1. Home
  2. Truyện Hệ Thống
  3. [Dịch] Dị Giới Dược Tề Sư
  4. Tập 2: Thai Ngoài Tử Cung (c11-c20)

[Dịch] Dị Giới Dược Tề Sư

Tập 2: Thai Ngoài Tử Cung (c11-c20)

❮ sau
tiếp ❯

Chương 11:Thai Ngoài Tử Cung!!!

Dần dần, Ma Đầu Heo nhìn thấy hàng chân mày của Lâm Ân cau lại, ngay lập tức, trái tim của gã lao thẳng lên cuống họng.

“Thật sự đã xảy ra vấn đề lớn sao?” Gã khẩn trương hỏi han.

Gã sợ nhất chính là bác sĩ nhíu mày ngay trước mặt mình.

Bởi vì xảy ra tình huống đó chẳng bao giờ có chuyện tốt đâu.

Lâm Ân thu tay trở về, ngẩng đầu trịnh trọng nhìn về phía Ma Đầu Heo, sau đó nhíu mày nói: “Vấn đề này nói nhỏ cũng không nhỏ, nói lớn cũng không lớn, cần phải xem xử lý như thế nào thôi.”

Ma Đầu Heo khẩn trương hỏi: “Là vấn đề gì?”

Lâm Ân trịnh trọng nói: “Thai ngoài tử cung.”

“…”

“…”

Bầu không khí rơi thẳng vào yên tĩnh, từng cơn gió lạnh từ ngoài cửa thổi vù vù vào bên trong.

Ngay sau đó, Ma Đầu Heo hét lớn một tiếng, dứt khoát lao lên nắm lấy cổ áo Lâm Ân, rồi nổi giận xách cả người hắn lên, rít gào: “Đùa cái con khỉ gì thế hả? Mày là lang băm! Mày đang trêu tao hả? Tao cho mày thêm một cơ hội nữa để mà sắp xếp lại lời nói! !”

Vẻ mặt Lâm Ân vẫn vô cùng trấn tĩnh. Hắn vươn tay nâng nhãn cầu của mình lên, trịnh trọng nói: “Mạch tượng nói cho tôi biết như vậy, không thể sai được. Anh phải tin tưởng vào tiêu chuẩn y học của tôi.”

Ma Đầu Heo rít gào nói: “Mạch tượng của tao hả? Mày (beep) cái (beep)! ! Tao lặp lại lần nữa! Tao là heo đực! !”

Lâm Ân gật đầu, nặng nề nói: “Cho nên tôi mới nói là thai ngoài tử cung, nếu có thai ở trong mới chân chính là phiền toái. Bởi vì trường hợp như vậy, tôi cần phải giải phẫu chuyển đổi giới tính cho anh, loại phẫu thuật trình độ cao này sẽ mang đến gánh nặng cực lớn cho anh.”

“…”

“…”

Ma Đầu Heo run rẩy buông cổ áo của Lâm Ân ra, sau đó đặt mông ngồi xuống băng ghế.

“Anh đang suy nghĩ cái gì vậy?”

“Tao đang nghĩ nên chặt mày ra như thế nào!” Ma Đầu Heo trợn trừng đôi mắt heo như muốn nứt ra, rồi thẹn quá hoá giận mà nghiến răng ken két.

“Đừng nghĩ mấy thứ vô dụng đó vội.” Lâm Ân sửa sang lại cổ áo một chút, ngồi trước quầy, lấy ra hồ sơ bệnh án, bình thản nói: “Có phải gần đây anh thường xuyên có cảm giác bụng trướng đau, nôn khan muốn ói, muốn ăn mà không ngon miệng, khắp nơi chảy máu hay không?”

Ma Đầu Heo lập tức đập bàn đứng lên, cố nén cơn run rẩy và cảm giác bị sỉ nhục trong lòng, nói: “Mày nói rõ một chút xem tao chảy máu như thế nào! ! Mày nói rõ ràng xem tao chảy máu kiểu gì (nghiến răng)!”

Lâm Ân tiếp tục ghi chép, vừa đưa tay nâng nhãn cầu vừa nói: “Xin người bệnh bình tĩnh lại, đừng quá kích động. Đây chỉ là một câu hỏi rất bình thường mà thôi. Vậy ngoại trừ chảy máu ở phía dưới, những loại triệu chứng khác có từng xuất hiện hay không?”

Quái Đầu Heo cắn răng, trừng to mắt như muốn nứt ra, nói: “Xuất hiện thì thế nào? Mày không cho phép tao ăn đồ vớ vẩn bị đau bụng hả?”

Lâm Ân nâng nhãn cầu lên, liếc mắt nhìn gã, nói: “Những triệu chứng này đã xuất hiện bao lâu rồi?”

Quái Đầu Heo nghiến răng nói: “Một tháng!”

Lâm Ân tiếp tục ghi chép, bình tĩnh nói: “Hành vi xx gần đây nhất của anh là khi nào? Bình thường có đam mê gì đó khác người hay không? Ví dụ như vận động tập thể hoặc là sử dụng loại đạo cụ xấu xa nào đó?”

Ma Đầu Heo đờ đẫn đứng tại chỗ, cánh tay càng không ngừng run run, nói: “Mày thử hỏi lại một câu nữa xem?”

Hiển nhiên là gã cực kỳ phẫn nộ khi nghe đến vấn đề này.

Lâm Ân bình tĩnh vươn tay ngăn đối phương lại, nói: “Được, tôi không hỏi vấn đề này nữa, một vấn đề tiếp theo. Gần đây, ở thời điểm anh thực hiện hành vi xx, có cảm thấy phía dưới… hay không?”

Đến đây, Lâm Ân thoáng nhíu mày, chợt làm một thủ thế bung xòe, nở rộ, nói: “Đau đớn tương tự như bị xé rách đó?”

Tới lúc này, Ma Đầu Heo thật sự không nhịn được nữa, gã lại lao lên, tóm lấy cổ áo của Lâm Ân, thẹn quá hoá giận mà rít gào: “Tao con mẹ nó nhịn mày hơi lâu rồi đấy! Mày phiên dịch cho tao nghe một chút xem cái gì gọi là đau đớn như bị xé rách? ! Mày phiên dịch thử cho tao nghe xem, cái gì! Là đau đớn như bị xé rách? ! !”

Lâm Ân vươn tay, dùng sức mà vỗ về lồng ngực của gã, rồi lắc đầu nói: “Xin hãy bớt giận. Muốn tiến thêm một bước chẩn đoán nữa là phải cần tới thiết bị chuyên nghiệp phụ trợ. Anh thông cảm, đây chỉ là quy trình mà một người làm bác sĩ như tôi nhất định phải làm theo tuần tự thôi. Về bản chất, tôi làm như vậy cũng chỉ vì lo lắng cho thân thể của anh! Là vì muốn tốt cho anh đó!”

“Tôi thiết nghĩ hẳn là anh cũng không muốn mình bị bệnh, phải không nào?”

Ma Đầu Heo hung hăng phun vài hơi thở từ trong lỗ mũi lên mặt hắn, lồng ngực kịch liệt phập phồng, vẻ mặt vô cùng tức giận, nhưng tới cuối cùng, Lâm Ân vẫn có thể trấn an được gã.

【 kinh nghiệm trấn an +1】

【 kinh nghiệm trấn an +1】

【 kinh nghiệm trấn an +1】

Lâm Ân sửa sang lại cổ áo thêm một lần nữa, lần này hắn buông cây bút trên tay xuống, liếc mắt nhìn đối phương, lắc đầu nói với tốc độ nhanh hơn: “Nói như vậy, vẫn còn một loại khả năng khác. Có thể là anh ăn nhầm một thứ gì đó ẩn chứa quái lực, khiến cho vật phẩm kia ở trong cơ thể anh xuất hiện nhiễu sóng, từ đó, cơ thể anh sinh ra biểu hiện mang thai giả!”

Chương 12: Mổ Ra Nhìn Xem!

“Bởi vì tôi nhìn thấy khí sắc của anh không tốt, quầng mắt thâm đen dày đặc, sắc mặt tái nhợt, cổ tay lạnh lẽo. Có phải gần đây không cần biết anh ăn như thế nào đều cảm thấy không đủ no hay không? Hơn nữa còn thường xuyên cảm thấy đói khát?”

Ma Đầu Heo do dự đôi chút, nhưng cuối cùng vẫn ngồi xuống.

Tuy những lời trước đó của Lâm Ân không đáng tin cậy cho lắm, nhưng đúng là những lời nào đã điểm trúng nỗi lo trong lòng gã.

Quả thật gần đây gã thường xuyên cảm thấy đói khát, thậm chí dù đã ăn uống quá độ vẫn khó có thể giảm bớt loại cảm giác đói khát này.

“Làm sao mà mày biết được?”

Lâm Ân thản nhiên đứng dậy, lấy ra một cái chậu gỗ từ phòng sau, đổ nước trong vào đó, rồi lại lấy ra một bình dược tề màu lục nhạt từ dưới quầy, đổ vào giữa chậu gỗ.

Hô ——

Một làn khói xanh hình cái đầu khô lâu từ giữa chậu gỗ gào thét bay thẳng lên.

Lâm Ân vỗ vỗ tay, nói: “Đây là dược tề Hoán Ma, anh thả tay mình vào bên trong đi, nếu đúng là trong cơ thể anh có tồn tại ác linh ký sinh, hoặc là quỷ dị khác làm nhiễu sóng, thứ dược tề này có thể kích phát ra một chút chân tướng.”

Ma Đầu Heo do dự đưa mắt nhìn hắn một cái, rồi dè dặt thò cái mũi heo tới ngửi ngửi một chút. Sau khi xác định được thứ nước trong cái chậu này cũng không có gì nguy hiểm, gã mới thử đưa bàn tay của mình vào trong chậu gỗ.

