[Dịch] Đế Tôn
Tập 340 [Chương 2322 đến 2328]
❮ prevnext ❯Chương 2322: Trẫm, trở lại (2)
Ma giới, hai vị ma tổ cổ xưa nhất mở mắt ra, đó là La Hầu La Ma Tổ, Kế Đô Ma Tổ. Trong ma giới, hai ngàn ma tổ thức tỉnh, cảm nhận rung động kinh người truyền đến từ tam giới.
– Người kia đã về.
– Trở về từ Tiên giới!
– Ta cảm nhận được hơi thở khủng bố của hắn! Hắn đang áp chế hơi thở của mình tránh cho tam giới tan vỡ!
– Phù Lê Thánh Mẫu Nguyên Quân cũng tỉnh lại, còn có hai Đạo Tổ Hồng, Quân.
Kế Đô Ma Tổ ngồi dậy, trầm giọng nói:
– Ta phải đi gặp hắn, đi gặp Phù Lê Thánh Mẫu Nguyên Quân, đi gặp người kia. Nếu không gặp hắn thì ma giới sẽ thất thế, bị hủy diệt! Ta cảm ứng được, ta đi gặp hắn sẽ khiến ma giới nghênh đón kỷ nguyên mới, một kỳ ngộ lớn chưa từng có bao giờ.
La Hầu La Ma Tổ đứng lên nói:
– Ta đi cùng ngươi. Ta cũng cảm giác kỳ ngộ lớn sẽ đến, ma đạo phát triển, sắp nghênh đón thời đại huy hoàng. Nếu hắn muốn trừ khử chúng ta thì dù chúng ta giấu ở nơi nào trong ma giới cũng không tránh được, chẳng bằng dứt khoát đi.
Hai ma tổ hành động, hơn hai ngàn ma tổ khác trong ma giới cũng vào tam giới, leo lên Đại La Thiên, yết kiến người kia, đế vĩ đại.
Đế Huyền.
Trên Đại La Thiên, ánh sáng rực rỡ. Giang Nam ngồi trong Huyền Thiên Kim Khuyết có Hồng Đạo Nhân, Quân Đạo Nhân. Nơi này từng là thần điện đồ sộ, rộng lớn, khí thế nhất thời đại chư thần. Nhưng thời gian dần trôi, cung điện đã phủ bụi trần, chư thần không còn, biến thành chư tiên.
Hiện giờ Đế Huyền quay về, thần tử Huyền Thiên Kim Khuyết nay là vô số lão tổ, tiên nhân tam giới lục tục đến triều kiến, lại bái kiến bệ hạ cũ của mình, khiến Huyền Thiên Kim Khuyết náo nhiệt lên.
Các tiên nhân tiên tổ lớn nhỏ tụ tập tại đây. Trong Huyền Thiên Kim Khuyết vọng ra từng tiếng đạo âm, tiên nhạc huyền diệu. Các ma tổ cũng đến yết kiến, bái kiến Phù Lê Thánh Mẫu Nguyên Quân và Giang Nam, Hồng Đạo Nhân, Quân Đạo Nhân.
Phù Lê Thánh Mẫu Nguyên Quân là mẫu thân của Quân Đạo Nhân, từng là Thiên Mẫu Thánh Hậu Thị Hiên Vi, nhưng năm tháng dài dặc, nàng dần rời xa tầm mắt thế nhân, ru rú trong nhà.
Hôm nay Thiên Mẫu Thánh Hậu lộ mặt chỉ vì Đế Huyền trở về.
Đại đạo cuồn cuộn quanh thân Giang Nam, bốn phía vang lên đạo âm lảnh lót. Vị thần duy nhất thế gian dùng đạo âm giảng dạy đạo lý, truyền đạo chúng sinh, dùng đại đạo của mình gia cố Đại La Thiên.
Đại La Thiên không ngừng trướng to, giữa hư không vô số đại đạo đan xen vào nhau khiến Đại La Thiên càng lúc càng thần thánh, càng lúc càng ổn định.
Nguyên Thủy Thần Vương đại đạo cứn cỏi, cường đại biết mấy, làm các tiên khen không ngớt.
Tam Đức Đại Thế Tôn hai tay chắp vào nhau hỏi:
– Bệ hạ, thượng giới có cái gì?
Giang Nam cười nói:
– Có mồ của vô số Đạo Quân, Thiên Quân.
Tam Đức Đại Thế Tôn lộ vẻ mừng rỡ nói:
– Thiện tai thiện tai, thì ra còn có vùng đất nhiều khó khăn chờ ta phật đến cứu chuộc.
Trấn Nguyên tiên tổ mắt hấp háy cười hỏi:
– Bệ hạ, thượng giới còn có cái gì?
Giang Nam đáp:
– Có vô tận cao thủ, vô số công pháp, vô số cường giả.
Trấn Nguyên tiên tổ mừng rỡ cười nói:
– Nhóm Thiểu Hư Hạo Thiếu Quân đi thượng giới, ta cũng muốn đi gặp bọn họ, xem thử họ tiến bộ hay thụt lùi.
Hồng Đạo Nhân, Quân Đạo Nhân khom người hỏi:
– Phụ thần, thượng giới như thế nào?
– Trong thượng giới quần ma nổi lên bốn phía, có Đạo Quân chuyển thế, có chư tiên chinh chiến. Nhưng nhiều hơn nữa là sinh linh lạc trong mờ mịt, không thấy rõ con đường phía trước.
Kế Đô Ma Tổ, La Hầu La Ma Tổ liếc nhau, tiến lên khom lưng hỏi:
– Bệ hạ, ma giới của ta có thể đứng vững trên thượng giới không?
Giang Nam liếc hai người, đầy ẩn ý nói:
– Tiên ma là một nhà nên tất nhiên có thể truyền đạo, ổn định trên thượng giới.
Lòng Kế Đô Ma Tổ run lên, biết ý Giang Nam, hai người mừng rỡ.
Các tiên tam giới, ma giới thi nhau hỏi thăm, Giang Nam đều giải đáp. Thị Hiên Vi ở bên cạnh lắng nghe.
Chờ Giang Nam trả lời hết mọi câu hỏi, hắn nhỏ giọng nói với Thị Hiên Vi:
– Phu nhân, thượng giới có ta.
Lòng Thị Hiên Vi vững vàng, cười nói:
– Ta không cần thế giới, chỉ mình ngươi đã đủ.
Phu thê nhìn nhau cười.
Giang Nam đứng dậy, thân hình cao to, anh tư hiên ngang, tuyệt đại phong hoa, cao cao đứng trên Đại La Thiên.
Thanh âm chấn động vang vọng tam giới, ma giới:
– Các vị, ai đồng ý theo ta lên thượng giới?
Ai đồng ý theo ta lên thượng giới?
Giang Nam vừa thốt lời, tam giới sôi trào. Bọn họ chờ câu này đã bao nhiêu năm vò võ.
Tiên giới là nơi mọi người hướng về, là nơi bọn họ truy cầu suốt đời.
Thiên đạo dung hợp, đứt đoạn đường thành tiên, con đường lên Tiên giới đã gãy. Vách tường đó làm những người từng là thần đau khổ vùng vẫy nhưng không cách nào đột phá.
Quân Đạo Nhân, Hồng Đạo Nhân mở ra kim đan đại đạo, nguyên anh đại đạo, nguyên thần đại đạo. Kế Đô, La Hầu La mở ra đường ma tiên, giúp bọn họ trường sinh vĩnh thọ. Nhưng vách tường Tiên giới, thiên đạo tam giới vẫn là nhà tù nhốt họ lại, không thể thoát ra ngoài.
Hiện giờ bọn họ đã chờ được nghe câu nói này, chờ đại đế mạnh nhất trong quá khứ của bọn họ nói ra.
Ai đồng ý theo ta lên thượng giới? Ai đồn ý theo ta chinh chiến?
Thời gian dài dặc, tuổi thọ vô tận làm máu trong cơ thể tiên nhân đã lạnh, câu này khiến máu bọn họ lại sôi sục lên.
– Tiên giới… Sắp gặp nhiều tai nạn.
Tịch Trọng là người nghiêm túc lúc này cũng phấn khởi cởi đế bào, tháo đế quan ném sang một bên, cười to bảo:
– – Nhân ta đến đây!
– Lão phật muốn đi dào mộ, đào khắp Tiên giới!
– Ngai đế này ai thích làm thì tùy, ta muốn đi Tiên giới!
– Đám nhóc hạ giới, lần này các ngươi yên tâm được rồi. Lão tử đi đây, trên đầu các ngươi không còn ai đè!
Giang Nam bật cười.
Thị Hiên Vi nhìn sóng người tuôn trào, hơi lo lắng hỏi:
– Bệ hạ… Lão gia, nếu nhiều người cùng lúc từ Trấn Ngục lén vào Tiên giới sẽ gây ra náo động không nhỏ, lõ khiến đứng đầu Tiên giới quấy rầy thì…
Giang Nam mỉm cười nói:
– Phu nhân yên tâm, chúng ta không từ Trấn Ngục lén vào Tiên giới. Muốn đi đương nhiên phải đường đường chính chính leo lên Tiên giới, sao có thể đi lén được? Chúng ta sẽ…
Giọng Giang Nam vang vọng khắp tam giới:
– Giết lên Tiên giới!
