1. Home
  2. Truyện Đô Thị
  3. [Dịch] Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới
  4. Tập 3: Tôi có thể thêm tiền nhưng cậu ta phải chết (c21-c30)

[Dịch] Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới

Tập 3: Tôi có thể thêm tiền nhưng cậu ta phải chết (c21-c30)

❮ sau
tiếp ❯

Chương 21: Tôi có thể thêm tiền nhưng cậu ta phải chết

Tô Chính Quang không tìm được đáp án trên mạng, chỉ có thể tâm phiền ý loạn đi liên lạc với bác sĩ khác.

Lúc Diêu Nguyệt đi ngang qua bên cạnh ông ấy, đáy mắt tràn đầy vẻ không biết phải nói gì.

“Em đã nói rồi, A Cẩm không bị sao hết, anh còn liên lạc với bác sĩ làm gì?”

Tô Chính Quang: “… Còn không phải là để bác sĩ kiểm tra một chút, anh cũng yên tâm được phần nào à?”

Diêu Nguyệt trợn trắng mắt: “Đầu óc anh mới có vấn đề!”

Tô Chính Quang: “…”

Từ sau khi Sở Lâm mang theo tấm bùa hộ thân kia bên người, liền cảm thấy cả người đều khôi phục lại.

Buổi tối khi anh ta trở lại Sở gia, tâm tinh không tồi chào hỏi người nhà.

Phu nhân trong nhà nhìn thấy hắn, cười hỏi một câu: “Gặp chuyện gì tốt à? Nhìn tâm trạng con có vẻ không tệ đấy.”

Sở Lâm lập tức nói: “Đúng là gặp được chuyện tốt! Gã đại sư mà con tìm được trước đây là kẻ giả danh lừa bịp, cho nên chiều nay con cố ý dẫn người tới đi tìm gã đại sư giả mạo kia tính sổ.”

Người phụ nữ kia là mẹ kế của Sở Lâm.

Nhưng tuổi tác thì lại chẳng lớn hơn Sở Lâm được mấy tuổi.

Bình thường cũng biết cách làm người, không có mâu thuẫn gì quá lớn với Sở Lâm cả.

Cho nên, quan hệ của hai người thoạt nhìn cũng được, tuy nói không thân thiết, nhưng bên ngoài cũng coi như là hài hòa ở chung.

Nghe vậy, Thư Vân có chút bất đắc dĩ: “Nói cách khác là con bị người ta lừa, vậy tại sao còn vui vẻ như vậy?”

Sở Lâm nói tiếp: “Đương nhiên là bởi vì lúc con đang tìm đại sư giả mạo đó thì lại gặp được một vị đại sư thật! Đại sư gặp được lần này là người có bản lĩnh siêu cao! Đạo pháp cao thâm lắm, cô ấy chỉ tùy tiện liếc mắt nhìn con một cái là đã có thể nói rõ ràng tình hình của con thời gian gần đây rồi.”

Trong lời nói của Sở Lâm tràn đầy vui vẻ và tự hào.

Đây chính là duyên phận!

Cũng chính là duyên phận định mệnh của anh ta và đại sư!

Ánh mắt Thư Vân chợt lóe, trong phút chốc lại khôi phục bình thường, cười hỏi: “Vậy vị đại sư này có thể giải quyết được vấn đề của con không?”

Tình huống gần đây của Sở Lâm, mấy người trong nhà họ Sở đều biết.

Nhưng cha của Sở Lâm lại không để ở trong lòng, chỉ cho rằng anh ta đang làm loạn, cảm thấy Sở Lâm không có việc gì nên chỉ kiếm chuyện mà thôi.

Nhất là khi Sở Lâm nói muốn tìm đại sư hóa giải, còn mắng Sở Lâm một trận, cùng cãi nhau một phen.

Về phần Thư Vân, địa vị của cô ta ở Sở gia rất xấu hổ, tự nhiên không nói được gì.

Sở Lâm có chút đắc ý: “Đại sư cho con một tấm bùa, chỉ cần ba ngày là có thể hóa giải việc này.”

Vẻ mặt Thư Vân khó xử, dường như đang cân nhắc không biết có nên nói không, cô ta thận trọng nói: “… Sở Lâm à, trên đời này làm sao có nhiều đại sư như vậy, hơn nữa tình huống của con rất có thể chính là do con không nghỉ ngơi tốt thôi.”

Sở Lâm mất hứng phản bác: “Con đã nói cô ấy là đại sư thì cô ấy chính là đại sư!”

Thư Vân: “Được rồi được rồi, con gặp được đại sư, nhưng tốt nhất là con nên nhanh chóng ném lá bùa trên người con đi, nếu chẳng may bị cha con nhìn thấy thì không tránh khỏi cãi nhau một trận nữa đâu.”

Sở Lâm khinh thường hừ một tiếng.

Thư Vân: “Con cũng biết mà, ông ấy không tin nhất chính là loại chuyện này.”

Thấy trên mặt Sở Lâm hiện lên vẻ mất kiên nhẫn, lúc này Thư Vân mới không nói tiếp nữa.

Sở Lâm quay đầu trở về phòng, rầm một tiếng đóng sầm cửa lại.

Ánh mắt Thư Vân biến ảo khó lường, ý cười trên mặt cũng bị vẻ lạnh lùng thay thế.

Gặp được đại sư thật?

Đại sư nào có dễ gặp như vậy!

Thư Vân xoay người trở về phòng ngủ, lấy điện thoại di động ra gửi một tin nhắn.

Vài phút sau, Thư Vân nhìn nội dung tin nhắn, sắc mặt rốt cục thay đổi.

Sở Lâm thế mà lại thật sự gặp được đại sư?

Chẳng qua, vậy thì sao chứ!

Sở Lâm nhất định phải chết, kế hoạch của cô ta sẽ không bởi vì đại sư đột nhiên xuất hiện này mà thay đổi! Huống chi vị đại sư này, cũng không lợi hại bằng người mà cô ta tìm tới!

Cô ta không do dự, trả lời thẳng tin nhắn: [Tôi có thể thêm tiền, nhưng cậu ta phải chết!]

Thư Vân nhận được tin tức chính xác xong liền vội vàng xóa nội dung tin nhắn.

Chương 22: Tôi có thể thêm tiền, nhưng cậu ta phải chết 2

Sở Lâm ngồi một mình phiền muộn một lúc liền ném cỗ phiền muộn này ra sau đầu.

Hôm nay anh ta gặp được đại sư!

Đại sư giúp anh ta hóa giải nguy cơ!

Đừng hỏi, hỏi là biết vui cỡ nào!

Sở Lâm vui vẻ, lại phát một tin lên vòng bạn bè.

Sau đó đặt điện thoại di động xuống, vui vẻ đi vào phòng tắm, không bao giờ nghĩ rằng tâm trạng vui vẻ cũng là một loại hạnh phúc!

Trước lúc Sở Lâm đi tắm, anh ta sợ tấm bùa kia bị nước làm ướt.

Nhưng nếu không mang bùa bên người, anh ta lại cảm thấy không an toàn.

Suy nghĩ một chút, anh ta liền tìm một cái túi chống thấm nước, sau đó đặt bùa ở chỗ mà tầm tay có thể với tới.

Trong mấy phút đầu tiên, không có chuyện gì xảy ra.

Sở Lâm thậm chí còn thấy tâm tinh không tồi rót một ly rượu vang đỏ, sau đó liền bật tivi lên.

Sở Lâm: Cuộc sống này phải hưởng thụ nhiều hơn mới phải.

Một lát sau, Sở Lâm cảm thấy hơi buồn ngủ, anh ta nhắm mắt lại nghỉ ngơi một chút, mà tivi đang phát tin tức, đột nhiên màn hình tối đen, không chỉ như thế, còn phát ra tiếng xì xì nữa.

Ánh đèn sáng trên đỉnh đầu cũng bắt đầu lúc sáng lúc tối.