Trong phút chốc, gã lập tức cảm nhận được một luồng khí lạnh lẽo chậm rãi từ vùng bụng bốc lên cao.

“Chuyện này… Đây là!” Sắc mặt gã hơi đổi.

Chỉ thấy làn nước xanh biếc bên trong chậu gỗ bắt đầu không ngừng sôi trào, mà ở trên người Ma Đầu Heo lại chậm rãi hiện ra từng luồng khí đen quỷ dị.

Mà cũng chính tại một khắc này, đột nhiên cái bụng của gã quặn đau một đợt, thậm chí trên bụng còn nổi gồ lên đường nét của một gương mặt tươi cười.

“Hì hì hi! Hì hì hi!”

“Ngao —— ngao ——” Tóc gáy của Ma Đầu Heo (ΩДΩ) lập tức dựng thẳng đứng lên.

“Bụng của ta! Bụng của ta nha! !”

Đột nhiên tiếng cười vui vẻ vừa nãy lại biến đổi một cách quỷ dị, nó phát ra từng chuỗi những tiếng khóc nỉ non.

“Oa —— oa —— ”

Thấy một màn như vậy, toàn thân Ma Đầu Heo đều run rẩy, sợ hãi.

“Thứ này … móa nó là cái gì vậy?”

Phanh ——

Lâm Ân quyết đoán cầm cái chảo bên cạnh tới, vung mạnh đáy chảo vào gương mặt đột nhiên nổi gồ lên đó.

Một chảo đập cho cái bụng của Ma Đầu Heo bẹp dí.

Tiếng khóc nỉ non cùng với âm thanh vui cười trực tiếp ngưng bặt trong nháy mắt.

Phù phù ——

Ma Đầu Heo đặt mông ngồi xuống băng ghế, vẻ mặt dại ra nói: “Chuyện này… Chuyện này…”

Lâm Ân đẩy chậu gỗ kia qua một bên, bình tĩnh nói: “Bước đầu đã có thể xác định được kết quả chẩn đoán là chính xác, bệnh của anh thuộc loại ác linh ký sinh, nhưng xem hiệu quả của một đập bằng đáy nồi kia là biết con quỷ nhỏ này còn chưa hoàn toàn thành hình. Gặp được tôi, anh đúng là vô cùng may mắn nhé.”

Lần này, Ma Đầu Heo hoàn toàn tin phục đối phương rồi.

Gã “Phù phù” một tiếng lập tức quỳ gối xuống mặt đất, run rẩy nói: “Người anh em! Vừa rồi thái độ của lão Trư tôi quá mức kịch liệt, mong cậu đừng để trong lòng nhé. Mong cậu hãy cứu tôi! Hãy cứu tôi đi mà!”

Gã thực sự sợ hãi rồi nha!

Nếu con ác linh kia có thể đao thật thương thật chiến một trận với gã, gã vốn chẳng thèm sợ hãi như thế này, nhưng vấn đề là trong bụng xuất hiện ác linh, dù biết, gã cũng chẳng có cách nào để xử lý nó cả!

Lâm Ân bình tĩnh cầm bút lên, nói: “Anh còn nhớ mình đã ăn cái gì không sạch sẽ không?”

Ma Đầu Heo run rẩy nói: “Tôi còn nhớ khoảng một tháng trước, lúc tôi ra bên ngoài, có ăn một con tiểu quỷ. Không là một hơi hít nó vào trong bụng, ngoại trừ con tiểu quỷ này, tôi chỉ ăn heo và người thôi.”

Lâm Ân suy tư một lát, sau đó ngẩng đầu, nghiêm nói: “Mổ ra nhìn xem!”

Một lát sau, trong phòng giải phẫu tối tăm.

Mấy ngọn nến và mấy gương đồng chiếu những tia sáng yếu ớt lên cái bụng béo đầy mỡ của Ma Đầu Heo.

Ma Đầu Heo run rẩy nằm trên chiếc bàn giải phẫu làm trong lòng gã không ngừng run rẩy, sợ hãi kia, nói: “Cậu chỉ khám xét qua loa như vậy đã quyết định mổ bụng tôi rồi? Cậu không định chẩn đoán bệnh kỹ càng hơn một chút sao? !”

Lâm Ân đeo bao tay và khẩu trang vào, bình tĩnh làm động tác tiêu độc cho dao mổ, nói: “Tại thời điểm này chỉ có dùng dao sắc chặt đay rối, dùng thủ đoạn đơn giản thô bạo mới là lựa chọn chính xác. Anh phải tin tưởng vào năng lực chẩn đoán bệnh và tiêu chuẩn đạo đức của tôi. Hiện giờ, tôi sẽ rạch một lỗ hổng nhỏ trên bụng anh, nếu có thể cắt bỏ, tôi nhất định sẽ xử lý cho anh, nếu không cắt được…”

Ma Đầu Heo run rẩy nói: “Tôi sẽ xử lý cậu!”

Lâm Ân lắc đầu.

Hắn lấy ra con dao lóc xương mà thầy của hắn vẫn thường dùng, sau đó coi thứ này là cái mặt của gã Ma Đầu Heo kia, bắt đầu hung hăng mài đao.

Hồng hộc ——Xoẹt xoẹt——

Ma Đầu Heo đờ đẫn nằm thẳng trên bàn giải phẫu, quan sát từng cái cái móc sắt rủ xuống từ trên trần phòng giải phẫu, cùng với các loại bộ phận cơ thể của những con quái vật đáng sợ được ngâm bên trong những cái bình lớn đặt chung quanh.

Không biết vì sao, gã chợt có cảm giác được mình giống như một con heo đực đang nằm trên thớt đợi đồ tể mài dao.

Chương 13: Hôm Nay Anh Làm Cũng Phải Làm! Mà Không Làm Cũng Phải Làm!

Xoẹt xoẹt—— Xoẹt xoẹt——

Hoa lửa văng khắp nơi.

“Cậu đừng có mài nữa! Làm ơn đi, cậu đừng có mài nữa! !” Ma Đầu Heo không chịu nổi âm thanh mài đao chói tai kia, lập tức phát ra tiếng rít gào thúc giục.

“Sắp xong rồi đây.” Lâm Ân nói xong, cũng dừng tay lại, rồi trực tiếp nhúng con dao giải phẫu đã được mài thật sắc vào trong dịch tiêu độc, rửa sạch tẩy.

Đến thời điểm hắn cầm nó đi về phía bàn giải phẫu, con dao đã trở nên sắc bén đến mức có thể phản quang rồi.

Lâm Ân cầm theo con đao đi đến bên người Ma Đầu Heo, nghiêng tai dán lên cái bụng đầy mỡ của gã, nghiêm túc lắng nghe. Sau đó hắn tỏ ra vô cùng chuyên nghiệp mà lấy bút máy, đánh một cái dấu hình chữ thập lên bụng đối phương.

Lâm Ân bình tĩnh nói: “Anh đã chuẩn bị tốt xong chưa?”

Ma Đầu Heo run rẩy nói: “Chuẩn… Chuẩn bị…”

Tạp ca ca ca ——

Lâm Ân ấn một cái nút trên bàn giải phẫu, tứ chi của Ma Đầu Heo lập tức bị bốn cái cùm sắt khóa chặt lại.

“Ngao —— ngao ——” Ma Đầu Heo (ΩДΩ) hoảng sợ kêu to.

Lâm Ân nhíu mày, cầm dao nói: “Anh kêu làm gì? Tôi đã hạ dao xuống đâu? Còng tay chân anh lại như vậy chỉ để phòng ngừa anh giãy giụa làm ảnh hưởng tới năng lực giải phẫu của tôi thôi. Làm vậy vì tốt cho anh đó.”

Ma Đầu Heo run rẩy nói: “Trước kia cậu đã giải phẫu cho người khác chưa?”

Lâm Ân mài mài con dao trên tay, bình tĩnh nói: “Đã xem thầy của tôi giết heo rồi. Ừm, anh là người bệnh đầu tiên của tôi, nhưng chỉ đại khái là như vậy mà thôi, tôi vẫn cực kỳ tự tin với năng lực giải phẫu của mình đó. Cứ yên tâm đi.”

“…”

Bầu không khí chợt rơi vào yên tĩnh.

“Ngao —— ngao —— tôi không làm! Tôi không làm! Ngao —— Mau thả tôi ra! Thả tôi ra! !”

Ma Đầu Heo phát ra (ΩДΩ) một tiếng rống to, rồi điên cuồng giãy giụa.

Ánh mắt Lâm Ân lập tức trở nên thô bạo, mở miệng quát to:

“Đùa cái gì thế hả? Dao đã mài xong rồi, giờ anh lại nói không làm! Anh không sợ cái bụng của anh sẽ càng lúc càng lớn, sau đó bị ác linh phá bụng ra ngoài hả?”

“Hơn nữa, nếu anh đã leo lên bàn phẫu thuật của tôi rồi, tôi đây nhất định phải chịu trách nhiệm với sức khỏe của anh! Hôm nay anh làm cũng phải làm! Mà không làm cũng phải làm!”

Phì ——

Ngao ————

Nửa giờ sau.

【 kinh nghiệm đao công +10】

【 kinh nghiệm đao công +10】

【 năng lực giải phẫu +1】

Ma Đầu Heo chết lặng nằm trên bàn giải phẫu, toàn thân không ngừng run rẩy. Tới lúc này, gã cũng không biết rốt cuộc mình đã đau đến hôn mê rồi đau đến tỉnh lại bao nhiêu lần rồi.

Mà cũng chính tại một khắc này.

“Oa —— ”

Một tiếng khóc nỉ non to rõ, vô cùng kinh khủng vang vọng cả phòng giải phẫu.

