[Dịch] Đế Tôn
Tập 299 [Chương 2116 đến 2120]
❮ sautiếp ❯Chương 2116: Xâm Nhập Cấm Khu
– Lão đạo này hoàn toàn chính xác rất đáng hoài nghi, thật sự là chúng ta có khả năng cứu ra một tà ma tiền sử, nếu hắn truyền thụ cho các ngươi công pháp gì, tuyệt đối không thể tu hành, nếu không vô cùng có khả năng sẽ bị hắn biết hết thảy của ngươi. Hắn thu pháp bảo trong kho tiên vũ, có thể chỉ là bởi vì hắn tinh thông công pháp của Tử Tiêu Tiên Vương!
Giang Tuyết cau mày, nói khẽ:
– Nói như vậy, tòa Tiên Thiên tiên vực này, chúng ta chỉ có thể buông tha cho?
– Không!
Giang Nam cười nói:
– Tòa Tiên Thiên tiên vực này, chúng ta nhất định phải đem tới tay, không mang theo lão đạo kia, đi đầu đem tòa Tiên Thiên tiên vực này khống chế! Chỉ cần khống chế tòa tiên vực này, cho dù hắn là tà ma tiền sử, cho dù hắn đem đạo quả ký thác vào bên trong tiên vực, cũng lật không nổi bao nhiêu sóng gió!
Lão đạo nhân trong miếu nhỏ kia nói thực hay giả, ai cũng không dám khẳng định hắn câu nào là thực, câu nào là giả. Bất quá nếu khống chế tòa Tiên Thiên tiên vực trong vùng cấm kia, liền có thể đem đạo quả của hắn khống chế nơi tay, sinh tử của hắn đều ở trong khống chế, khi đó, lão đạo này đến tột cùng là Tử Tiêu Tiên Vương thật hay là tà ma tiền sử, đều râu ria rồi.
– Nhất định phải mau chóng đuổi tới Vô Nhân khu, sưu tầm vị trí Tiên Thiên tiên vực kia, nếu không kéo thời gian càng dài, Vô Nhân khu liền càng nguy hiểm!
Giang Nam trầm giọng nói:
– Hơn nữa, lần này Vô Nhân khu bạo động, nói rõ tất nhiên có một cấm khu mở ra, đem thi thể cường giả tiền sử thổi ra, hiện tại đuổi đi qua, nói không chừng Cấm khu chưa đóng cửa, lưu lại cơ hội thăm dò cho chúng ta.
Mấy người thương nghị đã định, ba người Giang Nam cùng Đạo Vương, Giang Tuyết thực lực mạnh nhất, tiến đến Vô Nhân khu cấm địa, mà bọn người Tinh Quang, Minh Thổ, Thông U, lưu lại tiếp tục luyện hóa vài món pháp bảo kia, trấn thủ phiến tiên cảnh này, thuận tiện nhìn xem lão đạo, để tránh hắn dẫn xuất phiền toái gì không cần thiết.
Ba người vừa rời đi phiến tiên cảnh này, đột nhiên chỉ thấy hư không lắc lư, tiên quang ngang trời, dài đến mấy vạn dặm, bên trong tiên quang, Li Long phi hành, Cửu Đầu tiên Long kéo lấy một cỗ bảo liễn vạch phá chân trời, hướng Vô Nhân khu chạy tới.
Chiếc bảo liễn kia có rất nhiều tiên nữ xuất trần vờn quanh, tay cầm lẵng hoa, vung hoa mà qua, một cổ tiên uy trầm trọng từ đó truyền đến, gió thổi lụa trắng, bức rèm che kia mở ra, một vị nữ Tiên Vương ngồi trong xe, mười ngón vê bôi, ngồi đó đánh đàn, trong xe có tiên nữ ca múa, tiếng ca Phiêu Miểu, tiếng đàn du dương thanh thúy.
Bảo liễn từ trên không tiên cảnh xẹt qua, chạy nhanh nhập trong Vô Nhân khu.
– Đó là Hương Châu Tiên Vương ở phụ cận, đạo hiệu gọi là Vân Hương.
Đạo Vương nhìn thoáng qua, cười nói:
– Nàng từng đến qua Tử Tiêu Tiên cung, ta đã thấy nàng một mặt. Cô gái này cực kỳ lợi hại, là số ít tồn tại trong Tiên Vương sát phạt chi khí rất nặng, có thể nói là có thù tất báo, một lời không hợp liền ra tay giết người. Vị Tiên Vương này tuy đẹp, nhưng ở trong tiên giới thanh danh không tốt, rất khó coi.
Giang Tuyết gật đầu nói:
– Nghe đồn, nàng là đạo lữ của một vị Tiên Quân trong lưỡng cung, đã từng có một Chân Tiên dưới trướng Phong Châu Phong Việt Tiên Vương, trong lúc vô tình đắc tội nàng, hình như là ở sau lưng nói bậy nàng một câu, bị nàng biết được. Kết quả vị nữ Tiên Vương này sát nhập Phong Châu, bức bách Phong Việt Tiên Vương giao ra đạo quả của Chân Tiên kia. Phong Việt Tiên Vương không dám đắc tội Tiên Quân sau lưng nàng, chỉ phải nén giận, giao ra đạo quả của vị Chân Tiên kia, nói rất nhiều lời hữu ích, kết quả đạo quả vị Chân Tiên kia vẫn bị nàng luyện thành tro tàn.
Đạo Vương thở dài:
– Vân Hương Tiên Vương làm việc không để lối thoát, sau khi vị Chân Tiên kia bị tru sát, ở bên trong Đại Thiên thời không hắn thống trị, tất cả con nối dõi hậu đại của hắn, hết thảy lọt vào Vân Hương Tiên Vương huyết tẩy, một tên cũng không để lại!
Giang Nam cau mày nói:
– Nữ tiên xinh đẹp như thế, làm việc như thế nào bá đạo như vậy?
Giang Tuyết liếc mắt nhìn hắn, giống như cười mà không phải cười nói:
– Nếu không có chút ít tư sắc, há sẽ bị Tiên Quân nhìn trúng, kết làm đạo lữ?
Giang Nam ho khan một tiếng, lúng ta lúng túng nói:
– Ta liền không thể trông mặt mà bắt hình dong…
Giang Tuyết cười yếu ớt nói:
– Không trông mặt mà bắt hình dong? Đệ đệ, đệ muội ở Trung Thiên thế giới chính là thiên hạ tuyệt sắc đây này.