Sở Lâm nhận thấy không đúng lắm, mở mắt ra nhìn thấy một màn này có chút cạn lời, tivi mới dùng được không bao lâu cứ như vậy mà hỏng rồi?

Còn cái đèn này nữa… Vậy mà cũng xảy ra vấn đề!

Sở Lâm hùng hùng hổ hổ vài câu, sao thương gia bây giờ lại vô lương tâm như vậy chứ?

Sở Lâm không nói nên lời, muốn từ trong bồn tắm đứng dậy. Lúc này, anh ta lại cảm giác cả người giống như bị trói buộc, phảng phất như có một cỗ lực lượng cường đại áp chế anh ta, làm cho anh ta không cách nào đứng dậy được, cả người nằm ở trong bồn tắm không thể động đậy.

Trong lòng Sở Lâm kinh hãi, đáy mắt dần dần nhiễm một tầng sợ hãi.

Mẹ kiếp?

Chuyện gì đã xảy ra với anh ta vậy?

Anh ta cố gắng mở miệng ra kêu cứu, nhưng lại không thể phát ra được âm thanh gì.

Ngay sau đó, toàn bộ cơ thể anh ta bắt đầu trượt xuống, nước trong bồn tắm rất nhanh đã chạm đến cổ, đến cằm, đến đôi môi mỏng của anh ta…

Nước giống như từ bốn phương tám hướng tràn tới, mãnh liệt rót vào khoang mũi.

Cảm giác gần như hít thở không thông khiến thần kinh anh ta căng thẳng, chẳng lẽ hôm nay chính là đại hạn của anh ta à?

Mạng nhỏ của anh ta chẳng lẽ phải chấm dứt ở đây sao???

Trong đầu trống rỗng, như thế anh ta đã bỏ qua cái gì đó.

Đúng lúc này, tấm bùa hộ thân bị anh ta đặt ở một bên đột nhiên phát ra một luồng ánh sáng vàng, một trận gió ấm ập tới, bùa hộ thân bị thổi vào trong bồn tắm.

Chiếc bùa hộ thân gấp thành hình tam giác rơi xuống nước, nhưng không hề bị ướt.

Ngược lại, nó trôi nổi trên mặt nước rồi trôi đến trước mặt Sở Lâm.

Trong nháy mắt, đầu óc Sở Lâm trở nên thanh tỉnh, ngay cả đám sương mù trong đầu cũng tản ra, anh ta lấy lại quyền kiểm soát thân thể của mình, gần như không cần suy nghĩ cầm lấy tấm bùa hộ thân kia, sau đó mạnh mẽ đứng dậy từ trong nước.

Đồng thời, ánh đèn phía trên đầu anh ta cũng khôi phục bình thường, ngay cả màn hình tối đen của tivi cũng xuất hiện hình ảnh bình thường.

Phảng phất tất cả những chuyện vừa xảy ra, chỉ là một giấc mộng của Sở Lâm!

Nhưng Sở Lâm lại vô cùng rõ ràng, đó không phải là mộng!

Những chuyện này thật sự thật sự thật sự xảy ra với anh ta! Anh ta không nằm mơ, anh ta không phát điên!

Sở Lâm nhìn về phía tấm bùa hộ thân trong tay, chỉ thấy chu sa trên tấm bùa hộ thân đã hơi phai màu, ngoài ra, còn có vài phần cảm giác như bị thiêu đốt.

Anh ta nắm chặt tấm bùa hộ thân, cầm lấy khăn tắm chạy ra khỏi phòng tắm.

Tuy rằng anh ta không biết vừa rồi là có chuyện gì xảy ra, nhưng anh ta biết, chính tấm bùa hộ thân đại sư cho đã cứu mình!!!

Chương 23: Sở Lâm gặp họa 1

Sở Lâm không nói hai lời, vội vàng hướng Tô Cẩm cầu cứu.

Anh ta cầm điện thoại di động lên liền gọi video wechat với Tô Cẩm.

Trước đó cũng chỉ là tâm trạng bực bội, ngủ không ngon chứ chưa từng gặp phải chuyện như vậy, lần này đột nhiên bị kinh hãi như thế, Sở Lâm có chút hoảng hốt.

Nhất là vừa mới trở về từ cõi chết.

Sau khi cuộc gọi video được kết nối, Sở Lâm vừa nhìn thấy gương mặt Tô Cẩm, lập tức giống như nhìn thấy vị cứu tinh.

“Đại, đại sư, tôi vừa mới gặp chuyện…”

Sở Lâm lắp bắp kể lại tình huống.

Tô Cẩm vô cùng bình tĩnh, hoàn toàn trái ngược với vẻ hoảng sợ của anh ta: “Không phải tôi đã nói không được bỏ bùa hộ thân ra khỏi người sao?”

Sở Lâm: “…” Đúng thế, đại sư đã từng nhắc nhở anh ta rồi!

Chẳng lẽ đại sư đã sớm tính ra được mình gặp được tai họa này rồi sao?

Tô Cẩm ngáp một cái, chậm rãi nói: “Lát nữa tôi sẽ gửi địa chỉ của tôi cho anh, sáng mai anh tới tìm tôi. Chỉ cần bùa hộ thân không rời khỏi người, anh sẽ không xảy ra vấn đề gì hết.”

Sở Lâm liên tục nói vâng.

Tô Cẩm trực tiếp cúp điện thoại, sau đó gửi cho Sở Lâm địa chỉ nhà họ Tô.

Sở Lâm ở trong phòng ngây người vài phút, càng lúc càng cảm thấy không có cảm giác an toàn, nhất là đêm khuya thanh vắng, không khỏi khiến lông tơ toàn thân dựng đứng lên.

Sở Lâm suy nghĩ một chút, cuối cùng nắm chặt tấm bùa hộ thân trong tay, lại thay quần áo, cầm chìa khóa xe, trực tiếp rời khỏi nhà họ Sở.

Sau đó theo địa chỉ mà Tô Cẩm đưa, đi thẳng đến nhà họ Tô.

Sở Lâm bên này vừa rời đi, Thư Vân liền nghe được động tĩnh.

Cô ta đứng bên cửa sổ tầng hai nhìn thấy Sở Lâm lái xe nghênh ngang rời đi.

Ánh mắt Thư Vân lạnh lùng, đêm nay ông Sở không về nhà, mà Sở Lâm lại một mình ra ngoài, đây quả thực là thời cơ cực tốt để tiêu diệt Sở Lâm!

Lái xe vào ban đêm, xuất hiện một chút chuyện ngoài ý muốn cũng là bình thường!

Không ai sẽ suy nghĩ theo một hướng khác!

Thư Vân lớn mật gọi điện thoại cho đại sư phía sau màn: “Đại sư, thằng con riêng nhặt được của tôi lái xe ra khỏi nhà rồi, lúc này chính là thời cơ tốt, đừng có bỏ lỡ.”

Hàm ý trong mấy lời này, đối phương vừa nghe liền hiểu được cô ta có ý gì.

Nhưng mà…

Đối phương cũng không lập tức đồng ý mà hỏi lại: “Phu nhân có biết người mà cậu ta tìm tới giúp đỡ có lai lịch thế nào không?”

Thư Vân: “Cậu ta chỉ nói vị đại sư mà cậu ta gặp cho cậu ta một tấm bùa, chỉ cần ba ngày thôi là đã có thể hóa giải được việc này. Trừ chuyện đó ra thì không còn nói gì thêm nữa.”

Đối phương: “Vừa rồi tôi cũng đã dựa theo ý tứ của cô để ra tay với cậu ta, nhưng tấm bùa hộ thân trên người của cậu ta đã cứu mạng cậu ta rồi. Nghĩ vậy, có lẽ vị đại sư mà cậu ta gặp được cũng là một nhân vật khó giải quyết.”

Thư Vân nghe vậy, hơi nhíu mày.

