1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 98 [Chương 486 đến Chương 490]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 98 [Chương 486 đến Chương 490]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 486: Đế binh ra

Có tiếng xèo xèo, lồng ngực bị đâm thủng nhanh chóng khép lại, phục hồi như cũ. Nếu không phải ngực áo hai người loang lổ vết máu thì khó tưởng tượng được vừa rồi Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử bị đâm thủng ngực.

Thấy cảnh tượng này mọi người hút ngụm khí lạnh:

– Không uổng là một thân kiêm thuật song đế, giống như không giết chết được!

Tuy khi tu sĩ đến cảnh giới thiên nguyên, tu luyện chân mệnh thành thiên mệnh nguyên nhân có thể khiến chân mệnh thoát xác sống sót, dù cơ thể bị hủy vẫn có cơ hội sống, tạo thể xác mới.

Nhưng khi thực hiện thì muôn vàn khó khăn. Vương hầu, cổ thánh khi cơ thể bị thương nặng muốn phục hồi cơ thể rất khó khăn, đặc biệt ngực Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử bị thể phách trấn ngục thần thể đâm thủng.

Thể phách tiên thể đâm thủng ngực, vết thương như vậy có thể nói là trí mạng. Thần uy tiên thể pháp tắc để lại thương tổn vĩnh cửu cho cơ thể.

Ngực Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử bị đâm thủng có thể khép miệng vết thương trong phút chốc như chưa từng bị thương. Đổi lại người khác bị tiên thể đánh bị thương, chẳng những cơ thể tổn thương mà chân mệnh cũng bị thương.

Tổ Hoàng Võ cuồng rống:

– Tất cả chấm dứt đi!

Tổ Hoàng Võ như nộ long cuồng bạo. Trận chiến này là nhục nhã vô cùng cho Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử. Hai người chính là thiên chi kiêu tử, là tồn tại đỉnh cao nhất trong thiên tài. Hôm nay Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử hợp sức nhưng bị Lý Thất Dạ đè bẹp, bọn họ còn mặt mũi gì? Không giết Lý Thất Dạ thì trong thiên hạ không có chỗ đứng cho Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Cửu thiên thập địa run rẩy, ức vạn sinh linh quỳ lạy dưới đất. Không biết bao nhiêu vương hầu, hào hùng bị trấn áp, cổ thánh cũng khó đứng vững.

Cổ thánh sống trên vạn năm hét chói tai:

– Đế binh!

Cổ thánh sợ hãi mặt trắng bệch. Vương hầu hào hùng thì sớm sợ hãi quỳ rạp dưới đất trước đế uy vô địch.

Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử cùng lấy ra một tiên đế bảo khí. Tổ Hoàng Võ cầm một chiến côn, càn quét tất cả trong thế gian. Khi chiến côn vung ra, Huyền Vũ gầm rống, tựa như thần thú Huyền Vũ đạp vó. Chiến côn hóa Huyền Vũ, như Phục Ma tiên đế ngồi trên Huyền Vũ trấn giết tất cả thần linh, ma vương trên đời.

Huyền Thổ Quy Côn, đây là tiên đế bảo khí mà Phục Ma tiên đế dể lại trong Diêu Quang cổ quốc. Có tin đồn Phục Ma tiên đế vào tiên thổ chém thần thú Huyền Vũ, dùng đạo cốt của nó tế luyện thành một cây đế côn.

Thanh Huyền Thiên Tử lấy ra tiên đế bảo khí rất quen thuộc, tiên đế bảo khí từng xuất hiện trong thiên cổ thi địa, là đế tử chuy.

Hai tiên đế bảo khí hiện ra, tất cả không còn cơ may gì, quay về hỗn độn.

Lý Thất Dạ gào thét:

– Mở!

Thiên Thủ Nghịch Cửu Giới, thảo kiếm kích tiên thức, hoành thiên bát đao, tam tài kiếm, trấn ngục thần thể, Trú Thiên Tiên Bi, cửu dương tỏa thiên công . . . Lý Thất Dạ phát huy tất cả thuật vô địch đến cực hạn.

Trong khoảnh khắc đó thọ luân của Lý Thất Dạ bùng nổ, biển máu ngập trời. Trong biển máu vô cùng tận hiện ra trăng máu, mặt trời vàng, xoay vòng như thái cực.

Vô tận thần huyết trong âm dương huyết hải rót vào, đạo cơ của Lý Thất Dạ rực rỡ chói mắt. Côn Bằng che lấp bầu trời, thần hoàn trên người Lý Thất Dạ từ chín biến thành ba mươi sáu vòng đỡ một kích vô địch nhất thiên địa này.

Ầm!!!

Thiên địa vỡ, hư không hủy diệt, vì sao rơi. Một kích kia làm Đông Bách Thành run rẩy, một kích kia làm dưới lòng đất Thiên Đạo Viện vọt lên nhiều pháp tắc thô to như ngân hà bao phủ khắp mặt đất tránh cho mặt đất bị một kích kia nhấn chìm.

Ầm ầm ầm ầm ầm!truyện tà tu audio

Mặc cho Lý Thất Dạ nghịch thiên, trước công kích kia tất cả tróng rỗng. Đao kiếm hàn mang bị hủy, thiên thủ vạn cánh tay vỡ, thảo kiếm vỡ vụn, cửu dương sụp xuống.

Thủ đoạn nghịch thiên cỡ nào trước một kích kia đều thành mây khói, không ngăn được một kích bảo khí của tiên đế.

Ầm!!!

Cơ thể Lý Thất Dạ đập mạnh xuống đất đụng thủng cái hố sâu cực to, máu nhuộm mặt đất, các khe nứt lan tràn.

Tiên thế đế uy quét khắp thiên địa, trấn áp bát hoang, vô số sinh linh Đông Bách Thành chấn động. Trong khoảnh khắc này không biết có bao nhiêu người từ xa nhìn Thiên Đạo Viện, cảm nhận tiên thế đế uy vô thượng thổi quét, bao nhiêu lão bất tử lòng ủn rẩy.

– Đang tấn công Thiên Đạo Viện sao?

Có lão bất tử còn tưởng là ai cầm đế binh tấn công Thiên Đạo Viện, đánh rùng mình.

Đất bằng vỡ nát, thiên địa tĩnh lặng, mọi người đứng ngây như phỗng.

– Không thể nào! Không thể nào!

Mặt Trì Tiểu Điệp trắng bệch, chân mềm nhũn. Mọi thứ diễn biến quá nhanh. Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử bỗng đánh ra tiên đế bảo khí, khi đám người phản ứng lại thì đã muộn.