Cái trán Giang Nam toát ra mồ hôi lạnh rậm rạp, nhìn về phía Đạo Vương, ho khan một tiếng, Giang Tuyết cười mà không nói, Đạo Vương ở một bên làm ra hình dáng mờ mịt, tựa hồ không có nghe thấy hai người đang nói cái gì, cũng không có thấy ánh mắt cầu cứu của Giang Nam.
Đột nhiên, lại có một đạo tiên quang chạy như bay mà đến, hướng trong Vô Nhân khu chạy như bay mà đi, trong nội tâm Giang Nam khẽ nhúc nhích, chỉ thấy trong tiên quang kia là một lão đạo áo bào trắng, tóc trắng muốt như tuyết, chòm râu bồng bềnh cũng tuyết trắng một mảnh, đạo cốt tiên phong, làm cho người vừa thấy liền tỏa ra hảo cảm.
– Lão thỏ tử…
Giang Nam ngạc nhiên, thấp giọng nói:
– Quả nhiên nghe đồn không sai, bất kỳ địa phương nào, chỉ cần có tin tức bảo vật xuất thế, liền có thể trước tiên chứng kiến thân ảnh lão thỏ tử này!
– Sư đệ, ngươi nhận ra vị lão tiên nhân này?
Đạo Vương khen:
– Vị lão tiên nhân này hình dáng không tầm thường, đạo cốt tiên phong, trong lòng ta Tiên nhân lẽ ra như thế, về phần rất nhiều Chân Tiên Tiên Vương khác, bè lũ xu nịnh, so với vị lão tiên nhân này lộ ra vẻ yếu kém rất nhiều.
Giang Nam cười nói:
– Sư huynh nói có lý, vị lão tiên sinh này là Nam Quách Minh lão tiên sinh, người xưng Nam Quách tiên ông.
Đạo Vương trợn tròn con mắt, khó chịu như ăn hết một con ruồi, sau một lúc lâu, lúng ta lúng túng nói:
– Nguyên lai là lão thỏ tử này, hắn chạy rất nhanh… Bất quá nói trở lại, nếu như hắn chạy trốn không nhanh, chỉ sợ sớm đã bị người đánh chết.
Giang Nam lắc đầu, thực lực của Nam Quách Minh cũng không phải là như biểu hiện ra đơn giản như vậy, ban đầu ở Vạn Chú cung, ngay cả bát Tiên Vương cũng bị đọng ở dưới huyết hà, bị rút đi rộng lượng khí huyết, thân thể cơ hồ tan rã.
Duy chỉ có Giang Nam cùng Nam Quách tiên ông là không có chịu ảnh hưởng, Giang Nam dựa vào Nguyên Thủy đại đạo thôn phệ luyện hóa chú đạo bên trong Huyết Hà, bổ sung bộ phận tu vi bị Huyết Hà rút đi kia.
Mà Nam Quách tiên ông thì phảng phất là vắt cổ chày ra nước, đạo Huyết Hà kia ngay cả một tí tẹo tinh khícủa hắn cũng không có rút đi!
Từ đó trở đi, Giang Nam liền biết rõ, lão thỏ tử này không giống biểu hiện ra đơn giản như vậy, chỉ sợ là một nhân vật cực kỳ cường đại!
– Lần này Nam Quách tiên ông không là người thứ nhất xuất hiện ở chỗ này, so với Vân Hương Tiên Vương vẫn là chậm một đường, bất quá Vân Hương Tiên Vương ngụ ở phụ cận, lão thỏ tử này tốc độ đã cực kỳ kinh người rồi.
Giang Nam vẫn còn có chút buồn bực, Nam Quách tiên ông là như thế nào có thể trước tiên kịp thời đuổi tới nơi bảo tàng xuất thế? Hắn lại là như thế nào ở trước tiên lấy được tin tức?
– Lão gia hỏa này, tin tức linh thông, chạy trốn nhất lưu, xuất quỷ nhập thần, thực lực thần bí khó lường, quả nhiên rất có tài năng!
Nam Quách tiên ông qua đi, lại có một cổ khí tức bay tới, đó là Tiên Vương, Chân Tiên ở vài toà đại châu phụ cận, bọn hắn tới gần Vô Nhân khu, tự nhiên so với những người khác sớm nhận được tin tức hơn.
Những người này là rắn rít địa phương, tương đối mà nói, bọn người Giang Nam chỉ là vừa vặn ở chỗ này đặt chân, chưa đứng vững nền móng. Cường Long không áp địa đầu xà, huống chi bên trong Tiên Vương cũng không thiếu có cường long!
Giữa không trung số lượng tiên quang rất nhiều, trong đó cũng có thế hệ cực kỳ cường đại, để cho Giang Nam nhíu mày chính là, hắn thậm chí cảm ứng được tồn tại so với hắn còn cường đại hơn!
Chương 2117: Xâm Nhập Cấm Khu (2)
Phải biết rằng, hắn hôm nay đã là Chân Tiên Đại viên mãn cảnh giới, tự nghĩ ở trong Tiên Vương cũng ít có đối thủ, không nghĩ tới vẫn có thể gặp được Tiên Vương so với hắn còn cường đại hơn.
– Chẳng lẽ là cường giả bên trong bát Tiên Vương? Không đúng, giờ phút này bát Tiên Vương đang bế quan, ý đồ đột phá đến Tiên Quân cảnh giới, chắc có lẽ không ra ngoài mới đúng. Có lẽ là Tiên Vương khác, trong Tiên giới có thể đột phá trở thành Tiên Vương, đều không thể coi thường được…
Ba người bọn họ đuổi đi qua, lúc này mới phát hiện lần này đến Vô Nhân khu lịch lãm rèn luyện tầm bảo số lượng có chút nhiều, so với bọn hắn tưởng tượng còn muốn nhiều ra mấy lần, không biết là chuyện gì đem những này người hấp dẫn tới.
Từng đạo tiên quang cực nhanh, đi vào trong Vô Nhân khu, lập tức bị quy tắc quái dị trong Vô Nhân khu khắc chế, nguyên một đám trụy lạc trên mặt đất.
Giang Nam, Giang Tuyết cùng Đạo Vương tới đây, cũng lập tức cảm giác được một loại quy tắc khủng bố khắc chế đánh úp lại, để cho bọn hắn khó có thể chống cự, nhao nhao rơi xuống đất.
