[Dịch] Đế Tôn
Tập 300 [Chương 2121 đến 2125]
❮ sautiếp ❯Chương 2121: Tiền Sử Đạo Quả. 2
Giang Nam rơi vào trên đảo nhỏ, trong mi tâm kiếm quang đại phóng, như là khổng tước xòe đuôi, mấy đạo kiếm quang bốn phương tám hướng bay đi, rồi lại so với khổng tước xòe đuôi càng thêm sáng lạn, càng thêm xinh đẹp, càng thêm chói mắt, cũng càng thêm nguy hiểm. Đem Tam đại Tiên Vương đạo thân hết thảy quấn lấy, bao phủ bên trong kiếm quang!
Tam đại Tiên Vương đạo thân thân ảnh tung bay, chỉ nghe tiếng bạo nổ đinh đinh đinh không dứt, trong khoảnh khắc phá vỡ kiếm quang của hắn, ba bàn tay lớn vung ra, hung hăng hướng Giang Nam oanh tới.
Hai chân Giang Nam vững vàng đứng ở trên đảo nhỏ, hai tay đẩy về phía trước. Ầm ầm, đảo nhỏ kịch liệt chấn động, mấy Chân Tiên vừa mới leo lên đảo nhỏ kêu rên, bị dư âm của bốn người giao thủ hung hăng đập bay, Giang Tuyết đồng thời đạp vào đảo nhỏ, cầm trong tay Ngọc Như Ý nhẹ nhàng vung lên, ngũ sắc quang mang về phía trước bay đi, mở ra dư âm, cất bước tầm đó liền đến dưới cây.
Giang Tuyết cầm Ngọc Như Ý trong tay chém ra, lại có một đạo ngũ sắc quang trảm ra. Đinh một tiếng đem một quả dị quả chém rụng, bị nàng thu nhập trong tay áo.
Tam đại Tiên Vương đạo thân giận dữ, Tả Ngạn Tiên Vương đạo thân lập tức cuốn lấy Giang Nam, Hồ Tôn cùng Phong Nguyệt lập tức hướng Giang Tuyết đánh tới, Phong Nguyệt Tiên Vương chứng kiến khuôn mặt của Giang Tuyết, con mắt không khỏi sáng ngời, cười nói:
– Xin hỏi phương danh cô nương? Ở châu nào, tiên sơn, động phủ nơi nào? Tiểu huynh vừa thấy dung nhan của cô nương liền khó có thể tự kiềm chế, tâm viên ý mã, chỉ cần cô nương vui vẻ, ta liền chém đầu công Hồ ly Hồ Tôn này, trợ giúp cô nương đoạt được dị quả cổ thụ.
Hồ Tôn hừ lạnh một tiếng, cũng chứng kiến Giang Tuyết, đột nhiên cười nói:
– Phong Nguyệt đạo huynh, chỉ sợ ngươi đánh sai chủ ý, vị nữ đạo hữu này chính là người trong Hồ tộc ta, cùng ta đồng xuất nhất tộc. Cô nương, ta và ngươi đồng tộc, không bằng liên thủ, tiêu diệt sắc quỷ này!
– Tốt.
Giang Tuyết phong tình vạn chủng, cười mỉm nói, nhưng Ngọc Như Ý trong tay lại hào quang tỏa sáng, hướng hai người thống hạ sát thủ, Hồ Tôn cùng Phong Nguyệt hai đại Tiên Vương đạo thân cũng không có hàm hồ chút nào, lạt thủ tồi hoa, hướng Giang Tuyết công tới.
Lúc này, Đạo Vương xoay người đánh tới, lấy tay một trảo, tháo xuống một quả dị quả, thoáng nhìn Giang Tuyết ngăn cản hai người không nỗi, lúc này ra tay đem Hồ Tôn ngăn lại.
Sáu đạo nhân ảnh cao thấp tung bay, ở phía trên hòn đảo nho nhỏ đánh đập tàn nhẫn, Tiên Hải Tả Ngạn, Tiên ấn cùng Quần Phương Bách Mỹ Đồ treo cao ở trên không không ngừng chấn động, tiên đạo chi uy vô cùng trầm trọng rơi xuống, trấn áp ba người Giang Nam, Hồ Tôn, Phong Nguyệt cùng Tả Ngạn phảng phất biết rõ Giang Nam chiến lực mạnh nhất, toàn lực áp chế Giang Nam, bức bách hắn cơ hồ không cách nào dịch chuyển bước chân.
Đột nhiên, hai đạo thân Hồ Tôn cùng Phong Nguyệt từng người bay lên, bắt lấy một quả dị quả, bỏ vào trong túi, hai đại Tiên Vương đạo thân cười ha ha:
– Tả Ngạn, hôm nay bốn miếng dị quả đã có chủ, ngươi ngược lại là hai bàn tay trắng.
Tả Ngạn Tiên Vương đạo thân hừ lạnh một tiếng, dứt bỏ Giang Nam, chui vào dưới cây, gầm lên giận dữ truyền đến, vị Tiên Vương này vậy mà sinh sinh đem gốc cổ thụ nhổ tận gốc, nâng lên đại thụ liền đi!
Hồ Tôn cùng Phong Nguyệt toàn lực ra tay, ngăn lại Giang Nam, lại vào lúc này, đột nhiên gầm lên giận dữ truyền đến, chỉ thấy dưới đảo nhỏ, trong huyệt động đen nhánh kia, cái lưỡi như là Huyết Hà bay ra, hướng sáu người trên đảo bay tới!
Tả Ngạn, Hồ Tôn cùng Phong Nguyệt đứng ở ngoài sơn cốc sắc mặt ngưng trọng, ngay ngắn hét lớn, tiên uy khủng bố của Tiên Hải Tả Ngạn, Tiên ấn cùng Quần Phương Bách Mỹ Đồ áp xuống, đem cái lưỡi kia định trụ một lát.
Chẳng những đầu lưỡi của tiền sử quái cáp bị định trụ, ngay cả Giang Nam, Giang Tuyết cùng Đạo Vương ở trên đảo cũng bị định trụ, không cách nào nhúc nhích!
– Đi!