Học sinh Đại Thế viện mặt xám xịt, tiên thế đế uy làm bọn họ không đứng vững được. Nhiều người ngồi bệch dưới đất, có người quỳ rạp.

Khiến bọn họ rung động là Lý Thất Dạ thổi quét Thanh Huyền Thiên Tử, Tổ Hoàng Võ vẫn không ngăn được đế binh vô địch. Bọn họ kiêu ngạo vì Lý Thất Dạ, hắn là đại biểu, là thần tượng của tu sĩ bình dân. Nhưng cuối cùng không phải đạo hạnh của Lý Thất Dạ không bằng Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử, hắn bị tiên đế bảo khí giết.

Thiên tài đại giáo cường quốc phe Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử cuồng cười nói:

– Ha ha ha ha ha ha! Một con kiến cũng dám tuyên chiến với Hổ Khiếu tông, thứ không biết sống chết, kiến mà đòi lay cây!

Có hoàng tử cường quốc cười nhạt, nhạo báng học sinh Đại Thế viện:

– Nhìn xem, đây là anh hùng của các ngươi, chỉ có thế.

Học sinh Đại Thế viện trợn to mắt nhìn nhau. Nhưng trước tiên thế đế uy vô địch của tiên đế bảo khí thì tất cả trở nên yếu ớt, bọn họ bất lực, không chống lại được.

Tổ Hoàng Võ trầm giọng nói:

– Đều kết thúc.

Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử thầm thở phào.

Lý Thất Dạ tồn tại khiến Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử thấy áp lực rất lớn, đứng ngồi không yên. Bây giờ giết được Lý Thất Dạ làm hai người nhẹ nhõm như trút gánh nặng.

Khi mọi người cho rằng đại cục đã định thì một thanh âm ung dung vang lên:

– Kết thúc? Đây chỉ mới bắt đầu.

Thanh âm tràn ngập ma lực.

Rào rào.

Lý Thất Dạ bò dậy từ lòng đất, người đẫm máu, da dẻ rách toát. Lý Thất Dạ như bình gốm bị bể, cơ thể đầy vết nứt giao nhau, chạm nhẹ một cái là hắn sẽ vỡ thành mảnh nhỏ.

Đầu Lý Thất Dạ cũng có khe nứt đáng sợ, trán nứt ra, nhưng hắn còn sống.

Keng!

Thể phách ở ngực Lý Thất Dạ lại phát ra tiên quang. Thể phách pháp tắc thần liên như cây kim khâu lại các khe nứt giao nhau trên người Lý Thất Dạ. Cuối cùng đinh một tiếng, tinh hỏa cự tỏa rơi xuống khóa lại nguyên người Lý Thất Dạ. Các sợi tinh hỏa pháp tắc với thần hiệu khó tin rót vào vết thương của Lý Thất Dạ.

Mệnh cung đạo cơ Côn Bằng giương cánh, thiên địa nhập vào người Lý Thất Dạ, chữa trị vết thương. Thọ luân hiện ra biển máu, thọ huyết quay về cơ thể Lý Thất Dạ, thúc giục vết thương mau lành.

Thiên mệnh tiên quang từ trên trời giáng xuống, tiên quang thiên mệnh vô tận bao trùm toàn thân Lý Thất Dạ. Trú Thiên Tiên Bi câu thông thiên địa đại đạo, dùng lực lượng thiên địa chữa lành tổn thương cho Lý Thất Dạ.

Chương 487: Cướp đế binh (1)

– Ài, thể chất này tuy không thể bất tử bất diệt như kim cương bất diệt thể nhưng có thể chịu đựng được. Chữa thương làm lại thân thể, không chỉ người có một thân kiêm thuật song đế mới biết làm.

Lý Thất Dạ bình tĩnh, đầy tự tin nói:

– Tiếc rằng đạo hạnh của các ngươi quá mỏng, nếu các ngươi có thực lực thánh tôn thật sự hoặc phát huy ra uy lực hai phần mười tiên đế bảo khí, chỉ được một phần mười uy lực tiên đế bảo khí thì chưa đủ đập chết ta.

– Tiên thể!

Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử biến sắc mặt, hai người thụt lùi một bước. Tiên đế bảo khí trong tay, hai người chỉ phát huy hai phần mười uy lực đủ đồ diệt tất cả. Trước tiên đế bảo khí mặc kệ mệnh công, thọ pháp, thức thuật gì đều không quan trọng nữa.

Thiên Thủ Nghịch Cửu Giới, cửu dương tỏa thiên công, Hoành Thiên Bát Đao . . . Dù là công pháp gì vào phút cuối cùng e rằng không thể chặn lại một kích của tiên đế bảo khí, sẽ tan thành mây khói.

Nhưng phút cuối cùng Lý Thất Dạ vẫn vượt qua, sống sót.

– Tiểu thành tiên thể!

Mọi người sững sờ. Tiên thể trở thành ác mộng của tất cả mọi người.

– Không đi ra thiên đạo của mình, tiểu thành tiên thể, trong thế hệ trẻ có ai tranh phong được với hắn?

hoàng chủ, chưởng môn đại giáo cường quốc ngây ngẩn, hôm nay tất cả đã biết được tiên thể đáng sợ cỡ nào.

Cho đến này thế nhân bảo tiên thể đáng sợ nhưng rất ít ai có thể thấy tận mắt. Hôm nay mọi người đã chứng kiến tiên thể đáng sợ.

Không biết là học sinh Đại Thế viện nào hét to một tiếng:

– Hay, Lý sư huynh cố lên! Đánh gục bọn họ! Tối nay các nữ hài tử sẽ ấm giường sư huynh!

Học sinh Đại Thế viện hét rầm trời:

– Hay, Lý sư huynh hay!

Bọn họ vỗ tay, gào thét cổ vũ.

Cùng xuất thân từ Đại Thế viện, từ tiểu môn tiểu phái, vinh nhục của Lý Thất Dạ cũng là của bọn họ, mọi người chung vinh nhục với Lý Thất Dạ.

Học sinh Đại Thế viện rống to:

– Đúng vậy! Lý sư huynh đánh gục bọn họ đi, đêm nay sư tỷ, sư muội trong viện mặc sư huynh chọn một, không, là tám, mười người!

Học sinh Thánh Thế viện, Đỉnh Thế viện im lặng. Đặc biệt đệ tử đại giáo cường quốc Đỉnh Thế viện mới rồi còn gân cổ hét, cực kỳ huênh hoang nay mặt trắng như tờ giấy.

