1. Home
  2. Truyện Hệ Thống
  3. [Dịch] Dị Giới Dược Tề Sư
  4. Tập 1: Ta Mở Treo Máy Ở Dị Thế Giới (c1-c10)

[Dịch] Dị Giới Dược Tề Sư

Tập 1: Ta Mở Treo Máy Ở Dị Thế Giới (c1-c10)

tiếp ❯

Chương 1: Ta Mở Treo Máy Ở Dị Thế Giới!!!

【 Đây là một dị thế giới quỷ bí. 】

【 Quỷ hút máu, người sói, khoa học kỹ thuật, ma dược, quỷ quái, người nhân bản, bói toán, khôi lỗi, chỉ cần là toàn bộ những yếu tố đáng sợ mà ngươi có thể nghĩ đến, thế giới này đều có đủ. 】

【 Ra ngoài cửa nhớ phải cầm đèn. 】

【 Còn không thể đi quá xa. 】

【 Sau khi rời khỏi cửa chính mười mét, hắc ám bên ngoài sẽ cắn nuốt ngươi. 】

【 Không cần biết đối tượng đến chạy chữa là người, là quỷ, hay là quái khâu lại, ngươi đều phải duy trì vẻ trấn tĩnh. 】

【 Bởi vì nếu ngươi không trấn tĩnh, nó sẽ sinh ra ác ý với ngươi. 】

Phía trước cái bàn cũ nát, Lâm Ân đang cầm bút lông chim, ngồi sát bên cạnh ngọn đèn dầu, viết xuống nguyên tắc mà bản thân hắn nghiệm ra được trong hai năm thời gian xuyên qua đến thế giới xuống cuốn nhật ký của mình.

“Lâm Ân! Đã đến giờ rồi, mau treo đèn ra ngoài, chuẩn bị mở cửa buôn bán!” Một chất giọng khàn khàn giống như đang gặm nhấm xương cốt vừa truyền đến.

Lâm Ân lắc lắc đầu, giọng nói này thuộc về ông chủ tiệm dược tề của bọn họ, cũng là người thầy mà hai năm trước đã cứu hắn về đây, còn cho hắn làm người phục vụ tại tiệm dược tề ở dị thế giới này.

“Con đến đây!” Lâm Ân hô to.

Nhưng ngay sau đó, đột nhiên trong đầu hắn vang lên một âm thanh nhân tạo lạnh như băng.

【 đinh! Thầy của ngươi Cuồng Nhân Cưa Máu vừa tuyên bố nhiệm vụ cho ngươi: Mở cửa buôn bán, treo hồn đăng ngoài cửa, khen thưởng sau khi hoàn thành nhiệm vụ: Tiền khô lâu x10, kinh nghiệm cơ sở x5, máu người tinh khiết x100 ml. 】

Lâm Ân ngẩn ra.

Âm thanh này là … Hệ thống sao?

Chẳng lẽ sau hai năm xuyên qua đến thế giới này, rốt cuộc hắn cũng thức tỉnh được bàn tay vàng rồi?

Nhưng hắn không lập tức đi nghiên cứu, bởi vì hắn biết, nếu không lập tức hành động dựa theo mệnh lệnh của thầy, hắn sẽ chết.

Lâm Ân nhanh chóng bước ra bên ngoài tòa lầu tối tăm u ám, hình ảnh đập thẳng vào mặt chính một màn thầy của hắn đang kéo một khối thi thể của sinh vật không rõ đã bị cắt thành hai nửa, thản nhiên đi vào phòng giải phẫu bên cạnh.

Huyết dịch màu đỏ tươi kéo thành một đường thật dài trên cái sàn nhà mốc meo.

Phì —— phì ——

Rất nhanh, bên trong phòng giải phẫu đã truyền đến âm thanh chói tai do cưa điện phát ra.

Thứ âm thanh khàn khàn như đang nhấm nuốt lại truyền đến.

“Sau khi khai trương, nhớ thu dọn lại toàn bộ những bình dược tề đã quá thời hạn từ ngày hôm qua, sau đó đi đút cho Tiểu Bảo Bối ở hậu viện ăn. Nhanh tay lên, nắm chắc thời gian một chút.”

【 Đinh! Thầy của ngươi Cuồng Nhân Cưa Máu vừa tuyên bố nhiệm vụ cho ngươi: Sửa sang lại dược tề quá thời hạn, mang đi nuôi dưỡng【 Tiểu Bảo Bối 】ở hậu viện, khen thưởng sau khi hoàn thành nhiệm vụ: Tiền khô lâu x10, độ hảo cảm của Tiểu Bảo Bối -10, độ thuần thục việc nhà +1】

Lâm Ân có chút ngạc nhiên khi nghe được âm thanh này.

Quả nhiên, những gì hắn vừa suy đoán là đúng.

Đây chính là hệ thống của riêng hắn, chẳng lẽ nó có thể hình tượng, cụ thể hóa toàn bộ những chuyện mà hắn gặp được trở thành nhiệm vụ của hệ thống?

Âm thanh nhấm nuốt lại truyền đến từ phía sau, vẻ mặt Lâm Ân lập tức bình tĩnh trở lại.

Ken két—— Ken két ——

Tấm ván gỗ dưới chân truyền đến tiếng vang chói tai do sử dụng lâu năm không được tu sửa.

Lâm Ân đi vào sảnh trước, cầm lấy ngọn đèn ở trong góc phòng, vặn dây cót một cái, một giọt lại một giọt máu màu đỏ tươi lập tức từ bên trong nhỏ lên bấc đèn.

Hô ——

Một ngọn lửa màu đỏ tươi lập tức bùng cháy.

Nếu cẩn thận lắng nghe, còn có thể nghe được từ bên trong ngọn đèn truyền đến một tiếng kêu thê lương thảm thiết rất nhỏ.

Lâm Ân mang theo vẻ mặt trấn tĩnh, cẩn thận mở cửa ra.

Bên ngoài là một mảnh hắc ám, mơ hồ còn có một chút sương mù quanh quẩn, ngẫu nhiên cũng có thể nghe được từng tiếng cười đùa quỷ dị truyền đến từ trong bóng đêm.

Hắn vẫn duy trì vẻ trấn tĩnh, treo ngọn đèn lên cột chống cửa, chiếu sáng tấm bảng hiệu rách nát bên cạnh.

【 Tiệm Dược Tề Cưa Máu 】

【 đinh! Ngươi vừa nhận được tiền khô lâu x10, kinh nghiệm cơ sở x5, máu người tinh khiết x100 ml. 】

Lâm Ân đang định nhanh chóng xoay người, trở lại bên trong tiệm dược tề.

Nhưng ngay sau đó, từ trong bóng tối truyền đến một tiếng cười trầm thấp mà âm u.

“Chàng trai… Buổi sáng tốt lành nha, cháu có mấy thứ rác rưởi vô dụng có thể cho lão thái bà ta hay không, ta sẽ cho cháu thù lao tương ứng, ha hả.”

Trong bóng đêm, từng chút từng chút ánh sáng ảm đạm từ ngọn đèn dầu truyền đến, thân thể lão thái bà lưng còng, trên người mặc một bộ quần áo bằng vải bố cũ nát đang lôi kéo một chiếc xe đi ra.

Trên mặt bà ta mang theo vẻ hiền lành và nụ cười tươi rói.

Nhưng Lâm Ân lại có thể nhìn thấy rõ ràng, trong tay bà ta cầm theo một chiếc đèn lồng da người, và cái xe rỉ sét loang lổ đang được kéo theo kia, lại trực tiếp mọc ra từ trên tay bà ta.

Chương 2: Người Nhặt Rác!!!

【 Đinh! Kẻ nhặt rác da người vừa tuyên bố nhiệm vụ có thể lựa chọn cho ngươi: Mang【 rác rưởi vô dụng 】 cho người nhặt rác, khen thưởng sau khi hoàn thành nhiệm vụ có thể lựa chọn: độ hảo cảm của người nhặt rác +10, tiền khô lâu +20, thù lao của người nhặt rác x1】

Lâm Ân vẫn duy trì vẻ trấn định.

“Có thể, bà chờ một chút nhé.”

Lâm Ân nói xong đã nhanh chóng xoay người, trở về tiệm dược tề, cầm lấy hai cái gói to màu đen ở ngay cạnh cửa.

Trong mơ hồ, có thể ngửi được mùi máu tanh và hôi thối phát ra từ bên trong gói to nọ, dường như ở bên trong gói to này vẫn còn thứ gì đó đang giãy giụa, nó không ngừng bật ra từng chuỗi những âm thanh rên rỉ khàn khàn.

Lâm Ân trấn tĩnh đặt hai gói【 rác rưởi vô dụng 】lên cái xe của lão thái bà kia.

“Cám ơn cháu, chàng trai, cháu đúng là người tốt.” Nụ cười vẫn nở rộ trên gương mặt lão thái bà nọ. Chỉ thấy bà ta chậm rãi vươn bàn tay khô héo của mình, móc lấy hai con ngươi đầm đìa máu tươi từ bên trong chính hốc mắt của mình ra.

“Chàng trai, đây là thù lao mà lão thái bà ta đưa cho cháu.”

