1. Home
  2. Truyện Hay
  3. [Dịch] Đế Tôn
  4. Tập 339 [Chương 2315 đến 2321]

[Dịch] Đế Tôn

Tập 339 [Chương 2315 đến 2321]

❮ prev
next ❯

Chương 2315: Chí bảo chưa từng có (2)

Vạn Chú Đạo Quân thầm nghĩ:

– Chắc tiểu tử Huyền Thiên sẽ giấu luôn linh quang này, vậy chúng ta có cớ giết hắn và khiến Vạn Chú Thiên Chung trở về chủ cũ…

Đẳng cấp như đám người Thánh Ma Thiên Tôn nhìn ra được linh quang trong tay Giang Nam không yếu, nó xuât sắc hơn tiên thiên pháp bảo khác nhiều.

Giờ phút này, tiên thiên bất diệt linh quang này chưa dựng dục ra tiên thiên pháp bảo. Nhưng Đạo Quân chuyển thế ngày càng nhiều, tu vi càng lúc càng mạnh, cảnh giới ngày càng cao, trong quả vị Đạo Quân tràn ra đại đạo cao đẳng hơn thì linh quang tự nhiên mạnh hơn, dựng dục ra tiên thiên pháp bảo càng cường đại.

Điều này tương đương với lợi dụng tất cả Đạo Quân chuyển thế, lợi dụng đại đạo cả đời bọn họ luyện chế ra kỳ binh, kỳ bảo hưa từng có cho Đạo Không Đạo Nhân.

Kỳ bảo như vậy không ai không động lòng.

Mắt Giang Nam sáng rực, khen không dứt miệng:

– Nếu có thể luyện linh quang này vào người, không cần để linh quang sinh ra tiên thiên pháp bảo thì bản thân sẽ là tiên thiên chí bảo vô địch.

Đám người Tử Hạm Đạo Mẫu, Vạn Chú Đạo Quân, Thánh Ma Thiên Tôn, Vô Tà Đạo Quân, Thiên Hoang Đạo Quân tim rứt cái bịch, chợt nghĩ ra điều mấu chốt. Bọn họ chỉ muốn sử dụng linh quang luyện chế tiên thiên pháp bảo chứ không nghĩ đến linh quang còn chưa định hình, hiện tại luyện vào người là cơ hội tốt nhất.

Lợi dụng đại đạo suốt đời của nhiều Đạo Quân chuyển thế chế tạo ra một thân xác, vậy cơ thể đó sẽ mạnh đến mức độ nào?

Tiên thiên pháp bảo xuất hiện trong lịch sử toàn là vật đã định hình đóng khung, không thể phân giải luyện vào người. Linh quang này còn đang trưởng thành, luyện vào cơ thể dẫn đến đại đạo Đạo Quân chuyển thế không ngừng ùa vào tất nhiên sẽ sáng tạo ra thân thể hoàn mỹ vượt qua Bất Không Đạo Nhân, Thần Mẫu Đạo Quân, Cự Linh Đạo Quân.

Nguyên Dục Tiên Quân cũng không kiềm được mắt sáng rực, thở gấp. Mắt Nguyên Dục Tiên Quân bắn ra hai luồng tiên quang nhìn chằm chằm tiên thiên bất diệt linh quang trong tay Giang Nam.

Nguyên Dục Tiên Quân là cường giả cổ xưa sống qua mấy thời đại, thấy nhiều tiên thiên pháp bảo. Thứ bình thường khó làm Nguyên Dục Tiên Quân động lòng, ngay cả pháp bảo như Vạn Chú Thiên Chung thì gã cũng lười đi cướp.

Giờ gặp tiên thiên bất diệt linh quang chưa trưởng thành, Nguyên Dục Tiên Quân động lòng.

Giang Nam trả linh quang lại cho Đạo Không Đạo Nhân, cười nói:

– Đạo huynh thật là thần nhân, rốt cuộc đi ra con đường bình an độ qua tịch diệt kiếp, làm người ta hâm mộ.

Đạo Không Đạo Nhân nhậ lại linh quang, kinh ngạc hỏi:

– Ngươi không động tâm?

– Tất nhiên là có, báu vật thần diệu như thế làm sao không động lòng được?

Giang Nam cười nói:

– Nhưng nếu luyện báu vật nào vào người thì ta sẽ phải ở lại đây để khiến đại đạo trong quả vị Đạo Quân không ngừng nhập vào linh quang, nâng cao uy lực linh quang.

Đạo Không Đạo Nhân gật đầu, nói:

– Đúng vậy! Nếu rời khỏi đây thì những quả vị Đạo Quân không thể cảm ứng được vị trí linh quang.

Giang Nam vỗ ya, cười nói:

– Ta không giống đạo huynh, đạo huynh tên là Đạo Không, đối mặt thứ gì cũng không để trong lòng. Ta thì có nhiều vướng bận, ở đây tiêu hao thời gian thì ta không yên lòng. Bởi vì dù linh quang có tinh diệu cách mấy ta đành buông tay.

Mắt Đạo Không Đạo Nhân sáng lên, cười nói:

– Khó được gặp một vị đạo hữu thế này, ta vốn muốn làm tròn bổn phận chủ nhân tự mình tiễn tiểu đạo hữu rời đi, nhưng bây giờ ta còn bận chút việc vặt, không đích thân đưa tiễn được.

Giang Nam nhìn xung quanh, thấy đám người Tử Hạm Đạo Mẫu, Vạn Chú Đạo Quân, Thánh Ma Thiên Tôn, Vô Tà Đạo Quân, Thiên Hoang Đạo Quân như hổ rình mồi chực chờ.

Giang Nam cười nói:

– Đạo huynh lo công chuyện đi, ta muốn rời khỏi vùng đất nguyên thủy này, không biết nên đi như thế nào?

Đạo Không Đạo Nhân trầm giọng nói:

– Ngươi đi đường cũ trở về kim loan tiên điện sẽ thấy một cánh cửa hông, mở nó ra là nhảy khỏi đệ cửu hư không.

Giang Nam ngồi trên lưng con bò cạp, hành lễ nói:

– Cáo từ.

Đạo Không Đạo Nhân trả lễ:

– Không tiễn.

Hai người lễ độ chào nhau. Giang Nam điều khiển con bò cạp quay về đường cũ, hắn mới rời khỏi tế đàn thì thấy bên trên phát ra uy lực kinh khủng. Đám người Tử Hạm Đạo Mẫu, Vạn Chú Đạo Quân, Thánh Ma Thiên Tôn, Vô Tà Đạo Quân, Thiên Hoang Đạo Quân, Nguyên Dục Tiên Quân đã ra tay, cùng công kích Đạo Không Đạo Nhân.

– Nếu Đạo Không là Bất Không thì những người này sẽ không chiếm được ưu thế gì.

Giang Nam chạy hướng tận cùng vườn hoa, thầm nghĩ:

– Có lẽ Vạn Vật Đạo Tổ sống được nhưng những người khác không chống nổi một hiệp sẽ bị giết. Bất Không chuyển thế quá cường đại, đáng tiếc, e rằng trong thời gian dài khó thể gặp lại.

Có con bò cạp nên Giang Nam đi về thuận lợi hơn rất nhiều, không lâu sau hắn đến bên rìa vườn hoa.

Giang Nam nhảy khỏi người con bò cạp, bước nhanh ra khỏi vườn hoa. Con bò cạp đâu chịu tha cho Giang Nam, nó hùng hổ lao lên, cũng chạy ra khỏi vườn hoa, càng lớn kẹp tới kẹp lui, đuôi liên tục bắn ra tia sáng đen.

Con bò cạp khổng lồ lao ra vườn hoa, trước mặt nó là một người khổng lồ cực kỳ to lớn. Con bò cạp trở nên nhỏ xíu xìu xiu, kích cỡ trái ngược.

Vườn hoa và bên ngoài là hai thế giới khác nhau. Không gian trong vườn hoa vặn vẹo, thứ to biến nhỏ yếu, thứ nhỏ yếu thì trở nên cực kỳ cường đại. Con bò cạp này có thể xưng hùng trong vườn hoa nhưng ra bên ngoài thì chẳng là gì.

Giang Nam ngồi xổm xuống, búng con bò cạp bay vào vườn hoa.

Giang Nam cười nói:

– Nghĩ tình ngươi hộ tống ta một đường nên không bị thương ngươi, hãy ngoan ngoãn trở lại xưng vương xưng bá đi!

Giang Nam xoay người bước nhanh trở về kim loan tiên điện, hắn chưa đi vào điện chợt thấy bóng người chớp lóe. Đám người Tử Hạm Đạo Mẫu, Vạn Chú Đạo Quân, Thánh Ma Thiên Tôn, Vô Tà Đạo Quân, Thiên Hoang Đạo Quân sống lại trong quả vị Đạo Quân, ai nấy thẫn thờ, hiển nhiên bị Đạo Không Đạo Nhân giết tan nát.

Giang Nam nghe sau lưng có tiếng gió rít gào, hắn vội tránh sang một bên. Nguyên Dục Tiên Quân người đẫm máu chạy cắm đầu ra vườn hoa.

Giang Nam hết hồn:

– Nguyên Dục Tiên Quân cũng bị giết!

Trong kim loan tiên điện, sáu Đạo Quân chuyển thế thẫn thờ, bị đả kích mạnh.

Giang Nam đi tới trước cánh cửa hông, nhảy xuống. Mắt Vạn Chú Đạo Quân lóe tia hung dữ biến thành cái bóng đi theo, gã mới nhảy ra thì bị áp lực kinh khủng đè nát bấy.