“Chu đại sư, ngài nói lời này là có ý gi? Không phải là muốn nhận tiền mà không làm việc chứ? Hay là ngài lại muốn tôi thêm tiền?”

Tâm tư đối phương bị vạch trần, có chút xấu hổ.

Chu đại sư ngay từ đầu cho rằng việc này rất dễ giải quyết, không nghĩ tới nửa đường lại nhảy ra một đại sư khác cứu Sở Lâm.

Việc này, nhất định phải tốn chút công phu.

Cho nên số tiền này, nói như thế nào cũng phải tăng thêm một chút.

Thư Vân hừ lạnh một tiếng: “Chu đại sư, chỉ cần Sở Lâm chết, tài sản của nhà họ Sở sẽ rơi hết vào trong tay tôi, tôi sẽ cho ngài thêm hai triệu tệ.”

Thư Vân vì tài sản mà ra tay hào phóng, tàn nhẫn.

Chu đại sư vừa nghe, ngay cả trong thanh âm cũng mang theo vài phần vui sướng: “Được, Sở phu nhân yên tâm, nhất định tôi sẽ cho cô được như nguyện!”

Ngay sau đó, Thư Vân lại bất thiện nhắc nhở một câu: “Chu đại sư, tôi nói là sau khi mọi chuyện thành công. Còn nếu như Sở Lâm không chết, đừng nói là hai triệu, số tiền còn lại trước đó ngài đừng hòng lấy được một xu!”

Chu đại sư: “Coi như là vì số tiền còn lại của tôi, tôi cũng sẽ làm cho Sở phu nhân hài lòng.”

Hai người hợp tác xem như rất thuận lợi, rất vui vẻ.

Sau khi xác định được tiến triển kế tiếp của chuyện này, Chu đại sư cúp điện thoại, liền bắt đầu làm phép.

Lúc trước Thư Vân cầm tóc Sở Lâm, còn có mấy bộ quần áo mang hơi thở của anh ta, chỉ bằng mấy thứ này đã đủ để cho ông ta lấy đi tính mạng của Sở Lâm rồi.

Chương 24: Sở Lâm gặp họa 2

Sở Lâm lái xe chạy về phía nhà họ Tô.

Lộ trình ngắn ngủi chỉ có nửa giờ đồng hồ nhưng anh ta rõ ràng cảm nhận được tấm bùa kia ở trên người mình đã thiêu đốt ba lần.

Đợi đến khi anh ta chạy tới bên ngoài khu biệt thự nhà họ Tô, anh ta lấy tấm bùa hộ thân ra xem thử, chỉ thấy chu sa trên tấm bùa vốn có màu đỏ thẫm, giờ phút này chỉ còn lại một vòng màu đỏ nhàn nhạt.

Phảng phất như chỉ cần một lần nữa thôi, tấm bùa này sẽ hoàn toàn mất đi tác dụng.

Sắc mặt Sở Lâm đại biến.

Anh ta vội vàng xuống xe, đáng tiếc bảo vệ bên ngoài khu biệt thự ngăn Sở Lâm ở bên ngoài, không đồng ý cho anh ta đi vào.

Trong khi đó.

Trong nhà họ Tô.

Tô Cẩm nhăn mặt đi xuống lầu.

Trên mặt cô tràn đầy vẻ mất hứng, cô đã nói cho Sở Lâm sáng mai mới tới tìm mình, thế mà anh ta lại cố tình muốn chạy tới đây sớm.

Vạn sự vạn vật đều có số mệnh, chỉ thay đổi một chút thôi sẽ ảnh hưởng đến hết toàn bộ.

Vốn dĩ hung thủ sau lưng sau khi động thủ thất bại sẽ không phát ra công kích lần thứ hai nhanh như vậy nữa, nhưng bởi vì Sở Lâm lựa chọn tối nay chạy tới, thế nên làm cho đối phương cảm thấy đây là thời cơ rất tốt…

Cho nên dẫn đến việc Sở Lâm đêm nay sẽ gặp phải đại kiếp nạn.

Tô Cẩm thản nhiên bước ra khỏi nhà họ Tô. Buổi tối tiết trời se lạnh, Tô Cẩm phải lấy áo khoác mặc vào.

Hừ, lần này phải đòi Sở Lâm thêm tiền!

Tô Cẩm vừa mới đi được hai bước, ở biệt thự đối diện nhà họ Tô kia cũng có một người bước ra.

Nguyên Tam gia gọi một tiếng, Tô Cẩm nghe tiếng quay đầu lại.

Cô giơ tay nhỏ lên chào hỏi Nguyên Cảnh.

Nguyên Tam gia đi về phía cô, Nguyên Thất đi theo phía sau: “Đã trễ thế này rồi, Tô tiểu thư định đi đâu à?” Nguyên Cảnh nhẹ giọng hỏi.

Tô Cẩm: “Làm việc.”

Nguyên Tam gia: “…”

“Trễ như thế này, đi ra ngoài làm việc sợ là không an toàn.” Nguyên Cảnh nhắc nhở.

Tô Cẩm chỉ về phía cổng chính của khu biệt thự: “Ngay bên ngoài tiểu khu thôi.”

Nguyên Cảnh hiểu ra: “Thì ra là như vậy.”

Ngay sau đó, Nguyên Cảnh ngập ngừng hỏi: “Tô tiểu thư, tôi có thể đi theo xem một chút không?”

Khách hàng lớn của mình đưa ra yêu cầu như vậy, Tô Cẩm hoàn toàn không có lý do gì để cự tuyệt. Hơn nữa để cho Nguyên Cảnh nhìn thấy bản lĩnh của mình, nói không chừng còn có thể làm cho Nguyên Cảnh càng thêm tin tưởng năng lực của mình, sau này lại giới thiệu thêm cho mình vài mối làm ăn khác!

Đến lúc đó sẽ có rất nhiều tiền chảy vào tài khoản!

Tô Cẩm vui vẻ đồng ý.

“Vậy hai người đi theo phía sau tôi!”

Nguyên Thất nhịn không được oán thầm, dám bảo Tam gia nhà mình đi theo phía sau sao? Thật đúng là dám nói…

Nhưng…Tô tiểu thư nói làm việc, rốt cuộc là làm việc gì chứ? Nguyên Thất thật sự là quá tò mò, một bước không rời ráo riết đi theo phía sau.

Ba người đi về phía cửa tiểu khu.

Ngay tại thời điểm này.

Sở Lâm có chút bất lực.

Bởi vì bảo vệ trông cửa nói cái gì cũng không cho Sở Lâm đi vào, Sở Lâm muốn cầm điện thoại di động gọi điện thoại cho Tô Cẩm, lại không ngờ nhà dột lại gặp trời mưa, lúc hai người xô đẩy, bảo vệ đã đụng phải khiến cho điện thoại di động trong tay anh ta rơi xuống đất.

Điện thoại di động bị rơi hỏng, mà tấm bùa hộ thân trong tay Sở Lâm, màu sắc lại một lần nữa phai màu.

Sở Lâm: “!”

Anh ta gần như có thể biểu diễn ngồi khóc tu tu ngay tại chỗ!

Hu hu hu, tại sao anh ta lại không nghe lời chạy tới đây sớm chứ?

Anh ta sai, thật sự biết sai rồi!

Đáng lẽ anh ta phải ngoan ngoãn ngồi đợi tới sáng mai mới tới đây mới phải.

Một luồng gió âm lãnh ập tới, toàn thân Sở Lâm lạnh buốt, từ lòng bàn chân anh ta dâng lên cảm giác ớn lạnh.

Đợi đến khi anh ta quay đầu lại, nhân viên bảo vệ vừa mới ngăn cản anh ta cũng không biết đi đâu, tựa như chưa từng xuất hiện. Rõ ràng đèn đường sáng choang nhưng Sở Lâm lại cảm giác như thế cái chết sắp ập tới!