Bọn hắn tinh tế cảm ngộ, từng người cau lại lông mày, tinh tế cảm ứng loại quy tắc quái dị này, phảng phất là không biết bao nhiêu chủng đại đạo hỗn hợp, trong đó có tiên đạo cũng có chú đạo… các đại đạo quy tắc. Các loại quy tắc khắc chế lẫn nhau, áp chế lẫn nhau, nhất là tiên đạo, thì bị áp chế đến lợi hại, bởi vậy để cho bọn hắn không cách nào bay lên.
Không chỉ có như thế, thậm chí ngay cả uy lực thần thông pháp bảo cũng trong lúc vô hình bị suy yếu rất nhiều!
Dãy núi không ngớt, núi lớn sông lớn như là đao gọt búa bổ, hùng tuấn dị thường, thậm chí ngay cả khe rãnh cũng thâm bất khả trắc, trên mặt đất khắp nơi bốc khói đặc, có dị hỏa thỉnh thoảng thoát ra, hơi không lưu ý sẽ bị đốt thành tro bụi!
Dãy núi tầm đó mọc ra thực vật quái dị, tản mát ra một cổ độc khí sắc thái mê người.
Giang Nam đi không bao xa, liền nhìn thấy một Chân Tiên không lưu ý bị một đóa hoa lớn phun ra khói độc dính trên người, Chân Tiên kia gầm lên, tế lên một ngụm Tiên Kiếm đem đóa hoa lớn này băm nát bấy.
Nhưng mà, pháp lực vị Chân Tiên kia cũng lập tức hòa tan, cả người hiện ra ngũ thải ban lan (vàng, xanh, đỏ, trắng, đen), mềm nhũn té trên mặt đất.
Ở chung quanh hắn, mặt đất đột nhiên vỡ ra, chui ra nhiều đóa hoa lớn, đóa hoa tách ra, trong hoa vậy mà dài khắp hàm răng sắc bén, mấy đóa hoa lớn từng người cắn Chân Tiên kia, lẫn nhau xé rách, phá tan hắn thành từng mảnh, nguyên lành nuốt vào.
Lập tức, những đóa hoa này lại tự chui vào trong đất, biến mất không thấy gì nữa, thấy mà để cho trong lòng người sợ hãi.
Bọn hắn còn chứng kiến một gốc cổ thụ cành lá bay múa, khóa cầm tiên nhân, sau khi bắt được liền dùng vô số rễ cây cắm vào trong cơ thể tiên nhân, trong khoảnh khắc hấp thành người khô!
Khi những quái thụ này gặp được cường giả, còn có thể đem rễ cây từ lòng đất rút ra, vô số rễ cây bay múa, như là mọc vô số chân, nhanh chân chạy vội mà đi, để cho người nghẹn họng nhìn trân trối.
Tại đây còn có tiên thú sinh hoạt ở phụ cận, bất quá những tiên thú này đã không thể bị gọi tiên thú chính thức rồi, chúng thích ứng quy tắc quái dị ở đây, trong cơ thể không chỉ có tiên đạo, còn có đại đạo thời đại khác, hơn nữa dị thường cường đại, dị thường tàn bạo.
Những tiên thú này số lượng không nhiều lắm, nhưng mà xuất quỷ nhập thần, so với những thực vật quái dị kia khó đối phó hơn.
Ba người Giang Nam từng người tế lên pháp bảo, coi chừng phòng bị, thực lực của bọn hắn cường đại, tu vi Giang Tuyết tiến nhanh, cũng là Chân Tiên viên mãn cảnh giới, còn dung luyện hơn ngàn đạo Tiên Vương cấp đại đạo, hơn nữa còn là cực phẩm đại đạo trong Tiên Vương, cộng thêm lão đạo trong miếu nhỏ ban tặng Ngọc Như Ý, thực lực của nàng đã có thể cùng Tiên Vương nổi danh so sánh!
Mà Đạo Vương mặc dù không có cơ duyên bực này, nhưng mà thực lực của bản thân hắn liền không kém hơn Tiên Vương, nội tình sâu đậm, tại hạ giới liền luyện thành chín đại tiên đạo, đến trong tiên giới đạt được rộng lượng tài nguyên, càng là đột nhiên tăng mạnh, hôm nay cũng luyện thành một trăm lẻ tám đạo tiên đạo, hơn nữa càng nhiều tiên đạo vẫn còn bên trong công tác chuẩn bị.
Chỉ là, cho dù hắn luyện ra tiên đạo nhiều hơn, cũng không cách nào đột phá cánh cửa Tiên Vương này.
Hắn cũng có một bộ áo giáp Tiên Vương cấp, áo giáp tại thân, thời gian tế luyện so với Giang Tuyết tế luyện Ngọc Như Ý muốn dài rất nhiều, bởi vậy thực lực của hắn cùng Giang Tuyết so sánh không yếu chút nào.
Hơn nữa, hắn là Đạo Vương thống trị hạ giới dài đến năm ngàn bốn trăm vạn năm, uy nghiêm thâm trầm, không giận tự uy, tự nhiên liền cho người một loại tâm hồn áp bách, bên trong Chân Tiên, tiên nhân đối kháng loại áp bách này, như là đối mặt Tiên Vương vậy.
Bất luận tiên đạo thần thông gì, cho dù là tiên đạo đồng dạng, đã đến trong tay Đạo Vương, uy lực so với những người khác càng mạnh hơn nữa, hắn thiên phú dị bẩm, gặp may mắn, có chỗ hơn người của hắn.
Giang Nam lại đem chú đạo giải thích của mình cùng hắn chia xẻ, để cho hắn cũng dần dần có hi vọng đột phá đến Tiên Vương cảnh giới.
Mà thực lực của Giang Nam thì không cần phải nói, ba người hành tẩu ở trong núi rừng, rất nhanh ghé qua, gặp được nguy hiểm trực tiếp diệt trừ, phi tốc hướng nơi Hắc Phong thổi ra tiếp cận.
Bọn hắn có thể cảm ứng được chỗ đó truyền ra trận trận dư uy làm lòng người vì sợ mà tâm rung động, đó là quy tắc tiền sử, di tích tiền sử hướng ra phía ngoài phún dũng tiền sử đại đạo, cải biến Thiên Địa của Vô Nhân khu, để cho phiến thiên địa này trở nên càng thêm quỷ dị khó lường.
Những người khác cũng hướng chỗ đó tiến đến, ý đồ đạt được tiền sử truyền thừa.