Lâm Ân mỉm cười ôm con tiểu quỷ kia, lau mồ hôi, nói: “Chúc mừng, giải phẫu đã hoàn thành mỹ mãn.”

Mà trước mắt hắn cũng lập tức hiện ra giao diện của hài nhi kia.

【 Ác Linh Huyết Anh (chưa thành hình)】

【 chủng tộc 】: Tà linh

【 thuộc tính 】: Hỗn loạn tà ác

【 cấp bậc: 1】

【 giới thiệu 】: là quỷ linh do oán khí và quỷ khí kết hợp, lại hấp thu lượng lớn khí huyết của sinh linh, sau đó ngưng tụ thành Ác Linh Huyết Anh, một khi thành hình, sẽ cắn nuốt linh hồn và huyết nhục của ký chủ, cũng từng bước lớn mạnh, cuối cùng trở thành hóa thân của tai họa.

Ma Đầu Heo dại ra lẩm bẩm nói: “Khâu… Khâu đi…”

Lâm Ân gật đầu, sau đó hắn lấy giấy tờ ra, suy nghĩ một lát mới nói: “Tuy bây giờ thực sự không phải lúc, nhưng tôi vẫn phải nói cho anh nghe một chút. Phí giải phẫu tổng cộng là 300 tiền khô lâu, nhưng bởi vì đây là lần đầu tiên của tôi, cho nên có thể giảm giá 20% cho anh, tổng cộng là 240 tiền khô lâu. Phí khâu lại tính khác, tổng cộng cả hai khoản là 280 đồng, nếu không anh ký cho tôi một chữ trước nhé?”

“Ngao —— ngao —— ” Ma Đầu Heo phát ra tiếng heo kêu đầy bi thảm, tinh thần sắp sụp đổ đến nơi rồi.

“Khâu đi! Khâu đi!” Gã run rẩy nói.

Lâm Ân gật đầu, lại chỉ vào các loại sợi trên tường, nói: “Nơi này của chúng ta có chỉ gai, len sợi, sợi bông, thanh sắt, dây thép, mỗi loại sợi sẽ có giá cả khác nhau, xin hỏi anh cần loại nào?”

Một hàng nước mắt chảy xuống từ khóe mắt Ma Đầu Heo, gã lẩm bẩm nói: “Chỉ gai…”

Lâm Ân gật đầu, nhanh chóng lấy chỉ gai xuống, nói: “Xin hỏi anh còn yêu cầu…”

“Khâu! Khâu! !” Ma Đầu Heo lại rít gào.

Lâm Ân gật đầu, tiếp đó hắn thuần thục cầm lấy kim thép của mình, búng sợi chỉ gai trên tay, đi tới bên người Ma Đầu Heo, kẹp đầu sợi kéo một cái.

“An tâm một chút chớ nóng vội. Anh cố gắng nhẫn nhịn nhé, tôi bắt đầu đây.”

【 kinh nghiệm kỹ xảo khâu +1】

【 kinh nghiệm kỹ xảo khâu +1】

【 kinh nghiệm kỹ xảo khâu +1】

Rốt cuộc, hơn mười phút sau, Lâm Ân lấy kéo ra, cắt một đầu sợi chỉ gai, vỗ vỗ lên cái nơ con bướm bên trên, sau đó rót dược tề vào miệng mình, phun một ngụm lên bụng Ma Đầu Heo.

Ngay lập tức, phần huyết nhục ở chỗ khâu kia bắt đầu từng chút từng chút một khép lại, nhanh chóng phục hồi.

Chương 14: Giải Phẫu Gì Mà Giống Như Giết Heo Vậy???

【 đinh! Ngươi đã hoàn thành nhiệm vụ ẩn tàng, đạt được 50 tiền khô lâu, 50 kinh nghiệm giải phẫu, kinh nghiệm mục chẩn +50,! 】

【 đinh! Ngươi đạt được độ sợ hãi của Ma Đầu Heo +200】

【 đinh! Ngươi đạt được độ nổi tiếng ở hẻm Du Hồn +10】

Lâm Ân tháo khẩu trang xuống, mở mấy cái còng tay trên bàn giải phẫu ra, ôm con tiểu quỷ nọ, mỉm cười nói: “Chúc mừng, cả phẫu thuật tiến hành vô cùng thuận lợi, anh cũng thấy đó, tình huống này tuyệt đối là một lần ác linh ký sinh mang tính thường quy, may mà anh gặp được tôi, bằng không phiền toái của anh sẽ lớn lắm đó!”

Ông ——

Trong nháy mắt, Lâm Ân cảm thấy hai mắt mình hơi hoa. Sau đó hắn lại bắt gặp một bóng đen run run rẩy rẩy mà chạy khỏi bàn giải phẫu, bàn tay ôm chặt lấy bụng mình, còn dùng một loại tốc độ khó có thể tưởng tượng nổi lao về phía ngoài cửa, rồi cướp đường chạy như điên.

Sẽ không đến nữa!

Ma Đầu Heo thề về sau gã tuyệt đối sẽ không đến nơi này nữa!

Giải phẫu gì mà giống như đang giết heo, hay trực tiếp chém người vậy?

Gã chỉ đi gặp bác sĩ có một lần, mà đối phương chỉnh cho gã… con mẹ nó xuất hiện cả bóng ma tâm lý luôn rồi!

“Ông chủ! Anh quên dẫn theo con gái của mình này! Chỗ chúng tôi là tiệm dược tề, không phụ trách trông con giùm người ta đâu!”

Lâm Ân nhanh chóng đuổi theo hô lớn, hắn một mực chạy thẳng đến cửa tiệm, nhưng ở thời điểm đến nơi, đưa mắt nhìn ra ngoài, giữa khoảng không hắc ám bên ngoài đâu còn bóng dáng tên Ma Đầu Heo kia nữa.

Lâm Ân thở dài một tiếng, bất đắc dĩ phải ngừng chân lại, trong đầu hắn thoáng suy nghĩ một lát, lập tức hô lớn với bóng đêm quỷ dị đằng kia: “Ông chủ, nếu trong bụng vẫn không thoải mái, anh nhớ đến tôi giải phẫu cho nhé, lần sau tôi cam đoan sẽ gây mê cho anh, còn nữa! Mau chóng tới mang đứa con gái mới sinh của anh đi này! !”

Chỉ trong nháy mắt, một mảnh hắc ám vốn đang xao động gợn sóng, đột nhiên chuyển thành im lặng vô cùng quỷ dị.

Lâm Ân xoay người quay lại tiệm dược tề của mình. Sau đó, hắn lập tức lao tới quầy trước, lục tung ngăn kéo bên dưới tìm ra một bình dược tề mạnh mẽ khôi phục nhỏ, rồi ùng ục ùng ục dổ thẳng vào mắt phải của mình.

Nhãn cầu bị hắn cứng rắn lấy xuống kia đã chậm rãi khôi phục lại sắc thái linh động vốn có.

Tuy vẫn còn rất đau, nhưng hiệu quả thật không tồi.

Lâm Ân xoa xoa hốc mắt hơi hồng hồng, lẩm bẩm nói: “Con người sống tại thế giới này đúng là luôn thấp thỏm lo âu nha…”

Hắn dám lấy ra hai mắt của mình như vậy, cũng không phải vì hắn quá mức tàn nhẫn, mà vì hắn biết, trong tiệm có dược tề cao cấp đủ khả năng làm cho thương tích khôi phục trở lại cực nhanh.

Nhưng đây là xa xỉ sản phẩm, hắn không làm ra được, chúng là đống hàng mà thầy hắn tích trữ được.

Bình thường đều cất trong kho, thuộc loại hàng không bán.

【 đinh! Nhiều hạng năng lực của ngươi vừa thăng cấp, lời đồn đại về ngươi ở hẻm Du Hồn đã được đổi mới, xin xem giao diện trước. 】

Lâm Ân ngẩn người, vội vàng mở giao diện hệ thống ra quan sát.

【 Lâm Ân 】

【 cấp bậc 】: 3

【 chủng tộc: Nhân tộc 】

【 lực lượng 】: 4

【 nhanh nhẹn 】: 5

【 trí lực 】: 8

【 thể chất 】: 4

【 điểm số có thể phân phối 】: 4

【 kỹ năng cơ sở 】

【 độ thuần thục việc nhà trung cấp: 909/1000】

【 chế tạo dược tề sơ cấp: 90/100】

【 năng lực giải phẫu trung cấp;203/1000】

【 đao công sơ cấp 26/100】

【 năng lực chẩn đoán bệnh sơ cấp 55/100】

【 tiền khô lâu 】;250

【 nổi tiếng 】: 15

【 giới thiệu 】: Tên học đồ có chút bệnh hoạn của tiệm Dược Tề Cưa Máu, nhiều người bệnh cảm nhận được ác ý thật lớn tới từ phía hắn, dường như hắn đã dần dần mà bắt đầu kế thừa phong cách biến thái của thầy hắn rồi…

Lâm Ân: “…”

Đoạn lời bình cuối cùng này có ý gì?

Không phải đang muốn sỉ nhục người khác sao?

Chẳng có tí teo khách quan ngay thẳng nào cả.

Hơn nữa, ngoại trừ không dùng thuốc tê, hắn luôn có thái độ cực kỳ trách nhiệm với người bệnh của mình mà. Đúng vậy, thứ hệ thống này quá mức ác ý với hắn!

Lâm Ân lắc đầu.

Nhưng rất nhanh hắn lại chú ý tới, mình vừa thăng cấp rồi.

Từ cấp 2 lên tới cấp 3, còn có thêm bốn điểm số có thể tự do phân phối.

