[Dịch] Quật Khởi Thời Đại Mới
Tập 4: Trường học diễn thuyết (c31-c40)
❮ sautiếp ❯Chương 31: Trường học diễn thuyết
Trong mắt Triệu Nham đầy vẻ kích động và ước ao.
Các dị năng lôi điện, hỏa diễm và thân thể đều xuất hiện, trong lòng bọn họ vẫn có thể chấp nhận được, nhưng với khả năng đứng trên không cùng với cảnh tượng giết chóc chỉ trong một thời gian ngắn ngủi thì có là ai cũng không thể nào giữ được bình tĩnh cả.
Chu Hạo chấn động trong lòng, so với những gì hắn tưởng tượng thì thế giới này còn thần bí hơn rất nhiều.
“Trên mạng còn có rất nhiều video của các cường giả, chẳng qua bây giờ có thể đứng trên không thì chỉ có một mình kiếm tiên, dù sao thì đó cũng là năng lực chỉ có trong truyền thuyết mà thôi.”, trong mắt Triệu Nham tràn ngập sự ước ao nói: “Cái gọi là lục địa thần tiên chắc cũng chỉ như thế này thôi?”
Chu Hạo im lặng, hắn cũng bị thủ đoạn của lão giả này làm cho kinh ngạc.
Chẳng qua trong lòng hắn vẫn có rất nhiều nghi vấn.
Rõ ràng bây giờ xã hội đang thay đổi, hơn nữa có đủ loại hình dị năng giả xuất hiện, thậm chí bây giờ kiếm tiên cũng đã xuất hiện, rõ ràng cả xã hội đang có sự thay đổi cực lớn, nhưng bên trên lại không có động tĩnh nào cả, mặc kệ sự thay đổi này, nhưng nếu cứ tiếp tục như vậy thì nói không chừng sau này sẽ xảy ra hỗn loạn.
Lúc thực lực của một người đạt đến trình độ nhất định, thì pháp luật liệu còn có thể trói buộc người đó không? Không ai biết được cả.
Cũng không thể thấy một dị năng giả liền trực tiếp bắt họ lại, phương pháp này có khuyết điểm rất lớn.
Dù sao số lượng dị năng giả thức tỉnh càng ngày càng nhiều, có một số người thức tỉnh trước mắt mọi người, nên dĩ nhiên không thể giấu được, nhưng cũng có người thức tỉnh lúc ở một mình, nên không có ai biết cả.
Ví dụ như Chu Hạo, người nào cũng biết thành tích học tập của hắn được nâng cao, nhưng không ai biết được tố chất của hắn đã vượt xa người thường, hai tay có thể nâng vật nặng mấy trăm cân một cách dễ dàng.
Có một vài dị năng giả lòng dạ độc ác, ẩn nấp trong đám đông, vậy thì tuyệt đối tương đương với một quả bom hình người, tính nguy hiểm rất lớn.
Thời gian trôi qua, người lên lớp càng ngày càng nhiều, chẳng qua bọn họ đều đang thảo luận về việc trên mạng, kiếm tiên gây ra động tĩnh quá lớn, đủ để làm huyên náo một khoảng thời gian.
Lớp tự học buổi sáng, Vương Chấn hiếm khi không đến lớp, nên gần như học sinh nào trong cũng đang thảo luận.
“May mà lúc trước thú nuôi đều đã giao lên trên hết, nhà họ hàng của tớ chỉ có một con chó phát điên, cơ thể biến lớn, cắn bị thương rất nhiều người, cuối cùng chạy đi mất, nghe nói phải mất rất nhiều thời gian mới bắt được.”, Vương Mộng Mộng nói mà trong lòng vẫn còn sợ hãi.
Lúc trước cô rất không bất mãn đối với việc phải giao thú nuôi lên trên, nhưng thái độ bây giờ của cô lại thay đổi hoàn toàn. Lúc trước cô thậm chí còn muốn giấu thú nuôi đi, nếu lúc trước thật sự làm như vậy thì rất có thể người gặp chuyện sẽ là nhà cô.
“Đúng, tớ cũng nghe được mấy vụ thú nuôi làm người bị thương.”, Trương Di gật đầu nói: “Loài người biến đổi xuất hiện dị năng giả, những động vật cũng đang xảy ra biến dị, thú tính trong cơ thể giống như được giải phóng ra ngoài.
“Bây giờ trên thị trường không còn thịt nữa, nên không mua được, các trang trại chăn nuôi cũng bị phong tỏa.”, Triệu Nham đau khổ nói, nhưng trong mắt lại ánh lên quang mang: “Chẳng qua tôi nghe nói là thịt của những động vật biến dị này cũng có thể ăn được.”
“Cậu ăn rồi à?”, Vương Mộng Mộng tò mò hỏi.
“Chưa, bây giờ chỉ mới nghe đồn thôi, trước khi chưa có sự khẳng định chắc chắn thì cho dù đặt thịt đó trước mặt thì tôi cũng không dám ăn.”, Triệu Nham lắc đầu nói.
Đối với những người thích ăn thịt như cậu ta mà nói thì ngày nào cũng ăn rau là một điều vô cùng giày vò.
“Nói không chừng thịt của những động vật biến dị đó lại chứa năng lượng phong phú, có thể giúp cậu thức tỉnh dị năng?”, Chu Hạo nhìn Triệu Nham rồi cười nói.
“Khả năng này không lớn, nếu cách này có hiệu quả thì có khi đã có tin tức xuất hiện trên mạng rồi.”, Triệu Nham nói, lúc trước thật ra cậu ta cũng đã nghĩ đến việc này.
“Không biết tôi có thể thức tỉnh dị năng không nữa?”, trong mắt Vương Mộng Mộng có chút mong đợi.
“Bây giờ trên mạng nói là người thức tỉnh dị năng đều đã trưởng thành rồi, cậu mới mười sáu tuổi thì hy vọng không lớn.”, Triệu Nham cười lớn nói.
“Đánh chết cậu giờ!”, Vương Mộng Mộng tức giận lập tức cầm quyển sách đánh về phía Triệu Nham.
Chu Hạo nghe những lời Triệu Nham nói, trong lòng khẽ động: “Chẳng lẽ thời gian thức tỉnh dị năng tốt nhất là sau khi trưởng thành?”
“Giáo viên chủ nhiệm đến rồi!”
Đúng lúc Chu Hạo đang suy nghĩ thì bỗng nhiên, một giọng nói vang lên, sau đó Vương Chấn bước vào lớp. Cả lớp rất nhanh đã yên tĩnh lại.
“Các em.”, Vương Chấn nhìn các học sinh ở dưới, nói: “Bây giờ, tôi muốn thông báo một việc, sau khi kết thúc lớp tự học buổi sáng, tất cả các học sinh tập hợp ở thao trường, sẽ có người đến trường chúng ta, mở một buổi diễn thuyết cho học sinh toàn trường.”
Trong mắt các học sinh bên dưới có một chút nghi hoặc, gần đây bọn họ không hề nhận được bất kỳ thông tin diễn thuyết nào cả.
Vương Chấn dừng lại một chút sau đó tiếp tục nói: “Nội dung buổi diễn thuyết có liên quan đến những dị năng giả xuất hiện gần đây.”
Oành!
Vương Chấn vừa dứt lời, toàn bộ lớp tám đều trở nên náo động.
“Vậy mà lại có liên quan đến dị năng giả?”
“Chẳng lẽ diễn thuyết có liên quan đến việc thức tỉnh dị năng?”
……
Trong mắt tất cả học sinh đều lộ ra sự kích động, bây giờ, mỗi người đều tràn ngập khát vọng đối với việc thức tỉnh dị năng.
Quan trọng là bây giờ trên mạng có đủ loại dị năng giả xuất hiện, đối với các thiếu nam, thiếu nữ đang ở thời kỳ thanh xuân có mộng tưởng to lớn mà nói thì việc thức tỉnh dị năng có sức hấp dẫn quá lớn.
“Yên lặng.”, Vương Chấn vỗ bàn nói: “Bây giờ tiếp tục tự học, lúc diễn thuyết thì yên tĩnh một chút cho tôi, yên lặng lắng nghe là được.”
Nói xong, Vương Chấn liền đi ra ngoài.
Sau khi ông ta đi, toàn bộ lớp học lập tức trở nên rất náo nhiệt.
“Chu Hạo, cậu nói liệu có cường giả xuất hiện dạy chúng ta không?”, Triệu Nham nói với khuôn mặt tràn ngập sự mong đợi.
“Kỳ thực tôi cảm thấy việc dị năng thức tỉnh có lẽ là dựa vào một vài nhân tố nào đó.”, Chu Hạo suy nghĩ một lát rồi nói.
Nếu chỉ là chỉ dạy, vậy thì chỉ cần biết một vài thông tin đã có thể thức tỉnh dị năng như vậy quá mức đơn giản.
“Haizz, lần đầu tiên cảm thấy lớp tự học buổi sáng khiến người ta khó chịu như vậy.”, hai người nói thêm mấy câu, thì Triệu Nham có chút nôn nóng nói.
Cậu ta nghìn Chu Hạo, có chút kỳ quái nói: “Chu hạo, cậu không vội chút nào à?”
Lúc này trên mặt Chu Hạo rất là bình tĩnh, vẫn như thường lệ.
“Cũng bình thường.”, Chu Hạo cười nói.
Thật ra trong lòng hắn cũng có chút mong đợi, nhưng từ lúc não bộ xảy ra biến hóa thì năng lực khống chế của hắn đã trở nên rất mạnh, nên việc khống chế cảm xúc cũng rất đơn giản.
“Reng Reng!”
Dưới sự chờ đợi của mọi người thì tiếng chuông hết tiết cũng vang lên, sau đó là từng tiếng hoan hô vang lên, gần như tất cả học sinh đều rời khỏi lớp học, đi về phía thao trường.
“Thật nhiều người.”, Chu Hạo và Triệu Nham cùng nhau đến thao trường.
Tất cả học sinh lớp 10, lớp 11, và lớp 12 của trường cấp ba Nhất Trung thành phố Vu cộng lại thì cũng khoảng hơn ba nghìn người!
Lúc trước cả trường cũng đã có những buổi diễn thuyết như vậy, nên mỗi lớp đều có vị trí riêng, lớp 12/8 cũng đến vị trí của mình, nữ sinh đứng trước nam sinh đứng sau, nhanh chóng xếp hàng.
Chương 32: Nguyên khí trời đất
Chỉ vỏn vẹn mấy phút, trên thao trường khổng lồ đã đầy học sinh, đứng trước mỗi lớp là giáo viên chủ nhiệm của bọn họ.
Ánh mắt của các học sinh đều hướng về phía vị trí sân khấu, trong mắt có một chút mong đợi.
Đợi tiếng chuông vào lớp lại vang lên thì trên sân khấu cuối cùng cũng xuất hiện một bóng người, đó là một người đàn ông trung niên nhìn rất nho nhã.
Ngoài người này ra thì không còn ai nữa cả, chỉ đạo trường học cũng không xuất hiện.
“Đây là người giảng giải về việc dị năng thức tỉnh sao?”
“Tôi đoán đây là một dị năng giả rất mạnh.”
“Nhất định là vậy!”
……
Nhất thời, một vài học sinh không nhịn được mà nói thầm với nhau.
Người đàn ông trung niên nho nhã đi đến vị trí cao nhất của sân khấu, vẫy hai tay sau đó áp xuống, cả thao trường lập tức trở nên yên tĩnh.
Ánh mắt của tất cả học sinh đều nhìn ông ta, đợi ông ta nói.
“Chào mọi người, có thể đây là lần đầu tiên mọi người gặp tôi, vậy thì tôi xin tự giới thiệu tôi tên là Lý Thương.”
Người đàn ông trung niên nho nhã cũng chính là Lý Thương mỉm cười nói, nhìn bộ dạng của ông ta, chỉ là lời nói bình thường, nhưng không cần dụng cụ khuếch đại âm thanh, mà giọng nói lại vang khắp thao trường, vì vậy các học sinh đều nghe rất rõ ràng.
“Thực lực của người đàn ông này rất mạnh!”, trong đám người, ánh mắt của Chu Hạo khẽ động, trong đầu hắn truyền đến một cảm giác nguy cơ không tên.
Não bộ của hắn xảy ra biến dị, mặc dù hắn không biết những công năng khác, nhưng vô cùng mẫn cảm trong việc cảm nhận nguy hiểm.
“Tôi tin tất cả mọi người đều đã biết những sự việc kỳ lạ xảy ra gần đây, bao gồm cả việc dị năng giả thức tỉnh, hoặc là kiếm tiên?”, Lý Thương liếc mắt nhìn học sinh toàn trường, không có lời nói thừa thãi nào cả mà trực tiếp nói đến vấn đề mà mọi người quan tâm nhất.
Ông ta vẫy tay, một điểm sáng kỳ dị xuất hiện, nhanh chóng bay đến trước mặt một nam sinh.
“Bạn cho rằng nguyên nhân vì sao dị năng giả thức tỉnh?”, Lý Thương nhìn về phía nam sinh, hỏi.
