏ, thứ này đối với hắn mà nói hoàn toàn có thể sử dụng như phi tiêu.
“Ộp ộp”. Đột nhiên, lại một âm thanh vang lên, sau đó một con ếch xanh thân dài đến ba mươi cm xuất hiện, bóng dáng của nó di chuyển, tốc độ đáng kinh ngạc, cơ hồ trong nháy mắt liền đến bên cạnh con rắn đen này, sau đó nuốt đầu rắn đen.
Rắn đen hơi vùng vẫy một hồi, thân thể liền xụi lơ.
Con ếch xanh cỡ lớn sau đó di chuyển, liền ẩn mình vào dải cây xanh rồi biến mất.
“Một con ếch xanh, trực tiếp ăn con rắn?” Trong mắt Chu Hạo khó nén vẻ chấn động.
Bình thường đều là rắn ăn ếch xanh, nhưng bây giờ con ếch xanh lại giết chết con rắn, hành dáng rắn đen càng to, vẫn không có năng lực phản kháng!
Thế nhưng, Chu Hạo không ra tay, ếch xanh tấn công con rắn, ngược lại giảm bớt nguy hiểm cho con người.
“Ánh sáng kì lạ, có thể làm cho thể chất cơ thể con người nâng cao, nhưng cũng làm cho động vật và thực vật thay đổi”. Chu Hạo thầm nói trong lòng.
“A! !!” Hắn đang nghĩ, ở đằng xa bỗng nhiên có một âm thanh khủng khiếp truyền đến.
Chu Hạo dao động trong lòng, nhanh chóng tiến lên.
Ở một khu vực, trong tay của người phụ nữ trung niên nắm một xích sắt, bên kia xích sắt lại là một con chó Pomeranian toàn thân màu trắng.
Pomeranian, vì ngoại hình giống với sóc con, cho nên thường được gọi là chó phốc sóc, hình dáng rất nhỏ nhắn xinh xắn, cũng rất hoạt bát, nhưng lúc này hình dáng con chó Pomeranian lại lớn hơn rất nhiều, trên mặt đầy vẻ hung dữ, hàm răng trong miệng lộ ra, nó nhìn mọi người bằng ánh mắt hung ác, giống như vốn có tính tấn công mạnh mẽ.
“Con chó nhỏ này phát điên rồi”.
“Không phải đều nhận thông báo, tất cả vật nuôi đưa tới vườn thú, tại sao còn có vật nuôi xuất hiện?”
——
Người xung quanh nhìn cảnh tượng nơi này, nhanh chóng vây quanh.
“Tiểu Bạch, im lặng, im lặng nào!” Người phụ nữ trung niên rất nôn nóng, gọi tên con chó cưng yêu quý của mình.
Bà ta hôm nay muốn bí mật đưa con chó cưng của mình đi, nhưng không ngờ rằng con Pomeranian này đột nhiên phát điên, xông ra khỏi khu chung cư, cơ bản bà ta không kéo được.
“Mau báo cảnh sát, ở những nơi khác đã xuất hiện một số chuyện động vật hại người, cẩn thận con chó nhỏ này cắn người”.
“Mọi người cùng nhau báo cáo, không thì con chó nhỏ xông ra ngoài cắn trẻ con thì không hay”.
“Đưa xích sắt cho tôi”.
——
Một số người đàn ông khỏe mạnh đi lên trước nói.
Con chó này mặc dù nhìn có vẻ hung dữ, nhưng thân thể vẫn còn hơi nhỏ, không có uy hiếp bao nhiêu.
Nhưng người phụ nữ trung niên rõ ràng không muốn buông tay.
“Gâu! !!” Đột nhiên, con chó Pomeranian này giãy giụa khỏi tay của người phụ nữ, thậm chí kéo bà ta ngã xuống mặt đất, ánh mắt của nó nhìn về một người đàn ông, trực tiếp nhào tới.
Người đàn ông này muốn né tránh, nhưng tốc độ phản ứng của ông ta lại theo không kịp, bị nó cắn trực tiếp vào cánh tay.
“A!” Một tiếng hét đau đớn vang lên. Quần áo của người đàn ông này cùng với một phần da thịt bị xé ra, nhìn qua mà giật mình.
Bây giờ là mùa xuân, mọi người đều mặc khá nhiều quần áo, nếu là mùa hè, theo lực cắn như vậy, cánh tay của người đàn ông có thể bị cắn đứt.
“Cút đi!” Một người nhanh chóng đi ra, dùng balo đập con chó Pomeranian, ngăn cản nó tiếp tục tấn công người đàn ông bị thương này.
Nhưng mà, trong khoảng thời gian ngắn lại không có ai dám lên trước.
“Tiểu Bạch!” Người phụ nữ trung niên gọi.
Con chó Pomeranian đột nhiên nghe thấy giọng nói, quay người lại, trong mắt hiện ra vẻ hung ác, trực tiếp đi về phía người phụ nữ trung niên.
Người phụ nữ trung niên đầy vẻ hoảng sợ, còn mang vẻ khó tin, con chó Pomeranian do bà ta nuôi từ nhỏ đến lớn, lại tấn công bà ta!
Cơ hồ chưa đến một giây, chân của bà ta bị cắn một vết thương lớn.
“Gâu! !!”Bóng dáng con chó Pomeranian di chuyển, tiếp tục tìm kiếm tầm ngắm tiếp theo của mình, nó nhìn về phía một thanh niên, lập tức nhảy lên một cái.
“Mau đi!”
“Con chó này phát điên rồi, hình như đã biến dị, lực cắn quá mạnh”.
——
Người xung quanh không dám lên trước, vội vàng né tránh.
Đó là một thanh niên lưng đeo balo, nhìn con chó Pomeranian tấn công, trong mắt đầy vẻ hoảng sợ, anh ta thấy được tình trạng bi thảm của người đàn ông và người phụ nữ trung niên trước đó ra tay, trong cơn hoảng loạn, anh ta theo bản năng vung nắm đấm của mình lên, muốn ngăn cản.
Ầm!
Đột nhiên, một cỗ khí tức lạnh lẽo truyền đến, trên nắm đấm của người thanh niên, lại xuất hiện một tia khí lưu màu xanh, sau đó rơi trúng người của con chó Pomeranian.
Thân thể chó Pomeranian dường như dừng lại, sau đó trên người xuất hiện một ít vụn băng, tiếp theo nhanh chóng lan rộng. Sau đó, cả người nó đều bị băng khối bao trùm, từ trên trời trực tiếp rơi xuống mặt đất.
Toàn bộ thoáng chống yên tĩnh lại, mọi người đều kinh ngạc nhìn về phía con chó Pomeranian bị băng khối bao trùm toàn bộ, còn có người thanh niên đang trợn mắt hốc mồm.
“Dị năng! Thanh niên này thức tỉnh dị năng hệ băng!”
“Trước đó có một số thông tin truyền ra, nói có người có thể phát ra sấm sét xuất hiện, thì ra không phải là giả”.
“Quá mạnh! Một đấm liền đóng băng con chó Pomeranian”.
“Không biết anh ta làm thế nào mà thức tỉnh?”
——
Người xung quanh đầu tiên là chấn động, sau đó trên mặt lộ vẻ kích động, thế nhưng nhiều hơn hết là ngưỡng mộ.
