[Dịch] Đế Tôn
Tập 301 [Chương 2126 đến 2130]
❮ sautiếp ❯Chương 2126: Thuyền Không Đáy
Giang Nam thử thúc dục Nguyên Thủy đại đạo thoáng một phát, Nguyên Thủy đại đạo cũng trở nên cực kỳ khó có thể thúc dục.
Nguyên Thủy đại đạo của hắn bao hàm toàn diện, dung nạp Tiên đạo, Bất Không, Tịch Diệt, Chú đạo, trong đó Tiên đạo, Bất Không, Chú đạo đều bị áp chế, chỉ có Tịch Diệt đại đạo còn có thể thúc dục.
Không chỉ có như thế, uy năng của Tịch Diệt đại đạo ngược lại so với dĩ vãng còn muốn kinh người, tràn đầy lực lượng hủy diệt hết thảy, phảng phất là cảm ứng được trong phiến thiên địa chưa tan vỡ này, có được năng lượng cùng đại đạo của tịch diệt kiếp còn sót lại chấn động, bởi vậy Tịch Diệt đại đạo hưng phấn gấp đôi!
Có thể vận dụng Tịch Diệt đại đạo, cái chén bể kia cũng không bị trấn áp uy năng, Tiên Thiên Bất Diệt Linh Quang trong chén bể chất chứa chính là Bất Diệt đại đạo, coi như là tịch diệt kiếp bộc phát, Tiên Thiên Bất Diệt Linh Quang cũng có thể bộc phát ra uy năng vô cùng vô lượng, đối kháng tịch diệt kiếp!
Bọn hắn tiến về phía trước, chưa có chạy ra bao xa, liền gặp một bộ bạch cốt xuất hiện ở cách đó không xa, đây là một đầu tiên thú chi cốt, mặt ngoài cốt cách lạc ấn lấy tiên đạo hoa văn kỳ dị, nếu có tâm nghiên cứu, tất nhiên có thể từ trong chút ít tiên đạo hoa văn này suy diễn ra một môn tiên thú bổn mạng thần thông!
Giang Nam thô sơ giản lược nhìn một chút, trong lòng hơi chấn, tiên đạo hoa văn trên cốt cách đầu tiên thú này cực kỳ thâm ảo, lạc ấn chính là Tiên Vương cấp tiên thú thần thông, chỉ sợ là Tiên Vương cấp cường giả!
Giang Nam biết rõ chém giết Tiên Vương là khó khăn bực nào, mà ở chỗ này, thậm chí có một đầu Tiên Vương cấp chết ở lối vào Cấm khu.
Xem Tiên Vương thú cốt cực lớn này, hẳn là đã chết thật lâu, tiên đạo hoa văn đã có chút không rõ lắm, đã không có bao nhiêu giá trị nghiên cứu.
Đạo Vương phóng mắt nhìn đi, chỉ thấy xa xa có bóng người lắc lư, hẳn là Tiên nhân tiến vào nơi đây, hơn nữa số lượng cũng không ít.
Bọn hắn ở sơn cốc do miệng cáp biến thành chậm trễ một thời gian ngắn, có chút tiên nhân chắc hẳn không có bị sơn cốc hấp dẫn, sớm chạy tới đây.
– Phiến Cấm khu này đã bạo phát không chỉ một lần, dĩ vãng chắc hẳn cũng có không ít người tới đây. Lúc này đây Cấm khu mở ra, đã có người trước chúng ta một bước đến nơi đây. Lão đạo trong miếu nhỏ, nói Tiên Thiên tiên vực chắc hẳn là ở chỗ này!
Đạo Vương tâm thần kích động, Tiên Thiên tiên vực có thể ký thác đạo quả đối với bất luận Chân Tiên cùng Tiên Vương gì mà nói đều rất trọng yếu, là căn bản Tiên Vương lập mệnh, hơn nữa có được uy năng vô biên, vô luận lực phòng ngự hay là lực công kích cũng có thể đạt tới cấp độ Tiên Quân!
Lần trước Giang Nam có thể xâm nhập Tử Tiêu Tiên Vương Tiên Thiên Lôi Hải Tiên Vực, chủ yếu là bởi vì Tử Tiêu Tiên Vương không có mặt, hơn nữa Giang Nam có được tiểu ấu giao huyết mạch Hỗn Độn Long tổ, cộng thêm hắn khống chế lấy Tiên Thiên Bất Diệt Linh Quang biến thành chén bể, lúc này mới có thể ở trong Tiên Thiên Lôi Hải Tiên Vực qua lại tự nhiên.
Dù vậy, Giang Nam ở đó cũng tao ngộ hung hiểm thật lớn, cơ hồ đình trệ!
Mà trong miệng lão đạo trong miếu nhỏ nói, phiến Tiên Thiên tiên vực trong Vô Nhân khu, hiệu lực so với Tiên Thiên Lôi Hải Tiên Vực còn mạnh hơn một phần, cường đại tương đương, hẳn là một tòa tiên vực tiếp cận đạo cung!
Nếu có thể có được tiên vực bực này, là lập mệnh căn bản của bọn người Giang Nam, khống chế tiên vực, bát Tiên Vương cũng mơ tưởng đánh vào trong đó, cái này là tiền vốn để bọn người Giang Nam ở Tiên Giới đứng vững nền móng!
Đến một bước đó, Tiên nhân Tam Giới liền có thể liên tục không ngừng tiến vào Cổ Tiên Giới, để cho bọn người Giang Nam có được thế lực của mình, đủ để cùng với thế lực Tiên Vương khác chống lại!
Khi đó, Hồng đạo nhân Quân đạo nhân thượng giới truyền đạo, trở thành Tiên đạo Đạo Tổ mới, hệ thống Tiên đạo mới cùng Thần đạo Tiên đạo hệ thống cũ va chạm, thôi động đại thế của Cổ Tiên Giới, thế tất sẽ đem Tiên đạo đẩy hướng một niên đại huy hoàng trước nay chưa có!
Mà hết thảy những thứ này, đều cần bọn người Giang Nam ở Cổ Tiên Giới đứng vững nền móng, cầm xuống phiến Tiên Thiên tiên vực trong vùng cấm này!