Chương 25: Sở Lâm gặp họa 3

Sở Lâm nắm chặt tấm bùa hộ thân trong tay, theo bản năng muốn xông vào khu biệt thự.

Anh ta biết, chỉ có vị đại sư kia mới có thể cứu anh ta được.

Nhưng không biết vì sao mình đứng cách cửa tiểu khu rõ ràng chỉ có mấy bước chân, nhưng anh ta làm thế nào cũng không thể đi tới đó được, thật sự giống như cứ xoay vòng tại chỗ vậy.

Chỉ cách mấy bước chân ngắn ngủi nhưng lại giống như cách trăm núi ngàn sông.

Mà trong lòng Sở Lâm, cái này càng giống như khoảng cách giữa sống và chết…Xông được vào tiểu khu, anh ta sẽ có cơ hội sống sót. Nếu không xông vào được, đêm nay cái mạng nhỏ của anh ta sẽ chấm dứt ngay tại chỗ này.

Đột nhiên, tấm bùa hộ thân trong tay anh ta truyền đến cảm giác nóng rát, anh ta mở bàn tay ra, chỉ thấy tấm bùa hộ thân trong lòng bàn tay đã hoàn toàn mất đi tác dụng, giờ phút này đã biến thành tro tàn.

Gió thổi qua, ngay cả tro bùa cũng không lưu lại.

Sở Lâm: “…” Lần đầu tiên, anh ta cảm nhận được tư vị tuyệt vọng là gì.

Không có bùa hộ thân, Sở Lâm giống như cá thịt nằm trên thớt, mặc cho người ta chém giết.

Mà Chu đại sư ở cách xa trăm dặm, vừa nhìn thấy kế hoạch của mình sắp thành công, trong lòng mừng rỡ.

Cũng không uổng phí nhiều công sức ông ta bỏ ra như vậy để hóa giải hàng rào bảo hộ của đối phương!

Chu đại sư tiếp tục thi pháp.

Sở Lâm đứng bên ngoài tiểu khu, chợt cảm giác cổ mình phảng phất như bị người ta bóp chặt, cả người không khống chế được di chuyển lên trên, mũi chân dần dần rời khỏi mặt đất…

Sở Lâm: “…” Chẳng lẽ mình thật sự cứ như vậy mà chết sao? Lúc ở nhà họ Sở vừa nhặt về được một cái mạng, thế nhưng vẫn không thể thoát khỏi chữ chết à?

Lúc Tô Cẩm chạy tới, nhìn thấy chính là hình ảnh như vậy.

Sở Lâm phảng phất như bị người ta túm cổ nhấc lên, đáng tiếc, ngoài cửa tiểu khu chỉ có một người là Sở Lâm. Trước mặt anh ta trống rỗng không một bóng người, mũi chân anh ta rời khỏi mặt đất, không ngừng giãy dụa, hai tay dường như muốn cùng người khác đấu tranh, nhưng trước mặt anh ta, làm gì có người nào?

Hình ảnh này ở trong mắt Nguyên Cảnh và Nguyên Thất có chút quỷ dị.

Nhất là Nguyên Thất, anh ta trừng to mắt, phảng phất như mình đang nằm mơ.

Tô Cẩm nhíu nhíu mày, vung tay lên, một tấm bùa đột nhiên xuất hiện, sau đó bay ra ngoài đánh lên người Sở Lâm.

Trong chớp mắt, Sở Lâm được cứu, thân thể bịch một tiếng ngã trên mặt đất.

Sở Lâm theo bản năng sờ cổ mình.

Anh ta còn sống!

Anh ta vẫn còn sống!

Sở Lâm quay đầu, nhìn thấy Tô Cẩm cách đó không xa, lúc này liền oa một tiếng khóc toáng lên.

“Đại sư! Đại sư cứu tôi với!” Tiếng kêu rên của Sở Lâm quá mức thê lương, kinh động đến phòng bảo vệ bên cạnh.

Nhân viên bảo vệ từ trong phòng bảo vệ đi ra, nhìn thấy bộ dáng Sở Lâm, có chút không biết phải nói gì: “Không phải anh đã đi rồi sao? Sao anh còn quay lại hả?”

Sở Lâm có nỗi khổ mà nói không nên lời, anh ta đi lúc nào chứ? Anh ta chưa bao giờ rời đi cả.

Sợ là nhân viên bảo vệ này cũng bị che mắt, cũng bị mắc lừa như hắn…

Tô Cẩm lên tiếng: “Anh ta là bạn của tôi, để cho anh ta vào đi.”

Bảo vệ quay đầu lại nhìn Tô Cẩm, nhận ra cô chính là tiểu thư mà nhà họ Tô vừa tìm về, bất đắc dĩ nói: “Vậy thì Tô tiểu thư nhớ để mắt tới bạn của cô một chút, đêm hôm khuya khoắt thế này, đừng để anh ta kêu khóc như vậy.”

Người ở bên trong khu biệt thự này đều là những kẻ có tiền thân kiều thể quý.

Nếu như quấy rầy đến vị nào đó thì cũng chẳng phải người lương thiện gì.

Tô Cẩm ừ một tiếng, ánh mắt dừng trên người Sở Lâm.

Sở Lâm hu hu nhỏ giọng nức nở, trái lại anh ta cũng muốn đi vào, nhưng lúc này toàn thân anh ta không còn chút sức lực nào cả, giống như là thoát lực, cũng có thể là bị chuyện vừa rồi hù dọa…

Sở Lâm: “…Tôi đi không nổi.” Toàn thân anh ta luống cuống, tựa như một đứa nhóc đáng thương ngồi khóc hu hu.

Chương 26: Sở Lâm gặp họa 4

Tô Cẩm thở dài, tự mình đi tới trước mặt Sở Lâm, sau đó dưới ánh mắt chờ mong của Sở Lâm, vòng ra phía sau, một tay túm lấy cổ áo anh ta, kéo anh ta vào tiểu khu.

Sở Lâm: “…” Đại sư ngài không biết thương hương tiếc ngọc như vậy, sẽ không tìm được bạn trai đâu đấy!!

Khóe môi Nguyên Cảnh tràn ngập một tia ý cười nhàn nhạt: “Nguyên Thất, còn không đi qua giúp một tay.”

Nguyên Thất: “Vâng.”

Nguyên Thất đi tới, từ trong tay Tô Cẩm cứu Sở Lâm ra.

Tương đối mà nói, động tác của Nguyên Thất có nhẹ nhàng hơn một chút. Được Nguyên Thất nâng đỡ, Sở Lâm đi theo Tô Cẩm trở về.

Lúc này, Nguyên Cảnh hỏi: “Cô Tô là định đem anh đây trở về nhà họ Tô sao?”

Tô Cẩm: “Ừm.”

Nguyên Cảnh đề nghị: “Lúc này có lẽ Tô tiên sinh và Tô phu nhân đã đi ngủ rồi, vẫn là đừng có quấy nhiễu bọn họ nữa, không bằng trước tiên đưa anh đây đến chỗ của tôi đi.”

Tô Cẩm suy nghĩ một chút: “Cũng được.”

Dù sao chuyện của Sở Lâm còn chưa hoàn toàn giải quyết xong.

Nguyên Thất dìu Sở Lâm đi thẳng đến phòng khách trong biệt thự, Sở Lâm được đỡ đến ghế sa lon ngồi xuống.

Tô Cẩm nhìn về phía Sở Lâm, khuôn mặt nhỏ nhắn nghiêm túc nói: “Sau này phải nhớ nghe lời tôi, không được tự quyết định hành động lung tung.”

Vành mắt Sở Lâm đỏ hoe gật đầu, giờ phút này, anh ta ngoan ngoãn không tưởng nổi.

Tô Cẩm: “Ban ngày lúc nhìn thấy anh, trên người anh chỉ dính sát khí. Mà bây giờ, ấn đường của anh đã biến thành màu đen, thậm chí còn bốc lên tử khí đậm đặc nữa.”