– Mở ra!
Từng tiếng la hét truyền đến, cây cối thành phiến thành phiến sụp đổ, Cửu Đầu Tiên Long kéo một cỗ bảo liễn ầm ầm chạy nhanh, nhanh chân chạy như điên, rất nhiều nữ tử đứng ở trên càng xe, một vị Chân Tiên tránh né không kịp, bị Cửu Long chà đạp một hồi, giẫm đến huyết nhục mơ hồ.
Chương 2118: Quái Cáp (1)
Bảo liễn từ trên người Chân Tiên này lao qua, đem hắn nghiền nhập bên trong bánh xe, chạy như bay mà đi.
Bảo liễn chạy thẳng tới chỗ ba người Giang Nam, Đạo Vương không muốn nhiều chuyện, lắc mình né tránh, Giang Nam cùng Giang Tuyết cũng riêng phần mình né tránh, cửu đầu tiên long lôi kéo bảo liễn từ bên cạnh ba người xông qua.
Giang Nam thản nhiên nói:
– Vân Hương Tiên Vương, thật là khí phách.
– Lắm mồm!
Một vị nữ tiên trên càng xe quay đầu lại, đột nhiên vứt một roi, hướng trên mặt hắn hung hăng rút đi!
Giang Nam chưa xuất thủ, Giang Tuyết ở bên cạnh cong ngón búng ra, trường tiên cũng cuốn mà quay về, lấy tốc độ nhanh hơn hướng vị nữ Chân tiên kia rút đi.
– Ồ? Là một cao thủ!
Trong Bảo liễn một ngọc thủ thăm dò, nắm được trường tiên, ba một tiếng vứt đi, lần này lại không phải là rút về Giang Nam, mà là rút về Giang Tuyết.
Sắc mặt Giang Tuyết lạnh nhạt, vươn ra hai ngón tay như ngọc, nhẹ nhàng cắt bỏ, đem trường tiên kia cắt gãy, chưa từng thương tổn được nàng chút nào.
– Trong nữ tử, lại cũng có cường giả bực này?
Màn xe mở ra, lộ ra dung nhan xinh đẹp của Vân Hương Tiên Vương, lạnh nhạt nói:
– Nể tình ngươi tu hành không dễ, Bổn cung không tính toán với ngươi, làm thị nữ của ta a, ở bên cạnh ta chờ đợi sai sử.
Giang Nam tức cười, cười nói:
– Vân Hương, ngươi cũng là người thú vị, khó trách sẽ trở thành Tiên Quân cấm sủng, không bằng ngươi tới làm nha đầu cho đạo lữ của ta sai sử, như thế nào?
– Xú nam nhân, lớn lên cũng có mấy phần thùy mị, rất là tuấn mỹ, chẳng qua là miệng thật sự chán ghét.
Vân Hương Tiên Vương tròng mắt chuyển động, liếc nhìn hắn một cái, cười lạnh nói:
– Nể tình ngươi lớn lên coi như tuấn mỹ, Bổn cung liền chỉ giết ngươi một lần, sau khi ngươi từ Đạo Quả sống lại, nhớ phải học ngoan một chút! Còn người bên cạnh ngươi…
Nàng xem hướng Đạo Vương, Đạo Vương ở trong Tử Tiêu Tiên Cung gặp qua nàng, nhưng nàng hiển nhiên không có lưu ý qua Đạo Vương, thản nhiên nói:
– Ngươi quá già rồi, hình dung chán ghét, ngạo khí bức người, Bổn cung ghét nhất chính là loại vừa già vừa ngạo nhân này, cho nên Đạo Quả của ngươi sẽ bị Bổn cung mạt sát! Đừng trong lòng còn có may mắn, Bổn cung muốn giết người, cho dù ngươi trốn ở chỗ bát Tiên Vương, trốn vào trong hai cung, cũng không ngăn được Bổn cung!
– Ngươi nói ta vừa già vừa kiêu ngạo?
Đạo Vương ngạc nhiên, phẫn nộ nhìn hướng Giang Nam, có chút không vui nói:
– Hắn lớn lên so với ta tuấn tú?
Giang Nam sờ sờ khuôn mặt của mình, tự đắc nói:
– Sư huynh, ngươi so với ta uy nghiêm, nhưng ta so với ngươi càng trẻ tuổi tuấn tú.
Đạo Vương lộ ra nụ cười, thản nhiên nói:
– Nam nhân giống như rượu cũ, là phải đi qua thời gian lắng đọng mới lộ vẻ thơm ngon, lắng đọng càng lâu, liền càng có tư vị. Sư đệ, ngươi còn không hiểu.
Giang Tuyết ở một bên cười nói:
– Sư huynh, ngươi lắng đọng quá lâu rồi.
Đạo Vương im lặng.
Ba người bọn họ trêu chọc qua lại, hồn nhiên không đem Vân Hương Tiên Vương để ở trong lòng, từng vị tiên nữ trên bảo liễn giận dữ, rối rít quát lớn, Vân Hương Tiên Vương giơ tay lên, lạnh nhạt nói:
– Không cần cùng người chết bực bội.
Nàng đứng dậy, đang muốn đi ra bảo liễn, đột nhiên một cỗ mùi thơm như có như không truyền đến, làm cho người ta chỉ cảm thấy tinh thần đại chấn, thần thanh khí sảng, tu vi đã ở trong bất giác tăng trưởng chút ít!
Mùi thuốc này kỳ lạ như thế, tràn ngập các nơi, ngay cả cổ thụ chọc trời cũng đung đưa cành, nhanh chóng dài cao, trên mặt đất, lại càng đủ loại kỳ hoa dị thảo ghim ra mặt đất, thực vật cổ quái căng vọt, thậm chí cũng không có thiếu tiên dược dài ra, nhanh chóng trở nên khỏe mạnh, cũng không lâu lắm liền như nước trong veo, tiên dược thành thục!
– Chẳng lẽ là tiền sử thánh dược?
Phía trước có Tiên nhân kinh hô, một cổ hơi thở bộc phát, men theo mùi thuốc kỳ dị này về phía trước chạy tới, thậm chí có Tiên Vương hơi thở phóng lên cao, cũng theo hướng mùi thuốc kia truyền đến chạy tới.