Giang Tuyết quay đầu nhìn lại, chỉ thấy môn hộ Cấm khu như là hư ảnh, có chút lắc lư, hư ảnh dần dần trở nên mỏng, nói khẽ:
– Cấm khu bạo động, giải khai tòa môn hộ này, chỉ sợ tiếp qua không lâu, môn hộ sẽ khép kín. Chúng ta mau chóng tìm được phiến Tiên Thiên tiên vực kia, rời khỏi nơi đây, nếu không môn hộ khép kín, muốn đi ra ngoài sẽ rất khó khăn.
Giang Nam gật đầu, môn hộ Cấm khu khép kín, muốn đi ra ngoài chỉ có thể chờ đợi Cấm khu bạo động tiếp theo, giải khai môn hộ, mà ai cũng không biết phiến Cấm khu này lúc nào mới bạo động lần nữa.
Hơn nữa, Cấm khu bạo động là hung mãnh bực nào? Mặc dù là loại tồn tại như bát Tiên Vương kia, cũng không dám nói mình có thể ở trong bạo động còn sống sót, huống chi nơi này là trung tâm bạo động?
Nếu bị khốn ở chỗ này, chỉ sợ không người có thể còn sống đi ra ngoài!
Giang Nam khí cơ cảm ứng, quay đầu nhìn lại nói:
– Hồ Tôn, Phong Nguyệt cùng Tả Ngạn Tiên Vương xông tới rồi, không cần để ý bọn hắn. Chúng ta đi! Còn có, công pháp tại đây chỉ có thể lạc ấn xuống nghiên cứu, tốt nhất không nên trực tiếp tu luyện, nếu không vô cùng có khả năng sẽ như lão đạo trong miếu nhỏ nói, bị người đọc đến một thân đại đạo cùng trí nhớ!
Đạo Vương cùng Giang Tuyết trong lòng nghiêm nghị, gật đầu không thôi.
Trong cấm địa phong ấn thời đại không biết là đại đạo thời đại gì, cực kỳ quỷ dị, thật giả Tử Tiêu Tiên Vương, trong đó Tử Tiêu giả dối là xuất từ nơi đây.
Chương 2127: Thuyền Không Đáy. 2
Tuy không có thể xác định, công pháp của Tử Tiêu Tiên Vương giả là ngoại lệ, hay là tính phổ biến của thời đại thần bí kia, công pháp có thể đọc đến trí nhớ cùng đại đạo người khác, vẫn là phải cẩn thận thì hơn.
Lúc này bác Tiên Vương Hồ Tôn đã sát nhập môn hộ, mọi nơi nhìn một cái. Lập tức cảm ứng được tiên đạo thần thông cùng pháp bảo của mình hết thảy không cách nào vận dụng, không khỏi liếc nhau, trở nên cảnh giác lên, không có tùy tiện hướng bọn người Giang Nam đánh tới.
Bọn hắn có thể thành tựu Tiên Vương, tự nhiên cũng không phải là hư danh nói chơi, biết rõ Cấm khu khủng bố. Tại địa phương bực này, khắp nơi tràn ngập tiền sử cấm pháp quỷ dị, nếu là hơi không cẩn thận, ngay cả bọn hắn cũng sẽ táng thân ở chỗ này!
Thi cốt tiên nhân ở đây, đã nói sáng tỏ cấm địa hung hiểm!
Ba người Giang Nam đi ở phía trước, hướng thánh điện của trung tâm vùng cấm tiến đến, cũng không lâu lắm. Bọn hắn đi đến bên cạnh một sông lớn mênh mông, đoạn đi đường đi của bọn hắn.
Sông lớn rộng chừng mấy vạn dặm, trung tâm sương trắng bao la mờ mịt, có mấy tiên nhân đã tới nơi đây, đứng ở bờ sông quan sát nhìn qua, tựa hồ đang chờ đợi cái gì. Giang Nam theo ánh mắt của bọn hắn nhìn lại, chỉ thấy xa xa trong sương trắng mông lung, có một chiếc thuyền nhỏ, trên thuyền nhỏ bóng người lắc lư, chạy nhanh hướng ở chỗ sâu trong sương trắng.
Bên cạnh sông lớn còn có một tấm bia đá, trên tấm bia đá không có văn tự. Thần thức của Giang Tuyết bắt đầu khởi động, đụng vào tấm bia đá, chỉ thấy trên tấm bia đá đột nhiên hiện ra một ít phù văn, phù văn biến hóa, vậy mà xuất hiện văn tự Cổ Tiên Giới.
– Gặp chín thì chở, không chín thì thôi.
Giang Tuyết đọc đi, nói khẽ:
– Đây là ý gì?
– Lại tới mấy người cạnh tranh nữa…
Một vị Chân Tiên thoáng nhìn ba người Giang Nam, thấp giọng nói:
– Chúng ta chờ ở chỗ này đã lâu rồi, thật vất vả mới đợi đến thuyền tới, lại bị người đoạt tư cách lên thuyền, lần này tiến về trước không nên tái xuất hiện nhân vật hung ác như Lỗ Hạc Tiên Vương rồi.
– Lần này nhiều hơn một người, như thế nào cho phải?
…
Giang Nam tiến lên, thi lễ nói:
– Mấy vị đạo huynh, xin hỏi những lời trên tấm bia đá này là có ý gì?
Bảy vị Chân Tiên kia hẳn là tán tu Tiên Giới, kết làm một cái đoàn thể, như tới gần biên giới chi địa của Vô Nhân khu, rất nhiều tán tu không có thế lực thường thường tự thành nhất phái, thành lập địa bàn thuộc về mình, cũng là tự do tự tại. Bên trong Tán tu cũng có cường giả, không thể khinh thường, ví dụ như Nam Quách tiên ông lừng lẫy nổi danh, là một vị tán tu.
Chân Tiên cầm đầu cười nói:
– Chiếc thuyền nhỏ phía trước kia, nhất định phải có chín người mới có thể xuyên qua sông, nhiều người, ít người, đều chìm vào trong sông, cho nên gọi là gặp chín thì đi, không chín thì thôi. Đạo hữu, ba người các ngươi tăng thêm bảy người chúng ta, đã vượt qua chín người, chi bằng có một người lưu ở nơi đây, mới có thể vượt qua sông lớn này. Chúng ta đã chờ đợi lâu rồi, đạo hữu có thể lưu lại một người hay không?
