Đế Bá Audio Podcast
Tập 880 [Chương 4396 đến Chương 4400]
❮ sautiếp ❯Chương 4396: Mười ba mệnh cung
– Không!
Trong khoảng thời gian ngắn, tiếng kêu thảm thiết vang lên khắp nơi, vô số tu sĩ cường giả gào thét, bọn họ đang gào thét trong tuyệt vọng.
Nếu như nói bị người ta nghiền nát, hoặc bị bảo vật vô địch đuổi giết, bọn họ tốt xấu gì cũng cam tâm, ít nhất cũng biết đó là lực lượng vô địch.
Cuối cùng, cho dù là lão tổ cường đại thế nào, cho dù là Trường Tồn vô song ra sao, tất cả đều không thể thoát khỏi kết cục bị thiêu cháy, bọn họ đang dần dần hóa thành tro.
Nhưng cảnh tượng như thế quá kinh khủng, thật sự quá mức khủng bố, vô số tu sĩ cường giả bị thiêu đốt toàn thân, cuối cùng cũng đốt chính mình thành tro.
Hơn nữa, trong quá trình này không có bất kỳ người nào động thủ, bọn họ đều bị đốt, dường như bọn họ không chết dưới bí thuật vô địch của Kim Quang Thượng Sư, mà là chết dưới khao khát của bản thân mình.
Như vậy, việc này thập phần quỷ dị, càng làm người ta không dám tin tưởng, nhưng sự thật chính là như thế, nó quá dối trá nhưng lại rất quỷ dị, nếu không phải tự mình trải qua, tất cả mọi người đều không tin nổi.
Nhưng sự thật là như thế, tất cả tu sĩ cường giả nơi này đều là người cường đại, bọn họ trải qua sự việc khủng bố như thế, tự trải nghiệm cảm giác bị đốt thành tro.
Trong khoảng thời gian ngắn, thiên địa vô cùng yên tĩnh, tất cả sinh linh bị đốt thành tro tàn, cả thế giới lâm vào tĩnh mịch đáng sợ.
Tĩnh mịch như thế không kéo dài quá lâu, sau thời gian thật lâu, một tiếng gào thét thảm thiết vang vọng thiên địa, có người bị đốt cháy thành tro, không còn thứ gì tồn tại.
Cảm giác như vậy quá quỷ dị, bởi vì mọi người cho rằng mình đã hóa thành tro tàn, ngay sau đó bọn họ giật mình tỉnh giấc như vừa mới ngủ say.
– Ta, ta, ta, tại sao ta lại như vậy?
Sau một lúc lâu, rất nhiều người bừng tỉnh, bọn họ nhìn chung quanh và phát hiện mình vẫn đứng tại chỗ, toàn thân không có tổn hại chút nào.
Tất cả những trải nghiệm vừa rồi chỉ là hư ảo mà thôi, tất cả mọi việc vừa rồi chỉ là giấc mộng mà thôi.
– Ta, ta, ta còn sống, ta thật còn sống.
Sau khi trải qua tử vong tuyệt vọng và phục hồi tinh thần lại, có người thét lên, bọn họ quá hưng phấn.
Chết mà phục sinh, đối với bất cứ kẻ nào mà nói đều là việc đáng quý, không có gì càng cao hứng hơn việc này.
Cùng lúc đó, tất cả mọi người mới phát hiện, bọn họ không bị chết cháy, bọn họ vẫn sống rất tốt, bọn họ cũng không bị đốt thành tro.
Nhưng vừa rồi, tất cả mọi người nhìn thấy chính mình bị đốt cháy, đều tự mình trải qua, tại sao bọn họ hiện tại vẫn sống hoàn hảo không có việc gì?
Nếu như là nằm mơ, không có khả năng mọi người đều nằm mơ, trải nghiệm như thế quá quỷ dị, thật sự quá mức tà môn.
– Là Kim Quang Thượng Sư lòng mang nhân từ.
Có một vị Trường Tồn nói:
– Hắn không ra tay với chúng ta, chúng ta bị lực lượng của hắn ảnh hưởng nên sinh ra ảo giác.
Nghe nói như thế, tất cả mọi người hít khí lạnh, nói như vậy, nếu như Kim Quang Thượng Sư muốn đốt bọn họ, tất cả chỉ bằng một ý niệm mà thôi, một ý niệm cũng có thể đốt bọn họ thành tro tàn, hơn nữa mặc kệ ngươi là Trường Tồn chí tôn hay là Chân Đế vô song, bọn họ không thể thoát khỏi một kiếp, sẽ bị đốt thành tro tàn, bất kể phản kháng thế nào cũng vô dụng.
Nghĩ tới đây, tất cả mọi người rùng mình lạnh buốt, sinh tử của mình chỉ bằng một ý niệm của Kim Quang Thượng Sư.
Vào lúc này, tất cả mọi người ngẩng đầu nhìn lên, Kim Quang Thượng Sư đã biến mất, hắn đã hóa thành hào quang, như ánh nến chập chờn giống như hạt đậu nành.
– Kim Quang Nhất Điểm!
Vào lúc này, không biết bao nhiêu người khó quên cái tên này.
Trong suy nghĩ của mọi người, cái tên “Kim Quang Nhất Điểm” vô cùng bình thường nhưng bá đạo và khủng bố hơn khi so với bất cứ chiêu thức nào!
Oanh!
Một tiếng nổ lớn vang lên, vào lúc đó, thiên địa nổ tung làm tất cả mọi người bừng tỉnh, rung chuyển cả thiên địa.
– Là đệ nhất hung nhân, hắn đang bốc cháy!
Tất cả mọi người nhìn sang, nhìn thấy ánh sáng đang lập lòe trong Thiên Khư, trên người đệ nhất hung nhân đang tỏa ra thần uy vô tận.
Lúc này, toàn thân Lý Thất Dạ đang bốc cháy, từng tấc da thịt hóa thành tro tàn, tất cả mọi người nhận ra, Lý Thất Dạ đang diễn biến bí thuật vô thượng, cho dù hắn sử dụng bất cứ thứ gì áp chế cũng không thể ngăn cản hỏa diễm thiêu đốt.
– Quá kinh khủng.
Thấy tồn tại cường đại như Lý Thất Dạ không thể áp chế hỏa diễm trên người mình, chỉ có thể trơ mắt nhìn chính mình bị từng tấc da thịt, tất cả mọi người đánh rùng mình run rẩy.
Thử nghĩ xem, ngay cả đệ nhất hung nhân cũng không thể đào thoát, chính mình bị đốt thành tro, chết như vậy cũng không oan.
– Chỉ cần lòng có hi vọng, lòng có sở cầu, ngươi sẽ bị thiêu đốt.
Nhìn thấy việc này, không ít lão tổ cảm khái.
Bọn họ trải qua suy diễn đã hiểu rõ, vào thời điểm hỏa diễm bốc cháy, việc này đã không còn quan hệ với Kim Quang Thượng Sư, Kim Quang Thượng Sư chỉ có tác dụng châm lửa, kế tiếp chính khao khát và kỳ vọng trong nội tâm của ngươi sẽ thiêu cháy ngươi.
Bất cứ người nào đều có ham muốn, trừ khi ngươi thật sự tuyệt vọng, chính thức tâm như tro tàn, nếu không, lòng ngươi có ham muốn và dục vọng, ngươi sẽ chết cháy.
Đổi một câu nói, người chết cháy cuối cùng không phải Kim Quang Thượng Sư, mà là chính ngươi.
Thử nghĩ xem, cường đại như đệ nhất hung nhân, nội tâm tất có sở cầu, sở cầu của hắn càng mạnh, ngươi càng dễ dàng bị đốt thành tro tàn, hơn nữa không thể dập tắt hỏa diễm.
– Bí thuật như vậy quá kinh khủng.
Tất cả mọi người rùng mình, việc này cũng làm mọi người hiểu rõ, vì cái gì Kim Quang Thượng Sư lại có lòng tin vào một chiêu này như thế.
Bí thuật như vậy đã siêu thoát lực lượng, vượt qua đại đạo chịu tải, bí thuật như vậy rất kinh diễm vô song.
Đương nhiên, mọi người cũng hiểu vì cái gì Kim Quang Thượng Sư do dự khi thi triển bí thuật của mình. Bởi vì khi hắn thi triển Kim Quang Nhất Điểm, hắn không chỉ châm lửa cho người khác, hắn cũng châm lửa cho sở cầu của mình.
Kể từ đó, Kim Quang Thượng Sư cũng đốt chính hắn, hắn sẽ bị đốt thành tro tàn.