Đè xuống khí diễm bên học sinh Đỉnh Thế viện làm các học sinh Đại Thế viện thở phào, rốt cuộc trút ra bực tức trong lòng.

Trì Tiểu Điệp mừng bật khóc, đôi mắt đẫm lệ:

– Không bị gì là tốt, tốt rồi.

Đám người Trì Tiểu Đao thở phào như trút gánh nặng. Cuối cùng Lý Thất Dạ sáng tạo kỳ tích, sống sót dưới hai tiên đế bảo khí.

Tổ Hoàng Võ hít sâu, trầm giọng nói:

– Dù là tiểu thành tiên thể thì hôm nay nhất định sẽ thành tỏ bị!

Thanh Huyền Thiên Tử lạnh lùng quát:

– Hôm nay dù có đại la thần tiên giá lâm cũng không cứu ngươi được!

Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử biểu tình trầm trọng lấy tiên đế bảo khí của mình ra. Khi cơ thể hai người nhiễm đế uy tiên thế thì bọn họ biến thành thần thánh vô địch.

Có đại nhân vật đại giáo cường quốc thấy hai phe sắp bùng nổ, cảm giác không ổn phất tay mang đệ tử rời đi.

– Tía nó, lại sắp lôi tiên đế bảo khí ra, đi!

Mọi người đều hiểu hai phe sắp tung đòn sát thủ. Nhìn hai tiên đế bảo khí, ai cũng sợ chúng nó. Trong phút chốc vô số người trốn xa khỏi hiện trường, trốn ra khỏi Thiên Đạo Viện, đứng thật xa quan sát cuộc chiến, tránh cho hai phe đánh nhau trời sụp đất nứt thì bị vạ lây.

Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử biểu tình kiên quyết rống to:

– Để chúng ta kết thúc đi!

Thọ luân dâng lên, lúc này tiên đế bảo khí tỏa sáng rực rỡ. Huyền Thổ Quy Côn phát ra Huyền Vũ thần thánh vô thượng, đây là một thần thú. Huyền Vũ đứng ngạo nghễ cửu thiên thập địa, đã từng trấn áp thần ma!

Đế tử chuy tử khí ngập trời, từng đạo văn xoay chuển trong tử khí sắp biến thành quyển tiên kinh. Tiên âm du dương sắp mở tiên giới, dùng lực lượng tiên giới phạt địch.

Giờ phút này, hai tiên đế bảo khí điên cuồng hâp thu huyết khí từ Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử. Hai người mặt tái xanh, bọn họ có cảm giác giặc đi nhà trống.

Tiên đế bảo khí hơn hẳn đế vật. Tiên đế bảo khí được gọi là đế binh, nó không cường đại như tiên đế chân khí nhưng trên đời trừ tiên đế chân khí ra không có gì mạnh hơn nó.

Thêm nữa dù là tiên đế bảo khí hay tiên đế chân khí đều người tồn tại mãi mãi, có thể sử dụng nhiều lần, truyền thừa nhiều đời. Nhưng khống chế tiên đế bảo khí không phải chuyện dễ. Muốn đánh ra đế uy tiên thế cần tiêu hao nhiều huyết khí, người bình thường khó thể điều khiển tiên đế bảo khí.

Thanh Huyền Thiên Tử rống to:

– Kết thúc đi!

Hai người phun ra thọ huyết, bọn họ không tiếc hao tổn thọ huyết quý giá nhất để phát huy ra đế uy tiên thế mạnh nhất của tiên đế bảo khí.

Ầm!!!

Một kích giáng xuống, đòn công kích mạnh hơn xa lúc trước. Vô số đại đạo pháp tắc thần liên chui lên từ dưới lòng đất Thiên Đạo Viện bị đòn công kích chặt đứt, khoảnh đất bằng này hoàn toàn bị hủy.

Ức vạn dặm đất đai Đông Bách Thành có vô số người tim đập chân run.

Có lão bất tử nhìn Thiên Đạo Viện phía xa, lẩm bẩm:

– Cái này . . . Định đánh sập Thiên Đạo Viện sao?

Trong chiến trường tất cả lặng yên, mọi người đứng phía chân trời xem cuộc chiến nín thở. Đám người trợn to mắt, không dám tin vào mắt mình, thẫn thờ thật lâu.

Có người dụi mắt, khó tin thì thào:

– Cái này . . . Không thể nào!

Mọi người nhìn thấy cảnh tượng cực kỳ khó tin. Hai tiên đế bảo khí giáng xuống nhưng bị chặn lại. Lý Thất Dạ ôm một hộp đá, khi hộp đá mở ra tiên quang ngập trời, tiên quang bắn lên chặn lại đế tử chuy, Huyền Thổ Quy Côn.

Lý Thất Dạ ôm hộp đá là trọng bảo của Trung Châu cổ quốc, báu vật vô thưởng đổi từ tay Trung Châu công chúa.

Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử biến sắc mặt. Hai tiên đế bảo khí giáng xuống nhưng bị chặn lại, đây rốt cuộc là báu vật gì?

– Đến lượt ta!

Lý Thất Dạ cười to bảo:

– Như các ngươi nói, tất cả nên kết thúc.

Báu vật trong hộp đá bay ra.

Đó là một cái gương, gương này phi đồng phi kim, phi ngân phi thiết, không biết là vật gì đúc thành. Một nửa âm một nửa dương, âm dương thành Thái Cực ngư, quay quanh không ngừng. Tiên quang bắn ra từ mắt âm ngư chặn lại hai tiên đế bảo khí.

– Mở!

Lý Thất Dạ không chút keo kiệt thọ huyết của mình, thọ huyết phun vào cái gương.

Ong ong ong ong ong!

Âm dương ngư bay ra khỏi kính cùng với thần uy cửu thiên thập địa càn quét.

Ầm!!!

Vang tiếng nổ điếc tai. Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử cầm đế tử chuy, Huyền Thổ Quy Côn bị đánh bay, tiếng xương gãy vang lên. Hai người cùng hộc búng máu.

Ong ong ong ong ong!

Chuyện khó tin xảy ra, âm dương ngư bay ra khỏi gương biến thành vòng xoáy âm dương hút đi đế tử chuy, Huyền Thổ Quy Côn.

Hai báu vật rơi vào tay Lý Thất Dạ, đế tử chuy, Huyền Thổ Quy Côn đổi chủ.