Bây giờ Internet phát triển, cơ bản các loại tin tức không thể che giấu, họ cũng biết được một số thông tin, các nơi trên thế giới hình như sinh ra thay đổi, động vật biến dị, thậm chí có người tự mình biến dị.
Thế nhưng trước đó họ đều bán tín bán nghi, nhưng cảnh tưởng trước mắt giống như thần thoại lại hiện ra rõ ràng trước mắt họ.
Chương 26: Món quà của Đồng Dao
Cảnh tượng trước mắt hoàn toàn giống với chuyện cổ tích, trong tay của một người bình thường phóng thích ra hàn khí, điều này cơ hồ không thể xuất hiện trong sinh hoạt bình thường.
Chu Hạo đứng trong đám đông, ánh mắt cũng lộ vẻ chấn động, hắn xuất hiện ở đây, vừa hay nhìn thấy khoảnh khắc thanh niên kia phóng ra dị năng.
“Nhìn dáng vẻ của thanh niên này, hình như là mới thức tỉnh dị năng hệ băng”. Chu Hạo thầm suy tư trong lòng.
Hắn không giống với những cường giả thức tỉnh dị năng này, hắn là phần đầu sinh ra thay đổi, có thể hấp thu ánh sáng kì lạ, nhưng trừ việc nâng cao tố chất thân thể ra, hắn sẽ không phóng thích các loại dị năng, giữa hai người hiển nhiên không giống nhau.
Thế nhưng, Chu Hạo không hiểu rõ lắm tình hình bây giờ của bản thân, càng không cần phải nói đến những người khác.
Một cách nhanh chóng, nơi này có xe cảnh sát dừng lại, sau đó hai người đàn ông trung niên với nét mặt lạnh lùng trực tiếp xuất hiện, tiếp theo đi theo sau cảnh sát.
“Lại là những người xuất hiện lần trước”. Chu Hạo nhìn hai người đàn ông này, trước đó hắn từng gặp một lần, nhìn dáng vẻ rõ ràng cùng một người.
“Mời đi theo chúng tôi một chuyến”. Hai người đàn ông trung niên nhanh chóng hiểu rõ tình hình, ánh mắt nhìn về phía thanh niên kia.
Sau đó thanh niên cùng với con chó nhỏ bị đưa đi.
Người xung quanh đang nhìn, không rời đi, trong mắt đầy vẻ hứng thú.
“Không biết mình có ngày thức tỉnh dị năng không?”
“Siêu năng lực, tôi ước có ngày có thể dựa vào năng lực của bản thân bay lên trời, không biết cảm giác ra sao?”
“Bây giờ trên Internet số lượng cường giả dị năng xuất hiện đang tăng lên, chúng ta đều có cơ hội”.
——.
Những người này đang hưng phấn bàn tán, hoàn toàn sống trong thế giới của người bình thường, bây giờ đột nhiên xuất hiện hình ảnh tương tự với thần thoại, làm họ khao khát trong lòng.
“Đều thức tỉnh dị năng thật sự tốt sao?” Chu Hạo nhìn về phía vết máu còn lưu lại trên mặt đất, đây là vết máu người đàn ông bị thương trước đó và người phụ nữ trung niên để lại.
“Ào ào ào!”
Đột nhiên, ánh sáng trên bầu trời biến mất, sau đó từng giọt mưa bắt đầu rơi xuống.
“Mưa rồi!”
“Vừa rồi còn có mặt trời, tại sao đột nhiên mưa rồi?”
“Mau tìm chỗ trú mưa!”
——
Người xung quanh, còn có người đang đi dạo trên đường trở nên vội vã.
Chu Hạo nhìn xung quanh, cảm nhận nước mưa càng ngày càng lớn, lắc đầu.
“Hôm nay cũng không thể xem xét những thứ khác, bây giờ về nhà thôi!” Chu Hạo đi đến dưới mái hiên của một cửa hàng.
“Dù trong nhà cũng hư rồi, mua một cái ở đây”. Chu Hạo nghĩ ngợi, tiêu mười tệ.
Tiền hắn khắc gỗ lần trước, cha mẹ không lấy. Nhìn trời mưa bây giờ, trong thời gian ngắn cũng dừng lại, hắn không muốn lãng phí thời gian ở đây.
Đi chầm chậm về phía khu chung cư của mình, Chu Hạo đang chú ý xem xét sự thay đổi xung quanh, trong mắt có vẻ suy tư.
Khoảng thời gian gần đây xảy ra quá nhiều chuyện, trước đây cuộc sống Chu Hạo tưởng tượng chính là yên tâm học hành, sau đó thi lên đại học, sau khi tốt nghiệp đại học, tìm một công việc, tiếp theo không ngừng phấn đấu, tìm kiếm Chu Nguyệt…
Bây giờ trong con đường này lại xuất hiện nhiều việc xen vào.
Thế giới sau này sẽ thay đổi ra sao? Chu Hạo cũng không biết trong lòng.
“Đến rồi”. Sau hai mươi phút, Chu Hạo cuối cùng quay về khu chung cư của mình.
Hắn thu dù lại, muốn lên lầu nhưng bỗng nhiên dừng lại.
Ở nơi cầu thang của khu chung cư, có một cô gái đang đứng.
Cô gái này vì không kịp thời trú mưa, trên người rõ ràng hơi ướt, tóc hơi rối dính vào trán, nhìn có phần nhếch nhác.
“Đồng Dao, tại sao cậu ở đây?” Chu Hạo nhanh chóng đi đến.
“Chu Hạo, cậu về rồi?” Đồng Dao nhìn Chu Hạo đi đến, trong mắt lập tức lộ vẻ mừng rỡ.
Cô cầm hộp quà trong tay ra, mỉm cười nói: “Chu Hạo, hôm nay là sinh nhật của cậu, tôi chuẩn bị quà sinh nhật tặng cậu”.
“Cậu đến đây, là vì tặng quà cho tôi sao?” Chu Hạo nhìn hộp quà trong tay cô.
“Ừm, nhưng nửa đường gặp mưa”. Đồng Dao nói.
Cô ngẩng đầu nhìn về Chu Hạo, mỉm cười nói, mặc dù tóc rối, nhìn có hơi nhếch nhác, nhưng tim của Chu Hạo đập thình thạch một lúc, trong lòng cảm động không thể gọi tên, có loại cảm giác muốn ôm người con gái vào lòng.
“Cảm ơn”. Thế nhưng, Chu Hạo không có động thái gì nữa, nhận quà rồi nói cảm ơn.
“Quà tặng cậu rồi, vậy tôi về đây”. Đồng Dao mỉm cười nói.
“Tôi tiễn cậu”. Chu Hạo nhìn bầu trời đang đổ mưa.
“Không cần, tôi còn có việc, phải đi đến nơi khác”. Đồng Dao lắc đầu nói.
“Vậy cậu cầm cái dù này”. Chu Hạo đưa dù trong tay ra.
“Được”. Đồng Dao lấy dù, mỉm cười nói, sau đó trực tiếp bay ra ngoài.
Chu Hạo nhìn bóng lưng đang dần biến mất của Đồng Dao, nhìn hộp quà trong tay.