Rõ ràng nam sinh đó rất căng thẳng, ba giây sau mới ngập ngừng nói: “Là bởi vì trong cơ thể có ẩn giấu siêu năng lực.”
Thông qua điểm sáng cả thao trường đều nghe được lời nói của nam sinh, vô cùng kỳ lạ.
Chẳng qua, nghe được đáp án của cậu ta, cả thao trường đều cười ồ lên. Trong nháy mắt nam sinh đã đỏ hết cả mặt.
Trên mặt Lý Thương vẫn là nụ cười khẽ, vẫy hai tay, biểu thị toàn thao trường im lặng.
“Bạn học này nói kỳ thực cũng không sai, dị năng giả thức tỉnh, cũng có thể nói là thức tỉnh siêu năng lực được ẩn giấu trong cơ thể.”, Lý Thương tiếp tục nói.
“Chẳng qua muốn thức tỉnh dị năng thì rất khó, nó liên quan đến gen trong cơ thể của mọi người.”
Cả thao trường im lặng, chỉ còn lại mỗi giọng nói của Lý Thương.
“Gen là một thứ rất thần bí, cho dù trình độ khoa học bây giờ của nhân loại đã đạt đến mức như hiện tại, có thể rời khỏi trái đất, thăm dò các hành tinh vũ trụ khác, nhưng đối với việc trong cơ thể con người rốt cuộc có bao nhiêu loại gen thì vẫn chưa thể nói chính xác được.”
“Mà có một vài người mang những gen rất đặc thù này, lúc bình thường những gen đều ở trong cơ thể chúng không có lợi mà cũng không có hại, thậm chí còn đan xen với những gen khác, nên khó mà phân rõ được, nhưng lại có liên quan đến việc dị năng giả thức tỉnh.”
Soạt!
Bỗng nhiên, một nam sinh đeo kính phía dưới thao trường dơ tay lên.
Nháy mắt, ánh mắt của rất nhiều học sinh đều nhìn về phía cậu ta.
Ánh mắt của Chu Hạo cũng chuyển động, nhìn về phía nam sinh đó, hắn biết cậu ta, có thể nói, gần như tất cả học sinh lớp 12 đều biết nam sinh đó.
Tôn Hàm, là học bá danh xứng với thực của trường Nhất Trung thành phố Vu, từ lớp 10 đến lớp 12, vẫn luôn xếp hạng nhất, chưa từng để tuột vị trí này vào tay ai.
“Bạn học này có thắc mắc gì sao?”, Lý Thương bị ngắt lời cũng không tức giận mà trực tiếp hỏi.
“Thầy Lý, theo những gì thầy nói, thì những gen này vẫn luôn tồn tại, vậy tại sao lúc trước lại không xảy ra việc dị năng giả thức tỉnh?”, Tôn Hàm hỏi.
“Bởi vì thiếu chất xúc tác.”, Lý Thương giải thích.
“Lấy một ví dụ để so sánh, thả Natri vào trong nước thì sẽ nhanh chóng bị hòa tan, nhưng khi thả kali nitrat vào nước thì nước sẽ bị đóng băng một các nhanh chóng, nên gen cũng như vậy.”
“Dưới điều kiện bình thường thì chúng không có thay đổi, có thể cả đời cũng không xảy ra bất kỳ ảnh hưởng nào đến cơ thể cả, nhưng nếu gặp chất xúc tác thì sẽ nhanh chóng phản ứng lại, một khi phản ứng thì sẽ thức tỉnh dị năng.”
“Mà chất xúc tác này, chúng tôi gọi nó là nguyên khí trời đất, cũng có thể gọi là linh lực.”, Lý Thương nói ra nguyên nhân mà dị năng được thức tỉnh.
“Nguyên khí trời đất? Linh lực?”, trong đám đông bên dưới, trong lòng Chu Hạo khẽ động, hắn nghĩ đến những điểm sáng kỳ dị bản thân cảm nhận được.
Chính là vì hấp thu điểm sáng kỳ dị, thì tố chất thân thể của hắn mới đạt đến trình độ hiện giờ.
“Trước khi xảy ra hai lần mưa sao băng, hàm lượng nguyên khí trời đất chỉ ở mức bình thường, nên những gen này không có tác dụng gì cả. Nhưng sau lần mưa sao băng đỏ đầu tiên thì nguyên khí trời đất ở một số nơi bắt đầu tăng lên, đến khi lần mưa sao băng đỏ thứ hai thì gần như nguyên khí trời đất ở tất cả mọi nơi đều tăng lên.”
“Lúc những nguyên khí trời đất này kết hợp với những gen đặc thù trong cơ thể thì dị năng giả sẽ xuất hiện.”
“Các bạn không cảm nhận được nguyên khí trời đất, cũng không thể nào hấp thu được, nên tôi cũng không thể nói rõ cho mọi người được. Chẳng qua, độ nồng đậm của nguyên khí trời đất rất lớn, nên có một bộ phận nhỏ dung nhập vào trong cơ thể các bạn, vì vậy mới xuất hiện việc tố chất thân thể của các bạn được nâng cao.”
“Không chỉ có các bạn, tố chất thân thể của mỗi người trên trái đất đều được nâng cao, mà sự thay đổi này vẫn đang được tiếp diễn.”
Toàn bộ học sinh bên dưới đều lộ ra sự kích động, mặc dù không cảm ứng được nguyên khí trời đất, nhưng biến hóa trên người thì bọn họ vẫn cảm nhận được rất rõ ràng.
“Thầy Lý, vậy tại sao lại xảy ra hiện tượng mưa sao băng đỏ, hay là ngoài những người có gen đặc thù ra thì những người khác không thể thức tỉnh dị năng được sao?”, Tôn Hàm nói.
“Mưa sao băng đỏ không phải là thứ mà các bạn cần hiểu, về phần thức tỉnh dị năng, không có gì là không thể, thức tỉnh dị năng cũng chỉ là một trong số đó, điểm then chốt khiến mọi người trở nên mạnh mẽ chính là nguyên khí trời đất, chỉ cần hấp thu đủ nguyên khí trời đất thì liền có thể nâng cao thực lực của bản thân, cho dù là người bình thường thì đều có thể thể.”, Lý Thương nói.
“Giống như là tố chất thân thể của mỗi người các bạn đều trở nên mạnh hơn, đây chính là minh chứng mỗi người đều có thể hấp thu nguyên khí trời đất.”
Nháy mắt, trong mắt các học sinh đều lộ ra sự vui mừng, bọn họ sợ nhất chính là mất đi cơ hội trở nên mạnh mẽ.
“Thầy Lý, tôi muốn hỏi một chút, trong cơ thể có gen đặc thù, thì nhất định có thể thức tỉnh sao? Liệu có thể biết thông qua kiểm tra không?”, lại có một học sinh hỏi.
“Gen đặc thù không thể kiểm tra được, về phần thức tỉnh, thì bởi vì năng lực không giống nhau, nên sẽ có nhanh có chậm, nhưng chỉ cần có gen đặc thù thì không sớm thì muộn cũng sẽ thức tỉnh.”, Lý Thương nói.
Chương 33: Nguyên khí xã
Lý Thương tiếp tục nói: “Mỗi người đều có một loại gen đặc thù và có khả năng thức tỉnh khác nhau, nên sẽ có người nhanh sẽ có người chậm.”
“Tuy nhiên, những người này đều đang hấp thụ nguyên khí của trời đất, thực lực của họ ngày càng mạnh. Chúng ta thống nhất gọi họ là nguyên khí giả. Một quyền mà nguyên khí giả sơ cấp đánh ra có sức mạnh từ 500 cân đến 1000 cân, một quyền của nguyên khí giả trung cấp đánh ra có sức mạnh từ 1000 cân đến 2000 cân, còn một quyền của nguyên khí giả cao cấp đánh ra có sức mạnh từ 2000 cân đến 3000 cân.”
Lý Thương giải thích về ba giai đoạn của nguyên khí giả.
“Không biết hiện tại mình đã đạt tới thực lực nào rồi?” Chu Hạo nghe Lý Thương nói, trong lòng không khỏi kích động.
Sức mạnh một quyền đánh ra từ hai cánh tay của hắn đã lên tới hơn 500 cân, nhưng sức mạnh của một quyền đánh ra từ một cánh tay thì không rõ.
Chắc chắn có một mối quan hệ giữa sức mạnh của cánh tay và sức mạnh của quyền pháp, nhưng mối quan hệ này không rõ ràng, giống như một vận động viên cử tạ và một võ sĩ, hai bên không thể nói ai mạnh hơn ai yếu hơn.
“Tiếp theo, thành phố Vu sẽ thành lập Nguyên khí xã, và mỗi học sinh có thể vào đó để kiểm tra trình độ của bản thân, chỉ cần đạt đến nguyên khí giả sơ cấp thì có thể đến luyện tập ở Nguyên khí xã.”
“Nguyên khí xã nằm ở khu vực trung tâm của thành phố Vu.”
“Nguyên khí xã?”, khi đứng trong đám người đang nghe ngóng thông tin Nguyên khí xã được thành lập, trong lòng Chu Hạo nảy ra rất nhiều suy nghĩ.
“Đây hẳn là thế lực do người phía trên thành lập, đúng không?”
Lúc trước sự nghi ngờ của Chu Hạo đều hướng về phía dị năng giả, nhưng bên trên vẫn không có động tĩnh gì.
Bây giờ xem ra phía trên đã chuẩn bị xong, nơi bị phong tỏa lúc trước chắc là để thành lập Nguyên khí xã, đặc biệt nhắm vào Nguyên khí giả, cũng chính là nơi ở của Nguyên khí giả.
“Tất cả mọi người đều có thể vào Nguyên khí xã để kiểm tra, trở thành nguyên khí giả sơ cấp thì một tháng được cấp 3.000 tệ tiền lương, trở thành nguyên khí giả trung cấp thì một tháng được cấp 6.000 tệ tiền lương, trở thành nguyên khí giả cao cấp thì mỗi tháng được cấp 10.000 tệ tiền lương.” Lý Thương nói tiếp.
Bùm!
Sau khi Lý Thương vừa nói xong, thì một bầu không khí náo động xảy ra.
Sự phát triển của thành phố Vu được coi là trung bình, lương người đi làm bình quân khoảng 3.000 tệ một tháng, nếu đạt tới 6.000 tệ thì được coi là lương cao, chỉ cần trở thành nguyên khí giả thì có thể giống như một người đi làm được nhận tiền lương. Thực lực càng mạnh lương càng cao.
Hầu hết các gia đình có mặt tại đây đều chỉ có mức thu nhập trung bình, trước đây họ cũng để ý đến việc thức tỉnh dị năng vậy nên giờ đây sự hấp dẫn của Nguyên khí xã với bọn họ là vô cùng lớn.
“Bên cạnh đó, Nguyên khí xã còn có rất nhiều lợi ích, muốn biết tốt như thế nào thì phải đợi đến khi các bạn trở thành Nguyên khí giả rồi từ từ tìm hiểu.” Lý Thương liếc nhìn những học sinh có mặt.
“Cuối cùng, điều tôi muốn nói là xác suất trở thành Nguyên khí giả không cao, tài năng, cơ hội,… là điều tất yếu. Cho dù ai cũng có thể hấp thụ nguyên khí của trời đất, nhưng những người có thể đạt đến Nguyên khí giả sơ cấp là một người trong 10000 người. Thế giới đang dần thay đổi nhưng hầu hết vẫn là người thường, nguyên khí giả chỉ chiếm một số ít mà thôi.” Lý Thương nghiêm túc nói.
Những lời nói của ông ta như một đòn giáng mạnh vào những học sinh này.
“Được rồi, tôi đã nói hết những gì cần nói rồi, tôi sẽ đợi mọi người ở Nguyên khí xã.” Lý Thương nói xong liền bước xuống bục cao.
“Trời ạ, Nguyên khí giả!”
“Sẽ thật tuyệt nếu tôi có thể trở thành một nguyên khí giả!”
“Thầy Lý Thương nói rằng mọi người đều có khả năng trở thành một nguyên khí giả, và tôi không biết phải làm thế nào.”
——
Tất cả các bạn trong lớp đều vô cùng phấn khích, mặc dù lúc cuối Lý Thương đã nói rằng rất khó để trở thành một Nguyên khí giả, mặc dù mỗi học sinh mới chỉ được tiếp xúc với thông tin về sự thức tỉnh dị năng, nhưng tất cả họ đều tin rằng họ có gen đặc thù và có thể trở thành người may mắn đó.
“Cuối cùng, mình cũng biết được nguyên nhân thức tỉnh dị năng. Mình nhất định có thể tiến vào Nguyên khí xã.” Trong đám người, trên mặt Triệu Nhân tràn đầy vẻ chờ mong.
“Có thể tiến vào một cách dễ dàng như vậy sao?” Chu Hạo thầm nói trong lòng.
Xem ra với tình huống hiện tại, người thức tỉnh dị năng trong thành phố Vu không nhiều, không thức tỉnh thì uy lực của một quyền mà muốn đạt tới 350 cân chắc chắn rất khó đạt được. Ai cũng nói muốn trở thành một Nguyên khí giả, nhưng người có thể trở thành một Nguyên khí giả thì lại rất ít.