Ba vị Tiên Vương đạo thân không bị trấn áp chút nào, đơn giản xuyên qua sơn cốc, phi thân mà ra. Hồ Tôn đứng ở trên đỉnh núi, nhìn về phía ba người Giang Nam, ha ha cười nói:
– Ba vị tiểu hữu, các ngươi nếu có kiếp sau, nên nhớ cái giáo huấn này, không thể đoạt thiên chi công.
Tả Ngạn Tiên Vương cười lạnh:
– Dù sao cũng là người trẻ tuổi, lộ vẻ non nớt.
Phong Nguyệt Tiên Vương thở dài nói:
– Đáng tiếc nàng kia…
Ba người bọn họ từng người tán đi uy năng của Tam đại pháp bảo, tiếng rống giận dữ của tiền sử quái cáp truyền đến, sơn cốc kịch liệt chấn động, vô số răng sắc bén boong boong rung động từ bên trong vách đá sơn cốc hiện lên, miệng lớn phi tốc khép lại, muốn đem ba người Giang Nam thôn phệ!
Mà vào lúc này, Giang Nam đột nhiên cười ha ha, đỉnh đầu đột nhiên nhiều ra một cái chén bể, lấy tay bắt lấy đại địa, sinh sinh đem hòn đảo nhỏ này giơ lên!
– Sư huynh, tỷ tỷ, chúng ta đi!
Chén bể bao lại ba người, nhô lên cao chấn động, phá toái hư không, phi độn mà ra, tiếng rống giận dữ truyền đến, một cái lưỡi dài vung ra, hướng chén bể bay tới, đúng là đầu tiền sử quái cáp kia!
Ngang…
Tiếng kêu của Ngưu Long truyền đến, tiếng chuông chấn động, đem cái lưỡi chấn đến như giật điện run rẩy không ngớt, chén bể dĩ nhiên bay ra hạp cốc, leng keng một tiếng rơi xuống đất.
Giang Nam nhặt lên chén bể, đem chén cùng đảo nhỏ nhét vào trong mi tâm mình, quát:
– Đi!
Ba người nhanh như chớp chạy không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Tả Ngạn Hồ Tôn Tam đại Tiên Vương hai mặt nhìn nhau, Hồ Tôn cười nói:
– Thiếu niên này ngược lại có vài phần bổn sự, rõ ràng có thể tránh được đầu lưỡi của tiền sử quái cáp, chỉ là hắn khiêng đi đảo nhỏ kia có cái gì, Khả Nhạc đã… Không tốt!
Hắn sắc mặt kịch biến, thất thanh nói:
– Tiểu tử này quá cơ linh, là mảnh vỡ đạo quả của tiền sử cường giả! Mau đuổi theo!
Hai Tiên Vương khác cũng lập tức tỉnh ngộ, đang muốn cất bước đuổi theo, đột nhiên chỉ nghe một tiếng ầm vang nổ mạnh, sơn cốc vỡ ra, một đầu quái vật khổng lồ thả người nhảy ra sào huyệt cực lớn, rõ ràng là đầu tiền sử quái cáp kia, bóng mờ khổng lồ rơi xuống, ừng ực một tiếng đem Tam đại Tiên Vương đặt ở dưới bụng.
Chương 2122: Trơn Mềm Sướng Miệng
Tiền sử quái cáp vô cùng nổi giận, thả người nhảy lên, vạch phá bầu trời, hướng phương hướng ba người Giang Nam chạy vội đuổi giết mà đi!
Sau khi đầu quái cáp này nhảy đi, chỉ thấy dưới bụng xuất hiện ba hố to người hình, Tả Ngạn, Hồ Tôn cùng Phong Nguyệt ba Tiên Vương đầy bụi đất từ trong hố to leo ra, quát:
– Đi mau, không thể để cho tiểu tử kia đem đạo quả của cường giả tiền sử đoạt đi!
Ba Tiên Vương theo sát đầu tiền sử quái cáp kia, về phía trước chạy như bay mà đi, phía trước, đầu tiền sử quái cáp kia vô cùng tức giận, thả người nhảy lên là mấy trăm dặm, lúc rơi xuống, giẫm đạp từng tòa núi lớn, giết chết không biết bao nhiêu tiên thú cùng hoa hoa thảo thảo!
Tại địa phương Vô Nhân khu này, ngoại trừ Tiên Quân, bất luận kẻ nào cũng không thể phi hành thời gian dài, thực lực cường đại như Giang Nam chỉ có thể nỗ lực phi hành một lát, chạy vội toàn bộ nhờ hai chân, sở trường của đầu tiền sử quái cáp này liền bày ra, liên tục nhảy lên, phi tốc hướng Giang Nam tiếp cận.
Ba Tiên Vương càng là theo đuổi không bỏ, chỗ chạy vội, bụi mù cuồn cuộn, như là ba đạo Nộ Long.
Lúc này ba người bọn họ mới tỉnh ngộ, tiền sử thánh dược là đạo quả của cường giả tiền sử nghiền nát, phía trên mảnh vỡ sinh trưởng ra Linh Dược, gốc cổ thụ dị quả này là sinh trưởng ở trên đảo nhỏ, như vậy chẳng phải là nói, hòn đảo nhỏ kia là đạo quả của cường giả tiền sử?
Ba Tiên Vương Tả Ngạn, Hồ Tôn cùng Phong Nguyệt, cùng với chư cường giả khác, mục tiêu đều đặt ở phía trên cổ thụ thuốc tiên, dù sao, đây là một cây ngụy thuốc tiên, tuy không bằng thuốc tiên chính thức thần kỳ như vậy, nhưng mà không phải chuyện đùa, là một hồi cơ duyên muôn đời khó kiếm!
Cổ thụ thuốc tiên kết xuất bốn trái cây tuy không đủ để cho bọn hắn tăng lên tới Tiên Quân cảnh giới, nhưng cũng có thể để cho tu vi bọn hắn thật lâu không cách nào đạt được tiến bộ, đạt được tăng lên trên phạm vi lớn, cách Tiên Quân cảnh giới càng tiến một bước!
Nhưng mà, bọn hắn bất luận kẻ nào cũng không để ý đến hòn đảo nhỏ kia, thuốc tiên mới là chí bảo trong mắt bọn họ, bất quá bọn hắn lại quên nguyên căn của thuốc tiên là ở trên đảo nhỏ!