Một tiếng động vang lên, toàn thân đệ nhất hung nhân tỏa sáng, cuối cùng trong ánh mắt chú ý của mọi người, thân thể đệ nhất hung nhân bị đốt thành tro.
– Chết chắc.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ chậm rãi hóa thành tro, có người thì thào tự nói.
Tất cả mọi người ngơ ngác nhìn cảnh này, cường đại như đệ nhất hung nhân cũng không thể đào thoát, thử nghĩ xem, còn ai có thể đào thoát.
– Đệ nhất hung nhân chết.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ bị đốt thành tro, có lão tổ cũng ngơ ngác.
– Kim Quang Thượng Sư, một chiêu này quá đáng sợ, đệ nhất hung nhân cũng không địch lại. Tất cả mọi người hít khí lạnh, đây mới là việc khủng khiếp nhất đời bọn họ, cũng là một chiêu cường đại nhất.
– Oanh!
Ngay thời điểm tất cả mọi người cho rằng Lý Thất Dạ đã chết, tại vị trí Lý Thất Dạ bị đốt thành tro có hào quang bay lên cao.
Oanh!
Bọn họ nhìn thấy từng mệnh cung không ngừng bay lên trời.
– Xem kìa, là mệnh cung của đệ nhất hung nhân, hắn vẫn chưa chết.
Nhìn thấy mệnh cung bay lên, có người hô to.
– Làm sao có thể, như vậy vẫn không đốt chết hắn?
Nhìn thấy mệnh cung bay lên, có lão tổ mở to mắt nhìn chằm chằm.
Bởi vì bọn họ đều tự mình trải qua, cũng không thể nghĩ ra cách phá giải Kim Quang Nhất Điểm của Kim Quang Thượng Sư, nhưng hiện tại mệnh cung của đệ nhất hung nhân bay ra ngoài.
– Oanh!
Một tiếng nổ lớn vang lên, mệnh cung bay ra ngoài, trấn áp chư thiên, tất cả bí pháp, tất cả cấm thuật đều bị phong ấn.
– Không, không có khả năng, này, này, không có khả năng!
Nhìn mệnh cung lơ lửng trên bầu trời, không biết bao nhiêu người hoảng sợ hét lên.
– Mười, mười, mười ba mệnh cung, này, này, điều này có thể sao?
Nhìn thấy mười ba mệnh cung treo trên bầu trời, tất cả mọi người há hốc mồm, vào lúc này, mọi người cho rằng mình hoa mắt, cho rằng mình nhìn lầm.
– Thật sự là mười ba mệnh cung!
Rất nhiều người nhìn thêm vài lần, cuối cùng xác định không sai lầm mới thập phần khẳng định lơ lửng trên bầu trời chính là mười ba mệnh cung.
– Mười ba mệnh cung, nó thật sự tồn tại hay sao?
Ngay cả tồn tại như Trường Tồn cũng cảm thấy không tưởng tượng nổi.
Hôm nay trải qua uy năng khủng bố của Kim Quang Nhất Điểm, hiện tại lại gặp được kỳ tích như mười ba mệnh cung, việc này làm mọi người kinh ngạc líu lưỡi.
Thế nhân đều biết trên đời chỉ có mười hai mệnh cung, cho dù tồn tại cường đại hơn nữa, cho dù là thế hệ vô địch hơn nữa, cực hạn của bọn họ là mười hai mệnh cung.
Vạn cổ đến nay xuất hiện quá nhiều Thủy tổ kinh diễm, Cao Dương, Viễn Hoang Thánh Nhân, Ngũ Hành Thuỷ tổ… Bọn họ kinh diễm vô song, nhưng cực hạn của bọn họ là mười hai mệnh cung.
Nhưng, đệ nhất hung nhân hiện tại lại có tới mười ba mệnh cung, quả thật là kỳ tích vạn cổ.
Trong thường thức của mọi người, mười hai mệnh cung là cực hạn, nếu không, ngươi kinh diễm hơn nữa cũng không thể đánh vỡ hạn chế, đánh vỡ cực hạn như vậy.
Nhưng đệ nhất hung nhân lại có được mười ba mệnh cung, kỳ tích như vậy là việc không thể tưởng tượng nổi.
Nhưng việc này không phải mộng, đây là hiện thực, mười ba mệnh cung vô cùng chân thật đang nằm trên bầu trời!
Chương 4397: Vạn cổ duy nhất
Mười ba mệnh cung, khiếp sợ thiên hạ, tất cả mọi người nhìn thấy mười ba mệnh cung đều ngây ngốc tại chỗ, mọi người thẫn thờ, thời gian trôi qua thật lâu, không biết có bao nhiêu tu sĩ cường giả cảm thấy đầu óc trống rỗng.
Đối với bao nhiêu người mà nói, mười ba mệnh cung là chuyện không ai dám suy nghĩ, trên thực tế đúng là như vậy.
Vạn cổ đến nay chưa từng có người nào đột phá mười hai mệnh cung, mười hai mệnh cung đã là cực hạn, cho dù là Chân Đế vô song cũng tốt, Thuỷ tổ kinh diễm cũng được, cực hạn lớn nhất của bọn họ là mười hai mệnh cung.
Vạn cổ đến nay, bao nhiêu có bao nhiêu tồn tại kinh tài tuyệt diễm, nhưng chưa từng có người nào đột phá mười ba mệnh cung, ít nhất trong lịch sử chưa từng ghi lại việc này.
Nhưng hôm nay có một tồn tại mười ba mệnh cung, việc này đã đánh vỡ thường thức của mọi người, cũng đánh vỡ lý giải của mọi người về mệnh cung, đây là kỳ tích không thể tưởng tượng nổi.
– Mười ba mệnh cung!
Trong khoảng thời gian ngắn, tất cả mọi người ngơ ngác nhìn cảnh này, sau khi thẫn thờ thật lâu, cũng có người thấp giọng lẩm bẩm, cảm thấy những việc như vậy quá khó tin.
– Làm sao có thể? Việc này không có khả năng.
Cho dù tận mắt nhìn thấy tất cả nhưng vẫn không thể tin nổi.
Nếu như nói không phải tận mắt nhìn thấy mười ba mệnh cung, chỉ nghe người khác nói lại thì bọn họ sẽ khịt mũi xem thường, bởi vì việc này không có khả năng.
Cho nên, thời điểm nhìn thấy mười ba mệnh cung treo trên vòm trời cao cao, đối với không biết bao nhiêu người mà nói, đây là trùng kích không cách nào tưởng tượng nổi, cũng đánh vỡ thường thức trong nội tâm bọn họ, cũng đánh vỡ lý giải của mọi người về mệnh cung.
Thử nghĩ xen, trăm ngàn vạn năm qua, bao nhiêu người đã từng thử đột phá cực hạn, bao nhiêu người muốn viết lên định nghĩa mới về mệnh cung, nhưng cho tới bây giờ vẫn chưa từng có người nào thành công, mười hai mệnh cung là cực hạn không thể đột phá.
Nhưng đệ nhất hung nhân hiện tại có được mười ba mệnh cung, tất cả đều là việc mọi người không thể hiểu nổi, cũng không thể suy nghĩ, thậm chí còn không thể giải thích.
Không có ai biết đệ nhất hung nhân luyện thành mười ba mệnh cung như thế nào, không có ai biết đệ nhất hung nhân sáng tạo kỳ tích này như thế nào.
Dù sao, trăm ngàn vạn năm qua đi, từng có rất nhiều Chân Đế, Thuỷ tổ đều thử nghĩ biện pháp đột phá mười hai mệnh cung, nhưng chưa từng có người nào thành công bao giờ, hôm nay, đệ nhất hung nhân lại thành công.
– Đệ nhất hung nhân, hắn là đệ nhất vạn cổ sao?
Cho dù là Trường Tồn, cho dù là Thuỷ tổ, khi nhìn thấy mười ba mệnh cung treo trên bầu trời cao cao cũng phải kính sợ.
Đối với người khắp thiên hạ, thậm chí tìm khắp trong lịch sử giới tu luyện, đệ nhất hung nhân sáng tạo ra kỳ tích mười ba mệnh cung, hắn chính là kỳ tích lớn nhất trong dòng sông lịch sử.
Trong suy nghĩ của tất cả mọi người cũng cho rằng như vậy, chỉ bằng vào mười ba mệnh cung, đệ nhất hung nhân đã sáng tạo ra kỳ tích vạn cổ, nếu gọi hắn là “vạn cổ đệ nhất nhân” cũng xứng đáng, hắn xứng với cái tên này.
– Mười ba mệnh cung!