Nguyên Dục Tiên Quân sống lại trong quả vị Đạo Quân, thấy Vạn Chú Đạo Quân lao ra thiên điện thì hừ lạnh một tiếng:

– Ngu xuẩn.

Nguyên Dục Tiên Quân thản nhiên nói:

– Bên ngoài là Tiên giới hư không thứ tám, Tiên Quân nhảy vào cũng sẽ bị đè chết.

Vạn Chú Đạo Quân sống lại, nghe thế vẻ mặt xấu hổ nhưng không dám nổi sùng.

– Thực lực của ai trong số chúng ta cũng khó chịu nổi áp lực hư không thứ tám.

Thánh Ma Thiên Tôn nhìn bốn phía, trầm giọng nói:

– Hay hợp tác đi? Mấy người chúng ta hợp sức lại sẽ xuyên qua hư không thứ tám được.

Tử Hạm Đạo Mẫu mở miệng hỏi:

– Vạn Vật đạo hữu, ngươi hiểu biết nhiều về Tiên giới, có biết mấy vạn quan tài giữa hư không thứ tám là cái gì không?

Chương 2316: Tịch diệt (1)

Xác chết.

Nguyên Dục Tiên Quân lạnh lùng nói:

– Xác của Tịch Diệt Đạo Nhân.

Đám người Tử Hạm Đạo Mẫu, Vạn Chú Đạo Quân, Thánh Ma Thiên Tôn, Vô Tà Đạo Quân, Thiên Hoang Đạo Quân tim rớt cái bịch, run cầm cập.

Xác của Tịch Diệt Đạo Nhân!

Trong vô số quan tài đen giữa hư không thứ tám chôn xác của Tịch Diệt Đạo Nhân!

Tịch Diệt Đạo Nhân hủy diệt một thời đại, đối với những Đạo Quân tiền sử thì đó là lời nguyền không thể xóa bỏ. Tịch Diệt Đạo Nhân cường đại mà tà ác, đám Đạo Quân dù ở thời kỳ đỉnh cao nhất cũng thấy rét run.

Dù cường đại như tiên thiên pháp bảo cũng khó vượt qua mấy lần tịch diệt kiếp, tiên thiên pháp bảo sẽ bị tổn hại trong tai kiếp.

Thánh Ma Thiên Tôn cười nói:

– Giữa hư không thứ tám chắc chắn có dư uy của Tịch Diệt Đạo Nhân. Cơ thể Huyền Thiên giáo chủ cường đại chịu được áp lực hư không thứ tám, nhưng thân thể một mặt mạnh thật lại không có chút pháp lực nào, khó ngăn cản dư uy của hư không thứ tám xâm thực.

Vạn Chú Đạo Quân lắc đầu, nói:

– Đạo quả của hắn ký thác trong Vạn Chú Thiên Chung, không chết được, cùng lắm cơ thể bị hủy hoại. Nhưng đạo quả của Huyền Thiên giáo chủ giấu trong chuông, dư uy của Tịch Diệt Đạo Nhân vòng quanh khó thể sống lại, không sử dụng pháp lực được.

– Bây giờ lao qua có thể dìm chết hắn trong hư không thứ tám, không chừng còn lấy được Vạn Chú Thiên Chung!

Sáu người lấy Nguyên Dục Tiên Quân dẫn đầu, quanh thân gã diễn biến ra vạn vật hư không. Năm Đạo Quân chuyển thế khác tọa trấn từng hư không gia cố cho nhau mở cánh cửa, nhảy ra ngoài.

Bọn họ từ hư không thứ chín nhảy xuống, bên dưới là hư không thứ tám. Tiên Quân cổ xưa trong Tiên giới chưa từng thăm dò hư không thứ tám, vì áp lực tại đây rất mạnh, tràn ngập dư uy của Tịch Diệt Đạo Nhân. Đế và Tôn, Bất Không Đạo Nhân đúc ra những quan tài đen cũng khó thể hoàn toàn che đậy phong ấn, còn nhiều dư uy phát tán, tràn ngập trong hư không thứ tám.

Đám người Tử Hạm Đạo Mẫu, Vạn Chú Đạo Quân, Thánh Ma Thiên Tôn, Vô Tà Đạo Quân, Thiên Hoang Đạo Quân, Nguyên Dục Tiên Quân giương mắt nhìn. Dư uy của Tịch Diệt Đạo Nhân như một lốc xoáy đen khổng lồ tràn ngập lực lượng, uy lực hủy diệt tất cả. Các vòng oáy tựa con mắt.

Đột nhiên một vòng xoáy di chuyển tới trên đầu đám người Nguyên Dục Tiên Quân, như thể con mắt tà mị đang nhìn bọn họ chằm chằm.

Mắt tà to mấy chục dặm, trong mắt xuất hiện từng thời đại, từng vũ trụ tan vỡ sụp đổ, vạn đạo không tồn tại. Cảnh tượng rất khủng bố, làm người rét run.

Mắt tà phát ra tiếng cười âm u:

– Ha ha ha ha ha ha!

Đám người Tử Hạm Đạo Mẫu, Vạn Chú Đạo Quân, Thánh Ma Thiên Tôn, Vô Tà Đạo Quân, Thiên Hoang Đạo Quân, Vạn Chú Đạo Quân nghe rõ ràng, làm bọn họ cảm thấy sắc màu trước mắt mất hết, thế giới tối sầm. Thính cảm, xúc cảm, thị cảm, vị cảm, khứu cảm, đau cảm, ý thức cũng dần tĩnh lặng, biến thành hư vô.

Pháp lực của bọn họ bỗng mất cảm ứng, đại đạo lặng im. Mọi đại đạo thần thông không còn chút uy lực, pháp bảo mất uy lực, cơ thể phân giải rơi xuống.

Mọi cảm quan của bọn họ mất tác dụng, chỉ còn lại nỗi sợ, chỉ còn thanh âm tà mị vang vọng trong não. Đạo tâm gần như bị hủy, bọn họ không có sức vùng vẫy, chống cự.

– Thánh Ma Thiên Tôn!

Vòng xoáy như con mắt tà mị nhìn Thánh Ma Thiên Tôn chằm chằm. Thánh Ma Thiên Tôn cảm giác mình chìm trong hắc ám vô tận, không ngừng bị phân giải.

– Vô Tà Đạo Quân, Thiên Hoang Đạo Quân, còn có Tử Hạm Đạo Mẫu, Vạn Chú tiểu quỷ cũng ở. A, ngươi nữa, Vạn Vật Đạo Tổ, ha ha ha ha ha ha! Mùi vị quen thuộc biết mấy.

Mắt tà cười nói:

– Đã lâu không ăn cường giả như vậy, mùi vị của các ngươi làm ta nhớ đến khoảng thời gian tuyệt vời kia. Các ngươi liều mạng chống đối ta, còn ta cười nhìn các ngươi giãy dụa dưới chân rồi từng miếng từng miếng nhấm nháp các ngươi, ăn các ngươi.

Nguyên Dục Tiên Quân hừ mạnh, trong đạo quả phát ra tiếng chấn động kỳ lạ. Thanh âm kia quét sạch hiện tượng kỳ lạ, đám người Tử Hạm Đạo Mẫu, Vạn Chú Đạo Quân, Thánh Ma Thiên Tôn, Vô Tà Đạo Quân, Thiên Hoang Đạo Quân giật mìnthỉnh lại khỏi cơn sợ hãi.

Trong cơ thể Nguyên Dục Tiên Quân có một món tiên thiên pháp bảo, gã nhờ báu vật này độ qua tịch diệt kiếp. Nhưng Nguyên Dục Tiên Quân độ qua nhiều kiếp số khiến tiên thiên pháp bảo bị hư hỏng một góc, uy lực không bằng trước kia.

Cộng thêm pháp bảo này được Nguyên Dục Tiên Quân gấu trong đạo quả, vì có báu vật đó nên gã không ký tức đạo quả vào quả vị Đạo Quân.

Vạn Chú Đạo Quân cười khẩy nói:

– Tịch Diệt, ngươi bị Đế và Tôn, Bất Không tách rời, trấn áp tại đây còn rảnh cười nhạo chúng ta?

– Vạn Vật, tiên thiên pháp bảo của ngươi có thể độ qua vài lần kiếp số? Vạn Chú, pháp bảo của ngươi đã bị người cướp, lần sau kết thúc ngươi sống tiếp được không?

Mắt tà khổng lồ từ từ xoay quanh đám người Tử Hạm Đạo Mẫu, Vạn Chú Đạo Quân, Thánh Ma Thiên Tôn, Vô Tà Đạo Quân, Thiên Hoang Đạo Quân, Nguyên Dục Tiên Quân.

Mắt tà cười nói:

– Trong mắt ta thì các ngươi là những con heo mập chờ làm thịt, như nuôi heo, nuôi nó mập mạp trắng hồng rồi làm thịt. Các ngươi là heo ta nuôi, Đế và Tôn, Bất Không cũng là ba con heo.

– Ta cho rằng khi tịch diệt kiếp Tiên giới đến, ăn mấy con heo các ngươi sẽ khiến ta viên mãn, thật sự viên mãn.

– Nuôi heo?

Đám người Tử Hạm Đạo Mẫu, Vạn Chú Đạo Quân, Thánh Ma Thiên Tôn, Vô Tà Đạo Quân, Thiên Hoang Đạo Quân rất tức giận, nhưng không biết làm sao. Tịch Diệt Đạo Nhân siêu mạnh, tuy bị Đế và Tôn, Bất Không tách rời thì bọn họ khó thể chống lại.