Trong hắc ám sâu nhất khung trời, lão bất tử khó tin nói:

– Không thể nào! Đây . . . Đây . . . Đây là báu vật thất truyền trăm ngàn vạn năm, sao có thể nằm trong tay tiểu quỷ này?

Chương 488: Cướp đế binh (2)

Một số lão bất tử luôn núp trong bóng tối bàng quan hút ngụm khí lạnh, hoảng sợ nói:

– Âm Dương Luyện tiên kính! Báu vật trấn quốc của Trung Châu cổ quốc!

Hôm nay lão bất tử đến Thiên Đạo Viện không chỉ có liên minh muốn giành Thiên Đạo Viện, còn một số lão bất tử ẩn ở bên ngoài Thiên Đạo Viện quan sát.

Đối với bọn họ thì Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử lây tiên đế bảo khí ra không có gì đáng ngạc nhiên, cá lão bất tử đã thấy rất nhiều sóng gió. Nhưng khi Lý Thất Dạ cầm Âm Dương Luyện tiên kính làm đám lão bất tử chấn động.

Âm Dương Luyện tiên kính có lai lịch cực kỳ bí ẩn, không ai biết rõ ràng. Âm Dương Luyện tiên kính là báu vật trấn quốc của Trung Châu cổ quốc, một trong các cổ quốc cường đại nhất thời đại khai hoang.

Trong thời đại đó từng có câu nói: Trời nếu có tiên kính sẽ luyện, có thể tưởng tượng tấm kính này đáng sợ biết bao.

Tiếc rằng vào thời đại Thiên Đồ tiên đế, gã tiêu diệt Trung Châu cổ quốc, từ đó Âm Dương Luyện tiên kính lạc mất. Thiên Đồ tiên đế trong thời đại đó từng tìm kiếm tấm kính này.

Nhìn Lý Thất Dạ cướp đi hai tiên đế bảo khí, Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử bị thương nặng giật mình hết hồn, miệng phun chân ngôn:

– Quay về!

Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử dùng vô thượng bí quyết triệu hoán tiên đế bảo khí, muốn cướp về.

Ong ong ong ong ong!

Đế tử chuy, Huyền Thổ Quy Côn rung lắc muốn giãy khỏi tay Lý Thất Dạ. Nét mặt Lý Thất Dạ sa sầm, dùng đại thần thông trấn áp hai tiên đế bảo khí. Âm Dương Luyện tiên kính lơ lửng trên đầu Lý Thất Dạ.

Phụt!

Đôi mắt âm dương ngư trong Âm Dương Luyện tiên kính bắn ra tiên quang, một âm một dương rơi vào hai tiên đế bảo khí làm chúng nó như bị đóng đinh. Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử không triệu hoán về được, tiên đế bảo khí của bọn họ hoàn toàn bị kiềm chặt.

Lý Thất Dạ kiềm chế hai tiên đế bảo khí xong chậm rãi nói:

– Nếu đã rơi vào tay ta thi đừng hòng triệu về được.

Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử vừa kinh vừa giận, bọn họ không ngờ tấm kính của Lý Thất Dạ có thể trấn áp tiên đế bảo khí. Trừ phi là tiên đế chân khí, nếu không trên đời không có báu vật nào trấn áp tiên đế bảo khí được. Chẳng lẽ tấm kính của Lý Thất Dạ ngang ngửa với bản mệnh chân khí của tiên đế?

Thanh Huyền Thiên Tử lạnh lùng nói:

– Dù ngươi có cướp đi thì chỉ là tạm thời. Đế binh có đế tỏa, tử đế chuy ở trong tay ngươi thì ngươi cũng không dùng được!

Mỗi tiên đế bảo khí đều có đế tỏa, tiên đế bảo khí có đế tỏa nghĩa là nó và 30 tiên đế, hoặc huyết thống hậu nhân tiên đế trói buộc nhau. Trừ hậu nhân truyền thừa hoặc tử tôn của tiên đế ra, những người khác dù có được tiên đế bảo khí cũng không thể sử dụng. Trừ phi có thủ đoạn nghịch thiên né qua đế tỏa, hoặc truyền thừa tiên đế bị hủy diệt. Người ngoài nắm giữ tiên đế bảo khí chỉ như đồng nát.

Lý Thất Dạ cười tươi rói:

– Đế tỏa không làm khó ta được!

Lý Thất Dạ cực kỳ trịnh trọng lấy một bảo bình ra, nhỏ hai giọt thọ huyết vào đế tử chuy, Huyền Thổ Quy Côn.

Răng rắc!

Mọi người nghe tiếng mở khóa, tiên đế pháp tắc khóe tiên đế bảo khí, truyền thừa tiên đế bỗng chốc thả lỏng.

Hai tiên đế bảo khí tỏa ánh sáng rực rỡ trong tay Lý Thất Dạ, đế uy tiên thế càng thêm cường đại.

Đinh!

Đế tử chuy, Huyền Thổ Quy Côn ngân vang trong tay Lý Thất Dạ. Đế uy tiên thế càng tăng lên, thậm chí cường đại hơn lúc Thanh Huyền Thiên Tử, Tổ Hoàng Võ dùng thọ huyết lây ra.

Trông thấy cảnh tượng đó, Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử hoảng sợ biến sắc mặt, hét to một tiếng:

– Không thể nào!

Một lão bất tử núp trong hắc ám trên bầu trời biến sắc mặt nói:

– Nguy rồi!

Khi đế tử chuy, Huyền Thổ Quy Côn rơi vào tay Lý Thất Dạ, đám lão bất tử hốt hoảng. Dù sao tiên đế bảo khí có pháp tắc đế tỏa, Lý Thất Dạ có cướp tiên đế bảo khí đi thì bọn họ tùy thời lấy về được.

Nhưng bây giờ đã thay đổi, Lý Thất Dạ mở đế tỏa, nghĩa là cắt đứt liên kết giữa tiên đế bảo khí và truyền thừa, hậu nhân tiên đế.

Có đế tỏa, tiên đế bảo khí bị trói buộc với truyền thừa tiên đế. Chỉ cần tiên đế truyền thừa bất diệt, tiên đế bảo khí lạc đi đâu thì tiên đế truyền thừa có cơ hội tìm nó về lại.

Khi đế tỏa bị mở nghĩa là từ nay tiên đế bảo khí thành đồ của người khác, dù là truyền thừa hay hậu nhân tiên đế cũng không điều khiển được tiên đế bảo khí đó nữa.