Vân Hương Tiên Vương áo bào một quyển, vung tay áo ngồi xuống, quét ba người Giang Nam một cái, để xuống màn xe, thấp giọng nói:
– Chỉ là tiểu bối, há có thể cùng tiền sử thánh dược đánh đồng? Trước bỏ qua cho các ngươi một con đường sống. Chúng ta đi!
Mấy vị thị nữ lập tức quát mắng, thúc dục chín con tiên Long hướng trước chạy như điên.
Ba người Giang Nam liếc mắt nhìn nhau, lập tức nhích người về phía trước bay đi.
Đạo Vương trầm giọng nói:
– Trong Vô Nhân khu, đúng là có tin đồn tiền sử thánh dược, trong truyền thuyết Viên Không Tiên Quân trong hai cung vốn chỉ là một Tiên Vương, ở trong Tiên Vương cũng tầm thường, sau lại chiếm được một bụi tiền sử thánh dược, lúc này mới nhất cử vượt qua bát Tiên Vương, ở trước bát Tiên Vương tu thành Tiên Quân, có thể tiến vào Tiên Đế Cung! Như quả thật là thánh dược, chỉ sợ đem mấy người chúng ta hết thảy tăng lên tới Tiên Vương cảnh giới cũng không nói chơi!
Giang Nam nghi ngờ nói:
– Tăng lên tới Tiên Quân cảnh giới? Có lầm hay không? Cái dạng tiền sử thánh dược gì, có thể có công hiệu bực này?
Tiên Vương cảnh giới đã là cực kỳ khó có thể đột phá, vây khốn không biết bao nhiêu người, Tiên Quân cảnh giới lại càng khó vô cùng, lấy tài cán trí tuệ của bát Tiên Vương, cũng cần tám ức năm, hơn nữa còn không thể thành công đột phá.
Chỉ bằng vào một bụi thánh dược là có thể làm cho người ta tăng lên tới Tiên Quân cảnh giới, bao nhiêu cũng có chút để cho hắn khó có thể tin.
Đạo Vương lắc đầu nói:
– Sư đệ, ngươi tới Tiên giới thời gian quá ngắn, rất nhiều bí mật ngươi cũng không biết. Tiền sử thánh dược chính là sinh trưởng ở trên mảnh nhỏ Đạo Quả của Đạo Quân cấp cường giả tiền sử vẫn lạc, hấp thu tinh hoa của Đạo Quân Đạo Quả, có năng lực không thể tưởng tượng nổi! Sau khi phục dụng, là có thể tìm hiểu Đại đạo, lĩnh ngộ thần thông tuyệt học của tiền sử, đột phá đến Tiên Quân cảnh giới cũng là đơn giản vô cùng!
Phía trước đột nhiên xuất hiện một khe vực sâu thẳm, chư tiên ở trong khe sâu chém giết, chiến đấu, hướng trong hạp cốc chạy đi. Ba người Giang Nam tới đây, nghỉ chân nhìn lại, chỉ thấy ở trung ương khe sâu là một mảnh hồ, trung tâm hồ dài ra một bụi quái thụ, phảng phất là do nước thuần túy tạo thành, trong suốt trong sáng.
Trên cây còn kết xuất mấy quả trái cây, trái cây kia cùng những trái cây khác bất đồng, hình dáng giống như Đạo Quả, tràn ngập mùi thơm ngát thấm phế phủ người.
Mùi thơm ngát này, liền là mùi thơm đặc biệt mà bọn hắn ngửi được kia!
Trong hạp cốc kỳ hoa quái thụ khắp nơi, lại có tiên thú rất cường đại bảo vệ ở chỗ này, ngăn trở đường đi của bọn họ, tựa hồ cũng là vì trái cây trên cây mà đến.
– Đây chính là tiền sử thánh dược?
Giang Nam kinh ngạc nhìn hướng quái thụ trong hồ nước kia, trong lòng có chút nghi ngờ, tiền sử thánh dược chính là Đạo Quả của Đạo Quân cường giả, sau khi nghiền nát kết xuất thánh dược, gốc quái thụ trước mắt này kết xuất trái cây, thật có chút giống như là Đạo Quả.
Chẳng qua là, để cho hắn cảm giác được buồn bực chính là, nếu thật là tiền sử thánh dược, vì sao nơi này lại ngay cả tiền sử sinh linh cũng nhìn không thấy tới nửa con? Cũng không có bất kỳ tiền sử cấm chế?
Phải biết rằng, ở trong Vạn Chú nội cung, khắp nơi cấm chế, vô số tiền sử sinh linh xông ra, bảo vệ địa cung, nơi này không thể nào không có tiền sử sinh linh, cũng không có thể không có cấm chế.
Nhưng mà tấm hồ trước mắt này không có chút cấm chế nào, cũng không có bất kỳ khí tức của tiền sử sinh linh, để cho hắn có chút chần chờ, không có tiến lên. Đạo Vương cùng Giang Tuyết cũng nhìn ra điểm này, giống như trước không có gia nhập trong tranh đoạt.
Chương 2119: Quái Cáp (2)
Giang Nam hướng mọi nơi nhìn lại, không có phát hiện tung tích của Nam Quách Tiên Ông, trong lòng kinh ngạc, lão thỏ tử này chỗ nào cũng nhúng tay một cước, chỉ cần có bảo vật xuất thế, liền lập tức thứ nhất tới hiện trường, tại sao không có xuất hiện ở nơi này?
Mà mấy vị Tiên Vương kia, cũng chỉ là ngắm nhìn, chỉ có bảo liễn của Vân Hương Tiên Vương thì hướng hồ phóng đi, mấy vị nữ tiên đứng ở trên bảo liễn, có tế lên trường tiên, có tế lên Tiên Kiếm, trường tiên tung hoành, kiếm khí kích động, phía trước lại có cửu đầu tiên long mở đường, mở ra miệng to như chậu máu cắn tới táp tới, thế không thể đỡ.
Mà Vân Hương Tiên Vương thì ngồi trong xe, không có lộ diện, bất quá trong xe thỉnh thoảng bay ra một ngón tay một chưởng, đem những đối thủ mà nữ tiên cùng tiên long không làm gì được kia đánh chết!
Mấy vị nữ tiên cùng cửu đầu tiên long kia xuất thủ tàn nhẫn chí cực, không có chút nương tay nào, Vân Hương Tiên Vương lại càng một kích mất mạng, vô luận hoa hoa thảo thảo hay là tiên thú, hay là Chân Tiên tranh đoạt quái thụ trong hồ, hết thảy đánh chết, một đường lưu lại rất nhiều thi thể tàn phá không chịu nổi.