Nên biết dù là Đế và Tôn, Bất Không trong thời kỳ đỉnh cao cũng không thể hoàn toàn giết Tịch Diệt Đạo Nhân, chỉ trấn áp chứ nói gì đến bọn họ?

– Mặc kệ Tịch Diệt Đạo Nhân đi.

Trán Nguyên Dục Tiên Quân lóe tia sáng kinh thế đẩy lùi mắt tà, lạnh lùng cười:

– Bây giờ Tịch Diệt Đạo Nhân bị cắt thành vô số khối, bị trấn áp tại đây. Tịch Diệt Đạo Nhân đã là con cọp già rụng nanh, không làm gì chúng ta được. Đi!

Đám người Tử Hạm Đạo Mẫu, Vạn Chú Đạo Quân, Thánh Ma Thiên Tôn, Vô Tà Đạo Quân, Thiên Hoang Đạo Quân đi bên cạnh Nguyên Dục Tiên Quân. Trong hư không thứ tám, các vòng xoáy to lặng lẽ xoay, càng nhiều vòng xoáy bay hướng bọn họ, cả dám nhìn da đầu tê dại.

Trán Nguyên Dục Tiên Quân thường phát ra ánh sáng kinh thế, đó là uy lực đại đạo bất diệt, từng vòng gợn sóng đánh bật dư uy của Tịch Diệt Đạo Nhân, những vòng xoáy to không cách nào đến gần.

Đám người Tử Hạm Đạo Mẫu, Vạn Chú Đạo Quân, Thánh Ma Thiên Tôn, Vô Tà Đạo Quân, Thiên Hoang Đạo Quân dùng đại đạo của mình tiếp sức cho Nguyên Dục Tiên Quân, thành công tránh khỏi bị những vòng xoáy như con mắt to nuốt mất.

– Các ngươi thật sự nghĩ rằng Đế và Tôn, Bất Không trấn áp được ta?

Mắt tà quay quanh đám người, cười nói:

– Các ngươi cho rằng ta không thoát thân được sao? Các ngươi quá xem thường ta, ta muốn nuốt trọn các ngươi, nuốt nhiều cường giả hơn. Đế và Tôn, Bất Không còn lâu mới trấn áp được ta!

Chương 2317: Tịch diệt (2)

Đám người Tử Hạm Đạo Mẫu, Vạn Chú Đạo Quân, Thánh Ma Thiên Tôn, Vô Tà Đạo Quân, Thiên Hoang Đạo Quân, Nguyên Dục Tiên Quân làm ngơ như không nghe thấy. Không lâu sau bọn họ nhìn thấy một quan tài đen to lớn, hình dạng như vòng xoáy xếp thành hàng. Chỗ đó là nơi Đế và Tôn, Bất Không trấn áp xác của Tịch Diệt Đạo Nhân.

Các quan tài đen lơ lửng trong không trung, nhiều cỡ hàng vạn cái. Mỗi quan tài cực kỳ to lớn, khổng lồ hơn cả hành tinh. Thường có phù văn, đạo tắc kỳ lạ hiện ra bộc phát ánh sáng chói lòa, rực rỡ như ức vạn mặt trời cùng tỏa sáng.

Đám người như trông thấy nơi kinh khủng, nguy hiểm nhất. Tịch Diệt Đạo Nhân chôn xác tại đây, nếu để Tịch Diệt Đạo Nhân thoát khốn sẽ là tai họa tận thế.

Thiên Hoang Đạo Quân lẩm bẩm:

– May mắn Đế và Tôn, Bất Không trấn áp hắn…

Vẻ mặt Nguyên Dục Tiên Quân nghiêm túc nói:

– Đế và Tôn, Bất Không không thể trấn áp hắn lâu được. Nhất là Đế và Tôn đã chết, Bất Không thành Đạo Không, lực lượng phong ấn dần bị suy yếu. Nếu Tịch Diệt nuốt vài cường giả thì rất có thể sẽ đột phá phong ấn!

Bọn họ phát hiện ra Giang Nam, vội vàng đuổi theo. Giang Nam dã vào hư không thứ tám trước cả đám một bước, hắn đi tuốt đằng trước.

Sáu người hoảng hồn nhìn phía trước, cách bọn họ mấy ngàn vạn dặm một người khổng lồ bị vòng xoáy to cuốn vào trong.

– Huyền Thiên giáo chủ chết chắc…

Vạn Chú Đạo Quân thất vọng nói:

– Hắn chết thì Vạn Chú Thiên Chung của ta cũng rơi vào vòng xoáy, làm sao đây…

Nguyên Dục Tiên Quân nhíu mày, nhỏ giọng nói:

– Vạn Chú Thiên Chung là chuyện nhỏ, ta lo Huyền Thiên bị Tịch Diệt nuốt tăng thực lực cho Tịch Diệt, trợ giúp hắn thoát khốn nhanh hơn.

Đám người Tử Hạm Đạo Mẫu, Vạn Chú Đạo Quân, Thánh Ma Thiên Tôn, Vô Tà Đạo Quân, Thiên Hoang Đạo Quân biểu tình trầm trọng. Tuy Giang Nam đáng giận nhưng Tịch Diệt Đạo Nhân mới là kẻ thù chung.

– Nhưng cũng có chuyện tốt.

Thánh Ma Thiên Tôn cười nói:

– Huyền Thiên giáo chủ đã chết.

Mấy Đạo Quân chuyển thế khác mỉm cười nói:

– Huyền Thiên và chúng ta có mâu thuẫn không thể xóa bỏ, hắn là người có hy vọng thành tựu Đạo Quân nhất trong dân bản xứ Tiên giới. Huyền Thiên chết đúng là chuyện siêu tốt.

Đám người thầm vui vẻ nhìn Giang Nam bị vòng xoáy như mắt tà nuốt mất. Giang Nam thân chết đạo tiêu thì Vạn Chú Thiên Chung cũng rơi vào vòng xoáy, Vạn Chú Đạo Quân không thể lấy lại tiên thiên pháp bảo của mình, không cách nào vượt trên bọn họ.

– Tiểu tử này như châu chấu nhảy tới nhảy lui, nhảy lâu như vậy mới chết coi như hắn lời.

Đám người Nguyên Dục Tiên Quân tiếp tục tiến tới trước, trên đường đi bình an vô sự, cuối cùng đến bên ranh giới hư không thứ tám, xuyên qua hư không thứ tám đến hư không thứ bảy. Mỗi người ai về nhà nấy, bọn họ cảnh giác với nhau, không tin tưởng ai.

Hai đại đạo cung là Tiên Đế cung, Tiên Tôn gần đó bao phủ trong hà quang ức vạn trượng, truyền ra đạo âm vang dội.

Sáu người chắp tay nhau, xé gió bay đi.

Nguyên Dục Tiên Quân nhìn hai cung, thầm nghĩ:

– Bây giờ chưa phải lúc chiếm cứ tiên đế cung, Tiên Tôn cung. Nhưng, tương lia hai cung này sẽ đổi chủ!

Lúc này trong hư không thứ tám, Giang Nam ngồi khoanh chân trong mắt tà cực kỳ khổng lồ. Trái ngược suy đoán của đám người Nguyên Dục Tiên Quân, Giang Nam chẳng những không bị dư uy của Tịch Diệt Đạo Nhân tan rã mà ngược lại đại đạo Tịch Diệt cuồn cuộn dung nhập vào cơ thể hắn, hòa vào đạo quả.

Thật lâu sau dư uy của Tịch Diệt Đạo Nhân hầu như bị Giang Nam hoàn toàn cắn nuốt, luyện hóa hết.

Mắt tà dịnh thoát khỏi Giang Nam nhưng mãi mà không đẩy hắn ra vòng xoáy được, sợ hãi hỏi:

– Ngươi lấy đâu ra đại đạo Tịch Diệt của ta?

Giang Nam hoàn toàn luyện mắt tà này vào người, hắn đứng dậy, khí thế mạnh hơn nhiều, mắt sáng ngời.

Giang Nam nhìn bốn phía, cười nói:

– Mùi vị không tệ, luyện hóa thêm mấy mắt tà nữa là ta sẽ đến cảnh giới đại viên mãn Tiên Vương, chứng đạo Tiên Quân!

Từng vòng xoáy tứ tán, Giang Nam nhấc chân chạy nhanh đuổi theo một vòng xoáy. Bỗng nhiên vòng xoáy chui vào một cái quan tài màu đen, vòng xoáy mắt tà khác cũng chui vào các quan tài.

– Tịch Diệt đạo huynh, ngươi hẹp hòi quá vậy? Dù gì cũng tặng hai cái cho ta đi!

Giang Nam đứng bên một quan tài màu đen, hai tay cầm nắp quan tài, gồng sức nhấc lên. Bỗng từng đợt ánh sáng phù văn chói lòa từ quan tài chém Giang Nam đen thui.

Giang Nam phun ra ngụm khói đen, nhìn bốn phía. Tất cả dư uy Tịch Diệt Đạo Nhân đã biến mất, Giang Nam đành hậm hực rời đi.

– Keo kiệt.

Giang Nam đi ra hư không thứ tám, không lâu sau một bóng người xuyên qua hư không thứ tám, đứng trên quan tài to nằm ngay chính giữa dãy quan tài màu đen. Tiên quang bao phủ người đến, không thấy rõ mặt mũi.

Một quan tài to bay ra khỏi vòng xoáy bây giờ con mắt to, lạnh lùng nói:

– Đệ tử của ta, nhất định phải khử Huyền Thiên giáo chủ đó, hiểu không?