Nhìn thấy mười ba mệnh cung trên bầu trời, có Chân Đế nói thầm:
– Đệ nhất hung nhân, hắn có thể tiến vào hàng ngũ thập đại Thuỷ tổ!
– Đâu chỉ có thể tiến vào hàng ngũ thập đại Thuỷ tổ, chỉ bằng vào thành tựu như vậy, hắn đã có thể đứng đầu thập đại Thuỷ tổ.
Có một Trường Tồn chí tôn lên tiếng.
Đối với lời này, không ít người chấn động, càng có không ít người gật đầu, cảm thấy đánh giá như vậy là không sai.
Thập đại Thuỷ tổ, đây là đánh giá cho những Thủy tổ kinh diễm vô song hoặc có cống hiến kinh người cho Vạn Thống Giới trong trăm ngàn vạn năm qua, có thể nói, trăm ngàn vạn năm qua, có thể tiến vào hàng ngũ thập đại Thuỷ tổ Thuỷ tổ, tất cả đều là tồn tại kinh diễm.
Ví dụ như Cao Dương, ví dụ như Viễn Hoang Thánh Nhân, ví dụ như Hỏa tổ, bọn họ đều là độc nhất vô nhị, kinh tài tuyệt diễm, từng là uy hiếp vô số năm tháng.
Hôm nay, nếu thật xếp đệ nhất hung nhân vào hàng ngũ thập đại Thuỷ tổ, chỉ sợ người trong thiên hạ cũng không có ý kiến, đều cảm thấy đệ nhất hung nhân xứng đáng như vậy, thậm chí cũng có người cho rằng, chỉ bằng vào việc đệ nhất hung nhân khai thác mười ba mệnh cung, hắn có thể đứng đầu thập đại Thủy tổ.
Dù sao, thử nghĩ xem, trăm ngàn vạn năm qua đi, đã có bao nhiêu Thủy tổ, có quá nhiêu thế hệ vô địch, nhưng bọn họ chưa từng khai sáng ra mười ba mệnh cung, hôm nay, đệ nhất hung nhân thực hiện, cho nên nói hắn là người đứng đầu thập đại Thuỷ tổ cũng không quá mức.
Oanh!
Một tiếng nổ vang lên, đúng lúc này, mười ba mệnh cung tỏa sáng, nó hóa thành trời xanh vô thượng, cũng hóa thành hỗn độn vô tận.
Ngay sau đó thời gian đảo lưu, vạn vật trong thiên địa tái tạo lại như cũ, dưới uy lực của mười ba mệnh cung, tất cả đều tùy tâm sở dục, dường như bằng vào mười ba mệnh cung, đệ nhất hung nhân Lý Thất Dạ có thể sử dụng ý chí chi phối tất cả.
Thời điểm mười ba mệnh cung treo lên cao, bao nhiêu người cảm giác đệ nhất hung nhân có thể siêu thoát tất cả, thậm chí hắn có thể bao trùm trời xanh.
Vạn cổ duy nhất, nhìn thấy mười ba mệnh cung hóa thành thiên đia mênh mông, tất cả mọi người đều sợ hãi thán phục.
Ngay lúc này, thời gian cải tạo, thiên địa vạn vật đều tùy tâm sở dục, tất cả đều nằm dưới sự khống chế của đệ nhất hung nhân.
Trong nháy mắt sau đó, tất cả mọi người nhìn thấy, đệ nhất hung nhân vốn hóa thành tro tàn, bắt đầu cải tạo thân thể, hơn nữa hắn cải tạo thân thể, cải tạo thân thể lại không giống, thời điểm hắn cải tạo thân thể giống như thời gian đảo lưu, tất cả đều lặp lại, dường như đệ nhất hung nhân không tốn sức trong quá trình này.
Đệ nhất hung nhân lại xuất hiện trước mặt mọi người, hắn lẳng lặng đứng tại chỗ, khói lửa trên người hắn đã tắt, hắn vẫn đứng tại nơi đó, hắn không tổn thương chút nào.
Cùng lúc đó, mười ba mệnh cung vẫn lơ lửng trên đỉnh đầu của hắn, chúng thập phần yên tĩnh.
Vào lúc mọi người nhìn thấy đệ nhất hung nhân xuất hiện, thiên địa đặc biệt yên tĩnh, tất cả mọi người ngừng thở, mọi người không dám thở mạnh, sợ tiếng hít thở của mình quấy rầy đệ nhất hung nhân.
Trên người đệ nhất hung nhân không tỏa ra chút khí tức vô địch nào, trên người không tỏa ra hỏa diễm ngập trời, cũng không có ánh sáng hộ thân, hắn đứng ở nơi đó giống như một người bình thường, một người bình thường như phàm nhân.
Thời điểm mười ba mệnh cung lơ lửng trên cao, cho dù đệ nhất hung nhân bình thường thế nào, cho dù đệ nhất hung nhân là phàm nhân, trong mắt bọn họ, hắn không hề tầm thường chút nào.
Thậm chí có thể nói, đệ nhất hung nhân lúc này có vẻ ngoài bình thường, cho dù hắn giống như phàm nhân, trong mắt bọn họ, hắn chính là tồn tại chí cao vô thượng, trong mắt mọi người, cho dù hắn giơ tay nhấc chân cũng làm thiên hạ kính sợ.
Chí cao vô thượng, đúng vậy, tất cả mọi người cho rằng như thế, đệ nhất hung nhân đứng tại nơi đó, hắn là tồn tại chí cao vô thượng, hắn có thể chi phối toàn bộ Tam Tiên giới, hắn có thể chưởng chấp càn khôn.
Lúc này, cho dù đệ nhất hung nhân không mở miệng, mọi người đều biết Kim Quang Thượng Sư đã thua.
Nhưng không ai cảm thấy Kim Quang Thượng Sư thua là việc đáng hổ thẹn, thua đáng xấu hổ, trái lại, có thể thua trong tay đệ nhất hung, thua một người có mười ba mệnh cung chính là vinh hạnh, là vinh quang vô thượng.
Người trong thiên hạ đều hiểu, vào hôm nay, có thể trở thành đối thủ của đệ nhất hung nhân chính là một thanh chìa khóa, một thanh chìa khóa mở ra cảnh giới vô thượng, cũng là vinh quang tột đỉnh.
Ầm!
Một tiếng nổ lớn vang lên, trong thời gian ngắn ngủi, tất cả mọi người nhìn thấy mười ba mệnh cung của đệ nhất hung nhân bay lên, dường như nó có thể đục thủng tất cả, cho dù trời xanh chí cao vô thượng cũng bị mười ba mệnh cung đục thủng.
Lúc này, mười ba mệnh cung trấn áp, định trụ một tia sáng chập chờn trong hư không, đây chính là Kim Quang Thượng Sư.
Sau khi định trụ tia sáng, tia sáng phát ra tiếng nổ đùng đùng.
Mọi người nhìn chằm chằm vào, trong hư không xuất hiện một tia sáng màu vàng, Kim Quang Thượng Sư xuất hiện trước mặt mọi người, hắn đứng tại chỗ, lúc này, trên người hắn có pháp tắc Thuỷ tổ quanh quẩn, toàn thân hắn bốc lên hỏa diễm đáng sợ.
Mọi người nhận ra, Kim Quang Thượng Sư đang thiêu đốt chính mình, hơn nữa, vào lúc này đại bộ phận thân thể của hắn bị hóa thành tro tàn.
Mọi người hít khí lạnh khi nhìn thấy việc này, một khi Kim Quang Thượng Sư thi triển Kim Quang Nhất Điểm, hắn không chỉ đốt cháy tất cả, cho dù tồn tại cường đại hơn nữa cũng không thể chạy thoát, hắn cũng thiêu đốt chính bản thân mình.
Tất cả mọi người đều nhận ra, lúc này, Kim Quang Thượng Sư đã không thể khống chế nổi hỏa diễm trên người mình, hắn không có năng lực dập tắt hỏa diễm, không qua bao lâu, hắn sẽ hóa thành tro tàn.
Không ít người rung động, một đời Thuỷ tổ kinh diễm cỡ nào, hắn đã từng vô địch, nhưng cuối cùng hắn lại chết dưới tất sát ký của bản thân, đây là kết cục rất bi thảm.
Trong khoảng thời gian ngắn, có không ít người u sầu, dù sao, Kim Quang Thượng Sư đáng giá được nhiều người tôn kính.
– Mười ba mệnh cung.
Nhìn thấy mười ba mệnh cung của Lý Thất Dạ, cho dù là Kim Quang Thượng Sư cũng cảm thấy kinh diễm, hắn lần đầu tiên nhìn thấy mười ba mệnh cung.