Cũng may Chân Tiên tới đây, Đạo Quả đều ký thác hư không, không đến nỗi vì vậy bỏ mình đạo tiêu.
Bất quá, có thật nhiều Chân Tiên lựa chọn đem Đạo Quả ký thác vào trong pháp bảo, đi lộ số đạo quả ký thác pháp bảo, Chân Tiên bực này thực lực cường đại, nhưng mà đụng phải Vân Hương Tiên Vương, không thoát vận mệnh bị đánh nát pháp bảo, hủy diệt Đạo Quả, bị mất mạng!
Một Tiên Vương dậm chân hư không, đứng vững vàng ở trong hư không, rất là làm người khác chú ý, mở miệng nói:
– Vân Hương Tiên Vương xuất thủ thật là tàn nhẫn, mặc dù đạo lữ của nàng là Tiên Quân, xuất thủ không chút lưu tình như thế, chỉ sợ tương lai nàng sẽ gặp nạn.
Giang Nam nghiêm nghị, ở hỗn loạn chi địa như Vô Nhân khu, Tiên đạo bị áp chế nghiêm trọng này, người này còn có thể dậm chân hư không, thực lực cường đại chí cực!
Giang Nam tự nghĩ, bản thân tế lên Thời gian trường hà cùng Không Gian Trường Hà, cũng có thể dậm chân hư không, nhưng đó là mượn lực lượng hai đại pháp bảo, sẽ không giống người này nhẹ nhàng như vậy!
Tiên Vương kia thản nhiên nói:
– Đệ nhất đẳng tiền sử thánh dược, Tịch Diệt Hoa cùng Trường Sinh Liên, hai đại thánh dược trong truyền thuyết này là mảnh nhỏ Đạo Quả của Tịch Diệt Đạo Nhân kết xuất linh hoa, khó tìm có một không hai. Nghe nói trước đó không lâu hai gốc thánh dược này ở trong Vô Nhân khu hiện thân, dẫn tới nhiều Tiên Quân đến đây sưu tầm, đáng tiếc không có tìm được. Những thánh dược khác, thì phải kém sắc một bậc. Quái thụ trong hồ nước này, chỉ sợ nhiều nhất là mảnh nhỏ Đạo Quả của một cường giả đến gần Đạo Quân kết xuất linh dược, so sánh với thánh dược thua kém một bậc.
Một bên, lại có một Tiên Vương mỉm cười nói:
– Tả Ngạn Tiên Vương nói rất có lý, chân chính tiền sử thánh dược là có thể đem Tiên Vương tăng lên tới Tiên Quân cảnh giới, sinh linh trong cấm khu cũng cực kỳ quý trọng, coi là mấu chốt để chủ nhân của mình sống lại, há có thể dễ dàng tới tay như vậy?
Lại có một Tiên Vương đi tới, chắp hai tay sau lưng, nhìn về phía quái thụ trong hồ nước kia, thản nhiên nói:
– Năm đó lúc Viên Không Tiên Quân ở Tiên Vương cảnh giới cũng không xuất chúng, nhưng mà sau khi ăn vào tiền sử thánh dược, tăng lên tới Tiên Quân cảnh giới, có thể cùng đệ tử của Đế Tôn ngang hàng, đủ thấy thánh dược bất phàm! Mà trong Hỗn Độn Cổ Thần, cũng có một người nhận được thánh dược, trở thành bá chủ trong Cổ Thần. Gốc quái thụ này mặc dù không phải thánh dược chân chính, nhưng mà cực kỳ trân quý, đáng giá xuất thủ. Tả Ngạn, Hồ Tôn, đợi lát nữa tranh đấu, hai vị cần phải nhường cho tiểu đệ a.
Hồ Tôn Tiên Vương ha hả cười nói:
– Phong Nguyệt đạo huynh thực lực cường đại, vẫn còn thắng ta, đợi lát nữa không nên làm hỏng thân già ta là được.
Tả Ngạn Tiên Vương cười nói:
– Linh dược bực này, há có thể không có sinh linh cường đại bảo vệ? Không biết ta có thể gánh được thế công của hai vị đạo huynh cùng sinh linh cấm khu, nhận được linh dược hay không. Đợi lát nữa hai vị đạo huynh phải lưu tình a.
Tam đại Tiên Vương ánh mắt chớp động, mặc dù ngoài miệng khách sáo, nhưng trên thực tế đối với gốc quái thụ này là tình thế bắt buộc, tất có một cuộc đại chiến!
Bọn họ siêu nhiên ở ngoài cốc, ngật lâm hư không, bễ nghễ tại chỗ, không có đem người khác coi vào đâu, cho dù là Vân Hương Tiên Vương cũng không có bị bọn họ để vào trong mắt.
Rốt cục, bảo liễn cùng chư tiên của Vân Hương Tiên Vương giết tới hồ trước, chín long làm trước một bước, lái xe xông vào trong hồ, bảo liễn chạy ở trên mặt hồ, hướng quái thụ trong hồ phóng đi.
Cùng lúc đó, nhiều Chân Tiên khác hết thảy xông lên mặt hồ, xông về quái thụ, còn có vài đầu tiên thú cường đại cũng vọt thẳng tới.
Đột nhiên, mặt hồ kịch liệt quay cuồng, giống như nước sôi, sùng sục sùng sục bắt đầu khởi động, ngoài cốc đám người Giang Nam tinh thần rung lên, Hồ Tôn Tiên Vương cười nói:
– Nên là lúc chúng ta xuất thủ.
Hắn lời còn chưa dứt, dãy núi dưới chân đột nhiên kịch liệt lay động, sơn cốc hé ra, cả tòa sơn cốc giống như một cái miệng mở lớn, vô số hàm răng sắc bén từ trên vách đá hiện ra, chi chít, đột nhiên khép lại!
Chư tiên trong hồ thất thanh sợ hãi kêu, rối rít nhảy lên, cố gắng chạy ra sơn cốc, bảo liễn ầm ầm nổ tung, Vân Hương Tiên Vương quát tháo, phóng lên cao, toàn lực hướng ra phía ngoài nhảy đi.
Răng rắc…
Sơn cốc khép lại, đem tất cả mọi người trong cốc nuốt xuống, chỉ có một thân ảnh thật nhỏ lao ra sơn cốc, chính là Vân Hương Tiên Vương.