Người kia run lên, khom lưng nói:

– Đệ tử hiểu, sư tôn, chuyện chứng đạo Đạo Quân của ta…

– Miễn ngươi trừ khử Huyền Thiên thì ta sẽ luyện hóa tất cả nhân quả trong đạo quả của ngươi, để ngươi một bước lên mây, thành tựu Thiên Quân!

Cường giả toàn thân bao phủ trong tiên quang mừng rỡ, gã không cách nào hóa giải nhân quả của mình nhưng Tịch Diệt Đạo Nhân thì có thể. Tịch Diệt Đạo Nhân là tồn tại hủy diệt tất cả, luyện hóa nhân quả dây dưa đạo quả của ngươi khác không khó khăn gì.

– Đệ tử sẽ không phụ kỳ vọng!

Hư không thứ bảy Tiên giới, Giang Nam đi qua Tiên Tôn cung, thấy Càn Nguyên tiên thành.

Lòng Giang Nam máy động:

– Càn Nguyên đạo huynh giúp đõ rất nhiều cho ta, hiếm khi vào Tiên Tôn cung, hay đi thăm hắn và cảm ơn?

Càn Nguyên tiên thành chiếm diện tích rất lớn nhưng bên trong ít người, tiên thành to lớn chỉ có mấy dị thú như tiên hạc, tiên long. Giang Nam chờ ngoài thành giây lát mới có Bán Viên Đạo Nhân vội vàng nghênh đón.

Bán Viên Đạo Nhân cười nói:

– Giáo chủ, cuối cùng người cũng ra khỏi vùng đất nguyên thủy. Vùng đất nguyên thủy đã đóng mấy tháng, nhiều người cho rằng giáo chủ đã chết trong đó.

Giang Nam thấy Bán Viên Đạo Nhân bình an trở ra khỏi vùng đất nguyên thủy, mừng rỡ hỏi:

– Chung sư tỷ đâu?

Chung Tú Tú và Bán Viên Đạo Nhân cùng nhau vào vùng đất nguyên thủy, bây giờ thấy Bán Viên Đạo Nhân mà không có Chung Tú Tú làm Giang Nam hơi lo.

Bán Viên Đạo Nhân nghênh Giang Nam vào Càn Nguyên tiên thành:

– Chung sư muội nghe nói Huyền Châu có địa cung mở ra, là hang ổ của Đạo Quân tiền sử, bên trong trống trơn. Nên sư muội vội vàng chạy đi tìm báu vật, có nhiều Tiên Quân, Tiên Vương, chân tiên đều chạy tới đó.

Bán Viên Đạo Nhân đích tân pha trà, cười nói:

– Giáo chủ đến không đúng lúc, Càn Nguyên đại lão gia vừa mới đi. Nếu giáo chủ tới sớm vài giây là đã gặp người.

Giang Nam uống hớp trà, kinh ngạc nói:

– Huyền Châu của ta mở ra địa cung? Còn là hang ổ của Đạo Quân tiền sử?

Giang Nam trầm ngâm giây lát, nói:

– Chẳng lẽ bọn họ không biết Huyền Châu là địa bàn của ta? Đến lãnh địa của ta tìm báu vật, đã hỏi chủ nhân ta chưa?

Chương 2318: Nam Minh thái tử (1)

Bán Viên Đạo Nhân cười khổ nói:

– Giáo chủ, người ta đã rời khỏi vùng đất nguyên thủy còn giáo chủ mất tích ba tháng, nhiều người cho rằng giáo chủ đã chết. Vùng đất nguyên thủy giúp nhiều người thành tựu Tiên Vương, cũng có nhiều lão Tiên Vương chết, Tiên giới hỗn loạn.

– Một số Tiên Vương mới lên tranh giành mảnh đất vô chủ. Trung ương bát châu, nam chiên tiên châu, còn có các châu khác đều trong cuộc tranh giành của các Tiên Vương. Có người đề nghị hai cung, lấy Huyền Châu ra phân chia lại, cắt thành ba khúc làm ba tòa tiên châu. Trong hai cung có khá nhiều Tiên Quân gật đầu.

Giang Nam nhoẻn miệng cười:

– Phân chia lãnh địa của ta?

Giang Nam thản nhiên nói:

– Huyền Châu ta người đông thế mạnh, ta không đi cướp lãnh địa của người khác đã là phúc tổ tiên bọn họ, có người dám cướp lãnh địa của ta?

Bán Viên Đạo Nhân kinh ngạc nói:

– Giáo chủ lại nói khoác rồi. Huyền Châu chỉ có gần hai mươi người, lấy đâu ra người đông thế mạnh?

Giang Nam uống cạn tách trà, đặt tách xuống, hỏi:

– Khi nào Càn Nguyên đạo huynh trở về?

– Cái này thì không rõ. Lão gia luôn xuất quỷ nhập thần, đôi khi đi tiên thành của Tiên Quân khác trấn lột, có khi đi vô nhân khu sưu tầm bảo bối, đôi khi biến mất mấy trăm năm. Không ai biết khi nào lão gia xuất hiện.

Giang Nam ngồi một chốc sau đứng lên từ biệt:

– Đạo hữu đa tạ Càn Nguyên đạo huynh mấy năm nay đã quan tâm giùm ta. Tử Xuyên không có vật gì khác, nhưng có hàng ức tinh binh lương tướng, có chuyện gì cứ nói một tiếng là được.

Bán Viên Đạo Nhân rối rít vâng dạ, đưa tiễn Giang Nam đi, lòng thầm nghĩ:

– Giáo chủ này nói khoác ngày càng quá đáng, mới rồi người đông thế mạnh, hiện tại thành số lượng hàng ức.

Giang Nam rời khỏi Tiên Tôn cung, lại đi vào Tiên Đế cung, đến Huyền Đô tiên thành. Huyền Đô Tiên Quân không có trong tiên thành, Hạm Đạm Yêu Tôn, Chiến Thiên Ma Tôn chạy ra đón Giang Nam, còn có người quen cũ là Huyền Hoàng lão tổ.

Ba người đều đã thành tựu chân tiên, thực lực tu vi siêu mạnh. Đặc biệt Huyền Hoàng lão tổ đã đến gần mép cảnh giới Tiên Vương, đạo cung đạo quả mở hơn phân nửa, sắp tu thành Tiên Vương.

Giang Nam gặp ba bạn cũ, uống rượu đùa giỡn. Đoàn tụ một lúc sau Giang Nam từ biệt, hắn lấy ba tiên đạo hà quang trong vùng đất nguyên thủy ra tặng cho ba người.

Giang Nam cười nói:

– Nhờ ơn Huyền Đô Tiên Quân chăm sóc, Tử Xuyên mượn hoa hiến phật, xin ba vị đạo huynh nhận cho. Ba tiên đạo hà quang có thể trợ giúp ba đạo huynh mở đạo cung đạo quả, càng dễ thành tựu Tiên Vương.

Ba người vội cảm ơn, tiễn Giang Nam ra Tiên Đế cung.

Giang Nam xuyên qua các tầng hư không, chẳng bao lâu sau vào Tiên giới, trở về Huyền Thiên Tiên vực Huyền Châu, trong hư không Tiên vực có mỗi mình Linh Lung Đạo Quân, Cáp Đạo Quân canh giữ.

Giang Nam hỏi han, lại là Huyền Đô Tiên Quân mang mọi người trong Tiên vực đi tòa địa cung dưới lòng đât. Tử Tiêu Lão Đạo thì đi trung ương bát châu, chiếm lĩnh của mình, giành lại tiên thiên lôi hải tiên vực.

Giang Nam hỏi:

– Có thấy một tiểu cô nương khoảng mười hai, ba tuổi nhưng ngực bự đến tìm ta không?

Linh Lung Đạo Quân, Cáp Đạo Quân liếc nhau, lắc đầu.

Lòng Linh Lung Đạo Quân, Cáp Đạo Quân thầm nghĩ:

– Lão gia yêu thích ngày càng quái, không biết dây dưa với tiểu yêu tinh gì nữa.

Giang Nam ngạc nhiên thầm nghĩ:

– Băng Liên Thánh Mẫu cũng bị truyền ra vùng đất nguyên thủy, nha đầu đã chạy đi đâu? Thôi kệ nàng, ta đi Nam Chiên tiên châu một chuyến, hoàn thành phó thác trước khi chết của Nam Chiên Tiên Vương.

Trước khi chết Nam Chiên Tiên Vương ủy thác Giang Nam, có nhắc đến gã có một nhi tử tên là Nam Minh, nhờ hắn chăm sóc giùm.

Nam Chiên tiên châu cách Huyền Châu rất xa, nằm ở tận cùng phía nam Tiên giới. Giang Nam xòe tay nhẹ vung, các tầng hư không Tiên giới tách ra, mở ra hư không lục trọng.

Thực lực Giang Nam bây giờ nếu đánh hết sức thì mở hư không thứ bảy dễ như chơi, nhưng dùng hư không thứ sáu chạy đi cũng đủ rồi.

Giang Nam đi qua hư không thứ sáu nhìn xuống dưới, An Thanh Tiên Quân xuyên qua tầng tầng hư không nhìn hết Tiên giới. Quả nhiên chiến hỏa nổi lên bốn phía, nhiều Tiên Vương trẻ tranh giành đất vô chủ, có Tiên Vương tấn công đất có chủ định cướp địa bàn của Tiên Vương thế hệ trước.

– Vùng đất nguyên thủy lần này mở ra tạo nên nhiều cao thủ trẻ, có thêm mấy Tiên Quân. Thực lực tăng cao dễ kéo theo dã tâm, Tiên giới khó tránh khỏi rối loạn.

Không lâu sau Giang Nam đến Nam Chiên tiên châu.