Sở Lâm run rẩy nói: “Tử…tử khí?”

Tô Cẩm: “Nếu như tôi không xuất hiện kịp thời, có thể anh đã đi gặp Diêm Vương luôn rồi.”

Sở Lâm: “…”

Tô Cẩm: “Chẳng qua, vạn sự đều có nhân quả. Anh gặp được tôi, đó là nhân. Tôi cứu anh, đó là quả. Đừng có lo lắng, chuyện kế tiếp cứ để tôi giải quyết.”

Vừa dứt lời, Tô Cẩm ra hiệu cho Nguyên Cảnh và Nguyên Thất đứng ở bên kia.

Nguyên Thất không rõ nguyên nhân, nhưng lúc này, anh ta đối với Tô Cẩm chỉ còn lại kính nể! Không nghĩ tới, vị Tô tiểu thư này so với tưởng tượng của anh ta còn lợi hại hơn!

Tô tiểu thư thật sự là phi thường có thực lực!

Là lúc trước anh ta thiển cận, thế mà lại cảm thấy Tô tiểu thư coi trọng Tam gia.

Hiện tại xem ra, Tô tiểu thư là thế ngoại cao nhân như vậy, hẳn là chướng mắt Tam gia mới đúng.

Nguyên Cảnh:…?

Chẳng bao lâu sau.

Trong phòng khách yên tĩnh, bỗng nhiên vô duyên vô cớ thổi vào một ngọn gió tà ác.

Ngọn gió tà kia quanh quẩn ở trong phòng khách vài giây, sau đó xác định chính xác Sở Lâm, tấn công về phía Sở Lâm.

Sắc mặt Tô Cẩm có chút lạnh lùng, trở tay một cái quăng ra một tấm bùa, trực tiếp đánh tan ngọn gió tà kia.

Đồng thời, Chu đại sư đang mở tế đàn làm phép ở bên kia phun thẳng ra một ngụm máu tươi.

Ánh mắt Chu đại sư kinh hãi: “Không! Không đời nào!” Làm sao có thể có người trong thời gian ngắn như vậy, phá hư trận pháp của ông ta chứ?

Chu đại sư không chịu nhận thua lấy ra một cái bình màu đen.

Ông ta niệm mấy câu chú ngữ vào trong bình, sau đó ra lệnh bằng giọng điệu hung ác: “Đi đi, đi tới đó cắn nuốt mạng của hai người bọn chúng!”

Tô Cẩm đứng bên cạnh Sở Lâm, Sở Lâm im lặng ngồi ở đó, không dám động đậy.

Đúng lúc này, mấy người ngồi trong phòng khách đều cảm giác được một cỗ áp lực trước nay chưa từng có, mà loại áp lực này không thể giải thích rõ ràng nhưng lại khiến cho bọn họ cảm thấy khó chịu, rất không thoải mái!

Chiếc bùa hộ thân trên người Nguyên Cảnh dần dần bắt đầu có cảm giác nóng rát.

Tử vân trên người anh cùng với tử khí, lại một lần nữa quấn quanh cùng một chỗ.

Tô Cẩm chú ý tới tình huống của anh, trực tiếp ném ra một tấm bùa. Bùa giấy rơi vào trên người Nguyên Cảnh, tử vân cùng tử khí trên người anh cũng dần dần an tĩnh lại.

Nguyên Cảnh khẽ nhíu mày, chẳng lẽ thứ lần này tới lại khó đối phó sao?

Nếu không thì tại sao anh lại có thể có phản ứng lớn như vậy?

Chương 27: Một ngàn hai trăm biến thành mười hai triệu

Không đợi Nguyên Cảnh suy nghĩ kỹ, đèn trong phòng khách bắt đầu phát ra rung lắc kịch liệt.

Nguyên Thất theo bản năng chắn trước người Nguyên Cảnh, sợ Tam gia nhà mình bị thương.

Ánh mắt Tô Cẩm nhạy bén nhìn về phía cửa.

Dưới tình huống người ngoài nhìn không thấy, cô rõ ràng nhìn thấy một bóng đen đang tiến tới gần mình và Sở Lâm.

Tô Cẩm nghiêng đầu đánh giá bóng đen kia một chút.

Thứ đồ chơi này… Vậy mà còn là một tà vật à?

Tô Cẩm giơ tay lên, năm ngón tay xòe ra hướng về phía tà vật, bàn tay nhỏ bé xinh đẹp kia hơi xoay tròn, chỉ thấy tà vật đang lao về phía bọn họ đột nhiên bị chấn động mạnh, trực tiếp bị sức mạnh của Tô Cẩm đánh bay ra ngoài.

Ngay sau đó, Tô Cẩm lấy ra hai tấm bùa.

Một tấm bùa bay về phía tà vật, giữ chặt tà vật ở chỗ đó, khiến nó không thể động đậy.

Cũng trong nháy mắt này, đám người Nguyên Cảnh nhìn thấy rõ ràng tà vật kia.

Sở Lâm lập tức co rúm người lại.

“!” Mẹ kiếp đây là cái quỷ gì vậy?!

Đen như mực không có hình người, còn có ba đầu sáu tay, toàn thân cái thứ quỷ quái này đang cố gắng giãy dụa.

Ngay sau đó, một tấm bùa khác của Tô Cẩm lại đánh ra một tia sét.

Tia sét màu tím xoẹt một tiếng bổ lên người tà vật kia, tà vật kia đột nhiên phát ra một tiếng kêu thảm thiết, ngay sau đó tan thành mây khói, không còn lại chút gì.

Sở Lâm: “!!” Đại sư!

Ánh mắt Sở Lâm nhìn về phía Tô Cẩm cũng thay đổi liên tục.

Đây là nhân vật lợi hại đến cỡ nào chứ?! Diệt quỷ vật, còn có thể phát ra tia sét chỉ bằng một tấm bùa!

A a a a, ánh mắt Sở Lâm sùng bái nhìn Tô Cẩm: “Đại sư, bắt đầu từ hôm nay, ngài chính là cha mẹ tái sinh của tôi! Nhất định tôi sẽ hiếu kính ngài!”

Tô Cẩm nghe vậy, khóe miệng giật giật: “Thứ nhất, so về tuổi thì tôi còn nhỏ hơn anh, không làm cha làm mẹ anh được. Thứ hai, cho dù anh có móc nối quan hệ gì đó thì cũng không thể trả ít tiền đi được! Tôi sẽ không giảm giá cho anh!”

Hơn nửa đêm ra ngoài làm việc, giảm giá sao? Không đời nào!

Làm việc như thế này, đáng lẽ phải thêm tiền!

Sở Lâm liên tục đáp ứng: “Không giảm giá không giảm giá, ngài nói bao nhiêu, tôi sẽ trả bấy nhiêu!”

Nguyên Cảnh cùng Nguyên Thất đi tới.

Nguyên Cảnh lên tiếng hỏi: “Vừa rồi thứ kia là…”

Tô Cẩm: “Là tà vật.”

Đối mặt với khách hàng lớn của mình, Tô Cẩm rất tốt bụng giải thích: “Người tu đạo, lấy máu của bản thân tẩm bổ quỷ hồn, sau đó lại lợi dụng trận pháp luyện hóa nó, cho nên mới tạo thành loại tà vật này, sau đó có thể thúc đẩy nó làm việc cho mình. Người nuôi loại tà vật này nhất định phải trả giá thật lớn, vận thế bản thân, cùng với sau khi chết bị phán xét bị nhận các loại trừng phạt.”

Dứt lời, Tô Cẩm lại nói với Sở Lâm: “Anh có thể yên tâm được rồi, người nuôi dưỡng tà vật này cùng với tà vật này đã sớm trói buộc với nhau, như vậy mới có thể khống chế được tà vật. Tà vật bị diệt thì người đó cũng phải chết theo, vậy nên người làm phép sau lưng chắc hẳn cũng đã chết rồi.”