【 đinh! Ngươi đạt được khen thưởng nhiệm vụ: độ hảo cảm của người nhặt rác +10, tiền khô lâu +20! 】

【 đinh! Ngươi có thể lựa chọn nhận lấy thù lao mà người nhặt rác cho ngươi, cũng có thể lựa chọn từ chối, nếu từ chối độ hảo cảm của người nhặt rác -50】

Lâm Ân nhìn hai cái tròng mắt vẫn còn bốc lên hơi nóng kia, trấn tĩnh mà vươn tay tiếp nhận, nói: “Cháu nhận, cám ơn.”

Hành động này làm nụ cười trên gương mặt lão thái bà nọ trở nên rạng rỡ vô cùng, nhưng hai hốc mắt trống rỗng cũng dọa người đến lạ.

“Tốt, tốt!”

Sau đó dưới cái nhìn chăm chú của Lâm Ân, lão thái bà lại lôi kéo chiếc xe, chậm rãi biến mất bên trong bóng tối.

【 đinh! Ngươi đạt được thù lao của người nhặt rác: Nhãn cầu của ông chủ tiệm may x1, nhãn cầu của ông chủ tiệm thịt heo x1, hảo cảm của người nhặt rác +20】

Lâm Ân vẫn duy trì vẻ mặt bình tĩnh, nhưng lại âm thầm thở nhẹ một hơi, rồi không chút do dự, hắn lập tức trở lại tiệm dược tề.

Từ trong miệng của thầy mình, hắn được biết, nguyên liệu của tiệm may chính là da người, còn thứ mà tiệm thịt heo bán chính là thịt người, mà hai cửa hàng ấy lại nằm ngay trên con đường này, phía đối diện với tiệm dược tề của bọn họ.

Và ở trong tay người nhặt rác lại có nhãn cầu của ông chủ hai nhà nọ.

Đây là một nguyên tắc khác mà hắn tổng kết được sau khi bước đến thế giới này.

【 vĩnh viễn đừng có ý đồ đắc tội với kẻ hành tẩu trong bóng đêm. 】

Lâm Ân xoay người, cố gắng giữ cho vẻ mặt của mình trở nên bình tĩnh.

Hắn nhanh chóng dọn dẹp từng lọ dược tề hắc hồng đã quá hạn ở trên quầy, rồi đặt chúng vào bên trong hòm dược tề tùy thân của mình, cuối cùng mới xoay người đi về phía hậu viện.

Tại thời điểm hắn đi ngang qua phòng giải phẫu, bên trong vẫn còn vang lên âm thanh dùng kim loại cắt xoẹt xoẹt của cuộc giải phẫu nọ.

Lâm Ân biết, vào thời điểm này, tốt nhất là hắn đừng đi quấy rầy thầy của mình.

Nếu hắn dám đi, chẳng biết thứ kế tiếp sẽ nằm lên bàn giải phẫu kia là ai đâu.

Lâm Ân đi vào hậu viện, mở cửa hầm ra. Chỉ trong nháy mắt, một mùi tanh tưởi nồng nặc đập thẳng vào mặt hắn, giống như hương vị của thịt thối đã để thật lâu hòa trộn cùng cặn bã bài tiết tỏa ra vô cùng gay mũi.

“Tê —— tê —— ”

Bên trong hầm truyền đến từng chuỗi những âm thanh quỷ dị.

Lâm Ân biết, thứ được nuôi trong căn hầm này, chính là Tiểu Bảo Bối trong miệng thầy của hắn.

Và rốt cuộc nó là thứ gì thì ngoại trừ thầy của hắn, không một ai biết nữa.

Lâm Ân vươn tay, trút toàn bộ những bình dược tề trong cái hòm trên tay xuống hầm.

【 đinh! Ngươi vừa đạt được tiền khô lâu x10, độ hảo cảm của Tiểu Bảo Bối -10, độ thuần thục đồ vật trong nhà +1】

Rống ——

Rống ——

Rất nhanh, từ bên trong hầm đã truyền đến một tiếng rít gào đầy thê lương và nổi giận, đồng thời từng luồng khí tức máu tanh ập vào mặt.

Lâm Ân lập tức đóng cửa hầm lại, khẽ thở phào một hơi.

Đây là nhiệm vụ mà hắn cần phải hoàn thành vào mỗi buổi sáng từ sau khi trở thành người phục vụ của tiệm dược tề này.

Hơn nữa, điều quan trọng nhất cũng là điều cực kỳ, cực kỳ quan trọng giúp hắn có thể sống sót đến ngày hôm nay, chính là hắn luôn nghe theo lời nói của thầy, và chỉ làm mà không hỏi. Trong khi những người phục vụ không nghe lời trước đó, đã sớm đã bị thầy của hắn tách rời ra, và mang đi nuôi nấng Tiểu Bảo Bối này rồi.

Lâm Ân bình tĩnh trở lại, thử nói một câu: “Hệ thống?”

Mà cũng chính tại một khắc này, đột nhiên trước mắt Lâm Ân xuất hiện một cái giao diện.

【 Lâm Ân 】

【17 tuổi 】

【 cấp bậc 】: 2

【 chủng tộc: Nhân tộc 】

【 lực lượng 】: 3

【 nhanh nhẹn 】: 4

【 trí lực 】: 7

【 thể chất 】: 3

【 kỹ năng cơ sở 】

【 độ thuần thục việc nhà trung cấp: 901/1000】

【 chế tạo dược tề sơ cấp: 90/100】

【 năng lực giải phẫu sơ cấp: 20/100】

【 tiền khô lâu 】:100

【 nổi tiếng 】: không

【 giới thiệu 】: một người phục vụ vô danh bên trong Tiệm Dược Tề Cưa Máu vắng vẻ, một thiếu niên Nhân tộc yếu ớt nhưng khôn khéo, hắn đã sống hai năm tại thế giới này rồi, nhưng nói không chừng, đến một lúc nào đó, hắn sẽ chết đi…

Chương 3: Lời Dặn Dò!!!

Lâm Ân bình tĩnh xem kỹ toàn bộ nội dung của giao diện đột nhiên xuất hiện này một lần.

Trong hai năm này, hắn đã học được năng lực mặt không đổi sắc, khiến cho khi đối mặt với bất cứ chuyện gì, hắn cũng có thể duy trì vẻ trấn định.

Hắn lại không ngừng nghiên cứu toàn bộ nội dung kia thêm một lát nữa, rốt cuộc đã có thể hiểu được phần nào những bộ phận chức năng của hệ thống này.

“Có nghĩa là, chỉ cần ta không ngừng đi hoàn thành những nhiệm vụ mà sinh vật của thế giới này đưa cho, ta có thể đạt được khen thưởng tương ứng, từ đó đề cao các phương diện năng lực của chính mình?”

Lâm Ân thầm suy tư trong lòng.

Nếu là như vậy, tỷ lệ sinh tồn của hắn trên thế giới này lại gia tăng thêm vài phần rồi.

Mà đúng vào lúc này, đột nhiên trong phòng lại truyền đến âm thanh khàn khàn và bước chân của thầy hắn.

“Lâm Ân, ta muốn ra ngoài một chuyến, đại khái là trong hai ngày sẽ trở về, con ở lại trông coi cửa hàng cho tối, buổi tối nhớ phải khóa kỹ cửa, đừng để những tên kẻ trộm đáng ghét kia lấy đi cái gì.”

Lộc cộc——

Phía trên hành lang truyền đến từng âm thanh kéo dài.

【 đinh! Thầy của ngươi Cuồng Nhân Cưa Máu vừa tuyên bố nhiệm vụ cho ngươi: Trông nom cửa hàng, khen thưởng nhiệm vụ: Tiền khô lâu x50, kinh nghiệm cơ sở x100, khen thưởng đặc thù x1】

【 trừng phạt khi nhiệm vụ thất bại: Có khả năng trong tiệm dược tề cần càng cất chứa nhiều thứ hơn. 】

Lâm Ân lập tức trở lại trong phòng, cùng lúc này, ở phía trước cửa sảnh chính, thầy của hắn đang kéo một bao tải đầm đìa máu tươi, dường như bên trong còn có vật phẩm gì đó đang không ngừng sột soạt sột soạt giãy giụa.

Thân hình mọc đầy những u nang màu đỏ sậm, cao ít nhất là hai mét kia, chính là thân thể của thầy hắn.

Mà ngay tại khoảnh khắc ấy, trước mắt Lâm Ân xuất hiện một cái giao diện.

【 Cuồng Nhân Cưa Máu 】

【 chủng tộc: Quái khâu lại 】

【 cấp bậc: ? ? ? 】

【 thuộc tính 】: Trận doanh tà ác

【 năng lực chiến đấu 】: Xin đừng có ý đồ đi trêu chọc hắn.

【 giới thiệu 】: ông chủ Tiệm Dược Tề Cưa Máu ở hẻm Du Hồn, am hiểu tiến hành các loại giải phẫu ngoại khoa, nhưng ngoài giải phẫu, hắn cũng thường xuyên làm một vài nghề phụ “Thú vị”…

Trong lòng Lâm Ân lập tức chấn động, nhưng trên mặt vẫn thản nhiên như cũ.

“Thầy, trong khoảng thời gian người đi này, con có cần chú ý đến điểm gì hay không?” Lâm Ân hỏi.

Hắn biết, đây là điều mà hắn cần phải hỏi, nếu không, rất có khả năng hắn sẽ chết.