Thị Hiên Vi giật nảy mình. Đám người Quân Đạo Nhân, Hồng Đạo Nhân, Kế Đô, La Hầu La khóe mắt co giật. Giết lên Tiên giới? Vách tường Tiên giới và Thiên Tán Hoa cái có uy lực kinh người biết mấy.
Chỉ có sức chiến đấu cỡ Tiên Vương mới giết lên Tiên giới được.
Cường giả đẳng cấp đó trong tam giới, ma giới đếm trên đầu ngón tay, khoảng hai mươi mấy người. Bọn họ đủ thực lực tự mình lao vào Tiên giới, nhưng chuyến này có một đám tiên nhân đi Tiên giới phát triển, tính sơ cỡ một ngàn bốn trăm vạn người. Chỉ tính thuộc hạ cũ của Giang Nam đã hơn sáu trăm vạn, đây còn là nhờ hắn đặt quy định không đến thực lực tán tu thì không được vào Tiên giới.
Nếu mở rộng hạn chế thì mấy ức ma tiên, tiên nhân trong tam giới, ma giới đã kéo nhau vào Tiên giới.
Chương 2323: Tam giới! Từ biệt!
Quá nhiều người khó quản lý, trước mắt Huyền Châu con bò cạp sung túc tiên khí, nhiều người thượng giới sẽ làm Huyền Châu không mọc cọng cỏ. Thứ hai, những nhân tu thực lực quá yếu, trong Tiên giới đẳng cấp hoàng đạo cực cảnh không có nhân quyền, huống chi là bọn họ?
Dù vậy, bốn trăm vạn tiên nhân lên thượng giới, mỗi người có sức chiến đấu cỡ tán tu là lực lượng khủng bố cỡ nào?
Những tiên nhân khi xuyên qua vách Tiên giới thì vách tường phát ra áp lực khủng khiếp cỡ nào?
Tuy bọn họ đã được Tiên giới thừa nhận, xuyên qua vách tường sẽ không có tiên kiếp giáng xuống, nhưng ai bảo vệ xuyên qua vách Tiên giới?
– Ta sẽ bảo vệ các ngươi thượng giới.
Giang Nam mỉm cười nói:
– Ta có chút thực lực đó.
Đám người Kế Đô, La Hầu La trở về ma giới. Nhóm Thiên Ý, Trấn Thiên, Hoang Tổ, Linh Đạo, Tịch Trọng, Nhạc Ấu Nương cũng quay về lãnh địa, tuyển chọn hiền năng, truyền dạy công pháp thần thông, ban cho pháp bảo, nhâm mệnh tân tiên quan tiên tướng.
Có thể nói cường giả đỉnh tam giới, ma giới đều rời đi. Cao tầng thoáng chốc biến mất, nếu không sắp xếp cho tốt sẽ gây ra bạo loạn, vì vậy cả đám cần sắp xếp ổn thỏa mới đi được.
Hoa Thanh Nghiên tìm gặp Giang Nam, do dự nói:
– Bệ hạ, thôi ta không lên Đại La Thiên. Huyền Thanh Tiên Vương dù gì là cố chủ của ta, nếu ta đi thượng giới thì Huyền Thanh Tiên Vương sẽ gây sự với bệ hạ.
Giang Nam mỉm cười nói:
– Huyền Thanh đã là Tiên Quân.
Hoa Thanh Nghiên giật mình, mặt xám xịt nói:
– Vậy ta càng không thể thượng giới!
Giang Nam tiếp tục bảo:
– Ta đã giết hắn.
Hoa Thanh Nghiên ngơ ngẩn, thẫn thờ thật lâu.
Chốc lát sau Quỷ Bà Thiên tìm Giang Nam, nói:
– Bệ hạ, lão thân muốn đi thượng giới một chuyến nhưng lão thân không đủ thực lực, không nằm trong số bốn trăm vạn tiên nhân. Xin bệ hạ thương tình giúp cho.
Lai lịch Quỷ Bà Thiên kỳ lạ khó đoán, có đôi mắt sắc nhìn thấu tương lai, nhưng thực lực không cao, tương đương với chân thần thần chủ. Lần này tồn tại đi thượng giới toàn là Đại La Kim Tiên, Quỷ Bà Thiên không có tư cách đi nên đến xin Giang Nam.
Giang Nam cười hỏi:
– Quỷ bà bà thượng giới có chuyện gì?
Quỷ Bà Thiên nhe hàm răng vàng lởm chởm:
– Lão thân là một giọt máu từ Tiên giới rơi xuống quỷ giới, lần này thượng giới là muốn tìm xuất thân của mình.
Quỷ Bà Thiên cười khùng khục nói:
– Lão thân chỉ có thể suy tính thêm một lần là sẽ về chầu trời, muốn tìm nhiều máu hơn nữa dung nhập vào thân thể, để sống lâu hơn.
Giang Nam đồng ý.
Quỷ Bà Thiên mừng rỡ nói:
– Bệ hạ, nếu lão thân tìm được cố huyết có thể suy tính tương lai cho bệ hạ!
Lòng Giang Nam máy động, cười nói:
– Không cần suy tính tương lai cho ta, nhưng nếu ngươi có thể bổ sung thọ nguyên đầy đủ thì hãy suy tính tung tích hai người giúp ta.
Quỷ Bà Thiên hỏi:
– Bệ hạ muốn tìm Càn Khôn lão tổ và Bỉ Ngạn nữ đế sao?
Giang Nam gật đầu. Chuyến này Giang Nam hạ giới vẫn không có tin tức của Bỉ Ngạn, Càn Khôn. Hai người không ở trong tam giới, không có trong Tiên giới, Giang Nam nghi ngờ bọn họ vào Hỗn Độn thiên quốc. Nhưng với thực lực của Càn Khôn, Bỉ Ngạn chắc không thể xuyên qua vách Hỗn Độn thiên quốc.
Càn Khôn lão tổ và Giang Nam là quen biết cũ, nhiều lần giúp đỡ hắn. Bỉ Ngạn nữ đế là một trong Đạo Tổ tiên đạo mới, người sáng tạo kim đan đại đạo. Không tìm được hai người này thì Giang Nam mãi không liên lòng.
Ba năm qua đi, mọi công việc trong tam giới, ma giới sắp xếp xong, quần hùng tụ tập trên Đại La Thiên. Bọn họ vây quanh Giang Nam, tâm tình kích động.
Hồng Đạo Nhân, Quân Đạo Nhân lấy ra thiên đạo ngọc điệp. Thiên đạo ngọc điệp hòa cùng Thiên Tán Hoa cái. Dần dần Thiên Tán Hoa cái co về. Giang Nam vung tay, vách tường Tiên giới nứt lộ ra con đường đi thông Tiên giới.
Một ngàn bốn trăm vạn tiên nhân phi thăng, rậm rạp bay vào đường hầm. Vô số tiên quang rạch phá không gian xông hướng Tiên giới.
Đám người Thiên Ý, Hoa Trấn Nguyên, Tịch Trọng, Lan Lăng Liệt khom người nói:
– Bệ hạ, chúng ta định tự mình xâm nhập Tiên giới.
Kế Đô, La Hầu La liếc nhau, nói:
– Chúng ta cũng định tự mình xông vào Tiên giới một lần.
Quân Đạo Nhân, Hồng Đạo Nhân hiếm khi nổi hùng tâm, cười nói:
– Xin phụ thần thành toàn!
Đám người Thất Diệp, Bắc Đô Tuyền, Tam Khuyết cũng bước ra. Có ba mươi mấy người muốn dựa vào lực lượng bản thân xuyên qua vách tường Tiên giới, toàn là người có thực lực cường đại.
Giang Nam gật đầu đồng ý. Ba mươi mấy người vọt lên cao, trút ra sức mạnh bản thân xé mở vách tường Tiên giới, lao vào trong.
Các tiên nhân khác khác bay dọc theo con đường Giang Nam mở ra, càng vào sâu bên trong áp lực càng lớn. Dần dần có người không chịu nổi, lúc này Giang Nam lắc người một cái. Vạt áo phấp phới, cơ thể Giang Nam biến to ra, càng lúc càng vĩ đại.
Hai chân Giang Nam đạp trên Đại La Thiên, nửa người thò vào đường hầm, liên tục biến to ra.
Một ngàn bốn trăm vạn tiên nhân được ống tay áo Giang Nam bao phủ, áp lực vách tường Tiên giới tan mất. Bọn họ mừng rỡ, tăng tốc độ lao vào Tiên giới.
Giang Nam không ngừng cao lên, đầu đụng vỡ hư không thứ nhất quay quanh Tiên giới. Trong hư không thứ nhất biển sét giăng khắp lôi, ẩn núp nhiều tiên thú khổng lồ. Những tiên lôi tiên thú uy lực kinh người, nhưng không làm Giang Nam bị thương chút nào.