Mà mục đích của Giang Nam, ngay từ đầu hiển nhiên thực sự không phải là cổ thụ dị quả, hay gốc ngụy thuốc tiên kia, mục đích của hắn thủy chung chính là hòn đảo nhỏ, so sánh với nhau mà nói, tuy ngụy thuốc tiên hấp thu không ít năng lượng bên trong tiền sử đạo quả, nhưng mà dù sao cũng không phải là thuốc tiên chân chính.
Khối mảnh vỡ đạo quả tiền sử nhìn như đảo nhỏ này, như trước ẩn chứa đại đạo còn sót lại của tiền sử cường giả, đạt được khối mảnh vỡ đạo quả này, hiệu lực của nó chỉ sợ so với gốc ngụy thuốc tiên kia còn cường đại hơn!
Lúc trước ba Tiên Vương thật không ngờ đảo nhỏ là đạo quả của tiền sử cường giả, nhưng giờ phút này nghĩ thông suốt điểm kia, tự nhiên không chịu buông tha Giang Nam, huống chi, Giang Tuyết cùng Đạo Vương cướp lấy hai trái cây khác, nếu bắt được ba người này, tất nhiên có thể để Tam đại Tiên Vương bọn hắn đạt được tăng lên thật lớn!
– Tiểu tử này rốt cuộc là cái địa vị gì? Cư nhiên xảo trá gian xảo như thế, ai cũng không ngờ rằng đảo nhỏ là mảnh vỡ đạo quả của tiền sử cường giả, hắn rõ ràng có thể ở trước tiên liền đem mục tiêu tập trung trên đảo nhỏ!
Hồ Tôn Tiên Vương gia tốc chạy như điên về phía trước, tán thán nói:
– Tiểu tử này không phải chuyện đùa, thực lực cũng cực kỳ cường đại, rõ ràng có thực lực kinh người, hơn nữa có dị bảo hình dáng chén bể kia, lại còn ẩn nhẫn thời gian dài như vậy, cuối cùng nắm lấy cơ hội, một lần hành động đào thoát!
Hắn khen không dứt miệng, mặc dù là địch nhân, nhưng hắn đối với Giang Nam cũng là cực kỳ bội phục.
Lúc trước Giang Nam cùng đạo thân của bọn họ liều mạng, là không tế lên chén bể, nếu tế lên chén bể, hắn tự nhiên có thể thong dong đem ba Tiên Vương đạo thân đánh chết.
Nhưng mà nếu như hắn thật sự làm như vậy, Tam đại trọng bảo của ba Tiên Vương treo cao trên sơn cốc kia sẽ oanh xuống, lưỡi dài của tiền sử quái cáp cũng sẽ để cho hắn hai mặt thụ địch, cuối cùng nhất một điểm chỗ tốt cũng kiếm không đến, ngược lại có khả năng chết.
Bởi vậy Giang Nam lựa chọn không tranh đoạt cổ thụ cùng bốn trái cây trên cây, mà là một bên cùng Tả Ngạn Tiên Vương đạo thân giao thủ, một bên lẳng lặng chờ đợi.
Đợi cho cổ thụ, trái cây bị Đạo Vương Giang Tuyết cùng ba Tiên Vương đạo thân chia cắt, ba Tiên Vương đạo thân rời đi, thúc dục pháp bảo trấn áp lưỡi dài quái cáp cùng ba người Giang Nam, để cho bọn hắn không cách nào ly khai đảo nhỏ, ba Tiên Vương lập tức thu hồi pháp bảo, để cho quái cáp ăn tươi ba người Giang Nam, trong nháy mắt ngắn ngủn này, cho Giang Nam một cái chớp mắt đào thoát kinh hồn!
Gần kề một cái chớp mắt, Giang Nam liền khiêng đi đảo nhỏ, tế lên chén bể, bay ra miệng lớn của quái cáp, đẩy lui lưỡi dài quái cáp, dùng xu thế sét đánh không kịp bưng tai, ngay cả ba Tiên Vương cùng đầu tiền sử quái cáp kia cũng không kịp phản ứng, liền nghênh ngang rời đi.
Bởi vậy, Hồ Tôn Tiên Vương mới đối với tôn sùng Giang Nam như thế.
– Chén bể?
Tả Ngạn Tiên Vương theo sát phía sau, đột nhiên nghĩ tới một chuyện, trầm giọng nói:
– Ta biết rõ người này là ai rồi. Nguyên lai là Huyền Thiên giáo chủ ở Tạp Đà Châu đánh vỡ Thập nhị Tiên Vương đại trận, đánh chết tất cả Chân Tiên cường giả của bát tiên cung! Người này là tế lên một ngụm chén bể, phá vỡ Thập nhị Tiên Vương đại trận uy danh hiển hách, có người suy đoán, chén bể trong tay hắn, là sau khi Tiên Thiên pháp bảo Vạn Chú Thiên Chung vỡ vụn hóa thành Tiên Thiên linh quang!
Tốc độ của Phong Nguyệt Tiên Vương cũng kinh người vô cùng, thủy chung cùng hai người khác sánh vai nói:
– Chính là người này rồi! Bất quá Tả Ngạn đạo huynh, tin tức của ngươi đã lạc hậu rồi. Huyền Thiên giáo chủ ở không lâu trước đại náo Tiên Thiên Lôi Hải Tiên Vực, Tiên Thiên Lôi Hải Tiên Vực đại loạn, thậm chí bị đánh chết một Tiên Vương cấp tiên thú, Tử Tiêu Tiên Vương tọa kỵ Độc Nhãn đạo nhân! Độc Nhãn đạo nhân đạo quả bị đánh nát, triệt để tử vong! Không chỉ có như thế, Tử Tiêu Tiên Vương đạo thân xuất động, dùng lực lượng Tiên Thiên Lôi Hải đến trấn áp hắn, nhưng vẫn bị người này đánh chết đạo thân, cướp sạch kho tiên vũ!
Tả Ngạn, Hồ Tôn thất thanh nói:
– Tại Tiên Thiên Lôi Hải Tiên Vực đánh chết đạo thân của Tử Tiêu Tiên Vương, cướp sạch kho tiên vũ, còn giết chết Độc Nhãn đạo nhân? Làm sao có thể?