Cuồng Nhân Cưa Máu dùng một tay đặt cái bao tải kia ra phía sau lưng, khàn khàn nói: “Có tiền lấy tiền, không có tiền trao đổi đồng giá, đã không có tiền còn không nguyện ý trao đổi, tự con ra tay cắt là được.”

Ba ——

Một thanh đao xương nhuộm đầy máu bị lão để xuống ngay trước mặt Lâm Ân.

【 đinh! Ngươi vừa đạt được đạo cụ đặc thù: Đao Lóc Xương của Cưa Máu x1】

【 Đao Lóc Xương của Cưa Máu 】

【 cấp hoàn mỹ 】

【 cấp bậc: ? ? ? 】

【 chuyên chúc 】: Cuồng Nhân Cưa Máu (đã đạt được trao quyền)

【 giới thiệu 】: đây là con dao ông chủ Tiệm Dược Tề Cưa Máu thường xuyên sử dụng để giải phẫu, cực kỳ sắc bén, có tính cắt rất mạnh đối với huyết nhục và quỷ hồn, nghe nói nếu dùng thứ này lâu, ngươi sẽ không nhịn được mà muốn cắt một chút gì đó đấy…

“Nhớ kỹ.” Cuồng Nhân Cưa Máu khiêng bao tải đầm đìa máu tươi kia, đi nhanh ra bên ngoài cửa tiệm, vừa đi vừa nói: “Không cần biết con nghe được bên ngoài có động tĩnh gì, đều không được bước khỏi phạm vi của hồn đăng.”

“Mặc kệ là ai bảo con đi ra ngoài làm nghề y, con cũng không cần để ý tới họ.”

“Vào buổi tối nhớ đóng chặt cửa lớn, khép kín cửa sổ, ai tiến vào liền giết, ai gọi con cũng không cần chú ý đến!”

Lâm Ân gật đầu, hắn lập tức ghi nhớ thật kỹ những lời thầy vừa dặn vào trong lòng.

“Vâng! Con đã biết thưa thầy.”

Sau đó dưới cái nhìn chăm chú của hắn, thân thể khôi ngô của Cuồng Nhân Cưa Máu kia nhanh chóng tiến vào rồi biến mất bên trong mảnh hắc ám dày đặc ngoài kia.

Thời gian nhanh chóng trôi qua.

Lâm Ân bắt đầu làm công việc hằng ngày của mình, đó là nhiệt tình chà lau những vết máu dưới đất, thử điều chế các loại dược tề chữa trị những tật bệnh bình thường, sau đó lập tức đi ra trước quầy, cầm dao lóc xương trong tay, nhắm mắt lại, chờ đợi thời gian trôi qua.

Mà ngay tại lúc đó.

“Đông đông đông —— ”

Ngoài cửa truyền đến ba tiếng tiếng gõ.

Lâm Ân ngẩng đầu nhìn về phía cửa chính.

Chỉ thấy một cô bé toàn thân bẩn thỉu vô cùng đang đứng ngay ngoài cửa chính, trong lòng ôm một con búp bê, bàn tay nhỏ bé đang nhẹ nhàng gõ vào cửa chính.

Trên mặt cô bé mang theo vẻ đáng thương, nói: “Ông chủ có ở đây không? Cánh tay búp bê của cháu bị đứt rồi, ngài có thể cứu búp bê của cháu hay không?”

Chương 4: Thật Ngon Miệng Nha!!!

【 đinh! Khôi Lỗi Máu vừa tuyên bố nhiệm vụ cho ngươi, trị liệu búp bê bị thương cho cô bé, nhiệm vụ hoàn thành: Tiền khô lâu +50, kinh nghiệm năng lực giải phẫu +50, khen thưởng đặc thù +1】

Lâm Ân lướt mắt nhìn thoáng qua, chỉ thấy ngọn hỏa diễm bên trong chiếc hồn đăng ngoài cửa vừa khẽ rung động một chút.

Thứ ánh sáng hỗn độn chập chờn này đại diện cho cường độ sức mạnh của người tới, mà dưới hồn đăng che chở, chỉ cần hắn không chủ động mời đối phương vào cửa, đối phương chỉ có thể đứng ngoài, không thể tiến vào.

Đương nhiên, ngoại trừ sinh vật mạnh mẽ.

Trước mắt hắn cũng lập tức hiện ra tin tức về cô bé kia.

【 Huyết Oa Oa 】

【 cấp bậc 】: 5

【 chủng tộc: Ác linh huyết nhục 】

【 thuộc tính: Hỗn loạn trung lập 】

【 năng lực chiến đấu 】: Ngươi có thể trêu chọc nó một chút

【 giới thiệu 】: Oa Oa mang theo búp bê, đi tìm mẹ của mình trong hẻm Du Hồn, ai muốn cướp lấy con búp bê mà cô bé yêu nhất, cô bé sẽ cho búp bê ăn luôn hắn…

Trong lòng Lâm Ân thầm sợ hãi, nhưng trên mặt vẫn duy trì vẻ trấn tĩnh.

“Vào đi.”

Làm nhân viên phục vụ trong tiệm dược tề ở hẻm Du Hồn, Lâm Ân biết, nơi này cũng có quy tắc của riêng nó, đối với những ác linh quỷ quái này, chỉ cần hắn không chạm đến điều cấm kỵ của bọn họ, bọn họ cũng không phải thật sự giết chóc thành tánh.

Tóm lại là vụ làm ăn này có thể làm được.

Ngay sau khi được hắn cho phép, cô bé kia tỏ vẻ đáng thương vô cùng ôm con búp bê trong lòng ngồi xuống trước quầy.

Lâm Ân nhìn thoáng qua.

Chỉ thấy một cánh tay của con búp bê trong lòng cô bé đã bị xé toang ra, bên trong có từng giọt máu màu đỏ tươi chảy ra ngoài hòa cùng với vết bẩn.

Giống như đã bị một thứ gì đó hung hăng mà cắn xuống vậy.

“Bác sĩ, anh hãy cứu búp bê của em đi, cánh tay của nó bị cắt đứt rồi, em lại không tìm thấy cánh tay của nó. Nó là con búp bê mà em thích nhất, nếu cứ tiếp tục như vậy, nó sẽ chết mất.” Cô bé kia lại tỏ ra vô cùng đáng thương nói.

Sau đó đột nhiên, khóe miệng của cô bé hung hăng kéo một cái, kéo thẳng tới sau gáy, chỉ trong nháy mắt, trên mặt đã lộ ra nụ cười tươi đầy máu.

“Anh nhất định có thể cứu được búp bê của em mà? Phải không? Đại ca ca.”

【 Giá trị tinh thần của Lâm Ân -5】

Lâm Ân vẫn duy trì vẻ trấn định, hắn nhanh chóng vươn tay lật xem phần mặt cắt trên cánh tay cụt của con búp bê nọ.

Mà ngay tại thời điểm đó, trong đầu hắn lập tức truyền đến tiếng nhắc nhở của hệ thống.

【 đinh! Miệng vết thương có dấu vết bị răng nanh xé rách. Dấu vết nhỏ nhắn, ăn khớp với răng sữa của người nhà mục tiêu. Bên cạnh đó, thành phần máu tươi trong miệng cô bé kia cũng ăn khớp với máu tươi của con búp bê trong tay cô bé. Bước đầu chẩn đoán bệnh, người nhà của mục tiêu đã ăn luôn một cánh tay của mục tiêu rồi. 】

Lâm Ân: “? ? ?”

Quả nhiên hệ thống này lợi hại thật, hóa ra nó còn có thể tự động trợ giúp hắn tiến hành chẩn đoán chính xác nữa?

Nếu là như vậy, mọi chuyện trở nên đơn giản hơn rất nhiều rồi.

Hắn liếc mắt một cái nhìn cô bé kia, tự động bỏ qua nụ cười tươi đầy máu ấy, thản nhiên nói: “Có phải gần đây em đã ăn cái gì đó phải không?”

Cô bé kia lập tức thu nụ cười tươi đầy máu lại, và một lần nữa khôi phục dáng vẻ cả người lẫn vật vô hại đáng thương như lúc trước kia, sau đó chắp hai tay trước ngực, nói:

“Đã rất nhiều ngày rồi em không có ăn cái gì, đã đói bụng vô cùng, nhưng lúc đêm qua đi ngủ, đột nhiên trong mộng em mơ thấy mình hung hăng ăn xong một bữa tiệc lớn.” Nói đến đây, cô bé liếm liếm khóe miệng, đột nhiên phát ra nụ cười trong như tiếng chuông bạc, nói: “Thật ngon miệng nha.”

Kẹt kẹt——Kẹt kẹt——

Đột nhiên con búp bê đang ở trên bàn cũng phát ra nụ cười kinh hãi đến dọa người giống hệt cô bé nọ, thậm chí nó còn không ngừng lặp lại câu nói kia.

“Thật ngon miệng nha! Thật ngon miệng nha! Hì hì hì hì!”

【 giá trị tinh thần của Lâm Ân -10】

Lâm Ân vẫn duy trì trấn định, nói: “Nếu là như vậy, bước đầu anh đang hoài nghi hẳn là em đã ăn nhầm thứ rồi. Thứ mà em đã ăn chính là cánh tay của con búp bê này.”

Nụ cười tươi trên mặt cô bé kia lập tức trở nên cứng đờ.

