Đế Bá Audio Podcast
Tập 97 [Chương 481 đến Chương 485]
❮ sautiếp ❯Chương 481: Càn quét (1)
Những tu sĩ thế hệ trước sống lâu cáo già ngửi được mùi khác lạ. Một số thiên tài yêu nghiệt biết nội tình tim dập nhanh, hướng gió đột nhiên thay đổi, mặt ngoài đòi thảo phạt Lý Thất Dạ nhưng ngầm thì chỉ hướng Thiên Đạo Viện.
Những tu sĩ không hiểu huyền ảo trong đó, đặc biệt là nhiều học sinh Đại Thế viện xuất thân từ bình dân thấy tức giận bất bình.
Có học sinh lên tiếng:
– Chỉ cho phép đại giáo cường quốc các ngươi giết người, không cho phép người ta giết lại sao?
Đối với nhiều học sinh Đại Thế viện xuất thân từ bình dân thì Lý Thất Dạ là niềm kiêu hãnh của Đại Thế viện, đương nhiên bọn họ hy vọng trông thấy hắn dương oai, khiến học sinh Đại Thế viện hãnh diện.
Một đệ tử đại giáo cường quốc liếc học sinh bất mãn kia, lạnh lùng nói:
– Như thế nào? Chẳng lẽ ngươi chung nhóm với ác ôn Lý Thất Dạ? Hành hung giết người khắp nơi, tàn hại vô tội, đáng bị người tru. Ngươi muốn kết bè với Lý Thất Dạ đối địch với thiên hạ? Bị mọi người trong thiên hạ trấn áp?
Học sinh biến sắc mặt, vừa tức vừa giận. Đệ tử đại giáo cường quốc này uy hiếp trắng trận, gã tức giận người run run.
Phập!
Đệ tử đại giáo cường quốc mới dứt câu, một bàn tay to đè xuống. Vang tiếng hét thảm, đệ tử đại giáo bị trấn giết, không có cơ hội đánh trả.
Người ra tay là Lý Thất Dạ:
– Đối địch với thiên hạ?
Lý Thất Dạ trợn tròn mắt, cười khẩy nói:
– Ai đối địch với ta? Ta tung hoành đồ sát! Đại giáo thì sao? Thiên Đạo Viện che chở ta thì sao? Hôm nay lão tử đứng nơi đây, ai không phục cứ lên. Ta khiêu chiến thiên hạ rồi sao? Có gì ghê gớm?
Câu nói bá khí ngập trời, làm người nghe máu nóng sục sôi. Nhiều học sinh Đại Thế viện hét khen hay.
Học sinh Đại Thế viện la ó:
– Lý sư huynh, giết sạch bọn họ! Chỉ cho phép đại giáo cường quốc giết chúng ta sao? Hừ, có liên lý gì? Đối với bọn họ thì nắm tay chính là thiên lý, vậy chúng ta hãy ăn miếng trả miếng!
Nhiều học sinh Đại Thế viện không nhịn được nữa, tình cảm quần chúng sục sôi:
– Đúng vậy! Lý sư huynh, dùng nắm đấm đập bẹp bọn họ! Phi, bọn họ mà vô tội gì? Chúng ta mới là người vô tội!
Có nhiều thiếu nữ hét to cổ vũ cho Lý Thất Dạ:
– Tiểu đệ đệ cố lên, đánh bại đại giáo cổ quốc!
Đặc biệt đám tỷ muội của Trì Tiểu Điệp huơ nắm tay, nhiệt tình cổ vũ y.
Có thiếu nữ Đại Thế viện càng to gan, hưng phấn xúi giục:
– Lý sư đệ, đánh chết cổ quốc đại giáo, tối nay ta ấm giường cho!
Các học sinh Đại Thế viện ồ lên:
– Ha ha, Lý sư huynh có nghe không? Đả đảo bọn họ, làm chúng ta nở mày nở mặt, mọi người ủng hộ sư huynh! Có học tỷ tối nay ấm giường cho sư huynh!
Tình hình trở nên hỗn loạn. Tu sĩ thế hệ trước cáo già không hùa theo. Tu sĩ trẻ, đặc biệt học sinh Thiên Đạo Viện chia thành hai trận doanh. Học sinh đại giáo cường quốc chung chiến tuyến. Học sinh xuất thân bình dân đoàn kết, đứng ra ủng hộ Lý Thất Dạ.
Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử cùng hừ lạnh một tiếng:
– Hừ! Nguồn truyện audio Podcast
Lý Thất Dạ liếc hai người:
– Sao? Không phục?
Thần quang trên người Tổ Hoàng Võ tăng vọt, sau đầu tỏa ánh sáng như thần tử, thần uy khiếp người nói:
– Dù Thiên Đạo Viện muốn che chở ngươi thì tất cả giáo phái tông môn trong Đông Bách Thành không cho phép kẻ ác ôn như ngươi hành hung khắp nơi! Hom nay ta thay Thiên Đạo Viện tiêu diệt tên ác ôn nhà ngươi!
Đại chiến trong chiến trường đã đến cuối, Tiểu Nê Thu và Tư Không Thâu Thiên giết đám người kêu cha gọi mẹ, không bao nhiêu vương hầu cổ thánh trốn thoát.
Tiểu Nê Thu quay về giúp đỡ Lý Thất Dạ, hùng hổ nói:
– Phi, ngươi là cái thứ gì? Ta thay công tử xử ngươi!
Lý Thất Dạ phất tay:
– Để ta.
Lý Thất Dạ nhìn Tổ Hoàng Võ lại ngó Thanh Huyền Thiên Tử, bình tĩnh nói:
– Nếu các ngươi nhất định lấy cớ chính nghĩa thì ta muốn nhìn xem đại giáo cường quốc bình tĩnh nói chính nghĩa là gì? Hôm nay đại gia ta sẽ tự tay xóa chính nghĩa đó. Hai ngươi cùng lên đi, ta muốn nhổ xương các ngươi ra. Cổ quốc có gì ghê gớm? Nhất môn song đế tính cái gì, ở trong mắt ta không là gì!
Tổ Hoàng Võ bị lời Lý Thất Dạ nói chọc tức biến sắc mặt:
– Thật lớn lối!