Hồ Tôn Tiên Vương, Tả Ngạn Tiên Vương đều là Tiên Giới biên cương, tin tức bế tắc, mà Phong Nguyệt Tiên Vương ưa thích câu tam đáp tứ, đạo lữ phần đông, tin tức so với bọn hắn linh thông nhiều lắm.
Phong Nguyệt Tiên Vương trầm giọng nói:
– Không chỉ có như thế, Tử Tiêu Tiên Vương tự mình hàng lâm đuổi giết hắn, vẫn bị hắn đào thoát, thậm chí xúi giục rất nhiều vị đệ tử của Tử Tiêu Tiên Vương quay giáo. Tử Tiêu Tiên Vương lần này có thể nói là uy danh mất hết, không biết tức giận đến cỡ nào!
Trong nội tâm Tả Ngạn cùng Hồ Tôn càng thêm rung động, sắc mặt Tả Ngạn Tiên Vương thay đổi nói:
– Không có khả năng! Tử Tiêu Tiên Vương là cường đại cỡ nào? Gần với Tiên Quân cao thủ, há có thể bị hắn đào thoát?
Phong Nguyệt Tiên Vương nói:
– Ta còn nghe nói, sở dĩ hắn có thể đào thoát, chủ yếu là bởi vì Tử Tiêu Tiên Vương bị cừu gia thừa cơ gây thương tích, không thể không rút đi. Hơn nữa Huyền Thiên giáo chủ đem Tử Tiêu Tiên Vương trấn áp một tiền sử tà ma phóng xuất, dẫn xuất đại loạn, cho hắn cơ hội đào tẩu, ngược lại thực sự không phải là thực lực của hắn đã đến cấp độ bực này.
Tả Ngạn cùng Hồ Tôn liếc nhau, nhẹ nhàng thở ra, nếu Giang Nam bằng vào sức một mình từ trong tay Tử Tiêu Tiên Vương đào thoát, như vậy bọn hắn liền không thể không cân nhắc còn muốn tiếp tục đuổi giết Giang Nam hay không rồi.
Nhân vật có thể đại náo Tử Tiêu Tiên cung, lại để cho Tử Tiêu Tiên Vương ăn thiệt thòi lớn, bọn hắn cũng không thể trêu vào.
– Huyền Thiên giáo chủ hoàn toàn chính xác lợi hại, không hổ là Thần tổ thứ chín của Thần đạo.
Hồ Tôn ánh mắt chớp động, cười nói:
– Nếu có thể luyện hóa được đạo quả của hắn, đem đạo quả của hắn luyện thành thế thân, chúng ta chẳng phải là Thần tổ rồi hả? Thành tựu Thần tổ, tu thành Tiên Quân có hi vọng! Giá trị đạo quả của hắn, không thua tiền sử thánh dược!
Trong mắt Tả Ngạn Tiên Vương hiện lên nhất đạo tinh mang, Hồ Tôn Tiên Vương nói không sai, Giang Nam thân là người sáng lập Thiên Cung thứ chín, Thần đạo đệ cửu Thần tổ, có tiềm lực cùng bát Tiên Vương đồng dạng!
Bát Tiên Vương trùng kích Tiên Quân cảnh giới, hắn cũng có loại tiềm năng này!
Nếu luyện hóa đạo quả của hắn, như vậy tồn tại khác bị nhốt ở Tiên Vương cảnh giới, cũng có thể trùng kích Tiên Quân cảnh giới!
Hiện tại, Tiên Vương tỉnh ngộ lại lĩnh hội tới điểm này không nhiều lắm, nhưng theo thời gian chuyển dời, khẳng định có càng nhiều Tiên Vương nghĩ thông suốt điểm này, tiến đến bắt Giang Nam, luyện đạo quả của hắn!
– Nhanh giết đi qua, đừng cho đầu tiền sử quái cáp kia cướp đi đạo quả của tiền sử cường giả!
Phong Nguyệt Tiên Vương sắc mặt ngưng trọng nói:
– Bị quái cáp cướp đi đạo quả, đoạt được Tiên Thiên Bất Diệt Linh Quang trong tay Huyền Thiên giáo chủ, chỉ sợ đầu quái vật này liền có thể quét ngang đương thời rồi!
Ba người chạy vội như là Nộ Long, phi tốc tiếp cận quái cáp.
Mà vào lúc này, chén bể treo trên đỉnh đầu Giang Nam, nhanh chân chạy như điên, bước chân di chuyển như là bánh xe gió, Đạo Vương cùng Giang Tuyết theo sát tả hữu, Giang Nam dùng uy năng chén bể khắc chế một bộ phận áp chế trong Vô Nhân khu, để cho tốc độ ba người đều cực nhanh.
Giang Nam quay đầu nhìn lại, chỉ thấy giữa không trung một đoàn mây đen phi tốc di động, mây đen càng lúc càng lớn, như là sao chổi trụy lạc ầm ầm rớt xuống, rơi ở cách bọn hắn không xa, đem hai tòa núi lớn đè ép.
Chỗ hai tòa núi lớn biến mất, một đầu Thiềm Thừ vô cùng khổng lồ ngồi ở chỗ kia, cách bọn người Giang Nam còn có mấy trăm dặm.
Hô…
Một đầu lưỡi dài vung ra, như là Huyết Hà ở giữa không trung huy động, những nơi đi qua, dãy núi bị chặn ngang quét đoạn, từng ngọn núi bị quét đến giữa không trung, hung hăng hướng bọn người Giang Nam bay tới.
– Đầu quái cáp này thật sự là keo kiệt, không phải là đoạt một khối phá Thạch Đầu sao, có cần theo đuổi không bỏ, tính toán chi li như vậy sao? Cáp đạo huynh, ngươi không thể hào phóng một ít sao?
Giang Nam tức giận nói.
Hắn cùng với Đạo Vương, Giang Tuyết lập tức toàn lực thúc dục chén bể, chén bể chấn động, phát ra nổ mạnh giống như chuông lớn đại lữ, cuối cùng đem lưỡi dài Huyết Hà này chấn quay về.
Đông…
Đầu quái cáp kia một kích không trúng, lần nữa bốn chân đạp một cái, hô nhảy lên, bóng mờ như là Già Thiên đem ba người Giang Nam đang chạy trốn áp dưới thân thể.