Nhưng tiếng cười của con búp bê nọ vẫn không ngừng vang lên: “Búp bê yêu mẹ! Mẹ yêu búp bê! Hì hì hì hì!”

Lâm Ân ngẩng đầu, mở to đôi mắt cá chết, nói: “Có phải gần đây em thường có cảm giác bụng mình không được thoải mái hay không?”

Cô bé kia cứng ngắc nói: “Trong bụng cứ vang lên tiếng cười khanh khánh, có cảm giác như bị thứ gì đó cào cào ngưa ngứa.”

Lâm Ân gật đầu, hắn lập tức ghi chép chi tiết này vào sổ rồi thuận miệng nói:

“Thế chắc là đúng rồi, xem ra nó còn chưa bị tiêu hóa. Bây giờ em muốn mổ hay là vật lý trị liệu?”

Cô bé kia cứng ngắc nói: “Là làm như thế nào…”

Leng keng ——

Lâm Ân dùng một tay đâm con dao lóc xương máu chảy đầm đìa xuống cái bàn trước mặt: “Mổ bụng, lấy cánh tay búp bê của em ra, sau đó anh sẽ khâu lại cho em.”

Nói một chút về giá trị tinh thần: Giá trị tinh thần hay giá trị San – Sanity là một khái niệm được đề cập đến trong Board game Cthulhu. Nói đơn giản, khi bạn nhìn thấy điều gì đó siêu nhiên hoặc điều gì đó quá mức đáng sợ khiến tinh thần của bạn bị kích thích thì SAN của bạn sẽ giảm xuống, nếu lúc này, kẻ địch dùng đòn tấn công rối loạn tinh thần sẽ dễ dàng thành công. Cuối cùng, khi giá trị tinh thần giảm xuống còn 0, bạn sẽ rơi vào điên cuồng, mất hết lý trí.

Chương 5: Vật Lý Trị Liệu!!!

Chỉ trong nháy mắt, tiếng cười của con búp bê kia đột nhiên ngưng bặt.

Cơn ớn lạnh bắt nguồn từ dưới lòng bàn chân cô bé chạy thẳng một mạch đến đỉnh đầu.

“Vậy vật lý trị liệu thì sao?”

Lâm Ân đứng lên, lấy ra bao tay cùng khẩu trang từ trên quầy, rồi lạnh nhạt nhìn cô bé, nói: “Phương pháp này rất đơn giản, không cần động dao kéo, em muốn lấy từ phía trên, hay lấy từ phía dưới, anh đều có thể giúp em được, hơn nữa giá cả vô cùng rẻ.”

Cô bé: “! ! !”

Búp bê: “! ! !”

【 Giá trị tinh thần của cô bé -20】

Cô bé kia đờ đẫn nói: “Bên… Bên trên đi…”

“Được.” Lâm Ân dẹp mấy thứ trên quầy qua một bên, hoạt động cổ tay một chút, rồi thản nhiên nói: “Vóc dáng của em khá nhỏ, không cần đi vào phòng giải phẫu, cứ ngồi yên tại nơi này là anh có thể giúp em được, nhưng em cần phải kiên nhẫn một chút, đừng có cắn đứt cánh tay anh.”

Rồi dưới cái nhìn chăm chú đầy hoảng sợ cô bé kia, cái bóng đen của Lâm Ân quét tới, mang theo khẩu trang và bao tay da, trong mắt lóe lên ánh sáng, biểu cảm vô cùng trấn định.

Cô bé ngồi trên băng ghế nhỏ, lập tức ôm lấy con búp bê của mình: “Có thể không điều trị được không?”

Lâm Ân thản nhiên nói: “Không được, thầy của anh nói một khi bước vào cửa tiệm này là phải xem bệnh, bằng không hoặc ít hoặc nhiều cũng phải lưu lại một thứ gì đó.”

Cô bé kia đờ đẫn cả người, toàn thân khẽ run run, rốt cuộc vẫn phải thỏa hiệp, nói: “Được rồi…”

Sau đó, cô bé dùng sức mà mở miệng ra.

“Mở lớn hơn một chút!”

Soạt soạt——

Cô bé trực tiếp kéo cái miệng tới tận gáy, mở ra cái miệng khổng lồ của mình.

Một thứ mùi vô cùng khó ngửi lập tức ập vào mặt.

Vẻ mặt Lâm Ân vẫn rất bình tĩnh, hắn lấy một cái giá từ trên quầy xuống, kẹp chặt vào hai hàm trên dưới của cô bé, phòng ngừa đối phương xuất hiện phản ứng quá khích.

Sau đó, hắn hoạt động cánh tay một chút, lại trực tiếp nhét cánh tay vào trong miệng của cô bé kia.

Nhanh chóng cắm xuống dưới!

Sâu xuống cổ họng!

Cô bé kia lập tức mở to hai mắt nhìn qua.

“Ô —— ô —— ”

“Đừng có lộn xộn.” Lâm Ân sầm mặt xuống, vẫn bình thản sục sạo, thăm dò bên trong dạ dày của cô bé.

“Một chút nữa là xong rồi, nếu em không muốn để búp bê của mình bị thiếu sót, không trọn vẹn, thì ngoan ngoãn ngồi yên một chút.”

【 đinh! Ngươi đạt được tóc x50】

【 đinh! Ngươi đạt được mảnh nhỏ thân thể không biết tên x2】

【 đinh! Ngươi đạt được thịt thối x5】

【 đinh! Ngươi đạt được cái lược x1】

Cùng lúc đó, cô bé nọ lại trừng lớn con mắt, há thật to miệng, không ngừng phát ra âm thanh ô ô đầy sợ hãi.

“Tìm được rồi!” Trong lòng Lâm Ân khẽ động. Tay hắn vừa đụng tới một thứ gì đó đang không ngừng tung tăng nhảy nhót.

【 đinh! Ngươi đạt được cánh tay tung tăng nhảy nhót x1】

Soạt soạt——

Đúng là cánh tay của con búp bê đã bị cô bé kia ăn mất.

Lâm Ân vẫn giữ vẻ bình tĩnh, mang cánh tay nọ đi rửa một phen, sau đó đặt lên quầy, nói:

“Chắc chính là nó rồi. Có vẻ như đêm hôm đó, em đã đói không chịu nổi rồi vô ý thức mà ăn luôn cánh tay con búp bê của mình. Con búp bê của em thấy em quá đói, cho nên không nhắc nhở em. Nhưng mà về sau em vẫn nên chú ý một chút, đừng có tùy tiện ăn mấy thứ kỳ quái kia, không tốt cho tiêu hóa.”

Cô bé kia vẫn đờ đẫn, lại bị cái giá chống thẳng vào miệng, một câu cũng nói không nên lời.

“Vật lý trị liệu 10 tiền khô lâu, một lần khâu lại 30 tiền.”

Lâm Ân đeo khẩu trang vào, bình tĩnh tìm đến một sợi dây thừng và cây châm dài sắc bén. Phía trên cây châm không ngừng lóe lên ánh sáng chói mắt.

“Bây giờ trực tiếp khâu lại sao?”

Con búp bê trong lòng cô bé lập tức bị dọa sợ. Nó khóc rống lên, đập chân đập tay phành phạch phành phạch, hòng chạy trốn.

“Bây ——Giờ—— Khâu —— Lại” Cô bé kia vẫn bị cái giá chống vào miệng, khó khăn nói ra từng chữ.

Lâm Ân đeo bao tay vào, thản nhiên nói: “Được, vậy em ấn nó chắc một chút, để anh châm xuống.”

Cô bé kia lập tức trừng lớn hai mắt, ấn con búp bê còn đang giãy giụa phành phạch phành phạch trong lòng mình xuống quầy. Hình ảnh Lâm Ân in trên đôi mắt của búp bê lập tức lóe lên hàn quang, dọa cho nó lại phát ra từng tiếng thét chói tai.

“Bắt đầu nhé.”

Xoát xoát xoát——

Xoát xoát xoát ——

【 đinh! Kinh nghiệm giải phẫu sơ cấp +1】

【 đinh! Kinh nghiệm giải phẫu sơ cấp +1】

【 đinh! Kinh nghiệm giải phẫu sơ cấp +1】

Hơn nửa giờ sau, cùng với những tiếng kêu thảm thiết nha nha nha nha của búp bê, Lâm Ân lấy kéo ra, cắt đứt đầu sợi dây, nói: “Được rồi, trở lên bôi chút dược tề, mỗi ngày một lần, không quá một tuần, cánh tay này có thể khôi phục lại như bình thường.”

Lâm Ân nói xong, lập tức vươn tay lấy một bình dược tề màu xanh biếc trên quầy xuống. Sau khi mở nắp bình dược tề ra, hắn nhanh chóng rót xuống vị trí vết khâu, con búp bê kia lập tức phát ra một tiếng kêu to đầy hoảng sợ.

Cô bé nọ đờ đẫn nói: “Xong… Xong rồi sao…”

Chương 6: Mắt Phải Của Huyết Oa Oa!!!

Lâm Ân vỗ vỗ tay, bình thản trả lời: “Hoàn thành, giờ em có thể trả tiền rồi, vật lý trị liệu 10 đồng, khâu 30 đồng, một lọ dược tề giá 10 đồng, tổng cộng bảy bình, cộng lại là 110 đồng! Cám ơn đã chiếu cố, hoan nghênh lần sau lại đến.”