– Tam giới, từ biệt…
Giang Nam nhấc chân, tay áo bao phủ các tiên, đi hướng Tiên giới.
– Biển sét này là thánh cảnh Đế và Tôn để lai, tên là Lôi Hải Mô Thai, bên trong ẩn chứa vô số tiên thú thực lực kinh người, để lại cho những người đời sau có duyên.
Giang Nam trầm giọng nói:
– Các ngươi có thể ở lại đây vài ngày, thu lấy một ít tiên lôi luyện bảo, cảm ứng tiên thú, không chừng các ngươi là người có duyên.
Đại quân tiên nhân quy mô cực kỳ lớn sừng sững trong không trung biển sét. Có người thử thu tiên lôi luyện bảo, có người muốn bắt tiên thú.
Lúc này trong Huyền Châu Tiên giới, Khổ Hạnh địa cung đã mở ra mấy năm, trong địa cung có nhiều pháp bảo thời đại tiền sử Sa Môn bị đào ra dẫn đến gió tanh mưa máu.
Nhiều Tiên Vương cổ xưa chết trong vùng đất nguyên thủy, có khá nhiều Tiên Vương mới sinh ra. Thế lực Tiên giới phải phân chia lại, các Tiên Vương không còn che lấp nữa mà đánh nhau ra mặt.
Thế lực Tiên giới bị chia lại, các Tiên Quân trong hai cung tìm kiếm người đại diện mới, nâng đỡ phe phái của mình, âm thầm điều khiển tranh đấu trong Tiên giới.
Ba năm trôi qua, Tiên giới không còn là Tiên giới lúc Giang Nam rời đi. Tiên giới xảy ra sự kiện kinh người, đó là lãnh địa bát Tiên Vương. Trong tiên thiên Tiên vực trung ương bát châu sinh ra tiên thiên thần linh.
Tuy trong bát Tiên Vương, Huyền Thanh Tiên Quân bị Giang Nam giết, bảy Tiên Quân khác bị Huyền Đô Tiên Quân trấn áp nhưng bọn họ để lại tám tiên thiên Tiên vực, những tiên thiên thần linh còn đó, dẫn đến oanh động lớn.
Những tiên thiên sinh linh đều là tồn tại cảnh giới chân tiên đại viên mãn, mỗi tòa Tiên vực có hai, ba trăm tiên thiên thần linh. Mỗi một tiên thiên sinh linh có tư chất chứng đạo Tiên Vương, có tổng cộng hai ngàn tiên thiên thần linh
Chương 2324: Phân chia Huyền Châu (1)
Đây là thế lực bát Tiên Vương bí mật bồi dưỡng, che giấu từ lâu. Bát Tiên Quân đã chứng đạo Tiên Quân, đối với những tiên thiên sinh linh này con đường đi Tiên Vương không có chướng ngại gì. Trong tám tiên thiên Tiên vực, các Tiên Vương lục tục sinh ra. Trong vòng ba năm Tiên giới có têm sáu mươi Tiên Vương.
Tuy có người chứng đạo Tiên Vương thất bại, đạo quả bị sụp đổ, đạo cung chấn vỡ, thân chết đạo tiêu. Hơn tiên thiên thần linh đã chết, nhưng còn hơn một ngàn năm trăm tiên thiên thần linh, tương lai sẽ có nhiều tiên thiên thần linh hơn chứng đạo vị trí Tiên Vương.
Những tiên thiên thần linh dẫn dến thế lực các phương tranh giành. Các Tiên Quân hạ giới, trổ hết thần thông giành lấy những tiên thiên thần linh chưa chứng Tiên Vương, bỏ công đào tạo thành thế lực dòng chính của mình.
Tử Tiêu Lão Đạo đã chứng Tiên Quân, lần nữa cai quản tiên thiên lôi hải tiên vực, cầm giữ thế lực của mình, không bị người ngoài lấy mất.
Nhưng hơn hai trăm tiên thiên thần linh đã chứng Tiên Vương đột nhiên bốn phía, không biết bị ai âm thầm cướp mất. Tiên Quân hai cung nghi ngờ lẫn nhau.
Cảnh tượng này làm người ta nghĩ đến tương lai, Tiên Vương sẽ ngày càng nhiều hơn, Tiên Quân sẽ bớt kiêu ngạo, đi ra hai đạo cung, biến thành chư hầu Tiên giới.
Hiện giờ chỉ thiếu chưa ai trong Tiên giới chứng đạo Thiên Quân.
Chỉ cần Thiên Quân xuất hiện thì Tiên Quân cao cao tại thượng cũng sẽ biến thành chư hầu.
Tiên Quân hai đạo cung sớm dự đoán được ngày này sẽ đến, nên bọn họ rất thích nhúng tay vào chuyện sáu mươi ba châu Tiên giới để giành đường lui cho mình, tăng mạnh thế lực. Chuẩn bị cho tương lai khi Tiên Quân biến thành chư hầu, bọn họ không đến mức tay trắng.
Có người nghĩ đến Huyền Thiên tiên vực. Huyền Thiên tiên vực là tiên thiên nguyên thủy tiên vực cao đẳng hơn tám Tiên vực, bên trong có hơn một ngàn tiên thiên thần linh, rất nhiều tiên thiên thần linh đã thành tựu tán tu
Có Tiên Vương nhận ra khu vực Huyền Thiên tiên vực mênh mông bao la, rộng lớn hơn xa tiên châu khác, lớn hơn cả tiên châu to nhất Tiên giới gấp bốn, năm lần. Tiên Vương cho rằng nên phân chia lại Huyền Châu, cắt một thành ba hoặc năm, tuyển Tiên Vương mới cho các châu, gánh tránh nhiệm mới.
Hiện giờ tiên khí Huyền Châu từ từ dồi dào, thành miếng bánh ngọt trong mắt nhiều người. Huyền Thiên giáo chủ xuất hiện một lần rồi biến mất, có nhiều tin đồn nổi lên. Có nói Giang Nam đã chết, có bảo Giang Nam tự biết không có khả năng thống trị Huyền Châu nên trốn đi.
Kế hoạch phân chia Huyền Châu bắt đầu.
Huyền Châu, Huyền Thiên tiên vực. Giang Tuyết, Đạo Vương, Nam Quách Tiên Ông tụ tập với nhau tế luyện Tiên vực, tự truyền đạo của mình, dạy cho những tiên thiên nguyên thủy thần linh. Đám người Tịch Ứng Tình, Bình Thiên lão tổ, Lạc Hoa Âm, Chung Tú Tú đã bế quan, tu hành sửa sang lại đại đạo sa môn mình lĩnh ngộ.
Đạo Vương chiếm được đại đạo sa môn trong địa cung, tham ngộ ra đại đạo lý tiền sử sa môn, tu luyện tiến bộ siêu mau.
Giang Tuyết dùng các đạo quả phân thân mở ra đạo cung, thực lực tiến bộ vùn vụt.
Nam Quách Tiên Ông thì vẫn y như cũ, cảnh giới chân tiên đại viên mãn, dường như không cách nào bước ra Tiên Vương.
Đám người Tinh Quang, Minh Thổ, Thông U đang tham ngộ đại đạo sa môn, cố gắng tích lũy nhiều thêm, định đột phá, mở ra đạo quả đạo cung tu thành Tiên Vương. Mấy người cách Tiên Vương chỉ có một bước, trước mắt thiếu tích lũy và mài giũa.
Băng Liên Thánh Mẫu trở về Huyền Thiên tiên vực, nàng mất tích một thời gian là đi vô nhân cấm khu một chuyến. Băng Liên Thánh Mẫu giấu nhiều kho báu tiền sử trong cấm khu của mình, ví dụ pháp bảo, trận đồ, tiên thiên tiên vực, linh đan. Lần này chuyển thế, Băng Liên Thánh Mẫu tất nhiên phải dọn ra hết nội tình của mình.
Thiếu nữ ngực to này làm theo lời Giang Nam, nhận Nam Minh thái tử làm đệ tử, truyền đạo cho gã. Nam Minh thái tử cũng là giáo chủ, vốn hơi xem thường thiếu nữ này. Nhưng sau khi được Băng Liên Thánh Mẫu truyền dạy thì Nam Minh thái tử như thấy thiên nhân, khâm phục sát đất, cam tâm tình nguyện gọi nàng là sư tôn.
Linh Lung đạo đồng thường chạy đến nghe giảng, rất khâm phục thiếu nữ ngực to.
Linh Lung đạo đồng thầm nghĩ:
– Nữ nhân lão gia xem trọng quả nhiên toàn là tài tình hơn người, không giống tầm thường.
Linh Lung đạo đồng thường đi gặp Ma Thiên Tiên Quân, ngẫu nhiên nghe Băng Liên Thánh Mẫu giảng, tiến bộ siêu nhanh. Nhất là tạo nghệ long tổ than thở trò giỏi hơn thầy, thực lực kinh người!
Hôm nay Long Nữ Tiên Vương Hải Châu vội chạy đến xin gặp. Đám người Giang Tuyết, Đạo Vương ra đón chào.