Từ nhỏ đến lớn, trừ ông nội và cha mẹ nhớ ngày sinh của mình ra, chỉ có Đồng Dao.
Đợi Đồng Dao hoàn toàn biến mất, Chu Hạo quay về nhà của mình.
Mở hộp quà ra, trong đó lại có một quyển sách làm bằng gỗ, nhìn hình dáng, chắc là Đồng Dao đặt làm.
Mặc dù cuốn sách dày, nhưng có hai trang, Chu Hạo mở ra, trên đó viết mấy chữ.
“Chu Hạo: sinh nhật vui vẻ!
Tính ra, chúng ta quen biết nhau đã hơn bốn năm. Gặp nhau vào năm hai trung học cơ sở, nhưng bây giờ đã là năm ba trung học phổ thông. Nhớ lúc còn học cấp hai, cậu là một học sinh trầm lặng, nhưng thành tích học tập quá giỏi, lúc nào cũng thi đứng thứ nhất trong lớp, lúc đó tôi không muốn làm bài tập, hàng ngày đều muốn chép bài của cậu, bây giờ nghĩ lại thật buồn cười.
Cấp ba, chúng ta vẫn là bạn học, nhưng lại không cùng một lớp, biết rằng thành tích học tập của cậu kém, tôi cũng không biết làm sao an ủi cậu.
May mắn là trong học kỳ cuối của cấp ba, thành tích của cậu lại tăng lên, thật sự mừng cho cậu.
Mình nhớ trình độ điêu khắc của cậu không tệ, rất lâu chưa thấy cậu điêu khắc, tôi mong đợi nhìn thấy cậu trở thành đại sư điêu khắc.
Ừm, quen biết lâu như vậy, tôi cũng không nói gì nhiều nữa, thời khắc sinh nhật, chúc thành tích học tập của cậu càng tiến bộ, có thể thi được trường đại học tốt.
Cố lên nha!
Đồng Dao”.
Lời nói đơn giản hiện trước mặt Chu Hạo.
Chu Hạo âm thầm đọc, sau đó mở ngăn kéo, ở đó còn có một số đồ vật, có hộp nhạc, có thiệp chúc mừng, có bút máy… đó đều là quà mà Đồng Dao tặng.
“Chu Hạo, hôm nay sinh nhật cậu sao? Đây là bút máy tôi mới mua, tặng cậu đó!” Học kỳ hai cấp hai, một cô gái đứng trước mặt cậu con trai trầm lặng, cười hihi nói.
Nói xong, cô gái nhanh chóng chạy đi.
“Chu Hạo, sắp tốt nghiệp cấp hai rồi, đây là hộp nhạc, chúc cậu thi đậu cấp ba”.
“Chu Hạo…”
——
Hình ảnh trước kia như đoạn phim, từng đoạn hiện lên trước mắt Chu Hạo, mỗi lần sinh nhật hắn, Đồng Dao đều tặng quà cho hắn.
Chương 27: Không phong tỏa nữa
Nhìn quà tặng trước mắt, trong lòng Chu Hạo chớp động nhiều suy nghĩ.
“Phù!” Hắn hít sâu một hơi, cất bộ sách bằng gỗ vào trong ngăn kéo cẩn thận.
Thật ra biểu hiện của Đồng Dao đối với hắn vẫn có khác biệt, trong lòng hắn biết được, nhưng trong lòng hắn vẫn bài xích Đồng Dao.
Ban đầu hắn ở một chỗ trong khu vực nhìn thấy cha của Đồng Dao, hắn cũng từng thấy ông ấy ở những nơi khác, đó là trên ti vi.
Hắn biết cha của Đồng Dao, đó là người có hàng trăm tòa siêu thị hình móc xích ở trong khu vực Hoa Hạ, sở hữu vô số tài sản khác.
Có người cha như vậy nên Đồng Dao giống như công chúa chân chính.
Chu Hạo sớm trưởng thành, từ nhỏ biết mình rốt cuộc cần gì, hắn có thể được cái gì, thế nên hắn vẫn giữ một khoảng cách với Đồng Dao, cũng chưa từng nghĩ tới có giao tình gì với cô.
Trong lòng hắn phong bế với Đồng Dao, nhưng một khắc trước kia, tim của hắn lại rung động khó hiểu, chuyện trước kia và cùng một chỗ với Đồng Dao rõ ràng hiện ra trong đầu hắn.
Hắn phát hiện thì ra Đồng Dao đã để lại rất nhiều dấu vết trong lòng hắn. Hắn vẫn cố ý duy trì một khoảng cách, nhưng những thứ dấu vết này lại không phải thứ bản thân hắn có thể khống chế.
“Có thể là trong lòng mình tự tác quái sao?” Chu Hạo thở dài một tiếng, lắc đầu, loại bỏ những suy nghĩ phức tạp trong lòng.
Hắn nhìn bầu trời bên ngoài, nước mưa rơi xuống tí tách giống như dòng suy nghĩ của hắn, khó có thể bình tĩnh.
——
Rất nhanh đã tới ngày hôm sau, Chu Hạo vào trong lớp học, lúc này Triệu Nham, Trương Di, Vương Mộng Mộng đã tới lớp học, lớp học cũng có rất nhiều người, chỉ là không có bao nhiêu người đọc sách, họ đang bàn luận cái gì đó không ngừng.
“Sao đấy?” Chu Hạo làm xong, có chút nghi ngờ nói.
“Chu Hạo, cậu vẫn không biết xảy ra chuyện gì sao?” Triệu Nham nói.
Chu Hạo càng thêm nghi ngờ.
“Bây giờ trên mạng đã xảy ra chấn động lớn, những loại chuyện bị giấu lúc trước bỗng nhiên xuất hiện, động vật, thực vật biến dị, còn có người thức tỉnh dị năng, gần như video liên quan bọn họ cũng xuất hiện ở trên mạng, không hề giấu diếm.”
“Một người dễ dàng khống chế ngọn lửa.”
“Một người dễ dàng nâng tảng đá lớn đạt 150 cân.”
“Một người chạy bộ, khoảng cách trăm mét thế nhưng chỉ cần thời gian khoảng tám giây!”
——
“Từng video, hoàn toàn là quay chụp chân thật, thậm chí trong thành phố Vu chúng ta đều có ba vị dị năng giả thức tỉnh!”
Triệu Nham hưng phấn nói: “Thống kê ban đầu, số lượng thức tỉnh dị năng biểu hiện trên mạng vượt xa một nghìn, dường như đều xuất hiện ở các nơi! Có người nói, thế giới đang xảy ra thay đổi, bắt đầu khôi phục theo thế giới thần thoại, thể chất mỗi người cũng trở nên càng ngày càng mạnh, vài người may mắn có tỷ lệ thức tỉnh dưới tình huống đặc biệt!”
“Không phong tỏa tin tức nữa sao?” Trong mắt Chu Hạo lộ ra một chút chấn động, hắn không tiếp xúc quá nhiều tin tức trên mạng nên cũng không biết những nơi khác xảy ra thay đổi gì.
Bình thường mà nói, những chuyện thần bí này cần giấu diếm để phòng ngừa xuất hiện hỗn loạn, nhưng bây giờ đang lan tràn ở trên mạng mà không có bất kỳ ngăn cản gì, rất hiển nhiên đây là do phía trên ngầm đồng ý.