Trong Đông Bách Thành trừ Tiên nữ Mai Tố Dao ra có ai đấu lại Diệu Quang Cự Tử Tổ Hoàng Võ?
Thanh Huyền Thiên Tử giành nói trước:
– Hoàng Võ huynh, nếu hắn đã không biết sống chết thì chúng ta thành toàn hắn đi.
Thanh Huyền Thiên Tử từng thấy Lý Thất Dạ tà môn, hắn đã mở miệng kêu một chọi hai thì gã vui vẻ thỏa mãn hắn.
Lý Thất Dạ nhàn nhã cười nói:
– Các ngươi cùng lên đi, ta nhanh chóng thu thập các ngươi rồi lo việc chính.
Nhiều người nghe Lý Thất Dạ nói, lắc đầu:
– Quá cuồng.
Một số tu sĩ thế hệ trước Đông Bách Thành, tu sĩ trung lập lắc đầu, nói:
– Quá khinh địch, chàn trai này tuổi trẻ bồng bột. Bá Hạ, Hổ Nhạc không sánh bằng Tổ Hoàng Võ được.
Lý Thất Dạ nói câu đó, học sinh Đại Thế viện ủng hộ hắn cũng biến sắc mặt. Nhiều học sinh Đại Thế viện cho rằng Lý Thất Dạ quá khinh địch, muốn một chọi hai. Đó là thiên tử cổ quốc, nghe nói một thân kiêm thuật song đế, tuyệt trần vô song. Lý Thất Dạ một đấu một thì học sinh Đại Thế viện còn tin tưởng hắn, bây giờ hắn muốn một chọi hai, các học sinh Đại Thế viện rất lo.
Có học sinh Đại Thế viện cổ vũ cho Lý Thất Dạ:
– Lý học trưởng nhất định có thể làm được!
Lời này cũng cổ vũ cho chính học sinh Đại Thế viện đó, nhưng trong lòng y không chắc chắn.
Đệ tử đại giáo cường quốc phe Tổ Hoàng Võ thì cười khẩy nói:
– Ha ha, thật sự cho rằng chiến thắng Hổ Nhạc, Bá Hạ liền vô địch thế hệ trẻ sao? Tội nghiệp, muốn một mình khiêu chiến với hai vị thiên tử, chết như thế nào cũng không biết.
Bọn họ cảm thấy Lý Thất Dạ một chọi hai là đi tìm đường chết.
Không khí cực kỳ căng thẳng, có vị cổ thánh biết nội tình khẽ thở dài:
– Quá cương dễ gãy. Lý Thất Dạ đúng là lợi hại, tiếc rằng hắn chọn sai đối thủ. Tổ Hoàng Võ có tiên đế bảo khí.
Người đứng cạnh nghe cổ thánh nói thì chấn động:
– Tiên đế bảo khí!
Tiên đế bảo khí là thứ khiến vô số người nghẹt thở.
– Trấn áp!
Thanh Huyền Thiên Tử, Tổ Hoàng Võ ra tay cùng lúc, ra chiêu đúng là bất phàm. Bá Hạ, Hổ Nhạc không thể so sánh với hai người này.
Trong khoảnh khắc Thanh Huyền Thiên Tử, Tổ Hoàng Võ mở rộng mệnh cung, chân mệnh hiển hiện, đạo cơ toát ra đế uy đáng sợ như một vị tiên đế sắp sinh ra từ bên trong.
Cảm nhận đạo cơ của Thanh Huyền Thiên Tử, Diệu Quang Cự Tử Tổ Hoàng Võ như sinh ra tiên đế, mọi người hút ngụm khí lạnh:
– Tiên đế mệnh công!
Dùng tiên đế mệnh công trúc đạo cơ, chỉ có đế thống tiên môn mới mạnh tay như vậy.
Thanh Huyền Thiên Tử, Tổ Hoàng Võ khác hẳn nhau. Tuy hai người cùng đánh ra đế thuật nhưng phong cách khác nhau. Tổ Hoàng Võ thì thần quang lấp lánh như thể gã chính là một tia thần quang, tốc độ siêu nhanh, dường như thời gian cũng mục rữa trong tay gã.
Thanh Huyền Thiên Tử hì được ánh sáng xanh bao phủ, khi gã ra tay khói xanh lan tràn khắp thiên địa.
Chương 482: Càn quét (2)
Trong khói xanh dường như dựng dục thần thú chân long, tiếng rống hùng hồn vang lên, chấn vỡ thiên địa, đế uy cuồn cuộn như có tiên đế cưỡi thần thú đến, đạp vỡ tất cả, thần linh khuất phục.
Trên người Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử toát ra phong cách tiên đế thiếu niên, hai người đế uy cuồn cuộn, đế tức truyền xa làm người kính sợ.
Rất nhiều học sinh Đại Thế viện ủng hộ Lý Thất Dạ đều biến sắc mặt. Đế uy rốt cuộc là thứ không thể đánh lại, thế nhân đều biết, tiên đế vô địch, tuyên cổ vĩnh hằng!
Đối diện hai đế thuật trấn áp, Lý Thất Dạ cười to bảo:
– Chỉ bằng vào hai đế thuật lẩm bẩm này thì chưa được!
Lý Thất Dạ thi triển Thiên Thủ Nghịch Cửu Giới, ba ngàn tiểu thế giới sinh ra ở mỗi bàn tay của hắn. Lý Thất Dạ thiên thủ vạn cánh tay, như có ngàn vạn ba ngàn tiểu thế giới sinh ra trong tay hắn.
Giờ phút này, cửu giới dâng lên sau lưng Lý Thất Dạ. Sinh linh cửu giới che chở, thiên địa cửu giới chịu tải thân hình Lý Thất Dạ, dường như lực lượng cửu giới mặc cho hắn sử dụng.
Bùm!
Vang tiếng nổ điếc tai, hư không vỡ vụn. Một mình Lý Thất Dạ chặn lại đòn công kích của Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử. Đế uy tàn phá thổi quét bát phương.
Lý Thất Dạ cười to bảo:
– Cút đi!
Lý Thất Dạ lật thiên thủ vạn cánh tay tựa như vô số ba nghìn tiểu thế giới nháy mắt bị hủy diệt, cửu đại giới trấn áp tới, uy lực ngập trời, vô cùng vô tận.
Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử biến sắc mặt. Tiên giáp khoác lên người, các pháp nhập thể, người Thanh Huyền Thiên Tử, Tổ Hoàng Võ như thần linh. Hai người chống một mảnh trời, muốn chặn lại công kích của Lý Thất Dạ.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, vạn giới hủy diệt, hư không vỡ vụn. Thoáng chốc hư không vạn dặm như pha lê vỡ ra li ti, cảnh tượng cực kỳ đồ sộ.
Thanh Huyền Thiên Tử, Tổ Hoàng Võ trúng một kích hủy diệt từ ba ngàn tiểu thế giới, hai người văng ra ngoài, lộn cù mèo mấy vòng trong không trung. Thanh Huyền Thiên Tử, Tổ Hoàng Võ bị đánh bay ra ngàn dặm, nhưng phải công nhận hai người cường đại, đỡ được một kích kia.
– Không thể nào!
cảnh tượng đó kích thích mọi người. Đặc biệt là đệ tử đại giáo cường quốc, cảm giác như ngực bị ai gõ búa tạ vào.
Nhiều chân nhân cổ thánh thế hệ trước đại giáo cường quốc không dám tin vào mắt mình:
– Sao có thể như vậy? Rõ ràng Lý Thất Dạ chỉ là cảnh giới vương hầu!
Có một yêu vương già nua khẽ thở dài:
– Đây là điểm đáng sợ của tiên thể. Một khi tiểu thành tiên thể thì giơ tay một cái có thần uy hủy thiên diệt địa, dù không phát huy thể phách nhưng thể chất đã đúc thành, cơ thể có tiên thể thần tính đáng sợ. Nếu nói thánh thể thần tính mạnh hơn thể chất bình thường gấp trăm ngàn lần thì tiên thể thần tính cao hơn thánh thể trăm lần, thậm chí càng cao . . .
– Hắn tu luyện trấn ngục thần thể, đây là thể chất nặng nhất trong mười hai tiên thể. Cơ thể hắn đã được đúc lại, không dùng thể phách thì một kích sức mạnh đơn thuần cũng nặng ngàn vạn quân.
– Trẻ tuổi như vậy đã tiên thể tiểu thành, vạn cổ hiếm thấy. Dù là cảnh giới vương hầu tiểu thành tiên thể nhưng vẫn có thể lay động cổ thánh.
Lão yêu vương than thở, rất hâm mộ Lý Thất Dạ. Không chỉ lão yêu vương, nhiều người hâm mộ, thậm chí ghen tỵ với Lý Thất Dạ.
Có ai không muốn tu luyện tiên thể thuật? Có ai không muốn có tiên thể thuật? Nhưng ngưỡng cửa tu luyện tiên thể cao hơn đế thuật, tiên thể thuật hiếm thấy hơn đế thuật.
Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử xuất thân từ cổ quốc cũng không tu luyện tiên thể được. Thiên hạ có tin đồn là cổ quốc cũng sở hữu tiên thể thuật, nhưng chưa từng nghe nói ai tu luyện thành công. Nghĩa là dù cổ quốc có tiên thể thuật nhưng không hoàn chỉnh.
Thấy thiên thủ vạn cánh tay của Lý Thất Dạ đánh bay Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử có đế thuật trong người, có kẻ tò mò hỏi:
– Trấn ngục thần thể thì biết rồi, nhưng công pháp của Lý Thất Dạ là gì?
Công pháp như vậy không thua gì đế thuật.
Thiên Thủ Nghịch Cửu Giới đâu chỉ không thua đế thuật, nó là thuật trấn tộc của Vạn Tướng Chân Thần. Nếu muốn so sánh với Thiên Thủ Nghịch Cửu Giới thì chỉ có tiên đế bí thuật, đế thuật bình thường không cách nào sánh ngang.
Lý Thất Dạ cười lắc đầu, nói:
– Đế thuật bình thường thì không được.
Lý Thất Dạ ung dung nói:
– Cho ta nhìn xem thiên mệnh bí thuật của các ngươi đi.
Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử liếc nhau, cuối cùng hai người thả thọ luân ra.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai
Sóng máu ngập trời, huyết khí nổi lên đổ mưa. Trong khoảnh khắc này Thanh Huyền Thiên Tử, Tổ Hoàng Võ như hai cự long thức tỉnh. Huyết khí trong cơ thể hai người dương cương bá đạo, bàng bạc dâng trào, liên miên bất tận, tựa sóng vỗ bờ, kinh động thiên vũ tinh thần. Trong huyết khí cuồng bạo, các vì sao sắp rơi.
Lão bất tử núp trong bóng tối cảm thán rằng:
– Trẻ tuổi thật tốt.
Hoặc nên nói huyết khí của Thanh Huyền Thiên Tử, Tổ Hoàng Võ sôi sục không mạnh bằng thánh tôn, thánh hoàng nhưng huyết khí của hai người như mặt trời chỉ mới mọc lên cao.
Mặt trời mới mọc đã theo kịp mặt trời dương cương bá đạo giữa trưa. Có thể tưởng tượng khi Thanh Huyền Thiên Tử, Tổ Hoàng Võ đến tuổi trung niên thì huyết khí sẽ dương cương bá đạo đến đâu.
Thọ luân của Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử hiện ra sau đầu hai người, như chịu tải hai thế giới.
Huyết khí của Thanh Huyền Thiên Tử, Tổ Hoàng Võ như biển cả nâng thọ luân lên. Trong thọ luân là thọ huyết qua ngàn vạn huyết khí luyện thành, như nước sông chảy xiết.
Một huyết vạn thọ, một giọt thọ huyết tựa như vạn giọt huyết khí luyện thành.thọ huyết trong thọ luân của Thanh Huyền Thiên Tử, Tổ Hoàng Võ tựa nước sông chảy xiết. Mọi người có ảo giác thấy một con chân long bàn cứ trong thọ luân.
Trong thọ lâu của Thanh Huyền Thiên Tử dường như có thứ gì di chuyển. Mọi người thấy thọ luân của Thanh Huyền Thiên Tử tức huyết khí biến thành khói xanh vô tận. Thọ luân nguy nga như núi lúc này thành vầng mặt trời xanh nho nhỏ. Mặt trời xanh tựa như mặt trời bá đạo nhất thiên địa nhưng bắn ra khói xanh dồi dào vô tận.