Con búp bê kia vội vàng gục vào trong lòng cô bé, thân thể run rẩy đầy sợ hãi, nó đưa mắt nhìn về phía Lâm Ân.

Hiển nhiên Lâm Ân đã để lại bóng ma tâm lý khó có thể quên được trong lòng nó rồi.

Cô bé kia lại đờ đẫn mò mẫm trên người.

Hồi lâu sau, cô bé tìm ra 20 đồng tiền, run rẩy đặt nó lên quầy, nói: “Em… em chỉ mang theo hai mươi đồng…”

Lâm Ân thản nhiên nói: “Cũng được, còn thiếu 90 đồng nữa, em định dùng bộ phận trên cơ thể mình để thế chấp đây? Anh có thể cắt thay em, chuyện này thì miễn phí.”

Nói xong, Lâm Ân lại cầm con dao lóc xương dưới quầy lên.

Chỉ trong nháy mắt, cô bé kia đã lộ ra vẻ mặt (ΩДΩ), vội vàng lui về phía sau một bước.

“Vẫn còn mười đồng nữa!” Cô bé kia nhanh chóng lấy ra thêm mười đồng tiền từ trong quần áo, đặt lên quầy.

Lâm Ân thản nhiên nói: “Còn thiếu 80.”

Cô bé kia vô cùng hoảng hốt, (ΩДΩ) vội vàng buông sáu bình dược tề kia xuống, nói: “Về sau em lại đến mua dược tề cũng được.”

Lâm Ân thu hồi dược tề lại, thản nhiên nói: “Còn thiếu 20.”

Cô bé kia run rẩy nói: “Có thể nợ tiền không?”

Lâm Ân cầm con dao đi ra ngoài, thản nhiên nói: “Cửa tiệm làm ăn nhỏ, không thể cho nợ tiền, anh lại không làm chủ được. Nhưng 20 tệ cũng không nhiều lắm, chỉ cần em để lại một con mắt của mình là được. Ừm dược tề có thể cho em cầm đi, ngược lại anh còn có thể đưa cho em 40 đồng tiền.”

Cô bé kia hoảng hốt ôm búp bê lui về phía sau một bước, bàn tay vô thức bịt chặt mắt mình lại, run rẩy nói: “Có thể sử dụng phương thức trả tiền khác hay không?”

Lâm Ân thản nhiên nói: “Em cứ nói đi, để anh định giá.”

Cô bé kia nuốt một ngụm nước miếng, run rẩy nói: “Em cho anh pằng một lần, anh miễn cho em tất cả tiền, thế nào?”

Lâm Ân thản nhiên nói: “Cửa tiệm làm ăn nhỏ, không chấp nhận dùng thân xác để gán nợ. Em cứ yên tâm, anh chỉ muốn mắt phải của em thôi, về sau nếu em kiếm được tiền, có thể tìm tới anh chuộc lại.”

Cô bé kia o(╥﹏╥)o nói: “Được… Được rồi… Ô ô!”

Vài phút lúc sau.

【 đinh! Ngươi đạt được vật phẩm hiếm: Mắt phải của Huyết Oa Oa x1】

【 Mắt phải của Huyết Oa Oa: Sau khi đeo vào độ đói khát +10, có thể sử dụng kỹ năng: Dạ dày vô địch. 】

【 đinh! Ngươi hoàn thành nhiệm vụ, đạt được khen thưởng nhiệm vụ: Tiền khô lâu x50, kinh nghiệm năng lực giải phẫu +50, khen thưởng đặc thù: độ sợ hãi của Huyết Oa Oa +30, độ sợ hãi của búp bê Huyết Oa Oa +50】

Lâm Ân bình tĩnh lau vết máu trên tay, sau đó nhanh chóng để nhãn cầu vào một cái chai chứa thuốc thử đặc thù, dán nhãn lên, rồi hắn xoay người, nhìn cô bé đang ôm một con bên mắt của mình o(x﹏╥)o, lễ phép nói: “Hoan nghênh lần sau em lại đến chiếu cố việc làm ăn của tiệm, Tiệm Dược Tề Cưa Máu luôn chân thành phục vụ.”

Lâm Ân lại khom lưng xuống, tư thế vô cùng tiêu chuẩn.

Cô bé kia o(x﹏╥)o ôm búp bê đi ra ngoài, từ xa xa vẫn có thể nghe được giọng nói của cô.

“Vẫn nên đi tìm mẹ nhanh hơn một chút, về sau không bao giờ đến nơi này nữa đâu, ô ô… Đúng là hắc điếm mà…”

【 đinh, ngươi vừa phát động nhiệm vụ ẩn tàng: Huyết Oa Oa tìm mẹ, trợ giúp Huyết Oa Oa tìm được mẹ của cô bé, khen thưởng sau khi nhiệm vụ hoàn thành: độ hảo cảm của Huyết Oa Oa +200, độ hảo cảm của búp bê Huyết Oa Oa +100, khen thưởng đặc thù x1】

【 Tiến độ hoàn thành nhiệm vụ trước mắt: 2%】

Lâm Ân ngẩn ra, lại đưa mắt nhìn ra ngoài cửa, lúc này bóng dáng cô bé kia đã biến mất trong bóng tối rồi.

Độ hoàn thành 2%?

Ánh mắt Lâm Ân lập tức dừng lại trên mấy bộ phận hắn móc được từ bên trong dạ dày của cô bé nọ ra ngoài, đang được đặt trong cái khay trên quầy.

【 tóc của người phụ nữ không biết tên x50】

【 lỗ tai của người phụ nữ không biết tên x2】

【 lược của người phụ nữ không biết tên x1】

Lâm Ân: “…”

Không thể không nói, đúng là hắn vừa có một suy đoán vô cùng khủng bố.

Lâm Ân đứng lên, rửa sạch mấy bộ phận kia, sau đó bỏ vào cái chai niêm phong cất giữ, chuẩn bị chờ lần sau cô bé kia tới, lại nói chuyện này với cô bé.

Xong xuôi mọi chuyện, hắn lại mở ra giao diện của mình.

Bởi vì có khen thưởng lúc trước, lần này tổng cộng hắn thu hoạch được 50 điểm kinh nghiệm năng lực giải phẫu, và 50 đồng tiền khô lâu ngoài định mức thuộc về chính mình.

Tiền khách hàng trả thuộc về cửa tiệm, hắn không thể động vào được.

Cho nên tổng tài sản hiện tại trên người hắn là 150 tiền khô lâu.

Chương 7: Ma Đầu Heo!!!

Tiền khô lâu là một loại tiền cơ sở được lưu hành tại thế giới này, chúng có thể sử dụng giống như vật ngang giá, nhưng trong hai năm nay, Lâm Ân còn chưa từng chân chính bước ra bên ngoài cửa hàng.

Cho nên hắn cũng chẳng có cơ hội sử dụng tiền.

Có điều … tiền nhiều vĩnh viễn không đáng ngại.

Thời gian trôi qua rất nhanh.

Lâm Ân nhắm mắt lại, trong tay nắm chặt con dao lóc xương, ngồi yên như một pho tượng.

Hồn đăng ngoài cửa đại biểu cho một loại quy tắc, nó sẽ nói cho đám du hồn trong bóng tối kia biết rằng, nơi này có chủ, nếu trong lòng mang ác ý, nhất định phải trả cái giá tương xứng.

Bình thường, phần lớn đám du hồn quái vật đều không sẽ xâm lấn ở thời điểm hồn đăng sáng lên.

Bởi vì tại nơi được hồn đăng che chở, chỉ cần chủ nhân nguyện ý, bất cứ lúc nào bọn họ cũng có thể lợi dụng hồn đăng đến trấn áp đám ác linh quỷ quái xâm lấn.

Nhưng trong danh sách này cũng không thể loại trừ một vài thứ ác linh quỷ quái không sợ trời không sợ đất, tà ác đến cực độ, bởi vì đối với chúng nó, thế giới này vốn không có bất cứ loại quy tắc gì cần phải tuân thủ cả.

Đông đông đông ——

Vừa vặn lúc này, bên ngoài mới truyền đến tiếng đập cửa.

“Hoan nghênh.” Lâm Ân mở to mắt, lập tức lên tiếng nói.

Cũng trong nháy mắt này, Lâm Ân đã nhìn thấy một con quái vật mình người đầu heo rất khôi ngô vừa xuất hiện ngay trước cửa lớn. Một con mắt của đối phương đang chảy máu đầm đìa, bên trong không có nhãn cầu, trên người mặc một chiếc tạp dề màu đỏ tươi, trong tay còn cầm theo một con dao mổ có vẻ như mới chặt qua thứ gì đó.

Một cái giao diện lập tức xuất hiện ngay trước mặt Lâm Ân.

【 Ma Đầu Heo 】

【 cấp bậc 】: 21

【 chủng tộc: Dị dạng quái thai 】

【 thuộc tính 】: Trận doanh tà ác

【 năng lực chiến đấu 】: Chỉ cần ngươi nguyện ý bị ăn, cứ thử xem sao…

【 giới thiệu: ông chủ tiệm thịt heo trong hẻm Du Hồn, hắn là hàng xóm “Thân mật” của ngươi, hơn nữa hắn còn rất vui vẻ khi chia sẻ cùng ngươi con mồi hắn vừa làm thịt, hoặc là cùng người khác chia sẻ ngươi… 】

【 Giá trị tinh thần của Lâm Ân -5】

“Móa nó xui quá.” Ma Đầu Heo kia đang ôm chặt hốc mắt của mình, không ngừng mở miệng chửi mắng: “Chỉ vì không có rác rưởi vô dụng cho lão thái bà kia, mà bà ta lập tức móc một con mắt của tôi xuống, chờ lần tiếp theo gặp được ba ta, tôi nhất định… Nhất định… Phi!”