Nhưng trong lòng Chu Hạo cũng kích động, chỉ cần trở thành Nguyên khí giả trung cấp thì hàng tháng đều có thể nhận được 6.000 tệ.
Bố hắn mỗi ngày chỉ được hai ba trăm tệ, lương tháng không quá 6.000 tệ.
“Có nên tham gia hay không?” Chu Hạo suy nghĩ trong lòng.
Hắn là một người rất điềm tĩnh và luôn giữ thái độ khiêm tốn, không muốn phô trương sức mạnh của mình và cũng không muốn dính líu đến một số việc, vì vậy trong lòng hắn có một chút mâu thuẫn.
“Chu Hạo, buổi trưa cậu có định đi xem Nguyên khí xã không?” Triệu Nham hỏi.
“Đương nhiên là đi.” Chu Hạo không chút do dự mà gật đầu.
Bất kể hắn có gia nhập hay không thì trước hết cũng phải xem Nguyên khí xã như thế nào đã.
Sau đó, đại hội trên sân thể dục giải tán, từ lúc Lý Thương đi ra đến lúc rời đi, toàn bộ quá trình cũng không kéo dài bao lâu, không biết Lý Thương đến trường học khác để tiếp tục bài phát biểu của mình hay đã đi đâu đó.
Có rất nhiều trường học ở thành phố Vu.
Tại lớp học, các giáo viên biết học sinh không có tâm trạng nghe giảng nên đã phát bài kiểm tra và để học sinh làm bài. Đây là một phương pháp hữu hiệu để di dời sự chú ý của học sinh.
Khi tiếng chuông báo giờ tan học thứ tư vang lên, ngay lập tức cả thành phố Vu trở nên vô cùng náo nhiệt, nhiều học sinh thậm chí còn không ăn, họ rời khỏi khuôn viên trường ngay lập tức và đi đến khu vực trung tâm thành phố.
“Chà, có nhiều người quá.” Triệu Nham thốt lên khi đến khu vực trung tâm.
Lúc này, nơi bị phong tỏa ở trung tâm thành phố Vu cuối cùng cũng được mở ra, đây là một tòa nhà khổng lồ có một không hai, có diện tích hơn một triệu mét vuông, đứng ở trung tâm thành phố như thế này, nhìn rất hoành tráng.
Ở vị trí phía trên lối vào của tòa nhà, ba chữ Nguyên khí xã được viết bằng chữ Hán cổ truyền thống.
Xung quanh Nguyên khí xã tập trung vô cùng đông đúc, bao gồm cả thanh niên và những người trung niên, thậm chí còn có một số người già và trẻ em.
Rõ ràng, không chỉ trường cấp ba Nhất Trung biết tin tức về Nguyên khí xã mà có lẽ toàn bộ thành phố Vu đều biết chuyện.
Triệu Nham và Chu Hạo cố gắng chen vào đám đông để tiến đến cổng Nguyên khí xã.
Mỗi lần, cả trăm người cùng nhau tiến vào Nguyên khí xã rồi họ lại bước ra, và trong mắt những người bước ra đều lộ ra vẻ thất vọng. “Không biết bây giờ đang xảy ra chuyện gì?” Triệu Nhân nhìn cảnh tượng xung quanh rồi lại nhìn một người đàn ông trung niên bên cạnh, lễ phép nói: “Bác ơi, bây giờ có ai gia nhập Nguyên khí xã không ạ?
“Chỉ có một người, đó là một cậu thanh niên đã thức tỉnh dị năng hệ băng.” Người đàn ông trung niên lắc đầu nói: “Muốn trở thành Nguyên khí giả sơ cấp, nếu thức tỉnh dị năng thì dị năng cũng phải đạt đến một cấp độ nhất định. Nếu không thức tỉnh được dị năng, thì yêu cầu thể lực tự nhiên cũng phải đạt tới mức 700 cân. Điều này thật sự quá khó. ”
Rõ ràng, người đàn ông trung niên đã thử nghiệm trước đó và đã thất bại.
“Thức tỉnh dị năng hệ băng?” Chu Hạo nghĩ đến người thanh niên mình đã từng nhìn thấy bên hồ bơi.
Chương 34: Thú hình quyền
Chu Hạo đột nhiên nhớ đến người thanh niên mà lúc trước mình nhìn thấy ở bên bờ ao kia. Lúc đó người thanh niên đó bỗng nhiên thức tỉnh dị năng, Chu Hạo bị dọa cho choáng váng.
“Tận 700 cân cơ à? Thế thì mình không có cơ hội rồi.” Triệu Nham khổ sở nói.
Cậu ta biết cho dù mình có đi vào thì chắc chắn cũng sẽ thất bại. Nhưng Triệu Nham cũng không cảm thấy nản lòng cho lắm, bây giờ đã có rất nhiều người tham gia khảo nghiệm rồi, nhưng chỉ có một người thành công. Điều này chứng tỏ xác suất thành công là rất nhỏ.
Chu Hạo đứng trong nhóm người, không có ý định đi vào bên trong. Mặc dù trong lòng hắn đã do dự rất lâu, cũng rất tò mò về Nguyên Khí Xã, nhưng hắn không muốn cuộc sống bình yên của mình bị xáo trộn.
Hắn và Triệu Nham ở lại đây thêm một chút, sau đó cùng nhau rời đi.
Buổi chiều, hai người quay trở lại lớp, trong trường trung học Nhất Trung thành phố Vu lại truyền ra mấy tin tức.
Tin tức thứ nhất là Tiền Nhất mới trở lại trường học, tin thứ hai là cậu ta đã trở thành Nguyên khí giả trung cấp của Nguyên Khí Xã.
Đến tận buổi trưa thì toàn bộ thành phố Vu cũng mới chỉ có một vị Nguyên khí giả sơ cấp, thế mà Tiền Nhất đã trở thành Nguyên khí giả trung cấp rồi, thực lực mạnh hơn, thân phận cũng cao hơn.
Rất nhiều học sinh đều đi tới lớp 6, muốn xem xem Tiền Nhất đã thay đổi như thế nào, mở mang thêm kiến thức về thực lực của cậu ta.
Chu Hạo không đi, lớp 6 và lớp 8 đều ở tầng hai, bây giờ ngoài hành lang tầng hai đông nghịt học sinh, thậm chí còn không ít học sinh không chen lên được.
“Reng reng reng!” Tiếng chuông vào lớp vang lên, các học sinh đành phải ngậm ngùi đi về lớp học của mình.
“Chu Hạo, cậu có biết sau khi rời khỏi trường học thì Tiền Nhất đã làm gì không? Cậu ta luôn ở trong Nguyên Khí Xã, trước khi thành phố Vu cũng xuất hiện một vài Nguyên khí giả, những người đó cũng ở đó để huấn luyện.” Triệu Nham về tới bàn học của mình, hưng phấn nói.
Cậu ta rất quan tâm tới mấy chuyện này, thế nên nhanh chóng nhận được tin tức.
“Thực lực của những Nguyên khí giả đó thế nào?” Chu Hạo cũng rất tò mò, nhìn Triệu Nham hỏi,
“Không biết nữa, Tiền Nhất không trả lời.” Triệu Nham lắc đầu.
Nhưng ngay sau đó giọng của Triệu Nham lại lập tức trở nên hưng phấn: “Trên mạng có rất nhiều tin tức, đều là tin ở những thành phố khác chuyển đến, tất cả đều là thông tin về Nguyên Khí Xã. Nguyên Khí Xã bây giờ đã hoàn toàn lấn át Kiếm Tiên rồi.
Kiếm Tiên có khả năng đứng thẳng trên không trung, nhưng đối với mọi người mà nói thì vẫn vô cùng xa lạ, còn Nguyên Khí Xã lại cách mọi người rất gần. Nguyên Khí Xã gần đây lại tổ chức cuộc khảo nghiệm để kiểm tra thực lực và thu nạp thêm thành viên, rất thích hợp với những người có khát vọng thức tỉnh được dị năng của mình, thế nên ngay sau khi xuất hiện đã lập tức thu hút nhiều sự quan tâm của mọi người.
“Dựa vào Nguyên Khí Xã mà hầu hết các Nguyên khí giả vừa mới thức tỉnh dị năng đều đã được tập hợp gần như đầy đủ.” Trong lòng Chu Hạo xuất hiện rất nhiều suy nghĩ.
Theo như phỏng đoán của hắn thì sự xuất hiện của Nguyên Khí Xã chính là do phía trên tạo ra để có thể khống chế được những Nguyên khí giả. Nếu như xét theo bình thường mà nói thì những Nguyên khí giả vừa mới thức tỉnh dị năng thì thời gian tu luyện sẽ ngắn hơn những Nguyên khí giả chưa thức tỉnh, thực lực tất nhiên cũng sẽ mạnh hơn một chút.
Toàn bộ Hoa Hạ có tới hơn sáu trăm thành phố, thế mà chưa tới một ngày đã gần như nơi nào cũng có Nguyên Khí Xã. Nguyên Khí Xã lúc này giống như một con quái vật khổng lồ bao trùm lấy Hoa Hạ, trở thành một nơi và vô số người khao khát được gia nhập.
Chu Hạo yên lặng suy nghĩ một chút, sau đó không khỏi lắc đầu, những lo lắng trước kia của hắn đúng là dư thừa mà. Mặc dù trước đây hắn đã nghĩ đến rất nhiều, nhưng mà những thứ hắn có thể nghĩ được thì chắc chắn phía trên cũng sẽ nghĩ được, hơn nữa bọn họ còn nghĩ được cả cách để giải quyết những vấn đề đó.
Sự nổi dậy của Nguyên Khí Xã xem ra chính là một cách rất hữu hiệu để thu nạp những Nguyên khí giả.
Tiết học đầu tiên của buổi chiều là tiết Vật lý, nhưng thầy chủ nhiệm Vương Chấn lại bước vào nói: “Tiết tiếp theo là tiết Thể dục, tất cả các em học sinh đi ra ngoài sân.”
Xoạt!
Học sinh trong lớp lập tức náo loạn cả lên, bởi vì bọn họ đến tận thứ năm mới học Thể dục.
Nhưng tất cả cũng không dám ý kiến, nhanh chóng đi ra ngoài sân thể dục.
Lúc lớp của Chu Hạo đi xuống thì ở ngoài sân thể dục đã có rất nhiều học sinh của các lớp khác rồi, tính cả học sinh của lớp 8 nữa là khoảng 300 người.
“Học sinh mấy lớp khác tới đây làm gì thế? Hôm nay bọn họ cũng có tiết thể dục sao?” Có học sinh nghi ngờ hỏi.
Giáo viên thể dục tới dẹp trật tự một lúc, chẳng mấy chốc năm lớp đã tập hợp đầy đủ.
Mọi người đang thảo luận ầm ĩ thì một bóng người từ phía xa nhanh chóng đi tới.
Đây là một người đàn ông mặc một bộ giáp kỳ lạ, cao khoảng 1m9, cơ thể toàn là cơ bắp, bắp tay và cánh tay to lớn và cứng cáp hơn người bình thường ba bốn lần.
Người đàn ông nhìn không khác nào một con mãnh thú hình người.
“Đây là ai thế? Trông còn cường tráng hơn cả vận động viên cử tạ!”
“Tôi nghĩ có lẽ đây là một Nguyên khí giả. Tiết đầu tiên của buổi chiều lại đi học Thể dục đã là chuyện kỳ quái lắm rồi, nói không chừng chuyện này có liên quan đến Nguyên khí giả.”
“Tôi cũng cảm thấy như thế.”
——
Nhóm học sinh nhìn thấy người đàn ông kia đi tới thì không nhịn được mà bắt đầu bàn luận.
“Là ông ta?” Chu Hạo nhìn thấy rõ người đàn ông trước mặt thì kinh hãi thốt lên.
Lần trước, ngay trên đường thành phố Vu, người đàn ông này đã dùng một quyền đánh bay con chuột khổng lồ dài bảy mét, sức mạnh chắc chắn phải đạt tới một trình độ vô cùng khủng khiếp!
“Tôi là Vương Nguyên, bây giờ sẽ là huấn luyện viên của mọi người. Một tiếng tiếp theo, tôi sẽ dạy cho mọi người một loại quyền pháp!” Người đàn ông, cũng chính là Vương Nguyên quét mắt nhìn nhóm học sinh ở đây.
Giọng nói của ông ta vô cùng hùng hồn, lọt vào trong tai nghe như sấm rền.
Tất cả học sinh yên lặng lắng nghe, không dám nói câu thừa thãi nào. Bọn họ ai cũng cảm nhận được uy thế mạnh mẽ trên người người đàn ông này.
“Bộ quyền pháp này của tôi có liên quan đến nguyên khí trời đất. Chỉ cần mọi người nắm giữ được nó, sau đó không ngừng luyện tập thì có thể hấp thu càng ngày càng nhiều nguyên khí trời đất. Cho dù không có gien đặc thù thì mọi người cũng có cơ hội trở thành một vị Nguyên khí giả sơ cấp.” Vương Nguyên lại nói tiếp.
Bùm!