“Ngoài dị năng giả xuất hiện, có còn xảy ra những chuyện khác không? Như hiện tượng động vật biến dị? Hoặc là những chuyện đặc biệt khác?” Chu Hạo nhìn Triệu Nham hỏi.
Bàn về tin tức thì chắc chắn Triệu Nham biết nhiều hơn một ít.
“Đã xảy ra một vài động vật biến dị, chỉ là tin tức không nhiều lắm, hơn nữa thú cưng ở các địa phương bị cưỡng chế giao cho vườn thú, chuyện đặc biệt còn lại là ở trong nông thôn xuất hiện một vài người trong bộ đội, phong tỏa rất nhiều nguồn nước.” Triệu Nham suy nghĩ một chút nói.
Trong lòng Chu Hạo vừa động, thành thị còn khá hơn một chút, ở nông thôn, bình thường rất nhiều khu vực đều có người tự mình mở nước ra…, hoặc lớn hoặc nhỏ, dường như bên trong cũng nuôi rất nhiều cá tôm, có thể bán, ngành nuôi dưỡng của nông thôn cũng rất phát đạt.
“Xuất hiện người trong bộ đội sao? Ngày hôm qua tôi ở nhà, còn muốn cùng ba mẹ đến một nơi trên núi ngắm cảnh, nhưng mà khu vực núi này cũng trực tiếp bị bộ đội phong tỏa, không cho phép tiến vào trong.” Vương Mộng Mộng nghe thấy lời của Triệu Nham, cô xoay đầu lại nói.
“Con sông? Vùng núi? Đây là đang khống chế động vật trên lục địa sao?” Trong nháy mắt, trong lòng Chu Hạo nghĩ đến nguyên nhân.
Sự thật chứng minh, thế giới thay đổi, không chỉ có nhân loại xảy ra thay đổi, dị năng thức tỉnh rồi, hơn nữa động vật cũng đang xảy ra biến dị, gần hai tháng trước, Chu Hạo mới vừa khai giảng gặp phải con rắn xanh kia là đã không tầm thường, ngày hôm qua lại gặp được con ếch kia nuốt luôn rắn đen.
Trên Trái Đất, số lượng loài người rất nhiều, ước chừng đạt đến bảy mươi mấy tỷ nhưng số lượng động vật cũng không ít, sức sinh sản kia nhanh hơn rất nhiều lần so với loài người.
Động vật chỉ đợi ở trên lục địa, chắc chắn rất xa loài người, những con lớn như các loại hổ, sư tử…, nhỏ như các loại côn trùng, muỗi…, cũng không ai biết rốt cuộc số lượng của nó là bao nhiêu.
Huống hồ sinh vật tụ tập nhiều nhất lại không ở lục địa mà là ở biển.
Bốn đại dương chiếm cứ bảy phần diện tích Trái Đất, có vô số sinh vật bên trong, loài người thăm dò thậm chí chỉ đạt tới khoảng 5% thì có thể nghĩ thần bí cỡ nào.
Hơn nữa rất nhiều sinh vật biển đều là thân thể khổng lồ, một khi xảy ra biến dị thì chắc chắn vô cùng hùng mạnh.
“Mình có thể nghĩ tới những thứ này, chắc chắn phía trên đã sớm nghĩ tới, không biết nên ứng phó dự phòng như thế nào?” Chu Hạo thầm nghĩ trong lòng.
Giống như ngày hôm qua, thanh niên bị nam tử trung niên dẫn đi thức tỉnh dị năng hệ băng, khả năng lớn nhất để hắn phục vụ vì quốc gia, cho dù không phục vụ, cũng rất có thể trực tiếp khống chế hắn lại.
“Tôi cảm thấy thế giới thay đổi, thức tỉnh dị năng chưa chắc là chuyện tốt.” Trương Di nghe được mấy người nói chuyện, phát biểu ý nghĩ của mình, nói: “Loài người đang biến dị, động vật cũng đang biến dị, đến lúc đó nếu như động vật biến dị lớn mạnh hơn so với loài người, vậy thì hỏng bét.”
“Hiện tại thực lực thế giới mạnh như vậy, rất nhiều vũ khí nóng, hẳn là những động vật kia không ngăn cản nổi?” Triệu Nham nói.
“Cái này phải xem rốt cuộc những động vật này mạnh như thế nào.” Trương Di nói.
Chu Hạo liếc mắt nhìn Trương Di, hắn có thể nghĩ tới những thay đổi này, khẳng định cũng có rất nhiều người nghĩ đến, sắc mặt một vài bạn trong lớp học có vẻ hưng phấn, nhưng vài người còn lại lộ ra vẻ lo lắng.
Toàn thế giới đều đang thay đổi chưa chắc là chuyện tốt đối với loài người.
Dĩ nhiên, mặc dù vài bạn học có sầu lo nhưng trong lòng bọn họ khát vọng bản thân sở hữu dị năng hơn.
Tự do lên trời xuống đất này thật ra là mơ ước ai cũng từng nghĩ đến.
Chỉ là bất kể mọi người nghĩ như thế nào, bây giờ là thời điểm học tập. Vòng khảo nghiệm thứ bảy tới sẽ có người tiến bộ có người tụt lùi nên sức chú ý của bọn họ đều đặt vào việc học tập.
Không thể nghi ngờ thời gian học tập là khô khan, dài dòng, mỗi lần tan học, rất nhiều bạn học trong lớp đi ra ngoài, thư giãn đầu óc một chút.
Sau tiết thứ ba của buổi sáng, trong sân trường lại truyền đến từng tiếng hô kinh ngạc.
Chương 28: Chuột khổng lồ.
Sau tiết học thứ ba vào buổi sáng, trong khuôn viên trường cấp ba Nhất Trung của thành phố truyền đến từng tiếng kinh hô.
“Chuyện gì xảy ra vậy?”, trong mắt Chu Hạo hiện ra tia nghi hoặc.
“Mau đi ra ngoài xem thử đi, trường Nhất Trung tụi mình có người thức tỉnh dị năng rồi!”, trong âm thanh huyên náo có một câu rõ ràng truyền đến tai Chu Hạo.
Lòng Chu Hạo khẽ động, nhanh chóng đi ra ngoài, hắn đứng ở lầu hai, ánh mắt nhìn ra bên ngoài, lúc này ngay khu vực quanh sân bóng rổ đông đúc người vây xem, căn bản khó có thể nhìn rõ tình cảnh trong đó.
“Đinh linh linh!”, tiếng chuông lớp vang lên, sau đó có mấy vị giáo viên đi tới, học sinh vây quanh sân bóng rổ mới chậm rãi tản đi.
Nhiều học sinh chạy ù về lớp.
Học sinh lớp 8 cũng quay vào lớp, Triệu Nham cũng chạy vào, còn giáo viên lại chậm chạp chưa đến.
“Triệu Nham, bên ngoài xảy ra chuyện gì sao?”, Chu Hạo hỏi.
“Đúng đó Triệu Nham, bên ngoài có nhiều người thế, bọn họ đang nhìn gì vậy?”, Vương Mộng Mộng cũng nhìn Triệu Nham.