Nam Chiên tiên châu rất màu mỡ, giàu có hơn Nam Chiên bát châu khác nhiều. Nam Chiên Tiên Vương chết, bộ tộc của Nam Chiên Tiên Vương khó thể tiếp tục cai quản Nam Chiên tiên châu. Bây giờ phe phái Nam Chiên Tiên Vương hoặc chết hoặc tan tác, chỉ có số ít người trung thành vẫn quyết bảo vệ Nam Minh thái tử, nhi tử của Nam Chiên Tiên Vương là vẫn đang đấu tranh.

– Nam Chiên Tiên Vương để lại đại trận đúng là hung dữ, mấy người bình thường nhờ vào đại trận và Ly Hỏa Tiên vực có thể ngăn cản chúng ta thời gian dài như vậy.

Bên ngoài Ly Hỏa Tiên vực, mấy Tiên Vương trẻ tuổi đứng giữa không trung đánh giá Ly Hỏa Tiên vực.

Trong đám người có vài cường giả trẻ chứng đạo Tiên Vương trong vùng đất nguyên thủy. Những người khác là nhân tài mới vừa thăng lên Tiên Vương trong Tiên giới.

Bát Tiên Vương chứng vị Tiên Quân, bây giờ tu thành Tiên Vương không khó như trước kia.

Bảy Tiên Quân bị Huyền Đô trấn áp nhưng con đường Tiên Vương đã thông, trong Tiên giới có khá nhiều người thành tựu Tiên Vương. Tuy nhiên số người này khá hiếm, phải có tư chất siêu đẳng, tích lũy dồi dào mới được.

Đám người này là nhân vật thiên tài như thế.

Sáu Tiên Vương trẻ nhìn chằm chằm Ly Hỏa tiên vực. Bọn họ cách nhau một khoảng xa, không chung nhóm. Đám Tiên Vương trẻ đều muốn cướp Ly Hỏa tiên vực, trở thành chu Nam Chiên tiên châu.

Ly Hỏa tiên vực không phải tiên thiên Tiên vực nhưng có Nam Chiên Tiên Vương khi còn sống bài bố, vô số cờ nhỏ màu đỏ rực bay lên từ Tiên vực bày ra Xích Viêm Lệ Thiên đại trận ngăn lại sáu Tiên Vương.

Thuộc hạ cũ của Nam Chiên Tiên Vương vẫn bị tử thương nặng nề, khắp nơi là xác chết, là bị sáu Tiên Vương giết. Người Nam Minh thái tử đẫm máu đứng giữa Nam Chiên tiên châu, sáu, bảy lão chân tiên ở bên cạnh bảo vệ.

Mấy người thở hổn hển, đã chết vài lần. Tiên dịch tiên khí trong Nam Chiên tiên châu đã tiêu hao hầu như không còn, đây là mạng sống cuối cùng của bọn họ. Lần này này chết, không có tiên dịch sung túc hồi sinh thì bọn họ chết chắc.

Sáu Tiên Vương trẻ mắt lóe tia sáng:

– Bọn họ sắp không chống được nữa!

Sáu Tiên Vương trẻ cùng hành động, lại xông vào Nam Chiên tiên châu. Các cờ lệnh bị bẻ gãy, sáu Tiên Vương thế như chẻ tre lao vào Tiên vực.

Bảy lão chân tiên bên cạnh Nam Minh thái tử gầm lên, tức giận nghênh đón, thà làm ngọc nát.

Lão chân tiên lạnh lùng nói:

– Thiếu chủ mau đi đi, chúng ta sẽ ngăn hắn lại!

Một Tiên Vương chỉ tay một cái, chợt vang tiếng bóc, lão chân tiên kia nổ đầu gục tại chỗ.

Nam Minh thái tử giết đỏ mắt, xung phong liều mạng đứng che trước mặt sáu lão chân tiên còn lại, tiên hỏa cháy hừng hực quanh thân gã.

Chương 2319: Nam Minh thái tử (2)

Nam Minh thái tử tức giận quát:

– Ta không đi! Ta đã ra lệnh người đi đại châu khác trong Nam Chiên cầu cứu. Quân Dương Tiên Vương, Thiên Hạo Tiên Vương là bạn sinh tử của phụ thân ta, chắc chắn sẽ đến cứu!

– Thiếu chủ cảm thấy bọn họ sẽ đến thật sao?

Một lão chân tiên cười thảm:

– Nếu bọn họ muốn thì đã đến từ lâu.

Từng lão chân tiên gục ngã, bị giết tại chỗ. Còn mỗi mình Nam Minh thái tử vẫn lấy ra pháp bảo 2Nam Chiên Tiên Vương để lại cho gã là am Minh Ly Hỏa kiếm.

Thanh kiếm này do chính tay Nam Chiên Tiên Vương luyện chế. Nam Chiên Tiên Vương là Tiên Vương tuyệt đỉnh, pháp bảo gã luyện ra có uy lực chí cương chí mãnh, khiến Tiên Vương trẻ khó thể thành công ngay được.

Nam Minh thái tử liên tục bị đánh hộc máu nhưng vẫn tử chiến không lùi, cứ thiêu đốt căn nguyên đấu với sáu Tiên Vương trẻ.

Nhưng đây chỉ là vùng vẫy vô ích, Nam Minh thái tử thua chắc.

Bỗng một thanh âm vang lên:

– Ha ha ha ha ha ha! Cuối cùng đến lúc hái trái!

Sáu Tiên Vương trẻ biến sắc mặt, đồng thanh kêu lên:

– Ai đó?

Một nam nhân râu quai nón xuất hiện trong Nam Chiên tiên châu, cười to bảo:

– Người trẻ tuổi đúng là sốt ruột, vội vàng ra tay, không biết rằng đã xóa chướng ngại vật thay ta.

Khí thế của nam nhân cực kỳ dồi dào, là cường giả đỉnh cao trong Tiên Vương, hơn xa sáu Tiên Vương trẻ.

Nam Minh thái tử nhìn nam nhân, người run lên, ánh mắt tuyệt vọng.

Nam Minh thái tử lạc giọng hỏi:

– Quân Dương thúc phục, vậy là sao? Phụ thân của ta và người là bạn sinh tử…

Quân Dương Tiên Vương cười nói:

– Đó là phụ thân của ngươi, không phải ngươi. Ta cũng rất đau lòng, nhưng hắn đã chết thì giao tình sinh tử cũng đứt. Hiền điệt, ngươi đừng trách thúc phụ, thúc phụ không tự tay giết ngươi mà nhờ tay bọn họ tiêu diệt thuộc hạ cũ của phụ thân ngươi đã là nghĩ tình cũ.

Nam Minh thái tử mặt trắng bệch, bỗng có tiếng cười vang lên:

– Quân Dương Tiên Vương, thu đoạn thật độc, muốn mượn tay sáu tiểu quỷ này chém tận giết tuyệt hmạch hệ Nam Chiên, tự mình hái trái chín.

Nam Minh thái tử lộ biểu tình mừng rỡ, quay đầu nhìn:

– Thiên Hạo thúc phụ, cuối cùng người đã đến…

Quân Dương Tiên Vương cười khẩy nói:

– Thiên Hạo đạo huynh, ngươi cũng núp trong chỗ tối nhặt của rơi chứ tốt lành gì?

Thiên Hạo Tiên Vương đi ra hư không, mỉm cười nói:

– Thính Nguyệt Tiên Vương định trốn bao lâu nữa?

Một nữ Tiên Vương cười khúc khích đi ra hư không.

Mặt Nam Minh thái tử trắng bệch, run giọng hỏi:

– Nguyệt di… Tại… Tại sao người…? Các người đều là bằng hữu cũ của phụ thân ta, cùng Tiên Vương nam chiên cửu châu, tại sao phải làm như vậy? Tại sao phản bội phụ thân của ta?

– Hiền điệt vẫn không hiểu sao?

Thính Nguyệt Tiên Vương dịu giọng nói:

– Người đi trà lạnh, cây đổ bầy khỉ tan. Ngươi không có thực lực thống lĩnh Nam Chiên tiên châu lại không chịu rút lui, vậy chúng ta đành thuận nước giong thuyền, mượn tay bọn họ giết các ngươi rồi chiếm Nam Chiên tiên châu.

Mặt Nam Minh thái tử vặn vẹo, bỗng quỳ xuống nói:

– Các vị thúc bá, ta kêu nội tử đi chỗ các ngươi cầu cứu.

Đám người Thính Nguyệt Tiên Vương, Quân Dương Tiên Vương, Thiên Hạo Tiên Vương thương hại nhìn Nam Minh thái tử như xem một con kiến nhỏ bé.

Thính Nguyệt Tiên Vương khẽ thở dài:

– Ngươi nên hiểu đạo lý nhổ cỏ tận gốc.

Nước mắt xen lẫn máu chảy xuống gò má Nam Minh thái tử, gã một tay vịn kiếm, người run run, cất tiếng cười to. Trong mắt Nam Minh thái tử tràn ngập tuyệt vọng, gã điên cuồng.

Chúng bạn xa lánh, đây mới là chúng bạn xa lánh!

Nam Minh thái tử đứng dậy, ngạo nghễ nhìn các Tiên vực làm người ta không dám đối diện ánh mắt gã, ánh mắt khiến người thấy xấu hổ.

– Ta muốn chết trên mảnh đất của phụ thân, trong các ngươi ai đến giết ta?

Thính Nguyệt Tiên Vương bất nhẫn nghiêng đầu.

Thiên Hạo Tiên Vương khẽ thở dài:

– Để ta cho.