Trong sông, chiếc thuyền nhỏ kia phản hồi, trong thuyền đứng một đạo nhân ảnh, khởi động sào trúc thật dài, thuyền nhỏ cực nhanh, nhoáng một cái liền tới đến bên cạnh bờ.
Lúc này, đạo nhân ảnh trên thuyền nhỏ kia mới dần dần rõ ràng, là một người đưa đò toàn thân bao phủ ở dưới áo đen, quanh thân tràn ngập rét lạnh chi khí, lẳng lặng đứng ở trong đò.
Chiếc thuyền nhỏ kia cực kỳ kỳ lạ, chỉ có mạn thuyền, lại không có đáy thuyền, trôi nổi trên mặt sông, sương trắng lượn lờ.
Giang Nam suy nghĩ một lát, hướng Đạo Vương cùng Giang Tuyết nói:
– Sư huynh, tỷ tỷ, các ngươi đi đầu qua sông, ta đi tiếp theo.
Đột nhiên, chỉ nghe một thanh âm cười nói:
– Huyền Thiên, ngươi không có lần nữa rồi!
Giang Nam quay đầu nhìn lại, chỉ thấy xa xa bóng người lắc lư, ba Tiên Vương Hồ Tôn đi tới, Giang Nam nhíu mày, vội vàng lên thuyền, Giang Tuyết cùng Đạo Vương cũng leo lên thuyền nhỏ, bảy vị Tán tiên kia cuống quít nhảy lên, kêu khổ nói:
– Ba vị đạo hữu, hiện tại nhiều ra một người, các ngươi xem, có nên xuống dưới một cái hay không?
Ba Tiên Vương đã đến, thần thức đảo qua tấm bia đá trên bờ sông, ba Tiên Vương cười ha ha, thả người nhảy lên trên thuyền, cười lạnh nói:
– Gặp chín thì đi, không chín thì thôi. Hiện tại nhiều ra bốn người, các ngươi ai nhảy đi xuống?
Tả Ngạn Tiên Vương lấy tay bắt lấy một Chân Tiên, ném vào trong sông, lạnh nhạt nói:
– Hiện tại chỉ cần ba người nhảy đi xuống là được rồi.
Chân Tiên kia bị quăn vào trong sông, đột nhiên kêu thảm một tiếng, không biết bị cái gì đó mạnh mẽ kéo vào đáy sông, đón lấy trong sông ừng ực ừng ực hướng ra phía ngoài chảy ra huyết hoa.
Ba Tiên Vương nhìn về phía Giang Nam, Đạo Vương cùng Giang Tuyết, cười lạnh không thôi.
Người đưa đò yên lặng, khởi động sào trúc, thuyền nhỏ không đáy huy động, hướng trong sông chạy tới, khoảng cách bờ sông càng ngày càng xa.
Mà chiếc thuyền nhỏ này đang dần dần chìm nghỉm, sương trắng đánh tới, càng ngày càng cao.
Bảy tán tu Chân Tiên kia trong khoảnh khắc liền chết một người, những người khác nơm nớp lo sợ, giận mà không dám nói gì.
– Huyền Thiên giáo chủ cũng không thể nhảy xuống, hắn là bảo bối.
Hồ Tôn Tiên Vương lấy tay, nắm lên một tán tu, rì rì để vào trong sông, chậm rãi buông tay, cười nói:
– Hiện tại chỉ cần nhảy xuống hai người rồi.
Phong Nguyệt Tiên Vương cũng nắm lên một tán tu Chân Tiên, cười tủm tỉm nói:
– Cô nương, làm đạo lữ của ta, ngươi cũng không cần nhảy đi xuống. Nếu không, nhảy đi xuống người, sẽ là cô nương ngươi rồi.
Thuyền nhỏ đã chạy nhanh nhập vào trong sông, nước sông dần dần tràn ngập đến thân thuyền, tiếp qua không lâu sẽ chìm vào trong sông, Giang Nam đột nhiên cười nói:
– Ba vị Tiên Vương, không bằng vẫn là ta nhảy đi xuống a.
Hắn thả người nhảy lên, chỉ nghe phù phù một tiếng, Giang Nam dĩ nhiên nhảy xuống sông.
Hồ Tôn, Phong Nguyệt cùng Tả Ngạn Tiên Vương nghẹn ngào kinh hô, bọn hắn ngược lại không để ý tánh mạng Giang Nam, mà là đang lo lắng đạo quả cùng bảo bối trên người hắn!
Ba người vội vàng ghé vào vách thuyền nhìn đi, chỉ thấy sông lớn gió êm sóng lặng, bình thản không có sóng, Giang Nam rơi vào trong nước, đã biến mất vô tung.
Ba Tiên Vương thất hồn lạc phách, thật lâu không nói, tựa hồ so với Giang Tuyết cùng Đạo Vương còn muốn thương tâm.
Về phần Giang Tuyết cùng Đạo Vương, thì sắc mặt bình tĩnh như trước, tựa hồ cũng không vì Giang Nam chủ động nhảy sông mà bi thương chút nào.
Ừng ực, ừng ực…
Trong nước sông lật lên huyết hoa nồng đậm, ba Tiên Vương tâm đều nguội lạnh, Phong Nguyệt Tiên Vương rơi lệ, thở dài nói:
– Đáng thương đạo quả của ta…
Người đưa đò trong thuyền nhỏ kia khởi động sào trúc, tốc độ thuyền nhỏ cực nhanh, trong khoảnh khắc liền chạy nhanh nhập trong sương mù dày đặc, trước mắt ba Tiên Vương là sương mù dày đặc, Hồ Tôn thở dài, trong nội tâm vạn phần thất lạc nói:
– Tiểu tử này, rõ ràng tình nguyện tự vận mà chết…
Rầm Ào Ào…
Chỗ Giang Nam rơi xuống nước, nước sông đột nhiên cuồn cuộn, đầu lâu Giang Nam chậm rãi lộ ra mặt nước, đầu lâu dần dần bay lên, lộ ra cổ, lồng ngực, hắn cất bước mà đi, từ trong nước từng bước một đi ra.