Trong lòng Sở Lâm hoảng hốt, không nghĩ tới, loại chuyện này cũng có thể bị mình gặp phải.

“Vậy sát khí trên người tôi lúc trước, cùng chuyện lần này, đều là do cùng một người gây ra sao?”

Tô Cẩm có ý tốt chia sẻ nỗi lo lắng của anh ta: “Là cùng một người gây ra, nhưng mà người đó sẽ không vô duyên vô cớ làm hại anh. Nghĩ xem thử, hẳn là anh đắc tội người nào đó, hoặc là có một kẻ thù muốn anh phải chết! Về phần kẻ thù này là ai thì cần anh phải suy nghĩ thật kỹ.”

Sở Lâm: “…” Tuy rằng anh ta là một kẻ ăn chơi tráng táng, không làm chuyện gì đàng hoàng, nhưng một kẻ thù nguyện ý tốn công tốn sức, thậm chí tìm người làm phép để giết chết anh ta thì trong khoảng thời gian ngắn này, anh ta thật đúng là không nghĩ ra ai…

Chương 28: Một ngàn hai trăm biến thành mười hai triệu 2

Tô Cẩm bắt đầu thanh toán: “Để giải quyết chuyện này cho anh, vừa nãy đến giờ tôi đã dùng bốn tấm bùa, hơn nữa đối với chuyện xử lý tà vật này rất tốn công tốn sức. Tôi miễn cưỡng lấy một cái giá hữu nghị cho anh cũng được, chốt giá một ngàn hai trăm, chấp nhận các loại phương thức thanh toán.”

Sở Lâm nghe vậy, đầu tiên là sửng sốt một chút, sau đó suy tư một chút, cái giá này kỳ thật cũng không tệ.

Lúc trước anh ta đã từng hỏi thăm, những gia đình phú quý tin vào loại chuyện này, mời đại sư xem phong thủy gì đó, thấp nhất đều là một trăm vạn (một triệu).

Bây giờ vị đại sư này cứu mình một mạng, một ngàn hai trăm vạn (mười hai triệu) cũng không sao.

Chẳng qua, trên người mình tạm thời không có nhiều tiền như vậy.

Sở Lâm tính toán một chút, ngượng ngùng nói: “Đại sư, tôi có thể chuyển trước cho ngài một phần đã được không, chờ ngày mai tôi trở về nhà họ Sở lại lấy số còn lại trả cho ngài. Ngài cứ yên tâm, nhất định tôi sẽ không quỵt nợ đâu.”

Tô Cẩm lập tức có chút ghét bỏ: “Một ngàn hai trăm mà anh cũng không có à?”

Chẳng lẽ đây là một phú nhị đại giả?

Tô Cẩm vẻ mặt ghét bỏ: “Được rồi, vậy anh chuyển trước một phần đi.”

Sở Lâm bị ghét bỏ: “…”

Anh ta hiểu mà, đây hoàn toàn là lỗi của anh ta, chỉ trách anh ta không có tiền đồ, bình thường cầm tiền cũng không làm đầu tư, chỉ biết ăn uống hưởng lạc, sau này nhất định anh ta sẽ cố gắng kiếm tiền!

Sở Lâm chua xót chuyển cho Tô Cẩm hai triệu.

Sở Lâm: “Mười triệu còn lại, nhất định ngày mai tôi sẽ chuyển cho ngài.”

Tô Cẩm: “?”

Tô Cẩm nhìn tin nhắn thông báo nhận tiền trên điện thoại di động của mình, sau đó lại nhìn Sở Lâm.

Sau đó cô lại nhìn Nguyên Cảnh vẻ mặt bình tĩnh.

Một nỗi nghi ngờ thật lớn hiện lên trong cái đầu nhỏ bé của cô.

Ánh mắt Nguyên Cảnh tối tăm không rõ, anh vẫn luôn chú ý tới thần sắc của Tô Cẩm.

Thấy phản ứng của cô không bình thường, anh quay đầu lại nhìn Nguyên Thất, hạ thấp giọng hỏi: “Lần trước cậu mua bùa hết bao nhiêu tiền?”

Nguyên Thất: “Hai trăm tệ…” Có phải anh ta đưa thiếu rồi không?

Nguyên Cảnh: “…”

Trong muộn màng, Nguyên Cảnh mới ý thức được một chuyện.

Vị Tô tiểu thư này, hình như không hiểu giá cả trong giới.

Nguyên Cảnh nhìn bộ dáng bối rối của Tô Cẩm, không khỏi bật cười, trước khi Tô Cẩm mở miệng anh đã lên tiếng nhắc nhở: “Đã khuya lắm rồi, anh Sở nghỉ ngơi ở chỗ tôi đi. Còn lại mười triệu thì ngày mai anh Sở về nhà rồi lại chuyển cho cô Tô cũng được.”

Nguyên Cảnh vừa nói vừa nhìn về phía Tô Cẩm.

Trong nháy mắt hai người nhìn nhau, Tô Cẩm lập tức hiểu ra.

Đôi mắt đen trắng rõ ràng của Tô Cẩm đảo quanh, thái độ hòa nhã nhìn về phía Sở Lâm, thậm chí còn âu yếm xoa đầu anh ta.

“Nhóc đáng thướng, chắc chắn đêm nay đã rất sợ hãi rồi, lát nữa nhớ ngủ một giấc thật ngon nhé.”

Sở Lâm khóc không ra nước mắt: “Xảy ra loại chuyện như thế, tôi sợ có khi gặp ác mộng ấy chứ…” Làm sao còn có thể ngủ một giấc được?

Tô Cẩm không nhanh không chậm lấy ra hai tấm bùa: “Một tấm là bùa hộ thân phiên bản nâng cấp, một tấm khác là bùa an thần, bảo đảm anh sẽ ngủ một giấc thật ngon cho đến hừng đông.”

Sở Lâm như mở cờ trong bụng nhận lấy tấm bùa: “Giá tiền bùa này…”

Tô Cẩm: “Ôi chao, gặp nhau chính là duyên phận, hai tấm bùa này cứ xem như tôi tặng cho anh.”

Sở Lâm thấy Tô Cẩm dễ nói chuyện như thế, chỉ cho rằng vừa rồi cùng nhau trải qua sinh tử, cho nên đại sư mới dịu dàng với mình như thế.

Hoàn toàn không nghĩ theo một hướng khác.

Nguyên Thất thức thời dẫn Sở Lâm rời đi.

Trong chốc lát, trong phòng khách chỉ còn lại hai người Tô Cẩm và Nguyên Cảnh.

Nguyên Cảnh: “Có phải Tô tiểu thư nên cảm ơn tôi không?”

Tô Cẩm lúc này đã sớm phản ứng lại, đầu tiên là Nguyên Cảnh lầm tưởng hai trăm tệ là hai trăm ngàn, sau đó Sở Lâm lại nghĩ một ngàn hai mà cô nói chính là mười hai triệu.

Rõ ràng là trước đó cô không hiểu được giá cả thị trường.

“Cảm ơn anh cái gì?” Tô Cẩm làm bộ nghe không hiểu.

Cái chuyện không hiểu rõ giá cả thị trường này, nhất định cô sẽ không thừa nhận đâu!

Trên mặt Nguyên Cảnh trước sau vẫn treo nụ cười nhẹ: “Vốn dĩ tôi còn muốn nói chuyện với cô Tô một chút về giá cả đoán mệnh trừ tà của mấy đại sư trong giới, nhưng bây giờ xem ra không cần phải nói nữa rồi.”

Chương 29: Tử vi chi mệnh 1

Tô Cẩm: “…”

Cô suy tư một chút, ra vẻ nghiêm trang mở miệng: “Không sao, tôi có thời gian mà, tôi đồng ý nói chuyện với anh một chút. Nếu như tôi định giá cao hơn người khác, như vậy cũng không tốt lắm…”

Nguyên Cảnh cố nín cười, lúc này mới không cười ra tiếng.