Bỗng có thanh âm dịu dàng truyền vào tai mọi người:

– Ngươi là Nam Minh thái tử?

Giang Nam đi ra hư không, đến bên cạnh Nam Minh thái tử, ánh mắt dịu dàng làm lòng người bình yên.

Giang Nam nói:

– Lúc phụ thân ngươi sắp chết có phó thác ngươi cho ta, ta đến tìm ngươi.

Nam Minh thái tử nhìn ánh mắt Giang Nam, lòng bình tĩnh lại.

Nam Minh thái tử hỏi:

– Ngươi là…?

Giang Nam cười nói:

– Ta tên Huyền Thiên giáo chủ, có mối thù nhỏ với phụ thân ngươi, chắc ngươi có nghe hắn nhắc tới ta?

Nam Minh thái tử giật mình. Gã nhìn đám người Quân Dương Tiên Vương, Thiên Hạo Tiên Vương, Thính Nguyệt Tiên Vương, lại nhìn Giang Nam trước mặt mình, bỗng quỳ bệch xuống, gào khóc.

Trong Nam Chiên tiên châu, tiếng khóc của Nam Minh thái tử làm lòng người đau nhói. Nam Minh thái tử biết Giang Nam, khi Nam Chiên Tiên Vương từ Hải Châu trở về thì nổi giận đùng đùng nói cho Nam Minh thái tử, các thuộc hạ nghe ân oán giữa Nam Chiên Tiên Vương và Giang Nam.

Khi đó Nam Chiên Tiên Vương hai lần đánh cuộc với Giang Nam, một lần cược thua Tạp Đà Châu, đành cắt cho hắn. Lần khác Nam Chiên Tiên Vương thua Giang Nam về tạo nghệ tiên hỏa, gã thấy cực kỳ nhục.

Khi Nam Minh thái tử nghe kể về mối thù đó gã từng hận Giang Nam, nếu Nam Chiên Tiên Vương không ngăn lại thì gã đã đi tìm hắn tính sổ.

Nam Minh thái tử biết Nam Chiên Tiên Vương hận Giang Nam.

Nam Chiên Tiên Vương hận Giang Nam nhưng lại phó thác nhi tử duy nhất cho hắn, Giang Nam cũng đến theo lời hứa. Hai bên hận nhau vậy mà ký gửi nhi tử ruột cho kẻ thù, và kẻ thù cũng cam tâm tình nguyện dến giúp, thực hiện lời hứa trong tình trạng nhi tử kẻ thù bơ vơ sắp chết.

Nam Minh thái tử khóc to, gã khóc cho mình bị người tự cho rằng thân thiết nhất phản bội. Nam Minh thái tử vốn tưởng người đó là thân thiết nhất, chẳng những không giúp đỡ còn nhổ cỏ tận gốc, giết sứ giả gã phái đi cầu cứu, bao gồm thê tử của gã.

Nam Minh thái tử khóc vì một người xa lạ, thậm chí có thù vậy mà vì một lời hứa đến giúp gã, giúp nhi tử của kẻ thù.

Người trước làm Nam Minh thái tử tuyệt vọng, người sau cho gã hy vọng.

Ai mới là nghĩa sĩ thật sự?

Giang Nam đứng bên cạnh Nam Minh thái tử, cái bóng bao trùm gã, cho cảm giác bình yên. Như thể Giang Nam đứng đây thì trời có sập xuống chắc chắn hắn sẽ che chở Nam Minh thái tử an toàn.

– Huyền Thiên giáo chủ?

Quân Dương Tiên Vương liếc qua, lạnh lùng hỏi:

– Chẳng phải ngươi đã chết trong vùng đất nguyên thủy sao?

Giang Nam cười nói:

– Đám phế vật các ngươi không chết thì sao ta chết trong vùng đất nguyên thủy được?

Quân Dương Tiên Vương hừ mạnh, lạnh nhạt nói:

– Huyền Thiên, ngươi có biết ta được cơ duyên lón trong vùng đất nguyên thủy, bây giờ ta đã xưa đâu bằng nay, thành tựu không thua kém gì Nam Chiên Tiên Vương!

Thiên Hạo Tiên Vương mỉm cười nói:

– Trong vùng đất nguyên thủy đúng là có nhiều Tiên Vương chết nhưng cũng tạo nên nhiều tồn tại cường đại khác, ví dụ như ta đây.

– Huyền Thiên, ngươi giả mù sa mưa tiến đến chứ tốt gì. Ủy thác, chăm sóc gì? Chẳng qua ham lãnh địa của Nam Chiên Tiên Vương, muốn nuốt trọn chỗ này!

Chương 2320: Một chuông diệt chư hầu

Ngực Thính Nguyệt Tiên Vương phập phồng, cười khẩy nói:

– Mưu kế của ngươi có thể giấu được Nam Minh thái tử nhưng không thể che mắt chúng ta!

Sáu Tiên Vương ới lên ánh mắt sắc bén quét Giang Nam.

Một Tiên Vương mới cười nói:

– Huyền Thiên giáo chủ? Huyền Châu trong danh nghĩa của ngươi đúng không? Gần đây Huyền Châu nhiều linh khí, nghe nói Huyền Châu sắp phân chia lại cắt thành ba tiên châu. Bản thân ngươi còn khó giữ, mơ chiếm đoạt Nam Chiên tiên châu làm gì?

– Không chừng hắn đang tìm đường lui cho mình.

Một nữ Tiên Vương xì cười nói:

– Hắn mất Huyền Châu vừa lúc đi nuốt trọn Nam Chiên tiên châu.

Hai Tiên Vương này chưa vào vùng đất nguyên thủy, chưa thấy Giang Nam uy phong. Quân Dương Tiên Vương, Thiên Hạo Tiên Vương, Thính Nguyệt Tiên Vương sớm leo lên cây cột đá, hao hết ngọc phù bị bí mật ra vùng đất nguyên thủy nên không thấy Giang Nam ra tay khủng bố cỡ nào.

Nhưng có một Tiên Vương trẻ từng thấy Giang Nam, gã thấy bên ngoài cung điện vùng đất nguyên thủy, Giang Nam giết bát Tiên Quân hai lần bị nổ nát bấy. Đạo quả của Huyền Thanh Tiên Quân cũng bị Giang Nam chém hồn phi phách tán, chết hoàn toàn.

Giang Nam chớp mắt:

– Thú vị, thú vị. Đương thời trong số người còn sống không bao nhiêu người dám nói kiểu đó với ta, vì người nói câu đó đều bị ta giết. Nhưng lần này ta sẽ cho các ngươi một cơ hội.

Quân Dương Tiên Vương cười to. Thiên Hạo Tiên Vương cười khẩy như thể nghe lời gì buồn cười nhất thế giới.

Quân Dương Tiên Vương cười xong nét mặt sa sầm:

– Huyền Thiên, có lẽ ngươi chưa biết thực lực của chúng ta.

Quân Dương Tiên Vương lạnh lùng nói:

– Bây giờ chúng ta tương đương ba cường giả đẳng cấp bát Tiên Vương. Ngươi là thứ gì? Dám nói cho chúng ta một cơ hội? Ta muốn xem thử ngươi cho cơ hội như thế nào.

Giang Nam không quan tâm, đứng ở độ cao như hắn không thèm giận tồn tại như Quân Dương Tiên Vương, Thiên Hạo Tiên Vương nữa. Ví dụ con kiến khiêu chiến với mình, nếu khó chịu cứ giẫm chết là được, giận làm chi?

Giang Nam nhìn hướng Nam Minh thái tử:

– Cơ hội này chính là…

Giang Nam nhẹ giọng nói:

– Ngươi muốn ta giết bọn họ, trả thù cho nhân sĩ trung nghĩa Nam Chiên tiên châu, trả thù cho ngươi? Hay giữ mạng bọn họ lại, chờ tương lai thực lực của ngươi đến thì tự tìm bọn họ báo thù?

Nam Minh thái tử sửng sốt, ngước lên nhìn đám người Quân Dương Tiên Vương, Thiên Hạo Tiên Vương, Thính Nguyệt Tiên Vương. Ánh mắt Nam Minh thái tử đau, thù hận.

Nam Minh thái tử nghiến răng nói:

– Ta muốn tự mình báo thù, xin giáo chủ thành toàn!

Giang Nam cười tủm tỉm khen:

– Phụ thân của ngươi, Nam Chiên Tiên Vương năm xưa đánh cuộc với ta, hai lần thua cả hai. Đổi lại người khác đã trở mặt ngay tại chỗ, dù không trở mặt cũng sẽ canh giữ ngoài Hải Châu chờ lấy mạng ta. Hắn tức giận rời đi, không cướp giết giữa đường, sua này không vì xích mích mà tấn công ta, ngươi có phong độ như phụ thân mình.

Thiên Hạo Tiên Vương cười to bảo:

– Huyền Thiên, ngươi nói đủ chưa?

Thiên Hạo Tiên Vương bỗng lấy pháp bảo ra, một cái giỏ tre bay lên. Vô số hỏa cầu bay ra khỏi giỏ tre biến thành mặt trời tiên nóng cháy.

Thiên Hạo Tiên Vương rống to:

– Nói đủ rồi thì ngươi hãy chết đi!

Vô số mặt trời tiên hòa tan hư không, biến thành một tòa Đại Nhật Luyện Ma đại trận bao phủ Nam Chiên tiên châu.

Thiên Hạo Tiên Vương cười khẩy nói:

– Không chết trong vùng đất nguyên thủy là số ngươi hên, nhưng hôm nay ngươi sẽ chết tại đây, chết trong tay ta!

Quân Dương Tiên Vương, Thính Nguyệt Tiên Vương nhe răng cười.