– Ta nhìn thấy kỳ tích, cuộc đời này không uổng.
Nhìn xem mười ba mệnh cung, Kim Quang Thượng Sư không khỏi sợ hãi thán phục, tâm phục khẩu phục, sợ hãi thán phục nói:
– Có thể thua trong tay đạo huynh là vinh hạnh cả đời ta, nếu có thể chết dưới mười ba mệnh cung, ta cảm thấy đời này mỹ mãn.
Thời điểm đối mặt với tử vong, Kim Quang Thượng Sư thập phần thản nhiên, hắn không sợ hãi, không kinh sợ, hắn rất tự tại.
Thái độ của Kim Quang Thượng Sư như vậy càng làm nhiều người kính nể, dù sao, có bao nhiêu người thản nhiên khi đối mặt với tử vong?
Cũng có một ít người hâm mộ, người, chung quy đều phải chết, nếu có thể chết dưới mười ba mệnh cung, cho dù chết, đó cũng là cái chết oanh liệt.
Chương 4398: Sinh ly tử biệt
Tất cả mọi người nhìn sang Kim Quang Thượng Sư, trong khoảng thời gian ngắn, tất cả mọi người nói không ra lời, trong nội tâm cũng có đủ các loại tư vị.
Kim Quang Thượng Sư, hắn là Thuỷ tổ khó lường, tiềm lực tương lai rất lớn, tại Tiên Thống giới, rất nhiều người kính nể Kim Quang Thượng Sư, có bao nhiêu người xem Kim Quang Thượng Sư như thần tượng.
Nhưng hôm nay, mặc kệ hắn cường đại như thế nào, hắn cuối cùng cũng chết trận, nghĩ tới điểm này, rất nhiều người cảm thấy đau buồn một cách khó hiểu.
Cùng lúc đó, trong nội tâm mọi người đều cảm thấy, chết trong tay của đệ nhất hung nhân cũng không phải chuyện hổ thẹn, càng không có gì phải bi thương.
– Còn có lời nào muốn nói hay không?
Lý Thất Dạ thản nhiên nhìn Kim Quang Thượng Sư, hắn cười nói một câu.
Nội tâm nhiều người càng đau đớn, hiện tại là thời điểm nên nói di ngôn, trong khoảng thời gian ngắn, tất cả mọi người nín thở, đều nhìn Kim Quang Thượng Sư.
Là người, đến cuối cùng đều phải chết, chỉ có điều, với thành tựu của Kim Quang Thượng Sư hiện tại, hắn còn rất trẻ tuổi, nhân sinh còn có rất nhiều việc để làm, đương nhiên trong nội tâm còn có quá nhiều tiếc nuối.
Cho nên, trong khoảng thời gian ngắn, tất cả mọi người nhìn Kim Quang Thượng Sư, cũng chờ hắn bàn giao di ngôn.
Kim Quang Thượng Sư vốn thản nhiên, hắn biết thời gian của mình không nhiều, thần thái lại mang theo một tia buồn bã, hắn thở dài sau đó nhìn sang một nơi, Khê Hoàng xuất hiện, nàng tao nhã tuyệt thế, khuynh quốc khuynh thành, trên thế gian hiếm có nữ tử nào sánh bằng.
– Cuộc đời này, ta sống không uổng.
Kim Quang Thượng Sư nhìn thê tử của mình, hắn nói:
– Trong đời này, có ngươi làm thê tử của ta, đây là lớn nhất trong đời ta, cũng là vinh hạnh lớn lao.
Nói đến đây, ánh mắt hắn tràn ngập thâm tình.
Khê Hoàng cũng nhìn Kim Quang Thượng Sư, đôi mắt đầy nhu tình, giọng nói ôn nhu nhỏ nhẹ:
– Ta kiêu ngạo vì ngươi, trở thành thê tử của ngươi, đây là việc đáng kiêu ngạo nhất trong đời ta.
Trong khoảng thời gian ngắn, phu thê bọn họ nhìn nhau, dường như thời gian dừng lại ngay thời điểm này.
Nhìn thấy sự việc như vậy, nội tâm rất nhiều người rung động, không biết bao nhiêu người cảm thấy thương cảm.
Trong mắt người thế gian, Kim Quang Thượng Sư và Khê Hoàng chính là trời sinh một đôi, đất tạo một cặp, bọn họ xưng là đạo lữ nhưng lại là thần tiên quyến lữ trong mắt người khác.
Đối với nam nhân mà nói, nếu có thể cưới nữ nhân như Khê Hoàng làm thê tử, làm phu quân còn đòi hỏi gì; đối với nữ tử mà nói, nếu có thể gả cho nam nhân như Kim Quang Thượng Sư, đời này có sở cầu gì hơn?
Thời điểm Kim Quang Thượng Sư và Khê Hoàng thâm tình nhìn nhau, thiên địa yên tĩnh, thời gian như dừng trôi, thời khắc nhìn nhau như ngàn vạn năm trôi qua.
Tất cả mọi người ngừng thở, không dám phát ra âm thanh nào, không có người nguyện ý cắt ngang thời khắc như vậy, không có người nào nguyện ý đi phá hư phu thê tình thâm giữa hai người.
Kim Quang Thượng Sư và Khê Hoàng thâm tình đối mặt nhau, bọn họ không cần nói chuyện, tâm hữu linh tê, cho dù chỉ một ánh mắt cũng có thể nói thay rất nhiều việc.
Thời gian như dừng trôi cũng không biết trôi qua bao lâu, Kim Quang Thượng Sư thu hồi ánh mắt, hắn nhìn sang vị trí của Chập Long.
– Đa tạ tiền bối hộ đạo, đáng tiếc, ta cô phụ tiền bối.
Kim Quang Thượng Sư nói với Chập Long.
– Không, ngươi là đệ tử ưu tú nhất trong đời của ta.
Chập Long nói ra:
– Ngươi đáng giá ta cảm thấy kiêu ngạo cả đời, ngươi là đệ tử làm ta cảm thấy kiêu ngạo nhất.
Nghe thấy lời này, không ít người cảm thấy buồn bực, một đời Thuỷ tổ vô địch, cuối cùng vẫn phải kết thúc tính mạng của mình.
– Cô phụ hi vọng của mọi người, Kim Quang hổ thẹn.
Lúc này Kim Quang Thượng Sư nói với các đệ tử Tiên Đồng sơn.
Lúc này, các đệ tử cường giả Tiên Đồng sơn đều quỳ xuống đất, các đệ tử cường giả dập đầu với Kim Quang Thượng Sư, mặc dù không có tiếng người nói chuyện nhưng bọn họ cũng thể hiện kính ý cao nhất với Kim Quang Thượng Sư, Kim Quang Thượng Sư đáng giá bọn họ thuần phục.
Trong khoảng thời gian ngắn, trong thiên địa tràn ngập không khí sinh ly tử biệt, trong nội tâm mọi người đầy đau thương, thậm chí đã có người đang rơi lệ, cho dù là người không thích Kim Quang Thượng Sư, lúc này cũng lặng lẽ chảy nước mắt.
Trong hoàn cảnh như hiện tại, cho dù là lão tổ Trường Tồn từng trải qua sinh ly tử biệt, trong nội tâm cũng có phần khổ sở, dù sao bọn họ nhìn thấy một Thủy tổ cường đại và còn trẻ tuổi rời khỏi thế gian.
– Thời điểm sắp chết, ta có một yêu cầu với đạo huynh, có thể chứ?
Kim Quang Thượng Sư nhìn sang Lý Thất Dạ, vẻ mặt trang trọng.
Vào lúc đó, hỏa diễm đã sắp thiêu đốt hết thân thể Kim Quang Thượng Sư, có thể nói, hắn không còn bao nhiêu thời gian, Kim Quang Thượng Sư sẽ bị hỏa diễm thiêu đốt thành tro, đến lúc đó, Kim Quang Thượng Sư sẽ tan thành mây khói
– Chuyện gì?
Lý Thất Dạ cười cười, nói ra. Nguồn truyện audio Podcast
– Ngươi sẽ chết.
Kim Quang Thượng Sư nói:
– Ta không sợ tử vong, ta chỉ yêu cầu kiểu chết mà thôi. Nếu là đạo huynh nguyện ý, xin giúp ta giúp một tay, dùng mười ba mệnh cung trấn giết ta là được, như vậy ta sẽ thỏa mãn.
Mọi người nghe nói như thế, tất cả mọi người đều nhìn sang Lý Thất Dạ, cũng có rất nhiều người rung động.
Kim Quang Thượng Sư khó thoát khỏi cái chết, lúc này hắn không khống chế nổi hỏa diễm của chính mình, chỉ sợ sau một lát, hỏa diễm sẽ đốt hắn tan thành mây khói.