“Có chuyện lớn rồi!”, trong mắt Triệu Nham ánh lên nét kích động, nói: “Lúc Tiền Nhất đang chơi bóng rổ với lớp 12 và lớp 6 tự nhiên thân thể bỗng nhiên phát sinh biến hóa, cả người hiện ra một tia kim loại, sau đó dưới một cước của cậu ta toàn bộ sân bóng rổ đều nứt toác hết luôn, vô cùng khủng bố.”
Triệu Nham hưng phấn tả lại hình ảnh mà mình nhìn thấy.
“Oa, mặt đất sân bóng rổ cứng như thế, cậu ta có thể giẫm nát sao?”, Vương Mộng Mộng kinh hô.
“Sau giờ học các cậu có thể đi xem một chút, trên sân bóng rổ có tận mấy chỗ bị nứt ra kia kìa, da của Tiền Nhất còn cứng hơn cả nham thạch rất nhiều, cứ như Hulk ấy!”, Triệu Nham hưng phấn nói.
“Thân thể dị năng?”, trong ánh mắt Chu Hạo lộ ra một tia suy nghĩ.
Đây rõ ràng là sự thức tỉnh của cơ thể.
“Giáo viên tới rồi.”, bỗng nhiên, một âm thanh vang lên, sau đó bên ngoài cửa sổ, giáo viên Sinh học của lớp 8 xuất hiện, rất nhiều học sinh ngừng nói chuyện ngay lập tức.
Đợi đến tiết thứ tư tan học, vốn là thời gian ăn trưa nhưng rất nhiều người lại kéo nhau đến ngó những vết nứt trên sân bóng rổ, Chu Hạo cũng đi đến đó.
“Sức mạnh thân thể như vậy dù có là mình cũng khó làm được ấy chứ?”, Chu Hạo nhìn sân bóng rổ, trong mắt có một tia chấn động.
Sức mạnh của hắn vượt qua năm trăm cân, nhưng rất khó để phá vỡ mặt đất của sân bóng rổ.
Đối với những người thức tỉnh được dị năng, chỉ cần hơi chút thực lực được thức tỉnh cũng đã đạt tới trình độ cực kỳ khủng bố. Tất nhiên, cũng có thể là Tiền Nhất sau khi thức tỉnh cấu trúc đặc biệt trong cấu tạo cơ thể dẫn đến sức phá hoại lớn hơn cả đá.
“Thật lợi hại! Loại dị năng này có thể khống chế lửa, khống chế lôi điện còn cường đại hơn, cho dù là chiêu thức công kích gì cũng có thể dùng thân thể mình trực tiếp nghiền ép nó!”
“Không biết mình có thể thức tỉnh dị năng hay không?”
“Tố chất thân thể hiện tại của mình rõ ràng mạnh hơn so với lúc trước, có cơ hội thức tỉnh.”
——….
Nhiều học sinh vô cùng phấn khích.
Lúc trước cho dù có người thức tỉnh dị năng cũng lại cách bọn họ rất xa, hiện tại lại ở bên cạnh bọn họ, hơn nữa còn là người bọn họ quen thức tỉnh, điều này tự nhiên khiến cho tất cả mọi người vô cùng kích động.
“Phỏng chừng Tiền Nhất sẽ bị mang đi chứ nhỉ?”, Chu Hạo thầm nghĩ trong lòng. Chuyện đã xảy ra, nhà trường chắc chắn không thể che dấu chuyện này.
Thời gian nhanh chóng trôi qua, sau đó trong lớp sáu truyền đến một tin, Tiền Nhất tạm thời nghỉ học một thời gian.
Khoảng thời gian tiếp theo, ở trong thành phố thỉnh thoảng có tin tức truyền đến có người thức tỉnh dị năng.
Những người này có thanh niên, đàn ông trung niên chiếm đa số, hơn nữa càng ngày càng có nhiều người biết tin tức dị năng thức tỉnh, trên đường cái đều có người tùy ý đàm luận, giống như một câu chuyện bình thường dung nhập vào cuộc sống của người dân.
Không chỉ có thành phố, các địa phương khác cũng lục tục xuất hiện nhiều dị năng giả, không biết có người dẫn dắt hay không.
Tuy nhiên, dần dần có tin tức một số nơi xảy ra dị động, vài dị năng giả đã dùng dị năng của mình gây nên bạo động.
Dù sao khi có một ít cường giả thực lực trở nên cường đại thường cảm thấy mình thượng đẳng hơn, người tâm tính tà ác thường có nhiều nghĩ suy.
Những tin tức này nhanh chóng xuất hiện lại nhanh chóng biến mất.
Chẳng bao lâu, thời gian đã trôi qua được một tuần.
“Hiện tại dị năng giả xuất hiện ngày càng nhiều.”, Chu Hạo nghe bạn học xung quanh kể lại.
Có người thống kê thử, hiện tại số lượng dị năng giả xuất hiện trên mạng đã gấp mười lần một tuần trước!
“Là bởi vì độ dày điểm sáng kỳ dị tăng lên sao?”, Chu Hạo yên lặng nói trong lòng.
Trận mưa sao băng thứ hai rơi xuống, độ dày điểm sáng kỳ dị lập tức tăng lên gấp mười lần, số lượng dị năng giả hiện tại cũng ngày càng tăng lên.
Các loại tin tức không ngừng truyền đến, Chu Hạo cũng chú ý từng cái một.
“Oanh!”, trong một ngày, hơn mười tiếng động khủng bố truyền đến, truyền đi với một khoảng cách rất xa. Đây là âm thanh của đại bác.
“Xuất động vũ khí nóng!”, ngay sau đó liền có tin tức.
Đương nhiên, có một vài giả thuyết vì sao sử dụng vũ khí nóng được đưa ra.
Có người nói trong núi xuất hiện một con hung thú vô cùng khủng bố, bọn họ ở đằng xa còn nghe được âm thanh của con hung thú này, hơn nữa hình thể của con hung thú này vô cùng to lớn.
Cũng có người nói không chỉ là một con hung thú.
Nhưng mặc kệ là cách nói nào cũng đã chứng minh rằng có con hung thú khổng lồ xuất hiện.
Lập tức, đông đảo người dân như tỉnh táo lại, bọn họ còn chưa phát sinh biến dị, còn chưa có được siêu năng lực mà đã xuất hiện hung thú khủng bố như vậy.
Thế giới này hình như còn nguy hiểm hơn rất nhiều so với những gì bọn họ tưởng tượng, chẳng qua tin tức lại nhanh chóng chìm xuống, liên tiếp năm ngày sau cũng không xuất hiện chuyện nào giống thế nữa.
——….
Ao nước khổng lồ của thành phố Vu, lúc này nước trong ao đã gần như khô cạn, chỉ còn lại một tầng nước nông, bên trong không có bất kỳ một sinh vật nào.
Nói một cách chính xác, các loài động vật trong thành phố gần như không thể nhìn thấy.
Chu Hạo yên lặng đi lại, đã ba tuần kể từ khi hắn mở ra hình vẽ thứ hai trong đầu, sức mạnh của hắn hiện tại lại tăng lên gần hai trăm cân, cực kỳ khủng bố.
“Không biết hiện tại những động vật này sẽ biến hóa thế nào?”, Chu Hạo yên lặng suy tư.