Anh phối hợp nói: “Tô tiểu thư nói cũng có lý.”

Tô Cẩm thấy anh dễ nói chuyện như vậy, hào phóng nói: “Anh cũng không cần cứ gọi Tô tiểu thư Tô tiểu thư liên tục như vậy đâu, nghe rất khó chịu, anh cứ gọi thẳng tên tôi là được rồi.”

Nguyên Cảnh thử gọi một tiếng: “A Cẩm?”

Tô Cẩm: “…” Cũng được đi, dù sao thì cái tên cũng không quan trọng lắm.

Con người cô, ngoại trừ tiền ra thì những thứ khác đều thấy không quan trọng lắm, chỉ cần không làm ảnh hưởng đến tiền của cô thì còn lại cô chẳng quan tâm.

Nguyên Cảnh tự cho là đã kéo gần khoảng cách: “… Sau này A Cẩm cũng có thể gọi thẳng tên tôi.”

“Được.” Tô Cẩm thống khoái nói.

Sau đó hai người thảo luận một lúc về giá cả trong giới.

Tô Cẩm lúc này mới biết được, thì ra làm đại sư lại có thể kiếm được nhiều tiền như thế?!

Nếu như dựa theo phí như vậy, vậy chẳng phải mình sẽ sớm trở thành tỷ phú sao?

Tô Cẩm tràn đầy tự tin, khuôn mặt nhỏ xinh đẹp tràn đầy vẻ tự tin cùng sung sướng!

Tổ sư gia, chờ con nhé!

Con sẽ nhanh chóng có thể kiếm được một khoản tiền lớn, sau đó phát dương quang đại Huyền Thanh quán!

Ồ không, cô đã kiếm được rất nhiều tiền!

Tên quỷ xui xẻo Sở Lâm kia phải trả cho cô mười hai triệu! Cô đã trở thành một triệu phú rồi!

Chỉ là việc này, ngẫm lại luôn cảm thấy có chút gì đó không chính thống…

“Hay là tôi tính toán giảm giá cho Sở Lâm nhỉ?” Là quỷ xui xẻo số hai, đã chuyển cho cô hai triệu rồi.

Cô đã rất hài lòng rồi.

Cái giá tiền mười hai triệu này, bản thân cô cảm thấy hơi đắt.

Nguyên Cảnh nhắc nhở: “A Cẩm yên tâm, nhà họ Sở bỏ ra số tiền này được. Mười hai triệu đối với Sở thiếu gia mà nói chẳng qua cũng chỉ là một khoản tiền tiêu vặt thôi. Huống chi cô đã cứu mạng anh ta, mạng của anh ta đáng cái giá này.” Cho dù trong tay Sở Lâm không có tiền, tùy tiện bán một chiếc xe thôi cũng đủ rồi.

Ở trong giới, Sở thiếu gia nổi danh là một kẻ ăn chơi trác táng mà.

Hơn nữa nhà họ Sở chỉ có một đứa con trai là Sở Lâm, mà mẹ của Sở Lâm mất sớm, Sở Lâm ở nhà họ Sở quả thật chính là muốn gì được nấy.

Thấy Nguyên Cảnh nghiêm túc như thế, Tô Cẩm liền yên tâm.

“Vậy tôi sẽ không giảm giá cho anh ta nữa!” Kiếm được một khoản tiền lớn như vậy, Tô Cẩm cũng có chút lâng lâng.

Vốn dĩ dựa theo giá cả một tấm bùa hai trăm tệ, Tô Cẩm còn cảm thấy mình muốn kiếm mười ngàn tệ cũng phải lâu thật là lâu, không nghĩ tới, giá trị của cô lại tăng nhanh như vậy!

Nghiêm túc cảm tạ Nguyên Cảnh một phen xong, Tô Cẩm định rời đi.

Cô còn muốn chạy về nhà báo cáo tình huống với tổ sư gia một chút.

Nguyên Cảnh lại gọi cô lại: “A Cẩm, có một vấn đề tôi vẫn muốn hỏi cô. Chuyện của Sở Lâm cô có thể giải quyết nhanh như vậy, vậy chuyện của tôi…”

Thần sắc Tô Cẩm hơi nặng nề.

“Tình huống trên người anh khó giải quyết hơn nhiều so với anh ta.” Dứt lời, Tô Cẩm lại bổ sung: “Đương nhiên, không phải là tôi có ý tăng giá. Tôi đã thu tiền của anh rồi, đã nhận tiền thì tôi phải giúp anh giải quyết chuyện này. Nhưng có một số việc còn phải chờ đợi thời cơ.

Tình huống trên người anh liên lụy tới rất nhiều thứ, trước đó tôi cũng đã nói rồi, nghịch thiên cải biến mệnh cách thì phải trả một cái giá rất lớn, nhất là tử vi chi mệnh như anh.

Người bày trận làm thay đổi mệnh cách của anh kia đã chết từ nhiều năm trước rồi, nhưng người nọ làm ra loại chuyện này, nhất định không thể đem mệnh cách chuyển qua trên thân người đó. Cho nên phía sau vẫn còn một người đứng nấp sau màn.

Tôi đã giúp anh áp chế tử khí trong thân thể, sau một thời gian nữa, người đứng sau màn mưu hại anh đương nhiên sẽ phát hiện được tình huống của anh, nhất định sẽ còn ra tay với anh. Đến lúc đó, chính là thời cơ tốt nhất để bắt được hung thủ.

Về phần tính mạng của anh thì anh có thể yên tâm. Chỉ cần tôi vẫn còn ở đây, anh sẽ không xảy ra vấn đề gì nghiêm trọng cả.

Còn nữa, trước khi tìm ra kẻ đứng sau màn kia, tôi đề nghị anh không nên ở cách tôi quá xa.”

Chương 30: Tử vi chi mệnh 2

Đối với Nguyên Cảnh, Tô Cẩm rất kiên nhẫn, cho nên khi cô giải thích chuyện này đều nói cực kỳ tỉ mỉ.

“Tôi hiểu rồi.” Nguyên Cảnh gật đầu, đích thân đưa Tô Cẩm đến tận cửa nhà họ Tô.

Tô Cẩm vẫy tay chào anh, tâm trạng vui vẻ quay vào nhà họ Tô.

Vừa trở về phòng, Tô Cẩm liền nhanh chóng nói chuyện kiếm tiền với tổ sư gia.

Nói xong lại thấp ba nén nhang lên tổ sư gia.

Nhìn thấy khói nhang bốc lên rất vượng, ý cười trên mặt Tô Cẩm lại sâu thêm vài phần.

Sở Lâm ở trong phòng khách biệt thự của Nguyên Cảnh, ngủ một giấc thật ngon lành.

Bùa an thần cộng thêm một tấm bùa hộ thân phiên bản nâng cấp, có thể nói là làm cho giấc ngủ của Sở Lâm được bảo hộ hai tầng.

Chỉ là, tương đối mà nói, nhà họ Sở ở bên kia lại không an ổn như vậy.

Thư Vân bởi vì bày mưu hại Sở Lâm, tâm tình quá mức kích động, buổi tối căn bản là không cách nào ngủ được, một mực chờ đợi tin tức của vị Chu đại sư kia.

Cô ta chờ, chờ gần một tiếng đồng hồ.

Vẫn không nhận được phản hồi.

Tâm trạng háo hức và vui mừng trước đó của Thư Vân bởi vậy lại trở nên cáu kỉnh hơn một chút.

Cô ta nhẫn nại, lại đợi thêm một lát nữa, thấy Chu đại sư còn chưa liên lạc với mình, cô ta mất hứng bấm số điện thoại di động của Chu đại sư.

Vốn dựa theo kế hoạch, không quá nửa tiếng đồng hồ, Chu đại sư nên trả lời cô ta mới phải.

Nhưng bây giờ, hơn một giờ trôi qua, Chu đại sư còn không chủ động liên lạc với cô ta?