Vân Hương Tiên Vương mới vừa lao ra sơn cốc, đột nhiên sơn cốc khép lại hé ra một khe hở, một cái lưỡi màu đỏ tươi giống như huyết hà cuốn ra, bá một tiếng quấn lấy nữ Tiên Vương này, Vân Hương Tiên Vương kêu thảm thiết, bị kéo vào trong cốc, biến mất không thấy gì nữa!
Giang Nam, Đạo Vương, Giang Tuyết, cùng với mấy vị Tiên Vương không có tiến vào sơn cốc ngơ ngác nhìn một màn này, chỉ thấy dưới sơn cốc, bò lổm ngổm một đầu ma quái to lớn không gì so sánh được, hình dạng như cóc, gục ở trung tâm, đầu ma quái này mở ra ngụm lớn, chính là sơn cốc!
Đầu tiền sử quái cáp này như cũ gục ở trong sào huyệt, chậm rãi mở cái miệng rộng, sơn cốc lại xuất hiện, hồ nước trong cốc sóng xanh nhộn nhạo, gốc cây linh dược kia như cũ sinh trưởng ở trong mặt hồ, hấp dẫn mọi người đi hái.
Chương 2120: Tiền Sử Đạo Quả
Ngoài sơn cốc, tất cả mọi người rút một ngụm hơi lạnh, bọn hắn có ít người là muốn làm Hoàng Tước, coi người khác là Bọ Ngựa, những người khác đoạt đến quái thụ, bọn hắn lại ra tay cướp đoạt.
Cũng có người tự nghĩ thực lực không đủ, chỉ đứng ở bên ngoài trông xem thế nào.
Mà vô luận bọn hắn ôm ý niệm gì, giờ phút này đều có chút không rét mà run, một ngụm nuốt vào rất nhiều Chân Tiên, Tiên thú cùng hoa cỏ kỳ quái, ngay cả tồn tại như Vân Hương Tiên Vương cũng không thể chạy ra, thật sự quá kinh khủng!
Đây chính là Tiên Vương cường đại, chủ của một châu, rõ ràng ngay cả cơ hội đào tẩu cũng không có, cứ như vậy bị một ngụm nuốt luôn!
Đổi lại bọn hắn, chỉ sợ cũng là kết cục đồng dạng!
Đầu quái cáp này, so với các loại nhân vật như bát Tiên Vương chỉ sợ cũng sẽ không thua kém!
Hơn nữa, đầu quái cáp này rõ ràng lão thần khắp nơi, lại tự hé miệng, để cho miệng hóa thành sơn cốc, quái thụ lại bày ở trước mặt bọn họ, quang minh chính đại không có sợ hãi hấp dẫn bọn hắn!
– Quá khi dễ người rồi…
Một vị Chân Tiên lẩm bẩm nói.
Chân Tiên cùng Tiên Vương khác chưa từng tiến vào sơn cốc cũng âm thầm gật đầu, nhưng lại không ai ly khai, quái thụ hấp dẫn thật sự quá mạnh mẽ, dù sao có thể tăng lên tới Tiên Vương cảnh giới thậm chí Tiên Quân cảnh giới, đối với bọn họ mà nói có lực hấp dẫn trí mạng, đáng giá bọn hắn dùng tánh mạng đi mạo hiểm.
Hơn nữa, mặc dù bị đầu quái cáp này ăn tươi, cũng không quá đáng là tổn thất một lần tánh mệnh, bọn hắn còn có thể từ trong đạo quả phục sinh, đáng giá thử một lần.
Đột nhiên, Hồ Tôn Tiên Vương cười nói:
– Tả Ngạn đạo huynh, Phong Nguyệt đạo huynh, chúng ta cũng nên động thủ a?
Tả Ngạn Tiên Vương chậm rãi gật đầu:
– Đang muốn động thủ thử một lần.
Phong Nguyệt Tiên Vương ha ha cười nói:
– Hai vị đạo huynh, đồng loạt ra tay a?
Ba Tiên Vương sừng sững ở ngoài cốc, đều lộ ra hết sức cẩn thận, từng người thân hình có chút lắc lư, chỉ thấy tất cả có một đạo thân đi ra. Ba đạo thân này vô cùng cường đại, khí tức rung chuyển hư không, để cho hư không lắc lư không thôi, cơ hồ có được sáu thành thực lực của bọn hắn!
Bọn hắn từ trong cơ thể phân ra ba đạo thân này, sắc mặt cũng trở nên có chút tái nhợt. Hiển nhiên phân ra ba đạo thân này cũng làm cho bọn hắn tổn hao nguyên khí rất nhiều.
– Tế!
Ba Tiên Vương đột nhiên quát tháo, Hồ Tôn há miệng nhổ, một mặt tiên ấn bay ra, càng lúc càng lớn, đứng vững trong không trung, như là một tòa ngọc đài. Trên Ngọc đài trải rộng tiên đạo phù văn, vô số tiên đạo phù văn từng cái sáng lên, từng sợi Hỗn Độn khí từ trong đó rớt xuống, trầm trọng kinh người, lại có tiên chỉ như là ráng ngũ sắc từ trong ngọc đài tuôn ra, Hỗn Độn khí cùng tiên quang chống đỡ sơn cốc.
Tả Ngạn Tiên Vương há miệng nhổ, chỉ thấy biển cả vô lượng từ trong miệng hắn phun ra, tiên khí chập trùng, tiên lãng xé trời, mặt trời cùng tiên nguyệt theo trên biển bay lên, chiếu rọi Tả Ngạn của biển cả.
Tả Ngạn rõ ràng là một vách đá rộng không biết bao nhiêu, trên vách đá dựng đứng hiện ra đủ loại hoa văn, Long Văn Phượng vân, Si vân, Quỳ vân, Hỗn Độn vân, tiền sử đạo vân… thiên kì bách quái, bị mặt trời cùng tiên nguyệt chiếu, càng phát ra chói mắt, tản mát ra khí tức so với Hồ Tôn tiên ấn còn muốn kinh người!
Biển cả Tả Ngạn, là thành danh chi bảo của hắn, thu thập Tiên Hải Tả Ngạn của Cổ Tiên Giới luyện chế thành, phiến Tiên Hải kia từng là chiến trường tiền sử cổ xưa, thuộc về di tích tiền sử, ở trong lịch sử Tiên Giới, lúc Hỗn Độn Cổ Thần sát nhập Cổ Tiên Giới cũng là ở đó đại chiến.