Đối với một vị Thuỷ tổ mà nói, chết dưới bí thuật của mình là việc không vui vẻ gì, nếu chết dưới mười ba mệnh cung của Lý Thất Dạ, đối với Kim Quang Thượng Sư mà nói, đây chính là kiểu chết có tôn nghiêm.
– Chết?
Lý Thất Dạ cười cười, hắn lắc đầu và nói:
– Hiện tại bàn cái chết, dường như còn quá sớm.
Kim Quang Thượng Sư ngây ngốc, sau đó hắn cười khổ, khẽ lắc đầu, nói:
– Ta tự tay sáng tạo bí thuật này, ta biết rõ nó đáng sợ, một khi tự thiêu đốt thân, chỉ có con đường chết, chỉ sợ Đại La Kim Tiên cũng không thể cứu nổi ta.
Kim Quang Thượng Sư nói lời này không phải không có đạo lý, mà là hắn sáng chế Kim Quang Nhất Điểm, hắn còn không biết uy lực bí thuật của mình hay sao? Một khi không khống chế nổi hỏa diễm, chỉ sợ người sáng tạo bí thuật như hắn sẽ bị thiêu đốt thành tro bụi.
Cho nên, về phần lúc này, Kim Quang Thượng Sư đã không ôm bất cứ hi vọng gì, hắn đã thản nhiên đối mặt với tử vong.
– Đại La Kim Tiên?
Lý Thất Dạ cười nhạt, hắn bình thản nói:
– Tuy ta không phải Đại La Kim Tiên, thế gian cũng không có Đại La Kim Tiên, nhưng ta có mười ba mệnh cung!
– Đạo huynh cứu ta?
Ngay cả Kim Quang Thượng Sư cũng giật mình.
Vào lúc này, tất cả mọi người ngạc nhiên, tất cả mọi người ngơ ngác nhìn Lý Thất Dạ.
Không nói tới Lý Thất Dạ có thể cứu Kim Quang Thượng Sư hay không, tất cả mọi người cho rằng, Kim Quang Thượng Sư chính là đối thủ của đệ nhất hung nhân, thậm chí là địch nhân, hiện tại Kim Quang Thượng Sư chiến bại, hơn nữa hắn sắp chết thảm dưới bí thuật của mình, bất kể nói từ mặt nào, đệ nhất hung nhân cũng không cần cứu Kim Quang Thượng Sư.
Đổi lại chính mình, thử hỏi bản tâm một chút, chỉ sợ sẽ không cứu Kim Quang Thượng Sư.
– Ta giết rất nhiều người.
Lý Thất Dạ cười khẽ, hắn nói chuyện rất tùy ý:
– Cứu một người, xem như xong. Huống chi, tuy người thế gian rất nhiều, người thú vị hiếm có, cứu ngươi một mạng thì làm sao?
Lý Thất Dạ nói như vậy làm rất nhiều người hít khí lạnh, trong khoảng thời gian ngắn, không biết bao nhiêu người bắt đầu kính nể hắn.
Mặc kệ đệ nhất hung nhân cường đại thế nào, nhưng chắc chắn sẽ có người thành kiến với hắn, hoặc chắc chắn nhìn hắn không vừa mắt, nhưng lúc này, bất kể ngươi có thành kiến hay khúc mắc gì với hắn, người đó cũng bắt đầu kính nể hắn, đệ nhất hung nhân làm việc đáng giá người trong thiên hạ tôn kính.
– Oanh!
Một tiếng nổ lớn vang lên, thời điểm mọi người chưa kịp phản ứng, mười ba mệnh cung tỏa ra ánh sáng chói mắt, ánh sáng chiếu sáng khắp thế gian.
Ngay sau đó, hào quang chói mắt bao phủ người Kim Quang Thượng Sư.
Thời điểm hào quang bao phủ trên người Kim Quang Thượng Sư, dường như thời gian ngưng cố, ngay cả hỏa diễm thiêu đốt trên người Kim Quang Thượng Sư cũng đông cứng.
Sau khi hỏa diễm đông cứng, âm thanh “tư tư tư” vang lên, mười ba mệnh cung tỏa ra ánh sáng chói mắt, thời điểm ánh sáng chiếu lên người Kim Quang Thượng Sư, hỏa diễm trên người Kim Quang Thượng Sư bị dập tắt.
– Thành công, thật thành công!
Nhìn thấy hỏa diễm thiêu đốt trên người Kim Quang Thượng Sư bị dập tắt, trong khoảng thời gian ngắn có tiếng lôi động nổ vang.
Mọi người nhìn thấy việc này và cảm thấy rất rung động, cho dù là Kim Quang Thượng Sư cũng cảm thấy không tưởng tượng nổi, hỏa diễm bị dập tắt nhanh chóng.
Chỉ cần hỏa diễm trên người dập tắt, Kim Quang Thượng Sư sẽ được cứu.
– Oanh!
Vào lúc này, mười ba mệnh cung bộc phát hỗn độn, giống như tái tạo thiên địa, giống như thời gian đảo lưu, trong hỗn độn ẩn chứa sinh cơ bừng bừng.
Hỗn độn không ngừng bao quanh toàn thân Kim Quang Thượng Sư, bắt đầu cải tạo thân thể Kim Quang Thượng Sư.
Nhìn thấy việc này, không biết bao nhiêu con người thở ra một hơi, mọi người đều biết, Kim Quang Thượng Sư có thể cứu chữa, Kim Quang Thượng Sư có cơ hội sống sót.
– Không thể tưởng tượng nổi, quá không thể tưởng tượng nổi, mười ba mệnh cung, quả thật không giống người thường.
Có lão tổ Trường Tồn cảm khái nói một câu.
Cường đại đến cấp độ của bọn họ sẽ hiểu hỏa diễm của Kim Quang Thượng Sư đáng sợ thế nào, một khi hỏa diễm thiêu đốt, bất cứ bảo vật gì, bất cứ công pháp gì đều không thể dập tắt.
Nhưng đệ nhất hung nhân Lý Thất Dạ không chỉ dập tắt hỏa diễm, còn cứu Kim Quang Thượng Sư, cải tạo thân thể cho hắn, mười ba mệnh cung quá kỳ diệu.
– Đây chính là mười ba mệnh cung nha, có thể nói vạn cổ duy nhất.
Cũng có lão tổ hiểu ra, nói:
– Nó bản thân chính là một không dậy nổi kỳ tích, cho nên mười ba mệnh cung có thể sáng tạo kỳ tích khác, việc này cũng đủ quái.
Nghe nói cả buổi, không ít người gật đầu, mười ba mệnh cung, đây chính là kỳ tích vạn cổ, nó diệu dụng, nó ảo diệu, chỉ sợ mười hai mệnh cung cũng không thể so sánh.
Đương nhiên, rất nhiều người cũng tò mò, mười ba mệnh cung có ảo diệu thế nào.
Chương 4399: Ta là bá chủ thời đại này
Tìm hiểu ngược dòng thời gian, Kim Quang Thượng Sư cải tạo thân thể, trong khoảng thời gian ngắn, Kim Quang Thượng Sư lại xuất hiện trước mặt rất nhiều người.
Kim Quang Thượng Sư đúng là Kim Quang Thượng Sư, một Thuỷ tổ vô song, hắn không bởi vì chiến bại mà ủ rũ, giơ tay nhấc chân có thể tỏa ra khí tức vô song.
Hắn chính là Kim Quang Thượng Sư, hắn không hề thay đổi, đây mới là phong phạm Thuỷ tổ nên có.
Nhìn thấy Kim Quang Thượng Sư được cứu sống lại, trong khoảng thời gian ngắn, vô số tiếng hoan hô vang lên, cũng có không ít người gào thét và cảm thán.
Mọi người trừ cảm thán mười ba mệnh cung thần kỳ vô song ra, đồng thời cũng cảm khái lòng dạ của đệ nhất hung nhân, nhân vật như vậy mới chân chính có tư cách được gọi là đệ nhất.
– Đệ nhất hung nhân, hắn có lòng dạ Thủy tổ vô song, nhân vật như thế mới có thể tiếu ngạo thế gian.
Có lão tổ cảm khái một câu.
Người từng có thành kiến và nhìn đệ nhất hung nhân không vừa mắt, lúc này cũng phải tâm phục khẩu phục, cũng sợ hãi thán phục:
– Nam nhân nên như thế, đệ nhất hung nhân là nam nhân chân chính, là đại trượng phu!