Chẳng lẽ là sự tình trở nên càng thêm khó giải quyết?

Hay là Chu đại sư hối hận, lừa tiền của cô ta xong rồi không muốn làm việc cho cô ta nữa?

Sau khi Thư Vân cố liên hệ mấy lần nhưng vẫn không liên lạc được với Chu đại sư, sắc mặt Thư Vân rốt cục lạnh xuống.

Cô ta nắm chặt điện thoại di động, hận đến nghiến răng nghiến lợi.

“Chết tiệt! Dám lừa tao, lừa tao à?”

Thư Vân cũng không biết, trong một phòng khách sạn không đáng chú ý ở Thanh Thành, Chu đại sư đã ngã xuống trong vũng máu.

Ông ta đã trả giá cho hành động của mình…

Ngày hôm sau.

Sở Lâm vừa rời giường, liền vội vàng rửa mặt, anh ta muốn trở về nhà một chuyến để hỏi ông già anh ta lấy một ít tiền tiêu vặt.

Chỉ có điều, người còn chưa đi, điện thoại di động liền vang lên.

Điện thoại di động này là máy dự phòng ngày hôm qua Nguyên Thất đưa cho anh ta. Điện thoại di động của anh ta đêm qua bị hỏng, cũng may Nguyên Thất làm việc cẩn thận.

Vừa nhìn thấy là tin nhắn Tô Cẩm gửi tới, Sở Lâm lập tức mở điện thoại ra.

Đêm qua, anh ta hỏi Nguyên Thất, đã biết đại sư chính là cô con gái mà nhà họ Tô mới vừa tìm về, tên là Tô Cẩm.

Ghi chú trên điện thoại di động cũng từ đại sư biến thành Tô Cẩm đại sư.

Nội dung tin nhắn Tô Cẩm gửi tới rất đơn giản, bảo Sở Lâm chờ cô một chút, ăn sáng xong cô muốn đi cùng anh ta trở về nhà họ Sở một chuyến.

Sở Lâm đọc tin nhắn xong, tâm tình rất tốt.

Ôi, là cô đang lo lắng cho an toàn của anh ta, Tô Cẩm đại sư cũng quá tận tâm, có trách nhiệm rồi.

Sở Lâm vừa đi tới phòng khách, liền nhìn thấy Nguyên Cảnh ngồi ngay ngắn ở đó.

Sở Lâm lập tức thu hồi thái độ cà lơ phất phơ kia, vô cùng đoan chính đi qua gọi một tiếng: “Tam gia.”

Thái độ Nguyên Cảnh trầm ổn, thản nhiên đáp một tiếng: “Ừm.”

Sở Lâm: “Chuyện lần này, cám ơn Tam gia, sau này tôi sẽ nói anh họ tôi đích thân đến cảm ơn ngài…”

Sở Lâm thận trọng nói.

Tối hôm qua lúc mới gặp, anh ta không nhận ra vị Nguyên Tam gia này.

Dù sao, Nguyên Tam gia vẫn luôn ở kinh thành, không có đạo lý sẽ xuất hiện ở một chỗ thế này ở Thanh Thành.

Đến lúc lâu sau anh ta hỏi anh họ mình một chút, lúc đó mới bừng tỉnh ý thức được, vị này thật đúng là Nguyên Tam gia trong truyền thuyết!

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Bạn thông cảm tụn mình đang fix audio cùng mở thêm 2 Server HK +SGD nhé nên nhiều lúc quên đó bạn :)Số lượng audio khá lớn tụn mình phải chuyển từ từ và fix lại ( mình cũng có thông báo trên fb đó bạn )Website mình không cần điều kiện gì nhé bạn mọi thứ đều FREE ( Miễn Phí )
https://audiosite.net
ủa ủa bạn ?? ở phần thông tin ghi rõ mà bạn ??Cập nhật 24h mỗi ngày ( c3081)không phải 450 chương mà 450 tập nhé bạn :Dhiện đang ở audio đang phát đến Chương 3081 nhé
https://audiosite.net
Hữu ngọc 3 ngày trước
Đến chương 450 sao k ra thêm chương nữa vậy ad ơi
https://audiosite.net
Dương Tư Duy 4 ngày trước
Hay cần điều kiện j để đc nghe fulll
https://audiosite.net
Dương Tư Duy 4 ngày trước
Sao bộ cuồng đế bách mỹ chưa ra hết z bác
https://audiosite.net
Đã fix lại rồi nhé bạn :)☣ Bạn vui lòng f5 hoặc load lại bộ truyện để cập nhật link audio mới nhất nhé :)☣ Mình vừa fix 50 bộ truyện do quá tải dẫn đến nghẽn tắc...!☣ Các bạn yên tâm sẽ khắc phục nhanh thôi :)☣ Mọi người f5 load lại trang nhé :)☣ À mình check cdbc t169 vs nghịch thiên tà thần vẫn nghe audio nhé ( bạn f5 lại nhé hoặc tải lại trang nhé )☣ Rất Mong mọi người thông cảm ^^
https://audiosite.net
Rất Mong mọi người thông cảm...!☣Mình Đã fix lại nhé, mình sẽ mở thêm sv bên HK để tránh trường hợp lỗi không mong muốn.☣SV US audio đang quá tải hiện tại đang bảo trì nâng cấp nhé..!☣Hội của mình sẽ cố gắng trong 3 ngày tới up lên 3 sever US + SGD + Hk☣Rất Mong mọi người đăng ký thành viên để cải thiện chất lượng audo, và lựa chọn sever nào cảm thấy nhanh nhé ^^!☣Các bạn đổi sever ở cuối danh sách phát audio ( nếu cả 3 sv đều lỗi vui long báo lỗi ở cuối bài viết tụn mình khắc phục nhanh nhất nhé )☣Ngoài ra các đạo hữu không đăng ký thành viên thỉnh thoảng lỗi audio ( đạo hữu vui lòng tải lại bộ truyện mình đang nghe, tốt nhất nghe 1 đến 2 tập load lại bộ truyện rồi click nghe tiếp là audio luôn hoạt đông tốt nhất nhé )☣ Thân ái
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 4 tuần trước
Mình thích suy nghĩ của bạn ^^!Thật ra cái này không có gì lạ cả ( Đây motyc thui bạn...)Còn bạn thích thể loại Tiên Hiệp "Sắc" mình để cử bộ truyện nóng " Hot " Âm Dương Tạo Hóa Kinh ( bao hay , bao hấp dẫn) ☣ Tuy nhiên xin cân nhắc khi đọc lẫn nghe ^^!
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 4 tuần trước
Cảm ơn bạn thông báo mình đã check lại :)Cái này mình eitd dịch thiếu gửi cho bạn Hà Thu làm audio thiếu nhé ...^^Mình vừa eidt lại đã gửi cho bạn trang bổ sung nhé :)Chậm nhất ngày mai hoàn tất nhé bạn :)
https://audiosite.net
Kevin 4 tuần trước
Sao truyện tiên hiệp nào chơi gái cũng vì Xuân dược,xong rồi im lặng ra đi,còn để hơn đi …..
https://audiosite.net
Chào bạn giang ^^!☣Vấn đề này web mình vẫn còn chút khuyết điểm mình đã bàn bạc bên thiết kế web, họ sẽ cân chỉnh trong thời gian tới nhé bạn.☣Ừm hiện tại "Nghe Tiếp" Nó hoạt động tốt khi bạn đang nghe 1 bộ truyện nào đó mà bị gián đoạn hoặc tạm dừng... ☣vd: bạn đang nghe tập 6 khoảng 15' bộ truyện "Tà Thiếu Dược Vương" audio lg hoặc gián đoạn bạn có thể f5 ( hoặc load lại trang ) mặc định sẽ hiện thị tập 6 bạn chỉ click vào là nghe tiếp đúng đoạn bạn đang nghe nhé ^^!
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo đã fix cập nhật tập nhật nhé^^