Có tiếng hót cao vút, một con chim xanh bay quanh mặt trời như chim xanh ngậm thọ luân bay lượn. Bầu trời có mặt trời, xung quanh có ngôi sao nhưng đều lu mờ trước khói xanh bá đạo vô song.
Trong thọ luân của Diệu Quang Cự Tử Tổ Hoàng Võ chứa một ngọn núi to. Thọ luân mở ra như mở một thế giới, một vầng sáng chói lòa phát sáng sau đầu Tổ Hoàng Võ. Thọ luân biến thành hư ảo, mọi người chỉ có thể thấy trong thọ luân chứa một ngọn núi to.
Núi to đen như sắt, cực kỳ nặng nề. Dường như ngọn núi to này trấn áp vô tận thần ma trong thọ luân. Thọ huyết của Tổ Hoàng Võ như sông chảy quanh núi to, huyết khí nhiễm chút ma tính khó tả. Trong khoảnh khắc này huyết khí ngập trời dường như trở nên nặng nề, trên đâm thủng trời, dưới đè nát đât. Mỗi lũ huyết khí trở nên cực kỳ cường đại.
Có tu sĩ thế hệ trước đến từ Trung Đại Vực nhìn thọ bảo trong thọ luân của Thanh Huyền Thiên Tử, rung động nói:
– Tinh Vệ hàm Thanh Dương!
Chương 483: Tinh Vệ hàm Thanh Dương
Khi Sư Hống hoàng chủ thấy thọ luân của Tổ Hoàng Võ thì nhỏ giọng nói:
– Chẳng lẽ đây chính là khối Phục Ma sơn bảo luôn lưu truyền trong Diêu Quang cổ quốc?
Tinh Vệ hàm Thanh Dương, Phục Ma sơn bảo, người biết lai lịch của chúng đều chấn động.
Cho đến nay tác dụng của thọ bảo không bằng bảo binh, chân khí, nhưng thọ bảo vẫn có uy lực cường đại không thể bỏ qua. Tinh Vệ hàm Thanh Dương, truyền thuyết đây là một khối thọ bảo Thanh Huyền tiên đế của Thanh Huyền cổ quốc từng dùng. Đồn rằng khối thọ bảo này lấy niên luân của Tinh Vệ thần điểu luyện hóa ra, khi Thanh Huyền tiên đế còn trẻ thọ bảo từng trợ giúp càn quét bát hoang. Sau này Thanh Huyền tiên đế có thành tựu đại đạo nên mới bỏ không dùng Tinh Vệ hàm Thanh Dương nữa.
Phục Ma sơn bảo, đồn rằng nó có lai lịch kinh người. Tu sĩ trên thế gian đều biết thọ bảo trong thiên hạ do niên luân của thọ luân luyện hóa thành, nhưng nghe đồn Phục Ma tiên đế của Diêu Quang cổ quốc có một sơn bảo tế luyện thành thọ luân. Sơn bảo này luôn ở lại Diêu Quang cổ quốc.
Tu sĩ thế hệ trước ghen tỵ, hâm mộ khẽ thở dài:
– Đây chính là nội tình!
Vật của tiên đế đối với tu sĩ trong thiên hạ là thứ chỉ ngộ chứ không cầu được. Đừng nói người trẻ tuổi, thánh tôn, thánh hoàng thế hệ trước muốn có được đồ của tiên đế rất khó khăn. Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử còn trẻ tuổi đã có được tiên đế thọ bảo, sao không khiến người ghen tỵ?
Ong ong ong ong ong!
Dường như thiên mệnh cảm ứng, thiên địa đại đạo sống động lên. Mọi người cảm nhận lực lượng thiên địa, trong khoảnh khắc đó thiên địa đại đạo bị câu thông, lực lượng dồi dào vô tận hiện ra, thần quang vô tận rơi chiếu trên người Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử.
Thần quang vờn quanh thân Thanh Huyền Thiên Tử, Tổ Hoàng Võ, từng lũ thần quang như sắp diễn biến ra thiên địa, ngân hà lấp lánh, vạn vật cùng sinh. Có ảo giác thiên địa diễn biến ra từ cơ thể Thanh Huyền Thiên Tử, Tổ Hoàng Võ, bọn họ chịu tải vạn vật thế giới, thiên địa mở vì hai người, thiên mệnh nằm trong tay bọn họ.
Thanh Huyền Thiên Tử, Tổ Hoàng Võ cường đại làm người ta e ngại, như thể bọn họ chấp chưởng Càn Khôn, quyết định sống chết, bọn họ là người nắm giữ thiên mệnh.
Tổ Hoàng Võ trái là Phục Ma, trái là Diêu Quang. Khí Phục Ma trầm dày như sắc, khí Diêu Quang nhẹ nhàng thần thánh. Một nửa nhẹ một nửa nặng, trái phải hài hòa, không hề xung đột.
Thanh Huyền Thiên Tử thì khói xanh cuồn cuộn như có con cự long nằm trên đầu gã, khói xanh như cự long uấn nhưỡng một đao mang đáng sợ, đao mang đó sinh ra vì thiên mệnh.
Nhìn thuật song đế của Thanh Huyền Thiên Tử, Tổ Hoàng Võ, người tâm cao khí ngạo cách mấy không kiềm được khẽ thở dài:
– Một thân kiêm thuật song đế đúng là qua khó tin.
Nhiều thiên tài yêu nghiệt Thánh Thế viện có mặt, bọn họ thấy tình trạng của Thanh Huyền Thiên Tử, Tổ Hoàng Võ, rất rung động. Truyền nhân đến từ Ngọa Long Nhia, thiên tài Hoành Thiên thân sơn đều chấn động, không phục không được.
Một thân kiêm thuật song đế không phải ý nghĩa một người tu luyện đế thuật của hai tiên đế mà là một người cùng lúc chịu tải thiên mệnh bí thuật của hai tiên đế.
Thiên mệnh khác nhau, thiên mệnh mỗi thời đại khác biệt. Vì vậy thiên mệnh chi đạo của mỗi tiên đế khác nhau, hai loại thiên mệnh bí thuật không thể dung hợp trong cùng một người.