Rất nhiều người rút khỏi Thiên Đạo Viện, đứng ở chân trời trông thấy cảnh tượng đó đều chấn động, kinh hoàng biến sắc mặt nói:

– Không thể nào!

Dù là đại hiền cũng không thể mở đế tỏa, càng đừng nói đến vãn bối như Lý Thất Dạ dùng thọ huyết mở đế tỏa, đây là mơ giữa ban ngày, chuyện không thể nào.

Nhưng những chuyện không thể đó xảy ra trước mặt mọi người. Lý Thất Dạ dùng hai giọt thọ huyết mở đế tỏa hai tiên đế bảo khí, dễ dàng chiếm đế tử chuy, Huyền Thổ Quy Côn.

Trong khi mọi người chấn động, hoảng sợ thì bọn họ không biết hai giọt thọ huyết ẩn chứa bí mật lớn. Hai giọt thọ huyết nhìn như là của Lý Thất Dạ nhưng thật ra trước đó hắn dùng chút tinh thần vạn vật thủy dung hợp hai giọt thọ huyết. Đó chỉ là một chút tinh thần vạn vật thủy, không phải một giọt.

Tinh thần vạn vật thủy, dù chỉ có một giọt, nó là thứ tiên đế thèm muốn. Chút tinh thần vạn vật thủy dung hợp hai giọt thọ huyết của Lý Thất Dạ mở ra đế tỏa không mấy khó khăn.

Mọi người ngây ngẩn. Hai giọt thọ huyết mở đế tỏa, chuyện này chưa từng nghe, chưa từng có bao giờ.

Lý Thất Dạ mở đế tỏa chiếm đế tử chuy, Huyền Thổ Quy Côn, hai tay cầm tiên đế bảo khí chỉ hướng Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử.

– Như các ngươi đã nói, nên kết thúc!

Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử kinh ngạc ngây người lấy lại tinh thần. Thấy tiên đế bảo khí nằm trong tay Lý Thất Dạ, hai người hoảng sợ xoay người bỏ trốn.

Ầm!!!

Đế uy mênh mông, hai tiên đế bảo khí chém xuống. Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử dùng hết tất cả công pháp, lấy ra tất cả báu vật cũng không ngăn tiên đế bảo khí lại được.

Trên bầu trời vang tiếng gầm giận dữ:

– Tiểu bối, ngươi dám!?

Một bàn tay khổng lồ từ trên trời giáng xuống. Các tu sĩ rút khỏi Thiên Đạo Viện đánh rùng mình, dưới bàn tay khổng lồ này bọn họ cảm giác mình như con kiến. Có thể tưởng tượng chủ nhân bàn tay cường đại cỡ nào, đáng sợ biết bao.

Ầm!!!

Bàn tay khổng lồ vỗ xuống nhưng không đụng vào Thiên Đạo Viện, vì Thiên Đạo Viện dâng lên từng tầng phòng ngự chặn lại bàn tay đến từ khung trời.

Chợt vang tiếng hét thảm:

– A!!!

Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử gào thét, bọn họ vô cùng không cam lòng nhưng bị tiên đế bảo khí chém, tan biến thành tro. Hai người không cách nào đỡ nổi một kích kia.

Kết cuộc này nằm ngoài sức tưởng tượng của nhiều người. Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử thiên kiêu một thế hệ, một thân kiêm thuật song đế xuất sắc nhất đương thời chết vào tiên đế bảo khí của mình.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Thiên địa lắc lư. Sau đó là tiếng sụp đổ. Lãnh thổ bao la của Thiên Đạo Viện lan rộng vết nứt, các ngọn núi sụp đổ, sông nứt ra, thần viện, cổ điện sập. Trong phút chốc Thiên Đạo Viện như bị tận thế.

Chương 489: Đại tai nạn

Đám người đang ngây như phỗng vì kết cuộc bị tiên đế bảo khí của mình giết ngược lại của Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử bỗng chốc hoảng sợ hét lên:

– Dế khí đánh chìm?

Thấy lãnh thổ bao la của Thiên Đạo Viện sắp chìm xuống, có người lên tiếng:

– Không, tạ thế của Thiên Đạo Viện đến, rốt cuộc hoàn toàn tách ra.

Trong hắc ám sâu nhất khung trời, một thanh âm già nua lạnh lùng nói:

– Nên ra tay!

Ầm!!!

Bầu trời nứt ra, khí thế vô địch từ trên trời giáng xuống Thiên Đạo Viện, như có chân thần xé rách bầu trời muốn giáng trần phá hủy Thiên Đạo Viện.

Thanh âm già nua cao cao tại thượng từ trên trời vọng xuống:

– Thiên Đạo Viện các ngươi mặc kệ học sinh hành hung, cướp tiên đế bảo khí của người khác, đây là tội gì?

Đám tu sĩ vốn chạy ra khỏi Thiên Đạo Viện tim rớt cái bịch. Nhiều tu sĩ thế hệ trước liếc nhau, nhiều người hiểu rằng câu kia chỉ là cái cớ, đại tai nạn của Thiên Đạo Viện đến, có 4u7e không kiềm được muốn ra tay chiếm Thiên Đạo Viện.

Nhiều học sinh Đại Thế viện tức giận, mọi người chính mắt thấy là Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử muốn giết Lý Thất Dạ, giờ tới miệng nhân vật trên bầu trời nói lại đổi trắng thay đen.

Viện chủ Thánh Thế viện xuất hiện:

– Các vị đạo hữu, mời trở về đi.

Viện chủ Thánh Thế viện trầm giọng nói:

– Chuyện của Thiên Đạo Viện thì Thiên Đạo Viện sẽ giải quyết.

– Giải quyết? Đây là cách giải quyết của các người sao?

Thanh âm vang lên trên bầu trời:

– Nếu hôm nay Thiên Đạo Viện các người không cho một lời giải thích thì chuyện này khó mà bỏ qua!

Viện chủ Thánh Thế viện trầm giọng nói:

– Nếu các vị đạo hữu không chịu đi thì đừng trách Thiên Đạo Viện giơ đồ đao!

Trong Đông Bách Thành, Thiên Đạo Viện có địa vị không thua gì Trường Hà tông. Thiên Đạo Viện trải qua vô số sóng gió, đã bao giờ bị người uy hiếp?

Thanh âm kia vang lên:

– Quả nhiên Thiên Đạo Viện các người đã rơi vào ma đạo.

Thanh âm vô tình, sát phạt nói:

– Hôm nay chúng ta sẽ trừ ma vì Đông Bách Thành!

Ầm!!!