Tất cả những học sinh nghe được câu này thì đều lộ rõ vẻ kích động. Bọn họ không dám nói câu nào, cố gắng đè nén hưng phấn trong lòng, tiếp tục lắng nghe.
“Quyền pháp này có tên là Thú hình quyền, tổng cộng bao gồm năm thức, lần lượt là Hổ hình quyền, Xà hình quyền, Hầu hình quyền, Báo hình quyền, Tượng hình quyền. Tôi sẽ dạy cho mọi người trong vòng một tiếng, nói cách khác là mọi người chỉ có một tiếng được nghe tôi giảng dạy mà thôi.” Vương Nguyên nói.
Các học sinh lập tức nghiêm túc lắng nghe.
“Thú hình quyền, ý nghĩa như tên, chính là bắt chước hình dạng của động vật, nhưng phải bắt chước làm sao ra được ý vị của nó. Hổ hình quyền nói về sự dũng mãnh…”
Vương Nguyên nắm chặt hai tay, thân thể hơi nghiêng về phía trước, sau đó vung ra một nắm đấm.
“Răng rắc!”
Xung quanh dường như truyền đến tiếng động, khí thế trên người Vương Nguyên thay đổi hoàn toàn, bây giờ ông ta không khác gì một con hổ hung mãnh.
“Đây là Xà hình quyền.” Khí thế trên người Vương Nguyên lại thay đổi, quyền pháp cũng cảm giác như vô cùng xảo trá.
“Hầu hình quyền!”
“Báo hình quyền!”
“Tượng hình quyền!”
Khí thế trên người Vương Nguyên thay đổi không ngừng, lần lượt thi triển Thú hình quyền.
Chương 35: Phổ biến
Loài hổ dũng mãnh, loài rắn âm lãnh, loài khỉ linh hoạt, loài báo tốc độ, loài voi bất khuất chỉ tiến không lùi. Năm loại quyền pháp này không tính là quá khó, nhưng sau khi được Vương Nguyên thi triển thì lại hoàn toàn bộc lộ ra được khí thế của nó.
“Được rồi, bây giờ mọi người phân tán ra tự động luyện tập, năm phút nữa tôi sẽ lại thi triển một lần! Thú hình quyền ban đầu muốn nắm bắt được nó không đơn giản, nhưng bây giờ khắp nơi đều có nguyên khí trời đất, mọi người chỉ cần tập trung tinh thần, không ngừng cố gắng thì tố chất thân thể sẽ tăng lên, đến lúc đó là có thể nắm bắt được nó.” Vương Nguyên nói thẳng.
Nói xong, ông ta lại đứng sang một bên, không nói thêm gì nữa.
Các học sinh ở trên sân thể dục không ngừng vung vẩy nắm đấm, mặt mũi vô cùng hào hứng, nghiêm túc luyện tập.
Năm thức quyền này không tính là khó, chỉ cần trí nhớ không quá kém là có thể ghi nhớ được hết. Đối với những học sinh tràn đầy khát vọng được thức tỉnh dị năng mà nói thì quyền pháp này chẳng khác nào bí tịch tuyệt thế.
“Dựa vào quyền pháp này là có thể hấp thu được nguyên khí trời đất?” Chu Hạo nghĩ thầm.
Hắn đứng một chỗ, cũng bắt đầu thi triển.
Sau khoảng thời gian tu luyện, trí nhớ của hắn càng ngày càng mạnh mẽ, chỉ cần nhìn qua một lần là rất khó quên.
Những động tác của Vương Nguyên đều đang khắc rõ ràng ở trong đầu hắn.
Chu Hạo vung quyền pháp lên, yên lặng cảm nhận.
Sau khi thi triển lần đầu tiên, Chu Hạo không cảm nhận được bất kỳ biến hóa nào trên cơ thể mình, thế là hắn lại tiếp tục thi triển lần thứ hai, lần thứ ba.
Hắn thực hiện quyền pháp càng ngày càng thuần thục. Chu Hạo cố gắng không dựa vào ưu thế của tố chất thân thể mà mô phỏng lại tư thế kia của Vương Nguyên.
Vương Nguyên đứng ở phía xa, ánh mắt nghiêm túc quan sát khắp sân thể dục.
“Huấn luyện viên Vương Nguyên, những học sinh này luyện tập như thế nào?” Cách đó không xa, ngoại trừ các giáo viên thể dục thì phó hiệu trưởng trường cấp ba Nhất Trung Trương Vinh cũng ở đây. Ông ta đi tới trước mặt Vương Nguyên, hỏi.
“Thời gian quá ngắn, chưa nhìn ra được cái gì.” Vương Nguyên lắc đầu nói.
“Hâm mộ những học sinh này quá, chúng tôi lớn tuổi rồi, muốn nâng cao năng lực cũng khó.” Trương Vinh thở dài, trong mắt không giấu nổi vẻ ngưỡng mộ.
“Giai đoạn hấp thu nguyên khí trời đất tốt nhất chính là giai đoạn từ mười lăm đến ba mươi tuổi, vượt qua khoảng thời gian này thì thực ra vẫn có cơ hội tiến bộ, chỉ là cơ hội nhỏ hơn những người ở độ tuổi kia mà thôi.” Vương Nguyên bình tĩnh nói: “Ông chưa chắc không có cơ hội.”
Ánh mắt của ông ta nhìn về phía nhóm học sinh, nói: “Những học sinh này đang ở độ tuổi trẻ nhất, dạy dỗ bọn họ phải vô cùng cẩn thận, nhất định không được xảy ra sơ suất.”
“Huấn luyện viên Vương Nguyên, mọi chuyện đều đã được chuẩn bị hết sức kỹ càng, không xảy ra vấn đề gì đâu.” Trương Vinh đảm bảo.
Thực lực của Vương Nguyên rất mạnh, thế mà lại tới trường cấp ba Nhất Trung để dạy dỗ đám học sinh non nớt này. Lý do là bởi vì nguyên khí trời đất gia tăng, những học sinh này đang là độ tuổi hấp thu nguyên khí dễ dàng nhất, có thể đạt được những tiến bộ lớn nhất, cũng rất có thể sau này sẽ có nhiều cường giả xuất hiện từ trong số bọn họ.
“Ừm.” Vương Nguyên gật đầu một cái, sau đó ánh mắt bỗng nhìn về một phía.
“Có một mầm mống tốt.” Ánh mắt Vương Nguyên lộ ra vẻ hài lòng hiếm thấy.
Năm phút sau, Vương Nguyên lại một lần nữa tiến đến, nhìn về phía hơn ba trăm học sinh bên dưới: “Bây giờ tôi lại biểu diễn cho mọi người xem Thú hình quyền một lần nữa!”
Vương Nguyên không nói quá nhiều, nhanh chóng thi triển một lần, các học sinh nhìn không chớp mắt.
Vừa rồi bọn họ cũng đã luyện tập rất nhiều lần, biết mình thiếu sót ở chỗ nào.
Thời gian cứ thế trôi đi, các học sinh không ngừng luyện tập, thỉnh thoảng Vương Nguyên lại thi triển lại Thú hình quyền một lần, để các học sinh cảm nhận được khí thế của nó.
Nếu như bọn họ có thể thi triển ra được khí thế đó, vây thì hoàn toàn có thể trở thành Nguyên khí giả sơ cấp.
Cuối cùng, thời gian một tiếng đã kết thúc.
“Được rồi, dừng ở đây thôi, mọi người cũng đã rất nhuần nhuyễn với Thú hình quyền rồi. Thời gian tiếp theo, mọi người cần phải chăm chỉ luyện tập, tranh thủ sớm nắm giữ được quyền pháp bên trong. Cho dù không thể trở thành Nguyên khí giả sơ cấp thì quyền pháp này cũng mang lại rất nhiều ưu điểm đối với thân thể mỗi người.” Vương Nguyên nói.
“Còn nữa, tôi cũng đã giao những video liên quan đến Thú hình quyền cho giáo viên của mọi người. Nếu như người nào cần thì có thể liên hệ với giáo viên để copy lấy một bản.”
“Kết thúc một tiếng rồi, tạm biệt!” Vương Nguyên đứng thẳng người, trịnh trọng chào theo kiểu nhà binh.
“Tạm biệt huấn luyện viên!” Các học sinh bên dưới cũng trăm miệng một lời, chào hỏi lại theo kiểu nhà binh!
Vương Nguyên khẽ mỉm cười, sau đó xoay người nhanh chóng bước đi.
“Nhìn dáng vẻ của huấn luyện viên Vương Nguyên thì có vẻ như là quân nhân. Nguyên khí trời đất mới xảy ra biến hóa không được bao lâu mà thực lực của ông ta đã đạt được đến mức khủng khiếp như thế nào, chẳng lẽ trước đó ông ta đã là cường giả rồi? Còn cả Thú hình quyền kia nữa, đây chắc chắn là một bí tịch. Nhưng nếu là bí tịch thì chắc chắn phải có người sáng tạo ra nó, vậy người đó là ai?” Chu Hạo đứng trong đám người, trong lòng yên lặng suy nghĩ.
Lúc hắn ở trên sân thể dục cũng chỉ thi triển Thú hình quyền đơn giản, giống như người thường. Nhưng mà sau khi càng quen thuộc thì hắn lại càng cảm nhận được sự kỳ diệu của nó.
Chu Hạo âm thầm khẳng định, Thú hình quyền này không chỉ là một phương pháp hấp thu nguyên khí trời đất mà còn là một thủ đoạn công kích mạnh mẽ!
“Oa! Chu Hạo, sau một tiếng thi triển Thú hình quyền, tôi cảm thấy thân thể mình vô cùng ấm áp, hình như tôi sắp thức tỉnh dị năng rồi.” Triệu Nham ở bên cạnh Chu Hạo, mặt mũi tràn đầy hưng phấn nói.
“Hy vọng cậu có thể thức tỉnh.” Chu Hạo cười nói.
Một ngày học tập trôi qua rất nhanh, Chu Hạo về tới nhà của mình.
Hắn đã nhìn thấy rất nhiều tình cảnh ở thành phố Vu, cũng nghe được xung quanh mọi người đang thảo luận về Nguyên Khí Xã, bỗng nhiên cảm thấy hơi xúc động.
Toàn bộ thành phố Vu, không phải chỉ có một mình Nguyên Khí Xã lúc trước lâm vào trạng thái ẩn nấp. Đến bây giờ vẫn còn vài chỗ đang lâm vào trạng thái phong tỏa, không biết bên trong tột cùng là cái gì.
Chu Hạo chỉ là một học sinh cấp ba, tất nhiên không có khả năng suy đoán được những điều đang được che giấu.
Hắn vừa suy nghĩ, vừa đi tới bên bờ ao nước.
Con chuột khổng lồ trước đây ngoi lên từ ao nước này, thế nên ao nước đã bị lấp đi, gần như khô cạn.
“Có nên gia nhập Khí Nguyên Xã không?” Chu Hạo nhìn ao nước lớn trước mặt, không khỏi nghĩ đến con chuột khổng lồ, rồi lại nghĩ đến chuyện Nguyên Khí Xã.
Gia nhập Nguyên Khí Xã thì hắn sẽ bị bại lộ trước mặt mọi người, cũng sẽ bị chịu nhiều sự hạn chế; đây là điều hắn không muốn. Thế nhưng, gia nhập Nguyên Khí Xã thì lại có thể biết được nhiều tin tức, thực lực cũng càng lúc càng mạnh lên.
Chu Hạo do dự.
Chẳng mấy chốc, Chu Hạo đi đi về khu nhà của mình. Phía trước khu nhà hắn là một bãi đất trống, có mấy người đang luyện quyền ở đó, chính là luyện Thú hình quyền mà hắn mới học được ở trường.
“Quyền pháp này phổ biến như thế rồi cơ à?” Chu Hạo nghĩ thầm.
Trên đường về nhà, hắn đã nhìn thấy không ít người đang luyện Thú hình quyền.
Chương 36: Thế giới chậm rãi thay đổi
Trước đây phổ biến nhất là Thái cực quyền và nhảy quảng trường, nhưng bây giờ khắp nơi mọi người đều đang tập Thú hình quyền.
Khi Chu Hạo về đến nhà thì Chu Gia Đống cũng đã về rồi.
“Tiểu Hạo, hôm nay trường học có dạy cho các con quyền pháp gì đó không?” Chu Gia Đống vừa nhìn thấy con trai mình đã hỏi.
Chu Hạo nghe vậy thì gật đầu: “Có ạ, có chuyện gì thế cha?”
“Quản đốc công trường của cha cũng gửi cho mọi người một video, nói mọi người lưu về điện thoại. Lúc cha về nhà thì Trần Kiến cũng gửi cho cha một video như thế, nói mọi người bắt đầu tập luyện.” Chu Gia Đống nói.
“Nhà hàng mà tôi làm việc cũng thế, nói là quyền pháp trong video có tác dụng cải thiện sức khỏe, nếu chăm chỉ luyện tập thì còn có cơ hội gia nhập vào Nguyên Khí Xã.” Vương Lan cũng nói.