Giang Tuyết cười hỏi:
– Long Nữ sư tỷ đến có chuyện gì?
Long Nữ Tiên Vương không rảnh nói nhiều, vội giục:
– Sư tỷ, hãy mau chuẩn bị bị hương đàn đốt lên, bày sẵn bồ đoàn, nương nương sắp tới!
Giang Tuyết hoảng hồn.
Đạo Vương giật mình kêu lên:
– Tại sao Huyền Nữ nương nương đến Huyền Châu ta?
Huyền Nữ dù gì là Tiên Quân, có địa vị cao đẳng, không thể sơ sẩy. Giang Tuyết vội đi chuẩn bị hương. Đạo Vương thì triệu tấp mọi người trong Tiên vực lại chuẩn bị nghênh đón Huyền Nữ nương nương.
Lúc này Bán Viên Đạo Nhân từ trên trời giáng xuống, vội vàng chạy vào Huyền Thiên tiên vực.
Bán Viên Đạo Nhân kêu lên:
– Đông Cực sư tỷ, Đạo Vương, mau đốt hương, trải bồ đoàn, Càn Nguyên đại lão gia nhà ta sắp giáng lâm!
Đám người Đạo Vương, Giang Tuyết chưa lấy lại tinh thần thì Chiến Thiên ma tôn mặc váy hoa liền người, tay cầm chùy hoa sen từ trên trời giáng xuống, hét to:
– Đông Cực đạo hữu, xin hãy chuẩn bị hương, Huyền Đô lão gia nhà ta sắp đến!
Mọi người vội đón Chiến Thiên ma tôn vào Huyền Thiên tiên vực, chưa kịp hỏi thì một Tiên Vương trẻ bay tới, tay cầm thiệp mời.
Long Nữ Tiên Vương trẻ cao giọng quát:
– Các vị đạo hữu, ta phụng sư mệnh đến đây. Lão gia nhà ta, Tử Tiêu Tiên Quân sắp đến, đây là thiệp mời!
Tiên Vương trẻ này là tiên thiên thần linh sinh ra trong tiên thiên lôi hải tiên vực, tu thành Tiên Vương. Tử Tiêu Lão Đạo cướp lại tiên thiên lôi hải tiên vực, thu mấy tiên thiên thần linh dưới tay mình. Còn đại đệ tử cũ Tôn Nguyệt Đạo Nhân thì bị Tử Tiêu Lão Đạo trấn áp trong Tiên vực.
Giang Tuyết nhíu mày mở Tiên vực ra, mời Tiên Vương trẻ vào. Đám người chưa kịp trò chuyện chợt nghe có người cao giọng quát:
– Các vị tiên gia Huyền Thiên tiên vực, hãy nhanh chuẩn bị hương và bàn nghênh đón Tự Nhiên đại lão gia nhà ta!
Lại có Tiên Vương cầm thiệp đến, lớn tiếng nói:
– Hãy mau đốt hương, Minh Đường đại lão gia nhà ta giáng lâm!
– Minh Phạn đại lão gia sắp giáng xuống đây, xin các vị đạo hữu hãy đốt hương bày bàn!
– Long La Bồ đại lão gia giáng lâm, nhanh nghênh tiếp!
– Côn Luân đại lão gia…
– Thiên Môn đại lão gia…
– Viên Không đại lão gia…
– An Thanh đại lão gia…
Các sứ giả tiến đến báo danh hiệu lão gia nhà mình. Giang Tuyết, Đạo Vương, Tịch Ứng Tình hết hồn hết vía, không hiểu tại sao đám Tiên Quân này đi ra hai đạo cung, giáng lâm Huyền Châu làm gì.
– Nơi này không phải đạo cung, tại sao đám Tiên Quân này kéo đến đây?
Chương 2325: Phân chia Huyền Châu (2)
Mọi người vội vàng dọn dẹp, lấy ra các bồ đoàn. Mới trải bồ đoàn xong thì một luồng tiên quang hùng hồn từ trên trời giáng xuống một bồ đoàn, biến thành một Tiên Quân cổ xưa, là Viên Không Tiên Quân.
Tiên quang quanh thân Viên Không Tiên Quân nhẹ gợn sóng như nước, nhìn xung quanh, kinh ngạc nói:
– Các vị đạo hữu còn chưa đến sao? Hóa ra ta hơi sốt ruột.
Viên Không Tiên Quân dứt lời, một luồng uy nghiêm cực kỳ nặng nề từ trên trời giáng xuống một bồ đoàn, là Long La Bồ Đề Tiên Quân.
Long La Bồ Đề Tiên Quân sắc mặt âm trầm liếc đám người Giang Tuyết, Đạo Vương, hừ lạnh một tiếng:
– Huyền Thiên giết nhi tử của ta, Huyền Thiên tiên vực bao che Ma Thiên chi tử, sớm muộn gì sẽ tính sổ!
Viên Không Tiên Quân cười nói:
– Long La đạo huynh đừng nóng, chờ mấy đạo huynh khác đến rồi bàn bạc lại.
Một luồng ánh sáng tím trập trùng từ trên trời giáng xuống một bồ đàn, biến thành Tử Tiêu Lão Đạo.
Tử Tiêu Lão Đạo cười tủm tỉm chào đám người Giang Tuyết, ngồi xuống.
Từng tiên quang dao động, giáng xuống, các Tiên Quân giáng lâm. Minh Phạn, Minh Đường, Côn Luân, Thiên môn, Tu A, Cảnh Nguyệt, Tự Nhiên, Thái Chân, Ngọc Cung, các Tiên Quân cổ xưa đều đến. Cộng thêm ba Tiên Quân mới lên, một vị là An Thanh Tiên Quân, một người nữa là Đông Vân Tiên Quân. Người cuối cùng là Huyền Nữ nương nương.
Tuy Đông Vân Tiên Quân bị Giang Nam cướp cơ duyên Tiên Quân nhưng gã có kỳ ngộ đặc biệt trong vùng đất nguyên thủy, hiện tại chứng đạo Tiên Quân. Tuy nhiên sau khi gã ra khỏi vùng đất nguyên thủy mới chứng vị trí Tiên Quân.
Đông Vân Tiên Quân chứng đạo Tiên Quân yếu hơn An Thanh Tiên Quân một bậc gã bỏ lỡ cơ duyên, không phù hợp bằng cơ duyên bị Giang Nam cướp.
Long La Bồ Đề Tiên Quân hừ mạnh hỏi:
– Ba vị đạo hữu Huyền Đô, Càn Nguyên, Ngọc Kinh vẫn chưa đến sao?
Đột nhiên, hư không sinh hoa, từng đóa tiên hoa rơi xuống. Ngọc Kinh Tiên Quân đáp xuống bồ đoàn giữa trời đầy cánh hoa.
Một cây gậy vàng rực từ trên trời giáng xuống trán Ngọc Kinh Tiên Quân.
Ngọc Kinh Tiên Quân mỉm cười, búng tay ba cái hất cây gậy sang một bên, cười nói:
– Càn Nguyên sư đệ, đừng phá.
Càn Nguyên Tiên Quân đáp xuống, giắt gậy sau mông, cười nghịch ngợm:
– Ngại quá, đánh chệch, lần sau ta sẽ đánh chính xác hơn chút.
Khóe mắt Ngọc Kinh Tiên Quân co giật, thầm nghĩ:
– Hắn nói vậy là lần này nhắm trúng trán ta hay đánh trúng bồ đoàn?
Khi Huyền Đô Tiên Quân giáng xuống thì dị tượng không hiện, gã thản nhiên ngồi xuống bồ đoàn cuối cùng.
Linh Lung đạo đồng, Cáp Đạo Nhân nghịch ngợm vòng quanh sau lưng Càn Nguyên Tiên Quân.
Thấy Càn Nguyên Tiên Quân giắt cây gậy sau mông, Linh Lung đạo đồng, Cáp Đạo Nhân nói nhỏ to với nhau:
– Ta còn tưởng hắn cắm vào mông…
Ngọc Kinh Tiên Quân thấy người đến đông đủ, mỉm cười nói:
– Các vị đạo hữu.
– Mấy năm nay đã lâu Huyền Thiên giáo chủ không quay về, không biết sống hay chết. Nhiều Tiên Vương trong Tiên giới đã có lời phàn nàn, liên tục dâng tấu lên hai cung, nói là khu vực Huyền Châu quá lớn, một Tiên Vương không thống trị hết lãnh địa đó được.
– Hơn nữa Huyền Thiên không rõ sống chết thế nào, Huyền Châu treo trên danh nghĩa của hắn thì hơi phung phí. Vì vậy xin hai cung phân chia Huyền Châu lại. Có nói là chia ba châu, có xin năm châu, có nói khu vực Huyền Châu phải chia thành tám châu mới hợp lý. Hôm nay mời các vị đạo hữu đến đây là để bàn bạc chuyện này.
Tự Nhiên Tiên Quân nhìn Huyền Đô Tiên Quân, Càn Nguyên Tiên Quân, cười hỏi:
– Dường như Huyền Đô sư huynh, Càn Nguyên sư đệ có ý kiến?