Trong khoảnh khắc này khung trời nứt ra, một thần đàn xuất hiện bên trên Thiên Đạo Viện. Thần đàn vô cùng bí ẩn, che lấp hết thảy thiên cơ. Có là cường giả mạnh nhất mở thiên nhãn ra cũng chỉ lờ mờ thấy có người đứng bên trong, không chỉ một người. Đáng sợ hơn là bọn họ cầ vũ khí vô địch hình thành thế sát phạt cực kỳ lớn.

– Đế binh!

Dù thần đàn che lấp hết thảy thiên cơ, nhưng khi các lão bất tử cường đại cầm vũ khí vô địch rất khó che giấu hơi thở.

Người rút khỏi Thiên Đạo Viện thì mặt tráng bệch.

– Không, đây không chỉ là đế binh, còn có đế khí, tiên đế chân khí!

Mọi người chạy đi thật xa, tránh xa chiến trường.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Thần đàng giáng thần uy vô tận như chân tiên đế đạp xuống.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Vang tiếng nứt vỡ. Thiên Đạo Viện dâng lên từng tầng phòng ngự nhưng không ngăn được thần đàn giáng xuống thần uy. Các tầng phòng ngự vỡ ra.

Giờ phút này, vô số tu sĩ rời xa Thiên Đạo Viện bị thần uy vô địch trấn áp. Cổ thánh, thánh tôn, thậm chí là thánh hoàng bị uy lực vô địch đè bẹp dưới đất, không thể chống lại.

Thần uy vô địch thanh thế rầm rộ tựa như tiên đế trở về, chân thần giáng xuống, thần uy trấn áp. Phòng ngự cả Thiên Đạo Viện chịu rất nhiều lần công kích không chịu nổi vỡ vụn ra như tờ giấy mỏng.

Ầm!!!

Một kích cuối cùng đập mạnh vào lãnh thổ Thiên Đạo Viện. Mười vạn dặm thiên địa bị đánh nát, vô số đế tỏa thô to dưới lòng Thiên Đạo Viện vọt lên, bị một kích vô địch tiêu diệt.

Đòn công kích chẳng những biến Thiên Đạo Viện bất lực như tờ giấy, nguyên Đông Bách Thành cũng xao động. Công kích vô thượng, Đông Bách Thành tựa con thuyền nhỏ trong giông bão tùy thời bị hủy diệt.

Hôm nay không biết có bao nhiêu sinh linh nơm nớp lo sợ, không biết có bao nhiêu tu sĩ bị trấn pá quỳ rạp dưới đất. vài tiên đế bảo khí bay ra, không chỉ một tiên đế chân khí được mời ra, đây là dâu hiệu sắp đnhá nát thiên địa.

Có lão bất tử trong Đông Bách Thành không muốn nhúng tay vào vụ việc này trợn to mắt, hoảng sợ nói:

– Thiên Đạo Viện sắp tàn đời sao?

Rất nhiều tu sĩ sớm ra khỏi Thiên Đạo Viện sợ hãi ngây như phỗng:

– Không chỉ một tiên đế bảo khí, không chỉ một tiên đế chân khí.

Quá đáng sợ, tiên đế bảo khí đã đủ vô địch, tiên đế chân khí càng khủng hơn, đây mới là bản mệnh chân khí thể hiện sức chiến đấu của một vị tiên đế.

Lạc Phong Hoa cho đến nay là báu vật trấn môn của đế thống tiên môn, không dễ bị mời ra. Hôm nay trong Thiên Đạo Viện có nhiều tiên đế chân khí, rõ ràng có người muốn diệt Thiên Đạo Viện.

Ong ong ong ong ong!

Bên trên thần đàn lơ lửng mở một đạo mn, các bóng đen từ trên trời giáng xuống đất đai Thiên Đạo Viện. Các bóng đen che thiên cơ, không thấy bộ mặt thật, không biết lai lịch của bọn họ.

Khi các bóng đen rơi vào Thiên Đạo Viện liền chạy đi chỗ sâu nhất, nơi giấu nhiều bí kíp, kho báu nhất.

– Bảo vệ!

Trưởng lão các viện, nguyên lão, các viện chủ luôn giữ im lặng bỗng chốc xuất hiện bảo vệ thần các bảo điện trong tông thổ tổ địa.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Từng tiếng nổ vang lên. Thần các bảo điện chứa khó báu bí kíp quý giá nhất Thiên Đạo Viện dựng lên các tầng phòng ngự, đại đạo pháp tắc khóa bầu trời.

– Giết!

Nhiều trưởng lão, hộ pháp, các vị nguyên lão nghênh chiến bóng đen từ trên trời giáng xuống, bảo vệ kho báu Thiên Đạo Viện.

Trong phút chốc huyết quang bắn toé, tiếng hét thảm thi nhau vang lên. Các món báu vật ay lên trời giết hướng kẻ địch, máu nhuộm đỏ mặt đất, những cái xácrơi xuống.

Thấy cảnh tượng này tu sĩ sớm rút khỏi Thiên Đạo Viện nhỏ giọng nói:

– Tẩy Nhan cổ phái thứ hai!

Năm xưa Tẩy Nhan cổ phái bị Thánh Thiên giáo đánh gục, trừ Tẩy Nhan cổ phái trong truyền thuyết suy sụp ra có tin đồn khi đánh bại truyền thừa cổ xưa này có bóng dáng đế thống tiên môn khác.

Tin đồn nói khi đó có người che lấp thiên cơ, cụ thể đế thống tiên môn nào tham gia vào cuộc chiến Tẩy Nhan cổ phái, Thánh Thiên giáo thì hậu nhân không biết.

Có người khẽ thở dài:

– Sợ là Thiên Đạo Viện sắp tái diễn bi kịch Tẩy Nhan cổ phái.

Có người là học sinh tốt nghiệp từ Thiên Đạo Viện, nhưng đối diện tình trạng này không ai giúp gì được. Mấy món tiên đế bảo khí trấn áp, không chỉ một tiên đế chân khí chém giết, trong bóng tối không biết có mấy lão bất tử ra tay. Hiện tại đừng nói là cổ thánh, xem như thánh tôn, thánh hoàng xông lên cũng chết chắc.

Từ thần đàn vọng xuống thanh âm già nua:

– Giãy dụa hơi tàn!

Một luồng đế mang chém xuống đánh nát phòng ngự một tòa thần các.

Ầm!!!

Mười mấy hộ pháp, viện chủ Đại Thế viện bảo vê thần các bị giét tại chỗ.