Con người đứng đầu của chuỗi thức ăn, nhưng lần này con người có thể trở thành loài có lợi ích lớn nhất trước điểm sáng kỳ dị hay không thì lại hoàn toàn không rõ.
Điểm sáng ký dị đã sắp xếp lại thứ tự của các loài hiện tại, về sau ai mà biết được thế giới này có thể lấy sức mạnh của khoa học kỹ thuật làm chủ nữa hay không?
“Hửm?”, bỗng nhiên, ánh mắt Chu Hạo nhìn về phía xa xa, sắc mặt hắn thay đổi.
“Reng reng!”, một thanh âm thanh thúy vang lên, đạo thanh âm kia là truyền đến từ trong ao nước.
Sau thanh âm đó là một cái đầu khổng lồ xuất hiện, thân hình to lớn chậm rãi bước lên mặt đất.
“Đó là cái gì?”
“Cự thú không biết tên, hơn nữa còn xuất hiện trong ao nước.”
“Mau chạy đi!”
——…
Có rất nhiều người nhìn thấy sự thay đổi trong ao nước, trong mắt nhất thời lộ ra vẻ vô cùng hoảng sợ.
Rất nhanh, cự thú này đã hoàn toàn hiện ra trước mắt mọi người, đây là một con chuột với hình thể khổng lồ, thân dài chừng bảy mét, miệng đầy răng bén nhọn, tròng mắt đỏ như máu, nhìn qua cực kỳ khủng bố.
Chương 29: thức tỉnh thân thể giả mạnh mẽ.
Chuột khổng lồ khủng khiếp xuất hiện trước mặt rất nhiều người, chiều dài của nó đạt đến bảy mét, thoạt nhìn quả thực giống như cảnh tượng trong phim khoa học viễn tưởng và huyền huyễn.
“May chạy đi!”
“Con chuột khổng lồ này chắc chắn biến dị rồi!”
——
Rất nhiều người trên đường nhìn về nơi này, trong mắt đầy vẻ hoảng sợ, nhanh chóng chạy đi xa, không dám ở lại.
“Oa oa… cha, mẹ”. Đột nhiên, một tiếng khóc truyền đến, một bé gái khoảng mười tuổi vì sợ hãi, không cẩn thận bị ngã, mà cô bé sợ đến mức quên đứng lên, đành phải khóc liên tục tại chỗ, gào to gọi cha mẹ của mình.
Còn người xung quanh đều đang chạy trốn, bé gái hoàn toàn bị bỏ lại vị trí cuối cùng. Cha mẹ của cô bé cũng không biết là hai người nào.
“Không hay rồi, bây giờ không cứu bé gái này, cô bé rất có khả năng bị chuột khổng lồ tấn công”. Chu Hạo ở bên cạnh ao nước to lớn không xa, nhìn thấy rõ ràng cảnh tượng nơi này, sắc mặt khẽ đổi.
“Có trẻ em bị ngã”.
“Mau đi cứu cô bé!”
——
Một vài người xung quanh rõ ràng nhìn thấy cô bé bị ngã, trong mắt cũng tỏ vẻ vô cùng nóng ruột, nhưng lúc này con chuột khổng lồ đã bắt đầu hành động, họ muốn qua đó cứu, lại không dám, dù sao họ chỉ là người bình thường.
“Mình cách bé gái năm mươi mét, con chuột khổng lồ cách bé gái tám mươi mét, hơn nữa bây giờ con chuột khổng lồ vừa từ ao nước xông ra, mình chỉ cần thể hiện tốc độ bình thường, liền có cơ hội cứu bé gái này. Chỉ cần để ý hành động của con chuột khổng lồ bất cứ lúc nào là được”. Rất nhiều suy nghĩ nhanh chóng hiện lên trong đầu của Chu Hạo, cơ thể của hắn lại không hề do dự, nhanh chóng chạy về phía cô bé.
Một cách nhanh chóng, hắn liền đến bên cạnh bé gái còn đang khóc, sau đó trực tiếp ôm vào lòng, không dám nghĩ nhiều, nhanh chóng chạy về hướng cách xa con chuột khổng lồ.
May mắn là lúc này con chuột khổng lồ còn ở trong ao nước to lớn, không có hành động nào.
“Quá tốt rồi! Bé gái được cứu rồi!”
Người xung quanh cũng thở phào một hơi, họ không dám, nhưng trong lòng họ vẫn hi vọng bé gái không có chuyện gì.
“Gào!” Một âm thanh tức giận vang lên, con chuột khổng lồ cuối cùng đạp ra khỏi ao nước to lớn, móng vuốt phải của nó vung lên, mép ao nước to lớn liền trực tiếp vỡ nát, có thể thấy được sức mạnh khủng khiếp của nó.
“May chạy đi!” Trên đường, càng ngày càng có nhiều người chứng kiến tình hình nơi này, trong mắt đều tỏ vẻ hoảng sợ, toàn bộ nhanh chóng đi xa. Dựa vào sức mạnh của người bình thường, cơ bản họ không thể ngăn cản được bước chân của con chuột khổng lồ.
Chuột khổng lồ gầm thét một tiếng, ánh mắt màu đỏ di chuyển, nó nhìn về phía một tòa nhà lớn, ánh mắt giống như có trí tuệ, tốc độ đáng kinh ngạc, nhanh chóng lao về nơi đó.
“Không hay rồi, con chuột khổng lồ muốn đi phá hủy khu dân cư!”
“Mau đi nơi đó thông báo mọi người rời khỏi”.
——
Trong mắt rất nhiều người tỏ vẻ nôn nóng, khu dân cư là nơi tập trung đông dân, chắc chắn còn có rất nhiều người chưa biết đến sự xuất hiện của chuột khổng lồ.
Trên đường, xe cộ đang chạy đi xa, nhưng có một số dừng lại trên đường. Sự xuất hiện của chuột khổng lồ làm một vài chỗ bị tắc nghẽn giao thông, rất nhiều chủ xe liền chạy khỏi nơi này, thậm chí còn có một chiếc xe tải.
Thế nhưng, móng vuốt chuột khổng lồ vung lên, chiếc xe tải này liền xuất hiện rất nhiều vết nứt.
“Sức tấn công quá khủng khiếp, dựa theo tình hình bây giờ, tòa nhà chắc chắn không ngăn chặn được một vài đòn tấn công của chuột khổng lồ. Nếu nó phá hủy hầu hết tầng một, thì toàn bộ tòa nhà sẽ bị sụp đổ!” Trong mắt rất nhiều người đầy vẻ lo lắng, và sốt ruột.
Họ muốn ngăn cản, lại không có năng lực.
Ở một nơi trong nhóm người, Chu Hạo đặt bé gái trong lòng xuống, nắm chặt nắm đấm, trong tay còn có một số viên đá, căng cứng toàn bộ sức mạnh cơ thể, chuẩn bị ra tay.
Hắn muốn che giấu sức mạnh của mình, nhưng hắn cho rằng không thể trơ mắt nhìn chuột khổng lồ phá hủy khu dân cư, làm nhiều người chết đi. Hắn có sức mạnh nhất định có thể ngăn cản.
“Gào!”
Chuột khổng lồ lại gào thét một tiếng, bóng dáng đang tiến lên không ngừng.