Gã nói đến đây, lập tức ói ra một ngụm đờm tanh hôi, cái miệng tiếp tục mắng chửi không ngừng.

Mà trong đầu Lâm Ân cũng lập tức vang lên âm thanh nhắc nhở của hệ thống.

【 đinh! Nhiệm vụ đến từ Ma Đầu Heo: Trợ giúp đối phương tìm một viên nhãn cầu thích hợp, khen thưởng nhiệm vụ: 50 tiền khô lâu, kinh nghiệm năng lực giải phẫu +50, hảo cảm của Ma Đầu Heo +20. Khen thưởng đặc thù +1】

“Mời vào.” Lâm Ân thản nhiên ngồi sau quầy, âm thầm nắm chặt con dao lóc xương, nói.

Ma Đầu Heo đi nhanh m đến, hồn đăng bên ngoài vù vù chớp động.

Một luồng khí tức tanh hôi mà huyết tinh ập thẳng vào cửa hiện, khiến trong lòng Lâm Ân dâng lên một loại xúc động muốn nôn mửa.

Ma Đầu Heo đặt mông ngồi trên cái ghế phía trước quầy, con mắt heo còn sót lại ném một ánh nhìn sắc bén về phía Lâm Ân, sau đó lại quan sát chung quanh, nói: “Cưa Máu đâu? Bảo hắn bước ra đây đi, đổi cho tôi một cái tròng mắt. Tôi sẽ dùng con mồi hảo hạng tới trao đổi với hắn!”

Lâm Ân vẫn duy trì vẻ trấn định, lặng lẽ nói: “Thầy có việc đi ra ngoài rồi. Nếu anh có chuyện gì, cứ nói cho tôi nghe.”

Ma Đầu Heo dừng lại một chút, lập tức quay đầu, con mắt còn lại khẽ nheo, ánh nhìn dán sát lên người Lâm Ân, giống như đang đánh giá một miếng thịt tươi mới.

“Hả?”

【 đinh! Nguy cơ gia tăng tới 89%】

Trong lòng Lâm Ân dâng trào nỗi bất an mãnh liệt, nhưng trên mặt hắn vẫn duy trì vẻ trấn định như cũ.

Đúng vậy. Quyết định của hắn vô cùng chính xác.

Bởi vì nếu hắn có ý đồ lừa gạt, nói với Ma Đầu Heo này rằng thầy của hắn đang ở ngay trong hậu viện, thì chờ sau khi gã phát hiện ra điều đó không đúng, gã sẽ lập tức xuống tay với hắn.

Mà hắn thẳng thắn, thành khẩn nói ra như vậy, ngược lại có thể làm cho đối phương kiêng kị.

“Anh cần loại tròng mắt gì?” Lâm Ân xoay người, lặng lẽ chỉ về phía ngăn tủ, nơi chất đầy những con mắt được ngâm bên trong thuốc thử.

“Ở nơi này của chúng tôi có mắt người, mắt heo, mắt tử linh, mắt dơi, mắt Huyết Oa Oa, anh xem mình hợp với loại nào thì chọn loại đó đi. Đương nhiên con mắt khác biệt giá cả cũng khác biệt.”

Hung quang lóe sáng trong mắt Ma Đầu Heo, gã lập tức lộ ra cái miệng đầy răng nanh, một luồng hơi thở hôi thối nồng nặc, hung hăng tràn vào cửa hiệu.

“Tôi cảm thấy tròng mắt của cậu cũng không tệ.” gã vươn đầu lưỡi, liếm liếm khóe miệng khô nứt của chính mình.

【 Giá trị tinh thần của Lâm Ân -10】

【 đinh! Nguy cơ gia tăng tới 91%】

Chương 8: Chẳng Lẽ Hắn Đã Bị Cải Tạo Thành Quái Khâu Lại Rồi?

Lâm Ân biết, hiện tại chỉ cần hắn tỏ ra một chút rụt rè thôi, khẳng định là con Ma Đầu Heo kia sẽ không chút cố kỵ mà ra tay với hắn.

“Tôi sao?” Lâm Ân nghiêng đầu qua, bình tĩnh nhìn gã.

Sau đó dưới cái nhìn chăm chú đầy hung tàn của Ma Đầu Heo, Lâm Ân chậm rãi vươn ba ngón tay lên, đưa vào bên trong hốc mắt của chính mình, và từng chút từng chút một, móc con mắt của mình ra, ngay trước mắt đối phương.

Chi —— chi ——

【 đinh! Sinh mệnh của ký chủ tổn thất! 】

【 đinh! Khí quan của ký chủ thiếu mất! 】

Vài giây sau, Lâm Ân đưa tròng mắt đã rơi vào trong lòng bàn tay của mình, tới trước mặt đối phương.

【 Giá trị tinh thần của Ma Đầu Heo -20! 】

Nhưng gương mặt hắn vẫn không đổi sắc.

“Một cái 200 tiền khô lâu, kể cả khi không thích hợp, cũng không thể trả hàng.”

Lần này đến Ma Đầu Heo đờ đẫn cả người rồi.

Gã thật không ngờ, hóa ra nhân loại trước mặt nhìn như vô cùng yếu ớt này, lại có thể tàn nhẫn đến mức trực tiếp móc nhãn cầu của bản thân ra ngoài, ngay trước mắt gã.

Mà ở thời điểm gã bị người nhặt rác kia móc lấy nhãn cầu, chỉ có thể thống khổ mà kêu rên hồi lâu không ngớt.

Trong khi đối phương vẫn có thể duy trì vẻ trấn định, lạnh lùng nhìn gã…

【 đinh! Nguy cơ giảm xuống tới 50%】

Ánh mắt Ma Đầu Heo chớp động.

Gã bắt đầu có chút hoài nghi, rất có khả năng tên học đồ của Cưa Máu này đã bị Cưa Máu cải tạo trở thành quái khâu lại (Frankenstein) mất rồi.

Bởi vì nếu đối phương là người bình thường, tuyệt đối không có khả năng giữ được vẻ trấn định như vậy ở thời điểm đối diện với gã.

“Tôi không cần mắt của cậu, tôi muốn tròng mắt của chính mình.” Ma Đầu Heo nặng nề mà khàn khàn nói.

【 đinh! Nguy cơ giảm xuống tới 45%】

Vẻ mặt Lâm Ân vẫn vô cùng bình tĩnh, hắn tiện tay ấn nhãn cầu của mình, để nó một lần nữa trở về hốc mắt ban đầu, rồi im lặng ngồi xuống chiếc ghế dựa, vươn tay, mò vào trong ngực mình.

“Đúng là tôi có thật.”

Sau đó, ngay dưới cái nhìn chăm chú đầy khiếp sợ của Ma Đầu Heo, Lâm Ân tìm ra một viên nhãn cầu cực lớn còn dính huyết nhục từ trong ngực mình.

Viên nhãn cầu còn đang chuyển động.

Rầm ——

Ma Đầu Heo lập tức đứng lên, chấn động nói: “Này… Này…”

Đúng vậy!

Gã chỉ liếc mắt một cái đã nhận ra, viên nhãn cầu kia chính là con mắt đã bị lão thái bà nọ móc đi của gã, nhưng… vì sao nhãn cầu của gã lại có thể nằm trong tay tên học đồ nhân loại kia?

Lâm Ân đặt cái nhãn cầu nọ lên quầy, lặng lẽ nói: “Buổi sáng hôm nay tôi có gặp lão bà tốt bụng kia, đây là món đồ chơi mà bà ấy tặng cho tôi.”

【 Giá trị tinh thần của Ma Đầu Heo -30! 】

Ma Đầu Heo gắt gao nhìn chằm chằm vào viên nhãn cầu trên quầy, từng mồ hôi lạnh đã chảy từ cái cổ heo đầy lông của gã xuống dưới sống lưng.

Bởi vì hơn ai hết, chính gã, một nạn nhân, hiểu rõ vô cùng về sự đáng sợ của người nhặt rác kia.

Phải biết rằng, gã vốn tự hào rằng thực lực của bản thân không hề yếu ớt, nhưng vẫn dễ dàng bị người nhặt rác kia móc đi một bên nhãn cầu của mình mà không thể phản kháng được. Hơn nữa, nếu đối phương muốn, khẳng định là bà ta cũng có thể tiện tay lấy luôn cái đầu trên cổ gã xuống.

Mà người nhặt rác kia… lại đơn giản đưa nhãn cầu của gã cho nhân loại yếu nhược này?

Càng ngày gã càng cảm thấy tên học đồ nhân loại này không tầm thường.

Không.

Thậm chí là hình tượng của đối phương trong lòng gã đã bắt đầu có chút khủng bố rồi.

Bởi vì gã không nhìn thấu sâu cạn của nhân loại này.