Thấy viện chủ bị giết, nhiều học sinh Đại Thế viện căm hận hét to một tiếng:

– Viện chủ!

Đối với học sinh Đại Thế viện thì viện chủ Đại Thế viện rất thân thiện, giảng kinh cho bọn họ, giải đáp các thắc mắc, nhưng hôm nay chết thảm trong tay kẻ thù.

Có học sinh Đại Thế viện hận không thể xung phong liều chết báo thù cho viện chủ Đại Thế viện. Nhưng thần đàn trên bầu trời trấn áp, đám người đạo hạnh mỏng như bọn họ không thể đứng dậy, hoàn toàn bị thần uy vô địch trấn áp, không nhúc nhích được.

Chương 490: Máu nhuộm Thiên Đạo Viện

Ầm!!!

Thần đàn chém xuống một kích vô thượng xẻ một tòa thần phong, bên trong lộ ra một tòa xa xưa.

Thấy cổ điện, bàn tay to vươn ra khỏi thần đàn muốn bắt lấy cổ điện:

– Cổ hoang điện! Thật sự có ở đây!

Thần đàn không chỉ là tiên đế bảo khí, một tiên đế chân khí, lại do lão bất tử tự mình điều khiển. Nhát chém vô thượng bay khỏi thần đàn xé rách một khe núi Thiên Đạo Viện.

Trong khe núi, một con cọp to trăm trượng nhảy ra, là mãnh thú bảo vệ báu vật Thiên Đạo Viện.

– Grao!

Cự hổ nhảy ra, gào rú xông hướng thần đàn. Nhưng tiên đế bảo khí thần đàn chém xuống, cự hổ rú lên, bị giết tại chỗ.

Khe núi nứt ra xuất hiện bảo khoáng, thần quang hừng hực. Đây là một thần thiết khoáng mạch, cực kỳ quý giá, thậm chí vô giá.

Thần đàn ra lệnh:

– Vân tiên thiết, lấy hết!

Bóng đen từ trên trời giáng xuống, thu bảo khoáng, cướp các vật.

Ầm!!!

Một tiên đế chân khí thần đàn chém xuống một con sông lớn, giao long vọt lên nhưng vẫn bị giết. Sông lớn bị xẻ ra, bên trong là thánh bia cổ xưa.

Cùng với tiếng ra lệnh, các bóng đen lao vào Thiên Đạo Viện giành giật báu vật.

– Liều mạng với các ngươi!

Trưởng lão hộ pháp Thiên Đạo Viện kiên quyết giữ tông thổ tổ địa, nhưng vẫn không ngăn được. Trên thần đàn không biết có mấy lão bất tử cầm tiên đế bảo khí, tiên đế chân khí. Giờ này phút này, Thiên Đạo Viện không ngăn được kẻ thù sát phạt.

Thiên Đạo Viện liên tục lùi lại, rút sâu vào bên trong. Kẻ thù có thần đàn mở đường thẳng tiến, vô số người áo đen cướp bóc báu vật.

Khi chư lão Thiên Đạo Viện liên tục thụt lùi, sâu bên trong Thiên Đạo Viện vang lên tiếng gầm:

– Đừng khinh người quá đáng!

Một lão nhân đạp gió bay lên, quanh thân có tia điện lấp lóe, tiếng sấm ầm ầm, tia chớp đan xen nhau như lôi thần.

Tu sĩ đứng bên ngoài có lòng muốn giúp Thiên Đạo Viện mà bất lực khi thấy lão nhân thì mừng rỡ.

– Lôi lão tổ!

Tu sĩ lẩm bẩm:

– Lôi lão tổ và Lăng Không tiên đế cùng thời đại, không chừng Thiên Đạo Viện được cứu!

– Giết!

Lôi lão tổ xuất hiện mở ra một mảnh lôi vực, thiên lôi vô tận giáng xuống hướng về thần đàn.

– Lôi lão đầu, ngươi chưa được!

Thần đàn phát ra ba đế uy vô địch. Không ai biết ba tiên đế bảo khí này có lai lịch gì, không ai biết cụ thể do mấy vị lão bất tử khống chế ba tiên đế bảo khí vô địch.

Ầm!!!

Ba uy lực vô địch đánh nát lôi vực, Lôi lão tổ hộc máu bị đánh ngược về chỗ sâu nhất Thiên Đạo Viện.

Thần đàn phát ra thanh âm hung ác bá đạo:

– Mảnh thiên địa này nên đổi chủ nhân, Thiên Đạo Viện các ngươi bá chiếm thiên địa này quá lâu rồi. Thiên địa tổ mạch này không còn thuộc về Thiên Đạo Viện các ngươi!

Không biết đây là ai, thần đàn che lấp hết thảy thiên cơ.

Thần đàn với tư thế đạp phá tất cả càn quét Thiên Đạo Viện.

Một số tu sĩ từng xuất thân từ Thiên Đạo Viện mặt trắng bệch:

– Thiên Đạo Viện tiêu rồi.

Bên ngoài Thiên Đạo Viện, các cặp mắt hấp háy, mỗi người có ý tưởng khác nhau. Trước đó học sinh năm đại viên rút ra Thiên Đạo Viện gần hết, bọn họ mắt chớp lóe, có tức giận, có đăm chiêu, có ý tưởng khác.

Khi Thiên Đạo Viện tách ra, dù học sinh Đại Thế viện từng ở lại học viện cũng vội vã rút khỏi, chỉ mình Lý Thất Dạ là còn ở trong đó. Lý Thất Dạ ra lệnh, đám người Trì Tiểu Điệp rời khỏi, tu sĩ và Tiểu Nê Thu vẫn ở bên hắn.

Thật ra Lý Thất Dạ có muốn rời khỏi Thiên Đạo Viện thì kẻ thù cũng không tha cho hắn. Khi thần đàn thả xuống hàng loạt cái bóng đen, người áo đen khiến người nhìn không thấu vây giết Lý Thất Dạ.

– Giết!!!

Lý Thất Dạ, tu sĩ, Tiểu Nê Thu nghênh hướng người áo đen. Hai tay Lý Thất Dạ cầm hai tiên đế bảo khí, hắn như thần ma bùng nổ. Tiên đế bảo khí quét qua, gió tanh mưa máu nổi lên.

Tiểu Nê Thu gào thét:

– Bà nội nó, giết sướng quá!

Pháo đất mở ra, trên người Tiểu Nê Thu có linh vực không luân, nhờ linh vực tăng uy lực pháo đất mạnh mẽ hơn. Pháo đất bắn ra, một đống người áo đen biến mất.