“Hừ!” Chu Hạo đang muốn hành động, đột nhiên dừng bước, ở đằng xa nhanh chóng truyền đến một tiếng hừ lạnh lùng, sau đó một người đàn ông xuất hiện.
Đây là người đàn ông toàn thân mặc áo giáp kì lạ, cơ thể của ông ta đều là từng khối cơ bắp to lớn, thoạt nhìn rất cường tráng, hoàn toàn tương đương với hai người bình thường hợp lại với nhau, còn hai cánh tay của ông ta nhìn cường tráng gấp ba bốn lần người bình thường.
“Đây là dị năng giả sao?” Chu Hạo nhìn người đàn ông phía trước xuất hiện, trong mắt lộ vẻ chấn động.
Trong đầu hắn truyền đến một cảm giác nguy hiểm, hắn có thể cảm nhận được uy thế khủng khiếp trên người đàn ông này, ít nhất người đàn ông này còn mạnh hơn hắn.
“Gào!” Chuột khổng lồ dường như cảm nhận được uy hiếp, quay người lại, nhìn người đàn ông trung niên trước mặt, giận dữ rống lên.
“Ầm!” Khuôn mặt người đàn ông trung niên kiên nghị, bóng người hơi di chuyển, lại nhảy ra khỏi khoảng cách xa mười mấy mét, trực tiếp rơi xuống bên cạnh chuột khổng lồ, một đấm vung lên.
Cơ thể của người đàn ông cao khoảng một mét chín, rất cao, nhưng lại vô cùng nhỏ bé so với chuột khổng lồ.
“Bịch!” Một tiếng va chạm kịch liệt vang lên, chuột khổng lồ dưới cú đấm này, lại không có năng lực ngăn cản, thân thể khổng lồ bay ngược ra ngoài, trực tiếp đập xuống mặt đất.
Rất nhiều xe ô tô bên dưới đều bị thân thể của chuột khổng lồ đè nát.
“Quá mạnh!”
“Quá tốt rồi, chuột khổng lồ này không phải đối thủ của người đàn ông trung niên!”
“Đây nhất định là thức tỉnh thân thể giả!”
——
Người xung quanh đang đứng ở rất xa, hồi hộp nhìn về tình hình ở đây, thấy chuột khổng lồ không ngăn cản được một đấm của người đàn ông trung niên, trong mắt đều có vẻ rất mừng rỡ, không nhịn được liền hoan hô.
Trên sân, trận chiến tiếp tục.
Sau khi người đàn ông trung niên đánh bay chuột khổng lồ, không hề do dự, chân phải gắng sức, thậm chí giẫm mặt đất thành nhiều vết nứt, bóng người của ông ta nhảy vọt, lại xuất hiện phía trước chuột khổng lồ, động tác bắt đầu trở nên vô cùng nhanh nhẹn, từng quyền từng quyền đấm về phía chuột khổng lồ.
“Bịch!” Một đấm đánh ra, trực tiếp đánh trúng đầu của chuột khổng lồ, thân thể chuột khổng lồ đứng không vững, sau đó lại đập mạnh mẽ xuống đất.
“Gào!” Chuột khổng lồ gào thét, miệng của nó đầy máu, nhưng ánh mắt của nó vẫn lộ vẻ hoảng sợ, nó hiểu rằng, mình không phải đối thủ của người đàn ông trung niên phía trước.
Sau đó, nó trực tiếp quay người, nhanh chóng bỏ đi hướng khác, nó lại lựa chọn chạy trốn!
“Muốn chạy?” Khuôn mặt người đàn ông trung niên không đổi, tốc độ đáng kinh ngạc, chưa đến một giây liền đuổi kịp chuột khổng lồ, lại bắt đầu tấn công như cuồng phong vũ bão.
Chỉ vẹn vẹn mấy giây sau, thân thể chuột khổng lồ đập xuống một chỗ, trên người đầy máu, nhưng vẫn không nhúc nhích.
Hiển nhiên, chuột khổng lồ đã bị giết chết.
Ở đằng xa, một chiếc xe tải lớn đang chạy đến, tay phải người đàn ông trung niên nắm lấy, chuột khổng lồ liền bị ông ta tóm gọn, trực tiếp ném lên xe tải khổng lồ.
Xe tải đưa chuột khổng lồ nhanh chóng đi xa, còn bóng dáng người đàn ông trung niên cũng nhảy mấy cái, liền biến mất khỏi nơi này.
Chương 30: Kiếm tiên
“Quá mạnh”.
“Chuột khổng lồ lớn như vậy, trong thời gian ngắn đã giải quyết xong”.
“Nếu tôi thức tỉnh, có sức mạnh như vậy thì tốt rồi”.
——
Người xung quanh nhìn về người đàn ông trung niên rời đi đằng xa, trong mắt đầy vẻ kính nể, còn có một tia ngưỡng mộ.
“Không biết sức mạnh của người đàn ông trung niên kia đạt đến cấp bậc nào?” Trong nhóm người, Chu Hạo thầm nói trong lòng.
Người đàn ông trung niên mạnh hơn hắn, nhưng sức mạnh cụ thể rốt cuộc ở trình độ nào, mạnh hơn hắn bao nhiêu, hắn vẫn không biết.
“Con gái của tôi”. Ở phía xa, một cặp nam nữ trung niên nhanh chóng chạy tới, người phụ nữ lập tức đón lấy bé gái trong lòng Chu Hạp, khóc lớn tiếng.
“Mẹ”. Bé gái quay về vòng tay của cha mẹ mình, cũng khóc lớn.
“Cảm ơn cậu đã cứu con gái của chúng tôi, cảm ơn”. Người đàn ông trung niên nhìn Chu Hạo, rất cảm kích nói.
Ông ta vẫn còn nước mắt lưng tròng.
Bên cạnh ao nước to lớn có rất nhiều người chơi đùa, con gái ông ta mười tuổi, tự chơi một mình không có việc gì, không ngờ rằng lần này lại xảy ra chuyện.
“Tiểu Vũ, mau cảm ơn anh đi”. Người phụ nữ trung niên nhìn Chu Hạo, cũng lập tức nói với con gái của mình. Nếu không có Chu Hạo, còn không biết sẽ xảy ra chuyện gì?
Bé gái lại trốn trong lòng cha mẹ mình không dám ra, không biết có phải quá sợ hãi hay không.
“Không sao”. Chu Hạo mỉm cười, từ chối thù lao mà người đàn ông trung niên muốn đưa, trực tiếp rời khỏi đây.
Hắn không muốn chuốc thêm phiền phức, nhưng hắn không thể trơ mắt nhìn bé gái chết dưới móng vuốt của chuột khổng lồ.
“Trong khoảng thời gian ngắn, đám động vật này lại xuất hiện dữ dội như vậy sao?” Chu Hạo đi về phía khu nhà mình ở, trong mắt lại có vẻ suy tư.
Hắn sẽ không cho rằng chuột khổng lồ đã trốn trong ao nước to lớn trước đó rất sớm, rất có khả năng sự thay đổi xảy ra sau khi điểm sáng kỳ dị thay đổi.