【 đinh! Nguy cơ giảm xuống tới 20%】

Ma Đầu Heo có chút do dự đưa mắt nhìn chằm chằm vào Lâm Ân, nói: “Lão thái bà kia đã cho cậu đồ… mà cậu dám tùy tiện đưa nó cho tôi sao?”

Lâm Ân thản nhiên nói: “Không phải cho, là bán, một viên trị giá 200 tiền khô lâu, theo đúng giá thị trường.”

Hắn thật sự không sợ một chút nào?

Ma Đầu Heo vẫn một mực nhìn chằm chằm vào hắn, muốn tìm ra chút sơ hở nào đó trên gương mặt kia.

Chẳng lẽ tên học đồ này lại có mối quan hệ nào đó rất thân mật với người nhặt rác kia?

【 đinh! Cảm giác nguy cơ giảm xuống tới 10%】

Rào rào rào——

Ma Đầu Heo móc túi tiền từ trong lòng ra, trút lượng lớn tiền khô lâu lên quầy, lại nhìn chằm chằm vào Lâm Ân, nói: “Được, tôi mua.”

Lâm Ân trấn định thu những đồng tiền trên quầy lại, sau đó một lần nữa mang bao tay và khẩu trang lên, lại lấy ra con mắt nọ, thản nhiên nói: “Thành giao, vậy anh muốn tôi làm cho anh ngay tại chỗ này hay theo tôi đi vào bàn giải phẫu?”

“Tại nơi này.” Quái Đầu Heo dứt khoát nói một câu như chém đinh chặt sắt.

Chỉ cần là cư dân trong hẻm U Hồn này, khẳng định là không một ai muốn đi lên bàn giải phẫu của Cưa Máu.

Chương 9: Quên Một Chút Thôi Mà…

“Được thôi.” Lâm Ân lạnh lùng cầm lấy dao lóc xương, nói: “Được rồi, tựa lên quầy, gối đầu lên mặt bàn. Nếu đau, anh có thể kêu lên.”

Quái Đầu Heo cười lạnh mà dữ tợn nói: “Tôi sẽ sợ đau sao?”

Phốc ——

Lâm Ân uống một ngụm rượu cồn rồi “Phụt” một tiếng, trực tiếp phun xuống lưỡi dao.

Ma Đầu Heo lập tức im bặt không nói năng câu gì nữa.

Lâm Ân lại nhanh chóng châm một ngọn nến, để ngọn lửa tới tới lui lui liếm qua liếm lại trên lưỡi dao chừng mấy phút đồng hồ, sau đó mới nheo hai mắt, cầm đao, từng chút từng chút mà tới gần cái đầu của Ma Đầu Heo kia.

Một giọt mồ hôi lạnh “Tí tách” rơi thẳng xuống quầy.

Ma Đầu Heo run rẩy nói: “Chỉ đặt nhãn cầu vào trong mắt thôi mà, có cần phải dùng dao hay không?”

【 Giá trị tinh thần của Ma Đầu Heo -10】

Lâm Ân lặng lẽ nói: “Vừa nãy tôi có nhìn một chút, bên trong hốc mắt của anh có khá nhiều sỏi và cục máu đông, bởi vậy mới nhìn ra bình thường anh đều không chịu cẩn thận bảo dưỡng hai mắt của mình. Bước này xem như là phục vụ ngoài định mức cho anh. Anh không cần phải cảm tạ tôi đâu.”

“Chờ… Chờ một chút!” Ma Đầu Heo hoảng hốt nói, nhưng đã là quá muộn.

Ca ca ca —— ca ca ca ——

“Nha —— nha —— ”

Ma Đầu Heo phát ra kêu to, hoảng sợ đến tê tâm liệt phế.

【 Giá trị kinh nghiệm đao công +1】

【 Giá trị kinh nghiệm đao công +1】

【 Giá trị kinh nghiệm đao công +1】

Mấy phút đồng hồ sau, Lâm Ân dùng dược tề tiêu độc rửa sạch sẽ vết bẩn bên trong hốc mắt của Ma Đầu Heo, trong lòng thầm buồn bực vì sao giá trị tăng trưởng lần này không phải năng lực giải phẫu mà lại là đao công?

“Được rồi.” Lâm Ân bình tĩnh dùng khăn lau khô con dao lóc xương vừa được rửa sạch sẽ.

“Anh không nên cử động, kế tiếp tôi sẽ gắn nhãn cầu lại cho anh, nếu anh lộn xộn không chịu nằm yên, cẩn thận tôi sẽ lắp ngược đó.”

Con Ma Đầu Heo kia vẫn đang tựa vào nơi đó, trong miệng heo không ngừng “Ùng ục ùng ục” phun ra bọt mép, thân thể co giật co giật, hiển nhiên gã vốn không nghe được những gì Lâm Ân vừa nói.

Lâm Ân ngẩn ra, theo bản năng nói: “Móa nó…”

【 Đã quên dùng thuốc tê… 】

Hình như lúc hắn khâu cánh tay cho con búp bê kia, cũng quên không dùng rồi…

Mặc kệ nó.

Lâm Ân lắc đầu, vẻ mặt khôi phục lại bình tĩnh.

Hắn nhanh chóng dùng cái nhíp gắp【 nhãn cầu của ông chủ người heo】vừa được mình ngâm vào bên trong thuốc thử ra ngoài, sau đó quay đầu, ánh mắt tìm kiếm trên quầy dược tề sau lưng.

Vài giây sau, Lâm Ân lấy một cái chai dược tề màu trắng từ phía trên ngăn tủ ra.

Trong mơ hồ có thể nhìn thấy bên trên viết mấy chữ “5” “0” “2” làm ký hiệu, rõ ràng là loại chữ này vốn được viết tay nên.

“Đây là cái gì?” Cảm giác mát mẻ ập tới khiến Ma Đầu Heo run rẩy hỏi.

Lâm Ân mang theo nhãn cầu, quơ quơ dược tề trong tay, bình tĩnh nói:

“Là thuốc nước dính hợp cường lực do tôi đặc chế. Ở thời điểm gắn nhãn cầu lên, nó có thể ngăn cản tình huống nhãn cầu của anh bị tróc ra, lại cộng thêm thuốc nước khôi phục cường lực do thầy tôi đặc chế, có thể cam đoan xác suất thành công của ca phẫu thuật này lên tới 95%.” Lâm Ân nghiêm trang giảng giải.

Ma Đầu Heo run rẩy nói: “Mau lắp vào cho tôi đi! Nghe rõ rồi chứ? Tôi không muốn tiếp tục ở lại nơi này nữa đâu! Nghe rõ rồi chứ? !”

Lâm Ân gật đầu, nói: “Yên tâm đi, bác sĩ chúng tôi cũng là nghề nghiệp được dày công tu dưỡng đó.”

Lâm Ân nói xong lại bình tĩnh điều chế thức dược tề đặc sệt, dấp dính trong tay mình, sau đó hắn bắt đầu đều đặn bôi loạn thứ dược tề nọ lên khắp nơi xung quanh nhãn cầu, cuối cùng là nhắm chuẩn vị trí, rồi nhẹ nhàng đặt nhãn cầu vào trong hốc mắt.

Tiếp đó, hắn lấy ra công cụ chuyên nghiệp, điều chỉnh góc độ nhãn cầu,

Xong đâu đấy, hắn sờ sờ thùng dụng cụ, lại lấy ra một cây búa từ bên trong.

Quái Đầu Heo: “(ΩДΩ)! !”

【 Giá trị tinh thần của Quái Đầu Heo -20! 】

“Làm cái gì! Làm cái gì thế hả! ! !” Quái Đầu Heo run rẩy thét lên một tiếng chói tai.

Lâm Ân nhíu mày, nói: “Đừng có lộn xộn. Đây đã là phân đoạn vật lý cuối cùng trong trình tự thao tác rồi, nếu bởi vì anh lộn xộn mà làm sai lệch vị trí, tôi lại phải lấy ra rồi một lần nữa đặt vào cho anh, đến lúc đó, chắc chắn sẽ phải tính thêm cho anh một khoảng phí giải phẫu cực lớn.”

Lâm Ân lắc đầu, nhanh chóng ấn cái đầu heo đang hoảng sợ kia xuống, sau đó lại thật cẩn thận mà dùng cây búa, “Đông đông đông” gõ lên, vẻ mặt chuyên chú, từng chút từng chút một lắp nhãn cầu vào cho đối phương.

Vài phút sau, Lâm Ân ngẩn ra.

Ma Đầu Heo lập tức run lên, vội vàng hỏi: “Làm sao vậy? ! Làm sao vậy? !”

Lâm Ân nhíu mày, nói: “Lắp ngược rồi.”

Ma Đầu Heo: “(ΩДΩ)! !”

“Đừng lo lắng.” Lâm Ân vẫn giữ nguyên vẻ mặt trấn định, nhanh chóng vươn tay tới, bắt lấy cái khung cố định nhãn cầu, dùng sức lôi kéo nó lên trên.

Chương 10: Sự Cố Chữa Bệnh Nho Nhỏ!!!

Soạt soạt——

Giao diện nhanh chóng hiện lên, giá trị tinh thần điên cuồng giảm bớt kèm theo đó là tiếng kêu to đầy hoảng sợ của Ma Đầu Heo, trong khi ấy, Lâm Ân dứt khoát rút viên nhãn cầu vừa bị lắp ngược kia ra ngoài.