Nhưng từ vạn cổ đến bây giờ có khá nhiều yêu nghiệt kỳ tài ngút trời thành công, cùng lúc tu luyện hai thiên mệnh bí thuật.
Nhìn Thanh Huyền Thiên Tử, Tổ Hoàng Võ, có thế hệ trước đánh giá là:
– Một là Thanh Huyền dưỡng tam đao, một là Phục Ma Diêu Quang cùng bay, ai mạnh ai yếu rất khó nói rõ.
Thanh Huyền Thiên Tử lấy thiên mệnh bí thuật Thanh Huyền tiên đế uẩn dưỡng tam đao tiên đế. Tổ Hoàng Võ thì song song dùng thiên mệnh bí thuật Phục Ma tiên đế, Diêu Quang tiên đế ngang nhau. Khó nói ai mạnh ai yếu.
Một thân kiêm thuật song đế, bất cứ thiên tài kiêu ngạo nào đều phải rung động, dù ghen tỵ cũng phải khâm phục.
Thanh Huyền Thiên Tử lạnh lùng nói:
– Nên kết thúc!
Trong khoảnh khắc này mệnh cung của Thanh Huyền Thiên Tử hiện hình một thanh thần đao, thần đao dung hợp đao mang Thanh Huyền uấn dưỡng ra, tỏa ánh sáng lạnh lẽo khiến người tim đập chân run.
Tổ Hoàng Võ cầm hai thần côn, một nặng như sắt, một nhẹ như roi, hai côn giao nhau, âm dương giao thác.
Thanh Huyền Thiên Tử, Tổ Hoàng Võ trực tiếp dùng chân khí của mình, một người là đao, một người là côn. Bọn họ cùng là một thân kiêm thuật song đế, muón hiện ra uy lực mạnh nhất, thực lực thật sự của hai người thì phải dùng chân khí bản thân, nếu không thì trừ phi sử dụng đế binh thần khí.
Đối với tu sĩ tuy kế thừa chân khí bảo binh của người đi trước thì uy lực rất lớn, đặc biệt tu sĩ cấp thấp kế thừa vũ khí thánh tôn, thánh hoàng, thậm chí đại hiền thì uy lực lớn không thể tưởng tượng.
Nhưng của người khác thì rốt cuộc là của người. Kế thừa bảo binh chân khí của người khác khó hiện ra hai, ba phần mười uy lực. Như Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử một thân kiêm thuật song đế, bọn họ có thể công kích cổ thánh, không cần mượn bảo binh chân khí của ai. Chỉ có bản mệnh chân khí của chính mình mới hiện ra uy lực thuật song đế lớn nhất, nếu không trừ phi sử dụng đế binh thần khí.
Tổ Hoàng Võ rống to:
– Giết!
Tổ Hoàng Võ như tỳ hưu xuất thế, bá đạo hung mãnh, tựa cọp đói xuống núi, hổ gầm rồng ngâm trấn giết. Mọi người tim đập chân run, song côn giao kích, âm dương đều diệt.
Thanh Huyền Thiên Tử không nói gì trực tiếp chém một đao, sắc bén vô tình, chém hết tất cả trong thế gian, dù là thần linh cũng bị đứt đầu.
Nếu nói Tổ Hoàng Võ bá giết thì Thanh Huyền Thiên Tử là lệ giết. Đao mang chợt lóe, mọi người run rẩy, cảm giác như nhát đao đó chém vsào người mình.
Lý Thất Dạ hú dài:
– Giết!
Thể phách rung lên, trấn ngục thần thể lơ lửng, cơ thể hắn đạp nát tất cả, các pháp bị trấn áp. Dù là pháp tắc gì đều bị Lý Thất Dạ đạp dưới chân.
Thiên thủ vạn cánh tay giơ lên từng ba ngàn tiểu thế giới vây quanh bảo vệ chín đại giới. Lực lượng sinh linh vô tận rót vào người Lý Thất Dạ.
Đinh đinh đinh đinh đinh!
Ba người va chạm, người nhìn kinh hoàng. Đây là cuộc chiến thiên tài thật sự. Thiên tài nhìn cảnh tượng này đều hút ngụm khí lạnh, đổi lại bọn họ dù đối diện Thanh Huyền Thiên Tử, Tổ Hoàng Võ hay Lý Thất Dạ đều không chịu nổi.
Phập!
Cyộc chiến làm người sợ hãi run rẩy leo thang, côn càng bá, đao vô tình. Lý Thất Dạ dùng cơ thể ngăn đỡ, chịu thiệt lớn. Dù trấn ngục thần thể cứng rắn cách mấy vẫn bị thần đao của Thanh Huyền Thiên Tử chém một nhát sâu tận xương. Song côn của Tổ Hoàng Võ không sắc bén bằng thần đao nhưng tư thế cực kỳ bá đạo áp chế Thiên Thủ Nghịch Cửu Giới.
Rầm!
Lý Thất Dạ dùng cơ thể dỡ thần binh của hai người, hắn bị hất bay ra máu rơi xuống. Thanh Huyền Thiên Tử, Tổ Hoàng Võ không tha cho Lý Thất Dạ, lao theo ngay. Thần đao, song côn khí thế vô địch đánh vào người Lý Thất Dạ.
Rầm!
Lý Thất Dạ bị Thanh Huyền Thiên Tử, Tổ Hoàng Võ đánh rớt xuống, đập mạnh vào nền đất. Đất đai nứt ra, máu nhuộm đỏ bùn đất.
Chương 484: Đao kiếm vô địch (1)
Thấy cảnh tượng đó, đám người Trì Tiểu Điệp biến sắc mặt, hét thất thanh:
– Nguy rồi!
– Chuyện nhỏ như con thỏ, đừng nóng.
Tiểu Nê Thu lắc đầu, nói:
– Công tử chưa ra đòn sát thủ.
Học sinh Đại Thế viện ủng hộ Lý Thất Dạ khi thấy hắn bị đánh rớt xuống đề thì biến sắc, mặt trắng bệch, hét thất thanh.
Đệ tử đại giáo cường quốc phe Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử sung sướng hét to một tiếng:
– Ha ha, bằng vào một mình Lý Thất Dạ cũng dám khiêu chiến hai thiên tử? Không biết sống chết, đây chính là kết cuộc của hắn!