Không thể không nói, dựa vào điểm này hoàn toàn có thể đưa ra nhận xét giao diện mà hệ thống cung cấp rất giống với thứ xuất hiện bên trong những trò chơi trực tuyến loại kém, nhưng đến khi tinh tường ngẫm lại, hắn cũng nhớ ra rằng nơi này vốn không phải trò chơi trực tuyến, mà là một cái dị thế giới ác độc và hắc ám, một khi chết, nghĩa là chết thật.

Lâm Ân không chút do dự đã phân phối toàn bộ bốn điểm thuộc tính kia tới hạng mục thể chất rồi.

Chẳng vì điều gì khác, chỉ vì muốn trở thành một bác sĩ đủ tư cách, điểm thể chất này nhất định phải đủ mạnh, đặc biệt là ở bên trong thế giới hỗn loạn này, không cần biết ở thời điểm nào, một thân thể yếu ớt đều sẽ trở thành cọng rơm cuối cùng muốn mạng của ngươi.

Không cần biết như thế nào, sinh tồn mới là yếu tố được nâng lên hàng đầu trong thế giới này.

Chương 15: Không Thể Chịu Được, Nó Quá Xấu Rồi!!!

“Xác định.”

Trong nháy mắt, Lâm Ân lập tức cảm nhận được một luồng nhiệt lưu không ngừng chạy trong cơ thể của mình.

Hắn biết, bốn điểm thuộc tính kia đã bắt đầu phát huy tác dụng rồi.

Trong mơ hồ, toàn bộ những mệt mỏi do quá trình giải phẫu hồi nãy mang đến đã nhanh chóng biến thành hư không dưới luồng nhiệt lưu kia, ngược lại, trong cơ thể hắn lại sản sinh ra khí lực dùng không hết.

Hắn cởi áo khoác của mình ra, nhìn xuống dưới bụng.

Chỉ thấy ngay trong vài phút ngắn ngủi vừa rồi, cái bụng vốn bằng phẳng của hắn lại xuất hiện đường nét vài múi cơ bụng.

Lâm Ân nhanh chóng cảm nhận được chỗ tốt do một bộ thân thể khỏe mạnh mang đến.

“Oa —— oa —— ”

Đột nhiên từ phía sau quầy, truyền đến từng tiếng khóc nỉ non của con Quỷ Anh kia.

Lâm Ân lập tức đi tới, ôm lấy con Quỷ Anh còn bê bết máu tươi, quan sát một chút, mà không nhìn thấy còn không sao, vừa nhìn thấy con tiểu quỷ nọ Lâm Ân đã cảm nhận được vấn đề rồi.

Bởi vì con Quỷ Anh này còn chưa phát dục hoàn toàn, chỉ có kích cỡ bằng bốn nắm tay của một người trưởng thành thôi, trên gương mặt, ngoại trừ cái miệng mở ra nhìn giống như hố đen của nó, toàn bộ những nơi khác đều bóng loáng như được phủ lên trên một mảnh tơ lụa, và không hề phập phồng.

【 Ác Linh Huyết Anh (chưa hình)】

【 giới tính 】: Nữ

【 cấp bậc: 2】

Lâm Ân: “? ? ?”

Cũng không khó hiểu vì sao Lâm Ân lại kinh ngạc như vậy, bởi vì vừa nãy, con Quỷ Anh nọ chỉ có cấp một, mà chỉ qua một đoạn thời gian ngắn ngủi như vậy, nó đã lên tới cấp hai rồi?

Chẳng lẽ con Quỷ Anh này đang nhanh chóng thành hình?

Mà đúng vào lúc này, trong đầu hắn lập tức truyền đến âm thanh nhắc nhở của hệ thống.

【 đinh! Ngươi phát động nhiệm vụ ẩn tàng có thể lựa chọn: Quỷ Anh phá hình, bởi vì Quỷ Anh xuất thế trước thời hạn, khiến cho quỷ khí ẩn chứa trong cơ thể đang nhanh chóng làm biến dạng dung mạo của Quỷ Anh, dung mạo càng khủng bố, sau khi khôi phục, ác ý do Quỷ Anh biểu lộ ra ngoài càng lớn! 】

【 nhiệm vụ có thể lựa chọn chi nhánh một: biến nó thành dầu thắp cho hồn đăng, khen thưởng nhiệm vụ: số lần sử dụng hồn đăng +2】

【 nhiệm vụ có thể lựa chọn chi nhánh hai: mang đi cho Tiểu Bảo Bối ở hậu viện ăn, khen thưởng nhiệm vụ: độ hảo cảm của Tiểu Bảo Bối +50】

【 nhiệm vụ có thể lựa chọn chi nhánh ba: nhúng vào thuốc thử sau đó mang đi cất giữ, khen thưởng nhiệm vụ: Kinh nghiệm chế tác tiêu bản +10】

【 nhiệm vụ có thể lựa chọn chi nhánh bốn: Chờ đợi Ma Đầu Heo đến đón con gái của mình trở về, khen thưởng nhiệm vụ: Còn chờ phân tích… 】

Lâm Ân rất bình tĩnh đọc hết bốn nhiệm vụ chi nhánh mà hệ thống đưa ra cho mình.

“Đương nhiên là lựa chọn thứ tư rồi.”

Đã làm ra quyết định, Lâm Ân ngồi phía trên quầy, trực tiếp đặt Quỷ Anh lên bàn, rồi lạch cạch lạch cạch mà gõ bàn tính, nghiêm túc nói:

“Ta là một bác sĩ, người ta đã gửi con của mình tại nơi này, nếu ta lại trực tiếp xử lý luôn con cái nhà người ta, chẳng phải ta đã quá mức biến thái rồi? Tiêu chuẩn đạo đức của ta không cho phép ta làm loại chuyện như vậy.”

“…”

“Ta đã có phẩm đức nghề nghiệp như thế, hệ thống ngươi không định cho ta thêm điểm gì ư?”

【 đạo đức +10】

“…”

Lâm Ân cầm theo con dao, tiếp tục chờ vị khách mới đến cửa.

Hai phút sau, hắn mở mắt ra nhìn thoáng qua quỷ oa bên cạnh, chợt phát hiện hình dáng bên ngoài của nó đã bắt đầu vặn vẹo trở thành một cái bánh quai chèo dữ tợn rồi.

【 giá trị tinh thần của Lâm Ân —1】

Năm phút đồng hồ sau, ở thời điểm, Lâm Ân lại đưa mắt nhìn qua, trên mặt con quỷ nhỏ ấy đã bắt đầu mọc lên từng khối u nang to to nhỏ nhỏ, trong cái miệng tối đen trên mặt phát ra âm thanh ô oa ô oa khàn khàn.

【 giá trị tinh thần của Lâm Ân —10】

Mười phút sau, ở thời điểm Lâm Ân lại một lần nữa mở to mắt, trên khuôn mặt kia đã xuất hiện từng vật thể vặn vẹo to to nhỏ nhỏ cùng những đoạn xúc tu màu đen ghê người.

【 giá trị tinh thần của Lâm Ân —30】

Khóe mắt Lâm Ân điên cuồng giật giật.

Xem ra những lời hệ thống nói tuyệt không sai, nếu hắn cứ mặc kệ như vậy, khẳng định là con Quỷ Anh này sẽ liên tục vặn vẹo theo phương hướng càng ngày càng khó có thể hình dung nổi mất!

Không được!

Nếu để chuyện này tiếp diễn như vậy, không nói đến chuyện con Ma Đầu Heo kia có còn nhận ra con gái của gã hay không, hắn đã không chịu nổi trước rồi!

Bởi vì nó quá xấu!

Thật sự là con mẹ nó quá xấu nha! Còn là cái loại xấu đến kinh hồn nữa!

Lâm Ân (╬ ̄ 皿  ̄) đứng lên, hoạt động cổ tay một chút, nói:

“Quên đi, coi như cho nhóc được lợi một chút, để anh đây miễn phí phẫu thuật thẩm mỹ cho nhóc. Hiện giờ dáng vẻ của nhóc đã làm anh đây sợ rồi, về sau nhóc đi ra ngoài sẽ dọa người khác mất!”

Lâm Ân đeo khẩu trang và bao tay lên, cầm một cuộn dây thừng trực tiếp buộc chặt con Quỷ Anh nọ lên quầy.

“Chít chít——Chít chít—— ”

Đột nhiên những sợi xúc tu vặn vẹo trên mặt Quỷ Anh biến dị ra vô số cái miệng. Chúng lập tức hướng về phía Lâm Ân, phát ra từng tiếng rít gào khủng bố.

Chương 16: Phẫu Thuật Thẩm Mỹ Và Nặn Tượng Đất Nó Cũng Na Ná Như Nhau Thôi!!!

Ba ——

Lâm Ân tát một cái đánh cho những xúc tu nọ rụt trở về.

“Thành thật một chút đê!”

Lâm Ân đeo chiếc kính một mắt lên, vẻ mặt lạnh nhạt, lại “Ca ca” hoạt động các đốt ngón tay một chút, sau đó hắn vươn hai bàn tay to lên trực tiếp quơ lấy một nhánh xúc tu đang điên cuồng vặn vẹo trên mặt Quỷ Anh, dùng sức xoa nắn giống như đang nhào bột mì.

“Oa —— oa ——” Trong cơ thể Quỷ Anh phát ra từng âm điệu cùng loại với tiếng kêu đầy hoảng sợ.

【 Độ sợ hãi của Ác Linh Huyết Anh +10】

Lại nói, phẫu thuật thẩm mỹ vốn là một kỹ thuật sống.

Tuy trước kia Lâm Ân chưa từng phẫu thuật thẩm mỹ cho người khác, nhưng kỹ xảo nặn tượng đất của hắn lại vô cùng thuần thục.