Ba người cao cao tế lên chén bể, không có giống ba vị Tiên Vương Hồ Tôn trở tay không kịp bị ép vào trong đất như vậy, nhưng mà cảm giác lực lượng vô biên đè xuống, chấn đến khí cơ của ba người hỗn loạn không chịu nổi.
– Không xong, Hồ Tôn, Tả Ngạn đuổi giết lên đây!
Chương 2123: Trơn Mềm Sướng Miệng. 2
Giang Nam toàn lực nâng lên đầu quái cáp này, quay đầu nhìn lại, cau mày nói.
Tiền sử quái cáp rơi xuống, hai mắt to như là Huyết Nhật nhấp nhô, mọi nơi nhìn lại, tựa hồ có chút nghi hoặc.
Chỉ thấy bốn chân nó không có dính vào mặt đất, cũng phi tốc di động, tốc độ vậy mà cũng cực nhanh, để cho đầu quái cáp này cực kỳ khó hiểu.
Thứ này chỉ số thông minh có chút không cao, cấu tạo thân thể cũng chỉ có đầu và thân thể, không có cổ, thấy không rõ phía dưới của mình, chỉ có thể chớp chớp mắt to cảm giác được buồn bực hiếu kỳ.
Ba người Giang Nam tế lên chén bể, nâng lên đầu quái cáp này, nhanh chân chạy như điên.
Mà ở hậu phương, ba Tiên Vương Hồ Tôn, Phong Nguyệt, Tả Ngạn phi tốc tiếp cận.
– Hình người thuốc tiên!
Phong Nguyệt Tiên Vương vỗ tay cười to nói:
– Huyền Thiên giáo chủ, ngươi chính là hình người thuốc tiên, so với tiền sử thánh dược càng thêm dễ dàng bắt được! Hơn nữa ngươi bây giờ bị quái cáp trấn áp, trốn cũng trốn không thoát!
Hồ Tôn Tiên Vương cất bước đánh tới, cười nói:
– Phong Nguyệt đạo huynh, hắn so sánh với tiền sử thánh dược còn quý trọng hơn nhiều, hơn nữa so với tiền sử thánh dược càng thêm dễ dàng luyện hóa, sướng miệng trơn mềm! Trên người hắn còn có Tiên Thiên Bất Diệt Linh Quang, còn có đạo quả của tiền sử cường giả, bất luận cái gì đều khiếp sợ đương thời, giá trị phi phàm!
Tả Ngạn Tiên Vương chăm chú tới gần, sắc mặt không hề bận tâm, trong mắt đã có sát ý bắt đầu khởi động nói:
– Hai vị đạo huynh, ta chỉ muốn đạo Tiên Thiên Bất Diệt Linh Quang kia, những bảo vật khác, quy các ngươi.
Phong Nguyệt Tiên Vương cười nói:
– Ta muốn đạo quả của hắn!
Hồ Tôn Tiên Vương ha ha cười nói:
– Đã như vầy, như vậy mảnh vỡ đạo quả của tiền sử cường giả, liền quy ta sở hữu rồi. Bất quá ta còn muốn Thánh quả cùng cổ thụ trong tay các ngươi, hai quả Thánh quả khác, cũng muốn quy ta tất cả, như vậy mới có thể cùng các ngươi đạt được cân bằng!
– Hồ Tôn, ngươi muốn nhiều lắm, đã như vầy, như vậy tiểu đệ liền muốn vị nữ Hồ tiên kia rồi.
Phong Nguyệt Tiên Vương cười nói:
– Trong mắt ta, giá trị mỹ nhân nếu so với bất luận bảo vật gì đều trọng yếu! Tả Ngạn, ngươi có hại chịu thiệt rồi, có hứng thú đem nam Chân Tiên kia thu làm đệ tử hay không?
Hắn nói nam Chân Tiên là Đạo Vương, Tả Ngạn Tiên Vương hừ lạnh một tiếng:
– Vừa già lại ngạo, thu làm đệ tử cũng khó có thể quản giáo, không muốn cũng thế, giết chết là được!
– Vừa già lại ngạo?
Đạo Vương chán nản, hắn dáng vẻ tao nhã, tuyệt đại Vô Song, tuy có tóc trắng sinh sôi, nhưng cái loại khí thế muôn đời vô địch này lại làm cho Tiên Vương cũng xem hắn khó chịu.
Dù sao, hắn ở hạ giới vô địch năm ngàn bốn trăm vạn năm, dưỡng ra một loại khí thế bễ nghễ hết thảy khinh thường hết thảy, mà Tiên Vương ở trong tiên giới lại không phải là tồn tại vô địch, đơn thuần từ khí thế mà nói, tất cả Tiên Vương thậm chí đều thua Đạo Vương một bậc!
Chương 2124: Hành Hạ Tiên Vương
Lúc đối mặt Tiên Vương, Tiên Vương cũng có thể cảm giác được khí thế của hắn cao ngạo siêu tuyệt, vô địch tịch mịch, tâm hồn có một loại cảm giác áp bách nói không nên lời, đây cũng là nguyên nhân Tả Ngạn, Vân Hương các loại Tiên Vương đều không chào đón Đạo Vương.
Đôi câu vài lời tầm đó, ba Tiên Vương dĩ nhiên đem Giang Nam cùng bảo vật trên người hắn trở thành vật trong bàn tay, dẫn đầu phân phối một phen, liên thủ đánh tới.
Ba người Giang Nam lưng đeo quái cáp bỏ chạy, tốc độ sâu sắc chậm dần, mà vứt bỏ quái cáp, quái cáp sẽ thừa cơ ra tay giết tới, có thể nói là trước có Sói sau có Hổ, tiến thối lưỡng nan!
– Quay đầu!
Giang Nam đột nhiên thúc dục chén bể, chén bể vô cùng gian nan chuyển động, đầu quái cáp bị nâng ở trên chén kia tùy theo chậm rãi quay thân hình, trong nội tâm càng thêm nghi hoặc khó hiểu.
Đạo Vương cùng Giang Tuyết biết rõ ý nghĩa, lập tức tương trợ, quái cáp quay đầu tốc độ tăng nhiều, bất quá một lát, đầu quái cáp này liền chuyển nửa vòng, đối mặt bọn người Hồ Tôn.