Huyền Đô Tiên Quân lắc đầu, nói:
– Không.
Càn Nguyên Tiên Quân chớp mắt, cười nói:
– Huyền Châu này là Tiên Quân hai cung chúng ta hứa cho Huyền Thiên, bây giờ muốn lấy lại, còn đòi chia một phân năm. Chuyện này đồn ra ngoài thì những lời các Tiên Quân chúng ta nói là rác rưởi, hôi không thể ngửi sao?
Viên Không Tiên Quân cười to bảo:
– Sư huynh nói thế là sai rồi. Huyền Thiên không rõ sống chết, Tiên giới ta thì nhân tài lớp lớp bây giờ số lượng Tiên Vương đã đến con số hai trăm. Trong sáu mươi ba châu Tiên giới thì Huyền Châu lớn nhất, chia Huyền Châu ra mười phần cũng không đủ.
Đám người Minh Phạn Tiên Quân gật gù:
– Huyền Châu đúng là rất lớn, có quá ít tiên nhân trong này, chỉ hai mươi mấy người. Bỏ đi môn sinh của Huyền Đô sư huynh, Càn Nguyên sư đệ thì chỉ còn lại mười mấy người. Mười mấy người chiếm cứ khu vực lớn như vậy đúng là hơi quá.
– Theo ý kiến của chúng ta ta thì nên chia Huyền Châu, nếu không khó thể trấn an những Tiên Vương mới.
– Đúng đúng! Huyền Thiên giáo chủ sống chết thế nào thì Huyền Châu vẫn phải bị chia ra. Tiên thiên thần linh trong Huyền Châu cũng nên tách ra, nếu tụ tập một chỗ là lãng phí nhân tài, không phải phúc cho Tiên giới.
Long La Bồ Đề Tiên Quân đề nghị:
– Những tiên thiên thần linh này sẽ bái vào môn hạ của các vị Tiên Quân, bỏ công dạy dỗ, tương lai mới có tành tự lớn, phúc cho Tiên giới.
Các Tiên Quân gật gù. Mỗi tiên thiên thần linh đều có tư chất tuyệt diễm, nhất định phải thu bọn họ làm môn hạ.
Đám người Giang Tuyết, Đạo Vương, Nam Quách Tiên Ông rất tức giận. Đám Tiên Quân kéo đến, nhóm Giang Tuyết cứ tưởng xảy ra chuyện gì rất ghê gớm, không ngờ bọn họ đến vì để phân chia Huyền Châu, còn định lấy hết tiên thiên thần linh!
Tiên thiên thần linh trong Huyền Thiên tiên vực đều bái vào môn hạ hai cung, Đạo Vương, Nam Quách Tiên Ông, những Tiên Quân này muốn cướp đi hết.
Thông U Đạo Nhân bất bình nói:
– Nói nửa ngày thì ra định chia cắt lãnh thổ, cướp người của chúng ta.
Thông U Đạo Nhân lạnh lùng cười:
– Các vị Tiên Quân, các ngươi nghĩ hay thật, có biết chữ liêm sỉ viết như thế nào không?
– Câm miệng!
Đông Vân Tiên Quân liếc một cái, Thông U Đạo Nhân như bị búa tạ đập trúng, khóe môi tràn máu, hơi thở suy yếu.
Đông Vân Tiên Quân lạnh nhạt nói:
– Tiên Quân nói chuyện, chân tiên nho nhỏ như ngươi có cửa xen vào sao? Các vị đạo huynh, ta là vãn bối, Tiên Quân mới lên, người nhỏ lời nhẹ, nhưng ta cho rằng nên chia Huyền Châu. Các vị sư huynh quyết định như thế nào tùy ý.
Tự Nhiên Tiên Quân tằng hắng, nhẹ giọng nói:
– Huyền Thiên giáo chủ quá ít người, nên chia.
Cảnh Nguyệt Nữ Quân cười nói:
– Ta cũng cho rằng nên chia.
Minh Đường Tiên Quân gật đầu, nói:
– Nên chia.
– Nên chia.
Các Tiên Quân tỏ thái độ. Huyền Đô Tiên Quân không phát biểu ý kiến, chỉ có Càn Nguyên Tiên Quân nói thẳng không chia. Tiên Quân khác đều đồng ý chia cắt Huyền Châu.
Ngọc Kinh Tiên Quân cười nói:
– Nếu vậy hôm nay sẽ chia Huyền Châu…
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Tiên giới rung lắc dữ dội, đất rung rinh, ngôi sao lắc lư, tinh tượng hỗn loạn, mặt trời lệch, trăng bị đẩy ra máy trăm ức dặm. Các Tiên Quân tim rung lên, đứng dậy nhìn hướng phát ra chấn động, rất là giật mình.
Nơi phát ra chấn động có vô số tiên quang phóng lên cao, toáng chốc tiên quang chiếu rọi các đại châu Tiên giới, chiếu trời sao sáng ngời.
Vù vù vù vù vù!
Một cái áo to phất qua như màn trời che lấp hết ngàn vạn tiên quang, sau đó biến mất hết.
Chương 2326: Ai khi dễ ai? (1)
Trong Huyền Thiên tiên vực, các Tiên Quân rất ngạc nhiên.
– Đó là cái gì?
Thái Chân Tiên Quân nhíu mày hỏi:
– Hình như là một cao thủ đẳng cấp Tiên Quân, chẳng lẽ là hỗn độn Cổ Thần xâm nhập vào Tiên giới ta?
Ngọc Cung Tiên Quân lắc đầu, nói:
– Cổ Thần bình thường không dám xâm nhập Tiên giới, chắc là một số cao thủ ẩn trong Tiên giới. Ngươi và ta đều biết Tiên giới che giấu nguy hiểm, có nhiều tồn tại tiền sử trong vô nhân khu đã chuyển thế đến Tiên giới.
Đám người Thái Chân Tiên Quân gật gù, sai người đi xem xét.
Các Tiên Quân ngồi xuống.
Ngọc Kinh Tiên Quân cười nói:
– Hôm nay hãy chia Huyền Châu này đi, không bằng chia năm phần, không quá lớn cũng không quá nhỏ. Còn tiên thiên nguyên thủy thần linh thì chia bình quân vào môn hạ của các vị sư huynh. Các vị sư huynh nghĩ sao?
Cảnh Nguyệt Nữ Quân mỉm cười nói:
– Đồng ý.
Các Tiên Quân nhìn nhau, cũng gật đầu cười:
– Đồng ý!
Càn Nguyên Tiên Quân cười to, cười bể bụng.
Ngọc Kinh Tiên Quân nhíu mày hỏi:
– Càn Nguyên sư đệ có gì chỉ bảo?
Càn Nguyên Tiên Quân cười suýt tắt thở, một lúc lâu sau mới ngừng:
– Ta cười các ngươi chia đồ của người ta còn làm bộ dáng thế ngoại cao nhân, không cười sao được? Hơn nữa các ngươi chỉ thấy chỗ màu mỡ trong Huyền Châu nhưng không xem đất đai hoang dã. Huyền Châu không chỉ có mảnh đất này, vô nhân cấm khu cũng nằm trong lãnh địa đạo hữu. Các ngươi chia? Chia như thế nào? Ai đi thống lĩnh vô nhân khu, đứng ra cho ta xem!
Các Tiên Quân nhíu mày, một số lòng bực bội.
Long La Bồ Đề Tiên Quân hừ lạnh, nhỏ giọng nói:
– Cây gậy khốn kiếp, cuộc họp quan trọng bị ngươi phá chẳng ra cái gì.
Tình huống trước mắt đúng là có dấu hiệu bị phá rối, Càn Nguyên Tiên Quân không ra hồn. Huyền Châu bao gồm cả vô nhân cấm khu, tuy có nhiều mảnh đất màu mỡ nhưng so với vô nhân cấm khu thì như cọng lông trâu.
Cấm khu nào trong vô nhân cấm khu đều khổng lồ hơn các tiên châu trong Tiên giới, cấm khu như thế nhiều vô số kể trong vô nhân cấm khu.
Ai dám quản lý vô nhân cấm khu?
Dù là Tiên Quân cường đại nhất cũng không dám nói mình có thể an toàn ra khỏi vô nhân cấm khu chứ nói gì quản lý nó?
– Vậy chia Huyền Châu thành sáu đi.
Viên Không Tiên Quân chợt cười nói:
– Vô nhân cấm khu là một đại châu, nếu Huyền Thiên giáo chủ còn sống thì giao cho hắn quản lý, nếu hắn chết thì mặc kệ nó. Các vị sư huynh nghĩ sao?
Các Tiên Quân cười nói:
– Đồng ý!
Viên Không Tiên Quân nói tiếp:
– Huyền Châu chia năm châu kim, mộc, thủy, hỏa, thổ. Năm châu thuộc về Tiên Vương nào quản lý thì còn cần các vị sư huynh chỉ điểm.
Ngọc Kinh Tiên Quân cười nói:
– Hay lấy võ chiến thắng đi? Mỗi người chúng ta chọn một Tiên Vương giành vị trí năm châu, ai liên tục thắng năm người sẽ trở thành chủ một châu.