Lúc này, đối với không biết bao nhiêu người, mọi người sợ hãi thán phục, không chỉ đệ nhất hung nhân vô địch, không chỉ vì đệ nhất hung nhân khai thác ra mười ba mệnh cung, bọn họ còn thán phục lòng dạ và khí phách to lớn của đệ nhất hung nhân.
Sau khi được cứu sống, Kim Quang Thượng Sư quỳ xuống đất, nói ra:
– Ân cứu mạng của đạo hữu như phụ mẫu tái sinh, Kim Quang vô cùng cảm kích, ngày khác có điểm nào cần tới Kim Quang và Tiên Đồng sơn, một tờ triệu là được, Kim Quang quyết xông pha khói lửa!
Vào lúc này, Khê Hoàng và tất cả đệ tử cùng cường giả Tiên Đồng sơn đều theo Kim Quang Thượng Sư, cúi đầu với Lý Thất Dạ, tràng diện rung động nhân tâm.
Việc này càng khiến người ta ngạc nhiên, làm cho vô số người hâm mộ, đương nhiên nó cũng nằm trong dự liệu của mọi người.
Một đời Thuỷ tổ nguyện ý thuần phục, cả Tiên Đồng sơn nguyện ý nghe phân công, đây là lực lượng cường đại cỡ nào, thu hoạch như thế, đối với bao nhiêu người mà nói là chuyện rất kinh diễm, đó là chuyện rất đáng hâm mộ.
Đệ nhất hung nhân đã đầy đủ vô địch, sau lưng còn có rất nhiều người ủng hộ, như Quang Minh Thánh Viện, như Chân Long đình, như Trường Sinh Điện vân… Hiện tại lại có thêm Kim Quang Thượng Sư cùng Tiên Đồng sơn hiệu lực, đó là thế lực khổng lồ có thể nói, đệ nhất hung nhân hiện tại đã thống trị cả Tiên Thống giới, thậm chí thống trị Tam Tiên giới cũng không thành vấn đề chút nào.
– Một đời chúa tể sinh ra, bá chủ Tam Tiên Giới.
Nhìn thấy cảnh tượng trước mặt, có người nói ra như vậy.
Tất cả mọi người tin tưởng, vào lúc này, nếu như đệ nhất hung nhân muốn nhất thống Tiên Thống giới, thậm chí nhất thống cả Tam Tiên giới, chỉ sợ không có bất cứ người nào có thể ngăn cản, hơn nữa, không ai có thể ngăn cản được.
Lúc này, cho dù là đệ nhất hung nhân không nhất thống Tiên Thống giới hoặc cả Tam Tiên giới, nhưng hắn chính đã là ông vua không ngai trong Tam Tiên giới.
Nói không quá lời chút nào, đệ nhất hung nhân hiện tại chỉ nói một câu là có thể hiệu lệnh thiên hạ, chưởng quản tám phương, không ai dám không nghe lệnh của hắn.
Lúc này, không chỉ các đệ tử và cường giả Tiên Đồng sơn đều quỳ xuống đất, trong Thiên Hùng quan cũng có rất nhiều tu sĩ cường giả thậm chí là lão tổ đại giáo cũng cúi đầu.
Cho dù có một ít tu sĩ không quỳ bái, nhưng bọn họ cũng cúi đầu, thân thể khom xuống và tỏ kính ý cao nhất với đệ nhất hung nhân.
Vào lúc này, đệ nhất hung nhân vẫn bình thản đứng tại chỗ, trên người không có bất cứ khí tức uy hiếp thiên địa nào.
Mọi người cúng bái và chào đệ nhất hung nhân, thực sự không phải bị áp bách, bọn họ tôn kính phát ra từ nội tâm.
Đối với người khắp thiên hạ mà nói, một tồn tại khai thác ra mười ba mệnh cung, đánh bại một Thủy tổ khác, cho dù hắn là người như thế nào đều đáng giá để mọi người tôn kính.
– Hãy bình thân, không cần đa lễ.
Lý Thất Dạ nhìn Kim Quang Thượng Sư và mọi người, cuối cùng hắn gật gật đầu, cười cười, phong khinh vân đạm.
– Tam Tiên giới có cự phách như đạo huynh chủ trì đại cục, chúng ta có thể an tâm quy ẩn.
Sau khi đứng lên, Kim Quang Thượng Sư cũng cảm khái nói một câu.
Kim Quang Thượng Sư nói như vậy làm không ít người tán thành, có thể nói, có tồn tại như đệ nhất hung nhân, bất cứ thiên tài hay tồn tại vô địch nào, không ai có thể tỏa sáng trong thời đại của hắn.
Cho dù là Kim Quang Thượng Sư cũng như thế, khó trách làm cho Kim Quang Thượng Sư sinh ra tâm tính quy ẩn.
Lý Thất Dạ cười cười, hắn khẽ lắc đầu và nói:
– Ta chẳng qua là khách qua đường mà thôi, tới vội vàng, đi cũng vội vàng, sẽ không lưu lại cái gì, cũng không biết thế giới này như nào. Thế giới này là thế giới của các ngươi, cần các ngươi thủ hộ, cần chính các ngươi cố gắng.
Kim Quang Thượng Sư nghe hiểu lời của Lý Thất Dạ, hắn im lặng một lúc, gật đầu, nói ra:
– Đạo huynh không phải người trần thế, những việc trong trần thế không thể lưu lại đạo huynh. Nếu có tiên, đạo huynh sẽ phi thăng.
Nghe thấy lời này, một số Trường Tồn vô địch rung động, rất ít người công khai thảo luận chủ đề này, nhưng có rất nhiều người đang tự suy nghĩ việc như thế.
Cường đại như bọn họ, thời điểm cường đại tới cực hạn, cuối cùng sẽ có cực hạn, đến lúc này nên đi con đường nào?
Có lẽ, rất nhiều tiên hiền, Thuỷ tổ vô song, bọn họ vượt qua Bất Độ Hải là có nguyên nhân, nơi đó có khả năng là thông đạo phi thăng.
Đương nhiên, việc này chỉ là suy đoán của mọi người, cũng không có gì chứng minh là đúng.
– Thế gian không có tiên.
Lý Thất Dạ cười nhạt, hắn không hề nói chuyện, cũng không cần nói chuyện.
Kim Quang Thượng Sư chính là Thuỷ tổ, hắn nghe hiểu lời của Lý Thất Dạ. Hắn suy nghĩ một lúc và gật đầu, cũng thở dài một hơi, cảm khái nói:
– Đạo huynh nói đúng, thế gian này cần chúng ta thủ hộ, cuối cùng vẫn phải dựa vào chúng ta.
– Đúng vậy.
Lý Thất Dạ cười cười, không hề nghi ngờ, nói chuyện với người hiểu chuyện và người không hiểu chuyện có sự khác nhau rõ ràng, người hiểu chuyện cũng sẽ hiểu hắn nói cái gì.
Cùng lúc đó, ánh mắt Lý Thất Dạ đã nhìn vào sâu trong đại lục, ánh mắt của hắn vô cùng thâm thúy, giống như xuyên thấu qua cả khối đại lục.
– Nơi đây có tiên vật vô thượng gì?
Lúc này, ánh mắt Kim Quang Thượng Sư cũng nhìn theo ánh mắt Lý Thất Dạ, hắn quan sát sâu trong đại lục.
– Là lão già khởi nguyên.
Lý Thất Dạ cười cười, hắn thu hồi ánh mắt và nói:
– Ngươi cũng đã nói, nơi đây có sâu xa lớn lao với Tiên Đồng sơn các ngươi, ngươi cứ tìm hiểu thật kỹ, có thể nhìn ra mánh khóe hay không, có thể có thu hoạch hay không đều dựa vào chính ngươi.
– Ta sẽ thử.
Đối với bí ẩn trong khối đại lục này, cho dù Kim Quang Thượng Sư thân là Thuỷ tổ cũng không dám khinh xuất, thái độ của hắn rất cẩn thận.
Vào lúc đó, Lý Thất Dạ đã chậm rãi đi vào chỗ sâu bên trong đại lục.
Kim Quang Thượng Sư không đi vào theo ánh mắt của hắn thâm thúy, hắn bước theo bước chân Lý Thất Dạ và tiến vào sâu trong đại lục.
Tất cả mọi người nhìn thấy Lý Thất Dạ đi vào sâu trong đại lục.
– Đệ nhất hung nhân đi vào, chỉ sợ hắn muốn lấy kiện tiên vật vô thượng kia.
Có người nói một tiếng, cũng có một số hâm mộ.
– Đó là tiên vật vô thượng như thế nào? Là tiên dược trường sanh bất lão hay sao? Hoặc là tiên quả độc nhất vô nhị?