Ba Tiên Vương Hồ Tôn, Phong Nguyệt cùng Tả Ngạn đang tế lên pháp bảo từng người, Tiên ấn có Hỗn Độn tự nhiên cùng tiên quang rủ xuống, uy năng khủng bố, áp lực kinh người, nữ tiên trong Quần Phương Bách Mỹ Đồ bay ra, lăng không phất phới, xa hoa đẹp đẽ, Tiên Hải Tả Ngạn sóng cồn ngập trời, Nhật Nguyệt đều xuất hiện, ba Tiên Vương từng người thúc dục pháp bảo, chuẩn bị đuổi giết ba người Giang Nam dưới bụng quái cáp.
Đầu tiền sử quái cáp kia nhìn thấy bộ dạng tình hình này, nhận ra đây là người tranh đoạt trái cây Bảo Thụ của mình, còn đem Bảo Thụ của mình nhổ tận gốc khiêng đi, cừu nhân gặp mặt, hết sức đỏ mắt, quái cáp không khỏi thốt nhiên tức giận, mở ra miệng lớn… cô một tiếng chấn động, đem ba Tiên Vương chấn đến khí tức hỗn loạn!
Bá…
Lưỡi dài giống như Huyết Hà bay ra, hung hăng quất vào phía trên tiên ấn của Hồ Tôn, đem cái tiên ấn này rút đến quay tròn xoay tròn, bay ngược mà đi, lưỡi dài rút đến rút đi, Phong Nguyệt Tiên Vương Quần Phương Bách Mỹ Đồ bị một đạo Huyết Quang rút trúng, cuốn ngược mà về, mà Tả Tiên Hải Tả Ngạn của Ngạn Tiên Vương, thì bị rút đến cơ hồ vỡ ra!
Ba Tiên Vương giận dữ, Hồ Tôn cao giọng quát:
– Con cóc chết tiệt, ngươi cúi đầu nhìn xem, tiểu tử đoạt bảo bối của ngươi ngay ở dưới bụng ngươi đấy!
Đầu quái cáp này không có cổ, tự nhiên không cách nào vặn vẹo đầu nhìn cái bụng của mình, chỉ thấy quái cáp nâng lên chân trước cực lớn, hô một tiếng hướng Hồ Tôn che xuống, Hồ Tôn vội vàng tránh né. Lại vào lúc này lưỡi dài giống như Huyết Hà rút ra, Hồ Tôn Tiên Vương thổ huyết, bị tại chỗ rút phi!
Lưỡi dài Huyết Hà như là roi ba ba ba rút đến rút đi, hai Tiên Vương khác vội vàng trái phải ngăn cản, gọi tới gọi lui, tránh né cuống quít.
Đầu quái cáp này thực lực kinh người, một mình liền làm cho ba Tiên Vương toàn lực ngăn cản.
PHỐC…
Đại màng che xuống, đem Phong Nguyệt Tiên Vương đánh vào lòng đất, Phong Nguyệt Tiên Vương đầy bụi đất phóng lên trời, cả giận nói:
– Hai vị đạo huynh, đồng loạt ra tay, toàn lực diệt trừ lão cóc này!
Chương 2125: Hành Hạ Tiên Vương. 2
Ba Tiên Vương gầm lên, toàn lực thúc dục pháp bảo của mình, Tiên Vương chi bảo bộc phát uy năng, khủng bố kinh người, hướng đầu quái cáp kia oanh khứ.
Trong cơ thể quái cáp truyền đến thanh âm chấn động xì xào, như là hát nói, tiếng trống nặng nề, chấn động huyết mạch của người, để cho người khí huyết sôi trào, gần muốn bạo liệt mà vong.
Đầu tiền sử quái cáp này cũng giết đến đỏ mắt, hai cái màng trảo, một đầu lưỡi dài, vung đến vung đi, đối chiến ba Tiên Vương cùng Tam đại Tiên Vương chi bảo, lại miệng phun gió tanh khói đen, ăn mòn tiên đạo, cùng ba Tiên Vương giết đến khó hoà giải.
Mà ở phía dưới, ba người Giang Nam toàn lực thúc dục chén bể, nâng đầu quái cáp này về phía trước chạy vội, chạy trốn nhanh chóng, đi sâu vào trong Vô Nhân khu, dẫn tới rất nhiều tiên thú cùng quái hoa quái thảo quái thụ trong Vô Nhân khu nhao nhao thăm dò trông xem thế nào, đàm luận không thôi.
– Cóc bay lên rồi…
Một cây tiền sử quái thụ thần thức chấn động, có chút hoảng sợ nói.
– Bay lên còn có thể chạy nhanh như vậy, thực lực cóc đại nhân quả nhiên vô cùng kinh người! Ta lúc nào mới có thể bay lên, tự do bay lượn?
Một đầu tiên thú mặt mũi tràn đầy cực kỳ hâm mộ, thần thức chấn động nói.
Đầu tiền sử quái cáp này giết đến cao hứng, đột nhiên nhảy dựng lên một cái, từ trên chén bể nhảy ra, một tiếng ầm vang nổ mạnh, áp sập một mảnh dãy núi. Hồ Tôn, Phong Nguyệt cùng Tả Ngạn ba Tiên Vương vội vàng tránh đi, bụi mù bay lên, loạn thạch văng khắp nơi.
Xì xào?
Đầu tiền sử quái cáp này rơi xuống đất, đột nhiên cảm thấy có chút kỳ quái, mình không có tiếp tục lăng không phi hành, mà là vô cùng chắc nịch ngồi dưới đất, khiến nó có chút rất không quen.
Ba Tiên Vương gào thét, dứt bỏ đầu quái cáp này, hổn hển hướng ba người Giang Nam ở tiền phương đang phát lực chạy như điên đánh tới, quái cáp đã tỉnh hồn lại, thả người nhảy lên, theo sát ba Tiên Vương, lưỡi dài bay ra, BA~ một tiếng quất vào trên mông đít của Phong Nguyệt Tiên Vương, rút đến hắn huyết nhục mơ hồ.