Nghỉ đông mới bắt đầu, liền xuất hiện một số việc thần bí, trời đất lúc đó đã bắt đầu thay đổi, nhưng tốc độ thay đổi rất chậm, hầu như rất khó phát giác.
Chỉ có điều vụ sao băng màu đỏ quy mô lớn rơi xuống lần thứ hai, tốc độ thay đổi này lập tức tăng nhanh lên rất nhiều, chuyện của dị năng giả, động vật biến dị liên tục xảy ra, tràn ngập trên internet.
Nếu không phải trước đó dọn dẹp phần nhiều ao nước, khiến nhiều người giao nộp vật nuôi lên, có khả năng bây giờ trong thành phố Vu đã hoàn toàn hỗn loạn.
Về đến nhà, lúc này Chu Gia Đống và Vương Lan đã đợi ở nhà.
“Cha, hôm nay về sớm sao?” Chu Hạo nhìn cha của mình.
Bình thường Chu Gia Đống về nhà rất trễ, chưa từng đi làm về sớm.
“Trên công trường xảy ra một số chuyện, trong cống thoát nước bên cạnh tòa nhà đang thi công xuất hiện hai con rắn lớn, dài đến bốn mét, có một công nhân bị nó cắn bị thương, cấp bách đi đến bệnh viện. Con rắn lớn đó cũng được mọi người hợp sức xử lí, có người trong quân đội đang kiếm tra cống thoát nước, cha mới về nhà sớm”. Chu Gia Đống nói.
“Gần đây thật sự không yên ổn, đủ loại chuyện kì lạ xảy ra, rất nhiều người nói thế giới này sắp thay đổi rồi, sắp biến thành thời đại thần thoại, nếu như vậy, còn không bằng đừng thay đổi, trước đó còn có thể yên tâm làm việc, bây giờ lại làm lòng người hoang mang”. Vương Lan có hơi lo lắng.
“Cha mẹ, thế giới thay đổi có tốt cũng có xấu, cứ lấy bây giờ ra mà nói, cơ thể của hai người không phải tốt hơn một chút sao?” Chu Hạo mỉm cười nói.
Sau khi trời đất thay đổi, mặc dù chỉ một phần nhỏ người được thức tỉnh, nhưng tố chất cơ thể bây giờ của phần lớn con người đều được nâng cao, khuôn mặt của Chu Gia Đống và Vương Lan nhìn qua rõ ràng tốt hơn rất nhiều.
Mặc dù Chu Hạo vẫn lo lắng trong lòng, nhưng hắn đương nhiên không muốn cha mẹ của mình lo âu, hi vọng họ có tâm trạng tốt.
“Haiz, mẹ là lo lắng nếu thế giới này trở nên hỗn loạn, muốn tìm em gái con càng khó khăn”. Vương Lan thở dài nói.
Bà không quan tâm thế giới thay đổi hay không, điều bà hi vọng là con gái có thể quay về bên cạnh mình.
“Mẹ, mẹ yên tâm, con nhất dịnh sẽ tìm được em gái”. Chu Hạo nói, trong mắt hắn còn mang vẻ kiên định.
Đã mười ba năm trôi qua kể từ khi Chu Nguyệt mất tích, nếu Chu Nguyệt vẫn còn, cũng đã mười lăm tuổi, thế nhưng bây giờ vẫn chưa có tin tức nào.
Vương Lan thở dài, không nói thêm gì, đi vào bếp chuẩn bị đồ ăn, Chu Gia Đống cũng im lặng không nói gì.
Mỗi lần nói đến chuyện của Chu Nguyệt, tâm trạng hai người họ đều rất sa sút.
Chu Hạo về phòng của mình, lấy ra một bức ảnh, trên đó có bé gái rụt rè đang nắm chặt góc áo của bé trai.
Chu Nguyệt từ nhỏ đã nhút nhát, nhận ra bên cạnh không có cha mẹ, anh trai thì sẽ hoảng sợ ra sao?
“Cho dù là ai, chỉ cần dám làm hại em gái của mình, mình chắc chắn sẽ không tha cho người đó!” Chu Hạo nắm chặt nắm đấm, khí thế khủng khiếp trên người tỏa ra.
Thế nhưng một giây sau, hắn trở lại như bình thường.
——
Ngày thứ hai đến rất nhanh, Chu Hạo đi đến lớp học, lúc này Triệu Nham đã đến.
“Chu Hạo, mau đến đây”. Triệu Nham nhìn Chu Hạo, lập tức gọi to, còn vẫy vẫy điện thoại trong tay.
“Hôm nay thứ ba cậu mang điện thoại ra ngoài sao?” Chu Hạo hỏi một cách khó hiểu.
Bình thường cha mẹ Triệu Nham rất nghiêm khắc, cơ bản không để Triệu Nham mang điện thoại đến trường.
“Bây giờ thế giới này không ngừng thay đổi, cha tôi lo lắng an toàn của tôi, liền để tôi mang điện thoại bên mình, xảy ra chuyện gì có thể kịp thời liên lạc với ông ấy”. Triệu Nham nói.
“Tôi cho cậu xem mấy đoạn video”. Triệu Nham ra hiệu Chu Hạo ngồi xuống, nhanh chóng nhấn vào điện thoại.
Đây là một đoạn video, trong video một con ưng lớn dài đến mấy chục mét đang bay trong thành phố, đôi cánh lớn vung lên, phòng ốc như bọt biển, dễ dàng bị cắt ra.
Bên dưới, rất nhiều người đang bỏ chạy điên cuồng.
Sau đó, một tia sáng xuất hiện trên bầu trời, tiếp theo bóng dáng của một lão giả già nua xuất hiện, trong tay của ông ta còn có một thanh kiếm, cứ như vậy đứng thẳng trên không trung.
Trong mắt Chu Hạo lộ ra vẻ chấn động. Đứng thẳng trên không trung, sức mạnh của ông ta mạnh mẽ đến mức nào chứ?
Thế nhưng, Triệu Nham không nói gì, cậu ta cũng đang tiếp tục xem.
Sau khi lão giả xuất hiện, một kiếm vung lên, một vật thể giống như luồng khí lưu màu trắng xuất hiện, trực tiếp đến bên cạnh con ưng lớn, thân thể con ưng lớn sau khi tiếp xúc với khí lưu màu trắng, trực tiếp phân thành hai mảnh, thân thể rơi xuống.
Đoạn video đến đây thì kết thúc.
“Đây là… kiếm khí?” Trong mắt Chu Hạo đầy vẻ chấn động, cảnh tượng trong video giống như trong bộ phim tiên hiệp, vung kiếm xuất hiện kiếm khí, lực tấn công của nó lại đạt đến mức độ khủng khiếp kia!
Con ưng lớn tùy ý vung đôi cánh, liền dễ dàng cắt ngang nhà lầu, có thể thấy được thân thể mạnh mẽ của nó, lại bị kiếm khí giết chết hoàn toàn.
“Ừm, đoạn video này được quay trong thành phố khác, sức phá hoại của con ưng lớn đáng sợ, lại bị trường kiếm trong tay lão giả miểu sát, bây giờ trên internet lưu truyền rộng nhất chính là đoạn video này, rất nhiều người đều gọi lão giả này là kiếm tiên”. Triệu Nham nói, trong mắt cậu ta đầy vẻ kích động và ước ao.