Rầm!
Đất cát bay đi, Lý Thất Dạ phóng lên cao, đáp xuống mặt đất. Người Lý Thất Dạ loang lổ vết máu, có vết thương sâu thấy xương nhưng hắn vẫn rất dồi dào sức sống, mắt sáng ngời.
Nhìn Lý Thất Dạ bị trấn giết mà không bị thương nặng, những người khác chấn động:
– Không uổng là tiên thể, có thể chịu đựng đả kích như vậy. Tuy trấn ngục thần thể không vạn pháp bất diện giống kim cương bất diệt thể nhưng cũng rất cứng rắn.
Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử rất giật mình nhìn Lý Thất Dạ. Thiên mệnh bí thuật trấn giết vẫn không giết được Lý Thất Dạ, thể chất quá đáng sợ. Tiên thể, đúng là thể chất tiên đế cũng muốn tu luyện.
Truyền thuyết đại hiền tiên thể đại thành có thể nghênh chiến tiên đế, hôm nay xem ra không hoàn toàn là tin đồn, có lẽ đúng thật. Nếu không thì từ vạn cổ đến bây giờ sẽ không có vô số người muốn tu luyện tiên thể.
Lý Thất Dạ cười nói:
– Tiếc rằng đạo hạnh của ta mỏng, thể chất này không ngăn được thiên mệnh bí thuật.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói:
– Ai cho ta mượn đao kiếm.
Có đệ tử Đại Thế viện ném ngay một thanh đao, thanh kiếm cho Lý Thất Dạ, đều là bảo binh không tệ.
– Lý sư huynh cầm đi!
Lý Thất Dạ nhận đao kiếm, tay phải cầm đao, tay trái cầm kiếm. Lý Thất Dạ mở thiên thủ vạn cánh tay, trừ một tay cầm đao, một tay cầm kiếm ra, đôi tay khác chậm rãi giơ Thiên Thủ Nghịch Cửu Giới.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
– Ta cũng có thiên mệnh bí thuật.
Ầm!!!
Trời giáng thần quang sáng như ban ngày, ánh sáng chói lòa chiếu xuống người Lý Thất Dạ, toát ra thần diễm vô cùng tận. Lúc này sao đầy trời biến thành vầng sáng quanh người Lý Thất Dạ, lực lượng thiên địa liên miên cuồn cuộn nhập vào người hắn.
Nhìn thần diễm quanh người Lý Thất Dạ bốc lên cao, có người cảm thán rằng:
– Trú Thiên Tiên Bi! Giết người là thiên mệnh bí thuật của Minh Nhân tiên đế, người mở ra thời đại chư đế, là vị tiên đế thứ nhất trong thời đại đó.
Tẩy Nhan cổ phái đã không còn tiếng tăm gì nhưng uy danh Minh Nhân tiên đế vẫn như sấm bên tai. Thấy Trú Thiên Tiên Bi làm biết bao người rung động.
Lý Thất Dạ rống to:
– Mở!
Ầm!!!
Vang tiếng nổ điếc tai, thiên thủ vạn cánh tay của Lý Thất Dạ nâng vô số ba ngàn tiểu thế giới, sau lưng chịu tải cửu đại giới bỗng chố mở ra. Lý Thất Dạ tựa như chân thần nhận ức vạn sinh linh bái lạy, huyết khí của các sinh linh mặc hắn sử dụng, tín ngưỡng các sinh linh gia cố trên người hắn. Lý Thất Dạ biến thành chân thần, mắt lạnh nhìn trăm vạn dặm xa xôi, trong tầm mắt hắn mọi thứ hóa thành vô thượng pháp tắc.
Thiên Thủ Nghịch Cửu Giới là thuật trấn tộc của Vạn Tướng Chân Thần, đây không phải nói chơi. Trên người Lý Thất Dạ gã hơi thở chân thần, nhận vô số sinh linh quỳ bái!
Trong khoảnh khắc trấn ngục thần thể của Lý Thất Dạ bộc phát đến cực hạn, thể phách tỏa tiên quang như mở ra thế giới vô cùng bí ẩn.
Những người có mặt đều chấn động. Lý Thất Dạ thi triển thiên mệnh bí thuật, dùng lực lượng thiên mệnh mở kho báu thể chất bí ẩn. Đáng sợ nhất là Lý Thất Dạ đẩy Thiên Thủ Nghịch Cửu Giới lên độ cao mới.
Thanh Huyền Thiên Tử Tổ Hoàng Võ liếc nhau, sát ý càng đậm đặc. Lý Thất Dạ tu luyện tiên thể đã đủ khủng bố, giờ cộng thêm hắn tu luyện thuật chân thần bí ẩn. Lý Thất Dạ là kình địch suốt đời Thanh Huyền Thiên Tử, Tổ Hoàng Võ. Nhưng Lý Thất Dạ không chỉ có bấy nhiêu, hắn thi triển thiên mệnh bí thuật làm hai người hiểu rằng ngày nào không tiêu diệt Lý Thất Dạ thì suốt đời bọn họ không sống yên.
Thanh Huyền Thiên Tử, Tổ Hoàng Võ gào thét:
– Giết!
Hai người cùng sống lên. Tổ Hoàng Võ diễn biến thiên mệnh bí thuật Phục Ma tiên đế, Diêu Quang tiên đế càng xuất sắc. Một tay diêu Quang, một tay Phục Ma. Phục Ma giả trấn áp hết thảy, Diêu Quang giả, hủ hóa thiên địa vạn vật. Song côn giao nhau, âm dương tan vỡ, lục đạo nghịch chuyển, hai thiên mệnh bí thuật trở nên thật đơn giản trong tay Tổ Hoàng Võ.
Thanh Huyền Thiên Tử thì bốc sát ý đậm đặc, thiên mệnh bí thuật Thanh Huyền tiên đế tựa như thế giới mênh mông vô tận. Thiên mệnh tiên thuật ngự tam đao tiên đế biến thành đao mang kết hợp với thần đao, một đao sinh tử. Nhát đao chém xuống, tất cả quay về hư vô, dù là chân thần cũng bị chặt đầu.
Lý Thất Dạ cuồng cười nói:
– Đến đúng lúc!