“Xem ra trường học của mình đặc biệt hơn một chút, còn mời cả một Nguyên khí giả có chuyên môn tới làm huấn luyện viên dạy dỗ bọn mình, còn cha mẹ và những người khác chỉ học tập qua video.” Chu Hạo lập tức suy nghĩ được nhiều chuyện.
Nếu như chỉ nhìn qua video thì chắc chắn không thể tốt bằng được chỉ đạo tận mắt. Trong video khó mà có thể cảm nhận được khí thế mà quyền pháp này mang lại.
Chu Hạo nhìn cha mẹ mình, suy nghĩ một chút rồi nói: “Cha mẹ, nếu như con có thể thức tỉnh dị năng thì cha mẹ có hi vọng con gia nhập Nguyên Khí Xã không?”
“Tiểu Hạo, có rất nhiều người muốn gia nhập Nguyên Khí Xã, nhưng mà trên đời này không có bữa cơm nào miễn phí, một khi gia nhập chắc chắn sẽ phải gánh chịu một phần trách nhiệm. Có muốn gia nhập hay không cần phải xem con đã chuẩn bị sẵn sàng để gánh trách nhiệm hay chưa.” Chu Gia Đống nói.
“Đúng vậy, Tiểu Hạo, con từ nhỏ đã là một đứa bé hiểu chuyện, lại đọc sách nhiều. Nếu như con thực sự thức tỉnh dị năng thì con quyết định như thế nào là quyền của con. Mẹ không ủng hộ, nhưng cũng không phản đối.” Vương Lan cũng nói.
Gần đây có đủ loại chuyện xảy ra, những tình cảnh chẳng khác nào truyện thần thoại liên tục xuất hiện. Trong lòng Vương Lan thực ra chỉ hi vọng gia đình nhỏ của mình có thể sống một cuộc sống an ổn, không dính dáng tới những chuyện này. Nhưng mà sống ở thế giới này, phải trở thành cường giả mới có cơ hội đạt được địa vị cao, thế nên con trai bà có đưa ra quyết định như thế nào thì bà vẫn sẽ ủng hộ.
“Cha, mẹ, con biết rồi.” Chu Hạo khẽ gật đầu.
Hắn vẫn vô cùng đắn đo. Chu Hạo cũng biết nếu như mình gia nhập Nguyên Khí Xã, vậy thì sau này nếu như những cự thú kia xuất hiện thì hắn sẽ phải đi chiến đấu, không còn những ngày tháng bình an nữa.
Chu Hạo là một người trầm mặc, hắn đã quen sống cuộc sống yên tĩnh rồi; hắn không muốn cuộc sống của mình bị xáo trộn, không muốn bị người khác chú ý, không muốn thành anh hùng.
Thế nhưng lý trí lại mang đến cho hắn một khát vọng, khát vọng trở nên mạnh hơn. Đây là một loại mâu thuẫn tâm lý.
“Suy nghĩ thêm vài ngày nữa vậy.” Chu Hạo nghĩ thầm.
“Tiểu Hạo.” Bỗng nhiên, Chu Gia Đống lấy ra một chiếc điện thoại mới tinh.
“Cha, đây là?” Chu Hạo nhìn Chu Gia Đống, sửng sốt hỏi.
“Thế giới bây giờ thay đổi rất nhiều, trên internet cho thấy khắp nơi đều đang xảy ra nguy hiểm. Con cầm điện thoại đi, như thế thì chúng ta có thể liên lạc với nhau bất cứ lúc nào, cha mẹ cũng yên tâm hơn một chút.” Chu Gia Đống nói.
Dạo gần đây khắp nơi đều là tin tức về chuyện thức tỉnh dị năng, động vật biến dị, thế giới này đã không còn yên ổn như trước kia nữa, bọn họ cũng lo lắng cho sự an toàn của con trai mình.
“Vâng.” Chu Hạo gật đầu.
Có điện thoại đúng là liên lạc thuận tiện hơn rất nhiều, hơn nữa lại còn có thể tra tin tức mọi lúc mọi nơi. Bây giờ thế giới phát sinh nhiều thay đổi như thế, nhưng hầu hết những tin tức hắn biết đều đến từ Triệu Nham.
Chu Hạo vào trong phòng, ngồi khoanh chân lên giường, bắt đầu thực hiện động tác trong hình vẽ thứ hai.
Nguyên khí trời đất gia tăng, tốc độ hoàn thiện thân thể của hắn cũng tăng lên so với trước kia rất nhiều. Chỉ cần khoảng mười phút là năng lượng mà cơ thể hắn có thể hấp thu đã đạt tới trạng thái bão hòa.
Những điểm sáng kỳ dị, cũng chính là Nguyên khí trời đất đang không ngừng tiến vào cơ thể của Chu Hạo, sau đó di chuyển tới khắp các nơi trên người hắn. Hắn có thể cảm nhận được những thay đổi kỳ dị trên cơ thể mình, da thịt, huyết dịch, xương cốt… đều đang được cường hóa không ngừng.
Ngay sau đó, Chu Hạo dừng động tác lại.
“Thử nghiệm Thú hình quyền kia một chút!” Chu Hạo nghĩ thế thì nhanh chóng đứng dậy, sau đó cấp tốc thi triển quyền pháp một lần.
“Hả? Những đau nhức trên thân thể hình như đã giảm đi một chút?” Chu Hạo cảm nhận những thay đổi của mình.
Hắn cũng biết nguyên nhân khiến thân thể hắn đau nhức, đó chính là Nguyên khí trời đất cải tạo lại thân thể của hắn, khiến hắn phát triển theo hướng mạnh hơn.
Bây giờ những đau đớn đó đã biến mất một chút, điều này chứng minh Nguyên khí trời đất cũng dung nhập vào cơ thể hắn một cách nhanh chóng hơn.
Bỗng nhiên Chu Hạo nảy ra một suy nghĩ, hắn cảm nhận được Nguyên khí trời đất ở xung quanh, sau đó lại thi triển Thú hình quyền.
Lúc chiều bởi vì có Vương Nguyên đứng ở đó nên hắn chỉ thể hiện ra thực lực của một người bình thường để luyện tập Hình thú quyền.
Chu Hạo vung nắm đấm lên. Ngay sau đó, những Nguyên khí trời đất này giống như được thứ gì đó dẫn dắt, nhanh chóng tiến vào trong cơ thể hắn, nhưng sau đó lại có một phần lớn đi ra.
Bùm!
Suy nghĩ của Chu Hạo vừa lóe lên thì khí thế trên người lập tức bộc phát ra ngoài. Sau đó, hắn bắt đầu thực hiện Thú hình quyền.
Lần này rõ ràng Thú hình quyền thể hiện ra ưu thế càng thêm khủng bố hơn. Theo mỗi động tác tay của Chu Hạo, càng lúc càng có thêm nhiều Nguyên khí trời đất tràn vào trong cơ thể hắn.
Nhưng mà nếu như so với lúc Chu Hạo mô phỏng tư thế trong hình vẽ để hấp thu thì rõ ràng là ít hơn rất nhiều.
“Xem ra Thú hình quyền đúng là có thể hấp thu được Nguyên khí trời đất, thực lực càng mạnh thì càng hấp thu được nhiều, uy thế của Thú hình quyền cũng lớn hơn, cả hai có quan hệ hỗ trợ lẫn nhau.” Chu Hạo nghĩ thầm.
“Bây giờ Nguyên Khí Xã xuất hiện và trải rộng khắp Hoa Hạ, mọi người lại bắt đầu truyền bá Thú hình quyền, đây chẳng lẽ là muốn bắt đầu một thời đại mới sao?” Chu Hạo nghĩ thầm trong lòng.
Ngày hôm qua thế giới vẫn giống như bình thường, nhưng hôm nay lại bỗng nhiên xảy ra biến hóa. Chu Hạo có cảm giác thế giới bình thường này bỗng chốc hóa thành một thế giới thần thoại vậy.
“Thôi, nghĩ nhiều cũng chẳng có tác dụng gì cả.” Chu Hạo lắc đầu, gạt bỏ hết những suy nghĩ trong đầu ra.
——
Thời gian cứ thế trôi đi, một tuần sau đó, Nguyên Khí Xã và Thú hình quyền đã hoàn toàn trở nên phổ biến trên internet. Gần như tất cả mọi người đều muốn thức tỉnh dị năng, sau đó gia nhập Nguyên Khí Xã.
Trước kia, những người có tiền sẽ có địa vị cao hơn người bình thường một chút. Còn bây giờ, trở thành Nguyên Khí giả còn cao hơn cả người có tiền.
Những ai được gia nhập vào Nguyên Khí Xã đều được mọi người vô cùng hâm mộ.
So với tiền tại, mọi người càng thêm hi vọng mình có thể sở hữu được dị năng, bởi vì đây chính là sự mạnh mẽ của tự thân mình.
Chương 37: Quả Chu
Tại trường cấp ba Nhất Trung ở thành phố Vu, sau khi Tiền Nhất thức tỉnh thì rất nhanh lại xuất hiện thêm một Nguyên khí giả nữa, đó là Tôn Hâm-học bá vang danh lẫy lừng của trường.
Trước đó, không ai có thể ngờ Tôn Hâm lại có thể thức tỉnh dị năng.
“Bây giờ trường học của chúng ta đã xuất hiện hai Nguyên khí giả rồi, không biết người tiếp theo sẽ là ai.” Bên trong lớp 8, Triệu Nham tràn đầy mong đợi nói.
“Mặc dù trong trường chúng ta mới chỉ xuất hiện hai người, nhưng trong lúc kiểm tra thực lực thì cũng có mấy học sinh đạt tới 300 cân trở lên, tố chất thân thể vượt xa người bình thường. Tôi nghĩ chỉ cần thêm một thời gian nữa là bọn họ cũng trở thành Nguyên khí giả sơ cấp.” Vương Mộng Mộng quay đầu lại nói, sau đó lại nhìn sang Trương Di, cười hì hì: “Trong số những người đó còn có một người có liên quan đến đại mỹ nữ Trương Di của chúng ta đấy.”
“Sức mạnh quyền của Ngô Văn Tuấn mới chỉ hơn 300 cân một chút, vẫn còn cách Nguyên khí giả sơ cấp một khoảng rất xa.” Trương Di nói.
Tất cả mọi người ở đây đều biết mối quan hệ giữa Ngô Văn Tuấn và Trương Di không tầm thường. Sau khi Ngô Văn Tuấn làm bài kiểm tra xong thì đã lập tức đi mua quà tặng cho Trương Di, bị rất nhiều người nhìn thấy.
Triệu Nham lo lắng nhìn về phía Chu Hạo, nhưng lại thấy vẻ mặt Chu Hạo vô cùng bình tĩnh, tâm trạng cũng không thấy có gì khác cả.
“À đúng rồi, tôi nghe nói có một số loại dược liệu quý hiếm có thể giúp chúng ta có thể hấp thu Nguyên khí trời đất nhanh hơn.” Triệu Nham nói: “Ví dụ như nhân sâm ngàn năm các loại. Những dược liệu đó giúp cho Nguyên khí trời đất tăng lên, cũng khiến thân thể chúng ta khỏe hơn.”
“Cho dù có tác dụng thật thì cũng làm gì có tiền mà mua?” Vương Mộng Mộng thở dài.
“Dược liệu quý giá cũng không nhất thiết phải mua, có thể đào được.” Chu Hạo nói: “Trên mạng chẳng phải có tin tức có người nào đào được dược liệu quý hiếm đó sao?”
“Cho dù có đào được thì cũng chỉ là một số ít người đào được thôi. Chúng ta đều là học sinh, tôi nghĩ không có hi vọng đâu.” Triệu Nham lắc đầu.
“Không thể nói như vậy được, chờ hôm nào được nghỉ, chúng ta thử đi đào xem, biết đâu lại may mắn đào được.” Hai mắt Vương Mộng Mộng lóe sáng như ánh sao.
“Đinh!”
Bỗng nhiên, điện thoại của mấy người đều vang lên.
Bây giờ, hầu hết các học sinh đều có điện thoại di động. Thế giới đang biến hóa, không còn yên ổn được như trước đây nữa, rất nhiều bậc phụ huynh lo lắng cho an nguy của con mình nên muốn liên lạc với con bất cứ lúc nào. Hơn nữa, truyền bá Thú hình quyền cũng là dựa vào video, mọi người cứ lưu ở trong điện thoại, có thời gian lấy ra xem là tốt nhất. Những lúc rảnh rỗi thì nghiên cứu một chút, nói không chừng lại có chút tiến bộ, có cơ hội thức tỉnh dị năng.
Không ai muốn con cái của mình lạc hậu so với người khác.
Lớp 8 cũng lập một nhóm chat trên điện thoại, tất cả các thành viên trong lớp đều ở trong nhóm.
“Cái gì? Ngô Hiên ở lớp 5 trở thành Nguyên khí giả rồi?” Trong nhóm người, một học sinh thốt lên.
“Không thể nào?”
“Bây giờ đang là giờ tự học mà? Sao cậu ta lại có thời gian tới Nguyên Khí Xã kiểm tra?”
“Vương Quân, cậu lấy tin tức ở đâu ra vậy?”
——
Tin nhắn nhảy liên tục.