Các Tiên Quân gật gù:
– Quyết định vậy đi.
Ngọc Kinh Tiên Quân cười nói:
– Ngọc Lâm Tử, ra đi, hãy chào các vị sư thúc sư bá của ngươi.
Cảnh Nguyệt Nữ Quân bước ra, cười tủm tỉm chào mọi người. Tu A Tiên Quân kêu Tu A Mộng Khiết. Viên Không Tiên Quân kêu Long Phùng. Tự Nhiên Tiên Quân kêu Đan Dương. Cảnh Nguyệt Nữ Quân kêu Kim Huyên. Các Tiên Quân khác cũng kêu môn sinh đắc ý của mình ra, toàn là người từng vào vùng đất nguyên thủy, được tiên duyên rất lớn. Những người này đã chứng đạo Tiên Vương, không thua kém Tiên Vương thế hệ trước hay thậm chí càng mạnh.
Đám Tiên Quân đều có suy tính riêng, định giành Huyền Châu bảo địa vào danh nghĩa của mình. Dù tương lai Tiên Quân trở thành chư hầu thi bọn họ có chỗ đứng.
Đây là phòng ngừa chu đáo, Tiên Vương bình thường chỉ biết chinh chiến, làm gì có mưu tính thâm sâu như bọn họ?
Thật ra đa số tiên châu trong Tiên giới hoặc trong tối hoặc ngoài sáng đều nằm trong tay các Tiên Quân, nếu ngày nào Thiên Quân cai quản hai cung, Tiên Quân biến thành chư hầu thì bọn họ có đường lui cho mình.
Tử Tiêu Lão Đạo lên tiếng:
– Nếu vậy thì ta cũng chọn một người xuất chiến.
Viên Không Tiên Quân cười nói:
– Tử Tiêu đạo hữu cũng là Tiên Quân nên tất nhiên có một danh ngạch.
Tử Tiêu Lão Đạo nhìn Đạo Vương:
– Đạo Vương, ngươi xuất chiến đi.
Lòng Đạo Vương máy động, hiểu ý ngay. Tử Tiêu Lão Đạo muốn cho Huyền Châu một cơ hội, nếu Đạo Vương thắng là có thể giữ lại một mảnh đất cắm dùi.
Huyền Nữ nương nương bỗng cười nói:
– Vậy danh ngạch của ta sẽ do tiểu cô nương này xuất chiến.
Huyền Nữ nương nương chỉ hướng Băng Liên Thánh Mẫu, ánh mắt lóe tia hơi khó chịu nhưng lộ ra sự lợi hại của nàng. Huyền Nữ nương nương nhận ra Băng Liên Thánh Mẫu chính là Thiên Quân tiền sử từng cướp đồng sinh băng phách hoa của mình, biết Băng Liên Thánh Mẫu lợi hại. Cho nên Huyền Nữ nương nương chọn Băng Liên Thánh Mẫu xuất chiến để Giang Nam giữ lại một mảnh đất cắm dùi, báo đáp ơn hắn đã giúp nàng.
Càn Nguyên Tiên Quân chớp mắt, quét tới quét lui đám người Huyền Thiên tiên vực, bỗng cười nói:
– Đông Cực tiểu nha đầu, ngươi xuất chiến thay ta đi.
Vẻ mặt Giang Tuyết thản nhiên gật đầu.
Huyền Đô Tiên Quân ho khan:
– Ta không thể ngoại lệ, Nam Quách, ngươi xuất chiến thay ta.
Nam Quách Tiên Ông mừng rỡ, đang định bước ra khỏi hàng thì Ngọc Kinh Tiên Quân tằng hắng:
– Huyền Đô đạo hữu, Nam Quách Đạo Nhân có tiếng xấu lẫy lừng, khó làm chủ một châu. Huống chi hắn chỉ là chân tiên, không hợp lý.
Tiên Quân khác cười nói:
– Ngọc Kinh sư huynh hãy cho phép Huyền Đô sư huynh đi, một chân tiên bình thường không tạo sóng to gì được.
Ngọc Kinh Tiên Quân lắc đầu, kiên quyết không cho Nam Quách Tiên Ông xuất chiến.
– Quy định là quy định, không thể sửa đổi.
Huyền Đô Tiên Quân sửng sốt, nhìn Ngọc Kinh Tiên Quân chằm chằm. Ngọc Kinh Tiên Quân cười nhìn lại Huyền Đô Tiên Quân, không nhường một bước.
Huyền Đô Tiên Quân im lặng giây lát sau nói:
– Tịch Ứng Tình, ngươi lên.
Tịch Ứng Tình khom lưng vâng dạ.
Đạo Vương ho khan bước ra đứng giữa thế giới lưu ly, thản nhiên nói:
– Ai đến chỉ giáo?
Đạo Vương khí thế hùng hồn, tuy là cảnh giới Tiên Vương nhưng toát ra khí chất vô địch. Dù là Tiên Quân cũng biến sắc mặt trước khí thế của Đạo Vương.
Giang Tuyết nhấc chân bước ra, mỉm cười nói:
– Đạo huynh, ta tới trước đi.
Đạo Vương nhíu mày thì thầm:
– Đông Cực đạo hữu…
Giang Tuyết cười nói:
– Ta có cách thắng.
Đạo Vương gật đầu, xoay người lùi ra, khí thế vô địch biến mất, cảm giác áp lực lòng người cũng mất.
Các Tiên Quân lòng run lên thầm nghĩ:
– Đạo Vương này không tầm thường, không phải vật trong ao.
Cảnh Nguyệt Nữ Quân nhẹ giọng nói:
– Kim Huyên, ngươi so chiêu với Đông Cực đi.
Nữ Tiên Vương Kim Huyên bước tới trước mặt Giang Tuyết, cười nói:
– Đông Cực đạo hữu, mời.
Giang Tuyết đáp lễ:
– Mời!
Kim Huyên ra tay ngay, nàng là một trong các nhân vật nổi bật nhất của đệ tử Tiên Quân. Trong vùng đất nguyên thủy, Kim Huyên từng đánh nhau với Giang Nam, thực lực siêu đẳng. Khi Kim Huyên điều khiển Thất Bảo đế xa thậm chí ngăn cản tiên đạo linh căn trùng kích. Hơn nữa Kim Huyên được một gốc tiên đạo linh căn, thực lực tăng vùn vụt.
Kim Huyên ra tay, gió mưa vần vũ, thần thông bùng phát lay động hư không Tiên giới, đánh xuyên bốn tầng hư không. Các Tiên Quân gật gù, rất mong chờ vào Kim Huyên.
Chương 2327: Ai khi dễ ai? (2)
Giang Tuyết mỉm cười khẽ nói:
– Trấn áp.
Ầm!
Tiên thiên nguyên thủy tiên vực đột nhiên sôi trào, các tòa đại trận bị điều động, sóng to ngập trời đổ ập xuống Kim Huyên. Cơn sóng vỗ Kim Huyên té xuống đất, bị thương nặng hộc máu.
– Thì ra là vậy.
Đạo Vương hiểu ra:
– Hồ ly có khác, quá gian.
Giang Tuyết là chủ nhân của tiên thiên nguyên thủy tiên vực, ký thác đạo quả vào Tiên vực, có thể điều động lực lượng Tiên vực. Trong Tiên vực bày đầy các loại đại trận, một kích kia gần với đòn công kích Tiên Quân, Kim Huyên chịu sao thấu?
Đám người Cảnh Nguyệt Nữ Quân cho rằng chủ nhân Tiên vực là Giang Nam, không ngờ hắn chẳng hề quản lý Tiên vực mà giao cho Giang Tuyết, Đạo Vương, Nam Quách Tiên Ông nắm giữ.
Cảnh Nguyệt Nữ Quân nhíu mày, phất tay thu Kim Huyên về bên người.
Cảnh Nguyệt Nữ Quân nhìn Giang Tuyết chằm chằm, bình tĩnh nói:
– Nha đầu thật gian xảo, trận này chúng ta thua.
Mắt Viên Không Tiên Quân hấp hay, hắng giọng.
– Đông Cực đạo hữu có cần nghỉ ngơi một chút không?
Giang Tuyết lắc đầu, nói:
– Không cần.
Viên Không Tiên Quân cười cười:
– Vậy thì…
Viên Không Tiên Quân tháo một cái vòng vàng trên tay xuống, là bảo bích không kim trạc của gã giao cho Long Phùng Tiên Vương.
Viên Không Tiên Quân nói:
– Long Phùng, ngươi đi so tài với Đông Cực đạo hữu.
Bảo bích không kim trạc này siêu lợi hại, không có vật gì nó không thể luyện. Giang Nam đụng phải vòng tay này suýt bị luyện hóa thân thể. Long Phùng Tiên Vương mừng rỡ vội nhận lấy bảo bích không kim trạc, bước ra sân đấu.
Càn Nguyên Tiên Quân hừ lạnh một tiếng:
– Viên Không, làm như vậy không ổn lắm.