Nhìn thấy Lý Thất Dạ biến mất sâu trong đại lục, trong khoảng thời gian ngắn, có không ít tu sĩ cường giả nghị luận với nhau.
Mặc dù nói thiên hạ có rất nhiều người động tâm với tiên vật vô thượng, không biết có bao nhiêu người khát vọng đạt được tiên vật vô thượng.
Tiên vật vô thượng có thể giúp Thủy tổ đột phá, tiên vật như thế, thử hỏi khắp thiên hạ, có người nào không động tâm? Ai không điên cuồng chứ?
Nhưng động tâm thì động tâm, hiện tại không ai dám đánh chủ ý lên tiên vật vô thượng, càng không ai dám nghĩ sẽ đoạt tiên vật vô thượng trước mặt đệ nhất hung nhân.
Lúc về, đối với người khắp thiên hạ mà nói, đây là việc không thể nghĩ, muốn cướp đồ vật của đệ nhất hung nhân? Mặc kệ ngươi cường đại cỡ nào, có chỗ dựa lớn ra sao, ngươi chỉ có con đường chết mà thôi.
– Nơi đây có liên quan lớn lao với Tiên Đồng sơn, chẳng lẽ nói khối đại lục này tồn tại từ tuyên cổ hay sao?
Nghĩ đến lời nói của Kim Quang Thượng Sư lúc trước, có một số người suy đoán.
– Lâu như vậy?
Có tu sĩ cường giả nói thầm một tiếng.
– Chỉ sợ là có, Tiên Đồng nhất tộc chính là một trong các chủng tộc lâu đời nhất trong Tam Tiên giới.
Có lão tổ trịnh trọng nói:
– Thậm chí có người nói Tiên Đồng nhất tộc có thể tìm hiểu tới thời đại Tam Tiên.
Nghe thấy thế, rất nhiều người nhìn nhau, bởi vì thời đại Tam Tiên chỉ là suy đoán mà thôi, có khả năng nó không tồn tại, có người cho rằng thời đại đó chỉ là bịa ra mà thôi.
Bất kể nói thế nào, Tiên Đồng tộc cổ xưa, đây là việc mọi người đều công nhận, chỉ có điều, mọi người không biết Tiên Đồng tộc cổ xưa đến mức nào mà thôi, cho dù là bản thân Tiên Đồng tộc, chính bọn họ cũng nói không rõ ràng.
– Bên trong là cái gì?
Trong khoảng thời gian ngắn, không biết có bao nhiêu người ngừng thở, đều lẳng lặng chờ đợi.
Trên thực tế, ngay cả Kim Quang Thượng Sư, Chập Long, Khê Hoàng cũng khẩn trương, bởi vì bọn họ đều từng suy nghĩ về khối đại lục này. Bọn họ còn biết nhiều hơn người khác, dù bọn họ biết rõ khối đại lục này nhưng vẫn có vài nơi rất khó hiểu, bọn họ vẫn bó tay không có biện pháp.
Cho dù là Chập Long hay là Kim Quang Thượng Sư, bọn họ đã đủ cường đại, nhưng có địa phương, bọn họ vẫn không mở ra, nếu không cũng không ở lâu như vậy nhưng bọn họ không thu hoạch được gì.
Nhưng Kim Quang Thượng Sư tin tưởng, Lý Thất Dạ nhất định có thể mở ra, hắn biết rõ ảo diệu trong đó.
Lúc này, đám người Kim Quang Thượng Sư tín nhiệm Lý Thất Dạ mà không cần bất cứ lý do gì.
Đặc biệt là Kim Quang Thượng Sư, ánh mắt hắn nhìn thấy Lý Thất Dạ đi sâu vào trong đại lục, hắn biết rõ đối phương nắm giữ ảo diệu và huyền bí, ánh mắt hắn bắt đầu ngưng trọng và nghiêm túc.
Tuy có không ít người chú ý tới thần thái của Kim Quang Thượng Sư, chỉ có điều bọn họ không biết rõ ảo diệu trong đó mà thôi.
Chương 4400: Cự đồng nhân
Sau khi Lý Thất Dạ đi vào, thiên địa hoàn toàn yên tĩnh, trong thiên địa chỉ còn lại tiếng hít thở rất nhỏ.
Thời gian đang trôi qua, mọi người cũng không biết Lý Thất Dạ đi vào bao lâu, cũng không có ai quan tâm thời gian trôi qua.
Cũng không biết hiện tại là lúc nào, một tiếng nổ “ầm” vang lên, tất cả mọi người vẫn chưa kịp phản ứng, đột nhiên cả khối đại lục nứt vỡ, chỉ trong nháy mắt toàn bộ đại lục sụp đổ.
– A…
Đột nhiên các khối đại lục tách ra và tan vỡ, Chập Long giật mình, bởi vì hắn cũng từng thử qua, nhưng khối đại lục dưới chân cứng rắn vượt qua tưởng tượng của hắn.
Nhưng vừa nghĩ tới lúc đệ nhất hung nhân ra tay, người có thể khai thác mười ba mệnh cung, cả khối đại lục nứt vỡ thì quả thật rất đáng kinh ngạc. Chuyện như vậy rơi vào tay đệ nhất hung nhân lại biến thành việc bình thường.
Nhưng lúc đại lục sụp đổ, rất nhiều người nhìn ra được, khối đại lục không phải thực sự nứt vỡ, cũng không phải bị một quyền vô địch của Lý Thất Dạ đánh nát, mà cả khối đại lục vỡ ra thành vô số mảnh vỡ.
Cả đại lục chia lìa, vỡ ra thành vô số mảnh nhỏ, nhưng mỗi một mảnh vỡ đều gọn gàng, dường như cả khối đại lục do vô số mảnh vỡ tạo thành. Thời điểm cả khối đại lục nứt vỡ, chẳng qua nó chỉ phân thành nhiều mảnh nhỏ hơn mà thôi.
Thậm chí có thể nói, mỗi một khối mảnh vỡ đều có quy tắc độc nhất vô nhị của nó, mỗi một khối mảnh vỡ đều có được vận luật của chính mình, khối đại lục này là một tác phẩm nghệ thuật, đúng là kỳ tích quỷ phủ thần công.
– Đó là cái gì…
Sau khi tất cả mảnh vỡ biến mất, một quái vật khổng lồ xuất hiện, nó lẳng lặng lơ lửng trong hư không.
Mọi người nhìn lên, nhìn thấy quái vật khổng lồ chính là đồng nhân cực lớn, đồng nhân này lớn hơn bất cứ cự nhân hay pho tượng nào trên thế gian.
Đồng nhân trước mặt quá lớn, nó cũng không phải là pho tượng, nó là một đồng nhân, người nào cũng nhận ra đồng nhân là sinh vật sống, dường như nó được sinh ra trong thời đại viễn cổ, trải qua vô số năm tháng tẩy lễ.
Lúc này, đồng nhân đang nhắm mắt giống như ngủ say, gương mặt thập phần an tường, trên người tỏa ra hào quang nhàn nhạt.
Đó là đồng nhân ngủ say hơn trăm triệu năm, dường như nó có thể ngủ đến khi thiên địa tan vỡ.
Trông thấy đồng nhân xuất hiện, nội tâm mọi người chấn động, đồng nhân lớn như thế, tất cả mọi người mới nhìn thấy lần đầu tiên. Thời điểm nhìn thấy đồng nhân này, không biết bao nhiêu người ngạc nhiên, mọi người cũng không biết nó có ý nghĩa như thế nào.
Lúc này, không biết có bao nhiêu người nhìn về phía Kim Quang Thượng Sư, không biết có bao nhiêu người nhìn đệ tử Tiên Đồng sơn.
Tiên Đồng tộc, chính là đồng nhân, người Tiên Đồng tộc vừa ra đời, toàn thân như đúc bằng đồng, bọn họ không có thân thể huyết nhục, chính là đồng thể.
Chỉ có điều, về sau khi bọn họ tu luyện sẽ phát sinh biến hóa. Như Kim Quang Thượng Sư, hắn tu luyện thành thân thể huyết nhục, đương nhiên, Tiên Đồng tộc còn có một con đường để đi, có thể bảo trì đồng thể.
Hiện tại một đồng nhân cực lớn xuất hiện, tất cả mọi người cũng nghĩ tới, đồng nhân này có phải xuất thân từ Tiên Đồng tộc hay không?
Nhưng có lão tổ học thức uyên thâm cũng không nghĩ Tiên Đồng tộc từng là đồng nhân cực lớn.