Tư Không Thâu Thiên cũng lợi hại, các con rối gỗ bùng nổ xung phong vào đám người, không chút sợ hãi.

Trong khi đám người Lý Thất Dạ, Tư Không Thâu Thiên, Tiểu Nê Thu đại khai sát giới thì thần đàn bắn ra nhát chém tiên đế vô địch, nhát chém xuyên suốt tuyên cổ, đồ diệt tất cả, không ai ngăn được.

– Tiểu bối đừng vội cuồng!

Ầm!!!

Vang tiếng nổ điếc tai, Lý Thất Dạ dùng hai tiên đế bảo khí đỡ nhưng vẫn văng ra ngoài, phun búng máu.

Lý Thất Dạ con ngươi co rút nhìn chằm chằm vào thần đàn, gằn từng chữ:

– Tiên đế chân khí!

Thần đàn phát ra thanh âm:

– Tiểu bối, giao đế khí, tất cả tuyệt học, bao gồm tiên thể thuật đây, sẽ tha cho ngươi một mạng!

– Đi!

Lý Thất Dạ triệu tứ chiến đồng xa, chở Tiểu Nê Thu, Tư Không Thâu Thiên xoay người chạy.

Thanh âm trên thần đàn khiến người rét run:

– Chân trời góc biển không có chỗ cho ngươi trốn!

Tiên đế chân khí bay tới, đế uy vô địch.

Lý Thất Dạ rống to:

– Mở!

Hai tiên đế bảo khí che trước mặt Lý Thất Dạ định ngăn tiên đế chân khí lại, nhưng hắn vẫn hộc máu.

Học sinh Đại Thế viện đã rút khỏi Đại Thế viện thấy vậy hét to một tiếng:

– Lý sư huynh!

Có học sinh định lao lên giúp đỡ nhưng Thiên Đạo Viện đã bị thần đàn khóa lại, người ngoài không xông vào được.

Thanh âm trên thần đàn vang vọng khắp Thiên Đạo Viện:

– Tiểu bối, biết điều thì bây giờ giơ tay đầu hàng chưa muộn, không thì sẽ khiến ngươi sống không bằng chết!

Đối phương không định giết Lý Thất Dạ ngay, muốn có được tuyệt học của ai.

Không biết ai biết có bao nhiêu tiên đế bảo khí, tiên đế chân khí. Trừ một tiên đế chân khí trấn áp Lý Thất Dạ, tiên đế chân khí khác quét khắp Thiên Đạo Viện, đẩy vào chỗ sâu nhất trong tông thổ tổ địa.

Lý Thất Dạ cầm hai tiên đế bảo khí, diễn biến tuyệt học vừa đánh vừa lùi. Chớp mắt Lý Thất Dạ lùi đến sơn môn Thiên Đạo Viện, đến tấm bia đá khắc tên vô số tiên hiền.

Đây là bia đá vinh diệu của Thiên Đạo Viện, tất cả tồn tại cường đại tốt nghiệp từ Thiên Đạo Viện đều để tên tại đây. Lăng Không tiên đế, Hạo Hải tiên đế, Võ Thần, Bá Tiên Sư Vương, Đao Tổ.

Lý Thất Dạ vừa đánh vừa lùi tới trước tấm bia đá chợt ngừng lại, người hắn loang lổ vết máu nhưng tinh thần vẫn sáng láng.

Nhìn thần đàn đã vào chỗ sâu nhất Thiên Đạo Viện, Lý Thất Dạ mỉm cười từ từ nói:

– Lão bất tử, giờ là lúc bổn đại gia đồ diệt các ngươi!

– Thật lớn lối. Tiểu bối, trước hủy ngươi rồi cướp tuyệt học của ngươi!

Thần đàn đã vào chỗ sâu nhất Thiên Đạo Viện nhưng khoảng cách này đối với bọn họ là gần trong gang tấc.

Lý Thất Dạ hú dài:truyện Kiếm Hiệp

– Nên đóng cửa đánh chó!

Ong ong ong ong ong!

Trong khoảnh khắc đó chỗ sâu nhất Thiên Đạo Viện bắn ra từng đợt tiên quang, mỗi tiên quang như một thanh trảm thiên tiên kiếm, mỗi thanh tiên kiếm tràn ngập sát phạt vô tình. Khi tiên quang biến kiếm làm người cảm thấy đẫm máu như thể mỗi tiên kiếm từng uống máu tiên nhân.

Ong ong ong ong ong!

Kiếm ngân cửu thiên, trong khoảnh khắc đó, một kiếm trận to khổng lồ hiện ra ở chỗ sâu nhất tông thổ Thiên Đạo Viện khóa lại khu trung tâm tông thổ. Thần đàn mạnh mẽ lao vào cũng bị kiếm trận khóa lại.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại + up full nhé.Thật xin lỗi bộ này do CTV: Đình Huy up có chút sai sót quên yêu cầu hội viên mới nghe được.Thực tình mà nói bộ này khá kén chọn người đọc nhé :)Truyện theo motyc từ từ đánh trọng tâm tính cách main chính, sự trưởng thành từ người lương thiện trở lên quyết đoán sát phát...Cũng không có gì là lạ bộ này main tu đạo là Nhân Gian Đạo có thể nói khá thú vị, đa số nhờ ngộ trải qua nhân sinh để ngộ đạo bản thân...Ừm...mình đã bảo huy up full bộ này và sửa all mọi người đều có thể nghe nhé.^^!Đa tạ ^^!
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^
https://audiosite.net
KeoSua 2 tuần trước
Thập niên k có à
https://audiosite.net
Không phải là lỗi nhé bạn ^^!Mà dạo Hội của mình tập trung fix lại audio + làm audio theo yêu cầu chưa up truyện để anh em và chư vị đạo hữu thẩm được...Thật có lỗi :)Tụn mình sẽ cố gằng up full bộ truyện này trong thời gian sớm nhất nhé.Đạ tạ
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo SV 1 bị lỗi nhưng thật may mắn sv2 vẫn hoạt động bình thường nhé bạn ^^!Mình cũng tiện fix lại sv1 nhé :)
https://audiosite.net
KeoSua 4 tuần trước
Mấy truyện về thập niên 5x đến 9x ít quá,tứ hợp viện khá ổn mà út quá mong tác giả viết nhiều truyện hơn
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn ^^!
https://audiosite.net
Đoạn cuối tập 185 ( đã full nhé bạn )CÒn 186 là ngoại truyện nhé bạn ^^!