– Có gì không ổn?
Viên Không Tiên Quân cười híp mắt:
– Vừa ròi chúng ta đặt quy định không nói không được dùng pháp bảo. Càn Nguyên sư huynh có thể đưa pháp bảo cho Đông Cực đạo hữu.
Càn Nguyên Tiên Quân từ sau mông rút ra cây gậy to vàng óng ánh. Đám Tiên Quân sợ hết hồn, sợ Càn Nguyên Tiên Quân nổi khùng một gậy đập chết Viên Không Tiên Quân.
May mà Càn Nguyên Tiên Quân đưa gậy về phía Giang Tuyết, do dự nói:
– Nha đầu, công pháp của ngươi không hợp với ta, ngươi dùng pháp bảo của ta e rằng không tiện, sẽ chịu thiệt…
Bỗng một thanh âm vang lên:
– Vậy dùng của ta đi!
Huyền Thiên tiên vực dâng sóng, có tiếng chuông vang dội du duương, một thư sinh bước vào Tiên vực. Thư sinh vươn tay chỉ, vang tiếng nổ điếc tai, Huyền Thiên thần điện Lưu Ly cung hiện ra, thư sinh bước vào thần điện, leo lên thần tọa.
Thư sinh chính là Giang Nam, hắn ngồi trên ngôi báu nhìn các Tiên Quân.
Giang Nam mỉm cười nói:
– Các vị đạo hữu, tiểu đệ mấy ngày nay đi vắng các ngươi liền tới cửa ăn hiếp người. Tỷ tỷ, Huyền Châu chúng ta không thể mặc cho người ăn hiếp, tỷ hãy dùng cái chuông của ta đi.
Vạn Chú Thiên Chung quay tròn bay vào tay Giang Tuyết.
Giang Tuyết mừng rỡ, lắc người chia chín phân thân, chín Tiên Vương cùng thúc giục Vạn Chú Thiên Chung. Pháp lực cực kỳ dồi dào khởi động chút uy lực của cái chuông.
Uy thế tiên thiên pháp bảo tràn ngập, trùng kích vạt áo các Tiên Quân bay phần phật.
Long Phùng Tiên Vương ngây người, gã cầm bảo bích không kim trạc, luống cuống tay chân.
Long Phùng Tiên Vương run cầm cập thầm rít gào:
– Tiên thiên pháp bảo… Đây rốt cuộc là ai khi dễ ai???
Viên Không Tiên Quân xụ mặt sau đó giãn ra, cười hỏi:
– Huyền Thiên giáo chủ có ý gì? Ngươi lấy tiên thiên pháp bảo ra giao cho Đông Cực đạo hữu chẳng phải là ăn hiếp người sao?
Giang Nam nhìn bảo bích không kim trạc trong tay Long Phùng Tiên Vương, hỏi ngược lại:
– Cái vòng tay này rất là quen mắt, không biết là báu vật đẳng cấp gì?
Viên Không Tiên Quân mặt dày hơn cái mo đáp:
– Đây là báu vật Tiên Quân, còn cái chuông của ngươi là tiên thiên pháp bảo.
Giang Nam cười nói:
– Đạo huynh, ngươi đưa báu vật Tiên Quân của mình cho đệ tử dùng thì không ăn hiếp người sao? Nếu ngươi có tiên thiên pháp bảo thì cứ lấy ra, còn không có hãy im miệng.
Viên Không Tiên Quân tức giận, khí thế đột nhiên điên cuồng tăng lên. Thoáng chốc Huyền Thiên tiên vực phong vũ nguyên thủy tiên vực xao động. Tiên Quân giận dữ, trời đất quay cuồng.
Khí thế của Viên Không Tiên Quân không tầm thường, khí thế ngoại viên nội không, như cự thú cắn nuốt thiên địa, bất cứ thứ gì rơi vào khí thế của Viên Không Tiên Quân sẽ bị luyện hóa.
Ầm!
Trong Huyền Thiên thần điện Lưu Ly cung, Giang Nam bộc phát khí thế cuồng bạo bá đạo. Khí thế vô địch đạp phá mọi chướng ngại, giẫm những thứ ngăn trước mắt mình dưới chân.
Khí thế hai người va chạm. Hư không bên trên Huyền Thiên tiên vực bị xé rách, vô số sấm chớp giáng xuống, từng đợt sét vàng ầm vang giăng khắp lối.
Huyền Đô Tiên Quân phất tay áo, khí thế Giang Nam, Viên Không Tiên Quân rơi vào hư không, biến mất.
Huyền Đô Tiên Quân phất tay áo ngăn can qua, nói:
– Huyền Thiên đạo hữu đã có thực lực vào cuộc họp, mời ngồi xuống.
Các Tiên Quân tim rớt cái bịch, liếc nhau, rất giật mình.
Huyền Đô Tiên Quân không thiên vị Giang Nam, mới rồi khí thế của hắn va chạm với Viên Không Tiên Quân chứng minh hắn có thực lực ngồi ngang hàng với Tiên Quân.
Huống chi Giang Nam nắm giữ tiên thiên pháp bảo Vạn Chú Thiên Chung, tăng mạnh thực lực cho hắn.
Giang Nam lấy một bồ đoàn, chắp tay chào các Tiên Quân.
Giang Nam ngồi xuống, cười nói:
– Các vị sư huynh sư tỷ, ta mới vắng mặt mấy ngày các vị đã đến Huyền Châu làm khách, bàn bạc phân chia Huyền Châu của ta. Khách nhân mà còn tự nhiên hơn chủ nhân.
Tự Nhiên Tiên Quân cười to bảo:
– Huyền Thiên tiểu hữu đừng trách, không phải chúng ta muốn thừa dịp tiểu hữu không ở phân chia Huyền Châu. Chỉ vì bây giờ thực lực Tiên giới tăng lớn, Tiên Vương nhiều cỡ hai trăm người mà Tiên giới thì lớn cỡ này. Chỉ có sáu mươi ba châu. Huyền Châu lớn nhất nên đương nhiên phải chia.
Giang Nam cười lạnh nói:
– Thêm vài Tiên Vương liền đòi chia lãnh địa của ta, nếu thêm vài Tiên Quân chẳng phải là các vị sư huynh sư tỷ cũng sẽ chuyển nhà nhường đạo cung?
– Huyền Thiên, ngươi láo xược!
Long La Bồ Đề Tiên Quân hừ lạnh một tiếng:
– Tuy ngươi có sức chiến đấu của Tiên Quân bình thường nhưng muốn càn rỡ trước mặt chúng ta thì còn kém một chút.
Ngọc Kinh Tiên Quân tằng hắng, cười nói:
– Long La sư huynh không cần tức giận. Huyền Thiên tiểu hữu, hai cung chúng ta không phải không nói lý mà do Huyền Châu của ngươi ít người, chiếm mảnh đất lớn như vậy là không hợp lý, khó phục chúng. Tiên Vương khác không phục, các Tiên Quân chúng ta sau khi bàn bạc mới quyết định chia Huyền Châu.
Giang Nam nửa cười nửa không hỏi:
– Khi Huyền Châu khô cằn tại sao các vị sư huynh không nghĩ đến chia chác? Bây giờ tiên khí trong Huyền Châu mới phục hồi chút ít, các vị sư huynh đã đến đòi chia?
Tu A Tiên Quân cười nói:
– Tiểu hữu bực tức là lẽ thường, nhưng Huyền Châu của ngươi chỉ có khoảng mười người, muốn chiếm mảnh đất lớn như vậy e rằng ngươi không giữ nổi. Bây giờ Tiên giới có hai trăm Tiên Vương, nếu có người đến cướp…
Giang Nam giơ tay lên, nhìn nắm tay của mình.
Giây lát sau, Giang Nam cười nói:
– Ta cảm thấy trong Tiên Vương không ai dám đến cướp, Tu A sư huynh thấy nắm tay của ta có toe khỏe không?
Chương 2328: Ta người đông thế mạnh
Các Tiên Quân nhìn nắm tay, cánh tay của Giang Nam, hắn giữ dáng người rất tốt, miễn không dùng Cự Linh bá thể thì hắn là một thư sinh thanh tú, hơi gầy gò.
Nắm tay, cánh tay của Giang Nam không có sức uy hiếp, còn xa mới dính đến chữ to khỏe.
Ngay sau đó nắm tay, cánh tay của Giang Nam bỗng trở nên cực to và khỏe, rõ ràng hắn vận dụng thần thông cơ thể Cự Linh bá thể. Nắm tay siêu to, cánh tay cực thô, đại đạo tuôn chảy dưới lớp da như nước sông chảy xiết, cơ bắp nhô ra cuồn cuộn như rồng, huyết mạch di chuyển tựa sông lớn.
Nắm tay, cánh tay của Giang Nam chất chứa lực lượng cực kỳ dồi dào, chấn hư không gần làn da liên tục sụp xuống, chấn vỡ sáu tầng hư không Tiên giới, có xu hướng hư không thứ bảy cũng sụp.