Trên thực tế, lão tổ Tiên Đồng tộc hiểu lịch sử Tiên Đồng tộc nhất cũng không nghĩ ra mình xuất xứ từ đồng nhân cực lớn, ít nhất trong lịch sử không ghi lại, cũng không có truyền thuyết về đồng nhân.
Nhìn đồng nhân cực lớn xuất hiện tại đây, tất cả mọi người hiểu, vì cái gì trước đó Kim Quang Thượng Sư nói khối đại lục này có liên quan lớn lao về Tiên Đồng tộc của mình, hiện tại xem ra đúng là như thế.
Có thể khẳng định, cho dù đồng nhân không xuất xứ từ Tiên Đồng tộc, chỉ sợ cũng có ngàn vạn quan hệ với Tiên Đồng tộc bọn họ, chỉ có điều, mọi người không biết quan hệ trong đó là gì.
– Đúng là kỳ tích.
Nhìn thấy đồng nhân, Chập Long cũng phải động dung, hắn cực kỳ khiếp sợ.
Lúc này, không biết bao nhiêu đệ tử Tiên Đồng tộc quỳ lạy, quỳ bái đồng nhân, tuy bọn họ không biết đồng nhân có lai lịch ra sao, bọn họ cũng không biết đồng nhân có quan hệ gì với Tiên Đồng tộc.
Nhưng xuất phát từ bản năng Tiên Đồng tộc, bọn họ đều quỳ lạy, thậm chí có tu sĩ lệ nóng lưng tròng.
Lúc này, trong đôi mắt Kim Quang Thượng Sư bắn ra hào quang, hào quang chiếu thẳng vào đồng nhân, hắn muốn nhìn ra mánh khóe trong đó.
– Đạo huynh, ta có thể leo lên?
Lúc này, Kim Quang Thượng Sư trưng cầu ý kiến của Lý Thất Dạ, dù sao, đồng nhân thuộc về Lý Thất Dạ.
– Có gì không thể.
Lý Thất Dạ cười nhạt và nói:
– Có thu hoạch hay không phải xem tạo hóa của ngươi.
– Đa tạ đạo huynh.
Kim Quang Thượng Sư hành lễ với Lý Thất Dạ, hắn cũng tùy ý leo lên đồng nhân này, đứng trên thân đồng nhân, trong lòng hắn có cảm động khó hiểu, hắn vươn tay vuốt ve đồng nhân.
Động tác của Kim Quang Thượng Sư rất nhẹ nhàng, hắn cẩn thận như đang vuốt ve da thịt tình nhân.
Lý Thất Dạ không suy nghĩ nhiều về đồng nhân, hắn đi tới vị trí lồng ngực đồng nhân, hắn rất hiểu về đồng nhân này, trên thực tế, trước đó, Lý Thất Dạ đã từng gặp một đồng nhân khác.
Thời điểm tại Cửu giới, hắn đã từng gặp một đồng nhân, đồng nhân cầm cái rương chứa Thái Sơ nguyên mệnh mười hai đạo pháp tắc.
– Đó là vật gì.
Ngay sau đó, có người chú ý tới hai tay của đồng nhân.
Hai tay đồng nhân đặt ở trước ngực và ngủ thập phần yên ổn, nhưng nếu nhìn kỹ thì sẽ phát hiện đôi tay đồng nhân đang ôm một cái bình đồng.
Kỳ thật cái bình đồng không nhỏ, chỉ có điều hai tay của đồng nhân quá lớn cho nên mới chỉ để lộ ra một phần nhỏ của cái bình, thậm chí người ta sẽ xem nhẹ nó.
Nhìn thấy cái bình đồng, mọi người đều nghĩ tới một việc, chẳng lẽ bên trong cái bình đồng chứa tiên vật vô thượng mà đám người Kim Quang Thượng Sư nói tới hay sao?
– Chỉ sợ là tiên vật vô thượng.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ đi về phía cái bình đồng, trong khoảng thời gian ngắn, tất cả mọi người nín thở.
Nhìn thấy cái bình đồng, biết rõ bên trong có chứa tiên vật vô thượng, không biết bao nhiêu người rúng động, nhưng chỉ rúng động mà thôi, không người nào dám đánh chủ ý vào nó.
Dù sao, đánh chủ ý lên đồ của đệ nhất hung nhân, đó là hành vi tự tìm cái chết.
Đối với cái bình đồng, Kim Quang Thượng Sư không nhìn nhiều, hắn đang dùng tất cả tinh lực quan sát thân thể đồng nhân.
Lúc này, Lý Thất Dạ đến gần, hắn nhìn bình đồng giữa hai cánh tay, trong nội tâm hắn cảm khái, Lý Thất Dạ cười nói:
– Đúng là đồng tử tặng bảo, ta sẽ không khách khí nhận lấy.
Nói xong, hắn vươn tay nắm lấy bình đồng.
Nhưng muốn gỡ cái bình này, nói dễ vậy sao, chỉ có điều, Lý Thất Dạ lúc này là vô địch, hắn đã bước vào đỉnh phong.
– Oanh!
Tiếng nổ lớn vang lên, mười ba mệnh cung phóng lên trời, áp sập chư thiên, trấn áp muôn đời, siêu thoát tất cả, tất cả những gì không có khả năng cũng biến thành có khả năng.
Chỉ trong nháy mắt, tất cả mọi người cảm nhận được thiên uy đáng sợ, không biết có bao nhiêu cường giả quỳ bái trước uy lực của mười ba mệnh cung.
Mười ba mệnh cung, đại biểu cho tất cả, vượt qua tất cả, biến tất cả không có khả năng thành có khả năng, mười ba mệnh cung vô song, tuyên cổ duy nhất.
Oanh, oanh, oanh!
Lúc này, thiên địa chấn động mạnh, dường như thiên địa bị cánh tay của Lý Thất Dạ nâng lên.
Nếu như nói, thiên địa có trọng lượng, tất cả mọi người tin tưởng, đệ nhất hung nhân chỉ cần dùng một tay cũng có thể nhấc bổng thiên địa và cả thế giới lên cao.
Tuy thiên địa không bị nâng lên, nhưng tất cả mọi người cảm giác thân thể mình giống như bay lên trời, chính mình bị xách lên cao, thân thể run rẩy.
Ầm!
Một âm thanh vang lên, thời điểm tất cả mọi người chưa kịp phản ứng, bình đồng trong hai tay đồng nhân bị Lý Thất Dạ lấy đi.
– Bị lấy đi.
Nhìn thấy bình đồng rơi vào trong tay Lý Thất Dạ, có người cảm khái.
Lúc này, Lý Thất Dạ nhìn bình đồng trong tay, không biết có bao nhiêu người hâm mộ, không biết có bao nhiêu người miên man bất định, nếu như mình có thể có được bình đồng kia, có lẽ sẽ đạt được nhiều chỗ tốt, từ nay về sau có thể một bước lên trời.
– Thứ tốt.
Nhìn đồ vật trong bình, Lý Thất Dạ khen một tiếng.
Lúc này, mọi người cũng rướn cổ lên xem, tất cả mọi người muốn xem trong bình đồng chứa gì, đáng tiếc, cho dù cổ bọn họ có dài hơn nữa cũng không biết bên trong chứa cái gì.
Cũng có rất nhiều người muốn hỏi Lý Thất Dạ bên trong có tiên vật gì, nhưng lời nói này chỉ tới miệng lại nuốt trở về, tất cả mọi người không dám hỏi, cho dù có hỏi, đệ nhất hung nhân cũng không nhất định sẽ nói cho bọn họ biết.
Oanh, oanh, oanh…
Đúng vào lúc này, đồng nhân tỏa ra ánh sáng, thân thể to lớn rung động, hơn nữa càng ngày càng mạnh.
Lý Thất Dạ thu hồi bình đồng trong tay, hắn nói với Kim Quang Thượng Sư:
– Nên đi.audio coi am
Nói xong, hắn cất bước rời khỏi thân thể đồng nhân.
Kim Quang Thượng Sư vuốt ve đồng nhân, hắn lưu luyến không rời. Đối với hắn mà nói, thời gian như vậy quá ngắn, đáng tiếc, hắn không thể không buông tha.
Oanh, oanh, oanh!
Lúc này, đồng nhân lắc lư càng ngày càng mạnh, càng ngày càng kịch liệt, Kim Quang Thượng Sư không thể không rời đi, hắn bay lên trời, nhảy vào trong bầu trời.
Oanh!
Một tiếng nổ lớn vang lên, chỉ trong nháy mắt, đồng nhân phá tan hư không, vượt qua vô số lĩnh vực, tất cả mọi người còn chưa lấy lại tinh thần, đồng nhân đã biến mất trong không gian.