Phong Nguyệt Tiên Vương kêu thảm thiết, tiếng kêu ở trong Vô Nhân khu hoang vu kích động, truyền ra rất xa, càng để cho phiến Vô Nhân khu này lộ ra âm trầm quỷ dị gấp đôi, để cho mấy Tiên nhân đang lịch lãm rèn luyện xa xa rùng mình, vội vàng giữ vững tinh thần coi chừng phòng bị, miễn cho bị quái vật đánh chết.
Hô…
Quái cáp vung hai cái màng trước, thay nhau đánh về phía ba Tiên Vương trước mặt, lưỡi dài ba ba ba rút đến rút đi, để cho ba Tiên Vương như là lửa cháy bờ mông, liều mạng chạy như điên, e sợ cho bị lưỡi dài quất vào trên mông đít, cũng lo lắng bị đầu quái cáp này một cái tát đánh vào trong lòng đất.
Mà ở phía trước bọn hắn, Giang Nam cùng Đạo Vương, Giang Tuyết cũng đang liều mạng chạy trốn, e sợ cho bị ba Tiên Vương đuổi theo.
Tiền sử quái cáp so với núi lớn còn muốn khổng lồ tung nhảy như bay, quanh thân sáu người phía trước tràn ra tiên quang, đỉnh đầu có pháp bảo trôi nổi, trở thành một đạo kỳ cảnh trong Vô Nhân khu.
– Ta cảm ứng được, đã tới trung tâm bạo động của Vô Nhân khu rồi!
Giang Tuyết đột nhiên nói:
– Bão táp của Vô Nhân khu, là từ nơi ấy thổi ra!
Nàng vừa dứt lời, Giang Nam cùng Đạo Vương cũng lập tức cảm ứng được Vô Nhân khu đối với Tiên đạo áp chế càng ngày càng kịch liệt, điều này nói rõ bọn hắn đã sắp đến một cấm khu trong Vô Nhân khu thánh dược!
Lúc trước bọn hắn đi, chỉ là ở vào biên giới Vô Nhân khu thánh dược, cũng đã vô cùng nguy hiểm. Thậm chí ngay cả Vân Hương Tiên Vương cũng bị đánh chết một lần, không biết bao nhiêu Chân Tiên bị quái cáp cùng quái vật kỳ dị trong Vô Nhân khu giết chết, có người thân tử đạo tiêu.
Mà biên giới Vô Nhân khu lại còn thuộc về địa phương an toàn khách quan, tiến vào Cấm khu, mới thật sự là địa phương nguy hiểm!
Năm đó bọn người Phượng Nghi Tiên Vương là xâm nhập Vô Nhân khu, xâm nhập cấm địa, bị chết chỉ còn lại có nàng, kinh nghiệm nguy hiểm so với Giang Nam hiện tại muốn nguy hiểm gấp trăm lần!
Đột nhiên, tiền sử quái cáp thả người nhảy lên, từ trên đỉnh đầu mấy người Hồ Tôn Tiên Vương phóng qua, một tiếng ầm vang rơi xuống, lại tự đặt ở phía trên chén bể trên đỉnh đầu bọn người Giang Nam.
Quái cáp buồn bực, chỉ cảm thấy mình lại lăng không phi hành, không khỏi đại hỉ, không cần bọn người Giang Nam xoay chén bể, đầu quái cáp này liền rì rì hoạt động thân thể cao lớn, xoay đầu lại, hướng Hồ Tôn, Tả Ngạn cùng Phong Nguyệt ở phía sau đánh đập tàn nhẫn.
Giang Nam thầm nghĩ một tiếng không xong, lưng cõng đầu quái cáp này tuy có thể ngăn cản bọn người Hồ Tôn, nhưng như thế nào vùng thoát khỏi đầu quái cáp này quả thực là khó hắn.
Hắn trộm lấy mảnh vỡ đạo quả của tiền sử cường giả, quái cáp tất nhiên sẽ đối với hắn theo đuổi không bỏ, sẽ không bỏ qua hắn, hôm nay đầu quái cáp này tuy có thể trợ giúp bọn hắn chống cự ba Tiên Vương công kích, nhưng hơi không cẩn thận, cũng sẽ đối với bọn họ thống hạ sát thủ.
Quái cáp cường đại như thế, ba Tiên Vương bị đánh cho chật vật không chịu nổi, huống chi bọn hắn?
Giang Nam kiên trì, tiếp tục nâng đầu tiền sử quái cáp này chạy như điên về phía trước, cũng không lâu lắm, hắn ở trên đường gặp được một ít tiên nhân đã xâm nhập nơi đây, những tiên nhân này nhìn thấy quái cáp lăng không bay tới, nguyên một đám ngốc trệ, vội vàng vọt qua một bên tránh né, ngơ ngác nhìn xem đầu quái cáp này chạy về phía trước.
Mà ở sau quái cáp, là ba Tiên Vương nộ khí trùng thiên, khiến các tiên nhân này càng thêm ngốc trệ chính là, Hồ Tôn, Phong Nguyệt cùng Tả Ngạn Tam đại Tiên Vương này là tồn tại tiếng tăm lừng lẫy, rõ ràng bị đầu quái cáp kia rút đến mặt mũi bầm dập, lại còn theo đuổi không bỏ, liên tục hướng quái cáp thống hạ sát thủ.
– Ba Tiên Vương kia có khuynh hướng thích hành hạ sao?
Một Chân Tiên trợn mắt há hốc mồm, lẩm bẩm nói:
– Bọn hắn rõ ràng đánh không lại đầu quái cáp này, lại còn dốc sức liều mạng đuổi đi qua bị đánh…
Tiên nhân nghĩ như hắn số lượng cũng không ít, ở bọn hắn xem ra, ba Tiên Vương bị rút cực kỳ thê thảm, lại còn chết truy không phóng, đưa lên bị đánh, phảng phất bị quái cáp rút rất là khoái hoạt vậy.
Trong vùng cấm, nguy hiểm lần ra, có thể nói khắp nơi hung hiểm, tại đây còn có thể chứng kiến Hắc Phong quét qua lưu lại dấu vết khủng bố, đại địa bị xé nứt, lưu lại đạo đạo khe rãnh, hư không bị hủy diệt, khắp nơi đều là vết rách rậm rạp chằng chịt, hơi không cẩn thận sẽ bị kéo vào trong hư không, muốn chạy trốn cũng không thể chạy ra.