Kỳ thật trên một ý nghĩa nào đó, có vẻ như hai loại kỹ năng này cũng na ná như nhau.

Mà bước đầu tiên trong quá trình phẫu thuật thẩm mỹ chính là trộn lẫn, dàn đều toàn bộ những thứ đặc sệt, dấp dính, lung tung rối loạn trên gương mặt, làm cho nó trở nên mượt mà. Như vậy coi như đã đánh vững cơ sở hoàn mỹ để tiếp tục chuyển sang bước thứ hai là nặn gương mặt rồi.

【 Độ sợ hãi của Ác Linh Huyết Anh +10】

Lại nói, nặn gương mặt cũng là một công đoạn cần đủ kỹ xảo, không thể quá khô, không thể quá ướt, ngươi cần phải làm cho nó có đủ độ co giãn và tính dẻo.

Ừm… đây cũng là một quá trình đầy thử thách đòi hỏi sức lực của bàn tay phải chuẩn xác.

“Đừng có lộn xộn.”

“Nếu anh đây đã đỡ đẻ cho em xong, thì là một bác sĩ, anh đây còn có nghĩa vụ phải cam đoan trong khoảng thời gian này em luôn khỏe mạnh an toàn. Đừng lo lắng, chuyện về gương mặt của em cứ giao cho anh đi!”

Gương mặt Lâm Ân vô cùng nghiêm túc, hắn đang phát huy đầy đủ những kỹ xảo làm mì sợi của bản thân trước khi xuyên qua đến nơi này, sau khi nhào cho những thứ trên gương mặt Quỷ Anh thành trở mềm mại, đều đặn, hắn bắt đầu lôi kéo ra ngoài.

【 Độ sợ hãi của Ác Linh Huyết Anh +20】

Hơi xoay chuyển cái bánh quai chèo kia rồi ấn vào bên trong một cái.

【 Độ sợ hãi của Ác Linh Huyết Anh +20】

Lại lôi kéo!

Xoay chuyển hai vòng bánh quai chèo rồi ấn vào bên trong một cái.

Đảm bảo cho toàn bộ những thứ vật chất đặc sệt, dấp dính kia đều trở nên co giãn đầy đủ và đều đặn.

Mà âm thanh từ bên trong thân thể Quỷ Anh lại vọng ra, nhưng lần này giọng điệu đã trở nên càng ngày càng hoảng sợ.

【 Độ sợ hãi của Ác Linh Huyết Anh +20】

Đông đông đông ——

Sau đó, bên ngoài truyền đến tiếng đập cửa.

Chỉ thấy một con quái vật hình người toàn thân đầy rẫy những vết cháy sém, trên mặt toàn vết thương mưng mủ đang đứng nơi đó, lớp dịch nhầy màu đỏ tươi mà tanh tưởi không ngừng phun ra từ bên trong hốc mắt của gã, khủng bố mà quỷ dị.

“Tôi muốn… Đổi khuôn mặt…” Từ trong cổ họng con quái vật kia phát ra một âm thanh trầm thấp mà khàn đặc.

Lâm Ân lập tức xem xét.

【 Quỷ Chết Cháy 】

【 chủng tộc 】: Ác linh

【 cấp bậc: 15】

【 thuộc tính 】: Hỗn loạn trung lập

【 năng lực chiến đấu 】: Phổ thông bình thường

【 giới thiệu 】: Một con ác linh đã hoàn toàn chết cháy trong lửa lớn, toàn thân bị tới 99. 9% bỏng, tính cách vặn vẹo mà âm trầm, luôn ôm trong lòng ác ý thật lớn với bất cứ sự vật gì tốt đẹp trên đời.

【 đinh! Phát động nhiệm vụ: Trợ giúp Quỷ Chết Cháy đổi một gương mặt, khen thưởng nhiệm vụ: 50 tiền khô lâu, kinh nghiệm giải phẫu ngoại khoa +50, khen thưởng đặc thù +1】

“Hoan nghênh quang lâm! Mời qua chỗ ngồi bên kia chờ một chút!”

Lâm Ân nhô đầu khỏi con Quỷ Anh phía trước, trong ánh mắt xuất hiện một nụ cười tiêu chuẩn của nghề nghiệp.

Phì ——

Dịch thể đặc sệt trên mặt Quỷ Anh bị nhào tới nát bét, lập tức bắn thẳng lên khẩu trang của Lâm Ân.

Con Quỷ Chết Cháy vừa bước vào bên trong lập tức trở nên cứng đờ.

“Mời ngồi, tôi sắp xong việc rồi đây.” Lâm Ân mỉm cười nói.

Sau đó, lực chú ý của hắn tiếp tục tập trung về phía con Quỷ Anh đang bị buộc chặt trên quầy, vì đẩy nhanh tốc độ, Lâm Ân chỉ có thể dùng cả hai tay.

Hắn quơ một cái, dùng sức nhào nặn gương mặt Quỷ Anh thành hai khối thịt tròn tròn ở hai bên, lại hung hăng kéo một cái.

“Oa nha ————” Từ bên trong thân thể Quỷ Anh phát ra âm thanh dọa người sợ hãi.

“ Hoa lạp lạp”, gõ cái bánh quai chèo, lại ấn vào bên trong mặt.

“Nha nha ——” Quỷ Anh run rẩy.

Lâm Ân trực tiếp lật ngược, san bằng Quỷ Anh, dùng lực đạo lớn hơn nữa, “rầm rầm” bắt đầu nhào nặn khối thịt đã vặn vẹo trên mặt nó.

“Sắp xong rồi đây, xin quý khách cứ an tâm một chút chớ nóng vội.” Lâm Ân mỉm cười ngẩng đầu, lộ ra vẻ mặt chân thành tha thiết với Quỷ Chết Cháy đang ngồi trên ghế ở cách đó không xa.

Quỷ Chết Cháy đờ đẫn nhìn khung cảnh khủng bố đang diễn ra trên quầy kia. Bàn chân nó vô ý thức bắt đầu dẫm “Phành phạch phành phạch” xuống dưới mặt đất.

Kéo một cái.

Lại là hai mét.

Quỷ Chết Cháy: “! ! !”

【 Giá trị tinh thần của Quỷ Chết Cháy -20! 】

Nhào một cái.

Cầm lấy cây lăn bột.

Rầm rầm ——

Gương mặt con Quỷ Anh kia đã bị cán đến bẹp dí, nó hoảng sợ không ngừng chít chít chít kêu loạn.

Những bọc mủ khắp toàn thân Quỷ Chết Cháy đều bắt đầu run rẩy.

Chương 17: Vì Sao Đến Lượt Gã, Hắn Lại Lộ Ra Nụ Cười Quỷ Dị Như Vậy?

【 Giá trị tinh thần của Quỷ Chết Cháy -20! 】

Quá bất thường!

Quá bất thường!

Vì sao tiệm y dược mà gã bước vào này, mẹ nó lại giống như hơi bị bất bình thường nha!

Nó run rẩy mà vươn bàn tay đã bị đốt rụi, nói: “Xin hỏi… anh đang làm…”

Lâm Ân nghe vậy, lại hung hăng xoa nắn cục thịt trên mặt Quỷ Anh một cái nữa, mới ngẩng đầu, trên mặt lộ ra nụ cười nghề nghiệp chân thành tha thiết, nói: “À, tại vì con tiểu quỷ này quá xấu, thậm chí còn xấu mang tính ô nhiễm. Tôi là bác sĩ, chuyện tôi phải làm chính là thay đổi cho nó một gương mặt bình thường.”

Toàn thân Quỷ Chết Cháy lập tức run rẩy một cái. Gã ngu ngơ nói: “Anh… Đúng là thủ pháp của anh thật… rất có phong cách riêng nha…”

Cả người Quỷ Chết Cháy trở nên cứng ngắc, con mắt đã bị thiêu cháy trợn trừng to tướng, cũng không biết từ khi nào thân thể vốn còng còng kia đã thẳng tắp lên.

Từ đầu tới giờ, gã vẫn một mực đưa mắt quan sát gương mặt Quỷ Anh trong tay vị bác sĩ kia, phải nói là nó không ngừng biến dạng, vặn vẹp giống như mì sợi…

Càng nhìn, hai chân gã càng run rẩy.

Đột nhiên trong đầu gã xuất hiện một chuỗi những hình ảnh khủng bố miêu tả khuôn mặt của gã đang bị bác sĩ này không ngừng lôi kéo.

Quỷ Chết Cháy bắt đầu hoảng sợ.

Không phải gã vừa bước vào một cái hắc điếm chứ? !

Mà cũng chính tại thời điểm trong đầu gã vừa sinh ra loại ý tưởng này.

Ba ba ba ——

Ba ba ba ——

Chỉ thấy bác sĩ kia vươn tay tới, không ngừng ba ba ba mà đập nát mười mấy mụn nhọt vừa nhô lên trên gương mặt Quỷ Anh. Huyết thanh đậm đặc phát ra một tiếng “Phì” to tướng, thậm chí chúng còn bắn tung toé tới trên mặt của gã.

Nổ não rồi!

Nổ não cmn rồi!

[Nguyên văn của nó là 爆浆 – bạo tương, nó ám chỉ một vụ nổ phát sinh sau đó dịch thể từ bên trong tràn ra ngoài, nhưng cũng có nghĩa là nổ não…]

“Ma ma nha (ΩДΩ)! ! !”

【 Giá trị tinh thần của Quỷ Chết Cháy -30! ! 】

Gã theo bản năng lập tức che kín những nốt u nang bởi vì bị lửa thiêu cháy mà mọc lên khắp mặt mình. Ngay tại khoảnh khắc đó, trong đầu gã chợt xuất hiện hình ảnh bản thân sắp bị bác sĩ nọ trói lại, rồi “Ba ba ba” bóp nát.