Đối diện hai thiên tài thân kiêm hai đế thuật Lý Thất Dạ vẫn ngạo nghễ đứng. Đao kiếm vang lên, nháy mắt kiếm biến thành trắng đen, hai thần linh, bên dưới là ức vạn thương sinh. Hai thần linh một đen một trắng song song, diễn biến sức sống vô tận, như hoa sen trong đầm lầy. Bên dưới hai thần linh dưỡng dục ức vạn thương sinh, ức vạn chúng sinh tự thành một giới, hóa thành một đại giới.
Một kiếm hóa thành một giới, đây là một trong tam tài kiếm của Lý Thất Dạ, nhân tài chi kiếm.
Khi một kiếm hóa thành một giới xếp ngang với cửu giới Thiên Thủ Nghịch Cửu Giới, thập giới viên mãn. Dưới thập giói tất cả trở nên nhỏ bé, thập giới quay vòng bao phủ thế công của Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử.
Lý Thất Dạ công kích làm Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử biến sắc mặt.
Hai người đồng thanh kêu lên:
– Hai đế cùng giá!
Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử bộc phát uy lực siêu mạnh của thiên mệnh bí thuật.
Ầm!!!
Vang tiếng nổ điếc tai, tựa như có bốn vị tiên đế giá lâm. Phục Ma tiên đế, Diêu Quang tiên đế sóng vai tác chiến hai bên Tổ Hoàng Võ. Hai tay Thanh Huyền tiên đế nâng hai vai Thanh Huyền Thiên Tử, tiên uy vô địch che chở gã. Tam Đao tiên đế cầm thần đao tự mình mở đường cho Thanh Huyền Thiên Tử.
Bốn vị tiên đế xuất hiện làm nhiều người bị nhũn chân. Vương hầu chân nhân đôi chân run cầm cập. Hơi thở tiên đế đè ép bọn họ ngộp thở, từ đáy lòng sợ hãi tồn tại cao nhất.
– Tiên đế sao?
Cảnh tượng này quá rung động. Bốn vị tiên đế cùng xuất hiện, bao nhiêu thiên tài yêu nghiệt sợ bay mất hồn vía.
Lão cổ thánh nhỏ giọng nói:
– Không, đây là ảo ảnh tiên đế do thiên mệnh bí thuật tạo ra, bọn họ dùng thiên mệnh bí thuật hư cấu, thậm chí không phải ý chí tiên đế.
Tuy chỉ là ảo ảnh thiên mệnh bí thuật tạo ra nhưng vẫn có thần uy vượt ba ngàn thế giới trấn áp lục đạo.
Bốn vị tiên đế đều xuất hiện, thập giới của Lý Thất Dạ không trấn áp được.
Lý Thất Dạ cười dài:
– Tiếc rằng chỉ là ảo ảnh!
Keng!
Trong khoảnh khắc như có sợi xích to cực kỳ nặng nề khóa người Lý Thất Dạ, thái dương tinh hỏa cự tỏa.
Khi thái dương tinh hỏa cự tỏa khóa người Lý Thất Dạ, cửu giới sau lưng hắn dâng lên chín vầng mặt trời, ánh nắng chiếu rọi khắp cửu thiên thập địa, đốt trời nấu biển.
Chương 485: Đao kiếm vô địch (2)
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Mặt trời thật sự trên khung trời trút xuống thái dương tinh hỏa vô tận, thái dương tinh hỏa có thể đốt cháy tất cả, một lũ thái dương tinh hỏa rơi xuống đất có thể đốt thủng đất đai.
Cửu giới sau lưng Lý Thất Dạ dâng cao mặt trời cắn nuốt thái dương tinh hỏa dồi dào bât tận. Khi chín vầng mặt trời cắn nuốt nhiều thái dương tinh hỏa, chúng nó bềnh bồng quanh thân Lý Thất Dạ.
Cửu dương tỏa thiên công, vô thượng chi công được gọi là thức thuật mạnh nhất phát huy uy lực thật sự trong tay Lý Thất Dạ.
Nhìn khí thế củ Lý Thất Dạngày càng mạnh, Thanh Huyền Thiên Tử, Tổ Hoàng Võ rống to:
– Mở!
Thọ luân tỏa sáng rực rỡ, thọ bảo dâng lên huyết khí trăm vạn trượng. Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử diễn biến thiên mệnh bí thuật càng lúc càng mạnh.
Ầm!!!
Hai người lao ra khỏi thập giới của Lý Thất Dạ.
– Muốn đi? Không có cửa!
Bảy mặt trời quay quanh, cửu giới song song. Cửu dương cửu giới đen xen vào nhau đi song song, lực lượng cửu giới, tinh hoa cửu dương vô cùng vô tận nhập vào cơ thể Lý Thất Dạ, khiến đạo hạnh của hắn tăng vùn vun.
Bùm bùm bùm!
Ba tiếng nổ lớn, đạo hạnh của Lý Thất Dạ từ vương hầu bước vào chân nhân, cổ thánh, cuối cùng là thánh tôn. Ngay lúc này người Lý Thất Dạ xuất hiện thần hoàn chỉ thánh tôn mới có.
Cửu dương tỏa thiên công khiến đạo hạnh của Lý Thất Dạ tạm thời bước vào cảnh giới thánh tôn.
Lý Thất Dạ cầm trường kiếm như ngân hà từ trên trời giáng xuống, một kiếm vô tình, sát phạt tuyệt hậu. Tam tài kiếm, thiên chi kiếm. Một kiếm tuyệt tình đâm hướng Thanh Huyền Thiên Tử.
Đao ngân vang trời, một đao chém ngang. Nhát đao kia sinh bát ý, bát ý thành một đạo, một đạo thành tám đạo, tám đạo cùng xuất hiện. Thiên, địa, chân thần, chúng sinh . . . Hết thảy đều hiện ra trong đao kia.
Hoành Thiên Bát Đao từng là Lý Thất Dạ tính toán cho Trần Bảo Kiều, sau này Trần Bảo Kiều có hỏi hắn, Lý Thất Dạ tiện tay tu luyện.
Hoành Thiên Bát Đao là đao pháp vô địch cả đời Võ Tổ, đời sau đồn rằng đao này do Võ Tổ tạo ra. Thật ra nó có lai lịch khác, Hoành Thiên Bát Đao và bá tiên đao có cùng nguồn gốc.