“Mặc dù chưa đi kiểm tra, nhưng vừa rồi lớp 5 học tiết thể dục, thân thể Ngô Hiên bỗng nhiên bốc cháy. Theo như tin tức trên mạng thì một khi dị năng thức tỉnh thì kém nhất cũng là Nguyên khí giả sơ cấp, thậm chí còn có thể là Nguyên khí giả trung cấp. Sức mạnh một quyền phải trên cả nghìn cân.” Vương Quân vừa mới gửi tin nhắn lại tiếp tục giải thích.
“Tôi có một người bạn học ở lớp 5, người đó còn gửi ảnh cho tôi xem nữa cơ.”
Sau đó, trong nhóm chat của lớp 8 có một tấm ảnh. Trong ảnh, thân thể Ngô Hiên toàn là lửa, nhìn qua giống như là một người lửa vậy, nhưng nhìn dáng vẻ thì hình như Ngô Hiên không cảm thấy khó chịu một chút nào. Hiển nhiên, đây chính là thức tỉnh dị năng hệ hỏa.
“Tiền Nhất của lớp 6, Tôn Hâm của lớp trọng điểm, Ngô Hiên của lớp 5 đều đã trở thành Nguyên khí giả rồi, không biết khi nào mới đến lượt chúng ta đây?”
“Tôi cũng muốn thức tỉnh dị năng.”
——
Từng tin nhắn lần lượt xuất hiện. Đối với người bình thường mà nói, trở thành Nguyên khí giả chính là trở thành siêu nhân, tương đương với một bước lên trời, tương lai cũng phát triển càng nhiều hơn.
“Bùm!”
Bỗng nhiên, ở nơi xa vang đến một tiếng nổ khủng khiếp.
“Gì thế? Pháo à?”
“Không biết, hay là lại có cự thú xuất hiện?”
——
Các học sinh trong lớp đều nháo nhác.
Chu Hạo nhìn về phía xa. Dạo gần đây, cứ thỉnh thoảng lại vang lên những âm thanh như vậy.
“Không biết bên ngoài đang xảy ra chuyện gì.” Chu Hạo nghĩ thầm.
Chu Hạo chỉ là một cậu học sinh, bây giờ thế giới thay đổi nhiều như thế, hắn chủ yếu chỉ đến trường rồi lại về nhà, hoàn toàn không biết thế giới bên ngoài xảy ra chuyện gì.
Hơn nữa, có một số khu vực ở thành phố Vu bị phong tỏa, tình hình bên trong những nơi đó đều không được truyền ra ngoài.
Một ngày trôi qua rất nhanh, Chu Hạo đứng dậy thu dọn sách vở, chuẩn bị về nhà.
“Chu Hạo.” Có một nữ sinh xinh đẹp đứng ở bên ngoài vẫy tay với hắn.
“Đồng Dao.” Chu Hạo đi tới.
Kể từ chuyện lần trước, mặc dù khi hắn đối mặt với Đồng Dao thì vẫn tỏ vẻ bình tĩnh, nhưng thực ra trong lòng vẫn luôn gợn sóng.
Hai người cùng đi, tùy ý nói chuyện với nhau.
“Chu Hạo, gần đây Nguyên Khí Xã rất phổ biến, cậu có muốn gia nhập không?” Sắp về tới nhà, Đồng Dao đột nhiên hỏi.
“Hả?” Chu Hạo nghe vậy thì sửng sốt một chút, sau đó trả lời: “Thực ra thì tôi đang vô cùng mâu thuẫn về chuyện này, vừa muốn gia nhập Nguyên Khí Xã, lại vừa không muốn gia nhập.”
“Chu Hạo, tôi muốn nói với cậu mấy câu. Nếu như cậu có thực lực để gia nhập Nguyên Khí Xã thì hãy gia nhập đi. Thế giới này đang biến hóa rất nhanh, chỉ có gia nhập vào Nguyên Khí Xã thì thực lực của cậu mới trở nên mạnh mẽ để thích ứng được với thế giới này.” Đồng Dao nhìn Chu Hạo, gương mặt vô cùng nghiêm túc.
Sau đó, Đồng Dao vươn tay, lấy ra một trái cây màu đỏ có đường kính khoảng chừng 5cm đưa cho hắn: “Chu Hạo, cho cậu cái này, chờ cậu về nhà thì dùng nó đi.”
Nói xong, Đồng Dao nhanh chóng chạy về nhà.
Chu Hạo còn đang muốn hỏi thêm nhưng Đồng Dao đã chạy đi mất rồi, hắn đành phải ngậm miệng lại.
“Đây là quả gì?” Chu Hạo nhìn quả màu đỏ trong tay, ánh mắt lộ ra vẻ nghi hoặc.
Hắn ngắm nghĩa một chút, không có chút đầu mối nào, đành phải rời khỏi đây.
——
Đồng Dao chạy về tới nhà. Cô vừa mở cửa ra đã thấy một người đàn ông trung niên tướng mạo uy nghiêm ngồi trên ghế sô pha, bên cạnh là một người phụ nữ.
“Cha, mẹ.” Đồng Dao nhìn hai người này, chào hỏi một tiếng.
“Anh trai con mang về quả Chu, con lấy đưa cho tên nhóc Chu Hạo kia?” Đồng Quốc Sơn nhìn con gái mình, nhíu mày.
“Vâng.” Đồng Dao trầm mặc một chút, gật đầu.
“Hừ! Đó là quả Chu-linh quả xuất hiện sau khi trời đất thay đổi, thế mà con lại giao cho một kẻ không có gì đặc biệt như Chu Hạo à?” Đồng Quốc Sơn cố gắng đè nén sự phẫn nộ trong lòng xuống.
“Anh trai con chỉ gửi về một quả, cha mẹ chỉ mong con có thể trở thành một Nguyên khí giả, bây giờ con nói phải làm thế nào đây hả?”
Chương 38: Tăng cường thực lực
Mặt mũi Đồng Quốc Sơn tràn đầy vẻ tức giận.
Ông ta muốn Đồng Dao sử dụng quả Chu để trở thành Nguyên khí giả, nhưng cô lại cho Chu Hạo rồi, vậy cô phải thế nào đây?
“Con dựa vào chính bản thân mình để trở thành Nguyên khí giả là được rồi.” Đồng Dao nhìn cha mình.
“Con nói thì dễ dàng lắm, nhưng nếu như không có gien đặc thù, chỉ dựa vào Thú hình quyền thì có bao nhiêu người có thể thành công trở thành Nguyên khí giả cơ chứ?” Đồng Quốc Sơn nói: “Con có biết đó là cơ hội lớn như thế nào không?”
“Được rồi, được rồi, lão Đồng, ông đừng tức giận. Con gái không có quả Chu kia thì chúng ta bảo Tiểu Quân lại nghĩ cách gửi về thêm một quả nữa là được mà.” Người phụ nữ, cũng chính là mẹ của Đồng Dao-Trương Nhã vội vàng lên tiếng khuyên nhủ chồng.
“Bà nghĩ tôi tức giận là vì chuyện quả Chu đó à? Tên nhóc Chu Hạo đó có gì tốt cơ chứ? Lúc Dao Dao học cấp ba cứ nhất quyết phải chọn học ở trường cấp ba Nhất Trung, cũng nằng nặc đòi chúng ta phải ở một khu bình dân như thế này! Tất cả chẳng phải đều là vì tên nhóc bình thường Chu Hạo đó à? Con rể của Đồng Quốc Sơn này nghèo một chút thì tôi cũng không có ý kiến, nhưng mà bà nhìn thằng nhóc Chu Hạo đó xem, cả người nó không có chút gì nổi bật, tôi không thể nhìn ra bất cứ chút tương lai nào của nó, cha mẹ nó thì càng không cần phải nhắc đến!” Đồng Quốc Sơn tức giận nói.
“Điều quan trọng nhất là thằng nhóc Chu Hạo đó rõ ràng là không có chút suy nghĩ nào về con gái của chúng ta cả, nhưng Dao Dao vẫn không biết mệt mỏi mà bám lấy nó! Con gái của Đồng Quốc Sơn này lại phải đi nịnh nọt người khác như thế sao?”
“Hừ! Nếu sớm biết mọi chuyện như thế này thì trước kia tôi đã không đồng ý cho Dao Dao đến học tập ở một trường bình thường như trường cấp ba Nhất Trung.”
“Hồi con học cấp hai, được sống với bà nội hai năm, đó là quãng thời gian mà con cảm thấy vui vẻ nhất!” Đồng Dao nhìn cha mình, quật cường nói.
“Con…” Đồng Quốc Sơn còn đang muốn nói cái gì đó, nhưng bỗng nhiên lại ngừng lại. Ông ta ngồi xuống ghế, thở dài một hơi.
“Dao Dao, con mau vào phòng học tập đi, con cũng biết tính cách của cha con rồi, để mẹ khuyên ông ấy một chút.” Trương Nhã quay sang nhìn con gái mình.
Đồng Dao không nói gì, xoay người đi vào gian phòng của mình, lặng lẽ đóng cửa lại.
Cô lấy trong ngăn kéo ra một chiếc hộp nhỏ, nhẹ nhàng mở ra. Bên trong có một bức tượng gỗ, bức tượng khắc hai bóng người, một lớn một nhỏ. Có thể nhìn ra được hai bóng người đó là một bà cụ và một cô bé, bà cụ mỉm cười hiền lành, yên lặng nhìn cô bé kia.
“Bà nội, Dao Dao rất nhớ bà.” Đồng Dao nhìn bức tượng gỗ, nhẹ nhàng sờ lên gương mặt bà cụ, nước mắt không nhịn được mà chảy xuống.
——
Ở một góc tường, có một cô bé đang ngồi sụp xuống đất khóc nức nở, sau đó có một bà cụ đi qua, cố ý hỏi: “Là ai đã chọc giận cháu gái ngoan của bà thế?”
“Bà nội.” Cô bé ngẩng đầu lên nhìn về phía bà cụ, vừa khóc vừa nói: “Con thỏ gỗ bà tặng cháu bị hỏng mất rồi.”
Cô bé xòe tay ra, trong tay là một bức tượng gỗ bị gãy.
“Dao Dao đừng khóc, chỉ là một tượng gỗ nhỏ thôi mà, bà nội dẫn cháu đi gặp người làm ra nó nhé.” Bà cụ mỉm cười hiền lành.
“Thật sao? Bà nội tốt nhất trên đời.” Trên mặt cô gái lập tức lộ ra ý cười.
Lúc trước cô bé cứ lo lắng bà nội sẽ trách mình.
Hai người nắm tay nhau đi tới một nơi. Dưới gốc cây cổ thụ, có một cậu bé đang ngồi, nghiêm túc điêu khắc gỗ.
“Chu Hạo?” Đồng Dao nhìn thấy cậu bé thì ánh mắt lộ ra vẻ khiếp sợ, cô bé không ngờ cậu nhóc bình thường lầm lầm lì lì kia lại còn có bản lĩnh như thế này.
“Đồng Dao?” Chu Hạo đứng dậy, nhìn Đồng Dao rồi lại nghi ngờ nhìn sang bà cụ kia.
“Cháu bé, cháu có thể giúp bà khắc một con thỏ gỗ cho cháu gái của bà được không?” Bà cụ cười hỏi.
“Được ạ.” Mặc dù Chu Hạo cảm thấy khá nghi hoặc, nhưng vẫn nhận lời, sau đó cúi đầu nghiêm túc khắc gỗ.
——
Đến học kỳ sau, Đồng Dao giống như hoàn toàn biến thành một người khác. Cho dù là trong lớp hay là khi tan học, cô đều yên lặng một mình, như người mất hồn. Bởi vì bà nội cô đã qua đời.
“Đồng Dao, nếu như bà nội cậu vẫn còn thì chắc chắn bà sẽ hi vọng ngày nào cậu cũng vui vẻ.” Chu Hạo nhìn cô gái nằm úp sấp trên bàn, nói.
Khi hắn biết được tin tức này thì cũng chẳng biết phải an ủi cô như thế nào. Trước đây hắn cũng thường xuyên gặp gỡ Đồng Dao và bà nội của cô.
“Trước đây bà nội có nhờ tôi điêu khắc bức tượng này, bây giờ tôi đưa nó cho cậu.” Chu Hạo lấy ra một bức tượng gỗ, trên đó là hai bóng người. Mặc dù trình độ điêu khắc của hắn không được tốt cho lắm, thế nhưng vẫn có thể nhìn ra được tướng mạo đại khái.
“Bà nội.” Đồng Dao nắm lấy bức tượng, không nhịn được mà bật khóc, nước mắt cô không ngừng tuôn rơi.
Một lát sau, Đồng Dao rốt cuộc đã ổn định lại được tâm trạng. Cô nhìn Chu Hạo, nói: “Chu Hạo, cám ơn cậu.”
“Không cần cám ơn, cho dù mọi chuyện có như thế nào thì cậu cũng phải cố gắng vực lại tinh thần.” Chu Hạo khích lệ.
“Ừm.” Đồng Dao nắm chặt bức tượng gỗ, giống như bà nội vẫn còn ở bên cạnh bầu bạn với cô.