Đát đát đát đát ——

Gã hoảng sợ, run rẩy, hàm răng không chịu nổi bắt đầu đánh vào nhau lập cập.

【 Độ sợ hãi của Quỷ Chết Cháy +20】

【 Độ sợ hãi của Quỷ Chết Cháy +20】

Mà ngay sau đó, Quỷ Chết Cháy lại thấy Lâm Ân tháo chiếc khẩu trang dính đầy huyết thanh trên mặt mình xuống, lộ ra một nụ cười tươi hiền lành, nói với Quỷ Chết Cháy: “Tôi sẽ ra đằng sau lấy một số dụng cụ, anh lại chờ thêm một chút nữa nhé, kế tiếp sẽ đến lượt anh.”

Hàng đống u nang khắp toàn thân Quỷ Chết Cháy (ΩДΩ) đều nhảy dựng lên.

Nụ cười kia quá mức đáng sợ rồi!

Vì sao đến lượt gã, hắn lại lộ ra nụ cười quỷ dị như vậy?

【 Giá trị tinh thần của Quỷ Chết Cháy -20】

【 Giá trị tinh thần của Quỷ Chết Cháy -20】

Vốn dĩ hôm nay gã nhìn thấy lão biến thái của Tiệm Dược Tề Cưa Máu kia rời khỏi cửa, cho nên mới muốn đến thử thời vận một phen, xem mình có thể nhân cơ hội hiếm có này mà thoáng sửa chữa cơ thể bị bỏng cho nó bớt đáng sợ hơn một chút hay không.

Nhưng ai mà biết được lão biến thái đi rồi, còn lưu lại một tên tiểu biến thái?

Gã sợ hãi đưa mắt nhìn con Quỷ Anh đang nằm trên quầy không ngừng run rẩy kia, giờ này, toàn bộ khuôn mặt của nó gần như đã biến thành hồ dán đặc sệt, màu đen rồi.

“Chẳng lẽ… đây chính là kết cục tiếp theo của ta sao…” Gã không khỏi nỉ non, lẩm bẩm một câu.

Mà đúng vào lúc này, đột nhiên từ bên trong lớp mành vải treo ở hậu viện truyền đến từng chuỗi những âm thanh kịch liệt chói tai hệt như cưa điện đang được khởi động.

Xoẹt xoẹt —— xoẹt xoẹt ——

Rè rè rè rè rè——

Quỷ Chết Cháy (ΩДΩ) vội vàng ôm chặt cái đầu mình, gã bị dọa đến xương cốt toàn thân đang muốn rời ra từng mảnh.

Cưa điện! ! Là cưa điện! !

Không phải vừa nãy hắn có nói mình sẽ ra hậu viện lấy vài món công cụ sao?

Nhưng vì cớ gì từ trong hậu viện lại truyền đến âm thanh cưa điện chứ?

Hắn muốn lấy cưa điện để thể hiện cái quái gì đây?

Chỉ trong nháy mắt, từ trong đầu Quỷ Chết Cháy đã xuất hiện gương mặt mang theo nụ cười tươi đầy biến thái của tên sát nhân cuồng mang theo cưa điện, và dáng vẻ hắn đang từng bước từng bước tiến về phía mình.

Trên đầu Quỷ Chết Cháy lập tức bốc lên từng luồng khói đen (꒪Д꒪).

Mà cũng chính tại một khắc đó, lỗ tai gã khẽ động.

Đông ——

Đông ——

Tiếng bước chân càng ngày càng gần!

Là người kia đang cầm theo cưa điện đi thẳng về phía này!

Rất nhanh, một cái bóng đen chậm rãi xuất hiện trên tấm rèm vải che đi con đường thông tới hậu viện, âm thanh cưa điện chuyển động lại gần như xông pha đi trước.

“Nha —— nha —— nha —— ”

Quỷ Chết Cháy hoảng sợ ôm lấy cái đầu của mình, trên đầu lại không ngừng bay lên một vài giá trị.

【 giá trị tinh thần -20! 】

【 giá trị tinh thần -30! 】

【 giá trị tinh thần -40! 】

Ngay sau đó, giá trị tinh thần hoàn toàn về không.

Quỷ Chết Cháy trải qua quãng thời gian tra tấn tinh thần, đã vượt quá giới hạn chịu đựng, lập tức hoảng sợ mà lao thẳng về phía cửa chính, trong miệng hét lớn: “Hắc điếm! ! Hắc điếm nha! ! Cứu mạng! Cứu mạng! !”

Chương 18: Mái Tóc Của Oán Linh!!!

【 đinh! Nhiệm vụ của Quỷ Chết Cháy thất bại! 】

【 đinh! Độ sợ hãi của Quỷ Chết Cháy đối với ngươi +400! 】

【 đinh! Chúc mừng ngươi đã có được khách hàng đầu tiên với thái độ đạt đến cấp “Cực độ hoảng sợ”, ngươi đạt được 100 tiền khô lâu 】

【 đinh! Độ nổi tiếng của ngươi +10】

Lâm Ân: “? ? ?”

Hắn vén rèm lên, vừa kinh ngạc vừa khó hiểu mà nhìn Quỷ Chết Cháy ba chân bốn cẳng bò sát ra bên ngoài, một đường lưu lại tro tàn đầy đất, ngơ ngác hỏi: “Chuyện gì vậy? Chỉ vì dao giải phẫu của ta không còn sắc bén nữa nên ta đi mài đao một chút thôi mà, vì sao khách hàng nói đi là đi luôn rồi?”

Hơn nữa độ sợ hãi với ta +400 lại là chuyện gì đã xảy ra chứ?

Vì sao tự nhiên vị khách kia lại tỏ ra cực độ sợ hãi ta?

Hay nhỉ? Ta vẫn một mực tuân theo tôn chỉ mỉm cười khi phục vụ khách hàng cơ mà? Lúc nói chuyện rất lễ độ, hành động cũng cực kỳ nghiêm túc tôn trọng khách hàng… Chẳng phải khi ta dùng thái độ hiền lành đối xử với đối phương thì đối phương nên cảm động rồi độ hảo cảm với ta tăng lên gấp bội sao?

Lâm Ân chẳng thể nào hiểu nổi tình huống vừa rồi.

Nhưng thôi, người đi rồi thì cứ đi đi.

Lâm Ân có chút tiếc nuối.

Được rồi, mặc kệ chuyện vừa rồi như thế nào, hắn cứ giải quyết xong chuyện của Quỷ Anh đã lại nói sau.

Đinh ——

Con dao phẫu thuật sắc bén trong tay Lâm Ân lại lóe ra quang mang chói mắt.

Một giờ sau.

Lâm Ân ngồi trước quầy, trên mặt nở nụ cười vừa lòng mà thả con dao xuống, nhìn Quỷ Anh đang ngồi ngay ngắn trước mặt mình.

“Không phải hiện giờ đã thuận mắt hơn nhiều rồi sao?”

Cái miệng anh đào nhỏ nhắn, khuôn mặt phúng phính đáng yêu, đôi mắt to to, cái mũi tinh xảo.

Hiển nhiên dưới quá trình tạo hình tỉ mỉ của Lâm Ân, con quái vật có hình dạng vặn vẹo không sau miêu tả nổi đã thay đổi trở nên vô cùng đáng yêu, rất linh hoạt, lanh lợi.

Lại nói, trước khi xuyên qua đến nơi này, Lâm Ân đều là người có điểm số đứng đầu môn thủ công trong lớp.

Những bức tượng chân dung làm bằng chất dẻo của hắn đều được đám học sinh nhất trí khen ngợi và tán dương.

Lâm Ân nở nụ cười tươi tắn, tâm trạng vui vẻ.

Mà đúng lúc này, đột nhiên trên trán Quỷ Anh mọc ra một đôi mắt dựng thẳng.

Ba ——

Lâm Ân lập tức chọc cho nó nổ tung. Xong việc, hắn nhắm mắt lại, nói: “Nơi này không phải chỗ để mọc ra con mắt, đây là gương mặt mà vất vả lắm anh đây mới nặn ra đưuọc, nếu em còn muốn phá hỏng nó đi, thì đừng có trách anh đây lại động dao với em.”

【 Độ sợ hãi của Ác Linh Huyết Anh +50】

【 Độ sợ hãi của Ác Linh Huyết Anh +50】

【 đinh! Hệ thống kiểm tra đo lường thấy, độ sợ hãi của Ác Linh Huyết Anh đối với ngươi đã vượt qua tốc độ tăng trưởng của oán khí, cấp bậc nguy cơ đã giảm xuống tới -321%, vẫn đang liên tục giảm xuống. 】

【 đinh! Ngươi vừa kích hoạt nhiệm vụ ẩn tàng: oán khí của Áp chế Quỷ Anh, độ hoàn thành trước mặt: 321%, ngươi đạt được khen thưởng: 151 tiền khô lâu, kinh nghiệm kỹ xảo chỉnh hình +100, khen thưởng đặc thù: Mái tóc của Oán Linh x5】

Lâm Ân ngẩn ra.

Hóa ra làm như vậy cũng có thể phát động nhiệm vụ ẩn tàng?

Xem ra hệ thống này ẩn chứa rất nhiều chức năng, chúng vẫn đang chờ hắn đi tới thăm dò.

Ngay sau đó, trên tay hắn xuất hiện năm lọn tóc thật dài, trước mắt hắn lập tức hiện ra giới thiệu nội dung giới thiệu tỉ mỉ về năm lọn tóc kia.

【 mái tóc của Oán Linh 】: Tóc của nữ quỷ ẩn chứa cực độ oán khí, sau khi bị phụ thân, mục tiêu sẽ bị mái tóc này gắt gao quấn quanh cổ rồi hít thở không thông mà chết.