Thiên Hạo Tiên Vương thản nhiên nói:

– Thực lực của Thiên hạo 2xh uynh quả nhiên tiến bộ lớn, tiếc rằng bộ pháp bảo này khó luyện, nếu hắn có đủ tài liệu nâng Đại Nhật Luyện Ma đại trận lên đẳng cấp đai viên mãn Tiên Vương thì hơn năm mươi phần trăm Tiên Quân không làm gì được hắn…

Thính Nguyệt Tiên Vương chưa nói hết câu một cái chuông to bay ra khỏi trán Giang Nam, trong khoảnh khắc phình to cỡ tòa nhà.

Đinh đong!

Chuông to rung rinh, thanh âm du dương. Đại Nhật Luyện Ma đại trận bị quét sạch, mọi thứ bị chôn vùi.

Bùm!

Thiên Hạo Tiên Vương nổ nát biến thành đoàn huyết vụ, cơ thể Quân Dương Tiên Vương cũng nổ. Thính Nguyệt Tiên Vương, năm Tiên Vương mới lần lượt nổ.

Tiếng chuông vang xa, trong khoảnh khắc lan rộng ức dặm, đuổi theo Tiên Vương trẻ mới rồi nhận ra Giang Nam đã co giò chạy trốn.

Ầm!

Tiên Vương mới nổ tung, bị nghiền nát trong không trung.

Giang Nam vươn tay, Vạn Chú Thiên Chung rơi vào lòng bàn tay hắn.

Giang Nam nói với Nam Minh thái tử vẻ mặt khó hiểu:

– Ngươi yên tâm, ta không giết bọn họ, còn giữ lại đạo quả. Chém bọn họ một lần là vì dám nói năng bỗ bã với ta.

Nam Minh thái tử lặng im, gã nhìn xung quanh. Nam Chiên tiên châu vô cùng thần thánh giờ đây bị máu nhuộm đỏ, khắp nơi đổ nát thê lương, toàn là khuôn mặt quen thuộc nhưng nay đã thành xác chết lạnh lẽo.

Nam Minh thái tử khom người, dập đầu cầu xin:

– Lão sư, xin hãy nhận ta.

Giang Nam kinh ngạc hỏi:

– Ngươi muốn bái ta làm sư phụ?

Giang Nam phất tay, Nam Minh thái tử không tự chủ được đứng dậy, ủ rũ nói:

– Nếu là trước kia chắc chắn ta sẽ nhận ngươi làm đồ đệ ngay, nhưng bây giờ con đường ta đi đã không thể tìm đệ tử kế thừa y bát được nữa.

Giang Nam đứng im thật lâu, ánh mắt xa xôi khẽ nói:

– Không tìm được nữa, không tìm được đệ tử, không tìm được đạo hữu làm bạn bên ta, con đường này đã định chỉ mình ta đi.

Nam Minh thái tử nhìn Giang Nam, cảm thấy con người hắn sáng sủa, tràn ngập trí tuệ, bá khí, không thiếu bằng hữu nhưng gã cô đơn, nỗi cô đơn thấm sâu trong trái tim, trong linh hồn.

Giang Nam quay đầu nhìn Nam Minh thái tử, mỉm cười nói:

– Ta là thần.

Giang Nam tràn đầy cô đơn:

– Vị thần duy nhất.

– Năm xưa Nam Chiên Tiên Vương một mình đánh chiếm Nam Chiên tiên châu, thống lĩnh chín đại châu nam bộ, dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng. Nếu ngươi có năng lực thì hãy bỏ chỗ này đi theo ta, ai thích giành mảnh đất này thì mặc họ, tuương lai ngươi có thực lực lại cướp về, gầy dựng lại vinh diệu tộc Nam Chiên.

Nam Minh thái tử đi theo Giang Nam đến Huyền Thiên Tiên vực Huyền Châu.

Giang Nam kêu Linh Lung đạo đồng, Cáp Đạo Nhân lại hỏi:

– Tiểu tiểu muội khoảng mười hai, ba tuổi ngực to có trở về tìm ta không?

Vẻ mặt Linh Lung đạo đồng, Cáp Đạo Nhân càng kỳ lạ, lắc đầu, nói:

– Lão gia, chưa từng thấy tiểu muội như thế.

Giang Nam thầm nghĩ:

– Vạn Chú Thiên Chung chạy đi đâu chơi?

Giang Nam nói với Nam Minh thái tử:

– Ngươi ở lại Huyền Thiên tiên vực, chờ tiểu tiểu muội ngực to trở về thì nói là ta kêu ngươi bái nàng làm sư phụ, nàng sẽ hết sức dạy dỗ ngươi, để ngươi có đủ thực lực báo thù rửa hận.

– Tiểu tiểu muội khoảng mười hai, ba tuổi ngực to?

Nam Minh thái tử thầm kêu khổ:

– Giáo chủ, cho ta đổi sư tôn khác được không?

– Trong Huyền Thiên tiên vực của ta ngọa hổ tàng long, nhưng bọn họ yêu cầu đệ tử rất cao. Ví dụ Tịch Thiên Vương, hắn yêu cầu đệ tử có tư chất, ngộ tính hơn người, ngươi không hợp yêu cầu. Ví dụ Đạo Vương, yêu cầu càng nghiêm khắc, phải là người ngực ôm vũ trụ Càn Khôn. Đông cực Tiên Vương, nàng yêu cầu đệ tử là hoàn mỹ mười phần mười, ngươi không đủ tư cách.

Chương 2321: Trẫm, trở lại (1)

Giang Nam cười nói:

– Như Linh Lung đạo đồng, yêu cầu đệ tử là phải ăn nhiều, còn là hỗn độn long tổ. Nam Minh, ta chọn sư tôn cho ngươi lợi hại hơn bọn họ, yêu cầu không cao. Đi theo nàng tốt hơn ta gấp trăm lần, nhưng sẽ phải chịu chút cực khổ.

Nam Minh thái tử nhìn Linh Lung đạo đồng, thầm nghĩ:

– Nhóc nhỏ vậy cũng là một cao thủ?

Linh Lung đạo đồng hớn hở, rất là đắc ý.

Giang Nam ra lệnh:

– Lão gia sắp đi xa, mấy ngày nữa mới trở về, các ngươi hãy thông báo những người khác canh giữ tại đây, chờ nghênh đón cố nhân.

Linh Lung đạo đồng vội hỏi:

– Lão gia định đi đâu?

Giang Nam ngừng một lúc:

– Hạ giới.

Vách tường Tiên giới tách ra, các tầng biển sét hiển hiện. Biển sét bị Giang Nam đạp tan, lộ ra con đường đi thông ba giới.

– Bây giờ ta đứng vững trong Tiên giới. Hiên Vi, Triết Nhi, Quân Nhi, Tam Khuyết, Linh Đường, Hoa Trấn Nguyên… Các cố nhân của ta, Đế Huyền về đây!

Giang Nam bước ra một bước, vượt qua vách tường Tiên giới, qua biển sét, đi vào tam giới. Giang Nam mới đặt chân vào tam giới bỗng thiên địa rung lắc dữ dợi, trong Thiên Tán Hoa cái từng đợt thiên đạo sôi sục bị đè cong xếp chồng vào nhau. Tam giới có xu hướng sụp đổ.

Giang Nam giật mình kêu lên:

– Nguy rồi, bây giờ lực lượng của ta quá mạnh, đến nỗi không gian tam giới không chịu nổi. Nếu không giấu bớt khí thế thì tam giới sẽ bị ta đè sụp!

Giang Nam vội thu về khí thế, nhưng nơi hắn đi qua hư không sụp xuống.

khí thế liên tục thu nhỏ, phạm vi sụp đổ cũng giảm bớt, cuối cùng khi Giang Nam giáng xuống Đại La Thiên tam giới thì khí thế đã thu nhỏ mấy chục lần, không còn đè ép tam giới nữa. Chí bảo thiên đạo Thiên Tán Hoa cái trước nay chưa từng có phục hồi lại như thường, không còn run rẩy.

Tuy nhiên toàn bộ sinh linh tam giới cảm nhận áp lực siêu kinh khủng từ trên trời giáng xuống, bao phủ vô số thời không tam giới, cực kỳ nặng nề.

Ánh mắt Giang Nam sâu thẳm đứng trên Đại La Thiên nhìn xuống dưới. Tam giới, ma giới gắn kết, không ngừng lớn mạnh, to hơn lúc Giang Nam rời đi gấp đôi.

Hai vũ trụ hỗ trợ cho nhau, tương sinh tương khắc, một bên là tiên một bên là ma, tiên ma cùng tồn tại, sát phạt nhau, như đồng âm dương giao chiến, cũng là âm dương bổ sung cho nhau.

Giang Nam thở hắt ra, tiên liên giăng đầy trời, bay múa khiến Đại La Thiên trở thành tiên cảnh.

– Trẫm…

Giang Nam thản nhiên nói:

– Trở về!

– Là tồn tại vĩ đại nào giáng trần?

Trong tam giới, vô số đạo tiên quang bay lên, thoáng chốc bầu trời đầy bóng tiên ngước lên nhìn Đại La Thiên.

– Mau nhìn kia, lão tổ tông Tần gia xuất quan!

– Lão tổ thần gia cũng xuất quan!

– Đó là nữ tổ tiên Ứng Long tộc, một thế gia vọng tộc cổ xưa, nàng cũng xuất quan!

– Đó là… Phụ tông chủ cổ xưa nhất Tinh nguyệt thần tông, lão quái vật có trước tam giới.

– Thật nhiều lão quái vật có trước tam giới chẳng biết chui từ đâu ra!