——
Chu Hạo chậm rãi đi về phía khu nhà mình, trong lòng vẫn đang suy nghĩ về những lời Đồng Dao nói.
Hắn cũng không biết phải diễn tả suy nghĩ của mình về Đồng Dao như thế nào. Hắn từ chối sự tiếp cận của Đồng Dao thực ra là vì không muốn làm ra bất cứ chuyện gì tổn thương tới cô.
Theo như hắn nghĩ thì Đồng Dao nên có một cuộc sống tốt hơn.
“Mẹ.” Chu Hạo vừa về tới nhà đã nhìn thấy Vương Lan.
“Tiểu Hạo.” Vương Lan nhìn thấy con trai mình thì gương mặt mệt mỏi cũng lộ ra ý cười.
“Thang máy lại hỏng à?” Hai người đi tới thang máy thì thấy thang máy cũ nát này lại trục trặc không hoạt động được, hai người đành phải leo cầu thang bộ lên trên nhà.
“Mẹ, mẹ đưa con cầm đồ cho.” Chu Hạo nhìn Vương Lan đang xách đồ thì nói.
“Không cần đâu, Tiểu Hạo, con học hành cả ngày cũng mệt mỏi rồi.” Vương Lan lắc đầu.
“Không sao đâu mẹ, bây giờ Nguyên khí trời đất xuất hiện ở khắp nơi, thân thể con khỏe lắm.” Chu Hạo cười nói, chủ động nhận lấy túi thức ăn trong tay Vương Lan.
Vương Lan thấy vậy cũng không từ chối nữa. Chu Hạo từ trước đến nay đều vô cùng hiếu thuận, chưa từng cãi lại lời bọn họ bao giờ.
Hai người đi dọc cầu thang lên trên.
“Mẹ già thật rồi.” Chu Hạo nhìn theo bóng lưng Vương Lan, thấy bà vịn vào lan can cầu thang, chậm rãi từng bước đi về phía trước, bộ dáng vô cùng chật vật.
Vương Lan bây giờ mới chỉ ngoài bốn mươi, thế mà nhìn đã như hơn năm mươi tuổi. Cho dù bây giờ có Nguyên khí trời đất thì sức khỏe và thân thể của bà cũng không cải thiện được là bao.
“Không chỉ có mẹ, cả cha cũng già rồi.” Chu Hạo nhớ tới tấm lưng còng và cả tóc trắng trên đầu cha mình.
Bây giờ hắn đang trong độ tuổi thanh xuân nhất của cuộc đời, thế nhưng cha mẹ hắn lại già nua.
Hai người đi một lúc, cuối cùng cũng leo đến tầng mười. Vương Lan và Chu Hạo đã về đến nhà.
“Tiểu Hạo, con mau vào phòng học bài đi.” Vương Lan nói: “Chỉ còn hai tháng nữa là thi tốt nghiệp rồi. Con học bài, mẹ nấu cơm, chờ cha con về thì ăn.”
“Vâng.” Chu Hạo gật đầu, đi vào trong phòng của mình.
“Nếu như mình gia nhập vào Nguyên Khí Xã thì có khả năng sẽ được lĩnh lương, như thế thì điều kiện gia đình mình cũng sẽ khá hơn được một chút, có thể chuyển khỏi nơi này.” Chu Hạo ngồi trong phòng mình, yên lặng suy nghĩ.
Sức khỏe của cha mẹ hắn không được tốt như xưa nữa, nhà hắn ở tận tầng mười, thỉnh thoảng thang máy lại hỏng. Nếu ngày nào cũng phải leo lên leo xuống mười tầng như vậy đối với cha mẹ hắn mà nói là một thử thách khó khăn.
Nhất là khi đi làm cả ngày mệt mỏi, lại phải leo bộ như thế này càng mệt hơn.
“Đồng Dao cũng hi vọng mình có thể gia nhập Nguyên Khí Xã, cô ấy còn giao cho mình trái cây màu đỏ đó, nhưng lại chẳng nói nó dùng để làm gì.” Chu Hạo nghĩ thầm.
Trong tay hắn vẫn đang cầm quả đỏ mà Đồng Dao đưa.
“Rốt cuộc thì đây là loại quả gì? Mình chưa từng nhìn thấy nó bao giờ.” Chu Hạo cẩn thận quan sát, mặc dù không biết đây là quả gì nhưng hắn có thể cảm giác được loại quả này không hề tầm thường.
Tâm niệm của hắn vừa động thì những dao động xuất hiện, sau đó Chu Hạo cảm ứng được xung quanh mình có rất nhiều điểm sáng kỳ dị.
Ong…
Khi hắn phóng thích những dao động này thì thân thể lại truyền tới một cảm giác khát vọng lớn lao.
“Loại quả này có tác dụng tốt với mình?” Chu Hạo bỗng nhiên sững sờ. Hắn nhìn quả đỏ trong tay, suy nghĩ một chút rồi cắn thử một miếng.
Bùm!
Hắn vừa cắn xong thì lập tức cảm nhận được một luồng nhiệt khổng lồ. Sau đó, luồng nhiệt này từ vị trí lồng ngực lan tỏa ra khắp các bộ phận trên cơ thể.
Máu trong người Chu Hạo như sôi trào, lục phủ ngũ tạng cũng bắt đầu rung động, nhất là cơ bắp của hắn bắt đầu tràn ngập năng lượng. Chu Hạo cảm thấy mỗi một tế bào trong cơ thể mình đều đang trải qua một quá trình biến đổi.
Mặc dù biến đổi này vô cùng kịch liệt, nhưng Chu Hạo lại không hề cảm thấy đau đớn gì cả, thân thể ngược lại còn cảm thấy vô cùng dễ chịu.
Ước chừng khoảng một phút đồng hồ sau thì biến đổi này mới dừng lại.
“Thực lực của mình đã tăng lên rất nhiều!” Chu Hạo siết chặt nắm đấm, cảm nhận thực lực của bản thân, ánh mắt lộ ra vẻ khiếp sợ.
Chỉ trong vòng một phút ngắn ngủi mà thực lực của hắn đã tăng lên rất nhiều. Lúc trước hắn hấp thu Nguyên khí trời đất vẫn còn hạn chế, mỗi ngày chỉ tăng lên được một chút.
Thế mà chỉ trong vòng một phút này, thực lực của hắn đã tăng lên tương đương với hai tuần hấp thu nguyên khí trời đất.
Chương 39: Thảm họa cự thú
Lúc này Chu Hạo mới chỉ ăn một phần ba quả màu đỏ mà Đồng Dao đưa.
Hắn suy nghĩ một chút, quyết định ăn hết.
Bùm!
Lại thêm một luồng năng lượng khủng bố tiến vào thân thể hắn. Tất cả các tế bào trong cơ thể Chu Hạo không ngừng thay đổi, thân thể hắn không ngừng mạnh lên.
Sau khi hấp thu hơn một phút nữa thì mười hình vẽ lại hiện lên trong đầu Chu Hạo. Lúc này, hình vẽ thứ ba dần dần hiện lên rõ ràng, sau đó hiện ra rõ mồn một trước mặt hắn.
Thay đổi vẫn chưa kết thúc, phải thêm mười mấy giây nữa thì mọi thứ mới dừng lại.
“Hình vẽ thứ ba hiện lên rồi!” Ánh mắt Chu Hạo lộ ra một tia vui sướng.
Những hình vẽ này có tác dụng rất lớn trong chuyện hấp thu nguyên khí trời đất. Theo như Chu Hạo suy đoán thì những hình vẽ càng về sau thì càng giúp cho tốc độ hấp thu Nguyên khí trời đất nhanh hơn.
Mặt khác, những hình vẽ này đại diện cho những cảnh giới tương ứng. Hình vẽ thứ ba hiện lên đại diện cho việc thực lực của hắn lại đạt đến một tầng mới.
“Mặc dù hình vẽ thứ ba đã hiện lên, nhưng mình lại không hề cảm giác thấy đói bụng, đây có phải là do loại quả màu đỏ đó không?” Chu Hạo suy nghĩ.
Lần trước, khi hình vẽ thứ hai hiện lên, hắn cảm thấy đói vô cùng.
Hắn cảm thấy hiện giờ mình rất mạnh, nhưng mạnh đến mức nào thì hắn không có cách nào biết rõ.
“Chỉ là một loại quả mà có thể khiến thực lực của mình tăng lên nhiều như vậy, chẳng lẽ đây là loại quả được sinh ra sau khi Nguyên khí trời đất xuất hiện sao?” Chu Hạo nghĩ thầm.
Hắn nghĩ đến Đồng Dao, trong mắt lộ rõ vẻ phức tạp.
Loại quả này không cần phải nói cũng biết là vô cùng quý giá, năng lượng mà nó mang lại lớn đến mức hoàn toàn toàn có thể khiến một người bình thường trở thành Nguyên khí giả, thế mà Đồng Dao lại đưa cho hắn.
“Tôi có gì đáng để cậu làm vậy cơ chứ?” Chu Hạo lắc đầu, hắn đã ăn quả màu đỏ này rồi, không thể nào trả lại cho cô được nữa.
“Gào! !!”
Chu Hạo đang nghĩ ngợi thì bỗng nhiên có một âm thanh khủng bố truyền đến.
“Đây là… tiếng gầm của cự thú? Hơn nữa còn cách đây không xa!” Chu Hạo nghe xong thì biến sắc, vội vã lao ra khỏi phòng.
“Tiểu Hạo!” Vương Lan từ trong phòng bếp đi ra, vẻ mặt vô cùng kinh hoàng.
Nhìn từ cửa sổ ra, đại khái cách đó khoảng 3000 mắt có một con cự thú nhìn như cá sấu xuất hiện. Thân thể của nó to lớn vô cùng, bây giờ thực lực của Chu Hạo vô cùng mạnh mẽ, thị lực cũng tốt hơn trước, hắn thậm chí còn nhìn rõ được hình dạng của cự thú. Theo tính toán sơ bộ của hắn thì con cự thú này phải dài ít nhất từ hai mươi mét trở lên.
“Mẹ, chúng ta chạy mau!” Chu Hạo lập tức nói.
Thế giới bây giờ đã không còn là thế giới trước kia, tốc độ của những con cự thú biến dị này cũng vô cùng khủng khiếp. Nói 3000 mét có lẽ là dài, nhưng với cự thú mà nói thì chỉ là chuyện nhỏ, nói không chừng chỉ một thời gian ngắn nữa là nó có thể tới nơi này.
Một khi cự thú tới đây, phá hủy nhà cửa thì sẽ vô cùng nguy hiểm.
“Ừ, ừ.” Trong mắt Vương Lan cũng không giấu được vẻ sợ hãi. Bà không biết nhiều chữ, mấy tin tức trên mạng cũng không đọc được nhiều, chỉ biết là dạo này xuất hiện cự thú, nhưng cũng không quan tâm lắm. Thế nhưng bây giờ cự thú đã xuất hiện ở ngay cách bà không xa.
“Cự thú tới, mau chạy thôi!”
Trong tòa nhà cũng có nhiều người hớt hải chạy ra, mặt mũi tràn ngập sợ hãi mà chạy xuống lối thang bộ. Bọn họ ở trong nhà cũng nghe được tiếng gầm của cự thú.
“Mẹ, con cõng mẹ.” Chu Hạo nhìn thoáng qua những người khác, sau đó nhanh chóng cõng Vương Lan lên, vội vã chạy đi.
Mọi người rất nhanh đã chạy xuống dưới tầng một.
“Gào!”
Lại thêm một tiếng gầm nữa vang lên. Lúc này bên dưới đường đều là những bóng dáng chạy tán loạn, cố gắng thoát khỏi nơi nguy hiểm này.
Ở phía xa, một con cự thú to lớn đang đứng sừng sững ở đó. Thân nó cao đến tận năm mét, dài gần ba mươi mét, nó lê bước trên đường phố nhìn không khác gì một con quái vật thời tiền sử.
“Mau chạy đi!”
“Trời ơi, sao lại có con cự thú lớn đến như thế chứ?”
“Ai đó làm ơn cứu chúng tôi với!”
——
Khắp đường phố đều là tiếng kêu gào sợ hãi.
Cự thú đứng ở ngay đường cái, rất nhiều ô tô bị nó chặn đường phải dừng lại. Một số người sợ hãi quá vứt xe bỏ chạy, gây nên tình trạng ách tắc giao thông.
Trên đường, một số người trốn trong xe ô tô không dám nhúc nhích, một số người còn lại bị xe bên cạnh chặn lối, không mở cửa xe ra được.
“Gào! !!” Cự thú đột nhiên gào lên một tiếng nữa, sau đó một cước đạp xuống.
Chỉ trong nháy mắt, mấy chiếc xe xấu số bị nó đạp nát thành từng mảnh, máu tươi lập tức chảy ra cùng những mảnh vỡ.
“Cha!” Ở một khu vực cách đó không xa, một cô gái gào khóc thảm thiết, nhìn chằm chằm dưới chân cự thú. Bên cạnh cô gái còn một người phụ nữ trung niên nữa, đang vừa giữ chặt cô gái vừa khóc không thành tiếng.
Thực lực của con người quá nhỏ bé, những người ở đây đều là người bình thường, hoàn toàn không có sức chống lại cự thú.