Hắn đạp sóng mà đi, nước sông trên người tự động từ trên thân thể cùng quần áo tróc ra, thậm chí ngay cả bọt nước trên sợi tóc cũng từng khỏa trợt xuống, chỉ thấy ở phụ cận hắn, đột nhiên nước sông quay cuồng, một mảnh xúc tu dài hẹp vừa thô vừa to từ trong sông bay lên, hướng hắn xoắn tới.
Phía trên cái xúc tu kia trải rộng miệng lớn như thùng nước, từng cái miệng lớn mở ra, hàm răng rậm rạp, xoẹt zoẹt~ xoẹt zoẹt~ cắn động, phía trên mỗi đầu xúc tu đều có mấy trăm miệng mở lớn, khủng bố kinh người!
– Muốn ăn ta? Không dễ dàng như vậy! Quái vật, để cho ta nhìn xem diện mục thật của ngươi!
Giang Nam đứng trên mặt sông, lấy tay bắt lấy một đầu xúc tu cực lớn, dùng sức hất lên, đột nhiên nước sông lật lên sóng cồn ngập trời, một quái vật khổng lồ giống như hòn đảo lớn bị hắn sinh sinh từ trong sông cầm lên, hung hăng nện trên mặt sông!
Chỉ thấy, mặt sông nổ tung, vô số xúc tu mạn thiên phi vũ, phát nát mặt sông, kinh người vô cùng, phía trên xúc tu kia bóng người tung bay, treo vô số cỗ thi thể khô quắt, theo xúc tu múa mà hoa chân múa tay vui sướng!
Chương 2128: Não Quái Trong Sông
Đó là các Chân Tiên ngã vào trong sông, tiên nhân chết ở trong sông nhiều vô số kể, giờ phút này đều bị đầu ma quái kia đọng ở phía trên xúc tu, xúc tu kia dài ra miệng lớn dữ tợn cắn cái ót của những Chân Tiên này, lộ ra tai mắt mũi miệng, hàm răng sắc bén cắt nhập sọ não những Chân Tiên này, đâm vào trong óc, âm trầm khủng bố!
Thậm chí, Giang Nam còn chứng kiến vô số cỗ thi thể đen kịt, cũng bị xúc tu của đầu quái vật khổng lồ này cắn đầu, đọng ở trên xúc tu!
Mà điểm kết nối vô số xúc tu, thì là một cái đầu to lớn không gì so sánh được, cái đầu này không có mắt, không có miệng, không có lỗ tai, cũng không có lỗ mũi, phảng phất là một viên thịt che kín nếp uốn, ở trên mọc bộ lông thật dài!
Là ma quái này, đem tất cả đồ vật ngã vào trong sông thôn phệ, vô luận là tiên nhân, hay là thi thể từ trong quan tài trụy lạc!
Giang Nam từ một khắc nhảy xuống sông kia, cũng đã cùng đầu ma quái này giao thủ, đầu ma quái này tuy mạnh, nhưng lực phòng ngự lại không cường đại thế nào, lúc xúc tu xoắn tới, bị hắn cưỡng ép nổ nát một đầu, cho nên các Tiên Vương Hồ Tôn mới có thể chứng kiến trong nước tuôn ra huyết hoa, cho là hắn đã chết ở trong sông.
Giang Nam đứng trên mặt sông, chính diện đầu tiền sử ma quái này, thản nhiên nói:
– Ngay cả cường giả tiền sử cũng táng thân ở bên trong tịch diệt kiếp, ngươi có hà đức hà năng gì, sao có thể tránh thoát tịch diệt kiếp?
– Ha ha… Đời sau tiểu bối!
Ma quái kia cuốn động xúc tu, đột nhiên miệng lớn xúc tu cắn vô số cỗ thi thể Chân Tiên cùng thi thể cường giả tiền sử hết thảy quay đầu, cùng một chỗ mở mắt, hướng Giang Nam xem ra.
Ánh mắt những thi thể này vô cùng quỷ dị, hơn nữa càng thêm quỷ dị chính là, những thi thể này cùng một chỗ mở miệng, trăm miệng một lời:
– Ngươi cho rằng ta là những quái vật vụng về kia? Thật sự là vô tri…
– Ngươi không phải là quái vật?
Giang Nam ngạc nhiên, ngơ ngác nhìn xem đầu ma quái giống như viên cầu này, thượng diện hiện ra rất nhiều nếp uốn hoa văn, như là đại đạo biến thành, thân hình Giang Nam đột nhiên chấn động, thất thanh nói:
– Đạo quả? Ngươi là đạo quả của cường giả tiền sử? Ngươi như thế nào lớn như thế?
Ma quái vô cùng khổng lồ, tròn vo phiêu phù trên mặt nước, triển khai một mảnh xúc tu dài hẹp, đem Giang Nam vờn quanh ở trong đó, vô số thi thể theo xúc tu múa mà múa, bay tới bay đi.
Những thi thể này trăm miệng một lời, vô số thanh âm trọng điệp, oanh ầm ầm, cùng một chỗ cười nói:
– Sai rồi! Ta là đạo quả, nhưng không phải là đạo quả của cường giả tiền sử. Lúc Tịch diệt kiếp, những tiền sử cường giả kia đem đạo quả ký thác vào bên trong Tiên Thiên Trường Hà này, bị Thần Mẫu Đạo Quân nhét vào Thiên Địa của mình, ý đồ tránh thoát trận Tịch diệt kiếp này. Nhưng tiếc tịch diệt kiếp thật sự quá mạnh mẽ, vẫn là đánh vào thế giới của Thần Mẫu, Thần Mẫu đối kháng Tịch diệt kiếp, cuối cùng nhất ngay cả mình cũng đáp đi vào. Tiên Thiên Trường Hà cũng bảo hộ không được đạo quả của bọn họ, tịch diệt kiếp ô nhiễm đạo quả của bọn hắn, ngược lại làm cho ta có thể sinh ra đời!
Giang Nam ngạc nhiên, lúc tiền sử tịch diệt kiếp bộc phát, tất nhiên xảy ra biến hóa kỳ diệu, những đạo quả tiền sử cường giả bị ô nhiễm kia, ngưng tụ cùng một chỗ, sinh ra đời một ma quái khủng bố, là quái vật khổng lồ trước mắt này!