“Chỉ là một sự cố chữa bệnh nho nhỏ thôi.” Lâm Ân lại bình thản một lần nữa điều chỉnh xong vị trí, nói: “Lần này không thu phí, tôi sẽ điều chỉnh lại vị trí cho anh.”

Ma Đầu Heo không khỏi sợ hãi, lập tức phát ra từng chuỗi những tiếng kêu to bén nhọn, rồi điên cuồng giãy giụa nói:

“Tôi không lắp mắt nữa! Tôi không lắp mắt ở chỗ này nữa đâu! !”

【 giá trị tinh thần —20! 】

【 giá trị tinh thần —20! 】

“Đừng động đậy!” Ánh mắt Lâm Ân trở nên sắc bén, hắn lập tức quát to: “Đây đã là công đoạn cuối cùng của trình tự thao tác rồi. Tôi là bác sĩ, anh là bệnh nhân còn đã thanh toán tiền, thì tôi nhất định phải chịu trách nhiệm với anh! Tôi phải cam đoan sao cho mỗi một bệnh nhân của tôi khi bước ra ngoài đều phải hoàn hảo như lúc ban đầu!”

Nói xong, Lâm Ân vô cùng hung hăng mà giơ cây búa trong tay lên.

“Dừng tay! !” Ma Đầu Heo hoảng sợ rống to một tiếng rồi vươn tay lên muốn ngăn cản.

Phanh ——

Hoa lửa bắn ra bốn phía.

Hơn mười phút sau.

【 đinh! Ngươi đã hoàn thành nhiệm vụ, đạt được 50 tiền khô lâu, kinh nghiệm năng lực giải phẫu +50, khen thưởng đặc thù +1】

【 đinh! Bởi vì nguyên nhân ngoài ý muốn đặc thù, không thể khống chế, độ hảo cảm của Ma Đầu Heo đã chuyển hóa thành độ sợ hãi, độ sợ hãi của Ma Đầu Heo +50】

Toàn thân Ma Đầu Heo không ngừng run rẩy, vẻ mặt đờ đẫn ngồi ở chỗ kia.

Mà phía bên kia quầy, Lâm Ân mặc áo dài màu trắng, đang bình tĩnh ngồi ở chỗ kia, cầm bút lông chim, không nhanh không chậm mà ghi chép báo cáo chữa bệnh của mình.

Xong việc, hắn lại đẩy nhẹ vào mấy phần dược tề ra ngoài: “Những dược tề này, một nửa uống vào, một nửa bôi ngoài da, mỗi ngày hai lần, nhớ uống thuốc đúng giờ. Đại khái là hai ngày sau, con mắt của anh có thể bước đầu khôi phục thị giác. Đương nhiên, nếu anh muốn dược tề có hiệu quả trị liệu nhanh hơn, giá cả tăng lên gấp mười lần.”

“Tính tiền đi. Bao gồm phí giải phẫu, phí dược tề, phí hộ lý, phí dụng nhãn cầu anh đã tiền rồi nên không tính vào đây, tổng cộng là 546 tiền khô lâu, nếu không có vấn đề gì, anh mau ký tên lên đây đi.”

Lâm Ân ngẩng đầu, mở to đôi mắt cá chết, thân mật nói: “Lăn tay cũng được.”

Ma Đầu Heo run rẩy vươn tay tới, ấn một cái xuống trang giấy. Sau đó, gã lại run rẩy thò tay vào trong ngực, tìm ra một túi tiền lớn, đặt hơn năm trăm đồng tiền khô lâu lên quầy, nói: “Tôi có thể đi hay chưa…”

Lâm Ân nhanh chóng đếm tiền, rồi ngẩng đầu, ánh mắt dừng trên túi tiền còn căng phồng của Ma Đầu Heo. Nhưng ngay sau đó, ánh mắt hắn đã bị cái bụng béo phình to ra của đối phương hấp dẫn.

【 đinh! Ngươi phát động nhiệm vụ ẩn tàng của Ma Đầu Heo, cái bụng khác thường, khen thưởng sau khi nhiệm vụ hoàn thành: Tiền khô lâu +50, kinh nghiệm năng lực giải phẫu +50, mở ra chức năng mục chẩn 】

Ma Đầu Heo xoay người muốn đi.

Lâm Ân đã vươn tay tới, chặn đối phương lại nói: “Chờ một chút!”

Có thể nhìn thấy thân thể Ma Đầu Heo lập tức run rẩy theo bản năng, gã lắp bắp hỏi: “Lại làm sao vậy? !”

Gã ngoảnh đầu nhìn lại, sau đó lại vừa vặn nhìn thấy Lâm Ân vừa ngước mắt nhìn lên, viên nhãn cầu hơi lỏng lẻo trong mắt hắn lập tức vang lên một tiếng “Lạch cạch”, trực tiếp rơi xuống bàn.

Nhưng Lâm Ân vẫn vô cùng bình tĩnh nhặt nó lên, ấn trở về vị trí.

【 Giá trị tinh thần -1】

Lâm Ân lắc đầu nói: “Tôi vừa nhìn ra một vấn đề mới trên người anh, nếu không chẩn đoán bệnh, có khả năng nó sẽ tạo thành ảnh hưởng không biết cho thân thể của anh.”

Ma Đầu Heo cắn răng nói: “Cậu đừng có gạt tôi! Tôi hận nhất là người khác lừa gạt tôi!”

Lâm Ân nghiêm túc, nói: “Tôi là bác sĩ, tôi sẽ không gạt người, chỉ cần tiến vào cửa tiệm của tôi thì đều là người bệnh của tôi. Tôi phải chịu trách nhiệm với thân thể của người bệnh, nếu tôi nhìn ra vấn đề mà không chịu nói cho anh biết, đó mới là không có y đức chân chính.”

Nhìn thấy đôi mắt nghiêm túc mà chân thành của Lâm Ân, cuối cùng Ma Đầu Heo cũng mang theo vẻ mặt đầy kháng cự, ngồi trở lại băng ghế trước quầy, do dự nói: “Làm sao lại có vấn đề? Tôi cảm thấy mình thực khỏe mạnh.”

Lâm Ân nhanh chóng đeo khẩu trang lên, nói: “Vươn tay, để tôi bắt mạch cho anh.”

Ma Đầu Heo do dự một chút, cuối cùng cũng đặt cánh tay đầy lông heo của mình lên quầy.

Cuối cùng gã vẫn quyết định tin tưởng đối phương một lần.

Lâm Ân mang theo vẻ mặt bình tĩnh, nhẹ nhàng vươn tay tới đặt phía trên mạch đập của Ma Đầu Heo, bắt đầu cẩn thận cảm thụ.

【 kinh nghiệm chẩn đoán bệnh +1】

【 kinh nghiệm chẩn đoán bệnh +1】

【 kinh nghiệm chẩn đoán bệnh +1】

tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Kevin 1 tuần trước
Sao thằng main giống hơi khùng vậy tác giả ? Khi không điên lên ! Có đại ca khùng có ngày chết bất đắt kỳ tử….
https://audiosite.net
Quang Luận 1 tuần trước
Cám ơn đạo hữu nhiều :)
https://audiosite.net
XRumer23Prown 1 tuần trước
Hey people!!!!! Good mood and good luck to everyone!!!!!
https://audiosite.net
Kevin 1 tháng trước
Sao có tiền mà bủn xỉn,không dám ăn xài, mà dám chi mua đồ cho gái lấy le….một đại gia bị chúng chửi ăn bám mà nhịn được cũng hay..
https://audiosite.net
HaHohong 1 tháng trước
ua viet nam minh sang tac day a... dua a ??
https://audiosite.net
phan anh 2 tháng trước
Lâu lém rồi không kiếm được bộ truyện ưng ý như vậy :) Tên vĩnh hằng kiếm tổ không hổ danh bộ truyện...main Thông Minh + Bá Đạo + Cơ Trí... tình tiết câu chuyên rất hợp lý, không nhàn chán...:) Có thể nói bộ truyện mình chấm 9.5/10..! -0.5 điểm là dịch không trọn vẹn :P ( tuy nhiêu đoạn cv chỉ là đoạn không quan trọng và tên nhân vật phụ ) 1 Lần nữa cảm ơn Audio Site và thành viên trong nhóm nhé .!! Muốn donate ủng hộ mọi người nhưng có vẻ AD mãi làm audio hay sao mà quên đưa cập stk vs QR thì phải không ủng hộ được à nha :))
https://audiosite.net
Tất cả bộ truyện các thành viên yêu cầu sắp hoàn tất...hiện tại trống lịch nhé :). Các bạn có gửi yêu cầu bộ truyện nào? trực tiếp tại mục bình luận để tụn mình xếp lịch trong thời gian tới. Xin Chân thành cảm ơn...^.^
https://audiosite.net
Cập nhật chương 1800 đến 2527 audio nhé chư vị đạo hữu...! ^^!
https://audiosite.net
test1 tuan1 3 tháng trước
haizz lục thiếu du a... !
https://audiosite.net
test1 tuan1 3 tháng trước
lưu tủ truyện :)
https://audiosite.net
test1 tuan1 3 tháng trước
hay hay
https://audiosite.net
Chuong Trần 4 tháng trước
Cám ơn tác giả và Mc Truyện thật là hay