Lâm Ân sờ sờ cằm.

Có vẻ như thứ này là một loại đạo cụ phòng thân không tồi, nhưng chỉ có năm cái, coi như lúc dùng đến cần phải cân nhắc cẩn thận rồi.

Lâm Ân thu hồi mái tóc ấy lại, ngồi ở trước quầy, tiếp tục lạch cạch lạch cạch mà gảy bàn tính, im lặng chờ một vị khách hàng khác quang lâm.

Đương nhiên, lực chú ý của hắn lại thời thời khắc khắc đều đặt lên người Quỷ Anh trước mặt, chỉ cần nó dám có can đảm để bản thân xuất hiện một chút dấu hiệu hủy hoại hình tượng nào, Lâm Ân lập tức ấn trở về, bắt nó phải điều chỉnh lại.

Thời gian nhanh chóng trôi qua.

Quang mang của chiếc hồn đăng ngoài cửa dần dần ảm đạm xuống.

Mà điều này cũng có nghĩa là buổi tối trong thế giới này sắp buông xuống rồi.

Phương pháp để phân biệt ban ngày và đêm tối của thế giới hắc ám trước mắt, chính là quan sát ánh sáng của hồn đăng, bởi vì bọn họ không thể thắp sáng được hồn đăng khi buổi tối của thế giới này buông xuống.

Mà điều này lại có nghĩa là, không có hồn đăng che chở, bất cứ con quái vật nào cũng có thể tùy ý mà xâm nhập vào nơi ẩn núp của ngươi, xé rách ngươi ra thành trăm mảnh nhỏ.

Mà ngay tại thời điểm ngọn đèn dần tối, Lâm Ân đã sắp đóng cửa.

“Đông đông đông —— ”

Đột nhiên bên ngoài truyền đến tiếng đập cửa.

Chỉ thấy một người đàn ông cao lớn với mái tóc dài màu xám trắng, khoác lên mình chiếc áo choàng tối đen thật dày, trên đầu đội chiếc mũ phớt cao màu đen, xuất hiện tại nơi đó.

Chương 19:Thợ Săn Ma!!!

Bóng đen thật lớn kia nhanh chóng từ ngoài cửa tiến vào bên trong, trống rỗng mang đến cho người ta một loại cảm giác áp bách mạnh mẽ.

Trong lòng Lâm Ân lập tức trở nên căng thẳng, bởi vì trước mắt hắn hiện ra giao diện của người kia.

【 Ma Thú Nhân Ocarlos 】

【 chủng tộc 】: Nhân tộc

【 cấp bậc: ? ? ? 】

【 năng lực chiến đấu 】: Không có ngoài ý muốn, ngươi sẽ chết

【 trận doanh: Hỗn loạn thiện lương 】

【 giới thiệu 】: tay thợ săn ma thú mạnh mẽ một mình đi qua thế giới hắc ám, hắn không thuộc về bất cứ tổ chức nào, hắn vô cùng thần bí, cả đời hắn đều cố gắng hết sức để săn giết những con quái vật khổng lồ bị hắn nhận định là tà ác kia. Xin đừng ôm ý đồ muốn đi tìm hiểu hắn. Người này vô cùng nguy hiểm.

Lâm Ân: “? ? ?”

Hình như vị khách vừa bước vào là… Một con người!

Đối phương chính là nhân loại đầu tiên mà hắn gặp được bên trong thế giới hắc ám này trong suốt hai năm hắn có mặt ở nơi đây.

Hơn nữa xem giao diện, đối phương còn là một tồn tại có năng lực chiến đấu vượt quá biểu hiện bên ngoài.

“Tôi cần trị liệu, còn cần một chút dược tề chiến đấu và dược tề khôi phục nữa.” Bên dưới chiếc mũ phớt cao to to kia chợt phát ra giọng nói khàn khàn của đàn ông trung niên.

Lâm Ân lập tức đứng lên, trên mặt lại nở rộ nụ cười nghề nghiệp, nói: “Hoan nghênh quang lâm, mời vào.”

Thợ Săn Ma kia đi nhanh vào cửa chính, hồn đăng ngoài cửa lập tức vù vù mà điên cuồng lập lòe, gần như chuẩn bị tắt ngấm đến nơi.

Tình huống này đã đủ để nói lên rằng thực lực của Thợ Săn Ma này mạnh mẽ đến biến thái.

Thợ Săn Ma kia ngồi phía trước quầy, ngẩng đầu, đưa mắt nhìn kỹ Lâm Ân.

Lâm Ân lập tức cảm nhận được phía trên làn da của mình xuất hiện tình trạng rát bỏng đau đớn.

Chỉ vẻn vẹn là một ánh mắt đã làm cho hắn bị thương tổn, có thể hiểu được phần nào về thực lực của vị khách hàng này.

“Tôi thực sự không ngờ, ở bên trong thế giới hắc ám này, tôi còn có thể gặp được một người đồng tộc còn sống.” Thợ Săn Ma kia liếc mắt nhìn hắn một cái, bình thản nói. Sau đó gã phán tháo bầu rượu treo trên thắt lưng xuống, uống một ngụm, mùi rượu nồng đậm gay mũi đập vào mặt.

【 đinh! Phát động nhiệm vụ: trị liệu thương tích cho Thợ Săn Ma, khen thưởng nhiệm vụ: 500 tiền khô lâu, độ hảo cảm của Thợ Săn Ma +50】

【 trừng phạt nếu nhiệm vụ thất bại: Bị Thợ Săn Ma giết chết. 】

【 đinh! Ngươi vừa phát động nhiệm vụ ràng buộc đồng tộc, trừng phạt khi nhiệm vụ thất bại: xóa sổ! 】

Trong lòng Lâm Ân thoáng run rẩy một chút.

Ở thời điểm nội dung trừng phạt khi nhiệm vụ thất bại nhảy ra, hắn lập tức dự cảm được chuyện này không ổn rồi.

Mà quả nhiên nó không nằm ngoài những gì hắn dự đoán.

Một Thợ Săn Ma hành tẩu trong thế giới hắc ám, đương nhiên sẽ không có lấy một chút hảo cảm nào đối với đám quái vật ở nơi này rồi, mà cũng may, hắn vốn là Nhân tộc.

Nói cách khác, nếu hắn không phải Nhân tộc, chỉ sợ người đàn ông mạnh mẽ này sẽ chém ra một đao, bổ sống hắn.

Đến đây, cõi lòng Lâm Ân đã bình yên trở lại, hắn trấn định đưa mắt nhìn Thợ Săn Ma kia, mỉm cười nói: “Xin hỏi anh cần tôi trị liệu thương tích như thế nào cho anh?”

Bờ môi trắng bệch bên dưới chiếc mũ phớt cao kia khẽ động. Sau đó, Thợ Săn Ma cởi chiếc áo choàng trên cơ thể xuống, xoay người qua.

Trong phút chốc, con ngươi của Lâm Ân trực tiếp co rụt lại.

Chỉ thấy toàn bộ bả vai của gã là một mảnh tối đen đỏ sậm, bên trên còn ngưng kết từng cục máu đen như mực, dữ tợn tột cùng.

Có thể nói là thương tích cực kỳ đáng sợ.

Mà trong đầu Lâm Ân lập tức xuất hiện suy nghĩ, rốt cuộc là tồn tại gì lại có thể đánh cho Thợ Săn Ma bị thương thành như thế này?

Thợ Săn Ma khàn khàn nói: “Tôi bị một con Lệ Quỷ áo đỏ ám toán, suýt chút nữa đã đánh mất tánh mạng. Tôi sẽ không bỏ qua ả nhưng đầu tiên tôi cần trị liệu thương tích trước đã.”

【 đinh! Hệ thống đã hoàn thành bước đầu chẩn đoán bệnh thay cho ký chủ, vai phải của mục tiêu bị kịch độc của “Hắc Hồ Điệp” xâm thực, kịch độc đã thẩm thấu tiến vào khung xương của mục tiêu, tình huống vô cùng nghiêm trọng. 】

“Hắc Hồ Điệp?” Lâm Ân do dự một chút mới nói ra cái tên này.

Thợ Săn Ma kia khẽ động, chợt cười lạnh nói: “Hóa ra cậu cũng biết thứ độc vật này? Xem ra tôi đã coi thường cậu rồi.”

Lâm Ân cười gượng.

Không.

Hắn không biết.

Hắn chỉ theo bản năng mà lặp lại một danh từ mấu chốt bên trong lời nhắc nhở của hệ thống mà thôi.

“Hệ thống, Hắc Hồ Điệp là cái gì?” Hắn thầm hỏi.

【 đinh! Hắc Hồ Điệp là một dạng thể tụ hợp hoàn toàn được cấu thành từ oán niệm và tử linh khí trong thế giới hắc ám. Chúng có tính xâm thực và hủ thực cực cao đối với sinh mệnh, nếu là sinh vật bình thường, chỉ cần lây dính một chút kịch độc này, trong năm giây sẽ hóa thành máu mủ. 】

Lâm Ân chấn động. Ngay sau đó, hắn không nói hai lời, đã mặc vào nguyên bộ trang phục phòng hộ, cũng nhân tiện đeo khẩu trang cùng một đôi bao tay lên.

“Vậy ta có thể chữa được bệnh này không?” Hắn thầm hỏi hệ thống.

【 đinh! Ngươi có thể thử dùng phương pháp cạo xương chữa độc để tiến hành bước đầu trị liệu. 】

Chương 20:Hoàn Mỹ Phù Hợp Với Thịt Của Anh!!!

Thợ Săn Ma kia quay đầu sang, không quá kiên nhẫn nói: “Có thể bắt đầu chưa?”