– Tiên Thiên Trường Hà? Chẳng lẽ đạo Trường Hà này, là Tiên Thiên tiên vực mà chúng ta muốn tìm?
Giang Nam trong lòng rung động, đầu Trường Hà này thật sự quá lớn quá bao la rồi, so với Tiên Thiên Lôi Hải Tiên Vực còn muốn khổng lồ, còn muốn kinh người, trong đó chất chứa chính là Tiên Thiên chi thủy, dùng tu vi pháp lực trước mắt của hắn, thu hồi sông lớn, cơ hồ không có bất kỳ tin tưởng!
– Khó trách lão đạo trong miếu nhỏ nói, Tiên Thiên tiên vực trong vùng cấm so với Tiên Thiên Lôi Hải hiệu quả còn mạnh hơn một phần, quả là thế. Bất quá, lão đạo kia thật sự đem đạo quả của mình ký thác vào bên trong Tiên Thiên Trường Hà này sao?
Hắn không khỏi có chút hoài nghi, đem đạo quả ký thác vào nơi này, không thể nghi ngờ là chỉ còn đường chết, tất nhiên sẽ bị đầu ma quái trước mắt này thôn phệ, càng đừng đề cập khống chế đạo Tiên Thiên Trường Hà này rồi.
Nếu Lão đạo kia không đem đạo quả ký thác vào bên trong Tiên Thiên Trường Hà, như vậy hắn ký thác vào nơi nào?
– Chết lão đạo, quỷ vô cùng ah…
Hắn thầm nghĩ trong lòng.
– Ha ha, ngươi cũng dung nhập đến trong cơ thể của ta a!
Đầu ma quái kia vung vẩy vô số xúc tu, ha ha cười nói:
– Trở thành ánh mắt của ta, trở thành miệng của ta, trở thành lỗ tai a!
Những xúc tu này vung vẩy, chỉ thấy chút ít Chân Tiên cùng thi thể tiền sử cường giả đọng ở phía trên xúc tu kia đột nhiên động, vậy mà cận thân, vung vẩy tay chân, hướng Giang Nam công tới!
Trên sông, vô số nhân ảnh ở trước mặt Giang Nam lắc lư, vô số đạo công kích đánh úp lại, Giang Nam gầm lên, hai tay tung bay, đem từng đạo công kích ngăn lại, vô số cỗ thi thể Chân Tiên bị hắn đánh nát, nhưng mà thi thể những cường giả tiền sử kia vô cùng cường đại, một quyền oanh ra, liền để cho hắn không chịu nổi, bị oanh đến ho ra máu rút lui!
Những thi thể cường giả tiền sử này, là thi thể trong đám gió đen kia, là cường giả cấp độ Tiên Quân, ở trong tiên cảnh Giang Nam phải hợp mọi người mới có thể oanh đoạn một cái đại thủ, giờ phút này ở dưới tu vi bị áp chế, hắn có thể đón đỡ một quyền mà Bất Tử, đã là đáng quý rồi!
Cũng may, thi thể tiền sử cường giả phía trên xúc tu ma quái này cũng không nhiều, hơn nữa ma quái điều động những xúc tu này cũng lộ ra có chút gian nan, để cho hắn có cơ hội thở dốc.
Ma quái kia múa vô số xúc tu, từng đợt rồi lại từng đợt tiên thi bắt đầu khởi động, tre già măng mọc, lần lượt đánh tới.
Giang Nam nhíu mày, ngắn ngủn một lát giao phong, hắn liền lọt vào bị thương không nhẹ, những tiên thi này chiến lực tuy không cao, nhưng mà thi thể cường giả tiền sử lại là hắn không cách nào ngăn cản.
Rầm rầm rầm..
Mặt sông nhấc lên sóng cồn ngập trời, thân hình Giang Nam lay động, hiện ra một mảnh cánh tay dài hẹp, đánh nát vô số cỗ tiên thi, nhưng mà thi thể cường giả tiền sử ở dưới sự thao túng của xúc tu ma quái, phi thân đánh tới, một quyền đón lấy một quyền oanh đến, oanh đến hắn liên tiếp lui về phía sau, chấn đến không ngừng ho ra máu!
Đột nhiên, Giang Nam thét dài, sau lưng hiện ra một đạo thần luân, thần luân chuyển động, hóa thành một ngụm động uyên, khí tức tịch diệt kiếp tràn ngập, hấp lực khủng bố từ trong động uyên truyền đến, cắn nát hết thảy, đem một đạo xúc tu kéo vào bên trong động uyên!
Phía trên xúc tu kia treo thi thể trong khoảnh khắc liền bị cắn nát, xúc tu cũng đứt gãy, hủy diệt ở bên trong động uyên!
Nguyên Thủy Tịch Diệt ấn!
– Tịch diệt kiếp! Tịch diệt kiếp!
Ma quái kia vung vẩy xúc tu, vô số cỗ thi thể trên xúc tu kinh thanh thét lên, trên mặt lộ ra khủng bố chi sắc, cùng kêu lên kêu thảm thiết nói:
– Ngươi rốt cuộc là người phương nào, như thế nào biết thi triển Tịch Diệt đại đạo?
Giang Nam giật mình, vừa mừng vừa sợ, hắn vốn là sử xuất Nguyên Thủy Tịch Diệt ấn, chỉ là xuất phát từ bất đắc dĩ, bởi vì đạo ấn pháp thần thông này là thần thông duy nhất hắn có thể vận dụng, không nghĩ tới Nguyên Thủy Tịch Diệt ấn uy năng ở chỗ này vậy mà to đến đáng sợ, dễ dàng liền cắn nát xúc tu của ma quái!
Không chỉ có như thế, theo động uyên sau đầu hắn nuốt mất một đạo xúc tu này, đem xúc tu cùng thi thể đồng hóa, Giang Nam lập tức cảm giác được động uyên chẳng những không có biến mất, thậm chí uy năng càng ngày càng mạnh!