Đinh!
Hoành Thiên Bát Đao, thiên tài kiếm cùng chém xuống. Thanh Huyền Thiên Tử nương vị tiên đế che chở, thần đao với đao thức bá đạo nhất đỡ một kích tuyệt thiên của Lý Thất Dạ.
Bên kia, Lý Thất Dạ trong trạng thái thiên thủ vạn cánh tay một đôi tay kéo Cửu Ngữ Chân Cung.
Ong ong ong ong ong!
Mũi tên bay ra.
Tên chữ giả, lâm binh đấu giả, cùng năm hàng đầu. Mũi tên chữ giả là tên thiên địa, tên bắn ra thiên địa vạn đạo đều kèm theo mũi tên này. Trước chữ giả sinh ra thiên địa pháp tắc, mũi tên chắc chắn không gì phá nổi.
Một tay khác của Lý Thất Dạ mở ra, một cọng cỏ nhỏ xanh biếc nẩy mầm trong lòng bàn tay nhanh chóng trưởng thành lên tận trời. Từng tán lá nâng một hành tinh to lớn, cọng cỏ chống trời, cuối cùng biến thành một kiếm quét ngang. Nhát kiếm chém xuống, ức vạn ngôi sao trên bầu trời rơi theo, kiếm hủy diệt chém hướng Tổ Hoàng Võ.
Thảo kiếm kích tiên thuật, đây là đến từ Tiên Đạo thành, giao dịch trong thiên cổ thi địa. Hứa Bội có nó, từng cùng Lý Thất Dạ xem xét, nghe hắn kể nó huyền bí.
Hôm nay thuật này được diễn biến trong tay Lý Thất Dạ, một thảo một kiếm hủy diệt trời sao, cực kỳ hung mãnh.
Chữ giả đi trước, thảo kiếm kích tiên thuật cùng chém hướng Tổ Hoàng Võ.
Tổ Hoàng Võ không dám lơ là, song côn khép lại che mặt. Hai ịv tiên đế như cánh cửa ngăn lại thảo kiếm hủy thiên diệt địa, chống đỡ mũi tên chữ giả duy nhất trong thiên địa.
Mọi người ngây ngẩn nhìn. Lý Thất Dạ thiên thủ vạn cánh tay, một mình thi triển mấy tuyệt học mà uy lực không giảm, điều này quá khó tin.
Mọi người rung động thuật song đế của Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử. Mấy tuyệt học của Lý Thất Dạ trấn áp mà hai người còn chống được, đổi lại người khác chắc đã bị giết.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Hai phe so kè công lực mạnh yếu. Thanh Huyền Thiên Tử có hai vị tiên đế che chở, thần đao dùng đao thức vô thượng nhất đỡ thiên tài chi kiếm, Hoành Thiên Bát Đao của Lý Thất Dạ. Tổ Hoàng Võ vung song côn, âm dương phong kín như hai tiên đế khép cửa chặn thảo kiếm, mũi tên chữ giả.
Lý Thất Dạ một chọi hai, dùng Trú Thiên Tiên Bi, cửu dương tỏa thiên công bộc phát cưỡng ép trấn áp Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử. Hai người một thân kiêm thuật song đế không dễ chọc. Lý Thất Dạ mạnh mẽ trấn áp nhưng bị Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử chặn lại. Hai phe giằng co, khó thế tiến thêm một bước.
Ong ong ong ong ong!
Đột nhiên xảy ra chuyện khó tin. Thể phách Lý Thất Dạ động, chớp mắt mọi người nhìn thể phách tách khỏi cơ thể hắn, thể phách chợt lóe.
Ầm ầm!
Bầu trời rung rinh hai cái, thể phách với tốc độ siêu nhanh đụng bể trời, hai kích liên hoàn trong chớp mắt.
Tiếng hét thảm vang lên:
– A!!!
Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử bị đụng bay ra ngoài, ngực có một lỗ máu dữ tợn.
Hai người không ngờ vào phút mấu chốt thể phách Lý Thất Dạ phát uy, tư thế cường đại vô địch đụng vỡ môn hộ của bọn họ. Dùng thuật song đế khóa môn hộ lại cũng vô dụng, vốn môn hộ bị bốn vô thượng tuyệt học của Lý Thất Dạ trấn áp song song vỡ ra. Thể phách đập vào ngực Thanh Huyền Thiên Tử, Tổ Hoàng Võ, đâm thủng ngực.
Ngực bị đâm thủng, hai người bay ra ngoài, máu phun tung tóe.
Nhiều người nhìn cảnh tượng đó, đánh rùng mình:
– Quá . . . Quá đáng sợ!
Vốn Lý Thất Dạ, Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử trong thế giằng co ngang ngửa nhau đã khủng, một mình hắn chặn hai thiên tài cường đại nhất.
Nhưng vào phút mấu chốt, thể phách Lý Thất Dạ với tư thế vô địch đâm thủng ngực Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử.
– Tiên thể quá đáng sợ.
Lão hoàng chủ mặt trắng bệch lẩm bẩm:
– Một thân tiên thể kiêm mấy vô thương tuyệt học càng đáng sợ, dù là thiên tài một thân kiêm thuật song đế vẫn chịu thiệt.
Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử bay ra, máu nhuộm bầu trời xanh. Cảnh tượng đó rung động mọi người, thiên tài trẻ tuổi yêu nghiệt hay cường giả thế hệ trước hào hùng đều chấn động thật lâu không nói nên lời.
Tổ Hoàng Võ hay Thanh Huyền Thiên Tử đều là thiên chi kiêu tử đương thời, xuất thân từ cổ quốc, một thân kiêm thuật song đế, bao nhiêu người xem trọng bọn họ. Có người cho rằng đương thời Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử có thể đi ra thiên đạo của mình, vấn đỉnh thiên mệnh!
Nhưng hôm nay Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử hợp sức vẫn không đấu lại tiểu tử này, chuyện khiến người ta khó tin, có nói ra cũng không ai tin tưởng.
Học sinh Đại Thế viện hét rầm lên:
– Hay, đánh hay!audio coi am
Học sinh Đại Thế viện lớn tiếng cổ vũ, thấy rất hãnh diện.