Đây mới trong tình trạng lực lượng ẩn chứ chưa phát, nếu lực lượng trong nắm tay Giang Nam bộc phát thì phá vỡ hư không thứ bảy dễ như trở bàn tay.
Ngọc Kinh Tiên Quân vươn tay a nhẹ đặt lên nắm tay Giang Nam, cười nói:
– Huyền Thiên tiểu hữu đừng tùy tiện dùng vũ lực, chúng ta chỉ đến thảo luận chứ không phải đánh sống đánh chết.
Tim Giang Nam rớt cái bịch, cảm giác bàn tay đè nắm tay trấn mọi lực lượng. Bàn tay Giang Nam trở về kích cỡ bình thường, hắn rút tay về.
Giang Nam cười nói:
– Ngọc Kinh sư huynh nói có lý, làm ta không biết nên nói cái gì. Sư huynh cho rằng một tòa tiên châu có thể chứa bao nhiêu tiên nhân? Ta muốn xem tiên nhân Huyền Châu ta có đủ không.
Ngọc Kinh Tiên Quân chưa kịp trả lời thì Cảnh Nguyệt Nữ Quân đã giành nói trước:
– Huyền Thiên tiểu hữu, Tiên giới có sáu mươi ba châu, mỗi một châu có hơn mười vạn tiên nhân, đại châu càng là mấy chục vạn. Huyền Châu của ngươi dù cộng thêm tiên thiên nguyên thủy thần linh cũng chỉ được một ngàn, nên cần phải chia.
Minh Phạn Tiên Quân mở miệng nói:
– Một ngàn tiên nhân mà muốn chiếm mảnh đất to như Huyền Châu, Huyền Thiên tiểu hữu, làm người không thể lòng tham không đáy. Với số người của ngươi chiếm cứ một tòa tiểu châu là được, chiếm nguyên Huyền Châu to lớn thì hơi quá.
Giang Nam thở phào, cười nói:
– Các vị sư huynh nói đúng, không biết hạn mức cao nhất một châu chứa tiên nhân là bao nhiêu?
– Trăm vạn tiên nhân.
Viên Không Tiên Quân cười nói:
– Đó là tiên châu bình thường, chỗ lớn như Huyền Châu thấp nhất có thể chứa năm trăm vạn tiên nhân, nếu nhiều hơn nữa thì Huyền Châu sinh ra tiên khí sẽ không dủ dùng.
Giang Nam thở phào:
– Năm trăm vạn tiên nhân sao… May mắn ta người đông thế mạnh!
Giang Nam đứng lên:
– Người của ta ở đâu?
Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!
Đạo Vương, Giang Tuyết, Nam Quách Tiên Ông, Cảnh Thiên, Tinh Quang, Minh Thổ, Thiểu Hư, Nhâm Tiên Thiên, Hạo Thiếu Quân, Linh Lung đạo đồng, Cáp Đạo Nhân vân vân, mười mấy người đứng dậy. Giây lát sau lại có hàng ngàn tiên thiên thần linh đứng lên.
Đất đai Huyền Thiên tiên vực rộng lớn, nàn người đứng trong không gian mênh mông thế này như vài giọt nước hòa vào biển cả, bé nhỏ không đáng kể.
Long La Bồ Đề Tiên Quân cười khẩy nói:
– Huyền Thiên, ngươi có chút xíu người đừng kéo ra bêu xấu…
Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!
Bỗng trán Giang Nam bắn ra vô số tiên quang, phô thiên cái địa bay đi bốn phương tám hướng. Thoáng chốc tiên thiên nguyên thủy tiên vực xao động, hơi thở tiên nhân bùng phát lay động nguyên thủy tiên vực làm khuvực này không chịu nổi.
Trong khoảnh khắc có hơn một ngàn bốn trăm vạn tiên nhân bay ra lấp đầy tiên thiên nguyên thủy tiên vực, có mấy chục vạn tiên thú lôi trì bọn họ bắt trong hư không thứ nhất Tiên giới.
Hơn một ngàn bốn trăm vạn tiên nhân khom người hành lễ hướng Giang Nam:
– Bệ hạ, có chúng ta!
Nhiều người cùng hành lễ một hướng, phát ra gió mây, bão tố thổi, sóng to ngập trời. Vạt áo Giang Nam bay phấp phới.
Các Tiên Quân giật nảy mình, ngơ ngác nhìn cảnh tượng. Tiên nhân, rậm rạp tiên nhân, bọn họ chưa từng thấy nhiều tiên nhân như vậy, tựa như nấm sau cơn mưa chui lên mặt đất.
Nam Quách Tiên Ông giật mình dến ngây người. Chỉ có đám người Đạo Vương, Giang Tuyết, Tịch Ứng Tình, Lạc Hoa Âm đến từ hạ giới là biết bên dưới có tiên nhân nhiều cỡ nào, nên bọn họ không ngạc niên mà chỉ có vui mừng.
Giang Nam đắc ý cười nói với Nam Quách Tiên Ông:
– Tiên Ông, ta từng nói với ngươi rằng ta có thế lực lớn, bây giờ ngươi thấy chưa?
Nam Quách Tiên Ông lau mồ hôi lạnh trên trán, nói:
– Quá nhiều người nhưng Huyền Châu thì rất nhỏ, không chứa hết được…
Giang Nam thở dài, híp mắt nhìn các Tiên Quân, cười nói:
– Các vị sư huynh sư tỷ, Huyền Châu của ta chỉ chứa được năm trăm vạn tiên nhân, quá nhỏ, àm ta thì có rất nhiều người. Nhiều miệng như thế, mỗi ngày phun nuốt tiên khí nhiều không đếm xuể. Cầu xin các vị sư huynh cho Huyền Châu ta khuếch trương lãnh địa, trấn an một ngàn bốn trăm vạn cường giả dưới tay ta.
Các Tiên Quân biểu tình cực kỳ khó xem, lúng túng như gà mắc tóc.
Viên Không Tiên Quân ho khan:
– Huyền Thiên tiểu hữu nếu có nhiều người không chỗ chứa thì có thể tặng cho ngu huynh một ít, ngu huynh đang thiếu người quản lý Viên Không tiên thành…
Ánh mắt Giang Nam biến sắc bén:
– Ngươi muốn bao nhiêu?
Giang Nam thản nhiên nói:
– Viên Không sư huynh, ta cho ngươi một ngàn vạn có đủ không?
Viên Không Tiên Quân giật nảy mình, vội vàng lắc đầu. Nếu trên dưới một trăm vạn tiên nhân thì Viên Không Tiên Quân dám thu, còn ngàn vạn tiên nhân đủ ăn nghèo gã.
Huống chi ngàn vạn tiên nhân nếu đến Viên Không tiên thành, hôm nào Giang Nam muốn tạo phản xử Viên Không Tiên Quân thì dễ như chơi.
Viên Không Tiên Quân không dám nhận.
Giang Nam nhìn xung quanh, quét qua từng Tiên Quân:
– Vậy có sư huynh nào đồng ý thu một ngàn vạn tiên nhân?
Các Tiên Quân bối rối né tránh ánh mắt của Giang Nam. Một ngàn vạn tiên nhân là một thế lực lớn, dùng tốt sẽ mạnh đứng đầu Tiên giới, nhưng ai có tài lực dồi dào như thế để nuôi sống bọn họ? Ai có năng lực thuần phục bọn họ?
Lỡ đám người này tạo phản thì chẳng phải là đốt lửa tự thiêu mình sao?
Xem hành động của Huyền Thiên giáo chủ, nếu bọn họ nhận những tiên nhân kia chắc chắn sẽ xảy ra tạo phản.
Ngọc Kinh Tiên Quân đứng ra:
– Huyền Thiên tiểu hữu nói đùa.
Ngọc Kinh Tiên Quân ngoài cười nhưng trong không cười nói:
– Chuyện phân chia Huyền Châu thôi bỏ qua đi. Các vị sư huynh, chúng ta ai về nhà nấy.
Giang Nam vội giữ lại:
– Ngọc Kinh sư huynh dừng bước, ta có nhiều người không chỗ dàn xếp…
Ngọc Kinh Tiên Quân bay lên, rời khỏi Huyền Thiên tiên vực.
Ngọc Kinh Tiên Quân cười to bảo:
– Tiểu hữu, Huyền Châu của ngươi còn vô nhân cấm khu, bao nhiêu người cũng chứa hết được. Ta không quấy rầy nữa.
– Huyền Thiên tiểu hữu, cáo từ!
– Cáo từ, cáo từ!
– Xin dừng bước, không cần tiễn thêm!
Các Tiên Quân vội bạy lên, chạy trốn khỏi Huyền Thiên tiên vực.
Càn Nguyên Tiên Quân kêu đám người Chung Tú Tú lại, nói với Giang Nam:
– Ngươi có nhiều người như thế, đệ tử của ta sẽ không ở lại đây thêm miệng ăn. Nhưng một ngàn bốn trăm vạn tiên nhân…
Càn Nguyên Tiên Quân lắc đầu, mang theo đám người Chung Tú Tú xoay người bay đi:
– Sẽ ăn sạch ngươi không còn cái khố.