Hơn nữa, tại đây tràn ngập khí tức tịch diệt kiếp còn sót lại, nhất là trong tay ma quái này, tịch diệt kiếp lưu lại thêm nữa, hấp thu xúc tu của hắn, lại để cho Tịch Diệt đại đạo của Giang Nam cũng lập tức đột phi tăng mạnh rồi!
Hô…
Động uyên ở giữa không trung nhấp nhô, đem một mảnh xúc tu dài hẹp của ma quái kia thôn phệ, uy lực cũng điên cuồng tăng cường, Giang Nam lý giải cùng lĩnh ngộ đối với Tịch Diệt đại đạo cũng ngày càng nhiều!
Chương 2129: Não Quái Trong Sông. 2
– Ngươi là Tịch Diệt đạo nhân!
Ma quái kêu sợ hãi, ừng ực một tiếng chui vào trong nước, Giang Nam lẻn vào đáy nước, khống chế động uyên đánh tới, chỉ thấy ma quái kia múa từng đạo xúc tu, ở trong sông lớn chạy nhanh chóng.
Kỳ thật, nếu đầu ma quái này thúc dục thi thể tiền sử cường giả, mặc dù là Tịch Diệt ấn của Giang Nam cũng sẽ bị nổ nát, bất quá ma quái này chính là đạo quả của vô số cường giả tiền sử tạo thành, những đạo quả này tràn đầy sợ hãi đối với tịch diệt kiếp Tịch Diệt đại đạo, đối mặt Tịch Diệt ấn của Giang Nam, căn bản không có lá gan phản kháng.
Giang Nam toàn lực đuổi theo mà đi, thủy chung đi theo sau lưng ma quái này, phía trên xúc tu của ma quái, vô số cỗ thi thể chửi ầm lên, cũng thủy chung không cách nào mắng lui hắn, sau một lúc lâu, vô số cỗ thi thể đau khổ cầu khẩn, Giang Nam mắt điếc tai ngơ, khống chế động uyên đánh tới.
Mà vào lúc này, chiếc thuyền không đáy kia đã chạy nhanh đến bờ bên kia, chín người trên thuyền vội vàng nhảy xuống thuyền nhỏ, mấy Tán tiên may mắn còn sống sót kia không nói một lời, bối rối rời đi, mà Hồ Tôn, Phong Nguyệt cùng Tả Ngạn ba Tiên Vương đối với bọn họ rời đi lơ đễnh, nhìn về phía Đạo Vương cùng Giang Tuyết, Hồ Tôn lạnh nhạt nói:
– Hai vị đạo hữu, đem Thánh quả bọn ngươi đoạt được giao ra đây, ta có thể làm chủ, tha các ngươi một mạng.
Phong Nguyệt Tiên Vương nhìn về phía Giang Tuyết, mỉm cười nói:
– Đạo hữu, nếu ngươi làm đạo lữ của ta, ta ngược lại có thể cùng ngươi chia xẻ Thánh quả.
Tả Ngạn Tiên Vương lạnh lùng nói:
– Hết thảy giết chết, nếu không bọn hắn mang thù, đối với chúng ta cuối cùng là hậu hoạn!
Đạo Vương cười lạnh nói:
– Ba vị Tiên Vương, các ngươi cũng bị trấn áp pháp lực thần thông, không cách nào động dùng pháp bảo, chỉ có thể động dụng thân thể, chẳng lẽ liền khẳng định như vậy, các ngươi có thể thắng được chúng ta?
Ba Tiên Vương cười ha ha, Hồ Tôn rung thân nhoáng một cái, đột nhiên hóa thành Tiên hồ khổng lồ to lớn không gì so sánh được, ngồi xổm như là một tòa núi lớn, quanh thân tiên đạo quấn quanh, cười nói:
– Thân thể? Không phải bổn vương khi dễ các ngươi, bổn vương cường đại nhất chính là thân thể…
Oanh…
Hắn lời còn chưa dứt, sông lớn đột nhiên sóng cả mãnh liệt, một đầu quái vật so với hắn càng thêm khổng lồ từ trong sông lớn nhảy dựng lên, một tiếng ầm vang nhảy lên bờ, đôn một tiếng đem Hồ Tôn Tiên Vương áp dưới thân thể.
Hồ Tôn Tiên Vương kêu thảm thiết, cơ hồ không có lực giãy dụa, chỉ còn lại có cái đuôi lộ ở bên ngoài, dựng thẳng tắp!
Tả Ngạn Tiên Vương cùng Phong Nguyệt Tiên Vương ngạc nhiên, chỉ thấy đầu quái vật khổng lồ từ trong sông lao ra kia như là một khỏa đại não, lại sinh ra vô số xúc tu vừa thô vừa to, mà ở trên xúc tu, còn treo móc vô số cỗ thi thể.
Những xúc tu này chạm đất, thi thể đọng ở trên xúc tu phi tốc di chuyển, chở đi lão đại chạy như điên!
Mà sau khi nó đi qua, hai vị Tiên Vương vội vàng nhìn lại, chỉ thấy Hồ Tôn bị đặt ở dưới mặt đất, đầu lưỡi nhả ra ngoài, cái đuôi còn vểnh lên, dựng thẳng tắp.
– Đạo huynh, ngươi không sao chớ?
Phong Nguyệt Tiên Vương nhỏ giọng hỏi.
Hồ Tôn Tiên Vương miễn cưỡng từ dưới đất leo ra, mới vừa rồi hắn còn nói khoác nhục thể của mình, đảo mắt liền bị lão đại dài khắp xúc tu kia áp dưới thân thể, cơ hồ đè bẹp hắn, không khỏi để cho hắn cảm thấy có chút khó chịu nổi.
– Cái đại não này từ trong sông nhảy ra, như thế nào đi được vội vả như vậy, hình như là bị cái gì đó đuổi giết.
Tả Ngạn Tiên Vương lẩm bẩm nói:
– Cái ma quái gì, rõ ràng có thể đuổi giết vật khủng bố bực này…
Ầm ầm, ầm ầm!
Phía sau bọn họ, trong lúc đó sóng cồn ngập trời, phảng phất có ma quái càng kinh khủng hơn từ trong sông hướng trên bờ vọt tới, ba Tiên Vương kinh hãi gần chết, gian nan quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy ở chỗ sâu trong sông lớn, sương trắng như tuyết, xem không rõ ràng, nhưng có một cái miệng cự đại màu đen đang thôn phệ vạn vật!