Đây cũng không phải là nguy hiểm nhất, ở trong vùng cấm, còn có Hắc Phong còn sót lại, qua lại gào thét, lòng đất có dị hỏa tuôn ra, đụng phải sẽ bị điểm đốt, dị thủy phún dũng, dính lên một tia sẽ hóa thành huyết thủy.
Trừ lần đó ra, còn có tiền sử sinh linh cường đại ở chỗ sâu trong Cấm khu chạy ra, xuất quỷ nhập thần, giết người vô hình, thời điểm hành động như là từng đạo khói đen đem tiên nhân bao phủ, khói đen qua đi, chỉ để lại một đống bạch cốt.
Càng xâm nhập Cấm khu, đối với tiên đạo áp chế liền càng mạnh, thậm chí ngay cả tiên đạo thần thông cũng dần dần mất đi uy lực, không cách nào vận dụng!
Không chỉ có như thế, uy lực của tiên gia chi bảo cũng dần dần đánh mất, tại đây tràn đầy quy tắc cổ quái, để cho nơi này trở nên càng thêm hung hiểm, nhưng tiền sử sinh linh sinh sống ở chỗ này lại có thể vận dụng tiền sử đại đạo, trở nên càng thêm có lực uy hiếp.
Giang Nam, Giang Tuyết cùng Đạo Vương khiêng quái cáp chạy như điên, đầu quái cáp này vô cùng cường đại, những tiền sử sinh linh du đãng trong vùng cấm kia cũng không dám trêu chọc, khiến bọn hắn bình an nhảy vào chỗ sâu nhất trong Cấm khu.
Hồ Tôn, Phong Nguyệt cùng Tả Ngạn Tiên Vương theo sát phía sau, cùng một chỗ giết tới, phía trước đột nhiên xuất hiện một cánh cửa, bên trong vẫn có Hắc Phong tràn ra, tại đây hẳn là nguồn suối của Hắc Phong, trung tâm cấm địa!
Chỉ nghe một tiếng trống nổ mạnh vang lên, ba người Giang Nam nâng đầu quái cáp này hướng trong môn hộ phóng đi, thể tích quái cáp quá lớn, đâm vào trên môn hộ, phù phù một tiếng rơi xuống đất, vừa gặp ba Tiên Vương Hồ Tôn vọt tới, trở tay không kịp, bị quái cáp áp ở dưới thân thể.
Đầu quái cáp này ngồi ở trên người ba Tiên Vương, quơ quơ đầu, vẫn có chút buồn bực, chẳng biết tại sao mình trong lúc đó lại không thể bay.
Dưới mông đít nó, ba Tiên Vương một hồi khó thở, cũng may đầu quái cáp này thả người nhảy lên, nhảy ra ngoài, ba người nhẹ nhàng thở ra, lúc này nhảy vào bên trong tòa môn hộ tiền sử kia.
– Huyền Thiên giáo chủ, ta muốn đem ngươi bầm thây vạn đoạn!
Sắc mặt Hồ Tôn tái nhợt, lạnh lùng nói.
Ba người Giang Nam, Giang Tuyết cùng Đạo Vương đi đầu một bước, xuyên qua môn hộ Cấm khu, bước vào trong đó, mới vừa tiến vào, liền gặp kiến trúc tiền sử hùng tráng nguy nga dũng mãnh vào mắt của bọn hắn.
Tại đây dãy núi nghiền nát, tràn ngập khí tức tiền sử già nua tang thương, mảnh không gian này vậy mà không có hoàn toàn hủy diệt ở bên trong tịch diệt kiếp cổ xưa, như trước bảo tồn nguyên vẹn, còn có thể chứng kiến Thánh Điện tiền sử rộng rãi bao la hùng vĩ, chằng chịt hấp dẫn phân bố ở bên trong dãy núi.
Những cung điện này rách tung toé, hẳn là tịch diệt kiếp tạo thành ảnh hưởng, từ tình huống chút ít Thánh Điện rách rưới cùng sông núi hủy diệt này, cũng có thể thấy được uy lực tịch diệt kiếp!
Trong mỗi một tòa Thánh điện, đều có một tấm bia đá khổng lồ cao vút trong mây, có chút tấm bia đá đã đứt gãy, hủy ở bên trong tịch diệt kiếp, xa xa nhìn lại, trên tấm bia đá tựa hồ có văn tự, chỉ là khoảng cách quá xa, xem không rõ ràng.
Đại đạo quái dị áp chế, để cho bọn hắn không cách nào vận dụng bất luận tiên đạo gì, muốn xem văn tự trên tấm bia đá, chỉ có thể đi đến phụ cận.
Không chỉ có như thế, tại đây còn tràn ngập khí tức mục nát, ở trên không chút ít Thánh Điện kia, từng ngụm quan tài cực lớn trôi nổi, quay chung quanh tấm bia đá chậm rãi chuyển động, có chút nắp quan đã mở ra, hẳn là bị Hắc Phong quét, đem hắc thi tiền sử ở bên trong quan tài thổi ra Cấm khu.
Lúc Hắc Phong tàn sát bừa bãi, những thi thể bên trong hắc quan này hẳn là những độc thủ âm trầm khủng bố trong Hắc Phong kia.
Âm thanh chấn động rầm rập truyền đến, nặng nề kinh người, những âm thanh chấn động này đến từ những quan tài kia, trong quan tài âm thanh chấn động không ngừng.
Đột nhiên, Giang Nam chứng kiến một quan tài sau khi phát ra một tiếng chấn động, nắp quan tài mở ra, một thân ảnh ngăm đen từ trong quan tài trụy lạc, ở giữa không trung lập tức biến mất.
– Có cổ quái…
Hắn thấp giọng nói.
Áo giáp trên người Đạo Vương tự động tróc ra, tựa hồ biến thành phàm vật, đã không có bất luận uy năng gì, mà Ngọc Như Ý ngũ sắc trong tay Giang Tuyết cũng mất đi ngũ sắc sáng bóng, khôi phục tầm thường.
Tất cả pháp bảo trên người bọn họ, hết thảy đã không có bất luận uy năng gì, trong cơ thể của bọn họ tuy có pháp lực lưu động, nhưng bất luận uy lực gì đều không thể phát huy, chỉ có thể bằng vào lực lượng thân thể.