Lâm Ân lập tức hoàn hồn, trấn định cảm xúc, chỉnh sửa chiếc khẩu trang trên mặt cho cẩn thận rồi nghiêm túc nói: “Quý khách, thương thế của anh có chút nghiêm trọng, hơn nữa xem tình huống này, có vẻ như độc tính đã xâm nhập vào khung xương của anh rồi, nếu muốn trị liệu, chỉ có thể xử lý những bộ phận bị độc vật xâm thực trước.”

Xoẹt xoẹt——

Lâm Ân dựng hai con dao lóc xương lên, nghiêm túc nói: “Cần tiến hành một lần giải phẫu ngoại khoa, cắt bỏ trước.”

Thợ Săn Ma kia chần chờ một lát, nói: “Năng lực giải phẫu của cậu như thế nào?”

Lâm Ân gật đầu nói: “Xin anh cứ yên tâm, kinh nghiệm của tôi vô cùng phong phú, tuy đây là lần thứ hai tôi động đao, nhưng một vị quý khách trước đó đã cho tôi đánh giá rất cao. Tôi tin tưởng vào tay nghề của mình.”

Rõ ràng là Thợ Săn Ma vừa im lặng trong chốc lát, có vẻ như gã đang cân nhắc mặt lợi và mặt hại trong quyết định này.

Sau đó, Lâm Ân chợt nghe thấy âm thanh do dự phát ra từ bên dưới chiếc mũ phớt cao kia: “Gần đây còn phòng khám nào khác hay không?”

Lâm Ân miết hai con dao lóc xương của mình vào nhau, cười ha hả nói: “Hẳn là không có đâu, dù có, nó cũng bị thầy của tôi làm cho không có rồi. Chúng tôi tuyệt không cho phép có phòng khám thứ hai tồn tại ở nơi này đâu, ha hả ha hả…”

“…”

“…”

Không khí tạm rơi vào yên tĩnh, cơn gió vù vù thổi qua cuốn chiếc áo choàng trên cơ thể Thợ Săn Ma bay lên một chút.

Sau đó, gã xoay người, kéo phần bả vai của mình để lộ ra ngoài, nhắm mắt nói: “Được! Tôi tin cậu một lần, động đao đi.”

“Được rồi!” Trên mặt Lâm Ân lộ ra nụ cười tươi đầy thỏa mãn.

Hai con dao trong tay hắn đang xoẹt xoẹt ma sát vào nhau.

Soạt——

Soạt ——

Đốm lửa văng khắp nơi.

Mơ hồ có thể nhìn thấy, trên khuôn mặt ẩn giấu bên dưới chiếc mũ phớt cao kia của Thợ Săn Ma, khóe miệng râu ria xồm xàm nọ vừa khẽ co rúm lại một phần.

【 Giá trị tinh thần của Thợ Săn Ma -1】

Không biết vì sao, gã cứ có cảm giác hình như mình đã đến nhầm nơi rồi.

Có vẻ như nơi này vốn không phải phòng khám, ngược lại nó giống một quán mổ heo hơn.

Chẳng lẽ đây là ảo giác của gã?

Vì sao một thanh niên nhìn qua thực lực vô cùng yếu ớt này, lại không ngừng mang đến cho người ta một loại xúc động muốn lập tức xoay người bỏ chạy chứ?

“Cần tiêm thuốc tê không?” Lâm Ân ôm tâm lý nóng lòng muốn thử, lập tức hưng phấn hỏi.

“Không cần.” Thợ Săn Ma uống một ngụm rượu, liếc mắt nhìn hắn rồi thản nhiên nói: “Thuốc tê chỉ làm ảnh hưởng tới tốc độ phản xạ thần kinh của tôi thôi. Đàn ông chân chính sẽ không dùng thuốc tê.”

Lâm Ân “Ba” một tiếng liền giơ ngón tay cái lên, chân thành nói: “Thật tốt quá, từ trước đến giờ, tôi cũng chưa dùng thuốc tê cho ai cả. Đây đã trực tiếp đụng tới bộ môn chuyên nghiệp của tôi rồi đó!”

Trong lòng Thợ Săn Ma thoáng run rẩy một chút.

Hắn vừa nói cái gì nhỉ?

Nhưng ngay tại thời điểm gã còn chưa kịp phản ứng lại, chỉ nghe “Phì” một tiếng, âm thanh con dao cắm vào trong thịt vang lên, chỉ trong nháy mắt, toàn bộ cơ thể gã đã trở nên cứng ngắc.

Gã khó nhọc, “Ca ca” nghiêng đầu nhìn qua, rồi lập tức trông thấy con dao đang cắm thẳng lên vai mình, đờ đẫn hỏi: “Đã bắt đầu rồi ư?”

Lâm Ân trấn định nói: “Không, tôi chỉ muốn thử dao trước thôi.”

“Ừm.” Thợ Săn Ma nghiêng đầu qua, lại vươn tay cầm lấy bầu rượu của mình, theo bản năng muốn uống một ngụm, nhưng cũng không biết vì sao, đột nhiên bàn tay đang cầm bầu rượu chợt run rẩy một thoáng.

Ừm… trong lòng gã thầm nghĩ, hẳn là không có vấn đề gì lớn đâu, tuy nhìn qua có thể thấy thanh niên này có chút không đáng tin cậy, nhưng khẳng định là hắn không dám ôm trong lòng ý định gì xấu xa đâu, đắc tội với gã, đường đường là một tay săn ma cũng…

Phì ——

Thợ Săn Ma (ヾ ノ ꒪ ཫ ꒪)——

“Cậu… con mẹ nó lại vừa làm cái quái gì thế hả? !” Thợ Săn Ma nghiêng đầu qua, nhìn thấy con dao thứ hai cắm trên vai mình, lập tức trừng to mắt như muốn nứt ra.

Lâm Ân nghiêm túc ôm thùng dụng cụ trên tay, nói: “Tôi đang tìm công cụ thích hợp, hai con dao tôi vừa cắm là dự phòng.”

Thợ Săn Ma trừng to mắt như muốn lòi ra ngoài, nói: “Cậu dự phòng không thể đặt ở bên cạnh sao? Vì sao hết lần này tới lần khác cậu lại muốn cắm trên vai tôi? ? !”

Lâm Ân lắc đầu, bình tĩnh nói: “Quý khách, tôi đang thí nghiệm trình độ sắc bén của dao giải phẫu. Hẳn là anh cũng biết rõ, nếu bác sĩ sử dụng một con dao không sắc bén, khi cắt xuống người bệnh nhân sẽ sinh ra thống khổ vô cùng kịch liệt. Đây là chuyện cực kỳ không đáng để phạm phải.”

“Cho nên là một bác sĩ, tôi phải cam đoan mỗi con dao của mình phải hoàn mỹ mà tương xứng với thịt của anh.”

“Hơn nữa, chỉ chốc lát thôi, nơi mà tôi vừa cắm kia sẽ bị cắt bỏ, cho nên quý khách à, anh không cần phải đặc biệt chú ý đến trình độ hoàn hảo của bả vai mình như thế đâu.”

Thợ Săn Ma lập tức cứng ngắc tại chỗ.

Móa nó… lời nói của hắn cũng có chút đạo lý nha.

Nhưng mà hắn thật sự không cố ý làm như vậy sao? Vì sao gã nghe kiểu gì cũng cảm thấy những lời này… con mẹ nó đều là ngụy biện nha!

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Kevin 1 tuần trước
Sao thằng main giống hơi khùng vậy tác giả ? Khi không điên lên ! Có đại ca khùng có ngày chết bất đắt kỳ tử….
https://audiosite.net
Quang Luận 1 tuần trước
Cám ơn đạo hữu nhiều :)
https://audiosite.net
XRumer23Prown 1 tuần trước
Hey people!!!!! Good mood and good luck to everyone!!!!!
https://audiosite.net
Kevin 1 tháng trước
Sao có tiền mà bủn xỉn,không dám ăn xài, mà dám chi mua đồ cho gái lấy le….một đại gia bị chúng chửi ăn bám mà nhịn được cũng hay..
https://audiosite.net
HaHohong 1 tháng trước
ua viet nam minh sang tac day a... dua a ??
https://audiosite.net
phan anh 2 tháng trước
Lâu lém rồi không kiếm được bộ truyện ưng ý như vậy :) Tên vĩnh hằng kiếm tổ không hổ danh bộ truyện...main Thông Minh + Bá Đạo + Cơ Trí... tình tiết câu chuyên rất hợp lý, không nhàn chán...:) Có thể nói bộ truyện mình chấm 9.5/10..! -0.5 điểm là dịch không trọn vẹn :P ( tuy nhiêu đoạn cv chỉ là đoạn không quan trọng và tên nhân vật phụ ) 1 Lần nữa cảm ơn Audio Site và thành viên trong nhóm nhé .!! Muốn donate ủng hộ mọi người nhưng có vẻ AD mãi làm audio hay sao mà quên đưa cập stk vs QR thì phải không ủng hộ được à nha :))
https://audiosite.net
Tất cả bộ truyện các thành viên yêu cầu sắp hoàn tất...hiện tại trống lịch nhé :). Các bạn có gửi yêu cầu bộ truyện nào? trực tiếp tại mục bình luận để tụn mình xếp lịch trong thời gian tới. Xin Chân thành cảm ơn...^.^
https://audiosite.net
Cập nhật chương 1800 đến 2527 audio nhé chư vị đạo hữu...! ^^!
https://audiosite.net
test1 tuan1 3 tháng trước
haizz lục thiếu du a... !
https://audiosite.net
test1 tuan1 3 tháng trước
lưu tủ truyện :)
https://audiosite.net
test1 tuan1 3 tháng trước
hay hay
https://audiosite.net
Chuong Trần 4 tháng trước
Cám ơn tác giả và Mc Truyện thật là hay