Cái miệng lớn màu đen này tròn vo, so với đại não vừa rồi kia còn muốn lớn hơn một vòng, ba Tiên Vương nhìn thấy mà da đầu run lên. Vừa rồi đại não kia hiển nhiên là bị chủ nhân của cái miệng lớn này làm cho chạy trối chết, từ trong sông nhảy lên bờ, lại suýt nữa đem Hồ Tôn Tiên Vương đè ép, hôm nay quái vật kia lên bờ, cái kia còn chịu nổi sao?
– Cái miệng thật lớn… trong phiến cấm địa này, như thế nào ma quái gì đều có?
Ba Tiên Vương liếc nhau, một đầu mồ hôi lạnh, vội vàng theo đầu não quái khổng lồ kia chạy như điên, trong khoảnh khắc liền chạy không còn thấy bóng dáng tăm hơi, Giang Tuyết cùng Đạo Vương như trước đứng ở bờ sông, không có nhúc nhích.
Chỉ thấy cái miệng khổng lồ kia chậm rãi biến mất, Giang Nam chân đạp sông lớn cất bước đi tới.
Đạo Vương cùng Giang Tuyết đối với hắn biết quá sâu, biết rõ hắn sẽ không vô duyên vô cớ nhảy xuống thuyền nhỏ, lúc ấy ở trên đò, tất cả mọi người bị trấn áp pháp lực thần thông cùng pháp bảo, chỉ có thể động dụng thân thể, dưới loại tình huống này, cùng ba Tiên Vương liều mạng, thắng bại cũng còn chưa biết.
Mà Giang Nam không cùng ba Tiên Vương liều mạng, chủ động nhảy xuống thuyền nhỏ, nói rõ hắn có đầy đủ nắm chắc có thể vượt qua sông lớn này.
– Sư đệ, quả nhiên là ngươi.
Đạo Vương cười nói:
– Ta thấy ngươi chủ động nhảy xuống thuyền nhỏ, liền biết ngươi có mười phần nắm chắc vượt qua đạo sông lớn này, chỉ là ta nguyên lai tưởng rằng ngươi sẽ bằng vào cái chén bể kia qua sông, lại không nghĩ rằng ngươi là đạp sông mà đến. Vừa rồi cự quái trong sông nhảy ra kia, cũng là ngươi đuổi ra hay sao?
Chương 2130: Tiên Thiên Nguyên Thủy Tiên Vực
Giang Nam gật đầu, cười nói:
– Cái đại não này ý nghĩ không phải chuyện đùa. Chính là đạo quả của tiền sử cường giả xâm nhuộm tịch diệt kiếp diễn sinh ra sinh linh, rất là quái dị. Tỷ tỷ, sư huynh, cái gọi là Tiên Thiên tiên vực kia, ta đã tìm được rồi.
Trong nội tâm Giang Tuyết khẽ nhúc nhích, nhìn về sông lớn phía sau hắn, nghi ngờ nói:
– Tiên Thiên tiên vực, chẳng lẽ là đạo sông lớn này? Đạo quả của những cường giả tiền sử kia, là ký thác vào trong sông lớn này, bởi vậy hóa thành đầu não quái kia?
– Không sai.
Giang Nam cười nói.
Giang Tuyết càng thêm nghi hoặc, lắc đầu nói:
– Nếu như sông lớn này là Tiên Thiên tiên vực, cảnh tượng chắc hẳn cùng hiện tại hoàn toàn bất đồng. Lẽ ra nên thần thánh, có được uy năng vô biên, tự thành không gian, trong không gian có ký thác chi địa. Vì sao đạo sông lớn này không có bất kỳ dị tượng?
Đạo Vương cau mày nói:
– Tiên Thiên Lôi Hải Tiên Vực, có Tiên Thiên lôi quang hóa thành lôi hải, thủ hộ tiên vực, kẻ thù bên ngoài xâm lấn, lôi hải bộc phát, phá hủy hết thảy! Hơn nữa trong Tiên Thiên Lôi Hải nội tàng tiên vực, ký thác đạo quả, Tiên Thiên lôi quang thoải mái đạo quả, tuy không có thần kỳ như đạo cung, nhưng mà không phải chuyện đùa. Đạo sông lớn này, không hề giống là Tiên Thiên tiên vực chân chính, thậm chí so với Tiên Vương khống chế tiên vực bình thường còn xa xa không bằng.
Giang Nam suy tư nói:
– Ở bên trong sông lớn này, khắp nơi tràn ngập lực lượng tịch diệt kiếp còn sót lại, ta nghĩ sở dĩ không có dị tượng của Tiên Thiên tiên vực, chỉ sợ là bởi vì bị khí tức của tịch diệt kiếp ăn mòn. Nếu diệt trừ khí tức của tịch diệt kiếp, chắc hẳn sẽ để cho đạo sông lớn này hiển lộ tướng mạo sẵn có. Chỉ là, đạo sông lớn này khổng lồ như thế, dùng thực lực trước mắt của ta, căn bản không cách nào luyện hóa. Tỷ tỷ, Đạo Vương, các ngươi có biết như thế nào mới có thể luyện hóa Tiên Thiên tiên vực không?
Giang Tuyết cười nói:
– Ta ngược lại có biết một chút. Sở dĩ Tử Tiêu Tiên Vương có thể khống chế Tiên Thiên Lôi Hải Tiên Vực, là vì hắn khống chế lấy đầu mối của Tiên Thiên Lôi Hải, một cây Tiên Thiên chi vật ngưng tụ thành Tử Lôi Xoa. Tử Lôi Xoa thực sự không phải là Tiên Thiên pháp bảo, nhưng bị Tiên Thiên lôi quang ngày đêm thoải mái, không phải chuyện đùa, uy năng cực kỳ cường đại, có thể cùng Tiên Quân chi bảo so sánh. Khống chế Tử Lôi Xoa, liền có thể khống chế Tiên Thiên Lôi Hải Tiên Vực. Nếu như đạo sông lớn này là Tiên Thiên tiên vực, tất nhiên cũng có Tiên Thiên chi vật ngưng tụ thành dị bảo, khống chế bảo vật này, liền có thể khống chế sông lớn, đem sông lớn lấy đi cũng không nói chơi!