Tam giới chấn động, nhiều tiên nhân trẻ thấy có tồn tại lạ giáng xuống Đại La Thiên dẫn đến rúng động, khiến nhiều đại thế lực cổ xưa, các lão quái vật nổi tiếng khắp thiên hạ bé quan không ra nay tập thể lộ mặt.

Những lão quái vật này toàn là tồn tại có từ một trăm ba bốn mươi vạn năm trước, là nhóm tiên nhân đầu tiên sau khi tam giới sinh ra nên được gọi là tiên gia lão tổ. Bình thường rất khó gặp tồn tại như thế, chỉ có Tử Tiêu cung Đại La Thiên triệu kiến hay tam giới và ma giới đại chiến bọn họ mới lộ mặt.

Lão tổ tông Tần gia ngồi trong xe tiên cực kỳ hoa lệ, nhiều mỹ nhân làm bạn, vẫn giống như trước kia.

Lão tổ tông Tần gia tay trái chống chân, cười nói với lão tổ Thần gia:

– Thần Tiềm, không ngờ chúng ta đã biến thành thần thoại trong tam giới.

Lão tổ Thần gia nhìn lão tổ tông Tần gia ma xát ra cục đất đặt dưới mũi ngửi, lại móc mũi, không biết nên nói cái gì. Hai nhà đều là thế gia tiên đạo, hai tiên nhân cổ xưa mau chóng thành đạo, cưới vợ sinh con, khai chi tán diệp, biến thành tiên gia lão tổ.

Lão tổ Thần gia ngước nhìn Đại La Thiên, thản nhiên nói:

– Hắn hạ giới, ngàn năm qua đi rốt cuộc hắn hạ giới.

– Tiểu tử còn cổ xưa hơn chúng ta chắc chắn sẽ càng hơn phấn khởi.

Xe của lão tổ tông Tần gia chạy tới Đại La Thiên, lão cười nói:

– Mấy tên kia đều chờ ngày hôm nay, đợi ngày hắn trở về đưa chúng ta đi thế giới càng rộng lớn hơn.

Tiếng động lớn hơn vang lên, các tiên đạo dại đế thống trị ba mươi ba tầng trời, mười tám tầng địa ngục, các tòa thiên đình giới nhân gian dẫn dắt văn võ bá quan chạy tới Đại La Thiên. Thanh thế to lớn, trên bầu trời ly long bay lượn, thải phượng điều khiển phi hồng, đế xe đế giá che rợp trời.

Đại đế giới nhân gian uy nghiêm trầm ổn họ Tịch, nữ đế Tử Tiêu Thiên họ nhạc. Đại đế Trường Phong Thiên có con mắt to thích rình rập bốn phía. Có Thế Tôn phật môn trang nghiêm tự xưng tam đức. Có Tố Thiên Đế cư ngụ ở Bồng Lai tiên đảo. Có Lan Lăng đại đế ẩn cư tại trong địa ngục.

Ly Châu tổ tiên rất cổ xưa, Tương Ngạn đại đế thống ngự tiên binh tiên tướng trong thiên hạ. Kim Đế mạnh nhất giáo chủ, và Trấn Nguyên tiên tổ ẩn cư ở giới nhân gian. Có đại đế tiên gia họ Lộ. Liên Nguyệt nữ đế. Nữ tiên đế Linh Tuyết cư ngụ tại Thiên Đô. Đại đế họ Bộ ở Tiên Đô. Nữ đế Quách thị ở Phong Đô. Đại đế họ Nguyệt ở Đế Đô.

Có Trấn Thiên, Hoang Tổ, Linh Đạo, Nguyên Quân, Hoằng Tổ, Vạn Thánh, Thất Diệp, Hoa Thanh Nghiên, Bắc Đô Tuyền, Ma La Thập, Quỷ Bà Thiên, các lão quái vật cực kỳ cổ xưa từ đâu bay lên Đại La Thiên.

– Đại đế đang kêu gọi chúng ta!

Có người khóc, có người cười.

– Đại đế đã trở về, đang kêu gọi chúng ta!

Bọn họ ra từ rừng sâu, từ đế tọa đại điện cung vàng dát ngọc, từ hiển thánh đàn thượng cao cao, từ phố phường.

Đại đế của bọn họ, đại đế độc nhất vô nhị trở về, đang kêu gọi họ.

Lúc này tam giới, trong thiên địa đã không còn thần, chỉ có tiên. Nhưng có người dùng thanh âm tang thương hát lên thần cổ khúc, hành khúc, cổ xưa mà hào hùng.

Ai gõ vang thần chung, thức tỉnh tiên thần ngủ say.

Ai giơ cờ lớn tái hiện phong độ hơn năm ngàn vạn ănm của bọn họ.

Ai nổi trống ca hát, dùng máu, nước mắt, xương cốt chúng sinh cầu mệnh.

Ai phổ nhạc này, bài bi ca thần ma chết trận.

Ai dùng tiên âm cũng khó hát vang giai điệu, đây la đoạn kết thần tohịa.

Là gia gióng lên mộ cổ, chôn vùi ký ức thần thoại cuối cùng…

* * *

Các tồn tại cổ xưa trải qua tai kiếp, qua hoàng hôn chư thần. Bọn họ lần lượt thức tỉnh, thức dậy ký ức bị chôn vùi. Đế của bọn họ đã trở về, dòng máu hóa tiên đang sôi trào đốt cháy thần dũng thần võ.

Sao có thể quên đoạn thời gian máu và nước mắt dữ dội kia? Làm sao quên ngày tháng cùng hắn sóng vai chiến đấu? Có thể nào quên những khuôn mặt quen thuộc nằm xuống?

Lúc trước bọn họ quên, nhưng người kia trở về, ký ức chôn sâu trở lại, thức tỉnh.

Trong thiên địa tam giới đã không còn thần, trừ người đó!

Hắn là vị tần duy nhất!

❮ prev
next ❯

Avatar

Recent Comments
https://audiosite.net
Đã fix lại tập 53 theo yêu cầu nhé :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
☣Bộ Truyện Con Đường Bá Chủ cập 24h mỗi ngày nhé các đạo hữu ...!☣ f5 hoặc tải lại trang để nhật chính xác nhé..:)☣Còn các thành viên thì không cần :) mặc định cập nhật bất kỳ truyện nào mới nhất nhé
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 3 days ago
Tớ mới eidt lại được 500 chương mới nhất nhé ... đã gửi cho hà thu nhé bạn..^^!Chậm nhất giờ này ngay mai hoàn tất nhé bạn
https://audiosite.net
hạ vũ 4 days ago
truyện ta đánh cắp dòng thời gian không ra nữa ak 😂
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé ^^!Cảm ơn bạn đã thông báo :)
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo ^^!Đã fix lại nhé ...
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn thông báo vs góp ý...!☣Bộ truyện này có nhiều tên gọi khác nhau nhé vì nó đồng âm ( giống như ngôn ngữ địa phương )☣Thần Võ Thiên Tôn ( Vạn Võ Thiên Tôn)☣Cái này do Đình Huy edit dịch và post lên trong nhóm do Hà Thu diễn đọc nhé ...!☣Website đơn giản tụ tập nhất nhiều CTV yêu thích và nghe truyện tất cả do thành viên đóng góp bản thân mình cũng không có quyền sửa đổi nhé, mình chỉ để lại tag ở dưới là Thần Võ Thiên Tôn nhé chư vị. ^^!☣Thân Ái - ☣Ngoài ra mình lịch đăng truyện từ 16h > 23h hôm này sẽ gửi đến các chư vị 20 bộ truyện đã yêu cầu
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn gửi thông báo ...!Bộ này đã fix lại nhé qua giọng đọc MC: Hà Thu nhé !!Thân Ái
https://audiosite.net
Haizz...! Mình xin phép trả lời bạn Duy Phương ( Fb)☣ Muốn tìm truyện hay theo đúng Gu của mình thích rất đơn giản ngày trang chủ có bộ lọc truyện đó bạn phương ( Ví dụ bạn chọn truyện Đao Tu + Truyện hay = Lọc )☣ Tuy mình thích đọc truyện kiếm tu nhưng bộ truyện này quả thấy rất hợp gu của mình nhé...☣ Main thân thế khá bí ẩn + Tích cách trọng tình, trọng nghĩa.☣ Sát Phát : Từ nhỏ đã gia nhập Sát Thủ ( Ám Sát - Sát phát thì chắc cũng không phải bàn nhé )☣ Mưu Trí : main không giỏi khoản này lém nhưng Cơ Trí thì có thừa.☣ Hệ thống tu luyện rất khá đặc biệt nhé...main có lối suy nghĩa cực bá đạo ( Sáng Tạo: hắn muốn gom tất cả chuyển thành Đao Đạo: Kiếm + Trận + Ý + Pháp + Thân + Ẩn )Mình Để cử bộ này nhé Duy Phương bộ truyện hoàn toàn phù hợp tất cả yêu cầu của bạn đã inbox bên FBThân Ái
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo bộ truyện vẫn nghe được bình thường nhé ...!Ngoài ra mình cũng up thêm sever Mới đề phòng nhé ..^^!Đa tạ ^^!
https://audiosite.net
Đã fix và cập nhật full bộ truyện này nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo ...^^!*** Ngoài ra mình đã cập nhật full 10 bộ truyện theo yêu cầu nhé :)Các bạn có check lại ở trang chủ ( hoặc f5 bộ truyện đang theo dõi nhé )Đa Tạ
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn Nguyễn Khánh đã thông báoMình đã khắc phục và chuyển nhé bạn ^^!