Tả Ngạn Tiên Vương lấy ra đoạn ngắn của Tiên Hải Tả Ngạn, luyện chế thành bảo, thời điểm bảo vật luyện thành hắn cũng đột phá trở thành Tiên Vương!
Mà Phong Nguyệt Tiên Vương thì thân hình lay động, đạo bào trên người bay ra, hóa thành Quần Phương Bách Mỹ Đồ, trong đồ thình lình có rất nhiều tiên nữ. Hoặc Thải Y phấn trang, vũ mị xinh đẹp, hoặc áo tơ trắng thanh nhã, yên lặng đoan trang, hoặc đẫy đà bạch mỹ, hoặc eo thon, hoặc nhìn yêu mị, hoặc khuynh quốc khuynh thành, có tất cả chỗ tuyệt sắc.
Những nữ tiên này đều là Tiên Tử lừng lẫy nổi danh trong Cổ Tiên Giới, mỗi người đều có được chỗ xinh đẹp riêng, có đã gả làm vợ người ta, có phương danh ở bên ngoài, danh chấn một phương, có thì là nữ Tiên Vương uy danh hiển hách, thậm chí còn có một vị tồn tại, là nữ Tiên Quân bên trong Tiên Tôn Cung!
Phong Nguyệt Tiên Vương ở Tiên Giới thanh danh chê khen nửa nọ nửa kia, người này phong lưu phóng khoáng, đạo lữ của hắn so với Ngọc Kinh Tiên Quân còn nhiều hơn, những nữ tiên bên trong Quần Phương Bách Mỹ Đồ này, đều là đạo lữ của hắn, kể cả vị nữ Tiên Quân trong Tiên Tôn Cung kia!
Phong Nguyệt Tiên Vương đúng là dựa vào cùng những đạo lữ này thần hồn song tu, Nguyên Thần song tu, đạo quả song tu, linh nhục song tu, lúc này mới đột phá Chân Tiên cảnh giới, tu thành Tiên Vương!
Mà Quần Phương Bách Mỹ Đồ là hắn thu thập tinh khí của những nữ tiên này luyện, sau khi tế lên, cơ hồ tương đương với hoa thơm cỏ lạ đích thân tới!
Tam đại Tiên Vương tất cả có chỗ độc đáo, từng người tế lên pháp bảo, uy năng khủng bố định trụ miệng lớn quái cáp biến thành sơn cốc, lập tức ba bộ đạo thân khẽ động, lách mình bay nhào vào trong sơn cốc!
Khi ba đạo thân của bọn hắn vừa mới xuất động trong tích tắc, từng bóng người cũng đồng thời ra tay, đánh về phía quái thụ trong cốc, rõ ràng là Chân Tiên khác đang trông xem thế nào cũng bắt lấy cơ hội khó được này, chuẩn bị phân một chén canh, thậm chí đem chén canh này độc chiếm!
Giang Nam, Đạo Vương, Giang Tuyết liếc nhau, cũng cùng một thời gian ra tay, hướng quái thụ trong hồ nước chạy vội mà đi.
Bành bành bành…
Các Chân Tiên bị ba người bọn họ đánh bay, thế không thể đỡ, trong khoảnh khắc liền đến giữa hồ, đạp sóng mà đi, hồ nước cơ hồ bị khí tức ba người đập bay hết thảy!
Ba Tiên Vương đạo thân cũng cực kỳ cường đại, Tam đại đạo thân đồng thời đi vào giữa hồ, nước trong hồ lập tức bị dựng lên, lộ ra một mảnh thổ địa cổ xưa phía dưới, mảnh thổ địa kia như là hòn đảo, tựa hồ là Thiết Thạch tạo thành, toàn thân đen nhánh, cổ thụ là sinh trưởng ở trên nó!
Hòn đảo trôi nổi, phía dưới là huyệt động đen nhánh thâm bất khả trắc, huyệt động này hẳn là yết hầu của quái cáp, nối thẳng dạ dày, bên trong có một cổ gió tanh không ngừng trào ra ngoài, lại đột nhiên hóa thành một cổ hấp lực kinh khủng.
Có Chân Tiên bị tanh gió thổi qua, khí tức đại loạn, cơ hồ không cách nào định trụ thân hình, lại bị hấp lực khẽ hấp, kêu thảm thiết, như là sủi cảo rơi vào trong huyệt động.
Giang Nam trộm mắt nhìn đi, chỉ thấy những Chân Tiên này rơi vào ở chỗ sâu trong huyệt động, còn chưa rơi đến phần đáy, liền bị lực lượng quái dị ăn mòn, huyết nhục cùng tiên đạo tan rã, hóa thành từng chồng bạch cốt.
Bạch cốt hướng phía dưới rơi đi, càng ngày càng nhỏ, cuối cùng nhất ngay cả bạch cốt cũng biến mất không thấy gì nữa, chết không toàn thây!
Thậm chí còn có Chân Tiên đạo quả ký thác vào bên trong pháp bảo, pháp bảo tan rã, đạo quả hiện ra, đạo quả phi tốc tan rã, thân tử đạo tiêu, hồn phi phách tán!
Nhưng bên trong Chân Tiên cũng có nhân vật rất giỏi, vậy mà có thể chống cự gió tanh cùng lực hút, đi vào phía trên đảo nhỏ.
Cổ lực hút này cũng lôi kéo bọn người Giang Nam, hai đạo sông lớn sau đầu Giang Nam hiển hiện, thời gian sông dài cùng không gian sông dài cuốn động, định trụ lực hút, càn quét gió tanh, Giang Tuyết tế lên Ngọc Như Ý, Ngũ sắc liên trên đỉnh Ngọc Như Ý không ngừng tuôn ra ngũ sắc quang, cũng đem lực hút cùng gió tanh ngăn cản ở bên ngoài.
Đạo Vương thì nhẹ nhõm nhất, hắn được lão đạo tặng một bộ áo giáp. Áo giáp tại thân, để cho hắn có thể làm được hết thảy dơ bẩn tà ác đều không thể xâm lấn, cất bước tầm đó liền đi tới phía trên hòn đảo, hướng một dị quả trên cổ thụ chộp tới.
Hô…
Tam đại Tiên Vương đạo thân đánh tới, cơ hồ đồng thời hướng Đạo Vương ra tay ngăn cản. Rầm rầm rầm ba tiếng nổ truyền đến, chấn hắn té xuống đảo nhỏ.