Đạo Vương gật đầu nói:
– Theo ta được biết, rất nhiều đầu mối pháp bảo của Tiên Thiên tiên vực, thường thường là nằm ở trung tâm tiên vực, hoặc là ở cuối cùng, cũng có khả năng là ở ngọn nguồn. Tại đây nếu như là Tiên Thiên Nguyên Thủy Tiên Vực, như vậy nó sẽ không có trung tâm, nó chửa sinh đầu mối pháp bảo, nhất định là ở ngọn nguồn. Chỉ là, ngọn nguồn đầu sông lớn này, đến cùng ở nơi nào?
Ba người hướng đầu sông lớn Tiên Thiên nguyên thủy này nhìn lại, chỉ thấy sương trắng bao la mờ mịt, nhìn không tới cuối cùng.
Giang Nam tâm niệm vừa động, sau đầu một đạo thần luân hiển hiện, chén bể xuất hiện ở bên trong thần luân, ba một tiếng vang nhỏ, cái chén bể này rơi vào trong nước, càng lúc càng lớn.
Trong chớp mắt, chén bể to như thuyền, ba người Giang Nam rơi vào trong chén, chén bể chạy trên mặt sông, hướng trong sông lớn chạy tới, dần dần biến mất ở trong sương mù.
Sương mù trùng trùng điệp điệp, chén bể ở trong sương mù chạy nhanh, vạch phá mặt sông, mặc dù là bọn hắn, cũng nhìn không tới địa phương bên ngoài ba trượng.
Cũng không lâu lắm, bọn hắn chứng kiến trong sương mù có một bóng mờ từ phía trước bọn hắn lướt qua, đó là một chiếc thuyền nhỏ, người đưa đò khống chế thuyền không đáy, chống sào trúc chạy qua, trên thuyền không đáy có bóng người lắc lư, hẳn là tiên nhân tiến vào nơi đây, chỉ là khoảng cách xa một chút, xem không rõ ràng.
Người trên thuyền cũng mơ hồ chứng kiến chén bể, truyền đến tiếng kêu kinh ngạc, có chút quen tai, nhưng lại không biết là người nào.
Giang Nam cảm ứng thủy thế của dòng sông, sau một lúc lâu, chén bể ngược dòng bơi đi, thần thức của hắn tuôn ra, hướng mọi nơi quét tới, tại đây sương mù trùng trùng điệp điệp, địa phương thần thức có thể đảo qua cũng không xa, chỉ có gần dặm, nhưng mà so ánh với mắt còn dùng tốt.
Bọn hắn ở trong sông phiêu đãng, không biết đã qua bao lâu thời gian, thủy chung chưa có tới ngọn nguồn sông lớn.
Đầu sông lớn này chiều dài phảng phất vô lượng bát ngát, vĩnh viễn cũng không cách nào đạt tới thượng nguồn.
Cái trán ba người toát ra mồ hôi lạnh, tốc độ của chén bể cực nhanh, cũng không kém chiếc thuyền không đáy kia bao nhiêu, thời gian lâu như vậy, không sai biệt lắm đã đi 100 tỷ dặm rồi!
– Mặc dù là Tiên Thiên Lôi Hải Tiên Vực, cũng không có rộng lớn như thế, thậm chí chúng ta ngay cả đi qua một phần mười cũng không có!
Thanh âm của Đạo Vương có chút khàn khàn, cau mày nói:
– Đầu sông lớn này đến cùng dài bao nhiêu? Chẳng lẽ vĩnh viễn cũng đi không đến ngọn nguồn?
Trong nội tâm Giang Nam cũng lo lắng, không đi đến ngọn nguồn sông lớn là chuyện nhỏ, chuyện lớn là phiến cấm địa này mở ra thời gian sẽ không quá dài. Nếu môn hộ cấm địa đóng cửa, đó mới là thời khắc nguy hiểm nhất, chỉ sợ bọn họ đều phải táng thân trong này!
Không ai có thể ở trong cấm địa đóng cửa còn sống sót, mặc dù là Tiên Quân cũng không được, chỉ có sau khi cấm địa bạo động, mới là thời khắc an toàn nhất, mà bây giờ, khoảng cách thời khắc an toàn chấm dứt đã càng ngày càng gần!
Giang Tuyết đột nhiên nói:
– Các ngươi nghe, có phải có tiếng nước truyền đến hay không?
Lúc này Giang Nam cùng Đạo Vương nghiêng tai lắng nghe, quả nhiên nghe được tiếng nước rắc…rắc… từ tiền phương truyền đến, không khỏi tinh thần chấn động, Đạo Vương trầm giọng nói:
– Phiến sông lớn này bình tĩnh đến đáng sợ, không có bất kỳ gợn sóng, căn bản nghe không được thanh âm sóng biển, mà bây giờ có tiếng nước, thì nói rõ chúng ta đã tiếp cận ngọn nguồn sông lớn rồi!
Lúc này, nước chảy cũng dần dần trở nên xiết, trùng kích chén bể, Giang Nam cổ đãng tất cả pháp lực mình có thể vận dụng. Rót vào trong chén bể, phá sóng đi về phía trước.
Thời gian dần qua, chỉ thấy sương trắng càng ngày càng thanh đạm, ánh mắt cũng dần dần trở nên rõ ràng, đã qua không lâu, chỉ thấy phía trước có một tòa đại điện hùng vĩ sừng sững ở trước mặt bọn họ, rộng rãi bao la hùng vĩ, tấm biển cực lớn, môn hộ cao vút trong mây, thềm đá thật dài, đập vào mi mắt.
Đây là một tòa Thánh Điện vô cùng cổ xưa, vật liệu đá dùng xây Thánh Điện, thình lình đều là Trụ Hoang thần thạch quý hiếm nhất!
Phải biết rằng, Trụ Hoang thần thạch vô cùng hi hữu, Đế cùng Tôn mở Chư Thiên vạn giới cùng bảy đại vũ trụ khác, dùng để định trụ tám tòa vũ trụ này, là Trụ Hoang thần thạch luyện thành bệ đá!