Chu Hạo nhìn về phía cự thú, hai tay siết chặt lại. Những người xung quanh đều bỏ chạy tán loạn, nếu ai may mắn có thể thoát được, còn không may mắn thì sẽ bị cự thú tùy ý giẫm chết.
Trong lòng Chu Hạo dâng lên một cơn tức giận, hắn chỉ cảm thấy máu trong cơ thể mình sục sôi. Lửa giận trong lòng hắn cháy hừng hực, hắn chỉ muốn đánh chết con cự thú trước mặt này.
So với những người khác mà nói thì hắn càng có thực lực hơn.
“Mẹ, mẹ mau chạy đi, chạy xa khỏi con cự thú này, con đi một lát rồi sẽ quay lại.” Chu Hạo nhìn xung quanh một lượt, sau đó nhặt mấy cục đá. Hắn nói với Vương Lan xong thì lập tức lao về một phía.
“Tiểu Hạo.” Vương Lan hốt hoảng gọi theo, nhưng Chu Hạo đã hoàn toàn biến mất không chút tăm hơi.
“Tốc độ nhanh quá, thằng bé nhà Vương Lan trở thành Nguyên khí giả rồi sao?”
Xung quanh có mấy người nhận ra Chu Hạo, trong mắt lộ rõ vẻ khiếp sợ. Bọn họ quen biết gia đình Vương Lan.
“Tiểu Hạo, đừng đi.” Vương Lan nhìn thấy Chu Hạo chạy về hướng cự thú thì lập tức muốn đuổi theo, nhưng đã bị mấy người cạnh đó giữ lại.
“Gào!” Cự thú gào thét dữ dội giống như đang phát tiết lửa giận trong lòng. Cái đuôi lớn của nó quét ngang một cái, mấy chiếc xe ô tô bay vút ra ngoài.
Nếu như nhìn kỹ thì có thể nhìn thấy được mấy gương mặt hoảng sợ ở trong xe.
“Cự thú chết tiệt!” Thân ảnh Chu Hạo nhoáng lên, tốc độ nhanh đến kinh người, hoàn toàn không để ý đến chuyện mình đã bộc lộ ra thực lực.
Đó đều là những sinh mệnh, thế mà lại bị cự thú tùy tiện đánh chết.
Chu Hạo không muốn tự chuốc lấy phiền phức, nhưng hắn có thực lực. Trong số những người ở đây thì cũng chỉ có một mình hắn có cơ hội ngăn cản con cự thú này.
Hắn không thể làm con rùa rụt cổ, mặc cho cự thú tùy ý tàn sát đồng loại của hắn.
“Tốc độ nhanh thật!”
“Nguyên khí giả xuất hiện rồi! May quá! Chúng ta được cứu rồi!”
——
Những người nhìn thấy Chu Hạo đều lộ rõ vẻ vui sướng.
Chu Hạo bộc lộ toàn bộ thực lực, ba giây có thể di chuyển được hàng trăm mét, chẳng mấy chốc đã tới gần cự thú.
Hắn vung tay phải lên, trong tay là mấy cục đá. Dưới tác động của Nguyên khí trời đất, những cục đá này không khác gì đạn, tốc độ kinh người, lao thẳng về phía đầu của cự thú.
Chương 40: Sinh mệnh yếu ớt
Thực lực của hắn trở nên mạnh mẽ thì bộ não cũng phát triển hơn. Lúc này, lực khống chế của hắn vô cùng kinh người, khống chế quỹ tích vận hành của vật thể cũng không phải chuyện gì khó khăn.
Theo như tính toán của hắn thì cục đá này có thể đánh trúng mắt của cự thú.
“Gào! !!”
Một giây sau, một tiếng gầm gừ phẫn nộ vang lên. Cự thú lập tức trở nên vô cùng nóng nảy, thân thể cũng lắc lư không ngừng.
Nhưng mà nếu như nhìn kỹ thì có thể thấy phần mắt của nó không có bất cứ vết thương nào.
“Lực công kích của mình không phá được phòng ngự phần mắt của con cự thú này?” Trong lòng Chu Hạo lập tức cảm thấy vô cùng nặng nề.
Làn da của cự thú chẳng khác nào một lớp khôi giáp, phần mắt của nó sẽ là phần yếu ớt nhất. Nhưng Chu Hạo không ngờ đến cả phần mắt của nó cũng có hàng phòng ngự mạnh mẽ đến như vậy.
Cự thú rít gào, thân thể chuyển động, ngay sau đó thấy được Chu Hạo-một con người nhỏ bé dám khiêu khích nó.
“Gào! !!” Lại thêm một âm thanh tức giận vang lên, sau đó, cự thú lập tức đi về phía Chu Hạo.
“Trốn!” Chu Hạo nhìn xung quanh một chút, không hề do dự mà chọn lùi về phía sau.
Hắn biết mình không phải là đối thủ của con cự thú này, nếu như công kích từ xa cũng không thể làm gì nó thì hắn sẽ không ngu ngốc lựa chọn công kích cự ly gần. Một khi bị cự thú cuốn lấy thì Chu Hạo khó mà trốn đi được.”
“Cự thú đang chạy về phía này! Mau trốn đi!”
Khắp nơi đều là những âm thanh sợ hãi.
Tốc độ của cự thú vô cùng kinh người, nhưng tốc độ của Chu Hạo cũng không chậm. Hắn vừa chạy trốn vừa quan sát, cố gắng chạy về những nơi ít người. Phương hướng mà Chu Hạo chạy tới càng ngày càng gần Nguyên Khí Xã.
Chỉ có các cường giả của Nguyên Khí Xã ra tay thì mới có thể đánh chết cự thú này.
“Răng rắc! Răng rắc!”
Những âm thanh vỡ vụn không ngừng vang lên, mỗi bước chân của cự thú đều tạo thành một cái hố trên mặt đất. Bê tông cốt thép đối mặt với con cự thú thời viễn cổ này đều bị phá hủy hoàn toàn.
“Ầm ầm!”
Một tòa nhà nhỏ bị cự thú giẫm lên, lập tức sụp đổ như bọt biển.
Nếu như không có người nào tới ngăn cản con cự thú này thì tất cả thành phố sẽ bị nó san phẳng.
“Vút!” Chu Hạo vừa chạy trốn vừa nhặt đá công kích cự thú.
Sức mạnh và lực phòng ngự của cự thú mặc dù kinh người nhưng tốc độ cũng không tính là nhanh. So với Chu Hạo thì cự thú vẫn chậm hơn một chút, thế nên Chu Hạo mới có thể vừa chạy vừa công kích nó.
Cự thú lúc này vô cùng giận dữ, chỉ để ý đến Chu Hạo chứ không nghĩ đến những chỗ khác.
“Bùm!” Đột nhiên ở phía xa truyền đến âm thanh xé gió lao tới. Sau đó, một người đàn ông trung niên nhìn vô cùng nho nhã xuất hiện.
“Đó là Lý Thương-người diễn thuyết ở trường cấp ba Nhất Trung!” Chu Hạo cũng nhìn thấy cường giả vừa mới tới.
Những chuyện về Nguyên khí trời đất, Nguyên Khí Xã… đều là Lý Thường giảng giải cho bọn họ.
Lúc này, mặc dù nhìn Lý Thương vẫn nho nhã như trước, nhưng gương mặt lại tràn đầy vẻ nghiêm nghị, trong tay còn có một cây trường thương.
“Không tồi, có dũng khí đối mặt với cự thú, chỉ tiếc là thực lực còn chưa đủ. Được rồi, cậu lui về sau đi.” Lý Thương nhìn thoáng qua Chu Hạo, nhanh chóng nói.
Sau đó, thân ảnh ông ta lóe lên, trực tiếp đón đầu cự thú.
Xoẹt!
Trường thương vung lên, lập tức xuất hiện một luồng tia sáng màu trắng lao thẳng về phía cự thú.
“Gào!” Con cự thú dài gần ba mươi mét gào thét điên cuồng, nó căn bản không kịp né tránh, thân thể nhanh chóng tiếp xúc với luồng tia sáng màu trắng kia.
“Bùm!”
Một âm thanh va chạm khủng khiếp vang lên, thân thể cự thú bị cưỡng ép phải dừng lại.
Ngay sau đó, thân thể khổng lồ của cự thú bị hất ngược về phía sau.
“Răng rắc!” âm thanh đất đá vỡ vụn vang lên, mặt đất xuất hiện một cái hố to, đó chính là cái hố do cự thú ngã xuống tạo thành.
“Gào! !!” Cự thú gào lên thảm thiết, ánh mắt lộ ra vẻ sợ hãi. Trên đầu cự thú xuất hiện một vết thương sâu hoắm, máu tươi chảy ròng ròng. Luồng tia sáng vừa rồi suýt chút nữa đã chém đứt đôi đầu nó rồi.
Cự thú thấy tình hình như vậy thì không chút do dự quay người bỏ chạy.
Lý Thương mặt không đổi sắc, thân thể khẽ động, bay thẳng lên đầu cự thú. Sau đó, trường thương lại vung lên, tia sáng màu trắng lại bay ra.
Một tiếng gào rống thống khổ vang lên, truyền đi rất xa. Ngay sau đó, xung quanh lại yên tĩnh trở lại, thân thể cự thú cũng không động đậy được nữa.
Chỉ vỏn vẹn hai chiêu đã đánh chết được con cự thú này.
“Cự thú chết rồi!”
“Tạ ơn trời đất!”
——
Mọi người ở xung quanh nhìn thấy cự thú bị chém chết thì lập tức reo hò, nhưng sau đó lại bắt đầu yên tĩnh trở lại.
Xung quanh nơi này toàn là đất đá đổ vỡ, nhà đổ xe nát, thỉnh thoảng còn có thể nghe thấy những tiếng khóc thương vang lên.
Mặc dù mới chỉ chưa tới mười phút đồng hồ, cự thú cũng đã bị đánh chết rồi, nhưng cũng đã có không biết bao nhiêu người đã mất đi sinh mệnh.
Chu Hạo đứng trong đống đổ nát, ánh mắt nhìn về phía trước, hai tay siết chặt lại.
Sự việc tối hôm nay đả kích rất nhiều tới hắn. Ngay trước mặt hắn, những sinh mệnh đã chết đi như vậy.
Chu Hạo chưa bao giờ nghĩ sinh mệnh lại yếu ớt đến như thế.
Trước kia hắn xem tin tức trên internet có đề cập tới những loại động vật biến dị vô cùng khó lường, nhưng hắn cũng không cảm nhận được gì nhiều. Thế nhưng bây giờ mọi chuyện lại diễn ra ngay trước mặt hắn, hơn nữa chỉ trong vài phút đồng hồ.
Những tiếng khóc thê lương truyền đến, những người đó đã vĩnh viễn mất đi người thân của mình. Nếu như không có sự xuất hiện của Lý Thương thì số lượng người chết sẽ còn nhiều hơn nữa.
Chu Hạo thậm chí còn có một suy nghĩ đáng sợ, nếu như vừa rồi cự thú xuất hiện ngay cạnh tiểu khu nhà hắn, phá hủy toàn bộ khu nhà hắn thì hắn có thể làm gì được?
Cho dù kiến trúc có cứng rắn thế nào thì đối mặt với cự thú cũng chẳng khác nào miếng đậu hũ. Một khi nhà cửa bị phá hủy, hắn còn có khả năng sống sót, nhưng người có thân thể yếu ớt như Vương Lan thì sao?
“Cậu là học sinh trường nào thế?” Lý Thương đánh chết cự thú xong thì đi tới trước mặt Chu Hạo: “Tôi chưa từng nhìn thấy cậu ở Nguyên Khí Xã.”
“Tôi học trường cấp ba Nhất Trung thành phố Vu.” Chu Hạo nói.
“Thực lực của cậu còn cường đại hơn cả Nguyên khí giả sơ cấp, chắc là đã thức tỉnh từ lâu rồi phải không?” Lý Thương nhíu mày: “Cậu không muốn gia nhập Nguyên Khí Xã à?”
Chu Hạo im lặng, trong lòng hắn đúng là vẫn còn mâu thuẫn chuyện có nên gia nhập Nguyên Khí Xã hay không.
“Vậy sau khi đối mặt với tình cảnh trước mắt, cậu cảm thấy như thế nào?” Lý Thương thấy Chu Hạo không trả lời thì cũng không tiếp tục chủ đề đó nữa. Ông ta nhìn Chu Hạo, nói sang chuyện khác.
Chu Hạo nghe ông ta hỏi vậy thì trầm mặc một chút, sau đó mới trả lời: “Cảm thấy sinh mệnh quá yếu ớt.”
“Đúng vậy, đối diện với những cự thú biến dị này, sinh mệnh đúng là vô cùng yếu ớt.” Lý Thương gật đầu.
“Sao cự thú lại đột nhiên xuất hiện? Không có ai giết chết nó ngay khi nó xuất hiện sao?” Chu Hạo không nhịn được hỏi.
Nếu như có người nào đó đánh chết cự thú ngay khi nó vừa mới xuất hiện thì đã có thể ngăn cản được tất cả những chuyện này.